1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước của tổng giám đốc lạnh lùng - Thiển Khuynh Thành (Full 207 Chương - Đã có eBook+NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      .

      .

      Chương 58: ước hẹn

      . "Tiểu thư, nhận thấy Minh Liệt có thể sánh với 'tây trang' ?" Ông Trác cười mà như cười nhìn chủ cửa hàng bán hoa kinh ngạc nên lời.
      Tiểu Thi cũng rất khâm phục, nghĩ tới Đại thiếu gia dường như chỉ biết nổi nóng lại là huyền thoại như vậy! Được rồi, tự nhận là rất khó có thể gặp được người tuấn tài ba như ta, nhưng trước mặt ba ta cũng thể chịu thua!

      "Ông còn muốn gì nữa ? Tôi làm theo cách của ông. Nhưng mà tôi muốn dối, thực tình tôi chỉ là người giao hoa bé. Cho nên tôi xứng với con trai ông, ông mượn hình ảnh giày vải để thuyết giáo tôi hiểu cho nên ông có thể yên tâm về nhà xem báo rồi. Chỉ cần ông cam đoan con trai ông tìm tôi tôi tuyệt đối xuất trước mặt ta! ra mọi chuyện phải bắt nguồn từ tôi mà là bắt nguồn từ con trai ông!"


      Tiểu Thi bình tĩnh rất tự nhiên khiến mặt mũi của ông Trác trắng bệch. trước mắt này lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, ban đầu ông nhìn thấy dáng vẻ của cảm thấy giống với con nhà họ Lâm năm đó, nhưng lúc này đây xem ra kém nhau cả ngàn dặm!

      Ông trác cầm lấy mũ liếc qua Tiểu Thi ,"Chỉ mong được làm được!" xong ông về phía chiếc xe Bently đậu cách đó xa.

      Ông Trác vừa rời Tiểu Thi tức giận bộc phát, chưa làm cái gì mà lại bị người ta cho là phụ nữ có lòng dạ đen tối tìm đến tận cửa, thế giới này điên đảo rồi. cầm tờ báo trong tay hung hăng xé đôi ném hết vào thùng rác.


      "Ông chủ, xin lỗi làm chậm việc buôn bán của ông!"
      " có việc gì!" Ông chủ lắp bắp:"Tiểu Thi, sợ ông ta?"

      "Tôi làm gì sai vì sao tôi phải sợ ông ta!" Tiểu Thi hợp tình hợp lý.
      "Ai...." Ông chủ thở dài tiếng miễn cưỡng nở nụ cười," có từng nghe thấy Đồ Long Bang ?"

      "Đồ Long Bang? Trước kia tôi xem tivi có nghe đến hình như đó là tổ chức xã hội đen lớn nhất Nhật Bản!" Tiểu Thi thản nhiên .

      ""Đúng vậy, người vừa rồi chính là Đại ca đời trước của Đồ Long Bang." Tay trái của Tiểu Thi nắm lại các đốt ngón tay trắng bệch nghĩ lại mà thấy sợ.
      Nghe Đồ Long Bang được thành lập năm 1976 là tập hợp của bốn tổ chức số người nhiều đến nỗi cảnh sát cũng nắm được rốt cuộc bọn họ có bao nhiều người. Thế lực của bọn họ thâm nhập vào Đại Lục, thậm chí còn có quan hệ với cơ quan tình báo của cảnh sát. Thế lực của bọn họ cũng phát triển với quy mô lớn ngoại trừu người Châu Á còn có người da trắng, người da đen cho đến Mexico. Tại Hong kong, Singapor, Thái Lan, Nhật Bản, Trung Mỹ, Châu Phi rông lớn như vậy đều có thế lực của bọn họ, đồng đảng có mặt khắp các thành phố lớn như San Francisco, Los Angeles, Houston, Newyork.
      "Trác Minh Liệt cũng là người của xã hội đen sao?" Tiêu Thi lo sợ nơm nớp hỏi.
      "Điều này tôi , nhưng nghe phải."
      Đúng lúc này di động của Tiểu Thi vang lên, dãy số này chưa bao giờ nhìn thấy.
      "Xin chào!" Tiểu Thi dịu dàng .

      "Tôi là Trác Minh Liệt! Nghe chốn khỏi bệnh viện?" Giọng bên kia mang vài phần giận dỗi.
      ", , phải, tôi có việc gì rồi!" Tiểu Thi vừa nghe biết là bắt đầu khẩn trương líu lưỡi.
      "Tối nay bảy giờ tại quán cà phê tôi có việc cần tìm !"

      "Này, cái gì..." đợi Tiểu Thi xong điện thoại ngắt. thể tin nổi, người làm ba vừa đến giáo huấn làm người tốt đẹp, con trai ông ta lại gấp gáp muốn gặp mặt !" Tiểu Thi bất đắc dĩ thờ dài theo sau ông chủ là Trác Minh Liệt gọi tới.

      "Có thể là Đại thiếu gia người ta nhìn vừa mắt!" Hai mắt ông chủ phóng lên tia sáng. Tiểu thi cười khổ. muốn có phúc như thế này đâu!

      Mình là tạm dừng nhưng chót làm rôi thôi đăng vậy

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 59: sập bẫy
      xl mọi người nha
      Cháp này có hun hun hun bla bla *mắt sáng như sao*

      Tiểu Thi vừa vào phòng cà phê, dựa vào trực giác của phụ nữ cảm thấy khí nơi này có chút đúng nhưng vẫn luôn biết đúng ở chỗ nào. Trác Trác Minh Liệt ngồi ở dựa vào vị trí trong góc cách đó xa , nhưng nhìn thấy và A Quỷ rất giống nhau.

      “Trác tiên sinh buổi tối lành!” Tiểu Thi tức giận .

      “Ừ ngồi !” Trác Trác Minh Liệt ngẩng đầu.

      có chuyện gì mau !” Hôm nay rất khoa trương cố ý đội cái mũ và đeo cái kính lớn.

      Trác Trác Minh Liệt ngẩng đầu nhìn “ mặc đồ này chuyện thế nào? cũng e ngại xì căng đan? Hay là trong lòng có dụ ý?”

      đưa tay ra đem mắt kính của lấy xuống như là đương nhiên.

      “Trác tiên sinh làm phiền hãy tôn trọng tôi chút có được hay ! Tôi muốn những thứ tờ báo nhàm chán kia đem tôi viết ra thành như vậy, và tôi cũng muốn phơi mặt báo đâu, nếu để cho ba biết lại đến tìm dạy giỗ tôi! !” Giọng của Tiểu Thi có chút kích động.

      “Ba tôi tìm ?” Trác Trác Minh Liệt kinh ngạc, đây phải là tác phong của ông ấy!

      “ Qua tối nay tôi bảo đảm có chuyện đó xảy ra nữa!” Trác Trác Minh Liệt nhìn bằng loại ánh mắt lành lạnh nhưng cũng có chút mất mác.

      “Rốt cuộc tìm tôi tới đây có chuyện gì?” Tiểu Thi bình phục tâm tình tiếp tục hỏi.

      “Về việc Cầu Cầu làm nhân vật đại diện cho sản phẩm của chúng tôi” Trác Trác Minh Liệt vừa vừa cố ý đem tay nắm lấy tay Tiểu Thi. Nhưng còn vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình trong hoàn toàn chú ý tới.

      “Tôi đồng ý, tôi chỉ muốn nó có được cuộc sống bình bình đạm đạm mà lớn lên” Trác Trác Minh Liệt chợt nắm tay Tiểu Thi lên, cảm giác ấm áp mà mềm mại đó đột nhiên bao lại . Tim Tiểu Thi đập rộn lên, đôi mắt hoảng sợ nhìn Trác Minh Liệt muốn rút tay ra nhưng lại thể rút ra được.

      “Trác tiên sinh….”
      “ Gọi tôi là Minh Liệt tôi thích nghe em gọi tên tôi!” nở nụ cười ấm áp, khóe miệng mềm mại nhộn nhạo. Điều đóngược lại, lại khiến Tiểu Thi khó có thể chấp nhận, mặt đỏ tới mang tai, đầu cúi thấp.

      Trác Minh Liệt nhìn dáng vẻ của chợt cảm thấy mình làm ra rất nhiều tội ác biết qua tối nay người phụ nữ trước mắt này nhìn bằng ánh mắt như thế nào.

      Buông ra .

      “Tổng giám đốc chúng tôi phát mục tiêu” Trong tai nghe truyền đến thanh của A Quỷ.

      Trác Minh Liệt xoay người ngồi bên cạnh Tiểu Thi, Tiểu Thi có cảm giác sắp điên rồi tối nay người đàn ông này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

      đột nhiên nắm tay của rồi cười lên. Nụ cười như vậy là lần đầu tiên Tiểu Thi được nhìn thấy nụ cười ấy rất chân thành rất tinh khiết mà ấm áp. đem người xoay lại gương mặt tuấn mỹ từ từ tới gần. ta muốn hôn ?

      ra lúc này nếu nhìn từ phía sau lưng bọn họ nhìn bọn họ như hôn nhau, vốn dĩ Trác Minh Liệt cũng chỉ muốn mượn hình ảnh này để lừa địch nhưng lúc đến gần cảm nhận được mềm mại, tinh khiết, ánh mắt hoảng sợ và hương thơm thoang thoảng từ người của , liền nhịn được hôn xuống.

      “Ưmh..” qua cả mấy phút đồng hồ hít lấy ngụm khí lạnh, trợn to hai mắt. Trong đầu thoáng chốc trở nên trống rỗng.

      “Tổng giám đốc, thu lưới!”

      Thoáng chốc trong quán cà phê bỗng trở lên hỗn loạn, A Quỷ lệnh cho các em từ các phương hướng ngăn chặn các cửa ra vào của quán, đẩy năm sáu tên chó săn và lấy ra các loại máy chụp hình khác nhau và đồng thời còn lệnh cưỡng chế đối với các tài liệu vừa xuất ra từ quán cà phê .
      ps: hỏi mình sao giống văn án mình cũng chịu thôi hic mình cũng hỏi thế nha hu hu

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 60: tra hỏi

      Trác Trác Minh Liệt buông Tiểu Thi ra dán vào lỗ tai của câu: “ xin lỗi!”

      Tiểu Thi còn chưa phản ứng kịp tình huống này là như thế nào Trác Minh Liệt sải bước đến chỗ A Quỷ. Mấy người chụp hình quỳ gối ở chỗ tất cả gương mặt đều hiễn nét hoảng sợ.

      “Trác thiếu gia! thả chúng tôi chúng tôi chỉ là bất đắc dĩ!” Trác Minh Liệt ngồi xổm xuống nắm cằm người phụ nữ trong đó lãnh khốc : “Tôi biết các là bất đắc dĩ cho nên mới cho các cơ hội để chuyện. Nếu cho rằng bây giờ còn có thể sống sao?” Người phụ nữ kia bị dọa sợ đến nỗi thân phát run khuôn mặt nhắn tái nhợt.

      Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? mặt của Tiểu Thi tái nhợt, đôi tay siết chặt thành quả đấm run rẩy ngừng.

      “Tổng giám đốc vừa rồi và tiểu thư Tiểu Thi diễn quá nhập vai bọn em đều cho là cùng tiểu thư Tiểu Thi ….”
      “Im miệng!” Trác Minh Liệt rống giận.

      “Cái gì? ?” Tiểu Thi cố gắng để cho biểu của mình bình tĩnh nhưng nước mắt đáng chết lại điên cuồng chảy ra ngoài, cố lấy lại bình tĩnh lấy tay lau nhưng càng lau nước mặt lại cứ chảy ra càng nhiều, ra vừa rồi ta câu xin lỗi kia chính là vì cái ý tứ này!

      “Trác tiên sinh làm như vậy có nghĩ đến cảm xúc của tôi hay ?” Tiểu Thi cúi đầu cười tiếng, nước mắt cũng chảy xuống theo. Tay chân của Trác Minh Liệt chợt có chút luống cuống, yên lặng đứng ở nơi đó, lấy ra điếu thuốc, Tiểu Thi đột nhiên đẩy ra trực tiếp ra ngoài! Bóng dáng quyết tuyệt(quyết liệt, tuyệt vọng) như vậy khiến Trác Minh Liệt quên cả đốt thuốc!

      “Tổng giám đốc” A Quỷ phát ánh mắt của ông chủ mình lại có thể phát ra cảm giác bị thương chợt ý thức được vừa rồi có lẽ hề chỉ là diễn trò.

      “Đem bọn họ mang về! Tôi muốn hảo hảo hỏi họ chút!” Ánh mắt của Trác Minh Liệt đầy vẻ tàn ác khiến những phóng viên kia như cảm nhận được ngày cuối cùng của đời mình.

      “Tôi cho mỗi người cơ hội để tự mình ra là ai sai khiến các làm việc này xong tôi lập tức để cho các ! Nếu chịu … các cũng biết đấy tôi là Trác thiếu gia của Trác gia!”
      “ Chúng tôi biết” người đàn ông trong đó gần như muốn khóc nức nở.

      “Cơ hội của dùng hết rồi!” Trác Minh Liệt ngồi ở ghế dựa bưng ly trà.

      “Trác thiếu gia ra chúng tôi đều như nhau cả thôi, có người bỏ ra số tiền lớn nó muốn chúng tôi đặc biệt theo dõi
      “Người kia là người nào?”

      “Tôi biết!”

      “Tốt có thể ra ngoài!” Hỏi hết vòng chỉ còn sót lại người phụ nữ. Trong ấn tượng của Trác Minh Liệt ý chí của phụ nữ là tương đối yếu, có lẽ có thể từ trong miệng có thể lấy được điều gì đó. Nhưng lại muốn dùng cái thủ đoạn hạ lưu gì vì vậy gọi A Quỷ đến.

      “Người phụ nữ này hãy hỏi !”

      “Tốt tông tài đốivới em là tốt!” A Quỷ rất bỉ ổi mà cười đem người phụ nữ kia kéo tới gian phòng khác.

      “Tiểu thư hãy ! ra đối với chỉ có trăm lợi mà hại!”

      “Tôi biết”
      A Quỷ nháy mắt ra dấu, chợt từ bên cạnh xuất bốn, năm người đàn ông ở trần họ như mộ bày sói đói ùa nhau đem quần áo của người phụ nữ kia lột sạch, rồi đặt ta ngay tại tấm bạt rách nát, hai chân ta bị ép mở ra khiến cho lũ đàn ông kia gần như càng điên cuồng hơn.

      “Qủy lão đại! nhanh lên chút!” Lũ người đàn ông như muốn nổi điên bị đè lại người phụ nữ kia gào khóc thảm thiết “Tôi , tôi , các thả tôi ra !”

      Khi Trác Minh Liệt vào cởi áo trùm lên người người phụ nữ kia. Xoay người lại khinh thường nhìn A Quỷ : “ cũng chỉ biết những thủ đoạn này!” Khiến cho mặt A Quỷ đầy uất ức!

      “Trác thiếu gia, người bảo chúng tôi theo dõi phải người Trung Quốc, cũng chỉ có người, bọn họ là nhóm người, bọn họ đây là điều ông chủ họ cầu mà mục đích là muốn làm sụp đổ!”

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      các tỷ muội ơi cho ta họi tý giờ ta có 3 cái hố 1 cái định hoàn trong t7(bộ này này) hai cái còn lại nhưng ta có 1 bộ trọng sinh quân nhân hay quá muốn đào nữa quá... phải làm như thế nào đây hu hu :cry: :cry: :cry: :cry: :cry: :cry: :cry:

      Chương 61:Lý Triết Vũ

      ED: Tiểu Phi Tuyết

      "Muốn tôi sụp đổ? Chỉ bằng mấy thứ này?"


      Trác Minh Liệt cười lạnh,"A Quỷ, cậu điều tra bên kia xem có phải người trong bang đắc tội với ai?"

      A Quỷ có phần khó xử,
      "Giám đốc và ông nhà đều căn dặn cần nhúng tay vào chuyện trong bang!"

      "Bọn họ đều muốn tôi phải sụp đổ, còn muốn tôi giả bộ như biết?" Trác Minh Liệt thấy toàn thân A Quỷ sợ hãi.

      "Được, tôi nhờ Đồ Long Bang. Nhưng mà nếu để cho tôi biết được nhóm người này nhằm vào tôi bởi vì Đồ Long Bang cũng đừng trách tôi khách khí!
      Trác Minh Liệt rời trong chớp nhoáng, A Quỷ khẩn trương lấy điện thoại ra định gọi cho ông Trác thấy quay lại,"Chuyện này tạm thời đừng cho cha tôi biết!" A Quỷ khúm núm khẩn trương cất điện thoại.


      Trác Minh Liệt từ bên trong ra, nhanh chóng gọi cuộc điện thoại quốc tế đường dài,"Jayson, tôi là Trác Minh Liệt!"

      "Trác? Là cậu sao, cậu đúng là lâu rồi liên lạc với tôi!" thanh bên kia cực kì kinh ngạc xen lẫn vui mừng.

      "Tìm cậu có việc, cậu có thể giúp tôi điều tra gần đây Đồ Long Bang có kết thù oán với bang phái khác ?"

      “Hô hô,” đầu dây điện thoại bện kia vang lên trần cười to,"Trác, Đồ Long Bang là của nhà cậu, cậu hỏi cha cậu chẳng phải biết sao?"

      "Chuyện này tạm thời muốn cho bọn họ biết. " nghĩ ra rốt cuộc ai muốn sụp đổ? Kẻ nào mất trí dám làm như vậy?




      "Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Tiểu Thi đón Cầu Cầu tan học, nhưng vẫn lời nào.

      "Mẹ có việc gì." Giọng điệu của Tiểu Thi trầm thấp, từ khi chuyện tối hôm qua về sau, tinh thần vẫn khá hơn. Cảm giác bản thân bị làm tổn thương, làm sao có thể lợi dụng như vậy?

      "Mẹ, Cầu Cầu ngoan nữa. Mẹ, mẹ đau đầu?" “Đúng vậy,” đầu lại bắt đầu thấy đau rồi.

      "Mẹ mau uống thuốc!" Cầu Cầu khẩn trương.

      Trong lòng bàn tay Tiểu Thi chảy đầy mồ hôi, từ từ ngồi xổm xuống hốt hoảng bắt đầu tìm thuốc. Thuốc đâu, thuốc đâu?

      "Mẹ!" Cầu Cầu khóc.
      "Mẹ sao cả, Cầu Cầu ngoan." Tiểu Thi cố nén đau nhức gọi chiếc taxi.

      "Tiểu thư có sao ?" Lái xe tốt bụng phát Tiểu Thi lạ thường.

      "Cám ơn, tôi sao." Taxi dừng lại, Tiểu Thi ôm Cầu Cầu xông vào cửa nhà họ Liễu, lục tung mọi thứ đến khi tìm được thuốc uống mới bình tĩnh trở lại, bởi vì mấy ngày nay đau đầu ít phát tác nên bản thân cũng sơ xuất.

      "Mẹ, mẹ xem có tờ giấy." Trong lúc Tiểu Thi lục lọi tìm thuốc, Cầu Cầu lại phát tờ giấy ghi chép mặt giấy đầy chữ.

      Tiểu Thi nhận lấy tờ giấy đúng lúc thấy đây là chữ của Lý Triết Vũ.

      "Tiểu Thi, tờ giấy này thực hy vọng em dùng đến. Nhưng nếu em dùng đến, điều đó chứng tỏ để lại cho em lời nhắn này, cũng là có công dụng rồi!" Dưới những lời này là ba dãy số, số di động hai số cố định, thậm chí còn có địa chỉ hòm thư. Xem ra Lý Triết Vũ nghĩ rằng Tiểu Thi có thể quên dãy số của chính mình.

      "Cầu Cầu, đưa di động cho mẹ!" Nhìn lời nhắn của Triết Vũ, Tiểu Thi bỗng nhiên thấy cảm động dị thường. Triết Vũ luôn luôn muốn mọi thứ tốt nhất cho .

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      hê hê cuối cùng cũng có hàng
      Chương 62: Ngoài ý muốn


      Thuê bao quý khách vừa gọi liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau! thanh lạnh như băng khiến cho Tiểu Thi cảm thấy thể tưởng tượng nổi, chưa từ bỏ ý định ấn phím gọi lần nữa nhưng vẫn là thanh kia.


      Tại sao lại gọi được? Tiểu Thi hiểu, chẳng lẽ Triết Vũ thay số? Đúng rồi! Ngay sau đó lại bấm hai số máy cá nhân cái cũng có tín hiệu như vậy, ngược lại có cái kết nối được. Tiểu Thi giống như người chết đuối vớ được cọc,
      "Xin chào, xin hỏi có phải Lý Viên ?"

      " có ai là Lý Viên, nhầm số rồi!" Tuy nhiên giọng của người này với giọng trong máy lúc nãy khác nhau.
      Làm sao có thể? Làm sao có thể? Lòng của Tiểu Thi như rơi xuống đáy vực, cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có trong nháy mắt lấp đầy lòng . run rẩy mở địa chỉ hòm thư máy tính, vẫn còn hòm thư là hy vọng cuối cùng.
      Nhưng lại khiến cho tuyệt vọng , địa chỉ hòm thư hiển thị chưa có người dùng.
      Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cuối cùng Triết Vũ đâu? Lâm Tiểu Thi cảm thấy trời đất sụp đổ.
      "Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Cầu Cầu ngồi xổm bên cạnh giọng hỏi.

      " thấy chú Triết Vũ nữa!" Giọng Tiểu Thi tràn ngập tuyệt vọng, phải xử lý xong mọi chuyện trở về sao? Tại sao bây giờ thấy. xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay là cố ý bỏ rơi mình ở đây?
      "Làm sao lại thấy chú Triết Vũ nữa?"

      "Mẹ biết!" Trong lòng Tiểu Thi trống rỗng.

      Hai mẹ con ngồi ôm nhau đêm, Tiểu Thi cảm giác cả người cứng ngắc, đầu óc cũng mất năng lực suy nghĩ.
      "Mẹ, hôm nay Cầu Cầu có phải nhà trẻ ?" Cầu Cầu hỏi.

      "Mẹ được khỏe, Cầu Cầu ở nhà chăm sóc mẹ được hay ?" Tiểu Thi có chút sức lực nào.

      "Dạ..." Cầu Cầu rất ngoan ôm nhưng trong lòng rất sợ hãi biết phải làm gì bây giờ?"
      "Ông chủ, xin lỗi hôm nay tôi rất mệt nên làm nhà trẻ được ? Hôm nay Cầu Cầu cũng khỏe, tôi muốn dẫn nó gặp bác sĩ." Cứ như vậy Tiểu Thi lôi kéo Cầu Cầu ở nhà liên tục ba ngày.

      "Mộc Mộc hôm nay có thể học sao? Đầu còn đau ?" Trác Minh Liệt cưng chiều nhìn con trai.
      Mộc Mộc nhìn gật đầu.

      "Ông chủ, người yên tâm , gioa Mộc Mộc cho tôi!" Trợ lý nịnh bợ .
      Mộc Mộc vừa đến nhà trẻ phát ngay Cầu Cầu , mặc dù bé và Cầu Cầu được coi là thân thiết nhưng ít nhất cũng có gặp nhau ở bể bơi. Có phải Cầu Cầu cũng bị bệnh rồi? Mộc Mộc giọng thở dài ngồi vào chỗ của mình.


      "Mộc Mộc, Cầu Cầu lâu học, cậu ấy ở nhà cậu à?" Bạn bàn bên cạnh hỏi.

      "Làm sao cậu ấy có thể ở nhà tớ!" Mộc Mộc trả lời rất khách sáo.

      "Hôm đó tớ thấy ba cậu đưa cậu ấy học mà!" Mộc Mộc hé răng, dễ dàng đợi đến lúc tan học để Trác Minh Liệt đón bé, bé vội vàng chuyện của Cầu Cầu.
      "Bọn họ Cầu Cầu lâu rồi học!" Mộc Mộc nhìn trong mắt của Trac Minh Liệt có chút khó hiểu. Trác Minh Liệt vừa nghe nó như vậy trong lòng run sợ, Cầu Cầu đến trường, chẳng lẽ Tiểu Thi xảy ra chuyện gì? lập tức gọi điện tới cửa hàng hoa, quả nhiên bên kia Lâm Tiểu Thi xin nghỉ vài ngày rồi.
      Chương 63: Lo lắng


      "Mộc Mộc, lên xe, chúng ta đến nhà Cầu Cầu xem thế nào?" Trong lòng Trác Minh Liệt mơ hồ bất an, biết bởi vì chuyện ngày đó Tiểu Thi dễ gì tha thứ cho , nhưng vẫn nhịn được gấp rút đến xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
      Con đường Hạnh Phúc, con đường này là khu đất của những người giàu có, nhà cửa ở đây cũng phải đến ngàn vạn cho dù là tiền thuê tháng cũng là con số , thu nhập của Tiểu Thi căn bản đủ , nhất định là trước khi tên Lý Triết Vũ chuẩn bị giúp , xem ra người đàn ông kia đối xử với tệ lắm, hiểu sao Trác Minh Liệt có cảm giác mất mác.

      ngồi ở trong xe nhìn cây dây leo xanh trắng bò đầy quanh nhà, hiểu sao tâm tình nặng trĩu dị thường. Căn bản thế giới này có rất nhiều chuyện nằm trong phạm vi khống chế của con người, giàu có cũng có rất nhiều chuyện làm được.

      giơ tay lên gõ cửa phòng nhưng nghĩ lại buông tay, có lẽ nên đến quấy rầy cuộc sống của .
      "Dù sao ấy cũng có người thân, Mộc Mộc, chúng ta về thôi!" Trác Minh Liệt bước đến ôm Mộc Mộc.
      "Vì sao?" người Mộc Mộc có mùi sữa nhàn nhạt,"Con muốn gặp mẹ!" Thằng bé ngốc này lại tưởng nhận Tiểu Thi là mẹ của mình.

      "Con trai, ấy phải mẹ con!" Trác Minh Liệt cười miễn cưỡng, trong lòng đau đớn khó hiểu.
      Vì sao? Trong con ngươi đen trống rỗng mà tia sáng bé lóe lên lạnh lùng, tay siết thành quả đấm.

      Trác Minh Liệt nữa trực tiếp ôm bé vào trong xe. Vừa mới khởi động xe, hiểu sao lại yên lòng. Rốt cuộc có vào hay ? mâu thuẫn nhìn ra bên ngoài.

      Hy vọng ấy xảy ra chuyện gì! lại đẩy cửa xe ra bước hai bước đến trước cửa ấn chuông.

      "Mẹ, có người đến!" Lâm Thiểu Thi ngồi ở góc giường gương mặt tái nhợt, ánh mắt đờ đẫn, Cầu Cầu lôi kéo áo cũng chút phản ứng.

      "Mẹ!" Trong mắt to tròn của Cầu Cầu tràn ngập sợ hãi.

      phút, hai phút trôi qua, vẫn có ai ra mở cửa, lòng Trác Minh liệt treo lên. đợi nổi nữa, lùi về sau vài bước mà bắt đầu xô cửa.

      "Thưa ngài, ngài làm gì vậy?" Tiếng ồn làm kinh động đến bảo vệ của khu nhà.

      "Lúc các đến trong nhà này có người ra ngoài hay ?"

      " có, nhưng mà trái lại mấy ngày rồi cũng thấy ai ra ngoài!" Nghe ta như vậy Trác Minh Liệt càng lo lắng hơn.
      "Vậy còn chờ gì nữa, có khả năng người bên trong xảy ra chuyện! Trác Minh Liệt trầm giọng .
      Bảo vệ khu nhà bị dọa sững sờ, nhanh chóng tìm người đến phá cửa. Năm phút sau cửa được mở. có khí than hay mùi gì khác lạ, chỉ có yên lặng khiến người ta hít thở thông.

      "Tiểu Thi, ở đâu?" Tiếng Trác Minh Liệt nghe rất đau thương.

      "Mẹ, có người đến đây."

      "Có thể ở phòng ngủ?" Bảo vệ thấy cả căn phòng chỉ có cửa phòng ngủ đóng chặt.
      "Mau mở ra!" Lòng Trác Minh Liệt dường như nhảy lên tận cổ họng rồi.!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :