1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước chưa quá hạn - Diệp Tinh (Full 12c - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3.3



      Ngải Hiểu Giai trốn tránh ánh mắt của , cảm giác Đoạn Tuấn Hiền giống như muốn tìm tòi ánh mắt của , nhưng khi Ngải Hiểu Giai muốn tìm tòi nghiên cứu ánh mắt của , Đoạn Tuấn Hiền cũng lảng tránh.

      "Tôi và Hàn Na có gì, chỉ là mẹ tôi nghĩ tác hợp cho chúng tôi mà thôi, tôi cũng thích." Đoạn Tuấn Hiền nghiêm túc ra giải thích của mình.

      Là mẹ Đoạn muốn tác hợp? Vậy nhất định thành công, nguyên nhân rất đơn giản, chính là mẹ Đoạn thích, Ngải Hiểu Giai ở trong lòng cười lạnh tiếng, quả nhiên khác xa cùng , người như sao có thể thích hợp với Đoạn Tuấn Hiền đây?

      " sớm muộn cũng thích ." mỉm cười .

      Đoạn Tuấn Hiền có nghĩ đến nhắc tới mẹ của cùng Hàn Na, liền đổi chủ đề "Vậy tại sao kết hôn?"

      "Còn có gặp phải đúng người." Ngải Hiểu Giai chút do dự .

      Trải qua cuộc hôn nhân thất bại, sao có thể dễ dàng tìm được người thích hợp với bản thân như vậy, huống chi cũng có chân chính để xuống được đoạn tình cảm kia.

      "Lý Thái phải sao?" Đoạn Tuấn Hiền có chút mong đợi đáp án của , dĩ nhiên đáp án cũng có thể làm thất vọng, nhưng tại rất muốn hiểu .

      Lý Thái phải là người tốt, mà Ngải Hiểu Giai muốn, điều kiện Lý Thái rất tốt, rất nhiều nữ nhân thích loại hình này, nhưng mà bởi vì gia thế của cũng bởi vì có tiền, Ngải Hiểu Giai cũng muốn có bất kỳ qua lại nào cùng Lý Thái.

      "Tại sao quan tâm như vậy, chẳng lẽ cũng ghen?" Ngải Hiểu Giai nhíu mày hỏi.

      Đoạn Tuấn Hiền cũng muốn thừa nhận "Tôi chỉ thuận tiện hỏi thôi."

      Trong lòng Ngải Hiểu Giai cảm thấy thoải mái, thuận tiện hỏi cái kia phải là lòng rồi.

      "Đó là chuyện riêng của tôi, cũng cần biết, tựa như tôi cũng muốn biết chuyện của ." Ngải Hiểu Giai lạnh nhạt .

      Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy có chút thất bại, đối với chuyện tình của Ngải Hiểu Giai cùng Lý Thái, trong lòng của có ghen tỵ, Nhưng mà lại có biện pháp thẳng.

      Sau khi tan việc Đoạn Tuấn Hiền tới chỗ hẹn với mẹ mình, Mẹ Đoạn lâu nhìn thấy con trai của mình rồi, nếu muốn trở về nhà ăn cơm, bà cùng ăn ở bên ngoài.

      Đoạn Tuấn Hiền có biện pháp đồng ý, bởi vì mẹ chờ tại phòng ăn rồi, nhưng đến phòng ăn, mới phát Hàn Na cũng ở chỗ này, Đoạn Tuấn Hiền biết mẹ muốn làm gì.

      "Tuấn Hiền, tới rồi." Hàn Na vui mừng nhìn , Đoạn Tuấn Hiền lại vui mừng nổi, nghiêm mặt nhìn mẹ. Mẹ Đoạn mặc dù rất muốn làm như nhìn thấy, nhưng ánh mắt con trai cũng quá đáng sợ, tức giận chứ? Nhưng bà an bài như vậy cũng vì tốt cho , chẳng lẽ cũng chưa có nghĩ tới cưới người thích hợp?

      "Tuấn Hiền, cái người này đúng rồi, Hàn Na cũng mời con ăn cơm bao nhiêu lần, công việc bận rộn nữa cũng phải chuyện đương chứ." Mẹ Đoạn cố gắng tác hợp hai người.

      Hàn Na có chút ngượng ngùng cười, mặt cũng lo Đoạn Tuấn Hiền có thể tức giận bởi vì cùng Mẹ Đoạn oán trách hay .

      " tôi lại thích chuyện đương, hơn nữa tôi cảm thấy đương cùng buôn bán tương đối khá." nhẫn tâm .

      Mẹ Đoạn cảm thấy lúng túng, đứa con trai này tại sao có thể chuyện như vậy "Ai nha, Hàn Na cháu đừng để ý nó , Tuấn Hiền chính là mạnh miệng, nhưng ra nó rất thích cháu." Hàn Na dĩ nhiên biết ý của Đoạn Tuấn Hiền, thích , nhưng sao, nghĩ biện pháp khiến Đoạn Tuấn Hiền thích "Tôi ngại, tôi chính là thích như vậy, rất ‘man’!" Mẹ Đoạn nghe cảm thấy an ủi, bà chính là muốn Hàn Na nh,ư vậy đuổi theo thôi.

      Đoạn Tuấn Hiền cũng muốn vào thời điểm này đả thương Hàn Na, hoặc khiến mẹ mất mặt, nhưng mà đối với hai người xướng họa như vậy vẫn là rất ghét.

      Vì vậy sau khi thức ăn được mang lên Đoạn Tuấn Hiền liền vùi đầu ăn, câu đều .

      "Tuấn Hiền, lúc nào công ty chẳng phải bận rộn, con liền bớt chút thời gian mang Hàn Na du lịch, tại nước Pháp có rất nhiều tới đây du lịch, cùng nó xem chút ." Mẹ Đoạn đưa đề nghị .

      Hàn Na nghe được Pháp, cũng cảm thấy hưng phấn, liền nhìn về phía Đoạn Tuấn Hiền.

      " rãnh!" Rất đơn giản hai chữ.

      Mẹ Đoạn có chút nhịn được "Con có nhiều nhân viên như vậy, để công việc cho họ là được, con liền nghỉ ngơi mấy ngày chứ sao." Đoạn Tuấn Hiền ngẩng đầu, "Nếu như công việc có thể dễ dàng buông xuống, vậy cần quản lý làm gì rồi." Mẹ Đoạn nghe như thế, thiếu chút nữa tức giận, hoàn hảo Hàn Na thấy tình huống đúng liền trấn an, " sao á..., tại Tuấn Hiền thu mua công ty mới, đương nhiên có thể tương đối bận rộn, cho nên về sau cũng là có thể du lịch." Đoạn Tuấn Hiền ở trong lòng cười lạnh, lần cùng Hàn Na cũng thể.

      Đoạn Tuấn Hiền cũng ghét cá tính Hàn Na, sai là do Mẹ Đoạn giới thiệu, là người muốn cùng kết hôn, cho nên đồng ý cũng có sắc mặt tốt.

      Đoạn Tuấn Hiền thương người phụ nữ này, cho nên tuyệt đối với kết hôn cùng .

      Đoạn Tuấn Hiền muốn chọn người , mà tại Ngải Hiểu Giai, trong óc của xuất bộ dạng Ngải Hiểu Giai, cảnh tượng ngày đó bọn họ thiếu chút nữa hôn nhau, cố làm ra dáng vẻ lạnh lùng, dáng vẻ lúc cười chuyện cùng Lý Thái.

      tại trong lòng là ngũ vị tạp trần, đột nhiên rất muốn nhìn thấy Ngải Hiểu Giai.

      "Con xem Hàn Na suy nghĩ thay con nhiều như vậy." Mẹ Đoạn cười, Hàn Na khéo hiểu lòng người cũng là bà thưởng thức nhất. Đoạn Tuấn Hiền nhanh chóng ăn xong, liền muốn rời khỏi "Công ty còn có việc, con phải rồi." Mẹ Đoạn cùng Hàn Na thấy cái khay Đoạn Tuấn Hiền sớm rỗng tuếch, lại nhìn cái khay mình chút, mới vừa rồi chuyện cũng có ăn, nhưng tốc độ dùng cơm vốn là chậm, làm sao Đoạn Tuấn Hiền ăn nhanh như vậy?

      " được, con đồng ý ăn cơm cùng mẹ mà." Mẹ Đoạn mất hứng, giờ mà ngay rất mất thể diện .

      Đoạn Tuấn Hiền biếtý tứ của mẹ mình, bà cũng cảm thấy mất mặt, cảm thấy hành động mình là thiếu lễ độ, nhưng bản thân muốn gặp mặt ăn cơm, để cho mất hứng.

      "Con đồng ý, nhưng bây giờ con ăn no." Đoạn Tuấn Hiền tiếp tục giải thích thêm, trực tiếp liền rời . Mẹ Đoạn tức gần chết, mà Hàn Na cũng tức giận, chỉ là có biểu lộ ra ở trước mặt Mẹ Đoạn, tại sao cùng ăn bữa cơm, cũng tình nguyện như vậy, mới mấy câu Đoạn Tuấn Hiền cũng ăn no rời .

      "Hàn Na xin lỗi, ta biết hôm nay Tuấn Hiền làm sao, có lẽ công ty có chuyện." Mẹ Đoạn chỉ có thể giúp con giải thích.

      Hàn Na có chút gượng ép mà cười " sao đâu..., Tuấn Hiền xuất cũng tệ, coi như là ăn cơm cùng chúng ta." Mẹ Đoạn lại càng ngày càng vui, tình huống như thế phải tới lúc nào mới có thể làm cho bọn họ kết hôn đây? Xem ra nên để cho cha Đoạn nghĩ cách, để cho ông ra tay tác hợp hai người.

      Đoạn Tuấn Hiền từ phòng ăn ra ngoài liền chạy thẳng tới nhà Ngải Hiểu Giai , cảm thấy suy nghĩ của mình càng ngày càng ràng, chỉ muốn Ngải Hiểu Giai, từ vừa mới bắt đầu cũng như vậy, giữa bọn họ còn chưa kết thúc, muốn làm cho Ngải Hiểu Giai trở lại bên cạnh mình lần nữa.

      Đoạn Tuấn Hiền đến nhà trọ Ngải Hiểu Giai, phát gian phòng của vẫn chưa có tắt đèn, Đoạn Tuấn Hiền liền xuống xe tới nhà trọ , lần trước lúc đưa Ngải Hiểu Giai trở lại, Đoạn Tuấn Hiền liền phát , gian có quản lý viên trông coi nhà trọ, hoàn cảnh chung quanh còn đặc biệt kém, vậy làm sao có thể để cho phụ nữ độc thân ở nơi này? có chút an toàn nào.

      Đoạn Tuấn Hiền lên lầu, nhấn chuông cửa.

      Ngải Hiểu Giai mới vừa tắm xong, bị Đoạn Tuấn Hiền ban bố cấm chỉ làm thêm giờ, làm thể làm thêm giờ, cho nên liền tan tầm về nhà rất sớm, làm cơm, xem ti vi, sau đó liền tắm ngủ, cuộc sống đột nhiên trở nên vô cùng có quy luật.

      Ngải Hiểu Giai bò lên giường xem sách chút, đột nhiên nghe thấy có người nhấn chuông cửa bên ngoài, nghĩ thầm tại sao có thể có người đến tìm thời gian này, phải là chủ cho thuê nhà chứ? lại có khất nợ tiền mướn phòng.

      Cuối cùng Ngải Hiểu Giai còn chưa bò dậy mở cửa được, người nhấn chuông cửa cũng muốn đem chuông cửa làm cho hư. từ trong mắt mèo nhìn thấy người tới là Đoạn Tuấn Hiền rất kinh ngạc, thời gian này tới làm gì? Ngải Hiểu Giai do dự bao lâu rồi mở cửa.

      "Hi!" Đoạn Tuấn Hiền thấy liền cười.

      "Làm sao biết. . . . . ." Ngải Hiểu Giai có chút kinh ngạc lại có chút luống cuống.

      Đoạn Tuấn Hiền cũng biết tại sao, chính là đột nhiên nghĩ đến sau đó liền tới đây, lần trước có tiến vào nhà của , lần này phải đường hoàng tiến vào.

      Đoạn Tuấn Hiền trực tiếp vào, nhìn bốn phía chung quanh trong phòng , bên trong phòng là màu trắng, phụ nữ độc thân ở có vẻ độc tịch mịch chút.

      " rốt cuộc tới đây có gì?" Ngải Hiểu Giai mất hứng đứng ở cửa hỏi .

      "Đột nhiên nghĩ tới muốn đến thăm chút." Đoạn Tuấn Hiền quay đầu lại nhìn thẳng.

      Nghĩ đến nhìn , đây cũng là tại sao? Ngải Hiểu Giai hiểu nhìn .

      Đoạn Tuấn Hiền tự lo vào xem nhà trọ , phòng trọ đơn giản phòng ngủ phòng khách, phòng bếp là kiểu cởi mở, mặt còn có nước đọng, nhất định hôm nay nấu cơm tại nhà, lâu chưa từng ăn qua cơm Ngải Hiểu Giai làm, vào trong là thư phòng cùng phòng ngủ, tường là ít tiểu thuyết thích xem, bàn sách cũng có phát tài liệu, xem ra Ngải Hiểu Giai cũng có đem công việc mang về nhà.

      Đoạn Tuấn Hiền đặc biệt nhìn phòng tắm, tất cả đồ dùng rửa mặt đều là của , mà giường có vẻ có chút xốc xếch, xem ra vừa mới bò từ giường dậy, đồ vật cũng biểu Ngải Hiểu Giai là ở người, hơn nữa có thấy xuất của đàn ông.

      " nhìn đông nhìn tây cái gì?" Ngải Hiểu Giai mất hứng, thế nào Đoạn Tuấn Hiền như là tra phạm nhân vậy?

      Đoạn Tuấn Hiền tới ghế sa lon ngồi xuống"Nhìn cuộc sống của chút." Ngải Hiểu Giai cảm thấy Đoạn Tuấn Hiền quá kỳ quái rồi, tại sao lại muốn tới nhìn cuộc sống ?

      "Đến nhà trọ tôi ở ?" Cái phòng này có chút nào tốt lại rất an toàn, ngay cả nhân viên quản lý cũng có, hơn nữa phòng ốc còn rất , thư phòng cùng phòng ngủ lại chung nhau, phòng tắm chỉ có thể đứng người, nhiều người chen vào , mà bồn tắm cũng có.

      Ngải Hiểu Giai nhìn kinh ngạc, Đoạn Tuấn Hiền muốn đến nhà chồng cũ cở? phải điên rồi?

      " tối nay uống rượu sao, vậy điên rồi? Chúng ta cũng ly hôn rồi, tôi làm sao có thể dời đến nhà chồng cũ ở." Đoạn Tuấn Hiền cũng từ chối cho ý kiến, "Thế nào thể? Tôi cảm thấy hai việc này có quan hệ gì." Ngải Hiểu Giai hoàn toàn có biện pháp tưởng tượng, tại sao Đoạn Tuấn Hiền lại có ý nghĩ như vậy.

      Đoạn Tuấn Hiền đứng dậy về phía Ngải Hiểu Giai, cũng đem kéo vào trong ngực của mình, cùng nhau ngồi ở ghế sa lon.

      Thân thể cứng ngắc Ngải Hiểu Giai nhìn Đoạn Tuấn Hiền, rốt cuộc tối nay có chuyện gì? người cũng có mùi rượu, chẳng lẽ là uống lộn thuốc."

      "Tôi muốn, tôi cảm thấy nhà tôi vô cùng tốt." Đây là nhà tốn rất nhiều tâm tư bố trí, mới cần , càng dời đến nhà ! Hơn nữa dời đến nhà là có ý gì? là chuyện gì xảy ra? Bị người khác biết còn bị cười nhạo, cũng ly hôn còn tới nhà chồng cũ ở.

      "Nhưng là nhà có thoải mái như nhà tôi, càng có rộng như vậy, hơn nữa nhà trọ tôi có thư phòng rất lớn, phòng có nhiều sách cũng thể đựng hết, hơn nữa giường còn lớn gấp đôi chiếc giường này." Đoạn Tuấn Hiền qua chỗ tốt của nhà mình.

      Nghe tới giường, Ngải Hiểu Giai bất giác đỏ mặt, Đoạn Tuấn Hiền rốt cuộc có biết mình cái gì hay ?
      linhdiep17xixon thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4.1:


      Quả quan hệ giữa bọn họ còn giống như trước kia, để Ngải Hiểu Giai danh phận ở bên cạnh mình, dĩ nhiên muốn, nhưng trong khoảng thời gian này nghĩ rất nhiều, hơn nữa phát ý tưởng ngay từ đầu thay đổi, nội tâm Đoạn Tuấn Hiền hi vọng có thể làm cho Ngải Hiểu Giai trở lại bên cạnh lần nữa, muốn đem trở lại trong lòng mình lần nữa. Nếu ban đầu phải Ngải Hiểu Giai bởi vì người khác mà rời , mà nguyên nhân bọn họ tách ra phần lớn bởi vì mẹ , Đoạn Tuấn Hiền có thể khẳng định Ngải Hiểu Giai còn có cảm tình đối với mình, cho nên đến bây giờ vẫn có lui tới với ai, cũng giống như vậy, tại biết, có biện pháp buông tha Ngải Hiểu Giai, .

      "Có phải bởi vì tôi cũng ở đấy hay ? Nếu như vậy, vậy tôi mua gian ở sát vách cho em?" Đoạn Tuấn Hiền chính là muốn cho cuộc sống tốt hơn.

      Ngải Hiểu Giai hiểu tại sao phải làm như vậy, " cần phải phí tâm, tôi cần, tôi cảm thấy như tại vô cùng tốt." "Nhưng. . . . . ." "Đủ rồi, nếu như tới vì với tôi chuyện phòng ốc, chuyện kết thúc, có thể được rồi, ngày mai tôi còn phải làm việc." Ngải Hiểu Giai cảm thấy được tự nhiên, liền bắt đầu đuổi người.

      "Tôi còn chưa hết, tôi nghĩ muốn cho em cuộc sống tốt hơn." Đoạn Tuấn Hiền muốn có cuộc sống khổ cực.

      Ngải Hiểu Giai cũng muốn "Cái cũng phải là cái mà tôi muốn , tôi cảm thấy như tại rất tốt, đây mới là cuộc sống mà tôi muốn, nếu như muốn bồi thường những thứ này, vậy tôi khuyên cần phải làm như vậy, để cho tôi có chút tôn nghiêm ." cũng muốn gì nhiều, chỉ cần Đoạn Tuấn Hiền trở lại trêu chọc là tốt rồi, bởi vì sợ giữ được tim của mình, lại chạy đến chỗ của mất.

      Ngải Hiểu Giai tới cửa, quay đầu lại nhìn Đoạn Tuấn Hiền, "Trở về thôi, có số việc qua rồi." Đoạn Tuấn Hiền dĩ nhiên hiểu, chính là đột nhiên nghĩ đem Ngải Hiểu Giai bắt trở lại, bước nhanh đến phía trước rồi đẩy đến cửa, dùng sức hôn môi của , Ngải Hiểu Giai giùng giằng muốn Đoạn Tuấn Hiền buông ra, nhưng lại chẳng có tác dụng gì, hôn rất dùng sức, giống như là muốn đem ăn luôn.

      Mặc dù Đoạn Tuấn Hiền hôn nhưng lại thâm nhập vào trong, cho đến khi hôn Ngải Hiểu Giai tới mức thở nổi mới thả ra.

      Đoạn Tuấn Hiền nhìn kiệt tác của mình rồi cười "Tôi lâu cũng có hôn em rồi, mặc dù tối nay có chút , nhưng sau này tôi đòi lại nữa ." Ngải Hiểu Giai ngạc nhiên, gì? Về sau đòi lại?

      Đoạn Tuấn Hiền lại cúi đầu, lại đề cao cảnh giác, trực tiếp che cái miệng của mình lại để cho hôn, Đoạn Tuấn Hiền lại buồn cười vén tóc của lên, ở cổ của hôn cái mạnh, để lại cái vết hôn.

      "Đoạn Tuấn Hiền!" lại còn dám làm như vậy, coi như lúc trước là chồng của , nhưng bây giờ bọn họ ly hôn.

      "Đây là tuyên cáo em là của tôi." Đoạn Tuấn Hiền hài lòng nhìn , "Chờ khi tôi phát màu sắc nó phai nhạt, tôi làm lại cái mới, cho nên em cần phải trốn tôi."

      Ngải Hiểu Giai hoàn toàn bị hành động của Đoạn Tuấn Hiền dọa sợ, như vậy làm sao dám ra cửa? Mặc dù đồ công sở là có cổ, nhưng mà ở chỗ này vẫn bị người ta nhìn thấy vết hôn .

      "Đoạn Tuấn Hiền, rốt cuộc tại sao phải làm như vậy?" Cái gì là tuyên cáo là của ?

      "Em hiểu phải ?" Đoạn Tuấn Hiền nhìn thời gian, "Tôi phải về rồi." Sau đó Đoạn Tuấn Hiền , lưu lại Ngải Hiểu Giai đối mặt với đống lớn nghi vấn, hoàn toàn biết nên làm cái gì.

      Lòng của Ngải Hiểu Giai vẫn còn nhảy loạn, bởi vì Đoạn Tuấn Hiền hôn, bởi vì hành động của , chỉ là tại sao Đoạn Tuấn Hiền lại làm như vậy đây? Là như nghĩ, hay đơn thuần chỉ là đùa bỡn? nghĩ ra.

      Đoạn Tuấn Hiền chẳng lẽ biết, hành động như vậy, làm quay đầu được sao?

      Ngải Hiểu Giai vào trong phòng tắm soi gương, ấn ký hồng hồng in ở cổ của mình, nghĩ tới Đoạn Tuấn Hiền mới vừa , đột nhiên cười, làm sao lại ngây thơ như vậy đây? Coi như ấn ký ở đây, cũng nhất định là của .

      Phòng làm việc, Ngải Hiểu Giai còn có làm xong công việc, nhưng lại có biện pháp để suy nghĩ lung tung, vết hôn cổ bị dùng băng dán chặt, mặc dù bị mọi người hỏi thăm, nhưng lại giải thích rất tốt.

      Ngải Hiểu Giai nhớ lại lúc học đại học, lúc bọn họ gặp mặt lần thứ hai, bởi vì Đoạn Tuấn Hiền hẹn , lại xuất , sau đó khi nhìn thấy vô cùng tức giận, liền ấn đến tường rồi cường hôn hồi, muốn làm bạn của , khi đó cảm thấy cường thế rất đáng ghét, chịu khuất phục, nhưng sau lại trở nên ngọt ngào.

      Tối hôm qua cũng giống như vậy, chỉ là có ghét như lần đầu tiên, ngược lại cảm thấy giống như bọn họ trở lại trước kia, chỉ là cho tới bây giờ Ngải Hiểu Giai cũng hiểu, tại sao tối hôm qua Đoạn Tuấn Hiền làm như vậy?

      Quản lý vào phòng làm việc, gõ cái mặt bàn Ngải Hiểu Giai "Hiểu Giai, tôi muốn cho tin tức tốt." "Tin tức tốt gì?" Ngải Hiểu Giai mấy hứng thú, bởi vì tin tức tốt đều chỉ có lợi đối với công ty, đối với dùng được.

      Cùng cái tổ viên khác nghe được quản lý vội vàng lại gần hỏi "Có tốt tin tức gì vậy?" Quản lý khụ khụ hai tiếng "Tuần sau, tổng giám đốc phải Hongkong công tác, thuận tiện cũng muốn khảo sát thị trường bên kia, cho nên quyết định muốn dẫn nhân viên phòng kế hoạch , mà cái nhân viên được tuyển chính là Hiểu Giai." Hongkong công tác? Còn cùng Đoạn Tuấn Hiền? Ngải Hiểu Giai cần nghĩ cũng biết đây là Đoạn Tuấn Hiền làm, chỉ là tại sao muốn đến Hongkong đây?


      "Là tổng giám đốc tự mình ?" hỏi.

      Quản lý bình thường đối với Ngải Hiểu Giai rất tốt, cảm thấy đây tuyệt đối là nhân tài, liền mực đề cử trước mặt tổng giám đốc, ngờ hữu dụng "Đúng vậy, tôi vừa mới từ phòng làm việc của tổng giám đốc xuống." " tốt quá lão đại, tổng giám đốc tự mình mở miệng để công tác cùng a." cùng người tổ viên khác vui mừng, lão đại tổ khác đều là nam, chỉ có lão đại bọn họ là nữ, vốn luôn bị người khác coi thường, tại rốt cuộc có thể tự hào.

      "Đúng vậy a, tôi còn cho rằng ở trong hội nghị lần trước, để lại ấn tượng tốt với tổng giám đốc, nhưng lần này tệ, tổng giám đốc tự mình bổ nhiệm ." Quản lý đều toát mồ hôi lạnh vì a!

      Nhưng mà đối với Ngải Hiểu Giai, điều này cũng biết là tốt hay xấu, mặc dù Hongkong là vì công việc, nhưng còn ngoài giờ làm việc việc sao? Đoạn Tuấn Hiền muốn làm gì còn biết.

      "Thế nào giống như quá vui mừng?" nhìn Ngải Hiểu Giai có phản ứng quá lớn .

      Ngải Hiểu Giai cười cười " có tôi rất vui mừng, chỉ là tôi nghĩ tại sao phải chọn tôi mà thôi, như quản lý , tôi thiếu chút nữa thành danh sách đen rồi." "Đúng thế, chỉ là tổng giám đốc cũng nhìn trúng năng lực của mới có thể bổ nhiệm , nên chuẩn bị công việc, tuần sau lên đường, dự tính là Chủ nhật trở lại." Sau khi Quản lý phân phó xong, Ngải Hiểu Giai gật đầu cám ơn quản lý.

      lại gần Ngải Hiểu Giai muốn buổi tối ăn mừng, điện thoại của Ngải Hiểu Giai liền vang lên.

      "Như thế nào? Biết tin tức rồi sao?" Sau khi nhận điện thoại mới biết ra là Đoạn Tuấn Hiền, ngại vì có người đứng ở bên cạnh, Ngải Hiểu Giai cũng dám gì "Ừ, biết." "Vui mừng ? lâu chúng ta chưa có trở về Hongkong." cười .

      Ngải Hiểu Giai cũng cười, mong đợi sao? biết nên là mong đợi hay là lo lắng đây, chỉ là cũng lâu chưa có trở về Hongkong rồi"Nhưng xác định phải bởi vì chuyện riêng sao?" có chút hoài nghi.

      "Tôi xác thực là muốn đến Hongkong công tác, nhưng mà bởi vì muốn em theo tôi, cho nên cố ý tìm lý do." Đoạn Tuấn Hiền rất thành thực .

      cũng biết là như vậy, Đoạn Tuấn Hiền căn bản là lấy công việc làm lý do thôi, Ngải Hiểu Giai có chút vui : "Vậy tôi ." " được! Em phải , chuyện này thông báo cho mọi người, quản lý cũng biết chuyện, chuyện cũng sắp xếp xong rồi, được, thứ ba chính tôi chờ em ở sân bay, nếu tôi liền đón em." Đoạn Tuấn Hiền tức giận rống to.

      Ngải Hiểu Giai thiếu chút nữa muốn cúp điện thoại.

      "Được rồi, biết, tự tôi ." Sau đó Ngải Hiểu Giai cúp điện thoại.

      bên nghe được chút nội dung tiểu nương liền nở nụ cười hỏi Ngải Hiểu Giai "Có phải bạn trai hay ?" Mặt của Ngải Hiểu Giai đỏ lên, làm sao lại nghĩ là bạn trai đây?

      " phải!" kiên quyết .

      "Xem khẩn trương kìa, yên tâm, cho dù có cũng làm sao, từ lúc tôi tới công ty đến bây giờ, cũng có gặp qua chuyện điện thoại cùng bạn trai, đúng lúc chuyện đương á." Tiểu nương buồn cười .

      Ngải Hiểu Giai tiếp tục giải thích gì nữa, nếu ấy biết mình sớm ly hôn, tại lại có dính dáng cùng chồng trước nhất định rất kinh ngạc.
      xixon thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      hôm nọ mình bảo chủ nhật lên mình post bài nhưng hom nay mình mới ở nhà lên, nay mình post bù nhé!

      Chương 4.2


      Ngải Hiểu Giai tự mình kéo hành lý đến sân bay, vốn cho rằng chỉ có mình Đoạn Tuấn Hiền, nhưng lại phát Lý Thái cùng Hàn Na cũng ở đây.
      "Hiểu Giai, tới rồi." Lý Thái vui mừng nghênh đón.

      Ngải Hiểu Giai có chút hiểu tình huống bây giờ? Cũng chỉ là công tác, cũng cần nhiều người như vậy chứ

      Đoạn Tuấn Hiền mất hứng ngồi ở ghế, mà Hàn Na thấy Ngải Hiểu Giai tới, liền đứng lên chào hỏi " chính là Hiểu Giai người mà Lý Thái luôn miệng nhắc tới sao? tệ nha." Ngải Hiểu Giai nhất thời cảm thấy lúng túng.
      Lý Thái vội vàng giải vây " cần lung tung, sang bên chỗ Tuấn Hiền , chuẩn bị lên máy bay rồi." Ngải Hiểu Giai từ trong miệng Lý Thái biết được, vốn là Đoạn Tuấn Hiền ký Hợp đồng này, nhưng bị Hàn Na biết nên nhất định muốn theo, hơn nữa Mẹ Đoạn cũng lên tiếng, cho nên có biện pháp, chỉ có thể để cho Hàn Na cùng, nhưng Hàn Na lại kéo Lý Thái theo, kết quả biến thành bốn người cùng đồng hành.

      Ngải Hiểu Giai cảm thấy bốn người đồng hành cũng tương đối tốt, như vậy và Đoạn Tuấn Hiền phải chung sống đơn độc, nhưng trong lòng lại có chút vui! Ở máy bay bốn người ngồi cùng hàng, nhưng Đoạn Tuấn Hiền cùng Ngải Hiểu Giai ngồi cùng bên, đối mặt với Lý Thái, Ngải Hiểu Giai liền có chút biết nên làm sao, phải biết Lý Thái có tình cảm đối với mình, nhưng lại để tâm.

      Ngải Hiểu Giai nhìn về phía Đoạn Tuấn Hiền, chỉ thấy Hàn Na rất hưng phấn lôi kéo chuyện, nhưng từ đầu tới đuôi mặt Đoạn Tuấn Hiền cũng đen lại.

      "Cũng biết là chuyện gì xảy ra, đối mặt với nhiệt tình của Hàn Na như vậy , Tuấn Hiền lại có thể thờ ơ như vậy." Lý Thái phát Ngải Hiểu Giai nhìn về phía hai người kia, liền cười .

      Ngải Hiểu Giai biết, Đoạn Tuấn Hiền thích Hàn Na, cho nên mới có sắc mặt tốt, chỉ là Hàn Na có điều kiện tốt như vậy, tại sao lại thích?

      "Đó là chuyện giữa bọn họ, tôi có hứng thú." lạnh nhạt .

      Lý Thái đột nhiên cảm thấy Ngải Hiểu Giai có chút thay đổi, nhưng lại giống như có thay đổi.

      Ngải Hiểu Giai thấy Hàn Na cầm điện thoại di động chụp cùng Đoạn Tuấn Hiền, trong lòng cảm thấy thoải mái, cảm giác giống như đồ vật mình thích bị người ta đoạt .

      Đoạn Tuấn Hiền quay đầu nhìn về phía Ngải Hiểu Giai, đột nhiên phát nhanh chóng quay đầu lại liền cười, Ngải Hiểu Giai chú ý tới , có phải nhìn thấy thân mật cùng người phụ nữ khác như vậy nên mất hứng hay ?

      Sau khi máy bay vững vàng cất cánh, Đoạn Tuấn Hiền cố ý cho Ngải Hiểu Giai tín hiệu, để toilet cùng .

      Ngải Hiểu Giai dám, bởi vì tất cả mọi người đều ở chỗ này, nhưng Đoạn Tuấn Hiền lại thừa dịp lúc hai người kia nghỉ ngơi kéo ra ngoài, sau đó liền bị Đoạn Tuấn Hiền đẩy vào trong toilet hẹp.
      " muốn làm cái gì? Bọn họ vẫn còn ở bên ngoài, hơn nữa hai người chúng ta chen chúc ở bên trong này, nếu bị người khác thấy hay!" Ngải Hiểu Giai tức giận .

      Sau khi tạm ngừng chuyện Đoạn Tuấn Hiền liền ngăn chặn môi của lại, Ngải Hiểu Giai rất ngạc nhiên.

      " nên như vậy, buông tôi ra!" Ngải Hiểu Giai giãy giụa , nhưng toilet như vậy, cũng thể trốn đâu được.

      Đoạn Tuấn Hiền to gan đưa đầu lưỡi chui vào trong miệng , trêu chọc hàm răng cùng cái lưỡi thơm tho của , bàn tay ôm chặt eo , mãnh liệt tấn công thiếu chút nữa làm cho thể chống đỡ được, cho đến khi cảm giác thiếu dưỡng khí, thể thở được mới nhớ ra là phải đẩy .

      Đoạn Tuấn Hiền buông ra, vội vã thở hổn hển tựa vào người của .

      "Mới vừa rồi em đều để ý đến tôi đúng ?" Đoạn Tuấn Hiền nở nụ cười rất sâu rồi hỏi.
      Ngải Hiểu Giai cũng biết nhất định là mình bị nhìn thấy, nhưng lại thể thừa nhận "Tôi mới có" "Vậy em biết hai người bọn họ cùng , nên vui sao?" Mới vừa rồi Đoạn Tuấn Hiền có cơ hội hỏi, tại rốt cuộc có thể đơn độc ở cùng với rồi.

      " có gì vui, cũng chỉ là công việc mà thôi." ngửi thấy mùi hương thoải mái ở người , sau đó đứng ngay ngắn nhìn .

      Đoạn Tuấn Hiền nhìn gương mặt hồng hồng, liền dùng bàn tay bắt đầu vuốt ve, da của vẫn đẹp như thế, tựa như da của em bé vậy.

      " Nhìn tôi thân mật cùng Hàn Na như vậy, em có ghen ?." Đoạn Tuấn Hiền muốn nghe được câu trả lời của .

      "Vậy thế nào? Đó lại phải là nhà tôi." Ngải Hiểu Giai tránh thoát tay của liền cách xa .
      Ngải Hiểu Giai dĩ nhiên cảm thấy trong lòng thoải mái, bởi vì tình cảm của đối với vẫn luôn thay đổi, chỉ là coi như mình ghen có ích lợi gì, giữa bọn họ còn có thể trở lại lúc ban đầu sao? Coi như bậy giờ Đoạn Tuấn Hiền hôn , cũng chỉ là ở trong đáy lòng , căn bản cũng dám thừa nhận thân phận của .
      " có, tôi có ghen cái gì?" được tự nhiên .

      Đoạn Tuấn Hiền ôm vào trong ngực "Mặc kệ em có ghen hay , dù sao tôi cũng ghen, em được đến gần Lý Thái, nếu tôi ghen ." Ngải Hiểu Giai có chút ngạc nhiên, ghen? cho rằng Đoạn Tuấn Hiền chỉ cố ý đùa bỡn mà thôi, ngờ ghen, vậy có thể giải thích hành động của , bởi vì quan tâm , đúng ?

      "Tôi có bất kỳ tình cảm nào đối với Hàn Na, em có thể yên tâm, nhưng mà tôi lại lại lo lắng em cùng Lý Thái, đối tốt với em như vậy, em thích sao?" Đoạn Tuấn Hiền nhàng hỏi, trong giọng có chút tự tin.

      "Tuấn Hiền. . . . . ." dĩ nhiên thích Lý Thái, nhưng biết nên như thế nào, còn có thể tiếp tục thương sao?

      "Hiểu Giai, có số việc phải qua là có thể qua, nếu như trong lòng còn có tình cảm, coi như mình giấu được rồi cũng bị người khác biết được." Đoạn Tuấn Hiền biết muốn , liền kéo khoảng cách của hai người, canh chừng nhìn .

      Ngải Hiểu Giai hiểu, chỉ là muốn trốn tránh, buông ra, cho nên lại dám đến gần bước. Đoạn Tuấn Hiền thở dài, vẻ mặt có chút bi thương "Thôi, tôi cho em thời gian, tôi ra ngoài trước." Đoạn Tuấn Hiền xong liền , để Ngải Hiểu Giai ở lại trong toilet, trong lòng biết nên làm sao? vẫn luôn thích Đoạn Tuấn Hiền, tại biết cảm giác Đoạn Tuấn Hiền đối với cũng như vậy, nhưng nếu như bọn họ lại ở cùng nhau, vậy nhất định chọc cho Mẹ Đoạn bất mãn, đến lúc đó chuyện qua vẫn tái diễn, vẫn bị buộc rời .
      rốt cuộc nên làm cái gì? Lựa chọn trốn tránh Đoạn Tuấn Hiền sao? Ngải Hiểu Giai nhịn được khóc, tại sao lại làm cho cuộc sống của mình trôi qua khó khăn như thế đây?

      Đến Hongkong, Lý Thái liền chuyện làm ăn cùng Đoạn Tuấn Hiền, Hàn Na tự mình chạy chơi, chỉ để lại Ngải Hiểu Giai, cho nên liền xử lý công việc trước, khảo sát thị trường Hương Cảng.

      Buổi trưa, Đoạn Tuấn Hiền gọi điện thoại cho , "Em ở đâu?" "Cửu Long." Ngải Hiểu Giai nhìn đường, quả nhiên nhiều năm như vậy vẫn có thay đổi.

      "Tôi ở Trung Hoàn, em muốn tới đây dùng cơm ?" Đoạn Tuấn Hiền lo lắng có làm việc mà quên ăn cơm hay .
      xixon thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 4.3


      Từ Cửu Long đến Trung Hoàn vẫn có chút xa, bởi vì bữa cơm, sau đó còn phải ngồi xe trở lại nơi này, Ngải Hiểu Giai quyết định vẫn là muốn.

      "Thôi, chính tôi tùy tiện ăn chút ở bên này là được, chạy tới chạy lui lãng phí thời gian." "Được rồi, vậy em nhất định phải ăn cơm, nếu để cho tôi biết em để mình đói bụng, ngày mai tôi cho phép em hành động đơn độc mình." Đoạn Tuấn Hiền uy hiếp .

      Ngải Hiểu Giai liền cảm thấy ấm lòng, những lời này mặc dù mang theo uy hiếp, nhưng lại tràn đầy quan tâm, Đoạn Tuấn Hiền cũng chỉ muốn để cho ăn cơm mà thôi.

      "Biết." mang theo tươi cười , sau khi cúp điện thoại xong Ngải Hiểu Giai mới biết, ra mình dần dần bắt đầu thói quen có tồn tại của Đoạn Tuấn Hiền cùng với quan tâm của rồi.

      Ngải Hiểu Giai vòng vo hai con đường, tìm được quán trà mà thời sinh viên còn làm công khi học đại học ở Hongkong, nghĩ tới bao lâu như vậy, mà quán vẫn còn, lão bản vẫn ở đây.

      Bà chủ là người rất dễ chuyện, rất nhiều hàng xóm láng giềng đều thích đến tiệm ăn, mà quán trà ở Hongkong có nhiều đếm xuể, mỗi gian đều có những nét riêng biệt, đây chính là đặc hữu văn hóa quán trà ở Hongkong.

      Ngải Hiểu Giai vào trong tiệm, bà chủ cũng ngẩng đầu lên câu hoan nghênh, tới trước mặt bà chủ chọn ly trà sữa, lúc này bà chủ mới ngẩng đầu lên, ngờ bà chủ còn nhận ra được , dùng tiếng phổ thông : " phải là Hiểu Giai sao?" "Bà chủ, còn nhận ra được tôi à?" Ngải Hiểu Giai tại nơi lớn lên, cho nên vừa mở miệng chính là tiếng Việt - Quảng Đông"Dĩ nhiên, là nhân viên thứ hai trong tiệm của tôi ở vùng khác." Lão bản chào hỏi Ngải Hiểu Giai rồi ngồi xuống, cho phục vụ đem bữa ăn của lên.

      Lão bản ngồi xuống ghế đối diện Ngải Hiểu Giai"Tại sao trở lại? Tôi cho rằng sau khi tốt nghiệp đại học trở lại Đài Loan làm việc." "Đúng vậy, tôi đến đây công tác, mấy ngày nữa còn phải trở về." Ngải Hiểu Giai rất ưa thích lão bản.

      Lão bản hiểu " năm đó sau khi kết hôn cũng rất ít tới, muốn tới gặp tôi sao!" Ngải Hiểu Giai có chút ngượng ngùng, sau khi kết hôn ở khá xa, căn bản là có biện pháp thường ngồi xe qua lại, hơn nữa bình thường cũng muốn học, sau khi tan lớp còn phải về nhà chăm sóc Đoạn Tuấn Hiền, cho nên cũng có quá nhiều thời gian.

      " xin lỗi nha, sau khi kết hôn quả tôi có rất nhiều chuyện phải làm." "Vậy hai người có xảy ra chuyện gì chứ? Hình như là năm năm trước, có đoạn thời gian chồng thường bay tới Hongkong, còn đặc biệt đến ngồi trong tiệm, vẫn ngồi rất khuya mới , sắc mặt của ta vẫn luôn tốt, tôi hỏi ta có chuyện gì xảy ra, nhưng ta chỉ hỏi tôi có biết ở đâu hay ? Tôi liền biết." Lão bản đem chuyện năm đó cho Ngải Hiểu Giai.

      Ngải Hiểu Giai rất kinh ngạc, năm đó Đoạn Tuấn Hiền vẫn luôn chờ ở chỗ này?
      "Có phải các người xảy ra chuyện gì hay ?" Lão bản quan tâm hỏi.

      Ngải Hiểu Giai lộ ra tia cười khổ " năm năm trước Chúng tôi ly hôn." Lão bản hiển nhiên sớm hiểu "Coi như hai người ly hôn, nhưng hình như ta còn ." Ngải Hiểu Giai hiểu, tại sao lão bản biết Đoạn Tuấn Hiền còn ?

      " thực tế mỗi năm ta cũng đều tới nơi này, mặc dù chỉ ngồi ở chỗ này chút, nhưng rất dễ nhận thấy ta muốn biết tin tức của , mà ở Hongkong ta chỉ biết ở nơi này, trừ tới nơi này chờ , ta có bất kỳ biện pháp nào." Lão bản ra bí mật những năm này. d

      Ngải Hiểu Giai rất kinh ngạc cũng rất cảm động, cho là sau khi bọn họ ly hôn, Đoạn Tuấn Hiền quan tâm tới nữa, tức giận muốn thấy , nhưng lại tìm , coi như phạm vi rất , chỉ là đợi, nhưng Đoạn Tuấn Hiền vẫn đợi .

      Ngải Hiểu Giai khổ sở khóc, tại sao mình lại biết muộn như vậy? Nếu như sớm biết Đoạn Tuấn Hiền đợi, sớm trở lại, lòng của vẫn nén được cảm giác đối với , đối với còn , bây giờ mới biết, ra hai người bọn họ còn đối phương.

      "Trong lòng của cũng bỏ được ta phải sao?" Lão bản cảm thấy hai người này đáng thương.

      "Tôi bỏ được, nếu như phải giữa chúng tôi xảy ra trở ngại, tôi cũng rời , nhưng cái trở ngại này quá mạnh mẽ, coi như tại tôi trở về bên cạnh ấy , tôi cũng bị đuổi , tôi xứng với ấy." Lời của Mẹ Đoạn năm đó còn văng vẳng bên tai, thể bởi vì thương mà phá hủy , Đoạn Tuấn Hiền có tiền đồ rộng lớn, nhưng có gì cả.

      "Nếu như đó là trở ngại chính là dám bước lên trước ,đó cũng chỉ lấy cớ phải sao? Lấy ra chút dũng khí lên để phải rất tốt sao? Chân ái phải dễ dàng tìm được như vậy, nhất định phải quý trọng." Lão bản khuyên Ngải Hiểu Giai để xuống những thứ cần thiết. d

      Coi như là lấy cớ, còn gia thế, tất cả thiên kim nhà giàu xuất bên cạnh Đoạn Tuấn Hiền, có thể vượt qua được chướng ngại đó sao?

      Chủ nhật, bốn người cùng đồng hành, mấy ngày nay Hàn Na tự chơi qua biết bao nhiêu chỗ, nhưng vẫn la hét phải xem đại học Đoạn Tuấn Hiền trước kia chút, Ngải Hiểu Giai lo lắng quan hệ của hai người bị người khác nhìn ra, nên .

      Nhưng cuối cùng vẫn cưỡng lại được Đoạn Tuấn Hiền, nếu như , Đoạn Tuấn Hiền cũng , vậy chuyện giữa bọn họ vẫn bị người khác biết, Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy, quan hệ của bọn họ có thể bị Hàn Na cùng Lý Thái biết hay cũng làm sao, chỉ muốn ôn lại cảm giác năm đó.

      Hàn Na xem đại học mà Đoạn Tuấn Hiền học, bắt đầu suy nghĩ lung tung, có phải Đoạn Tuấn Hiền thay đổi cái nhìn đối với hay , cho nên khi lên địa điểm, cũng đồng ý?

      "Tuấn Hiền, học đại học ở đây từng ai ?" Hàn Na tò mò, giống các hoa hoa công tử, thời đại học chỉ nghĩ chuyện đương, mặc dù vẫn chưa từng thấy qua Đoạn Tuấn Hiền thân mật cùng phụ nữ nào.
      Đoạn Tuấn Hiền nhìn Ngải Hiểu Giai cái, phát mặt của tự chủ đỏ lên.

      "Đương nhiên là có, đó là người phụ nữ tôi cho rằng cả đời phải đối xử tốt với ấy." Đoạn Tuấn Hiền thẳng thắn . lòng của Ngải Hiểu Giai nhanh chóng dậy sóng, cả đời đều phải đối xử tốt? nghĩ như vậy sao?
      Hàn Na tò mò, rốt cuộc là nào mới có thể lấy được lòng của Đoạn Tuấn Hiền?"Vậy hai người quen biết thế nào? Thế nào chung với nhau?" Lý Thái cũng có chút tò mò, bởi vì cho tới bây giờ Đoạn Tuấn Hiền cũng chưa có qua cuộc sống lúc đại học, hơn nữa lúc học ở nước Mĩ, bên cạnh cũng chưa có phụ nữ nào, "Đúng vậy, chưa từng nghe ." Ngải Hiểu Giai cảm thấy lúng túng, có ai biết lúc đó hai người ở chỗ này quen biết.

      "Ở trong sân trường quen biết, bởi vì tôi trốn lớp cho nên nhìn thấy ấy, cảm giác ấy rất độc, nhưng ấy lại mỉm cười nhìn lá cây sân, khi đó tôi liền cảm thấy này rất đặc biệt, cho nên mới tới gần ấy." Đoạn Tuấn Hiền dẫn bọn họ tới chỗ đó, kể về chuyện xưa của cùng Ngải Hiểu Giai .

      "Chúng tôi hàn huyên lâu, tôi chưa bao giờ biết tôi cũng có thể tán gẫu với xa lạ lâu như vậy, lúc chúng tôi về, tôi ngày mai ấy cũng ngồi ở chỗ này chờ tôi, nhưng ngày thứ hai ấy lại có tới, mà tôi lại chờ ở chỗ này buổi chiều." "Vậy tức giận sao? Lại có thể có người cho leo cây." Hàn Na nhìn Đoạn Tuấn Hiền bình thường đều nổi giận đối với , cũng tin nổi giận đối với kia.

      Ngải Hiểu Giai cũng nhớ tới cảnh tượng Đoạn Tuấn Hiền tức giận tới tìm , tựa như đầu gấu sư tử bị chọc giận, nở nụ cười nhạt nhòa. Cái nụ cười này của Ngải Hiểu Giai bị Lý Thái thấy được, có cảm giác người ngồi ở chỗ này năm đó chính là Ngải Hiểu Giai, chỉ là nếu đổi thành Lý Thái, cũng bởi vì nụ cười của Ngải Hiểu Giai mà thích , nhưng mặc kệ Lý Thái có tình cảm như thế nào đều hữu dụng, Ngải Hiểu Giai vẫn rất xa lánh đối với .

      "Dĩ nhiên tức giận, mấy ngày kế tiếp vì tìm kiếm ấy ở nơi nào mà tôi càng tức giận, chẳng qua là khi tìm được ấy, thấy ấy, toàn bộ lửa giận cũng có, trong đầu tôi chỉ có ý tưởng, tôi thích ấy rồi." Hàn Na hiểu, kia đều để ý tới , tại sao Đoạn Tuấn Hiền lại dễ dàng đối phương như vậy, mà ấy là người của sao, có phải đàn ông đều như vậy hay ? Chỉ có của mình thích mới gọi là thích, người khác thích mình chính là giả đây?

      "Ngày hôm đó tôi thổ lộ với ấy, ấy rất kinh ngạc, nhưng cuối cùng ấy vẫn khuất phục." Đoạn Tuấn Hiền nhìn Ngải Hiểu Giai, lộ ra nụ cười tà ác .

      Ngải Hiểu Giai đỏ mặt, đó là bởi vì cường hôn , buộc phải đồng ý, cũng phải là thích mới đồng ý.

      Đây chính là mở đầu bọn họ gặp nhau rồi sau đó nhau, ở trong trường học này nhớ lại rất nhiều hồi ức mà bọn họ chung với nhau, khiến Ngải Hiểu Giai cũng khỏi thương cảm, nếu như lúc ấy bọn họ có kết hôn, vẫn nhau như vậy, đến thời điểm tốt nghiệp đại học, có phải khác hay , vừa tốt nghiệp liền chia tay hay ? Đáng tiếc bọn họ bất đồng, bọn họ đến từ cùng thành phố, bọn họ còn có thể gặp nhau, tựa như chuyện Đoạn Tuấn Hiền thu mua công ty . diễn
      Lý Thái phát nụ cười Đoạn Tuấn Hiền đối với Ngải Hiểu Giai , cảm thấy rất kỳ quái, nhưng lại biết nơi nào ổn. Hàn Na muốn nghe, bởi vì cảm thấy trong lòng mình khó chịu, nghe Đoạn Tuấn Hiền chuyện xưa cùng khác, luôn thoải mái.

      "Chúng ta thôi." Hàn Na đùa bỡn trước.

      Lý Thái muốn cùng Ngải Hiểu Giai sóng vai , nhưng lại thấy Đoạn Tuấn Hiền tới bên người Ngải Hiểu Giai, thấy vậy liền trợn mắt nhìn Đoạn Tuấn Hiền cái, về phía trước mấy bước, mà Đoạn Tuấn Hiền cũng đuổi theo ở đây phía sau.

      Lý Thái có chút dám tin tưởng hình ảnh mà mình thấy, phải giữa bọn họ có cái gì chứ? Từ vừa mới bắt đầu, Đoạn Tuấn Hiền muốn công tác cùng Ngải Hiểu Giai, cảm thấy có cái gì đúng, lúc nào hai người bọn họ lại thân mật như vậy?
      xixon thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5.1:



      Mấy người định ăn cơm, nhưng bởi vì quy định ở Hương Cảng rất nhiều, vị trí đậu xe thường cách chỗ ăn cơm rất xa, cho nên bọn họ tùy chọn nhà hàng gần đây.

      Đoạn Tuấn Hiền phát chiếc bánh ngọt ở xe đẩy bên đường, vội vàng xin lão bản làm, Hàn Na cùng Lý Thái cũng có ăn loại này, liền vội vàng hỏi đây là cái gì.

      Đoạn Tuấn Hiền có mở miệng, chỉ muốn mua cho Ngải Hiểu Giai ăn mà thôi, trước kia bọn họ thường ăn vặt như vậy, vốn thích ăn những thứ này, nhưng bởi vì Ngải Hiểu Giai bỏ được, cho dù như thế nào cũng muốn ăn đủ no, cho nên thường ở ven đường ăn mấy thứ linh tinh coi như bữa ăn.

      Ngải Hiểu Giai nhìn bánh trứng gà lâu chưa ăn, ngờ Đoạn Tuấn Hiền còn nhớ , nhớ thích ăn những thứ gì.

      "Loại đồ ăn ven đường này có thể ăn ? lo lắng vệ sinh sao?" Hàn Na dám nếm thử, đồng thời cũng dám tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền ăn quán ăn ven đường.

      Lão bản hiển nhiên nghe hiểu được tiếng phổ thông, mất hứng mấy câu, Ngải Hiểu Giai liền vội vàng .

      " ra cũng biết tiếng Việt ngữ ." Lý Thái kinh ngạc, trước còn lo lắng mình ở Hương Cảng bị lạc đường.

      "Ừ, trước kia học qua." Ngải Hiểu Giai chợt cảm thấy hối hận, lại ở trước mặt họ biểu lộ ra.

      Đoạn Tuấn Hiền cũng rất vui vẻ, cầm lên hai phần trứng gà phần cho Lý Thái, sau đó cầm phần khác, từ bên trong lấy ra lòng trứng gà nóng, đưa tới khóe miệng Ngải Hiểu Giai, Ngải Hiểu Giai cảm thấy lúng túng, tại sao có thể làm như vậy?

      muốn cự tuyệt, nhưng lại dùng tiếng Việt ngữ : " phải em rất thích ăn món này sao? Tôi chỉ mua hai phần, em phải ăn chung cùng tôi, em cũng chưa có ăn gì." Lão bản ở bên cười ngừng, hai người xứng đôi.

      Lý Thái cùng Hàn Na hoàn toàn nghĩ tới Đoạn Tuấn Hiền vì Ngải Hiểu Giai mà làm vậy, bọn họ rất kinh ngạc nhìn , mặc dù bọn họ nghe hiểu lời của lão bản, nhưng từ nụ cười kia cũng có thể cảm giác được bọn họ là có tình cảm.

      Ngải Hiểu Giai cự tuyệt ăn" thôi, lúc nữa là đến bữa ăn chính rồi, còn ăn những thứ đồ này làm gì." " phải trước kia em rất thích ăn sao? muốn ăn sao?" Đoạn Tuấn Hiền cười uy hiếp .

      Ngải Hiểu Giai cảm thấy rất lúng túng, ràng có người khác ở đây, nếu tiếp tục như vậy mọi người biết quan hệ của bọn họ mất, nhưng nhìn nét mặt Đoạn Tuấn Hiền, dù người khác có biết hay đều sao cả.

      "Tốt lắm, làm khó em, ăn ." Đoạn Tuấn Hiền mất hứng, Ngải Hiểu Giai ràng muốn công khai quan hệ của họ trước mặt mọi người, làm sao lại biết.

      Nhưng mà điều này cũng bởi vì quan hệ bọn họ còn chưa có xác định, ra cũng chỉ là quan hệ vợ trước cùng chồng trước mà thôi, nếu Ngải Hiểu Giai lo lắng như vậy, vậy hãy để danh chính ngôn thuận trở thành người phụ nữ của , như vậy chạy trốn nữa.

      Hàn Na tức giận đoạt lấy trứng gà từ tay Ngải Hiểu Giai, "Cái này là của tôi đấy." Ngải Hiểu Giai cảm thấy lời Hàn Na đồng thời muốn tuyên cáo, Đoạn Tuấn Hiền là của ta, trong lòng bắt đầu cảm thấy thoải mái.

      Lý Thái đem ít bánh của mình đưa cho Ngải Hiểu Giai, "Ăn ." "Cám ơn." tại có tâm tình để ăn uống.

      " và Tuấn Hiền có chuyện gì vậy?" Lý Thái biết có vài lời nên hỏi, nhưng nhịn được.

      Ánh mắt của Ngải Hiểu Giai toát ra tia khổ sở, nhưng che giấu rất nhanh " có chuyện gì, ấy cũng chỉ là cố ý chỉnh tôi mà thôi, đại khái muốn kích thích Hàn Na." Là thế này phải ? Lý Thái nghĩ thầm Đoạn Tuấn Hiền sớm tỏ là, thích Hàn Na rồi, cho nên thể nào dùng người khác để kích thích ta, rốt cuộc hai người có chuyện gì xảy ra đây? Ngải Hiểu Giai mới vừa toát ra vẻ mặt khổ sở là cái gì?

      Lý Thái muốn làm cho khí quá kỳ quái liền "Hoá ra là như vậy, chỉ là giống như rất quen thuộc Hongkong, trước kia tới sao?"

      " tới đoạn thời gian, Việt ngữ cũng là học khi đó." trong lòng Ngải Hiểu Giai thoáng thở phào nhõm, tối thiểu Lý Thái có hoài nghi rồi.

      "Thiệt là, tôi còn tưởng rằng có thể dẫn thăm quan, kết quả mới chính là chủ nhà, bậy giờ địa vị phải đổi lại rồi." Lý Thái khôi hài mà .

      Ngải Hiểu Giai cười " ngày mai chúng ta về, còn có thể chỗ nào chơi." " theo nơi nào tôi đều cảm thấy vui." Lý Thái hề kiêng dè mà , Ngải Hiểu Giai ngược lại có chút ngượng ngùng trả lời.

      "Các ngươi còn nhanh lên chút?" Đoạn Tuấn Hiền thấy hai người ở phía sau, chậm quá lại còn cười, cảm thấy vui, vội vàng thúc giục, Ngải Hiểu Giai cùng Lý Thái chỉ có thể tạm ngừng chuyện với nhau vội vàng đuổi theo.

      Ngải Hiểu Giai ở trong phòng thưởng thức cảnh đêm xinh đẹp ở Hongkong, lại bị tiếng chuông cửa cắt đứt, tiến lên mở cửa, lại thấy là Đoạn Tuấn Hiền.

      " với tới chỗ." Đoạn Tuấn Hiền mang theo tia cười .

      " đâu?" Ngải Hiểu Giai thấy hai người khác, chỉ có .

      Đoạn Tuấn Hiền lôi kéo tay ra cửa " biết."

      " nên như vậy ..., nếu bọn họ ra thấy tốt lắm." cảm thấy rất kỳ cục, dù sao đây là nơi công cộng, cũng phải là nơi riêng tư , ở chỗ này lôi lôi kéo kéo tốt.

      Đoạn Tuấn Hiền lại bình chân như vại "Bọn họ sớm ra ngoài, có ở khách sạn." Này mới khiến Ngải Hiểu Giai buông lỏng chút, " muốn làm cái gì? Tôi muốn ra ngoài." Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hiểu Giai quá phiền toái, quá nhiều, liền trực tiếp khom lưng bế lên " cần sao, dù sao tại muốn cùng em ra ngoài." Ngải Hiểu Giai rất kinh ngạc, ngờ đột nhiên ôm lấy mình, vì sợ hãi nên vòng tay ôm lấy cổ Đoạn Tuấn Hiền " rất quá đáng, biết đoạn đường này có bao nhiêu người nhìn hay ?"

      "Thấy sao, dù sao em cũng từng là vợ của , nhưng chỉ ôm như vậy có làm sao." Đoạn Tuấn Hiền có chút nào ngại, Ngải Hiểu Giai đỏ mặt nhìn , có phải da mặt quá dầy rồi hay hả ?
      Cửa khách sạn dừng chiếc xe, Đoạn Tuấn Hiền trực tiếp đem nhét vào trong xe, sau đó lên xe lái , Hàn Na cùng Lý Thái mới vừa từ bên ngoài trở lại, nhìn thấy hai người bọn họ lên xe rời .

      "Bọn họ đâu?" Hàn Na hỏi Lý Thái.

      " biết." Lý Thái cũng hiểu.

      Ban ngày sau khi Hàn Na thấy hành động thân mật của Đoạn Tuấn Hiền đối với Ngải Hiểu Giai, nhìn thấy Ngải Hiểu Giai cảm thấy ghét, tại lại nhìn thấy bọn họ đơn độc hai người ra cửa rất yên tâm, lập tức ngăn cản chiếc xe muốn theo sau, Lý Thái cũng liền vội đuổi theo.

      Đoạn Tuấn Hiền lái xe chở Ngải Hiểu Giai đến nơi trước kia từng cầu hôn , công viên Hải Dương.

      Ngải Hiểu Giai hiểu nhìn Đoạn Tuấn Hiền, tại sao muốn mang tới nơi này? Hơn nữa sau khi xuống xe thấy chung quanh đều đen kịt, có chút sợ, " dẫn tôi tới nơi này làm gì?"

      "Đương nhiên là có chuyện mới đem em tới." Đoạn Tuấn Hiền tiến lên dắt tay Ngải Hiểu Giai, tới cửa công viên.
      xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :