1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo - Thiên Thượng Lam Cẩn (110C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Chính Thức Hợp Tác



      "Hôm nay Lam Duê làm chủ, chúng ta vừa đàm phán, vừa chơi bài chút !"


      Bá Tước William tươi cười, nhả ra ngụm khói, chậm rãi : "Nghe Lam chủ nhà có kỹ thuật đánh bài cao siêu, xem ra lần này chúng ta được mở mang tầm mắt rồi!”


      Lam Duê nhàng phe phẩy chiếc quạt gỗ thơm trong tay, đôi chân mày thanh tú hơi nhíu lại, cười như cười quét ánh mắt tựa như hồ ly sang bá tước William!


      "Mở mang tầm mắt, Lam Duê dám nhận, chỉ là, biết mấy vị muốn đánh cược cái gì?”


      Mỗi năm đều có lần Năm thế lực lớn này ngồi lại đàm phán với nhau, nhưng mà dường như lần này khỏi liên quan đến thị trường Trung Quốc! Ánh mắt mấy để ý của Lam Duê xẹt qua vị trí của Nathan Andrew, biết tại muốn sắm vai gì?


      Dường như cảm giác được ánh mắt của , đôi con ngươi màu xanh lục bên dưới làn tóc của Nathan Andrew chợt nâng lên, mang theo luồng khí lạnh tựa như dã thú xâm lăng ập vào đáy mắt !


      Lông mày, hơi chau lại, đây là ý gì?


      “Lần đánh cược này, nếu như chỉ có mình Lam đương gia được rồi, phải mời thêm cả Lăng thủ lĩnh nữa mới được!” Chủ nhân đương nhiệm của Gia tộc Raymond – Jack Mantair der Raymond, là người đàn ông Ai Cập bốn mươi tuổi ít , ngạo nghễ. Tại vài thời điểm, căn bản là xem thường thế hệ trẻ như nhà họ Lam, họ Lăng cùng với Mafia!


      Lăng Ngạo mặt đổi sắc, gương mặt tuấn lạnh nhạt nhìn ra bất kì tâm tình gì, nghe những lời này, cũng chỉ là hơi giương mắt: "Tại sao!"


      " ra cũng phải vì duyên cớ gì, nếu như nhà họ Lăng ngay lập tức bãi bỏ sắc lệnh cấm giao dịch buôn bán ma túy vào đại lục Trung Quốc mà , như vậy từ nay về sau cũng mặc kệ tình nhà họ Lăng rồi!"


      Thân là người , đối với chuyện vận chuyển ma túy đến Trung Quốc của quốc gia mình từ hằng thế kỷ trước, thậm chí còn có lần khống chế được chuyện trong nước này, William cảm thấy tuyệt đối tự hào. Trong mắt , mặc dù giờ Trung Quốc nổi lên kháng cự lại, nhưng mà đối với ma túy, vẫn có biện pháp chống đối!


      Nếu như có thể sử dụng thuốc phiện để mở cửa thị trường Trung Quốc, mảnh đất màu mỡ, giàu có ấy sắp sửa mang đến cho biết bao nhiêu lợi ích!


      "Bãi bỏ?" Lăng Ngạo cười lạnh nhìn , thái độ kiêu ngạo tựa như Quân Vương !"Nằm mơ!"


      Lam Duê nhíu mày, như thế cũng tệ, nghĩ đến hậu quả làm phiền lòng mấy người kia, ngược lại đối với việc này vẫn kiên định giữ vững lập trường như cũ! Điểm này rất tốt!


      "Lam đương gia đâu? Chẳng lẽ Lam chủ nhà cũng muốn giữ khư khư mấy cái truyền thống hư vô đó của tổ tiên sao?" Nét mặt của William vốn dĩ ôn hòa, lúc này có chút biến sắc!


      Lần này Năm Gia Tộc lớn cùng nhau đàm phán, chủ yếu nhất vẫn là chuyện này, trừ vấn đề này ra, căn bản đề cập nổi tới bất cứ chuyện gì khác!


      "Chậc, William Bá tước, ra chuyện này ngược lại dễ dàng thương lượng!" Chỉ cần câu của Lam Duê, liền đón lấy ánh mắt lạnh lẽo chứa đầy hàm ý của Lăng Ngạo, cũng thu hút ánh mắt kinh ngạc cùng cân nhắc của Nathan Andrew. Càng khiến cho hai người còn lại cực kỳ hứng thú! Nhưng mà lời kế tiếp, toàn bộ cục diện lại rơi vào bế tắc!


      "Nếu như William Bá tước cùng với Raymond gia chủ có thể kinh doanh ma túy rộng rãi chính quốc gia của mình mà , ngược lại tôi có thể suy nghĩ về chuyện này chút!"


      Tính tình tương đối dễ chịu, nhưng lại hề phóng túng, cho rằng nhà họ Lam dễ bắt nạt? Khóe miệng Lam Duê giương lên nụ cười lạnh. Nhìn gương mặt biến hóa xanh xanh tím tím của hai nhà còn lại, chút lo lắng trừng mắt nhìn bọn họ chằm chằm, chờ đợi câu trả lời!


      "Lam đương gia đùa! Chuyện này để về sau bàn lại !" Williamm Bá tước trong lòng dâng lên cỗ bực tức, cuối cùng chỉ có thể nuốt nước miếng cay đắng xuống!


      Hôm nay lại bị cái con bé này ra tay xấu tính như vậy, toàn bộ chuyện này nhất định kết thúc vậy đâu! ngày nào đó, nhất định phải đòi lại mối nhục này, đến lúc đó, chắc chắn phải nuốt chửng miếng thịt béo bở này của nhà họ Lam!


      Sắc mặt Raymond bây giờ thể nào đen hơn được nữa, thèm bận tâm, chợt đứng lên: "Tôi còn có chuyện, các vị từ từ !"


      William thấy thế, con ngươi màu xám xoay tròn cái, đáy mắt thoáng qua luồng toan tính, dáng vẻ tựa như vị quý tộc đứng lên theo: " như vậy, hội nghị năm nay cũng có gì để , tôi trước!"


      Lam Duê vừa thu lại cây quạt trong tay, nụ cười mặt cũng chuyển thành cực kì nhạt nhẽo. Con ngươi cúi xuống cả nửa buổi, sau đó liền vẫy tay gọi Vân Lãng đến, hồi lâu ở bên tai ta!


      Vân Lãng gật đầu cái, sau đó hơi do dự quét mắt sang hai người kia, cuối cùng vẫn là hề gì, thi hành nhiệm vụ!


      "Sợ rằng hai người kia buông tha đơn giản như vậy, Lam đương gia và Lăng thủ lĩnh, các người cần phải chuẩn bị kế hoạch lâu dài !”


      Nathan Andrew gác hai chân lên bàn đánh bài, ánh mắt màu xanh lục mang theo vài tia cười đùa giỡn!


      rất muốn biết, hai người thân là kẻ thù đội trời chung này, làm thế nào để giải quyết tình hình trước mắt. Hoặc là hợp tác, hoặc là chờ đợi hợp tác của người khác, sau đó. . . . . . Biến mất!


      "Tiểu thư xinh đẹp, mong đợi lần gặp mặt sau!" Trước khi , Andrew tới trước mặt của Lam Duê, vén vài sợi tóc rủ xuống trước mặt lên, hít hơi sâu, mập mờ lưu lại câu như vậy!


      Andrew đáng chết, Lam Duê mắng trong lòng, nụ cười mặt vẫn ưu nhã thong dong như cũ!


      tại trong phòng bài chỉ còn lại hai người, và Lăng Ngạo, ngay cả mấy người vệ sĩ vốn canh gác ở đây, cũng ra ngoài còn mống!


      "Lăng thủ lĩnh, có bằng lòng tạm thời hợp tác phen hay ?" Lam Duê đứng dậy, hai tay chống lên mặt bàn, nheo mắt lại, giọng hỏi!


      Lăng Ngạo ngồi ở ghế, chậm rãi xoay người nhìn , ánh mắt lạnh lẽo, căn bản là có gì để . Lam Duê cũng gấp, chỉ lẳng lặng nhìn , chờ câu trả lời!


      "… có tư cách gì?" Rốt cuộc, làn môi mỏng của Lăng Ngạo khẽ nhúc nhích, lời ra khỏi miệng hàm chứa khí lạnh thấu xương!


      "Tôi có tư cách gì, Lăng thủ lĩnh nên ràng nhất! Bất quá tôi cũng ngại để thử lại phen!” Lam Duê lanh lảnh hất cằm, nhìn chằm chằm vào mắt , tia lùi bước!


      Có tư cách hay , cũng phải chỉ dựa vào lời suông là được!


      Đội ngũ vệ sĩ của cả hai phe ở bên ngoài, nghe được động tĩnh từ bên trong truyền ra, hoàn toàn cả kinh. Nhưng mà chủ nhân của hai nhà còn chưa mở miệng, bọn họ thể xông vào!


      Trong phòng đánh bài, Lăng Ngạo híp đôi mắt khát máu tàn nhẫn tựa như Vua Sư Tử chuẩn bị vồ lấy con mồi. Năm ngón tay thon dài nắm chặt lấy chiếc cổ mảnh khảnh của Lam Duê, hình như là chỉ cần dùng sức chút, người trước mặt liền đời nhà ma!


      Nhưng mà, khẩu súng lục màu bạc kia trong tay Lam Duê, lúc này cũng vững vàng dán vào huyệt thái dương của .


      " có thể thử xem, giữa hai chúng ta, tốc độ của người nào nhanh hơn!” Bị người khác bắt được mạch sống, Lam Duê vẫn nở nụ cười ưu nhã vô lo như cũ. Nếu như tỉ mỉ nhìn kỹ chút, ắt hẳn có thể nhìn ra, bên trong con ngươi của cũng lóe lên luồng sát khí lạnh lẽo chết chóc giống như !


      Lăng Ngạo mím môi, cao hơn Lam Duê cái đầu. Từ cao nhìn xuống gương mặt ung dung bình thản của người phụ nữ trước mặt, ánh mắt giết chóc dần dần hạ xuống! Chậm rãi thả lỏng ngón tay ra khỏi chiếc cổ của người kia. Cùng lúc đó, họng súng dí vào huyệt thái dương của cũng từ từ được để xuống!


      "Tạm thời hợp tác!" Lăng Ngạo lùi lại bước, lạnh lùng nhìn Lam Duê ung dung thu hồi khẩu súng, lạnh lẽo khạc ra bốn chữ!


      "Hợp tác vui vẻ!"


      Lam Duê thèm để ý chút nào, kiểm tra chiếc cổ của mình, sờ sờ còn có chút đau!


      Đây chính là khác biệt giữa nam và nữ, nếu như ta dùng sức mà , có chút nghi ngờ, cái cổ này còn nằm ở đây hay !
      Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Bụng Sa Mạc



      Lam Duê nhận lấy chiếc điện thoại di động Vân Lãng vừa đưa tới, liền nghe thấy tiếng phụ nữ gầm gừ bên trong:


      "Cái đồ thất hứa, lần nào cũng cho tớ leo cây, ai lần này chắc chắn theo tớ nghỉ phép, cậu bây giờ chết ở đâu rồi?"


      Đưa điện thoại di động tách ra xa lỗ tai hơn chút, đến khi lượng bên trong vừa đủ nghe, lúc này mới nhanh chậm mở miệng : "Tiểu thư, cậu cho rằng mình được tự do giống như cậu? Cả ngày cầm lấy dao giải phẫu, khi vui làm cho người ta mấy dao, khi mất hứng liền bay lượn khắp thế giới sao! Trong tay mình có rất nhiều chuyện phải lo!”


      Vân Thanh lúc này nằm tắm nắng bờ biển Hawaii, vừa nghe thấy vậy, khóe mắt kéo ra mấy tia hoài nghi!


      "Mẹ nó, lúc trước cậu đồng ý với tớ rồi, tại thành ra là lỗi của tớ? Cậu…..”


      "Nếu có chuyện gì khác, mình cúp trước!"


      "Chuyện hợp tác giữa cậu và Lăng Ngạo, là ?" Thấy muốn cúp máy , Vân Thanh vội rút lại mấy lời đùa giỡn của mình, tâm trạng có chút lo lắng, hỏi!


      Lam Duê nhíu mày, mặt vừa quét qua tư liệu điện tử màn hình trước mặt, mặt khác vừa : "Đúng vậy, ngờ cậu nắm bắt tin tức nhanh !”


      Bên kia, Vân Thanh bất nhã mở to mắt lườm nguýt, nét mặt hưởng thụ nằm bên dưới chiếc ô che nắng, lười biếng :


      "Cậu làm trò, nếu như cậu muốn cho tớ biết, tớ biết được sao? Chỉ là lá gan của cậu quả rất lớn, lại hợp tác với loại người như vậy. Cậu sợ bị ta ăn tươi nuốt sống à?”


      "Aizzz….cậu cho rằng giữa chúng tôi, là ai nuốt ai trước?” Khóe miệng Lam Duê giương lên vòng cung tà mị. Trong nháy mắt cả người toát ra luồng khí lạnh u ám! Ánh mắt tựa như hai viên trân châu đen bóng, lóe lên tự tin tuyệt đối!


      "OK, bản thân cậu cẩn thận là được! Đừng để đến lúc đó lại lấy chính mình ra đền bù thiệt hại! Thôi, cái người phụ nữ này chẳng có chút gì gọi là thú vị hết, ưmh, với cậu nữa! Bái bai!"


      Vân Thanh cúp điện thoại, tuyệt nhiên bởi vì thân phận của đối phương mà cho rằng mình cúp máy trước bước có gì là đúng!


      Miễn cưỡng lật người, chiếc kính mát to dường như che khuất già nửa gương mặt , nhưng mà phụ nữ xinh đẹp lúc nào cũng thiếu người dòm ngó….


      Cầm điện thoại vứt sang bên, nụ cười mặt Lam Duê thoáng qua tia nhu hòa. Đem tầm mắt trở lại màn ảnh trước mặt, tròng mắt đen của ngừng biến đổi!


      Những thứ này đều là tài liệu được bảo mật tuyệt đối của nhà họ Lam, cũng chỉ có chủ nhân đương nhiệm mới có thể đụng vào. Trong tài liệu nguyên vẹn cho thấy thế lực giờ của nhà họ Lam, cùng với những thứ nắm được trong tay!


      "Lam chủ, Lăng thủ lĩnh đến rồi!"


      thanh của Vân Vũ từ trước cửa truyền đến, Lam Duê đóng vật trong tay lại, chậm rãi đứng lên. Tựa hồ là chuyện với Vân Lãng ở bên cạnh, lại hình như là lầm bầm lầu bầu: "Ngược lại đến rất nhanh, đây là lần đầu tiên tôi và ta hợp tác, biết như thế nào đây!"


      "Tôi biết rồi!" giọng đáp tiếng, Lam Duê cất bước ra phía bên ngoài!


      Lăng Ngạo tùy ý ngồi dựa vào ghế sofa trong đại sảnh. Hai mắt cụp xuống, mái tóc màu nâu hạt dẻ ngăn trở nửa gương mặt, làm cho người ta đoán ra tâm tư của ! Cho dù là như vậy, nhưng khắp người Lăng Ngạo tỏa ra luồng khí chết chóc lạnh lẽo, cũng đủ khiến người chung quanh dám đến gần nửa bước!


      Trái lại, Âu Liêm bên cạnh , dáng vẻ xem ra lại rất tùy ý, mặc dù chỉ là đứng ở bên, nhưng mà mặt lại mang theo nụ cười ấm áp!


      Thời điểm Lam Duê từ cầu thang xoắn xuống, chính là nhìn thấy cảnh tượng đồng bộ như vậy!


      "Lăng thủ lĩnh đến sớm!"


      "Lam chủ!" Lam Duê vừa xong, đám người Vân Vũ liền cung kính gọi!


      Lam Duê tùy ý khoát khoát tay, ung dung ngồi ở trước mặt của Lăng Ngạo, hai chân bắt chéo, đôi con ngươi ôn hòa, mỉm cười nhìn !


      "Lăng thủ lĩnh có lời muốn , biết là có chuyện gì gấp gáp như vậy?"


      Đôi mi cong khẽ chớp, quơ quơ ly rượu đỏ trong tay, khẽ chạm hớp, cười nhạt hỏi!


      Rốt cuộc, Lăng Ngạo cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng vô tình liếc nhìn cái. Sau đó đem xấp tài liệu ném tới trước mặt : "Chuyện thứ nhất tôi và hợp tác!"


      Kinh ngạc nhướng mày, Lam Duê thả ly rượu đỏ trong tay ra, tò mò cầm xấp tài liệu dầy cộm nặng nề này lên!


      Giở qua từng trang, sắc mặt vốn tươi cười cũng dần dần trầm xuống. Lật đến những trang sau, Lam Duê còn hứng thú xem tiếp nữa. Đem xấp tài liệu dầy cộm ném lên bàn, thanh u ám lạnh lẽo: "Lăng thủ lĩnh, những tin tức này chuẩn xác ?"


      "Có tin hay là tùy !" Nghe được lời chất vấn, gương mặt của Lăng Ngạo tối sầm lại, tiếng trầm thấp tràn đầy hơi lạnh!


      Lam Duê bình tĩnh nhìn hồi lâu, bầu khí giữa hai người trong nháy mắt lắng xuống, gian chung quanh dường như cũng ngưng đọng!


      Rốt cuộc, thời điểm những người bên cạnh bọn họ cũng cảm thấy khó thở với bầu khí này, Lam Duê lên tiếng: " khi như vậy, cần dây dưa nữa! Lập tức tiến về phía sa mạc Takla Makan!"


      Sa mạc Takla Makan nằm ở trung tâm lòng chảo Tháp Lý Mộc, trực thuộc Tân Cương - Trung Quốc. Nó được biết đến như là sa mạc lớn nhất Trung Quốc, xếp hàng thứ hai thế giới, đồng thời cũng là sa mạc có tính lưu động nhất thế giới (cát ngừng lưu chuyển). Diện tích của nó bao phủ 270.000 ki-lô-mét vuông tại lòng chảo Tháp Lý Mộc, đông tây dài khoảng 1000 cây số, nam bắc rộng chừng 400 cây số. Toàn bộ diện tích lên đến gần 330.000 ki-lô-mét vuông.


      Tập tài liệu trong tay Lăng Ngạo xác minh ràng, thuộc hạ của Raymond giao dịch số lượng lớn ma túy và vũ khí, náu ở nơi này!


      thể bội phục dũng khí của bọn chúng, loại địa phương này mà chúng cũng dám béng mảng đến! Nhưng cũng chính bởi vì vậy, cho nên chỗ này mới có thể càng thêm an toàn! Từ nơi này, đem tất cả hàng hóa vận chuyển vào nội bộ Trung Quốc mà , nguy hiểm cũng ít chút.


      Theo dòng lái buôn Mễ Nhĩ nhập cảnh, mãi cho đến khi xâm nhập vào bụng sa mạc Takla Makan, mà lại làm kinh động bất kì kẻ nào! Là nên cảm thán hàng phòng ngự của nhà họ Lăng ở Trung Quốc được tăng cường, hay là nên nhà họ Lam trong khoảng thời gian này lười biếng rồi hả?


      Lạnh lùng quét mắt qua Vân Lãng cùng Vân Vũ ở bên cạnh, chuyện này về sau tính toán ràng, nhưng mà tại, chuyện quan trọng nhất là cướp đống hàng kia!


      Dọc theo sa mạc, bức xạ nhiệt ngừng đập vào mặt, Lam Duê híp mắt nhìn về ranh giới sa mạc mênh mông bát ngát phía xa!


      Để thuận tiện cho việc di chuyển và hành động trong sa mạc về sau, khoác lên mình bộ quần áo chống nắng gọn gàng, dưới chân đôi giày chống trượt!


      Lăng Ngạo chẳng qua chỉ quét mắt sang người phụ nữ bên cạnh cái, bờ môi mỏng lạnh nhạt nhếch lên, bước lên chiếc máy bay trực thăng bên cạnh. Sau khi Lam Duê vào, lúc này máy bay trực thăng mới chậm rãi nâng lên!


      Bởi vì nhiệm vụ lần này tương đối đặc biệt, lại trước đó Lam Duê và Lăng Ngạo thương lượng, đem toàn bộ đội ngũ chia làm năm tổ! Vân Lãng và Vân Vũ mỗi người dẫn dắt tổ, Âu liêm dẫn đầu tổ, cùng với người mà Lăng Ngạo rất ít mang theo bên cạnh, nhưng cũng rất coi trọng - Ngự Phong!


      Năm tổ người, ngoại trừ Lăng Ngạo và Lam Duê là lần đầu tiên hợp tác ở phía ngoài, những người khác sớm nhanh chóng tiến về phía bụng sa mạc rồi!


      Với góc nhìn nghiêng, toàn bộ đường cong gương mặt nguội lạnh của Lăng Ngạo mồn , làm cho người ta cảm thấy sợ hãi. Bộ dạng chẳng chẳng rằng, lại càng mang đến cho người ta cảm giác thể dựa vào gần!


      Lam Duê liếc mắt nhìn gương mặt lạnh lùng im thin thít kia cái. Sau đó liền phóng tầm mắt đến dụng cụ trong tay, động tác của ngón tay bỗng trở nên thoăn thoắt.


      Trong khoảnh khắc, khóe miệng chợt giương lên đường cong đùa cợt:


      "Tôi quên, cho dù là đội hình có hoàn hảo thế nào chăng nữa, ở vào tình thế như vậy, cũng cần nguồn nước tiếp tế!"


      Những lời này, thành công trong việc thu hút chú ý của Lăng Ngạo! Ánh mắt sắc bén tựa nhưng chim Ưng hung hăng bắn về phía , liếc nhìn món dụng cụ trong tay, trong tích tắc, đáy mắt thoáng qua tia kinh ngạc!


      dãy điểm đỏ nhấp nháy, nếu như có gì bất ngờ xảy ra mà , nhất định là đám người bọn họ muốn tìm!


      ngờ người phụ nữ này còn có chiêu thức ấy, như vậy mà cũng lần theo dấu vết được, người của ấy rốt cuộc có cái gì?


      " khỏi bứt dây động rừng, chúng ta chỉ có thể ở khoảng cách sông Tháp Lý Mộc, có đoạn , hạ xuống!" Ngón tay linh hoạt của Lam Duê đặt lên dụng cụ lần nữa, ngừng di chuyển, mắt cũng chớp cái, nhưng mà lời trôi vào tai Lăng Ngạo nghe rất ràng!


      Lăng Ngạo thấy thế, gương mặt tuấn tú thoáng qua tia vui, cuối cùng cũng vung tay lên: "Hạ xuống!"
      Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12: Nguy Cơ Sống Chết



      Trong tay cầm bản đồ điện tử, Lam Duê và Lăng Ngạo đứng ở cao nhìn xuống hết thảy bên dưới!


      Giữa cái nóng hầm hập của sa mạc, gió thổi cát bay vào mặt, truyền đến cảm giác đau nhói.


      Hơi nheo mắt lại, đưa tay đem lọn tóc bị gió thổi lất phất ở trước vén ra sau tai, trong miệng ngừng đưa ra chỉ thị!


      "Vân Vũ, Âu Liêm đánh gọng kìm từ hai bên trái phải. Vân Lãng, Ngự Phong đánh từ hai mặt trước sau! Tôi muốn đám hàng hóa trong tay bọn chúng!”


      Lăng Ngạo chắp tay sau lưng nhìn , tầm mắt bén nhọn mang theo tia sáng tỏ!


      Nhà họ Lăng và nhà họ Lam luân phiên cảnh cáo như thế, mà Raymond vẫn như cũ, thích gì làm nấy, vậy cần phải trả giá thê thảm! Lam Duê ra tay như vậy, là tính toán, sau khi chấm dứt chuyện này, tiến về phía Ai Cập rồi!


      " hình như quên mất tồn tại của tôi!" Giọng lạnh lùng nghe ra tâm tình gì, ngược lại khó giữ được bình tĩnh! Bất quá người thông minh nghe qua liền hiểu, điều này hiển nhiên là yên tĩnh trước cơn bão táp!


      người trời sinh vương giả, đối mặt với người khác xem ai ra gì, nay lại bị chính đối thủ của mình quẳng ra sau lưng, bất luận kẻ nào cũng rất khó tiếp nhận!


      Lam Duê cười cười, căn bản thèm để ý, quay đầu nhìn , : "Chẳng lẽ Lăng thủ lĩnh có kế sách tốt hơn?"


      "Thủ lĩnh?"


      Trong tai nghe truyền đến thanh khó hiểu của Ngự Phong, Lăng Ngạo cắn răng, "Theo như ấy mà làm!"


      "Dạ!"


      Nhất thời đội ngũ mai phục ở bốn phía làm thành gọng kìm, vây chặt lấy bốn phương tám hướng, từ từ áp sát vào trung tâm!


      Nhưng mà bọn chúng ràng có cảnh giác, nhận thấy được kẻ địch đến gần, lập tức triển khai phòng ngự, bắn phá càn quét!


      "Chi viện !" Nheo mắt quan sát cảnh tượng cát bay đầy trời phía bên dưới, Lăng Ngạo chợt !


      Nhất thời, thành “ùng ùng” phát ra từ cánh quạt của máy bay trực thăng truyền đến, giữa bụng sa mạc Takla Makan ra vô cùng bắt mắt!


      Lam Duê kéo khóe miệng, Lăng Ngạo còn có ngón nghề này ư! Thế nhưng lén lút phục kích lại sử dụng máy bay quân dụng, như thế này chẳng lẽ tính toán pháo oanh trời rồi hả?


      Thấy vậy, Lam Duê dứt khoát đặt mông ngồi lên cát. ngược lại muốn nhìn chút xem rốt cuộc phải tính toán làm sao! đủ khôn ngoan để biết, tuyệt đối lưu lại chứng cớ, chẳng qua là ở cái sa mạc rộng lớn này khó bị phát mà thôi. Hơn nữa, đây là khu vực cát chảy nhiều nhất trong sa mạc, cẩn thận chỉ có tai hoạ ngập đầu!


      "Lam chủ, chúng tôi phải làm gì?" thanh của Vân Lãng từ trong tai nghe truyền đến, chờ mệnh lệnh của !


      Đôi mắt sáng của Lam Duê khép hờ, khóe môi khẽ nhếch: "Tạm thời nghe theo Lăng thủ lĩnh chỉ huy !"


      "Dạ!"


      "Đứng lên cho tôi, nếu như muốn bị vùi vào cát!" Lăng Ngạo lạnh lùng nhìn , đáy mắt mang theo mất kiên nhẫn! là mất thể diện, người như vậy mà cũng hợp tác!


      cũng nhìn thấy cát chảy đến gần rồi sao? Nếu như dàn xếp ổn thỏa mà , những người bên dưới phải toàn quân bị diệt rồi!”


      Lam Duê cũng nhảm, trực tiếp đứng lên, cằm khẽ nhếch, ý bảo nhìn ra khoảng cách đó xa. Từng đợt sóng cát trắng cuồn cuộn, ngừng ập tới! khuôn mặt nõn nà xinh thoáng qua tia lưu ý!


      Lăng Ngạo men theo tầm mắt của nhìn sang, quả nhiên là cát chảy thành đoàn! Ngay lập tức tròng mắt đen hơi trầm xuống, nhanh chóng ra lệnh:


      "Lập tức tiến hành phản công, giải quyết triệt để trong vòng nửa phút. Đốt cháy toàn bộ đám ma túy được vận chuyển, những người còn lại chừa mống!"


      "Dạ!"


      Phía dưới vang lên tiếng súng kèm theo tiếng nổ mạnh. Máy bay quân dụng lượn lờ trung, thả xuống rất nhiều binh sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí, đồng loạt gia nhập vào cuộc chiến!


      Lam Duê vốn ngắm nhìn màn nhất định phải xảy ra này. Sắc mặt bỗng nhiên biến hóa, hơi ghé mắt nhìn về phía cát ngừng chảy đến gần, cùng với thứ gì đó lao tới với tốc độ cực kỳ hung hãn…………vòi Rồng!


      "Đáng chết, lập tức rút lui! Lập tức, ngay bây giờ! Dùng hết tốc lực rút lui!"


      Cơ hồ là ngay lập tức, Lam Duê khẩn cấp ra lệnh, sắc mặt vốn tươi tắn, lúc này trở nên cực kỳ khó coi!


      Lăng Ngạo cũng nhìn thấy màn này, nét lạnh lùng nghiêm nghị thường thấy, tại cũng khỏi có chút biến sắc. Nghe thấy giọng của người phụ nữ bên cạnh có vẻ hơi dồn dập, hiểu được tình thế lần này có chút nghiêm trọng!


      "Rút lui!"


      Gần như lúc Lăng Ngạo vừa dứt lời, đội ngũ bốn phía liền lấy tốc độ nhanh nhất rút lui về hướng!


      Xoay người, hai người nhanh chóng lên, chờ đợi ở bên máy bay trực thăng!


      Hầu như là máy bay vừa nâng lên khỏi mặt đất, cơn sóng cát bên dưới ập đến. Thêm vào đó, vòi Rồng ngừng áp sát, lúc này tựa như con quái thú há to mồm, nhìn chòng chọc vào bọn họ!


      "Điều chỉnh vận tốc, chỉnh lên tốc độ cao nhất, hướng về phía Đông Nam, xuất phát!" Lam Duê ngồi lên vị trí phụ lái, cấp tốc ra lệnh, càng thêm ngừng điều chỉnh máy móc bên trong máy bay trực thăng!


      "Đương gia, hướng đông nam là trong lòng sa mạc, như vậy, nhiên liệu máy bay đủ, có khả năng thể quay ngược lại!” Người điều khiển lo lắng, đem chuyện quan trọng nhất ra!


      "Tránh ra!" Lăng Ngạo đứng ở sau lưng ta, lạnh lùng !


      Người điều khiển quay đầu lại nhìn cái, sau liền nhìn về phía Lam Duê, thấy gật đầu, vội vàng tránh ra!


      Lăng Ngạo ngồi lên vị trí điều khiển, quét mắt sang vòi Rồng có sức phá hoại cực lớn hung hãn đến gần, tròng mắt đen tối sầm lại. Lam Duê cũng ngẩng đầu lên, tập trung điều chỉnh các thiết bị máy bay, muốn giữ nó ở trạng thái tốt nhất!


      Đuôi máy bay chợt khựng lại, dựa theo phương hướng Lam Duê từ trước, về phía Đông Nam. Nhất thời lấy tốc độ cao nhất – 400 Km/h, nhanh chóng hướng về phía bên đó! Nhờ có Lam Duê điều chỉnh, tình trạng giờ của máy bay trực thăng có vẻ được khống chế, tốt lên rất nhiều. Hơn nữa phương diện tốc độ hình như càng thêm nhanh hơn chút!


      Nhưng mà vòi Rồng đuổi sát ngay sau đó, lúc này mang theo sức gió đáng sợ ngừng đến gần bọn họ. Máy bay trực thăng dường như có chút khó kiểm soát! Vẻ mặt của Lăng Ngạo càng thêm lạnh lùng, động tác cầm cần điều khiển trong tay càng thêm thoăn thoắt.


      "Vị trí 45. 6 vĩ độ Bắc, 73. 6 kinh độ Đông, hướng Bắc di chuyển!" Lam Duê vừa điều chỉnh dụng cụ bên tay, vừa hạ lệnh!


      Lăng Ngạo lúc này cũng có bất kỳ ý kiến gì, làm theo mệnh lệnh của , bắt đầu điều chỉnh phương hướng của cánh máy bay.


      Trong lúc nhất thời, buồng máy bay chỉ còn lại tiếng thở hổn hển, cùng với tiếng máy móc ngừng hoạt động, cụ thể là thanh cánh quạt xoay tròn liên hồi!


      Hai người vốn ngồi ở vị trí điều khiển, lúc này giương mắt mà nhìn hai người kia. Bọn họ phát , năng lực điều khiển máy bay quân dụng của hai người kia, ràng khéo léo hơn rất nhiều! Đổi lại là bọn họ mà , căn bản cũng có biện pháp ở trong thời gian ngắn như vậy làm ra từng ấy động tác, càng biết nên làm như thế nào để tránh khỏi vòi Rồng đoạt mạng sau lưng!


      "Đáng chết!" Bất chợt, Lăng Ngạo khẽ nguyền rủa tiếng!


      " xảy ra chuyện gì?" Lam Duê cau mày, quay đầu nhìn về phía !


      "Hẳn là động cơ bị lẫn rất nhiều cát, tốc độ tại của máy bay hạ xuống!"


      Lam Duê nghe vậy, vội vàng quét mắt về phía mặt đồng hồ, quả nhiên phát động cơ bắt đầu thoáng đèn đỏ! Lúc này khuôn mặt nhắn tuyệt mỹ trông cực kỳ nghiêm túc, ràng sắp cảm ơn. thế mà lại quên mất, nơi này là sa mạc, hạt cát mới là mối nguy lớn!


      là *** xúi quẩy!


      Đụng phải trường hợp khó giải quyết như vậy, mặc dù Lam Duê có tỉnh táo như thế nào chăng nữa, cũng nhịn được mà tục!


      Nhìn cảnh tượng bốn phía chung quanh, Lam Duê liếc sang chốt cửa khóa bên của máy bay trực thăng, ngừng quét mắt ra bên ngoài!


      Đây là hơi nước bốc lên !


      Ở vị trí tại mà , bọn họ chưa từng tách ra khỏi nguồn nước, nhìn cảnh tượng phía dưới như vậy. Nếu như đoán nhầm, phải là sông Diệp Nhĩ Khương!


      Chẳng qua, biết từ nơi này nhảy xuống là cảnh tượng như thế nào?


      có thời gian nghĩ đến những chuyện này, Lam Duê nhanh chóng mở cửa cabin ra, đứng đón gió!


      " kia, điên rồi?" Lăng Ngạo có chút kinh ngạc nhìn cử chỉ của . tại , chẳng lẽ là tính nhảy xuống sao?


      Lam Duê để ý đến , đứng ngay cửa cabin đón lấy luồng gió lớn, từ phía nhìn xuống, lâu, chợt mở miệng :


      "Lăng Ngạo, lập tức đem máy bay dừng sông Diệp Nhĩ Khương!"


      Từ nơi này nhảy xuống mà , rơi vào lòng sông Diệp Nhĩ Khương! Mắt liếc nhìn ra bên ngoài, từ độ cao này mà nhảy xuống, hẳn có vấn đề gì lớn!


      Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên Lam Duê mở miệng kêu tên của . Hàng chân mày của Lăng Ngạo hơi chau lên, trong lúc cấp bách hơi ghé mắt nhìn cái! Nhưng mà vẫn làm theo chỉ thị của , đem máy bay trực thăng dừng ở mặt sông Diệp Nhĩ Khương!


      "Hai người các nhảy xuống trước!" Đứng ở cửa cabin, Lam Duê xoay người nhìn hai viên phi công đứng ở bên! Nghiêng đầu thấy Lăng Ngạo vẫn ngồi ghế lái, đầu lông mày nhíu chặt, tiến lên, bàn tay thon mềm chợt kéo tay của , : "Chớ để ý, đứng lên!"


      Lăng Ngạo nhíu mày, liếc nhìn cánh tay bị nắm chặt, cuối cùng lại gì, mặc cho lôi kéo!


      Thời khắc vòi Rồng cắn nuốt máy bay trực thăng trong nháy mắt, Lam Duê lôi kéo Lăng Ngạo từ độ ấy chục mét, nhảy xuống. . . . . .
      Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: Chết, Phiền Toái



      Từ máy bay trực thăng nhảy xuống, Lam Duê chưa từng buông bàn tay Lăng Ngạo ra!


      Cơ hồ là hai người vừa rơi xuống nước, trong nháy mắt, chiếc máy bay trực thăng khổng lồ liền bị vòi Rồng hung hãn phá tan thành từng mảnh. Kèm theo tiếng nổ kinh hồn giữa trung, ánh lửa sáng lóe lên ngay giữa vòng xoáy, cuối cùng liền bị nó cuốn sang hướng khác!


      Rơi xuống từ độ cao hơn mười mét, với chấn động mạnh như vậy, áp lực của nước từ khắp nơi dồn ép vào hai người!


      Có thể , Lam Duê là người lão luyện mọi phương diện, nhưng mà duy chỉ có ở tình huống dưới nước này, bơi lội quả nhiên phải là sở trường của ! Có thể , miễn cưỡng lắm mới bảo đảm mình bị chết đuối. Nhưng mà dựa vào tình huống trước đó để khảo nghiệm thể lực của , được rồi!


      Sau mấy phen giãy giụa vô hiệu lực, nếu như bây giờ Lam Duê có thể đổ mồ hôi được, sợ rằng vả ra như suối rồi!


      Quả nhiên, thể lực của nữ giới căn bản là để sánh bằng nam giới được!


      Ngay thời điểm Lam Duê tự oán trách bản thân mình, vòng eo mảnh khảnh phút chốc bị cánh tay giữ chặt, sau đó liền được kéo vào trong lồng ngực rắn chắc!


      "Àooo!" tiếng, kèm theo tiếng nước lõm bõm, rốt cuộc hai người cũng nổi lên!


      "Khụ khụ khục, khục khụ khụ. . . . . ." Mượn sức lực của người bên cạnh, Lam Duê nằm vai của ho kịch liệt !


      "Tự bơi !" Lăng Ngạo lạnh lùng nhìn khuôn mặt nhắn có chút tái nhợt của . Làn tóc nâu lấm tấm vài hạt nước trong suốt, dán chặt gương mặt tuấn tú. Vài giọt đọng lại bên thái dương, lấp lánh như pha lê, càng khiến cho người ta say mê thôi! Mặc dù dáng vẻ có chút nhếch nhác, nhưng dường như khí phách bẩm sinh chẳng hề suy giảm!


      " được, tôi. . . . . . Tôi còn hơi sức!" Đây là lần đầu tiên, Lam Duê để lộ ra nụ cười vô lực như thế. Cánh tay vẫn còn bấu víu vào người , mà tay của , cũng thủy chung ôm chặt lấy vòng eo , chưa từng buông tay!


      "Hoặc là, vào lúc này có thể buông tôi ra. như vậy, tôi chết đuối nơi này, cũng ít đối thủ cạnh tranh!"


      Khiêu khích, đây là khiêu khích trắng trợn!


      Sắc mặt của Lăng Ngạo trong tích tắc trầm xuống, trong người tiết ra sát khí, ánh mắt lạnh lẽo quét sang người phụ nữ bé trong ngực!


      "Tôi mới cần dùng đến loại phương thức này để thắng !"


      xong, Lam Duê cảm thấy cánh tay ôm ngang hông mình được gia tăng sức lực, mơ hồ có cảm giác như muốn gãy cả xương sườn!


      Khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt, Lam Duê cũng nữa!


      vất vả mới mò được lên bờ, Lăng Ngạo chợt vung tay ra, ngồi nghiêng ở bên. Lam Duê nửa ngồi nửa quỳ cát, tựa như chuyện mới xảy ra vừa rồi chẳng là gì cả!


      là cảm giác thập tử nhất sinh!


      Hai phi công kia đâu rồi? Lam Duê nhìn chung quanh chút, nhưng chẳng thấy bóng dáng ai. Chắc là bị trôi đến khu vực khác, chí ít cũng thể nào dễ dàng chết như vậy mới phải!


      "Cám ơn!" Đôi mắt sáng quét qua người đàn ông bên cạnh, thản nhiên !


      Lam Duê từ trước đến nay luôn luôn phân biệt việc công và việc tư ràng. Lần này đúng là Lăng Ngạo cứu , có gì sai trái, cho nên phải cảm ơn, đây là muốn!


      Lăng Ngạo đưa đôi mắt lạnh lẽo liếc nhìn bộ dạng nhếch nhác của . Cho dù là như vậy, thế nhưng lại thể thừa nhận, năng lực của người phụ nữ này quả hề thua kém nửa phần. Ít nhất ở thời điểm điều khiển máy bay trực thăng, khả năng ứng biến của cũng phân cao thấp! căn bản là chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện gì, cũng nhanh chóng nghĩ đến nó!


      trách được nhà họ Lam ở trong tay lại có thể càng ngày càng làm cho người ta sợ hãi!


      Có đương gia như thế này ở đây, sợ rằng có gì là thể giải quyết!


      Đối thủ như vậy, – rất ưa thích!


      "Ngu xuẩn!" Vô cùng kinh ngạc, giữa làn môi mỏng của Lăng Ngạo chợt khạc ra từ ngữ làm toàn thân Lam Duê cứng ngắc!


      Ngu xuẩn? Đây là sao?


      "Lăng Ngạo, có ý gì!" Lam Duê lật người ngồi xuống đất, lau gương mặt đầy nước, trừng to đôi mắt nhìn ! ra là ngu xuẩn chỗ nào? Ngu xuẩn chỗ nào?


      " có bản lãnh này, còn nhảy xuống!" Từ dưới đất đứng lên, ở cao nhìn xuống bên dưới, gương mặt lạnh lùng mang theo giễu cợt cùng khinh thường!


      Lúc này Lam Duê hết ý kiến rồi, đây là suy nghĩ gì vậy, nếu nhảy, chẳng lẽ đứng đó chờ vòi Rồng đến xé ra?


      "A, có bản lãnh, có bản lãnh tại sao lái máy bay ra phía sau vòi Rồng ? tại còn ở đây châm chọc làm gì?” Cười nhạo ? Hừ, chẳng lẽ biết cười nhạo lại sao? cho cùng, hai người bọn họ đều có trách nhiệm trong chuyện này!


      Tình huống trong sa mạc sau đó thay đổi thất thường, ai có thể biết được sau giây xảy ra chuyện gì? Vậy mà biện pháp phòng hộ nào cũng chuẩn bị, trực tiếp xông vào bụng sa mạc, đây là bài học!


      ", đừng được đằng chân lân đằng đầu!” Ánh mắt bén nhọn chợt quét về phía , quanh người Lăng Ngạo tỏa ra luồng khí lạnh làm lòng người run sợ.


      Lam Duê, người phụ nữ này quả nhiên là to gan lớn mật, hết lần này đến lần khác khiêu chiến nhẫn nại của . Biết thế vừa rồi để cho chết chìm dưới sông, lúc này nhìn đỡ phải chướng mắt!


      "Được, tại tôi cũng lười so đo với mấy chuyện này! Nếu như muốn chết, nên nghĩ cách liên lạc với bên ngoài !”


      Mặc dù ban ngày nhiệt độ nóng như đổ lửa, nhưng mà ai cũng biết, khi trời vừa chập tối, nhiệt độ nơi này liền hạ xuống, đủ để làm người ta chết cóng.


      Vốn dĩ chưa từng nghĩ đến ở lại qua đêm trong sa mạc, cho nên quần áo mặc tương đối mỏng. Bây giờ nhìn thấy mặt trời sắp ngả về Tây, Lam Duê mới sực nhớ đến cái chuyện phiền toái này!


      Sắc mặt tại của Lăng Ngạo là mây đen phủ kín rồi, liên lạc bên ngoài? Tìm cái gì để liên lạc? có thói quen mang theo điện thoại ? Mà coi như là có, lúc nãy rơi vào trong nước, còn dùng được ? Người phụ nữ này tại sao lại phiền toái như vậy?


      Chẳng những Lăng Ngạo có thói quen mang theo điện thoại, ngay cả Lam Duê cũng chưa từng có cái thói quen này!


      Từ dưới đất đứng dậy, Lam Duê trèo lên gò cát cao bên cạnh, nhìn bốn phía mênh mông bát ngát trong sa mạc. Nụ cười nhạt thường thấy, lúc này cũng mang theo phần nặng nề!


      Sông Diệp Nhĩ Khương xâm nhập vào sâu trong bụng sa mạc Takla Makan, bây giờ bọn Vân Lãng cũng rút hết ra bên ngoài mới đúng. tại ví như có thể liên lạc được, bọn họ cũng có biện pháp chạy đến đây giữa đêm tối. Giờ phút này cho dù có cam lòng thế nào nữa, cũng chỉ có thể chờ qua đêm ở chỗ này!


      Chẳng qua là, có khả năng sống qua hết đêm nay hay !


      Ma sát chiếc nhẫn ở ngón áp út, Lam Duê thử dùng cái này để phát tín hiệu, rốt cuộc, sau vài lần, phía liền truyền đến thanh chói tai:


      "Lam chủ? Lam chủ bây giờ ở đâu?"


      "Tôi cùng với Lăng Ngạo ở bờ sông Diệp Nhĩ Khương, vị trí cụ thể ràng lắm, mau chạy tới sớm !"


      Lam Duê hướng về phía sản phẩm công nghệ cao được chế tác thành chiếc nhẫn, . Vân Lãng phía bên kia cũng liên tiếp lên tiếng trả lời!


      Sau khi cắt đứt liên lạc, Lam Duê có chút bất đắc dĩ, nhưng sắc mặt thủy chung vẫn thay đổi, cực kỳ lạnh lùng, : “Lăng Ngạo, nhiệt độ bắt đầu hạ xuống, phát sao?"


      "Cái đó là cái gì?" Hỏi đằng, trả lời nẻo. Lăng Ngạo nhìn chiếc nhẫn chiếu lấp lánh ngón tay , lạnh giọng hỏi!


      "Cái này?" Lam Duê giơ tay lên, quơ quơ bàn tay phải, phía ngón áp út có chiếc nhẫn óng ánh!"Cái này là máy truyền tin công nghệ à nhà họ Lam nghiên cứu. Chí ít, tại xem ra, quả công nghệ cao!"


      Lăng Ngạo nhìn sâu vào gương mặt tựa như chẳng có gì đặc biệt của , liếc mắt cái, đôi tay cắm vào trong túi quần, nhìn mặt trờ dần dần ngả về Tây!


      Sau khi tia nắng cuối cùng của ngày bị hút vào bóng tối, nhiệt độ điển hình của đêm sa mạc liền ập đến!


      Vốn là từ lúc rơi xuống nước đến giờ, quần áo người vẫn còn ẩm ướt. tại Lam Duê như bị đông lạnh, toàn thân phát run, ngừng di chuyển!


      Đáng chết, là đáng chết!


      Nếu như dũng hy sinh ở nơi này mà , e rằng cũng chẳng có ai biết được! Đúng là tự làm tự chịu!


      Sau khi Lam Duê qua lại vài vòng, cũng thể làm gì khác hơn, đành ngồi chồm hổm mặt đất, được rồi, tại rất lạnh!


      Mặc dù Lăng Ngạo có biểu cảm gì, nhưng từ sắc môi có chút tím của cũng có thể đoán ra, nhất định lúc này cũng cực kỳ lạnh!


      Cau mày nhìn Lam Duê ngồi co ro ở bên, môi mỏng hơi mím lại, nhịn được cử động cơ thể, chiếc áo khoác tây trang màu đen liền bay xuống người !


      "Mặc vào, nếu như ngày mai mà chết, phiền toái!"
      Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Thế Lực Sau Lưng



      Lam Duê tự ôm lấy mình, đưa tay ném áo khoác người trở về!


      "A, lúc này còn hình thức gì chứ? Tự mình mặc vào!"


      Quần áo mặc người so với cũng chẳng dày hơn là bao, đưa áo khoác cho , chỉ còn lại chiếc áo sơ mi mỏng, muốn chết cũng cần dùng đến biện pháp này!


      Lăng Ngạo sắc mặt tái xanh, đưa tay bắt được chiếc áo khoác ném tới, gân xanh tay cũng phen nhốn nháo!


      Người phụ nữ đáng chết, quả xen vào việc của người khác rồi!


      câu nào, siết chặt lấy áo khoác, đáy mắt mang theo luồng hơi rét buốt. lạnh lùng nhìn khuôn mặt nhắn, quật cường của , chân mày hơi chau lại, biết suy nghĩ chuyện gì!


      vất vả mới cầm cự được đến hơn nửa đêm, hai người lúc này bị đông cứng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng!


      Sa mạc về đêm, có vẻ rất tĩnh lặng, ngoại trừ những cồn cát mênh mông, chẳng có gì khác cả!


      Lam Duê bây giờ bị đóng băng, có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy toàn thân dưới cũng cứng lại cách khác thường. Lăng Ngạo ở bên, hơi ghé mắt nhìn sang phía , đôi môi mỏng cụp xuống, ràng cho thấy vẻ ưa!


      Nện từng bước chân chắc chắn, Lăng Ngạo đứng trước mặt , từ cao nhìn xuống!


      "Chuyện gì?" Lam Duê nheo cặp mắt tinh , lười biếng hỏi. tại, còn hơi sức chuyện với rồi, thế mà bộ dạng của người đàn ông này ngược lại tựa như chẳng có chuyện gì? Quả , đúng như câu kia, nam nữ khác nhau, trắng ra là sức chịu đựng khác nhau !


      Chẳng chẳng rằng nhìn , việc này làm toàn thân Lam Duê được tự nhiên. Bất chợt đưa cánh tay rắn chắc của mình ra, lập tức ôm lấy cơ thể lạnh buốt của . thanh trầm thấp chẳng mang chút tình cảm nào vang lên đỉnh đầu: "Nếu muốn chết cóng, ngoan ngoãn ngồi im!”


      Vốn dĩ Lam Duê có chút được tự nhiên, muốn phản kháng, nhưng sau khi nghe thấy vậy, cũng ngầm hiểu ra! Quan trọng hơn là, ở trong ngực , quả ấm hơn rất nhiều!


      "Nếu mà bị người ngoài nhìn thấy, biết nghĩ như thế nào!"


      Cơ thể vừa ấm được chút, Lam Duê chợt nhớ tới, hai người bọn họ vốn là hận thể giết chết đối phương ngay tức khắc, thế nào khi đến nơi này, ngược lại trợ giúp lẫn nhau. Nếu chuyện này mà truyền , biết dẫn đến trận rung chuyển như thế nào!


      "Câm miệng!" Lăng Ngạo lạnh lùng trừng mắt nhìn người phụ nữ trong ngực, sắc mặt rất kém!


      " cho cùng, tôi cảm thấy có chút kỳ quái, phải là vẫn rất muốn tôi chết sao? như vậy, phải chẳng còn ai đối đầu với ? Vì sao lần này lại giúp tôi?” Cơ thể hơi động đậy, liền bị người đàn ông kia ôm chặt lấy, hung hăng giữ eo lại, chỉ có thể ngồi bất động, mặc cho ôm!


      Nhưng mà quả bây giờ so với trước đó, trở nên ấm áp hơn nhiều, ít nhất tứ chi người đều có cảm giác!


      Đôi con ngươi đen nhánh của Lăng Ngạo trầm xuống, mím môi .


      sai, nếu mà chết vào lúc này, nhà họ Lam mất , như rắn mất đầu, căn bản đủ gây sợ hãi.


      Thế nhưng vì sao lại làm như vậy?


      Có lẽ. . . . . . Hơn hai mươi năm nay, đây là đối thủ duy nhất khiến cảm thấy khâm phục, hơn nữa còn là phụ nữ!


      Từ khi tiếp nhận nhà họ Lam, tiếp nhận nhà họ Lăng, cuộc tranh đấu giữa bọn họ chưa bao giờ ngơi nghỉ!


      Cả hai đều biết, thế giới này, trừ đối phương, ai cũng đủ sức để trở thành đối thủ của bọn họ!


      "Tôi là Lăng Ngạo, chiến thắng , cần gì dùng đến phương thức như vậy!" Giọng trầm thấp, tràn đầy tự tin, giữa bóng đêm ma mị sa mạc, lạnh lùng !


      Dứt lời, kèm theo tạp của cánh quạt xoay tròn máy bay trực thăng, cả hai biết , người của bọn họ đến rồi!


      Quả nhiên, máy bay trực thăng mang biểu tượng của hai nhà xuất , hạ xuống ở chỗ xa bờ cát!


      Lam Duê chút để ý thoát khỏi lồng ngực của Lăng Ngạo. liền khựng lại chút, rất nhanh thu tay lại, cắm vào trong túi!


      "Lam chủ!"


      "Thủ lĩnh!"


      Hai thanh hoàn toàn bất đồng, nhưng đều thể ra lo lắng. Máy bay trực thăng vừa hạ cánh, liền thấy bóng dáng của bọn họ, hối hả chạy đến nơi này!


      "Tôi còn tưởng rằng phải đến rạng sáng các mới tới được, nghĩ đến nhanh như vậy!" Lam Duê nhận lấy áo khoác tay Vân Lãng mặc vào, cười !


      " chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở sa mạc vô cùng lớn. Lam chủ hôm nay mặc cũng nhiều. Vân Lãng muốn đợi đến khi Vân Trạch thi hành nhiệm vụ trở về, liền bị làm thịt!” Lúc này, lo lắng mặt Vân Lãng dần dần tản . Lời ra từ miệng và vẻ mặt dường như chẳng hề ăn nhập với nhau, tựa như đùa giỡn!


      "Yên tâm, chỉ cần có tôi ra mặt, Vân Trạch thể giết được !" Dường như mỗi lần nghĩ đến mấy vị hộ pháp bên cạnh mình lúc nào cũng chu đáo, nhưng thủ đoạn lại cực kỳ ngoan độc, Lam Duê khỏi có chút bật cười trong lòng! Mới vừa tiến lên phía trước mấy bước, chợt cảm thấy có ánh mắt bén nhọn thấu xương phóng về phía mình!


      Nghiêng đầu nhìn sang, vừa hay gặp phải gương mặt nguội lạnh của Lăng Ngạo, chẳng hề có chút biểu cảm nhìn !


      "Đúng rồi, lần này làm phiền Lăng thủ lĩnh trở về thông báo cho ba nhà còn lại. Tôi nghĩ, e rằng hai nhà chúng ta phải cùng nhau triển khai hội nghị lần! Về phần địa điểm, vậy lại phải phiền đến Lăng thủ lĩnh đến khi đó báo cho tôi biết rồi!”


      xong, Lam Duê cũng quay đầu lại, trực tiếp leo lên máy bay trực thăng!


      Ở trong tầm mắt của Lăng Ngạo, máy bay trực thăng của nhà họ Lam dần dần biến mất!


      "Thủ lĩnh?" Âu Liêm khó hiểu nhìn Lăng Ngạo đứng lặng thinh bên cạnh!


      Hơi thở người Lăng Ngạo chợt biến chuyển, luồng sát khí giết chóc tàn độc chợt tỏa ra bốn phía. Vừa sải bước về phía trước, vừa lạnh lùng căn dặn: "Sau khi trở về, lập tức liên lạc với bọn họ, ngày 23 tháng 9, Cairo, Ai Cập!"


      "Dạ!"


      Raymond, William, đừng tưởng rằng cái gì cũng biết!


      thể khâm phục nghị lực của Lam Duê. ràng là mới lạnh sắp chết, thế nhưng khi vừa ngồi lên máy bay, muốn thượng hải!


      Thượng Hải ư! tại bọn họ ở sa mạc Takla Makan, nếu như làm theo lời , chẳng phải ngang qua toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc!


      Bất quá Vân Lãng cũng hề gì, trực tiếp ra lệnh đến sân bay gần nhất!


      Lam chủ như vậy, nhất định là có chuyện gì muốn làm!


      Thời điểm bọn họ hạ cánh xuống Thượng Hải, là hơn tám giờ sáng rồi!


      Khi vừa bước vào bên trong tòa biệt thự cao cấp ở khu đô thị mới, gần cửa biển Thượng Hải, rốt cuộc Vân Lãng cũng hiểu vì sao chủ nhân của mình lại vội vã đến đây như vậy!


      Hai vị tướng cấp cao sớm chờ đợi bên trong phòng khách nhà họ Lam! Nhìn thấy Lam Duê đến, liền vội vàng tươi cười đứng lên!


      "Lam đương gia, chúng tôi vừa nhận được chỉ thị của cấp , liền nhanh chóng chạy đến nơi này! Chẳng hay, suy cho cùng là có chuyện gì?” người đàn ông trung niên, thoạt nhìn qua màu sắc quân phục, hẳn phải là thượng tướng, vội vàng hỏi!


      Phải biết rằng, chỉ cần mỗi lần nhà họ Lam tìm tới cửa, chắc chắn là có chuyện gì tốt! Ngoại trừ nhà họ Lam, còn có nhà họ Lăng. Mặc dù thế giới hai người này là độc nhất vô nhị, bảo hộ cho toàn bộ những thế lực hắc đạo bí mật ở Trung Quốc. Tất nhiên bọn họ bị gây bất lợi, nhưng mà vẫn có chút lo lắng!


      "Tôi biết các ông bề bộn nhiều việc! Trước tiên nhãy nhìn cái này chút!” xong, Lam Duê khẽ vẫy tay. số người thực các công đoạn chế biến ma túy thành phẩm, còn có số vũ khí được lắp ráp hoàn thiện, số khác vẫn chưa!


      "Chuyện này. . . . . . Lam đương gia, đây là ý gì?" người đàn ông trung niên khác, nét mặt kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn lên vật trước mắt! Trung Quốc đả kích ma túy cực kỳ khốc liệt, về việc buôn bán vũ khí, quân hỏa, phải là nằm trong tay nhà họ Lam và nhà họ Lăng sao? Thế nhưng lần này….


      đợi bọn họ kịp lên tiếng, Lam Duê ở bên liền đem xấp hình lớn lắc qua lắc lại trước mắt!


      "Quản lý biên phòng của các ông như vầy sao? Đây chỉ là phần , còn có rất nhiều chuyện mà các ông biết, nằm ở chỗ này. Ngược lại, cho tôi nghe chút coi, nếu như những món hàng này chảy vào thị trường Trung Quốc, gây nên cảnh tượng gì? Phải biết rằng, những thứ này, giá trị thị trường, ngàn năm trăm tỷ!”


      Lam Duê xoa xoa hai bên thái dương có chút buốt, quả nhiên là do tối hôm qua bị lạnh. Hơn nữa lại đêm ngủ, tại đầu óc có chút choáng váng!


      Hai người kia ngừng đảo qua đảo lại mấy tấm hình trong tay, sắc mặt từ từ trở nên xanh mét khó coi!


      Chợt vỗ bàn cái, người đàn ông trung niên phẫn nộ, lập tức đứng lên từ ghế sofa: “Nhất định là nội bộ xảy ra vấn đề, chuyện này phải cám ơn Lam đương gia! Chẳng qua, lần này vẫn phải nhờ đến Lam đương gia khắc phục hậu quả. Đối với tình hình trong nước, chúng tôi nhất định điều tra !”


      "Như vậy cũng tốt!" Lam Duê gật đầu cái, coi như là đồng ý rồi!


      Sau khi hai vị thượng tướng rời , Lam Duê chậm rãi tựa lưng vào ghế sofa, sắc mặt vẫn còn có chút khó coi!


      "Lam chủ!" Vân Lãng nhận điện thoại tới, biểu cảm mặt có chút quái dị!


      "!"


      "Vân Trạch đến đại bản doanh ở Mỹ, hỏi lúc nào Lam chủ trở về!" xong lời cuối cùng, sắc mặt của Vân Lãng càng trở nên khó coi thể tả!


      "Ồ! Bây giờ trở về !" Vừa nghe thấy Vân Trạch trở lại, Lam Duê từ từ mở mắt, từ ghế sofa đứng lên, cơ thể có chút chao đảo, !


      "Ngoài ra, nhà họ Lăng vừa báo tin, hội nghị lần này rơi vào ngày 23 tháng 9, Cairo, Ai Cập, tại trụ sở chính của Gia tộc Raymond!”


      Ngày 23 tháng 9, đó chính là tuần sau rồi !


      Khóe miệng Lam Duê chợt nhếch lên, thoáng qua nụ cười tàn nhẫn. Lần này cũng muốn nhìn xem chút, hết Raymond rồi lại William, thế lực sau lưng, rốt cuộc là ai!
      Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :