1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước của tổng giám đốc lạnh lùng - Thiển Khuynh Thành (Full 207 Chương - Đã có eBook+NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 30: phân tích

      “Ý của là có người đem Thi Ngữ giấu ?” Tử Quân đối với kết luận này rất kinh ngạc chỉ là suy nghĩ lại chút năm năm trước vào đêm mà Lâm gia phá sản xác thực là thu hút rất nhiều người mà dâu bi vất bỏ lại có người nào chú ý.

      “Còn nữa chuyện Lâm thị phá sản cảm thấy quá đột nhiên sao?”

      “Nhưng ba tôi Lâm thị tồn tại vấn đề từ lâu rôi. Lâm Thi An chính là trai của Lâm Thi Ngữ ta quản lý công ty nhưng từng lần dính dáng đến hắc đạo , cha Lâm lại là kẻ khả nghi số cho tội đút lót, mặc dù Lâm thị có quá nhiều vấn đề nhưng nếu như có người thầm can thiệp nó cũng sụp đổ chỉ trong đêm.”

      Tử Quân gật đầu cái suy nghĩ cân thận chút xác thực là như vậy. Thế nhưng khi xưa họ cũng chỉ là những nữ sinh chuyện trong nhà cũng họ cũng biết ràng.

      “Trước đây Lâm Thi Ngữ có với chuyện gì liên quan đến nhà bọn họ có quan hệ với tập đoàn nào hay tổ chức xã hội đen nào ?”

      Tử Quân nhìn ta cái “Đương nhiên chính là Trác thị các ! Hôn nhân của các phải là như vậy mà thành sao?”

      “Ngoại trừ tôi ra?”

      có. Lâm Thi Ngữ ở trong trường học rất hướng nội nhiều, cũng có nhiều bạn . Chỉ là ấy là người rất tốt, học tập cũng rất tốt bài. Kèn ác-mô-ni-ca là thứ mà ấy thích nhất và thổi cũng rất tuyệt vời” Thẩm Tử Quân giống như trở về năm năm trước, “Khi đó tôi ngồi ở dưới cây đào nghe Lâm Thi Ngữ thổi kèn ác-mô-ni-ca. thanh trong suốt mà tinh khiết dịu dàng, ánh mặt trời từ bên tai của ấy xuyên qua rơi vào lông mi làm cả người ấy tựa như mang theo vầng sáng mỏng vậy ,tôi vốn cho là chúng tôi luôn luôn tốt đẹp như vậy” Trác Minh Liệt thở dài đó là Lâm Thi Ngữ sao _ mà mang kính gọng đen vẻ mặt bên ngoài dương như chưa bao giờ làm cho cảm thấy có ấn tượng đặc biệt gì .

      ngờ kia còn có mặt như vậy.” Trừ câu đó ra cũng biết nên gì. Mỗi người ở lúc còn trẻ đều làm vài chuyện sai lầm nhưng tội lỗi của để lại khoản nợ lương tâm. Bao nhiêu lần tỉnh lại vào nửa đêm luôn nghĩ nếu như lúc đầu bỏ rơi như vậy nhất định bị xe đụng vào “Trác Minh Liệt tôi biết mấy loại phú gia công tử như đều thích mỹ nữ. Nhưng mà tôi cho biết dù là vịt con xấu xí cũng có lúc biến thành Thiên Nga Trắng . nhưng đáng tiếc kịp biến ấy thành Thiên Nga Trắng từ bỏ!” Tử Quân rất rất lạnh Trác Minh Liệt nghe được lại cảm thấy khác thường.

      Tử Quân cầm túi xách lên muốn “ Thẩm tiểu thư tôi hi vọng có thể vẫn giữ liên lạc với dĩ nhiên cần hiểu lầm tôi chỉ muốn tìm Lâm Thi Ngữ.”

      Xem lại năng lực của chỉ là là cha của đứa trẻ ngày hôm trước? và Lâm Thi Ngữ chưa ly hôn mà lại kết hôn với người khác chuện này chính là tội trùng hôn có biết hay , cẩn thận tôi tố cáo !” Tử Quân uy hiếp.

      Thẩm tiểu thư đây là chuyện riêng của tôi! Hi vọng hỏi tới. Chỉ là cho dù như thế sao Lâm Thi Ngữ mất tích năm năm hôn nhân của chúng tôi sớm tự hủy bỏ điều này là luật thông thường Thẩm tiểu thư biết sao?”

      “Đồ máu lạnh!” Tử Quân hung hăng trừng mắt ta cái rồi xoay người rời . vừa mới điện thoại của Trác Minh Liệt lại vang lên.
      ps : tiếp đây cố gắng hoàn bộ kia tg tết này cố nào =D =D =D =D
      À TÍ QUÊN MÌNH PHẢI BẢO CÁC BẠN NHÉ VÌ CÓ SỐ BẠN HỎI
      1. BỘ NÀY KO NGƯỢC ĐÂU ĐƯNG ĐỂ NÓ LỪA TÌNH NHÉ
      2. CÓ NGƯỢC NHƯNG LÀ NHÂN VẬT PHỤ
      3. 208 CHƯƠNG
      4. HE, KO CO PHIÊN NGOẠI ĐÂU NHÉ
      XONG HI HI ^^ =D =D =D =D =D =D
      CHÚC CÁC BẠN ĐỌC VUI VẺ......CÁM ƠN ỦNG HỘ MÌNH NHÉ
      hôm nay ta rất chăm thêm chương nữa nhé :p :p :p :p :p :p
      Chương 31: oan gia

      “Thiếu gia ở đâu? Phu nhân và lão gia trở lại! Bọn họ rất tức giận muốn hỏi về chuyện của tiểu thiếu gia.”

      Trác Minh Liệ tnâng trán nhịn được :” tốt lắm tôi biết rồi. cho bọn họ biết buổi tối tôi trở về chuyện với họ .”

      Để điện thoại xuống Trác Minh Liệt lái ô-tô tới công ty mới vừa đến cửa công ty liền gặp được Tiểu Thi.

      ôm bó hoa hướng dương to cố gắng nghĩ xem có cách nào để chen vào thang máy. Bởi vì dáng người của quá cho nên khi nhìn thấy cảnh này có chút tức cười. Kết quả thể chen vào cũng thể làm gì khác hơn là đứng ở nơi đó tiếp tục chờ.

      “Lại là !” Bởi vì chuyện của nhà trẻ Trác Minh Liệt đối với Tiểu Thi quả thực là căm thù đến tận xương tuỷ. Tiểu Thi vừa nhìn thấy Trác Minh Liệt cũng khỏi tức giận trả lời:” ra là tổng giám đốc buổi chiều tốt!” Trước đây đối với vị tổng giám đốc tuổi trẻ tài cao này vô cùng kính sợ nhưng ngờ ta lại là kẻ vô sỉ khốn kiếp. chỉ giở vờ như rất quen trộm đồ của mà lại còn ở nhà trẻ biết phân biệt tốt xấu theo sát hô to gọi .

      Thang máy tới Trác Minh Liệt cố ý thang máy chuyên dụng mà cùng cùng nhau chen vào thang máy nhân viên.

      “ Đúng là có việc gì tốt!” Tiểu Thi lẩm bẩm vừa định đưa tay bấm thang máy lên tầng cao nhất lại phát bởi vì ôm bó hoa mà tay với tới mấy cái chữ kia.

      ràng chính là tốt lại có thể sinh ra được đứa bé. Thói đời là thay đổi! ” Lúc này Minh Liệtchợt trở nên khác thường ngừng chê cười Tiểu Thi.
      ( mà biết con ra đời từ đâu chắc ….)

      “Trác tiên sinh mời hãy tôn trọng người khác chút.” Tiểu Thi tức giận “Đừng tưởng rằng là tổng giám đốc lớn mà có thể bắt nạt người khác!”

      Tiểu Thi ném cho Trác Minh Liệt cái liếc mắt “ phải là tôi cảnh cáo là tôi cho phép đến phòng làm việc của tôi rồi mà !”

      phát Tiểu Thi cũng lên tầng mười sáu liền thể đặt câu hỏi
      cứ ra vào nơi này luôn như thế nếu như tôi phát mất tài liệu cơ mật về kinh doanh tôi hỏi đầu tiên!”

      “Trác tiên sinh cũng khá hơn chút nào thôi. Làm nhân vật công chúng chưa cưới mà có con đây phải là thói đời bạc bẽo sao?” Tiểu Thi để ý đến việc ta cái gì mà cơ mật mà là nhằn vào vấn đề thiết thực kia mà kích trở lại: “chuyện của hôm nay tung ra đầy ở tất cả các trang đầu của các tờ báo khi trở về nhớ xem kỹ chút !”

      Tiểu Thi mở cửa thang máy ra ung dung ra ngoài Trác Minh Liệt vẫn còn chưa nghe là chuyện gì xảy ra chỉ thấy thư kí vô cùng lo lắng tới.

      “Tổng giám đốc có chuyện tốt! Trong tay ta cầm chục tờ báo giống như cầm là củ khoai lang phỏng tay.

      Trác Minh Liệt nhận lấy vừa nhìn qua chỉ thấy tựa đề to: NGƯỜI THỪA KẾ TRÁC THỊ ĐƯA CON TRAI NĂM TUỔI ĐÁNG RA ÁNH SÁNG. Bên lề là: AI LÀ MẸ CỦA ĐỨA BÉ THẦN BÍ. Phía dưới ngay sau đó chính là đoạn phân tích, những thứ này đối với phóng viên giải trí mà chuyện vô cùng kinh nghiệm họ phân tích vô cùng ràng. Thế nhưng phân tích ra mẹ của đứa bé có thể là vợ trước Lâm Thi Ngữ của hay là bạn trước Hàn Ti Nhã du học tại nước Pháp là…!

      ————————————————

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32: vô tình gặp được

      Trác Minh Liệt tờ báo ném cái “ lập tức gọi điện thoại cho tòa soạn báo này tôi muốn trong vòng ngày bọn họ cho tôi giải thích hợp lý!”

      “Tổng giám đốc tòa soạn báo này ở phạm vi thế lực của chúng ta hôm nay tôi thử tìm bọn họ để khiếu nại nhưng tìm được người phụ trách của họ!”

      Phanh! Trác Minh Liệt vỗ mạnh vào bàn làm việc rồi đứng lên “Cái gì gọi là tìm được? Lật tung cả tòa soạn đấy lên cũng phải tìm ra cho tôi! Còn nữa lập tức liên lạc với Lưu luật sư cho tôi tôi muốn kiện bọn họ tội bôi nhọ danh dự !”

      Thư kí bị dọa sợ đến dám hé răng nửa lời ra trước nhận nuôi đứa bé kia lúc khả năng xuất hậu quả như thế chỉ vì vị Đại lão này thèm nghe thấy đấy thôi!

      “Tổng giám đốc tôi nghĩ chúng ta vẫn nên tranh thủ thời gian mở buổi họp báo để giải thích về mỗi quan hệ giữa ngài và đứa bé!” ta đề nghị.

      cảm thấy bây giờ nó còn hữu dụng sao? Bây giờ mà mở buổi họp báo phải là là giấu đầu lòi đuôi sao!”

      Thư ký phản bác được gì, chuyện này lớn cũng lớn mà nếu như xử lý tốt ngày mai cổ phiếu của Trác thị có thể tụt xuống. Nghiêm trọng hơn chính là chuyện này dính đến danh dự của Trác Minh Liệt nếu như công ty những người kia hiểu chuyện kích động mà ra ngoài gây chuyện chuyện này có thể dễ dàng thu xếp rồi.

      “Còn đứng ngây đó làm gì? ? Còn nhanh tìm! !”

      Phụ tá kinh hãi chạy ra ngoài Trác Minh Liệt cố bình tĩnh lại sau đó mở ra máy vi tính. Quả ngoài dự đoán liền web cũng viết đầy tin tức tương tự. dừng như số tin tức , dư luận có chút kỳ lạ. Chẳng lẽ là có ai cố ý ở sau lưng làm chuyện mờ ám sao?

      “Liên Na tiểu thư!” Lần này lại là hoa của Liên Na Tiểu Thi phát kể từ khi vào cửa hàng bán hoa hầu như ngày nào cũng có đơn đặt cho người phụ nữ này xinh đẹp , nhưng cũng chỉ là xinh đẹp hạng C B D người theo đuổi nhiều như vậy cũng có chút thái quá.

      Liên Na nhìn Tiểu Thi cái nhận lấy bó hoa.

      “Xin ký tên ở nơi này.”

      Lần nhận hoa này Liên Na hình như mấy vui vẻ. nhận lấy biên nhận và ký tên lên sau đó còn đưa cho tấm thẻ có chữ tiếng .

      hãy đem tấm thẻ này chuyển cho người đặt hoa này.”

      Tiểu Thi nghi ngờ nhìn địa chỉ rồi lại nhìn tấm thẻ kia có lẽ Liên Na nghĩ Tiểu Thi chỉ là người giao hoa nên hiểu tiếng .

      Nhưng sinh sống ở Canada lâu như vậy làm sao có thể hiểu. Vài đôi câu này có nghĩa là : Cái cần tôi đây cho về sau cần làm phiền tôi nữa. Bây giờ người ta thương phải dùng tiếng sao?

      Tiểu Thi cầm biên nhận từ phòng làm việc của Liên Na ra lại thấy từ phòng làm Trác Minh Liệt xuống. trùng hợp như vậy chứ lại phải cùng ta xuống tầng? Nghĩ tới đây Tiểu Thi vội vàng rảo bước nhanh hướng thang máy chạy . Trác Minh Liệt quả từ phía sau theo.

      “Thần linh hãy giúp tôi. Thang máy mau lên mau !” Tiểu Thi chắp tay trước ngực làm bộ cầu nguyện. Leng keng thang máy vừa tới nơi nhanh chóng hết chạy vào nhưng sao thang máy lại ? Vừa ngẩng đầu chỉ thấy Trác Minh Liệt tay chống vào cửa thang máy mặt của ta xanh mét làm khí càng thêm u ám.

      là Oan Gia Ngõ Hẹp! Đáy lòng Tiểu Thi kêu thảm thiết.

      mang mắt mà ra cửa sao?”

      “Này Trác tiên sinh tại sao có thể xúc phạm người khác như vậy. Cùng ta chen chúc tại gian hẹp như vậy hiểu tại sao mặt Tiểu Thi chợt đỏ ửng. Trác Minh Liệt nhìn cái từ trong miệng nặn ra ba chữ: “ có tư cách!”

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 33: Sao chổi

      có tư cách, có tư cách gì mà được tuy ý mắng chửi người khác như thế. có tư cách mà tin tức xấu hổ bay đầy trời!” Tiểu Thi tức giận suy nghĩ gì mà , lời lúc này thể động đến vết thương rắc rối của Trác Minh Liệt. nắm chặt bả vai gầy yếu của Tiểu Thi hung tợn hỏi : “ cái gì?”

      Tiểu Thi giãy giụa muốn thoát khỏi kiềm chế của ta “ buông tay!”

      Nhưng Trác Minh Liệt lại nắm vai càng chặt chính là có ý định buông tay “Tôi biết rồi những tin tức đều kia là viết ra có đúng hay . Ngoài mặt nhân viên giao hoa nhưng thực chất là phóng viên của tạp chí có đúng hay !”

      bị bệnh thần kinh à mau buông tay ra!” Tiểu Thi bị nắm chặt bả vai dường như muốn rời ra từng mảnh.

      thường xuyên đến này giao hoa lại hay ở nhà trẻ đúng là người khả nghi nhất đấy!”

      Tiểu Thi thể nhịn được nữa bắt đầu muốn động chân đá. Hai người ai chịu nhường ai rất nhanh y phục bị xộc xệch tạo thành tư thế mập mờ. Đúng lúc này thang máy tự động mở ra khi vừa xuống tầng 1. Ngoài cửa đám phóng viên vây quanh sững sờ tại chỗ chỉ thấy bên trong hai người thể những động tác có độ khó cao nam cà vạt lỏng ra đôi tay còn nắm tay của phụ nữ, nữ sắc mặt ửng đỏ tóc đen tán loạn, quần áo chỉnh tề là quá sức tưởng tượng.

      các phóng viênsững sờ qua mấy giây rồi lại nổ tung đại não trống nhanh chóng phản ứng đèn flash từ bốn phương tám hướng sáng lên.

      “Trác tiên sinh xin hỏi vị tiểu thư này là phải mẹ của con trai ngài ?”

      “Trác tiên sinh xin hỏi ngài cùng vị tiểu thư này có quan hệ như thế nào?”

      “Tiểu thư xin hỏi ngài vì sao lại vô cớ vứt bỏ chồng con mà mất tích năm năm?”

      Tiểu Thi hướng về phía đèn flash đột nhiên cảm thấy mình bị ném bỏ vào bống đen lớn làm cho cảm thấy sợ hãi khác thường!

      cần muốn….” lắc đầu run rẩycả người ý thức cũng bắt đầu hoảng hốt.

      Đúng lúc này Trác Minh Liệt chợt cởi áo khoác của mình ra trùm lên đầu Tiểu Thi mặc dù người phụ nữ này rất đáng ghét nhưng cũng chỉ là người bình thường cần thiết phải kéo vào vụ rắc rối này. Thình lình được che chắn Tiểu Thi nhất thời cảm thấy an toàn thế nhưng cảm giác hít thở thông cũng đạt tới đỉnh độ mềm mại ngã xuống ở trong ngực Trác Minh Liệt.

      “ Này!!! !”

      Trác Minh Liệt bất đắc dĩ chỉ có thể ôm lấy xông ra ngoài.

      ‘Trác tiên sinh bảo vệ ấy như vậy chẳng lẽ ây mới chính là mẹ của Mộc Mộc sao? Bọn này chó săn này là nhanh chóng ngay cả tên tuổi của Mộc Mộc cũng biết rồi.

      Trác Minh Liệt thủy chung lời cho đến khi đem Tiểu Thi ném vào ghế phụ trong xe mới hạ cửa kính xuống đối với những phóng viên kia : “Các cực khổ rồi nhanh về !” Hành động này làm các phóng viên kia mở rộng tầm mắt.

      Maybach 62 chạy dọc theo đường nhanh chóng lên trước. Trác Minh Liệt cố ý đem nhạc mở rất lớn làm cho Tiểu Thi rốt cuộc cũng bị ồn ào làm cho tỉnh lại.

      “Đây là đâu?” hỏi.

      đến cục cảnh sát” để đấu lại mấy phóng viên lương tâm này biện pháp tốt nhất chính là đến đồn cảnh sát! Trác Minh Liệt vừa lái xe vừa .

      Tiểu Thi tin là “Trác Minh Liệt bằng chứng, tại sao ..” Trác Minh Liệt chợt giẫm vào thắng xe đẩy cửa xe ra “ Xuống ! !”
      “ Đừng để cho tôi nhìn thấy mặt ! !” “Này quả thực là chẳng phân biệt được gì, bộ dáng ngu ngốc còn tưởng là thông minh chắc.”

      Tiểu Thi tức giận đùng đùng xuống xe nhìn lại bốn phía vừa nhìn thấy đây có lẽ là khu nhà cao cấp.

      Trác Minh Liệt khởi động xe mất Tiểu Thi ở trước khu nhà trọ khóc ra nước mắt. Người đàn ông này quả chính là sao chổi của mỗi lần nhìn thấy ta đều gặp phải xui xẻo.

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

      ps ta quên mất liên na chính là lena đó nhé mọi người

      Chương 34: Lâm Thi Ngữ

      Nếu như ban đầu để kia ở đường nhất định ấy bị xe đụng vào! Quỷ thần xui khiến trong đầu Trác Minh Liệt lại ra những lời này. Chuyện ngoài ý muốn vào năm năm trước lại lên ràng trong trí nhớ lối bộ trung gian này mắt kính gọng đen bể tan tành, áo cưới nhiễm đỏ, giày cao gót rơi, chợt đạp chân phanh hung hăng đập mạnh vào tay lái rồi lái xe trở về.

      Xa xa dọc theo cái cầu cao nhìn thấy Tiểu Thi cẩn thận từng li từng tí . qua mỗi chiếc xe đều đem lỗ tai che lại. Người phụ nữ này đúng là vô dụng.

      đem xe đến gần vừa ngừng lại “Này, lên xe.”

      Tiểu Thi nhìn thấy Trác Minh Liệt quay lại rất là kinh ngạc. Cái người vô sỉ này vẫn còn có chút lương tâm. Nếu vì mặt mũi thể ngồi lên xe của ta dù sao mới vừa rồi chính ta ném mình xuống. Nhưng nếu như lên xe mình biết phải làm như thế nào để về nhà thời gian cũng sớm Cầu Cầu chắc cũng sắp tan học. Tiểu Thi mở cửa xe thở phì phò lên xe.

      “Coi như còn có chút lương tâm!”

      “Loại người ngu xuẩn như nên có biện pháp đối xử khác biệt!” Trác Minh Liệt khách khí chút nào .

      “Trác tiên sinh xin ngài nên hơi tí là người khác xấu! Cái gì gọi là ngu xuẩn?”

      Hồi lâu bỗng nhiên quay đầu lại hỏi : “ tên là gì?”

      Đó là vẻ mặt rất nghiêm túc nhưng đối với người này cực kỳ tương xứng.

      “Tôi là Thi Thi.” Tiểu Thi có chút ngượng ngùng ra từ lúc ta bảo vệ trước truyền thông hay vừa rồi quay lại đón đối với Trác Minh Liệt cũng có cái nhìn khác về ta.

      “Thi Thi trước đây lâu tôi cũng có người bạn tên của ấy cũng có chữ thi” thanh của Trác Minh Liệt trở nên dần . Ngón tay nắm lên tay lái ánh mắt chuyên chú nhìn về phía trước.

      sao? ấy tên gì?” Tiểu Thi chỉ thuận miệng hỏi nhưng khi xong rồi mới phát giác được mình quá mức đường đột. Nhưng ngờ Trác Minh Liệt lại “: ấy tên là Lâm Thi Ngữ” ah Tiểu Thi kinh ngạc, ngày đó ở nhi viện Thẩm tiểu thư cũng nhắc tới người này.

      muốn nghe chuyện xưa ?” Trác Minh Liệt sâu kín hỏi đối mặt với cái đơn thuần này chợt muốn bày tỏ. Tiểu Thi ngoan ngoãn gật đầu cái.

      Trác Minh Liệt châm điếu thuốc sau đó hạ cửa sổ xe xuống.

      “Trước đây lâu người đàn ông bởi vì gia tộc mà cưới người con rất trẻ tuổi nhưng là rất xấu nên ta rất vui vẻ. Sau lại khi bọn họ đường trăng mật ta biết được người nhà của phá sản cho nên ta chút do dự nào mà bỏ ấy lại mình đường” thanh của Trác Minh Liệt xuống dần “Sau đó ấy bị xe đụng chết” Trác Minh Liệt dập tắt tàn thuốc quay đầu lại nhìn Tiểu Thi chỉ thấy mặt rất trang trọng.

      “Người đàn ông kia đứng là tốt nhưng cũng càn phải mất tinh thần đến vậy.” đối với phản ứng của Tiểu Thi có chút kinh ngạc.

      kia đáng thương cố này có phải chỉ đơn giản như vậy hay ?” Tiểu Thi đè nén nghi vấn trong khác thường lòng cố buông lỏng hỏi.

      ————————————

      Bảo bối cửa thích lời muốn thu giấu a ~

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.
      Chương 35: giờ tan học

      “chỉ đơn giản như vậy” Trác Minh Liệt buồn bực .

      “Người người đàn ông kia là nông cạn” Tiểu Thi siết chặt quả đấm “Tôi vô cùng đồng tình với bé kia. ấy đáng thương a” thanh của dần dần thấp xuống “Triết Vũ trước kia dáng dấp của tôi cũng rất khó coi nhưng là ấy nếu cần con người thôi vẻ đẹp dần dần được phát ra. Dù là vịt con xấu xí cũng biến thành Thiên Nga Trắng kia nhất định cũng vậy.” “Cái gì cơ Triết Vũ có thể coi trọng là kỳ tích. Rất nhiều phụ nữ đẹp đều cho là mình là vịt con xấu xí ngày nào đó biến thành Thiên Nga Trắng. Nhưng biết vịt con xấu xí tại sao có thể thành Thiên Nga Trắng? Đó là bởi vì nó vốn chính là Tiểu Thiên nga! ! Nếu quả như như lời đời này con vịt có cơ hội biến thành Thiên Nga Trắng đấy!” Trác Minh Liệt cười lạnh châm chọc Tiểu Thi và Thẩm Tử Quân giống nhau như đúc ,phụ nữ đúng là đám giỏi về phần tự an ủi mình.

      “Trác Minh Liệt loại người như và người đàn ông trong chuyện xưa kia đúng là nông cạn giống nhau, đúng rồi người người đàn ông kia phải là chứ” Tiểu Thi mặt đỏ tới mang tai phản kích.

      Trác Minh Liệt chợt đạp mạnh cần ga “ biết cái gì, nhảm!”

      ! !”

      Hai người câu tôi câu cãi lộn ngừng Trác Minh Liệt chợt phát mình trong ngày hôm nay cực kỳ nhiều.

      Ngoài cửa xe phong cảnh thành thị ngừng lướt qua làm cho người ta cảm giác bồn chồn tại nào đây? nháy mắt Tiểu Thi cảm giác mình giống như biết Trác Minh Liệt lâu rồi. Cái vẻ bề ngoài lãnh khốc người đàn ông này có lẽ cũng phải như bề ngoài khó gần của ta. Chỉ là chuyện xưa đó người đó rốt cuộc là ai chứ? Chẳng lẽ vị tổng giám đốc này đoạn tình cảm khó quên?

      “Này, làm phiền đưa tôi tới nhà trẻ.” Tiểu Thi hé miệng thỉnh cầu “Tôi muốn đón Cầu Cầu.” Trác Minh Liệt nhìn đồng hồ cũng vừa đúng đến giờ nhà trẻ tan học cũng phải đón Mộc Mộc.

      cho biết về sau tôi cho phép Cầu Cầu bắt nạt Mộc Mộc nữa” chuyện, Tiểu Thi phát bọn họ tới nhà trẻ.

      “A..” Tiểu Thi vừa định chuyện liền bị Trác Minh Liệt từ trong xe kéo ra ngoài.

      “Tiểu thư làm phiền xuống xe” Tiểu Thi liếc ta cái, tức giận từ trong xe ra ngoài.

      “Mộc Mộc? ! !” Tiểu Thi vừa liếc mắt liền nhìn thấy Mộc Mộc đứng ở cửa nhà trẻ . Trác Minh Liệt vừa nhìn Mộc Mộc ngọn lửa giận như đốt trong người cái trợ lý chết tiệt kia đâu rồi.

      “Mộc Mộc” Trác Minh Liệt bước tới “Làm sao con lại đứng mình ở chỗ này.”

      Mộc Mộc ánh mắt lướt qua Trác Minh Liệt lẳng lặng rơi người Tiểu Thi cái loại lành lạnh mang theo mấy phần nóng bỏng đó khiến Tiểu Thi cảm thấy có chút kinh ngạc. Đứa này nhìn cái gì đây?

      là mẹ?” Nó nhìnTiểu Thi, nghiêm túc hỏi Trác Minh Liệt.
      Mặt Tiểu Thi lập tức đỏ ửng “ đúng, đúng, người bạn , cháu hiểu lầm a tôi chỉ là bạn của cha cháu.”

      “Chỉ sợ là ngay cả bạn cũng được thôi.” Trác Minh Liệt tiện thể bổ sung thêm câu.

      Tiểu Thi để ý đến ta nhưng trong lòng lại nghĩ: tôi cũng vậy muốn làm bạn với đâu !

      “Người bạn ngoan nha. Cháu tên là gì?” Lần đầu tiên Tiểu Thi nhìn thấy đứa bé này tại đây, từ trong lòng thích nó.

      “Mộc Mộc, là mẹ của Cầu Cầu.” Mộc Mộc nhìn Tiểu Thi chằm chằm. Trác Minh Liệt kinh ngạc nhìn Mộc Mộc lại nhìn Tiểu Thi chút cái người phụ nữ tầm thường này chẳng lẽ lại có sức quyến rũ đặc biệt ?

      Tiểu Thi nghe nó như vậy bất ngờ rất tự nhiên đem Mộc Mộc ôm vào trong ngực đứa bé này đáng !

      Giờ phút này Trác Minh Liệt đứng ở phía sau, Tiểu Thi ôm Mộc Mộc ở phía trước vì vậy mà hình ảnh nhà ba người rất tốt đẹp này liền bị bọn chó săn theo dõi vừa vặn chụp lại.
      Chương 36: bảo mẫu

      “Mẹ!” biết từ lúc nào Cầu Cầu tới bên cạnh bọn họ nó cố gắng ngước đầu trong đôi mắt to chứa đầy nước mắt. Nó cảm giác mình bị quên lãng.

      “Cầu Cầu!” Tiểu Thi vội vàng đem Mộc Mộc để xuống “ xin lỗi a, con chừng nào ra ngoài. Tại sao khóc? Chẳng lẽ Cầu Cầu ghen?” Tiểu Thi ngắt mũi nó khuôn mặt nhắn cười hỏi. Cầu Cầu lại oa lên tiếng chui vào trong ngực Tiểu Thi . Mộc Mộc tịch mịch đứng ở sau lưng Trác Minh Liệt lôi ngón tay lui về phía sau.

      “Tổng giám đốc vì sao lại tới? phụ tá thở hồng hộc chạy vội tới người còn xách túi sách của Mộc Mộc điệu bộ trông hài hước .

      “Tôi với như thế nào, đem Mộc Mộc để ở chỗ này mình ngộ nhỡ có nguy hiểm gì làm thế nào?” Trác Minh Liệt xanh mặt hỏi.

      “Tổng giám đốc tại gặp nguy hiểm chính là !” Phụ tá lau cái trán đổ mồ hôi “Xung quanh đây có rất nhiều chó săn chờ xuất , trời ạ lại mang theo người phụ nữ này! !” Phụ tá phát Tiểu Thi lại càng thêm kêu to.

      Tiểu Thi lôi kéo Cầu Cầu vội vàng trốn vừa cùng bọn họ vạch cự ly.

      Trác Minh Liệt cau mày nhìn xung quanh lần sau đó đem Mộc Mộc ôm lên xe. Cách cửa sổ thủy tinh mặt Mộc Mộc tràn đầy hâm mộ nhìn Cầu Cầu,Tiểu Thi lau nước mắt cho nó. Trác Minh Liệt vừa mới khởi động xe phụ tá lại đuổi theo.

      “Tổng giám đốc! !” nhìn cửa xe hình như có chuyện gấp gáp.

      “Chuyện gì?”

      … tối nay vẫn muốn đem Mộc Mộc về nhà lão gia và phu nhân sao, chuyện này nhất định mang đến rắc rối ngộ nhỡ hù dọa đến đứa bé làm thế nào?”

      Trác Minh Liệt nhìn Mộc Mộc chút lại hỏi phụ tá “Vậy nên làm thế nào? Mộc Mộc bây giờ là con trai của tôi mặc kệ như thế nào tôi đều phải bảo vệ nó.”

      Phụ tá nắm tóc “Tôi xem bằng trước tiên hãy tìm bảo mẫu tạm thời đem Mộc Mộc để ở đó. Chờ xác định tình gì lớn đem nó tiếp trở về.”

      “Tốt vậy tìm bảo mẫu !” đơn giản như vậy nhưng đâu tìm bảo mẫu đây.

      Phụ tá ngây ngẩn cả người hình như là tự chui đầu vào rọ rồi.

      “Cầu Cầu đừng khóc, tối nay mẹ trở về làm thức ăn ngon cho con” Tiểu Thi vừa dụ dỗ Cầu Cầu vừa về phía trước. Trác Minh Liệt thấy Tiểu Thi chợt suy nghĩ Mộc Mộc dường như là rất thích chính cũng có đứa bé chẳng phải là bảo mẫu tốt nhất sao?

      “Thi Thi chờ chút!” Trác Minh Liệt nhất thời kích động liền gọi hai chữ Thi Thi Tiểu, Thi kinh sợ, cả người nổi da gà.

      “Trác tiên sinh nếu như để ý hãy gọi tôi là Tiểu Thi . Thi Thi là là lạ.”

      Tôi rảnh mà đôi co với những thứ kia, tại tôi có cuộc trao đổi có muốn làm ?” Trác Minh Liệt mắt lạnh nhìn .

      Quả nhiên là người làm ăn buôn bán cái gì cũng đều dùng buôn bán.

      “Giúp tôi chăm sóc Mộc Mộc đêm, thù lao là 1000!”

      “Tổng giám đốc được.” Phụ tá vừa nhìn Trác Minh Liệt muốn tìm Tiểu Thi lập tức chạy tới ngăn cản “ Chuyện này càng khiến truyền thông viết linh tinh lần nữa đấy!”

      “Cái gì cùng cái gì….” Tiểu Thi cảm thấy giải thích được.

      “Vậy nên làm cái gì?” Trác Minh Liệt nhịn được nhìn phụ tá “Cái gì cũng được!”

      Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu.

      .

      .
      Chương 37: ảo giác

      “Này Tiểu Thi tiểu thư cầm cái này đeo lên !” Phụ tá từ mang túi xách trong người lấy ra bộ tóc giả đây là thứ mà mới vừa rồi đặc biệt mua cho tổng giám đốc để ngừa ngộ nhỡ bị chó săn theo dõi.



      Còn tưởng rằng có cái gì cao chiêu ! Trác Minh Liệt cười lạnh.



      “Này, tôi còn là tôi đồng ý !” Tiểu Thi kháng nghị.



      “Ngại Tiền thiếu? Này lại thêm 1000?”



      cho rằng ai cũng cũng giống cái gì cũng dùng tiền để giải quyết! Các vì cái gì muốn đem Mộc Mộc giao cho tôi! sợ tôi đem nó bán hoặc là bắt sao!”



      “Tên họ Thi Thi tuổi 23, người Canada gốc Hoa. Ba tháng trước theo người đàn ông nhập cảnh. Nhưng vào nửa tháng trước người đàn ông kia rời nay sống mình với đứa trẻ bốn tuổi ở đường số 63! Địa điểm công việc ở Thanh Thạch đường số 43 chức vụ chủ yếu là đưa hoa.” Trác Minh Liệt khoanh tay cười cười “ cho rằng tôi đem đứa bé giao cho người mà mình biết lai lịch sao?”



      “Trác Minh Liệt, , tại sao có thể điều tra tôi!” Tiểu Thi giận dữ người đàn ông vô sỉ này rốt cuộc điều tra khi nào!



      Tôi rảnh với nhiều như vậy. cũng thấy những tin tức bát quái gần đây bởi vì chuyện này cha mẹ tôi trở lại, tôi muốn chuyện đó làm ảnh hưởng tới Mộc Mộc cho nên trước hết để cho nó tránh chút.” Trác Minh Liệt đốt điếu thuốc.



      Tiểu Thi nhìn Mộc Mộc trong xe chút đứa bé kia vẫn luôn gó chừng bên ngoài. “Được rồi tôi cũng chỉ là nể mặt Mộc Mộc!”



      “Mẹ con muốn Mộc Mộc tới” Vẫn luôn bị bỏ rơi Cầu Cầu rốt cuộc cũng tìm cơ hội chuyện. Vì vậy Trác Minh Liệt rốt cuộc cũng nhìn thấy nó



      “Tiểu quỷ là cháu? ? là cháu?” Trác Minh Liệt có chút kích động phái người tìm lâu như vậy cũng tìm được nhưng vào lúc này lại có thẻ gặp được. mòn gót sắt tìm chẳng thấy đến khi gặp được lại chẳng tốn công.( rốt cuộc đến nhà trẻ bao lần để nhìn trời ah)



      a. là bé trai kia! !” Phụ tá cũng kích động.



      “Các sao thế?” Tiểu Thi đem Cầu Cầu kéo ra phía sau.



      “Tiểu muội phát tài rồi! !” Phụ tá giương nanh múa vuốt cộng thêm lời mạch lạc “Tổng giám đốc chúng tôi, luôn mực tìm đứa bé này làm người phát ngôn !”



      “Cái gì, Các hay nhanh chóng đưa Mộc Mộc đến chúng tôi phải về nhà làm cơm tối có rảnh đùa với các ! !” Tiểu Thi nhận lấy tóc giả nhịn được thúc giục.



      “Tốt chuyện này mấy ngày nữa tôi lại tìm chuyện! !” Trác Minh Liệt ngắm khuôn mặt nhắn của Cầu Cầu “ hãy dẫn bọn về nhà trước!”



      Phụ tá đem Mộc Mộc dẫn ra ngoài giao cho Tiểu Thi.



      “Mộc Mộc con trước hết hãy đến nhà đêm ngày mai cha tới đón con!” Trác Minh Liệt vỗ khuôn mặt nhắn của con trai.



      Mộc Mộc lời nhìn Tiểu Thi chút lại nhìn Trác Minh Liệt chút trong đầu biết nghĩ cái gì.



      “Mộc Mộc cùng ba gặp lại dẫn con về nhà rồi…” Mẹ con ba người đứng ở ven đường nhìn Trác Minh Liệt rời Tiểu Thi nắm Mộc Mộc tay chào. Giờ phút này mặc cái áo màu hồng nhạt dệt kim hở cổ, trong gió đêm tóc dài dịu dàng đong đưa cả người cũng mềm nhũn ấm áp cực kỳ giống người vợ dịu dàng. Cầu Cầu và Mộc Mộc đều mặc bộ đồng phục của nhà trẻ nhìn đáng lại đẹp trai. Trời chiều dịu dàng bao phủ bọn họ xem ra vô cùng hài hòa tốt đẹp giống như người mẹ trẻ tuổi dẫn hai đứa con trai Trác Minh Liệt mềm lòng chút. Cảnh tượng như vậy từng rất nhiều lần xuất tại trong giấc mơ của .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 38: nổi giận



      Xe của Trác Minh Liệt vừa tới trước cửa biệt thự liền bị các phóng viên bao quanh rồi.



      “Trác tiên sinh nghe Đổng Trưởng bởi vì chuyện của con trai ngài từ mà trở về, xin hỏi có chuyện này hay ?”



      “Trác tiên sinh xin hỏi chuyện này có thể ảnh hưởng tới việc thừa kế công ty của ngài hay xin ngài chuyện chút !”



      Đối mặt với những câu hỏi như hình với bóng của phóng viên Trác Minh Liệt rốt cuộc thể nhịn được nữa.



      “Mời các nhìn cho nơi này là dinh thự tư nhân của tôi. Tôi mời các trong vòng phút lập tức biến mất nếu đừng trách tôi khách khí!” lạnh lẽo .



      “Trác tiên sinh….” còn có người cả gan muốn hỏi kết quả bị đồng bên người hung hăng kéo cái “ nhanh lên!”



      Từ năm năm trước khi Trác Minh Liệt tiếp nhận cái ghế chủ tịch tập đoàn Trác thị nổi danh ác độc đói với đám chó săn này. từng có phóng viên vì chụp xì căng đan bạn của bị lấy tội tự xông vào nhà dân đưa lên tòa án.

      Nhưng như thế vẫn là tốt còn có người bị trói ở đèn đường cây cột ngày đêm cũng có người đến gần. Bình thường những tòa soạn báo và tạp chí dám viết linh tinh cũng làm cho bọn họ có cái kết quả tốt đệp gì. phải người viết nghỉ làm là tòa soạn báo đóng cửa.

      Chỉ là ở nơi công cộng vị Đại Thiếu Gia này bình thường đối đãi với các phóng viên vẫn tốt cho nên làm cho có ít phóng viên có sợ hãi quên mất mọi thứ. Nhưng mà giờ phút này các phóng viên thấy như vậy . Trong vòng ba mươi giây bọn họ tất cả đều chạy tứ tán .



      Trác Minh Liệt khẽ động khóe miệng lãnh khốc cười cười. Tiện tay đem hộp điều khiển ti vi trong tay ném tới. Phụ tá núp ở bên sắc mặt cũng thay đổi.



      “Tổng giám đốc vừa rồi định thả bọn cái chó ngao Tây Tạng ra chứ. Tôi sợ chó nhất !”



      “Bọn họ tôi để yên cho bọn họ, bọn họ chắc là cảm thấy sợ!” xong Trác Minh Liệt tới cửa biệt thự.



      Phụ tá vẫn chưa tỉnh hồn vị lão đại này là đáng sợ. Trước kia từng nhìn thấy chó ngao Tây Tạng chúng giống như sư tử nếu thả ra chẳng phải là muốn ăn hiếp người? Sau này vẫn nên chọc giận ta tốt hơn.



      Bên trong phòng khí an tĩnh làm cho người ta cảm thấy khác thường Trác Minh Liệt cau mày ngồi xuống.



      “Thiếu gia ngài trở lại, lão gia ở thư phòng chờ đấy!”



      Trác Minh Liệt đem áo khoác đưa cho Bà Vương rôi vào thư phòng.



      Trác lão gia vừa nhìn con trai vào đặt tẩu thuốc lá lên bàn đứng lên “Trác tổng giám đốc vào., phải, còn tốt đó chứ?”Nghe lời kì quái của cha TrácMinh Liệt cũng để ý tới mà là bình tĩnh ngồi xuống.



      Pằng! Trác lão gia đem xấp báo chí đập xuống đất “Tôi cũng cần lời giải thích!”



      có gì để giải thích. Chính là khi ở Nhi Viện con thấy nó là đứa bé vô cùng hợp ý liền nhận nuôi! Về phần truyền thông bọn họ luôn luôn thích phô chương thôi.”



      “Hồ đồ!” Trác lão gia kích động “ Trác Minh Liệt phải nhớ thân phận của mình. Nhất cử nhất động của đều có quan hệ đến tương lai của Trác thị! làm như vậy là đúng với trách nhiệm với công ty sao! Tôi muốn lập tức đem đứa bé kia trở về sau đó mở buổi họp báo đính chính lại tin tức!”



      Đây là chuyện thể! Tại sao con làm chuyện gì cha đều muốn can thiệp? ?” Đối mặt với tính cách bá đạo của cha Trác Minh Liệt rốt cuộc nhịn được.



      “Năm năm trước cha để cho tôi cưới Lâm Thi Ngữ! Bảo là muốn cứu tập đoàn khó khăn nhưng đường từ hôn lễ trở về cha lại cho tôi biết hôn nhân này có ý nghĩa để cho tôi kết thúc. Tôi nghe lời của cha cưới ta sau đó lại từ bỏ ,kết quả kà gì đây? ? ấy chết vào ngày tân hôn đó chính là bị xe đâm chết đường cái! !” tâm tình Trác Minh Liệt rất kích động “Cha tôi muốn làm tiếp chuyện sai lầm! !”



      ! !” Trác lão gia giận đến nỗi ra lời “ biết cái gì! ! Chúng ta là người đàn ông chính vì nghiệp mà tồn tại. Những thứ khác đều có thể hy sinh! Lâm Thi Ngữ chỉ có thể trách ta sinh ra gặp thời!” thanh phát ra từ Trác lão gia khác thường lãnh khốc thậm chí ánh mắt của ông làm cho người ta rợn cả tóc gáy. “ đừng quên tôi còn là Đổng Trưởng! Tôi có quyền lực bãi nhiệm !”

      ---------- BỔ SUNG THÊM ----------

      Chương 38: nổi giận



      Xe của Trác Minh Liệt vừa tới trước cửa biệt thự liền bị các phóng viên bao quanh rồi.



      “Trác tiên sinh nghe Đổng Trưởng bởi vì chuyện của con trai ngài từ mà trở về, xin hỏi có chuyện này hay ?”



      “Trác tiên sinh xin hỏi chuyện này có thể ảnh hưởng tới việc thừa kế công ty của ngài hay xin ngài chuyện chút !”



      Đối mặt với những câu hỏi như hình với bóng của phóng viên Trác Minh Liệt rốt cuộc thể nhịn được nữa.



      “Mời các nhìn cho nơi này là dinh thự tư nhân của tôi. Tôi mời các trong vòng phút lập tức biến mất nếu đừng trách tôi khách khí!” lạnh lẽo .



      “Trác tiên sinh….” còn có người cả gan muốn hỏi kết quả bị đồng bên người hung hăng kéo cái “ nhanh lên!”



      Từ năm năm trước khi Trác Minh Liệt tiếp nhận cái ghế chủ tịch tập đoàn Trác thị nổi danh ác độc đói với đám chó săn này. từng có phóng viên vì chụp xì căng đan bạn của bị lấy tội tự xông vào nhà dân đưa lên tòa án.

      Nhưng như thế vẫn là tốt còn có người bị trói ở đèn đường cây cột ngày đêm cũng có người đến gần. Bình thường những tòa soạn báo và tạp chí dám viết linh tinh cũng làm cho bọn họ có cái kết quả tốt đệp gì. phải người viết nghỉ làm là tòa soạn báo đóng cửa.

      Chỉ là ở nơi công cộng vị Đại Thiếu Gia này bình thường đối đãi với các phóng viên vẫn tốt cho nên làm cho có ít phóng viên có sợ hãi quên mất mọi thứ. Nhưng mà giờ phút này các phóng viên thấy như vậy . Trong vòng ba mươi giây bọn họ tất cả đều chạy tứ tán .



      Trác Minh Liệt khẽ động khóe miệng lãnh khốc cười cười. Tiện tay đem hộp điều khiển ti vi trong tay ném tới. Phụ tá núp ở bên sắc mặt cũng thay đổi.



      “Tổng giám đốc vừa rồi định thả bọn cái chó ngao Tây Tạng ra chứ. Tôi sợ chó nhất !”



      “Bọn họ tôi để yên cho bọn họ, bọn họ chắc là cảm thấy sợ!” xong Trác Minh Liệt tới cửa biệt thự.



      Phụ tá vẫn chưa tỉnh hồn vị lão đại này là đáng sợ. Trước kia từng nhìn thấy chó ngao Tây Tạng chúng giống như sư tử nếu thả ra chẳng phải là muốn ăn hiếp người? Sau này vẫn nên chọc giận ta tốt hơn.



      Bên trong phòng khí an tĩnh làm cho người ta cảm thấy khác thường Trác Minh Liệt cau mày ngồi xuống.



      “Thiếu gia ngài trở lại, lão gia ở thư phòng chờ đấy!”



      Trác Minh Liệt đem áo khoác đưa cho Bà Vương rôi vào thư phòng.



      Trác lão gia vừa nhìn con trai vào đặt tẩu thuốc lá lên bàn đứng lên “Trác tổng giám đốc vào., phải, còn tốt đó chứ?”Nghe lời kì quái của cha TrácMinh Liệt cũng để ý tới mà là bình tĩnh ngồi xuống.



      Pằng! Trác lão gia đem xấp báo chí đập xuống đất “Tôi cũng cần lời giải thích!”



      có gì để giải thích. Chính là khi ở Nhi Viện con thấy nó là đứa bé vô cùng hợp ý liền nhận nuôi! Về phần truyền thông bọn họ luôn luôn thích phô chương thôi.”



      “Hồ đồ!” Trác lão gia kích động “ Trác Minh Liệt phải nhớ thân phận của mình. Nhất cử nhất động của đều có quan hệ đến tương lai của Trác thị! làm như vậy là đúng với trách nhiệm với công ty sao! Tôi muốn lập tức đem đứa bé kia trở về sau đó mở buổi họp báo đính chính lại tin tức!”



      Đây là chuyện thể! Tại sao con làm chuyện gì cha đều muốn can thiệp? ?” Đối mặt với tính cách bá đạo của cha Trác Minh Liệt rốt cuộc nhịn được.



      “Năm năm trước cha để cho tôi cưới Lâm Thi Ngữ! Bảo là muốn cứu tập đoàn khó khăn nhưng đường từ hôn lễ trở về cha lại cho tôi biết hôn nhân này có ý nghĩa để cho tôi kết thúc. Tôi nghe lời của cha cưới ta sau đó lại từ bỏ ,kết quả kà gì đây? ? ấy chết vào ngày tân hôn đó chính là bị xe đâm chết đường cái! !” tâm tình Trác Minh Liệt rất kích động “Cha tôi muốn làm tiếp chuyện sai lầm! !”



      ! !” Trác lão gia giận đến nỗi ra lời “ biết cái gì! ! Chúng ta là người đàn ông chính vì nghiệp mà tồn tại. Những thứ khác đều có thể hy sinh! Lâm Thi Ngữ chỉ có thể trách ta sinh ra gặp thời!” thanh phát ra từ Trác lão gia khác thường lãnh khốc thậm chí ánh mắt của ông làm cho người ta rợn cả tóc gáy. “ đừng quên tôi còn là Đổng Trưởng! Tôi có quyền lực bãi nhiệm !”
      Chương 39: gây gổ

      “Tùy tiện! Chỉ là trước đó cha có phải hỏi ý kiên ông nội chút hay ? ?” Trác Minh Liệt bên mở cửa bên cười lạnh hỏi.

      “Tiểu tử thúi trở lại! !” Trác lão gia giận đến nỗi cả người rối loạn ngay cả tẩu thuốc lá cũng đập ra ngoài.

      Lúc này phụ nữ trung niên duyên dáng sang trọng từ lầu xuống “ lại chọc ba tức giận!” Năm tháng lắng đọng hình như chỉ tlàm sắc đẹp của bà thêm mặn mà căn bản lưu lại khuôn mặt dấu vết gì.

      “ Chuyện nhận nuôi đứa bé là chuyện đại , làm sao thương lượng với chúng tôi chút ! Chuyện này dù sao quan hệ đến vấn đề người thừa kế tương lai của công ty. Đứa bé này là càng lớn càng hiểu chuyện!” Trác mẹ dịu dàng giống như dòng nước mắt trong nháy mắt tưới tắt lửa giận trong lòng Trác Minh Liệt.

      “Mẹ chuyện này con tự có chừng mực! Đứa bé con đưa về nhà! Nếu quả như ảnh hưởng đến công ty vậy con từ chức!”

      “Nghiệt tử! ! !” Trác lão gia từ thư phòng ra ngoài vừa mới nghe được con trai câu này lập tức nổi trận lôi đình. Ban đầu ông mất bao nhiêu hơi sức mới đem ta đưa lên vị trí này hôm nay ta lại dễ dàng ra lời từ chức! !

      Mắt nhìn thấy hai cha con chỉ có chiến tranh hết căng thẳng Trác phu nhân gấp đến độ ai cũng phải.

      “Mẹ người tốt nhất là nên nghỉ ngơi , con ra ngoài chút!” Trác Minh Liệt để ý mẹ giữ lại thẳng ra khỏi cửa nhà.

      “Súc sinh! là tức chết tôi rồi! ! Tôi sao lại nuôi cái nghiệt tử này!” Trác cha vỗ ngực liên tục. Trác Minh Liệt ngồi trong xe châm điếu thuốc ban đầu nhận nuôi Mộc Mộc nghĩ tới có hậu quả nghiêm trọng như vậy. Mẹ vẫn luôn muốn cho kết hôn sớm chút, muốn bọn họ ở cuộc sống tuổi già có thêm nhiều niềm vui chút , nên cho là nhận nuôi đứa bé này bọn họ vui mừng. Nhưng đến tột cùng tại sao cha lại phản đối nhận nuôi Mộc Mộc như thế, nếu quả ảnh hưởng đến vấn đề thừa kế công ty tương lai để cho Mộc Mộc tham dự vào tập đoàn phải được rồi sao? Cha rốt cuộc suy nghĩ gì ! Trác Minh Liệt càng nghĩ càng phiền dập tắt tàn thuốclái xe .

      “Mộc Mộc tới dùng cơm rồi...!” Tiểu Thi xới cho Cầu Cầu và Mộc Mộc người thêm chén cơm nữa sau đó ngồi bên cạnh bọn họ.

      “Mẹ” Cầu Cầu chu cái miệng nhắn “Mẹ đút con!” Cầu Cầu cái vật này sao lại học làm nũng a.

      “Ai u Cầu Cầu cũng lớn như vậy còn khiến mẹ, Này!” Tiểu Thi ngắt cái mũi của Cầu Cầu sau đó bắt đầu cho nó ăn.

      Mộc Mộc mắt lạnh nhìn Cầu Cầu mình tự cầm cái muỗng lên.

      “Mộc Mộc cũng đụt con và Cầu Cầu người muỗng” Tiểu Thi vui vẻ đưa cơm đến khóe miệng Mộc Mộc .

      cần” Mộc Mộc lạnh lùng trả lời, Tiểu Thi có chút lúng túng.

      “Mộc Mộc con làm sao vậy?” buông xuống cái muỗng xuống dịu dàng hỏi đứa bé này luôn là để cho cảm thấy rất đau lòng.

      Nó lắc đầu cái cả người buồn buồn ăn cơm. Cầu Cầu nhìn Tiểu Thi giọng với : “Mẹ Mộc Mộc chính là người bạn nhi viên đó!”

      Vừa nghe đến Nhi Viện, ở trong lòng Tiểu Thi hơi hồi hộp chút chẳng lẽ đứa bé này phải con ruột của Trác Minh Liệt chẳng lẽ nó và Cầu Cầu đều là đứa bé từ Nhi Viện giống nhau?

      Tiểu Thi đem ngón tay thả vào môi ý bảo Cầu Cầu nên ra tiếng, đưa tay dịu dàng sờ sờ đầu Mộc Mộc . Có thể Cầu Cầu có thể may mắn hơn nhiều soa với nó, Triết Vũ Cầu Cầu lúc còn rất ấy nhận nuôi về mà Mộc Mộc cũng lớn như vậy mới được nhận luôi có lẽ trong lòng nó phải trải qua rất nhiều nghi vấn rồi. Nghĩ tới đây Tiểu Thi đối với Trác Minh Liệt cảm thấy tốt lên mấy phần ngờ người đàn ông này còn có mặt tốt như vậy, đến Nhi Viện nhận nuôi đứa bé!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chúc mừng năm mới nha :iou: :iou: :iou: :iou: :iou: :iou: :iou: :iou: :iou:
      Chương 40: tắm
      “Các bạn chúng ta tắm a” Tiểu Thi cầm chén đũa vào phòng bếp rồi đem nước nóng mở ra.

      lúc này chuông cửa vang lên.

      Kỳ quái trễ như vậy ai còn đến? Tiểu Thi lắc đầu bọn họ mới chuyển đến đây lâu cũng có bạn bè sì ai khuya khoắt tới gõ cửa. Nghĩ đến đây Tiểu Thi có chút sợ tiện tay nhặt lên cái chổi tới cửa trước: “người nào? ?”

      “Mở cửa!” công kích được thanh giống như nơi này chính là nhà của ta.

      là ai tôi báo cảnh sát!” Tiểu Thi run run rẩy rẩy còn chưa có nghe được là ai.

      “Mẹ” Cầu Cầu và Mộc Mộc bị cởi hết chuẩn bị tắm giờ phút này thân thể trần truồng núp ở phía sau “Con trai ngoan cần sợ mẹ ở đây!”

      “Trác Minh Liệt!”

      Nghe được ba chữ Trác Trác Minh Liệt cây chổi trong tay Tiểu Thi tại chỗ rơi xuống đất. có lầm chứ khuya khoắt thế nay ta tới đây làm cái gì.

      “Mở cửa!” nhịn được bắt đầu lấy tay đập cửa.

      Tiểu Thi khẩn trương mở cửa phòng ra Mộc Mộc và Cầu Cầu vừa thấy là lòng cũng buông lỏng xuống. Mộc Mộc càng thêm xấu hổ lấy tay che mình.

      “Tại sao lại tới đây?”
      “ Tại sao lâu như vậy mới mở cửa!” Trác Trác Minh Liệt mắt lạnh nhìn Tiểu Thi chuyện đều đầy mùi thuốc súng.

      “Đây là nhà tôi ai! !” Tiểu Thi kháng nghị.

      “Tôi tới nhà bảo mẫu nhìn con tôi được sao?”

      “Vậy tùy ý !” Tiểu Thi liếc cái “Nào vào nhà tắm thôi các con!”

      “Chờ chút!” Trác Trác Minh Liệt đem áo khoác cởi ra rôi đưa cho Tiểu Thi, toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi loại tự nhiên này giống như là người giúp việc nhà bọn họ. “Chúng tôi, đàn ông tắm, phụ nữ mau tránh ra!” xong liền dẫn Mộc Mộc và Cầu Cầu vào phòng tắm, lần này đổi lại Tiểu Thi trợn tròn mắt. Cầm áo khoác cứng lại ở đó người đàn ông này cũng quá biết xử lý !

      Trác Trác Minh Liệt đem Mộc Mộc và Cầu Cầu bỏ vào bồn tắm to mình cởi áo ngoài ra. cũng ràng mình là nghĩ như thế nào, dù sao vừa nhìn thấy Mộc Mộc và Cầu Cầu đều luôn làm ra chút chuyện giải thích được tỷ như cho bọn họ tắm. Nhưng mà sơ tại nhi viện cũng làm nhiều chút chuyện như vậy gia tăng tình cảm với bọn .

      Mặt Mộc Mộc và Cầu Cầu mờ mịt đứng ở trong nước bốn con mắt nhìn soi mói Trác Trác Minh Liệt sao lại cởi hết ra nhỉ lần đầu tiên nó nhìn thấy người tắm như vậy.

      “Tiểu Thi tắm phải cởi hết “Cầu Cầu nhìn Trác Minh Liệt nghiêm túc .

      “Tiểu quỷ con biết cái gì!”

      Trong phòng tắm nho ba người đàn ông lớn im lặng nhìn nhau người đàn ông lớn nhất suy nghĩ cách tiến hành tắm làm như thế nào. Hai bạn đàn ông mặt mờ mịt vô tội.

      “Tốt lắm tôi tại sắp tới ồ!” Trước tiên đem Mộc Mộc kéo đến bên cạnh phun nước vào người nó, Mộc Mộc gấp đến độ phải tránh .

      phải như vậy tắm phải vậy!” Cầu Cầu kêu to.

      “Chính là như vậy!” gấp gáp mình cũng vào bồn tắm đem hai tiểu tử kia kéo đến trước mặt đem khăn lông cầm theo chà lưng bọn họ.

      “Ha ha” Mộc Mộc bị đụng phải ngứa ngáy chợt nhịn được bật cười.

      “Mộc Mộc” lại nhắc tới Cầu Cầu chính nó cũng sợ hãi kêu nhào tới người của Trác Minh Liệt , lát sau lại biến thành Mộc Mộc và Cầu Cầu kì lưng lại cho Trác Minh Liệt thế nhưng bọn họ muốn chốn a! ! ! Trác Minh Liệt cười đến đau cả sốc hông tối nay là lân đầu tiên trong đời cười nhiều đến thế, sảng khoái nhất . Vốn là khí có chút trầm trọng cứ như vậy bị đánh vỡ bởi ba người trong bồn tắm nháo thành đoàn.

      Tiểu Thi ở bên ngoài giận đến giơ chân ba người “Các cẩn thận chút cần đạp phá bồn tắm của tôi!”

      lúc này bên trong chợt truyền đến mấy tiếng kêu thảm thiết đầu Tiểu Thi oanh tiếng bỗng trở nên trống rỗng chẳng phân biệt được mọi việc liền vọt vào phòng tắm. Vì vậy ngay sau đó có tiếng kêu thảm thiết được vang lên nhưng mà lần này là ba tiếng! Ba người đàn ông nhìn thấy Tiểu Thi vọt vào hẹn mà cùng đem tay che bộ vị mấu chốt cả mắt đều là kinh hoàng. Tiểu Thi xem bọn họ lại nhìn chút nước ngập hết cả phòng tắm rốt cuộc nhịn được rống lên: “ các đến tột cùng là tắm hay là bơi lội!”
      (Ha ha ha ha âh ha hài quá)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :