1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước của tổng tài - Kim Huyên (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 4.2

      Xa nhau hai tháng, tích luỹ nhiều dục vọng chính là rất kinh người. Ôn Lực Nhã hầu như đến thời gian ánh rạng đông ra mới mệt đến mê man, còn ngủ cho đến bất tỉnh nhân toàn bộ, ngay cả buổi sáng hơn chín giờ, ngay cả điện thoại di động bên trong ví da nàng đặt ở phòng khách vang nhiều lần cũng nghe thấy.

      Tề Thác bực mình đứng dậy xuống giường đến phòng khách tiếp điện thoại, lại lần nữa quay trở lại nằm giường, thân thủ đem nàng ủng tiến trong lòng, những động tác này nàng bất tri bất giác biết.

      Đồng hồ báo thức bên cạnh đầu giường tích tắc di chuyển, mặt trời ngoài cửa sổ lệch theo vị trí đông thong thả mà lướt qua đỉnh, tiếp tục di chuyển sang tây.

      Thời gian sắp đến buổi chiều chút năm mươi phân, trầm miên mỹ nhân ngủ rốt cục khẽ giật mình, sau đó chậm rãi mà tỉnh lại.

      Nàng mở mắt trước nhàng mà vỗ vài cái , sau đó mới chậm rãi mở mắt.

      Nàng trùng mắt nhìn, khi thấy Tề Thác, đối mỉm cười.

      ” Lão công sớm an.” Nàng nỉ non , thói quen ngẩng đầu lên, tại cằm hôn môi cái.

      Lâu quá gặp ấm áp ngực trận thít chặt, Tề Thác nhịn được buộc chặt cánh tay đem nàng cả người ôm vào trong lòng, cái xoay người đặt ở phía , hai người nhất thời dường như khối dính sát vào nhau cùng chỗ.

      làm cái gì?” Ôn Lực Nhã giọng cười .

      muốn niệm em.” hôn môi của nàng.

      ” Có cái gì hảo tưởng, ta điều phải…” Nàng khẽ cười , sau đó đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên nhớ tới bọn họ trước kia từng xa nhau thời gian nhiều tháng, cùng với -

      ” Trời ạ, tại mấy giờ?” Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hướng đầu giường.

      ” Làm sao vậy?”

      ” Hai giờ! Điều này sao có thể?” Nàng giãy dụa người, nhưng lại ôm nàng chịu buông tay. “Lão công, ngươi mau buông tay, mau buông tay!”

      ” Em muốn đâu?” hỏi.

      ” Em muốn tới cửa hàng nha, trời ạ, cửa hàng mới khai trương mà thôi, kết quả ngay cả thông báo nghỉ cũng có -“

      ” Có thông báo.” Tề Thác đột nhiên cát ngang lời của nàng.

      ” Cái gì?” Nàng dừng lại, mờ mịt nhìn về phía .

      ” Bạch Lăng 9 giờ gọi điện tìm em, có thỉnh nàng tìm lý do nghỉ bán dán ở cửa hàng.”

      Ôn Lực Nhã kinh ngạc trợn to hai mắt, nhìn được la lên: ” lúc đó gọi em tỉnh lại?”

      ” Em mệt chết .”

      ” Em…”

      ” Tối hôm qua làm em mệt chết .”

      Nhớ tới tối hôm qua, nàng kiềm chế được mặt đỏ, nhất thời hờn dỗi trừng cái. Song hoàn hảo trong cửa hàng có dán thông báo nghỉ, vậy là đủ rồi.

      Nàng nằm quay vào trong lòng , đem khuôn mặt tựa cổ vai , sâu mà hít thở. Nàng rất thích mùi vị của , rất nhớ hương vị chỉ thuộc về .

      ” Tối hôm qua thực đem em mệt muốn chết rồi đúng hay ?” Tề Thác vỗ về lưng trần của nàng, trong giọng tồn tại đại nam nhân thỏa mãn.

      Còn dám ! Nàng khẽ nện cái làm như trả lời.

      ” Vì sao muốn mở cửa hàng bánh? Trước đây chưa từng có nghe em qua, em có ý nghĩ như vậy hoặc kế hoạch.” Sau khi khẽ cười tiếng tò mò hỏi.

      ” Trước đây bản thân em cũng nghĩ tới.” Nàng .

      ” Vậy sao trong vòng hai tháng ngắn ngủi lại mở cửa hàng Lực Nhã?”

      ” Đó là bởi vì có Bạch Lăng cùng mọi người hỗ trợ quan hệ.”

      ” Hỗ trợ là chuyện, nhưng người quyết định muốn mở cửa hàng bánh hẳn là em chứ?”

      ” Đó là bởi vì ngoại trừ làm bánh ra, em cái gì cũn biết.”

      Sau khi Tốt nghiệp đại học phần công tác đầu tiên của nàng chính là khi trợ lý nghiệp vụ, nhưng bởi vì nàng thực có chút vụng về, làm nửa năm từ chức.

      Sau đó tựa như từng bước sai, từng bước như nhau, nàng làm việc lúc chìm lúc nổi ba năm, thay đổi bốn công ty, cuối cùng mới gặp phải giữ chức tổng tài công ty khoa học kỹ thuật này, hai người bởi vì người có kiện ô long cùng xuất tiến tới mến nhau, kết hôn, kết thúc cuộc đời tràn ngập vui buồn lẫn lộn lại chua xót huyết lệ.

      ” Ngươi, bệnh cũ tự coi mình lại tái phát.” Tề Thác mở miệng khẽ khiển trách.

      Ôn Lực Nhã kéo cánh môi dưới, thông minh cùng tranh luận.

      chung sau khi gặp Bạch Lăng, em cảm thấy ly hôn phụ nữ nhất định phải có công tác, khiến cuộc sống bản thân có trọng tâm, như vậy mới nghĩ ngợi lung tung. Cho nên sau khi cùng mọi người bàn bạc, chúng em quyết định mở cửa hàng bánh, cùng là bởi vì đó là chuyện duy nhất em biết làm, về phương diện khác là em muốn thử xem năng lực của bản thân, muốn chứng minh bản thân tuyệt đối phải người cái gì cũng sai, người cái gì cũng biết.”

      ” Em tuyệt đối phải cái gì cũng sai, người cái gì cũng biết, điểm này so với ai khác cũng ràng.” ôn nhu hôn môi nàng.

      ” Em cũng biết như vậy.” Nàng đưa tay vòng ôm , cảm giác có thể được thương, tiến tới gả cho , thực là may mắn và hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời này cưa nàng. Hoàn hảo chính mình kịp thời tỉnh ngộ lại, bằng nàng bây giờ nhất định còn thương tâm, chỉ có thể làm việc để bù vào trống rỗng.

      đến công tác…

      ” Lão công, ta muốn tiếp tục kinh doanh cửa hàng bánh, có thể chứ?” Ôn Lực Nhã hỏi. Nếu như tiếp tục làm phu thê, chuyện này nhất định phải cùng bàn bạc qua mới được, thể khư khư cố chấp, đây mới là phu thê.

      ” Em còn suy nghĩ chuyện chứng minh bản thân sao?”

      Nàng gật đầu. “Trừ lần đó ra, ở nơi nào nghe thấy các khách hàng khen ngợi bánh bích quy em làm ăn ngon, khiến em cảm thấy hảo vui vẻ là cao hứng.”

      đây tán thưởng có thể khiến em cảm thấy hài lòng, vui vẻ sao?” Tề Thác có chút ghen tị.

      ” Em phải có ý đó!”

      ” Vậy là có ý gì?”

      ” Em cảm thấy tại cửa hàng, có thể cho ưm tìm được sở khiếm khuyết của bản thân cho tới nay còn thiếu đó là tự tin!”

      ” Cho nên ở trong lòng lại được sao?”

      ” Ôi, biết em phải có ý đó.”

      ” Vậy là có ý gì?” như là cố tình đập phá bàn truy đến cùng.

      ” Lão công ~~~!” Nàng nhuyễn thanh hờn dỗi.

      phải đồng ý, mà là sợ em quá mệt mỏi, trải qua ngày hôm qua, lẽ nào em cảm thấy mệt sao?” Tề Thác lý do muốn cho nàng bỏ suy nghĩ này. là đại nam nhân chủ nghĩa cũng tốt, thích ăn dấm chua cũng được, chung có lẽ thích mình cảm giác của nàng, tuyệt muốn cùng người khác chia xẻ nàng.

      nha, nhiều người như vậy giúp em, làm sao lại mệt?”

      ” Người nào giúp em, vì sao phát ?”

      Bạch Lăng, Tiểu Vũ, Chỉ Linh cùng Trạm Na nha, làm sao có thể phát các nàng, các nàng cả ngày cũng trong cửa hang nha.”

      ” Ngoại trừ Bạch Lăng, ngoài ra ba người kia là ai? nhớ em có bằng hữu nào.”

      ” Các nàng xem như là bạn cùng phòng , tụi em cùng phòng cho thuê trong khu nhà trọ.”

      Tề Thác gật đầu. “Các nàng ngày hôm qua hẳn là đặc biệt hỗ trợ sao? có khả năng mỗi ngày đều đến chuyện hơn nữa tối trọng yếu là, xem chuyện nhà bếp hầu như đều là em mình làm.”

      ” Đây chẳng qua là vừa mới bắt đầu, chờ sau khi Tiểu Vũ bắt đầu phải chỉ là để mình em, hơn nữa tụi em cũng có dự định nếu như thực vội vàng tới được, mời hai người vừa làm vừa học sinh hoặc học nghề đến hỗ trợ. Được rồi, em có hay cùng , Tiểu Vũ là đối tác của em?”

      Nghe nàng như vậy căn bản là hoàn toàn có kế hoạch nha. Tề Thác ở trong lòng thở dài muốn cảm thấy có chút muốn vừa vô lực.

      Với sở chính mình khả năng kinh tế, thân là lão bà nàng căn bản là cần phải công tác mệt chết bản thân, chỉ cần phụ trách hưởng thụ, hứng thú dùng tiền là được, thế nhưng…

      ” Em thực rất thích phần công tác kia?” nhìn nàng hỏi.

      ” Ân.” Nàng lập tức dùng sức gật đầu.

      ” Vậy em phải đáp ứng việc.” vẻ mặt biểu tình nghiêm túc , khiến nàng cũng nghiêm túc theo đồng thời hồi hộp.

      ” Chuyện gì?”

      thể lão bà của ta mệt muốn chết rồi, bằng ta nỡ.”

      Ôn Lực Nhã sửng sốt, nghĩ tới đáp án như vậy, bên môi tươi cười chậm rãi mở, lan tràn đến, mảnh hạnh phúc mỉm cười.

      ” Hảo.” Nàng nhàng ôn nhu đáp ứng.

      ” Đáp ứng ta làm được.”

      Nàng ngửa đầu, phủ kín bằng nụ hôn.
      Last edited: 27/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.1

      ” Ôn tỷ, tốt, tốt -“

      Treo cửa hàng là cái chuông tiếng còn có vang lên, chợt nghe thực tập Tiểu Vũ lớn tiếng thanh ồn ào từ ngoài cửa truyền đến, từ xa đến gần cho đến khi cánh cửa được đẩy ra, phát ra chuỗi leng keng leng keng thanh, đồng thời lượng của nàng là lớn nhất.

      ” Ôn tỷ, tốt!”

      ” Chuyện gì tốt? Đại xa chợt nghe ngươi như vậy lên đường trở về.” Ôn Lực Nhã tò mò nàng.

      ” Tỷ biết bên cạnh ngõ gian cửa hàng bánh ngọt chưa?” Nàng thở hổn hển . Nàng là mạch chạy về.

      ” Biết.” Ôn Lực Nhã gật đầu, sau đó nhìn nàng “Ngươi có muốn hay trước thở chút rồi hãy nữa?”

      Tập Tiểu Vũ gật đầu, dùng sức thở hổn hển vài hơi thở mạnh, sau khi chờ hô hấp hơi bình thường chút, lúc này mới lại lần nữa mở miệng “Gian cửa hàng bánh ngọt kia rất hèn hạ, tỷ biết ? Bọn họ cũng học chúng ta bắt đầu mở bán bánh bích quy, nhưng lại dùng so với chúng ta thấp phần ba giá tiền để bán,, là hèn hạ!” Nàng thể ngừng mắng.

      ” Ai, Tiểu Vũ, ngươi đừng như vậy.” Ôn Lực Nhã ủng hộ sửa chữa cách của nàng.

      ” Nhưng là bọn thực rất hèn hạ, dù cho học chúng ta bán bánh bích quy, lại trả lại cho ta tước giá cả cạnh tranh, quả thực chính là hỗn đản!” Tập Tiểu Vũ là bực mình.

      ” Việc buôn bán vốn là như thế này, chúng ta ở chỗ này mở tiệm, kỳ thực cũng đoạt ít sinh ý của bọn họ nha.”

      ” Nhưng là chúng ta mở chính là tiệm bánh bích quy cũng phải tiệm bánh ngọt, sinh ý của bọn họ tốt liên quan gì chúng ta? Đó là vấn đề của bọn họ nha!”

      ” Giống nhau nhóm khách hàng, giống nhau có thể món tiêu phí kim ngạch (tiền), nhưng khách hàng có thể lựa chọn mua cái gì hơn, đối với nhà chi nhánh lân cận đương nhiên là có ảnh hưởng.”

      ” Nếu như muốn như vậy, vậy bọn họ càng phải tự kiểm điểm, chính bọn họ có bản lĩnh, làm chi trách chúng ta nha? Đây đều là bản lĩnh của thời buổi, người thích ứng được sinh tồn, được đào thải.”

      ” Cho nên bọn họ tại suy nghĩ biện pháp sinh tồn nha.”

      ” Nhưng là bọn họ dùng phương pháp này rất hèn hạ!” Tập Tiểu Vũ nắm chặt nắm tay kêu lên, vẫn là vẻ mặt giận dữ thể kiềm nén biểu tình tức giận.

      ” Được rồi, đừng nóng giận. Ngươi phải mua cơm trưa cho chúng ta sao? Cơm trưa đâu? Sao thấy được?” Ôn Lực Nhã đem ánh mắt chuyển qua hai tay trống của nàng.

      Tập Tiểu Vũ chút sửng sốt, sau đó trừng mắt nhìn, mới lộ ra vẻ mặt biểu tình xấu hổ. “Xin lỗi, ta giận đến quên mua.”

      Ôn Lực Nhã khẽ cười tiếng, ôn nhu : “Nhanh mua sao, bụng ta thực đói bụng.”

      ” OK, ta lập tức , lập tức quay lại. Xin lỗi, Ôn tỷ, tỷ đợi ta sau chút, sau chút tốt rồi.”

      Nàng vừa , bên giống nhanh chóng lao ra khỏi tiệm , trong nháy mắt hình bóng liền biến mất.

      Dáng tươi cười mặt của Ôn Lực Nhã thân ảnh của nàng cùng biến mất, nhìn trong cửa hàng cái bao đóng gói đẹp đẽ bánh bích quy thủ công, nàng khỏi than tiếng.

      Hoá ra đây là nguyên nhân nha, thảo nào hai ngày này khi đóng cửa, cuối cùng bánh bích quy còn lại bán được, nàng rốt cục biết vấn đề ở nơi nào.


      ” Ai !”

      ” Thế nào, mệt chết ạ?” Buổi tối sau khi đóng cửa, đường Tề Thác tới đón Ôn Lực Nhã tan tầm về nhà đột nhiên mở miệng hỏi nàng như vậy.

      Từ khi nàng nguyện ý lại lần nữa gả cho , bọn họ lập tức lần nữa kết hôn, bổ sung đăng ký hai người lại hạnh phúc cùng chỗ.

      Nàng mờ mịt quay đầu nhìn . “ nha, vì sao như vậy?”

      ” Bởi vì em vừa thở dài rất lâu, giống như thần sắc mệt chết .”

      ” Hả?” Nàng hoàn toàn biết bản thân vừa có lên tiếng than.

      ” Có đúng hay xảy ra chuyện gì?” Tề Thác cầm tay dang ra của nàng lo lắng hỏi.

      ” Kỳ thực cũng phải việc lớn gì.” Nàng do dự .

      ” Tuy rằng phải việc lớn, thế nhưng đích là có việc phát sinh đúng ? ra , may ra có thể giúp em giải quyết ác.”

      ngại công tác của mình đủ vội vàng à?” Ôn Lực Nhã trong lòng cảm động, nhưng muốn phiền toái .

      ” Công tác vội vàng nữa cũng muốn giúp lão bà dấu giải quyết khó khăn, đây là thể thương.”

      Nghe dùng khẩu khí nghiêm túc như vậy, nàng nhịn được khẽ cười ra tiếng.

      ” Việc này em bản thân hội nghĩ biện pháp giải quyết, cần lo lắng nữa.” Nàng muốn tăng thêm công tác cùng phiền não cho .

      ” Em biết có câu gọi là đoàn kết chính là sức mạnh ? Ngoan, đem vấn đề ra, chúng ta hai người cùng nhau nghĩ biện pháp chung quy so với em người nghĩ nát óc tốt hơn.” Tề Thác hướng dẫn từng bước ôn nhu khuyên nhủ.

      ” Ai, việc này có biện pháp giải quyết rồi.” Dù sao khác nghề như cách núi, phải sao?

      ( trong nghề biết tình hình nghề đó)

      ” Hắc, coi thường lão công em như thế hả?”

      ” Điều phải coi thường, mà là thực có biện pháp giải quyết.”

      ” Em cũng còn có đem vấn đề ra, thế nào biết có biện pháp giải quyết? nghe chút , xảy ra chuyện gì?” bộ vẻ mặt phóng ngựa tới được ra, ý chí chiến đấu vang dội đây!

      là, làm sao ngược lại kích thích khởi ý chí chiến đấu chứ? Nàng quả thực dở khóc dở cười, nhưng biết cá tính lão công khi quyết định quyết tâm đạt được mục đích thể, cho nên thể làm gì khác hơn là khiến nàng ra chuyện phiền não.

      có gì, phụ cận tiệm của em nguyên là có tiệm chuyên kinh doanh bánh ngọt, nay bọn họ đột nhiên theo chúng ta như nhau cũng bán bánh bích quy thủ công, nhưng lại dùng phương pháp ít lãi tiêu thụ mạnh này bán đoạt sinh ý, gần như đoạt phần ba sinh ý trong tiệm.”

      phần ba? Nhiều như vậy? “Tề Thác nghe xong có chút kinh ngạc.

      ” Ân.”

      ” Bọn họ bánh bích quy có khả năng so với em ăn ngon hơn? Dù cho ít lãi tiêu thụ mạnh cũng đến mức có thể cướp phần ba sinh ý của em mới đúng.”

      có biện pháp, bây giờ kinh tế suy thoái, cho dù đồ ăn ngon lắm, nhưng chỉ cần nhìn vào giá rẻ đủ hấp dẫn, đặc biệt là phát đào viên và Đài Bắc tuy rằng khoảng cách phải rất xa, thế nhưng vẫn có thói quen chi tiêu của người nghèo, ở đây người tiêu dùng chọn mua giá rẻ.” Người có tiền mua hàng tốt dù sao vẫn là số ít.

      ” Như vậy em muốn đem giá cả bánh bích quy trong tiệm em hạ thấp, theo chân bọn họ như nhau sử dụng phương thức ít lãi tiêu thụ mạnh để bán sao?” Tề Thác hỏi.

      ” Em muốn làm như vậy.” Ôn Lực Nhã lắc đầu, “Bánh bích quy thủ công bán chính là đặc biệt ngon, nếu như trọng tiêu lượng, mất ý nghĩa của bánh bích quy thủ công, vậy bằng trực tiếp đồ ăn từ nhà máy tiền lời hàng hóa, như vậy vừa có thể tiết kiệm thòi gian và chi phí.”

      ” Cho nên em thỏa hiệp về giá cả phải ?”

      ” Em tính toán qua chi phí, bánh bích quy giá nhất định rất hợp lý, thể rẻ hơn nữa.”

      ” Nếu để cho em cắt bớt nguyên liệu -“

      ” Làm sao có thể như vậy? Em tuyệt đối làm như vậy!” Nàng kích động phản đối.

      biết, cho nên muốn chính là, nếu để cho em cắt bớt nguyên liệu là thể.” Tề Thác nhìn nàng cái, sau đó vẻ mặt biểu tình có chút suy nghĩ với nàng : “Cho nên nay chỉ còn lại có biện pháp.”
      Last edited: 27/9/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.2:

      biết, cho nên muốn chính là, nếu để cho em cắt bớt nguyên liệu là thể.” Tề Thác nhìn nàng cái, sau đó vẻ mặt biểu tình có chút suy nghĩ với nàng : “Cho nên nay chỉ còn lại có biện pháp.”

      ” Biện pháp gì?” Nàng khẩn cấp hỏi.

      ” Nghĩ biện pháp mở mang khách nguyên mới.”

      Nàng đồng ý gật đầu. “Phương pháp này em kỳ thực cũng nghĩ qua, nhưng mà lúc trước mở tiệm, chính em từng phát tờ rơi cũng làm qua hoạt động, có thể thu hút khách nguyên phụ cận tụi em cũng mời chào qua, em thực nghĩ ra còn có thể nơi nào thu hút khách nguyên mới.”

      Internet chưa?”

      ” Internet?” Nàng ngây người ngẩn ngơ, ” Em biết internet phải làm như thế nào, huống hồ lại chưa ăn qua bánh bích quy của em, làm sao có thể chịu tiêu tiền đến mua chứ?”

      ” Về điểm này giao cho làm đủ rồi.” Tề Thác lấy biểu tình mười phần tự tin nhận phần công tác này, “Ngày mai làm trăm phần giống lần trước bắt đầu hoạt động khi tặng bánh bích quy cho . Đương nhiên, trả tiền.”

      ” Lão công, muốn làm cái gì?” Ôn Lực Nhã hoài nghi hỏi.

      ” Này em cũng đừng quản, ngày mai chuẩn bị cho tốt trăm phần bánh bích quy kia. Sau đó gọi điện thoại cho , phái người lấy.”

      Ôn Lực Nhã tiếp tục với vẻ mặt hoài nghi, trong lòng nhịn được nghĩ, rốt cuộc muốn làm đây nha?

      Kỳ thực phương pháp làm của Tề Thác rất đơn giản, đó chính là sử dụng lực lượng viên chức công ty truyền bá đến thay cửa hàng của lực nhã quảng cáo.

      tin tưởng vàng sợ lửa chỉ cần thức ăn ngon, có người nghiện, nguyện ý dùng tiền mua, nhất là những người làm có thu nhập ổn định. Nếu văn hoá văn phòng những năm gần đây vì sao có nảy sinh đoàn mua sắm chứ?

      Cho nên dùng danh nghĩa đặt trước trăm phần bánh bích quy mời nhân viên trong công ty ăn, công là thăm hỏi nhân viên, tư mục đích chỉ có cùng vài người là các chủ quản biết phương danh tổng tài phu nhân.

      Sau khi bánh bích quy phát ra cách ngày, trong nhà vệ sinh nữ của công ty liền nghe thấy đoạn đối thoại -

      ” Này, ngươi có hay bánh bích quy tổng tài mời ngày hôm qua?”

      ” Có, ăn siêu ngon, ngươi có hay ăn?”

      ” Đương nhiên là có, bằng làm sao lại hỏi ngươi. túi giấy viết cửa hàng lực nhã, biết cửa hàng kia ở nơi nào, ta muốn mua.”

      ” Về điểm này, ta có lên mạng tra.”

      ” Sau đó, có tra được địa chỉ nào ?”

      ” Chỉ thấy trang web xây dựng, bất quá bên có ghi số điện thoại liên lạc.”

      vậy chăng? Ngươi gọi điện thoại hỏi bọn họ cửa hàng ở nơi nào ?”

      ” Có, tại đào viên.”

      ” Hả, xa như vậy! Vậy bọn họ có hay dịch vụ giao hàng? Ta nghĩ muốn theo chân bọn họ mua bánh bích quy, nhưng mà cũng muốn vì bánh bích quy đặc biệt tranh đào viên nha.”

      ” Ngươi ăn lần nghiện rồi, như vậy thích bánh bích quy kia nha?”

      ” Siêu ! thực tế chỉ là ta, muội muội ta ngày hôm qua cũng có ăn, sau khi ăn xong lập tức kinh ngạc làm thiên nhân, liên tục hỏi ta mua ở nơi nào, nàng cũng muốn mua.”

      ” Ha ha, cùng lão bản nương phải đặt hàng, nàng buổi chiều fax sang cho ta, ngươi có muốn hay cùng nhau đặt?”

      vậy chăng? Muốn, ta muốn!” Nữ nhân viên dừng lại : ” Ngươi có hay hỏi qua người khác? chừng rất nhiều người theo chúng ta giống nhau cũng muốn mua, mọi người cùng nhau đoàn mua sắm còn có thể tính phí vận chuyển.”

      ” Yên tâm, sau khi đơn đặt hàng truyền đến ta đến từng bộ phận hỏi!”

      ” Cho ta nhiều đơn đặt hàng, muốn truyền cho muội muội ta, chừng công ty nó cũng có người có hứng thú.”

      ” OK, thành vấn đề.”

      Chỉ cần hoạt động tặng bình thường, giống như trong hồ nước lớn bỏ xuống hòn đá , nước gợn từ giữa tâm điểm đó khuếch tán, sóng cứ đẩy nó ra xa.

      Ôn Lực Nhã tuyệt đối nghĩ tới, Tề Thác chỉ làm động tác như vậy có hiệu quả lớn như vậy, cả ngày nàng biết tiếp nhận bao nhiêu điện thoại hỏi đặt hàng, nhận được thiếu chút nữa chùn tay.

      Tập Tiểu Vũ từ sau khi điện thoại đặt hàng đầu tiên tới, mà bắt đầu bắt tay vào làm đơn đặt hàng, bởi vì căn bản là trong cửa hàng có loại này. Nàng lại vội vàng bắt đầu gọi điện thoại cho các cửa hàng nguyên liệu, giải quyết đơn đặt hàng nguyên liệu mới có thể bổ sung công việc liên quan.

      Thời gian kế tiếp, bận rộn quả thực chỉ có thể dùng đánh giặc để hình dung.

      Đối mặt với đoàn mua sắm đơn đặt hàng xảy ra bất ngờ, chỉ dựa vào nàng cùng tập Tiểu Vũ hai người căn bản là cách nào đối phó, mà tại thuê người hình như cũng còn kịp rồi, cho nên bạch lăng xin nghỉ đến hỗ trợ, nguyên chỉ linh cùng trạm na cũng bỏ công tác trong tay, tất cả đều đến hỗ trợ.

      Năm nữ nhân toàn thân đau nhức bận rộn, nhưng cũng thích thú bởi vì nhìn thấy cửa hàng lực nhã trưởng thành, cảm giác tựa như nhìn thấy hài tử của mình nhanh chóng khỏe mạnh giống nhau, các nàng có thể nào vui chứ?

      Chỉ là đột nhiên công việc chiếu cố khiến người ta phấn chấn, thời gian dài công việc chiếu cố có thể khiến người ta mệt mỏi.

      ” Lão bà, lão bà.”

      ” Ân?”

      ” Về đến nhà rồi.”

      ” Ác.”

      Con mắt mở ra lại nhắm lại, Ôn Lực Nhã uể oải khiến lão công từ tai trái vào tai phải ra, căn bản là hơi sức đem vào trong đầu, cho bản thân về đến nhà rồi ý tứ chính là nên tỉnh lại, chuẩn bị xuống xe.

      Nhìn nàng mệt như vậy, ngay cả kêu cũng dậy, Tề Thác bất đắc dĩ than tiếng tự ý xuống xe tới bên kia nàng mở cửa xe, sau đó khom người cầm nàng theo trong xe ôm ra.

      “Lão công?” Rung động lớn khiến nàng ngủ mơ mơ màng màng bất an thấp giọng khẽ kêu.

      ” Ta ở chỗ này.” dán tại bên tai nàng ôn nhu trấn an.

      Nghe thấy thanh của , bất an của nàng lập tức tiêu tán quay đầu dán vào trước ngực , lại lần nữa chìm vào giữa giấc ngủ.

      Tề Thác thương hôn nàng chút, đóng cửa xe, sau khi khóa kỹ xe đạp, liền đường ôm lão bà ngủ say về nhà, đem nàng ôm về giường, lại giúp nàng cởi quần áo gò bó người ra, khiến nàng có thể ngủ được càng thoải mái hơn.

      Nhìn nàng ràng uể oải như vậy, nhưng khóe miệng sau khi ngủ lại mang theo dáng dấp mỉm cười, khiến Tề Thác tự chủ được cười khổ, biết nên đem tình huống này làm thế nào mới tốt.

      tuyệt mong muốn chứng kiến dáng vẻ nàng mệt mỏi như thế, nhưng mà nhìn nàng vui vẻ sung sướng như thế, lại đành lòng cắt ngang hứng thú và cảm giác thành tựu của nàng, hại nay là đâm lao phải theo lao.

      Ai, sớm biết thế lúc đầu xen vào việc của người khác, giúp nàng khai phá khách nguyên mới, thực là hối hận kịp!

      Nhưng mà ̣ việc đến nước này hối hận còn có được ?

      Đương nhiên có, nay nên làm nghĩ biện pháp khiến nhiệt tình công tác của nàng thoả đáng chút, cầm lực chú ý chút hướng về nhà, cùng với người đến – ân, cuối cùng điểm này trọng yếu phi thường, phải đánh chấm mới được.

      Thế nhưng vấn đề ở chỗ nên làm như thế nào đây?

      Tề Thác bên tắm rửa vừa nghĩ vấn đề này, thứ nhất nghĩ đến biện pháp khiến lão bà mang thai, thứ hai nghĩ đến biện pháp chính là khiến lão bà mang thai, thứ ba….

      Được rồi đúng dự đoán được duy nhất biện pháp chính là khiến lão bà mang thai, chỉ cần trong bụng hài tử nàng làm sao thích cảm giác thành tựu nay, cũng dừng bước chân chiếu cố tới thân thể chiếu cố cục cưng trong bụng.

      Càng nghĩ càng đắc ý, càng nghĩ càng phấn khởi, khẩn cấp muốn trở lại phòng tiến hành lập kế hoạch nhưng vui quá hóa buồn cẩn thận giẫm lên đồ đạc trượt cái.

      ” Phanh!”

      tiếng nổ xảy ra bất ngờ, khiến Ôn Lực Nhã từ trong lúc ngủ mơ kinh tỉnh lại, nàng đột nhiên mở hai mắt ước chừng dừng lại ba giây đồng hồ, mới từ giường ngồi xuống, mờ mịt quay đầu nhìn về phía thanh trong ấn tượng truyền tới – nhà tắm.

      Xảy ra chuyện gì ?

      ” Lão công?” Nàng giương giọng kêu, thanh có chút khàn khàn.

      Tề Thác có trả lời nàng, nhưng trong phòng tắm lại truyền đến trận thống khổ hư hư thực thực, khiến nàng nhịn được nhíu mày, kéo thân thể mệt mỏi xuống giường ra phía trước kiểm tra.

      ” Lão công?” Nàng vừa vừa kêu, sau đó đứng trước cửa phòng tắm đóng chặt, đưa tay gõ gõ cửa, “Lão công, ở bên trong sao?”

      ” Ân.” Bên trong cánh cửa trước lặng im chút, mới truyền tới thanh của người cố nén đau đớn, khiến lông mày của nàng trong nháy mắt cau lại càng thêm chặt.

      ” Ta vào nha.” Nàng xong nhanh chóng đẩy cửa ra vào.

      Trước mắt cảnh tượng khiến Ôn Lực Nhã thở hơi, giây tiếp theo chạy đến phía vẻ mặt đau đớn, cả người xích lõa ngồi ở sàn nhà bên cạnh bồn tắm lớn bên cạnh Tề Thác.

      ” Làm sao vậy? Bị thương sao?” Nàng vẻ mặt khẩn trương hỏi, cuối cùng biết tiếng nổ kia là té ngã trong phòng tắm phát ra thanh.

      ” Bị thương.” thống khổ thanh ngâm.

      ” Chỗ nào? Bị thương ở nơi nào?” Nàng nhanh chóng cẩn thận kiểm tra mỗi chỗ người , tay, chân, đầu gối, bờ vai, phần lưng…

      ” Tự ái, tự ái của ta bị thương.” Tề Thác đột nhiên lấy tay để lên ngực .

      Động tác kiểm tra mọi thứ tạm dừng, hâm nóng lực nhã chậm rãi quay đầu hoài nghi nhìn về phía khuôn mặt . “Ngươi cái gì?”

      ” Tự ái của ta bị thương.”

      Nàng trừng mắt nhìn , trong khoảng thời gian ngắn nhịn được giơ tay lên khuôn mặt

      ” Ba!”

      Tuy rằng cái tát này mang theo bất luận cái gì lực, nhưng Tề Thác ngờ bị đánh cho có loại cảm giác mạc danh kỳ diệu.

      ” Sao lại đánh ta?” Hỏi.

      ” Sao làm ta sợ?” Nàng trừng mắt ra, có chút tức giận.

      ” Xin lỗi, phải cố ý, nhưng tự ái của ta thực bị thương.” lập tức nghiêng thân hôn môi nàng cái, giả bộ vô tội đúng .

      ” Làm sao lại té ngã? Thực có chỗ nào bị thương sao? thanh ban nãy vọng lại lớn.” Khẽ thở dài hơi, nàng hết giận quan tâm hỏi.

      ” Ta sao, chỉ là giẫm lên khăn mặt sàn nhà, sau đó đụng cái vật gì đó mới phát ra thanh lớn như vậy. Xin lỗi, ầm ĩ đến người?” dựa vào cạnh bồn tắm, mượn lực theo thượng sàn nhà đứng lên.

      Tuy rằng bị thương, nhưng là như thế này nặng nề mà ngã chút cũng đau nhức, xem chừng sáng sớm ngày mai khi thức dậy, khẳng định toàn thân đau nhức, hồi tai bay vạ gió. Tề Thác cười khổ chút.

      Ôn Lực Nhã lắc đầu, thừa dịp đứng dậy, nhanh chóng đem cái trí vật rơi xuống từng cái nhặt lên thả lại, mới xoay người lại đối mặt .

      Chẳng qua là khi đối mặt, trước nàng chú ý tới bộ phận, lúc này toàn bộ chú ý tới.

      ” Lão công, ngươi nhanh lên chút đem quần áo mặc vào.” Nàng nhịn được mặt đỏ, mắt quay qua bên.

      ” Vì sao?” Chú ý tới vẻ mặt xấu hổ của nàng, Tề Thác cố tình hỏi.

      ” Nào có vì sao, ngươi nhanh lên chút đem quần áo mặc vào là được thôi.”

      ” Nhưng mà ta muốn mặc.”

      ” Vì sao?” Nàng vô ý quay đầu lại, lập tức lại nhanh chóng xoay người đưa lưng về phía .

      Trời ạ, vừa mới ngã cái phải sao? Theo lý thuyết hẳn là đau đến cũng có thể nhớ mới đúng, nhưng mà vì sao…. Vẫn “Tính” Bừng bừng?

      ” Ngươi ngượng ngùng sao, lão bà?”

      đột nhiên từ phía sau bắt đầu ôm nàng, hại nàng cả người nhất thời khẩn trương ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.

      ” Mới, mới có! Ta vì sao phải ngượng ngùng?” Miệng nàng cứng rắn .

      ” Chính là ngươi đều khuôn mặt đều đỏ, ngay cả lỗ tai và cái cổ cũng đều đỏ lên.” vừa , vừa hôn lỗ tai của nàng, còn theo đường cong bên gáy đường xuống, bắt đầu hoặc hoặc nặng gặm cắn nàng.

      “Lão công… “Ôn Lực Nhã tự chủ được ngâm khẽ bật ra, đưa tay nắm lấy tay .

      Môi tiếp tục cổ nàng cắn cắn, dùng tay cầm lấy tay nàng khóa lại đầu, bắt đầu bên vuốt ve nàng, bên tước quần áo người nàng.

      Nàng lại lần nữa mở tay bắt lấy tay , nhưng hoàn toàn có sức ngăn cản động tác của , chỉ có thể khoát lên cánh tay theo hai tay bận rộn di chuyển mà di động tới.

      Vạt áo trước bị mở ra, áo lót bị tháo ra, tay Tề Thác phủ ngực đầy đặn của nàng ôn nhu mà nắn, khiến nàng nhịn được hơi hơi uốn cong cơ thể đứng dậy, thở thấp thành tiếng.

      ” Ta thích thanh của ngươi.” khàn khàn đối nàng , đôi môi từ cái cổ của nàng hướng tới hôn cằm nàng, sau đó đường hôn lên môi của nàng.

      hôn tuy rằng dịu dàng, lại tràn ngập khát vọng. dùng đầu lưỡi ở môi nàng chơi đùa cũng tiến vào, thẳng đến nàng chịu nổi chủ động mở miệng mời, mới nhanh chậm tham nhập, ôn nhu lại triệt để nhấm nháp hương vị của nàng.

      Rốt cuộc chịu nổi động tác chậm rãi của . Nàng trong lòng xoay người, chủ động đưa tay ôm lấy cái cổ , níu lấy mái tóc ẩm ướt của , vội vàng áp chính mình vào .

      dường như cười khẽ tiếng cũng xoay người hít hơi, sau đó trong nháy mắt toàn bộ động tác chậm rãi ôn nhu đầy kịch tình, khẩn trương vừa trực tiếp vừa nóng.

      Đầu lưỡi bắt đầu dùng sức ở môi nàng quấy rối, tay chặt chẽ vòng trụ nàng, như là muốn nàng áp vào trong cơ thể của ôm chặt, tay kia lại từ phía sau tham tiến trong quần lót của nàng, theo giữa hai đùi trượt xuống dưới, sau đó trực tiếp tham tiến ẩm ướt trong cơ thể nàng.

      ( xịt máu gần xỉu!!!!! * cầm khăn giấy* *lau lau* edit típ nào!!!!)

      ” A…” Nàng thấp suyễn tiếng, vội vàng ôm sát gáy đem thân thể của chính mình hướng về phía .

      ” Thích ?” khàn khàn hỏi.

      Nàng căn bản là ra lời, chỉ có thể run rẩy cảm giác ngón tay của liên tục tiến vào trong cơ thể nàng di động tới, chợt nhanh chợt chậm, lúc sâu lúc cạn, khiến nàng nhịn được lên tiếng rên rỉ, bản năng đưa tay đem tay đẩy ra, mở chân, kiễng chân gắng gượng đem tự mình hướng về phía , đáng tiếc quá cao căn bản là tới.

      ” Lão công!” Nàng nảy sinh khó nhịn khàn khàn kêu. thô dát cười, đưa tay ôm nàng lên, nàng lập tức giơ chân lên ôm lấy thắt lưng , tự động giúp tìm được cổng vào mềm mại của nàng, sau đó ngừng thở run rẩy khiến kiềm nén tiến vào trong cơ thể nàng.

      ” Trời ạ!” Tề Thác kề vào cái trán của nàng, kìm lại được thở dốc ra.

      Nàng muốn học lời nếu lúc nãy, nàng cũng thích thanh của nhưng hô hấp vô cùng gấp cùng nhu cầu vô cùng cấp bách hoàn toàn cách nào mở miệng.

      Nàng bắt đầu để di động bản thân. Khiến nhịn được gầm tiếng, dùng sức đem nàng ôm lên tường nhà tắm, mạnh lần lại lần tiến vào trong cơ thể nàng thẳng đến khi đưa bọn họ đến cao trào vui sướng bao phủ mới thôi.

      cả người nàng vô lực ngồi xuống sàn nhà, thân thể vẫn như cũ chặt chẽ kết hợp cùng chỗ với nàng.

      ” Ta muốn tắm rửa.” Sau Mấy phút đồng hồ, Ôn Lực Nhã mệt mỏi mở miệng .

      Tắm rửa? Như vậy làm cơ hội nàng mang thai giảm bớt.

      ” Chờ chút nữa.”

      ” Vì sao phải đợi?” Nàng vẻ mặt khó hiểu ngẩng đầu hỏi.

      dán vào lỗ tai của nàng giọng : “Bởi vì ta còn muốn ngươi.”

      ” Đừng náo loạn.” Nàng khẽ cười tiếng, tưởng là giỡn, sao biết còn trong cơ thể vào lúc này lại đột nhiên hướng lên đỉnh đầu, khiến nàng khỏi xoay người hít hơi, khó có thể tin nhìn về phía .

      ” Ta cũng có nháo.” thanh khàn khàn , sau đó mỉm cười hôn trụ nàng.

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.1

      ” Cẩn thận!”

      thanh thình lình xảy ra lại càng hoảng sợ, Ôn Lực Nhã cả người chấn động từ giữa trạng thái ngủ gà ngủ gật tỉnh lại, mờ mịt Tập Tiểu Vũ bên cạnh.

      ” Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Nàng hỏi.

      Tập Tiểu Vũ có trả lời câu hỏi của nàng, nhưng đem nàng đỡ xuống cái ghế, sau đó vẻ mặt kiên định cầm nàng ngồi vào ghế. “Ôn tỷ, tỷ nghỉ ngơi chút.”

      ” Làm sao vậy?” Ôn Lực Nhã khó hiểu nhìn nàng.

      ” Tỷ quá mệt mỏi.”

      ” Hả?”

      ” Tỷ vừa rồi đứng ngủ gà ngủ gật, thiếu chút trở mình đụng trúng lò nướng mới từ trong bưng ra đây, thiếu chút nữa bị bỏng rồi, tỷ biết ?”

      Ôn Lực Nhã ngạc nhiên trừng mắt nhìn. Nàng biết, có lẽ nguyên nhân vừa rồi liên quan đến mí mắt quá nặng nên con mắt cứ khép lại, nhưng có ngủ đụng vào đồ đạc đến trình độ cũng biết sao?

      ” Ôn tỷ, ta xem về sau có lẽ đừng tiếp nhiều đơn đặt hàng như vậy, phải hại tỷ thân thể mệt đến xỉu làm sao bây giờ?”

      ” Làm sao có thể, bây giờ trong nhà bếp hơn hai người giúp ta chiếu cố, ta so với trước trận tử thoải mái rất nhiều.”

      ” Nếu như thực thoải mái rất nhiều, vì sao ban nãy hội mệt đến đứng ngủ gà ngủ gật?”

      ” Ách…” Ôn Lực Nhã nhất thời gì mà chống đỡ. Nàng phải cho Tiểu Vũ thế nào, bản thân sở dĩ hội mệt như vậy tất cả đều là bởi vì liên quan đến lão công chứ? là có miệng khó trả lời a.

      ” Ôn tỷ,, cũng đừng cậy mạnh. Trong cửa hàng chữ tín tất nhiên quan trọng, nhưng vẫn thua kém quan trọng của thân thể khỏe mạnh, cho nên lúc này nghe muội chờ sau đợt đơn đặt hàng này, về sau trong cửa hàng giao số lượng bánh bích quy phải giảm bớt nửa.”

      ” Tiểu Vũ, chuyện này chúng ta thảo luận có được hay ?”

      được, ta quyết định rồi.” Tập Tiểu Vũ kiên trì.

      ” Nhưng ta ban nãy ngủ gà ngủ gật cũng phải bởi vì liên quan đến công tác quá mệt mỏi.”

      ” Có đúng ? Đó là bởi vì cái gì?” Tập Tiểu Vũ vẻ mặt tin.

      ” Này…” Ôn Lực Nhã muốn lại thôi. Nàng phải như thế nào đây?

      nên lời, vậy cứ quyết định như vậy .”

      ” Tiểu Vũ -“

      ” Này, các ngươi hai người làm sao đều ở trong nhà bếp, bên ngoài ai xem cửa hàng nha?” Bạch Lăng đột nhiên đẩy bức rèm châu ngăn cách phía trước cửa hàng và nhà bếp, xuất trước mặt các nàng.

      ” Bạch Lăng? Ngươi đến đây lúc nào?” Vài ngày thấy được nàng, Ôn Lực Nhã kinh hỉ hỏi.

      ” Bạch Lăng tỷ, tỷ tới đúng lúc, đến giúp chúng ta phân xử.” Tập Tiểu Vũ giành trước .

      ” Phân xử cái gì?” Bạch Lăng tò mò hướng các nàng.

      ” Ban nãy ôn tỷ mệt đến cứ như vậy đứng ngủ gật, ta cho rằng tỷ ấy quá mệt mỏi như vậy được, hy vọng đem số lượng hàng giảm bớt nửa, tỷ ấy cũng tán thành. Tỷ cảm thấy sao?”

      ” Ngươi thực đứng ngủ gà ngủ gật à?” Bạch Lăng kinh ngạc nhìn về phía Ôn Lực Nhã.

      sai.” Lớn tiếng trả lời chính là Tập Tiểu Vũ, nàng còn bổ sung : “Thiếu chút đánh đổ lò nướng mới từ trong lấy ra bàn nữa, suýt nữa bỏng.”

      ” Vậy rất nguy hiểm.”

      sai, cho nên em mới hy vọng có thể ít tiếp đơn đặt hàng.”

      ” Em ban nãy bao nhiêu? nửa sao?” Bạch Lăng nghiêm túc suy nghĩ : “ nửa hình như nhiều chút, giảm bớt phần ba được rồi.”

      phần ba sao? Vậy cũng có thể.” Tập Tiểu Vũ chuyển hướng Ôn Lực Nhã muốn nhìn nàng có ý kiến gì .

      ” Ta ngủ gà ngủ gật thực phải bởi vì quan hệ tới công tác quá mệt mỏi.” Nàng bất đắc dĩ muốn giải thích.

      Trong cửa hàng sinh ý mới vừa bước vào quỹ đạo mà thôi, nàng hy vọng có thể cố gắng chút nữa khiến bước chân đứng càng ổn chút, tạm thời vất vả chút cũng sao hơn nữa là tối trọng yếu nàng sở dĩ phải ngủ gà ngủ gật bởi vì quan hệ tới công tác quá mệt mỏi mà là…

      Ai, chuyện xấu hổ mở miệng như vậy, muốn nàng như thế nào nha? Đều do Tề Thác!

      phải bởi vì quan hệ tới công tác quá mệt mỏi, đó là bởi vì cái gì?” Bạch Lăng hỏi.

      ” Chính là…” Nàng muốn lại thôi, xấu hổ muốn lập tức tìm cái hang chui vào.

      Hết lần này tới lần khác Bạch Lăng rất có tinh thần truy tìm nguồn gốc với biểu tình tò mò nhìn chằm chằm nàng, truy đến cùng, “ là cái gì?”

      Trời ạ, ai tới cứu nàng nha?

      Giống như là đáp ứng lời kêu cứu của nàng, phía trước mặt tiền cửa hàng bỗng nhiên truyền đến tiếng leng keng.

      ” Xảy ra chuyện gì?” Ba người đồng thời nhìn về phía hướng mặt tiền cửa hàng.

      ” Hình như là tiếng động thủy tinh vỡ vụn.” Tập Tiểu Vũ xong, lập tức đầu tàu gương mẫu hướng trong cửa hàng chạy , Bạch Lăng và Ôn Lực Nhã đuổi theo sau.

      Chỉ thấy trong cửa hàng thủy tinh vỡ mà rơi rải rác, trước cửa hàng thủy tinh tường rơi xuống đất ràng là thủy tinh cửa kính bị đập bể, thủy tinh sắc nhọn làm người khác nhìn thấy ghê người.

      ” Tại sao có thể như vậy?” Tập Tiểu Vũ bật thốt la lên.

      Bạch Lăng và Ôn Lực Nhã vẻ mặt chấn động giống nhau, ngây ngốc nhìn mặt đất. Làm sao lại như vậy?

      ” Lão bản nương, các tỷ lui ra phía sau chút, rất nguy hiểm!”

      Hai gã vừa làm vừa học trong phòng bếp cũng chạy ra, nhìn hỗn loạn trong cửa hàng, hai người đại nam sinh xuất ra tinh thần kỵ sĩ đem toàn bộ các nữ nhân ngăn cản ở sau người, người phụ trách bảo vệ người phụ trách chạy ra ngoài cửa hàng xem tình hình bên ngoài.

      Sau lát, Tiểu Kiệt ra ngoài dò xét trở về.

      ” Thế nào?” Ôn Lực Nhã vội vã hỏi.

      Tiểu Kiệt đối nàng lắc đầu, “ phát người nào khả nghi.”

      ” Làm sao có thể chứ?”

      Tập Tiểu Vũ tin đem thân hình to che ở trước mặt nàng đẩy ra, tự mình vọt ra bên ngoài bắt tội phạm, nhưng mà kẻ xấu đó cũng phải tên ngu ngốc hoặc ngớ ngẩn, ngoan ngoãn mà đợi ở trường phạm tội bị bắt cho nên đương nhiên là ở lại.

      ” Rốt cuộc tên hỗn đản nào làm, nếu bị ta bắt được nhất định phải chết!” Nhìn cảnh tượng loạn trong cửa hàng, giận thể kiềm chế nghiến răng nghiến lợi.

      ” Lực Nhã, các ngươi gần đây đắc tội với người nào ?” Bạch Lăng cau mày hỏi.

      Ôn Lực Nhã vẻ mặt mờ mịt lắc đầu.

      ” Vậy có cùng người nào phát sinh chuyện tốt ?”

      Ôn Lực Nhã lần thứ hai lắc đầu.

      ” Tiểu Vũ, ngươi đâu?” Bạch Lăng quay đầu hỏi tính tình ngay thẳng, tức giận nóng Tập Tiểu Vũ.

      có.” Nàng nổi giận đùng đùng đáp, “Nhất định là người “chuyện tốt” kia chính là cửa hàng bánh ngọt kia!”

      ” Tiểu Vũ, có chứng cứ đừng lung tung.” Ôn Lực Nhã trách cứ.

      ” Ngoại trừ bọn họ ra còn ai vào đây? Bọn họ làm bánh bích quy thực khó ăn, khó ăn đến rẻ cũng ai muốn mua, cho nên gần đây toàn bộ khách mới lại đến cửa hàng chúng ta, bọn họ nhất định là bởi vì chuyện này mới tâm sinh bất mãn chạy tới tìm chúng ta gây phiền phức!” Tập Tiểu Vũ tức giận suy đoán.

      có chứng cứ cũng đừng lung tung.” Ôn Lực Nhã lông mày cau chặt vẫn là câu cũ.

      ” Ôn tỷ!”

      ” Muốn báo cảnh sát ?” Bạch Lăng hỏi.

      ” Ngươi cảm thấy sao?” Chưa từng gặp qua tình hình này, nàng cũng biết nên làm như thế nào.

      ” Đương nhiên phải báo cảnh sát, chúng ta nhất định phải đem tên hỗn đản ghê tởm kia bắt được!” Tập Tiểu Vũ lớn tiếng .

      ” Bất kể cảnh sát bắt được nhân, báo cảnh sát xử lý cũng có thể cho đối phương cảnh giác.” Bạch Lăng có chút suy nghĩ đối Ôn Lực Nhã gật đầu, “Vẫn là báo cảnh sát .”

      Ôn Lực Nhã đồng ý, sau đó tới bên trong quầy hàng cầm lấy điện thoại báo cảnh sát.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.2

      Tới đón lão bà tan tầm, lại kinh thấy trước cửa tiệm thủy tinh khắp nơi, Tề Thác nhướng mày trầm giọng hỏi: “Đây là… Chuyện gì xảy ra?”

      có gì, chỉ là chuyện ngoài ý muốn.” Sớm biết nhất định hỏi, cho nên Ôn Lực Nhã trước tiên chuẩn bị cho tốt câu trả lời của .

      ” Cái dạng gì chuyện ngoài ý muốn?”

      cẩn thận đập vỡ.”

      ” Thế nào là cẩn thận đập vỡ?”

      bị tảng đá đập bể.”

      ” Vì sao lại bị tảng đá đập bể?”

      ” Đại khái là tiểu hài tử vùng phụ cận rất bướng bỉnh, cũng biết bất quá chỉ cần thương đến người tốt rồi.”

      Nàng nhún vai mỉm cười qua muốn dùng phương pháp này để cho qua chuyện, sao biết -

      ” Em dối.”

      Lời dối bị vạch trần, nàng kinh hãi ngừng thở.

      vì sao như vậy?” Nàng dè dặt hỏi.

      ” Nếu như là bị tiểu hài tử đập bể phá, em hẳn là rất tức giận mới đúng, mà biết dùng khẩu khí bình tĩnh như thế hướng thuật lại chuyện này.”

      ” Vì sao?” Nàng hiểu vì sao có ý nghĩ như vậy, “Chẳng qua là tiểu hài tử bướng bỉnh mà thôi, em…”

      ” Em quả thực vì tiểu hài tử đập vỡ thủy tinh trong cửa hàng mà tức giận, nhưng mà em vì chúng nó làm ra chuyện nguy hiểm như vậy mà tức giận, thậm chí vì cha mẹ bọn nó mặc kệ tiểu hài tử bên ngoài ngoạn để cho bọn nó làm ra chuyện nguy hiểm như vậy mà sinh khí với cha mẹ bọn nó. Tóm lại, em tuyệt đối giống như bây giờ, vẻ mặt biểu tình bình tĩnh, cho nên em dối.”

      Ôn Lực Nhã bị Tề Thác xong á khẩu trả lời được, bởi vì nếu như thực là tiểu hài tử bướng bỉnh đập vỡ thủy tinh, phản ứng của nàng đích thực hội giống như .

      Đáng giận, đáng giận, đáng giận. Nàng khi đó suy nghĩ khi dối việc này làm sao hội nghĩ tới điểm ấy chứ? Thực là ngu ngốc!

      ” Được rồi, thành . Vì sao lừa dối , còn có thủy tinh này rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Tề Thác hai tay ôm ngực, dù bận vẫn ung dung nhìn nàng.

      ” Ân, thời gian còn sớm, chúng ta có muốn hay trước tiên lên xe về nhà rồi hãy ?” Ôn Lực Nhã ngoảnh lại nhìn xung quanh mà , muốn thử tranh thủ thời gian còn muốn tính toán cách có thể làm tin.

      ” Em muốn dùng chiến thuật trì hoãn?” nhíu mày hỏi.

      ” Cái gì chiến thuật trì hoãn, chúng ta lại có đánh giặc.” Ôn Lực Nhã cúi đầu, lẩm bẩm .

      nhìn nàng cái, gật đầu. “Hảo, trước tiên lên xe.”

      Trong lòng nàng vui vẻ, nghĩ tới lại nghe nhanh chậm tiếp lời -

      ” Sau đó ở xe .”

      là, nhất định là cố tình. Đáng ghét!

      Bỉu môi trừng cái, nàng ngoan ngoãn mà tiến vào bên trong, vì nàng mở cửa xe ngồi xe.

      Sau khi Tề Thác thay nàng đóng cửa lại, vòng qua đầu ngồi vào tay lái. Sau đó khởi động xe, lái xe khởi hành.

      ” Được rồi, em có thể bắt đầu .” tựa như bao công thẩm án với vẻ mặt thiết diện vô tư, khẩu khí nghiêm túc mở miệng .

      là, làm chi nghiêm túc như vậy, ta khẩn trương nha.”

      có làm có làm chuyện trái với lương tâm sợ quỷ gõ cửa.”

      như vậy để làm chi, em lại làm chuyện gì trái với lương tâm…” Nàng chột dạ .

      ” Vậy vì sao muốn lừa dối ?”

      Nàng á khẩu trả lời được, rốt cục cam chịu số phận thừa nhận, với nàng mà muốn thành công lừa gạt căn bản là nhất kiện nhiệm vụ có khả năng!

      ” Em chỉ muốn làm cho lo lắng mà thôi.” Nàng than tiếng, thành đối .

      ” Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      Ôn Lực Nhã bất đắc dĩ ngắm cái, thể làm gì khác hơn là đem tất cả kiện, từ thủy tinh đột nhiên bể tan tành, nàng gọi điện thoại báo cảnh sát, cảnh sát đến trường kiểm tra sau đó nàng đến cục cảnh sát lập hồ sơ ghi chép, từ đầu tới đuôi đều cho nghe.

      Tề Thác sau khi nghe xong, hờn giận hỏi: “Phát sinh loại tình này, em vì sao trước tiên gọi điện thoại cho ?”

      ” Bởi vì công tác bận rộn như vậy, em muốn làm phiền . Hơn nữa lúc đó Bạch Lăng và Tiểu Vũ đều có ở đó, trường có nhiều người như vậy có thể giúp em, cho nên em gọi điện thoại cho .”

      Nhìn nghe xong bản thân sau khi giải thích, ngờ bày ra khuôn mặt tối sầm, Ôn Lực Nhã đưa tay đâm đâm cánh tay .

      tức giận rồi, lão công?”

      .

      ” Lão công, thực tức giận rồi? Xin lỗi nha, em đây xin thề sau này nếu có chuyện tương tự phát sinh, em nhất định lập tức gọi điện thoại với cầu cứu, có được hay ?” Nàng nghiêng người dán bên cạnh , ngưỡng nghiêm mặt đối làm nũng.

      ” Mặc kệ công tác có bao nhiêu bận rộn, chuyện của em đối với vĩnh viễn đều là tối trọng yếu.” bỗng nhiên mở miệng .

      Ôn Lực Nhã lập tức mắt phiếm nhu tình. ” Em biết. Chính là bởi vì biết điểm này, cho nên ban nãy em mới có thể dối.”

      Tề Thác biết nên cái gì chỉ có thể chỉ có thể thở dài.

      ” Cảnh sát với chuyện này có ý kiến gì ?” trở lại chuyện chính hỏi.

      ” Bởi vì chúng em cung cấp ra nhân vật khả nghi nào, cho nên cảnh sát trực tiếp trường hợp này giải quyết được gì.” Ôn Lực Nhã dựa theo tình hình thực tế thuật lại.

      ” Đó là cái gì cảnh sát thối rữa?”

      ” Kỳ thực cũng có thể trách bọn họ, dù sao bọn họ mỗi ngày đều phải tiếp nhận vụ án lớn bé nhiều như vậy, chúng ta chỉ bất quá là trong cửa hàng bị đập bể phía thủy tinh mà thôi ai bị thương cũng có tổn thất tài vụ ( tài sản), thực cần lãng phí công quỹ quốc gia.”

      ” Cái gì gọi là lãng phí công quỹ quốc gia, chúng ta cũng có nộp thuế? Nhất là lão công của em là , em biết năm nộp bao nhiêu tiền cho chính phủ ?”

      ” Lão công, đối chuyện này có ý kiến gì ?” Ôn Lực Nhã đem đề tài chuyển khai.

      cảm thấy em tốt nhất từ ngày mai bắt đầu ngừng kinh doanh, chờ sau khi mọi thứ tra ra manh mối rồi hãy .” Tề Thác nghiêm trang xong, lại khiến nàng nhịn được cười ra tiếng.

      ” Em biết như vậy.” Nàng cười lắc đầu, “Nhưng mà thể, cho dù phía trước cửa hàng phải tu sửa thể kinh doanh, trước khi chấp nhận đơn đặt hàng được giao đúng thời gian, cho nên em ngày mai muốn làm. Hơn nữa em hỏi chính là, đối với cái người phá hoại cửa hàng có nhận xét gì? Cho rằng vì cái gì phải làm như vậy? Em nhớ chúng ta đắc tội người nào, ngoại trừ Tiểu Vũ cửa hàng bánh ngọt kia ra, nhưng có khả năng nhất người thứ nhất bị nghi ngờ là bọn họ, hẳn là dám táo bạo làm như vậy chứ?”

      Nàng nghĩ như thế nào cũng có biện pháp nghĩ thông suốt cái điểm đáng ngờ này, cho nên nàng mới muốn nghe chút lão công thông minh có ý kiến gì .

      Tề Thác trầm mặc chút mở miệng hỏi: “Ngoại trừ đồng nghiệp cạnh tranh ra, các em có nghĩ tới hướng cá nhân tranh cãi chưa?”

      ” Cá nhân tranh cãi?” Ôn Lực Nhã khẽ sửng sốt chút.

      ” Ân.” gật đầu, ” Em cần phải , về phần Tập Tiểu Vũ cá tính của nàng có phần rất thẳng có lẽ là nàng trong lúc vô tình chừng đắc tội người nào. Còn có hai người vừa làm vừa học kia, cũng mới có thể là vấn đề của bọn , em có nghĩ tới ?”

      Nàng vẻ mặt thừ người ra, thậm chí nghĩ tới những người này.

      Đúng là là như thế này sao? Tiểu Vũ tuy rằng cá tính có chút thẳng nhưng cũng phải người hữu dũng vô mưu, phải người phản ứng chậm chạp đến ngay cả bản thân đắc tội người nào cũng bất tri bất giác.

      Về phần Tiểu Kiệt và Đại vóc, tuy rằng bọn họ mới đến trong cửa hàng công tác tháng thế nhưng bọn họ bình thường thái độ chăm chỉ công tác xem ra giống như là người ở bên ngoài gây chuyện phiền toái nha.

      phải chuyện gì cũng chỉ nhìn bề ngoài, tục ngữ hảo tri nhân tri diện bất tri tâm.” Như là biết tỏng trong lòng nàng ý nghĩ, tề đột nhiên đột nhiên nhắc nhở nàng.

      ” Lão công, có đúng hay có thuật đọc tâm nha?” Nàng nhịn được hỏi. Làm sao giống như nàng suy nghĩ cái gì, đều biết như nhau.

      ” Kết hôn lâu như vậy, em đến bây giờ mới phát ?” nhìn nàng cái, nghiêm trang trả lời, đùa nàng nhịn được nở nụ cười.

      ” Đáng ghét.” Nàng cười thể ngăn thân thủ khẽ đấm cái.

      ” Đáng ghét? còn tưởng rằng em thích chứ, đau lòng.”

      Tề Thác tay đặt ở ngực, cố tình làm ra dáng dấp tâm bị trọng thương, đùa Ôn Lực Nhã cười đến mức lảo đảo, hảo vui cả ngày mệt mỏi thuận lợi cũng quên sạch.

      ” Như vậy tốt hơn nhiều.” thân thủ khẽ chạm khuôn mặt tươi cười của nàng chút, mỉm cười .

      Nàng trừng mắt nhìn, hoài nghi hỏi: “Cái gì tốt hơn nhiều?”

      ” Biểu tình mặt em.”

      Nàng thân thủ sờ sờ mặt mình. ” Biểu tình mặt em làm sao vậy?”

      ” Nặng trĩu, mệt mỏi, bất đắc dĩ, miễn cưỡng tươi cười, nhìn khiến hảo tâm đau.”

      Nàng ngây người, khẽ nhếch miệng, giây đồng hồ tiếp theo chỉ cảm thấy mũi chua xót, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống.

      ” Mặc kệ xảy ra cái gì, cũng đừng quên chuyện đó chính là luôn bên cạnh em.” nắm tay nàng, hôn bên môi nàng.

      Nước mắt rốt cục chính là nhịn được rớt xuống, nhưng khóe miệng của nàng lại cùng lúc nở nụ cười.

      ” Ân.” Ôn Lực Nhã vừa khóc vừa cười đối gật đầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :