Chương 105: LÀM VIỆC NGHĨA – ĐƯỢC CHÙN BƯỚC (Tiếp theo)
- Kết. . . . . . Kết hôn? xác định. . . . . . xác định sao? - Cái người nhân viên đó đè chút nước miếng trong miệng xuống, giương mắt nhìn Duy Nhất vẫn còn giùng giằng , hoài nghi hỏi, có người nào kết hôn mà lại như thế này? Thấy thế nào cũng giống như sắp ly hôn vậy!
- kết hôn, kết hôn, chúng ta kết hôn, ấy càn, cứ xem như chưa nghe thấy gì . Các người vội, cần để ý đến ấy Hàaa...! Các người cứ tiếp tục. - Nghe được lời nhân viên kia , Duy Nhất vội vàng phe phẩy đôi tay của mình, cười khan lớn tiếng . Hận khi thể khiến tất cả bọn họ đều điếc. Như vậy có người nghe đến câu của .
Minh Dạ Tuyệt liếc mắt nhìn cười gượng trong ngực, đôi tay dùng thêm chút sức lực, ôm lấy đến trước bàn của nhân viên, đem cánh tay đấm lên bàn.
- Chúng tôi muốn kết hôn, mỗi người nơi đây đều có thể làm chứng, nhanh lên chút .
- À? - Bạn nhân viên trước mắt chăm chú nhìn , rồi lại nhìn ngừng giãy giụa trong ngực , há to miệng, lâu khép lại được.
Bọn họ là muốn kết hôn hay sao?
- Còn đứng ngây người ở đó làm gì? Nhanh lên chút. - Mắt thấy bộ dáng ngu ngơ của cái người đàn ông đó, nhìn lại người con ngừng giãy giũa, Minh Dạ Tuyệt đột nhiên hét lớn, cho tới bây giờ chưa từng kiên nhẫn như thế, lúc này càng thêm nóng nảy.
- Ách. . . . . . - Bạn nhân viên đó bị tiếng rống to của làm cho nhanh lên, ngừng lui về đằng sau, biết làm sao nên cứ nhìn người đàn ông trước mắt.
- rống cái gì? Có người nào kết hôn mà lại mang bộ dáng như ? Vốn là đúng, còn rống? - Thấy vẻ mặt hoảng hốt của người trước mặt, Duy Nhất nhịn được ngẩng đầu hầm hừ với người đàn ông bên cạnh.
Người này đến chỗ này rồi mà còn mang sắc mặt như thế là sao hả?
- A, vậy. . . . . . mời làm nhanh chút. - Thấy Duy Nhất giống như giận , Minh Dạ Tuyệt cúi đầu nhìn bởi vì giãy giụa mà mặt mũi đỏ bừng, đồng ý tiếng, sau đó lần nữa ngẩng đầu với người nhân viên kia, chỉ có điều lần này giọng điệu tốt hơn nhiều, hề giống vẻ cố tình gây của vừa rồi.
- Ách. . . . . . , cái đó. . . . . . . - Bạn nhân viên kia nhìn hai người bọn họ, lâu sau mới lắp bắp : - Hình như vị tiểu thư tình nguyện theo , . . . . . . Có phải nên chờ vị tiểu thư này đồng ý hay ?
- Tôi muốn cậu làm gì cậu phải làm cho nhanh, linh tinh gì thế? - Nghe được lời lắp ba lắp bắp của người nhân viên kia, Minh Dạ Tuyệt nhịn được trừng mắt nhìn ta, cắn răng nghiến lợi .
- Lời của vị tiên sinh này đúng rồi, này cũng là người mà, tại sao chỉ dùng câu mà muốn quyết định cuộc sống của người khác? - Người nọ phục trả lời, đối với lời của Minh Dạ Tuyệt, ngàn vạn lần đồng ý.
- Con mẹ nó, rốt cuộc cậu có làm hay làm? - Vừa nghe đến lời của ta, trái tim Minh Dạ Tuyệt lập tức bùng lên lửa giận, bước lên trước, giận dữ hét.
- làm, uy hiếp người khác kết hôn với như thế là phạm pháp. - Người nọ nhìn đến dáng vẻ lúc này của nhịn được mà lui về
sau bước, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn lớn tiếng trả lời như cũ.
Trước kia cũng từng gặp qua đôi như vậy, người đàn ông kia cũng rất hung ác nhưng ít nhất kia rất nghe lời, hoàn toàn khác với người đàn ông trước mắt, đúng là coi phụ nữ gì nhé. thèm thông qua ý kiến của , cái này gọi là bức hôn.
Hôm nay quyết để cho người đàn ông này được như ý, nếu cuộc sống sau này của người phụ nữ kia xem như xong rồi.
- Đúng, đúng, ấy là như thế là phạm pháp, thể làm như vậy - Duy Nhất vội vàng gật đầu, vô cùng tán thành lời của người này. Người này rất đúng.
- Luật pháp? Hừ. - Nghe thấy hai chữ kia, Minh Dạ Tuyệt hừ lạnh tiếng, lần nữa lên tiếng: - Tôi hỏi lại lần nữa, cậu có làm ?
- Chỉ cần vị tiểu thư này đồng ý, tôi làm - Người nọ nhìn qua vẻ mặt nhếch nhác của Duy Nhất, mặc dù trong lòng có chút sợ hãi người đàn ông hung ác này, nhưng như có thêm can đảm, giọng có lực hơn rất nhiều. Nếu như hôm nay làm thủ tục kết hôn với bọn họ, đồng nghĩa với việc đẩy vị tiểu thư trước mặt vào hố lửa. Nhìn cái biết tính khí người này được tốt lắm, nếu quả kết hôn, vị tiểu thư này gặp nhiều phiền toái, như thế tội của to lắm.
- Rất tốt. - Nhìn gương mặt đầy vẻ kiên quyết kia, Minh Dạ Tuyệt hăng hái gật đầu, mặt trầm lấy điện thoại di động ra bấm dãy số: "Lập Được, bây giờ tôi ở Cục Dân Chính làm thủ tục kết hôn. Cậu liên lạc để tôi gặp người quản lý chỗ này." Lạnh lùng bỏ xuống câu , rồi cúp điện thoại, cũng quản người ở đầu dây bên kia vừa nghe được câu của mắt mở to, miệng há hốc, như tượng gỗ ngốc trệ.
Sau khi Minh Dạ Tuyệt cúp điện thoại, liền nhìn chằm chằm vào cái người vẫn chịu làm thủ tục kết hôn cho , chỉ thấy người nọ lảo đảo lui về đằng sau bước, run run rẩy rẩy nhìn .
Rốt cuộc thân phận của như thế nào? Lại còn dám để cho bọn họ gặp người phụ trách ở nơi này?
Chỉ chốc lát sau, cửa bên đột nhiên truyền đến loạt tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó chỉ thấy người đàn ông vóc dáng cao lớn chạy vào.
- Cái đó, đây có phải là cậu Minh ? - Vội vã chạy vào trong nhìn khắp nơi, sau đó từ từ tới bên cạnh Minh Dạ Tuyệt ôm chặt Duy Nhất, thở hổn hển thử hỏi.
- Đúng, tại tôi muốn kết hôn, tôi muốn ông làm thủ tục cho tôi, ngay lập tức - Minh Dạ Tuyệt giương mắt nhìn người đàn ông thở dốc kia, sau đó lạnh lùng ra lệnh.
Cũng tin, hôm nay thể kết hôn được.
- Được, được, tôi lập tức làm cho cậu. - Người kia , quay đầu lại, nhanh đến với người vừa rồi chịu làm thủ tục kết hôn cho Minh Dạ Tuyệt, giọng mà : 'Nhanh lên chút, nhanh lên chút, nhanh làm thủ tục kết hôn cho họ ."
- Cục trưởng, nhưng ấy nguyện ý, tôi thể làm - Người nhân viên kia nhìn người lãnh đạo trực tiếp của mình cái, sau đó kiên định mà ra. gì nữa cũng thể để trước mắt phải rơi vào hố lửa được.
- kia có liên quan gì đến cậu? Tôi muốn cậu làm cậu phải làm ngay. - Cục trưởng cẩn thận ngẩng đầu nhìn Minh Dạ Tuyệt, sau đó giọng cắn răng quát lên.
Minh Dạ Tuyệt cũng phải là người ông dám đụng tới, sơ ý chút, vị trí của ông cũng giữ được.
Nhận được mệnh lệnh của lãnh đạo, người nọ bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Minh Dạ Tuyệt, sau đó cam lòng nguyện ý lấy hai tờ giấy ra, ném tới bàn. Cũng thêm gì.
Minh Dạ Tuyệt thấy hai tờ giấy, ôm cả Duy Nhất, tới trước bàn, tay ôm chặt lấy Duy Nhất, tay cầm bút, bắt đầu nghiêm túc điền bảng.
Duy Nhất cắn răng nghiêng đầu nhìn dáng vẻ nghiêm túc của , cũng chầm chậm giãy giụa nữa, rốt cuộc hôm nay biết tại sao muốn làm như thế, cho tới bây giờ cũng chuyện này. Sau khi thấy giãy giụa nữa, cũng phát giác vòng tay Minh Dạ Tuyệt ôm cũng nới lỏng hơn nhiều, cúi đầu nhìn cái eo của , mặt lặng lẽ tràn ra nụ cười.
Minh Dạ Tuyệt chuyên tâm điền bảng, phát giác trong ngực dần giãy giụa, còn tưởng rằng biết thể thay đổi được gì nên chống cự nữa, tay cũng càng ngày càng lỏng. Nhưng thủy chung hề rời khỏi hông của .
Duy Nhất cảm giác tay bên hông càng ngày càng lỏng, càng ngày càng lỏng, trái tim của cũng đập ngày nhanh hơn. Cho đến khi phát cánh tay hoàn toàn buông lỏng, chợt đẩy ra, xoay người liền muốn chạy .
Minh Dạ Tuyệt điền bảng, cảm thấy tay bị cạy ra, vội vàng ném bút xuống, đuổi theo .
Last edited by a moderator: 14/1/15