1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Uchiha không dễ làm - Tống Mạn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      ☆, Chương 15:



      Kira vui tươi hớn hở ngồi vào chỗ ngồi, cảm giác xa cách lâu! Bầu khí học tập dày đặc này, bạn học đáng này, thôi… Nếu xem bản mặt hung thần của Sasuke mà , là hoàn mỹ!


      Sasuke nhìn lúm đồng tiền như hoa của nào đó, nghiến răng nghiến lợi: “Vì sao chị nhất định phải theo em?!”


      Kira ghé vào bàn: “Em biết là chị rất giống những bạn học cùng lớp với em sao?” còn trẻ tuổi như vậy ~~


      Khóe miệng Sasuke run rẩy: “Mặt của chị giống, nhưng là chiều cao giống!” Cậu chưa từng gặp nữ sinh nào cao 1m68 trong lớp cả!


      “A! Nee-chan!” Thanh Naruto vang lên.


      Kira giơ lên khuôn mặt tươi cười: “Naruto, lại đây cho nee-chan ôm cái ~~~”


      Naruto híp mắt, nghe lời cho Kira… Sờ đầu…


      Trong âu yếm… Kira thể trọn vẹn mặt mẫu tính của mình, Sasuke hung tợn rút tay về: “Chị thể an phận chút hay sao?! Uchiha Kira!!!”


      kỳ rất an phận mà, hôm nay đến chỉ là vì chụp lại nụ hôn đầu tiên của bọn họ thôi =.=…


      “A! Sasuke-kun!”


      “Nữ sinh kia là chị của Sasuke sao?”


      “Bộ dáng giống…”


      Naruto nhảy lên bàn, thở phì phì nhìn chằm chằm Sasuke: “Cậu có chỗ nào tốt chứ?!”


      Kira giơ lên tươi cười tà ác, kịch tình phát triển có lầm, mau hôn , hôn hôn


      Kira liền nhìn bọn họ trao đổi ánh mắt, hứ… Làm sao còn chưa hôn?! Bàn tay cầm camera của mỏi nhừ rồi!


      “Cậu chăng?!” Vị bạn học phía trước vung tay lên.


      “Răng rắc!” Kira cảm thấy mỹ mãn chụp được ảnh chụp.


      Hai người hôn môi: “…”


      “Nôn!”


      “Khụ khụ khụ…”


      Hai người đều là bộ biểu tình ghê tởm chết , Kira lắc lư camera, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ!


      “Uchiha Kira, chị vừa mới làm gì?!” Sasuke dẫn đầu phản ứng lại.


      Kira bình tĩnh nhìn Sasuke: “Chị vừa mới chụp được nụ hôn đầu đời của em.”


      Bay nhanh chạy đến cửa: “Sasuke, chị còn có công tác, em phải ngoan ngoãn nghe lời sensei nhé!”


      chưa được mấy bước liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Naruto, Naruto thân mến, phải biết rằng dù sao thời đại này cũng còn xem mặt đó, bi ai…


      “Nữ sinh kia là…” Asuma.


      “A… Con dâu cả của gia tộc Uchiha — Uchiha Kira.” Sandaime.


      Mọi người tập trung ở nơi này hoặc ít hoặc nhiều đều biết đến kiện gia tộc Uchiha bị diệt, Uchiha Kira là truyền kỳ, người bình thường ở dưới tình huống như vậy sớm chết, nhưng còn sống… Bất đồng với Sasuke, vẫn vô câu vô thúc sống qua ngày, thậm chí chưa từng nghĩ đến chuyện báo thù…


      Kakashi bình tĩnh nhìn bóng dáng kia, so với bốn năm trước cao lên ít, nhưng vẫn trẻ con như vậy… vẫn nhớ câu kia của : “Ít nhất còn sống…”


      “Hokage-sama, phương hướng ấy hình như là… Nơi này…” Kurenai lên tiếng.


      Mọi người ở thủy tinh cầu thấy được bóng dáng của , trong miệng còn lẩm bẩm: “Ai ya, làm sao trở về đây, sao đường xá đều giống nhau thế này… ràng cảm giác phương hướng này là đúng…”


      Mọi người: “ , cảm giác của ràng có vấn đề.”


      Kira cầm camera thở dài: “Cũng biết Kakashi ở nơi nào, aizz…”


      Kakashi? Mọi người nhìn về phía , Kakashi vội vàng xua tay: “Tôi ràng lắm…”


      Kakashi cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc! Đúng rồi, 5 năm trước ở trong rừng cây, la to muốn làm người của


      “Truy tung.” Chỉ thấy Kira rất nhanh kết ấn, thầm câu.


      Trước mặt Kira xuất tấm bản đồ, đó có hai điểm, điểm màu đỏ, điểm màu lam.


      Kira nhìn hai điểm cách nhau rất gần vô cùng buồn rầu : “Vì cái lông gì cách gần như vậy? Nhẫn thuật này có vấn đề?”


      Mọi người: “ , phát cánh cửa bên cạnh sao?!”


      Rối rắm 5 phút đồng hồ sau, Kira cuối cùng phát cánh cửa bên cạnh, gõ gõ cửa: “Tôi tìm Kakashi.”


      Khóe miệng Kakashi giật giật, ở ánh nhìn chăm chú của mọi người ra ngoài.


      Nhìn tóc trắng trước mắt, Kira vui lòng mỉm cười sáng lạn: “Kakashi, lâu gặp!”


      Kakashi cũng cười: “ lâu gặp, tìm tôi…”


      Kira như là nghĩ đến cái gì, từ trong túi lấy ra quyển sách đưa cho , cũng : “Kakashi, đây là kì mới nhất, xem như là quà cám ơn ân cứu mạng năm đó.”


      Tên quyển sách là: [ Thiên Đường Tình Ái ]


      Kakashi tại lấy cũng phải, lấy cũng phải, thu được lễ vật như vậy từ nữ sinh, loáng thoáng cảm thấy có chút hỏng mất…


      Kira nghiêng đầu trong chốc lát, hỏi: “ thích?”


      Khóe miệng Kakashi run rẩy: “Cám ơn quà tặng của .”


      Kira cong lên nụ cười hồ ly: “Kakashi, cho tấm thẻ, nếu bị thương, tôi giảm giá cho .”


      Giảm giá? Kakashi tiếp nhận tấm thẻ Kira đưa qua, mặt còn có ba cái ký hiệu kỳ quái, lại ngẩng đầu, biết Kira đến nơi nào.


      Bất đắc dĩ lắc đầu, thời điểm Kakashi trở lại phòng liền bị mọi người nhìn chằm chằm, Kakashi bình tĩnh hỏi: “Làm sao vậy?”


      Asuma cười sang sảng: “Cũng có gì, cho tôi mượn tấm thẻ nhìn chút .”


      Kakashi cũng cười cong cả mắt: “ có khả năng.”


      Sandaime cũng hưng trí góp vui: “Nghe rất khó có được thẻ giảm giá của ấy!”


      Kỳ lời này cũng giả, tên tuổi của Kira ở giới Ninja cũng coi như là nổi danh, thời điểm ra ngoài làm nhiệm vụ cấp S chỉ cần mang theo , vậy tuyệt đối là bình yên vô trở về, miệng vết thương đều nhìn thấy, đương nhiên, cái thuẫn thịt tốt lắm…


      Kakashi nhìn trần nhà, cảm thấy tấm thẻ giảm giá này ngốc được bao lâu trong tay !


      Kira biến đâu mất rồi? Đương nhiên là ở bên người Sasuke, vì cái lông gì? Tới giờ ăn cơm a! Khứu giác của đặc biệt linh mẫn, nhất là đối với đồ ăn Sasuke làm, lần theo hương vị là có thể tìm được đến chỗ…


      “Sasuke, tài nấu nướng của em lại tiến bộ rồi.” Người nào đó ăn cơm nắm, hạnh phúc đến nheo mắt lại.


      Sasuke mắt lé : “Chỉ là cơm nắm.”


      Kira lắc lắc đầu: “Tốt hơn chị rất nhiều.”


      Sasuke nuốt xuống ngụm cuối cùng, thập phần tán thành : “Những thứ chị nấu có thể gọi là thức ăn sao, khó trách trước kia mẹ cho chị…”


      Nửa câu sau khiến cho toàn bộ khí đều ngưng trọng, Sasuke lạnh mặt, đứng ở cửa sổ ăn cơm nắm, Kira cũng hoảng hốt trận, 4 năm qua , chuyện ấy vẫn là vết thương lòng thể nhắc đến.


      Bỗng nhiên, cảm giác được cỗ hơi thở khác, Naruto?


      Kira cắn cơm nắm, nguyên do, Naruto là muốn làm gì? À ré, Naruto muốn biến thành Sasuke thân cận với Sakura-chan ư, aizz, Naruto à, chân ái của em là Hinata mới đúng! phải Sakura-chan đâu!!!!


      vẫn là chui ở góc tường lẳng lặng ngủ giấc , dù sao tối hôm qua tu luyện hơi trễ…zzz…


      Sasuke đầu đầy hắc tuyến nhìn sinh vật ở góc tường, cậu rất muốn xách dậy hỏi chút: “Chị là heo sao! Ăn xong rồi ngủ!”


      Bỗng nhiên đỉnh đầu tối thui, cổ dự cảm này… Cậu chỉ biết là thằng nhãi Uzumaki Naruto ngu xuẩn kia!!!!


      “Kage bunshin no jutsu!!!”


      “Cậu, tên trứng thối này!”


      Trong phòng hỗn chiến bùm bùm, sinh vật trong góc tường bình thản ngủ, sinh vật trì độn như vậy… Cũng thấy nhiều lắm…

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      ☆, Chương 16



      “Ưm? Kakashi?” Mắt buồn ngủ mông lung Kira nhìn người đứng ngoài cửa.


      Kakashi hắc tuyến nhìn y như nữ quỷ trước mắt này, tóc tai bù xù, quần áo thùng thình.


      Kira ngáp cái: “Chuyện gì?”


      Kakashi lấy ra phong thơ, : “Hokage-sama cho đảm nhiệm cấp cứu sư của cuộc thi trung nhẫn, để ngừa xuất tình trạng nguy hiểm.”


      Cuộc thi trung nhẫn? No way! Nghĩ đến thân thể trơn tuột cùng đầu lưỡi ghê tởm chết người đền mạng của Orochimaru, liền cảm thấy cả người thanh tỉnh!


      Kira mặt chút thay đổi đóng cửa lại: “Cảm tạ tới chơi, xin miễn hảo ý của Sandaime, gặp lại sau.”


      Kakashi nhìn cửa nhà đóng chặt, thở dài, quả nhiên giống như Sandaime-sama dự đoán, hoàn toàn tiếp nhận!


      Kakashi lại gõ cửa lần nữa: “Nhiệm vụ 5000.”


      “Soạt!” Từ trong cửa vươn ra bàn tay trăng trắng.


      Kakashi bất đắc dĩ lấy tiền ra, đưa tới tay .


      “Chờ tôi đếm đủ rồi mới cho câu trả lời thuyết phục.” Bên trong cửa truyền đến tiếng .


      Kakashi gặp qua người tiền, nhưng chưa từng thấy người nào tiền như , miệng vô dụng, người ta còn muốn lấy tiền tới tay cơ, an tâm đếm xong mới bắt đầu bàn chuyện tiếp theo…


      Trong phòng, Kira còn nghiêm túc đếm tiền, nhiều tiền như vậy đủ chi tiêu sao? Ừm, phải tiết kiệm mới được, dù sao Sasuke còn chưa cưới vợ sinh con.


      Rửa mặt xong Kira giương lên tươi cười già trẻ lừa : “Kakashi, đói bụng , lưu lại ăn cơm nhé?”


      Kakashi có chút theo kịp tư duy của , nhưng vẫn bảo tồn lý trí: “À ừ, tôi đói bụng…”


      Kira nghiêng đầu: “Nhưng mà tôi đói.”


      Người khi bắt đầu biết xấu hổ cũng bó tay.


      Kakashi nhìn Kira ăn hăng say, càng thêm bất đắc dĩ, ràng là tới bàn chuyện cấp cứu sư, vì cái lông gì biến thành nấu phu?


      Kakashi hỏi: “Chuyện cấp cứu sư…”


      Kira buông đũa, con ngươi chợt lóe, chậm rì rì tiến đến bên tai Kakashi: “Kakashi, chúng ta… Bàn chuyện khác được ?”


      Thân thể Kakashi lập tức cứng đờ, có chút khó có thể tin nhìn Kira, hỏi: “Chuyện… Chuyện khác?”


      Kira níu lấy quần áo , thuận thế đẩy xuống, đặt ở dưới thân, khẩu khí tương đối ái muội: “ … Chúng ta còn có thể chuyện gì?”


      Đầu ngón tay xẹt qua khuôn mặt , sau đó cực nhanh kéo mặt nạ bảo hộ của xuống!


      “Uchiha Kira! Chị làm gì?!” Tiếng rống giận kia làm cho Kira run lên chút.


      cầm mặt nạ bảo hộ trong tay, vô tội : “Chị vạch trần bộ mặt của Kakashi.”


      Cúi đầu vừa nhìn, đậu xanh rau má, mặt vẫn mang theo cái mặt nạ bảo hộ! Khóe miệng Kira run rẩy: “Kakashi, con mẹ nó có bao nhiêu cái mặt nạ bảo hộ?”


      Kakashi còn chưa kịp trả lời, Kira bị người lôi , người nọ chính là Sasuke.


      Sasuke hung tợn : “Chị phải biết rằng chị gả cho người!”


      Kira bĩu môi: “Chị lại làm gì…”


      Sasuke lại cho cái mắt đao, sau đó rất lễ phép hướng Kakashi : “Kakashi-sensei, phi thường có lỗi, đầu óc chị ấy bình thường, cần so đo với chị ấy.”


      Kakashi xấu hổ gãi gãi đầu: “Thầy cũng có tổn thất gì…”


      Kira buồn bực xé nát mặt nạ bảo hộ của Kakashi, sau đó xoay người ngã xuống đất liền ngủ.


      Kakashi chần chờ chút: “ ấy bình thường… Đều như vậy?”


      Sasuke vô lực đỡ trán: “Lúc tâm tình tốt, nhàm chán hoặc là vừa mới ăn no chị ấy đều ngủ, so với heo còn liều mạng hơn!”


      Khóe miệng Kakashi có chút run rẩy, tính tình như vậy… như thế nào nhỉ, hẳn là dễ nuôi lắm?


      “Thầy đến nơi này cũng lâu rồi, nên trở về phục mệnh, còn có cuộc thi ngày mai, cần đến muộn.” Kakashi đứng lên.


      Sasuke gật gật đầu, tiễn Kakashi ra ngoài.


      Cuộc thi hôm ấy —


      Cảm giác qua chỗ này rồi… Kira gì nhìn trời, nơi này rốt cuộc là chỗ nào!!!!!


      “Gaara, em chờ chúng ta chút!” Thanh này giống như là Kankuro.


      Kira vừa quay đầu liền thấy được bóng dáng nho kia, Subaku no Gaara [ Gaara bão cát ]…


      Như là có cảm ứng, Gaara ngừng lại, chậm rãi quay đầu, chống lại tầm mắt của Kira.


      Kira bắt đầu run run theo bản năng, cảm giác hít thở thông như vậy, chưa từng cảm thụ qua, dĩ vãng ra ngoài làm nhiệm vụ với những thượng nhẫn khác, cũng có nhận thấy sát khí mãnh liệt như vậy!


      Temari và Kankuro cũng cảm thấy tình huống tốt, vội vàng tiến lên ngăn trở tầm mắt Gaara: “Gaara, chúng ta đến trường thi !”


      “Cút ngay!” Gaara gầm tiếng.


      Temari và Kankuro nguyên do, nhưng vẫn tự giác tránh đường ra, Kira nhìn con ngươi xanh biếc của Gaara, trong lòng lại lên cảm giác quái dị, cảm giác cùng Gaara quen biết? đúng, phải Gaara… Là Shukaku trong cơ thể cậu!


      “Shu-chan, chúng ta đến chơi bao kéo búa có được ?”


      “Nhân loại! Bổn đại gia khinh thường chơi với mi! Ngoan ngoãn giao thân xác của mi cho ta!”


      “Shu-chan, chúng ta ở chung chỗ hơn 10 năm rồi! Cậu thể chơi oẳn tù xì với tớ lần sao…”


      “Hừ, đối với bổn đại gia mà bất quá chỉ là trong nháy mắt!”


      “Hừ hừ, mấy ngày hôm trước Shu-chan còn nhàm chán mà!”


      “Cút ngay! Bổn đại gia muốn nghe thấy giọng của mi!”


      “Shu-chan, đây là cơ thể của tớ…”


      mặt mảnh ướt át, trí nhớ xuất trong đầu làm cho Kira biết phải làm sao, Shukaku… nguyên bản là Jinchuuriki của Shukaku, thế vì sao ở sa mạc?


      Gaara ôm đầu, vẻ mặt có xu thế nổi điên, Temari và Kankuro đề phòng nhìn Kira, tùy thời chuẩn bị động thủ.


      Kira thấp giọng thào: “Shu-chan…”


      Gaara khó có thể tin nhìn Kira, tâm tình bình phục xuống, cảm giác như vậy chưa bao giờ có, ta rốt cuộc là ai? Vì sao biết Shukaku?


      Kira lau nước mắt , hướng tới Gaara : “Xin chào, chị gọi là Uchiha Kira.”


      Gaara bình tĩnh nhìn , sau đó : “Subaku no Gaara.”


      Gaara gì thêm liền rời khỏi, Temari và Kankuro càng thêm nghi hoặc, Gaara cũng phải là loại người dễ ở chung, tại chỉ giết này, ngược lại còn cho biết tên của cậu!


      Kira chỉ giương lên nụ cười nhợt nhạt, trong lòng mặc niệm: Gặp lại sau, Shukaku.


      Nguyên bản Kira là vì Shukaku bạo mà chết, trí nhớ còn sót lại của thân thể này cho , nguyên lai Kira vui vẻ mà chết , bởi vì thành toàn nguyện vọng của Shukaku, làm cho nó ra ngoài chơi… Mặc dù kết quả là tử vong…


      “Xem ra rất biết lạc đường!” Kakashi.


      Kira vui tươi hớn hở : “Yo, Kakashi.”


      Kakashi cũng đáp lại bằng nụ cười, sau đó mang đến trường thi, cảm thấy Uchiha Kira là thần kỳ, giây trước còn sa sút thương tâm như vậy, giây tiếp theo, có thể dùng tươi cười để che dấu… và Gaara… từng phát sinh chuyện gì?


      đường Kankuro nhịn được lên tiếng: “Gaara, em nhận thức kia sao?”


      Gaara mắt lạnh liếc nhìn Kankuro, hờ hững về phía trước, nhận thức? có khả năng! Chính là thời điểm Shukaku cảm giác được tồn tại của ta táo bạo , mà biểu tình của ta cũng rất kỳ quái…

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      ☆, Chương 17:



      “A! Kira-neechan!” Vừa đến phòng học bị Naruto bổ nhào vào cõi lòng.


      “Cách xa chị ấy ra!” Sasuke cước đá bay cậu .


      Kira nhìn Naruto và Sasuke, ngượng ngùng : “Chị đói bụng.”


      Sasuke vô lực đỡ trán, vì cái lông gì cậu nee-chan ngu xuẩn như vậy!


      “Đều ngồi xuống! Trước khi cuộc thi bắt đầu tôi muốn vài điều…” Giám khảo Ibiki bắt đầu bla bla bla…


      Kira lắc lư chân, sờ sờ bụng của mình, rất đói… Buổi sáng thức dậy trễ, điểm tâm còn chưa kịp ăn…


      Nhìn nhóm thí sinh múa bút thành văn, Kira có loại cảm giác muốn cười trộm, thích nhìn người khác thi nhất!


      “Uchiha Kira, cũng mau làm bài!” Giám khảo Ibiki nhìn về phía .


      Kira hít hít cái mũi, may mắn như vậy mà… là cấp cứu sư, phải thí sinh có được ?!


      Ừm, vị trí ngồi hơi lạnh chút, vừa xoay đầu, mịa nó, gấu mèo à!


      Cặp con ngươi xanh biếc kia thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm , nha… có thể xem đó thành đắm đuối đưa tình ?


      “Hừ.” Gấu mèo thu hồi tầm mắt, còn bắt đầu… Gian lận.


      Kira xoay xoay bút viết, căn bản biết mấy đề mục này, nếu Itachi đại thần có ở đây, giải quyết trong vòng nửa nốt nhạc, đáng tiếc, người ta còn tiêu dao ở bên ngoài…


      “Hắt xì…” Mới vừa giết người xong Uchiha Itachi hắt hơi cái.


      Kisame cười nhạo : “Itachi, cậu bị cảm?”


      Uchiha Itachi liếc mắt nhìn , : “ thôi.”


      Kisame thong thả đuổi kịp, hỏi: “Vì sao cậu muốn tiếp nhiều nhiệm vụ cao giá như vậy?”


      Uchiha Itachi lạnh nhạt trả lời: “Hữu dụng.”


      Kisame ái muội cười: “Chẳng lẽ cậu muốn cho Yuzu tiền? phải có cảm giác với ta sao, tại làm như vậy…”


      Uchiha Itachi dừng lại cước bộ, còn nghiêm túc nhìn Kisame: “Kisame, tôi thích ta, làm như vậy cũng phải vì ta.”


      Đây là lần đầu tiên Kisame nhìn thấy Uchiha Itachi vì loại chuyện này mà nghiêm túc như thế, người phụ nữ tên Yuzu này bất luận là Chakra hay là nhẫn thuật đều tương xứng với Itachi, nhưng Itachi chính là chướng mắt ta, vì sao vậy? … Rất muốn biết nguyên nhân.


      “Hắt xì! Hắt xì!” Kira nhịn được hắt hơi hai cái.


      Khẳng định có người mắng ! Kira hít hít cái mũi, bắt đầu vẽ tranh bài thi!


      Vẽ cái gì mới tốt đây? Liếc mắt sang bên, thấy được gấu mèo , ừ… Vẽ con gấu mèo đáng vậy.


      Gaara ràng cảm giác được bên cạnh đối với cậu có ý tốt cười… Dù sao trả lời xong đề mục, nhìn xem ta viết cái gì…


      Gaara trợn tròn mắt, vẽ tranh bài thi… Ừ… Hình như là cậu phải? Bộ dáng mập mạp này… Còn có cho dù cậu hơi lùn, cũng cần lùn đến nỗi ngay cả cổ đều nhìn thấy có được !


      tập trung vẽ tranh Kira cảm giác được sát khí mãnh liệt, cứng ngắc quay đầu, chống lại tầm mắt muốn giết của gấu mèo , gấu mèo thân mến, biết đây là cách thể tình của nee-chan sao? Lệ rơi…


      Những người khác trong trường thi đều nhịn được run run, sát khí khủng khiếp! Nhóm giám khảo cũng tự giác lấy nhẫn cụ ra…


      Sắc mặt Sasuke cũng tốt lắm, ngốc nghếch kia lại làm ra chuyện ngu xuẩn gì rồi!


      Kira rơi lệ đầy mặt, bôi ảnh vẽ Gaara chibi, vì cái lông gì, vì cái lông gì gấu mèo thích kiệt tác của ?! Để cho thương tâm ngủ giấc !


      Gaara nhìn bôi ảnh , tâm tình mới thoáng dịu lại chút, này luôn làm cho cậu cảm thấy buồn bực, ừm… Tìm cơ hội giết ta .


      ở trong đả kích Kira đương nhiên biết ý tưởng của Gaara, nếu biết… Ừ… Phỏng chừng càng thêm đả kích ha.


      Ưm, hình như là hương vị cơm nắm, ừ… Sasuke làm…


      hơi cắn miếng cơm nắm ngay bên miệng, bẹp bẹp bắt đầu ăn.


      “Uchiha Kira, chị thể mở to mắt rồi tự mình ăn cơm sao?!” Thanh Sasuke nghiến răng nghiến lợi.


      Kira ngậm cơm nắm mở to mắt: “Ui, đây là đâu?”


      Tất cả mọi người trầm mặc! Hokage của Konoha à, chúng ta muốn chuyện với ngài, vì sao này có thể thông qua cuộc thi đầu tiên?!


      “Trường thi trận thứ hai, rừng rậm tử vong.” Anko tốt tính .


      Kira đối với Anko tính là xa lạ, đương nhiên cũng quen thuộc, chính là vài lần ra ngoài làm nhiệm vụ đều ở trong đội ngũ của ta.


      Kira ăn xong ngụm cơm cuối cùng, bình tĩnh đứng dậy, nhanh tay kết ấn: “Độn.”


      liền như vậy tiêu thất!


      “Giám khảo! Đây là chuyện gì! ta cần tham gia cuộc thi sao?! Ninja Konoha liền hưởng thụ loại đặc quyền này sao!”


      “Đúng vậy! Chúng ta đều dựa vào thực lực!”


      Anko phóng ra hai thanh Shuriken thành công ngăn lại hai thanh kia, nguy hiểm mở miệng: “Ai với các người ấy là thí sinh?!”


      Mọi người giật mình, phải thí sinh? Chẳng lẽ ta là thượng nhẫn?!


      Anko híp mắt, cười : “ ấy là cấp cứu sư, nhân viên chữa bệnh và chăm sóc.”


      Có chút người khinh thường cười ra tiếng, nhưng là mọi người ở Konoha đều cười, Shikamaru làm sao cũng nghĩ ra thoát tuyến phiền toái như vậy dĩ nhiên là cấp cứu sư… Temari nhíu mày, từng nghe qua cấp cứu sư của Konoha, thực lực tương đối cao, nhưng là… giống với lời đồn a!


      vào trong tháp Kira hết chỗ rồi, quên, di chứng của độn chính là… Thời gian chịu khống chế! Đờ mờ, tại tiến hành đến đâu rồi ?!


      “Xem ra nơi này có người.” Thanh Temari vang lên.


      Oma, vận mệnh chi thần à, có thể buông tha cho tôi hay !


      Kira cùng Gaara lại đối mặt, sát khí tràn đầy cmr rồi! Đương nhiên, là đơn phương bị sát khí của Gaara thổi quét…


      “Làm sao bây giờ, chị của Sasuke ở nơi nào!” Kiba đáng , em là đứa trẻ tốt tính.


      Hạt cát của Gaara bay ra khỏi hồ lô, mịa nó, gấu mèo , muốn giết chết chị ư! Thân thể Kira cứng ngắc lui về phía sau vài bước, sợ đổ máu, nhưng sợ biến thành cặn bã a! Cho đến lúc này có nhiều máu cũng vô dụng thôi! Xương cốt đều sắp nát rồi!


      Hạt cát bay nhanh chui vào thân thể Kira, Kira từ từ nhắm hai mắt chờ đợi mổ giết, hồi lâu sau, vẫn là hề có động tĩnh…


      Kira run run mở to mắt, hạt cát ở trước mắt , nhưng là, chưa từng thương tổn , Gaara vẫn dùng sức khống chế hạt cát nghiền nát … Kira vươn tay tiếp xúc với hạt cát…


      “Yashamaru, vì sao những bạn khác đều sợ con?”


      “Yashamaru! Vì sao lại là chú! Vì sao!”


      “Từ giờ trở , ta là tu la chỉ chính mình…”


      Những trí nhớ này là của Gaara… Kira chậm rãi tới gần Gaara, Gaara lại cực kỳ bài xích: “Đừng tới đây!”


      Kira vẫn là qua rồi, chỉ muốn ôm ôm cậu thôi…


      phải gọi đừng tới đây sao?!” Hạt cát cuối cùng vẫn đâm vào bụng


      Temari và Kankuro sững sờ nhìn kịch tình phát triển, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?! Gaara cũng ngây ngẩn cả người, cậu có ý… muốn giết


      Khóe miệng Kira chảy máu xuống, nhưng vẫn nở nụ cười, sờ sờ sờ đầu Gaara: “Gaara, tóc của em mềm mại, giống như Naruto vậy.” Ngay cả thân thế cũng tương tự…

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com


      ☆, Chương 18:



      “Uchiha-neechan!” Kiba kêu lên.


      Kira sửng sốt, cong lên nụ cười: “Làm sao vậy?”


      Mọi người: “Đây phải là vấn đề làm sao vậy, đổ máu a! Đổ máu a!”


      Gaara lấy lại tinh thần, hạt cát liền rời rạc, Kira thở dài nhìn bụng: “Làm sao để lấy hạt cát ở bên trong ra đây? Đem ruột lôi ra rửa rửa? Má ơi, vậy có bao nhiêu đau a…”


      Trong tay Gaara tích tụ Chakra, hạt cát trong bụng Kira chậm rãi rút ra ngoài, hồi sau, bụng Kira liền sạch .


      Kira sờ sờ đầu Gaara: “Gấu mèo , cám ơn em.”


      duỗi thắt lưng, chui vào góc , trải chăn ra sàn, cuộn mình lại, chỉ chốc lát sau liền truyền đến tiếng hít thở đều đều của


      Kiba nhìn Shino: “Làm sao bây giờ? Vết thương của chị ấy…”


      Shino thả sâu ra thăm dò thử, còn chưa chạm đến Kira, hạt cát liền ngăn lại sâu của Shino, Kiba và Shino nguyên do nhìn Gaara, bản thân Gaara cũng hơi sửng sốt, cậu có khống chế hạt cát.


      “A? Sao nee-chan còn chưa đến nữa?” Naruto nhảy nhót lung tung.


      Sasuke cũng liếc nhìn các góc có thể làm an tâm ngủ, cũng có phát thân ảnh của , chị ấy đâu rồi?


      “Sasuke! Sasuke! Nee-chan ở chung chỗ với tên lùn kia kìa!” Naruto lớn giọng khiến cho mọi người chú ý.


      Quả nhiên, Gaara tuốt ở đằng trước, Kankuro ôm Kira ở phía sau…


      Kankuro cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, trong lòng bực bội vô cùng, này cũng biết có lai lịch gì, tại thái độ Gaara lại ràng, cũng thể giết ấy được…


      “Đinh!” Shuriken va chạm phát ra tiếng vang.


      Kira trong lòng Kankuro chậm rãi mở to mắt, nhìn quanh bốn phía, sau đó nghiêng đầu hỏi Kankuro: “Vừa mới là ai lấy Shuriken đâm tôi?” Phải biết rằng Shuriken là bãi mìn của , giẫm lên là phải chết!


      Kankuro thế nào ôn nhu thả xuống, : “ biết là ai làm sao đánh trả ?!”


      Kira trầm tư trong chốc lát, nở nụ cười: “Bởi vì tôi từng bị Shuriken đâm thành con nhím, cho nên đối với Shuriken có vẻ… Mẫn cảm.”


      Lời này ở những người khác nghe ra cũng bình thường, bị Shuriken đâm thành con nhím là cái khái niệm gì? Cả người đều là Shuriken? Ngẫm lại cũng có chút khủng bố!


      “Cấp cứu sư của Konoha cũng yếu ớt giống như lời đồn!”


      “Ha ha, Kazekage, ngài đột nhiên ra tay sợ là dọa đến ấy rồi!”


      Nghe hai người đối thoại, Kira xem như hiểu được, người đâm là… Orochimaru! Đờ mờ động vật thân mềm!


      “Nữ nhân, làm gì vậy?!” Kankuro nổi khùng nhìn ngừng lấy quần áo của lau tay!


      Kira mặt chút thay đổi : “Tôi cảm thấy tay của tôi hơi bẩn.” Mịa nó, cũng biết có lấy đầu lưỡi liếm cái Shuriken kia hay


      Sandaime nhìn hành vi của Kira, như là tự hỏi cái gì, chốc sau, ông khiến cho Hayate bắt đầu tuyên bố quy tắc cuộc thi… Kira mượn về bồn nước rửa a rửa, đúng rồi, Sasuke bị Orochimaru cắn ngụm, phải kéo Sasuke qua đây rửa rửa mới được…


      “Itachi, các trở về?” Tamaki Yuzu nhìn thấy Uchiha Itachi và Kisame trở lại, khỏi nhảy nhót.


      Kisame hỏi: “Vì sao lại ở đây? tại phải thời gian tập hợp.”


      Khuôn mặt dã của Yuzu giương lên nụ cười sáng lạn: “Nhớ các , nên mới tới.”


      Kisame có điều ngụ ý: “ phải nhớ tôi ? Cậu xem, Itachi.”


      Uchiha Itachi lãnh đạm trở về phòng, có hứng thú cùng Kisame dây dưa vấn đề này.


      Yuzu nhìn hành vi lạnh lùng của Itachi, mặc dù trong lòng có chút mất mát, nhưng tin tưởng ngày nào đó bị cảm động, xuyên đến đây phải là vì có được sao?!


      Kisame ngồi xuống, cười nhạo : “Itachi thích đâu, cứ dây dưa như thế, dễ dàng làm cho cậu ấy phiền chán.”


      Yuzu cũng lạnh mặt: “Chuyện đó liên quan đến .”


      Kisame thấp giọng nở nụ cười: “Có lẽ liên quan, bất quá, tôi rất chờ mong kết cục của .” Là bị tổ chức giết chết hay là bị Itachi giết chết.


      “Naruto liên đạn!” tiếng này làm cho Kira phục hồi lại tinh thần.


      Kira bỏ lại khăn tay liền vọt tới rào chắn, quả nhiên, Naruto vui vẻ, Kiba té mặt đất, còn có Akamaru cũng yếu ớt nằm úp sấp.


      Kira vội vàng hô: “Buông thiếu niên kia ra, làm cho tôi… A!”


      Tay trượt ra ngoài, lưu ý tí, liền xoay người té xuống! Kira xoa xoa thắt lưng của mình, vẻ mặt thống khổ: “Thắt lưng của tôi…”


      Đây là vấn đề thắt lưng sao?! gãy tay gãy chân là may rồi!


      Kira khập khiễng tới bên người Kiba, hướng về phía Kiba cười : “Kiba, yên tâm, chị đây bảo đảm thuốc đến bệnh trừ!”


      tay tích tụ Chakra, chậm rãi bám vào người Kiba, ánh sáng trắng chậm rãi tiến vào thân thể Kiba, lát sau, thân thể Kiba liền giống như lúc chưa bị thương.


      Kira lại sờ sờ đầu Akamaru, Akamaru nức nở cọ cọ, Kira nhắm mắt lại, ánh sáng trắng cũng tiến vào thân thể Akamaru, Akamaru cảm kích kêu lên.


      Kira cũng trầm tĩnh lại, bỗng nhiên, cảm giác được sau lưng bị cái gì đâm trúng…


      Kira hít sâu vài lần, cười với Kiba: “Kiba, giúp chị nhổ Shuriken sau lưng xuống .”


      Biểu tình của Kiba quả thể dùng từ tráng lệ để hình dung, cậu run run dùng tay nhổ Shuriken xuống.


      Máu sau lưng Kira ồ ạt chảy ra ngoài, Kira sờ sờ đầu Akamaru: “Aka-chan, giúp chị ngửi xem là thằng khốn nào phóng!”


      Akamaru ngửi ngửi, hướng về phía tên nhẫn kêu lên.


      Kira sờ sờ máu ở sau lưng, cười đến hồn nhiên! nhìn về phía tên nhẫn kia : “Mi lấy cái gì đâm ta, là Shuriken hửm!”


      Cái tên nhẫn kia cười lạnh tiếng: “Ta bất quá chỉ nghe thời điểm cấp cứu sư của Konoha cứu người, trình độ phòng thủ là 0, nghĩ tới là … A a a a…”


      Còn chưa xong, liền kêu lên thảm thiết, hai tay Kira tràn đầy Shuriken, vui vẻ cười: “ biết sau đó còn có câu, cứu người xong liền nhất định có thù tất báo sao?”


      Shuriken trong tay bay nhanh nhằm phía tên nhẫn kia, muốn né tránh, nhưng là thân thể giống như bị tê liệt, thể động đậy! Bị động tiếp nhận Shuriken của Kira!


      Ném Shuriken xong, Kira ngồi bẹp xuống đất thở hổn hển: “Mệt chết tôi rồi, công việc dùng thể lực này thích hợp với tôi… Kakashi, tôi cảm giác tôi mất máu quá nhiều…”


      Mơ mơ màng màng nhìn vòng, thân thể Kira liền cứng ngắc ngã xuống, hôm nay vì cái lông gì dễ dàng choáng váng như vậy? Ây dô, còn chưa giải độc cho tên nhẫn kia đâu, quên , đầu choáng…


      Kakashi nhảy xuống xem xét miệng vết thương của Kira, sau đó bất đắc dĩ thở dài.


      Kiba rất là lo lắng hỏi: “Chị ấy làm sao thế?”


      “Đúng vậy! Kakashi-sensei, nee-chan làm sao vậy?!” Naruto cũng vô cùng lo lắng.


      Kakashi ôm lấy Kira, có chút đau đầu: “ ấy bị Shuriken của chính mình độc đến hôn mê.”


      Kiba ngây người, Naruto cũng ngây người, những người khác cũng ngây người… Uchiha Kira, chị có thể lại ngốc thêm chút nữa được ?! Thoa độc lên Shuriken, chị còn trực tiếp dùng tay cầm?!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com




      ☆, Chương 19:



      Lúc Kira tỉnh lại, bệnh viện còn bóng người, tiếng ồn ào bên ngoài lớn. Nắm quyền đầu, khí lực thân thể giống như muốn khôi phục, nhưng là, vì sao ngất xỉu hử?


      =.= chẳng lẽ cẩn thận đụng trúng thanh Shuriken trong tay? , đây phải là


      “Ha ha ha… Ta rốt cục cũng ra rồi!!!!” Thanh hưng phấn như vậy giống như từng nghe ở nơi nào.


      “Phong Độn. Luyện Đạn!” tiếng nổ vang lên.


      Mịa nó! Đây phải tuyệt chiêu của Shukaku sao?! Kira kịp nghĩ nhiều, lập tức kết ấn: “Độn!”


      “Nee-chan! Cẩn thận!” Vừa mới mở to mắt Kira liền đối mặt với Luyện Đạn của Shukaku! Cho nên , thể chất của là bia đỡ đạn ư!


      “Ba!” Shukaku lại phát ra cái Luyện Đạn, cái Luyện Đạn phía trước liền bị lệch khỏi quỹ đạo, Kira chỉ bị ảnh hưởng xí, ngã xuống mặt đất.


      Shukaku nhìn bóng dáng đất, có chút kỳ quái : “Ta có phải gặp qua mi ? Cảm giác rất quen thuộc… A ha ha ha…”


      Kira nghe tiếng cười rất hỉ cảm của , rất nể tình nở nụ cười.


      Shukaku vươn móng vuốt xách lên: “Vì sao mi cười? Bổn đại gia buồn cười lắm sao?!”


      Kira ‘Khanh khách khanh khách’ nở nụ cười: “Là rất buồn cười!”


      Shukaku nghe xong, mặt chút thay đổi ném , lẩm bẩm : “Vì cái lông gì cảm thấy chán ghét như vậy nha…”


      Đậu móa! Lúc ném người sao rên tiếng! Bỗng nhiên, thân thể bị cái gì bảo hộ, cúi đầu vừa thấy, đờ mờ, đầu lưỡi của Cóc đại ca á!


      Nhìn cái miệng càng ngày càng gần của Cóc đại ca, Kira kêu to lên: “Cóc đại ca ta phải côn trùng! cần ăn ta!”


      Gamabunta nheo cặp mắt lại, đem thả xuống, : “Ai muốn ăn mi, có mấy lượng thịt, cũng đủ ta nhét kẽ răng!”


      “A ha ha ha… Mi là đồ ngốc! A ha ha ha…” Shukaku khách khí nở nụ cười.


      Kira tay xoa thắt lưng, hô: “Móa, cái thằng ngay cả bao kéo búa cũng biết chơi, còn dám cười ta!”


      Bao kéo búa? Shukaku liếc mắt nhìn móng vuốt của mình cái, ờ… Bộ dáng giống như rất quen thuộc… nhóc này… À há… phải nhóc con kia sao!


      Shukaku phe phẩy cái đuôi của mình, cười to: “Shura Yoru, lâu gặp! Mi thế nhưng chết!”


      Naruto nhìn nhìn Kira, lại nhìn nhìn Shukaku, khó có thể tin kêu to: “Nee-chan quen biết Shukaku?!”


      Kira ha ha cười: “Trước kia là Jinchuuriki của nó, bất quá, chết lần, tại kêu Kira.”


      Gamabunta hít hơi khói, : “Xem ra lời đồn là , bộ tộc Shura có khả năng tự mình phục sinh.”


      Kira lắc lắc đầu: “ phải phục sinh, sau khi sống lại có lẽ là… người khác hoặc… vật khác…”


      Gamabunta rút đao ra: “ tại phải thời điểm để ôn chuyện, phải đánh thức linh môi, bằng lớn chuyện!”


      Kira còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, Gamabunta bắt đầu nhảy a nhảy! Móa, vì cái lông gì với tiếng!


      Kira cảm giác chính mình như chơi tàu lượn siêu tốc vậy, còn là loại tàu thắt dây an toàn nữa!


      “Phong Độn. Luyện Đạn!” Shukaku.


      “Thủy Độn. Thiết Đạn Pháo!” Cóc đại ca.


      Kira nhìn hai quái vật lớn, mặt chút thay đổi : “Để cho bão táp đến càng thêm mãnh liệt !”


      “A!” Nhìn xem, liền bị đá bay như vầy!


      Naruto nhìn Kira rơi xuống, vội vàng hô to: “Cóc đại ca, nee-chan ngã xuống rồi!”


      Cóc đại ca kiên nhẫn kêu: “Dong dài, lát nữa lại cứu!”


      “Luyện Đạn! Ha ha ha ha…” Shukaku y như bị tiêm thuốc kích thích.


      Thời điểm Kira rơi xuống, hô to: “Bà đây sắp chết rồi, còn nhanh tiếp bà!”


      Bỗng nhiên dúm hạt cát kéo lại, vững vàng đứng ở đầu Shukaku.


      Shukaku kêu to: “Vì cái lông gì mi chết rồi còn muốn ra lệnh cho ta!!! A a a a… phiền toái!!!! Luyện Đạn! Luyện Đạn!”


      Kira liền theo bụng nó run lên run xuống, móa, dễ dàng sao!!!


      “Nee-chan, chị khống chế hành động của nó! Em đánh thức thằng lùn kia!” Naruto kêu to.


      Kira xem xét xung quanh mình, gấu mèo đâu? Gấu mèo nơi nào?


      chịu nổi con nhóc trì độn này, Shukaku cười nhạo tiếng: “Bị mi đạp lên kìa!”


      Kira cứng ngắc nhìn dưới chân, quả nhiên, nữa cái đầu của gấu mèo ở dưới chân ! Còn nửa cái còn lại đâu? Ở trong hạt cát chứ đâu…


      Kira vội vàng đào cậu ra, tràn đầy áy náy : “Gấu mèo , chị phải cố ý, phải cố ý…”


      Shukaku giữ chặt Kira lại: “ tại cũng thể để cho mi đánh thức !”


      Kira nhìn thoáng qua Naruto, mặt chút thay đổi : “Naruto, chị bị bắt cóc, chuyện tình kế tiếp phải dựa vào em, ngủ ngon.”


      “Nee-chan, chị đừng ngủ mà! Nee-chan!!!!” Naruto muốn phát điên luôn rồi.


      Gamabunta cũng khẩn trương lên: “Naruto, ta am hiểu biến thân, cho nên, mi kết ấn thay ta.”


      Naruto cứng đờ: “Vì cái lông gì ai chịu hỏi qua ý kiến của tôi…”


      “Khốn kiếp! Cậu tỉnh lại cho tôi!” Bên tai truyền đến tiếng kêu của Naruto.


      Vừa mới mở mắt liền đón nhận quả đấm của Naruto… Hộc máu, vì cái lông gì đánh ?


      Naruto hô to: “Nee-chan, ngượng ngùng, ngộ thương rồi!”


      Naruto em lại đây, chị cam đoan đánh chết em đâu! Bỗng nhiên, sát khí bên người oanh động, đờ mờ, gấu mèo tỉnh…


      Gấu mèo hung tợn : “Ta muốn các người đều phải chết!


      Kira nhìn gấu mèo , hai mắt đẫm lệ, gấu mèo , tâm nee-chan vỡ thành mảnh vụn, vì cái lông gì luôn muốn giết chị?


      Hạt cát nơi cổ càng ngày càng chặt, thể thuật của Kira căn bản là số 0, hoàn toàn giãy ra, a! Shukaku muốn ngủ say rồi, đậu má, vừa mới nên đào tẩu! Hô hấp càng ngày càng thuận… Gian nan hướng Sasuke bên kia nhìn chút, Sasuke, nhớ giữ gìn sức khỏe tốt nha… Cảm giác hít thở thông làm cho lập tức rơi vào trong bóng tối…


      “A ha ha ha… Vừa muốn chết lần, cảm giác thế nào?” Là Shukaku.


      Kira trợn trắng mắt liếc nhìn nó cái: “Chết chết, mười tám năm sau lại là hảo hán!”


      Shukaku trước mắt bé, như thế nào đây… Chính là cái manh vật đó nha… =.=


      Kira lấy lòng nhìn Shukaku: “Shukaku, cậu cho tôi ôm cái có được ?”


      Shukaku hừ lạnh tiếng: “Bổn đại gia là mi có thể ôm sao?!”


      Bộ dáng ngạo kiều này làm cho Kira còn lý trí, lập tức ôm lấy Shukaku vào trong ngực, kêu hô: “Quá manh rồi! Quá manh rồi!”


      cái móng vuốt chụp lên mặt Kira, Kira nháy mắt bị chụp bay, khóe miệng chảy ra máu, Shukaku xù lông : “ được ôm bổn đại gia!”


      Kira sờ sờ khuôn mặt sưng lên, hai mắt đẫm lệ: “Móa nó, mi giống như gấu mèo !” hiểu trái tim thiếu nữ gì hết!


      Shukaku bước từng bước đến trước mặt Kira, ngạo kiều : “Đến chơi oẳn tù xì nào!”


      Khóe miệng Kira giật giật: “Vì sao đột nhiên chơi cái này?”


      Shukaku nghiêng đầu: “Trước kia đáp ứng mi, nếu mi thả ta ra ngoài, ta liền chơi trò này với mi.”


      Tâm tình Kira khó nên lời, nhưng là trong lòng cảm động, ắt hẳn Shura cũng cảm thấy vui vẻ?


      “Bao kéo búa!”


      “Bao kéo búa!”


      “Bao kéo búa!”


      Kira ngốc ngốc nhìn cái bao của mình, nhất thời phản ứng kịp, thế nhưng thua cả ba lần!


      Shukaku hưng phấn té mặt đất lăn lộn: “A ha ha ha… Mi đúng là đồ ngốc, mi biết bổn đại gia có thể khống chế hạt cát sao?”


      Mịa nó, còn có thể chơi xấu thêm chút nữa sao!!!!!


      Shukaku dừng cười, đến trước mặt Kira, còn : “Shura, ta thực lời hứa của ta.”


      Khóe mắt Kira có chút ướt át, đáp câu: “Tôi biết, cảm động…”


      Shukaku cho nên rầm rì tiếng, sau đó hướng phất phất tay: “Mi có thể rồi.”


      Kira thốt ra: “ đâu?”


      Shukaku đưa lưng về phía , bay tới câu: “Thế giới nguyên bản của mi.”


      đợi Kira thêm cái gì, liền cảm giác chính mình bị lôi , cả người trận đau đớn…


      Đôi mắt của Shukaku có chút mất mát, cái đuôi buông xuống mặt đất, nó giọng : “Shura, xin lỗi… Còn có… Hẹn gặp lại.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :