1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ chồng ảnh hậu ngược cẩu hằng ngày - Bán Hạ Lương Lương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 32: Vùng đất nguy hiểm

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      Vào năm 2013, phòng thí nghiệm mặt trăng đột nhiên bị thiên thạch đập trúng, khiến tượng lạ xuất , lãnh tụ của các quốc gia vội vàng trấn an dư luận.

      Năm 2014, thành phần lạ chợt xuất trong khí, tận thế cũng bắt đầu.

      Xã hội quay ngược lại thời phong kiến.

      Loài người bỗng có dị nhân.

      Vua zombie xuất .

      …​

      Ai cũng biết về ảnh hưởng của vua zombie với loài người khi nó biết suy nghĩ.

      “Trời ạ, ở đây có người sống!” Đám vai chính lái chiếc xe dính đầy máu thiếu niên ngồi ghế phụ chợt kinh ngạc . Sau đó vẫy tay với các thành viên trong đội mình: “Affleck, Alice, mau qua đây nhìn nè.”

      Chỗ họ đứng đối diện với biệt thự. Ở ngay trước biệt thự có cái sân cực kỳ lớn.

      Dưới ánh mặt trời ấm áp, hình ảnh phụ nữ tắm mình trong ánh nắng đọc sách đẹp tựa tiên cảnh.

      Ở cạnh người đàn ông ôn hoà chăm chú múa bút như gió, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn người phụ nữ với vẻ cưng chiều.

      Dưới ngòi bút của , bức tranh vẽ người đẹp sống động, ngay cả lông tơ cũng có thể nhìn .

      Trong nháy mắt, mọi người chợt cảm thấy hoài niệm. bao lâu rồi họ chưa thấy được cảnh gia đình ấm áp như vậy nhỉ?

      Affleck vuốt cây đao bên hông mình, đôi mắt màu xanh dương chợt xuất do dự.

      Đây là biệt thự bình thường, mà hai người này cũng giống như cặp vợ chồng mặn nồng.

      Nhưng khi cảnh này xuất trong thời kỳ tận thế có vẻ rất bất bình thường.

      Vả lại, tường cũng có bất kỳ vết máu nào. Nghĩ kỹ từ lúc họ bước vào chỗ này, hề có con zombie xấu xí nào cả.

      Vì nhóm của họ đông người nên rất ồn ào, tiếng chuyện cũng rất lớn, mà đôi vợ chồng này lại giống như nghe thấy họ vậy.

      ta ngẫm nghĩ, vào trong mà chỉ đứng ngoài chào hỏi: “Xin chào hai vị!” Nếu nơi này phải có chỗ kỳ quái chính là hai người rất mạnh.

      Đạo diễn ra hiệu cho máy quay gần nhất quay cận cảnh đôi mắt của Tô Uyển.

      Dưới ánh mặt trời, hàng lông mi của người phụ nữ run rẩy, giấu phức tạp trong mắt. Tuy họ thể diễn tả được cảm xúc của nhưng nó lại khiến lòng họ xót xa, giống như từng có quá khứ tối tăm vậy.

      Khi ngẩng đầu lên mặt vẫn là nụ cười dịu dàng, cứ như ban nãy chỉ là ảo giác vậy: “Xin chào, mọi người vào trong ngồi !”

      Người đàn ông mặc áo blouse trắng nghe thấy lời của mới ngẩng đầu nở nụ cười ôn hoà lễ độ. Tuy vậy, trong mắt lại thờ ơ vô cảm, nhìn rất kỳ lạ.

      Affleck nhíu mày, ánh mắt kia của ta… Giống như họ khác gì zombie hoặc chiếc lá nằm mặt đất vậy.

      ta lại nhìn lần nữa người đàn ông này đặt bút xuống, bước nhanh đến trước mặt của người phụ nữ, cầm tay rồi hôn lên đó.

      dịu dàng quanh người đàn ông này cứ như con thú ngoan ngoãn khiến Affleck nhíu mày, lẽ nào ta bị hoa mắt sao?

      “Cắt! Nghỉ giải lao thôi!”

      ***

      Đạo diễn râu xồm bỏ kịch bản xuống, cầm ly trà bên cạnh lên uống ngụm.

      Khi ông ngồi cái ghế người đàn ông mặc áo sơ mi hoa cầm hai hộp rảo bước tới đây, rồi ném cho ông hộp: “Người đàn ông phương Đông đưa đấy!”

      Râu xồm mở hộp cơm ra: “Sao lại là mì xào tôm hùm? phải chỗ họ mở cửa vào trưa thứ bảy ư?” xong, ông cũng quan tâm đến câu trả lời liền gắp con tôm lên rồi bỏ vào miệng, đắc ý hỏi: “Ông ngạc nhiên chưa?”

      Áo sơ mi hoa liếc qua đám bảo vệ, cảm thấy rất ngứa mắt với dáng vẻ đắc ý của tên này, rồi thu hồi ánh mắt: “Vẫn chưa nhìn ra được.” Mới quay đoạn thôi mà.

      Đạo diễn râu xồm tức giận trợn mắt.

      Ở bên này, khi đạo diễn vừa bảo “Cắt” là Tần Chấp ngồi xổm trước mặt Tô Uyển liền bế lên, vội vàng vào góc nọ.

      để tựa vào lòng mình rồi dùng tấm thảm lông lớn bao toàn thân lại.

      Thời tiết ở đây được ấm áp lắm, mà khi đóng phim còn phải mặc quần áo mỏng manh nữa chứ.

      “Bảo bối có lạnh ?” Tần Chấp hà hơi vào lòng bàn tay hơi lạnh của Tô Uyển, rồi ủ ấm tay trong lòng bàn tay của mình.

      “Em thấy lạnh chút nào hết.” chớp mắt, ngoan ngoãn trả lời.

      Sắc mặt của đám bảo vệ đứng thành vòng tròn chợt vặn vẹo, dĩ nhiên là lạnh rồi. Chỉ vì bộ phim này mà ngài đặt máy sưởi ở toàn bộ những nơi mà phu nhân đặt chân đến rồi đấy!

      Ngài có biết là mọi người nhìn ngài như người thiểu năng khi thấy hành động này ?

      Ngài có biết bây giờ là tháng mấy hả?! Thời tiết như này mà còn dùng máy sưởi là sao!

      Ngài có thể quan sát ánh mắt của mọi người dành cho mình được ?!

      Mợ nó chứ!

      Đám bảo vệ đóng gói n phần mì xào tôm hùm, đừng hỏi vì sao họ có thể kiếm được nhiều phần mì xào thế nhé. Ha ha, ai bảo làm bảo vệ của boss phải toàn năng chứ.

      Sau khi đôi vợ chồng này ngọt ngọt ngào ngào ăn xong phần mì xào đầu tiên lại ăn thêm phần, thỉnh thoảng lại thầm gì đấy.

      Ăn cơm xong phải đóng phim tiếp.

      Đất diễn của vợ chồng tiến sĩ nhiều lắm, ngoại trừ chỉ gặp mặt vai chính lần rất ít khi xuất . Vì thân phận của Tần Chấp nên Adrian quyết định quay cảnh của họ trước.

      Vậy nên mới có chuyện mấy ngày nay chỉ toàn là cảnh quay của hai người họ.

      ***​

      “Tiến sĩ.” Dù trong thời kỳ tận thế thiếu niên Al vẫn hoạt bát như cũ, cười : “Nhìn ngài giống mấy nhà nghiên cứu bảo thủ gì cả~”

      Nhóm Affleck lẳng lặng ngồi bên cạnh, để mặc cho Al bắt chuyện với chủ nhà.

      Tiến sĩ cười ôn hoà đáp: “Tôi cũng chưa từng nghĩ mình trở thành nhà nghiên cứu.”

      “Sau đó sao?” Al tò mò hỏi.

      “Sau đó vì theo đuổi vợ tôi.” Tiến sĩ nhìn thoáng qua vợ mình, ánh mắt dịu dàng như nước. Vì là nhà nghiên cứu trong phòng thí nghiệm mặt trăng nên muốn cách quá xa .

      “Chu choa, vậy hai người nhất định rất hạnh phúc!”

      Trong mắt tiến sĩ chợt xuất khát máu, nhắm mắt hôn vợ nở nụ cười dịu dàng bên cạnh: “Đúng vậy, rất hạnh phúc.” Nên mới muốn khiến toàn thế giới “hạnh phúc” theo.

      Tháng ba năm ấy, thư mời của vừa mới đến.

      Trong tháng đó, thiên thạch rớt xuống mặt trăng.

      Cũng trong tháng ấy, toàn bộ nhà nghiên cứu đều mất tích.

      Nhưng tin, ràng hứa bên đến già rồi mà.

      …​

      Say này, tìm được bảo bối của mình.

      Nhưng bảo bối bị tra tấn chỉ còn lại da bọc xương trong phòng thí nghiệm.

      chợt nghĩ đến điều gì đó.

      Đúng lúc này, màn ảnh phóng đại đôi mắt của . khát máu đáng sợ xen lẫn với ác ý muốn huỷ trời diệt đất dần lan tràn trong mắt .

      băm toàn bộ người tham dự trong chuyện đó nhưng vẫn chưa thấy hài lòng.

      Nếu các người dám biến bảo bối của tôi thành như vậy cả thế giới hãy biến thành như ấy .

      Người trong lòng chợt cựa quậy, nâng tay lên sờ đầu với vẻ an ủi.

      Tiến sĩ giật mình, điên cuồng vặn vẹo trong mắt chậm rãi biến mất, chỉ còn lại tình nồng nàn dành cho .

      “Cắt! Tốt lắm! Cực kỳ hoàn mỹ!” Adrian vỗ bụng mình, vui vẻ ném kịch bản trong tay .

      Áo sơ mi hoa hít hơi sâu, trong lòng vẫn còn thấy sợ hãi, mẹ ơi, người này vặn vẹo quá ! Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến ông ta lạnh cả xương sống.

      Chỉ có người nhìn thẳng vào ánh mắt của người đàn ông này mới biết được khủng bố của ta! Suýt nữa ông ta nghĩ cũng bị giết luôn rồi… Ông cần được sweetheart của mình an ủi~

      Tô Uyển bọc thảm lông ngồi trong lòng chồng xem lại cảnh quay ban nãy.

      Khi đến cảnh quay cận cảnh, hơi kinh ngạc, quay đầu ôm cổ : “A Chấp giỏi quá!” Ngay cả cũng thể diễn cảnh này tốt bằng ~

      Sau khi áo sơ mi hoa thở phào nhõm tâm trạng bình thường trở lại, tò mò hỏi: “Sao làm được hay vậy?”

      Lẽ nào ta lại có thiên phú vậy sao?

      Tần Chấp nheo mắt, vuốt tóc của bảo bối trong lòng mình, môi nở nụ cười ôn hoà, bình thản : “À, nếu Uyển Uyển bị như vậy tôi cũng làm y chang như tiến sĩ.”

      Áo sơ mi hoa nhìn thoáng qua Tô Uyển, ta thẳng ra thế luôn à? sợ vợ mình chạy mất dép sao?!

      Khoan ! Áo sơ mi hoa hít hơi sâu, rồi quay sang nhìn khuôn mặt bình tĩnh của người đàn ông này. Trời ạ! Sao lại có tư tưởng đáng sợ như vậy chứ?!

      Tô Uyển ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Tần Chấp với vẻ nghiêm túc.

      vuốt tóc , dịu dàng hỏi: “Ngoan, em sao vậy?” Bàn tay ở phía sau khẽ siết.

      “Chụt~” ngửa đầu hôn má cái, nghiêm trang ôm mặt : “Em thấy A Chấp như thế này lại càng đẹp trai hơn~”

      cười, cúi đầu xuống, nhàng hôn lên môi bảo bối, ánh mắt dịu dàng như nước…

      Tuy chưa bao giờ giấu giếm u ám và lòng chiếm hữu của mình trước mặt nhưng vẫn lo lắng khi bị nhìn thấy.

      Quả nhiên lo lắng là do tình , mà sợ hãi cũng do tình .

      Cặp vợ chồng âu yếm trong góc chú ý đến ánh mắt ghen ghét của người nào đó. Hoặc cũng có thể , dù họ có thấy cũng để tâm.
      Yoororo, Ke Vo Hinh, Tiểu Ly 11112 others thích bài này.

    2. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 33: Có người đẹp muốn quyến rũ

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      Christina vào vai nhân vật phụ, gần đây đóng vai nữ chính trong bộ Đặc công 007. Nữ chính trong bộ kia có mái tóc vàng óng, mắt xanh như biển cả, dáng người nóng bỏng nên ả trở nên nổi tiếng, cũng là tình nhân trong mộng của biết bao chàng trai.

      Hôm nay là những cảnh cuối cùng của Tần Chấp và Tô Uyển.

      Cảnh này là khi vật hy sinh Christina thủ vai từ trong đám người kia phát thân phận của vợ tiến sĩ.

      Vợ tiến sĩ nhạy bén nghiêng người nhìn qua: “ bị thương?” Mày lại nhíu chặt.

      Ellie giơ tay ra trước mặt ấy: “Ừ, vết thương mà thôi.”

      Vợ tiến sĩ kìm được mà đẩy Ellie ra. Khuôn mặt căng lên, nhìn như phải nhẫn nại. Dị năng giả càng mạnh sức hấp dẫn với càng lớn, huống chi Ellie lại còn đứng gần như vậy.

      Ellie khó tin ngã xuống đất.

      “Ui da!” Christina hoảng hốt kêu rên, tay giữ chặt lấy mắt cá chân.

      “Cắt!”

      ***

      “Trời ạ! Chị Christina có sao ?” Trợ lý của ả vội vàng chạy đến.

      sao.” Đôi mắt quyến rũ của ả liếc về phía Tần Chấp với vẻ ấm ức, cắn đôi môi đỏ mọng, rồi liếc sang Tô Uyển: “Đừng trách Tô, tôi nghĩ ấy cố ý đâu.”

      Mọi người lặng yên như tờ, lén lút nhìn sang cặp vợ chồng kia với ánh mắt chỉ trích nhưng ai dám lên tiếng cả.

      Vì sao ai dám gì ấy hả? thấy mười mấy bảo vệ cường tráng sau lưng họ à.

      Người thông minh cau mày nghĩ thầm, thủ đoạn gì mà kém cỏi quá .

      Tô Uyển nhíu mày, vui khi nhìn thấy ánh mắt này của ả, thẳng ra: “Tôi thích ánh mắt tơ tưởng của dành cho A Chấp.”

      Bầu khí xung quanh liền lạnh xuống.

      Động tác ra dấu của Tần Chấp liền ngừng lại, u ám tan thành mây khói. Bảo bối của rất quan tâm đến ! vui quá .

      Nhưng ả phải cái giá đắt cho việc dám nhục mạ bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay.

      cưng chiều sờ đầu , hề liếc ả thêm lần nào nữa. Nếu bảo bối nhà có hứng thú chơi đùa để ả nhảy nhót như chú hề mua vui cho vậy.

      Bờ môi khiêu gợi của Christina chợt cứng đờ, đây là lần đầu tiên ả gặp được người thẳng thắn như thế này. “Tôi chỉ muốn cho mọi người biết là cố ý thôi.”

      Tô Uyển nghiêm túc gật đầu: “Đây vốn là chuyện nên làm, ràng là tự ngã mà.” ngẫm nghĩ rồi bổ sung: “Tôi nhớ A Chấp từng là nếu ai dám chọc giận tôi cứ bảo đám người A Giáp đánh thẳng tay.”

      như nghĩ đến chuyện gì đó, vui vẻ vỗ tay: “Họ rất lợi hại đấy nhé. Nếu họ đánh giờ thể ngồi đây tơ tưởng A Chấp rồi.” tự cảm thấy mình nghĩ ra ý hay nên nhìn chồng với vẻ “Hãy mau khen em.”

      Từ chân mày đến khoé mắt của Tần Chấp đều là ý cười, vuốt tóc rồi dỗ dành : “Ngoan lắm~ Sau này em cứ làm vậy nhé~”

      Mọi người xung quanh dám gì nữa. Huhu, đáng sợ quá! Họ thề là họ tin phải do Tô đẩy Christina đâu! đó!

      Khoan !

      Họ chợt nhận ra là mình bị đôi vợ chồng này ngược! Hai người này thích để cho đối phương ghen tuông nên hành động này của Tô là… Hu hu hu! Tụi tui muốn ăn chén cơm chó này đâu!

      Tất cả mọi người, bao gồm cả nam nữ chính và bảo vệ đều cứng đờ, nhưng trong mắt lại lên hâm mộ.

      Christina run rẩy, nhắm mắt che khuất cam lòng của mình.

      “Được rồi, mau quay tiếp!” Adrian bực bội cầm loa lên. Với thủ đoạn như thế này mà cũng đòi vào đoàn làm phim của ông đây à? Bộ ta tưởng người khác bị ngu sao?

      Trong khoảng thời gian này, ta bị dân mạng tâng bốc quá nên biết trời cao đất dày là gì rồi!

      Thấy vậy, áo sơ mi hoa liền tiếc nuối thôi, ngu ngốc vậy thể chơi đùa được rồi, uổng cho bộ ngực nở nang và cặp mông căng tròn kia quá~

      Lần này Christina may mắn qua ải.

      ***

      Tiến sĩ đứng bên cạnh vội vàng bước đến cạnh vợ, giấu mặt vào trong lòng mình, đau lòng vuốt tóc rồi ôn hoà xin lỗi: “ ngại quá, vợ của tôi cứ thấy máu là bị choáng váng.”

      Trong tận thế mà còn có người bị choáng váng khi thấy máu sao? Elle nhìn với vẻ khinh thường nhưng gì cả, bò dậy, chuẩn bị rời vô tình nhìn thấy móng tay màu đen vừa dài vừa nhọn của .

      Màu đen sao? Elle sợ hãi mở to mắt, muốn hét to thành tiếng nhưng chưa kịp hét bị thứ gì đó đánh ngất , rồi ngất xỉu.

      Tiến sĩ nâng cằm vợ lên, hề quan tâm đến làn da đen thùi của liền cưng chiều hôn lên môi : “Ngoan, chờ lát.”

      “Khoan !” Vợ tiến sĩ bật thốt.

      Đạo diễn ra dấu để chuẩn bị quay cận cảnh.

      “Sao vậy em?” Giọng của tiến sĩ vẫn dịu dàng như cũ nhưng ánh mắt khi quay lưng về phía xuất điên cuồng, ả phải chết!

      để cho bất kỳ ai khiến nguy hiểm sống sót!

      Vợ tiến sĩ biết cái tính thế giới này chả là cái đinh gì hết, chỉ có mới quan trọng của chồng, cũng đoán được kết cục của Ellie.

      Tuy biết việc mình bị nhốt trong phòng thí nghiệm có liên quan gì đến những nhà khoa học này nhưng lại kiềm được mà căm thù họ. Khi trở thành zombie, lại vô thức khao khát máu của loài người nhưng rào cản tâm lý quá lớn.

      Trong mắt đong đầy bi ai.

      biết mình là người hay zombie nữa rồi, đồng thời cũng biết mình phải làm gì nhưng tính cách của vốn lương thiện nên trong lòng mới do dự và giãy giụa khi biết này vô tội.

      Đôi môi đen thẫm của run rẩy, nhắm mắt lại: “ có gì, nhớ cẩn thận.”

      Đều vì nhân tính!

      Cuối cùng vẫn chọn bản thân. Suy cho cùng cũng chỉ là người bình thường, mà họ có nhược điểm là yếu đuối lẫn ích kỷ.

      …​

      Nếu nhân vật nào được thích hơn giữa vợ chồng tiến sĩ chắc chắn là tiến sĩ. Vì sao ấy hả? Vì có ai muốn người bạn trai chỉ mỗi mình, đồng thời cũng dùng hết mọi cách để bảo vệ đâu chứ?

      Về phần vợ của tiến sĩ cảm xúc của người xem dành cho rất phức tạp. hoàn mỹ, lại có khuyết điểm của người thường nên được thích bằng tiến sĩ. Bù lại, phức tạp hơn tiến sĩ, chân hơn chồng mình nhiều.

      Họ quay xong cảnh của vợ chồng tiến sĩ rồi.


      Christina ghen tỵ nhìn người phụ nữ trong góc được chồng nâng niu trong lòng bàn tay.

      ràng hình tượng vợ tiến sĩ vốn là người đẹp tóc vàng mắt xanh nhưng đến khi ả muốn thử vai này lại bị từ chối. Dựa vào cái gì chứ? Bàn về danh tiếng, ả là sweetheart của toàn nước Mỹ. Nếu so diễn xuất ả ta đóng trong bộ Đặc công 007 nổi tiếng toàn cầu.

      Ả ta cắn môi, cuối cùng vẫn cam lòng, nghe người đàn ông kia đến từ gia tộc phương Đông cổ xưa thần bí. Nếu ả có thể ở bên

      Tiếc thay, ả quên rằng bộ phim Đặc công 007 nổi tiếng chứ phải bản thân ả ta.

      …​

      hành lang, Christina nghịch tóc khi thấy người đàn ông cao ngạo về phía mình, nhịp tim đập nhanh như trống.

      Bây giờ có người phụ nữ kia.

      Ả ưỡn đồi núi trùng trùng của mình, xoay vòng eo mảnh khảnh khi thấy càng lúc càng gần.

      Người đàn ông lại giống như nhìn thấy cảnh này.

      Khi chuẩn bị lướt qua ả ả cắn môi, giả vờ như trượt chân, khẽ kêu lên tiếng, dáng người quyến rũ lảo đảo về phía , đôi mắt trong vắt như nước hồ thu lộ vẻ đáng thương.

      Thủ đoạn xưa rồi sao? Ả tin rằng có mấy ai đời này có thể từ chối cầu xin của người đẹp trong tình huống như thế này.

      Khi Christina sắp ngã vào lòng người đàn ông thấy mỉm cười, ả cũng vui vẻ thôi. Ả ta biết ngay ai có thể kháng cự lại được sức quyến rũ của mình mà.

      Tiếc thay, tốt đẹp như những gì ả tưởng tượng.

      thực tế, trong khi Tần Chấp thờ ơ hành lang nghĩ đến dáng vẻ quấn người đáng của bảo bối nên khoé môi khẽ cong, đôi mắt dịu xuống cho đến khi cảm nhận được đống thịt nhào về phía mình.

      đợi bảo vệ ở phía sau kịp ra tay nheo mắt, giơ đôi chân dài lên, chút thương tiếc đá bay cái thứ kia .

      Bốp!

      thanh lớn vang lên.

      Bảo vệ đứng phía sau khẽ giật khoé môi, họ biết ngay mà. lâu lắm rồi họ mới thấy người tự tin thái quá như vậy.

      Đúng là thích tự tìm đường chết mà.

      Christina ôm ngực, đau đến cuộn tròn người lại khi va đập vào tường, mái tóc rối tung, chật vật đến nỗi thể nhìn được vẻ đẹp của mỹ nhân.

      “A Giáp, dạy dỗ ta kỹ .” Đôi mắt của Tần Chấp vặn vẹo, thể chịu được bất kỳ ai phá hoại tình cảm giữa và bảo bối. Nếu khiến giận dỗi phải làm sao đây?

      Tiếc là đời luôn có người ngu ngốc như vậy.

      nheo mắt, hoàn toàn còn dáng vẻ dịu dàng ôn hoà trong ấn tượng của ả nữa.

      Khoé môi khẽ nhếch của ả vẫn còn nguyên, nhưng giờ biến thành sợ hãi.

      Làm sao bây giờ?
      Yoororo, Tiểu Ly 1111, linhdiep172 others thích bài này.

    3. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 34: Boss nham hiểm

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      “Xin các vị hành khách chú ý, xin các vị hành khách chú ý…”

      Tô Uyển nhíu mày, giọng “Ưm”, nhìn qua giống như sắp tỉnh lại.

      Tần Chấp nhạy bén cảm giác được động tĩnh của người trong ngực mình, nhàng vỗ lưng cho bảo bối, dịu dàng dỗ dành : “Ngoan, sao đâu, em ngủ tiếp !”

      Máy bay bay thấp xuống khiến tai hành khách bị ù và chóng mặt.

      “Em ngủ được nữa.” Mắt khẽ động đậy, mở choàng mắt, lười biếng dụi đầu vào ngực chồng rồi yếu ớt .

      nhờ tiếp viên hàng lấy ly nước, đưa đến bên miệng rồi khẽ dỗ dành: “Bảo bối ngoan uống chút nước trước nhé?”

      tựa đầu vào ngực , nhắm mắt lại, ngoan ngoãn uống vài hớp.

      muốn nữa đâu~” dời môi rồi làm nũng với .

      “Được rồi~” đưa cái ly cho tiếp viên hàng đứng chờ ở bên cạnh, lạnh lùng gật đầu như lời cảm ơn.

      Sau đó quay đầu, ánh mắt dịu xuống, sờ cái đầu trong lòng mình, thấp giọng hỏi: “Vậy em có muốn ăn gì ?”

      Nụ cười mặt của tiếp viên hàng cầm cái ly vẫn công thức hoá như vậy, nhưng lúc ra ngoài suýt nữa đứng vững.

      A a a!!! Đáng quá ! Ảnh hậu Tô và Boss Tần ở bên nhau đáng quá !

      Từng hành động giữa họ đều ngập tràn tình đó! Khiến tim của người xem là tui đây đập thình thịch luôn rồi nè~

      Hu hu hu! Bị ngược bởi bầu khí hường phấn~

      muốn đâu~” Tô Uyển vẫn dụi đầu vào ngực , tủi thân : “Tự nhiên em thấy chóng mặt quá.”

      cảm giác như toàn bộ trời đất đều quay cuồng! Chóng mặt quá! ràng trước kia chưa bao giờ có tình huống này cả.

      nhíu mày, đau lòng trong mắt như muốn tuôn ra. tựa trán mình vào trán , lẽ nào bảo bối bị say máy bay ư?

      Tần Chấp đau lòng ôm rồi giữ đầu trong ngực, sóng lưng thẳng tắp, cố gắng giữ nguyên trạng thái như bây giờ. hôn đỉnh đầu của bảo bối nhà mình, liên tục dịu dàng dỗ dành bảo bối ngoan nhé~

      Trước đây chỉ cần ngủ giấc bị say máy bay, sao lần này lại say dữ dội vậy!

      Đáng chết!

      sao nữa rồi!” Khi bầu khí xung quanh Tần Chấp càng lúc càng lạnh Tô Uyển chợt níu góc áo của : “A Chấp, em hết chóng mặt rồi!”

      sao?” hôn tóc , xót xa sờ khuôn mặt vẫn còn tái nhợt của .

      vươn tay vuốt phẳng nếp nhăn giữa hai hàng lông mày của chồng, dụi đầu vào lòng với vẻ ỷ lại, thoải mái hít vào hơi sâu: “ đó!”

      Mặc dù Tô Uyển hôn mê, Tần chấp vẫn có chút lo lắng, kiên quyết cho phép xuống đất mà ôm xuống máy bay.

      Khi họ về đến nhà là chạng vạng.

      “Bảo bối.” Tần Chấp lấy tạp dề hường phấn để bảo bối mang vào cho mình, “sẵn tiện” hôn Uyển Uyển đến gần mình: “Bảo bối muốn ăn gì nè?”

      suy nghĩ rồi chớp mắt: “Bỗng nhiên em muốn ăn sườn xào chua ngọt quá.”

      Dù rằng trước kia cũng phải rất thích món này.

      “Hử?” Tay chợt khựng lại, cũng hỏi lý do, dịu dàng cười đáp: “Được~ Bảo bối muốn ăn gì cũng được cả.”

      “Ngoan, đợi lát là có ăn ngay thôi.” vuốt tóc rồi vào phòng bếp.

      lười biếng chống cằm bàn, dõi mắt về phía chồng tao nhã nấu ăn trong phòng bếp.

      lát sau, mùi hương vừa chua vừa ngọt bỗng bay đến mũi , khiến nước miếng của liên tục tiết ra.

      “A Chấp, đồ ăn nấu càng ngày càng ngon đó~” Mắt Tô Uyển sáng rực, đợi Tần Chấp đến liền hôn “chụt” lên cằm .

      Ha ha~ Khóe môi Tần Chấp khẽ cong lên, từ chân mày đến khóe mắt của đều ngập tràn dịu dàng, vội vàng đặt mấy dĩa đồ ăn trong tay xuống để ôm eo bảo bối, đề phòng bị ngã.

      Đôi mắt khẽ tối xuống khi nhìn thấy sùng bái và khen ngợi trong mắt bảo bối, khẽ đáp: “Uyển Uyển thích là tốt rồi.”

      biết trước đây mình học nấu ăn là đúng rồi mà. Ai cũng rằng con đường đến trái tim của người là thông qua dạ dày sao có thể cho người khác có cơ hội bắt được trái tim của bảo bối được chứ!

      ...​

      Tô Uyển xoa bụng, cười lộ ra hai má lúm đồng tiền: “No quá .”

      Mắt Tần Chấp lên ý cười, vươn tay vỗ lên cái bụng tròn vo của vợ, mở miệng trêu : “Trái dưa hấu Uyển Uyển này chín lắm rồi~”

      “Ha ha~” cười, đáng phản bác: “ phải dưa hấu mà~”

      chợt ngẩn người khi nhìn , sau đó cũng cười theo: “Đúng vậy, em phải dưa hấu, mà là nữ thần của .”

      là tín đồ trung thành nhất của Uyển Uyển, từng cử chỉ của bảo bối đều là cám dỗ với .

      ...​

      Tần Chấp cầm chén đến trước máy rửa chén Tô Uyển bỗng ló đầu từ phòng ngủ ra: “A Chấp, em tắm trước nhé~”

      Tắm sao? như nghĩ tới điều gì, động tác tay chợt khựng lại.

      chỉ tắm sơ qua nên khi chồng vào phòng ngủ bỏ dép lê ra, bò lên giường.

      Lúc Tần Chấp vào thấy bảo bối nằm nghiêng giường, để lộ ra dáng người nhắn và vòng eo mảnh khảnh. Thấy vậy, ánh mắt tối sấm lại, lẳng lặng nhìn đến ngón chân trắng nõn của vợ, hầu kết vô thức trượt lên trượt xuống.

      Bộp!

      “Hử? Sao vậy A Chấp?” Tô Uyển quay đầu lại thấy áo sơ mi của chồng chưa cởi ra toàn bộ, lộ ra xương quai xanh gợi cảm. Thấy vậy, càng thể rời mắt khỏi được, làm sao bây giờ, thích nhất là dáng vẻ này của A Chấp đó.

      có gì~” nhặt lên đồ mình “vô tình” làm rớt dưới chân. Sau đó, lại giả vờ như thấy ánh mắt nóng rực của, lẳng lặng tiếp tục động tác cởi đồ dang dở của mình. Đầu tiên là xương quai xanh xuất rồi đến ngực, cuối cùng là cơ bụng.

      Động tác chậm chạp của khiến người khác chỉ hận thể xông lên xé toạc áo sơ mi thay .

      Tô Uyển khẽ nuốt nước miếng, hai mắt lấp lánh, hỏi với vẻ chờ mong: “A Chấp! Hôm nay tụi mình có thể ân ái ?”

      Động tác của chợt dừng, giọng khàn khàn: “Bảo bối muốn sao?”

      “Dạ~” gật đầu, thẳng ra. Sao lại nhúc nhích rồi? chợt muốn ngồi dậy xé toạc quần áo thay quá.

      vội vàng cởi sạch quần áo còn sót lại người mình, giọng khàn đến mức khó có thể nghe được lời : “Chờ chút.”

      Nếu bảo bối tới gần nhịn được mất.

      được, làm vậy có hại cho thân thể của .

      nằm xuống giường, tiếc nuối bĩu môi, từ đây thể thấy được bóng ở bên trong phòng tắm.

      Dáng người của A Chấp đẹp quá, sờ lên cũng cảm thấy rất thích, nhất định đêm nay phải sờ cho mới được. vừa suy nghĩ vừa tựa đầu vào cái gối mềm mại của mình, cảm thấy như mình rất muốn ngủ. giây trước khi vào giấc ngủ, trong đầu còn mơ màng nghĩ, hôm nay nên dùng tư thế gì nhỉ?

      Tần Chấp chỉ cảm thấy cả người căng lên, nếu bảo bối muốn đêm nay nên làm gì để thỏa mãn đây? Chỉ mới nghĩ thôi mà muốn bùng cháy rồi! Sau khi tắm nhanh, vội vàng ra ngoài nhìn thấy...

      Bảo bối của mình ngủ rồi!!!
      Yoororo, Ke Vo Hinh, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    4. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 35: Kinh nguyệt tháng này đến trễ sao?

      Edit: Nhạc Dao


      Beta: Hikari2088

      Thấy vậy, sắc mặt của Tần Chấp lập tức tối sầm, thân thể căng cứng bò lên giường. Đôi mắt sáng rỡ khi nhìn lướt qua bờ vai trần, vòng eo thon và bàn chân trắng nõn của bảo bối, chỉ hận thể ăn sạch .

      Cuối cùng, vẫn nỡ đánh thức bảo bối, đành xoay người nằm giường, hơi thở dồn dập, cách nào dập được ngọn lửa tình dục nên quyết định tắm nước lạnh.

      Dù vậy, cũng chưa từng nghĩ đến việc tự dập lửa. Mọi thứ của đều thuộc về Uyển Uyển, bao gồm tinh trùng.

      ***

      Hôm sau, Tô Uyển mơ màng mở mắt ra, cả người vẫn còn như trong cõi thần tiên.

      Thấy vậy, ánh mắt của Tần Chấp nằm bên cạnh vẫn luôn chú ý đến vợ liền tối sầm: “Em ngủ đủ rồi?”

      vốn cũng định nghe đáp án của vợ , chưa kịp trả lời nhàng hôn lên trán , rồi đến đôi mắt, cái mũi, cuối cùng là dịu dàng hôn lên đôi môi mềm mại kia.

      “Dạ.” Tô Uyển còn mơ mơ màng màng, vốn nghe câu hỏi của , giờ đầu óc lại càng mụ mị khi đón nhận nụ hôn nồng cháy này, ngơ ngác gật đầu.

      “Ngoan vậy sao~” Ánh mắt của Tần Chấp càng tối hơn, giống như có ngọn lửa bốc cháy trong đó vậy. giữ tay , chuẩn bị hưởng thụ bữa ăn hụt của tối qua.

      Tiếc thay, còn chưa kịp tiến công vợ vốn mơ màng nằm ở giường chợt cảm giác muốn nôn, lập tức tỉnh như sáo, đẩy ra, rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

      Oẹ!

      “Sao vậy bảo bối?” Thấy vậy, cũng màng đến ngọn lửa bùng cháy ở nửa thân dưới, vội vàng qua, đau lòng nhìn sắc mặt tái nhợt của bảo bối, tim như bị ai đâm từng nhát, nhàng vỗ lưng cho : “Em còn khó chịu ?”

      nhìn dáng vẻ muốn ói của vợ, đau lòng rót ly nước ấm rồi đưa đến bên miệng của : “Ngoan, uống nước dễ chịu hơn.”

      ngẩng đầu, hai mắt rưng rưng, uống liền mấy ngụm nước mới kìm được cảm giác muốn ói này xuống.

      “A Chấp~” vùi đầu vào ngực , giọng tủi thân, tựa hồ vừa giống như làm nũng lại vừa như tìm kiếm hơi ấm quen thuộc.

      Thấy vậy, càng đau lòng hơn, hôn mấy cái.

      ...​

      vỗ về cánh tay của bảo bối níu tay áo với vẻ trấn an, xung quanh đều ngập trong dịu dàng, muốn ói sao? Bỗng nhiên, có ý nghĩ loé lên trong đầu rồi biến mất, sau đó lại tự lắc đầu phủ nhận.

      Vì bảo bối ỷ lại đến độ này nên thể” để ngủ ở nhà mình được.

      Vì thế, nhân viên trong công ty lại được chứng kiến cảnh ông chủ của mình ôm bà chủ đến chỗ làm.

      Tiếp tân bị ngược chết: Tui bị tổn thọ rồi! Boss lại bắt đầu ngược cẩu!

      Cẩu chia tay bị ngược chết: Tui là cẩu chia tay rồi đó! Xin hãy tha cho tui!

      Tiểu vương bị ngược chết: Khó khăn lắm boss mới làm, thế mà lại mang theo cẩu lương độc hại cho nguyên công ty!

      # Khóc hu hu #

      ***​

      Bên này, sau khi Tần Chấp đặt Tô Uyển ở phòng nghỉ mới bắt đầu triệu tập những quản lý từ khắp nơi tụ họp về đây.

      Tuy muốn đặt bảo bối trước mặt mình, lúc nào cũng có thể nhìn thấy mới an tâm nhưng nỡ khiến bị thức giấc, dù chỉ là khả năng cũng được.

      Tuy nhiều ngày nay xử lý văn kiện qua internet nhưng vẫn còn rất nhiều việc cần xử lý.

      Dù rằng Tần gia phải người thường nhưng cũng phải tốn kha khá thời gian để xử lý những việc tồn đọng.

      Vì thế, nhân viên vui mừng phát ra, hôm nay ông chủ của họ tan làm sớm!

      Lúc Tô Uyển và Tần Chấp ra khỏi công ty đúng ngay giờ tan làm, nên bị kẹt xe. Vì vậy, ô tô chậm rãi nhích về phía trước.

      Tần Chấp thèm để ý đến chuyện này, chỉ cần có vợ ở bên cạnh sao cũng được cả.

      ôm lên đùi như con nít, vuốt tóc , nở nụ cười cưng chiều: “Hôm nay bảo bối vất vả rồi~ Em có mệt ?”

      Chơi trò chơi cũng phí sức lắm đấy nhé~

      Vệ sĩ và tài xế: Nếu họ nhớ lầm cả ngày hôm nay phu nhân chỉ nằm ườn giường chơi trò chơi, thậm chí cơm cũng do ngài đút, tay còn phải vươn ra...

      Tần Chấp như cảm giác được ánh mắt cạn lời của vệ sĩ và tài xế bèn lạnh lùng liếc họ.

      Vệ sĩ và tài xế ngay lập tức cảm thấy luồng khí lạnh ùa tới, lông tơ dựng ngược, vội vàng ngồi thẳng lưng, mắt nhìn về phía trước, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.

      Tần Chấp thu hồi ánh mắt, ấn cái nút, hàng ghế phía sau chậm rãi dâng lên vách ngăn.

      Tài xế và vệ sĩ ngồi phía trước thở phào nhõm, lại chân thành tạ ơn tồn tại của vách ngăn này.

      Mỗi khi boss đối diện với Ảnh hậu Tô họ dám nhìn thẳng vào ngài luôn ấy, thê thảm lắm!

      Trong khoảng thời gian này, Tô Uyển bỗng thích quấn lấy , mà cũng rất thích tình trạng này, những ngăn cản mà còn dung túng hơn.

      Vì thế, Tần Chấp và Tô Uyển ngồi ở ghế sau cứ dính lấy nhau như song sinh, ngọt ngào chuyện với nhau.

      “A Chấp~ Em kể cho nghe nè…”

      “Ừ~”

      ôm cổ chồng, đôi mắt sáng rực, cười rạng rỡ chia sẻ với .

      Đôi mắt dịu dàng, nhàng vuốt tóc , kiên nhẫn lắng nghe những suy nghĩ của .

      Đồng thời, mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào . Khi dừng lại, liền lấy ra hộp sữa chua nóng hổi từ trong tủ ra, cắm ống hút rồi đưa đến bên miệng .

      Vì Tô Uyển nhiều nên khát nước , vội vàng uống xong, chớp mắt, đột nhiên hỏi: “A Chấp~ Tụi mình ăn kem được ~”

      ngẫm nghĩ lát rồi : “ được, tối nay là chu kỳ kinh nguyệt của em.” Như nghĩ đến chuyện gì đó, bầu khí xung quanh chợt u ám.

      Sao phụ nữ phải có chu kỳ kinh nguyệt cơ chứ?

      Chết tiệt! lại được chạm vào mấy ngày rồi…

      ***​

      Ngày hôm sau, mặt các nhân viên phải báo cáo cho sếp đều như đưa đám, vì họ phát ra dù có Ảnh hậu Tô ở bên cạnh quanh thân sếp đều u ám.

      Vì thế, mọi người vô thức khẽ, thường xuyên trao đổi tin tức ngầm bằng ánh mắt.

      Qua ngày hôm sau, mặt boss lại đen như cũ.

      Thấy thế, ai cũng đoán được lý do của chuyện này. Chậc, lại là mấy ngày ấy ấy rồi.

      Họ hiểu mà! Chưa được thoả mãn chứ gì!

      Trong công ty có truyền tai nhau về luật ngầm, điều đầu tiên là: Tháng nào cũng có mấy ngày sếp rất nóng nảy!

      ***

      Hôm nay, sắc mặt của Tần Chấp u ám khi nhìn bảo bối ngủ say.

      Bởi vì chu kỳ kinh nguyệt của Uyển Uyển vốn phải có từ hai ngày trước xuất .

      Từ , lòng chiếm hữu của với Uyển Uyển rất mạnh. Vì vậy, nâng niu trong lòng, bao dung , khiến ỷ lại mình, rồi từ từ thể rời xa được. tóm gọn lại là, tính cách bây giờ của Uyển Uyển cũng có xây dựng của .

      Đến tuổi dậy , sau khi nhận ra tình cảm của mình dành cho Uyển Uyển biến thành nâng trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Đồng thời, cũng càng cẩn trọng trong việc chăm sóc sức khoẻ của hơn.

      Dưới chăm sóc tỉ mỉ của , tuy nhìn hơi gầy nhưng rất khoẻ mạnh, hiếm khi bị bệnh. Từ sau lần hành kinh đầu tiên, bảo bối bị đau bụng kinh nữa, ngay cả thời gian hành kinh cũng rất chính xác, chưa bao giờ bị chậm hơn cả.

      Vậy mà lần này lại trễ tận hai ngày!

      Khuôn mặt của tối sầm, sắc mặt vặn vẹo gọi cho bác sĩ gia đình.

      nhìn bác sĩ khám xong cho vợ, khẩn trương hỏi: “Sao rồi?”
      Last edited: 22/1/21
      Yoororo, Ke Vo Hinh, Tiểu Ly 11112 others thích bài này.

    5. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 36: Mang thai

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      ấy sao rồi?” Tần Chấp căng thẳng hỏi.

      Bác sĩ gia đình quay đầu, trong mắt loé lên vui mừng. Ông vuốt râu và vui vẻ : “Chúc mừng thiếu gia, thiếu phu nhân có tin vui.”

      Trong đầu Tần Chấp như bị sét đánh, thời tiết xung quanh đều u.

      “Tin vui cái quỷ!” Tần Chấp bật ra câu chửi.

      Bác sĩ ngạc nhiên, đây là vị Tần gia ôn hoà nhưng xa cách đấy ư?! Suýt nữa là ông tiến lên sờ mặt của , xem thử có phải bị quái nhập vào người !

      Ánh mắt của Tần Chấp tối sầm khi nghĩ đến việc mười tháng sau tình địch ra đời. Sau đó, nó giành bảo bối với , muốn ôm và hôn nó. tài nào tưởng tượng ra được đôi môi mềm của bảo bối hôn người khác!

      Nghĩ đến đây, mặt của càng vặn vẹo hơn. Theo , cuộc sống này chỉ cần có và Tô Uyển là đủ rồi. cần bất kỳ ai khác, dù đó là người chảy xuôi dòng máu với Uyển Uyển chăng nữa.

      ràng uống thuốc Fendi được hai năm rồi mà!

      “Alô? A Đại hả! Tôi là Tần Chấp!” Sắc mặt Tần Chấp càng thêm vặn vẹo, u ám qua điện thoại. “Tôi cho cậu tuần để mua lại cái công ty đáng chết sản xuất ra Fendi.”

      Ngoài sáng, có mười hai người như Giáp Ất Bính Đinh, còn trong tối có mười hai thuộc hạ như A Đại. Đồng thời A Đại cũng là đội trưởng của nhóm người này.

      Ở đầu dây bên này, A Đại vô cảm đồng ý. ta chưa thấy thiếu gia mất bình tĩnh như vậy, biết Fendi làm gì mà ngài ấy lại nóng nảy thế này nhỉ?

      Đúng là tin vui đấy! Nằm mơ cũng thấy đấy!

      Tần Chấp muốn nghe tiếp nữa, ngắt lời của bác sĩ.

      “Ui da~” Bác sĩ vô thức giựt đứt cọng râu của mình, xuýt xoa cằm của mình, rên lên vì đau.

      Vì ông là thành viên của nhà họ Tần nên gặp ít người của thế hệ này, đồng thời cũng gặp khá nhiều cặp vợ chồng, nhưng chưa thấy ai thích con của mình như Tần Chấp cả. Dù ông nghe về việc đàn ông của Tần gia có lòng chiếm hữu cực cao nhưng ông thấy ai nấy cũng có vẻ kích động khi hay tin vợ mình có thai.

      “Chú Tần!” Bác sĩ hoàn hồn, rùng mình trước giọng lạnh lùng của thiếu gia!

      “Liệu Uyển Uyển có vất vả khi mang thai ?” Đôi mắt của Tần Chấp tràn ngập đau lòng khi nhớ đến việc bảo bối mắc ói vào sáng hai hôm trước.

      “À.” Chú Tần vuốt râu, cẩn thận : “Đa số phụ nữ khi mang thai được sáu tuần buồn nôn, thậm chí xuất triệu chứng nôn mửa. Ngoài ra, ấy còn thích ngủ. Trong những tháng cuối, có khả năng chân của ấy bị phù…”

      Càng nghe sắc mặt của Tần Chấp càng đen lại đến mức thể che giấu điên cuồng trong ánh mắt.

      Bảo bối nâng niu trong bàn tay, ngậm trong miệng sợ tan, cầm tay tay sợ rớt giờ lại phải chịu đựng biết bao khổ cực vì “kẻ thứ ba.”

      biết nhưng cũng có thể đoán được sinh non tạo thành tổn thương rất lớn đến cơ thể của người mẹ.

      “Vậy cháu nên làm gì?” Tần Chấp nhìn bác sĩ đứng gần mình.

      “À.” Cậu có thể mang thai hộ vợ được đâu chứ! Tuy nghĩ vậy nhưng ông dám .

      Ông xoa chòm râu nuôi nhiều năm của mình: “Cố gắng thường xuyên ở bên thiếu phu nhân, mát xa chân cho ấy khi phù chân và đừng để thiếu phu nhân vận động mạnh. Thực đơn cũng phải đa dạng, nên kén ăn để có đủ chất dinh dưỡng, nhớ phải ăn đồ ăn dễ tiêu hoá và giàu chất đạm…”

      “Khoan .” Tần Chấp ngắt lời ông. Tuy sắc mặt của vẫn u ám nhưng vẫn nghiêm túc ghi lại vào quyển sổ tay.

      “Còn gì nữa ?”

      “Hình như hết rồi!”

      “Chú nghĩ kỹ lại xem!” Tần Chấp tiếp tục truy hỏi.

      “Ây dà.” Bác sĩ vắt nát óc để nghĩ ra hết những chuyện cần phải ghi nhớ rồi. “À đúng rồi, chắc cậu biết việc trong ba tháng đầu và ba tháng cuối khi mang thai được làm chuyện phòng the rồi phải ?”

      Bàn tay viết của khựng lại, nghiến răng đáp: “Cháu biết chuyện này!”

      biết nó là tình địch nhưng hề biết chuyện chưa được mười tháng mà nó muốn giành Uyển Uyển với rồi.

      Rắc!

      Cây bút trong tay Tần Chấp gãy làm đôi.

      “Trong vòng ba ngày phải mua lại công ty sản xuất ra Fendi cho tôi!” ném cây bút gãy xuống đất, lạnh lùng qua điện thoại với A Đại.

      Tần Đại vẫn giữ vững vẻ mặt vô cảm: Ha ha, bệnh thần kinh!

      …​

      Reng reng reng reng!

      Tần Chấp vừa mở cửa mẹ Tần vội vàng lách mình vào. Sau đó, bà đấm lên ngực con trai, cười toe toét: “Quả nhiên là con mẹ, lợi hại quá chừng! Ngay cả Fendi cũng thể ngăn con được!”

      Chỉ cần nghĩ đến việc mười tháng sau bà đứa cháu trắng trẻo mập mạp là muốn cho con trai mình ba mươi like rồi!

      Dù Tần Chấp uống Fendi nhưng bà hề nghi ngờ liệu đây có phải là con của hay .

      Nghe vậy, mây đen dày đặc mặt Tần Chấp liền biến thành giông bão.

      Mẹ Tần quan tâm đến sắc mặt xui xẻo của con trai. Đây là lần đầu tiên bà màng đến khuôn mặt được chăm sóc tỉ mỉ có nếp nhăn khi cười, vừa cười toe toét vừa vào nhà: “Con dâu của mẹ đâu rồi!”

      Ba Tần cũng tới thăm họ. Đầu tiên, ông nhìn bà xã ngoài năm mươi nhưng vẫn còn trẻ măng, rồi lại nhìn gương mặt vặn vẹo của con trai. Sau đó, uy nghiêm vỗ vai , trong mắt lại loé lên vẻ đồng tình.

      “Uyển Uyển còn ngủ trong phòng ạ.” Tần Chấp rót ly trà cho mẹ, hề có ý muốn gọi dậy.

      Mẹ Tần ngồi xuống, cầm ly trà lên uống hớp rồi cười rạng rỡ: “Thai phụ trong ba tháng đầu mê ngủ lắm!”

      lát sau, mẹ Tô và ba Tô cũng đến.

      Ba mẹ của hai bên đều biết nhau nên cần phải chào hỏi.

      Ba Tô nhìn xung quanh, thấy bóng dáng của con nên hớn hở hỏi: “A Chấp! Con của ba đâu rồi?”

      ấy còn ngủ ạ.” Tuy mặt vẫn tối sầm nhưng khi nhắc đến Tô Uyển trong mắt lên vẻ đau lòng.

      Mẹ Tô vừa cười vừa trách móc con với mẹ Tần: “Đứa Uyển Uyển này là! Sao lại còn ngủ khi người lớn đến chứ!” Tuy là vậy nhưng lại hề có ý gọi con dậy.

      Mẹ Tần ngắt lời bà: “Tôi thích Uyển Uyển lắm! Khi tôi mang thai A Chấp cũng mê ngủ kém gì Uyển Uyển.”

      Lời này của mẹ Tần sai. Dù tính bà ngoài lạnh trong nóng, luôn thích so kè với Uyển Uyển nhưng ra rất thích con dâu này. Càng khỏi phải bàn đến việc bà mong cháu từ lâu.

      Trong mắt mẹ Tô loé lên ý cười, hùa theo lời của bà.

      …​

      Tô Uyển mơ màng mở mắt, ngây người giường lát. Khi cảm nhận được hơi thở ấm áp quen thuộc của chồng khiến chợt ấm ức, bĩu môi rồi ra ngoài theo tiếng chuyện.

      Khi Tô Uyển ra, hai bà mẹ thảo luận hăng say về chuyện mang thai, còn dáng vẻ cao quý ít thường ngày nữa! Tần Chấp vừa đen mặt cầm quyển sổ vừa nghiêm túc nhớ kỹ toàn bộ.

      Tần Chấp là người đầu tiên cảm nhận được ánh mắt quen thuộc của vợ , quay đầu lại thấy bảo bối đứng ngây ra ngay cửa phòng.

      “Em dậy rồi?” bước nhanh về phía trước, ôm eo bảo bối rồi hôn lên trán .

      “Uyển Uyển dậy rồi hả con?” Tần Chấp chưa kịp nhận được nụ hôn đáp trả của bảo bối mẹ Tần vội vã chạy tới, đẩy ra chỗ khác rồi cẩn thận dìu về phía sô pha.

      Ba Tô cũng vui vẻ chào đón con , họ định ngồi xuống hai bên của Tô Uyển.

      Mặt Tần Chấp nhăn lại, kiên quyết bế vợ lên đùi mình.

      Mẹ Tần: Mợ nó! Tần Thịnh, ông mau xem con trai của ông kìa!

      Tô Uyển lại thèm để ý đến chuyện này, điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái nhất, nở nụ cười xán lạn, vui vẻ hỏi: “Sao ba mẹ lại đến đây vậy ạ?”

      “Con chưa biết sao?!”

      Tô Uyển ngây thơ chớp mắt: “Biết gì ạ?”
      Yoororo, Ke Vo Hinh, Tiểu Ly 11113 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :