1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước chưa quá hạn - Diệp Tinh (Full 12c - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8.1:


      Ngải Hiểu Giai ràng đồng ý với ta xuất nữa, tại ta muốn làm cái gì?" Mẹ Đoạn giận dữ .

      "Ai biết ta muốn làm cái gì." Hàn Na rất tức giận, tức giận đồng thời còn cảm thấy uất ức.

      Mẹ Đoạn cũng hết sức mất hứng, "Ban đầu bác còn áy náy, ngờ ta còn dám xuất ." "Áy náy? Chuyện gì xảy ra?" Hàn Na có chút hiểu.

      "Năm đó bọn họ ly hôn, cũng bởi vì Ngải Hiểu Giai người khác, cho nên ta buộc nó ly hôn, nghĩ tới bây giờ nó lại xuất quyến rũ con trai của ta." Mẹ Đoạn lại lấy lời dối năm đó ra.

      Hàn Na rất kinh ngạc, " ta người khác?" Nếu phản bội Đoạn Tuấn Hiền, vậy tại sao còn có thể ta, còn phải cầu xin ta hợp lại đây?

      "Đúng vậy, đây là việc xấu trong nhà, cho nên ta liền buộc ta rời ." Hàn Na chợt cảm thấy uất ức, điều kiện tốt như vậy, nhưng Đoạn Tuấn Hiền vẫn người từng phản bội "Cháu cố gắng như vậy, muốn khiến Tuấn Hiền cháu, nhưng ấy lại đối với cháu như vậy, lại muốn dây dưa với vợ trước." Mẹ Đoạn vội vàng an ủi " có chuyện gì, người phụ nữ kia trở thành uy hiếp của cháu ." "Nhưng Tuấn Hiền ta!" Đây là thể chối cãi.

      Mẹ Đoạn tuyệt đối cho phép có người phá hư, bà nhắm chính là Hàn Na, chỉ có Hàn Na mới xứng là dâu của con trai bà, Ngải Hiểu Giai là cái khỉ gì, lại định tới phá hư nhà bọn họ.

      "Cháu yên tâm, người phụ nữ này nhất định rời xa Tuấn Hiền , hơn nữa vợ của Tuấn Hiền chỉ có thể là cháu." Mẹ Đoạn hướng Hàn Na bảo đảm.

      ? Hàn Na vui mừng, nếu như Ngải Hiểu Giai rời Đoạn Tuấn Hiền, vậy mình có thể ở cùng với rồi. Mẹ Đoạn tức giận, suy nghĩ phải gặp Ngải Hiểu Giai chuyến, nhất định phải để cho hiểu, mặc kệ trải qua bao nhiêu lần bà đều thể nào tiếp nhận ta.

      Trong công ty mọi người đều truyền xôn xao, Ngải Hiểu Giai và tổng giám đốc công tác Hongkong, đem bắt vào tay rồi, tất cả mọi người cười nhạo Ngải Hiểu Giai, nhưng chỉ có chính bọn họ mới biết bọn họ đến cùng là có chuyện gì xảy ra.

      Đoạn Tuấn Hiền muốn công khai chuyện hai người, nhưng lại bị Ngải Hiểu Giai ngăn cản, chỉ cần mình cảm thấy tốt là được, cần gì quan tâm nhiều người như vậy.

      Sau khi Ngải Hiểu Giai tan việc ở công ty, Đoạn Tuấn Hiền chờ ở cửa, hôm nay làm ở Tổng Công Ty, nhưng thông báo cho Ngải Hiểu Giai, để sau khi tan việc ở chỗ này chờ , muốn chào hỏi đồng nghiệp, mặc dù bọn họ ở sau lưng xấu , nhưng ngoài mặt muốn ra vẻ cũng biết cái gì.

      Trong lúc bất chợt Ngải Hiểu Giai thấy được người nên xuất người ở chỗ này, kinh ngạc nhìn bà tới.

      " theo tôi, tôi có việc muốn với ." Khuôn mặt Mẹ Đoạn đầy lửa giận, mang theo khí thế cho người khác phản kháng , Ngải Hiểu Giai cảm thấy khó hiểu.

      " phải đợi, tôi cho Tuấn Hiền làm thêm giờ." Mẹ Đoạn , sau đó xoay người trở lại xe chính mình.

      Ngải Hiểu Giai chỉ có thể nghe lời theo sau, chỉ là Mẹ Đoạn muốn dẫn chỗ nào?

      Hai người đến gian phòng ăn, Mẹ Đoạn có chút nào muốn ăn, chỉ chọn ly cà phê, Ngải Hiểu Giai biết ngồi lâu, liền có ăn gì cả.

      " tại sao còn xuất ?" Mẹ Đoạn liền hỏi.

      Ngải Hiểu Giai vẫn cau mày "Cháu vẫn luôn ở nơi này, ở công ty làm việc, là Tuấn Hiền tự mình thu mua công ty." "Dù là như vậy, cũng có thể tuân theo ban đầu , tránh xa nó ra." Ngải Hiểu Giai nắm tấm khăn trải bàn, trong lòng khó chịu : "Nhưng mà cháu lại muốn rời ." Mẹ Đoạn giận dữ, "Cái gì gọi là muốn rời ? giờ Tuấn Hiền trôi qua tốt như vậy, ở nước Mĩ học xong trở lại thừa kế công ty, tại công ty cũng phát triển được rất tốt, có phải nhìn thấy nó trở nên tốt như vậy, mới có thể trở lại bên cạnh nó hay , lại muốn nó trở thành hai bàn tay trắng?"


      "Ban đầu bác cũng phải thích cháu, mới có thể buộc cháu rời khỏi, Tuấn Hiền với cháu rồi, bác lưu lại tờ giấy thỏa thuận li hôn, cháu rời là bởi vì cháu cho rằng mình là trở ngại tiền đồ của Tuấn Hiền, nhưng chứng minh, cháu ở bên cạnh ấy, ấy cũng sống rất tốt rất vui vẻ." Ngải Hiểu Giai cường ngạnh .

      Mẹ Đoạn ngờ phản bác, "Vậy thế nào? trắng ra là, tôi thích , lập tức rời khỏi nơi này cho tôi, về sau cho phép xuất tại trước mặt Tuấn Hiền." Năm đó tất cả mọi chuyện Mẹ Đoạn đều gạt Đoạn Tuấn Hiền cùng cha Đoạn , chỉ có con trai biết vẫn còn được, nhưng nếu chồng bà biết, bà cũng bị mắng.

      Chồng bà đối với Ngải Hiểu Giai vẫn có ý kiến, năm đó đều là bà bậy, cho nên bà nhất định thể để Ngải Hiểu Giai lưu lại.

      Ngải Hiểu Giai biết mình làm được cầu của Mẹ Đoạn , "Cháu làm được, lần này cháu rời ấy ." " có biết ở đây những lời này? rời , còn muốn tiếp tục hại nó hay sao?" khuôn mặt Mẹ Đoạn kinh ngạc. Hại ?

      Cho tới bây giờ Ngải Hiểu Giai cũng chưa có nghĩ tới, chỉ là vẫn luôn có cách nào buông ra, mà Đoạn Tuấn Hiền cũng giống vậy, người , cũng , nếu hai người cũng nhau, chia tay.

      "Cháu chưa từng nghĩ muốn hại ấy, bây giờ ấy có năng lực, phải là ấy của ban đầu rồi, ấy cũng để cho cháu rời khỏi, ấy vẫn thích cháu."

      Lời của Ngải Hiểu Giai khiến cho Mẹ Đoạn tức chết được, hoàn toàn nghĩ tới có thể như vậy, tiếp tục như vậy mình căn bản là có biện pháp hoàn thành cam kết đối với Hàn Na .

      "Coi như nó cũng vô ích, hôn nhân còn phải nghe người nhà, lần đầu tiên nghe mới có thể thất bại, lần thứ hai tôi nhất định để cho nó cưới ."

      lại nhất định phải gả cho Đoạn Tuấn Hiền, chỉ cần ở bên cạnh là tốt rồi, Ngải Hiểu Giai hiểu ra.

      "Cháu lại ngại Tuấn Hiền có cưới cháu hay cháu ...cháu chỉ muốn rời ấy mà thôi." " rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể rời ? Muốn tiền sao? Có phải cảm thấy bây giờ Đoạn Tuấn Hiền có thể cho nhiều tiền hơn hay ?" Mẹ Đoạn lên cầu, cũng giống với năm đó.

      Ngải Hiểu Giai cười lạnh "người trừ dùng cái chiêu này còn có cái khác sao? Cháu rồi cháu muốn tiền, cháu muốn ở bên cạnh Tuấn Hiền"Ban đầu cháu muốn làm khó cho Tuấn Hiền, cho nên mới rời , hôm nay cháu , ấy hứa với cháu, ấy nhất định làm được, cháu tin tưởng ấy giúp cháu." lựa chọn tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền.

      " lòng tham đáy, hiểu được Tuấn Hiền, đến lúc đó muốn cái gì chưa? Nhưng là quên, tôi là mẹ của nó, bất cứ chuyện gì nó còn phải nghe tôi." Mẹ Đoạn phục, Ngải Hiểu Giai lại dám khiêu khích .

      Ngải Hiểu Giai đem nước trước mặt uống xong "Mặc kệ bác làm sao, cháu đều rời ." xong Ngải Hiểu Giai liền đứng lên rời , nếu như lần này Mẹ Đoạn vẫn có biện pháp tiếp nhận ..., cũng nhịn nữa, lúc quyết định cùng Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu lần nữa, liền nghĩ tới ngày như vậy, cũng biết mình muốn buông tay, cho nên lần này kiên trì đến cùng.

      Mẹ Đoạn ngờ tới Ngải Hiểu Giai có thể như vậy, có giống như ban đầu chút nào, bị bà ép như vậy, bà vô cùng tức giận, nhưng mà ở nơi công cộng lại dám làm gì, từ lúc nào ta trở nên cứng rắn như vậy rồi, cư nhiên giống như trước kia im hơi lặng tiếng.
      xixon thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8.2


      Ngải Hiểu Giai kéo bước chân nặng nề về đến nhà, vừa mới mở cửa ra liền gặp phải Đoạn Tuấn Hiền chuẩn bị ra.



      Vốn là mặt mày nóng nảy nhưng sau khi thấy sắc mặt mới hơi chuyển biến tốt, nhưng vẫn rất tức giận "Em nơi nào? phải bảo em chờ ở cửa công ty sao? Còn có điện thoại là chuyện gì xảy ra? Tại sao tắt máy?" Ngải Hiểu Giai cảm thấy kỳ quái vào cửa, Đoạn Tuấn Hiền rất ít khi lớn tiếng như vậy, hơn nữa bây giờ còn tức giận, đều do mình bị khí thế của Mẹ Đoạn dọa sợ, cư nhiên quên tiếng cho Đoạn Tuấn Hiền, nhìn lo lắng đến như vậy Ngải Hiểu Giai cũng cảm thấy áy náy.

      lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, ra có điện, trách được nha.

      " xin lỗi, điện thoại di động của em còn pin rồi." khoát khoát tay .

      "Vậy em đâu rồi hả ? muốn gọi điện thoại cho em thông báo đến trễ chút, gọi được coi như xong, sau khi đến người cũng thấy, hơn nữa tại thời gian này mới trở về." khuôn mặt Đoạn Tuấn Hiền mất hứng.

      Ngải Hiểu Giai biết rất lo lắng, cho nên liền vội vàng tiến lên ôm chặt lấy , Đoạn Tuấn Hiền đột nhiên có chút biết làm sao rồi.

      "Em sai rồi, em thấy lâu cũng đến, lại gặp được người bạn, cho nên hàn huyên cùng ấy, tán gẫu xong em liền trở lại."

      "Em xác định sao?" Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy vẻ mặt giống như phải như vậy.

      "Là , em chỉ gặp người bạn mà thôi, chẳng lẽ tin tưởng em sao?" Ngải Hiểu Giai muốn đem chuyện gặp phải Mẹ Đoạn cho Đoạn Tuấn Hiền, hy vọng hai người bọn họ vì vậy mà trở mặt.

      Đoạn Tuấn Hiền vuốt tóc của : " phải tin, mà là lo lắng cho em." Ngải Hiểu Giai ngẩng đầu lên, buồn cười nhìn : "Cũng phải là em mất rồi, em nhớ nơi này có được hay ?" " chính là sợ mất em." chuyện bọn họ chung với nhau có thể qua miệng Hàn Na cho biết, nếu như mẹ của tìm tới ..., lại ở bên người, bảo vệ được , hơn nữa sợ giống như năm năm trước, giải thích được liền biến mất.


      Ngải Hiểu Giai cười : "Vậy liền ôm chặt em…em cũng nha." Đó là đương nhiên, nhất định ôm chặt lấy em, Đoạn Tuấn Hiền thấy trở lại cũng bớt giận, chỉ lo lắng mà thôi, bây giờ nhìn thấy trở lại tốt, liền an tâm.

      Trong lúc bất chợt bụng Ngải Hiểu Giai liền kêu lên, mặt đỏ ửng cau mày, thế nào lúc này lại vang lên rồi.

      "Em ở bên ngoài có ăn cái gì sao?" Đoạn Tuấn Hiền buông ra, lại bắt đầu mất hứng, thế nào chăm sóc mình như vậy, cuộc sống của trước đây trôi qua thế nào?

      " có, muốn chờ ăn chung a." Ngải Hiểu Giai chỉ có thể láo tiếp.

      "Vậy bây giờ chúng ta ăn ." Đoạn Tuấn Hiền vội vàng kéo lên, liền muốn ra cửa.

      Ngải Hiểu Giai cũng động, " muốn ..., ở nhà ăn, làm cơm cho em ăn." thích Đoạn Tuấn Hiền làm cơm, nếu ở nhà, dĩ nhiên phải để cho nấu cơm!

      "Em xác định sao? Làm bữa cơm tốt chút thời gian, em đói dẹp bụng ." Đoạn Tuấn Hiền có chút đau lòng.

      " sao, em chính là muốn ăn cơm làm." lắc đầu, Đoạn Tuấn Hiền có cách nào, chỉ có thể ngoan ngoãn làm cơm.

      Ngải Hiểu Giai ở bên nhìn dáng vẻ Đoạn Tuấn Hiền ở phòng bếp bận rộn, lại nhớ tới lời hôm nay của Mẹ Đoạn, mình có thể có sao? Mặc dù qua có thể bảo vệ được , nhưng Mẹ Đoạn là nhân vật hung ác, có dễ dàng để cho bà gật đầu như vậy.

      Ngải Hiểu Giai tự chủ vì tương lai của mình mà lo lắng, nhưng chỉ cần hai người bọn họ nhau, cũng có vấn đề gì, bởi vì tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền xử lý tốt, giống như năm đó để cho rời .

      Kể từ sau khi Hàn Na nghe chuyện tình của Đoạn Tuấn Hiền cùng Ngải Hiểu Giai, cảm thấy rất phiền não, tại sao biết rất ràng Ngải Hiểu Giai từng phản bội , vẫn còn có thể ở cùng Ngải Hiểu Giai?

      Hàn Na thấy thư ký có ở đây, cửa phụ cũng gõ liền vào, Đoạn Tuấn Hiền rất vui mừng, mặc dù Hàn Na là người quen biết, nhưng cũng thể lễ phép như vậy.

      Chỉ là hôm nay Đoạn Tuấn Hiền tạm thời quyết định về chi nhánh công ty làm, Hàn Na làm sao biết ở nơi này?

      " đến làm cái gì? Người nào cho biết tôi ở nơi này?"

      Hàn Na trực tiếp tới trước mặt ngồi xuống "Tới thăm chút, cùng Ngải Hiểu Giai ở cùng chỗ sao?" Nếu là để cho biết, vậy cũng cần làm.

      và Ngải Hiểu Giai ở chung chỗ, có chuyện gì? Nhưng mà nếu ta biết bọn họ ở cùng chỗ, chẳng lẽ ta còn hiểu được mình nên thối lui sao?

      " nghĩ muốn biết cái gì?" Đoạn Tuấn Hiền buông công việc tay xuống.

      "Em nghe Đoàn bá mẫu , năm đó và Ngải Hiểu Giai ly hôn là bởi vì ta người khác, em hiểu, tại sao còn có thể tiếp nhận người phụ nữ như vậy?" Hàn Na rất rối rắm, cũng muốn buông tha Đoạn Tuấn Hiền đơn giản như vậy.

      Đoạn Tuấn Hiền cau mày, mẹ lại cùng người khác lung tung chuyện này, thực tế đây chẳng qua là mẹ tự biên tự diễn, ta Hiểu Giai như vậy, làm cho cảm thấy rất mất hứng, xem ra nên tìm thời gian chuyện cùng mẹ chút, muốn tỏ lập trường của mình.

      "Tại sao thể? Chỉ cần hai người chúng tôi còn có tình cảm." nhàn nhạt trả lời.

      Hàn Na tin "Có phải muốn trả thù ta hay , nên mới ở cùng với ta?" Đoạn Tuấn Hiền ở trong lòng cười lạnh, tại sao lại bởi vì trả thù, hoàn toàn là bởi vì thích, là , Ngải Hiểu Giai lâu rồi, cũng bởi vì ban đầu rời , huống chi chuyện lúc ban đầu đều là mẹ làm ra.

      "Hoặc là phải, rất quan trọng sao? tính toán muốn làm cái gì?" Đoạn Tuấn Hiền hiểu tại sao ta phải như vậy.
      xixon thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [ đại] Vợ trước chưa quá hạn - Diệp Tinh


      Chương 9.1:



      Hàn Na tức giận : "Như vậy em còn có cơ hội, nếu như phải như vậy, nếu thuần túy ta, vậy em nghĩ biện pháp diệt trừ ta, dù sao kết quả cũng giống nhau, dù như thế nào em cũng muốn ở chỗ cùng ." Đoạn Tuấn Hiền nhìn bộ dáng tức giận, liền có chút bận tâm, nhà Hàn Na có quan hệ cùng hắc đạo, nếu ta tính toán muốn diệt trừ Ngải Hiểu Giai, cũng phải là có biện pháp, chỉ là Hàn Na có ý nghĩ như vậy làm cho kinh hãi.


      " chứ?"


      Dĩ nhiên Hàn Na dám làm như vậy, chỉ như vậy thôi, nhưng vẫn rất phục "Dĩ nhiên phải! Chẳng lẽ cho rằng em làm gì với Ngải Hiểu Giai sao?" Đoạn Tuấn Hiền cau mày "Là trả thù, bây giờ hài lòng chưa? Nhưng trong khoảng tôi và ở chung chỗ, được đụng tới ấy." Có chút thể làm gì, Đoạn Tuấn Hiền liền mở miệng dối, nhưng vừa ra khỏi miệng liền hối hận, chẳng lẽ mình có bản lãnh bảo vệ sao? đồng ý Ngải Hiểu Giai bảo vệ .


      "Em biết ngay là trả thù, trong lòng tuyệt đối tha thứ cho người phản bội , yên tâm, em tuyệt đối phản bội , bây giờ cũng chơi , có thể chia tay cùng Ngải Hiểu Giai chứ? Các ngươi ở cùng nhau cũng lâu rồi." Hàn Na cảm giác mình còn có hi vọng, nếu Đoạn Tuấn Hiền ra lời lòng, để cho hiểu chân tướng, vậy chứng minh trong lòng của vẫn có .


      Hôm nay Ngải Hiểu Giai biết Đoạn Tuấn Hiền ở trong phòng làm việc, liền tính toán tự mình đem phương án thiết kế làm xong đưa cho , mặc dù tối hôm qua bọn họ còn ở chung chỗ, nhưng có cảm giác làm việc cùng tương đối vui vẻ.


      đến phòng làm việc Đoạn Tuấn Hiền phát cửa đóng kín, bên trong còn truyền ra thanh tức giận của Hàn Na, định hỏi tại sao Đoạn Tuấn Hiền vẫn ở chung chỗ cùng ta?


      Ngải Hiểu Giai chau mày, nhất định là Mẹ Đoạn cho Hàn Na , bà vẫn luôn muốn xấu , bây giờ còn cùng người ngoài, rốt cuộc lúc nào Mẹ Đoạn mới có thể tiếp nhận đây?


      Trong lúc bất chợt nghe được Hàn Na hỏi, Đoạn Tuấn Hiền có phải bởi vì trả thù mới ở cùng với hay .


      Trả thù? Ngải Hiểu Giai cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới cái vấn đề này, cảm tình đối với , làm sao có thể tồn tại trả thù? vẫn luôn tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền , nhưng kế tiếp nghe được đáp án của , lại làm cho hết sức kinh ngạc.


      Là trả thù, bây giờ hài lòng chưa?


      Ngải Hiểu Giai thể tin được những lời này là từ trong miệng Đoạn Tuấn Hiền ra, cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới vấn đề này, ra lại là , vì trả thù cho nên mới ở cùng , trả thù người đàn ông khác?


      Nhưng chuyện này giải thích ràng, khi bọn họ quyết định bắt đầu sống với nhau lần nữa, phải Đoạn Tuấn Hiền tin tưởng chưa từng làm chuyện như vậy sao? Vậy tại sao tại lại nghĩ muốn trả thù ?


      Cảm giác đau lòng làm cho nước mắt Ngải Hiểu Giai chảy xuống, phía sau Hàn Na để cho biết, có lẽ người là Hàn Na, chỉ có Hàn Na mới biết mục đích thực của , với trí tuệ Đoạn Tuấn Hiền gạt ?


      Ngải Hiểu Giai muốn tiến lên bước đẩy cửa vào, nhưng bây giờ rất khó chịu, cũng chỉ là người mà muốn trả thù, vào phải là tự mình chịu nhục sao?


      lại lui về sau, vẫn luôn tin tưởng , ra lại đối đãi với như vậy, ngày phản kháng Mẹ Đoạn còn có vẻ tức cười, có lẽ bọn họ là sớm biết, chính là cố ý đùa bỡn mà thôi.


      cũng phải ! nhận thức này khiến Ngải Hiểu Giai thiếu chút nữa muốn ngã khụy, là quá ngu ngốc, qua bất kỳ người đàn ông nào, nhưng là chính còn phá vỡ, hơn nữa còn là trước mặt , sai lầm rồi, sai quá thái rồi.


      Ngải Hiểu Giai khổ sở cười, ra cuối cùng người bị thương vẫn là , tức giận khóc chạy .


      Đồng thời ở nơi này, nghe lời của Hàn Na, Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy trong lòng thoải mái, cảm giác giống như thiếu cái gì.


      "Vậy cho em biết, chừng nào tính toán dừng cái kế hoạch này?" Hàn Na hỏi nhưng lâu cũng có được đáp án, ta có chút nhịn được rồi.


      Đoạn Tuấn Hiền nhìn Hàn Na, cũng chỉ là bị mẹ lừa gạt mà thôi, mình cũng muốn tiếp tục lừa ta sao? Huống chi lừa được tim của mình, bảo vệ tốt Ngải Hiểu Giai, mặc kệ Hàn Na làm cái gì đối với .


      "Tôi dừng lại!" Đoạn Tuấn Hiền nghiêm túc : "Mới vừa rồi là tôi lo lắng làm chuyện gì đối với Hiểu Giai, tôi mới như vậy, suy nghĩ , nhưng tôi tuyệt đối có năng lực bảo vệ ấy, cho nên tôi đổi ý, tại tôi mới là đáp án , tôi ấy." Hàn Na thể tin được nhìn Đoạn Tuấn Hiền, mới vừa ràng là trả thù.



      "Vừa rồi phải như vậy. . . . . ." " sai, nhưng mà tôi lại cảm thấy nếu mà tôi như vậy, làm cho Hiểu Giai rất khổ sở." Đoạn Tuấn Hiền ra lời lòng của mình, mới cảm thấy thoải mái "Mẹ tôi những thứ kia căn bản cũng đáng tin, cho tới bây giờ ấy cũng có có người khác, ban đầu là mẹ tôi bức ấy , mặc dù tôi biết là dùng phương pháp gì, nhưng nhất định là bởi vì tôi." Như vậy vì người phụ nữ của , có thể buông tha sao?


      Hàn Na kinh ngạc, Mẹ Đoạn lừa hay sao? Nhưng lúc bà ấy giống như vậy.


      "Coi như ban đầu ấy người khác, tôi vẫn còn ấy, bởi vì ấy là người đầu tiên tôi , mà tôi chính là cả đời." Đoạn Tuấn Hiền rất kiên định .


      Lần đầu tiên Hàn Na nghe được Đoạn Tuấn Hiền như vậy, thích Ngải Hiểu Giai, coi như làm gì đối với Ngải Hiểu Giai, Đoạn Tuấn Hiền cũng sợ, bởi vì cảm thấy mình tuyệt đối có năng lực bảo vệ Ngải Hiểu Giai.


      Hàn Na khóc, tại sao Ngải Hiểu Giai có thể hạnh phúc như vậy ? Có thể lấy được toàn bộ tình của Đoạn Tuấn Hiền.


      "Hàn Na, tôi biết tốt, nhưng mà tôi lại , coi như thổ lộ nhiều hơn nữa, coi như và mẹ tôi cùng nhau thiết kế tôi...tôi cũng cùng với ." Đoạn Tuấn Hiền biết mình như vậy nhất định tổn thương Hàn Na, nhưng muốn thương tổn Ngải Hiểu Giai, bị rất nhiều đau khổ rồi.


      Lời của Đoạn Tuấn Hiền làm thương tổn sâu, chỉ là cũng làm cho Hàn Na biết, trong lòng của chỉ có Ngải Hiểu Giai."Quá đáng, là quá đáng!" Hàn Na khóc chạy .


      Lúc này Đoạn Tuấn Hiền mới thở phào nhõm, cái quan hệ phức tạp giữa bọn họ cũng kết thúc, nhưng mà chuyện mẹ bên kia phải giải quyết nhanh chút, nếu lo bà buộc Hiểu Giai rời lần nữa.
      linhdiep17xixon thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9.2


      Giờ tan việc, Đoạn Tuấn Hiền gọi điện thoại cho Ngải Hiểu Giai, muốn hỏi nơi nào ăn cơm, nhưng điện thoại của vẫn luôn thông. Điện thoại của hết pin chứ? Tối hôm qua ràng còn nạp điện mà.

      Đoạn Tuấn Hiền gọi cuộc điện thoại đến phòng kế hoạch, trực tiếp hỏi Ngải Hiểu Giai ở đâu, trước vẫn muốn công khai, nhưng quan hệ của hai người đều công khai rồi, còn có cái gì thể ?

      người khác nghe điện thoại "Tổng giám đốc? buổi trưa ấy xin nghỉ rồi." Xin nghỉ? Vô duyên vô cớ xin ngỉ cái gì?

      "Vậy có biết ấy chỗ nào ?" Đoạn Tuấn Hiền hỏi.

      nương biết là tổng giám đốc, nghe được tổng giám đốc lo lắng cho Ngải Hiểu Giai như vậy, xem ra hai người có tình cảm, hết sức tán đồng, nhưng mà thời điểm Ngải Hiểu Giai trở về phòng làm việc có vẻ mặt là lạ, giống như hơi khác thường.

      " biết, vừa lúc sáng ấy lên phòng làm việc của tổng giám đốc sau khi trở về, giống như khóc." " ấy lên đây?" Đoạn Tuấn Hiền kinh hãi.

      "Đúng vậy, ấy muốn mang phương án thiết kế mới cho ngài." nương nghe được như vậy.

      Đoạn Tuấn Hiền khẩn trương, là buổi sáng Hàn Na cũng ở đây, phải nghe được cái gì chứ? Đoạn Tuấn Hiền trực tiếp cúp điện thoại, lập tức thu dọn đồ đạc về nhà.

      Về đến nhà, phát phòng ốc trống , Đoạn Tuấn Hiền lập tức cảm thấy sợ hãi, lại nữa chứ? Trong phòng Ngải Hiểu Giai quần áo có ở đây, tất cả đồ vật có liên quan đến , đều cầm .

      Đoạn Tuấn Hiền ủ rủ đứng trong phòng khách, đột nhiên phát khay trà có tờ giấy nhớ"Em chưa từng nghĩ tới đối với em như vậy, năm đó mẹ vì tiền đồ của buộc em rời , bởi vì em cảm thấy tự ti em có thể làm trở ngại đến , cho nên em mới phải rời , nhưng em rất hối hận, bởi vì em ."

      "Mấy ngày trước mẹ buộc em lần nữa, em đều phản đối, bởi vì em tin tưởng chăm sóc em, giúp em, em, ngờ cuối cùng người làm tổn thương em cũng là ... trả thù thành công, em cũng quyết định chia tay, hơn nữa làm theo lời mẹ , xuất nữa." Đoạn Tuấn Hiền khiếp sợ nhìn mấy hàng chữ này, có thể xác định đây là viết, phải mẹ làm giả, chính bởi vì như vậy tim của càng thêm luống cuống.

      Đoạn Tuấn Hiền nghĩ tới ban ngày với Hàn Na, đều nghe được, trọng điểm là có nghe xong, chỉ nghe được trước mặt, nghe được giải thích lúc sau.

      Hơn nữa mấy ngày trước đột nhiên thấy, là bởi vì mẹ tìm , mà phải gặp được người bạn, mẹ lại với cái gì? Đáng chết, tại nơi nào? Đoạn Tuấn Hiền rất lo lắng, lần trước Ngải Hiểu Giai cũng rời như vậy, lần này cũng vậy.

      Đoạn Tuấn Hiền vội vàng gọi điện thoại cho Lý Thái "Cậu ở đâu?"

      "Ở nhà, thế nào?" Lý Thái nghe được thanh gấp gáp của , cảm thấy hình như có việc xảy ra rồi.

      " thấy Hiểu Giai, hôm nay cậu có thấy ấy , ấy có ở đấy ?" Đoạn Tuấn Hiền cũng biết bạn bè của , mà bạn bè chung của hai người bọn họ, cũng chỉ có Lý Thái.

      Ngải Hiểu Giai dĩ nhiên có ở nhà Lý Thái, chỉ là tại sao thấy Hiểu Giai đây?

      " ấy có ở đây, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Lý Thái nghi ngờ hỏi.

      Đoạn Tuấn Hiền đem chuyện ban ngày xảy ra cho Lý Thái, sau khi Lý Thái nghe xong, cảm thấy quá đáng "Cậu tổn thương ấy." "Tôi biết , nhưng mà lúc ấy tôi chỉ muốn lừa Hàn Na, tôi ngờ ấy ở bên ngoài nghe thấy." cũng rất hối hận.

      "Tôi giúp cậu tìm chút." tại trách Đoạn Tuấn Hiền cũng vô dụng, chỉ có thể tìm được Ngải Hiểu Giai rồi sau.

      Đoạn Tuấn Hiền cúp điện thoại xong, lại gọi điện thoại cho mấy đồng nghiệp bình thường quan hệ cùng Ngải Hiểu Giai tương đối khá, nhưng kết quả cũng giống nhau, vô cùng tức giận, thiếu chút nữa ném điện thoại di động , nhìn tờ giấy kia, Đoạn Tuấn Hiền đứng lên tính toán về nhà tìm mẹ chuyện chút.

      Cha Đoạn mới vừa ăn cơm tối xong, ở trong phòng khách mới vừa cầm tờ báo lên liền nhìn đến Đoạn Tuấn Hiền trở lại "Thế nào? Hôm nay cũng phải là Chủ nhật, còn hiểu được trở lại đây?" Cha Đoạn vui mừng.

      Mẹ Đoạn nghe con trai trở lại, vội vàng ra ngoài "Còn có ăn cơm , vậy mẹ làm điểm cơm cho con " " cần!" bây giờ Đoạn Tuấn Hiền có tâm tình ăn cơm "Mẹ, mấy ngày trước mẹ tìm Hiểu Giai?" Cha Đoạn cảm thấy kỳ quái, Ngải Hiểu Giai trở lại lúc nào?

      Mẹ Đoạn muốn cho cha Đoạn biết chuyện này, liền dắt Đoạn Tuấn Hiền " cái gì đó, ta nào có gặp ta?" " cần dối, rốt cuộc mẹ cái gì với ấy?" Đoạn Tuấn Hiền muốn nghe lời dối của mẹ, Mẹ Đoạn cũng mở miệng, dám thừa nhận, càng thể cãi lại.

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hiểu Giai xuất sao? Nó ở đâu?" Cha Đoạn cũng biết xảy ra chuyện gì liền hỏi.

      Đoạn Tuấn Hiền bất mãn cách làm của mẹ, "Năm đó Hiểu Giai rời là vì bị mẹ uy hiếp, ấy căn bản cũng kẻ nào, chỉ bởi vì tự ti, bởi vì bị mẹ mới có thể rời , mà mẹ lại gạt con, để cho trong lòng con vẫn luôn cam lòng, lần này khó khăn Hiểu Giai mới trở lại bên cạnh con, mẹ lại xuất , buộc ấy rời lần nữa." Mặc dù hôm nay Ngải Hiểu Giai rời , nguyên nhân chủ yếu là vì sai, nhưng chuyện trước kia mẹ buộc rời , vẫn rất quan trọng.

      Mẹ Đoạn lo lắng nhìn chồng mình, chuyện này là bà gạt ông, tại ông biết bà nhất định bị mắng, nhưng bà thích Ngải Hiểu Giai.

      Năm đó cha Đoạn thích Ngải Hiểu Giai, là người lễ độ hơn nữa lại dịu dàng, là người vợ có thể giữ chặt Đoạn Tuấn Hiền, ông cũng nhìn ra được Ngải Hiểu Giai có tình cảm đối với Đoạn Tuấn Hiền, hiểu tại sao hai người lại ly hôn, nhưng bây giờ biết được nguyên nhân, ra là bởi vì vợ mình hài lòng con dâu, ép buộc Ngải Hiểu Giai rời .

      "Vậy bây giờ xảy ra chuyện gì?" Con trai trở về chất vấn nhất định là có nguyên nhân, hơn nữa tại nhằm vào mẹ mình.

      "Hôm nay Hiểu Giai rời , con vẫn tìm được ấy." Đoạn Tuấn Hiền chán nản ngồi ghế sa lon, về nhà trước kia bọn họ , nơi bình thường đều tìm, ngay cả nhà trọ trước kia ở cũng có ai ở đây, nghĩ ra nơi nào.

      Mẹ Đoạn kinh ngạc, lúc ấy phải Ngải Hiểu Giai rời Đoạn Tuấn Hiền sao? Thế nào bây giờ còn ?

      Cha Đoạn khỏi có chút bận tâm, giống năm đó tức giận ký tên ly hôn, còn Ngải Hiểu Giai, hi vọng trở lại, chỉ là lần này rất nhiều áy náy.

      "Bà rốt cuộc cái gì với Hiểu Giai?" Cha Đoạn hỏi Mẹ Đoạn.
      xixonlinhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10.1:


      Bị cha Đoạn chất vấn, Mẹ Đoạn hết cách rồi, chỉ có thể : " ngày đó tôi gặp ta, là muốn cho ta tiền để ta rời khỏi Tuấn Hiền, nhưng ta lại cần." Cha Đoạn cau mày, vợ của ông sao có thể dùng cách này

      "Hiểu Giai phải là người phụ nữ thích tiền."

      "Tôi biết , năm đó tôi cho ta tiền nhưng ta cũng cần, nhưng lại tự động rời , nhưng tại ta lại chịu , tôi làm sao biết bây giờ ta lại rời ?" Mẹ Đoạn cũng suy nghĩ nguyên nhân đây.

      Đoạn Tuấn Hiền hối hạn "Nguyên nhân chủ yếu là vì con, ban ngày Hàn Na tới tìm con, hỏi con tại sao lại sống chung với Hiểu Giai, có phải bởi vì trả thù hay ? Hàn Na ta có thể tổn thương Hiểu Giai, con lo lắng như vậy nên liền theo ý của ta , nhưng cuối cùng con giải thích với Hàn Na, nhưng Hiểu Giai lại nghe được đoạn chuyện kia." Mẹ Đoạn kinh ngạc, ra là con trai và Hàn Na chuyện cẩn thận, làm cho Ngải Hiểu Giai nghe được.

      Cha Đoạn cũng cảm thấy con trai hồ đồ "Con thiệt là, nếu con Hiểu Giai, cũng nên tùy tiện làm cho Hiểu Giai hiểu lầm, tại tốt rồi, nó hiểu lầm con, nên rời , xem con chỗ nào tìm nó trở về."

      "Con biết , nhưng mà con lại sợ Hàn Na gây tổn thương cho ấy." Đoạn Tuấn Hiền biết làm như vậy là đúng.

      "Nếu có tự tin, như vậy có năng lực, căn bản cũng xứng đáng Hiểu Giai, nó là người hết sức thiếu hụt tình cảm, nó làm sao tin tưởng , làm như vậy phải là rắc muối vết thương của nó sao." Cha Cha Đoạn tức giận trách mắng Đoạn Tuấn Hiền.

      Mẹ Đoạn hi vọng con trai bị mắng, vội vàng "Đó là vấn đề của nó, căn bản liên quan tới Tuấn Hiền." "Bà câm miệng, vốn hai người nó sống tốt, căn bản có nhiều chuyện như vậy, nếu như phải bà làm ra đống chuyện, biến thành như vậy sao? Hàn Na hay là bà đều có liên quan." Cha Đoạn nhìn chằm chằm Mẹ Đoạn .

      Mẹ Đoạn đuối lý, dám lên tiếng.

      "Tôi coi trọng môn đăng hộ đối, chỉ cần con trai thích là được, hơn nữa Hiểu Giai là người tốt như vậy, bà ghét bỏ cái gì?Nhiều năm như vậy, nó vẫn thích Tuấn Hiền, đây mới là điều quan trọng nhất."

      Cha Đoạn đem điện thoại di động ra, "Này, cậu giúp tôi tìm người, con dâu tôi Ngải Hiểu Giai, vô luận như thế nào cũng phải tìm được." Đoạn Tuấn Hiền thấy cha mình giúp tay nên rất cảm kích "Cám ơn cha."

      "Tôi hy vọng mất người con dâu tốt, bây giờ còn tìm?" Cha Đoạn tức còn chưa có nguôi "Ta muốn chuyện với mẹ con chút." Mẹ Đoạn vừa nghe xong liền lo lắng.

      Đoạn Tuấn Hiền nhìn mẹ mình cái, sau đó liền vội vàng ra ngoài, nhất định phải tìm Ngải Hiểu Giai trở về, giống lần trước đuợc, bỏ lỡ cũng biết lúc nào gặp lại nhau.

      thôn miền nam, Ngải Hiểu Giai ở trong tiệm tạp hóa sửa sang lại đồ vật.

      "Hiểu Giai, bây giờ thời tiết nóng lên rồi, có muốn đến trấn mua chút đồ ?" bà chủ Quầy Tạp Hóa từ trong nhà ra hỏi .

      Ngải Hiểu Giai suy nghĩ chút, "Tạm thời còn cần."

      "Vậy cũng tốt, vậy ta ra ngoài, cháu trông tiệm cẩn thận nha." " thành vấn đề." Ngải Hiểu Giai mỉm cười đồng ý.

      Bà chủ Quầy Tạp Hóa hơn năm mươi tuổi, nhưng thân thể rất khỏe mạnh, luôn tự mình tới trấn lấy hàng, mặc dù phải rất xa nhưng cũng phải mất ngày, chồng bà chủ qua đời bởi vì bị bệnh vào mấy năm trước rồi, chỉ để lại mình bà chủ, người trong thôn rất chăm sóc bà, cả thôn cũng chỉ có Quầy Tạp Hóa này của bà chủ.

      Ba tuần trước, Ngải Hiểu Giai mang đồ đạc của mình liền tới đây, biết xe tới nơi nào, chỉ là mình đều khóc ở xe, khóc đến mệt mỏi liền ngủ mất, sau khi tỉnh lại, ở nhà ga thôn này rồi.

      Lúc ấy bà chủ mới từ trấn trở lại, cũng ở trạm xe này xuống, thấy dáng vẻ Ngải Hiểu Giai mê mang, liền hỏi tới tìm ai, Ngải Hiểu Giai nghĩ lâu cũng biết trả lời như thế nào, thân mình là nhi có thể tìm ai? khó chịu ở trong nhà ga khóc, bà chủ thấy đáng thương, liền mang theo về nhà.

      Ngải Hiểu Giai ở vài ngày cũng hiểu ràng, cuộc sống ở thành phố lớn có quan hệ cùng , thích cuộc sống ở nơi này, phải lo lắng cái gì, chỉ cần làm tốt bổn phận chính mình là tốt rồi.

      Ngải Hiểu Giai liền việc mình trải qua cho bà chủ nghe, bà chủ liền lưu lại, cần tiền công nhưng bà giúp có công việc, đại thẩm đồng ý, hơn nữa cũng theo đề nghị của , lại bán nhiều đồ dùng ở trong tiệm, như vậy có thể nuôi sống hai người rồi.

      Có lúc Ngải Hiểu Giai luôn nhìn ra cửa thôn, giống như chờ mong cái gì, Nhưng mà lại sợ điều gì đó, bây giờ cắt đứt liên lạc với bên ngoài, có từ chức càng có trả lại nhà trọ, nhìn điện thoại ở trước mặt mình, ra hoàn toàn có thể dùng điện thoại giải quyết những chuyện này, Nhưng mà lại lo lắng Đoạn Tuấn Hiền tìm được .

      Lòng của chết, lúc rời , nghĩ tới để xuống tất cả bi thương ở nơi đó, muốn bắt đầu cuộc sống mới lần nữa, mặc dù khả năng này rất khó, còn khó hơn năm năm trước lúc rời , nhưng phải làm như vậy, trừ việc có thể tự mình chữa lành vết thương, có bất kỳ biện pháp nào rồi.

      "Hiểu Giai, cho tôi gói thuốc lá." bác thôn dân thúc dục làm đột nhiên tỉnh lại, Ngải Hiểu Giai ngẩng đầu lên vội vàng giúp bác tìm thuốc.

      "Hiểu Giai, gần đây lại xinh lên nha." Bác Mạnh khen .

      Ngải Hiểu Giai xấu hổ cười, mọi người trong thôn cũng đối với rất tốt, mặc dù biết đột nhiên xuất ở trong thôn, nhưng lại đối xử với giống như là bà chủ vậy.

      "Cám ơn, chú mới từ trấn lý trở lại sao?" bình thường cũng chuyện phiếm cùng người dân trong thôn như vậy, mỗi ngày cũng rất nhanh liền trôi qua"Đúng vậy." Chú Mạnh cười rất thà.

      "Đúng rồi, mấy ngày trước có người xa lạ tới trong thôn chúng ta, xem ra hình như là người xấu, hôm nay chỉ có cháu trông quán, cháu phải cẩn thận nha." Chú Mạnh đột nhiên nhớ tới, vội vàng nhắc nhở Ngải Hiểu Giai.

      Người xa lạ? Ngải Hiểu Giai khỏi có chút bận tâm, mặc dù người trong thôn nhiều, nhưng nếu xảy ra chuyện gì, có biện pháp gọi nhiều người như vậy, nơi này cũng chỉ có cùng bà chủ ở mà thôi.

      " sao đâu, buổi chiều bà chủ trở về."

      "Nhưng hai người đều là phụ nữ, buổi tối mới là thời gian nguy hiểm." Chú Mạnh chủ yếu lo lắng là buổi tối.

      "Buổi tối toi bảo a Cường tới đây xem xét nhiều hơn."Con trai chú Mạnh là cảnh sát trong thôn, toàn thôn có hai cảnh sát, cho nên thường thay phiên làm tuần tra.

      Lúc này Ngải Hiểu Giai mới yên tâm chút "Cám ơn chú, chú Mạnh."

      "Cám ơn cái gì, mọi người đều cùng thôn, đương nhiên là phải giúp đỡ lẫn nhau." Chú Mạnh cười to.

      Ngải Hiểu Giai thích người dân nơi này, mỗi người đều thuần phác, nhiệt tình như vậy.

      Đoạn Tuấn Hiền lái xe vào thôn, nhìn hoàn cảnh chung quanh, là đơn sơ nhưng lại chất phác, Ngải Hiểu Giai ở chỗ này sao? tìm lâu rồi, sai biệt lắm tháng , thiếu chút nữa lật tung Đài Loan cùng Hongkong, nhưng cũng có bất cứ tin tức gì.

      Cha Đoạn phân phó người vào trong thôn, phát người giống Ngải Hiểu Giai, cho nên Đoạn Tuấn Hiền vội vàng chạy tới, xem chút đến cùng có phải Hiểu Giai hay , mặc dù thất vọng quá nhiều lần, nhưng lại cảm thấy nếu đến xem nhất định hối hận.
      xixonlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :