1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ trước của tổng giám đốc lạnh lùng - Thiển Khuynh Thành (Full 207 Chương - Đã có eBook+NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 7: Cầu Cầu

      “Chắc hẳn vị này chính là John Lý Lý tiên sinh rồi. “
      Căn cứ vào tài liệu trước đó Trác Minh Liệt kết luận đây chính là CEO của tập đoàn Xích Ưng bên Bắc Mĩ.

      “Trác tổng rất vui được gặp mặt!”

      Bởi vì khí chất của hai người hoàn toàn khác nhau cho nên khi chuyện khí giữa hai người cũng có chút quái dị. Trác Minh Liệt quá mức bén nhọn còn vị John Lý này lại quá mức ôn hòa.

      đối với hạng mục này các ra giá bao nhiêu? “Trác Minh Liệt ngồi xuống, đem tài liệu ném lên bàn.

      “Trác tổng giám đốc vấn đề phải là giá tiền. Vấn đề là tại hạng mục này chúng tôi muốn có được quyền ưu tiên mua “ John cười .

      “Quyền ưu tiên mua , chúng tôi có thể cho các nhưng công ty các đưa ra giá tiền chút thành ý cũng có!”

      Hai người ngươi câu tôi , câu chuyện nửa ngày cũng có kết quả gì . Thời gian nghỉ ngơi buổi trưa vừa qua bây giờ là ba giờ chiều rồi.

      Nhà trẻ lúc tan học.

      Tiểu Thi theo như thường lệ đứng ở cửa ra vào chờ Cầu Cầu tan giờ học nhưng đợi đến mười phút cũng thấy cậu bé ra ngoài lo lẵng vội chạy vào.

      giáo giao Cầu Cầu đâu? có nhìn thấy Cầu Cầu ?” Tiểu Thi kéo tay giáo sư hỏi.

      “Cầu Cầu? Nó vừa rồi mà!”

      “Trời ạ! Nó ? “
      Tiểu Thi lo lắng lòng giống như kiến bò chảo nóng vội vàng lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại Triết Vũ “Triết Vũ , thấy Cầu Cầu đâu cả mau trở lại mau trở lại!”

      Trong ki kịch liệt của cuộc đàm phán bất chợt vang lên tiếng chuông du dương mọi người nhất thời ngừng lại. Theo như thấy lệ thườngthi khi họp điện thoại di động phải tắt máy. Nhưng vị CEO nho nhã này những tắt máy mà còn quang minh chính đại nhận bởi vì người gọi điện tới là nhân vật quan trọng.
      “Tiểu Thi đừng vội bình tĩnh lập tức tới ngay! “ Giọng dịu dàng mang thêm mấy phần an ủi khẽ vang lên , thanh này làm cho tất cả mọi người ở đây được mở rộng tầm mắt. Cứ như vậy vị CEO Tập Đoàn Xuyên Quốc Gia vội vã rời khỏi hôi trường: “ xin lỗi các vị tôi có việc gấp.”

      Mọi người trợn mắt há mồm nhìn ta rời lén quay sang nhìnTrác Minh Liệt.

      “Đây chính là thành ý sao?” Trác Minh Liệt tức giận đùng đùng đem bút ném mạnh bước chân rời khỏi hội trường.

      “Tổng giám đốc cuộc tìm kiếm diễn viên nhí quảng cáo cho món đồ chơi mới ra có ngày có xem chút ?” Phụ tá hỏi thăm Trác Minh Liệt.

      “Um.. “ miễn cưỡng cố gang nâng cao tinh thần, mở thiết bị hình ảnh , thanh ra. Trong các tấm hình những thứ bé trai kia mỗi bé đều có vẻ khác nhau đều khá tốt nhưng bé nào làm cho hài lòng.Ngón tay khẽ ấn lên hang long mày chau lại.

      “Tiểu Thi em ở đâu? “Trước tiên Lý Triết Vũ chạy tới nhà trẻ nhưng lại nhìn thấy tiểu Thi chỉ có thể gọi điện thoại cho .

      “Triết Vũ giáo khi tan học Cầu Cầu mình . Em ở chung quanh đây tìm nó! “Tiểu Thi hoang mang lo sợ .

      “Em cứ đứng ở đó đừng đâu lập tức tới ngay!”

      .

      .

      Chương 8: bỏ qua

      Chương 8: bỏ qua
      8.1
      “Cầu Cầu ,Cầu Cầu con ở đâu?” giọng Tiểu Thi mang theo nức nở , chạy theo dọc đường cái ngoài trường học tìm.

      “Tiểu Thi lên xe! “Lý Triết Vũ lái xe đuổi theo.

      “Triết Vũ!”

      “Tiểu Thi mấy ngày nay em thấy Cầu Cầu có khác thường gì ?”

      có Tiểu Thi nắm chặt đôi tay khuôn mặt nhắn tái nhợt nhăn thành đoàn.

      “Vậy nó có thể nơi nào đây?”

      “Triết Vũ Cầu Cầu có thể bị người khác bắt cóc hay ?” Tiểu Thi khẩn trương lôi kéo ống tay áo Triết Vũ .

      chúng ta vừa mới đến nơi đây lại có kẻ thù! Tiểu Thi em nghĩ kỹ lại xem mấy ngày nay Cầu Cầu có muốn làm cái gì hoặc là nghĩ muốn cái gì hay ?”

      “A em nhớ ra rồi!” Tiểu Thi chợt nhớ tới ngày mà Cầu Cầu muốn tham gia đóng ở cái công ty gì kia.

      “Chú Cảnh sát” Cầu Cầu cầm áp-phích tuyển người của Trác thị kéo lại lề đường “Chú cảnh sát cháu muốn nơi này!”

      “Người bạn ba mẹ cháu đâu?”

      “Bọn họ đều ở nơi này chờ cháu chú có thể giúp cháu chút được !”

      Cảnh sát nhìn Cầu Cầu từ xuống dưới cảm giác đúng làm gì có ba mẹ nào mà lại để mặc đứa bé. Lại nhìn cách ăn mặc của đứa bé này cũng giống như những đứa bé nhà bình thường.

      “Người bạn nhà cháu ở nơi nào?”

      “Chú ,chú hãy giúp cháu chút được !” Cầu Cầu lôi kéo cảnh sát làm nũng nó rất muốn tham gia quảng cáo này, nó rất muốn lấy được món đồ chơi đó.

      Cảnh sát đành phải ôm nó lên xe cảnh sát nghĩ rằng đâu tiên hãy đến nơi này xem chút rồi đem đứa bé này đến đồn cảnh sát.

      “Các người xem ở nơi này có bé trai đáng , thử xem nó có thể hay thử vai trò này” Trác Minh Liệt kiên nhẫn cầm lên hộp điều khiển ti vi vốn định tắt nhưng vào lúc này lại xuất bé trai vô cùng đẹp trai đáng bị quét vào ống kính. Dáng vẻ hoạt bát đáng , nét mặt ngây thơ đó lập tức hấp dẫn . Tuy chỉ có năm sáu giây ngắn ngủn nhưng lại làm cho người ta lưu lại ấn tượng sâu đậm . Làm quảng cáo với cậu bé này nhất định có hiệu quả rất tốt sao?
      8.2
      xong chương 8 nhé

      Trác Minh Liệt lập tức gọi điện thoại đến phía ngoài cửa muốn gọi người tìm bé trai này. Nhưng chợt có loại cảm giác mãnh liệt làm cho tự chủ được muốn tận mắt xem đứa bé này chút vì vậy nhanh chóng chạy về phía cửa ngoài.

      “Người bạn ba mẹ của cháu căn bản là có ở nơi này đúng ,cháu hãy cùng tôi trở về đồn cảnh sát, mình rất nguy hiểm.”

      “Chú, cháu muốn tham gia cái này nhưng mẹ cháu để cho cháu , vị vậy xin chú hãy giúp cháu, khi về nhà cháu nhất định với họ “
      Mặc van này của Cầu Cầu thái độ của vị cảnh sát vẫn là duy trì muốn đưa Cầu Cầu mang về đồn cảnh sát.

      Khi Tiểu Thi và Triết Vũ chạy tới đúng lúc nhìn thấy chú cảnh sát mang Cầu Cầu .

      “Triết Vũ! Người cảnh sát kia có phải ôm Cầu Cầu phải !”

      “Đúng vậy chúng ta mau đuổi theo!”

      “Vương Trợ lý nơi đó như thế nào? Tôi mới vừa tìm đứa bé kia các tìm được chưa? “Trác Minh Liệt vừa lái xe vừa cùng phụ tá trò chuyện.

      “Tổng giám đốc chúng tôi vẫn còn tìm”
      Trác Minh Liệt càng lo lắng cho bé trai kia mất nên tốc độ xe càng nhanh. Đột nhiêntại đường rẽ trước mặt xuất chiếc xe cảnh sát chạy tới. vì tránh xe cảnh sát mà lập tức chậm lại, hướng xe về phía bên phải ai ngờ cách đó xa phía sau xe cảnh sát lại có chiếc xe Bugatti Veyron phóng theo sau. Trác Minh Liệt né tránh kịp cùng chiếc xe kia lướt qua nhau. Xe của mình cùng chiếc Bugatti Veyron cùng lúc đều bị hỏng.

      xin lỗi tiên sinh chúng tôi có việc gấp. Đây là điện thoại liên lạc chúng tôi trở lại xử lý chuyện này! “Trong chiếc xe thể thao xuất khuôn mặt phụ nữ vội vã mà tái nhợt, cách cửa sổ xe kín đáo đem tấm giấy có viết số điện thoại đưa cho Trác Minh Liệt sau đó liền mất.

      Trác Minh Liệt mặc dù rất tức giận nhưng vì tìm đứa bé kia nên cũng bỏ qua them để ý .

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9: lưu lại

      “Như thế nào đứa bé kia tìm được chưa? “Trác Minh Liệt hỏi phụ tá.

      “Tổng giám đốc chúng tôi tìm khắp nơi này nhưng phát ra bé trai mà ngươi
      “Các vô dụng! !” Trác Minh Liệt lạnh lùng nhìn phụ tá cái “Tiếp tục tìm cho tôi tìm cho đến khi tìm được mới thôi! ra ngoài!”

      “ Vâng thưa tổng giám đốc” phụ tá nơm nớp lo sợ rời .

      “Các muốn làm cái gì? “Bị đuổi theo đoạn đường cuối cùng cảnh sát cũng phát ra chiếc xe thể thao phía sau vì vậy đem xe cảnh sát sang bên đường dừng lại.

      xin lỗi cảnh sát tiên sinh “Tiểu Thi mạch lạc.

      Triết Vũ đem Tiểu Thi kéo ra phía sau “ xin lỗi cảnh sát tiên sinh chuyện là như vậy. “
      Lý Triết Vũ đem tất cả mọi chuyện cho vị cảnh sát mặc dù bị cảnh sát phê bình nhưng ta vẫn đem Cầu Cầu trở lại.

      “Các làm ba mẹ kiểu gì mà lại chú ý quan tâm đến đứa bé!”

      xin lỗi làm phiền rồi !” Tiểu Thi đỏ mặt cúi người chào.

      Vì để tránh cho giao thông bị bế tắc cảnh sát cầu Triết Vũ lập tức lái xe .

      “Cầu Cầu con quá đáng, tại sao lại có thể chạy khắp nơi mình con biết biết mẹ và chú Triết Vũ rất lo lắng ! “Tiểu Thi bắt đầu quở trách Cầu Cầu.

      xin lỗi“ Cầu Cầu im lặng đầu cúi xuống
      ” Cầu Cầu lần sau làm như vậy nữa Tiểu Thi mẹ cần tức giận có được hay ? Còn có chú Triết Vũ “

      sao Cầu Cầu. Lần sau như vậy là tốt rồi con còn mình khắp nơi rất nguy hiểm bị lạc đường đó!”

      “Chú à chú có biết về bộ đồ chơi kia siêu cấp bảo bối là bộ đồ chơi gây ấn tượng nha!” Cầu Cầu hai mắt tỏa ánh sáng.

      “Vậy sao vậy bây giờ chúng ta mua ngay!” Lý Triết Vũ quay đầu xe hướng Trác thị mà món đồ giữ độc quyền được bán hàng ở đó

      xin lỗi tiên sinh. Bộ đồ chơi này bây giờ còn chưa chính thức đưa ra thị trường “ bán hàng ngượng ngùng .

      TV quảng cáo phải cho ra ngoài vài bộ sao? Bao nhiêu tiền tôi cũng có thể mua tôi muốn có nó ngay bây giờ!” Lý Triết Vũ mỉm cười kiên quyết . Đối với ngoại lệ này nhân viên chỉ có thể gọi điện thoại cho công ty. Bởi vì dù sao bộ đồ chơi này từ thiết kế đến lúc bắt đầu khởi công đều do Trác Minh Liệt tự mình phụ trách cho nên điện thoại rất nhanh chuyển tới chỗ của .

      “A người nào giọng điệu lại lớn như vậy!” Trác Minh Liệt cười lạnh hỏi.

      “Tổng giám đốc bây giờ chúng tôi vẫn chưa biết lai lịch đối phương là gì . tôi lo lắng bọn họ là tới dò thăm của chúng ta , tổng giám đốc người xem tại chúng tôi phải làm như thế nào?”

      bán!” Trác Minh Liệt cúp điện thoại.

      xin lỗi tiên sinh quản lý chúng tôi bộ đồ chơi này tạm thời bán, bộ duy nhất bây giờ ở chỗ tổng giám đốc chúng tôi!”

      “Cái gì? Trác thị đúng ? Vậy tôi trực tiếp tìm tổng giám đốc các !” Lý Triết Vũ qua với Tiểu Thi phải ra ngoài lại bị Tiểu Thi kéo lại “Triết Vũ làm cái gì vậy. Bây giờ mua được cũng sao đừng làm khó người khác !”

      “Tiểu Thi vừa nhận được thông báo tổng bộ là sữ tạm ngừng công tác ở bên này, ngày mai phải trở về tổng bộ báo cáo cho nên chúng ta lập tức phải về Canada rồi.” Lý Triết Vũ dám nhìn ánh mắt của Tiểu Thi .

      “Cái gì? Vừa mới tới mấy ngày lại muốn trở về! Triết Vũ em có thể ở lại được ? Em phát ra em vô cùng thích nơi này, giống như trước đây em từng sống tại nơi này lâu. Em và Cầu Cầu ở chỗ này chờ trở lại có được hay ?”

      thể! “vẻ mặt Lý Triết Vũ hốt hoảng ôm lấy Cầu Cầu kéo Tiểu Thi ra ngoài.

      Chú người cần kéo Tiểu Thi như vậy mẹ đau!” Cầu Cầu kháng nghị.

      “Tiểu Thi em bây giờ là vị hôn thê của . Đương nhiên em theo !”

      “Từ trước đến giờ em vẫn luôn nghe lời tại em muốntự mình làm chủ lần. Em thích nơi này em muốn ở lại. Triết Vũ thể nhân nhượng cho em lần sao?” Tiểu Thi van xin.
      .

      .

      Chương 10: tặng hoa
      tiếp nhé

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10: giao hoa

      Vẻ mặt Triết Vũ nghiêm túc qua lâu mới sâu kín hỏi: “Tiểu Thi em muốn cùng trở về sao?”

      “Triết Vũ….”
      “ Tốt tôn trọng lựa chọn của em. đồng ý với em nhanh chóng xử lý tốt chuyện bên kia rồi lập tức trở lại! Nếu như cần cái gì hãy gọi cho ngay lập tức. Tiểu Thi tuyệt đối bắt buộc em làm bất cứ chuyện gì” Lý Triết Vũ rốt cuộc cũng ra lời đồng ý Tiểu Thi, để cho và Cầu Cầu ở lại Trung Quốc.

      “Này Vương Trợ để ý cho tôi bộ phận tiêu thụ!” Trác Minh Liệt lo lắng có chuyện vì vậy phái người đến tận nơi xem xét xem là chuyện gì xảy ra!

      “Tổng giám đốc bộ phận tiêu thụ hai phút trước bọn họ rồi! Đúng rồi tổng giám đốc còn có việc nữa người của tập đoàn Xích Ưng hôm nay nhận được thông báo của tổng bộ là bọn họ trở về dự án với chúng ta gác lại bàn sau!”

      “Cái gì? ! Gác lại bàn sau bọn họ nằm mơ ! Đừng ngừng lại lập tức chuẩn bị công khai kêu gọi đầu tư!”

      Trác Minh Liệt mới xong điện thoại di động lại vang lên. Vừa nhìn thấy là Hàn Ti Nhã liền lập tức nhấn tắt. Hàn Ti Nhã này đúng là hồn bất tán năm năm vẫn chết tâm. bao lâu điện thoại di động lại vang lên lần nữa lần này là tin nhắn. “Minh liệt em rất muốn về nước những năm gần đây có khỏe ? Em rất nhớ mấy ngày nữa là sinh nhật của em chúc sinh nhật vui vẻ trước!”

      Trác Minh Liệt liếc cái tin nhắn cái rôi xóa ngay người phụ nữ này luôn cố gắng giữa liên lạc cùng . Năm năm trước ta hề để ý đến đại cục làm náo loạn hôn lễ của thiếu chút nữa làm hại thanh danh của cho tới bây giờ lưng vẫn còn mang theo tiếng xấu bỏ vợ. đến bỏ vợ Trác Minh Liệt chợt nghĩ đến mười bảy tuổi đeo mắt kính gọng đen Lâm Thi Ngữ. Cái chết của khiến năm năm qua Trác Minh Liệt vẫn sống ở tiếc nuối và tự trách trong ngay cả cơ hội bồi thường với cũng có.

      “Cầu Cầu muốn học nữa á!” Sau khi Lý Triết Vũ Tiểu Thi chợt cảm thấy nhõm, cảm thấy mình giống như bắt đầu cuộc sống mới. Cuộc sống chân chính thuộc về .

      “Tiểu Thi con có thể nhà trẻ được nơi đó có gì chơi cả con muốn ở chung với Tiểu Thi! “Ngày hôm nay vàobuổi sáng Cầu Cầu chợt làm nũng chịu nhà trẻ.

      thể nha, Cầu Cầu phải nghe lời. Hôm nay Tiểu Thi muốn tìm công việc!” Tiểu Thi cười hì hì vuốt đầu của Cầu Cầu .

      “Vậy cũng được Tiểu Thi mẹ tìm việc làm Cầu Cầu học” Cầu Cầu vô cùng tình nguyện mặc quần áo vào.

      Đưa Cầu Cầu đến nhà trẻ Tiểu Thi liền bắt đầu tìm kiếm công việc phù cho mình ở khắp nơi hợp nhưng người ta vừa nghe thấy có con là lại muốn thuê .

      “Tiểu thư tiệm bán hoa đối diện tại muốn tìm người đưa hoa có thể thử chút !” Tiểu Thi ủ rũ cúi đầu từ trong cửa hàng ra ngoài định chuẩn bị bỏ cuộc có vừa rồi phỏng vấn tốt bụng cho tin tức này.

      “Có ? Cám ơn !” Tiểu Thi vội vàng chạy đến tiệm bán hoa quả kia đúng như người nọ cửa hàng nay thiếu người đưa hoa.

      “Tiểu thư công việc này rất vất vả có chịu được ? “ Ông chủ Tiệm bán hoa người hiền hậu.

      sao! Tôi rất thích công việc này.” Tiểu Thi cười sáng lạn giống như là bông hoa hướng dương nở rộ làm cho người ta cảm thấy tràn đầy ánh mặt trời. Ông chủ hài lòng gật đầu cái “Có thể làm ngay bây giờ! Kia bó Phong Tín Tử này đưa đến tập đoàn Trác thị nhớ nhất định phải ký nhận tốt!” Tiểu Thi cầm bó hoa lên hướng Trác thị mà .
      (Gặp lần 3)
      Chương 11: lúng túng

      xin lỗi xin hỏi có biết người này ?” Tiểu Thi kéo nhân viên bảo an chỉ vào sổ ghi chép đối tượng hỏi.

      “Trác Minh Liệt! Đây là tổng giám đốc của chúng tôi! “ An ninh trợn to hai mắt ,khó có thể tin được có người biết đến tổng giám đốc của Trác thị! An ninh tiện tay lấy ra bìa của quyển tạp chí đó chính là Trác Minh Liệt với gương mặt tuấn tú có thể làm mọi người ái mộ.

      Tiểu Thi hô tiếng chợt có chút khiếp đảm. Làm sao ngay ngày thứ nhất công việc có độ khó cao này sao. Nhưng làm thế nào đây cũng thể bỏ cuộc giữa đường như vậy.

      Tiểu Thi ôm bó hoa khổng lồ vào khu tầng “Tiểu thư xin chờ chút. tìm ai? “ vừa định lên thang máy liền bị chạy ra ngăn cản.

      “Tôi tìm tổng giám đốc của !”

      “Tiểu thư xin hỏi có hẹn trước ?”

      “Tôi tôi chỉ đưa hoa!” Tiểu Thi nhấc bó hoa trong tay lên.

      xin lỗi tiểu thư nếu như là vậy xin hãy để lại bó hoa ở tại đây tôi chuyển giao cho ngày ấy!”

      “Nhưng tôi phải lấy ký nhận từ ta mới được!” Tiểu Thi nhăn mặt.

      “Vậy tôi thể thự thể giúp!” Lễ tân lễ phép cười cười “Tổng giám đốc chúng tôi rất bận bình thường tiếp nhân viên tạp vụ!”

      Nhân viên tạp vụ? ! Tiểu Thi bất mãn với cách gọi này cái gì là nhân viên tạp vụ! ôm bó hoa vào người biết nên con đường nào. lên biết có hậu quả gì . lên bó hoa này đưa được chẳng lẽ ngày thứ nhất làm thể hoàn thành vậy là quá chán nản.

      “Tổng giám đốc buổi chiều vui vẻ !” lúc trần trừ chợt nghe thấy ở phía sau lưng nhân viên tiếp thị kia cung kính mà chào tiếng tổng giám đốc. lập tức xoay người chỉ thấy người óng dángcao lớn b mạnh mẽ rắn rỏi trong vây chặt của mọi người tại thang máy. Chẳng lẽ người kia chính là Trác Minh Liệt sao? Thế nào lại thấy khá quen thuộc? Mặc kệ bây giờ là chuyện gì dù sao đây cũng cơ hội tốt nhất, tuyệt đối thể bỏ qua.

      “Trác tiên sinh Trác tiên sinh xin chờ chút!” Vóc người nhắn của bị bó hoa khổng lồ che khuất cả người nhìn qua giống như là bó hoa di động cho nên khi Trác Minh Liệt nghe thấy có người gọi mình căn bản nhìn thấy ai.

      “Trác tiên sinh ngài khỏe chứ!” Tiểu Thi vọt tới bên cạnh Trác Minh Liệt tới trước mặt cúi người 90 độ “ Xin chào tôi là nhân viên của tiệm bán hoa đây là hoa của tiểu thư Hàn Ti Nhã tặng cho ngài!

      Tặng hoa cho người đàn ông trong đầu người phụ nữ kia rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Trác Minh Liệt cau mày thèm nhìn liền thẳng vào thang máy chuyên dụng.

      “Trác tiên sinh! Trác….” Tiểu Thi lúng túng đứng ở nơi đó trong long chợt dâng lên tức giận khác thường và pha chút xấu hổ. Người đàn ông này cũng quá kiêu ngạo là Tổng Tài oai lắm sao!

      Tôi muốn thử chút xem có thể làm gì tôi! Hôm nay nhất định tôi phải lấy được ký nhận của ! Tiểu Thi giận dữ ngồi xuống tại chỗ.

      “Tiểu thư? ! Tiểu thư! “Nhân viên tiếp tân lại bắt đầu gọi .

      Tiểu Thi cho là ta muốn bắt rời cho nên để ý đến ta tý nào.

      lần đợi là suốt cả tiếng đồng hồ, hừm đến lúc nhà trẻ tan mà ta vẫn xuống cũng có thời gian mà phí nữa rồi !

      “Xin hỏi tổng giám đốc các lúc nào tan việc?” Tiểu Thi chạy tới bục hỏi.

      “Tiểu thư tôi là muốn tốt cho tổng giám đốc chúng tôi nếu tan việc chắc chắc đến đây phía sau chính là bãi đậu xe muốn đợi tới nơi đó !”

      “Cám ơn” Tiểu Thi ngượng ngùng gật đầu cái ôm hoa ra ngoài. Lại đợi nửa giờ vẫn là thấy Trác Minh Liệt ra ngoài chờ được nữa. Chỉ có thể đem hoa giao cho nhân viên tiếp tân nhưng vừa mới Trác Minh Liệt lại ra.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 12: tiếp xúc

      Tiểu Thi dẫn Cầu Cầu trở về tiệm bán hoa đem chuyện ngày hôm nay báo cáo lại và bảo đảm nhất định lấy được ký nhận.

      “Ông chủ ông yên tâm. Ngày mai nhất định tôi lấy về!”

      “Ừ. Chỉ là trác tổng giám đốc này từ trước đến giờ là người khó dây dưa, quả thực là bất đắc dĩ nếu mà được coi như xong ! Đúng rồi đây là con sao? đáng !” Ông chủ tiệm bán hoa vuốt cái đầu của Cầu Cầu.

      “Ách cứ xem như là thế !” Tiểu Thi ấp úng. Ông chủ tiệm bán hoa nghi ngờ nhìn nghĩ thầm sao lại như vậy.

      ra là là người mẹ độc thân khó trách lại khổ cực như vậy đến đây tìm việc kiếm tiền” Tiểu Thi bất đắc dĩ cười cười sờ sờ khuôn mặt nhắn của Cầu Cầu “Ông chủ nếu như có việc gì tôi về trước đây” Ông chủ tiệm khẽ gật đầu cái.

      “Tiểu Thi những điều ông mập mạp kia vừa là có ý gì?” Cầu Cầu hỏi Tiểu Thi.

      có gì” tùy tiện trả lời .

      Cầu Cầu chỗ hiểu chỗ gật gật đầu thế nhưng đôi mắt trong suốt hình như lại bị che phủ tầng sương mù mông lung mà ưu thương .

      Hôm sau Tiểu Thi đưa Cầu Cầu nhà trẻ lại bắt đầu tới bãi đậu xe của Trác thị ôm cây đợi thỏ. Năm phút sau, Trác Minh Liệt mặc âu phục màu đen, cà vạt màu bạc từ trong xe nhanh chóng ra ánh mặt trời nhu hòa bao phủ xung quanh ta làm cho càng tuấn đẹp mắt. Người đàn ông và người đàn ông hôm nhờ xe sao lại có vẻ giống giống? Nào là ánh mắt sắc bén , mặt lạnh mày bạc,khiến cho Tiểu Thi cảm thấy đáng sợ.

      “Trác Trác tiên sinh!” Đầu lưỡi tự chủ được cong lên Tiểu Thi có chút luống cuống tay chân chạy tới trước mặt Trác Minh Liệt “Tôi.. là tôi ,,hôm qua tôi có tới đây đưa hoa ,bó hoa đó nhờ nhân viên của ngày giúp ngài nhận làm phiền ngài ký tên giúp chp tôi ở nơi này!” Tiểu Thi đem phần ký tên của khách hàng đưa đến trước mặt của .

      Lúc này Trác Minh Liệt mới dừng bước trước mặt , này mát mẻ khuôn mặt vô tội ở trước mặt . Khuôn mặt nhắn xinh xắn đôi mắt trong suốt vô tội , chiều cao chưa đủ 1m6 nhìn qua giống như học sinh cấp 3. Gương mặt này hình như …. “Tổng giám đốc khiến ngài phải đợi lâu!” phụ tá xinh đẹp luôn theo sát phía sau chợt đụng phải Tiểu Thi vừa “Các nhà đầu tư lập tức tới ngay ngài nhanh thôi!”

      Trác Minh Liệt lại nhìn Tiểu Thi cái cũng nhận ra “ àh tôi biết hoa nhưng mà tôi căn bản nhận được!”

      “Này Trác tiên sinh …” Tiểu Thi về phía trước định đuổi theo thị ngay lúc này lại có chiếc xe lao vọt qua.

      “Cẩn thận!” Trác Minh Liệt bước bước dài bế lên. Ánh mặt trời sáng rỡ làm cho người ta lóa mắt ấm áp trong lòng được tích tụ lại những chuyện qua lơ lửng trong nháy mắt Tiểu Thi chỉ cảm thấy trong đầu mình oanh tiếng liền mất tri giác.

      Cái lưng vững trãi đó biết là của người nào,đầu là đau, đau đến lỗi giống như muốn rách ra .

      “Triết Vũ ..” nhịn được tự lẩm bẩm.

      “Tỉnh chưa?” Giọng dịu dàng mà nhu mềm nghe giống như là tiếng trời ban. Tiểu Thi mở mắt ra nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi xa lạ ngồi ở trước giường bệnh của .

      “Tôi…. đây là ở nơi nào?”

      “Tiểu thư nơi này là bệnh viện. Vừa rồi chính là tôi thiếu chút nữa đụng vào cho nên nhận lệnh của Tổng giám đốc đưa đến bệnh viện, còn nữa tổng giám đốc về sau cho đến công ty tới tặng hoa” Người đàn ông kia xong cũng làm cho cả bụng Tiểu Thi đầy uất ức.

      Mọi người nếu như mà ưa thích xin nhắn lại ~ nếu động lực ~~(~o~)~zZ. ( đây là lời của tác giả nhé nhưng mà nình cũng thế hi hi ^^)

      Chương 13: xung đột

      “Tiểu Thi đúng là được! Có thể bắt Thái Tử Gia ký biên nhận!” Ánh mắt tán dương của ông chủ tiệm bán hoa sáng bừng lên Tiểu Thi nghĩ thầm đây chính là phục vụ quên mình mới được mặc dù lấy được cái tên kia biên nhận mình cũng đụng phải ít đinh.

      biết làm sao tôi vẫn luôn tìm thấy người giao hoa ? Cũng chính là bởi vì phần lớn hóa đơn của tôi đều là mang đến Trác thị mà Trác Minh Liệt như thấy rồi đó…..” Chủ tiệm nhàng xong Tiểu Thi nghe được cảm thấy kinh hãi cả ngày hôm qua nếu phải xảy ra việc ngoài ý muốn đó sợ rằng mình cũng tơi tả mà về thôi. Cái Trác gì đó tại sao lại kiêu căng như vậy!

      “Tiểu Thi, nhiệm vụ lại tới! Vậy bó Thiên Đường Điểu hôm nay là tặng cho phụ tá Lena của Trác Minh Liệt .”

      ! ! Sao lại là Trác thị! Tiểu Thi cau mày.

      “Yên tâm phụ tá so với tổng giám đốc có lẽ dễ dàng hơn nhiều!”

      Tiểu Thi cầm bó hoa vào Trác thị vừa nghe là muốn tặng cho Lena quả nhiên ai cản . Chỉ là trong lòng vẫn có chút bồn chồn ngộ nhỡ gặp lại Trác Minh Liệt nên làm thế nào?

      Cái gì thế này bảng viết tên rang phòng này là phòng làm việc của phụ tá nhưng sao lại có nhiều người họp ở đây như vậy! Tiểu Thi bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người. Mọi ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ vào dường như muốn đem đốt thành tro bụi, Trác Minh Liệt nhíu mày lại làm cho cảm nhận được hơi thở nguy hiểm nào đó. Nhưng chỏ là tới đây giao hoa thôi mà.

      “Tại sao lại là ! Lena kinh hoảng đứng lên.

      “Hôm nay hãy dừng lại ở đây !” Trác Minh Liệt chỉnh sửa lại trang phục chút liền nhanh chóng ra cửa, Tiểu Thi đem bó hoa che ở mặt e sợ tránh cho nhìn ta nhìn thấy mình nhưng đây quả thực là bịt tay trộm chuông ( lừa dối được người). Chợt cánh tay lại bị người ta bắt lại Tiểu Thi ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy được khuôn mặt lãnh khốc của Trác Minh Liệt.

      “Này buông tôi ra!” giãy giụa.

      Trác Minh Liệt lời , trước mắt bao người kéo vào phòng làm việc của mình.

      là ai phái tới. Tập đoàn Xích Ảnh, công ty Bắc Minh, hay tập đoàn Trường Dã? “ Mắt híp lại ,Trác Minh Liệt đem Tiểu Thi kéo đến trước ngực mình đe dọa nhìn thẳng vào mắt của .

      “Cái gì!” Hơi thở nặng nề của đàn ông thổi vào mặt Tiểu Thi làm gương mặt đỏ ửng, vừa sợ vừa vội đưa tay muốn đẩy Trác Minh Liệt ra “Tôi biết cái gì!”

      biết? Vậy vì sao năm lần bảy lượt đều xông vào Trác thị?”

      “Theo như tất cả những ai ra vào đây đều có thể tại sao nhất định lại là tôi!” Tiểu Thi có chút tức giận người đàn ông này có lý lẽ. Nghe những lời vừa Trác Minh Liệt buông lỏng tay.

      “Tôi nhớ tôi từng cho xuất tại nơi này mà?” Trác Minh Liệt nắm lấy cổ tay Tiểu Thi.

      “Tại sao? Tốt lắm để cho tất cả nhân viên công ty đều nhận hoa tôi tới nữa!” Lông mày Tiểu Thi dựng đứng bởi vì tức giận mà lá gan cũng lớn lên. Đúng lúc này điện thoại chợt vang lên Tiểu Thi thừa dịp Trác Minh Liệt nghe điện thoại nhanh chóng tránh thoát khỏi kiềm chế của ta chạy ra bên ngoài.

      “Tiểu thư Lena hoa của !” Lena cuống quít ký nhận hỏi tiếp: “Thế bây giờ là giao hoa sao? Trước kia là Tiểu vương mà !

      biết!” Tiểu Thi bởi vì bực bội, cho nên chuyện cũng rất hữu nghị.(thân mật , kính trọng). vừa định rồi lại bị gọi lại: “Đem những này bỏ vào hộp rồi ném giúp tôi!” Nhìn bộ dạng vênh mặt hất hàm sai khiến của ta làm Tiểu Thi rất vui. Nhưng suy nghĩ chút tại mình là nhân viên của tiệm bán hoa nên cũng tiện gì. cầm đống đồ bỏ ,hận thể lập tức biến mất khỏi tòa nhà này nhưng là… chỉ vì vội vàng chạy tới thang máy vào đúng lúc thang máy vừa đóng nên để ý , hề nghĩ ngợi gì mà tiến vào. Kết quả ở trong đó là Trác Minh Liệt !!!!!!
      .

      .

      Chương 14: xui xẻo

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 14: xui xẻo

      Tiểu Thi hoá đá tại chỗ ,chẳng lẽ đây là phải oan gia đụng đầu sao?

      nhìn thấy đây là thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc sao?” gian bị thu hẹp lời của Trác Minh Liệt lạnh lẽo chợt làm cho Tiểu Thi có chút hoảng hốt. ôm đống đồ đứng ở trước mặt ta cảm thấy dường như bị mất năng lực .

      Trác Minh Liệt xem xét khuôn mặt cách kỹ lưỡng khuôn mặt càng nhìn càng cảm thấy hình như là gặp qua ở nơi nào chẳng lã chỉ là trùng hợp thôi.

      ràng chỉ có mấy giây nhưng Tiểu Thi lại cảm thấy như là qua mấy vạn năm. Người đàn ông trước mắt này cho cảm thấy hít thở thông chẳng lẽ là mình quá đa nghi sao?( mọi người cho hỏi ty hic thưc ra là cho này bản gốc la “hoa si” nghĩa là mê chẳng lẽ chị lại mê sao hic hic)

      này!” Trác Minh Liệt nhịn được mời ấy tránh đường sang bên!

      Tiểu Thi ngây ngốc cứ như vậy quay người lại làm cho âu phục trắng của Trác Minh Liệt trong nháy mắt bị bôi bẩn. Tiểu Thi nhất thời ngẩn ra cảm giác đầu ánh mắt kia hình như muốn giải quyết mình tại chỗ.

      “Tránh ra!” thanh pha tạp tức giận. Tiểu Thi biết mình gây ra chuyện lớn tốt cũng dám phản bác liền ngoan ngoãn tránh sang bên “Trác tiên sinh xin lỗi” Bên ngoài thang máy có đóng người chờ Trác Minh Liệt . Nhìn thấy Tiểu Thi và Trác Minh Liệt cùng nhau ra ngoài từ thang máy chuyên dụng làm cho mọi người nhất thời rất kinh ngạc. Ở Trác thị ngày bất kể là ai cũng thể sử dụng thang máy chuyên dụng này ấy vậy mà người phụ nữ giao hoa này lại có thể . “Trác tiên sinh xin lỗi,” Tiếu Thi lo lắng sau lưng Trác Minh Liệt nhưng lại tìm được khe hở nào để chuyện.

      “Lý bí thư lập tức chuẩn bị cho tôi bộ âu phục khác! Còn nữa buổi hội nghị xế chiều hôm nay chậm lại năm phút đồng hồ, hoạt động tại nhi viện giúp tôi hủy bỏ! Tiệc rượu ở bên kia bảo Vương quản lý thay tôi!” Khuôn mặt Trác Minh Liệt trầm liên tục giao việc nhóm người ở trước mặt ta đều trầm mặc bọn họ biết hôm nay tâm tình của tổng giám đốc tốt.

      “Trác tiên sinh xin lỗi!” Tiểu Thi vẫn muốn lời xin lỗi với ta nhưng thể đến gần .

      A ra là người này làm cho âu phục của tổng giám đốc bị bẩn đây sao! Lý bí thư nhìn đống đồ trong tay Tiểu Thi.

      “Tôi phải cố ý! Nếu tôi …” Tiểu Thi lời còn chưa dứt liền bị Lý bí thư cắt ngang trách móc “Nếu như thế nào muốn bồi thường chắc? bồi thường nổi sao? có biết bộ âu phục này đáng giá bao nhiêu tiền ? Còn chưa cút!”

      Tiểu Thi cúi đầu mặt nóng hừng hực. tự chủ sờ sờ mặt sau đó im lặng ra ngoài. Nhưng suy nghĩ chút lại quay đầu lại khom người chào “Trác Minh Liệt xin lỗi !” Lúc này, đám người phía sau chợt cười to ra là mặt bị chính làm cho bị bẩn .Nhìn dáng vẻ của Trác Minh Liệt cũng nhịn được khóe miệng giật giật, lại đúng lúc bị Tiểu Thi nhìn thấy. Toàn bộ thế giới trong nháy mắt an tĩnh trước mắt chỉ có những khuôn mặt xấu xí vặn vẹo tươi cười giờ phút này biến thành chuyện cười lớn. ra đây mới là thế giới chân ! hận nhìn Trác Minh Liệt chút ánh mắt sáng ngời tự chủ bị tầng hơi nước che phủ xoay người muốn chạy ngay ra khỏi nơi nay nhưng chân lại bị trượt rồi nặng nề ngã xuống.

      ——————————————

      Mọi người nếu như mà ưa thích xin nhắn lại ~ nếu động lực ~~(~o~)~zZ. ( đây là lời của tác giả nhé nhưng mà nình cũng thế hi hi ^^)

      .

      .

      Chương 15: chấn động

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :