1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ trước khó nắm bắt - Thất Quý (2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Đại khái Ngô Chân Ương hiểu rồi, Cốc Quân Dật là muốn cho In-night trở thành nhà tài trợ của bộ phim tiếp theo mà Bắc Hạ làm ra, nhưng người ta cùng UN nhãn hiệu trang phục lớn quốc tế thỏa thuận hiệp nghị xong rồi, chỉ thiếu ký hợp đồng, với tính cách của Cốc Quân Dật, đương nhiên đem UN để vào mắt, vì vậy liền cử Hướng Phương Dịch tìm đối phương chuyện.

      Chỗ của Hướng Phương Dịch tên gọi bên ngoài là Bộ Kế hoạch phát triển, bên trong công ty đều gọi nó là làm Bộ Quan hệ xã hội, tất cả công việc của nhân viên In-night thuận tiện trực tiếp ra mặt, phần lớn giao cho người của Bộ phận đó làm, người của Bộ Quan hệ xã hội liền trực tiếp tới tìm Phạm Nhã Hiền, lại biết dùng phương pháp gì, quấy rầy Phạm Nhã Hiền trực tiếp tìm tới tổng công ty, muốn “ ràng”, nhưng cách làm này của , là hoàn toàn trúng kế của Cốc Quân Dật…….

      Đại ngu ngốc! Ở trong lòng của Ngô Chân Ương mắng , Cốc Quân Dật tốn nhiều công phu ở người như vậy, làm sao có thể để cho cự tuyệt, liền dễ dàng buông tha? Chuyên tâm chuyện của , còn nhìn! Nhìn có thể có ích gì? cẩn thận coi chừng chút, để cho tên thổ phỉ Cốc Quân Dật đó chiếm tiện nghi!

      tình đại khái, tôi nghe Hướng tiên sinh của quý công ty qua ba mươi bảy lần.” Trong lúc nhìn Ngô Chân Ương lắc đầu thêm cau mày nữa, Phạm Nhã Hiền vẫn có thể chậm chễ chút nào cùng Cốc Quân Dật tranh luận, “Quý công ty muốn dựa vào bộ phim của chúng tôi làm tuyên truyền, đồng thời tiếp cận thị trường phát triển nhãn hiệu quần áo và trang sức, đây là coi trọng chúng tôi, cố gắng dùng điện ảnh coi như quảng cáo, tôi đây hiểu, nhưng mà hi vọng Cốc tiên sinh hiểu được, cái này đối với chúng tôi lại có chỗ nào tốt, đắc tội với nhãn hiệu tiinh phẩm thế giới UN hề có lợi, huống hồ đối phương vẫn đều lấy nước hoa lập nghiệp, lại nói làm liền làm, vì vậy mấy lần ̉ phiếu giảm mạnh, gây ra tin đồn In-night phá sản.”

      Tốt! Nói xong thật quá tốt! Ngô Chân Ương thật muốn vỗ tay cho .

      Lời tuy độc, nhưng mà cùng ́c Quân Dật loại người này nói chuyện, độc được, hợp tác cùng cái loại ông lớn bốc đồng này, đảm bảo được ngày nào đó mình bị bán cũng biết! Tội gì vì mà đắc tội với người của UN.

      có lợi lắm?” ́c Quân Dật đưa lưng về phía , xem được mặt của ta, chỉ nghe ta nói: “Chúng tôi phải có phá sản sao? Cậu biết điều này đại biểu cái gì, hài hước! In-night chính là thiếu thủ đoạn nhất, cho dù là tốt hay là xấu, từ xưa đến nay mức độ quan tâm của bên ngoài là quan trọng nhất, cái này giống như thích hợp với ngành giải trí của điện ảnh, phải là chuyện có lời nhất? Chúng tôi chỉ sử dụng điện ảnh tuyên truyền, so với nhãn hiệu sản phẩm tuổi già sức yếu, nhãn hiệu sản phẩm cải tử hoàn sinh (chết sống lại) càng có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người, tôi cho rằng hợp tác là sai, mà phải sử dụng một mặt.”

      xong! Tay của Ngô Chân Ương đặt lên đầu gối, siết thành một nắm tay nhỏ, bởi vì Phạm Nhã Hiền lại có lập tức phản bác! Cứ vậy tạm dừng ngắn ngủi đại biểu trong lòng dao động một chút rồi.

      Đừng mắc mưu! Trong lòng gào thét.

      “Giữa chúng ta, cũng phải thể nói chuyện thảo luận được; như vậy Ngô thư ký, cách hội nghị kế tiếp còn bao nhiêu thời gian?”

      Ngô Chân Ương đột nhiên bị điểm danh tới, ́ gắng giữ bình tĩnh nhìn xuống đồng hồ, “Còn có sáu phút.”

      “Rất tốt.” ́c Quân Dật đứng dậy, hướng về Phạm Nhã Hiền nói: “Như vậy, Phạm tiên sinh cũng đồng ý với ý kiến của tôi, như vậy chuyện kế tiếp, liền do người chuyên trách cùng cậu nói chuyện, chính là vị thư ký ngồi bên cạnh tôi Ngô tiểu thư này.”

      Phạm Nhã Hiền nói chuyện, Ngô Chân Ương nghĩ, hay là cũng giống như mình, là bị sợ tới mức nói ra lời.

      nghe nhầm chứ? Tổng giám đốc bọn họ làm sao có thể bảo cùng khách hàng nói chuyện làm ăn được, còn nói là “người chuyên trách”? là thư ký!

      Mau cự tuyệt ta! Ngô Chân Ương chỉ có thể làm, chính là ở sau lưng ́c Quân Dật, hướng về phía Phạm Nhã Hiền liền mạng mà nháy mắt; nhưng, nhưng mà… biểu hiện ngu ngốc cái gì! phải có biệt danh là “Bao công” sao? Thương nhân phải coi trọng chữ tín chứ! Nếu đã quyết ̣nh cùng UN hợp tác rồi, thì thực hiện tới cùng, lưỡng lự vậy có cái gì tốt? Cự tuyệt ́c Quân Dật nhanh một chút là tốt rồi!

      Nhưng mà, Phạm Nhã Hiền nhếch miệng, đến khi ́c Quân Dật rời khỏi, cũng phát ra tới một nửa chữ, nhưng thật ra cặp mắt phía sau tấm kính mỏng kia, dường như nhìn thấy trong lòng Ngô Chân Ương phun lửa.

      Ngô Chân Ương theo ́c Quân Dật chuyển hướng về hội trường kế tiếp, mà Phạm Nhã Hiền do người khác đưa tiễn.

      Vừa nghĩ tới thoáng nhìn thật sâu trước khi kia, lông tơ của Ngô Chân Ương dựng đứng.

      “Tại sao lại để cho tôi nói chuyện? Việc này đã vượt quá phạm vi công tác của tôi!” Ngô Chân Ương vừa vừa bày tỏ bất mãn.

      “Có quan hệ gì, các người phải là người quen cũ?” ́c Quân Dật cũng hỏi một tiếng đã đến kết luận, vẫn lại hết sức nhìn sắc mặt người khác mà hỏi câu: “Cậu ta là gì của ?”

      “Chồng trước…” ́c Quân Dật đột nhiên dừng lại bước chân, ý vị thâm trường liếc mắt nhìn , giống như nhận thấy trong lòng Ngô Chân Ương tức giận, nhưng mà là sởn tóc gáy khi gặp phải nguy cơ, “Sao, như thế nào! Có vấn đề gì sao?”

      Vẻ mặt của ́c Quân Dật vẫn luôn duy trì chút thay đổi, chỉ nói câu là: “Lúc đầu đưa đến thật là khai thác đúng rồi.”

      Có ý tứ gì, đây là cái ý tứ gì? Ngô Chân Ương đứng nguyên tại chỗ suy nghĩ hồi lâu, nói là nhân viên của , thì sinh hoạt cá nhân của cũng nên bị ta lấy ra lợi dụng sao?

      hỏi xem bọn họ như thế nào, bọn họ ly hôn vì cái gì, có phải còn muốn thấy người chồng kia hay , thấy , trong lòng có thể mất hứng hay ? Căn bản là ta đếm xỉa đến tình cảm của , chỉ nghĩ bảo lợi dụng phần tình trước kia của Phạm Nhã Hiền, mà hoàn thành chuyện ta đã giao thế thôi.

      Ác ma!

      Hai năm ở cùng nhau, ba năm tách biệt, trong ba năm này bọn họ cũng có gặp qua đối phương, nhưng cũng hề tỏ ra bọn họ coi nhau là kẻ thù; trái lại, khoảng hai năm kia, bọn họ chưa từng tranh cãi ồn ào, cho dù là nói tới chia tay thì cũng đều dùng phương pháp ôn hòa nhất để xử lý.
      Last edited by a moderator: 28/2/16

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Người đề cập đến ly hôn trước, là , sau ly hôn vẫn có thể tiếp tục là những người bạn, cũng là ; sau khi ly hôn, tránh mặt gặp riêng ấy, vẫn là .

      hiểu , bản thân như vậy là rất tệ.

      Khi đề cập đến ly hôn tuy rằng lộ ra vẻ mặt mờ mịt, nhưng mà cuối cùng cũng có hỏi cái gì, rất cảm ơn quan tâm cuối cùng của , cho dù phản ứng kia nằm trong dự liệu của ; mà lời miệng dễ nghe, cuối cùng cũng lấy loại phương thức tàn khốc khiến sao được, rời khỏi .

      có biện pháp! Nhưng chính là muốn gặp lại , vì vậy liền chạy trốn.

      Đoạn hôn nhân này chưa tới có được hay , nếu như phải gặp lại , coi như đó là giấc mộng; khoảng thời gian ba năm, đáng lẽ thành công rồi, lại dùng loại phương thức từ trời giáng xuống này, xuất ở trước mặt .

      Phạm Nhã Hiền, ở cuộc làm ăn, là người đàn ông có biệt danh “Bao công”, chỉ cần quyết định việc gì, bất kể là dùng cách thức nào, đều thể khiến thay đổi hoặc nhượng bộ, dĩ nhiên điều kiện mà ra cũng phải hà khắc, là suy nghĩ quá sâu xa, điều kiện đối với hai bên đều có lợi, cho nên , cùng hợp tác nhất định là có lợi, nhưng chiếm tiện nghi của , liền có cửa rồi, cũng vì vậy mà trở thành “Chuyên gia đàm phán” của Hạ Bắc.

      Lúc đầu, cũng cứ như vậy mà nhận thức , người giống với chỉ biết tính toán thiệt hơn của bản thân, có mưu đồ ích kỷ của bề ngoài; chính là ấn tượng ban đầu này trở thành nhận thức, khiến cho cuộc sống của sau này bị khổ sở vô cùng.

      Bọn họ, cũng phải là cá mè lứa chứ, lỗi rất lớn…

      Mắt Ngô Chân Ương xem đồng hồ, đến sớm hơn so với thời gian hẹn mười phút, bởi vì bình thường Phạm Nhã Hiền cũng đến trước thời hạn mười phút, muốn chờ đợi; nhưng mà, lại có nhìn thấy người ở chỗ lân cận khác.

      Bọn họ hẹn gặp mặt phía sau quán Nhật Thức, xung quanh là đám người của Hi Nhướng, Ngô Chân Ương xác định tiến vào trong quán, cũng có khả năng đến trễ; đổi lại là người đàn ông khác, ba năm hề liên lạc, dám đảm bảo đổi tính, nhưng Phạm Nhã Hiền .

      có đứng ở trước cửa quán, ngu ngốc hồ đồ mà chờ đợi, mà là đứng lên dạo ở vùng lân cận của quán; dạo, nhưng người ta dạo phố đều là chú ý tủ kính trưng bày của cửa hàng, còn lại vô cùng chú ý ở giữa tòa nhà và tòa nhà kia là cái hẻm đen như mực.

      Ông chủ của phải giỡn, để cho chuyện làm ăn, được làm được, công việc chức vụ bí thư của cũng xếp hạng thứ hai, nhiệm vụ trước mắt của , chính là lấy lòng Phạm Nhã Hiền! Trước khi Hạ Bắc cùng UN chính thức ký kết hợp đồng, muốn thay đổi chủ ý, hơn nữa là “ ngại sử dụng bất cứ thủ đoạn nào” nhất định phải làm được.

      đau đầu, biết Cốc Quân Dật có phải nghiêm túc muốn chuyện mua bán thành công kiểu này hay , chẳng lẽ còn hiểu Phạm Nhã Hiền là loại người nào sao? Làm sao có thể bởi vì đối tượng là người phụ nữ mà biết liền thay đổi thái độ, như vậy phải xuất vướng mắc danh tiếng “Bao công” thiết diện vô tư lừng lẫy của ? Dù sao Phạm Nhã Hiền vẫn thể dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, đem đá đập lên chân của mình.

      Muốn đến chuyện, e rằng chỉ có phản tác dụng mà thôi, huống hồ bất luận thủ đoạn gì cũng nghĩ ra được.

      “A….” Ngô Chân Ương dừng lại bước chân.

      Từ góc độ của nhìn qua, phía trước là con đường hẹp dài đen kịt, bởi vì hai bên đường là hai tòa cao ốc thương mại, cho dù là ban ngày cũng u ám mờ mịt, trừ khi có người vội vã tắt, bằng có ai qua nơi này, dĩ nhiên loại tình huống như này, cũng bao gồm hành động chồng trước của ở bên trong.

      Chỗ bóng râm Phạm Nhã Hiền liền ngồi xổm dựa vào tường, cúi đầu, rất nghiêm túc làm việc gì đó.

      Thế này liếc mắt cái cũng có thể nhận ra , bộ tây trang người kia hoàn toàn là công lao, mặc tây trang cao cấp, người đàn ông trốn ở trong cái hẻm chơi đùa cùng con chó, tin ở giữa đời người nhàm chán, có thể gặp được vài chuyện.

      Giày cao gót của Ngô Chân Ương xuất trong tầm mắt của .

      Phạm Nhã Hiền giống như hoảng sợ mà ngẩng đầu, mới nhìn tay còn cầm nửa cây lạp xưởng, mà con chó kia gặm nửa cây lạp xưởng khác ở bên ngoài, hoàn toàn nghía , vẫn nằm bò ở đó thoải mái mà dùng bữa.
      Last edited: 15/5/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      “Chân Ương?” Phản ứng đầu tiên của Phạm Nhã Hiền chính là nhìn đồng hồ, sau đó mới ý thức tới tư thế của bản thân rất quyền thế, vừa vội vàng đứng lên, thuận tiện đem lạp xưởng trong tay nhét vào cạnh miệng con chó.

      “Ôi chao…” Ngô Chân Ương sợ đứng lên quá dồn sức choáng váng đầu, “ sao…, vẫn chưa tới thời gian hẹn.”

      an ủi của có thể tạo được tác dụng gì, từ lông mày nhíu lại là có thể nhìn ra Phạm Nhã Hiền phiền muộn.

      “Xin lỗi, là tới tìm tôi sao? Lúc đầu tôi đến cửa tiệm, tên tiểu gia hỏa này theo tới bên cạnh chân tôi, tôi thấy nó có chút kỳ quái, bất tri bất giác liền theo chạy tới nơi này…”

      Ừ, biết, dù sao loại chuyện như vậy cũng phải lần , lần hai rồi.

      “Nó làm sao vậy?” Mắt nhìn con chó mập nằm mặt đất kia gặm lạp xưởng, tùy ý hỏi.

      hỏi quan trọng, chỉ thấy lông mày nhíu lại của Phạm Nhã Hiền kia, đột nhiên thay đổi thành chữ “Bát” đáng thương, trong nháy mắt khuôn mặt tuấn tú xụ xuống, khóe miệng bình thường mím chặt, giống sắp mệt mỏi quá mức trở thành trăng lưỡi liềm thay trăng rằm.

      Nhìn qua… Dễ dàng làm cho người khác đồng cảm!

      Miệng Ngô Chân Ương thầm hít khí, ánh mắt nhàng từng chia cách.

      được, được, phải tỉnh táo! Cho dù chuyện cách bao nhiêu năm, mỗi lần nhìn thấy “Biến đổi sắc mặt” huyết áp cũng tằng lên, điều này đổi với cơ thể là cực kỳ tốt, nhanh nghĩ đến dáng vẻ bình thường của , nhớ vẻ mặt “Bao công” bày ra khiến bị cho là kiêu ngạo vạn năm đổi, biểu cảm của bộ mặt giả dối kia cái búa đập ra vệt nếp nhăn.

      Nghĩ… Nghĩ…

      “Tên tiểu gia hỏa này, có chân bị què.” Hai mắt dưới mắt kính, ra ánh quang nghi ngờ.

      Xong rồi, nghĩ ra!

      Ngô Chân Ương chỉ đành chấp nhận thuận theo huyết áp của mình lên cao, tim đập rộn lên; trải qua ba năm mau quên, Ngô Chân Ương rất muốn thấy bày ra bộ dạng này, bộ dạng này… Cực điểm bộ dạng này là bộ dạng sắc đẹp thay cơm!

      Còn tưởng rằng là người giống như có mã ngoài, cái thứ tự tư tự lợi, là sai lầm thái quá!

      Đó là tháng thứ hai sau khi bọn họ cưới, buổi tối ngày nào đó vừa tắm rửa xong, lau đầu tới phòng khách, thấy nhìn chằm chằm TV… Hỉ mũi, sợ tới mức choáng váng, còn tưởng rằng báo chí truyền tin tức quốc gia nào bị bom nguyên tử nổ bay, nơm nớp lo sợ tới nhìn TV cái, lại là phát phim hoạt hình.

      làm sao vậy? Khi đó, thanh của đều run rẩy.

      cầm mắt kính để ở bên, dùng đôi mắt sưng đỏ óng ánh nước mắt, hướng chớp chớp, lông mi dài chớp chớp có lẽ làm lòng run rẩy, rồi chóp mũi hồng, càng làm cho nhớ lại con thỏ xấu xa trong tuyết đông lạnh; trong lúc nhất thời, tưởng rằng bị ám ảnh cái gì, mà chẳng qua là thanh của bị khàn, run rẩy câu, Chân Ương, tình bạn là quá vĩ đại !

      Đó là cảm nghĩ của đối với bộ phim hoạt hình kia.

      Lửa trong lòng đốt đầy đỉnh đầu, theo bản năng dùng khăn lau đầu, che vẻ mặt ra màu hồng; để làm cho cảm thấy kỳ quái, liều mạng lau đến bung đầu lên; ra có lẽ nhiệt độ ngay lúc đó, liền có thể hong khô những lọn tóc đầu được rồi.

      bị lừa gạt! Đó là biết được mình sai lầm trong nháy mắt, cùng người đàn ông này kết hôn, là quyết định ngu xuẩn!
      Last edited by a moderator: 20/5/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      “Tôi thấy nó chỉ có thể dùng ba cái chân để , bộ dạng đáng thương, liền mua ít đồ, lúc đầu muốn để nó ăn no chút, tự giác thời gian liền trôi qua, kết quả kịp chạy trở về.” Giữa áy náy kia giọng điệu của mang theo chút ủy khuất làm cho rất là hoài niệm, suy nghĩ cũng ngay lập tức quay lại."

      Mệt còn những người của In-night kia kỳ quái, thực ra cái người ký quái nhất, trước đây cũng gặp được rất sớm.

      “Bao công” cái gì đây! Chẳng qua là biết tính tình đồng cảm đó của bản thân lan tràn trong tim, mới cố ý duy trì bộ dạng hoàn toàn trái ngược với hình tượng, kết quả của việc duy trì thời gian quá dài, ngay cả bản thân cũng quen nếp rồi; tác dụng phụ của nó chính là, chỉ cần trông thấy người ngoài, lập tức liền tự động chuyển vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh

      người đàn ông đáng thương! Nếu như những danh hiệu kia của vì danh dự “Bao công”, biết mỗi lần sau khi đàm phán kết thúc về đến nhà, đều tự giam mình ở trong phòng, hà khắc bản thân sám hối, có lẽ ngay cả cơm tối của ngày trước cũng sợ đến mức ói ra ngoài.

      Nên là xã hội nay, giao cho người đàn ông áp lực quá lớn sao? Đem nội tâm mềm mại của người đàn ông va chạm đến biến hóa, vẫn cứ bức được mà chính cũng phát giác lại có hai tính cách; cảm khái như vậy, những năm qua biết phát sinh bao nhiêu lần, gần đây có ít chút , bởi vì gần đây có việc gì có chuyện gì cuối cùng nhớ tới .

      là!” dùng cái thở dài che giấu trong lòng của mình, đủ loại tình cảm ôm ấp nhanh chóng lên, “ phát tán thiện tâm cũng lựa chọn đối tượng chứ? Con chó này tuy có cái chân tốt lắm, mà cho dù chân đều là khỏe mạnh, cũng khó mà chống đỡ thân thể béo mập đô đô kia của nó nữa? Nó thoạt nhìn đâu có giống bộ dạng ăn đủ no? người còn bay mùi sữa tắm gội, cổ cũng còn mang cái vòng, tám mươi phần trăm (80%) là thú cưng của chủ quán nào đó gần đây, cần phải đến lượt tới thương cảm.”

      Lúc này Phạm Nhã Hiền mới hậu tri hậu giác mà nhìn sang hướng con chó kia, trước tất cả lực chú ý nó cuộn chân sau lên , hoàn toàn có quá quan tâm thể tích của nó, hơn nữa còn chưa tới cái vòng vùi lấp ở trong lông quăn rồi.

      sao? như vậy, nó phải chó lang thang? Vậy tốt rồi. . . . . . .

      Nhìn bộ dạng của , còn rất thỏa mãn. . . . . . Ngô Chân Ương có cách nào, biết nên cái gì tốt; nếu phải tự chủ của đủ mạnh, đầu bị lòng đồng cảm cháy hỏng, lý trí có thể chế trụ bản tính, chỉ là động vật lang thang, có lẽ cũng cần có xe tải lượm rồi.

      đó, cho dù là đợi người, cũng có thể phát số loài vật ‘ dáng thương’, trẻ , người già; nên đây là loại siêu năng lực đấy, hay là rất biết tự tìm phiền phức?”

      “Nhưng tôi cũng kiềm chế bản thân, làm chuyện vượt quá mức.” Ba năm gặp, vừa thấy mặt tất cả đều là than phiền, nhưng Phạm Nhã Hiền có cảm thấy kỳ quái chút nào, cho rằng, sau ba năm trống đó, dạy dỗ , than phiền với , có cái gì đúng, “Chỉ có lần, tôi nhặt con mèo bị thương về nhà, hậu quả . . . . . . .”

      cho phép nuôi thú cưng.” vẫn còn nhớ, chỉ là vừa nhắc đến việc này liền rất tức, “ ràng là người có thời gian chăm sóc thú cưng, chăm sóc được nhất thời, chăm sóc được cả đời có ích gì? Tiếp tục mãi như vậy; có thể nhặt chó mèo bị thương, nhưng khi bình phục khỏe mạnh, phải giúp chúng nó tìm chủ nuôi, là loại chuyện tốn thời gian với tinh thần và thể chất, cũng cân nhắc khả năng của bản thân được ?”

      “Rốt cuộc phải và tôi vẫn cùng nhau làm áp phích nhận nuôi?”

      “Vì nhặt nó, lại muốn tôi giúp chăm sóc, sớm đưa nó chút, cũng giống như ít phiền phức cho mình; nếu có lần thứ hai nữa, tôi đem thứ nhặt được ném trải lại.”

      có lần thứ hai, thấy hơn nửa đêm còn phải rời giường, xem tình trạng vết thương của con mèo kia, cũng cảm thấy rất áy náy; bởi vì liên quan tới khoảng thời gian, chuyện đưa mèo bệnh viện, phần nhiều cũng là do làm, mặc dù chưa bao giờ từng dừng than phiền ngoài miệng, nhưng chưa từng quên, bôi thuốc cho mèo , thời gian cho ăn này.

      Khi đó cảm thấy rất có lỗi với , nhưng lại biến thái mà thích nghe lúc than phiền nhắc tới mèo , chính là giống như tại; cho dù vào hai năm sau đó, bọn họ ly hôn, sau này ai xen vào nữa, nhưng khi phát ra số loài vật đáng thương” , bên tai vẫn vang lên tiếng than phiền của cách tự nhiên.

      cho phép nuôi thú cưng! Khi đó mặc tạp dề, chỉ vào vật trong ngực nghiêm nghị .

      Trời ơi? Người đàn ông này xảy ra chuyện gì đây, bị chửi như thế vẫn bộ dạng rất thỏa mãn? Có thể là thường ngày “Huấn luyện nghiêm chỉnh”, nguyên nhân khiến cho cơ của gương mặt cứng nhắc!

      Cho dù là Phạm Nhã Hiền cười, cũng cười hết sức kín kẽ, kín kẽ đến mức gần như thể quan sát, nhưng Ngô Chân Ương cực kỳ khẳng định, lúc này tâm tình của người đàn ông này tệ.

      Chẳng lẽ là. . . . . . cười ? Nghĩ như vậy mới giật mình tỉnh ngộ, mình là làm sao vậy, những chuyện năm cũ làm cái gì? Lại , tới là việc công, phải tới cùng nhớ chuyện xưa!

      là, ngay cả cũng muốn cười nhạo chính mình! Lảm nhảm mà dạy dỗ , còn rất thuận miệng, nhưng là người nào của chứ?
      Last edited by a moderator: 27/5/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Mượn cớ thời gian dự định sắp qua, Ngô Chân Ương chính là đánh gãy mong chờ muốn thử của Phạm Nhã Hiền, tại sao lại phải cùng chồng trước ở trong hẻm chuyện gia đình thể? Đều là lỗi của tên tổng giám đốc tùy hứng kia, khiến thể đối mặt với người đàn ông này, đối mặt đoạn như vậy liều mạng muốn trốn tránh quá khứ.

      Trong quán Liêu Lý, Ngô Chân Ương cố gắng muốn bày ra dáng vẻ giải quyết việc chung, thế nhưng hiệu quả xác thực cao, bất luận thế nào, bọn họ cũng phải là người xa lạ, bộ dáng vẫn cứ giả bộ quen cũng kỳ quái, nhưng nếu xem như là người đá từng chung sống “rất quen thuộc” như thế, vẫn là tha thứ

      Còn có, tại sao lại Còn nữa, tại sao tại làm sao tự nhiên cho nàng rót rượu?

      “Cảm ơn” Vào lúc chú ý, rượu trong chén rượu chậm rãi trở nên đầy, Phạm Nhã Hiền tự nhiên thu cánh tay lại, lúc này mới rót cho mình.

      Bậy giờ muốn cầu cạnh với ? Nhưng khí này chút ý tứ của bữa tiệc thương vụ.

      “Tôi cho rằng muốn gặp tôi”

      Tâm Ngô Chân Ương cả kinh, Phạm Nhã Hiền chỉ là nhàn nhã cúi xuống nhìn rượu trong bình chảy ra, lông mi dài bình thường bị mắt kính che đậy, chỉ có khi hai cặp mắt kia cúi xuống hẹp dài sâu xa mới có thể thấy , hình ảnh ngẩng đầu yên tĩnh làm cho trái tim ngừng lại.

      Là bị trúng chỗ đau, mắt vẫn bị sắc đẹp mê hoặc?

      “Bởi vì, lần gặp mắt lúc trước, ngay cả câu chúng ta cũng ra, phải sao? vẫn cứ giống như né tránh ánh mắt của tôi, tôi nghĩ có phải vô tình gặp mặt như vậy đối với là loại quấy nhiễu hay ?

      Ở trong phòng đặt riêng, hiển nhiên có kiểu cẩn trọng giống như ở trước mặt người khác vậy, nhưng bình thường giọng có lên xuống gì, là từng bị huấn luyện, luôn làm cho có cảm giác bị dò hỏi, nhất là ở lời của đối phương, chột dạ nhất cái phần đó đánh tới đáy lòng.

      “Nào có?” làm ra vẻ thoải mái, “Tôi vẫn kính trọng công việc hơn có được hay ? Nếu phải là cứ nhìn chằm chằm vào tôi, tổng giám đốc cũng đem hợp đồng giao cho tôi, cái con người kia, vì đạt được mục đích thề bỏ qua, như vậy chẳng khác nào lợi dụng tôi tính kế ư, tức sao?”

      “Nhưng đó là ! nếu lợi dụng lời của , chừng cũng biết đâu có thể “tính kế” tôi”

      Ngăn lại hơi giữa ngực, … Khi nào học được đùa? Lại loại mở rộng này, dễ dàng làm người ta xuất liên tưởng sai lầm đến chuyện cười, coi như rất hiểu , biết cũng hề có ý tứ gì khác, nhưng ở trước mặt cũng có phần quá tự tại ?

      “Tôi cũng có ý định để được như ý, nhận thấy phần quan hệ của chúng ta hề tồi, lại càng làm khó ” Ngô Chân Ương cố ý chú ý việc cười lạnh lùng kia, rất rộng lượng mà đem lời trước kia làm thông suốt, “Cho nên, cũng tôi ra đây ăn cơm, giả bộ làm ra vẻ, để tôi có thể báo cáo kết quả với là được rồi, cần đem chuyện hợp đồng để trong lòng, chúng ta cũng muốn bị lợi dụng!”.

      ở đây nổi giận với ông chủ? phải luôn coi trong công việc như ăn cơm sao lại làm trái ý của ông chủ, phải là quan hệ của và ông chủ kia thường đồng nhất, tốt đến mức có thể tức giận lẫn nhau”.

      Tên Cốc Quân Dật đó, tự mình nhìn thấy giống như là người ở trong tin đồn, cảm thấy người đàn ông rất mạnh, xem ra ở trong mắt phụ nữ, nhất định là người đàn ông rất có ý vị ? như vậy, là kiểu thích?

      Quả nhiên, người phụ nữ hẳn vẫn ái mộ người đàn ông có thể dựa vào?

      “Tôi sợ mềm lòng chiếu cố đến tôi! Nếu là như vậy làm hại thành tích kinh doanh khổ tâm của bị xuất bôi nhọ làm sao?” Cho dù có tạm thời thay đổi quyền lợi hợp đồng của đối phương, đối với lần bất mãn này những người nên trong Hạ Bắc kia, lời phàn nàn cũng nhất định chút, loại chuyện phí sức được cảm ơn này ai muốn làm chứ? Suy nghĩ chút cũng hiểu, lúc này đây đánh cuộc hay ép đánh cuộc có quan hệ gì?
      Last edited by a moderator: 28/2/16
      Hành Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :