1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ phúc hắc của tổng giám đốc - Y Khởi (29/75) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 26: Nữ nhân dũng mãnh nhanh nhẹn.

      Lãnh Ngạo Phong và Từ Khởi vẻ mặt trầm nhìn chằm chằm người chuyện vừa rồi, bộ dạng giống nhau muốn lập tức đem người kia xé xác.

      Từ Khởi lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông cách đó xa. Đại khái khoảng hai bảy hai tám tuổi cao, dáng vẻ lưu manh, tên gọi tắt mạng theo như lời phi chủ lưu, đầu tóc vuốt keo dựng đứng, cho rằng chính mình rất tuấn tú. Lúc này mặt đáng khinh nhìn hai người bọn họ.

      “Chậc chậc, còn tưởng rằng là mỹ nữ, nghĩ tới là Chung Vô Diệm. Ánh mắt huynh đệ cũng quá kém , loại phụ nữ này cũng ăn được sao.”

      Gã thấy mặt Từ Khởi, nhất thời tràn đầy khinh thường cùng chán ghét. Châm biếm :

      “Lão tử kém cỏi quá, người ở đây so với ta còn đẹp hơn. Muốn khuôn mặt mặt mũi, muốn dáng người dáng người, đứng lên nhất định cũng đủ ghê tởm.”

      Phốc xuy, nghe gã mọi người xung quanh lập tức che miệng cười to. đáng buồn thế nhưng làm cho người bên đường bình luận xì xầm.

      “A, là Triệu Kị.” Bốn phía đột nhiên vang lên đạo thanh rất .

      biết ta .”

      “Ở Hắc Thị ai chẳng biết , là con trai của của Triệu Cường, người bị truy nã thứ tư thế giới.”

      “Ân, ta là người luyến ái?”

      “Đúng rồi, là ta. Vì coi trọng tình cảm nên Triệu Kị mới chán gét phụ nữ. Ai, phải biết rằng Triệu Kị ở hắc thị nhưng là cái tên siêu cấp ác bá. Đôi nam nữ vừa vừa chuyện, tiến đến liền bắt gặp Triệu Kị, hay ho nha.

      “Ở hắc thị cũng có hai chữ đồng tính.”

      Bốn phía truyền đến tiếng mọi người , Từ Khởi trong mắt bén nhọn càng sâu. Triệu Kị? Chiêu kĩ? Thiết nghĩ, xem ra ba ta cho cái tên sai , có văn hóa nha.

      Đảo mắt nhìn sắc mặt khó coi của Lãnh Ngạo Phong, quả nhiên là nghiệt. ra phố đều làm cho mọi người ghé mắt .

      ta ghê tởm?” Từ Khởi hai tay vòng trước ngực tiến lên, khuôn mặt hờ hững lạnh nhạt, con ngươi ảm đạm híp lại.

      Ngạch, toàn bộ mọi người đồng loạt im lặng. Tuy rằng ở nơi này thô lỗ, nhưng cũng thẳng thắn, mắt cũng chớp quát lên. Tuy nhiên, câu tiếp theo của Từ Khởi khiến tất cả mọi người xung quanh phát giác rằng những lời là tính văn minh.

      liền tôi bộ dáng ghê tởm sao? Cũng biết có thấy mình giống cây tăm , lại còn người khác. vô sỉ, nhìn lại mình thử xem. Hừ.” Từ Khởi tương đương bình tĩnh ra.

      Phốc xuy, trận cười nhạo đột nhiên vang lên, mọi người khỏi cười ra tiếng. Cường đại nha, phải biết rằng Triệu Kị người này là song tính luyến ái, coi trọng đàn ông. Từ Khởi câu có thể đem thành bộ dáng như vậy, quả thực là châm biếm giới tính Triệu Kị.

      Lãnh Ngạo Phong khóe miệng giật giật, biết là người mỏ nhọn lợi hại, nhưng nghĩ tới quả thực là độc miệng.

      Triệu Kị khuôn mặt đều đỏ, đôi con ngươi tràn đầy độc, ta cũng dám ở bên đường nhạo báng .

      muốn chết.” Cắn răng nghiên lợi Triệu Kị hung tợn .

      muốn chết.” Từ Khởi trực tiếp ngược lại , nhìn chằm chằm Triệu Kị, khóe miệng gợi lên đạo hiểm.

      Triệu Kị nhìn chằm chằm Từ Khởi, càng xem ta càng chướng mắt, phen phóng thiết côn lên người Từ Khởi, muốn giết người. tay thiết côn phóng đến, cái kia độ mạnh tuyệt đối chỉ nặng , cứ như vậy hướng về phía Từ Khởi.

      Từ Khởi con ngươi chợt tắt, người này muốn là mạng của . Thân thể linh hoạt vừa động, bất khả tư nghị lắc mình, làm cho Triệu Kị thấy hoa mắt. Khóe miệng Từ Khởi lên độ cong nguy hiểm càng sâu, chưa bao giờ bỏ qua người muốn mạng .

      Năm ngón tay mãnh khảnh nắm chặt, mang theo lực đạo vô hình, vị trí khéo được thiên thời địa lợi, đối với Triệu Kị ngực hung hăng nhất kích. Phanh, thanh vang dội.

      “Hừ.” Triệu Kị đột nhiên cảm thấy ngực trận đau đớn, cỗ vị ngọt nảy lên yết hầu. Nhưng mà tất cả chẳng qua chỉ là mới bắt đầu.

      Từ Khởi con ngươi ảm đạm lên chút huyết tinh, đầu lưỡi màu đỏ khẽ liếm bạc môi, muốn làm cho người ta nhớ đến cả đời khó quên.

      Quyền đầu cách Triệu Kị ngực, Từ Khởi thuận thế xoay lưng khóa tay Triệu Kị, tay kia với lên nắm thiết côn, thủ hung hăng hướng lên đá văng.

      “A” tiếng thống khổ rên lên, Từ Khởi đem toàn bộ thân hình Triệu Kị xương cốt đánh gãy, nhất thời bàn tay trở nên đau rát.

      Cơ hồ hơn nữa ngày, thiết côn nằm gọn trong tay Từ Khởi, chân thon dài cái xoay tròn đem Triệu Kị phía sau hung hăng đá ngã xuống đất. cái hiểm tươi cười làm cho xung quanh mọi người ngây ngốc, loại cảm giác làm cho người ta thấy ớn lạnh trong lòng.

      Chỉ thấy Từ Khởi trong lòng bàn tay cầm thiết côn linh hoạt hoạt xoay tròn vòng, mang theo hơi thở lãnh tản ra bốn phía. Đột nhiên, thân hình mảnh khảnh hướng phía sau vung lên, thiết côn thẳng tắp hướng về phía sau, dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, Triệu Kị ánh mắt hoảng sợ, nhìn thiết ngày càng gần . Nhìn chằm chằm hướng Triệu Kị bỏ .

      “A” tiếng hét thê lương xẹt qua phía chân trời, cùng lúc đó theo bản năng kẹp chặt đùi.

      Mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hạ thân Triệu Kị bãi vết máu, khỏi gian nan nuốt nước miếng. Đảo mắt nhìn mặt lạnh nhạt đến chút lưu tình của Từ Khởi. Quả là nhanh nhẹn dũng mãnh.

      Từ Khởi từ từ xoay người, thản nhiên nhìn Triệu Kị nửa chết nửa sống, trong mắt biểu lộ khinh bỉ:

      “Chậc, quả nhiên yếu kém, chạm vào chút liền như vậy bạo .”

      Ngạch, xung quanh hoàn toàn hoá thạch. thế nhưng ra những lời vô sỉ, cái thiết côn kia độ mạnh yếu ra sao mọi người có thể nhìn ra được, là gạch đều có thể vỡ tan nát chứ đừng đến dùng người .

      Mọi người nhìn Từ Khởi, đều ăn ý từng bước lui ra phía sau. này chẳng những nhanh nhẹn dũng mãnh, còn thực vô sỉ.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 26: Nữ nhân dũng mãnh nhanh nhẹn.

      Lãnh Ngạo Phong và Từ Khởi vẻ mặt trầm nhìn chằm chằm người chuyện vừa rồi, bộ dạng giống nhau muốn lập tức đem người kia xé xác.

      Từ Khởi lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông cách đó xa. Đại khái khoảng hai bảy hai tám tuổi cao, dáng vẻ lưu manh, tên gọi tắt mạng theo như lời phi chủ lưu, đầu tóc vuốt keo dựng đứng, cho rằng chính mình rất tuấn tú. Lúc này mặt đáng khinh nhìn hai người bọn họ.

      “Chậc chậc, còn tưởng rằng là mỹ nữ, nghĩ tới là Chung Vô Diệm. Ánh mắt huynh đệ cũng quá kém , loại phụ nữ này cũng ăn được sao.”

      Gã thấy mặt Từ Khởi, nhất thời tràn đầy khinh thường cùng chán ghét. Châm biếm :

      “Lão tử kém cỏi quá, người ở đây so với ta còn đẹp hơn. Muốn khuôn mặt mặt mũi, muốn dáng người dáng người, đứng lên nhất định cũng đủ ghê tởm.”

      Phốc xuy, nghe gã mọi người xung quanh lập tức che miệng cười to. đáng buồn thế nhưng làm cho người bên đường bình luận xì xầm.

      “A, là Triệu Kị.” Bốn phía đột nhiên vang lên đạo thanh rất .

      biết ta .”

      “Ở Hắc Thị ai chẳng biết , là con trai của của Triệu Cường, người bị truy nã thứ tư thế giới.”

      “Ân, ta là người luyến ái?”

      “Đúng rồi, là ta. Vì coi trọng tình cảm nên Triệu Kị mới chán gét phụ nữ. Ai, phải biết rằng Triệu Kị ở hắc thị nhưng là cái tên siêu cấp ác bá. Đôi nam nữ vừa vừa chuyện, tiến đến liền bắt gặp Triệu Kị, hay ho nha.

      “Ở hắc thị cũng có hai chữ đồng tính.”

      Bốn phía truyền đến tiếng mọi người , Từ Khởi trong mắt bén nhọn càng sâu. Triệu Kị? Chiêu kĩ? Thiết nghĩ, xem ra ba ta cho cái tên sai , có văn hóa nha.

      Đảo mắt nhìn sắc mặt khó coi của Lãnh Ngạo Phong, quả nhiên là nghiệt. ra phố đều làm cho mọi người ghé mắt .

      ta ghê tởm?” Từ Khởi hai tay vòng trước ngực tiến lên, khuôn mặt hờ hững lạnh nhạt, con ngươi ảm đạm híp lại.

      Ngạch, toàn bộ mọi người đồng loạt im lặng. Tuy rằng ở nơi này thô lỗ, nhưng cũng thẳng thắn, mắt cũng chớp quát lên. Tuy nhiên, câu tiếp theo của Từ Khởi khiến tất cả mọi người xung quanh phát giác rằng những lời là tính văn minh.

      liền tôi bộ dáng ghê tởm sao? Cũng biết có thấy mình giống cây tăm , lại còn người khác. vô sỉ, nhìn lại mình thử xem. Hừ.” Từ Khởi tương đương bình tĩnh ra.

      Phốc xuy, trận cười nhạo đột nhiên vang lên, mọi người khỏi cười ra tiếng. Cường đại nha, phải biết rằng Triệu Kị người này là song tính luyến ái, coi trọng đàn ông. Từ Khởi câu có thể đem thành bộ dáng như vậy, quả thực là châm biếm giới tính Triệu Kị.

      Lãnh Ngạo Phong khóe miệng giật giật, biết là người mỏ nhọn lợi hại, nhưng nghĩ tới quả thực là độc miệng.

      Triệu Kị khuôn mặt đều đỏ, đôi con ngươi tràn đầy độc, ta cũng dám ở bên đường nhạo báng .

      muốn chết.” Cắn răng nghiên lợi Triệu Kị hung tợn .

      muốn chết.” Từ Khởi trực tiếp ngược lại , nhìn chằm chằm Triệu Kị, khóe miệng gợi lên đạo hiểm.

      Triệu Kị nhìn chằm chằm Từ Khởi, càng xem ta càng chướng mắt, phen phóng thiết côn lên người Từ Khởi, muốn giết người. tay thiết côn phóng đến, cái kia độ mạnh tuyệt đối chỉ nặng , cứ như vậy hướng về phía Từ Khởi.

      Từ Khởi con ngươi chợt tắt, người này muốn là mạng của . Thân thể linh hoạt vừa động, bất khả tư nghị lắc mình, làm cho Triệu Kị thấy hoa mắt. Khóe miệng Từ Khởi lên độ cong nguy hiểm càng sâu, chưa bao giờ bỏ qua người muốn mạng .

      Năm ngón tay mãnh khảnh nắm chặt, mang theo lực đạo vô hình, vị trí khéo được thiên thời địa lợi, đối với Triệu Kị ngực hung hăng nhất kích. Phanh, thanh vang dội.

      “Hừ.” Triệu Kị đột nhiên cảm thấy ngực trận đau đớn, cỗ vị ngọt nảy lên yết hầu. Nhưng mà tất cả chẳng qua chỉ là mới bắt đầu.

      Từ Khởi con ngươi ảm đạm lên chút huyết tinh, đầu lưỡi màu đỏ khẽ liếm bạc môi, muốn làm cho người ta nhớ đến cả đời khó quên.

      Quyền đầu cách Triệu Kị ngực, Từ Khởi thuận thế xoay lưng khóa tay Triệu Kị, tay kia với lên nắm thiết côn, thủ hung hăng hướng lên đá văng.

      “A” tiếng thống khổ rên lên, Từ Khởi đem toàn bộ thân hình Triệu Kị xương cốt đánh gãy, nhất thời bàn tay trở nên đau rát.

      Cơ hồ hơn nữa ngày, thiết côn nằm gọn trong tay Từ Khởi, chân thon dài cái xoay tròn đem Triệu Kị phía sau hung hăng đá ngã xuống đất. cái hiểm tươi cười làm cho xung quanh mọi người ngây ngốc, loại cảm giác làm cho người ta thấy ớn lạnh trong lòng.

      Chỉ thấy Từ Khởi trong lòng bàn tay cầm thiết côn linh hoạt hoạt xoay tròn vòng, mang theo hơi thở lãnh tản ra bốn phía. Đột nhiên, thân hình mảnh khảnh hướng phía sau vung lên, thiết côn thẳng tắp hướng về phía sau, dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, Triệu Kị ánh mắt hoảng sợ, nhìn thiết ngày càng gần . Nhìn chằm chằm hướng Triệu Kị bỏ .

      “A” tiếng hét thê lương xẹt qua phía chân trời, cùng lúc đó theo bản năng kẹp chặt đùi.

      Mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hạ thân Triệu Kị bãi vết máu, khỏi gian nan nuốt nước miếng. Đảo mắt nhìn mặt lạnh nhạt đến chút lưu tình của Từ Khởi. Quả là nhanh nhẹn dũng mãnh.

      Từ Khởi từ từ xoay người, thản nhiên nhìn Triệu Kị nửa chết nửa sống, trong mắt biểu lộ khinh bỉ:

      “Chậc, quả nhiên yếu kém, chạm vào chút liền như vậy bạo .”

      Ngạch, xung quanh hoàn toàn hoá thạch. thế nhưng ra những lời vô sỉ, cái thiết côn kia độ mạnh yếu ra sao mọi người có thể nhìn ra được, là gạch đều có thể vỡ tan nát chứ đừng đến dùng người .

      Mọi người nhìn Từ Khởi, đều ăn ý từng bước lui ra phía sau. này chẳng những nhanh nhẹn dũng mãnh, còn thực vô sỉ.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 27: Đạt được hiệp nghị


      Buổi chiều hoàng hôn buông xuống, ánh dương tản mạn phía chân trời, khung cảnh tráng lệ.

      Tập đoàn Hắc thị, từng đợt tiếng bước chân dồn dập vang lên, ít những người trang phục màu đen qua lại, nháy mắt lại biến mất.

      “Sưu, tìm ra hai vị kia cho ta. Vây quanh toàn bộ Hắc thị, khách sạn, buông tha dù là động tĩnh . Ta xem bọn họ có thể trốn được ở đâu.” Góc đường truyền đến giọng nam khàn khàn. Thân hình cao tới 1m9, dáng người khôi ngô, đôi con ngươi ánh mắt trầm, bén nhọn quét về phía bốn phía, trầm giọng .

      Ở mỗi cái góc đứng đầy người, từng người toàn là dây xích, cầm trong tay thiết côn, mặt đầy hung ác. Bọn chúng chính là những người làm các quốc gia khác giám hó hé, vong đồ nguy hiểm.

      “Triệu Cường, bên này tìm qua, có.” gã tiến lên đối với vừa người mới phát ra mệnh lệnh .

      Triệu Cường, tên đầy đủ Triệu Cường. Hôm nay giữa trưa, Từ Khởi đem con Triệu Kị đổi thành thân nữ nhi. Kẻ bị truy nã khẩn cấp thế giới, nhân vật tứ danh nguy hiểm.
      Triệu Cường con ngươi quét mắt thủ hạ, thân hàn khí làm cho người ta nhịn được kinh hãi, hơn nữa mặt còn có vết sẹo dài sâu trông rất dữ tợn lại trầm khủng bố. Triệu Cường hung hăng hướng lên người báo cáo vừa phun nước miếng, lạnh lùng :

      “Trốn, ta xem bọn họ có thể trốn ở đâu. Tiếp tục tìm, phát người khả nghi nhanh chóng bắt lấy, lão tử cũng tin thằng nhóc đó có thể chạy trốn .” Dám đụng con trai Triệu Cường , muốn bọn họ biết cái gì là sống bằng chết.

      Hai tay đùi Triệu Cường hung hăng nắm chặt, toàn thân run rẩy . Nhớ đến con mình vĩnh viễn thể cứu thương, bao giờ được là người tài ba, Triệu Cường mặt tức giận càng sâu, thân khí thế hung ác ra dữ dội.

      “Vâng.”

      Thủ hạ đáp tiếng, mang theo những người khác rất nhanh tìm kiếm, dám động đến thái thượng hoàng bọn họ, hai người kia quả thực là sống chết biết.
      Góc đường bóng người ngừng tuần tra, khí nguy hiểm ở giữa trung. Kế tiếp, có phải hay hi sinh mạo hiểm?

      “Thực phiền toái.”

      Trong khí đột nhiên lộ ra ba chữ rất , ngay tại vừa rồi nơi Triệu Cường đứng, đỉnh đầu có cái trụ to, trong góc đường khuất tầm nhìn lộ ra cái bình đài .

      Bình đài nho vừa vặn hơn kém, hai bóng người ngồi đó dư dả. Mà nhiên, Triệu Cường tìm người ngay tại nơi này. Từ Khởi cùng Lãnh Ngạo Phong miễn cưỡng tựa vào bình đài nhìn chăm chú hết thảy. Đây phải cái gọi là xa tận chân trời gần ngay trước mắt?

      “Này, nhưng là gây ra phiền toái.”

      Lãnh Ngạo Phong khóe miệng gợi lên ý cười, tà tà miễn cưỡng tựa vào vách tường, con ngươi thâm thúy đầy thú vị nhìn Từ Khởi. này lần lại lần cho kinh hỉ, ngoài ý muốn. lưu tình chút nào đem người đàn ông phế bỏ, thân thủ quyết đoán tàn nhẫn vô cùng. Loại phương thức xử này, thích. cần phân phải trái trực tiếp phế chính là vương đạo.

      Từ Khởi miễn cưỡng liếc mắt Lãnh Ngạo Phong cái, khinh bỉ nhìn :

      “Chậc, cần đem trách nhiệm đổ lên người tôi, cho dù tôi phế cũng làm. Triệu Kị người thân thủ ớt, hẳn là cảm tạ tôi thay chấm dứt .”

      bất quá mặt khoác da sói đội lốt cưu , nội tâm tuyệt đối độc ác tàn nhẫn, bỏ qua cho người chiếm tiện nghi của ? Phi, dám khẳng định, hai trăm phần trăm có khả năng.

      “Chậc, em đúng là hiểu biết tôi.”

      Nghe được lời Từ Khởi , Lãnh Ngạo Phong gợi lên chút ý cười ái muội, người đến gần Từ Khởi bên cạnh, tiến đến bên tai nhạy cảm Từ Khởi, thanh trầm thấp mà ôn nhu:

      “Em hiểu như vậy, chứ ?” Nhìn chằm chằm lỗ tai nho của Từ Khởi ửng đỏ, Lãnh Ngạo Phong con ngươi hắc trạch lóe ra ngừng, khóe môi nhếch lên ý cười tà ác mê người.

      Bên tai cảm thấy hơi thở nóng rực, Từ Khởi trán tràn đầy hắc tuyến, nam nhân này...

      đến kì động dục, nên tìm người giống mà động dục.” Tức giận ra hai từ động dục, Từ Khởi người làm sao có thể có hai mặt, hơn nữa khác biệt còn lớn như vậy chứ.

      phải đến Hắc thị tìm về quân hỏa của sao, như thế nào cũng chưa có động tĩnh.”

      Từ Khởi nhìn chằm chằm Lãnh Ngạo Phong , đến Hắc thị mục đích chân chính là tìm quân hỏa bị lấy cắp, mà hình như lo lắng gì. Lãnh Ngạo Phong lại miễn cưỡng dựa vào vách tường, đảo mắt quét nhìn Từ Khởi, lập tức cười, cười đến kinh diễm vô cùng, tà khí mị.

      Quả nhiên là nghiệt, khó trách đều được coi trọng. Từ Khởi nhìn Lãnh Ngạo Phong thầm nghĩ cười quả thực là lực sát thương rất lớn. Lãnh Ngạo Phong nhún vai, học chiêu bài giọng điệu Từ Khởi thản nhiên :

      “Quân hỏa trong tay Triệu Cường đó.”

      Buổi sáng Bạch Hổ cũng điều tra ra, là tội phạm truy nã thế giới tứ danh Triệu Cường. nghĩ tới thế giới chính là khéo như vậy, đến Hắc thị liền gặp con , con của chuyện xem như dám hưởng lợi cửa ngầm.

      Nghe vậy, Từ Khởi nhíu mày, quân hỏa ở trong tay Triệu Cường? Cho nên bon họ ngay từ đầu chỉ châm chọc con trai Triệu Cường, ngay từ đầu tính buông tha Triệu Kị. Dựa vào tường, mệt mỏi, thế nhưng lại đứng nhìn trò hay làm cho công vì làm việc. so với còn vô sỉ hơn.

      “Hừ, đàn ông vô sỉ. Vậy tính làm như thế nào?” Từ Khởi hung hăng hướng Lãnh Ngạo Phong khách sáo mới chậm rãi ra tiếng hỏi.

      “Băng vốn ban đầu có thể hay quá mức tiện nghi cho .” Lãnh Ngạo Phong đảo mắt nhìn Từ Khởi, tay xoa cằm, tà tà .

      Ngạch, Từ Khởi hơi chút sửng sốt, con ngươi ảm đạm lập tức ngừng lóe sáng, nhìn Lãnh Ngạo Phong hỏi:

      “Như thế nào?”

      Nghe Từ Khởi hỏi, Lãnh Ngạo Phong tà ác cười:“ phải tìm chúng ta sao. cần tìm, chúng ta chính mình đưa đến cửa.” Cho đời khó quên.

      , chúng ta đánh lén?” Nhìn khóe miệng tà ác của Lãnh Ngạo Phong, Từ Khởi chần chờ hỏi.

      “Thông minh, đủ can đảm làm cửa ngầm hổn loạn, đương nhiên cấp cho phần đáp lễ, như thế nào, dám ?” Lãnh Ngạo Phong tán thưởng nhìn Từ Khởi, theo sau hỏi.

      Từ Khởi mi điều, đối với dùng phép khích tướng?

      .” nhìn khích tướng Từ Khởi giản điệu hai chữ. Muốn từ người tìm lợi? có cửa đâu.

      “A.”

      tiếng cười khẽ phát ra nhìn chằm chằm Từ Khởi gương mặt lạnh nhạt. Lãnh Ngạo Phong cười khẽ lắc đầu, muốn từ người chiếm tiện nghi, đúng là dễ dàng.

      “Chuyện lúc trước xóa bỏ.”

      “Thành giao.”

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28: Bắt giữ con mồi.

      Đêm tối dần dần tiến đến ở mỗi nơi Hắc thị.

      Hai bóng người, đen trắng theo góc tối ám hạn ra, giống như hung mãnh cuồng ngạo tới mãnh liệt. Từ Khởi đầu tiên lưng sát vào vách tường, con ngươi ảm đạm đánh giá biệt thự phía đối diện.

      “Này, chúng ta đến đánh cuộc.” thanh trầm thấp từ tính ở bên tai Từ Khởi vang lên,

      Lãnh Ngạo Phong cũng nhìn chằm chằm biệt thự đối diện, lại đối với bên cạnh Từ Khởi . Đánh đố, đảo mắt nhìn sườn mặt tuyệt đẹp của Lãnh Ngạo Phong, Từ Khởi lên chút hứng thú:

      “Như thế nào?”

      “Hai chúng ta, ai ra chiêu càng nhiều, người đó liền thắng.”

      Khóe miệng nhất câu, Lãnh Ngạo Phong trực tiếp ra tiêu đề. đôi con ngươi tràn đầy hưng trí nhìn chằm chằm Từ Khởi. Từ Khởi thân thủ rất mạnh, ở thành Phố A cùng giao thủ. Ngay lúc đó người có thương tích, mà cũng ra hết sức. rất ngạc nhiên, thực lực chân chính như thế nào.

      Nhìn Lãnh Ngạo Phong vẻ mặt tràn đầy hưng trí, Từ Khởi khóe miệng đốn câu, sảng khoái :

      “Có thưởng?” Nếu là công, thực có lỗi, rảnh.

      Nghe được Từ Khởi chút nào giống như trả lời, Lãnh Ngạo Phong bất đắc dĩ cười khẽ, này.

      “Nếu em thắng, tôi bảo đảm cuộc sống bình yên sau này của em. Còn nếu như tôi thắng, ba tháng, em làm việc cho tôi ba tháng.” Nhìn chằm chằm đôi mắt của , Lãnh Ngạo Phong thẳng ra mục đích .

      Ngạch, điều kiện này thực mê người. thể nghi ngờ Lãnh Ngạo Phong cấp Từ Khởi đem tiền ra đặt cược dụ hoặc. Có cam đoan, Từ Khởi tin tưởng cuộc sống về sau của tuyệt đối yên tĩnh bình thản. cho tới nay đều hướng tới cuộc sống bình thản có phiền toái.

      Chẳng qua ba tháng làm việc cho ? Trời biết bao nhiêuphiền toái. Bất quá cả đời bình yên giống như thực sai. Hơn nữa cho tới nay đều đối chính mình thân thủ rất tin tưởng. tin tưởng chính mình tuyệt đối thắng .

      “Hừ..”

      Nhìn vẻ mặt do dự rối rắm của , con ngươi Lãnh Ngạo Phong lên chút giảo hoạt chợt lóe qua. Nếu Từ Khởi ngẩng đầu tuyệt đối phát Lãnh Ngạo Phong khác thường, mà cũng nhớ lại, Lãnh Ngạo Phong tuyệt đối là hồ ly trong hồ ly, tin ? Còn lâu.

      “Được, lời phải giữ lời.”

      Trải qua trấn tĩnh tự hỏi, Từ Khởi cuối cùng lựa chọn tham gia. Thắng, cả đời cũng cần sầu, cần sợ phiền toái tìm , bởi vì có để dựa vào. Thua, cũng vội vàng, phải ba tháng sao? Nhanh thôi mà thoắt cái vượt qua. Chơi chơi.

      Lấy được đáp án mình muốn, Lãnh Ngạo Phong quỷ dị cười:

      “Nếu đâu có , như vậy bắt đầu bắt giữ con mồi .”

      Nghe vậy, Từ Khởi lạnh nhạt ánh mắt nồng đậm ánh sáng quỷ dị. Trong người biết khi nào lấy ra bao tay màu đen ở trước mặt Lãnh Ngạo Phong trật tự mang vào.

      Lãnh Ngạo Phong nhìn Từ Khởi mang theo bao tay, con ngươi hắc trạch lên chút lượng. Nắm tay Từ Khởi, đụng vào bề mặt da bên ngoài, tia cảm giác lạnh băng truyền vào trong tay. Nhìn bao tay da đen bóng loáng, Lãnh Ngạo Phong nghi hoặc hỏi:

      “Này.. đây là da gì?” sờ da bên ngoài, giống da bình thường, hoa văn rất kỳ quái, mà độ cứng cỏi rất tốt. Đây là cái bao tay rất tốt.

      Liếc Lãnh Ngạo Phong cái, Từ Khởi thu hồi tay , lạnh nhạt :“ Da xà*.”

      ( Da xà*: da làm từ da rắn hoặc da con mãng xà, rắn và mãng xà khác nhau.)

      Da xà? giống, nhìn Từ Khởi bộ dạng muốn nhiều lời Lãnh Ngạo Phong cũng hỏi nhiều. Lập tức khóe miệng triển lãm chút mùi máu tươi, nhìn biệt thự đối diện, đối với Từ Khởi :

      “Bắt đầu.”

      Dứt lời, hai bóng người nháy mắt rời , đen trắng, tả hữu, vô cùng ăn ý hướng về hai bên tường vây biệt thự tường nhảy lên. Hai bóng dáng thân thủ vô cùng nhanh nhẹn, hai chân bám tường, thủ lực chống đỡ, xoay người , nháy mắt vượt qua bước tường cao bốn thước.

      ( 1 thước bên TQ là 30cm, 4 thước là 120cm)

      Chân chạm đất, hai người nhanh chóng che dấu bóng dáng. Mỗi phút, mỗi động tác đều rất gọn gàng dứt khoát.

      Từ Khởi nhanh chóng đánh giá bốn phía, bốn phía mỗi góc đều gắn camera theo dõi, Cách đó xa Lãnh Ngạo Phong đánh cái thủ thế. Từ Khởi nhấc ống quần, đem mạch nhiễu loạn quấy nhiễu nho màu đen lấy ra. Chớp thời cơ, chỉ thấy người lại thêm người nháy mắt xa hơn thước. Trong tay vừa lật, sợi chỉ bạc tinh tế xuất , nắm đầu câu chỉ bạc, thân thủ chuẩn xác bay lên, chỉ bạc nháy mắt bám vào thân cây cao cách đó xa.

      Đem ròng rọc vòng quanh chỉ bạc theo, bám ở ngọn cây cao. Từ Khởi thân thủ chuyển động, đạo thanh sàn sạt vang lên, nháy mắt liền khôi phục bình tĩnh. Tất cả quá trình chưa đến 15 phút.

      Cấp Lãnh Ngạo Phong ra kí hiệu OK, Từ Khởi thủ lệ bóng dáng thoát ra, đánh đố tại hính thức bắt đầu. Nhìn bóng dáng Từ Khởi, Lãnh Ngạo Phong nhàng cười, cũng nhanh chóng ra.

      Từ Khởi xoay thắt lưng, con ngươi ảm đạm bén nhọn tìm kiếm bốn phía. Quan sát cách đó xa chỉ có người đứng gác, khóe miệng nhất thời gợi lên độ cong nguy hiểm. Thân hình cực nhanh, tiếng động vô sắc len lén tiến lên, hơi thở biểu lộ tia gì, tới gần phiá sau. Từ Khởi tay phải vừa lật, mảnh lưỡi dao rất xuất ở tay .

      Tay trái giống như rắn từ thắt lưng lên yết hầu, chuẩn xác kẹp lấy yết hầu phát ra thanh. Lệ quang chợt lóe, lưỡi dao tinh tế ở yết hầu xẹt qua, đường rất , máu tươi xuất cổ. Thân thủ nắm chặt thân hình người đàn ông, Từ Khởi nhanh chóng đem kéo vào bụi cỏ.

      Quay đầu nhìn cách đó xa, Lãnh Ngạo Phong tay nắm yết hầu người đàn ông khác. Tay kia hung hăng hướng đem đầu giữ chặt xoay cái “Rắc rắc…” xương cốt vỡ vụn. Nháy mắt từ giã cõi đời.

      Từ Khởi nhíu mày nhìn Lãnh Ngạo Phong, ra tay chính là tàn nhẫn dị thường. Cái người đàn ông kia xương cốt tuyệt đối chỉ đơn giản là gãy cổ. Nhìn theo hướng Lãnh Ngạo Phong, người đàn ông kia ít nhất đầu và thắt lưng xương đều dập nát, chậc chậc, quả nhiên là nam nhân cường thế.

      Lãnh Ngạo Phong giương mắt liền thấy Từ Khởi ở cách đó xa theo dõi . Khóe miệng cười, đối với Từ Khởi vươn hai ngón tay.

      Từ Khởi sắc mặt nhất thời biến đổi, đối với Lãnh Ngạo Phong tiếng động hừ lạnh tiếng, giống như có chuyện gì xoay người tiếp tục bắt giữ con mồi khác. Lãnh Ngạo Phong hai giơ hai ngón tay cho , bắt giữ hai con mồi, cách khác so với thiếu .

      Mới chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, ai thắng ai thua còn biết. Nhìn Từ Khởi cũng quay đầu lại xoay người, Lãnh Ngạo Phong tà ý cười, cũng để ý xoay người, người thắng nhất định .

      Đêm tối càng thêm thâm trầm, cơn mưa máu đỏ tươi chậm rãi bao phủ toàn bộ biệt thự. Hai người như đến từ địa ngục ác ma, tối nay bắt đầu tiến hành hồi tiếng động vô sắc mạo hiểm.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 29: Lại bị cường hôn.

      Đêm tối càng thêm thâm trầm, toàn bộ khí biệt thự tầng u ám quỷ dị, cái chết bắt đầu tiếp cận mỗi người bên trong.

      Người thứ chín, giải quyết xong gã, Từ Khởi trong lòng tính toán. Đảo mắt nhìn hoa viên bốn phía, nơi này lớn trở nên hề tồn tại người, trầm nặng nề. Hoạt động chút xương cốt, sảng khoái, Từ Khởi thoải mái than . lâu chưa thử qua hoạt động như này, hẳn ba năm .

      Từ Khởi khóe miệng gợi lên chút độ cong tự giễu, cho dù qua ba năm, vẫn là thị huyết như lạc thú, xem mạng người như chuyện vặt. A, đây là phải ác ma trong mắt mọi người sao? Cái gọi là kẻ giết người táng tận lương tâm?
      Đột nhiên bàn tay to che ánh mắt Từ Khởi, tay kia để lên eo của , đem cả người sáp vào trong lòng.

      “Này, ở nơi này thất thần nhưng là sai lầm cực lớn nha.”

      Thanh trầm thấp từ tính gần sát bên tai Từ Khởi. Lãnh Ngạo Phong cúi đầu nhìn Từ Khởi trong lòng, trong nháy mắt, cảm thấy trong mắt cảm xúc lên nỗi độc tan thương. Hình như điều này phù hợp với .

      Thân hình rất chấn động, Từ Khởi thân thủ xoa che dấu nàng ánh mắt mặt thủ, người này...

      “Con mồi của tôi 11 người, nếu em cố gắng, em thua.”

      Buông Từ Khởi ra, Lãnh Ngạo Phong nhìn chằm chằm Từ Khởi. Bởi vì mà đen mặt.
      Tức giận hừ lạnh tiếng, Từ Khởi trắng mắt liếc Lãnh Ngạo Phong cái:

      “Chưa tới cuối cùng, ai thắng ai thua còn biết.” Mới nhiều hơn hai người, đây là ý gì.

      Lãnh Ngạo Phong cười nhún vai có trả lời, như vậy mới là Từ Khởi.

      “Bên ngoài con mồi còn, kế tiếp cần phải xâm nhập .” Lãnh Ngạo Phong quét mắt nhìn khuôn viên chung quanh yên tĩnh, sau đó đối với Từ Khởi .

      Nghe Lãnh Ngạo Phong , Từ Khởi ngẩng đầu nhìn hướng trung tâm biệt thự. tại là đêm khuya, trong biệt thự mảnh tối đen, ngẫu nhiên thấy cửa sổ phản xạ ra ánh sáng, hẳn là người tuần tra.

      nhàng gật đầu, Từ Khởi con ngươi rời biệt thự, lạnh nhạt :

      “Khoảng cách hệ thống theo dõi khôi phục bình thường còn hơn 8 phút, cách khác chúng ta thời gian còn 8 phút.”

      “8 phút sao? Đủ.” Lãnh Ngạo Phong nghe đáp tiếng.

      Quả đủ, 8 phút đối bọn họ hai người mà , chỉ nhiều ít.

      Giống nhau kế hoạch hoàn hảo, hai người phi thường ăn ý hướng về hướng biệt thự mà . Hai bóng người đen trắng ở đêm tối rất nhanh xuyên qua, Lãnh Ngạo Phong cùng Từ Khởi hai người vọt đến vách tường dưới biệt thự. Nhìn nhau liếc mắt cái, Từ Khởi trước hết xoay người hướng lầu hai ban công mà , chân trái bám vào vách tường, nháy mắt hai tay nắm lên tường thả ra chỉ bạc. Kiến trúc lầu hai là dạng tường kép, khoảng cách góc cao, ít nhất cũng cao 2m4.

      Toàn bộ thân hình Từ Khởi dán tại vách tường, mỗi mộtđộng tác đều phải rất , nếu có chút tia động tĩnh dễ dàng kinh động người trong biệt thự. Đột nhiên Từ Khởi cảm thấy dưới chân nhất khinh, cúi đầu nhìn phía dưới Lãnh Ngạo Phong biết khi nào dùng bả vai đỡ chân . Lãnh Ngạo Phong đối với Từ Khởi đánh cái thủ thế, nháy mắt Từ Khởi liền hiểu được ý tứ của .

      Cũng thêm nữa, Từ Khởi khách khí dẫm lên vai Lãnh Ngạo Phong, mượn lực nhảy lên , thân thủ nhanh chóng nắm chặt lan can ban công, toàn bộ thân thể lưu loát vượt qua tiến vào ban công. Xoay người cúi đầu nhìn Lãnh Ngạo Phong ở phía dưới, chỉ thấy hướng lui về phía sau hai bước, thân màu đen giống như đêm tối báo tử hết sức căng thẳng, thân hình mạnh mẽ nhảy lên, nương ngoại lực đặt lên vách tường.

      Từ Khởi đúng thời cơ phen vươn bàn tay mềm, cùng Lãnh Ngạo Phong bàn tay to nắm chặt, hai người cái dùng sức lôi kéo, cái mượn lực nhảy lên, Lãnh Ngạo Phong nháy mắt liền xoay người trèo lên ban công. thể , hai người hợp tác ăn ý phi thường.

      Hai người liếc nhau, chỉ biết kế tiếp nên làm như thế nào. Từ Khởi lấy ra chỉ bạc cửa sổ thủy tinh đùa nghịch, cần ba giây“Cạch” tiếng rất vang lên, cửa sổ thủy tinh tiếng động vô sắc mở ra rơi xuống đất. Hai bóng người nhanh chóng tiến vào trong đêm tối.

      Xung quanh mảnh tối đen, Từ Khởi đánh giá bốn phía, bốn phía hắc ám trông bất đồng so với biệt thự bên ngoài nhìn như bình thường còn bên trong tương đối hoa lệ, bài trí gia cụ đều thực quý hiếm. tội phạm truy nã có tiền nhiều như vậy? Còn tại quốc gia như vậy có tiền? cần nghĩ cũng biết là tiền phi pháp, bất quá Từ Khởi có cảm giác gì, bởi vì cách vách lại mua bán phi pháp.

      “Cộp…cộp…” Thanh đột nhiên truyền đến, Từ Khởi cùng Lãnh Ngạo Phong đồng thời nhìn nhau. Lãnh Ngạo Phong tay nắm lấy Từ Khởi kéo vào trong lòng, rất nhanh hướng lăn vòng, nháy mắt giấu ở dưới ghế sô pha.

      Nằm trong lòng Lãnh Ngạo Phong Từ Khởi mặt im lặng, cũng có đẩy Lãnh Ngạo Phong ra, mà là trầm tĩnh chờ đợi thanh từ xa đến gần.

      “Ta cũng biết ngươi như thế nào luôn nghi thần nghi quỷ .” giọng nam vang lên, hai bóng dáng ở lối vào đại sảnh dần dần đến gần. Hai gã đàn ông mặc tây trang giống nhau, cầm trong tay cái đèn pin, xem ra là bảo tiêu.

      “Ta có nghe được thanh , giống như chính là ở đại sảnh truyền đến .” gã khác nhìn người cùng tin chính mình, tăng mạnh lượng .

      “Hừ, ngươi lớn tiếng như vậy ầm ỹ đến đại thiếu gia.” Gã lập tức che lại miệng bạn. Mẹ nó, tại nhưng là có khi có bom nha. Tựa hồ cũng nghĩ tới cái gì, gã lập tức yên tĩnh, ý bảo người bên cạnh bắt tay, thấp giọng :

      “Đại thiếu gia? Ta nghĩ nên sửa kêu đại tiểu thư .”

      “Ha ha, cái này gọi là báo ứng. tại chỉ có thể sửa cho người khác thao.” Nghe được đồng bạn , gã vui sướng khi người gặp họa.

      Này đại thiếu gia chính là cầm thú, nhìn nam nữ đều phải thưởng, thân là bảo tiêu mỗi ngày đều lo lắng chính mình miếng ăn khó giữ được. tại tốt lắm, có người thay trời hành đạo.

      “Chậc chậc, muốn nhìn xem nhanh nhẹn dũng mãnh kia, cũng dám đem phái nam của đàn ông cấp phế . cường đại nha.”

      “Chậc, cái loại người tùy thời định đoạt vận mệnh người khác, ngươi quả muốn gặp?.

      Thực bi ai cho người đàn ông nào cưới ta, nếu cái tốt, nửa đêm liền bị vợ mình đưa tiễn cũng nên. Ngạch, nhiều bi kịch nha, để ta lại bên người, quả thực so với bom hẹn giờ còn khủng bố hơn.”

      Nghe hai người chuyện, Từ Khởi cảm thấy người ôm thân mình nhàng chấn động, con ngươi ảm đạm lên tia tức giận. nhưng lại cười , khuôn mặt bình thường tiếng động vô sắc giơ lên chút cười gian, ngón tay mảnh khảnh ngón tay xuống dùng sức nhất kháp*.

      *nhất kháp: thúc vào chỗ…( mọi người tự nghĩ nha :))))))

      Phía sau thân hình đột nhiên chấn động, bởi vậy nhận ra, Từ Khởi dùng bao nhiêu lực. Lãnh Ngạo Phong con ngươi trầm xuống, thế nhưng kháp , mà chết tiệt còn dùng lực mạnh như vậy. Con ngươi hắc trạch đột nhiên lên chút gian ý, hai tay ôm Từ Khởi dùng sức, đem khuôn mặt Từ Khởi đến gần, nháy mắt nhanh như chớp tìm được đôi môi đỏ mọng vẫn làm cho nghiện. thực ra, từ lần đầu tiên hôn lên phiến môi này, liền lưu luyến quên , nhất kháp đổi hôn, đáng giá.

      Từ Khởi nhìn chằm chằm Lãnh Ngạo Phong lại lần nữa đánh lén , đôi con ngươi ảm đạm tràn đầy lửa giận. Chết tiệt, luôn trong thời kì động dục, bất động liền đánh lén , như thế nào mua cái “mẫu cẩu” trực tiếp dùng sức mạnh .

      là hổn đản .
      Last edited: 27/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :