1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo - Thiên Thượng Lam Cẩn (110C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Bao Vây Chặn Đánh



      thanh chói tai của bánh xe ma sát lên mặt đường, đường phố yên tĩnh này vào ban đêm dường như càng thêm vang dội!


      Mấy chiếc xe phía sau đều có ý định phối hợp, ngăn cản những người truy kích!


      Tiếng súng vang lên ở đầu đường, nhưng cũng đủ để thu hút chú ý của Lam Duê và Lăng Ngạo!


      Lam Duê thể bội phục lá gan của Andrew, lại dám động thủ chính địa bàn của mình. Nhất định là cho rằng bọn họ dám động đến !


      A, được, rất tốt!


      Đôi mắt lạnh tanh của Lăng Ngạo chăm chú quan sát Lam Duê. hiểu ý , tựa như cũng hiểu hàm ý của ! khôn ngoan và thủ đoạn của , những năm gần đây được mở mang tầm mắt mấy lần. Vốn dĩ chỉ cư xử như đối thủ với nhau, nhưng nghĩ đến, càng lúc càng muốn hiểu hơn, ánh mắt ngày càng dứt ra được!


      Người phụ nữ này rất đặc biệt, đây là đạo lý sớm hiểu được!


      Chí ít là người phụ nữ này so với những “bình hoa di động” tầm thường mạnh mẽ hơn rất nhiều!


      “Nhìn tôi như vậy, mặt tôi có gì à?” Vốn là muốn để ý đến ánh mắt suy xét người . Nhưng mà ai bảo lại chút kiêng kỵ, nhìn chằm chằm như thế, làm nhịn được mà mở miệng! hiểu, mặt có gì sao? Bên ngoài đánh nhau sục sôi ngất trời, ngược lại chút phản ứng cũng có!


      "Xem chút mà thôi!" xong, liền đánh tầm mắt sang nơi khác!


      Thái độ như vậy, khiến Lam Duê có chút nghĩ ra! Đây là ý gì? Xem chút? Cách này đúng là kỳ lạ!


      "Thủ lĩnh, trước mặt bị chặn!" chuyện, tài xế chợt mở miệng!


      Hai người nhìn nhau, đồng thời nhìn về phía trước, quả nhiên, trước mặt có vài chiếc xe hơi màu đen nhanh chóng hướng thẳng về phía bọn họ! chỉ vậy, còn có súng liên thanh ngừng bắn quét! Mà đám người phía sau bị kẹt lại, căn bản thể vọt lên kịp lúc!


      Lam Duê thấy thế, tròng mắt đen hơi trầm xuống, xoay người thử lục lọi xe phen. Sau đó, vừa ném khẩu súng tiểu liên cho Lăng Ngạo, vừa nhìn !


      “Tôi là phụ nữ, loại chuyện đẫm máu này đành giao cho rồi! Về phần chạy thoát thân, điểm này tôi tương đối lành nghề!”


      xong, ngón tay nhắn của Lam Duê móc cái, chợt đem tài xế ngồi ở ghế trước ném ra sau: “Với kỹ thuật điều khiển tay lái của , sợ rằng tối nay chúng ta phải ở lại đây gặp Chúa Jesus rồi! Nhìn kỹ, về sau học hỏi chút!”


      Dứt lời, Lam Duê ngồi vững vàng ở vị trí cầm lái!


      Nhấc cần điều khiển, đánh tay lái, tránh đạn, đạp chân ga, tất cả các động tác được thực trong tích tắc. Vốn dĩ bị đột kích ở phía trước khiến xe chạy nhanh có chút khốn đốn, bỗng nhiên tại tốc độ của xe được tăng lên gấp hai lần!


      Tay đánh vô lăng càng thêm dứt khoát, tốc độ từ đầu đến cuối ngừng tăng lên!


      Lăng Ngạo thấy vậy, tay cầm khẩu súng tiểu liên siết chặt lại. Khuôn mặt lạnh nhạt hiếm khi nở nụ cười, lúc này cũng thoáng lên nụ cười nhàn nhạt!


      Tán thưởng, động lòng, tất cả đều bao hàm trong đó!


      người phụ nữ như vậy, sợ rằng rất ít người có thể kháng cự được!


      Người vừa bị ném từ ghế lái ra phía sau, nên lời sờ sờ chóp mũi. Vị Lam đương gia này cũng khỏi quá kiêu ngạo chứ, đây là xe của nhà họ Lăng. Vừa định xem thủ lĩnh tỏ thái độ như thế nào, lại nghĩ rằng khi vừa ngẩng đầu lên liền chứng kiến cảnh tượng ngàn năm hiếm thấy!


      Thủ lĩnh lạnh lùng tàn nhẫn lại cười?


      " cần dây dưa, lập tức rút về!" Quay kiếng xe xuống, nâng mặt đón gió đêm. Lăng Ngạo đưa ra chỉ thị cho đám người phía sau, trong tai vang lên hàng loạt tiếng trả lời.


      Kỹ thuật bắn súng của Lăng Ngạo rất tốt, tốt đến nỗi khiến cho người ta ghen tỵ!


      Ngay cả khi đối mặt với những chiếc xe bay nhanh như tên bắn ở hai bên, vẫn như cũ, có thể phát bắn thủng bánh xe đối phương!


      Sít sao mấy phát, Lăng Ngạo liền mất hứng thú để tiếp tục!


      Kỹ thuật điều khiển tay lái của Lam Duê càng thêm kinh người, có thể dùng hai chữ đáng sợ để hình dung. Thời điểm khiến cho người ta nghĩ là sắp đụng nhau đến nơi, lại linh hoạt đánh vô lăng sang hướng khác!


      Đối diện những chiếc xe ngừng tiếp sát, đến tia suy nghĩ tránh né Lam Duê cũng có, trực tiếp vọt tới trước. Mà so với tâm lý vững vàng cùng điềm tĩnh của , chủ nhân của những chiếc xe phía đối diện có vẻ cực kỳ khủng hoảng, vội vàng đánh tay lái, cẩn thận liền đụng vào chiếc xe bên cạnh!


      Chiếc này nối tiếp chiếc kia, xe lật nghiêng, bình xăng bị rò rỉ!


      Sau khi Lam Duê phóng xe xa, phía sau liền vang lên “ầm” “ầm” tiếng nổ kinh hồn. Ba chiếc xe hơi xa xỉ bị nuốt vào trong màn đêm Italy!


      Rất nhanh, lúc này địa điểm bị nổ tung liền vang lên tiếng còi xe cảnh sát và xe cứu thương, toàn bộ khu vực bị bao vây…..


      Vừa lao ra khỏi vòng vây của mấy chiếc xe, lúc này yên vị ngồi máy bay trở về……….


      "Lão đại, bọn họ chạy!"


      Nathan Andrew khoát khoát tay, căn bản quá để ý! Bọn họ có thể toàn thân mà lui, vốn dĩ nằm trong dự liệu của . Nếu như chuyện này cũng thoát ra được mà , làm sao có thể yên ổn ngồi lên vị trí tại? Sở dĩ làm như vậy, chẳng qua là muốn lưu lại cho bọn họ “ấn tượng đặc biệt” mà thôi!


      Lam Duê, người phụ nữ này Andrew coi trọng, như vậy tuyệt đối buông tay!


      người phụ nữ phi thường như vậy hữu, những người phụ nữ bình thường khác làm sao có thể đập vào mắt?


      **********


      "Kỹ thuật điều khiển tay lái của rất mạnh!" máy bay, Lăng Ngạo nhìn người phụ nữ bên cạnh, nhàn nhạt khen ngợi!


      "A, à, ít nhất là mỗi lần tôi chạy trốn tuyệt đối thành vấn đề!” Lam Duê cũng nửa đùa, dời tầm mắt, !


      "Khụ khụ khụ! Khụ khụ khụ!" Vân Thanh hút thuốc, bởi vì câu này, suýt chút nữa là bị khói làm cho sặc chết! Nhìn Lam Duê tựa như quái vật, người phụ nữ này phải chạy trốn lợi hại, mà ràng là truy kích lợi hại nhất!


      "Vân Thanh, hút thuốc mời ra phía sau!"


      Nhìn thấy khóe mắt Lam Duê hơi nheo lại, Vân Trạch tốt bụng nhắc nhở! Lam chủ gì, chính là cái đó. Cho dù là truy kích lợi hại, nhưng cũng nên kiểm chứng chút, truy kích phải là biến tướng của chạy trốn sao?


      Ra vẻ vô tội nhún vai cái, dập tắt điếu thuốc trong tay, hút nữa, còn chưa được sao?


      " là bác sỹ?" Âu Liêm đẩy gọng kiếng tơ vàng sống mũi cái, tò mò hỏi!


      "Thế nào? Chẳng lẽ tôi còn giả hay sao?" Tức giận trừng mắt liếc cái, mỗi khi có người chất vấn như vậy, Vân Thanh cảm thấy vô cùng bực bội. Thói quen sinh hoạt cùng với diện mạo, hình như chẳng có liên quan gì đến nghề nghiệp của mình cả!


      Gặp bà chằn rồi! Âu Liêm tuyệt nhiên để bụng, sờ sờ chóp mũi, xem ra khu vực này là bãi mìn!


      "Lăng Ngạo, có phải là có lời gì muốn với tôi hay ?"


      Bất đắc dĩ, Lam Duê nhíu mày nhìn về phía , dường như hôm nay luôn thích nhìn chằm chằm, là vì sao?


      Lăng Ngạo , từ từ…..chậm rãi, rốt cuộc vẫn di dời tầm mắt như trước, lại gì, hơi híp mắt lại, hình như rất buồn ngủ!


      là quái dị! Lam Duê đứng dậy tới bên người Vân Trạch, giọng gì đó, tiếp theo liền cùng Vân Trạch rời khỏi khoang máy bay này!


      Cơ hồ là khi Lam Duê vừa rời khỏi vị trí bên cạnh, trong nháy mắt, Lăng Ngạo liền nhạy cảm phát ra. Khi thấy và Vân Trạch chuyện với nhau đáy mắt hơi thoáng qua tia vui. Thời điểm bọn họ vừa rời khỏi, khó chịu nơi đáy mắt khuếch tán ra khắp gương mặt tuấn!


      Cả khuôn mặt chỉ có thể dùng bốn từ, tối tăm lạnh lẽo để hình dung!


      Vân Thanh vô tình nhìn thấy cảnh này, mi mắt khẽ rũ xuống, thoáng nhoẻn miệng cười. A, có hy vọng, than ôi! Xem ra trong khoảng thời gian này cần đâu cả, ở bên cạnh chủ nhân của mình tương đối tốt!


      Bất thình lình, thân hình cao lớn của Lăng Ngạo chợt đứng lên, để ý đến ánh mắt ngờ vực vủa Âu Liêm và Ngự Phong, thẳng mạch ra ngoài!


      Mục tiêu…..là nơi Lam Duê vừa biến mất………….
      Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Trò Chơi



      "Chuyện này nhất định phải làm tốt! Vân Trạch, tôi tin !"


      Lăng Ngạo mới vừa tới gần nơi này, liền nghe thấy mấy chữ cuối cùng phát ra từ miệng Lam Duê!


      Vân Trạch, tôi tin !


      Tức , gương mặt vốn dĩ đông lạnh như băng đá, ngay lập lức đen kịt!


      "Lăng thủ lĩnh rất thích đứng góc tường nghe ngóng người khác?" Hầu như là khi vừa tiến đến gần, trong tích tắc, Vân Trạch liền lịch xuất ngay trước mặt , trong tay nắm lấy khẩu súng lục màu đen, mang mặt nụ cười ôn hòa ấm áp!


      Đây là lần thứ hai có người dùng súng chỉ vào đầu !


      Lần đầu tiên là Lam Duê, lần thứ hai cũng là vì !


      Lạnh lùng quét mắt nhìn cái, Lăng Ngạo cũng để ý tới khẩu súng chỉa vào mình, trực tiếp về phía bên người Lam Duê, mãn nguyện dựa vào!


      Lam Duê nhíu mày nhìn về phía vị khách mời mà đến này, khẽ phất tay, Vân Trạch lập tức thu hồi súng, kính cẩn rời khỏi nơi đây!


      "Tìm tôi có việc?" loại tư thế đứng dựa vào lâu, khó tránh khỏi có chút mệt mỏi, Lam Duê liền đổi sang tư thế khác. Dáng vẻ tùy ý, chẳng có điểm nào là ổn!


      Đây đại khái là lần đầu tiên đối mặt cách nghiêm túc, người ngừng tỏa ra khí lạnh, tuyệt đối phải là sợ phụ nữ!


      Bất quá, điều này cũng khó trách, dù sao Lam Duê phải là người tốt lành gì để chọc vào. Nhưng bản thân cả hai đều là đế vương, há lại e ngại lẫn nhau!


      Tròng mắt đen của Lăng Ngạo ngừng đảo qua đảo lại, hình như rối rắm cái gì! Nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, nhìn về phía Lam Duê, dường như ánh mắt có chút khác thường.


      Thường xuyên tiếp xúc với đủ các loại người mang nhiều chiếc mặt nạ khác nhau, dĩ nhiên Lam Duê nhìn người rất chuẩn xác! Tuy nhiên vào thời điểm đối mặt với Lăng Ngạo, lại phát , người này và đều là loại người, giấu giếm tâm tư rất sâu, khiến người ta thể nào đoán ra được.


      "Lam Duê!" thanh trầm thấp nhưng cũng đầy từ tính phát ra từ khóe môi , hơi vang vọng trong gian hẹp của khoang máy bay! Dáng vẻ tựa như vừa hạ quyết tâm làm chuyện gì đó. Ánh mắt Lăng Ngạo vốn dĩ còn mơ hồ, vào lúc này cũng trở nên kiên định: "Tôi có chút thích em rồi!" (QA: *tỏ tình, bớ người ta*)


      Làm đế vương nhiều năm, quyết đoán sát phạt, khi quyết định chuyện gì, cũng cho phép có chút do dự! Dường như thấu hiểu được trái tim mình, ràng dứt khoát, dài dòng dây dưa, thẳng thắn cho đối phương biết.


      Làm như vậy, đương nhiên cũng là vì để lấy được đáp trả của đối phương!


      Lam Duê gặp qua rất nhiều loại người tai to mặt lớn, xông pha trong mưa bom lửa đạn biết bao nhiêu lần. Huống chi còn đứng đỉnh thế giới, chỉ cần cái phất tay là có thể quyết định sống chết của người khác, thậm chí….


      Được rồi, dù là như vậy, cũng tránh khỏi việc nghe được câu này mà sững sờ!


      "Khụ khụ khụ!" Vuốt cổ họng bị chính mình làm sặc, ràng cho thấy, Lam Duê tựa như vừa mới từ trong cú sốc lấy lại tinh thần!


      Thử nghĩ chút, người là đối thủ sống mái với mình suốt nhiều năm, bất thình lình ở địa điểm thích hợp thế này, lại ra lời phải lúc, ai có thể phản ứng kịp!


      "Lăng thủ lĩnh là biết đùa!” Lam Duê vừa lấy lại bình tĩnh, tầm mắt hơi hạ xuống ,khóe môi giương lên nụ cười xa lạ!


      "Lăng Ngạo!" Hàng chân mày rậm nhíu lại, Lăng Ngạo vui mím môi ! tại rất thích gọi mình như vậy. Trước kia sao, còn bây giờ, gọi thế này khiến cảm thấy hai người bọn họ như đấu đá lẫn nhau!


      Lam Duê ngờ vực nhíu mày, đứng thẳng người, lúc ngang qua bên cạnh , lạnh nhạt : “Lời mới vừa rồi, coi như tôi chưa nghe thấy. Lăng thủ lĩnh nên quay về nghỉ ngơi chút cho tỉnh táo !”


      "Tôi rất tỉnh táo!" Giữ chặt lấy cổ tay của Lam Duê muốn rời khỏi, nét mặt của Lăng Ngạo bỗng trở nên nghiêm túc khó thành lời! Từ trước đến nay làm việc cực kỳ cẩn thận, khi đưa ra quyết định, chắc chắn có tính toán kỹ càng!


      Lam Duê quay đầu nhìn về phía , nụ cười mặt sớm tắt, cổ tay bị nắm, cũng bày ra bất kỳ biểu gì. Nhìn trực diện vào khuôn mặt tuấn mỹ của , nhưng tiếc thay lại là người đàn ông tàn nhẫn lạnh lùng. Khóe miệng bất chợt nâng lên nụ cười nhàn nhạt: " khi như vậy, Lăng Ngạo, phải hiểu , nếu tôi đón nhận, tuyệt đối cho phép có phản bội! Nếu như để tôi biết bên cạnh còn có người phụ nữ khác, vậy cũng đừng trách tôi trở mặt vô tình!!”


      Nếu như đây chỉ là trò chơi giữa những người đứng đầu với nhau, thực tế, cũng có người tán gẫu, ngại cùng vui đùa chút!


      Nhưng mà, cho dù chỉ là chơi đùa, khi là người của , tuyệt đối cho phép phản bội mình!


      "Tốt!" chút nào do dự, Lăng Ngạo rất dứt khoát đồng ý cái điều kiện kia! Dù sao nữa, thế giới này, chỉ có Lam Duê mà thôi. Ít nhất là tại rất thích người phụ nữ trước mặt. Mặc dù chưa đến mức chết cũng từ, nhưng lại vô cùng thích!


      cùng là loại người, khi đồng ý chuyện gì, trong khoảng thời gian đó, nếu như đối phương dám phản bội lại mình, như vậy, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!


      " như vậy, chuyện này rất tốt!" Gật đầu cái, có lẽ đây là quyết định đối với nhà họ Lam, lợi mà vô hại! Ha ha ha!


      Thấy khóe môi chợt nâng lên nụ cười mê hoặc lòng người, gương mặt nguội lạnh của Lăng Ngạo thoáng qua nụ cười thản nhiên: “Em bây giờ là người của tôi, phải tôi nên được hưởng chút quyền lợi sao?”


      Dứt lời, chợt cúi đầu, cứng rắn hôn lên làn môi đào mê người!


      Lam Duê chỉ hơi sửng sốt chút, sau đó mi mắt khẽ khép lại, nghiêm túc hưởng thụ nụ hôn này. . . . . .


      Thời điểm bọn họ trở lại trước mặt của mọi người lần nữa, nét mặt cả hai đều cực kỳ tự nhiên, căn bản là nhìn ra bất kỳ sơ hở nào!


      Nhưng rất nhanh sau đó, biểu của đám người kia tựa như vừa mới phát ra vùng đất mới, trợn to hai mắt, dám tin nhìn chủ nhân của bọn họ!


      Được rồi, ngủ ra có gì đáng ! Nhưng tại sao Lam đương gia lại ngủ tự nhiên như vậy? coi như là ngủ tự nhiên nữa, thế nào lại tựa đầu vào vai Lăng thủ lĩnh? dựa vào chớ, vì sao Lăng thủ lĩnh lại nghiêm mặt ôm người trong ngực?


      Đám người bọn họ chau mặt nhìn nhau, có lẽ là trong khoảng thời gian này khá mệt mỏi, cho nên bị xuất ảo giác!


      Ngay sau đó, điện thoại của Vân Trạch vang lên. Nhạy cảm nhận được ánh mắt bén nhọn của Lăng Ngạo phóng tới mình, Vân Trạch mặt đổi sắc, mở điện thoại ra, đến nơi khác nghe máy!


      Điện thoại mới vừa tắt, nét mặt Vân Trạch có chút khó coi đến bên cạnh Lam Duê ngủ say!


      "Lam chủ!"


      Chỉ mới vừa nhàng gọi, vốn dĩ Lam Duê cũng ngủ quen, liền nhanh chóng mở mắt! Đối với tình huống mình vùi trong ngực Lăng Ngạo, chỉ hơi sửng sốt chút, ngay sao đó liền phản ứng kịp! Nét mặt thản nhiên ngồi dậy, nhìn sang Vân Trạch!


      Vân Trạch hiểu nhất thói quen của , nếu như có chuyện gì quan trọng, tuyệt đối nhằm vào lúc nghỉ ngơi mà quấy rầy!


      Vân Trạch đến gần bên tai, thầm mấy câu, lập tức, gương mặt vốn còn uể oải của Lam Duê chợt trở nên rất khó coi!


      Đôi mắt nguy hiểm khép lại, gân xanh trán nổi lên, ràng là nổi giận !


      Đối với động tác thân mật vừa rồi giữa Vân Trạch và Lam Duê, Lăng Ngạo ở bên hậm hực nheo mắt lại, nhưng cũng đưa ra bất kỳ hành động nào!


      Đây là lần đầu tiên Lam Duê tức giận như thế, ít nhất là lần đầu tiên Lăng Ngạo chứng kiến! Sau nhiều năm đối đầu, cho dù có ai như thế nào, từ trước đến nay vẫn giữ nụ cười vô cảm, nhìn ra được chút tâm tình!


      Nhưng mà biểu cảm lần này biến hóa ràng như vậy, quả khiến Lăng Ngạo hết sức bất ngờ!


      Dù sao tại Vân Trạch vẫn là người của , có quyền ngăn cản!


      Nhưng chính mắt nhìn thấy sắc mặt khác thường, khó coi của Lam Duê, Lăng Ngạo thoáng chút ngạc nhiên. Rốt cuộc là chuyện gì lại khiến Lam đương gia rất ít khi thu hồi nét mặt tươi cười, lại nhanh chóng biến sắc như vậy?


      "Lập tức thay đổi phương hướng, tôi muốn nhanh chóng trở về Las Vegas!"
      Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Lam Duê Tức Giận



      Triệt bị thương trong khi làm nhiệm vụ!


      Đây là tin tức Lam Duê vừa nhận được!


      Đợi đến khi Lam Duê vừa về đến Las Vegas, phần lớn mọi người nhà họ Lam chạy tới bệnh viện!


      Vân Thanh cần Lam Duê mở miệng, liền nhanh chóng tiến lên hỏi thăm tình trạng. Sau đó lập tức thay đổi trang phục, vội vã chạy vào phòng giải phẫu!


      Thân là người lãnh đạo trực tiếp của Lam Triệt tại, Sĩ quan Jess, bây giờ khắp đầu toát đầy mồ hôi lạnh! Trong lòng cồn cào lo lắng! Chờ đến thời điểm nhìn thấy Lam đương gia, toàn thân chỉ có thể dùng đến hai từ cứng ngắc để hình dung!


      "Lam đương gia. . . . . . . "


      "Ơ, Jess Sĩ quan, là khéo!" Cười lạnh, sau khi Lam Duê liếc ta cái, liền về phía Lão Thái Gia nhà họ Lam!


      Gương mặt trắng bệch của ngài Jess đanh lại, đứng sang bên, chuyện này xong rồi!


      "Ông nội!" Lam Duê tới bên cạnh ông, khẽ gọi!


      Lam Kính ngẩng đầu nhìn cái, rũ mắt xuống : "Về sau, cần để cho Tiểu Triệt làm loại chuyện như vầy nữa!”


      "Con hiểu!"


      Lam Duê gật đầu, gặp chuyện như vậy, làm sao lại yên tâm để cho mình tiếp tục!


      chờ đợi luôn mang đến cảm giác lo lắng!


      Ước chừng hai giờ sau, ánh đèn phòng giải phẫu chợt tắt! Vân Thanh có chút mệt mỏi từ bên trong ra, thấy tất cả mọi người khẩn trương nhìn mình, liền cười : " có gì nghiêm trọng, chỉ là, trong khoảng thời gian này cần phải nằm ở giường rồi!”


      Nghe được có việc gì, rốt cuộc Lam Duê cũng yên lòng!


      Ở đây có nhiều người trông nom như vậy, cũng cần thiết ở lại!


      "Vân Trạch!"


      " tra ra, hơn nữa người cũng bắt được!" Lam Duê vừa mở miệng, Vân Trạch liền hiểu muốn gì. Trước đó, sớm giải quyết xong mọi chuyện!


      Lam Duê gật đầu, đứng dậy, hướng bên ngoài bệnh viện tới. Lúc ngang qua bên người sĩ quan Jess, cười nhạt : " Chuyện này đành phiền đến Sĩ quan Jess cùng với tôi chuyến rồi!”


      ", phiền toái!"Chỉ cần phải tìm đến ta gây phiền phức là được, Jess thoáng thở phào nhõm trong lòng, hoàn hảo hoàn hảo! Mặc dù Lam Triệt tự mình bị thương, nhưng lại nằm dưới trướng của , cũng khó thoát được trách nhiệm.


      "Có phải Sĩ quan Jess nghĩ tôi trách tội ông hay ? Yên tâm, thế nào Lam Duê là người thưởng phạt ràng. Ông có trách nhiệm của ông, Lam Triệt cũng có trách nhiệm của Lam Triệt! Cho nên ông cần lo lắng!”


      Trong xe, Lam Duê mang mặt nụ cười thản nhiên, giọng trấn an!


      Nhưng mà thái độ của Lam Duê như vậy, làm cho Jess cảm thấy thoải mái, ngược lại càng thêm khẩn trương!


      đạo lý mà ai ai cũng biết, Lam đương gia cười càng nhàng, giọng càng nhu hòa, tượng trưng cho tức giận càng lớn! Nhìn thái độ của Lam Duê giờ, ôm dự tính xấu nhất rồi!


      "Chuyện này đúng là sơ xuất của tôi, ngờ bọn họ còn có trợ thủ, xin Lam đương gia thứ lỗi!”


      "Sao lại vậy? Chuyện này vốn dĩ liên quan đến ông!”


      Chống cằm nhìn bên ngoài cửa sổ, giữa hai hàng lông này của Lam Duê lóe lên tia tối tăm! Đây có khả năng là cái bẫy, cố ý nhằm vào Lam Triệt, cái bẫy nhằm thẳng vào nhà họ Lam! Lần này Lam Triệt bị thương, phải chứng minh cho việc này sao!


      Xe dừng trước cửa ra vào của Casino, Las Vegas!


      Dẫn người xuyên qua tầng ngoài, trực tiếp tiến vào nội bộ bên trong!


      "Mời Sĩ quan Jess ngồi! Vân Trạch, dẫn người đến!”


      Trước tình hình như vậy, cho dù là cảnh sát hình Quốc Tế như Jess cũng cảm thấy giật mình! Qủa nhiên, cấp rất đúng. thế giới này, người tuyệt đối thể đắc tội là nhà họ Lam và nhà họ Lăng! tại, thế lực của nhà họ Lam, bọn họ được chứng kiến tận mắt. Mặc dù chưa từng gặp qua người nhà họ Lăng, nhưng mà suy nghĩ chút, đại khái cũng có thể biết. Nếu như nhà họ Lăng sánh ngang hàng với nhà họ Lam, vậy , bành trướng cũng chênh lệch là bao!


      “Nhiệm vụ lần này của Sĩ quan Jess chính là mấy con giòi bọ này sao?” Hất cằm lên, Lam Duê nhận lấy tách cà phê từ trong tay Vân Trạch, hớp ngụm , điệu bộ ưu nhã mê người!


      Jess nghe vậy, vội vàng nhìn về phía mấy người bị đưa tới! Sau khi nhìn kỹ những người đó, ta hung hăng hít vào ngụm khí lạnh! Bọn họ trải qua vô vàn cay đắng, dùng đến nhiều nhân lực như vậy cũng thể tóm được. Bây giờ, tất cả bọn chúng đều ở đây!


      nắm rất , từ lúc Lam Triệt bị thương đến giờ, chỉ mới qua hơn ba tiếng đồng hồ mà thôi! Nhưng đúng vào khoảng thời gian này, bọn người làm đau đầu, liền lập tức xuất ngay trước mắt!


      Chuyện như vậy làm sao khiến ta khiếp sợ cho được!


      "Đúng, đúng bọn chúng. . . . . . sai!"


      "Ừm!" Lam Duê gật đầu, "Vân Trạch!"


      "Dạ!"


      “Tôi biết rất , vài phần tử trong các ông rất thích việc làm và hành động của nhà họ Lam. Nhưng mà suy nghĩ tường tận chút, những thứ trong tay các người, có bao nhiêu là từ phía chúng tôi cung cấp? Có đôi khi, cái gọi là công lý của các người, có thực sạch hơn chúng tôi? Chúng tôi chỉ làm theo suy nghĩ của chính mình, trực tiếp biểu ra ngoài, nhưng các người sao? Mở miệng chính nghĩa, rốt cuộc có thể làm được gì trong mấy tiếng vừa qua?”


      Thời điểm lên những lời này, biểu của Lam Duê cực kỳ mềm mỏng, thế nhưng áp lực tiếp theo sau đó, lại làm cho Jess thở nổi!


      “Tôi vẫn thầm theo dõi Lam Triệt trong hàng ngũ của ông, đối với những việc làm lén lút của các người, tôi muốn nhịn, thế nhưng tại sao lại chẳng có ai biết điều như vậy? Hay là, do tôi quá khoan dung cho các người, bây giờ tới cực điểm, dần dần quên thân phận của mình?”


      xong lời cuối cùng, thanh của Lam Duê càng lúc càng trầm xuống!


      Lam Triệt mới vừa bị thương, khiến cho phải suy ngẫm, có lẽ mình sai ngay từ đầu. Hết lần này đến lần khác đều nhượng bộ, sớm để cho bọn họ quên mất, là người dễ chọc!


      "Trở về với những người đó, nếu dám can đảm làm chuyện như vậy, nên vui lòng đón nhận quà đáp lễ của tôi, nhất định bọn họ rất thích!”


      Quay đầu nhìn về phía mấy người bị đặt cái bục, bỗng nhiên cúi đầu cười vang: "Đáng thương thế này, là khiến tôi có chút đành lòng! Làm sao lại muốn đối đầu với tôi đây? Ai, tại sao năng lực của mình chút, lấy trứng chọi với đá, có người sẵn lòng làm ư!”


      tại, toàn thân Jess toát mồ hôi lạnh, cho dù có như vậy, cũng chẳng dám cử động. Vừa vặn nhìn thấy trong tay mấy người kia cầm những ống nghiệm chứa chất lỏng màu xanh lá, liền có dự cảm chẳng lành! Loại chất lỏng đó rất đẹp, nhưng chỉ làm cho cảm thấy khó coi!


      Quả nhiên, sau câu của Lam Duê, khiến thiếu chút nữa ngã nhào đất!


      "A, Sĩ quan Jess hẳn còn chưa biết đây là cái gì chứ? Vân Trạch!" Lam Duê ngoắc ngoắc tay, Vân Trạch liền hiểu, lập tức nhận lấy ống nghiệm trong suốt chứa chất lỏng màu xanh lá từ trong tay mấy người kia, đưa tới trước mặt của Lam Duê! "Đây là loại độc tố thần kinh mới nhất mà nhà họ Lam vừa nghiên cứu được! Nghe chỉ cần dính vào cơ thể chút, phát sinh ra chuyện khó lường! Là biến thành bộ dạng giết người điên cuồng? Hay là bị điên? Cũng có thể trở thành phụ nữ? Bất quá, ông yên tâm, đây cũng chỉ là đem tư tưởng của bọn họ cất giấu vào trong nội tâm, khuếch đại sâu đến n lần, hiệu quả như vậy hẳn là sai!"


      Jess mang gương mặt sợ hãi nhìn chất lỏng màu xanh lá đung đưa trước mặt, căn bản là giờ thốt nên lời!


      "Tôi rồi, chuyện này hề liên quan đến ông! Những người kia ông mang về giao cho cấp đưa ra nhiệm vụ lần này! Trở về thôi! Vân Trạch, cho người đưa sĩ quan Jess quay về!”


      "Dạ!"


      Vân Trạch ngoắc tay gọi người đến đỡ cơ thể sớm mềm nhũn của Jess, hơn nữa còn mang mấy người bất tỉnh rời khỏi!


      "Sĩ quan Jess vẫn là muốn nhanh chóng giao bọn chúng cho những người đó, tôi nghĩ ông cũng vui lòng khi ở cùng chỗ với bọn chúng đâu! Vậy , Vân rạch đưa đến nơi đến chốn, Sĩ quan Jess đường bình an!”


      Trong phòng, Lam Duê lắc lư ống nghiệm trong tay, gương mặt vô cảm nhìn chằm chằm nó!


      "Đây coi như là phần quà tặng rất lớn!”
      Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: Tiến Về Phía Ai Câpj



      Vào sáng ngày thứ hai, Lam Triệt tỉnh lại!


      Ngoại trừ Lam Duê chưa từng có mặt, người nhà họ Lam, bất kể lớn , đều tập trung đầy đủ trong phòng bệnh hạng nhất này!


      Lam Duê vừa nhận được tin tức, liền chạy đến bệnh viện!


      "Có thể rồi, chẳng lẽ tay mọi người đều có việc gì làm hết sao?”


      Nhìn phòng bệnh đầy ắp người, hàng chân mày của Lam Duê nhíu lại, có đến nỗi tất cả mọi người phải tụ họp ở nơi này ? Nếu còn tiếp tục như vầy nữa, chỉ sợ là bình thường cũng muốn bị bệnh rồi!


      "Lam Duê. . . . . . . "


      “Lão Thái Gia, mấy vị lão gia phu nhân, thiếu gia tiểu thư, có cần Vân Trạch gọi xe ?" Vân Trạch kịp thời cắt ngang bọn họ cò kè mặc cả! Lam chủ thích lặp lại câu đến lần thứ hai, chỉ là nhắc nhở!


      "Nếu như vậy, Tiểu Triệt, con phải nghỉ ngơi cho khỏe, là bất đắc dĩ, phải trở về Thượng Hải!"


      Lão Thái Gia vẫn có chút yên lòng, nhưng cũng gật đầu ra khỏi đây! Trước khi nhìn Lam Duê : "Lam Duê, nhất định để cho nó làm nhiệm vụ nguy hiểm như thế!”


      "Con hiểu, người yên tâm!"


      Toàn bộ đám người trong phòng bị giải tán sạch , Lam Duê thản nhiên ngồi ghế sofa đối diện giường bệnh, xếp chồng hai chân, nở nụ cười nhìn Lam Triệt nằm giường!


      "Nguyệt, em cần nhìn như vậy! Đây chỉ là ngoài ý muốn!" Lam Triệt giọng giải thích!


      "Ngoài ý muốn? có thể giải thích cho em, vị trí viên đạn xuyên vào cách tim trái ba xen-ti-mét, hành động này là ngoài ý muốn? Vậy thế nào mới là cố ý? Chẳng lẽ cho rằng những người đó lòng muốn giết sao? trai tốt của em!"


      Lam Duê cười rất ôn hòa, nhưng lời ra, lại làm Lam Triệt phản bác được!


      nghỉ ngơi cho tốt! Chờ sau khi em Ai Cập trở về, chúng ta lại thảo luận về vấn đề này lần nữa! Vân Thanh, cậu tìm người trông chừng ấy!”


      "Dạ!" khuôn mặt nhắn, diễm lệ của Vân Thanh, bất hợt thoáng qua nụ cười ác ý! Chi bằng, tìm mấy trông chừng là tốt nhất!


      "Nhất định phải coi trọng ấy, nếu , Vân Thanh, cậu biết hậu quả của mình!” Lam Duê ánh mắt thâm sâu nhìn Lam Triệt nằm giường bệnh, gương mặt tái nhợt kia, làm cho cảm thấy rất chướng mắt!


      "Dạ!"


      Lam Duê nghiêm túc, mệnh lệnh của tuyệt đối cho phép bác bỏ!


      "Lam chủ, hôm nay, đám quân hỏa trị giá bốm trăm tỷ Đô-la, được Vân Lãng và Vân Vũ hộ tống đến Iraq, khu vực Trung Đông! Xế chiều chuẩn bị lên đường Ai Cập tham gia hội nghị ngày mai!”


      Ra khỏi cửa bệnh viện, Vân Trạch đem lộ trình còn lại ra lần!


      Cúi người chui vào chiếc xe dừng ở ngay cửa, sau khi Vân Trạch yên vị, trực tiếp ra hiệu tiến về phía vùng vịnh gần phi trường Los Angeles!


      Thời điểm bọn họ đến Los Angeles, là vào giữa trưa!


      “Lam chủ có nên ăn trước bữa chiều, hay lại tiếp tục nữa?” Vân Trạch hoàn thành trách nhiệm nhắc nhở!


      " cần, bọn Vân Lãng hẳn là đợi được lúc rồi!”


      Lam Duê níu lấy áo khoác người, gió biển khẽ nâng suối tóc đen vai , phong hoa* ngàn vạn! (*tao nhã)


      "Lam chủ!"


      Vân Lãng và Vân Vũ vừa nhìn thấy , liền vội vàng nghênh đón!


      Ba chiếc quân hạm, chiếc tàu ngầm, vào chính lúc này vững vàng dừng mặt biển!


      "Chuẩn bị xong?" Lam Duê quét mắt sang đám vũ khí quân ngoài khơi, hỏi!


      "Dạ, tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng!" Vân Vũ mang bản ghi chép điện tử trong tay giao cho Vân Trạch, gật đầu !


      "Ừ, thôi!"


      Theo chỉ thị của Lam Duê, Vân Vũ và Vân Lãng kiểm tra kỹ lô quân hỏa trị giá bốn trăm tỷ Đô-la, leo lên tàu ngầm hộ tống, chậm rãi chìm vào trong biển, biến mất giữa tầm mắt của Lam Duê và đám người còn lại! Ba chiếc quân hạm chuyên chở lô quân hỏa kia, cũng nhanh chóng khởi động!


      "Lam chủ, căn cứ vào thời gian tại, người có thể nghỉ ngơi hai giờ!" Quân hỏa xuất rồi, thời gian còn lại chính là tối nay phải lên chuyên cơ tiếng về phía Ai Cập!


      Vân Trạch nhắc nhở phen này, đơn giản là vì muốn có thể nghỉ ngơi tốt, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng ứng phó, phòng trường hợp xảy ra giao chiến giữa cuộc đàm phám cấp cao vào ngày mai!


      Ngày mai còn có trận đánh ác liệt chờ đón, những người đó ngốc đến mức ngồi chờ Lam Duê và Lăng Ngạo liên thủ. Chắc hẳn giờ làm tốt công tác chuẩn bị, chuyến Ai Cập lần này, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít!


      Lam Duê làm sao lại biết, chính bởi vì biết, cho nên ngược lại, trong lòng tràn đầy kỳ vọng!


      Ngoại trừ Lăng Ngạo, qua nhiều năm như vậy, căn bản cũng có đối thủ! Rốt cuộc bây giờ xuất người ngang tài ngang sức, tất nhiên rất ưu ái đối đãi! Chỉ hy họng, chuyến Ai Cập lần này, dễ dàng kết thúc như vậy, nếu là mất hứng!


      "Ừ, vậy cũng tốt, quả có chút mệt mỏi!"


      Trở lại trong phòng, Lam Duê ngả mình giường, nhắm mắt lại yên vị nằm lát! Nhưng phát , ngủ được, dứt khoát đứng lên, đến ban công, ngắm nhìn màn đêm chậm rãi hạ xuống từ phương xa!


      Las Vegas là nơi nán lại lâu nhất, có chút ngán ngẩm rồi! Hơn nữa người biết cũng ít, đến lúc phải thay đổi địa điểm!


      Tóm lại là nơi nào đây? Ưmh, chi bằng Hongkong, cũng coi như là trở về Gia tộc rồi!


      Ngồi trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn chút, Lam Duê híp mắt ngủ quên mất!


      Sau khi gõ cửa, Vân Trạch vào, thấy người vốn là nên ngủ ở giường, lúc này lại ngủ ghế dựa ở bên cạnh. Nét mặt nhã nhặn như thường lệ có hơi sững sờ, nhưng cũng kịp đưa ra phản ứng!


      "Lam chủ, thời gian đến!" Vừa pha trà, vừa gọi!


      Làn mi dày hơi run lên, chậm rãi mở hai mắt ra! Nghiêng đầu, ánh mắt có chút mông lung nhìn Vân Trạch!


      "Ừ, mấy giờ rồi!"


      " tám giờ, trong khoảng thời gian này Lam chủ có chút mệt nhọc!" Vân Trạch liếc nhìn chiếc đồng hồ vàng cổ tay, giọng !


      "Đúng vậy, rất nhiều chuyện gộp chung chỗ, quả có chút mệt mỏi!" Lam Duê cũng che giấu, gật đầu nhận lấy tách già xanh đưa tới, hưởng thụ hương vị thơm ngát xông vào trong mũi!


      Là có chút mệt mỏi, chẳng qua chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, lại xảy ra rất nhiều chuyện, đủ để đem toàn bộ xương cốt của lắp ráp lại phen!


      Trong thời gian dùng trà, Vân Trạch đến bên tủ quần áo, giúp lựa chọn trang phục để mặc cho tối nay! Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng về chuyến đến địa bàn của người khác lần này, vả lại có thể xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, cho nên Vân Trạch cũng chọn những chiếc sườn xám thích của Lam Duê!


      "Bây giờ tiết trời dần dần lạnh , nên mặc sườn xám! Xin Lam chủ thay trang phục!" Đem quần áo được lựa chọn kỹ càng đặt ngay ngắn giường, Vân Trạch nhận lấy tách trà từ tay Lam Duê, sau đó ra ngoài!


      ghế dựa thoáng trầm ngâm lát, sau đó đến bên giường, nhìn bộ quần áo được phối hợp hết sức hài hòa nằm đó!


      máy bay, Lam Duê liếc nhìn tài liệu trong tay chút, xem qua tình hình ở tất cả các lĩnh vực của nhà họ Lam, khoảng thời gian này có gì biến động!


      "Cũng biết Ai Cập chuyến này, có cái gì hồ hởi chờ đợi chúng tay đây!” Vân Thanh nằm ghế, mắt trừng to, bập bùng nhìn chằm chằm Lam Duê !"Ai, ở vào hòan cảnh này mà lại yên tĩnh như vậy, ngược lại có chút cảm thấy quen! Qủa nhiên tớ vẫn tương đối cuộc sống có phần kích thích!”


      "Nếu như muốn kích thích, từ đây nhảy xuống, tuyệt đối rất thú vị!” (:))))


      Vân Trạch giương mắt dịu dàng !


      Vân Thanh lập tức từ chỗ ngồi vọt lên, nhìn gương mặt cười đến vô hại của Vân Trạch, chế nhạo: "Điều này cũng đúng, từ nơi này nhảy xuống, khẳng định rất kích thích! Nhưng mà thay vì tự mình chơi trò này, ngược lại tôi càng thích khiêu chiến với người khác hơn. Tôi hưởng thụ loại chuyện này bằng mắt! Vân Trạch đồng ý ?”


      "Vân Trạch sợ rằng có cách nào giúp cậu tìm kiếm kích thích, ít nhất là giờ mình còn cần ta!” Lam Duê vốn cúi đầu nhìn tài liệu, chợt ngước lên !


      Vân Thanh miệng bị rút gân: "Kỳ , ngược lại tớ cảm thấy, Lam Duê cậu cần nhất chính là bác sỹ chăm sóc khi bị thương, như vậy tương đối đảm bảo!”


      "Cậu khẳng định có thể chăm sóc? Mà phải xem xét tâm tình?" Lam Duê buông lỏng tài tiệu trong tay, tươi cười nhìn !


      "Khụ, cũng tồi! Ha ha! Đúng rồi, trong khoảng thời gian này có liên lạc với Lăng Ngạo hay ?" Đột nhiên nhớ tới chuyện, cũng là nguyên nhân tự nguyện theo đến đây!


      Lăng Ngạo, người đàn ông như vậy, là làm cho người ta có chút mê muội. Nhưng tuyệt đối phải là , đối phó được loại đàn ông ấy!


      "Cậu muốn biết cái gì?” Liên lạc với ta? Tại sao? Chẳng lẽ Vân Thanh quên mất là đối thủ! Vô duyên vô cớ liên lạc với đối thủ của mình, là có ý gì?


      Chẳng lẽ bởi vì đồng ý tạm thời hợp tác, cho nên cần đặc biệt đối đãi? Ơ….Trong suy nghĩ của , chưa từng có lập luận như vậy!


      Vân Thanh tức cười, quả nhiên Lam Duê đối với Lăng Ngạo có loại cảm tình kia. Ai, đáng thương cho Lăng Ngạo!


      Rạng sáng, máy bay chậm rãi đáp xuống phi trường tư nhân Cairo!


      "Lam Duê!" Vừa ra khỏi khoang máy bay, liền nhìn thấy bóng dáng kiên đĩnh quen thuộc đứng bên dưới. gương mặt tuấn tú vẫn giữ nét lạnh lùng vô cảm như cũ, cũng bởi vì Lam Duê đến mà xảy ra chút thay đổi nào! Nhưng mà, có thể khiến cho Lăng thủ lĩnh tự mình chờ đợi, đây là chuyện đặc biệt cỡ nào!


      "Chờ tôi?"
      Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24: Kế Hoạch Dự Định



      Duê và Lăng Ngạo cùng nhau xuất tại yến tiệc của Raymond. Hai người vốn dĩ là đối thủ mất còn, nhưng quan hệ tại hình như khác trước kia, điều này khiến cho nét mặt của nhiều người phải biến sắc!


      Căn bản thế lực trong tay mỗi người cũng đủ làm cho người ta e sợ, nếu mà hai Gia tộc này liên thủ, thế cục diện hữu thế giới lập tức bị đánh tan!


      "Công chúa điện hạ xinh đẹp, có thể gặp lần nữa, tôi cảm thấy rất vinh hạnh!”


      Lam Duê mới vừa đứng lại, Andrew liền xuất ngay trước mặt , dùng loại điệu bộ tiêu chuẩn nhất của quý ông, cầm lấy tay , nhàng hôn xuống mu bàn tay trơn bóng mịn màng!


      Vẫn giữ nét mặt vô cảm thu tay lại, nhận lấy chiếc khăn tay Vân Trạch đưa tới, nhàng xoa, lúc này mới cười : “Andrew cho rằng tôi là công chúa? Tôi vẫn luôn nghĩ rằng mình là nữ vương!”


      "Ha ha ha!" Thoáng sững sờ, ngay sau đó Andrew cười lớn, hứng thú trong con ngươi màu xanh lục của ngày càng nồng đậm!"Nữ vương, cách xưng hô này quả rất thích hợp với Lam đương gia! Đây là lỗi của tôi, biết suy nghĩ kỹ càng!”


      "Lăng thủ lĩnh cũng ở đây? nghĩ đến lại cùng với Lam đương gia, là khiến tôi cảm thấy có chút ngoài ý muốn!" Andrew cất tiếng, tựa hồ là khi ánh mắt của và Lăng Ngạo vừa nhìn thấy nhau. Andrew vén lên vài sợi tóc rơi trước trán, dưới ánh đèn, mái tóc bạch kim càng thêm lấp lánh làm say lòng người.


      "Tôi còn phải cảm ơn Andrew quan tâm chiếu cố! Tôi có thể sánh vai với Lam Duê như nay, ít nhiều cũng do Andrew cố ý tác hợp!”


      Tay Lăng Ngạo đặt ở bên hông Lam Duê khẽ siết, nhất thời, hộ hấp chung quanh ngừng tăng lên!


      Mà bản thân vô cớ bị liên lụy, Lam Duê cũng hề phản kháng, chẳng qua cơ thể chỉ đột nhiên cứng ngắc chút, nhưng nụ cười mặt vẫn thỏa đáng như cũ!


      Andrew thấy thế, đôi con ngươi màu xanh lục lóe lên, gương mặt tuấn dật mang theo nụ cười tà mị: " như thế, quan hệ giữa Lam đương gia và Lăng thủ lĩnh là tình nhân? Vậy là chúc mừng hai vị rồi!"


      " khách khí!" Lăng Ngạo lạnh lùng !


      Lam Duê nhìn gật đầu cái, sau đó liền cùng Lăng Ngạo rời khỏi nơi đó!


      Andrew tay cầm ly rượu bỗng chốc thu lại, đến cuối cùng mặt vẫn đổi sắc, xoay người!


      Tình nhân sao? A, trong cái thế giới này, ở vị trí này, quan hệ như vậy dễ vỡ cỡ nào………..


      " cảm thấy mình làm có hơi quá à?"


      Gương mặt vẫn nở nụ cười, Lam Duê hơi rũ mi mắt, phủ lòng bàn tay của mình lên bàn tay lạnh lẽo đặt ngang hông kia, giọng điệu nhàn nhạt!


      Lăng Ngạo cúi đầu liếc cái, chút để ý thu tay lại, ngồi vào bên ghế sofa, cũng giải gì thích nhiều! Âu Liêm và Ngự Phong đứng ở góc bên kia, đáy mắt lại ngừng quét qua Lam Duê!


      Lam Duê hơi nhướng mày, để ý lắm ngồi xuống bên cạnh !


      Nhìn chung quanh hội trường, có vẻ yên ả như buổi hòa nhạc, nhưng nào ai biết bên trong nó chất chứa sóng to gió lớn cỡ nào? Tối nay là bữa tiệc, chưa biết ngày mai ra cái cục diện gì đây? rất chờ mong!


      "Lam đương gia và Lăng thủ lĩnh, thế nào cũng đến tiếng?"


      Raymond sớm bí mật quan sát từ rất lâu, sau khi xác định ít chuyện, liền bưng ly rượu tiến đến chào hỏi!


      "Thấy Raymond lão đại bận, Lam Duê làm sao có thể biết điều như vậy? Dĩ nhiên là chờ sau khi ngài giải quyết xong việc, qua rồi!” Nhận lấy ly rượu Vân Trạch đưa tới, Lam Duê nhàng điểm lên thành ly, !


      "Ha ha, Lam đương gia là khiêm nhường! Cho dù tôi có bận rộn ra sao, nhưng khi thấy hai vị đến, thế nào nữa cũng muốn chiêu đãi tốt chút! Lăng thủ lĩnh, ngài có đúng ?"


      " tại cũng gặp rồi, dám làm phiền Raymond lão đại tiếp khách!” Thời điểm Lăng Ngạo đứng lên, thuận tiện cũng kéo theo Lam Duê ngồi bên cạnh. Gương mặt chẳng chút biểu cảm, sau khi gật đầu cái, hai người liền quẳng bọn họ ra sau đầu, trực tiếp rời khỏi bữa tiệc!


      Tối hôm nay, những người được mời đến dự yến tiệc của Gia tộc Raymond, đều là những người có địa vị cao thế giới. Mà nhà họ Lam và nhà họ Lăng ở trước mặt của nhiều người như vậy bỏ chạy lấy mình, thể nghi ngờ gì nữa, hành động này gián tiếp giáng cái tát lớn vào mặt Raymond!


      Nathan Andrew đứng ở góc cách đó xa, nhếch mép nhìn những gì diễn ra.


      Sắc mặt của Raymond trở nên xanh mét, nhìn Lam Duê và Lăng Ngạo nắm tay nhau! Khóe môi chợt nâng lên nụ cười mang hàm ý sâu xa, đưa tay vẫy người bên cạnh, thầm đôi ba câu bên tai !


      Người nọ gật đầu cái, lập tức rời khỏi hội trường!


      Lặng yên tiếng động rút khỏi yến tiệc, thời điểm Andrew ngồi lên xe, ngắm nhìn ánh đèn leo lét đường phố Cairo vào ban đêm!


      Hy vọng rằng bọn họ đêm hoàn hảo…


      Cairo là thủ đô của Ai Cập, nền kinh tế dĩ nhiên là tồi. Nếu , Gia tộc Raymond cũng chẳng thiết lập tổng hành dinh ở nơi này!


      ********************


      Lúc này Lam Duê và Lăng Ngạo ngồi trong nhà hàng sang trọng, bên cạnh trừ những người thân cận với mình nhất, cũng chẳng còn ai khác!


      "Hôm nay cư xử với Raymond như vậy, chẳng lẽ cũng lo lắng nảy sinh tâm ý sai lệch à?” Lam Duê vừa cắt miếng bít tết trong đĩa, vừa !


      Raymond, mặc dù người này thoạt nhìn có vẻ nhân hậu, nhưng mà bản tính , chính là người “có thù tất báo.” Hành động tối nay của Lăng Ngạo, hình như là có chút thiếu sót!


      "Ngay cả khi làm như thế, chẳng lẽ Lam Duê cho rằng bọn họ thả chúng ta an toàn rời khỏi Ai Cập?" Cười lạnh, Lăng Ngạo ngửa đầu, đem rượu đỏ trong ly uống hơi cạn sạch!


      bao giờ ra tay mà chưa nắm được tình hình, lại càng muốn lãng phí thời gian ấy chuyện nhặt! Nếu sớm dự liệu được kết cục, tự nhiên trực tiếp tiến hành! tin là loại người ngoan ngoãn ngồi chờ kẻ địch ra tay. Ở ngoài sáng biết lòng dạ xấu xa của đối phương, còn thoải mái đối đãi với bọn họ như vậy!


      Thủ đoạn của so với , cũng kém bao nhiêu!


      Nghe lời như vậy, Lam Duê ưu nhã thả dao nĩa trong tay ra, dùng khăn ăn trắng muốt lau khóe môi chút, ngồi tựa lưng ghế, cười : “Cho nên, em muốn có được nhiều thông tin hơn! Phải biết rằng, em dùng lô hàng bốn trăm tỷ, chính là để dẫn dụ những người này mắc câu! Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, nội trong hai ngày, lô hàng kia đến Ấn Độ Dương rồi!”


      Lăng Ngạo chợt dừng tay lại, cũng ngẩng đầu lên, : “Em là hào phóng, lại dùng lô hàng bốn trăm tỷ làm mồi! khu vực hải tặc hưng thịnh như vậy, giả sử chẳng may bị cướp, cũng khó lấy lại từ tay bọn chúng, điều này em biết chứ?”


      " sao? Hải tặc? Vậy lấy đầu từng tên !" Hời hợt câu, nụ cười mặt Lam Duê từ đầu đến cuối chưa từng tắt!


      thế giới này, có loại hải tặc nào dám to gan như vậy? Hàng hóa của nhà họ Lam cũng dám cướp? Trừ phi là sau lưng còn có thế lực khác ngang hàng với nhà họ Lam làm chỗ dựa, nếu , đây chính là điển hình của loại chán sống lâu rồi!


      "Hy vọng em trắng tay mà về!" Lăng Ngạo để dao nĩa xuống, lạnh giọng !


      Lam Duê nhún nhún vai, hề để tâm! khi đưa ra quyết định, tự nhiên nắm chắc phần thắng trong tay! Giống Lăng Ngạo thôi, chẳng phải cũng vậy sao?


      ra bản chất của bọn họ cùng là loại người, thích nắm giữ tất cả mọi chuyện trong tay của mình!


      Sau hội nghị cấp cao ở Ai Cập, kế tiếp phải xử lý số chuyện chính rồi…..
      Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :