1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước của tổng giám đốc lạnh lùng - Thiển Khuynh Thành (Full 207 Chương - Đã có eBook+NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 50: phiền toái

      “Cầu Cầu, Cầu Cầu…” giờ sau Tiểu Thi rốt cuộc cũng có ý thức. lôi kéo tay Trác Minh Liệt ngừng gọi Cầu Cầu.

      “Người phụ nữ này coi như mạng lớn!” Trác Minh Liệt khách khí đem tay ném qua bên.

      Tiểu Thi từ từ mở mắt chỉ thấy Trác Minh Liệt ở bên người trong lòng của lập tức trở nên ấm áp. Thần kinh căng thẳng cũng buông lỏng xuống.

      “Hoàn hảo có chết!” tái nhợt cười giống như bông cúc mất mẻ. Trác Minh Liệt hừ lạnh tiếng “Lần này có chết. Lần sau khó ! Nếu như tỉnh chúng ta hãy mau chóng rời khỏi nơi này!”

      Trác Minh Liệt lời gì mà đem bế lên chạy thẳng ra xe hơi bên ngoài bệnh viện .

      Tiểu Thi vùi đầu trong bộ ngực của nghe tiếng nhịp tim đập chợt cảm thấy an tâm khác thường. thậm chí tự chủ được đưa hai cánh tay ra ôm lấy cổ của .

      “Ngồi cho cẩn thận bây giờ tôi đưa đến bệnh viện thành phố!” Trác Minh Liệt rất khách khí nhét vào xe, Tiểu Thi hồi ho khan.

      Trác Minh Liệt vặn vẹo nhìn qua kính chiếu hậu trong đôi mắt có tia quan tâm dễ dàng phát giác .

      “Bác sĩ từng chỉnh hình?” Trác Minh Liệt khởi động xe.

      có. Chỉ là Triết Vũ năm năm trước tôi từng ra bị tai nạn xe cộ, da cánh tay bị miểng thủy tinh ghim vào bị nhiễm trùng nên phải phẫu thuật đổi da!” Tiểu Thi suy yếu .

      Năm năm trước? Trác Minh Liệt đối với mấy chữ này đặc biệt nhạy cảm. Bởi vì Lâm Thi Ngữ cũng vào năm năm trước bị tai nạn xe cộ. Chỉ là ấy may mắn như vậy mà có thể còn sống sót.

      “Tại sao là Triết Vũ cho biết chính nhớ sao?” Trác Minh Liệt phát Tiểu Thi mỗi kiện nào đều đến Triết Vũ gì đó, giống như cuộc sống của khắp mọi thứ đều thể rời bỏ Triết Vũ.

      “Là bởi vì tôi nhớ !”

      TrácMinh Liệt vừa phân tâm xe hơi liền trượt vào bụi rậm bên đường.

      “Làm sao vậy! !” Tiểu Thi bị dọa sợ.

      Trác Minh Liệt thắng gấp xe ngừng lại. biết chỗ đó có vấn đề gì nhưng xe khởi động được nữa rồi.

      xuống kiểm tra lần nhưng cũng phát ra có cái gì đúng nhưng lại thể khởi động xe vì vậy nhìn về phía xe hơi hung hăng đạp phát sau đó giận đùng đùng trở lại trong ôtô.

      “Đều tại , tối nay chúng ta phải qua đêm ở nơi hoang giao này rồi !” Xuyên qua kính chiếu hậu Trác Minh Liệt nhìn Tiểu Thi chỉ thấy núp trong tây trang của như con thỏ sợ hãi. Dường như người phụ nữ này còn chưa biết người mình chỉ có mỗi cái áo đó.

      xin lỗi !” Tiểu Thi cúi đầu. Nghĩ đến kinh nghiệm của hôm nay trong lòng vẫn còn sợ hãi khi đó nghĩ mình còn được sống nhưng ngờ còn có thể nhìn thấy Trác Minh Liệt, bây giờ nhìn lại ta hình như phải là sao chổi nữa rồi.

      TrácMinh Liệt thèm để ý tới rầu rĩ đốt điếu thuốc bên cạnh cửa sổ.

      “Hôm nay cám ơn tới cứu tôi” co rúm lại khiếp sợ .

      Trác Minh Liệt vẫn lời nào, bàn tay đánh vào tay lái gương mặt trầm tĩnh hờ hững. nghĩ làm thế nàomà bây giờ có thể rời . Vừa nghĩ đến điện thoại định đưa tay vào túi lấy nó ra mới phát ở trong lúc đánh nhau điện thoại di động cũng bị hỏng. Chẳng lẽ phải ở trong xe cùng người phụ nữ này vượt qua cả đêm sao?

      “Đưa di động cho tôi” Trác Minh Liệt đưa tôiy.

      Tiểu Thi sờ sờ túi chợt hét rầm lên. “Tôi… quần áo của tôi đâu?” Này, phản ứng chậm quá , cho tới bây giờ người phụ nữ này mới phát ra mình mặc quần áo.


      Chương 51: thân mật

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 51: thân mật

      Vẻ mặt Trác Minh Liệt châm biếm nhìn cười lạnh hôm nay trong bóng tối gặp phải kẻ buôn người, nếu là gặp tổ chức khác có lẽ trở thành đồ ăn mâm của người khác rồi!



      Mặt Tiểu Thi đỏ bừng lờ mờ nhớ khi đó khi mà bắt đầu chạy trốn nhưng chuyện sau khi bị bắt lại rồi lại còn có ấn tượng gì hết. đem thân thể gầy yếu của mình cố gắng co lại trong tây trang, thậm chí đem cả chân bao bọc lại.



      “Này! Tây trang này rất đắt tiền đó có biết tiểu thư!” Trác Minh liệt liếc cái.

      " có thấy điện thoại của tôi ?" Tiểu Thi giọng hỏi.

      " có!"

      Vậy phải làm sao bây giờ? Vẻ mặt Tiểu Thi vô cùng lo lắng, số di động của Thiết Vũ cũng nằm ở trong danh bạ điện thoại, có điện thoại sau này làm sao có thể tìm !


      Trác Minh Liệt thờ ơ nhìn bóp nát điếu thuốc lá.

      "Bên trong có cái gì qua trọng sao?"

      "Có sỗ của Triết Vũ!"

      " ngốc tới mức ngay cả số điện thoại của chồng mình cũng nhớ chứ?"
      Tiểu Thi lắc lắc đầu ,"Trí nhớ của tôi luôn kém như vậy, Triết Vũ trước kia ngay cả họ của tôi tôi cũng nhớ được."


      Trác Minh Liệt nghiêm túc đánh giá này, có lẽ trải qua tai nạn cực kì nghiêm trọng.
      " vẫn luôn nhắc đến Triết Vũ, có thể kể tôi nghe chuyện cũ của ta chút." Trác Minh Liệt nhìn Tiểu Thị nhàng hời hợt .

      "Triết Vũ là Triết Vũ có gì hay !" khí trong xe lạnh dần khiến Tiểu Thi nhìn được co người lại thêm. Qua gương chiếu hậu Trác Minh Liệt nhìn thấy ràng.

      "Nếu cảm thấy lạnh đến đây !


      Tiểu Thi lắc đầu.
      Trác Minh Liệt kéo khóe miệng tiếp tục hỏi:" Ý của tôi là ta có quan hệ gì với hội buôn bán người của Trung Quốc và có quan hệ gì với ?" Rốt cuộc nhịn được rồi.


      "Tôi biết." Tiểu Thi lắc đầu hắt xì hơi.


      Trác Minh Liệt thể nhịn được nữa kéo cả người lẫn áo khoác lên phía trước ôm lấy, Tiểu Thi kinh ngạc cả người cứng đơ như cọc gỗ.


      " sinh con cho người đàn ông vậy mà chuyện về ta lại biết gì cả, đúng là người đàn bà ngu xuẩn!" Trác Minh Liệt châm chọc nở nụ cười.
      " phải đâu!" Tiểu Thi nơm nớp lo sợ :" Cầu Cầu phải con của tôi và ấy!"

      "Vậy là của với ai?" Trác Minh Liệt hỏi theo phản xạ.

      "Cầu Cầu phải con của tôi! Tiểu Thi đỏ mặt .


      Nghe được Cầu Cầu phải là con của Tiểu Thi, Trác Minh Liệt bỗng nhiên cảm giác trong lòng nhõm như có vật gì đó bay , cảm giác này cực kỳ tốt đẹp.


      "Mấy người tổ hợp kì diêu!" Trác Minh Liệt xúc động .


      "Triết Vũ Cầu Cầu là con nuôi của ấy cho nên Cầu Cầu và Mộc Mộc đều là những đứa trẻ cực kì đáng thương. Nhưng mà Cầu Cầu về sau lớn lên cực kì bám lấy tôi, rất thích gọi tôi là mẹ. Triết Vũ sợ người khác hiểu lầm nên vẫn luôn muốn nó gọi tôi là chị Tiểu Thi."


      Tiểu Thi nhìn ra bên ngoài cửa sổ những tia sáng mờ ảo của ánh trăng chiếu vào dường như khiến rơi vào hồi ức nào đó. Trí nhớ của vì sao lại trống nhiều như vậy?


      Trác Minh Liệt nhìn Tiểu Thi, bỗng nhiên ý thức được tất cả trí nhớ của này đều do cái tên Triết Vũ kia nắm giữ. Nếu như mất trí nhớ mà tên Triết Vũ kia lại muốn lừa gạt vậy ..... Nhưng tiếp tục suy nghĩ nữa bởi vì cảm thấy việc này có liên quan gì tới .


      " có từng nghĩ có khả năng Triết Vũ lừa ?" nhịn được bèn hỏi.


      "Làm sao có thể. Chúng tôi quen biết nhau từ lâu, sau khi ba mẹ tôi qua đời từ trước tới nay đều là Triết Vũ chăm sóc tôi. ấy luôn đối với tôi rất tốt." Tiểu Thi lạnh nhạt hoặc là vì thiếu máu hay nguyên nhân gì khiến toàn thân cảm thấy lạnh giá khác thường, toàn thân nhịn được phát run. Đúng lúc này có hai cánh tay mạnh mẽ bỗng nhiên kéo vào lòng!
      Chương 52: cãi vả

      Lòng của Tiểu Thi cuồng loạn muốn đứng lên, Trác Minh Liệt nhịn được nhếch khóe miệng sau đó giễu cợt : “yên tâm tôi đối với món ‘ sườn ’ của em vị thành niên cảm thấy hứng thú .” như vậy nhưng vẫn nhịn được liếc mắt nhìn váo những chỗ bị lộ ra ngoài, bên ngoài áo hai cái chân trắng noãn dính vào ngực của , Tiểu Thi chợt im lặng nở nụ cười nhớ Triết Vũ cũng từng ôm như vậy nhưng bất kể như thế nào luôn cảm thấy cái đó ôm đó rất xa lạ giống như người này ôm, ở trong ngực ta ấm áp như vậy, chợt ngửi thấy mùi máu tươi ngẩng đầu mới phát áo sơ mi trắng của loang lổ vết máu.

      bị thương sao?” Tiểu Thi sợ hãi kêu, mặt kinh hoàng.

      “Là vì cứu nên chảy máu” Trác Minh Liệt trêu chọc biết cái người phụ nữ bé này đặc biệt dễ dàng dụ dỗ nhất định bị lừa . Quả nhiên mặt thê sắc((*) thần sắc kém cỏi) hỏi : “Ở nơi nào bị thương bây giờ còn có đau hay ?”

      Trác Minh Liệt nhịn được khóe môi nhếch lên ấy để ý đến y phục người lại lôi kéo nơi này! nắm lấy lồng ngực của mình.

      Tiểu Thi trì độn còn có hiểu , vẫn ngừng vuốt ngực Trác Minh Liệt để tìm vết thương ở đó.

      “Tiểu thư nếu như dừng tay…” Tiểu Thi chợt như ý thức được điều gì ngừng lại “ lừa tôi có đúng hay ?” thanh nhu mềm làm cho tâm tình người nghe cũng cực kỳ tốt. Trác Minh Liệt như bị quỷ thần sai khiến đem tay dời đến cổ của sờ mái tóc mềm mại kia chút!

      khí chợt trở nên lúng túng khác thường Tiểu Thi ở trong ngực của vẫn luôn cố giữ im lặng, động tác động cũng dám động.

      Trác Minh Liệt thở phào cái mở nhạc ra.

      có phải có chuyện vui hay ? Tiểu Thi dịu dàng hỏi.

      “Tôi…. chuyện vui của tôi quả rất nhiều biết muốn đến việc gì !Trác Minh Liệt tự giễu. mười tuổi theo bên cạnh ông nội tiếp nhận đầu đủ các loại huấn luyện giải thích được, sau đó mười năm tới trở lại với cha nhưng vẫn được huấn luyện mấy cái loại đó. Mười bảy tuổi ra khỏi nước, hai mươi sáu tuổi bị cha gọi trở về tiếp quản cục diện rối rắm, những năm gần đây chưa bao giờ từng có thuộc cuộc sống riêng tư thưc thuộc về mình. chỉ biết phụ nữ nhưng lại biết cái gì là tình . biết tiền, tài phú nhưng còn chưa c hiểu được cái gì là hạnh phúc. Cho đến đêm đó, ở trong xe nhìn thấy Tiểu Thi dẫn Cầu Cầu và Mộc Mộc đứng ở cửa nhà trẻ vẫy tay với , khắc đó trái tim của chợt mềm mại .

      “Đúng rồi, ngày đó, về người có tên là Lâm Thi Ngữ phải nhỉ??, Thẩm tiểu thư cũng biết về ấy. ấy cũng với tôi,”
      ấy đề cập với về Lâm Thi Ngữ làm sao?” Trác Minh Liệt nghi ngờ.

      định đúng lúc này ngoài xe, có ánh sáng vụt lên ngay sau đó xuất người đường. Xem ra là ngang qua có người phát ra bọn họ rồi. Trác Minh Liệt kịp đợi Tiểu Thi xong cũng vội vàng xuống xe theo những người đó để nhờ chuyện.
      TIẾP NHÁ.......

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 53: mất mác

      “Trác tiên sinh tại sao là ?” Là nhân vật công chúng Trác Minh Liệt biết nổi tiếng của có khi so với minh tinh còn cao hơn.

      “Đem điện thoại di động của cho tôi mượn dùng chút!” Trác Đại Thiếu Gia làm việc từ trước đến giờ bao giờ bám vào khuôn mẫu. Chỉ là người nọ quả đem điện thoại của mình cho mượn.

      “Này, A Quỷ lập tức tới đường Sùng Minh đón tôi!”

      A Quỷ nhận được điện thoại của Trác Minh Liệt cảm thấy rất kinh ngạc nghĩ thầm vị tổ tông này lâu như vậy làm sao giờ mới đến đường Sùng Minh?

      Năm phút sau A Quỷ lái chiếc Audi tới.

      lái xe đưa chúng tôi trở về!” A Quỷ vừa đến nơi mới phát ra là xe của Trác Minh Liệt bị hỏng.

      “Tìm người đem Maybach 62 đưa , đặc biệt kiểm tu” (kiểm tra, sửa chữa) sau khi với A Quỷ bọn họ mới lên đường.

      Thân thể Tiểu Thi suy yếu, theo dọc đường cứ buồn ngủ suốt bởi vì có A Quỷ ở đây Trác Minh Liệt cũng tiện chuyện tiếp. Dù vậy A Quỷ lại cứ làm bộ như lơ đãng nhìn về phía sau là cảm thấy rất kỳ quái tổng giám đốc làm sao có thể coi trọng kiểu phụ nữ mà giống phụ nữ này.

      “ Làm tốt việc lái xe của !” Trác Minh Liệt cuối cùng cũng nhịn được khó chịu .

      “Thế nào?” Tiểu Thi nằm gọn trước ngực mơ mơ màng màng hỏi.

      có việc gì!”

      bao lâu A Quỷ lái xe tiến vào nội thành. Lúc này Trác Minh Liệt chợt cho A Quỷ đem xe dừng lại.

      “A Quỷ đưa tiểu thư này bệnh viện! Sau khi xong việc điện thoại cho tôi!”

      A Quỷ hiểu nhìn TrácMinh Liệt hiểu nổi ta rốt cuộc suy nghĩ gì. Tiểu Thi cũng nghe thấy chỉ cảm thấy trái tim mình căng thẳng sau đó từ trong lòng ngồi vào bên mặt tự giễu cười khổ. cho cùng bọn họ cũng chỉ là sơ giao( quen biết sơ qua) thậm chí còn bằng ta có thể kịp thời chạy tới cứu nên cảm thấy may mắn phải sao? Còn mong muốn xa với cái gì chứ ? Nhưng tại sao trong lòng cảm giác đúng như vậy? Có chút mất mác có chút chua xót thậm chí còn có điểm uất ức!

      A Quỷ đem xe dừng lại bên đường, Trác Minh Liệt mở cửa xe xuống.

      hãi sợ xì căng đan nhưng có nghĩa là Tiểu Thi cũng sợ. Mặc kệ ấy là vợ của người khác cũng tốt nhưng ở trong mắt mãi vấn luôn là đơn thuần như trang giấy trắng muốn lôi xuống nước. Nhưng Tiểu Thi lại biết suy nghĩ của .

      dựa vào cửa sổ xe nhìn cảnh đêm bên ngoài chợt cảm thấy thương cảm. Nghĩ nghĩ lại nước mắt cũng chảy ra.

      “Tiểu thư sao chứ?” A Quỷ quan tâm hỏi.

      “Tôi sao” Tiểu Thi nghẹn ngào.

      “Tổng giám đốc đưa bệnh viện nhất định là có nguyên nhân!” A Quỷ vụng về mà an ủi .

      “Mới phải vì chuyện đó !” Tiểu Thi nguỵ biện nhưng nguỵ biện này căn bản có chút ý nghĩa nào. Ngay cả A Quỷ loại người lạnh lùng như vậy mà còn có thể nhìn ra bởi vì Trác Minh Liệt mà đau lòng, có cố gắng che giấu còn có công dụng gì nữa!

      A Quỷ cười cười đem nhạc trong xe mở ra. Mười phút sau bọn họ đến bệnh viện Mã Lệ. Các chuyên gia ngoại khoa trực đêm cho nên bọn họ chỉ bố trí cho Tiểu Thi nằm viện quan sát. Sau khi dàn xếp tốt tất cả mọi thứ A Quỷ bắt đầu gọi điện cho Trác Minh Liệt báo cáo.

      “ Tổng giám đốc tất cả đều làm tốt.”

      “Tốt, bây giờ lập tức đến quán cà phê số năm gặp tôi, tôi có chuyện với !” Trác Minh Liệt trầm giọng .

      với tiểu thư kia tôi bây giờ phải cùng ông chủ của tôi có việc, có gì cần gọi điện thoại trực tiếp cho tôi!” A Quỷ kéo bác sĩ lại dặn dò rồi mới về phía phòng cà phê số năm.

      “ Tổng giám đốc!”

      “Ngồi !” Trác Minh Liệt chỉ vào vị trí đối diện.

      “Chuyện của tiểu thư tôi sắp xếp xong xuôi, tổng giám đốc nếu lo lắng như vậy vì sao tự mình đưa ấy bệnh viện, hại ấy khóc nhè!” A Quỷ cầm chén cà phê lên thao thao bất tuyệt .

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.
      Ps: hum qua mạng nhà mình vớ vẫn quá hum nay làm pù cho m,\.ng 1 c nha
      “Đây chính là nguyên nhân tôi tìm tới!” Dừng chút TrácMinh Liệt tiếp “ Gần đây tôi cảm thấy giống như có người cố ý nhằm vào tôi! Nhưng mà tôi lại ở ngoài sáng bọn họ ở trong tối muốn tìm bọn họ đúng là dễ dàng!”

      “Có người muốn động đến tổng giám đốc sao?” A Quỷ buông chén cà phê xuống gương mặt lo sợ yên, người nào có lá gan lớn như vậy. Trác gia ở nơi này chính là gia tộc có thế lực tay che trời trải rộng khắp cả nước. Hi vọng đây chỉ là cảm giác sai lầm của tổng giám đốc, nếu quả như có người nghĩ như vậy lai lịch của đối phương nhất định cũng vừa.
      “Gần đây các báo chí, truyền thông toàn bộ đều nhắm thẳng vào tôi, mặt trái tin tức ngừng nhưng tôi tra được ngọn nguồn những tờ báo này tình huống như thế đây là lần đầu tiên cho nên tôi hoài nghi là người của hắc đạo làm. Nhiệm vụ này giao cho , điều tra xem có đầu mối nào khi có chúng ta tới ôm cây đợi thỏ bắt rùa trong hũ. Tôi ngược lại muốn nhìn chút xem rốt cuộc người nào gan to như vậy!” Trác Minh Liệt vuốt ve ngón út gương mặt ác độc.

      “Tốt, tôi biết rồi tổng giám đốc” A Quỷ trầm giọng lên tiếng.

      giáo mẹ con đâu?” Cầu Cầu khóc nhiều đến mức cặp mắt sưng đỏ “Mẹ con có phải cần con nữa hay ?”

      “Nơi nào. Cầu Cầu mẹ xảy ra chút việc bây giờ ở cùng chú Minh Liệt Cầu Cầu hãy an tâm ngủ , ngày mai dẫn con tìm mẹ có được hay ?” Thẩm Tử Quân kiên nhẫn an ủi Cầu Cầu, tên tiểu tử này có cảm giác an toàn vô cùng đêm đều ở đây hỏi có phải hay mẹ cần nó nữa.

      “Mẹ và chú Minh Liệt ở cùng chỗ có phải hay mẹ muốn làm mẹ của Mộc Mộc sao?” Nó yên tâm hỏi.

      Thẩm Tử Quân cười nhìn nó có lúc thể bội phục đứa bé nhạy cảm và trí tưởng tượng của nó. Nhưng mà Tiểu Thi và Trác Minh Liệt cũng cũng hơi lâu chút rồi tên tiểu tử này lo lắng cũng là phải.

      . Cầu Cầu yên tâm ! Ngày mai bảo đảm con có thể nhìn thấy mẹ!” Thẩm Tử Quân lục lọi cái đầu của nó cho nó an ủi.

      Tiểu Thi ở bệnh viện cả đêm cũng chưa ngủ, yên lòng về Cầu Cầu nếu như phải là bác sĩ vẫn nhìn thực rất muốn chạy trốn rồi. vất vả chờ đến sáng ngày thứ hai làm cuộc kiểm tra toàn diện bác sĩ mới bằng lòng thả cho .

      “Tiểu thư bản thân giải phẫu cấy da được làm rất thành công nhưng là thân thể của lại bài xích da mới đó, mặc dù lâu rồi nhưng thực tế chúng nó cũng chưa hoàn toàn cùng cơ thể của dung nhập cho nên nhất định phải cực kỳ cẩn thận mới phải! Chỉ là…” Bác sĩ hiểu nhìn .

      “Tuy nhiên làm sao?” Tiểu Thi cẩn thận hỏi.

      “Chỉ là da mặt của được kết hợp với da mới rất là tốt!” Bác sĩ .( Sao mình làm đến đây thấy kinh kinh vậy…….)

      Sấm giữa trời quang, Tiểu Thi quả thể tin vào tai của mình, “ Bác sĩ ý của mặt tôi từng phẫu thuật thay đổi dung mạo sao?”

      “Đúng vậy!” Bác sĩ gật đầu.

      “Vậy ý của là dáng dấp của tôi trước kia phải như thế này sao?” Tiểu Thi lôi kéo bác sĩ tâm tình có chút kích động tại sao chuyện quan trọng như vậy Triết Vũ lại chưa từng đề cập với ! Rốt cuộ là có chuyện gì xảy ra?

      “Tiểu thư nên kích động! Tôi chỉ sửa chữa thay đổi dung mạo ban đầu của !”

      A Tiểu Thi buông lỏng tay bác sĩ ra thất hồn lạc phách đáp lời, trải qua chuyện tối hôm qua đầu óc của giống như hỗn loạn.

      ————————————

      Cạn quỳ gối van xin cất giấu ~ bởi vì hôm nay đồng ý biên cất giấu muốn qua 200~ lệ rơi ~

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

      chương nữa nhé
      Chương 55: chuyện xưa
      “Cầu Cầu!” Tiểu Thi thẳng đường cuối cùng tới được phòng học của Cầu Cầu .

      “Mẹ” Cầu Cầu vừa thấy Tiểu Thi lập tức chạy vội ra “Mẹ đâu vậy!”

      “Cầu Cầu ngoan, mẹ có ở đây con sao chớ? !Tiểu Thi xoa đầu của Cầu Cầu dịu dàng hỏi.

      “Con sao, con ở tại tại nhà của giáo Thẩm Tử Quân” Cầu Cầu khóe mắt như chực khóc “Mẹ, Cầu Cầu tưởng mẹ cần con nữa!” Tiểu Thi tâm tình kích động lệ nóng dâng trào. Ngày hôm qua thiếu chút nữa rời nếu như vậy biết Cầu Cầu ra sao đây!

      “Tiểu thư Tiểu Thi!” Thẩm Tử Quân nhìn thấy Tiểu Thi.

      “Thẩm tiểu thư, ngày hôm qua là cám ơn chăm sóc cho Cầu Cầu giúp tôi!” Tiểu Thi cảm kích .

      “Ha ha đó chỉ là chuyện . Ngày hôm qua rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”

      “Tôi đến Thành Tây, kết quả bị lạc đường, sau đó bị người xấu bắt, may nhờ TRác Minh Liệt kịp thời chạy đến !” Giọng của Tiểu Thi có mấy phần may mắn có mấy phần vui sướng.

      Thẩm Thẩm Tử Quân nhìn Tiểu Thi chút lại nhìn Cầu Cầu chút rất xúc động : “Trác Minh Liệt tên khốn đó cuối cùng cũng làm đúng được chuyện! Chỉ là Tiểu Thi, ngàn vạn lần được bị ta lừa, ra ta chính là loại người rất xấu xa!”

      Tiểu Thi hiểu nhìn Thẩm Tử Quân chỉ thấy lông mày nhíu lại giọng vang vang giống như là dối.

      “Thẩm tiểu thư tại sao lại Trác Minh Liệt như vậy? Tôi cảm thấy được….” Tiểu Thi chợt nhớ tới chuyện đó chính là giữa Thẩm Tử Quân và Trác Minh Liệt có mỗi quan hệ khác thường và nhân vật mấu chốt đó chính là tên là Lâm Thi Ngữ cái người mà hai người bọn họ cùng đề cập tới.

      “Thẩm tiểu thư tôi muốn hỏi chuyện.” Tiểu Thi suy nghĩ cảm thấy biết mình có nên hỏi hay nhưng từ khi Trác Minh Liệt cứu đối với chuyện về đột nhiên lại thấy rất tò mò, vì vậy mà rất muốn hỏi.

      “Chuyện gì?” Thẩm Tử Quân hỏi “Chúng ta đến phòng làm việc chuyện !” Có lẽ là Tiểu Thi và Lâm Thi Ngữ dáng dấp có chút giống nhau nên Thẩm Tử Quân đối với rất có tình cảm cảm giác được như được gặp lại người bạn thân của mình.

      “Cầu Cầu vào trước a, buổi tối mẹ tới đón con tan học!” Tiểu Thi dẫn Cầu Cầu đưa đến chỗ ngồi rồi mới cùng Thẩm Tử Quân tới phòng làm việc của ấy.

      Thẩm Tử Quân cho lấy cho ly cà phê “ muốn hỏi tôi cái gì?”

      Tiểu Thi nhận lấy ly cà phê khẽ khuấy ba cái theo kim đồng hồ. Vậy mà chính động tác lơ đãng này lại làm Thẩm Tử Quân chú ý . ấy nhìn chằm chằm vào tay của giống như là muốn xuyên qua nó để phát điều gì.

      “Tiểu Thi cũng có cái thói quen này khi uống cà phê sao trước kia Lâm Thi Ngữ cũng có thói quen này, tôi còn luôn là cười ấy nữa”
      “Thẩm tiểu thư ra …. ra điều tôi muốn hỏi chính là về người bạn thân đó của , nếu thấy tiện cũng cần …a .. tôi đối với người mà có dung mạo rất giống tôi có chút tò mò” Tiểu Thi lại bắt đầu quấy cà phê, động tác kia, nét mặt kia, làm cho Thẩm Tử Quân cảm thấy người phụ nữ gầy yếu trước mắt này chính là Lâm Thi Ngữ năm đó! bị chính ý tưởng của mình hù sợ! !

      Thẩm Thẩm Tử Quân cố gắng bình phục tâm tình của mình, sửa lại suy nghĩ chút , nhìn chằm chằm vào Tiểu Thi rồi từ từ lại về chuyện của Lâm Thi Ngữ.

      “Lâm Thi Ngữ là bạn tốt nhất của tôi! Cũng là đại tiểu thư của tập đoàn công thương Lâm thị tiếng tăm lừng lẫy năm đó, dù là đại tiểu thư nhưng Lâm Thi Ngữ luôn ăn mặc rất đơn giản,tính tình nhu thuận nhưng đó cũng chính là nguyên nhân mà tân hôn ngày đó ấy bị chú rễ từ bỏ” Thẩm Tử Quân nghĩ đến đây, liền phẫn hận khác thường!

      ————————————

      Cầu xin cất giấu ~~

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 56: nhìn quen mắt

      “Tại sao có thể như vậy! !” Tiểu Thi kêu lên!

      “Đúng vậy! Những vẫn còn có chuyện thảm hại hơn. Lâm Thi Ngữ còn bị vứt bỏ sau đó lại biết gia tộc trong đêm bị phá sản” Thẩm Tử Quân trong lòng hơi ưu tư bạn thân nhất của gặpchuyện may, lúc cần trợ giúp nhất lại thể ở bên.

      “Cái đó.. chú rễ đó là ai ?” Tiểu Thi hỏi.

      ta chính là…” lời còn chưa dứt, điện thoại của Thẩm Tử Quân đột nhiên vang lên mấy hồi chuông mãnh liệt. “ xin lỗi , tôi nhận điện thoại trước !”

      ra là chuyện làm ăn …” Thẩm Tử Quân xong lập tức cúp. lúc chuẩn bị tiếp tục điện thoại của Tiểu Thi lại vang lên.

      “Tiểu Thi bây giờ ở đâu? sao chứ?” ra là ông chủ tiệm bán hoa.

      “Ông chủ xin lỗi a, tôi quên mất báo bình an với rồi !” Tiểu Thi ngượng ngùng .

      có việc gì là tốt, bây giờ hãy nhanh đến đây ! Có vị người tìm !” Ông chủ vội vã .

      “Được, tôi lập tức tới ngay!” Tiểu Thi cất điện thoại di động rồi xin lỗi với Thẩm Tử Quân “Thẩm tiểu thư có lỗi với quá tôi có chút việc gấp phải rồi !”

      “A có việc gì! Tiểu Thi lúc nào rãnh rỗi hãy tới tìm tôi tôi còn có nhiều chuyện muốn hỏi ” Thẩm Tử Quân câu hai nghĩa rồi mỉm cười.

      Tiểu Thi liên tiếp gật đầu đồng ý ra khỏi nhà trẻ liền chạy thẳng tới tiệm bán hoa.

      Hai giờ trước tại Trác gia.

      Gần đây thiếu gia Trác thị -Trác Minh Liệt xì căng đan có thể bay đầy trời từ con riêng đến bạn thần bí tin xấu ngừng. Đối với người luôn là mình trong sạch với suốt thời gian qua chúng tôi thể tin tưởng được. Ngày 4 tháng 12 có người mắt thấy vị tổng giám đốc tuấn này cùng bạn thần bí ở nhà trẻ cùng nhau đón đứa bé tan giờ học, theo chúng tôi tấy tin tức về bạn thần bí này chút cũng có giả rối, người chủ trì liên tục vừa vừa chỉ vào hình ảnh mà bình luận từ đầu đến chân Tiểu Thi, mặc dù chỉ đeo tóc giả nhưng nhìn thế nào cũng nhìn ra người phụ nữ này có chỗ đặc biệt gì!

      “Khốn kiếp!” Cha Trác sáng sớm vừa mở ra TV nhìn thấy xì căng đan của con trai được báo cáo ngừng tức giận ngất trời. Cầm hộp điều khiển ti vi lên liền đổi kênh. Tối hôm qua khoảng bảy giờ tại Thành Tây xảy ra vụ ẩu đả, đánh nhau, người chứng kiến xưng từng có người đàn thần bí ra từ nơi đó cứu phụ nữ máu đãm cả người, tấm hình xuất huyết áp cha Trác lập tức liền lên . Bằng trực giác của ông chuyện này với Trác Minh Liệt cũng có quan hệ.

      Tắt tv nhìn lại tờ báo bàn tất cả đều đưa tin về Trác Minh Liệt và Tiểu Thi . Cha Trác cảm giác sắp mau tức điên rồi, ông gọi điện thoại cho phụ tá riêng điều tra mới được địa chỉ và quá khứ của Tiểu Thi . Nhưng ông ngược lại cũng muốn nhìn chút xem người phụ nữ này rốt cuộc có cái sức quyến rũ gì mà có thể khiến cho Trác Minh Liệt lâm vào trong xì căng đan hỗn loạn như thế !

      “Ông chủ”! Tiểu Thi sửa lại tóc rối bời chút rồi chạy vào tiệm bán hoa.

      Tiểu Thi định thần lại nhìn thấy người đàn ông trung niên tuấn ngồi ngay thẳng bên giỏ hoa lan. Ngũ quan ông ta đường cong ràng, môi mỏng, mũi cao mày kiếm, ánh mắt sáng khí thái hùng hừng hực! Người này nhìn qua lại có mấy phần giống như Trác Minh Liệt! Tiểu Thi nghĩ thầm.

      Vào lúc Tiểu Thi quan sát mình đồng thời ông ta cũng quan sát Tiểu Thi. này vừa gầy yếu lại tái nhợt nhưng lại làm cho người cảm giác giống như bó hoa bách hợp, hương thơm nhàn nhạt làm cho lòng người thoải mái. Chỉ là này sao nhìn có vẻ quen mắt đây?

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 57: Phản kích

      “Chào ông, ông tìm tôi có việc gì?” Tiểu Thi tươi cười nhìn người đàn ông trước mặt dịu dàng hỏi. Người đàn ông này mặt bộ tây trang màu xám được cắt may tỉ mỉ. Chỉ là chân ông ta mang đôi tất và giày vải rất kì lạ! Cách ăn mặc này thực rất kì quái!

      là Tiểu Thi tiểu thư?” Tiếng ông Trác uy nghiêm khiến cho Tiểu Thi cảnh giác.

      “Tôi là ba của Trác Minh Liệt!”

      Tiểu Thi nghĩ thầm, tại sao ba của Trác Minh Liệt tới tìm ?”Ông tìm tôi có chuyện gì?”

      Ông Trác hút hơi xì gà rồi đem chồng báo mới phát hành đặt trước mặt ,” xem những tờ báo này chưa?”

      Tiểu Thi vò đầu,”Gần đây công việc bề bộn nên tôi cũng chưa có thời gian để xem.”

      “Tiểu Thi thiểu thư, tôi quan tâm và con trai tôi có quan hệ gì, tôi chỉ hi vọng từ sau tiếp cận con trai tôi nữa!” Ông Trác nghiêm túc.

      Tiểu Thi căn bản nghe thấy ông gì bởi vì nội dung những tờ báo kia dọa sợ ngây người! Làm sao bọn họ có thể những lời vô căn cứ như vậy! Tất cả đều như vậy!

      “Tiểu Thi tiểu thư, có nghe tôi ?” Ông Trác tiếp tục hỏi.

      “A……. ngại quá, thưa ông, vừa rồi ông gì?” từ Tiểu Thi cũng nghe thấy.

      “Tôi hy vọng tránh xa con trai tôi!” Ông Trác khách khí chút nào.

      “Tôi hiểu ý của ông?” vẫn giữ vẻ mặt tươi cười.

      “Vậy cảm thấy cách ăn mặc của tôi như thế nào?” Bông nhiên ông Trác hỏi câu đầu cuối về trang phục của ông!

      phù hợp!” Tiểu Thi .

      “Đó chính là những gì tôi muốn ! “Chào ông, ông tìm tôi có việc gì?” Tiểu Thi tươi cười nhìn người đàn ông trước mặt dịu dàng hỏi. Người đàn ông này mặt bộ tây trang màu xám được cắt may tỉ mỉ. Chỉ là chân ông ta mang đôi tất và giày vải rất kì lạ! Cách ăn mặc này thực rất kì quái!

      là Tiểu Thi tiểu thư?” Tiếng ông Trác uy nghiêm khiến cho Tiểu Thi cảnh giác.

      “Tôi là ba của Trác Minh Liệt!”

      Tiểu Thi nghĩ thầm, tại sao ba của Trác Minh Liệt tới tìm ?”Ông tìm tôi có chuyện gì?”

      Ông Trác hút hơi xì gà rồi đem chồng báo mới phát hành đặt trước mặt ,” xem những tờ báo này chưa?”

      Tiểu Thi vò đầu,”Gần đây công việc bề bộn nên tôi cũng chưa co thời gian để xem.”

      “Tiểu Thi thiểu thư, tôi quan tâm và con trai tôi có quan hệ gì, tôi chỉ hi vọng từ sau tiếp cận con trai tôi nữa!” Ông Trác nghiêm túc.

      Tiểu Thi căn bản nghe thấy ông gì bởi vì nội dung những tờ báo kia dọa sợ ngây người! Làm sao bọn họ có thể những lời vô căn cứ như vậy! Tất cả đều như vậy!

      “Tiểu Thi tiểu thư, có nghe tôi ?” Ông Trác tiếp tục hỏi.

      “A……. ngại quá, thưa ông, vừa rồi ông gì?” từ Tiểu Thi cũng nghe thấy.

      “Tôi hy vọng tránh xa con trai tôi!” Ông Trác khách khí chút nào.

      “Tôi hiểu ý của ông?” vẫn giữ vẻ mặt tươi cười.

      “Vậy cảm thấy cách ăn mặc của tôi như thế nào?” Bông nhiên ông Trác hỏi câu đầu cuối về trang phục của ông!

      phù hợp!” Tiểu Thi .

      “Đó chính là những gì tôi muốn ! Tôi quan tâm tiếp cận con trai tôi với mục đích gì, tại tôi mong làm phiền con trai tôi nữa! Giày vải vĩnh viễn hợp với tây trang.” Hóa ra ông ấy mượn cách ăn mặc để thuyết phục người khác.

      Tiểu Thi hiểu tình cảnh tại của giống với những tình huống cẩu huyết (lặp lặp lại) trong phim thần tượng, thế lực tà ác chuyên chia rẽ hoàng tử và bé lọ lem! Đáng tiếc phải là bé lọ lem đó!

      “Tôi nghĩ là ông hiểu lầm rồi! Đầu tiên tôi có quan hệ gì với con trai của ông, còn tại sao lại xuất những tin đồn kia chỉ là trùng hợp thôi sao? hiểu được trùng hợp đến nỗi khiến cho tôi thấy giống như có người nào đó thấy con chó đáng muốn trêu chọc nó kết quả lại bị nó cắn lại! Đây là trùng hợp? Thứ hai ông lý luận về tây trang và giày vải khiến tôi rất buồn cười! Tạm thời chưa đến con trai ông có phải là ‘tây trang’ , tại sao ông cho rằng tôi là ‘giày vải’?” Nhìn Tiểu Thi nhu nhược yếu đuối nhưng ở thời điểm mấu chốt tuyệt đối mù mờ chịu thua, lời sắc bén lại có lý đáp trả chỉ khiến cho ông Trác cảm thấy ngoài ý muốn, mà ngay cả ông chủ đúng bên cạnh cũng cực kì kinh ngạc. Người đàn ông trước mặt phải là người bình thường, đương nhiên khi biết ông ấy là ba của Trác Minh Liệt cũng phải giật mình! Cái gì gọi là biết sợ, chừng là do Tiểu Thi giả thích với gia đình họ nên mới dám chống đối như vậy.

      “Tiểu thư, mình phải là giày vải, vậy ba làm gì?” Bộ dáng của ông Trác khăng khăng ép người buông tha.

      Ba làm gì?

      được phải ? Tôi cho biết rốt cuộc con trai tôi có phải là ‘tây trang’ hay ! Bỏ thân phận người thừa kế tương lai của công ty đa quốc gia, Trác Minh Liệt bốn tuổi biết làm việc theo trình tự, năm tuổi sáng tạo được hoạt hình, bảy tuổi cẩn thận xâm nhập hệ thống bảo mật của Bộ quốc phòng mà nổi tiếng cả nước. Tám tuổi học xong toàn bộ chương trình tiểu học, chín tuổi đoạt giải quán quân võ thuật, cùng với hai giấy chứng nhận đai đen quyền đạo! Mười tuổi dành được giải quán quân bộ môn bắn súng! Mười bốn tuổi hoàn thành khóa học trung học, mười sáu tuổi ra nước ngoài du học, nó chỉ dùng năm để hoàn thành khóa học bốn năm lấy được bằng thạc sĩ về kinh tế, bác sĩ và thiết kế.” (chóng mặt@.@)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :