1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ chồng ảnh hậu ngược cẩu hằng ngày - Bán Hạ Lương Lương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 27: Doanh thu của phòng vé tăng nhanh như gió

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      Vào lúc giờ sáng.

      “Doanh thu phòng vé trong ngày đầu tiên có.” Sau khi quản lý của Dương Lệ Lệ chuyện điện thoại xong lướt Weibo, vô cảm .

      Dương Lệ Lệ hồi hộp đến mức cứng đờ, bàn tay lướt màn hình chợt dừng lại: “Kết quả thế nào?”

      “Bốn trăm tám mươi triệu tệ!” Quản lý thở phào nhõm, nhịn được mà bật cười thành tiếng. “Lệ Lệ! Em thành công rồi!”

      “Tận trăm triệu sao?!” Nghe vậy, ngẩn ra, nhiều vậy ư?! Họ sắp phá kỷ lục doanh thu tại phòng vé ở trong nước luôn rồi! kích động bỗng xuất : “Ha ha, đây là lần đầu tiên đấy!”

      “Nhảm nhí! Những bộ phim điện ảnh kia sao có thể so với bộ này được chứ.” Quản lý của cũng rất kích động.

      Dưới trướng của ta chỉ có mỗi Dương Lệ Lệ. Trước giờ, toàn góp mặt trong những bộ phim ít nổi, còn đóng những vai quan trọng trong những bộ phim bom tấn.

      Tuy đất diễn của vai nữ phụ số hai cũng nhiều lắm, nhưng bộ này có góp mặt của Ảnh đế Triệu và Ảnh hậu Tô, chắc chắn nó bước tiến xa trong nghiệp của Lệ Lệ. Nếu phải bộ phim này tập trung vào hai nhân vật chính chưa chắc ấy được nhận đâu.

      “Em đừng quên báo tin vui cho mọi người đó!” Quản lý vừa cười vừa nhắc .

      “Đúng rồi.” Dương Lệ Lệ nở nụ cười xán lạn: “Em phải gọi điện! Rồi đăng Weibo nữa!”

      “Alô? Đạo diễn Vương!…”

      bỏ điện thoại xuống, lướt danh bạ chợt dừng tại tên Tô Uyển. Cuối cùng, lại dời tay qua cái tên khác. Suýt nữa quên là nếu bây giờ gọi cho Tô Uyển chắc mai được thấy ánh mặt trời mất.

      Vì thế, liền gọi cho Từ Minh (* ̄︶ ̄)

      Từ Minh:… Cảm ơn còn nhớ đến tôi!

      Khó khăn lắm Từ Minh mới bỏ điện thoại xuống được, xoa mắt rồi thở phào nhõm. Bây giờ hai giờ rưỡi sáng rồi, chắc ta có thể ngủ được rồi nhỉ?

      Reng reng reng——

      Ha ha! Mợ nó, sao trước kia ta biết mình được mọi người quý mến vậy nhỉ?! (╯°Д°)╯︵┻━┻

      …​

      Reng reng reng——

      Sáng sớm tinh mơ, khó khăn lắm quản lý Từ mắt thâm mới ngủ được lại bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, tức giận vò đầu bứt tóc.

      “Alô? Xin chào!…”

      Từ Minh đặt điện thoại xuống, nằm giường mở to mắt đếm cừu. Mợ nó! Ngủ được nữa rồi!

      Thế là, đăng nhập vào Weibo của Tô Uyển, chia sẻ bài viết mà buổi sáng đạo diễn Vương mới đăng lên.

      Kết quả là bị đám fan đem ra làm trò cười.

      Uyển Uyển là nữ thần của tui: Hahahaha, vừa nhìn là biết người dậy sớm như vậy là quản lý Từ.

      Từ Minh cảm thấy như tim mình bị đâm nhát.

      Tui là fan cuồng của Uyển Uyển: Sớm như vậy sao? Vừa nhìn là biết cẩu độc thân có cuộc sống về đêm rồi!

      Lại đâm thêm nhát.

      cẩu độc thân: Bắt tay phát nào, có thấy chăn của mình lạnh ?

      Đậu hủ ngọt: Sờ đầu! Haiz, thường xuyên bị ngược cũng thôi , giờ lại phải dậy sớm như vậy… Ha ha ha.

      Tuyệt Tình Cốc: Tui muốn biết làm sao mà quản lý Từ có thể sống sót được dưới ngược cẩu tàn tạ của boss và Tô Uyển đây?

      Từ Minh: nhát chí mạng… Hộc máu tại chỗ.jpg

      …​

      Thời gian trôi nhanh như tên bắn.

      # Doanh thu phòng vé trong ngày đầu tiên của Thiên hạ cao ngất ngưỡng, rất có khả năng phá kỷ lục doanh thu cao nhất phòng vé trong nước #

      # Rạp chiếu phim ngập trong nước mắt, Thiên hạ cảm động lòng người #

      # Doanh thu phòng vé của Thiên hạ tăng vùn vụt, mỗi vé đều rất quý giá #

      # Độ nổi tiếng của Tần phu nhân - Tô Uyển tăng mạnh, fan đều từ Thiên hạ mà ra #


      Trong khoảng thời gian này, mỗi góc đều có bóng dáng đến Thiên hạ.

      Lúc dạo phố, phố lớn ngõ đều bật bài nhạc mở đầu hoặc bài cuối phim của Thiên hạ.

      Khi mọi người gặp nhau, chưa đầy hai câu nhắc đến Thiên hạ.

      Mọi người xem Thiên hạ chưa?

      Ấy, bạn cũng xem rồi hả? Tôi thấy nhân vật nào cũng ưa nhìn cả, ca khúc trong phim cũng tồi, còn bạn sao?

      Chậc, chưa xem sao? Vậy chúng ta có gì để đâu.

      Sau này có chương trình giải trí quyết định tung ra tiết mục khảo sát về mức độ ảnh hưởng của Thiên hạ.

      Trong tiết mục kia, họ ngẫu nhiên phỏng vấn số người ở cửa rạp chiếu phim.

      “Xin chào, có thể hỏi bạn vài câu ?”

      “Được chứ.” Người trả lời là nhìn có vẻ hoạt bát.

      “Cảm ơn! Bạn xem Thiên hạ chưa? Nếu rồi bạn cảm thấy nó như thế nào?”

      “Xem rồi!” Hai mắt sáng lên: “Tôi xem tận năm lần rồi đó! Tôi cho mọi người biết nhé, Uyển Uyển của tôi trong phim rất ngầu đó! Tôi khóc như mưa khi xem! Tôi đến đây là vì nữ thần đấy!”

      Có lẽ là vì nhắc đến thần tượng của mình nên năng hơi lộn xộn.

      “Xin chào, có thể hỏi bạn vài câu ?” Đối phương là nam sinh.

      Nam sinh đeo kính gật đầu: “Được chứ.”

      “Bạn chuẩn bị xem phim gì vậy?”

      Cậu bạn kia thẹn thùng đáp: “Thiên hạ.”

      “Vì sao bạn lại chọn phim này?”

      “Các bạn cùng lớp của tôi luôn thảo luận về Thiên hạ, mà vì tôi chưa xem phim này nên biết nên gì với họ cả.”

      “Xin chào, có thể hỏi hai bạn vài câu ?” Phóng viên chặn lại cặp đôi.

      “Ừm.” Cặp đôi liếc nhau, bạn ôm cánh tay của bạn trai mình. Chàng trai ngượng ngùng : “Bạn hỏi .”

      “Hai bạn chuẩn bị xem phim gì vậy?”

      Thiên hạ!”

      “Vậy vì sao hai bạn lại chọn Thiên hạ? Nó có điểm gì đặc biệt sao?”

      Chàng trai ngại ngùng chỉ bạn của mình: “Tôi đến đây với bạn .”

      “Ừm.” Bạn đỏ mặt, mơ hồ đáp: “Hai ngày trước tôi đọc được bài review về Thiên hạ.” Sau đó giải thích tiếp: “Nghe thanh danh của Thiên hạ rất tốt. Vả lại, nam nữ chính lại còn là Ảnh đế Triệu và Ảnh hậu Tô, diễn xuất của họ rất xuất sắc nên tôi tin vào họ.”

      Dĩ nhiên là bạn thể mặt dày bài “review” nổi tiếng mới là nguyên nhân chính được.

      Thay vì là review, chi bằng là cảm nghĩ của đúng hơn, vì bài này hề lan man về diễn xuất này nọ.

      Trước khi xem Thiên hạ, tâm trạng của tôi u như bầu trời ngoài kia. Tôi lang thang khắp nơi, nghe mọi người đường Thiên hạ có thể chữa lành tâm hồn nên tôi xem.

      Sau khi xem xong, tôi ngồi khóc như mưa trong bóng tối. Tuy tôi biết vì sao mình khóc, nhưng khi tôi quyết định trở về tìm bạn trai của mình. Tôi vô cùng tán đồng quan điểm này: “Thiên hạ có thể chữa lành, nó chữa lành tình của tôi.”

      Trước khi xem phim, tôi vừa mới chia tay với bạn trai, nhưng giờ tôi hối hận.

      An Bình và Vân Cận nhau như vậy, nhưng vì muôn vàn con dân của mình mà dương cách biệt, ngay cả cái ôm cũng xa xỉ biết mấy.

      Ảnh hậu Tô và Ảnh đế Triệu đóng rất , đến nỗi khiến tôi tin rằng thế giới này cặp nhau đến vậy nhưng lại thể ở bên nhau. Họ khiến tôi đột nhiên nhận ra, những người nhau có thể đến bên nhau dễ dàng, mà cần phải có may mắn khổng lồ.

      Vì vậy, tôi quyết định quay về với bạn trai của mình. Tôi muốn cho ấy biết rằng tôi , chúng tôi có thể ở bên nhau, lại còn được ôm nhau lâu cũng dễ dàng, vì sao phải cãi nhau vì chuyện nhặt như vậy chứ?

      Giờ chúng tôi quyết định kết hôn.

      Rất nhanh bình luận này được cư dân mạng đẩy lên top, có muôn vàn cặp đôi giống như cặp này, muốn hâm nóng tình quyết định kéo người của mình đến rạp chiếu phim để xem Thiên hạ.

      Sau khi cuộc phỏng vấn này được tung ra, doanh thu của Thiên hạ vốn giảm lại bắt đầu tăng mạnh.

      Vì ngày hôm sau Tần Chấp dẫn Tô Uyển ra nước ngoài nên chuyện này có ảnh hưởng gì đến cả.
      Yoororo, Ke Vo Hinh, linhdiep172 others thích bài này.

    2. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 28: Hồ Como

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      Hồ Como là khu nghỉ mát nổi tiếng thế giới, đồng thời cũng là danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Ý. Nó nằm trong lưu vực dưới chân núi Alps, nhìn như hình chữ Y lộn ngược, lại vừa hẹp vừa dài.

      số biệt thự bên hồ có giá trị lịch sử lẫn nghệ thuật là hấp dẫn nhất. Vì vậy, có rất nhiều người nổi tiếng ở Châu Âu và Châu Mỹ cảm thấy tự hào khi được sở hữu biệt thự bên bờ hồ này.

      Khi họ tới hồ Como trời ngả về chiều.

      “Hử?” Tô Uyển mơ màng ôm cổ người bế mình lên, phấn chấn hỏi: “Đến nơi rồi hả A Chấp?”

      “Ừ.” tay Tần Chấp đỡ mông , tay còn lại đẩy đầu gác lên vai mình, vững vàng : “Em ngủ trước .”

      nhàn nhã ngồi cánh tay của ông xã, bĩu môi, ngủ máy bay rồi mà: “Nhưng em mệt mà~”

      “Ngoan, điều chỉnh múi giờ trước .” dịu dàng dỗ dành vợ, nếu điều chỉnh múi giờ mai được thoải mái. “Tụi mình ở đây rất lâu, ngày mai dẫn em ra ngoài chơi nhé?”

      “Vâng.” Tô Uyển ngoan ngoãn đồng ý, ỉu xìu cắn vai . Mới cắn được ba giây, tâm trạng của sáng sủa hơn hẳn, đau lòng hôn lên chỗ mình vừa mới cắn.

      chỉ cười, bảo bối của đáng quá! Sau khi nhận lấy áo khoác bảo vệ đưa đến mới bọc bảo bối trong lòng kín mít, ôm vào biệt thự.

      Tuy hồ Como nổi tiếng với khí hậu mát mẻ và thảm thực vật sum sê nhưng dù sao cũng là hồ băng ở dãy núi Alps, giờ trời sang thu, bảo bối của lại yếu ớt, lỡ bị lạnh phải làm sao đây?

      Bảo vệ đứng bên cạnh rũ mắt, cảm thấy hơi lạnh. Vì say đắm người nên chuyện gì có liên quan đến ấy cũng vô cùng quan trọng, dù bị gió thổi trúng cũng cảm thấy đau lòng.

      ta cũng cảm thấy rất lạnh đó, sao có ai quan tâm đến ta hết vậy?!

      Sau khi Tô Uyển được chồng đặt xuống giường, những trằn trọc mà còn ngủ thiếp .

      Khi ngơ ngác tỉnh lại là sáng sớm hôm sau.

      “Em tỉnh rồi à?” Tần Chấp ngồi bên cạnh bỏ sách xuống, vuốt mái tóc bù xù của , rồi hôn lên trán : “Chào buổi sáng, bảo bối!”

      đứng lên, cầm quần áo để ở bên cạnh lên: “Ngoan, giơ tay lên nào~”

      mơ màng chớp mắt, ngoan ngoãn giơ tay lên.

      Tim mềm nhũn khi nhìn ánh mắt ngây thơ của , cả người như muốn tan ra. cẩn thận mặc quần áo cho bảo bối, đỡ eo giúp đứng thẳng lên: “Uyển Uyển nhấc chân lên nào~”

      ngoan ngoãn làm theo lời , hoàn thành việc vệ sinh cá nhân khi còn ngái ngủ như thường lệ.

      cảm thấy thời gian mơ màng của mình vào buổi sáng hình như lâu hơn so với bình thường!

      Khi tỉnh ngủ phát mình mặc đồ chỉnh tề, A Chấp đứng trước mắt , nở nụ cười hết mực dịu dàng.

      ôm cổ , nhón chân hôn lên khoé môi : “Chào buổi sáng, A Chấp~”

      nheo mắt, dịu dàng cười đáp: “Chào buổi sáng bảo bối~” nghe “Chào buổi sáng” là cách khác của em . Ừ, nhất định là Uyển Uyển rất !

      Vì thế, người đàn ông được Uyển Uyển rất liền vui vẻ làm bữa sáng.

      Sau khi rửa mặt xong, Tô Uyển kéo ra rèm cửa dày, nở nụ cười xán lạn khi đứng trước cửa sổ. Dù đến đây bao nhiêu lần nữa vẫn thấy nơi đây rất đẹp.

      Hồ nước trong vắt bao lấy dãy núi xanh như ngọc lục bảo. Đồng thời, khí hậu ở hồ Como cũng góp phần cho phát triển của thảm thực vật. Ở nơi non xanh nước biếc này còn có thiên nga bơi lội.

      Vì phong cảnh ở đây đẹp tựa tiên cảnh nên có rất nhiều bộ phim bom tấn quốc tế thường quay ở đây.

      “Bảo bối~” Tần Chấp vào phòng, ôm eo từ phía sau, giọng thầm bên tai : “Em nhìn gì vậy?”

      xoay người lại, cười rực rỡ chỉ vào mặt trời: “A Chấp, nhìn xem! Nhìn nó có giống trứng ốp la ?” vô thức dựa gần vào lòng hơn, nhìn ông xã với vẻ mong đợi.

      cười rộ lên, gác cằm lên vai : “Ừ, giống lắm!” Hoàn toàn có vẻ miễn cưỡng nào.

      bật cười thành tiếng, trong mắt như có hàng ngàn vì sao.

      thấy như vậy lòng cũng vui lây, cảm thấy mình rất đúng. Sau đó sờ đầu , bàn tay đan vào tóc , dịu dàng : “Ăn cơm trước nhé?”

      gật đầu, để lộ ra hai má lúm đồng tiền, ngoan ngoãn để mặc ôm.

      …​

      Khi họ ra biệt thự, Tần Chấp chợt dừng lại, khoác áo khoác măng tô cầm tay lên cho Tô Uyển.

      Tô Uyển kéo tay áo của Tần Chấp, chớp mắt, giọng làm nũng: “A Chấp, có thể đợi lát nữa hãy mặc được ? Giờ em lạnh~”

      “Ngoan nha~” dịu dàng cười, hôn trán rồi dỗ dành: “Nếu lạnh mới mặc bị cảm, đừng khiến lo lắng nhé?” ôm eo , tuy giọng dịu dàng nhưng động tác lại cho từ chối.

      “Vâng~” ngẩng đầu hôn , hề cảm thấy hậm hực. Dù sao A Chấp gì cũng đúng cả. Vả lại, cũng sớm biết A Chấp chiều theo trong những việc có liên quan đến sức khoẻ của mình.

      Sau khi cài hết nút của áo khoác ôm eo vợ trong lòng mình, nhàn nhã về phía trước.

      Hồ Como có vẻ đẹp kỳ ảo, cứ như thành thị ồn ào náo nhiệt cách rất xa chỗ này, ngay cả tiếng sóng nước đập vào bờ đê cũng ưu nhã như nơi đây.

      Họ lẳng lặng bước trong khung cảnh đẹp tựa tranh vẽ, giống như hơi thở cũng tĩnh lặng theo vậy.

      Tô Uyển đột nhiên nhớ đến cái gì đó, kéo tay áo của Tần Chấp: “A Chấp, trưa nay chúng mình ăn mì xào tôm hùm nhé?”

      nghe là ở đây có món mì xào tôm hùm ngon nhất thế giới, mà chính cũng cảm thấy nó tệ, khi nào đến đây cũng ăn cả.

      “Được~” Tần Chấp dịu dàng cười, quệt mũi với vẻ cưng chiều. muốn ăn cái gì cũng được cả.

      nheo mắt khi thấy hai mắt sáng lấp lánh, giả vờ lơ đãng hỏi: “Mì xào tôm hùm rất ngon sao?”

      gật đầu: “Ăn rất ngon.” Nếu như lâu lâu ăn lần được.

      nheo mắt, ra dấu với bảo vệ phía sau.

      Bảo vệ chua xót gật đầu với vẻ hiểu, chuẩn bị tìm đầu bếp dạy boss làm mì xào tôm hùm.

      # Bị ngược thành cẩu #

      # Khóc như mưa! Cảm giác muốn khóc cạn nước mắt #

      # Đau lòng cho bản thân #


      Sau đó, ôm chặt , ấm ức : “Vậy em được nhìn người làm mì xào tôm hùm đâu đó!”

      “Vâng!” nghiêm túc gật đầu, hôn lên đôi môi của rồi liếm, ngọt quá . cười ngọt ngào bảo đảm: “Em chỉ nhìn A Chấp thôi!” hề cảm thấy vô cớ gây rối gì cả.

      Bảo vệ: Mợ nó, đầu bếp làm mì xào tôm hùm là nữ, cảm ơn!

    3. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 29: Ăn mì xào tôm hùm cũng bị ngược

      Edit: Nhạc Dao


      Beta: Hikari2088


      Giữa trưa, Tần Chấp dẫn Tô Uyển vào nhà hàng bán mì xào tôm hùm.

      Tuy nhà hàng này nhìn từ ngoài như những nhà hàng xung quanh nhưng khi vào rất lớn, bên trong được trang trí với những đồ vật mang tính nghệ thuật.

      Khi họ vào vài người ngồi bên trong quán.

      “Bảo bối muốn ăn mì xào tôm hùm hay mì xào hải sản?” Tần Chấp dịu dàng cười hỏi vợ , chậm rãi cầm lấy thực đơn bàn.

      “Hừm…” phân vân, biết nên chọn món nào vì cả hai đều ngon cả. chun mũi: “Mì xào tôm hùm .”

      cười, nhéo mũi của : “Bảo bối tham ăn~”

      Sau đó, lại lạnh lùng gọi phần mì xào hải sản và phần mì xào tôm hùm. Khi quay đầu nhìn bảo bối sắc mặt dịu lại, vuốt ve tóc với vẻ cưng chiều: “Bảo bối muốn ăn món nào cũng được cả.”

      Phục vụ:…

      F*ck, cái kỹ thuật lật mặt như lật sách thần thánh này!

      Bảo vệ: Ha ha, mới có vậy mà hết hồn rồi hả?

      Sau khi hai phần mì xào được bưng lên, Tần Chấp trụng đôi đũa rồi đẩy đồ ăn về phía : “Ăn từ từ thôi nhé~”

      “A Chấp ăn sao?” ngẩn ra, mơ màng chớp mắt: “ phải mì xào hải sản là của sao?”

      nhìn sắc mặt của ông xã rồi suy ngẫm lát, nở nụ cười xán lạn, lộ ra hai lúm đồng tiền duyên dáng: “A Chấp ăn chung với em nhé~” Nếu ăn đau lòng lắm.

      dĩa mì xào tôm hùm ở đây lớn bằng cái thau, nguyên liệu đa dạng, có review còn bảo phần ở đây bằng ba phần bình thường đấy. Trước kia ăn ở đây, ráng lắm cũng chỉ ăn hết được nửa phần thôi.

      “Ừ~” Nụ cười của Tần Chấp càng sâu hơn, ngồi sát vào bảo bối cho đến khi giữa họ còn khoảng cách nữa: “Ăn chung thôi.” hề đến việc mình có thể gọi thêm phần nữa.

      Trong món mì xào tôm hùm, ngoại trừ nửa con tôm hùm siêu lớn còn trộn rất nhiều tôm hùm , phết với sốt cà chua và phô mai mà Tô Uyển cực thích.

      Mì xào hải sản bao gồm rất nhiều nguyên liệu: Tôm panđan, tôm được lột vỏ, sò lông, nghêu, mực, sò điệp, ốc móng tay,… Từng góc của món mì đều có mùi hải sản.

      Tô Uyển ăn đũa mì xào tôm hùm, hai mắt liền sáng rực: “A Chấp! Cái này ăn rất ngon~” gắp lên rồi đút cho , chớp mắt với vẻ chờ mong: “Đúng ?”

      “Ừ, ngon lắm~” Mặt Tần Chấp dịu xuống, ý cười trong mắt lại có ý khác: “Rất ngọt~”

      “Ngọt sao?” nghi hoặc ăn thêm miếng: “ ngọt mà!”

      “Ừ, chắc là nhầm rồi.” cũng phản bác, vén mấy sợi tóc trước trán của ra sau tai, dịu dàng dỗ dành: “Vậy bảo bối đút tiếp cho để nếm cho đúng nhé?”

      Mì xào tôm hùm có gì ngon đâu chứ? Miếng ăn có nước bọt của bảo bối mới khiến mê mẩn.

      Hai người ngọt ngọt ngào ngào đút cho nhau.

      Ông chú bàn bên tức điên, muốn nhào tới cắn chết bọn họ. F*ck! thể tự ăn phần mình được sao? Sao lại bắt vợ mình đút trước bàn dân thiên hạ vậy hả! Tên này có thể hành xử đàn ông tý được !

      Tâm trạng của ông vốn u ám vì tìm được vợ chồng tiến sĩ, giờ lại càng tuột dốc phanh khi thấy cặp đôi bàn bên âu yếm ngay cả lúc ăn.

      Tô Uyển đặt đũa xuống, ngạc nhiên khi chợt phát ra trong lúc mình vô thức ăn hết sạch dĩa mì?! Sao lại ăn nhiều vậy?

      nhìn ông xã cũng đặt đũa xuống, nở nụ cười với mình, níu tay áo của : “A Chấp~ no chưa? Có muốn ăn thêm ?”

      cần đâu bảo bối~” Ăn no bảy phần là được rồi. Khoé miệng khẽ nhếch, rất vừa lòng về sức ăn của Uyển Uyển.

      nheo mắt, nụ cười càng sâu hơn, trong mắt chợt loé lên vặn vẹo. Rất nhanh có ai giành Uyển Uyển với nữa rồi. Sau đó, chợt nghĩ đến điều gì đó, điên cuồng khát máu bỗng xuất trong mắt. Nếu ai dám mơ tưởng đến băm người đó!

      Xui xẻo thay, ông chú râu xồm lại vừa hay nhìn Tần Chấp, hãi hùng vứt đôi đũa gắp tôm được lột vỏ xuống đất.

      Dưới ánh mặt trời chói chang, người đàn ông cao quý thần bí nở nụ cười nhạt nhẽo, trong mắt lại ngập tràn chiếm hữu lẫn điên cuồng khát máu.

      F*ck! Đây phải là vị tiến sĩ thần bí lại biến thái sao? Đúng là quá hoàn mỹ!

      Sau khi hoàn hồn, ông chú mới phát xung quanh cũng có rất nhiều người bị rớt đũa như mình. Ông nhìn quanh, đột nhiên đứng bật dậy. Ôi trời ơi, đôi tình nhân kia rồi!

      Mọi người xung quanh: Tạ ơn thượng đế! Cuối cùng đôi kia rồi!

      ra ông chú này là đạo diễn nổi tiếng quốc tế, tác phẩm tiêu biểu như bộ phim Cuộc chiến giữa các vì sao làm mưa làm gió toàn thế giới.

      Bộ phim Vùng đất nguy hiểm của ông chuẩn bị khởi quay, lấy cảnh ở đây nhưng tiếc là đến giờ vẫn chưa tìm được hai diễn viên phù hợp với nhân vật trong phim.

      “Đợi !” Morris cản đường Tần Chấp, đưa ra tấm danh thiếp: “Tôi là Morris, biết có hứng thú đóng vai tiến sĩ trong phim của tôi ?”

      ngại quá.” Tần Chấp cười, cũng ngắt lời ông, tay vẫn ôm eo vợ.

      Đây là lần đầu Morris bị người khác từ chối, ông cứ tưởng nghĩ mình là kẻ lừa đảo nên vội : “Tôi xin thề rằng tôi là đạo diễn!”

      “Tôi biết.” Tần Chấp nở nụ cười xa cách, ung dung : “Ông là Morris Adrian - Con trai thứ ba của gia chủ nắm quyền, có bộ phim Cuộc chiến giữa các vì sao nổi tiếng khắp thế giới.” gật đầu: “Nghe danh lâu.”

      Morris ngẩn người, rất lâu kể từ khi có người biết ông họ Adrian. Từ ngoại hình xuất sắc của người đàn ông này, ông ta đoán gia cảnh của cao hơn ông ta nghĩ nhiều, chắc là người của gia tộc phương Đông cổ xưa thần bí nào rồi.

      Mấy gia tộc đó nhận ra ông ta mới là bình thường.

      Ông gãi đầu, coi bộ chuyện này thành rồi. Với địa vị quốc tế của ông “dụ dỗ” những người có gia cảnh tốt chút thành vấn đề nhưng nếu là người của mấy gia tộc cổ xưa

      “Trời ạ!” Adrian nhìn chằm chằm với vẻ buồn bã, ông xem trọng loại khí chất thần bí cao ngạo người mà!

      đời này có mấy ai điên cuồng biến thái mà cao ngạo như đâu!

      Tần Chấp mỉm cười để mặc ông nhìn, nụ cười môi hề thay đổi. Đột nhiên, cúi xuống hôn lên tóc người con trong lòng, đáng sợ quanh thân liền biến mất, cả người ôn hoà hơn hẳn.

      “Ôi chao!” Adrian nhìn biến đổi khôn lường này của Tần Chấp, rồi lại nhìn chằm chằm Tô Uyển ngoan ngoãn trong lòng . Sau đó, ông như nghĩ đến chuyện gì đó, hai mắt sáng rực.

      “Là Tô! Vợ là Tô phải ?!”

      Ông là ban giám khảo của Liên hoan Phim Quốc tế Cannes năm nay nên ông biết Tô là Nữ Chính Xuất Sắc Nhất của của mảng điện ảnh thương trường kế hợp với nghệ thuật.

      Nụ cười của Tần Chấp càng sâu hơn, gật đầu.

      Adrian thở phào nhõm, nhìn Tô Uyển với đôi mắt sáng rực: “Tô, có hứng thú với vai vợ của tiến sĩ ?”

      Ông xem phim do Tô đóng, cảm thấy có thể đảm nhận vai vợ của tiến sĩ được.

      Tô Uyển chớp mắt, ngẫm nghĩ lát rồi : “Có thể cho tôi xem qua kịch bản của nhân vật này ?”

      Mắt Tần Chấp chợt loé lên ý cười sâu xa, vuốt tóc bảo bối, khuôn mặt dịu xuống, nhìn về phía Adrian rồi hỏi: “Chúng ta ngồi xuống bàn chuyện tiếp nhé?”
      Yoororo, Ke Vo Hinh, linhdiep172 others thích bài này.

    4. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 30: Vợ chồng tiến sĩ

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      “Tô! cảm thấy thế nào?” Adrian tự tin hỏi Tô Uyển đặt kịch bản xuống.

      Ông tin rằng diễn viên tinh mắt như Tô từ chối lời mời của mình. Tuy đất diễn của vợ chồng tiến sĩ rất ít nhưng ông cũng giải thích với họ rằng, câu chuyện này từ đầu đến đuôi đều có liên quan đến hai nhân vật này cũng lên được tầm quan trọng của họ.

      Vả lại, tính cách của nhân vật vợ tiến sĩ rất phức tạp, nếu diễn viên thiếu thực lực mà diễn khiến nhân vật này sống động được. Đối với diễn viên mà , họ càng thích đóng những vai phức tạp như này.

      Tuy nhân vật này trong kịch bản phải là người phương Đông nhưng chuyện này thành vấn đề.

      cũng ngoài dự đoán của ông.

      Tô Uyển liền nhìn về phía ông xã ngồi cạnh mình với vẻ dò hỏi.

      Adrian cũng nhìn về phía Tần Chấp.

      Tần Chấp vuốt tay vợ, hề phụ mong đợi của bảo bối liền đồng ý thay .

      từ chối lần là để nhắc nhở tồn tại của bảo bối. Bảo bối của giỏi thế sau này họ còn hợp tác với nhau, làm màu quá ảnh hưởng đến quan hệ giữa họ.

      Loại đạo diễn như Adrian muốn cải thiện phim mình quay, mỗi khi gặp người có khí chất như nhân vật của mình cố gắng thuyết phục họ nhưng đến mức bất chấp tất cả, vì còn rất nhiều người muốn nhận vai diễn của họ.

      Vậy nên, từ chối ông lần là vừa khéo.

      Khi nghe được tiếng gọi vọng theo của Adrian biết nên làm thế nào rồi.

      vuốt tóc , vừa nhìn đôi mắt trong suốt vừa dịu dàng cười với . Bảo bối của cần phải hiểu những thứ này, chỉ cần ở bên cạnh rồi vui vẻ đóng phim là đủ rồi.

      Adrian cười xoà, ông biết ngay mà!

      Nhìn mặt là biết là đồ sợ vợ!

      ***

      “Trời ạ! Ông lại dám bắt tôi chạy đến đây!” Ở cửa sau, người đàn ông mặc áo sơ mi hoa hoè bên cạnh Adrian kể khổ: “Sweetheart của tôi tức giận cho mà xem!”

      Tuy phim chưa khởi quay nhưng mấy ngày nay họ phải chuẩn bị ngoại cảnh, ai dè vừa mới có thời gian lên giường, à nhầm, là hẹn hò bị triệu tập.

      Adrian hừ tiếng, nhìn ông ta với vẻ khinh bỉ.

      “Này! Ánh mắt gì đấy?!” Người đàn ông dừng bước, khó tin hỏi.

      “Ừm.” Adrian vỗ vai ông, khuôn mặt xồm xoàm vẫn lạnh tanh.

      Người đàn ông hừ tiếng, tiếp tục bước .

      lúc sau, Adrian chắp tay sau lưng chợt hỏi: “Ông cảm thấy thế nào?”

      Người đàn ông này là bạn thuở thơ ấu với Adrian, tình bạn mười mấy năm vẫn vững chắc nên thẳng: “Khí chất phù hợp nhưng người đàn ông kia vốn phải là diễn viên, liệu ta có thể đóng vai biến thái vậy ?”

      Adrian tức sùi bọt mép: “Tôi Tô! phải ông xem phim do Tô đóng sao? Ông nghĩ ấy đóng được vai này ?”

      Người đàn ông trầm ngâm: “Chắc được đó.” xong, giống như nghĩ đến chuyện gì, liếc ông bạn già của mình: “ phải ông muốn Alice đóng vai này sao?”

      Tuy Alice từng được đề cử cho vai Nữ Chính Xuất Sắc Nhất của giải Oscar nhưng đoạt giải.

      Ở trước mặt người đàn ông này, Adrian cũng nghĩ gì nấy. Ông khó chịu trừng mắt hỏi: “ phải ta chê vai này chỉ là nhân vật phụ nên từ chối sao?”

      thực tế, chỉ có họ biết hai nhân vật này là nhân vật quan trọng trong bộ phim tiếp theo.

      Ánh mắt thiển cận! Dù rằng ông giải thích về chuyện này.

      Ai chỉ có phụ nữ hẹp hòi? Đàn ông cũng thế. Người đàn ông kia hừ tiếng. Phương Đông có câu gì ấy nhỉ? À, vật họp theo loài. Tên kia có thể trở thành bạn tốt với Adrian cũng mấy rộng lượng.

      “Đừng nhắc đến ta nữa.” Người đàn ông kia trầm ngầm hồi rồi hỏi: “Người đàn ông kia có đóng phim được đó?”

      “Ông cứ chờ xem!” Adrian cười thô bỉ, kiêu ngạo đá lông nheo với bạn già: “Tôi cược ta diễn tốt hơn bất kỳ ai!”

      Ha ha, đúng là ta phải diễn viên nhưng đây vốn là bản chất của ta nên cần phải diễn mà!

      Ông lại còn đắc ý nữa chứ! Người đàn ông mặc áo hoa hoè trợn tròn mắt, nhưng ông vốn tin vào mắt nhìn người của bạn tốt, nghe xong lời này cũng gì thêm, trong lòng lại hơi tò mò.

      Adrian ngó lơ ánh mắt tò mò kia, vỗ cái bụng tròn vo của mình: “Tình cảm của họ rất tốt!” Vừa dứt lời, lại cảm thán: “Trời ạ, tôi nhớ vợ tôi quá!”

      Áo hoa hoè liền trợn mắt, vậy mới , mấy người đàn ông sợ vợ phiền phức quá .

      Đừng tưởng ông ta biết, tuy nhìn người đàn ông phương Đông kia rất lịch nhưng ông dám cá rằng chú ý của ta hề rời khỏi vợ mình.

      Chậc, biết đâu chừng chỉ cần vợ ho cái là ta áy náy mà quỳ bàn phím đấy.

      Ông thể tưởng tượng ra cảnh mình thành người đàn ông sợ vợ được. Trời ạ, cuộc sống có người đẹp vờn quanh buồn tẻ lắm!

      Ông thích người đẹp, còn họ lại tiền của ông hoặc thứ gì đó nên họ nũng nịu quan tâm ông, cuộc sống đó tốt đẹp biết mấy.

      Mà ông vừa được tự do vừa được hưởng thụ cuộc sống thế này.

      …​

      Sau khi hai người kia rời khỏi, Tô Uyển nhìn về phía Tần Chấp: “A Chấp có thích đóng phim ?”

      thích.” Khoé môi khẽ nhếch, ôm để đầu tựa vào vai , dối là mình thích để khiến vui. “Nhưng thích ở bên cạnh Uyển Uyển.”

      muốn toàn thế giới biết Uyển Uyển là của .

      “Ừ.” nở nụ cười xán lạn, ngọt ngào : “Em cũng thích ở bên cạnh A Chấp.”

      cười, vùi đầu vào gáy , tủi thân : “Nếu diễn tốt bảo bối có ?”

      đâu!” bĩu môi, đôi mắt sáng lấp lánh khi phản bác : “Em thích A Chấp nhất! Thích suốt đời!”

      Ừm, đây chính là câu mà muốn nghe.

      Dù nghe bao nhiêu lần cũng vẫn cảm thấy đủ.

      cụng trán với , vui vẻ cọ lên mũi . Hơi thở của họ hoà quyện vào nhau, xung quanh đều tràn ngập hơi thở của đối phương.

      nheo mắt, thè lưỡi liếm đôi mắt sáng ngời trước mặt. Phải làm sao đây? rất thích , thích đến độ muốn nuốt vào bụng luôn.

      “Ngứa quá~” vô thức lùi về phía sau, chớp mắt rồi bật cười, hàng lông mi ướt giống như bàn chải dính sương sớm vậy.

      nheo mắt, ôm bảo bối rời xa mình về lại, cụp mắt che khuất điên cuồng trong mắt.

      Bàn tay siết chặt, bảo bối, đừng nghĩ đến việc rời xa .

      chớp mắt, nhích vào lòng , chu môi rồi hôn lên khoé môi vài cái.

      nhìn vợ ngước lên với vẻ đáng liền nở nụ cười bất đắc dĩ. Lòng chiếm hữu của vẫn mãnh liệt như vậy nhưng mặt mày dịu xuống. Cái trực giác nhạy bén này của là!

      trân trọng hôn bảo bối, vuốt ve mái tóc dài mượt mà của . cười lộ ra hai lúm đồng tiền, nghiêng đầu ngoan ngoãn tựa vào cổ .

      Trong phòng tĩnh lặng, chỉ còn lại bầu khí ngọt ngào.

      Tim Tần Chấp nhũn ra, lòng chiếm hữu cũng giảm bớt. dịu dàng dụi cổ : “Bảo bối còn muốn ra ngoài chơi nữa ?”

      ~” dụi mắt, nũng nịu ôm cổ , làm nũng trong mơ màng: “Buồn ngủ quá~”

      Khoé môi của khẽ nhếch, rất sẵn lòng khi thấy bảo bối làm nũng.

      “Để bế bảo bối lên giường ngủ~” cúi đầu, hôn lên trán : “Bảo bối ngủ ngon.”
      Yoororo, Ke Vo Hinh, linhdiep172 others thích bài này.

    5. Nhạc Dao

      Nhạc Dao Well-Known Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      527
      ♠︎ Chương 31: Bảo bối là cái đuôi

      Edit: Nhạc Dao

      Beta: Hikari2088


      Tuy họ đồng ý vào đoàn làm phim nhưng mấy ngày nữa Vùng đất nguy hiểm mới khởi quay.

      Vả lại chỉ sợ hành trình của họ có thay đổi ngay cả khi vào đoàn phim.

      Tần Chấp cầm điện thoại lên, rồi gọi cho trợ lý của mình, cũng để tâm đến ngơ ngác của ta. nằm cạnh Uyển Uyển, khi cảm nhận được hơi thở của bảo bối vờn quanh mình mới thở phào nhõm.

      Trong căn phòng tối om, từ chân mày đến khoé mắt của đều lên vui vẻ, giống như ánh mặt trời chói chang, khiến người khác rung động thôi.

      Đối với danh nhân thành đạt những phải có năng lực xuất chúng mà cách chỉ huy cũng phải xuất sắc.

      thuê nhiều nhân viên như vậy là để xử lý những chuyện và văn kiện quan trọng, còn lại giải quyết qua Internet. Nếu ai đợi phải cầm tay dắt từng bước đừng trách xử lý thẳng tay. Nghĩ tới đó, ánh mắt chợt lạnh lẽo.

      đám trợ lý vùi đầu vào núi văn kiện chợt run rẩy, buồn bã nhìn nhiệt độ của máy lạnh, có phải là do nhiệt độ quá thấp ? Sao họ lại rét run cả người vậy?

      Ông chủ lại tuần trăng mật lần thứ n với bà chủ, khiến đám cẩu độc thân là họ phải làm việc mệt muốn xỉu, giờ máy lạnh lại hoạt động! Tim tui đau quá man!

      # Cảm giác như bị cả thế giới ruồng bỏ #

      Trợ lý Tôn tự tin thái quá bình tĩnh chỉnh nhiệt độ cao hơn, hài lòng đẩy kính.

      Haizz, người tài giỏi thường có nhiều việc quá, giống như ta vậy.

      …​

      Dù sắp phải vào đoàn làm phim nhưng cuộc sống của Tần Chấp và Tô Uyển lại rất nhàn nhã.

      Khi hai người nhau say đắm chỉ muốn ở bên nhau, Tô Uyển và Tần Chấp cũng phải là ngoại lệ.

      Chỉ cần được ở bên nhau họ cảm thấy ngay cả khí cũng rất ngọt ngào.

      Bình thường họ cũng thích ra ngoài mấy. Trong phòng có cái xích đu nằm sát ngay cạnh bên cửa sổ sáng ngời, lại thêm ánh mặt trời giữa trưa quá ấm áp nên Tần Chấp liền ôm bảo bối ngồi xuống cái xích đu kia.

      người đọc sách, người còn lại chơi game, ai quấy rầy đến ai. Thỉnh thoảng lại dúi đầu vào ngực , cúi đầu hôn trán , sau đó trao nhau nụ hôn nóng bỏng, cảm nhận được hơi thở của đối phương mới yên tâm tiếp tục việc mình làm.

      Trong khí tràn ngập những bong bóng màu hường phấn.

      ***


      ngày nọ, Tô Uyển ngủ trưa xích đu chợt tỉnh giấc, nhìn quanh phòng nhưng vẫn nhìn thấy chồng vốn ở bên cạnh mình.

      bỗng nhiên cảm thấy tủi thân biết mấy.

      “A Chấp ơi?” Tô Uyển đứng lên, bĩu môi ra ngoài. “A Chấp ơi, ở đâu rồi?”

      ở đây nè bảo bối!” Tần Chấp nghe thấy gọi mình vừa cười vừa bước nhanh từ cửa vào.

      Tim như muốn nhũn ra khi thấy bảo bối tủi thân như đứa trẻ mất sạch kẹo vì thấy .

      Nhưng nụ cười của chợt tắt khi thấy gót chân trắng nõn của . nheo mắt, bước nhanh đến rồi bế lên.

      ngoan ngoãn ôm lấy cổ .

      thả xuống xích đu, quỳ gối, ủ gót chân nhắn trong lòng bàn tay cho đến khi nó ấm lên, rồi chọt đầu của : “Nghịch ngợm!” bất đắc dĩ : “Sao em lại mang dép lê? Chân em còn lạnh ?”

      Tuy trong nhà đều được trải thảm lông dê dày nhưng ở đây , xem ra cũng phải trải ở đây luôn rồi.

      trả lời câu hỏi của , bĩu môi, tủi thân hỏi: “A Chấp~ Sao lại ở bên cạnh em?”

      “Bảo bối vui vì thấy sao?” Đôi mắt đen láy của sáng lên, thích Uyển Uyển ỷ lại như thế này.

      “Dạ~” thẳng thắn gật đầu, dụi đầu vào cổ , làm nũng : “Thích ở cạnh A Chấp~”

      bật cười, cả khuôn mặt dịu xuống, hôn bảo bối, thẳng thắn nhận sai: “Bảo bối ngoan, sai rồi!” lại hôn bảo bối càng ngày càng đáng này: “Sau này luôn ở bên cạnh Uyển Uyển nhé?”

      rất thích nhìn thấy quấn quít mình.

      rất vui, má lộ ra hai lúm đồng tiền. Ngay cả chính cũng biết từ khi nào mà mình lại bám thế.

      ngẩng đầu hôn : “ đâu vậy?”

      vuốt tóc , mười ngón tay của họ đan chặt vào nhau khi đến cửa, rồi cười dịu dàng, như thể sắp dâng lên bảo vật: “Em nhìn nè~”

      Xe đạp kìa! Hai mắt sáng rực. Tối qua họ còn về nó đấy.

      tìm đâu ra vậy A Chấp?”

      trả lời , vừa nhìn đôi mắt lấp lánh của vừa chỉ vào má mình: “ có được thưởng ?”

      Chụt~ ngoan ngoãn ngẩng đầu hôn .

      “Còn bên này nữa!” nheo mắt, nghiêng đầu qua.

      Chụt~ suy nghĩ lát, hai mắt sáng rực, sau khi hôn má liền hôn lên đôi môi mỏng kia.

      Ý cười trong mắt càng đậm hơn, bảo bối của cũng biết “ứng đối” cơ đấy~

      Hửm? nheo mắt, chút do dự đổi khách thành chủ nhằm ngăn cản ý đồ hôn cái rồi ngừng của Uyển Uyển. liếm mút môi cho đến khi miệng mình tràn ngập hơi thở ngọt ngào của .

      mua.” Mắt loé lên vẻ điên cuồng, nhận công lao chạy muốn gãy chân của bảo vệ thành của mình, vuốt tóc : “Bảo bối có muốn ra ngoài chơi ?”

      “Có ạ~” ngẩng đầu lên, nở cười rạng rỡ, lộ ra hai lúm đồng tiền. thấy yên xe phía sau được đặt gối mềm lên, A Chấp tốt quá ~

      Bảo vệ đứng ở cửa nghe thấy lời boss , vội nhắm mắt lại với vẻ đành lòng, khuôn mặt lại đau khổ thôi.

      …​

      Vì nước trong hồ Como đến từ nước tuyết tan của dãy núi Alps nên dù là mùa hè nhiệt độ quanh hồ cũng nóng mấy.

      Giờ là giữa trưa, hồ nước xanh biếc toả ra hơi lạnh, nhưng vì có ánh nắng chói chang nên họ cảm thấy rất thoải mái.

      Tô Uyển níu lấy góc áo của Tần Chấp, cảm nhận cơn gió lướt qua mặt mình, hít vào hơi sâu, trán tựa vào lưng , hai mắt nhắm lại, lặng lẽ tận hưởng ấm áp ban trưa này.

      “A Chấp~”

      “Ừ?”

      “A Chấp~”

      “Ừ, đây~”

      …​


      vừa chậm rãi đạp xe vừa dịu dàng đáp lại mỗi tiếng gọi vô thức của vợ .

      chợt cảm thấy bên hông như thiếu cái gì đó, nheo mắt lại rồi đôi mắt sáng lên.

      “Ui da!” bỗng nhiên cảm nhận được xe đạp tăng tốc, thân mình theo quán tính ngửa ra sau, vội vàng ôm chặt lấy eo .

      Khi cảm nhận được ấm áp bên hông mới thoả mãn nheo mắt.

      dúi đầu vào lưng lát, sau đó tâm trạng những bình thường lại mà trái lại còn kích động thôi: “Nhanh hơn nữa A Chấp!”

      “Được~” khẽ nhếch khoé miệng, lập tức làm theo cầu của bảo bối.

      “Ha ha~” Tóc tung bay theo gió, nheo mắt, nở nụ cười trong trẻo: “Nhanh hơn nữa !”

      “Được~”

      Ngoại trừ số chuyện cần thiết ra Tần Chấp chưa bao giờ từ chối cầu nào của Tô Uyển cả. là bảo bối ngậm trong miệng sợ tan, cầm tay tay sợ rớt, sao nỡ khiến thất vọng được chứ?

      …​

      Từng làn gió thổi qua tạo thành gợn sóng trong hồ nước trong vắt. chiếc xe đạp chạy chậm vòng quanh hồ, ánh mặt trời lặn như kéo dài bóng của họ.

      Trong làn gió mát rượi, thỉnh thoảng lại có giọng nữ trong trẻo và giọng nam cưng chiều vang lên…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :