1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước của tổng giám đốc lạnh lùng - Thiển Khuynh Thành (Full 207 Chương - Đã có eBook+NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 41: đại chiến

      “Con” Tiểu Thi chỉ vào Cầu Cầu “ Có trách nhiệm sửa sang lại hết chỗ độ này cho xong!”

      “Con” Tiểu Thi đưa cho Mộc Mộc thùng “Có trách nhiệm đổ hết nước dư trong bồn tắm đổ vào trong chậu rửa mặt!”

      “Còn ” Tiểu Thi lôi kéo TrácMinh Liệt đưa cho anhvẫn cây lau nhà “ Là người khởi xướng có trách nhiệm lau sàn nhà!”

      Nhưng là ba người đàn ông này dưới hướng dẫn của Trác Trác Minh Liệt có ai thèm nghía . Trác Đại Thiếu Gia vẻn vẹn vây quanh khối khăn tắm dựa nghiêng ở cửa phòng tắm mặt tà tứ mỉm cười: “ bảo mẫu tiểu thư đây là ngược đãi trẻ em nha!”

      “Tốt, tôi ngược đãi trẻ em. Vậy cũng vậy sao? Chẳng lẽ là em bé lớn tuổi?” Tiểu Thi chống nạnh hung hăng hỏi.

      “Tùy nghĩ như thế nào. Dù sao làm việc nhà vôn là chuyện của phụ nữ đàn ông chúng tôi….” “Người đâu” Trác Minh Liệt dẫn hai tiểu tử mặt vẫn mờ mịt hướng TV tới “….đương nhiên là có trách nhiệm xem ti vi rồi...!”

      “Tức chết tôi rồi! Khốn kiếp!” Tiểu Thi cầm cây lau nhà vừa lau vừa chửi rủa. Người đàn ông này quả chính là khắc tinh của đời dù ở thời điểm nào gặp ta đều bao giờ có chuyện tốt.

      Trác Minh Liệt trải cả người nằm ở ghế sa lon, hai người bạn đoan đoan chính chính ngồi ở bên cạnh . Cầu Cầu nhìn chằm chằm Trác Minh Liệt có chút chưa tỉnh hồn lại nhìn chút Mộc Mộc: “ba cậu con gà (*)” Mặc dù rất giọng nhưng vẫn là bị chủ nhân nghe thấy chỉ thấy mặt ta xạm lại ngồi dậy “Hai tiểu quỷ các con gì đấy” Mới vừa rồi tắm bị bọn họ nhìn thấy bộ vị mấu chốt kết quả cả hai đều chưa từng thấy qua cảnh đời nên đều kêu to lên.
      (*) cái này là cái ây ấy của đàn ông đó….>///<

      Cầu Cầu lập tức hướng Mộc Mộc đá cái.

      “Đó là niềm kiêu ngạo của đàn ông chúng ta hiểu ? Hai ông !” Trác Minh Liệt vừa vừa dắt lại khăn tắm của mình hoàn toàn có chú ý tới ánh mắt khác thường của hai đứa bé chờ phản ứng kịp quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt nhắn của Tiểu Thi từ trắng trở nên đỏ lát sau lại từ hồng biến trắng.

      “Này nghĩ gì?” Những lời này của được khi bị đưa đến tận cửa phòng.

      “Làm gì? Đương nhiên là mời ra ngoài! chưa gặp đàn ông nào như ! Vô sỉ!” Tiểu Thi lòng đầy căm phẫn.

      “Ngu ngốc!” Trác Minh Liệt vừa dùng lực liền đem Tiểu Thi khống chế được “ có hiểu hay cái gì gọi là giáo dục?”

      “Tôi hiểu nhưng so với còn hiểu hơn! Lưu manh!”

      “Đừng đẩy tôi” “Ba” Mộc Mộc kéo khăn tắm của Trác Minh Liệt ra rồi đứng ở bên cạnh . Vì vậy phách lối của Trác Minh Liệt dưới giúp đỡ khẳng khái của con trai vinh quang trần trụi.
      (Ha ha đau bụng quá hic ngồi tưởng tượng cái mặt của Liệt ca , MM. và Thi tỷ <<<<<<<)

      Tiểu Thi nhìn chằm chằm ít đoàn cái kiêu ngạo của người đàn ông năm giây sau rốt cuộc bộc phát ra tiếng hét kinh thiên động địa. TrácMinh Liệt bình tĩnh tự nhiên nhặt khăn tắm lên vỗ vỗ mặt nhắn của con trai vui mừng : “con trai ngoan! Nên làm như vậy!” Đây là lần đầu tiên Mộc Mộc kêu ba đâu mặc dù là duới tình huống như thế nhưng vẫn làm cho Trác Minh Liệt có chút cảm động!

      Đứng ở bên Cầu Cầu trợn tròn mắt mẹ làm sao vâyh? Vật kia dọa người như vậy sao? Nếu như vật kia tốt như vậy, có thể dùng là lời có phải về sau trong lớp nếu lúc bé mập bắt nạt nó nó cũng có thể làm như vậy hay ?
      (Hic CC ôi em mà làm như thế hic hic….=.:)

      “Mẹ” Cầu Cầu kéo Tiểu Thi “Mẹ làm sao vậy?”

      Tiểu Thi tay ôm lấy Cầu Cầu chạy như chạy trốn vào phòng ngủ mấy phút sau từ bên trong ném ra hai cái chăn và hai cái gối đầu.

      “Cái phụ nữ này, con trai cũng lớn như vậy còn giả thuần khiết!” Trác Minh Liệt chẳng thèm ngó tới gõ cửa phòng là quyết tâm muốn trêu chọc mẹ trẻ thuân khiết này chút.

      “Bảo mẫu tiểu thư có ý gì? để cho cha con chúng tôi ngủ sofa sao? Tôi chính là chủ nha!”

      “Cho ghế sa lon ngủ là rất tốt rồi! !”Tiểu Thi ở bên trong tức giận trả lời ah? Sao ta lại muốn ở nơi này? ?

      “Tôi chỉ nhận trách nhiệm chăm sóc Mộc Mộc chưa muốn cho ở đây!” Tiểu Thi ở phòng ngủ kêu to “Mời rời !”

      “Bây giờ muộn rồi, tôi muốn ngủ tại phòng ngủ này!” bên ngoài hung hăng gõ cửa nghe được Tiểu Thi nhảy lên kinh hãi. phút đồng hồ sau Tiểu Thi chợt mở cửa phòng ra giống như cơn gió đem và Mộc Mộc đẩy vào trong phòng ngủ mình ôm lấy Cầu Cầu ngồi ghế sa lon. Ai ngờ Trác Minh Liệt lại chạy ra ngoài “Cầu Cầu ngủ cùng chúng tôi ở bên trong mình ngủ bên ngoài!”

      —————————————— thân môn thích lời cấp cho cạn phiếu phiếu cùng cất giấu! (^__^) hì hì.
      Chương 42: ngã bệnh

      Bảy giờ sáng Trác Minh Liệt ở trong cái chăn đầy hương thơm phụ nữ tỉnh lại. Bên cạnh hai đứa bé vẫn còn ngủ say khuôn mặt nhắn tròn tròn làm cho người ta nhịn được muốn hôn cái. rón rén xuống giường chỉ thấy vị tướng ngủ của vị bảo mẫu kia rất kém nằm nghiêng ghế sa lon.

      co lại thành hình cầu ngủ ở bên ngoài chăn. Lộ ra ngoài, áo ngủ màu hồng tràn đầy hình ảnh phim hoạt hoạ, cặp mặt thỏ cởi giày kia có lẽ là bởi vì ngày hôm qua quét dọn mà có điểm dơ bẩn. Vào giờ phút này so với hai đứa bé bên trong lại cành giống đứa bé hơn. Trác Minh Liệt lắc đầu cái, biết đứa bé như vậy làm thế nào lại có thể sinh ra đứa bé. đem cái chăn rơi xuống đất nhặt lên đắp kín lại cho , dừng chân chỉ chốc lát. Trong nháy mắt tâm tình của chợt thay đổi được tốt. Bởi vì nghĩ đến việc người phụ nữ trước mắt này là vợ của người khác! Nhưng tại sao lại vì người phụ nữ kết hôn mà phiền muộn vào phòng bếp hai mươi phút sau bữa ăn sáng chuẩn bị xong. Nhưng có tâm tình ăn, giúp đặt lại đồng hồ báo, thức viết xong lời ghi chép đặt ở cạnh đồng hồ báo thức giờ phải đến công ty.

      Tiểu Thi rốt cuộc trong tiếng chuông rung mà tỉnh lại ba người kia ba xú nam nhân ngày hôm qua làm cho đến nửa đêm cũng tài nào ngủ được. biết bọn họ làm cái gì. Đẩy ra cửa phòng ngủ vừa nhìn ba người đàn ông trong đó lớn thấy chỉ còn lại hai .

      “ Các con phải học!” Tiểu Thi đem chăn vén lên Cầu Cầu mở mắt ra, nhưng Mộc Mộc vẫn còn ngủ.

      “Ngoan, Mộc Mộc phải rời giường thôi trể giờ đến nhà trẻ rồi!” “ Mộc Mộc, mẹ trán Mộc Mộc là nóng” Cầu Cầu vuốt mắt lầm bầm.

      Tiểu Thi đem Mộc Mộc ôm tới thử lần hô khẽ: “nguy rồi Mộc Mộc phát sốt!”

      “Cầu Cầu, con trai mau dậy Mộc Mộc ngã bệnh, chúng ta phải đưa cậu ấy bệnh viện.” Tiểu Thi luống cuống tay chân cho Cầu Cầu mặc quần áo tử tế lại chạy đến phòng bếp tìm thức ăn. bàn ăn để sẵn ba phần bữa ăn sáng sữa tươi vẫn còn ở bốc hơi nóng Tiểu Thi chợt có chút cảm động ngờ người đàn ông kia còn biết chuẩn bị bữa ăn sáng cho bọn họ. Nhưng cũng tiếc có lộc để ăn tùy tiện cầm ổ bánh bao cho Cầu Cầu mình ôm lấy Mộc Mộc ra khỏi cửa nhà.

      Trác Minh Liệt vừa vào công ty cũng cảm giác khí đúng lắm mặc dù thường ngày mọi người vẫn chào hỏi nhưng cảm giác ánh mắt ấy rất quái dị. Chẳng lẽ lại xảy ra vấn đề gì rồi hả ?

      “Tổng giám đốc! xong!” Phụ tá nét mặt như cha mẹ chết. run rẩy đưa tới chồng lớn tờ báo và tạp chí.

      Trác Minh Liệt nhận lấy vừa nhìn lập tức cảm thấy huyết áp tăng lên hôm nay tin tức chỉ có vấn đề mà còn là hai. là Thẩm Tử Quân là Tiểu Thi. Họ là hai người có khả năng nhất trong vấn đề người mẹ thần bí. Trong đó người được đáng chú ý hơn cả là Tiểu Thi.

      Trác thị và mẹ con trai bí mật xuất tại nhà trẻ, nhà ba người vui vẻ hòa thuận.

      Tựa đề này có lẽ xuất từ tối hôm.

      Đây rốt cuộc là kẻ nào bậy! ! Trác Minh Liệt tức giận.

      lúc này điện thoại trong phòng làm việc vang lên “Trác Minh Liệt tin tức hôm nay là có chuyện gì xảy ra? Tôi muốn giải thích cho tôi!” Thẩm Tử Quân vừa nhìn thấy tin tức của mình quả giận điên lên cũng may ngày đó đeo kính đen nên hình được ràng lắm.

      “Thẩm tiểu thư chuyện này và tôi có quan hệ trực tiếp phải tìm cũng nên tìm bọn chó săn kia! !” Trác Minh Liệt tức giận đùng đùng cúp điện thoại. Nhưng mới vừa các cúp xuống điện thoại lại vang lên.

      “Thẩm tiểu thư nếu như còn hài lòng…” “Trác tiên sinh là tôi Tiểu Thi! Mộc Mộc sốt tại ở bệnh viện hãy mau tới đây!”

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.
      Chương 43: Mẹ

      “Cái gì Mộc Mộc bị bệnh? Trác Minh Liệt nhận được điện thoại của Tiểu Thi lập tức chạy tới bệnh viện.

      “Tổng giám đốc ngày còn có buổi hội nghị sau đó bây giờ lại còn định nơi nào?” Phụ tá gấp đến độ vắt chân lên cổ “Tình trạng về hạng mục kêu gọi đầu tư trước đó sai nhiều lắm, hôm nay người của công ty phái đại biểu tới đây chuyện!”

      “Để cho bọn họ chờ!” Trác Minh Liệt đầu cũng ngoái lại mà thẳng bước ra ngoài.

      “Mẹ. Hôm nay con cần nhà trẻ sao?” Cầu Cầu ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Tiểu Thi buồn buồn hỏi.

      xin lỗi Cầu Cầu Mộc Mộc ngã bệnh mẹ muốn ở chỗ này nhìn cậu ấy, con hôm nay cũng phải nhà trẻ rồi.”

      Cầu Cầu gật đầu cái chạy tới bên giường bệnh Mộc Mộc .

      “Mộc Mộc cậu tỉnh dậy nhanh lên chút ” Nó khẽ kéo tay bé của Mộc Mộc, non nớt .

      “Mẹ mẹ….” ngủ mê man Mộc Mộc ngừng mà kêu mẹ.

      “Mẹ Mộc Mộc gọi mẹ ai, mẹ biết ở tại đây hay nơi nào” Cầu Cầu nhìn Tiểu Thi gương mặt thương hại.

      “Mộc Mộc ngoan, mẹ ở nơi này” Tiểu Thi hôn tay Mộc Mộc dịu dàng an ủi nó. Trong giấc mơ nó giống như nghe được nắm chặt tay Tiểu Thi ngưng tiếng thét.

      Trác Minh Liệt đứng ở cửa phòng bệnh khỏi chợt cảm động .

      “Mẹ tại sao mẹ lại là mẹ của Mộc Mộc ?” Cầu Cầu hỏi.

      “Bởi vì Mộc Mộc ngã bệnh” Tiểu Thi đem trán Mộc Mộc bị mồ hôi thấm ướt tóc lau khô vừa gẩy gẩy hôn cái “Mẹ ở nơi này Mộc Mộc phải sợ” Trác Minh Liệt cúi đầu gõ cửa. Tiểu Thi vừa nhìn thấyTrác Minh Liệt có chút đỏ mặt.

      “Cám ơn .” Trác Minh Liệt chân thành .

      cần cám ơn tôi. Tôi là nể mặt mũi của Mộc Mộc” Tiểu Thi bối rối đáp. “ Mộc Mộc giờ tốt lắm tại cũng tới tôi phải đưa Cầu Cầu học rồi!”

      “Mẹ…” vừa định Mộc Mộc lại bắt đầu cầm lấy tay mơ mơ màng màng kêu lên. lúng túng nhìn Trác Minh Liệt lại nhìn Mộc Mộc chút nhất thời biết làm thế nào.

      xem có thể giúp tôi chăm sóc Mộc Mộc chút, tôi đưa Cầu Cầu nhà trẻ? ?” Tiểu Thi thể tin vào tai của mình vị đại thiếu gia lại có thể chuyện dịu dàng như thế ồ!

      “Cầu Cầu con có muốn làm minh tinh hay ?” Trước khi đường đến nhà trẻ Trác Minh Liệt với Cầu Cầu.

      “Con muốn làm minh tinh cho món đồ chơi siêu cấp bảo bối !” Cầu Cầu hai mắt tỏa ánh sáng.

      “Làm phát ngôn viên cho món đồ chơi… dĩ nhiên là có!”

      “Nhưng Tiểu Thi muốn làm cho con ” Cầu Cầu ngượng ngùng .

      “Con tại sao lại gọi mẹ của mình là Tiểu Thi?” Trác Minh Liệt từ trong kính chiếu hậu nhìn Cầu Cầu.

      “Bởi vì chú Triết Vũ muốn con gọi như vậy.” Cầu Cầu thành trả lời.

      “ Chú Triết Vũ là ai ?”

      “ Chú Triết Vũ chính là chú Triết Vũ con cũng biết chú ấy là ai”
      ta là ba con sao?”

      “Tiểu Thi là chú Triết Vũ chưa bao giờ muốn Cầu Cầu gọi chú ấy là ba” Trác Minh Liệt cười lạnh tiếng căn bản biết quan hệ của Tiểu Thi và Triết Vũ gì đó có lẽ chính là loại thể lộ ra ngoài ánh sáng .

      “Ah Cầu Cầu ba cậu trở về chưa?” Người bạn nhìn thấy hôm nay đưa Cầu Cầu học là Trác Minh Liệt mà phải là Tiểu Thi nên nó tưởng đó là ba của Cầu Cầu .

      phải vậy!” Cầu Cầu phủ nhận “ Chú ấy là ba của Mộc Mộc” “Ba Mộc Mộc làm sao lại có thể đưa cậu học?”

      Đối mặt với câu hỏi của người bạn Cầu Cầu buồn bực nó cũng biết nên trả lời thế nào vì vậy liền lớn tiếng : “ chuyện của người lớn làm sao tôi biết được!”

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 44: hiểu lầm

      “Mộc Mộc con tỉnh chưa?” Tiểu Thi đợi suốt nửa ngày rốt cuộc cũng nhìn thấy Mộc Mộc tỉnh.

      Tiểu tử kia gật gật đầu “ đều là sao?” Nó chợt đầu đuôi hỏi.

      “Mộc Mộc muốn cái gì đây?” Tiểu Thi kéo tay bé của nó dịu dàng hỏi.

      vừa muốn làm mẹ con.”

      Tiểu Thi như tên Hòa thượng lùn 2 thước với tay sờ đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên biết mình suy nghĩ gì) chẳng lẽ mới vừa rồi lúc nó ngủ mê man nghe được lời của ?

      “Mộc Mộc” Tiểu Thi biết nên làm sao, gì lúc này đứa bé này cũng phải là biết nhận thức .
      “Mộc Mộc phải có ba sao? ba Mộc Mộc là người rất tốt.” Mặc dù phải muốn như vậy nhưng vì tên tiểu tử trước mắt này cả người còn chưa khỏe mạnh là bất đắt dĩ tạo nên hình tượng người cha tốt thôi.

      “ Ba Mộc Mộc vừa đẹp trai vừa có tiền hơn nữa còn là người tài giỏi. Người tải giỏi giông như các bé học ở mẫu giáo vậy đó( cái nỳ mình cũng…). ta mở ra Công Ty rất lớn con xem người ba giống như vậy đâu mà tìm? Đẹp trai như vậy, tương lai ba nhất định tìm cho Mộc Mộc người mẹ tuyệt mỹ….” Tiểu Thi còn chưa hết Mộc Mộc liền cúi đầu.

      ra là tôi tốt như vậy?” Trác Minh Liệt đưa Cầu Cầu học xong rồi lại trở lại phòng bệnh. khoanh tay tựa tại cửa phòng cười như cười nhìn Tiểu Thi.

      Tiểu Thi quẫn bách “Cái đó…. Tôi… là cho Mộc Mộc nghe cần nghe!”

      “Nghe phụ nữ đều là ăn ở hai lòng!”

      để ý ! Mộc Mộc ngoan hãy uống thuốc” Tiểu Thi nghiêng đầu để ý tới cầm muỗng lên cho Mộc Mộc uống thuốc. Nhưng tiểu tử kia kia lại giận dỗi ăn việc này làmTiểu Thi lo lắng. chẳng lẽ muốn làm mẹ của nó sao?

      “Con trai ngoan sao thế?” Trác Minh Liệt tới.

      Mộc Mộc đem người xoay vào bên trong.

      “ Nó muốn mẹ cho nên Trác tổng giám đốc nghĩ biện pháp !” Tiểu Thi đem thuốc kín đáo đưa cho chính mình muốn ra ngoài.

      cho !” vừa dùng lực làm cho lại ngồi xuống.

      “Làm sao lại làm như vậy!” Tiểu Thi kêu to “Tôi cũng có công việc nha! coi tôi là bảo mẫu!”

      Lúc này Mộc Mộc chợt khóc lớn lên Tiểu Thi cau mày cực kỳ bất đắc dĩ.

      “Đều tại làm cho con trai tôi sợ quá mà khóc! phải phụ trách!” Trác Minh Liệt như tên vô lại dường nắm chặt tay Tiểu Thi thả “Làm bảo mẫu có cái gì tốt mặc dù hơn khổ cực nhưng so với việc làm của tiền là sạch !”

      mới vừa cái gì?” Tiểu Thi thất kinh lại hỏi lần “ cái gì?”

      “Chẳng lẽ đúng sao? phải là làm việc sinh hộ sao?” Trác Minh Liệt nhàng lại hỏi lần.

      Tiểu Thi giơ tay lên cho ta tát “Trác Minh Liệt nhàm chán!”

      Trác Minh Liệt sửng sốt chút tiếp cười lạnh: “Đây cũng là chuyện gì người ta cũng nhận ra, nhưng là gặp quỷ, mấy ngày nay bị phụ nữ đánh đến tận hai lần.”

      Tiểu Thi lạnh lùng nhìn cái mặc dù biết ta là từ chỗ nào có được tin tức như vậy nhưng cũng có gì tâm tình gì giải thích cho ta. Vì vậy giơ tay lên xoay người ra ngoài.

      “Các chị làm cha mẹ kiểu gì vậy là quá đáng, ở nhà ồn ào còn chưa tính vào trong bệnh viện còn cãi nhau khó trách ngay cả đứa bé cũng mang được!” Y tá đúng lúc tiến vào vừa lúc đụng phải Tiểu Thi bị ngăn ở cửa phòng hồi quở trách Tiểu Thi nhịn được rớt nước mắt. là tự làm mất mặt!

      “ Con là làm ba mà có chút trách nhiệm nào!” Y tá đem Trác Minh Liệt đẩy ra tự mình ôm Mộc Mộc lên “Vị này, làm phiền tại ra ngoài chút tâm tình đứa bé tại kích động cần trấn an!”

      Trác Minh Liệt đầu óc choáng váng được nhác đến ra ngoài chờ lại nghĩ đến đuổi theo Tiểu Thi nhưng vào lúc đó lên xe taxi.

      phụ nữ kỳ quái ràng làm chuyện còn sợ người khác sao? Nhàm chán!”

      Mộc Mộc ở trong phòng bệnh khóc đến tê tâm liệt phế Trác Minh Liệt ở bên ngoài gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng .Bệnh viện này rốt cuộc có được hay sao có mỗi đứa bé mà cũng giải quyết được!
      Chương 45: nguy hiểm

      “Làm sao còn đứng ở nơi này, tôi muốn ngài ra ngoài chính là muốn ngài tìm mẹ đứa bé, dưới tình huống này mẹ đứa bé có ở đây làm sao được!” Y tá vừa nhìn Trác Minh Liệt còn đứng ở bên ngoài chịu được liền tức giận .

      “Con tôi tại như thế nào?” Trác Minh Liệt nghe thấy bên trong còn tiếng khóc cũng bình tĩnh lại mấy phần cùng y tá chuyện.

      “Vấn đề của đứa bé lớn chỉ là cảm lạnh có chút phát sốt. Đứa này thể rời bỏ mẹ vừa rồi ở bên trong ngừng muốn tìm mẹ . Cho nên tiên sinh…” y tá chậm lại giọng “Vì đứa bé vợ chồng ngày hãy ít gây gổ !”

      Trác Minh Liệt dở khóc dở cười chuyện này…….

      “Cám ơn y tá, vậy bây giờ tôi có thể vào xem con trai chút được ?”

      “Nhìn có thể chỉ là đừng đánh thức nó!”

      Vì vậy Trác Minh Liệt rón rén đẩy cửa phòng bệnh ra khuôn mặt nhắn của Mộc Mộc tái nhợt, nước mắt mặt vẫn chưa khô. TrácMinh Liệt hiểu nổi tên tiểu tử này tại sao lại thích Tiểu Thi như vậy?

      “Ông chủ ngại hôm nay tới muộn!” Tiểu Thi tận lực duy trì nụ cười mặt vào tiệm bán hoa.

      “A Tiểu Thi. Đến rất đúng lúc nhưng mà hôm nay địa điểm tặng hoa có chút xa đó!” Ông chủ tiệm bán hoa lấy ra bó hoa Bách Hợp “Bó hoa này đưa đến Thành Tây -Cao ốc Minh Châu biết như thế nào chứ?”

      “Tôi có bản đồ .” Tiểu Thi nhận lấy bó hoa chuẩn bị xuất phát.

      là có bản đồ nhưng vì mới đến đây nên rốt cuộc vẫn chưa hết đường được, từ tiệm bán hoa lên đường vòng nửa tiếng cũng tìm được phương hướng chuyện này nên như thế nào mới tốt đây. Lúc ra là buổi trưa chưa tới mấy giờ phải đón Cầu Cầu tan học cũng còn thời gian để lãng phí. Lại vòng hai vòng Tiểu Thi bắt đầu hỏi đường. tệ chiêu này so xem bản đồ còn hữu dụng hơn nhiều. sai biệt lắm, gần canh giờ chạy tới Cao ốc Minh Châu. Cầm hết biên nhận Tiểu Thi vừa nhìn thời gian đến đón Cầu Cầu tan học hình như gần đến vì vậy liền muốn theo bản đồ tắt về nhà ngờ lối tắt nay lại gây ra rắc rỗi lớn.

      “Tiên sinh ngài khỏe chứ xin hỏi cái chỗ này như thế nào?” Tiểu Thi chỉ vào vị trí tiệm bán hoa bản đồ “ lạc đường .”

      Người nọ nhìn bản đồ chút lại nhìn chút Tiểu Thi sau đó lầu bầu câu: “Hướng Bắc sau đó quẹo phải đến đường Phục Hưng rồi về phía trước là được!”

      “Cám ơn!” Tiểu Thi cảm ơn rồi phóng xe hướng Bắc tới nhưng càng chạy phát càng đúng. Lúc này gần đến giờ nhà trẻ tan thực rất vội rồi.

      “Tiên sinh mạnh khỏe….” Tiểu Thi cầm bản đồ vừa định hỏi người bên cạnh người nọ quay mặt lại kết quả người nọ …. hoảng sợ phát ta chính là người vừa mới hỏi đường kia hơn nữa tại bên cạnh ta còn có thêm 2-3 người đàn ông khác.

      “Các muốn làm gì? ?” Tiếng lòng của Tiểu Thi lên.

      “Làm gì em cứ ? Tiểu mỹ nhân chúng tôi theo dõi em lâu a hắc hắc” ba người qua liền xoa xoa tay hướng chỗ Tiểu Thi lại gần.

      “Cầu Cầu làm sao con còn chưa !”

      “Mẹ con còn chưa tới đón con.” Nhà trẻ tan học các bạn cũng đều gần hết nhưng Cầu Cầu phát mẹ còn chưa có đến. Ai từ khi biết Mộc Mộc mẹ giống như trước nữa Cầu Cầu buồn buồn nghĩ.

      Trời càng ngày càng tối Cầu Cầu rốt cuộc gấp đến độ khóc lên.

      “Cầu Cầu? ?” Tiếng khóc của Cầu Cầu làm kinh động đến Thẩm Tử Quân “ Con làm sao vậy?”

      “Mẹ con đến bây giờ cũng còn có tới đón con về nhà giáo con sợ hãi!”

      “Cầu Cầu sợ con có biết số điện thoại của mẹ con ?”

      Cầu Cầu lắc đầu cái lại thất thanh mà khóc lên.

      “Vậy của ba con?”

      “ Ông ấy trở về Canada”
      Chuyện này làm như thế nào mới tốt… ngày đó Thẩm Tử Quân gặp qua Tiểu Thi họ cũng coi là có duyên gặp mặt lần. Phụ nữ kia giống như là thả đứa bé để ý làm chuyện khác người của lại nếu quả như có chuyện gì cũng nên gọi điện thoại tới trường học!

      Đúng rồi! Thẩm Tử Quân chợt nhớ tới hôm nay ở báo chí ngoài ý muốn cũng nhìn thấy tin tức về Tiểu Thi và Trác Minh Liệt chẳng lẽ giữa bọn họ có cái gì? Nghĩ tới đây Thẩm Thẩm Tử Quân vội vàng bấm số điện thoại của Trác Minh Liệt!

      tiếp nhé>////<
      Chương 46: tìm người

      “ Alo, Trác tiên sinh phải ?” Thẩm Tử Quân lòng như lửa đốt gọi điện thoại cho Trác Minh Liệt.

      “Thẩm Tử Quân tiểu thư ngài lại có cái ‘ chỉ thị ’ gì? Trác Minh Liệt vừa nghe là Thẩm Tử Quân lập tức dương quái khí(*) .( * tức khí)

      “Trác tiên sinh mẹ của Cầu Cầu có ở cạnh hay ?”

      “Kỳ quái nhà trẻ có nhiều tiểu quỷ như vậy có phải là mẹ bọn họ nếu thấy đều muốn tìm tôi hay !” Trác Minh Liệt cười lạnh ngay sau đó liền cúp điện thoại. Phụ nữ bây giờ là càng ngày càng kỳ quái bệnh của Mộc Mộc còn chưa lo xong phải giao cho phụ tá chăm sóc để chạy về công ty xử lý chuyện kêu gọi đầu tư rồi giờ còn hỏi chuyện phụ nữ nữa,,, .

      mẹ con đâu rồi?” Cầu Cầu khóc thành tiếng hai mắt đỏ hồng.

      “Cầu Cầu mẹ con con ở chỗ này còn biết những người nào khác ?” Thẩm Tử Quân kiên nhẫn hỏi.

      Cầu Cầu rũ cụp đầu vô lực lắc lắc.

      Vậy chuyện này phải làm sao đây! Thẩm Tử Quân gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng xem ra tình hình của Tiểu Thi nhất định là có vấn đề. Nếu là trước kia còn có thể vận dụng thế lực của gia đình nhưng bây giờ cũng muốn kinh động người trong nhà, đúng lúc này Trác Minh Liệt có điện thoại.

      vừa rốt cuộc là ý gì?” mới vừa cúp điện thoại sau chợt có chút thấp thỏm. Cái người phụ nữ thích tức giận đó buổi trưa phải từ bệnh viện rời tốt sao? Làm sao có thể thấy đây?

      .. lỗ tai có vấn đề hay khả năng lý giải có vấn đề! Tiểu Thi tối nay có tới đón Cầu Cầu, ấy thấy đâu cả! !” Thẩm Tử Quân hướng về phía ddienj thoại rống to.

      “Cái gì? ?” Trác Minh Liệt ý thức được vấn đề nghiêm trọng “ trước đem Cầu Cầu dàn xếp tốt! Tôi lập tức phái người tìm!”

      “Vương bí thư giúp tôi gọi ddienj tới tiệm bán hoa bên ngoài lầu dưới tôi muốn tìm Thi Thi tiểu thư chuyện!” Vương bí thư vừa nghe tổng giám đốc muốn tìm người giao hoa tại tiệm bán hoa lập tức cười cười hôm nay báo lá cải mới vừa hai người có quan hệ mập mờ tại vị lão đại này liền chịu được muốn tìm người rồi !

      “Tổng giám đốc xong!”

      mạnh khỏe tôi là Trác Minh Liệt xin hỏi Thi Thi tiểu thư có ở đó ?”

      “Trác tiên sinh ngài khỏe chứ Tiểu Thi ấy từ giữa trưa ra ngoài đến bây giờ còn chưa trở lại chúng tôi phái người nhưng bây giờ hoàn toàn chưa có tin tức”
      ấy buổi trưa ra ngoài phải ?? nơi nào??”

      “Thành Tây -Cao ốc Minh Châu!”

      Trác Minh Liệt vừa nghe Thành Tây Cao ốc Minh Châu lập tức liền cúp điện thoại. Chuyện này so tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn nhiều Thành Tây cách nơi này phải gần canh giờ đường xe là nơi dân nhập cư tập trung trị an kém cõi nhất. Đồng thời cũng là cái thành phố mà các bang phải lấy làm căn cứ bình thường hay làm ra chút mánh khóe phạm pháp .

      Trác Minh Liệt lấy điện thoại di động ra gọi cuộc điện toại “A Quỷ! lập tức thông báo cho thủ hạ của giúp tôi tìm người phụ nữ tầm hơn 20 tuổi! Nhớ phải nhanh!”

      “Vâng thưa ông chủ, Nhưng chỉ là phụ nữ trẻ thôi sao ạ!” Đối phương vừa nghe là Trác Minh Liệt thanh lập tức mực cung kính.

      “Rất gầy có mấy lượng thịt. xinh đẹp nhưng rất thanh thuần, nhanh ! Tôi muốn nhìn thấy bất kỳ kết quả nào mà tôi muốn !”

      Trác Minh Liệt hai hàng lông mày nhíu chặt ngón tay càng ngừng nhàng gõ lên mặt bàn. Cái Tiểu Thi này có chuyện gì làm sao lại đến cái địa phương kia hi vọng lần này xảy ra chuyện gì nguy hiểm!

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

      .

      .

      Chương 47: ma chưởng

      hôm này mình rất chăm nhé =D =D =D =D =D

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 47: ma chưởng

      “Các buông tôi ra! !” Tiểu Thi liều mạng giãy giụa.

      Nhưng bọn họ lại để ý đến , càng giãy giụa bon chúng càng thêm giở trò “Lão đại hàng mới mẻ như vậy chúng ta nếm thử có phải rất đáng tiếc hay !”

      hiểu cái P.(*) Như vậy mới có thể lấy lòng giá tiền!” Được gọi là lão đại người đàn ông đem đôi tay Tiểu Thi trói chặt đằng sau lưng nhét vào xe tải rách nát.(* là câu chửi tục nhé)

      Ba người đàn ông điều khiển xe được bao xa liền tới cái nhà bỏ hoang lâu. Hai người người đàn ông cao to ở phía trước, người đàn ông hơn chút khiêng Tiểu Thi theo ở phía sau.

      “Thứ Vị lão đại hàng mới đến!” Người đàn ông cao chỉ vào Tiểu Thi bỉ ổi mà cười .

      Tiểu Thi ngẩng đầu chỉ thấy cái được gọi là Thứ Vị lão đại là người đàn ông khắp toàn hình xăm. Trong lòng liền lạnh lẽo lần này xem ra là chết chắc.

      “Con bé này có gia thế như thế nào? mang đến phiền toái gì cho chúng ta chứ?” Thứ Vị hỏi.

      “Tuyệt đối lão đại ngài yên tâm. Con bé này chúng tôi theo dõi nửa ngày ta tìm đường khắp hơn nữa lái xe xịn, ngoại hình giống nhân viên! có người tìm!”

      “Ưmh ưmh! !” Tiểu Thi vừa nghe như vậy lập tức ưmh ưmh kêu loạn.

      “Mang vào !” Thứ Vị ý bảo chúng nhận lấy Tiểu Thi liền đem xấp tiền cho người đàn ông cao đó.

      Ba người đàn ông cầm tiền nghênh ngang rời Tiểu Thi bị dọa sợ đến mực mặt còn giọt máu.

      “Lão đại tại chúng tôi vừa vặn thiếu quả thận nguyên và trái tim” bên cạnh nịnh hót mà cười cười, Tiểu Thi vừa nghe như vậy càng thêm bị sợ đến gan mật đều vỡ mới vừa rồi còn tưởng rằng đem bán ở kĩ viện còn có tia cơ hội để sống nhưng tại xem ra là rơi vào bộ máy ma chưởng trục lợi ở dưới đất rồi.

      “Ưmh ưmh ưmh…” Tiểu Thi khóc rống lên ..ai tới… cứu …cứu ! Cầu Cầu…. …. Cầu Cầu vẫn còn ở nhà trẻ… chết Cầu Cầu làm thế nào!

      Mang vào! Mấy người mang Tiểu Thi , bỏ vào gian trống trải núp dưới đất. Máu tanh gay mũi và mùi hôi chua đập vào mặt, Tiểu Thi nhìn thấy khắp nơi đều là những vết máu loang lổ và vài người khác . Mấy người mặc áo khoác trắng giống như sớm chờ đợi tại nơi đó trong tay là đao phẫu thuật sáng loáng.

      Mười phút qua Trác Minh Liệt còn đợi hồi báo ngồi yên. Lại lần nữa lấy ra điện thoại di động.

      “A Quỷ như thế nào! Người tìm được !”

      “Tổng giám đốc tạm thời tìm được nhưng mà tôi có đầu mối!”

      Cúp điện thoại Trác Minh Liệt phát trời sớm tối. cầm áo khoác lên dựa vào hàng lang ra ngoài.

      Mấy người mặc áo khoác trắng bắt đầu lấy bộ máy chuẩn bị, mồ hôi từng giọt lớn treo đầy gương mặt Tiểu Thi. Chợt nhân lúc người ta để ý đứng lên liều mình bỏ chạy.

      “Bắt lấy ta, ta muốn bỏ chạy! !” Vài người đúng ở cửa lập tức đuổi theo. Tiểu Thi liều mạng mà chạy nhưng là gần trong gang tấc chỗ ra làm thế nào chạy cũng chạy tới. Tiểu Thi rốt cuộc bị bắt chặt giống như phản xa gấp há mồm cắn lấy cổ tay người trong đó kết quả bọn họ trở tay cái tát đánh hôn mê.

      “Mẹ kiếp lại dám cắn tôi! Hôm nay tao nhất định phải mở màn tuyệt đối để người trong sạch mà chết!” Bị cắn, người đàn ông đột nhiên tức giận xé tan quần áo Tiểu Thi ra .

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

      .

      .

      Chương

      tiếp nhé hi hi =D =D =D =D :iou: :iou: :iou:

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      c
      Chương 48: quái dị
      Ps: xin lỗi mọi người do dạo này t chán đời hum nay pù cho mọi người nhé

      “Dừng tay!” Lúc này Thứ Vị từ bên ngoài vào “Các muốn tạo phản à? Mau lấy trái tim người phụ nữ này ra khách hàng của tôi còn chờ !”

      Người đàn ông bị cắn nuốt nước miếng cái đem Tiểu Thi ôm lên bàn mổ. Chỉ là trước khi mổ để bảo đảm bộ phận khỏe mạnh còn phải làm toàn diện kiểm tra.

      “Đại ca! !” Người phụ trách kiểm tra chợt kêu to “ mau đến xem , … này phải người trái đất!”

      “Để… P phải người trái đất chẳng lẽ là người ngoài hành tinh? Mày cho rằng mày xem phim khoa học viễn tưởng hả!” Thứ Vị giận đến mức kêu loạn lên.

      phải đại ca tới nhìn xem” Mấy người bên cạnh tất cả đều khiếp sợ. Thứ Vị nhìn Tiểu Thi quần áo chỉnh tề bàn mổ này chút, nghĩ thầm này có lai lịch như thế nào. vừa tới nhìn liền cả kinh. Tia X quang soi xương cốt toàn thân người phụ nữ này nửa đều là nhân tạo .Tất cả mọi nơi đều có thay đổi! Người phụ nữ này trước đây rốt cuộc trải qua tai hoạ như thế nào mà có thể biến thành như vậy. Toàn thân thay đổi hết những thứ xương này xài hết bao nhiêu tiền.

      “Đại ca trái tim của ta cũng là giả ” Người cầm đao giải phẩu tay có chút run rẩy rồi. Nhưng là vào giờ phút này Thứ Vị nghĩ đến cũng phải là những vấn đề này nhìn Tiểu Thi giọng : “lần này có lẽ chúng ta phiền toái lớn rồi ! Các hay nhanh chóng để ta ở lại đây rồi chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này!” Bởi vì từ đến giờ chưa thấy gia đình mà giàu có khổng lồ như vậy nếu giầu ai có thể ở bị thương thành như vậy mà còn có thể được cứu sống?. Đủ thấy lai lịch người phụ nữ này bất thường.

      “Mau” Thứ Vị dậm chân.

      Ngù phụ mổ tiêm cho Tiểu Thi hồi thuốc mê bắt đầu cởi y phục của còn trẻ như vậy thân thể xinh đẹp khiến sở trường thuật đao của người đàn ông này dương như hỏng mất. Với vạch lên đây giống như thứ vạch lên phải thân thể con người mà là bức tranh, xem từ nơi nào hạ đao mới đủ hoàn mỹ nhất . Mất lúc A Quỷ mang theo các huynh đệ của tìm được hang ổ của Thứ Vị .

      “Dừng tôiy!” Gã phẫu thuật say mê bất thình lình bị quát sợ đến mức rớt đao giải phẩu trong tay nhưng lưỡi đao này vô cùng sắc bén cắm thẳng vào cánh tay trái của Tiểu Thi trong nháy mắt máu chảy ra ngừng “Các em cầm vũ khí đừng để cho bọn họ chạy thoát!” A Quỷ kêu to, mười mấy người lập tức đem người của Thứ Vị và ta vây lại.

      Thứ Vị vốn phải nhân vật bình thường nhanh chậm từ sau chỗ hông rút ra khẩu súng lục “Thả chúng tôi người phụ nữ này trả lại cho các . Nếu chúng tôi cùng quy về tận(*)!” (*chết)

      A Quỷ làm sao có thể tha cho , nhanh chóng phi thân lên, trong nháy mắt tại phòng dưới đất tiếng súng mãnh liệt bóng người loạn bay. Năm phút sau Thứ Vị từ góc của phòng dưới đất chạy trốn ra ngoài. chưa tỉnh hồn hết nhìn đông tới nhìn tây chợt nhìn thấy chiếc Maybach 62.

      “Ra ngoài! !” chỉa súng về phía người đàn ông trong xe, người đàn ông kia lại bình tĩnh hút điếu thuốc “Ngươi bắt người phụ nữ kia?”

      Nghe hỏi lên như vậy Thứ Vị mới hiểu được người này và đám người bên trong là cùng đám. Lòng hoảng hốt liền muốn bóp cò nhưng mánh khoé trong nháy mắt bị người kia đánh vỡ vẵn nát tay , đau đớn nhịn được kêu rên. Người đàn ông mở cửa xe cước đá ra ba thước.

      “Trác Minh Liệt tại sao là ngươi?” Thứ Vị nhìn như thấy quỷ đòi mạng mặt tràn đầy hoảng sợ.

      “Là ta, chỉ là về sau chúng ta có cơ hội gặp lại, cho nên phải xem kỹ chút!” Trác Minh Liệt dùng chân nhọn đâm thẳng vào tim gã Thứ Vị đất. Thứ người như thế này nếu như giao cho cảnh sát chỉ có lời có chứng cớ cảnh sát là thể định tội của nhốt mấy ngày lại có thể ra ngoài tiếp tục hại người bằng thay trời hành đạo.


      .
      ps thêm xin lỗi mọi người vì mấy hôm trước lảm nhảm nhiều quá ạ

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chương tiếp theo nhé =D =D =D =D
      Chương 49: bệnh viện

      Trác Minh Liệt đá văng thi thể Thứ Vị ra sải bước vào phòng dưới đất. Mùi máu tanh gay mũi và mùi hôi thối làm cho người ta hít thở thông. buông lỏng cà vạt càng ngừng đá văng những chướng ngại vật dưới chân ra.

      “ Tổng giám đốc” A Quỷ kéo người em bị thương băng bó cho ta.

      “Người đâu?” Trác Minh Liệt cau mày hỏi.

      A Quỷ chợt nghĩ đến, sao lại có thể đem chuyện tìm người quên mất.

      “Có lẽ là ở bên trong!” nhanh chóng kéo màn vải bẩn thỉu phủ người Tiểu Thi bàn mổ ra.

      Vết thương tay trái của máu chảy đầy đất, đôi môi tái nhợt vô lực, mơ hồ kêu tên ai.

      ! Trác Minh Liệt kêu lên lập tức cởi áo khoác của mình ra, bế lên. Cả người dựa lên ngực , mãi tóc đen rủ xuống giống như đóa hoa tươi sắp khô héo .

      “Này được chết!” vỗ khuôn mặt nhắn của nhưng dương như có phản ứng gì. lấy khối băng gạc dùng sức quấn ở vết thương của .

      Trác Minh Liệt ôm nhanh chóng từ dưới đất vọt .

      “A Quỷ dẫn dắt các em dọn sạch nơi này ,tôi đưa ấy bệnh viện!” Trác Minh Liệt cau mày trầm giọng phân phó. A Quỷ bị dọa sợ ,cúi đầu “ Tổng Tài, xin lỗi! Vừa rồi tôi….” Trác Minh Liệt giơ tay lên ý bảo ta đừng nữa “ Nếu như có việc gì, hãy cầu nguyên cho ấy có việc gì nếu ây bị sao hãy đem cái địa bàn của giao ra !”

      “Tổng giám đốc!”

      A Quỷ nắm cửa xe lại suýt chút nữ là nị nghiến qua. Trác Minh Liệt để ý tí nào phóng xe thẳng.

      “Bác sĩ bác sĩ!” Trác Minh Liệt ôm Tiểu Thi vọt vào bệnh viện máu tươi nhiễm đỏ áo sơ mi trắng của xem ra cực kỳ nổi bật.

      Các bác sĩ vừa nhìn thấy cảnh này còn tưởng rằng là tan nạn xe cộ lập tức chuẩn bị cấp cứu.

      Nhìn Tiểu Thi bị đưa vào phòng cấp cứu Trác Minh Liệt mới nhớ tới gọi điện thoại cho Thẩm Tử Quân.

      “Thẩm tiểu thư… Tiểu Thi… tôi tìm được chỉ là ấy xảy ra chút chuyện. tạm thời hãy giúp tay chăm sóc Cầu Cầu !”

      “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? ?”

      lời khó hết dù sao bây giờ bình an là được!”

      “Tiên sinh là người thân của vị tiểu thư này sao?” Bác sĩ cắt đứt cuộc điện thoại của của Trác Minh Liệt.

      “Tôi cúp trước bên này có chuyện!” Trác Minh Liệt cúp điện thoại.

      “Tôi phải là người thân của ấy nhưng là bạn của ấy, ấy có vấn đề gì ?” Trác Minh Liệt hỏi.

      “Là như vậy. Vị tiểu thư này mất máu quá nhiều dẫn tới cơn sốc tuy nhiên chuyện này chỉ là chuyện . Chúng tôi phát nơi ấy bị thương có rất nhiều nơi có dấu vết vá lại chúng tôi lo lắng vết thương khiến cho da được cấy bị thương cho nên tiên sinh hãy đưa ấy đến bệnh viện tại thành phố Mã Lệ , nơi đó so với chúng tôi nơi này tốt hơn!”

      “Cái gì cấy da vá lại?” Trác Minh Liệt hiểu “ là người phụ nữ bên trong kia từng cấy da?”

      “Đúng vậy!”

      Trác Minh Liệt nghi ngờ nhìn bác sĩ chút sờ lên cằm mất hồn trong chốc lát “Được rồi!”

      Nhưng bác sĩ giống như phát cái gì ta nhìn chằm chằm Trác Minh Liệt nhìn lâu mới tự lẩm bẩm rời : “người này sao giống Trác Minh Liệt vậy!”

      “Tiểu Hứa! Bác sĩ rất bát quái kéo y tá “ xem, đó, cái trai đẹp đó,có phải là Trác Minh Liệt hay !”

      “Ai… hình như là vậy!” Hai người y tá mắt sang lên, ha ha có thêm tiên thu nhập từ báo lá cải rồi.
      Hai người lải nhải chuẩn bị nhắn tin cho tờ báo điện thoại di động lại đột nhiên bị người ta lấy xuống.

      “Chuyện tối nay nếu như đăng báo các liền chuẩn bị về nhà mà ăn cơm tôi bảo đảm nửa đời sau của các chỉ có thể ở nhà!” Trác Minh Liệt lui về phía sau mấy bước cầm lấy di động trực tiếp ném vào thùng rác. Bác sĩ cùng y tá hai mặt nhìn nhau run thành đoàn.
      :bird: :bird: :bird: :bird: :bird: :bird:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :