1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ tôi là quý nữ cổ đại - Công Ngọc Hạc Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Traxy

      Traxy New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      thích tính cách nữ chính quá các má ơi
      hiểu sao thấy cứ manh manh :))
      huyetsacthiensu thích bài này.

    2. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 6: Rung động
      Edit: Anita

      cần biết tính cách đáng đến mức nào, nhưng tốt xấu gì cũng là con nhà lành, nên Lục Văn Tinh cũng thể làm quá đáng.
      chỉ muốn làm cho ý thức được chênh lệch giữa hai người, thể cùng nhau ngồi đàm luận triết lý nhân sinh mà sống.

      Vì thế bỏ qua những bộ y phục hàng hiệu được thiết kế riêng, chỉ mặc vào bộ y phục bình thường nhất, đồng hồ hay nhẫn cũng tháo sạch, nhìn qua hoàn toàn là chàng bình dân hề có chút thu hút nào.

      Cố gắng làm chướng mắt "Tiểu thư rượu vang Lafite " đến mức độ cao nhất, để lần sau khi ta chỉ cần nhìn thấy tên lập tức né ngay.

      Cố Hàm Sương từ xa nhìn thấy , cao hứng chạy tới, đứng thẳng người trước mặt : " Lục."

      Lục Văn Tinh nhìn sâu vào mắt , tiếc nuối phát được bất cứ nét chê bai nào.
      thực tế, Cố Hàm Sương hoàn toàn biết hàng hiệu, hàng thiết kế xa xỉ gì đó của thế giới này, chỉ cảm thấy hôm nay Lục ăn mặc trẻ trung, làm người cũng hiền hoà hơn rất nhiều.

      Nhưng cho dù có biết cũng cảm thấy có gì cả, bởi vì hoàn toàn hề chờ mong nhà họ Lục có gia thế cao sang quyền quý gì.
      Ở triều đại Đại Kim, địa vị của thương nhân cực thấp, nên cho dù có gia tài bạc triệu, nơi ở cũng thể quá ba biệt viện, mặc cũng chỉ có thể mặc vải bông với ba màu trắng, đen và xám.

      Khi quyết định đón nhận mối hôn nhân này, chuẩn bị sẵn tinh thần để đón nhận tất cả.
      Đương nhiên, ở trong lòng nàh họ Cố cũng sang gì, Đinh Nhu xuất thân cực thấp, còn Cố cha cả người sặc hơi tiền.

      Cố Mẫn luôn ra vẻ trí thức cao sang, đại khái được di truyền từ Cố lão gia, có học vấn cao, và Cố tam thúc là giáo sư trường đại học, tốt xấu gì cũng có tiếng là thư hương môn đệ.
      Về phần vì sao kế thừa y bát của lão gia tử là Cố tam thúc, người con trai út mà phải là con trai trưởng là Cố cha phải là chuyện mà quan tâm.

      Hôm nay vẫn ăn diện tỉ mỉ, quý phái. Mặc chiếc váy ngắn màu xanh nhạt, đôi bốt ngắn màu đen, mái tóc xõa tung sau lưng.

      Cùng với bộ đồ bình thường chưa đến năm trăm đồng người Lục Văn Tinh lại xứng đôi cách lạ thường.

      Làn da trắng noãn, khí chất thanh nhã hoàn toàn giống như đoá hoa sen vừa mới nở.
      Ngay cả Lục Văn Tinh cũng thể thừa nhận, này xinh đẹp, dù trong lòng thích nhưng cũng thể phủ nhận nét rực rỡ của .
      mở cửa xe, xe này cũng là vừa mượn của trợ lý, chiếc Santana chỉ vài trăm ngàn.
      Cũng y như trước đó, hoàn toàn nhìn thấy ánh nhìn soi mói gì đó của Cố đại tiểu thư. quý nữ cổ đại, trước kia còn quan tâm các nam nhân cưỡi ngựa gì, tại làm sao có thể chú ý bọn họ lái loại xe gì?

      Lực chú ý của Cố Hàm Sương lúc này bị thứ khác hấp dẫn rồi. ngồi ở trong xe, nhìn xuyên qua cửa kính xe xem đám người ở ngã tư đường bên ngoài. Trong đôi mắt đen lộ ra nét tò mò cùng chút hưng phấn.
      Từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, sống cuộc sống kín cổng cao tường , bình thường nếu muốn ra khỏi nhà, cũng phải là vào ngày lễ ngày tết, phải đội nón rộng vàng có khăn che mặt, nhũ nương và nha hoàn già vây quanh, tỷ đệ cùng.

      Từ sau khi đến đây, nơi này phái nữ có thể ra khỏi nhà bất cứ lúc nào, nhưng có trí nhớ, đột nhiên đối mặt với đại ngựa xe như nước, khó tránh khỏi sợ hãi. sinh ra được chút ý định muốn ra cửa mình chút nào.

      Cho nên nửa tháng nay vẫn liên tục ở trong nhà, dựa vào quyển nhật ký mà nguyên chủ lưu lại để giết thời gian.
      Nay có người mang ra ngoài chơi, có thể nhìn ngắm thế giới bên ngoài qua cửa sổ xe, tất nhiên là nhìn cái gì cũng đều cảm thấy thú vị.
      nhìn rất chuyên chú, nên chú ý tới ánh mắt của Lục Văn Tinh xuyên qua kính chiếu hậu quan sát , nhìn thấy hưng phấn như thế, khỏi hơi buồn bực, cũng đâu phải chưa từng ra khỏi cửa, sao lại giốbg như đứa trẻ con thế này.
      Trong lòng tuy nghĩ như vậy, nhưng khóe miệng lại kiềm được khẽ cong cong.
      Lục Văn Tinh sắp xếp sẵn kế hoạch trước đó. Dù mặc âu phục giày da nhiều năm, dáng vẻ ngày thường luôn đạo mạo nghiêm chỉnh, nhưng lăn lộn chốn thương trường ngươi lừa ta gạt nhiều năm, dù đầu đầy những ý định xấu, mưu toan lừa gạt nhau đó cũng là chuyện bình thường. Nay đột nhiên muốn chọc ghẹo thiếu nữ nhà lành, chẳng những mặt hề đỏ chút nào mà gần như còn có chút hưng phấn.

      Đây đích thị là người xấu 100%.


      chuẩn bị mang người nào đó xem chiếu bóng. dã đặc biệt tuyển chọn phim trong nước, diễn xuất tệ nhất, bị chê về kĩ thuật lẫn nội dung nhiều nhất, để khoe khoang thưởng thức cực thấp kém của mình. Tốt nhất vào những lúc gay cấn bật cười to lên, tỏ vẻ thưởng thức.
      Dù sao nghe ánh mắt của tiểu thư này cực kén chọn, nếu phải phim đạt giải thưởng lớn quốc tế, chuẩn tiếng là nhất định xem.

      Nhưng lại biết Cố Hàm Sương lại hoàn toàn có có kí ức của nguyên chủ.
      Nên kết quả sau cùng chính là, nương này ôm bắp rang bơ, uống Côca xem mê mẩn, còn Lục Văn Tinh ở bên cạnh chuẩn bị phát ra giọng cười như tiếng heo bị chọc huyết, chán đến mức dựa vào ghế ngủ bất tỉnh nhân .
      " Lục, Lục..."
      Lục Văn Tinh bị đôi tay bé lay lay tỉnh lại, mở mắt ra mới phát phim điện ảnh chiếu xong.
      trước mặt mang theo nét lo âu hỏi : " Lục, mệt lắm phải ? Chúng ta trở về ."
      Lục Văn Tinh: " cần." phải mệt, cảm thấy nhàm chán, con mẹ nó, bộ phim này là ai đề nghị thế này, chưa kịp cười chán đến mức ngủ hồi nào hay, khả năng thôi miên cũng quá mạnh rồi.
      Kế hoạch A bị phá sản, làm khỏi có chút buồn bực, nhìn ánh mắt của bên cạnh vẫn sáng ngời hữu thần, hỏi theo bản năng: "Thấy hay ?"
      Cố Hàm Sương gật đầu: "Khá thú vị, người nghĩ ra câu chuyện này người đúng là kỳ nhân."
      Lục Văn Tinh nhìn chòng chọc, mới phát đối phương hoàn toàn hề có ý giễu cợt, trong bụng thầm nghĩ chẳng lẽ này là chị em sinh đôi gì đó của Cố đại tiểu thư?
      Ai ấy chỉ thưởng thức ca kịch và nhạc cổ điển? Ai ấy chỉ xem phim điện ảnh đoạt giải oscar, mà phải phim gốc tiếng mới xem?
      Cố Hàm Sương lại có chút ngượng ngùng, còn tưởng rằng đối phương có hảo ý, ngờ ấy thực mang ra ngoài dạo.
      Vừa rồi có liếc nhìn những người chung quanh, ngồi trong rạp đa số là những , xa xa mới có đôi nam nữ, chàng trai ngủ gà ngủ gật, lại bị vỗ 1 cái giật mình tỉnh giấc.

      Có lẽ xem phim kiểu này đối với các chàng trai mà là loại chuyện cực kì nhàm chán, ngờ ấy thà đến đây ngủ cũng cùng với mình.
      nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, trong lòng khỏi có chút ngọt ngào.
      Lục Văn Tinh: "..."
      Đây đúng là hiểu lầm kì lạ.
      Lục Văn Tinh nữa, xem đồng hồ, đến giờ cơm, trực tiếp dẫn người thẳng đến nhà hành Tây được sắp xếp sẵn.
      đường còn mua cái bánh bao và ly sữa đậu nành.
      Nhà hàng này là do Trương gia mở, bọn ăn ý với nhau sẵn nên khi nhân viên nhìn thấy mang theo thức ăn cũng ai ngăn cản.

      Hai người ngồi xuống, Lục Văn Tinh trực tiếp gọi cho món bít trét chín ba phần và rượu vang Pháp.
      Sau đó chuẩn bị dùng lối ăn thô lỗ của những tên thất học hay ăn ở quán lề đường, để quý này khóc thét.
      Cố Hàm Sương cảm thấy lạ, vì sao thức ăn của hai người lại giống nhau, nhưng dù sao cũng có chút tin tưởng người bên cạnh mình.
      rất bình tĩnh cầm dao nĩa lên.
      Dĩa bít tết màu nâu được rạch đoạn , lộ ra lớp thịt bên trong, cùng lúc đó, dòng nước đỏ tươi như máu tươi, uốn lượn quanh chiếc dĩa bằng sứ trắng.
      Cố Hàm Sương lập tức liền hỏng mất.
      Vẫn liên tục chú ý đến , Lục Văn Tinh làm sao lại phát kinh ngạc trong mắt , lập tức gia tăng sức nhét bánh bao bào miệng.
      Ai ngờ nương này nhìn , ấm ức và hiểu hỏi câu: "Tại sao lại được ăn thực phẩm chín, còn em phải ăn thịt sống?"
      Lục Văn Tinh: "! ... Khụ khụ khụ... Khụ "
      Lục Văn Tinh bị nghẹn miếng bánh bao vừa nhét vào miệng cách thô lỗ, ho đến tối trời tối đất, làm những thực khách khác cũng đưa mắt nhìn sang.
      Cố Hàm Sương hoảng sợ, vội vàng bỏ dao nĩa xuống vòng qua bên canh , vỗ lên lưng .
      Lục Văn Tinh bớt ho, nhìn , máy móc ra lời thoại mà chuẩn bị sẵn: "Quý có học vấn cao như em thường thích nhất là ăn loại thức ăn này mà, đây gọi là thưởng thức, loại người quê mùa như học được."
      Cố Hàm Sương lúc này cũng chợt hiểu ra, còn tưởng là đối phương làm khó dễ, ra người ta đợi hố ở chỗ này.
      Lập tức, gần như trong nháy mắt, Cố di nương trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, trở lại chỗ ngồi của mình, thong thả sửa lại chiếc khăn lụa bàn: "Cách này buồn cười, có phải người có học vấn cao hay liên quan gì đến món ăn? Chẳng lẽ nuốt thịt sống vào bụng hoá thành trí thức làm người ta khôn hơn sao?”

      Nhưng đôi mắt khẽ đảo vòng, đưa tay đem miếng bít tết trước mặt mình đổi lấy cái bánh bao của Lục Văn Tinh: "Nhưng như vậy, chúng ta cũng thể phòng, em có học vấn cao hay cũng sao, Lục mỗi ngày đều phải giao tiếp với đủ loại hạng người bên ngoài, nên ăn mấy món như thế này nhiều vào vẫn có ích cho hơn.”
      Lục Văn Tinh nhìn thấy đôi mắt như chứa nụ cười, sắc mặt nghịch ngợm, gương mặt vốn thanh nhã trở nên kiều diễm động lòng người, làm cho cảm thấy miệng mình khô khốc.
      Quỷ thần xui khiến, đưa tay cầm lấy dĩa ăn, xiên miếng bít tết nhét vào trong miệng, mùi tanh tràn ngập lên tận mũi.
      Lục Văn Tinh: "Ụa..."
      Cuối cùng hai người đành bước qua quán cay Tứ Xuyên bên cạnh để giải quyết bữa cơm chiều.
      ********
      Liên tiếp bại trận, Lục Văn Tinh cũng còn lòng dạ nào để chỉnh người.
      Hai người dọc theo ngã tư đường chậm rãi về hướng bãi đậu xe. Cách đó xa truyền đến tiếng rao hàng của những người bán hàng rong.
      Lục Văn Tinh nhìn đôi mắt lấp lánh của bên cạnh, trong mắt tràn đầy đều là mong mỏi, bất chợt nở nụ cười: "Muốn xem sao?"
      Cố Hàm Sương có chút ngượng ngùng gật gật đầu.
      Hai người qua từng quầy hàng , Cố Hàm Sương tràn ngập tò mò, mỗi quầy hàng đều có thể hưng trí bừng bừng dừng lại lâu.
      Lục Văn Tinh ở bên cạnh , hề cảm thấy kiên nhẫn dù chỉ chút.
      ngồi xổm xuống quầy trang sức , cầm lấy đôi bông tai có hình chim cú mèo, ngửa đầu hỏi người đàn ông bên cạnh: "Đẹp ?"
      Lục Văn Tinh nhìn nụ cười rực rỡ của dưới ánh đèn, cảm thấy vạn vật đều lu mờ trước nụ cười rạng rỡ của , gật đầu: "Đẹp lắm."
      Chỉ biết là người đẹp, hay đôi bông tai đẹp.
      Cố Hàm Sương cực kì vui vẻ muốn mua đôi này, và người đàn ông bên cạnh trả tiền.
      Bên cạnh có nhóm thiếu nữ sôi nổi lướt qua, ngừng bàn luận về hội chùa sắp được diễn ra.
      Cố Hàm Sương khỏi thở dài: "Hội chùa kìa, chắc chắn rất thú vị, biết đến lúc đó em có cơ hội đến đó chơi hay ."
      Triều Đại Kim cũng có hội chùa. Nhưng chỉ có thể ngồi ở trong xe ngựa nhìn từ đằng xa, sai nha hoàn, má má mua vài món hàng trở về. Hoàn toàn thú vị như chính bản thân đến đó dạo.
      Lục Văn Tinh nghe được, nhưng tiếp lời của .
      Chờ hết cả con đường, Cố Hàm Sương thu hoạch được rất nhiều món đồ chơi ly kỳ cổ quái, nhất là mấy món đồ chơi kì lạ, thích buông tay, vẫn còn chưa thoả mãn.
      Lên xe, còn ghế sau đùa nghịch con rối có thể lên dây cót, lắc lư về phía trước.
      Lục Văn Tinh lái xe đưa trở về, dọc theo đường đều rất trầm mặc.
      Trong xe chỉ còn lại tiếng lên dây cót, cùng tiếng lộc cộc tới lui của chú rối.
      Đến cổng nhà họ Cố, Cố Hàm Sương nhìn người đàn ông cao ráo đứng bên cạnh xe, giọng : " Lục, cám ơn ."
      Bất luận vì nguyên nhân gì đến buổi hẹn này, tôi đều cảm ơn cho tôi kí ức vui vẻ đến như thế.

      Đây mới là người đàn ông tốt, đáng tiếc ấy vô tình với mình, sau này, cũng có cơ hội gặp mặt nữa rồi.
      " Lục, tạm biệt."
      xoay người, vào trong nhà.
      Lục Văn Tinh trầm mặc nhìn , ngay lúc bóng dáng sắp biến mất ở sau cửa đột nhiên mở miệng gọi lại: "Cố tiểu thư."
      Bóng ngừng ở nguyên chỗ, cũng quay đầu lại.
      "Hội chùa ngày kia, nếu muốn , tôi cùng ."
      Cố Hàm Sương dám tin xoay người lại, người đàn ông lúc này đứng đưa lưng về ánh sáng nên thấy biểu hiệ mặt .
      lại cười, ngay lập tức như hoa xuân nở rộ:
      " Vâng, Lục."
      Mây mèo, iruka kawaii, Trà Myy45 others thích bài này.

    3. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      Tự nhiên muốn ngược Lục chút!
      Alice Huynh, NJKA296huyetsacthiensu thích bài này.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 7: Lễ chùa

      Editor: huyetsacthiensu

      Lục Văn Tinh vừa mới lái xe ra khỏi khu biệt thự liền nhận được điện thoại của Lục lão gia, bấm thời gian cũng chuẩn.

      đeo tai nghe bluetooth: “Alo, ông nội.”

      Bên kia đầu dây truyền đến tiếng cười sang sảng của Lục lão gia: “Cháu ngoan, hẹn hò thế nào rồi? Ngày hôm nay đâu chơi vậy?”

      Lục Văn Tinh biết lão gia hỏi chuyện này phải là quan tâm trải nghiệm hẹn hò của người cháu này mà là sợ bắt nạt Cố tiểu thư.

      bất đắc dĩ “Xem phim, ăn cơm tối.”

      Nghe thấy tất cả đều bình thường Lục lão gia hài lòng, dặn dò hai câu cúp máy.

      Ông sợ tên khốn này dẫn con nhà người ta leo núi gì đó, dọa người ta.

      Lục Văn Tinh tháo tai nghe xuống, trong khoang xe hoàn toàn yên tĩnh.

      Lát sau cười giễu cợt tiếng.

      biết làm cách nào để đánh đổ tự tôn của người con , đặc biệt là dạng con như này, từ đến lớn đều an nhàn chưa từng bước chân ra ngoài xã hội, mang theo tính tình kiêu căng. Dễ dàng để có thể làm cho đêm nay ta gặp phải ác mộng.

      Cuối cùng lại chọn cách tự hủy hình tượng.

      có tác dụng lại ấu trĩ.

      cho cùng vẫn mềm lòng.

      Từ lúc trầm mặc đứng bên cạnh , từ lúc dùng ánh mắt chán nản nhìn theo rời , từ lúc kiều cười khẽ gọi tiếng “Lục đại ca”.

      Lục Văn Tinh hỏi bản thân, nếu có cuộc gặp gỡ trước bữa tiệc tối, lúc nhìn thấy ngoan ngoãn đứng bên cạnh bố mình bản thân có thể động lòng hay ?

      Đáp án là có.

      bé này phù hợp với chút mê hoặc trong mộng của , tất cả ảo tưởng đối với nửa kia.

      Có thể đến cuối cùng trong lòng lại tồn tại khúc mắc, càng căm hận ngụy trang của .

      Nhưng mà qua buổi tối hôm nay những khúc mắc kia cũng tan thành mây khói.

      đôi mắt sắc bén làm sao có thể nhìn ra được bản tính của người con .

      Nghĩ đến tình hình của nhà , dáng vẻ trước đó, phỏng chừng cũng là bảo vệ non nớt đối với bản thân.

      Lục Văn Tinh chưa bao giờ là người do dự quyết định, nếu động tâm, vậy cho nhau cơ hội, nếu vẫn thích hợp có thể toàn thân trở ra.

      ***

      Cố Hàm Sương nằm ở giường, trong lòng nhịn được mà hưng phấn.

      trở mình ngồi dậy, lấy món đồ chơi thu hoạch được ở chợ đêm mang ra ngắm nghía từng cái.

      Lại nhịn được nhớ lại những việc trai qua trong ngày này, lại cảm thấy niềm vui trước nay chưa từng có. Lại mơ hồ có chút ngọt ngào.

      đắc ý vì hôm nay giữ lại được những gì. lại nghĩ đến ban ngày xem phim.

      Bộ phim hôm nay, mặc dù cảm thấy Thiên Mã Hành khá thú vị nhưng có chỗ hợp với lẽ thường, lời thoại cũng đủ văn nhã.

      nhất thời hứng thú quá độ, quyết định chỉnh sửa lại, giữ lại chủ đề câu chuyện, sắp xếp lại các tình tiết bị trùng.

      Nghĩ là làm. xuống giường, lấy giấy bút bàn sách, nghĩ ngợi lúc bắt đầu xoạt xoạt viết lên giấy.

      Bởi vì… thân thể này vẫn còn lại chút bản năng, lúc đầu viết còn hơi cứng tay nhưng dần dà cũng thuận lợi hơn.

      Đây là lần thứ hai thức đêm từ khi đến đây, dưới ánh đèn, ánh mắt người con chăm chú, khi nhíu mày trầm tư, khi múa bút như bay, phát thời gian trôi qua từ lúc nào.

      Chờ ánh nắng ban mai chiếu vào phòng chịu được nữa mới để bút xuống nằm vật xuống giường ngủ say.

      ***

      Đinh Nhu lấy từ trong tủ ra quả chanh tươi, dùng dao cắt thành hai nửa.

      Hai ngày này đứa con riêng của bà ta như biến thành người khác, biểu lúc thẳng thắn lúc vòng quanh, lừa gạt được cả hai ông cháu Lục gia.

      Nhưng như vậy sao chứ? Bà ta nhìn Cố Hàm Sương từ đến lớn làm sao biết như thế nào chứ? Cho dù có giả vờ như thế nào nữa cũng chỉ là vô dụng, so sánh được với người con được nuôi dưỡng tỉ mỉ của bà ta.

      Bà ta vớt lấy miếng chanh được cắt mỏng bỏ vào trong nước lên.

      cần biết người con riêng này có thể gả vào Lục gia hay bà ta đều có thể nghĩ cách bắt bẻ .

      Cố Hàm Sương biết suy nghĩ của Đinh Nhu, mây ngày nay đều chìm đắm vào công việc chỉnh sửa của mình.

      Từ được học đủ thứ cầm kỳ thi họa, ngay cả các thầy cũng đều khen rằng nếu là nam nhân có thể trở thành đại thi hào.

      Tiếc là từ sau năm mười tuổi bị vây ở trong nhà, cho dù có làm thơ cũng thể mang ra so với người ta. Thường thường lúc cầm bút lên cũng cảm thấy mất hết hứng thú.

      Bây giờ có người cho biết, sáng tác của có thể để cho toàn thế giới biết, càng nên cho mọi người thưởng thức, ngại… Loại thưởng thức này làm cho lòng rung động.

      Cho dù chỉ là trò đùa cũng tập trung hết tinh thần và thể lực, vô cùng hứng thú viết.

      ***

      Lễ chùa ngày hôm đó, hai người đến rất sớm, bởi vì phải leo núi cho nên Cố Hàm Sương bộ quần áo thể thao, đơn giản lại hoạt bát, ở bên cạnh Lục Văn Tinh thân nhàn nhã

      Nam cao lớn tuấn lãng, nữ thanh lệ hoạt bát, làm cho người đường đều phải liếc mắt nhìn.

      Miếu nguyệt lão ở thành phố W vô cùng nổi tiếng, lễ chùa cũng rất náo nhiệt, khắp nơi treo đèn kết hoa.

      Cố Hàm Sương chơi đùa vô cùng thỏa thích.

      Lúc chen chúc ở trong đoàn người Lục Văn Tinh đưa tay giữ lấy cánh tay Cố Hàm Sương buông xuống bên người sau đó cũng buông tay ra.

      Cố Hàm Sương có chút ngượng ngùng nhưng cũng tránh ra.

      Chờ đến cuối cuối cùng cũng có dũng khí mở miệng.

      “Lục đại ca, nghe cây nhân duyên ở đây vô cùng linh nghiệm, cùng với em được ?”

      Chuyện này đối với ám chỉ lộ liễu.

      Lục Văn Tinh cụp mắt, nhìn người con nhìn mình với ánh mắt hy vọng lại xấu hổ, tròng mắt của dường như chứa hàng vạn ngọn đèn tối nay.

      đột nhiên nở nụ cười, đưa tay ra, dùng ngón cái vuốt ve gò má người con “Lời này nên là mới đúng, có điều nếu em mở miệng trước rất vinh hạnh cho , Cố tiểu thư.”

      Dưới cây nhân duyên ít người, đều là những đôi tình nhân trẻ tuổi.

      Miếu Nguyệt lão đúng là làm ăn vô cùng tốt, khắc chữ vào miếng gỗ rồi đem bán. Đôi tình nhân muốn ném đồng tâm kết lên cây trước tiên phải ghép tên mình cùng người trong đống miếng gỗ bàn sau đó dùng dây đỏ buộc miếng gỗ có tên hai người buộc chặt vào nhau.

      miếng gỗ trăm đồng, hai người phải năm, sau trăm; giá tiền này lã làm số đôi phải lui bước.

      Những đôi còn lại đều là những đôi thiếu tiền, tìm kiếm trong đống miếng gỗ. Có khi làm xong rồi, có người con quay về bản vẽ cau mày, cũng có người con trai thắt đồng tâm kết.

      Cố Hàm Sương nhìn tràn đầy phấn khởi.

      Từ trong đống miếng gỗ khắc chữ ghép tên của hai người, buộc bằng sợi dây đỏ, ngón tay Cố Hàm Sương lên xuống, dùng hai sợi dây thắt đồng tâm kết, đưa cho Lục Văn Tinh.

      Lục Văn Tinh cầm đồng tâm kết ném lên cành cây, cao, sức lớn, tên của hai người dễ dàng được ném lên cao.

      đôi tình nhân trẻ tuổi đứng bên cạnh nhìn thấy, người con khỏi oán giận bạn trai mình “ nhìn người ta , lần là ném được.”

      Người con trai cũng phục “Tại sao em em thắt được đồng tâm kết phải để làm.”

      Cố Hàm Sương mím môi vui sướng “Lục tiên sinh, lợi hại.”

      Lục Văn Tinh cũng cười “Cảm ơn, Cố tiểu thư.”

      ***

      đêm này, người giống nhau nhưng khác nhau là tâm trạng của hai người.

      Lục Văn Tinh hôn lên trán người con “Em vào , Cố.”

      Cố Hàm Sương có chút do dự, cuối cùng vẫn lấy từ trong túi ra xấp giấy dày đưa cho .

      Lục Văn Tinh nhíu mày.

      Cố Hàm Sương có ý xin lỗi “Hôm ấy khi xem phim, làm lúc rảnh rỗi, xem chút giải trí thôi.

      nghĩ nhiều như vậy, ở trong ý thức của , người con làm thơ trừ có thể cùng bạn bè tốt của mình thưởng thức còn có thể cùng với vị hôn phu của mình, lấy tiêu chí tìm hiểu lẫn nhau, tăng thêm hứng thú.

      Có thể vốn biết, vốn là Cố Hàm Sương thích đều biểu ra ràng. Vẫn là loại người có học vấn, phân trường hợp, bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu từng giây từng phút đều thể ra.

      biết rằng động tác này của mình có thể dễ dàng nảy sinh những liên tưởng tốt.

      Ánh mắt Lục Văn Tinh lạnh , nhìn chằm chằm vào tập giấy lên tiếng.

      Bởi vì Cố Hàm Sương cúi đầu hơn nữa lại Lục Văn Tinh lại đứng ngược sáng nên chú ý đến vẻ mặt của , sau khi chào tạm biệt vào nhà.

      Lục Văn Tinh nhìn bóng lưng biến mất vào phía sau hàng rào của biệt thự Cố gia. Sau khi trở lại trong xe dùng máy đóng sách tỉ mỉ đóng lại nhừng tờ giấy vứt hàng ghế sau.

      Đốt điếu thuốc. Cười giễu cợt tiếng, Laffey tiểu thư vẫn là Laffey tiểu thư, vẫn thể rời bỏ phẩm chất tài nữ của .

      Lòng có chút buồn bực. Đúng lúc nhận được điện thoại của Trương Thần lập tức lái xe đến hội sở.

      Tình hình trong phòng khách qua nửa, thấy đến tất cả mọi người dồn dập trả lời .

      Lục Văn Tinh ngồi xuống ghế sô pha, Trương Thần lập tức ghé sát lại cười hì hì “, thế nào rồi? Hẹn hò với Cố đại tiểu thư có cảm giác gì?”

      nghe nhân viên trong phòng ăn báo cáo lại tình hình ngày hôm đó, ôm bụng cười rất lâu, nghĩ đến Lục luôn thuận buồm xuôi gió của cũng có lúc nếm phải trái đắng, làm phải thay đổi cách nhìn với Cố đại tiểu thư.

      Lục Văn Tinh ‘Ừ’ tiếng muốn nhiều.

      ra hôm nay Trương Thần mang theo nhiệm vụ đến đây, dượng xem trọng Lục Văn Tinh, muốn Lục Văn Tinh làm con rể cho nên muốn hỗ trợ từ bên trong.

      , người em họ kia của , từ đến lớn đều là tiểu thái muội (từ Tiểu thái muội này mình tra được nghĩ, bạn nào biết chỉ mình với ạ) điển hình, bị đưa ra nước ngoài học nhưng cũng học hành đàng hoàng mà nghe còn chơi càng vui vẻ hơn.

      mơ hồ biết ý nghĩ của Lục lão gia, trong lòng nghĩ ‘Đừng đùa, cũng xứng với Lục”.

      Dượng lại nghĩ như vậy, gia đình như bọn họ kết hôn tốt cho cả hai nhà, nghiệp vụ của hai nhà giống nhau, là mạnh mạnh liên kết với nhau. Sau khi bọn họ kết hôn chỉ cần có con riêng ngoài giá thú những chuyện còn lại đều có vấn đề gì.

      Bố mẹ cũng ở bên ngoài phụ họa, còn cách nào khác, thể làm gì khác hơn là nhắm mắt làm liều.

      Nghĩ lúc nào nhân tiện với Lục Văn Tinh ai ngờ buổi tối nghe Dịch Bác Hàm Lục dẫn Cố đại tiểu thư chơi lễ chùa.

      Đệch, chuyện này còn khó tin hơn chuyện Lục Văn Tinh chấp nhận em họ , Lục của phải là bị cái gì rơi trúng đầu rồi chứ?

      Dù thấy kinh ngạc nhưng cũng biết nhất định là Lục Văn Tinh ở phương diện kia có ý rồi, những lời của dượng thể nhắc đến.

      Lúc này đúng là vô cùng hiếu kỳ, Cố đại tiểu thư dùng thủ đoạn gì mà có thể hái được đóa hoa đen xì Lục đại thiếu gia.

      Lúc này Lục Văn Tinh muốn chuyện nhiều, vài ba câu đuổi người ra chỗ khác uống rượu bản thân cầm xúc xắc bàn ngắm nghía.

      Đoàn người chơi đến , hai giờ sáng, chi có uống rượu, chuẩn bị dìu hai con ma men đến khách sạn ở đêm.

      Dịch Bác Hàm chỉ hơi say, hợp sức cùng Lục Văn Tinh nhét Trương Thần vào trong xe, bản thân vòng qua bên kia đặt mông ngồi xuống.

      Động tác của hơi khựng lại, nhìn thấy vật, thò tay xuống dưới sàn xe lấy ra tập giấy.

      giống với hai người kia, tự mình thi được vào đại học, lúc học còn thỉnh thoảng viết vài thứ, tự xưng là thanh niên văn nghệ.

      Cầm được đồ vật theo thói quen nhìn chút.

      Lướt qua hai mắt lại rời ra được.

      Đây là kịch bản của Tứ Bất Tượng, quy cách hoàn toàn chính xác nhưng cách đặt câu hoa lệ văn nhã, hình dung tỉ mỉ, kỹ càng, càng tăng thêm cuốn hút so với cách viết thông thường. Mỗi lời thoại đều ngầm có thâm ý, ý nhị mười phần.

      Nhà Dịch Bác Hàm mở công ty giải trí, ở mặt này từ mưa dầm thấm đất, tương đối nhạy cảm, lâp tức nhìn thấy giá trị thương mại của quyển sách này.

      Gần đây trong tay dự án, nhưng có mấy kịch bản rồi mà vẫn do dự quyết, cho cùng vẫn cảm thấy chưa đủ tốt, ngờ ở đây lại gặp được thứ mình ưng ý, là trời giúp .

      Lục, quyển sách này là của ai vậy?”

      Lục Văn Tinh nghe thấy thanh kích động của , hờ hững trả lời “ người quen, có chuyện gì?”
      Last edited: 2/4/19
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19638 others thích bài này.

    5. Mễ Đồng

      Mễ Đồng Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      640
      Chương 8: Nhật ký
      Editor: Mễ Đồng
      `Lục Văn Tinh nghe thấy thanh của có phần kích động, liền tỏ vẻ để ý hỏi: “Cậu đánh giá người này như thế nào?”
      “Là nhân tài,” Dịch Bác Hàm vỗ đùi: “Em cho biết, cầm vở kịch này diễn, chắc chắn kiếm được doanh thu ổn. Từ lời kịch đến cấu trúc đều thể chữ kỳ diệu. Đáng tiếc chỉ có phân đoạn. được, Lục ca, rốt cuộc người kia là ai, nhất định phải giới thiệu cho em biết nhé.”
      Hai tròng mắt của lóe sáng, gương mặt phiếm hồng, tất nhiên là do mười phần kích động.
      Lục Văn Tinh có chút kinh ngạc. nghĩ đến việc Dịch Bác Hàm đánh giá cao đến như vậy.
      Thực ấn tượng đầu tiên rất tốt. Trong lòng Cố Hàm Sương chỉ có duy nhất ấn tượng: Gỉa hợp thời, hư vinh, hiểu ý tứ.
      ngờ bây giờ Cố Hàm Sương thực chất chính là tiểu thư khuê các, còn tỏa ra khí thế trầm ổn mà gia đình gia giáo hàng trăm năm mới có, cử chỉ văn nhã, tiến lui có chừng mực.
      chỉ nghĩ rằng nàng học được đôi chút cách làm người, nhưng nàng học được cái gì, cũng mong chờ lắm.
      Lúc Cố Hàm Sương lấy ra tác phẩm đó, lại cho rằng nàng chứng nào tật nấy, lại nghĩ đến triết học, các góc độ điện ảnh này nọ tỏ vẻ, khoa tay múa chân.
      nghĩ đến đó là cái kịch bản.
      Tất nhiên biết, Dịch Bác Hàm ngày thường ở công ty duyệt qua nhiều vở kịch, đến trăm cũng đến tám mươi, hơn nữa đều là những tinh hoa được chọn lựa kỹ càng.
      Có thể được khen ngợi, thực là rất tốt.
      Bên trong Dịch gia hỗn loạn, Dịch lão gia bên ngoài có mấy đứa con riêng, đấu nhau quyết liệt, Dịch Bác Hàm rất muốn tạo nên thành tích cho mình.
      nghĩ đến việc coi trọng Cố Hàm Sương.
      suy nghĩ có phải trước kia hiểu lầm Laffey tiểu thư hay . Rốt cuộc chỉ gặp mặt nhau lần, nghe mấy câu liền cho rằng người ta như vậy thực là quá võ đoán.
      Lục Văn Tinh thích tài nữ ? Vẫn là chưa chắc. Nghĩ lại chút, tình sử từ xưa đến nay, người con xinh đẹp thanh tú, khí chất phong độ trí thức, kỳ là môn đăng hộ đối.
      Cho nên đối mặt với người con tài sắc thế này, rất nhanh thôi, Lục Văn Tinh bị luân hãm.
      trầm ngâm chút, vừa mới chuẩn bị mở miệng, người ở bên cạnh nãy giờ tiếng nào là Trương Thần đột nhiên la lên tiếng: “Dừng xe!”
      Lục Văn Tinh vội vàng tránh sang bên.
      Dịch Bác Hàm phản ứng kịp, nên liền bị ngã, toàn thân bị phóng ra trước.
      Trong xe liền tràn ngập luồng khí tức giận.
      Dịch Bác Hàm: “Trương Thần! Đại gia nhà cậu!”
      Xe này thể ngồi, nên ba người liền xuống xe, ven đường đến khách sạn. Lục Văn Tinh gọi người kéo xe sửa.
      Dịch Bác Hàm bàn tay dính lấy Trương Thần, bàn tay quên đọc kịch bản còn lật qua lật lại kỹ vì lúc nãy có bị ướt.
      Khách sạn này phải là chỗ bọn họ thường ở. Trước tiên cứ bảo để cho bọn họ phòng lớn nhất.
      Sau đó liền ung dung vào ánh mắt kỳ lạ của mấy người phục vụ.
      Dịch Bác Hàm khoác chiếc áo tắm dài, cầm máy sấy hong khô kịch bản .Nhưng mực nước thể tránh nước, nên phía trước có vài tờ hôn loạn thành đống. Đây là bài viết tay, có bản dự trù hay còn biết.
      nổi trận lôi đình, muốn đem con ma men bên cạnh đánh trận đau.
      Lục Văn Tinh thấy như vậy, quyết định cho chân tướng:
      “Cái vở kịch kia……”
      “hả hả hả?”
      “Là do Cố Hàm Sương viết.”
      “Ai?”
      “Cố gia đại tiểu thư, Cố Hàm Sương.”
      Tờ giấy trong tay Dịch Bác Hàm xoạch tiếng, rơi xuống đất.
      đúng a,” lẩm bẩm tự : “ phải nghe mẹ kế của nàng rất lợi hại, ngày thường tiếc tiền chi cho ấy học đàng hoàng hay sao, chẳng phải ấy chỉ là bao cỏ hay sao?”
      “Điều này có thể chứng minh đây là thiên phú,” Lục Văn Tinh còn chưa kịp mở miệng, phấn chấn lên, lập tức đưa ra đáp án: “Cố tiểu thư trải qua huấn luyện, có thể viết ra vở kịch hay như vậy, có thể thấy được là do thiên phú dị bẩm, được, nhân tài như vậy nhất định phải bồi dưỡng tốt.”
      quay đầu, hai mắt sáng lấp lánh, giống như thiếu nữ làm nũng: “ Lục ~”
      Lục Văn Tinh run lên: “Cút.”
      *********
      Tập tục của Triều Đại Kim, khi nam nữ chưa lập gia đình có thể liên hệ bút mực với nhau, đối đáp thơ từ. Cũng có thể viết tiếp đoạn thơ, hoàn thành vế thiếu, rồi từ đó se duyên.

      Cố Hàm Sương cũng viết đoạn, trong lòng tràn đầy mong chờ mà đợi tình lang đến viết đoạn kế tiếp. Nhưng mà Lục Văn Tinh là ai chứ, đó là người có thể viết nên đoạn văn khiến thầy giáo có thể tức đến thút thít, làm sao có thể có thú vui phong nhã này.
      Cho nên Cố Hàm Sương vốn dĩ mong đợi cảnh tượng tràn ngập lãng mạn đối đáp thơ từ như trong suy nghĩ, cho đến khi nhận được điện thoại.
      “Kịch bản?”
      Bên kia đòi kịch bản chân chính.
      Cố Hàm Sương lập tức đáp ứng, chỉ mình muốn tưởng tượng thêm. Gác điện thoại, nàng liền vào trầm tư.
      Trong trí nhớ của nàng, thời nàng ở, thơ văn của con là đồ bí mật, trừ khi là người cực kỳ thân cận nếu thể truyền đọc.
      Trước kia đối với Lâm Trọng cũng vậy, thơ của nàng nghe được khi nàng cao nhìn xuống ngắm cảnh mà ngâm, cuối cùng lại kết thành mối lương duyên.
      bây giờ Lục đại ca tác phẩm của nàng có thể tạo thành tác phẩm điện ảnh, giống như thứ mà ngày đó bọn họ xem ở rạp chiếu phim, có người diễn ràng.
      trong lúc nhất thời nàng có chút do dự, lại có chút hưng phấn.
      Nàng biết thế giới này khác biệt rất nhiều, nàng cũng biết hại nàng. Nếu có thể ra, vậy nhất định là được rồi.
      Nàng nghĩ tới tác phẩm của nàng ngày được người khác thừa nhận, và cho rằng nó đáng giá để cho mọi người thưởng thức.
      Đây là lần đầu tiên, nàng cảm thấy địa vị của nữ giới so với thế giới của nàng thực khác nhau, nàng thực được chứng kiến trước đó.
      Ví dụ như cha Cố với Cố Mẫn có phần thân thiết.
      Nữ tử ở triều Đại Kim đều do mẹ dạy dỗ, hằng năm các nàng đều bị nuôi dưỡng dạy dỗ ở hậu viện, ngày thường được phụ thân chú ý đến, chỉ có việc duy nhất khiến các nàng được coi trọng là có thể liên hôn với nhà có ích hay .
      Nàng với phụ thân của chính mình Cố Đại lão gia, trừ khi vô tình cũng mẫu thân của mình gặp được ông ấy, quanh năm thấy mặt đâu, quan hệ xa lạ.
      Ngẫu nhiên gặp nhau, người hỏi người đáp cũng tuân theo lễ nghi, có mười phần nghiêm túc câu nệ.
      vài nam nhân,thậm chí còn xem người vợ sinh ra nữ tử là gì, cơ bản hề nhớ rằng bản thân mình sinh ra nữ nhi.
      Ở nơi này tuy rằng cha Cố chỉ coi trọng duy nhất Cố Bác, nhưng đối với Cố Mẫn lại cực kỳ sủng ái, giống như trước đây khi còn ở Đại Kim mà nàng vô cùng ngưỡng mộ.
      Và còn ví dụ như Cố Mẫn lúc nào cũng có thể ra ngoài. Ví dụ như thân thể này, ở những năm về sau, vẫn có thể cũng với nam nhân đến trường học tập giống nhau.
      Nhưng những cái đó đều do nàng quan sát được. Còn Cố Hàm Sương chân chính vẫn như cũ, bị nhốt ở khuê phòng, bó tay bó chân dám ra ngoài bước.
      Nhưng hôm nay lại có người với nàng, “Muốn làm làm, viết tốt cũng quan trọng, tôi có thể cho học.”
      Trong nháy mắt nàng cảm thấy, những sợ hãi hay xa lạ ở thế giới này đều lùi xa, đột nhiên nàng sinh ra rất nhiều dũng khí.
      Nàng cầm lấy di động, click mở WeChat ra,nhắn từng câu từng chữ:
      “Ta muốn thử xem.”
      “Cảm ơn , Lục đại ca.”
      ********
      Nhờ Lục Văn Tinh làm người trung gian, Cố Hàm Sương và Bác Hàm kết bạn WeChat.
      Hai người liền thảo luận với nhau, cũng rất muốn có thể gặp mặt.
      Dịch Bác Hàm thông qua lần chuyện phiếm này, đối với Cố Hàm Sương hoàn toàn thay đổi suy nghĩ. chút kinh ngạc : “ phải là đại tiểu thư sao? Ta cảm thấy khá tốt nha, khiêm tốn, hiểu chuyện lễ phép, lời vô nghĩa, khi hiểu liền hỏi, cũng khoa tay múa chân.”
      “Hơn nữa điều quan trọng là thực thay đổi,khi chuyện rất có khí chất, đưa ra ý kiến cũng đúng trọng tâm. Thời buổi này có thể gặp được như vậy thực hiếm có!”
      Đối với này Trương Thần chỉ khịt mũi coi thường, rốt cuộc cũng bởi vì gặp qua Cố Đại tiểu thư, nên dễ dàng thay đổi ấn tượng như vậy.
      “Cách vách bàn, người khác tổ chức sinh nhật, mời khách luôn miệng, liền có vẻ mặt ghét bỏ, cách xa ra.”
      bắt chước cảnh tượng ngay lúc đó, vẻ mặt giống như nhìn chúng sinh mà mở miệng: “Thịt dê vẫn là đồ hữu cơ, cách làm đúng, nếu nhà ta biết ta ăn loại đồ vật này, thực dám .”
      “ta thực rất ghét nha. Ta thực muốn ta cút chỗ khác.”
      Dịch Bác Hàm nghi ngờ có phải tên ngốc hay , nghĩ nghĩ, đúng trọng tâm: “Có lẽ, tại khác rồi. Nếu Lục coi trọng ấy.”
      Lúc này Trương Thần nhíu mày. so với bọn Lục còn cao ngạo hơn,nếu Cố Đại tiểu thư kia như vậy , nhất định ghét bỏ.
      Cố Hàm Sương vẫn chưa kịp suy xét kịch bản.
      nàng phát kiện kỳ dị. Sổ nhật ký của chủ nhân kia, sao có thể vô duyên vô cớ có nhiều thêm vài tờ.
      Cố Hàm Sương nhớ rất ràng, thời điểm nàng tới. Là ngày năm tháng 8, ngày ghi nhật ký cuối cùng, là ngày ba mươi tháng bảy.
      Nguyên thân là do oán giận Đinh Nhu đưa Cố Mẫn tham gia tiệc của Đỗ gia mà đưa mình theo.
      Nhưng mà tại sau ngày ba mươi tháng bảy, chỗ trống phía sau trang giấy , lại đột nhiên xuất chữ cái.
      Cố Hàm Sương là người có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng nhịn được lông tơ dựng ngược. Nàng lẳng lặng lật xem trang giấy kia.
      “ngày hai mươi bốn tháng tám, thứ sáu.
      Cố Mẫn cha cho ta đính hôn. Nàng giống như dối. Khẳng định là do Đinh Nhu xúi giục, nàng ác độc như vậy, có thể tìm cho ta người trong sạch sao!? Ta nên làm cái gì bây giờ.
      Còn nữa, Lâm ca ca khi nào mới có thể đồng ý ta ? ràng, ràng lúc chúng ta ra ngoài chơi thực rất vui phải sao? Tại sao lại có thể đáp ứng đương với Cố Mẫn?”
      “tháng Tám ngày hai mươi lăm, thứ bảy.
      Ta có thể thấy được nam nhân kia rồi, lớn lên rất khó coi, động tác cũng thô lỗ, ghê tởm.
      Còn lão già kia, nhà bọn họ tới thành phố W thử xem vân mệnh. Thế sau đó, nếu như thất bại có phải ta cùng bọn họ lăn về sống ở nông thôn hay ? Còn muốn mang ta cùng?
      Nhất định khi đó Đinh Nhu cười cho .
      , ta nhất định làm cho nàng toại nguyện, ta nhất định phải gả đến chỗ tốt hơn so với Cố Mẫn, tốt hơn so với nàng vạn lần.
      Sau này đem đám tiện nhân đó đạp xuống dưới chân!”
      Cố Hàm Sương xé cái “Xoát”, .
      Nàng đột nhiên nhận thức được, quyển nhật ký này giữ lại cũng phải là chuyện tốt.
      Lúc trước đối với cha Cố và mẹ kế nàng có rất nhiều oán giận, nên bị người khác nhìn thấy cũng ngại. Cái danh bất hiếu, đời trước nàng sớm gánh vai. Nếu như có người phát , nàng cũng có rất nhiều biện pháp đối phó.
      Nhưng mà trong giọng lộ ra tham vọng hư vinh, đối với hôn này có nhiều bất mãn, đối với Lâm Trọng có tình ý ràng, nên tuyệt đối thể để Lục Văn Tinh nhìn thấy. Nếu nàng có trăm cái miệng cũng thể .
      Dù sao nội dung phía trước nàng cân nhắc ràng, sau này thế nào cứ tự nhiên, bản nhật ký này nàng cho là còn có tác dụng.
      Nàng nhanh chóng quyết định, thừa dịp đêm khuya tĩnh lặng, nàng mang nó đến phòng bếp thiêu hủy.
      Nhưng mà lúc nàng nổi lửa, chuẩn bị mang nhật ký đốt, lại phát trang nhật ký mà nàng xé, lại có thể nguyên vẹn mà xuất ở nơi đó.
      Last edited: 5/4/19
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19639 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :