1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước giá trên trời của tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh (631c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      ok nhớ bổ sung đây đủ nhé :)

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      1.

      Đêm Noel tuyết bay đầy trời……

      cái mặc áo lông màu xanh nhạt, bộ đồ thể thao màu trắng, cưỡi xe đạp chạy nhanh trong gió tuyết, giọt máu rơi xuống nền tuyết, đỏ tươi……

      vươn bàn con tay bé, đè lại cái mũi, ngăn cho máu chảy tiếp, trong đầu lại nhớ lại lời bác sĩ căn dặn mình……“Gần đây sức miễn dịch càng ngày càng thấp, trước khi có kết quả kiểm tra, tuyệt đối thể để cho thân thể của mình bị thương……”

      “Cháu chết sao? Nếu cháu chết, em trai cháu phải làm sao bây giờ? Nó mới ba tuổi…… Ba mẹ cháu đều bỏ lại chúng cháu mà rồi……” yếu ớt hỏi bác sĩ……

      Bác sĩ lắc đầu lên tiếng……

      Hạ Tuyết nhớ tới mấy chuyện ở bệnh viện vừa rồi, lòng của đau xót, trong đôi mắt phủ nước, mờ mịt nhìn đêm Noel lung linh sắc đèn màu, có ông già Nô-en, còn có cặp đôi cầm hoa tươi ôm nhau gọt ngào, nghẹn ngào tự nhủ: “ có việc gì, có lẽ kết quả kiểm tra sao, mình sao đâu? Có lẽ mình còn có thể sống……”

      Chuông di động vang lên.

      Hạ Tuyết nhanh dừng xe, tay lấy điện thoại ra, tay dùng khăn bịt mũi, cố gắng hé miệng, ……“A……”

      “Sao còn chưa tới?” giọng mềm , cũng rất lạnh lẽo truyền đến……

      Hạ Tuyết vô cùng xin lỗi: “Thực xin lỗi, Cẩn Nhu…… mình lập tức tới…… Bạn chờ chút……”

      “Ừ…… Mau tới…… ràng hẹn, đến giúp mình cùng vào lễ Giáng Sinh……” Đối phương có chút miễn cưỡng cười .

      “Lập tức tới liền!” Hạ tuyết lập tức tắt điện thoại, đạp xe, nhanh đến nhà hàng cơm Tây.

      Trong nhà hàng.

      mặc âu phục màu trắng, nhu thuận ngồi bên cửa sổ, ánh mắt run rẩy tia lạnh lẽo cùng phẫn nộ……

      “Cẩn Nhu?” Hạ Tuyết vui vẻ địa vào nhà hàng cơm Tây, nhìn thấy cách ăn mặc tối nay của bạn thân, kinh ngạc : “Bạn hôm nay đẹp quá……”

      Cẩn Nhu nhìn thấy Hạ Tuyết xinh đẹp giống như bông tuyết trong suốt bầu trời, khẽ nhếch miệng cười : “Bạn đẹp nhất…… Từ đến lớn, chúng ta chung, người khác đều khen bạn đẹp…… khen nhà của mình có tiền……”

      cái gì đó?” Hạ Tuyết cố ý trừng mắt bạn thân cái, sau đó gọi người phục vụ mang tới ly cà phê…… Tối nay có phát ánh mắt của bạn thân đáng sợ……

      Cẩn Nhu lại nhìn kỹ Hạ Tuyết, hỏi: “Bác sĩ như thế nào? có việc gì chứ? Có thể sống được lâu chứ?”

      Ánh mắt Hạ Tuyết hơi tối …… cố gắng cười cười, dám , chỉ tùy tiện quay người……

      Cẩn Nhu đột nhiên cắn hàm răng, nhìn thấy bộ dáng của Hạ Tuyết, cắn môi, giả bộ an ủi: “ có việc gì! Có thể sống sót mà? Bạn phải có hy vọng! Nếu bạn có chuyện, mình giúp bạn chiếu cố em trai, tìm cho nó gia đình hoặc nhi viện.”

      Hạ Tuyết đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy bạn thân tối nay dường như thay đổi, khó hiểu, cười : “Này! Đêm nay bạn làm sao vậy? lung tung! phải chưa có kết quả xét nghiệm sao?”

      Cẩn Nhu hạ mắt……

      Hạ Tuyết vươn tay, nắm tay bạn thân, mạnh mẽ tươi cười, cố ý lẩm bẩm : “Ai nha, bạn phải là quá lo lắng chứ? Mình sao mà……”

      Cẩn Nhu miễn cưỡng cười…… Cúi đầu, lên tiếng : “Mình vừa rồi bị rớt cái nhẫn ở toilet, bạn giúp mình tìm chút nhé……”

      “A? Mình phải nhanh xem!” Hạ Tuyết vừa nghe, liền lập tức đứng dậy, đến toilet, từ đến lớn đều như vậy, Hạ Tuyết vẫn đều chăm sóc Cẩn Nhu giống như em .

      Cẩn Nhu cắn môi, trong đôi mắt tràn đầy nước mắt, quay đầu, nhìn thấy bạn tốt khỏi, sắc mặt của đột nhiên lạnh lẽo, lấy ra gói bột màu trắng…… nhìn ly cà phê ấm áp trước mặt, hung hăng : “Dù sao…… Bạn phải chết sao? Giúp đỡ mình lần này ……”

      2.

      Hạ Tuyết chạy đến toilet nhẵn bóng hoa lệ của nhà hàng cơm Tây tìm xungquanh, đều có tìm được nhẫn, lo lắng nghĩ, người kia liều lĩnhnhư vậy, nếu mình xảy ra chuyện gì, tìm người đó đến chiếu cố bạn ấy

      Em trai và Cẩn Nhu là những người mà bản thân mình vướng bận nhiều nhất,nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Tuyết lại đau xót, trong mũi lại tràn đầymột mùi tanh, nhanh cầm khăn tay, ngửa đầu lên lau máu mũi, nghĩ nếubị Cẩn Nhu thấy, bạn ấy khẳng định sợ hãi, vì là bạn thân từ đếnlớn, đều sợ thấy máu…

      Hạ Tuyết lau máu mũi xong, lại cúi đầu,chuẩn bị trở về chỗ ngồi, lại phát ngay bên cạnh bồn rửa mặt, cómột cái trâm cài đầu hình con bươm bướm bằng ngọc tím…

      “Ủa?” HạTuyết rửa tay, mới cầm cái trâm lên, đặt ở dưới ánh đèn, nhìn kỹ viênngọc lóe ra ánh sáng óng ánh như mặt nước, vừa thấy liền biết nó có giátrị xa xỉ…

      “Ai lại để quên thứ quý giá như vậy ở nơi này nhỉ?” Hạ Tuyết tò mò xoay người, cố ý nâng cao giọng, nhứng toàn bộ cửa toiletmở ra, có ai ở bên trong…

      Hạ Tuyết ‘a’ tiếng, cườinói…“Vật quý giá như vậy, cũng có thể để quên…” có nghĩ nhiều,liền bỏ cái trâm ngọc vào túi mình, nghĩ sau khi rời khỏi đây, đem nógiao cho quản lý nhà hàng… Trong nháy mắt khi xoay người, thấy chânmình đạp lên cái gì đó, kỳ quái nhìn xuống, vừa lui chân ra, pháthiện chiếc nhẫn kim cương nằm ở dưới chân mình…

      ra mày ở trong này…” Hạ Tuyết nhận ra được đây là nhẫn của Cẩn Nhu, vui vẻ nhặt lên, liền ra nhà ăn…

      “Bạn xem, đây là cái gì?” Hạ Tuyết vui vẻ trở về chỗ ngồi, đem nhẫn đưa cho Cẩn Nhu xem…

      Cẩn Nhu thản nhiên nâng mắt, nhìn thoáng qua nhẫn, mới cười …“Saotìm lâu như vậy? Về sau cần như vậy, đánh mất thôi, cũngkhông quý giá lắm…”

      “Sao bạn lại như vậy chứ?” Hạ Tuyếtnhìn bạn thân, cười … “Đồ vật của mình, đương nhiên quý giá nha…Hơn nữa nhẫn này, cũng là quà mừng sinh nhật mười tám tuổi của bạn mà…”

      Cẩn Nhu nở nụ cười chút, mới : “Loại hình thức này nọ, chú ý nhiềunhư vậy làm cái gì? Ở trong mắt của mình, ngoại trừ Thế Vĩ, có bất kỳ kẻ nào cùng đồ vật gì đáng để mình quý trọng…”

      “Mặc kệ nhưthế nào… Đây chính là nhẫn của bạn… Đeo … kẻo chút nữa lại đánh mất…”Hạ Tuyết hai lời, liền kéo ngón tay ngọc thon dài của Cẩn Nhuqua, đem nhẫn đeo cho

      Cẩn Nhu lập tức từ trong tay Hạ Tuyết thu tay trở về, nhìn ly cà phê trước mặt , : “Uống nhanh , lạnh rồi…”

      “Ừm!” Hạ Tuyết mỉm cười nâng ly cà phê lên, uống hơi.

      Cẩn Nhu nở nụ cười, nhướng lông mày nhìn bạn tốt, cười : “Bạn vĩnhviễn đều như vậy, uống cà phê giống như uống nước, uống nhanh như vậy!Bạn sợ nghẹn sao?”

      Hạ Tuyết cười, buông ly cà phê xuống, sảng khoái : “Làm sao có thể nghẹn chứ?”

      Cẩn Nhu lên tiếng, chính mình cũng tao nhã uống cà phê…

      Hạ Tuyết nhìn Cẩn Nhu kỹ, : “Thân thể bạn thoải mái à? Hômnay thoạt nhìn mấy vui vẻ? Có phải người mẹ kế ghê tởm của bạn lại bắt nạt bạn ?”

      có… Dì ấy giới thiệu cho mình người đàn ông…” Cẩn Nhu buông ly cà phê, sau đó nhìn Hạ Tuyết.

      “A?” Hạ Tuyết giật mình nhìn Cẩn Nhu : “Giới thiệu cho bạn người đànông? Nhưng phải bạn có Thế Vĩ sao? Các bạn xảy ra chuyệngì?”

      Cẩn Nhu lại nhìn vào đôi mắt của Hạ Tuyết, khẽ cắn răng,biểu tình hơi kích động run rẩy lên…“Chúng mình luôn rất nhau, chúng mình có việc gì…”

      “Vậy…” Hạ Tuyết cảm thấy mình càng ngàycàng mệt rã rời, nặng nề ngáp cái, mới hỏi Cẩn Nhu: “Vậy mẹ bạnsao còn giới thiệu bạn trai cho bạn chứ?”

      Cẩn Nhu cười lạnh mộtchút, mới thê lương nghẹn ngào : “Bởi vì bà thấy Thế Vĩ chỉ là mộtngười làm ăn , có tiền đồ… Cho nên…” lại nâng ly cà phê lên, nhấp ngụm , mới rơi nước mắt : “Bà đem mình giới thiệu cholão tổng của tập đoàn khách sạn Tam Á…”

      Hạ Tuyết nghe những lời này, sửng sốt : “Lão tổng khách sạn Tam Á? Vậy tuổi…”

      “Đúng!” Cẩn Nhu nhìn bạn thân, sâu kín : “Gần sáu mươi tuổi, vợ vừa mới chết chưa được vài ngày, sau đó khẩn cấp muốn kết hôn vợ mới, mẹ kế ghê tởmcủa mình đợi đến cơ hội thấy người sang bắt quàng làm họ này… Liền hiếnmình cho lão già chết tiệt kia… Đêm nay, mình đến khách sạn đó vớihắn… Nếu mình , mẹ mình đánh gãy chân Thế Vĩ!”

      Hạ Tuyết nghe được, kinh hãi : “Bạn thể !!! Tuyệt đối thể !”

      “Cho nên mình !” Cẩn Nhu nhìn Hạ Tuyết, lãnh lẽo từng chữ: “Mình để bà ta thực được dã tâm… có người thay mình.”

      “Ai?” Hạ Tuyết nhìn Cẩn Nhu, tò mò hỏi.

      Cẩn Nhu nhìn kỹ người bạn hơn mười năm trước mặt này, : “Bạn!”

      “A?” Hạ Tuyết mới vừa kỳ quái lên tiếng, liền cảm giác bị trận hoa mắt, cả người mềm nhũn ngã vào bàn.

      3.

      Khách sạn Tam Á, phòng tổng thống!

      Cẩn Nhu đem Hạ Tuyết muốn hôn mê đẩy lrên giường, sau đó lãnh nhìnxuyên đến bóng đèn màu vàng trước giường, vô tình mà tàn nhẫn : “Màydù sao đều phải chết… Chẳng lẽ thể cứu tao lần? Đêm nay tao cùng Thế Vĩ rời khỏi cái chỗ quỷ quái này! Bọn tao rất hạnh phúc…Thực xin lỗi, Hạ Tuyết… Nhân sinh của mày vốn đê tiện giống rác rưởirồi… Mày thành toàn cho bọn tao …”

      Cẩn Nhu vừa xong, liềnnảy sinh ác độc lột sạch quần áo người Hạ Tuyết, lại dùng cái chănbằng sợi tơ vàng, đắp lên thân thể trơn bóng mê người của

      Di động đột nhiên vang lên trong cái phòng xa hoa này…

      Cẩn Nhu rất nhanh nghe điện thoại…”Ừm… tình sắp xếp xong, em lập tức đến đó… Vâng… Em …”

      Sắc mặt Cẩn Nhu lúc này mới tái nhợt run rẩy bất an cầm di động, nhanh rờikhỏi phòng, vừa cầm điện thoại, vừa mở nên cửa phòng, lại bởi vì vàolúc mở cửa phòng, bị cái kẹp hình con bướm bằng ngọc rơi mặtđất chắn lại, cửa có đóng…

      Cẩn Nhu nhanh ra phía trước, quay đầu lại…

      *****

      Tuyết mịn bay bay.

      Phòng tổng thống xa hoa, cái giường siêu lớn, có thanh rất , giãydụa kêu…“Nước…” vô lực trằn trọc thân thể, trong cái chăn vàng, nhàng mà rực rỡ…

      Trước cửa sổ sát, có bóng dáng nghiêmnghị… hơi nghiêng sườn mặt hoàn mỹ, nhìn về phía người giường,tròng mắt sáng lạnh lẻo, lộ ra tia sáng lạnh, trong tay cầm cái kẹpcon bướm, xoay tròn…

      “Nước…” Hạ Tuyết nuốt nuốt cổ họng, mờmịt nhìn trong gian u ám, nhìn về phía bóng dáng trước cửa sổ sátđất… lại kêu… “Rất khát nước…”

      chậm rãi xoay người, lạnh lùng nhìn cái, mới chậm rãi đến trước mặt , cầm lấy bìnhWhisky, tiếng động đưa cho

      Hạ Tuyết cứ để thân thể trần trụi như vậy, vội vàng cầm lấy Whisky, đẩy cái nắp ra, rót vào trong cổ họng…

      Cả thân thể của bởi vì hiệu quả của ‘thuốc mê’, mà thiêu đốt đến đángsợ, khô nóng giống như muốn chết, uống Whisky, cảm giác cay nóng càngkích thích uống ừng ựng, vài giọt rượu dọc theo cổ chảy xuống…

      tiếp tục nhìn chằm chằm uống, uống còn nhiều, liền mệnh lệnh: “Đứng lên…”

      Hạ Tuyết mờ mịt mơ hồ nhìn thấy người trước mặt, chút ý thức cũngkhông có, ném chai rượu xuống, sợ hãi bò xuống giường… “Đây là nơi nào…Đây là nơi nào… Tôi phải về nhà…”

      hơi nghi hoặc nhìn thấy côgái mơ hồ trước mặt này, thân thể trần trụi, yếu đuối vô lực ra ngoài cửa, ngay tại lúc cầm tay nắm cửa, từ phía sau lạnh lẽo ôm chặtlấy vòng eo của , lớn: “ cứ như vậy ra ngoài? Trầnnhư nhộng?”

      cái gì vậy?” Hạ Tuyết theo bản năng xoayngười, vì quá khô nóng muốn đẩy ra , chính là hai tay lại đụng vào bờ ngực rắn chắc của , ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt hoàn mỹ của ,mặt của đỏ lên, lại sợ hãi nhìn hỏi: “ là ai?”

      cười lạnh : “Tôi là ai? đem con bướm ngọc đặt ở cửa, còn hỏi tôi là ai?”

      “A?” Hạ Tuyết mờ mịt nhìn hỏi: “Cái gì con bướm ngọc? Tôi cái gì cũngkhông biết? Tôi phải về nhà… Toi cần ở trong này… Tôi biếtanh… Vì sao tôi lại ở chỗ này?”

      Hạ Tuyết vừa lung tung, vừamuốn nhớ lại mọi việc, nhưng bởi vì tác dụng của thuốc mê rất lớn, thânmình vừa mới đứng vững, lại mềm nhũn tựa ở người , mặt tựavào trong ngực , thở gấp, giống như khiêu khích thân thể

      lạnh lùng đứng tại chỗ, cảm giác thân thể trước mặt phát ra mộtmùi xử nữ thơm ngát… “Muốn , vì sao còn ở lại? Diễn kịch như vậy, côdiễn quá mức…”

      “Cái gì?” Hạ Tuyết mờ mịt nhìn … “Cái gì diễn?Tôi cái gì cũng biết, buông…” mới vừa hết lời, dùng sức đẩy ra, nhưng đột nhiên hai tay non mềm của mình bị người dùng sức nắm chặt, khẽ kêu tiếng, nhưng cả người mình bị đặt cửa, sau đó cánh môi của mình bị đôi môi mỏng gợi cảm của bao trùm…

      “Ưm…” Hạ Tuyết vặn vẹo thân thể, phản kháng, nhưng đầu lưỡi giống như có ma lực, hút ở bên trong môi mình, phút đồng hồ mềm mại, phút tiếp theo cường thế…

      Mặt Hạ Tuyết đỏ lên, nụ hôn của khiêu khích cả thân thể nổi lên loại khô nóng, dùng hết ý thức đẩy ra…“ muốn làm gì?”

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      4.

      Thân mình hơi bị đẩyra, nhìn thấy đỏ mặt, lại vẫn mơ hồ vô lực thở phì phò, thần tríkhông kêu: “ tránh ra… Tôi biết … Vì sao lại hôn tôi? tránh ra…”

      đông lạnh nhìn , có lẽ nguyên nhân chính là vìbộ dạng rất giống như dâng lên tình dục còn cố chống cự, khơi dậy ham muốn chinh phục trong thân thể , đột nhiên mạnh mẽ bước lên, hai tay nắm chặt cái eo nhắn của , làm cho bộ ngực sữa của kề sátvào lồng ngực kiên cố của mình, sau đó hôn nhanh cánh môi của , đầulưỡi cuồng vọng tiến vào trong miệng, cùng đầu lưỡi của nhu tìnhtriền miên… Âu phục quý giá màu đen, từ bờ vai rộng lớn của rơixuống, áo sơ mi trong màu trắng, mở ra hai cái nút, lộ ra làn da màu đồng gợi cảm…

      ‘Thuốc mê’ trong thân thể Hạ Tuyết tăng hiệu lực,làm cho thân càng khô nóng, mà nụ hôn của đúng là thuốc giải, làm cho thỏa cơn khát trong cơ thể, chiếm được chút ngọt lành, côkhông tự giác đón nhận hôn…

      ý thức được đón nhận, haitay ở sau cái lưng bóng loáng của , càng ngừng ma sát , thậm chí dời xuống, nặng nề nắm chặt cái mông tròn trĩnh của

      “Đau…Đừng như vậy…” Hai tròng mắt Hạ Tuyết đỏ lên nhìn , theo bản năngmuốn kháng cự, chính là đại não của càng lúc càng mê loạn, trong đầuchỉ thấy người đàn ông vẫy gọi mình, hỗn độn lắc đầu, chochính mình, chỉ là ảo giác, chỉ là ảo giác…

      đột nhiên dừngđộng tác xem trước mặt, mờ mịt mê mang, tăng thêm hương vịkhiêu khích cùng gợi cảm, làm cho khỏi lại nâng hai tay chàxát bộ ngực sữa căng tròn của , xoa miết hai điểm phấn hồng, bức éphai điểm phấn hồng này tê liệt cứng lên, lại bá đạo cúi đầu cắn mạnh cái…

      ngờ, ly cà phê kia có thuốc mê có thể làm cho đánh mất lý tính…

      bị ngậm hút, càng ngừng xoay thân thể của chính mình, tất cả ý thức của thân thể cơ hồ bị thiêu đốt, bắt đầu kêu ra tiếng, haitay kìm được nắm chặt bờ vai của … Nhìn thấy khuôn mặt rất anhtuấn của , thân thể như bị chìm ngập trong đại dương…

      nữa, chính là đột nhiên ôm lên, vừa dùng ánh mắt nóng rực nhìn , vừa đến giường…

      Tay Hạ Tuyết vây quanh cổ , mờ mịt nhìn

      “A…” Cả người Hạ Tuyết bị ném lên giường, sau đó lại bị nặng nề đè lên, “A…” Hạ Tuyết bấu vào drap giường, ngửa mặt, tất cả lý tính đều bị che lấp…

      nhìn sâu, còn chuyện…

      Hạ Tuyết thở gấp, nhìn

      lóe ra ánh mắt giống như con báo, nhìn

      Hạ Tuyết nuốt nuốt cổ họng, vừa định xoay thân thể, đột nhiên hai chân bịhắn mạnh mẽ tách ra, tiếp theo trận mạnh mẽ đánh sâu vào, đau đớnnhư xé rách, đau đớn kêu lên…

      nhanh hôn môi đỏ mọng của lần nữa, tiếp tục tăng nhanh cử động dưới hạ thân… Hoàn toàn giữ lấy

      5.

      Sáng sớm…

      Tuyết mịn vẫn bay…

      Hạ Tuyết rốt cục bị đau đớn cùng mệt mỏi khát nước làm tỉnh lại, chính làcô mới hơi mở hai tròng mắt, liền lập bị ánh sáng làm chói mắt, làm chocô khó chịu thở gấp, nhắm chặt hai tròng mắt, cho mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, mới chậm rãi tái mở to mắt…

      giống như thấy được bóng người, nhướng mày, muốn hỏi người kia là ai, nhưng bởi vìthân đau đớn cùng mệt mỏi, nên lời, lại cố gắng mở to mắt,rốt cục thấy bên giường có nam nhân trần trụi nửa người , nghiêm mặt, cầm áo trắng trong tay sau đó mặc vào, ngẩng đầu, tay càikhuy áo…

      Trong nháy mắt Hạ Tuyết nghĩ mình nằm mơ, nhưngnhìn đến này nam nhân khuy nút xong, sau đó lại cầm lên cái áovest màu đen quý giá, vô cùng tao nhã mặc vào, thắt cà vạt, tôn quý tỏara bốn phía…

      hé miệng, ho chút, soi toàn thântrong kiếng, chỉnh trang chút, lại xuyên thấu qua mặt gương, nhìn giường, mơ mơ màng màng, giống như còn chưa tỉnh ngủ nhìn mình…

      Mắt chợt lóe, đến trước mặt , … “ tỉnh?”

      Hạ Tuyết bị thanh này làm chấn động, trừng lớn mắt, nuốt cổ hong,toàn bộ thần trí lập tức thanh tỉnh, sợ tới mức hồn vía lên mây ngồidậy, nhưng cái mền ở trước ngực rơi xuống, lộ ra phần đầy đặn của mình,Hạ Tuyết vừa cúi đầu thấy, rốt cục há miệng to… “A —“

      tiếng thét chói tai này, làm tuyết bám cành cây ngoài cửa sổ rơi xuống đất…

      hơi nghi hoặc nhìn trước mặt, giống như bị tâm thần, hốt hoảngkéo cái chăn, vây quanh thân mình, sau đó khiếp sợ thét chói tai… “Anhlà ai?”

      Mặt Hàn Văn Hạo đông lạnh, bất đắc dĩ nhìn người trướcmặt … “Vì sao cùng vấn đề mà hỏi suốt cả buổi tối, đến bây giờ vẫn hỏi?”

      Hạ Tuyết vừa nghe lời này, càng thêm tuyệt vọng kêu khóc lên, rời giường, giống như đứng trước đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc hỏi: “ rốt cuộc là ai? Vì tôi lại ở cùng ?”

      HànVăn Hạo dừng ở biểu tình mang tố chất thần kinh của Hạ Tuyết, cũngcó chút nghi hoặc, đùa cợt : “Như thế nào? Tối hôm qua nhiệt tình như lửa, sáng sớm liền hối hận vì làm bại lộ bản tính của mình hả?”

      Hạ Tuyết thở dốc vì kinh ngạc, tay nắm cái mền, tay nảy sinh ácđộc cầm điều khiển từ xa làm vũ khí, còn muốn chạy gần lại dám đến gần, nhìn nam nhân trước mặt, tức giận run rẩy thét chói tai: “ rốtcuộc là ai? Vì sao tôi lại ở cùng ? Tôi biết , tôi nhiệt cái gì tình cái gì? Vì sao tôi ở giường với ?? Tôi thất thân cho sao? Ta vẫn còn là xử nữ mà!!!”

      Hàn Văn Hạo có thời gian để ý vô nghĩa, chỉ từ trong bóp rút ra chi phiếu, nhìn Hạ Tuyết, quăng nó vào trung, mặt chút thay đổi : “Đây là nguyên nhân giường với tôi…”

      Hạ Tuyết sửng sốt, nhìn chi phiếu màu trắng chậm rãi bay đến chỗ mình, chính là còn chưa bay tới, cũng lại nhàng chậm chạp bay trở về mũi giày da quý giá của người đàn ông này, lạnh lẽo nhìn Hạ Tuyết cái, mới đạp lên chi phiếu, xoay nhanh rời

      Chính là khi tay vừa mới chạm lên tay cầm cửa, muốn kéo ra, lại nghe đến trận thanh thanh thúy đầy căm giận … “A… Xin chào, cục cảnh sát phải ? Tối hôm qua có người cưỡng hiếp tôi…”

      sửng sốt, hơi giật mình chậm rãi xoay người, liền nhìn đến Hạ Tuyết tức giận tay cầm chăn, tay phe phẩy cái điện thoại, vẻ mặt khiêu khích nhìn mình…

      6.

      Tuyết còn bay loạn bên ngoài…

      Hàn Văn Hạo ngồi ở sô pha, có chút vội vã nâng cổ tay, nhìn thoáng qua đồng hồ…

      Cửa toilet, rầm tiếng, mở ra, Hạ Tuyết lần nữa mặc áo lông cổ lọcủa , cùng quần áo thể thao, hai tay đút vào túi quần, lạnh nghiêmmặt, buộc mình trấn tĩnh lại mới ra…

      Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn , mới phát này, bình thường, thậm chí cũngkhông có tô son môi, có trang điểm… Đêm qua đèn quá mờ, cónhìn ra…

      Hạ Tuyết ngồi xuống sô pha, mặt lạnh xem xét , khụmột tiếng, trong tay còn cầm di động, nhìn Hàn Văn Hạo, mặt mang vẻ tứcgiận cùng ý cười uy hiếp…

      Hàn Văn Hạo cũng quá để ý, hỏi: “ muốn biết cái gì?”

      “Vì sao tôi ở giường của ?” Hạ Tuyết hỏi thẳng.

      có ở giường của tôi, giường trong phòng kháchsạn…” Hàn Văn Hạo hơi thay đổi tư thế ngồi, nút áo mở, lộ ra bờ ngựckiên cố màu đồng, tản mát ra cỗ hấp dẫn trí mạng.

      “Vì sao tôi ở giường trong phòng khách sạn… Hơn nữa ở cùng … trải qua mộtbuổi tối đáng như vậy sợ?” Hạ Tuyết cố nén phẫn nộ, nhìn … Nếu khôngvì người đàn ông này hết thảy đều thản nhiên như vậy, làm cho cảmthấy rất kì quái, sớm ôm nhảy ra ngoài cửa sổ, cả hai cùngchết.

      Hàn Văn Hạo sâu kín nhìn , giống như hoàn toàn biết gì cả, nhất là ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của , giống người dối… “Con bướm ngọc tay …”

      “Có ý gì?” Hạ Tuyết

      Khóe miệng Hàn Văn Hạo gợi chút ý cười lãnh mị, : “Chỉ cần là ngườiphụ nữ của Hàn Văn Hạo tôi, vào trong phòng, đều phải có con bướm ngọc…chứng minh nghiệm thân…”

      Hạ Tuyết nghe xong, thân thể như bốccháy lên, tức giận kêu to với mặt người dạ thú trước mặt này: “Cònnghiệm thân? Nghiệm thân xong, chứng minh người ta sạch , mặc kệngười ta có nguyện ý hay , liền mang người ta đến nơi này? đâylà lừa ! đây là cưỡng bức! Cường bạo!”

      “Đây là lần đầu có người dùng chữ như vậy hình dung tôi.” Ngữ khí có điểm lạnh.

      Hạ Tuyết cũng cười lạnh tiếng, : “Chẳng lẽ đúng sao ? Cư nhiên cưỡng bức tôi, sáng sớm, còn dám kiêu ngạo quăng chi phiếu ra? coi đây là chơi đùa sao? Người tôi êm đẹp làm khuê nữ, liền bịanh phá bẩn như vậy… Còn cho như vậy là đúng lý hợp tình à?”

      HànVăn Hạo nghe nổi nữa, nhìn thẳng Hạ Tuyết, nhanh…“Tôi cho lời đề nghị, tốt nhất đến bác sĩ, kiểm tra mộtchút xem đầu óc có vấn đề hay , sau đó lại hồi tưởng chútđêm qua nhiệt tình như thế nào, thần kinh bị thác loạn phải ? Chúng tôi ở cái giường, trần trụi với nhau đến nửa đêm, lúc ấy có phản kháng, có gầm rú, cũng có báo cảnh sát,đến khi tình xong xuôi , tôi phải , lại tung ra chiêu này vớitôi sao?”

      Ánh mắt lạnh lùng… “ có mục đích gì?”

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      7.

      Hạ Tuyết nghe xong, đột nhiên tức giận cười lạnh, giờ này khắc này, đãđánh mất tất cả lý tính , cắn răng, nắm chặt tay, mở miệng …… “Tôi cho biết, hôm qua tôi mới gặp bác sĩ, bác sĩ tôi có có thểbị bệnh nan y, cho nên người sắp chết nhe tôi, là sợ giống ngườiđiên, có thể cắn , lấy dao đâm chết , cũng có lẽ ôm , cùngnhau nhảy lầu, tất cả phương thức đối phó , tôi đều nhất định sẽdùng…… Cho nên tốt nhất cần dùng loại giọng điệu này nóichuyện với tôi!!”

      “À……” Hàn Văn Hạo có chút nhàm chán…… khẽnâng khuỷu tay, tựa vào sô pha, nâng cái cằm hoàn mỹ khêu gợi, nhìntuyết ngoài cửa sổ……

      Hạ Tuyết bị thái độ này của làm tức giận đến hộc máu, hai lời liền cầm di động, vui vẻ ấn 120……

      Hàn Văn Hạo quay đầu, lạnh lùng nhìn …… “ báo , tôi sao cả.Chính là phẫn nộ của , làm cho tôi thấy lạ. Hàn Văn Hạo tôi muốn phụnữ, nhưng cưỡng cầu phụ nữ. Mỗi đều là chủ động đếntrên giường của tôi. Thậm chí cả đống chờ tôi cầu tôi. Tôikhông biết dùng loại thủ đoạn thấp kém, làm loại chuyện xấu xa này!”

      Hạ Tuyết nghe xong cười lạnh lên…… “Thực khôi hài…… Ý của là tối hômqua tôi chủ động chạy đến giường của ? Cùng ân ái? Tôi làcái gì chứ? Tôi sắp chết, tôi đòi tiền để làm gì? dám lừa tôihả?”

      Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, lại cười lạnh : “Vậy vì sao có con bướm ngọc? Hơn nữa vẫn là xử nữ như vậy? Nếu , khôngphải cố ý, vậy vì sao lại chạy vào phòng của tôi? Nằm giườngcủa tôi? Đem chính mình cởi sạch…… Vì sao?”

      Hạ Tuyết tái nhợt,nghiêm mặt : “ cái quỷ gì vậy? Ai có con bướm ngọc, ai chạyvào phòng của ? Ai nằm giường ? Ai tự cởi hết đồ chứ?”

      Hàn Văn Hạo nhìn nữ nhân này, có chút biết làm sao, cườinói: “ cứ tính toán tiếp tuc quậy phá tôi như vậy đúng ?”

      “Nếu tối hôm qua có cưỡng gian tôi, hôm nay tôi kiếm chuyện quậy !” Hạ Tuyết tức giận !

      Hàn Văn Hạo rất thích nghe mấy chữ đó, cũng lập tức phẫnnộ, trầm giọng : “Tôi rồi…… Hàn Văn Hạo tôi chưa bao giờcưỡng cầu nữ nhân, tối hôm qua thời điểm tôi vào phòng, cũng nằm ở giường, còn trần truồng ghé vào người của tôi!! Loại mặt hàng giống như , tôi cần phải cưỡng gian sao”

      dối!!” Hạ Tuyết hét lên với …… “Tôi tin chuyện ma quỷ của !”

      Hàn Văn Hạo lạnh mặt với : “Nếu tin, chuyện chính vào phòng của tôi, tôi có thể cầu khách sạn đưa camera giám sát ra kiểm tra lại! Nếu kết quả xem xét là chính vào, phải trả giá vì lời cử chỉ sáng hôm nay của !”

      Hạ Tuyết cười lạnh nhìn hỏi: “Nếu kết quả xem xét là kê thuốc với tôi, lừa tôi vào sao?”

      Ánh mắt Hàn Văn Hạo xẹt qua mảnh vô tình lạnh lẻo…… “Tôi đây liền đểcho muốn làm gì lam! Đưa ngàn vạn! Bồi thường tấm thân xửnữ của !”

      8.

      Phòng giám sát của khách sạn!

      Tổng giám đốc cùng với ban quản lí khách sạn, tụ tập theo dõi ở bên ngoài, khẩn trương chờ đợi……

      Vừa rồi tổng giám đốc Hàn Văn Hạo của tập đoàn tài chính quốc tế Hàn thịđột nhiên gọi điện cho tổng giám đốc tập đoàn khách sạn Tam Á, cầuxem xét camera ghi hình vào thời gian từ mười giờ đến mười hai giờđêm qua……

      Cứ như vậy, tổng giám đốc Hàn Văn Hạo cùng vị tiểuthư thoạt nhìn rất bình thường trầm mặc vào phòng theo dõi, nhìn nhân viên phát băng ghi hình, những người khác được vào……

      Tiếp theo, Hàn Văn Hạo cùng Hạ Tuyết liền giống như hai bức tượng phật, ngồi ở sô pha, biểu tình đều lạnh lùng, nhìn nhân viên bắt đầu chỉnh băngghi hình đến thời điểm mười giờ tối hôm qua……

      Hạ Tuyết thấy màn hình lên…… Ba…… Hai…… ……

      Phòng tổng thống…… Phía sau, có vài nhân viên phục vụ phụ mang rượu Whiskey vào phòng tổng thống, tiếp theo liền rời ……

      Tiếp theo lại yên lặng, nhân viên tiếp tục xả nhanh cuốn băng……

      Hạ Tuyết bắt đầu kiên nhẫn, nuốt nuốt nước miếng, cắn môi, thay đổi tư thế ngồi……

      Hàn Văn Hạo nghiêm mặt, phi thường nhẫn nại chờ đợi , bởi vì cũng muốnbiết, rốt cuộc ai dám lên kế hoạch đêm qua, khiêu chiến với Hàn Văn Hạohắn, mục đích ở đâu……

      Rốt cục thời gian đến mười giờ năm mươi, thang máy xuất hai bóng dáng……

      Hạ Tuyết khẩn trương thẳng lưng, nghi hoặc nheo mắt, nhìn kỹ hình ảnh haingười kia…… thấy có , mặc âu phục màu trắng, khoác áo datuyết trắng, cố hết sức đỡ hôn mê ra, Hạ Tuyết phịch mộttiếng, hai tròng mắt của vẻ khiếp sợ, há miệng nhìn Cẩn Nhu màn hình, dùng sức che lại miệng, để tránh chính mình run rẩy sợ hãi khóc lên……

      Đầu óc rốt cục hỗn độn nhớ lại đoạn đối thoại ở nhà hàng cơm Tây đêm qua…… “Mình làm cho bà ta thực được, có người thay mình ……”

      Hạ Tuyết lắc đầu, trái tim đau đớn,cố nén nước mắt, nhìn hình ảnh của bạn thân, cố hết sức đỡ chínhmình hôn mê, đẩy cửa phòng tổng thống……

      Hạ Tuyết cắn môi, nắmchặt nắm tay, trừng mắt hai mắt đẫm lệ, nhìn cửa phòng chậm rãi đónglại…… rốt cục tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, hai dòng nước mắt nhàoxuống……

      Hàn Văn Hạo lạnh lùng nhìn vẻ mặt của Hạ Tuyết, nhẹcười nhạo chút, mới chậm rãi …… “Nhìn khiếp sợ như vậy, ngườitrên màn hình chắc là biết?”

      Hạ Tuyết cắn môi, vẫn mang theomột tia hy vọng cuối cùng nhìn màn hình, khát vọng người bạn thân nhất kia, có thể buông tha cho mình……

      Chính là, cuối cùng cửa phòng mở ra, Cẩn Nhu ra, cầm di động ……… “Ừm…… tình sắp xếp xong, em đến ngay…… Ừm…… Em ……”

      Hạ Tuyết trừng mắt hai mắt đẫm lệ nhìn Cẩn Nhu rất nhanh vào thang máy, sau đó nắm chặt di động, nở nụ cười, cửa thang máy khép lại……

      Hạ Tuyết rơi nước mắt, khổ sở nghẹn ngào cùng thể tin nhìn màn hình, hai tay che mặt, tái nhợt, khóc vô lực…… “Vì sao phải đối xử với tôi như vậy? Vì cái gì? Là bởi vì tôi sắp chết, cảm thấy hy sinh ta cũng sao? Chính là chúng ta là bạn thân hơn mười năm, chúng ta từ cùng nhau lớn lên,tôi vẫn đều thương như vậy, bảo vệ như vậy, tại sao nhẫn tâm với tôi như vậy chứ?”

      Hàn Văn Hạo nhìn , có lẽ đoán được vài phần, hừ lạnh tiếng, cũng đồng tình …… “Người đáng thương tất có chỗ đáng giận! tin lầm bạn, đây là xứng đáng!”

      9.

      Hạ Tuyết nắm chặt tay, quay đầu phẫn hận nhìn nam nhân trước mặt, :“Tôi có đáng thương hay đáng giận liên quan gì tới ?”

      HànVăn Hạo lạnh lùng quay đầu nhìn Hạ Tuyết: “Đương nhiên liên quantới tôi! Nhưng tại phơi bày ra trước mắt, nên trả giá vì những hành động sáng nay làm với tôi!”

      Hạ Tuyết cười,nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, cả thế giới của bị Cẩn Nhu đập nát, nhưng vẫn cắn răng đối diện với người đàn ông trước mặt, tức giậnnói: “Phải ? Trả giá cái gì? Camera chứng minh rồi, tôi…… khôngphải người bị an bài hầu hạ giường, cách khác…… vàocửa, sao kiểm tra chút chứ? ngủ lầm với tôi, tôi còn chưacó truy cứu trách nhiệm của đâu?”

      Thần sắc Hàn Văn Hạo lạnh lùng……

      Hai nhân viên ngồi ở phòng theo dõi, trộm liếc mắt cái, liền vội vàng đứng dậy ra ngoài cửa……

      “Cầm con bướm ngọc của tôi, vào lầm phòng của tôi, làm cho tôi có buổitối như vậy với loại phụ nữ như , tôi còn sợ ô uế đây!” Hàn Văn Hạotức giận .

      Hạ Tuyết cắn môi, tức giận đứng dựng lên, trongmắt bốc lửa…… vươn ngón tay, chỉ vào kẻ siêu cấp ghê tởm trước mặtnày, giọng phát run kêu to: “Này ——“

      Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu, nhìn Hạ Tuyết………

      Hạ Tuyết tức giận đến vỗ vỗ ngực mình : “Bà chị này sống hai mươi năm,đến tay còn có bị đàn ông chạm qua, bà chị này cũng phảikiểu phụ nữ cầm tiền của người ta, liền cởi sạch quần áo…… Tôi cómục đích gì…… cướp đêm đầu tiên quý giá của tôi như vậy, còndám bẩn?? Nếu sợ bẩn, tại sao tối hôm qua lại đụng tôi? tại chiếm tiện nghi, còn dám tôi loại này loại nọ? phải conngười!”

      Hàn Văn Hạo đánh giá Hạ Tuyết từ xuống dưới, sau đókhuôn mặt lạnh lẽo nở nụ cười chút, mới : “Phụ nữ chờ hiến thâncho tôi có cả đống, oán giận như vậy, liền nghĩ xem có bao nhiêurụt rè? Hừ! tiến lầm vào phòng tôi là ! mắng mỏ oan uổngtôi cũng là ! Nhưng tại tôi có thời gian nháo với !Màn ban sáng, tôi vẫn nhớ kỹ!”

      vừa xong, liền ngạo mạn đứng lên, ra ngoài……

      Hạ Tuyết tức giận đứng tại chỗ, nước mắt lăn xuống…… chậm rãi ngẩngđầu, lại nhìn hình ảnh màn hình, thấy Hàn Văn Hạo được các vệsĩ hộ tống, vào phòng……

      chậm rãi nắm chặt tay, tức giận nghẹn ngào : “Cho dù chỉ có phút

      sinh mệnh, mình ít nhất cũng muốn dùng phút này, đòi lại chút tự tôn phải ?”

      Nước mắt lăn xuống, hai lời, lập tức xoay người bước ra khỏi phòng theo dõi……… Liền nhìn đến Hàn Văn Hạo cùng các vệ sĩ vàothang máy……

      “Chờ chút!!!” Hạ Tuyết hô lớn!!

      Hàn Văn Hạo dừng chân, lạnh lùng quay đầu, nhìn trước mặt……

      Hạ Tuyết tức giận đến phát run, từng bước tới chỗ Hàn Văn Hạo, vừa vừa lấy cái bóp ra……

      Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn mở bóp……

      Hạ Tuyết ở trước mắt nhiều người, giương lông mi, cố nén nước mắt :“Tối hôm qua…… Hai ta trải qua buổi tối, cần có chút giao dịch a……”

      Hàn Văn Hạo cười lạnh tiếng : “ như vậy…… cuối cùng vẫn là muốn tiền……”

      Hạ Tuyết cũng học thần thái của , cười lạnh chút mới …… “…… Tôi nghĩ cần cám ơn , còn muốn cho tiếng, tối hôm quaanh hầu hạ rất khá…… Chị đây thực thoải mái……”

      vừa xong, liền từ trong bóp rút ra mấy tờ tiền giắt vào âu phục đẹp đẽ quý giá của Hàn Văn Hạo…… “Đủ ?”

      Hàn Văn Hạo lạnh ánh mắt, cỗ sát khí bốc lên……

      đủ à?!” Hạ Tuyết cao giọng hỏi xong, lại tức giận từ trong bao rútra xấp tiền vốn định dùng để mua thuốc, quăng vào : “Toàn bộcho !!”

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      10.

      Thiệt nhiều tờ tiền màu hồng bay giữa Hạ Tuyết cùng Hàn Văn Hạo……

      Hai người cùng gắt gao nhìn đối phương, chút thỏa hiệp……

      Hạ Tuyết thở gấp từng bước đứng ở trước mặt Hàn Văn Hạo, vươn ngón tay chỉ về phía , ngẩng đầu nghiến răng nghiến lợi : “Dù sao chị đây cũng sống lâu, tiền này tôi cũng cần dùng, dùng để cho , tôivui…… có vui ?”

      Hàn Văn Hạo chậm rãi cúi đầu, nhìn Hạ Tuyết, đôi mắt bốc lên sát khí vô tận……

      Hạ Tuyết cắn răng, trừng mắt nhìn cái, hừ tiếng, liền nhanh đẩy mọi người ra, hướng thang máy đến…… Nàng vừa vừa nắm chặt vítiền, quay đầu lại……

      Hàn Văn Hạo vẫn đứng ở tại chỗ, đôi mắt đột nhiên đông lạnh đáng sợ, mọi người cũng nhìn dám lên tiếng……

      Hạ Tuyết bước nhanh đến thang máy, vươn ngón tay run rẩy ấn nút mở cửa, sau đó cắn môi đứng ở trước cửa thang máy, chờ đợi…… Ánh mắt của nànglơ đãng nhìn vào hình ảnh phản chiếu cửa thang máy, thấy được HànVăn Hạo vẫn đưa lưng về phía mình, nhúc nhích……

      Hạ Tuyết lại nặng nề cắn môi, vẫn thở gấp gáp, đừng qua đây………

      Cửa thang máy mở ra, Hạ Tuyết vào thang máy, sau đó xoay người, cũng có nhìn bên ngoài, ấn nút chọn tầng trệt……

      Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Hạ Tuyết vừa định thở ra hơi, độtnhiên năm ngón tay đột nhiên cắm vào khe hở thang máy, cưat thang máyliền mở ra lần nữa……

      Hạ Tuyết kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Hàn Văn Hạo đứng ở cửa thang máy, lạnh lẽo nhìn chằm chằm mình……

      làm cái gì?” Hạ Tuyết ra vẻ bình tĩnh nhìn , sau đó cười lạnh chút mới : “Như thế nào? Chê tiền ít à?”

      ……” Hàn Văn Hạo đột nhiên cười lạnh nhìn nàng …… “Tiền nhiều quá……”

      Hạ Tuyết khó hiểu nhìn ……

      Hàn Văn Hạo nhìn chòng chọc khuôn mặt Hạ Tuyết, chậm rãi mở miệng từng chữ từng chữ…… “Cho nên…… Chúng ta tiếp tục ……”

      “Cái…… Cái…… Cái gì?” Sắc mặt Hạ Tuyết xanh lè nhìn ……

      Trong hai tròng mắt như mắt báo của Hàn Văn Hạo đột nhiên xẹt qua chúttàn nhẫn, vươn tay kéo Hạ Tuyết ra khỏi thang máy, đẩy nàng vào sáttường, nhanh chóng phủ đầu, nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt, đáng sợnói: “Tôi đưa tiền nhiều lắm! Tôi lại hầu hạ thêm buổitối!!”

      Hạ Tuyết trừng mắt, trái tim đập như muốn nhảy ra, kêu to…… “Đồ bệnh thần kinh!!”

      “Tôi cầm của tiền của , để thất vọng!” vừa xong, liềntrực tiếp làm trò trước mặt mọi người, cúi đầu cưỡng hôn lên cánh môimềm mại của Hạ Tuyết……

      “Ưm……” Hạ Tuyết tức giận bấu vai áo , nổi điên đẩy ra……… “ buông!!”

      “Mọi người đều nhìn thấy, là cho tôi tiền!! phải là muốn cùng tôithêm lần nữa sao? Tất cả mọi người có thể làm chứng! Hàn Văn Hạo tôi cũng có bắt buộc !! Là tôi bồi thường !” vừa xong, tay xiết chặt tay bé của Hạ Tuyết, lôi kéo vào trong phòng tổng thống!!!

      11.

      “Buông ra! Ban ngày ban mặt, dám làm việc này?” Hạ Tuyết cố níu kéo, kêu to!

      “Làm việc gì?” Hàn Văn Hạo lại mãnh mẽ nắm cánh tay bé của Hạ Tuyết, làm cho cả người dính sát vách tường!

      “A —— đau quá!” Hạ Tuyết bị nện ở tường, che cái gáy kêu to…… “Đau chết mất……”

      Vào lúc Hạ Tuyết há mồm kêu to, Hàn Văn Hạo liền nhanh chóng thừa cơ hội bao trùm môi của , đầu lưỡi như có ma lực, dây dưa cùng đầu lưỡi nho của , giống như phải chinh phục cho hả giận……

      “Ưm……” Mặt Hạ Tuyết đỏ lên, gấp đến độ dậm chân muốn đẩy ra, bất đắc dĩ sức Hàn Văn Hạo rất mạnh, đặt ở người Hạ Tuyết, giống như nặng ngàn cân, làm cho thở nổi……

      Mọi người trong khách sạn ngây người nhìn bọn họ……

      làm cái gì vậy?” Hạ Tuyết lại dùng hết sức đẩy ra kêu to…… ” buông ra!”

      “Buông ra? Còn chưa có hầu hạ đủ đâu!!” Hàn Văn Hạo vừa xong, liền nắm chặt cổ tay Hạ Tuyết, thậm chí như bóp nát túm về hướng phòng tổng thống……

      “Cứu mạng a!!!” Hạ Tuyết nhịn được hô to cầu cứu, vừa dứt lời, cả người bị kéo vào phòng tổng thống, cửa nhanh đóng lại, Hàn Văn Hạo liền áp thân mình, nâng mặt của lên, lại phóng túng nút ở môi của , hai tay thậm chí lại bắt đầu cởi cái áo khoác thể thao mặc……

      tránh ra!!” Hạ Tuyết nhân lúc hơi rời khỏi môi , liền cố hết sức kêu to!

      Khóe miệng Hàn Văn Hạo cong ra ý cười, ánh mắt giống như con báo lạnh lùng : “Tránh ra? Tôi cho biết, tối hôm qua chính là kêu như vậy, cuối cùng vẫn là bị tôi ôm lấy lăn lên giường……”

      “A ——“ Hạ Tuyết kêu sợ hãi tiếng, cả người bị ôm lấy, hướng đến giường, khó thở oán giận mình phải chịu loại khuất nhục này, rốt cuộc thể nhịn được nữa, vung tay tát cái lên mặt Hàn Văn Hạo……

      “Bốp ——“ Hàn Văn Hạo trừng lớn hai mắt, đứng ở bên giường, nhìn nữ nhân trong lòng ngực, thốt ra lời lạnh lẽo đáng sợ…… “ dám đánh tôi?”

      “Buông!” Hạ Tuyết chợt sợ hãi, tránh hai tròng mắt đáng sợ của , giãy dụa nhảy xuống, nhưng Hàn Văn Hạo lại lập tức đè Hạ Tuyết giường……

      “Ui da!” Thắt lưng Hạ Tuyết bị bóp đau, nhăn mặt, khi nhìn Hàn Văn Hạo, lại hút ngụm lãnh khí, nhìn thấy nam nhân này dùng cặp mắt tức giận trừng mình, cũng cởi áo vest ra, quăng xuống giường, mới lạnh lùng : “Tôi cho nhìn xem, kết cục của việc quăng tiền vào tôi!!”

      Hạ Tuyết sợ tới mức lấy cái gối lông ngỗng che người, muốn chui qua tay cuống giường, Hàn Văn Hạo nhanh chóng thuần thục lập tức nắm chặt hai tay của , lại mạnh mẽ hôn nhanh lên cánh môi phấn nộn……

      “Ưm…………” Hạ Tuyết giãy loạn dưới thân , vừa mới xoay thân thể, bị hai chân thon dài kiên cố của Hàn Văn Hạo chặn lại, cưỡng chế hai chân mình, thậm chí ràng cảm giác thân thể dần dần bộc phát cỗ nhiệt khí tình dục đáng sợ……

      12.

      Hạ Tuyết biết nam nhân này muốn làm , cắn răng chống hai tay, dùng lực đạp hai chân, nhưng bất đắc dĩ sức mạnh của nam nhân này rất đáng sợ, giống như dã thú trong rừng rậm, hai tròng mắt tản cỗ sát khí kinh hồn……

      Hạ Tuyết mệt đến đổ mồ hôi đầy đầu, bị hôn đến kiệt sức, muốn kêu ra tiếng…… Nhưng nam nhân này vẫn tiếp tục hôn, thậm chí chóp mũi tuấn của cùng chóp mũi của mình, ngẫu nhiên đụng chạm, hơi thở hòa lẫn nhau lộ ra nhiệt khí, mang theo cỗ hương vị phân cao thấp……

      Cho tới bây giờ Hạ Tuyết mới biết, thế giới còn có loại nam nhân này, mang theo lực chinh phục siêu cường như vậy, muốn đả kích đến dập nát bạn…… thể nhịn được nữa, ở thời điểm sắp hít thở thông, mở mắt liền nhìn đến hai mắt nhắm chặt của , lông mi dài bao trùm viền mắt……

      mới nhìn, đột nhiên đôi mắt của Hàn Văn Hạo nhanh chóng mở ra, hai tròng mắt tối tăm thâm thúy đáng sợ như con báo, làm Hạ Tuyết sợ tới mức tâm phát lạnh, vừa mới muốn gọi ra tiếng, lại bị khẽ nhắm đôi mắt đầy mị lực lại, hơi ôn nhu nút đầu lưỡi của ……

      Khi Hạ Tuyết vừa mới muốn đẩy lưỡi ra…… Hàn Văn Hạo đột nhiên duỗi hai tay tiến vào áo ngực của , mãnh lực cùng bá đạo xoa nắn bầu vú của , luồng khí nóng từ trước ngực lủi thẳng ra……

      Hạ Tuyết trừng mắt, tay lập tức giãy dụa, lại phẫn hận vươn tay, quăng cho bạt tai, vẫn cái mặt! !

      “Bốp ——” Hàn Văn Hạo nghiêng mặt, lọn tóc vương bên mắt, có thể thấy được cỗ phẫn nộ trong hai tròng mắt nóng rực của ……

      Tâm Hạ Tuyết lại co rút chút, thậm chí thở gấp tự trách mình vì sao mỗi lần đều phải chọc tức , mới sợ hãi như vậy……

      Hàn Văn Hạo chậm rãi quay đầu, hai tròng mắt phóng ra cỗ lửa giận về phía Hạ Tuyết……

      Hạ Tuyết sợ tới mức tái nhợt sắc mặt, nuốt nuốt nước miếng nhìn ……

      Hàn Văn Hạo căm giận trừng mắt , sau đó chậm rãi nhìn …… “Đây là …… tát tôi lần thứ hai trong hôm nay……”

      Ánh mắt Hạ Tuyết có chút hỗn độn nhìn , đột nhiên từ hai tròng mắt cường thế của , ngộ ra ý, nam nhân này, là muốn mình cầu xin tha thứ……

      Hạ Tuyết nghĩ ràng chút, sau đó hai tay của lại bị Hàn Văn Hạo giữ chặt đỉnh đầu, khi sắp hôn đôi môi của , lại nghe thấy Hạ Tuyết nổi điên kêu to…… “Tôi đầu hàng ——“

      Hàn Văn Hạo quả nhiên dừng tất cả động tác, lạnh lùng trừng mắt …… Ánh mắt gỡ bỏ chút khoái cảm chinh phục, cho tới bây giờ đều có người dám khiêu chiến với Hàn Văn Hạo , cho tới bây giờ chưa từng thua……

      khí nóng bỏng dần dần hạ nhiệt độ xuống………

      Hạ Tuyết vẫn Hàn Văn Hạo bị cưỡng chế, thở gấp, mồ hôi nóng đầm đìa, run rẩy sợ hãi……

      Hàn Văn Hạo tiếp tục trừng mắt , giống như phân vân có nên buông tha hay ……

      Hạ Tuyết lại nuốt nuốt cổ họng, ánh mắt hỗn độn nhìn , vừa tiếp xúc với ánh mắt nóng rực sợ đích của , lòng của chợt lạnh, nghĩ muốn quay đầu chỗ khác, rồi lại phản kháng thêm chút nào, chỉ yếu ớt nhìn cầu xin tha thứ……

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :