1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước chưa quá hạn - Diệp Tinh (Full 12c - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5.2



      Cách đó xa Hàn Na cùng Lý Thái cũng chạy tới, hiểu bọn họ làm cái gì, buổi tối lại chạy đến công viên Hải Dương, nơi này buổi tối cũng đóng cửa, bởi vì lo lắng nghe được bọn họ gì, cho nên bọn họ nhanh chóng trốn phía sau xe Đoạn Tuấn Hiền .

      Đoạn Tuấn Hiền đứng ở nơi từng cầu hôn , nắm tay Ngải Hiểu Giai thâm tình nhìn "Đây chính là nơi ban đầu cầu hôn em, em quên chứ?" nhìn bốn phía "Dĩ nhiên có quên, chỉ là tại quá tối thấy được mà thôi."


      Đoạn Tuấn Hiền lập tức búng tay, đèn ở cửa công viên liền sáng lên, "Bây giờ nhìn sao?" Ngải Hiểu Giai nhịn được cười"Thấy , nhưng rốt cuộc muốn làm gì?" Đoạn Tuấn Hiền trầm mặc nhìn hồi lâu, thấy phải Ngải Hiểu Giai cũng gì, mới mở miệng, " muốn đem em trở về, muốn bắt đầu lại với em lần nữa." Ngải Hiểu Giai đối với việc Đoạn Tuấn Hiền đột nhiên thổ lộ bị dọa sợ, lần nữa bắt đầu.

      ". . . . . ."

      "Hiểu Giai, khi chúng ta gặp lại lần nữa, cảm thấy còn em, mấy ngày nay trở lại đây, hồi tưởng những gì qua thuộc về hai người chúng ta, em cảm thấy rất tốt đẹp sao? cảm thấy, ban đầu chúng ta nên ở chung chỗ, ngược lại lại cảm thấy đây là duyên phận, sau khi chúng ta ly hôn còn có thể gặp nhau còn có tình cảm, như vậy chính là duyên phận.
      Đoạn Tuấn Hiền vẫn luôn biết tình cảm của mình, biết trong lòng mình bỏ được Ngải Hiểu Giai, coi như sau khi ly hôn có đặc biệt tìm , nhưng vẫn dể ý đến .

      Ngải Hiểu Giai đỏ mắt nhìn , còn sao? thể tin được, cho rằng ban đầu ly hôn Đoạn Tuấn Hiền quên mất .

      "Hiểu Giai, biết ban đầu em ly hôn là bất đắc dĩ, nhưng tại có năng lực bảo vệ em, có thể để cho em vĩnh viễn ở dưới bảo vệ của ." Đoạn Tuấn Hiền vuốt khuôn mặt của .

      Nước mắt Ngải Hiểu Giai chậm rãi chảy xuống, lời của Đoạn Tuấn Hiền rất đơn giản cũng rất động lòng người, nhưng vẫn dám nếm thử, bởi vì xứng với

      ". . . . . ." Đoạn Tuấn Hiền ngắt lời " cho phép cự tuyệt ... có thể cho em thời gian thích ứng, nhưng đáp án phải là đồng ý." Đoạn Tuấn Hiền năm đó cũng bá đạo như thế, kết quả sau khi lấy về, vẫn bị mẹ Đoạn gây khó dễ, hôn nhân được chúc phúc, kết quả cuối cùng vẫn là như vậy, Ngải Hiểu Giai muốn trải qua lần nữa, chắc mình có thể hạnh phuc, nếu như thể , mình lại có thể đứng lên lần nữa hay , có kiên cường như vậy.

      Chung quanh rất an tĩnh, cho nên Lý Thái cùng Hàn Na nghe được rất ràng đối thoại của hai người, thể nào tin nổi bọn họ từng là vợ chồng, coi như ly hôn, nhưng tại Đoạn Tuấn Hiền lại còn muốn hợp lại.

      Hàn Na tức giận đùng đùng chạy ra, đợi Ngải Hiểu Giai kịp phản ứng cho cái tát.

      Ngải Hiểu Giai giật mình bụm mặt, Đoạn Tuấn Hiền bắt được tay Hàn Na muốn hạ xuống lần nữa " làm gì đấy?" Lý Thái cũng chạy tới vội vàng lôi kéo Hàn Na ra, Hàn Na khóc lóc : "Tại sao? Các ngươi kết hôn, hơn nữa bây giờ còn muốn hợp lại, còn tôi đâu ? Tôi tính là cái gì?" Đoạn Tuấn Hiền trở lại bên cạnh Ngải Hiểu Giai, liền theo ánh đèn tra xét, phát bên má sưng đỏ, rất tức giận.

      "Đáng chết, Hàn Na náo cái gì? Chúng tôi kết hôn thế nào? Đó là chuyện của chúng tôi, từ đầu tới cuối cũng là cái gì, mặc dù mẹ tôi hết sức tác hợp hai chúng ta, nhưng mà tôi chưa từng thích ." Ngải Hiểu Giai ngờ Đoạn Tuấn Hiền đả thương người như vậy, nhưng Hàn Na xuất cũng làm cho trở lại thực tế, Hàn Na mới là người thích hợp nhất với .

      Hàn Na khóc đến lợi hại "Làm sao có thể đối với em như vậy?"

      "Tôi vẫn luôn Hiểu Giai, chuyện sáng hôm nay tôi , đó chính là ấy, cảm tình của tôi đối với ấy cho dù chúng tôi ly hôn vẫn luôn như vậy." Đoạn Tuấn Hiền rất tức giận hành động vừa rồi của Hàn Na, làm người phụ nữ của bị thương.


      Chương 5.2
      "Có phải các người cảm thấy đùa bỡn hai người chúng tôi rất thích hay ?" Lý Thái rất kinh ngạc, ngờ hai người bọn họ có đoạn quá khứ sâu sắc như vậy, và Hàn Na có vẻ đặc biệt ngu xuẩn.

      Ngải Hiểu Giai liếc mắt nhìn Đoạn Tuấn Hiền, liền hướng Lý Thái giải thích " có, chúng tôi có đùa bỡn hai người, chỉ là vốn nên nhắc tới chuyện này." Đoạn Tuấn Hiền nghe lời của Ngải Hiểu Giai, đột nhiên cảm thấy đau lòng, nên nhắc tới là có ý gì, muốn hợp lại cùng sao? Hơn nữa tại sao gấp gáp muốn giải thích với Lý Thái như vậy?


      "Đoạn Tuấn Hiền, là quá đáng." Hàn Na đau lòng rời , Lý Thái yên lòng liền vội vàng đuổi theo.

      Đoạn Tuấn Hiền có tâm tình làm chuyện lãng mạn nữa rồi, bị Ngải Hiểu Giai làm mất hứng, cảm thấy muốn hợp lại cũng phải chuyện đơn giản như vậy.

      Ngải Hiểu Giai biết nên làm sao, nhưng Đoạn Tuấn Hiền lại về phía xe,"Lên xe, về." thế nào? Ngải Hiểu Giai nghĩ quá nhiều liền lên xe, mà Đoạn Tuấn Hiền hiển nhiên bị Hàn Na phá hư tất cả, mà cảm thấy mất hứng, cả quãng đường về cũng có mở miệng.


      Trở lại công ty làm, Ngải Hiểu Giai vốn tưởng rằng có thể nhõm so với thời điểm ở Hương Cảng, nhưng tâm tình vẫn nặng nề, trong đầu vẫn luôn nghĩ tới chuyện phát sinh ở Hongkong.


      Đoạn Tuấn Hiền hẹn Ngải Hiểu Giai ăn cơm tối, ngồi xuống liền bắt đầu suy nghĩ lung tung, từ khi công tác ở Hongkong trở lại, lời của Đoạn Tuấn Hiền vẫn khiến Ngải Hiểu Giai trầm tư, đó là lòng sao? ra vẫn biết, từ sau khi nghe lời của lão bản quán trà , lòng của liền bắt đầu dao động, mặc dù muốn đem tình cảm của mình đối với Đoạn Tuấn Hiền giấu ở trong lòng, nhưng lại thổ lộ làm cho lòng của muốn giấu nữa.


      muốn Đoạn Tuấn Hiền, nhưng mẹ của phải làm sao đây? Mẹ Đoạn vẫn xuất ngăn cản, hơn nữa quan hệ giữa giữa bọn họ bị phá vỡ lần rồi, nếu như lần nữa thành, cảm thấy mình có biện pháp đứng lên nữa rồi.


      "Hiểu Giai, mấy ngày nay em nghĩ ràng sao?" mấy ngày nay Đoạn Tuấn Hiền suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy Ngải Hiểu Giai phải cho câu trả lời hợp lý, mặc kệ có đồng ý bắt đầu lần nữa hay , cũng nên , Ngải Hiểu Giai buông dao nĩa tay xuống, nhìn " hiểu ." Đoạn Tuấn Hiền có chút hưng phấn, "Đáp án kia phải . . . . ."


      Ngải Hiểu Giai cảm thấy phải khiến thất vọng "Về sau nên những lời này nữa, bởi vì tôi muốn." "Tại sao?" Đoạn Tuấn Hiền rất khiếp sợ, tại sao như vậy.
      xixon thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 6.1:


      Ngải Hiểu Giai cố gắng để cho mình thoạt nhìn như trấn định "Chúng ta cũng sớm kết thúc, tại sao cho tới bây giờ còn muốn như vậy? Coi như bây giờ thích tôi, tôi, nhưng mà tôi có loại cảm giác đó rồi." lòng Ngải Hiểu Giai rỉ máu, thể thương rồi. d

      Đoạn Tuấn Hiền cau mày, có nghĩ qua lý do như vậy, có cảm giác, Ngải Hiểu Giai chút cảm giác đối với sao? Vậy tại sao ấy lại khóc? Tại sao lại cảm giác khổ sở chứ? diễ


      "Vậy ngày đó tại sao em khóc? phải bởi vì cảm động sao?"

      "Dĩ nhiên phải, tôi chỉ suy nghĩ, nếu như những lời đó sớm mấy năm, có lẽ kết quả như vậy." nhìn .

      Sớm mấy năm? bây giờ hối hận, nhưng coi như gặp được sớm mấy năm, Đoạn Tuấn Hiền cũng giống như bây giờ, qua nhiều năm như vậy mới phát giác được tình cảm còn sâu như vậy .

      Đoạn Tuấn Hiền nhớ tới ngày đó, gấp gáp giải thích cùng Lý Thái "Là bởi vì Lý Thái sao? Em thích Lý Thái rồi?" Tại sao kéo người khác vào?

      " phải, chuyện này có bất kỳ quan hệ gì cùng Lý Thái, tôi chỉ muốn tiếp tục với ." Mặc dù trong lòng Ngải Hiểu Giai của rất muốn, nhưng vẫn dám, bây giờ Đoạn Tuấn Hiền còn đến ba mươi tuổi, còn có tiền đồ, có thể biết rất nhiều người, kết giao với rất nhiều bằng hữu, buôn bán cũng tăng mạnh, nếu người khác hỏi thân thế vợ mình nhất định mất thể diện , xứng với , cũng muốn khiến Đoạn Tuấn Hiền mất thể diện, đáng giá tốt hơn.

      "Tại sao em còn tôi rồi ?" bàn tay Đoạn Tuấn Hiền nắm thành quả đấm, cố nén lửa giận cùng đau lòng hỏi .

      ra vẫn thích, vẫn luôn , chỉ là dám mà thôi, Ngải Hiểu Giai thở dài "Chuyện qua lâu rồi, tình cảm theo thời gian mà biến hóa, có ai có thể vĩnh viễn người ."

      " có thể!" Đoạn Tuấn Hiền cũng từng hứa hẹn điều này.

      "Nhưng tôi thương ." Ngải Hiểu Giai , đồng thời cũng độc ác đối với chính mình.

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy thất bại, ngờ sau khi hai người tách ra, muốn ở chung chỗ khó khăn."Em muốn suy nghĩ nữa sao?"

      "Tôi suy nghĩ xong rồi." Ngải Hiểu Giai khẳng định.

      Đoạn Tuấn Hiền mặc dù rất tức giận, nhưng có nổi giận với , chẳng qua là cảm thấy giống như lúc thấy tờ giấy kia mà thôi. diễn✿đàn-lê-quý✿đôn
      Ngải Hiểu Giai ngồi được nữa, giống như chung quanh có dưỡng khí vậy"Tôi còn có chút việc, trước." Đoạn Tuấn Hiền chút ý tứ giữ lại, chỉ nhìn bóng lưng rời , tâm đau đến có biện pháp hít thở, trước kia bởi vì tờ giấy viết người khác, đau đớn lâu, sau bởi vì giải trừ hiểu lầm mới đem vết thương đào lên, nhưng tại giống như bị đâm đao.

      cũng nên buông tha sao? Nhưng lòng của Đoạn Tuấn Hiền vẫn chấp nhất .

      Ngải Hiểu Giai ra cửa liền lên tắc xi, che ngực liền bắt đầu khóc rống, có thể đơn giản như vậy sao? Nhưng mình xứng với , căn bản cũng xứng đáng đứng ở bên cạnh . diễ

      Những ngày qua nước mắt Ngải Hiểu Giai sắp chảy khô, mỗi đêm đều khóc, muốn nhịn cũng có cách nào, mỗi ngày đều tan việc rất sớm, muốn tránh Đoạn Tuấn Hiền, bởi vì muốn cho phát mình cự tuyệt , sau đó lại khổ sở.

      Đột nhiên điện thoại của vang lên, là Lý Thái.

      "Sau khi tan việc có rãnh ? Tôi muốn hẹn ăn cơm."

      Ngải Hiểu Giai do dự, tại sao Lý Thái phải gặp ? phải bởi vì chuyện xảy ra ở Hongkong, cũng có tìm rồi sao?

      "Phó tổng, có chuyện gì ?"

      Lý Thái nghe tiếng Phó tổng, biết lạnh nhạt với mình, là bản thân suy nghĩ nhiều quá.

      "Muốn cùng chuyện chút."

      Ngải Hiểu Giai phải rất nguyện ý, nhưng tại chỉ có Lý Thái biết và đoạn Tuấn Hiền kết hôn, hơn nữa còn có thể với người khác "Được rồi, tan việc gặp." Sau khi tan việc, Ngải Hiểu Giai liền chờ Lý Thái tại cửa công ty, Lý Thái vừa thấy liền để cho lên xe, sau đó chở tới nơi có khí tốt , trong khoảng thời gian này tinh thần Ngải Hiểu Giai phải rất tốt, cho nên cũng ăn vô thứ gì.

      "Mới mấy ngày thấy ... cũng gầy thành ra như vậy rồi, còn tiếp tục ăn salad sao?" Lý Thái mất hứng .

      "Nhưng mà tôi lại ăn vào cái khác."

      Lý Thái vội vàng giúp chọn đồ ăn thích hợp với .

      Ngải Hiểu Giai cảm thấy, nếu như Lý Thái có cảm giác đối với , có lẽ bọn họ trở thành bạn rất thân, giống như hồng nhan tri kỷ như vậy.

      "Lần trước xin lỗi, che giấu các ngươi chuyện tôi cùng tổng giám đốc kết hôn." Ngải Hiểu Giai biết Lý Thái mời ăn cơm chính là muốn tới chuyện này, cũng chỉ có thể xin lỗi, chuyện riêng vốn nên cho người khác quá nhiều.

      Lý Thái nhìn mắt sưng đỏ, phải và Đoạn Tuấn Hiền xảy ra chuyện gì chứ?

      "Tôi tức giận, giận hai người đều , làm hại tôi như thằng ngốc vậy" ra Lý Thái sớm tức giận, sau khi trở về, an ủi Hàn Na khóc suy nghĩ rất nhiều, đó dù sao cũng là chuyện của hai người, bọn họ muốn cũng là bình thường, dù sao ly hôn cũng phải là chuyện vẻ vang gì, bất quá và Hàn Na người thích người, lại biết được bọn họ từng là vợ chồng, cảm giác kia vẫn là rất kỳ quái.

      Ngải Hiểu Giai áy náy.

      "Chỉ là yên tâm, bây giờ tôi tha thứ cho hai người, dù sao hai người chỉ muốn đến chuyện riêng mà thôi, chẳng qua tôi nhìn đoạn thời gian này, ánh mắt Tuấn Hiền nhìn tôi tràn đầy oán hận, chẳng lẽ có tiếp nhận ta sao?" Theo đạo lý , rất nhiều người sau khi ly hôn muốn hợp lại, đêm hôm đó Đoạn Tuấn Hiền cũng thổ lộ với , cũng cảm động đến khóc, chẳng lẽ bọn họ còn có hợp lại sao?

      Ngải Hiểu Giai lắc đầu cái, "Tôi cự tuyệt."

      "Tại sao cự tuyệt? ban đầu các ngươi ly hôn là vì lý do gì?" Lý Thái rất kinh ngạc.

      " ra tôi cũng biết, là tôi tự ti thôi." Ngải Hiểu Giai ảm đạm cười.

      Lý Thái thấy nụ cười liền cảm thấy đau lòng.
      xixon thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6.2


      "Chúng tôi được cha mẹ chúc phúc, tôi vốn là nhi, thời điểm kết hôn là tự mình hành động, cho nên mẹ của ấy rất phản đối, ngay cả sau khi chúng tôi tốt nghiệp về nhà, bà đều có cho tôi sắc mặt tốt, tôi cho rằng chỉ cần tôi đối tốt với bà, mà có thể thay đổi tất cả, nhưng chứng minh mặc kệ tôi làm tốt, nếu có gia thế , cũng chẳng có tác dụng gì.

      ra mẹ sai, tôi có gia thế, đúng là có cách nào giúp đỡ cho ấy, cho nên cuối cùng tôi nghe lời mẹ , quyết định ly hôn." Ngải Hiểu Giai bình tĩnh .

      Lý Thái nghe mà đau lòng, ra ban đầu hai người ly hôn phải bởi vì tình cảm của hai người bất hòa, mà bởi vì mẹ Đoạn Tuấn Hiền, lời mẹ Đoàn trong lòng Ngải Hiểu Giai càng lúc càng lớn, kết quả làm cho sinh ra tự ti nhiều hơn, buộc rời Đoạn Tuấn Hiền.

      "Vậy bây giờ vẫn thích ta sao?"

      Ngải Hiểu Giai do dự, mình có thể thừa nhận sao? Mặc kệ đoạn Tuấn Hiền hay , nhưng vẫn có thừa nhận qua.

      Lý Thái nhìn ra được, Ngải Hiểu Giai nhất định còn Đoạn Tuấn Hiền, nhưng thừa nhận mà thôi, bằng thời điểm những lời này, trong đôi mắt cũng mang theo ưu thương.

      " ra cũng biết tôi thích ." Lý Thái đột nhiên .

      Ngải Hiểu Giai có chút băn khoăn, mình căn bản là có biện pháp đáp lại tình cảm của .

      "Tôi có thể buông tay, nhưng nhất định phải hạnh phúc."

      Ngải Hiểu Giai trầm mặc nhìn Lý Thái, hạnh phúc? dễ vậy sao?

      " Tôi cũng từng cho rằng tôi lấy được hạnh phúc, nhưng thực tế hạnh phúc, cho tới bây giờ cũng chưa có liên quan cùng tôi." cảm thấythật khổ sở.

      Lý Thái lại an ủi : " thấy lại đến, hơn nữa hạnh phúc của vẫn luôn ở tay Tuấn Hiền." Ngải Hiểu Giai hiểu, hạnh phúc của làm sao có thể tay Đoạn Tuấn Hiền? chính là từ bên cạnh rời .

      "Tại sao như vậy?" hỏi.

      "Tuấn Hiền , cũng biết, bây giờ Tuấn Hiền có năng lực bảo vệ , tại sao đồng ý đây?" mặc dù Lý Thái rất thích Ngải Hiểu Giai, nhưng nếu cùng với chính mình vui, vậy cũng được.

      "Có lúc hạnh phúc chính là việc rất đơn giản, trong quá khứ vui vẻ, tại cũng vui vẻ, cho dù từng bởi vì ít chuyện tách ra, nhưng vẫn còn , chỉ là bị lơ mà thôi, nếu như thương ta, vậy còn chờ cái gì " Lý Thái rất có đạo lý, những lời này đều rành rành, chỉ là Ngải Hiểu Giai vẫn nghĩ ràng.

      "Về thân thế của , ra có rất nhiều người có tiền, vợ con của họ cũng nhất định phải có gia thế gì, nhưng họ lại có hạnh phúc, nếu như vẫn lo lắng cái vấn đề này, vậy càng ngày càng có tự tin." Ngải Hiểu Giai có tự tin, bởi vì Đoạn Tuấn Hiền là đứng ở cao, mà chỉ đứng ở dưới, cũng có biện pháp.

      Chẳng qua nếu hai người bọn họ tâm nhau, vậy có phải tất cả đều sao hay , ngay cả mẹ Đoạn muốn đuổi người, mình cũng nên dũng cảm đối mặt, chỉ cần tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền , tin tưởng bảo vệ tốt?

      "Tôi thừa nhận là tôi thương ấy, nhưng mà tôi lại lo lắng tôi còn tự ti, mà bị mẹ ấy phản đối." thử qua lần.

      Lý Thái cười, " chỉ cần tin tưởng Tuấn Hiền là tốt, tin tưởng ta luôn cầm lấy tay ." Ngải Hiểu Giai cũng cười theo, đúng vậy! Tin tưởng là được.

      Chỉ là ngải Hiểu Giai cảm thấy rất kỳ quái, tại sao Lý Thái giúp đây? Mà phải trợ giúp Hàn Na "Tại sao giúp Hàn Na?" "Nếu như hai người các ngươi là tâm nhau, tôi dám đem Hàn na vào, chính là phá hư chuyện của hai người rồi, chuyện này tôi làm." Lý Thái cũng phải là người xấu, suy nghĩ rất thoáng .

      Ngải Hiểu Giai rất cảm kích, đối với lời Lý Thái cũng cảm thấy rất được, nên vì mình mà suy nghĩ rồi, ban đầu bỏ qua, mặc dù biết lần này hai người bọn họ ở cùng nhau bao lâu, dù sao còn có thể thích nhau, chính là duyên phận, nên nắm chặt.

      "Cám ơn , làm cho tôi hiểu ra rất nhiều."

      " hiểu là tốt rồi, dù sao tôi làm người tốt rồi." Lý Thái hiểu, tại sao mình có thể hào phóng như vậy đây? Hai người nhìn nhau cười, bọn họ chỉ có thể làm bằng hữu.


      Trong căn hộ Đoạn Tuấn Hiền tràn đầy mùi rượu nhàn nhạt, mà ngồi đất uống rượu, bình thường Đoạn Tuấn Hiền rất ít khi uống rượu mình cất giữ, nhưng kể từ lúc tan việc thấy ngải Hiểu Giai và Lý Thái cùng nhau rời khỏi , tim của tựa như lửa đốt, vốn cho là về nhà tắm, ngủ giấc có việc gì, có thể làm như thấy gì cả, nhưng vẫn biện pháp đè nén lửa giận.

      Đoạn Tuấn Hiền rất tức giận, tại sao Ngải Hiểu Giai thừa nhận mình thích Lý Thái trước mặt , nhưng lại bí mật cùng Lý Thái khi tan việc? ràng thích còn thừa nhận, lòng của sớm nghĩ tới Lý Thái rồi.

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy rất khổ sở, cũng chỉ muốn bắt đầu lần nữa, làm sao lại khó khăn như vậy?

      Trong lúc bất chợt điện thoại di động vang lên, là Ngải Hiểu Giai, có chút phiền não, muốn nhận, đều có người khác, còn tìm làm cái gì? Nhưng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhận, cách nào bỏ rơi .

      " bây giờ ở đâu?" Ngải Hiểu Giai dừng chút sau hỏi.

      "Ở nhà." muốn gặp sao?

      Sau khi Ngải Hiểu Giai suy nghĩ chút "Vậy nhà ở đâu? Tôi tìm , tôi có việc muốn với ." Đoạn Tuấn Hiền còn tưởng rằng, lời ngày đó cũng tính, nhưng tối nay lại có thể chủ động gọi điện thoại cho , còn đến nhà chuyện với chút.

      Đoạn Tuấn Hiền do dự quá lâu, địa chỉ nhà cho , Đoạn Tuấn Hiền liền bắt đầu thu thập phòng khách nhà mình, đem rượu đỏ uống giấu ở phòng bếp.

      Cũng lâu lắm, Ngải Hiểu Giai liền xuất ở cửa nhà Đoạn Tuấn Hiền.

      "Hi." Ngải Hiểu Giai mỉm cười nhìn .

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy cảnh tượng như vậy khá quen, giống như lần trước tới nhà chính là như vậy.

      Vừa vào cửa Ngải Hiểu Giai ngửi thấy mùi rượu " uống rượu?"

      Đoạn Tuấn Hiền vẫn còn tức chuyện xảy ra lúc tan việc, cho nên trực tiếp ngồi ghế sa lon "Đây là nhà tôi, tôi uống rượu thế nào?" Ngải Hiểu Giai chu cái miệng "Uống rượu đối với thân thể tốt.

      "Ai cần em lo?" Đoạn Tuấn Hiền biết lòng dạ mình hẹp hòi, nhưng ai bảo làm tức giận đây? Ngải Hiểu Giai nghe được có vẻ có chút luống cuống, tức giận, tại sao tức giận?

      "Tôi quấy rầy đến sao? Vậy tôi rời vậy." có chút khổ sở, lúc nào lại được hoan nghênh, nghe được phải , Đoạn Tuấn Hiền lại bỏ được, liền vội vàng tiến lên ôm lấy từ phía sau lưng "Chớ , sai lầm rồi, về sau uống rượu." Ngải Hiểu Giai khổ sở khóc " xin lỗi, phải em muốn quản , em biết em có tư cách rồi." "Đứa ngốc, cái thế giới này, chỉ có em mới có tư cách trông nom nhất." Đoạn Tuấn Hiền có chút ngạc nhiên Ngải Hiểu Giai có đẩy ra, ngược lại bởi vì lời mà khổ sở.
      xixon thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 7.1:



      xoay người lại, giúp lau nước mắt noí " , Em tìm có chuyện gì?" Ngải Hiểu Giai ngẩng đầu lên, rồi lại có chút xấu hổ cúi đầu xuống.

      "Em rốt cuộc muốn gì với ?" giữ lấy khuôn mặt của hỏi.

      "Em muốn đem lời ngày đó với thu hồi lại, ngày đó em quá rồi, ra em căn bản cũng có cân nhắc qua, tại sau khi suy nghĩ kỹ, em có đáp án mới." Ngải Hiểu Giai xong liền đỏ mặt, bởi vì như vậy giống như thổ lộ với vậy, mà cho tới bây giờ cũng chưa có thổ lộ trước bất kỳ ai.

      Đoạn Tuấn Hiền vui mừng nhìn Ngải Hiểu Giai, đáp án mới?

      " mau, đáp án là gì?"

      Mau? Ngải Hiểu Giai trừng mắt liếc cái, còn lựa chọn tốc độ chuyện bình thường.

      " ra thời điểm ở Hương Cảng, em có trở về tìm lão bản quán trà, cho nên em biết hàng năm cũng đến chỗ đó, cũng biết lòng của đối với em, rất quan tâm em, lão bản lam cho em cảm thấy hiểu ra nhiều điều, vất vả lấy được chân ái phải biết quý trọng." Ngải Hiểu Giai vòng chắc hông của Đoạn Tuấn Hiền, thâm tình nhìn "Chỉ là để cho em hiểu, cũng làm cho em thay đổi lựa chọn là Phó tổng, ấy mới vừa rất nhiều với em, ấy để cho em biết, nếu như em làm như vậy, mất hạnh phúc, ấy còn cho em biết, hạnh phúc của em vẫn luôn ở trong tay ." Đoạn Tuấn Hiền kinh ngạc được ra lời, ra mới vừa rồi bọn họ ra ngoài là chuyện này, cũng bởi vì lời Lý Thái, khiến Ngải Hiểu Giai tới tìm .

      "Vậy ý của em là. . . . . ."

      Ngải Hiểu Giai khẽ mỉm cười, "Nếu như ý nghĩ bây giờ của còn giống như lần trước, vẫn thích em mà ..., vậy chúng ta có thể thử lại lần nữa." Đoạn Tuấn Hiền trầm mặc hồi lâu, vẫn luôn nhìn , Ngải Hiểu Giai cảm thấy khổ sở, phải là qua nên có hiệu quả ?" bỏ cuộc rồi sao? quyết định em đúng ?" nóng nảy hỏi, trong lòng còn co rút đau đớn , đáp án chẳng qua là chậm, tính toán cứ thế từ bỏ?

      " cần em nữa sao?" Ngải Hiểu Giai lo lắng nhìn Đoạn Tuấn Hiền.

      Nhìn gấp đến muốn khóc, Đoạn Tuấn Hiền chỉ có thể cười ôm vào trong ngực, "Ai bỏ cuộc? vui mừng còn kịp, chỉ là bị hù sợ." Đối với , thử lại chút, chính là đồng ý muốn ở chung chỗ cùng lần nữa, chẳng qua Đoạn Tuấn Hiền muốn xác định có phải lừa hay , nhưng chứng minh đây là thực, .
      Em xác định muốn bắt đầu lại cùng sao?"

      Ngải Hiểu Giai rất khẳng định gật đầu, "Ừ, em xác định."

      " có chút lo lắng, mấy ngày trước em cũng nghĩ , nếu em mấy ngày lại thay đổi chủ ý làm thế nào?" Đoạn Tuấn Hiền rất lo lắng cái vấn đề này.

      "Yên tâm , lần này em thay đổi." giễu cợt sao?

      "Tại sao em nghe lời của bọn họ liền thay đổi?" Đoạn Tuấn Hiền vuốt mái tóc dài của , hưởng thụ cảm giác ở trong ngực .

      Ngải Hiểu Giai ngẩng đầu nhìn "Có lẽ giữa chúng ta là có duyên phận, nếu như duyên phận muốn cho chúng ta ở chung chỗ, vậy ở chung chỗ thôi." Ngải Hiểu Giai biết kết quả như thế nào, nhưng mà tại muốn, chỉ cần tại còn có thể ở bên cạnh là tốt rồi. Đoạn Tuấn Hiền cực kỳ cao hứng, vốn cho là thích Lý Thái rồi, ngờ từ đầu tới đuôi vẫn thích mình, hơn nữa bây giờ còn đồng ý bắt đầu lần nữa với , đây là tin tức vô cùng tốt.

      Đoạn Tuấn Hiền cúi đầu hôn lên môi của , hôn môi của sâu, giống như tuyên thệ mình thể , nhất định phải lấy được , giống như là tỉ mỉ thưởng thức món ngon, Đoạn Tuấn Hiền lấy đầu lưỡi phác hoạ môi của , cuối cùng vui vẻ thăm dò vào trong miệng , đầu lưỡi nếm được hương vị ngọt ngào cùng nước miếng của .

      Mất năm năm này, mới biết mình lệ thuộc vào đến cỡ nào.

      "Ưmh. . . . . ." Ngải Hiểu Giai đáp lại nụ hôn của , cái lưỡi của dây dưa với .

      Đoạn Tuấn Hiền ôm về hướng phòng ngủ, Ngải Hiểu Giai kinh ngạc nhìn " muốn làm gì?" "Em cũng biết mà." cười tà .

      " cần, quá nhanh, em chỉ tới cho biết chuyện này mà thôi, bây giờ xong em phải về nhà rồi." vội vã muốn tránh thoát ngực của , còn có chuẩn bị xong.

      Nhưng Đoạn Tuấn Hiền lại đem áp đảo ở giường "Vậy cũng được, đây là trừng phạt vì ngày đó em trả lời như vậy, em biết bởi vì những lời đó của em, làm cho khổ sở như thế nào ? Hơn nữa mới vừa gặp em cùng Lý Thái tan việc cùng nhau, lòng của cũng giống như bị lửa thiêu, làm hại về nhà uống rượu, đây tất cả đều là bồi thường cho ." Ngải Hiểu Giai thầm cảm thấy vui vẻ, ra Đoạn Tuấn Hiền quan tâm như vậy.

      "Đó là vấn đề của liên quan gì tới em, em lại có lỗi."

      " mặc kệ, dù sao chính là muốn em ." Đoạn Tuấn Hiền mặc kệ có nhiều lý do, dù sao chính là muốn , muốn nhiều nữa liền cúi đầu hôn lần nữa.

      "Ừ. . . . . ." Ngải Hiểu Giai đáp lại nụ hôn của , cánh môi bởi vì hôn mà sưng lên, chủ động gần sát lồng ngực của .

      bao lâu, cởi hết quần áo của , chỉ để lại đồ lót, môi của rời cánh môi mềm mại của , đường hôn xuống nhũ hoa, môi của xuống cổ của , đến xương quai xanh.

      . . . . . .

      Lần nữa ở chung chỗ Đoạn Tuấn Hiền cùng Ngải Hiểu Giai rất vui vẻ, tựa như trở lại thời điểm kết hôn.

      Bởi vì yên lòng để Ngải Hiểu Giai trở lại nhà trọ có nhiều nguy hiểm, cho nên Đoạn Tuấn Hiền liền cưỡng chế đem đồ của dời đến nhà , hai người chính thức bắt đầu cuộc sống ở chung ngọt ngào.

      Chuyển vào nhà này, khiến Ngải Hiểu Giai cảm thấy ngạc nhiên, Đoạn Tuấn Hiền lại có thể biết nấu cơm, lúc trước chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này.

      " học được lúc nào vậy?" đứng ở bên quầy bar phòng bếp, nhìn thuần thục xử lý bữa ăn tối nay.

      "Sau khi em rời , liền nước Mĩ, vẫn luôn sống mình, đồng thời cũng bởi vì bị em làm cho khẩu vị của của trở nên rất kén chọn, cho nên đồ ăn bên ngoài đều cảm thấy ăn ngon, đặc biệt là ở Mỹ quốc, cho nên liền học theo dáng vẻ em nấu cơm trước kia, tự mình làm." Đoạn Tuấn Hiền giải thích .

      Làm sao có thể? Sư phụ của lại là , hơn nữa Đoạn Tuấn Hiền chỉ cần xem chút biết nấu ăn, Ngải Hiểu Giai hoàn toàn dám tin, sau đó tiến lên cầm củ hành tây muốn bóc, liền "Em trước tránh ra, bằng lúc nữa em khóc, giúp em lau nước mắt đâu." Ngải Hiểu Giai chỉ có thể đứng ra, bất quá động tác của thuần thục, bóc củ hành tây cư nhiên cũng khóc, phải là cố nén chứ? đến gần nhìn xem, phát hoàn toàn trấn định.

      "Em làm gì thế?"

      "Em là tò mò tại sao bóc củ hành tây khóc? Người bình thường đều thể khống chế được mới đúng." Đoạn Tuấn Hiền cười : "Em đến gần chút, cho em biết bí quyết." Ngải Hiểu Giai vội vàng đem khuôn mặt tiến tới, nhưng lại bị hôn trộm cái.

      "Khốn kiếp, cư nhiên gạt em." Ngải Hiểu Giai đỏ mặt, liền đánh chưởng ở lưng .
      xixon thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7.2


      "Là tại em quá dễ dàng lừa gạt, bóc củ hành tây đâu cần bí quyết, cũng chỉ là đôi mắt của cách củ hành tây khá xa mà thôi." buồn cười .

      Đúng a, Đoạn Tuấn Hiền cũng có cầm củ hành tây lên, vẫn luôn để tay ở vị trí gần mặt bàn, Ngải Hiểu Giai biết mình hoàn toàn bị lừa, có chút tức giận.

      "Tức giận sao?"

      "Đúng!"

      Đoạn Tuấn Hiền đem mặt tiến tới "Vậy để cho em hôn lại?" Ngải Hiểu Giai đem mặt của đẩy ra, chạy xem ti vi "Ghét, đứng đắn." Đoạn Tuấn Hiền rất thích hình thức chung đụng bây giờ, tựa như bọn họ trở lại lúc ban đầu, mặc kệ trải qua bao lâu, bọn họ đều vẫn rất ăn ý.

      Sau khi cơm nước xong, Ngải Hiểu Giai liền dựa vào bên người Đoạn Tuấn Hiền, chỉ là xem ti vi cũng là , Ngải Hiểu Giai nhìn chút lại khóc, TV chiếu phim Hàn cảm động, lập tức liền khóc.

      "Em sao chứ? Em còn cảm động như vậy sao?" Đoạn Tuấn Hiền đưa giấy vệ sinh cho .

      "Em cũng hiểu tại sao mình xem phim Hàn luôn cảm động như vậy, dù sao em chính là muốn khóc." khổ sở .

      Đoạn Tuấn Hiền buồn cười nhìn "Vậy thời điểm chúng ta ly hôn em có khóc sao?" Ngải Hiểu Giai nhìn chằm chằm, đây phải là nhảm sao, làm sao có thể khóc.

      "Được rồi, biết biết em nhất định khóc." tại cũng khóc đến khoa trương như vậy, thời điểm đau làm sao có thể khóc đây.

      cũng mặc kệ , dù sao tại hai người hòa hảo, Đoạn Tuấn Hiền cười nhạo ngu ngốc thế nào, cũng sao cả."Vai nam chính tại sao có thể đẹp trai như vậy chứ." Ngải Hiểu Giai cảm thán mà .

      Thấy nam chính thay lòng đổi dạ với nữ chính, là hâm mộ, chỉ là trong cuộc sống, giống như cũng nếm được cảm thụ như vậy.

      Đoạn Tuấn Hiền nghe được câu này hề vui mừng, người đàn ông kia có cái gì đẹp trai, chút khí chất đàn ông cũng có, tại sao có thể đẹp trai đây?

      "Cái này mà gọi là đẹp trai sao? Này có đẹp trai bằng ." Đoạn Tuấn Hiền có chút nào cảm thấy da mặt mình dày. Ngải Hiểu Giai cười to dứt " đúng là biết xấu hổ, lại còn dám như vậy." Đoạn Tuấn Hiền lại lớn tiếng mà : "Những người đàn ông kia, ở trong thực cuộc sống em đều thấy được, thử hỏi, bên cạnh em còn có ai đẹp trai giống như vậy?" vẫn nghĩ tới da mặt Đoạn Tuấn Hiền dầy như vậy, mình đẹp trai, mặc dù rất đẹp trai, nhưng thừa nhận đơn giản như vậy.

      "Có a, em cảm thấy Lý Thái cũng rất đẹp trai." Ngải Hiểu Giai cố ý .

      Đoạn Tuấn Hiền bị làm cho tức giận đến hôn mê "Về sau cho phép nghĩ tới Lý Thái." Lại dám ở trước mặt của người đàn ông khác đẹp trai, TV chút cũng có ý kiến gì, nhưng Lý Thái cũng giống như vậy.

      Bộ dạng Đoạn Tuấn Hiền ghen khiến Ngải Hiểu Giai rất cao hứng " ghen." " sai, cho nên về em sau thể như vậy." rất nghiêm túc mà .

      Nhìn sắc mặt trở nên tốt, Ngải Hiểu Giai chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, "Được rồi, em ." Đoạn Tuấn Hiền nhìn hề náo loạn nữa, liền đem ôm vào trong ngực "Em có thể gọi tiếng ông xã" lâu cũng có nghe, khi bọn mới vừa kết hôn, cũng rất ít khi gọi là ông xã, nhưng bị cưỡng chế cầu , cuối cùng cũng dần dần thành thói quen.

      Ngải Hiểu Giai chu cái miệng muốn, như vậy cảm giác bọn họ kết hôn rồi, nhưng thực tế bọn họ vẫn tạm thời là quan hệ nam nữ nhau thôi, còn cái gì đều cũng phải.

      ", chúng ta vẫn chưa có kết hôn."

      "Nhưng em từng gả cho , chẳng lẽ đều thể thỏa mãn sao? Bà xã của ." Đoạn Tuấn Hiền keo kiệt chút nào mà gọi .

      Ngải Hiểu Giai kinh ngạc nhìn , tại coi là bà xã sao?

      "Nhanh lên chút, em biết nếu vui làm ra chuyện gì ." ôm chặt, còn mang theo tia uy hiếp . Ngải Hiểu Giai hoàn toàn nể tình quay đầu nhìn , nhưng vẫn cúi đầu nhàng kêu tiếng "Ông xã." Đoạn Tuấn Hiền nghe được, mặc dù rất , nhưng ở gần sát như vậy ràng nghe được, cực kỳ cao hứng, bởi vì Ngải Hiểu Giai thuộc về rồi.

      "Bà xã, bắt đầu từ hôm nay, đối với em tốt." Tựa như tình cảm năm đó vậy.

      Ngải Hiểu Giai ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn , có thể tin tưởng , mặc dù biết cái hứa hẹn này, lúc nào thí bể tan tành, nhưng ít nhất bây giờ hạnh phúc, thương .

      Hai tay của vòng chắc cổ của , đưa đôi môi của mình lên hôn .

      biết, hạnh phúc tựa như Lý Thái , vẫn luôn ở tay Đoạn Tuấn Hiền, hơn nữa chỉ có mới có thể cho cảm thấy hạnh phúc.

      Kể từ khi Hàn Na biết quan hệ của Đoạn Tuấn Hiền cùng Ngải Hiểu Giai, trong lòng vẫn thoải mái, cứ có cảm giác phải là như vậy, rất tức giận cũng rất phục.

      tìm Lý Thái, cư nhiên giúp , còn hai người bọn họ là lưỡng tình tương duyệt( gần như là có duyện phận vậy), cần thiết phá hư người ta, bọn họ ly hôn, phải phá hư, chỉ là tranh thủ, cho nên cuối cùng tìm mẹ Đoạn Tuấn Hiền.

      Mẹ Đoạn đột nhiên bị Hàn Na hẹn ra, hai người ngồi ở trong quán cà phê.

      "Hàn Na, từ Hongkong trở về, cũng chưa có gặp lại cháu rồi, gần đây cháu có khỏe ?" Mẹ Đoạn khách sáo .

      Khuôn mặt Hàn Na mất hứng " phải rất tốt."

      "Thế nào?" Mẹ Đoạn lo lắng hỏi, phải Đoạn Tuấn Hiền chọc tới chứ?

      "Làm sao người cho cháu biết, Tuấn Hiền từng kết hôn?"

      Mẹ Đoạn kinh ngạc, làm sao biết? Chuyện này có người nào biết, "Cái này. . . . . . Nhưng nó ly hôn, kia bất quá chỉ là người nghèo, chút cũng xứng với Tuấn Hiền, hơn nữa bác sớm làm xong, kia tuyệt đối xuất nữa "

      Hàn Na xem thường " xuất ? tại ta ở bên người Tuấn Hiền, hơn nữa còn ở chung công ty, thời điểm ở Hương Cảng, Tuấn Hiền lại muốn hợp lại cùng Ngải Hiểu Giai." Mẹ Đoạn nghe được Hàn Na như vậy, mới biết ra Ngải Hiểu Giai xuất , hơn nữa con trai mình vẫn có buông tha, muốn hợp lại? Xem ra trước kia bà cho người viết tờ giấy kia là có tác dụng rồi.
      xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :