1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam Hoàn - Đã Có eBook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      63.5
      "Tiểu Nguyệt, mẹ con về nhanh thôi, đừng khóc." thanh ngọt ngào giống như tiếng của thiên thần vang lên.

      Phá Trần và Hạ Tĩnh Thiên nhìn Trang Nhã Khinh như vị cứu tinh. Hôm nay Nhã Nhã càng trở nên xinh đẹp quyến rũ rồi.

      Đêm nay, giọng của Nhã Nhã cũng rất dễ nghe.

      Tiểu Nguyệt chạy lên, nhào vào lòng Trang Nhã Khinh. "Dì, mẹ con đâu vậy?"

      "Mẹ con làm việc mà, phải vừa rồi hai cậu với con rồi sao. Bây giờ chúng ta đón mẹ con được ?" Vừa rồi Thiển Thiển gọi điện tới đây. Quả nhiên là Mạc Minh Vọng tìm tới cửa. Nghe giọng của Thiển Thiển, có vẻ như bị khàn rồi. Trang Nhã Khinh phải là chưa biết mùi đời, đương nhiên là hiểu . Mặc dù Thiển Thiển lại bị ăn sạch sành sanh, nhưng Thiển Thiển vẫn đáng bội phục, vẫn đồng ý trở về với Mạc Minh Vọng, hơn nữa còn ly hôn với ta. Mạc Minh Vọng ép buộc đòi hỏi, nhưng Thiển Thiển vẫn thỏa hiệp.

      Thiển Thiển vốn là người ăn mềm ăn cứng, càng ép buộc càng đồng ý, tính cách này của Thiển Thiển dễ dàng mới khôi phục lại nha. Ừ, là bị Trang Nhã Khinh uốn ắn trở lại. Hết lần này tới lần khác Mạc Minh Vọng lại là người vô cùng mạnh mẽ. Trước khi đối tốt với Thiển Thiển đến còn gì để , cũng sử dụng biện pháp quan tâm cưng chiều quá mạnh mẽ. Để Mạc Minh Vọng hiểu được làm cách nào để dỗ dành, làm cách nào để dịu dàng với , những thứ này đều cần thời gian.
      Hai người vừa ý, nhìn cái là biết bị ép buộc, người ép buộc, người chịu phục tùng. Bị kéo lên người, bị ăn sạch sành sanh, ngoài miệng vẫn chịu nhận thua.

      Mạc Minh Vọng thua, lần đầu thua trước mặt em kiêm bà xã vẫn khéo léo, đáng hiểu lòng người của mình.

      lay chuyển được Mạc Thiển, Mạc Minh Vọng cũng có khả năng đồng ý ly hôn. Lúc Mạc Thiển muốn ly hôn, ta rất tức giận, cho nên để Mạc Thiển ở ven đường, nhưng đồng ý ly hôn.

      Nhưng thứ này đều do Trang Nhã Khinh suy đoán, từ những lời Thiển Thiển .

      May mà Mạc Minh Vọng vẫn có lương tâm, vất Mạc Thiển ở chỗ vắng vẻ, mà là nơi tương đối gần với trang sức Thiển Nhã. Bây giờ Mạc Thiển ở Thiển Nhã chờ .

      Chỗ này là nơi taxi qua. Hoặc có thể là những nơi hy vọng có xe taxi lui tới, nên Thiển Thiển đành phải để Trang Nhã Khinh đón người.
      "Được ạ, con rất muốn mẹ." Tiểu Nguyệt muốn tự đón mẹ mình, lập tức nín khóc mỏm cười, ôm chân Trang Nhã Kinh.

      Trang Nhã Khinh ngồi xổm xuống, "Nhưng đợi dì lát nhé."

      Trang Nhã Khinh vội vàng chạy vào phòng bếp, lấy ra thuốc an thai sớm chuẩn bị cho Thiển Thiển, nhưng còn cho thêm vị thuốc nữa, cho hiệu quả tốt hơn chút. Bình thường cần, nhưng hôm nay... nghĩ, nhất đinh Thiển Thiển chuyện ấy mang thai cho Mạc Minh Vọng, ta biết, chừng cực kỳ thô lỗ. Mặc kệ những chuyện khác, nhưng chạm đến đứa tốt. Mặc dù bình thường nhìn Thiển Thiển có vẻ quan tâm đến đứa trong bụng, lòng chăm chú vào công việc. Nhưng nhiều năm làm bạn phải để , biết ra Thiển Thiển coi trọng đứa kia.

      Đổ thuốc vào bình giữ nhiệt, Trang Nhã Khinh đưa Tiểu Nguyệt đến đón Thiển Thiển.

      Vừa rồi lúc Tiểu Nguyệt muốn cha Trang Nhã Khinh cũng nghe được, cùng đúng, từ bé luôn ở bên cạnh cha mẹ, lần đầu tiên xa cha như vậy. Lâu như vậy mà Tiểu Nguyệt mới nhận ra, cũng coi như là chạm vào giới hạn của đứa rồi.

      "Tiểu Nguyệt, có phải nhớ cha con rồi ,"

      "Vâng, lâu được gặp cha và trai rồi." tới cha và trai, mắt Tiểu Nguyệt lại đỏ lên rồi.

      "Tiểu Nguyệt ngoan, rất nhanh con có thể gặp cha rồi."

      " sao?"

      "Đúng vậy, dì gạt con bao giờ chưa?"

      "Vâng."

      Trang sức Thiển Nhã vẫn còn mở cửa, phải mười giờ tối mới đóng, bây giờ còn chưa tới mười giờ.

      Mạc Thiển ở trong phòng thiết kế chờ Trang Nhã Khinh.

      Thấy Mạc Thiển nháy máy, Trang Nhã Khinh lập tức gì. Chẳng lẽ Mạc Minh Vọng quá thô lỗ sao? Mặc dù mạc Thiển dùng hết sức để che giấu vết người, mặc nhiều cũng che hết được dấu vết cánh tay.

      "Chúng ta về thôi." Dáng vẻ của Mạc Thiển, ràng là khóc rồi.

      Trang Nhã Khinh cũng nhiều, có những chuyện phải dựa vào chính bản thân Thiển Thiển. Ở xe, Trang Nhã Khinh đưa thuốc cho Thiển Thiển. Mạc Thiển đón lấy, hai câu uống sạch bình thuốc.

      thôi." Sau khi về đến nơi, Mạc Thiển cũng ăn cơm, tắm xong ngủ luôn.

      Buổi tối Trang Nhã Khinh với mình trước khi ngủ rằng ngày mai nhất định phải dậy sớm chút.

      ****

      Sáng sớm hôm sau, Trang Nhã Khinh tỉnh từ rất sớm, nhưng Tiểu Nguyệt vẫn chưa tỉnh. Vừa đúng giờ, Trang Nhã Khinh vừa mặc quần áo xong, rửa sạch mặt, đúng lúc Phá Trần vừa ra khỏi cửa.

      Hôm nay em nhất định phải tìm được chân tướng.

      Lặng lẽ lái xe sau xe của Phá Trần. Khả năng theo dõi của Trang Nhã Khinh vốn rất tốt, cho nên vẫn bị Phá Trần phát .

      Rốt cuộc là Tiểu sư huynh muốn đâu đây? Đến đây là chuẩn bị ra khỏi thành phố A rồi. Trang Nhã Khinh nhíu mày, vẫn lựa chọn đằng sau.

      Đến Yên Kinh, tốc độ của Phá Trần bỗng nhiên nhanh hơn, hơn nữa tuyến đường cũng phải là đường thẳng, cơ bản là lượn vòng quanh đường , vòng quanh vườn . Trang Nhã Khinh đương nhiên biết cái này là phòng theo dõi. Nhưng những điều này có thể làm khó được sao?

      Trang Nhã Khinh để ý Phá Trần ở phía trước, con đường khác. Nếu đoán lầm Phá Trần muốn hướng này.

      Trang Nhã Khinh dọc theo con đường này, rất nhanh đến nơi rất hẻo lánh. hẻo lánh là bởi vì xung quanh có cửa hàng hay cửa tiệm nào cả, có cũng chỉ là sạp hàng rất . Nhưng rất ràng, Trang Nhã Khinh thấy cách đó có có mảnh đất có tòa nhà rất lớn. Các nhà tập trung ở chỗ, kích thích tương đương với cái sân ở nông thôn.

      Chỗ này sao? phải là mình đoán sai chứ? Tiểu sư huynh tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ là giết người diệt xác? Chuyện như vậy làm sao có thể.

      Trang Nhã Khinh lắc đầu, xem ra kỹ thuật theo dõi của mình tới nơi tới chốn, kỹ thuật phán đoán cũng được tốt.

      chuẩn bị rời , Trang Nhã Khinh thấy người quen.

      Cố Triệt!

      Từ lần trước sau khi đưa về nhà gặp lại nữa, Trang Nhã Khinh có thể cảm giác được, Cố Triệt trốn . biết có phải mình quá tự tin rồi biến thành tự kỷ rồi .

      Trang Nhã Khinh cũng biết rốt cuộc cảm giác của dành cho Cố Triệt là gì, tóm lại, đôi khi nhìn thấy người đàn ông khác, bản thân cũng tự chủ được nghĩ đến .

      Chẳng lẽ mình động tâm rồi sao? Là trái tim mùa xuân nảy mầm sao?

      Trang Nhã Khinh nghĩ, có lẽ là đúng rồi.

      Mặc dù mình là từng kết hôn, nhưng độc thân mười năm rồi, huống hồ bây giờ là , cho nên có cảm tình tốt với người nào đó cũng là chuyện bình thường.

      Bên cạnh mình hề thiếu đàn ông tốt, nhưng luôn thiếu loại cảm giác. Bản thân luôn coi các vị sư huynh là ruột, Tiêu Dật Phàm và Mặc Sâm là bạn, có cảm giác thân thiết, có loại cảm giác cần cũng biết, nhưng chính là ít cảm giác gì đó, chính là cảm giác tim đập.

      Trang Nhã Khinh nghĩ đến lần thứ hai gặp mặt Cố Triệt, tay hai người ở cùng chỗ. chạm vào vết chai tay Cố Triệt, trong nháy mắt trong lòng có cảm giác tê dại, tim đập cũng nhanh hơn chút. Những cảm giác này, hoàn toàn có khi đối mặt với người khác.

      coi như là người gặp hai lần chung tình sao?

      Trang Nhã Khinh cười cười, chạy đuổi kịp xe Cố Triệt.

      Nơ mà Cố Triệt lái tới kia là nơi rất trang nghiêm.

      Trang Nhã Khinh nhìn ra được, tường ở nơi này cao hơi bình thường khoảng hai mét, rộng hơn khoảng hai mươi cm. Bên ngoài rắn chắc như vậy. Trang Nhã Khinh lại liên quan đến Cố Triệt là quân nhân, ở cửa còn có canh phòng cẩn mật, rất nhanh Trang Nhã Khinh biết được, nơi này chính là quân khu.
      Last edited: 18/1/16
      thuyt thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      63.6
      Trang Nhã Khinh vào được, đành phải dừng xe ở bên ngoài. Bản thân vừa mới định gọi Cố Triệt vào. Hơn nữa gọi điện điện thoại tắt.

      Phá Trần lái xe qua đây, xa xa thấy xe Trang Nhã Khinh dừng xe lại ở bên ngoài. Tại sao Trang Nhã Khinh lại tìm đến chỗ này? Mình nhớ ràng cắt đuôi ấy rồi mà. Hơn nữa, tại sao Nhã Nhã lại đứng trước cửa quân khu?

      để cho Phá Trần nghĩ nhiều, sợ bị Trang Nhã Khinh phát , Phá Trần quay đầu xe rời . Về sau hẹn gặp ở nơi khác, nơi này bị Nhã Nhã phát rồi.

      Lái xe, Phá Trần gọi cú điện thoại. "Hôm nay đến chỗ khác ."
      "Tại sao? Tôi ở trong nhà chờ cậu rồi." Là giọng của người phụ nữ, nhưng vẫn có thể nghe ra được là đàn ông .

      " tại sao cả, ông còn muốn tôi giúp ông nữa ?" Cậu ghét nhất đị người khác hỏi cậu tại sao, ngoại trừ Nhã Nhã.

      "Haha, cậu nghĩ rằng tôi biết những điều cậu làm là vì vị Tiểu sư muội của cậu sao?" Đối phương bỗng nhiên nở nụ cười.

      Phá Trần do dự. "Đúng, nhưng mà, phải những điều ông đạt được lớn hơn sao?"

      "Chẳng phải ba mươi năm trước tôi đến đây rồi sao, cậu phải biết rằng, tôi quen rồi. Cho nên, vì Tiểu sư muội, đừng có khoa tay múa chân với tôi." Giọng của đối phương cực kỳ lảnh lót, bây giờ thanh lại còn được nâng cao lên, làm cho người khác cực kỳ đau đầu.

      "Vậy ông hẹn nơi khác lần nữa, dù sao từ sau hôm nay cũng thể hẹn ở nơi này nữa." Cuối cùng Phá Trần vẫn thỏa hiếp. Ai bảo cậu dể người khác bắt được nhược điểm của mình đây. Điểm yếu của Phá Trần chính là Trang Nhã Khinh.

      "Haha. Tới Đọa Lạc ." Đối phương hẹn địa điểm khác.

      "Được." Phá Trần cúp điện thoại, điện thoại trong tay thiếu chút nữa bị văng ra ngoài rồi. Chuyện cậu ngừng lo lắng, và càng thêm lo lắng chính là hạnh phúc tương lai của Nhã Nhã, người đàn ông như vậy, mẹ nó, nếu Nhã Nhã thấy nhất định đánh tiếp. Lời như vậy nếu bị Nhã Nhã nghe thấy, theo tính tình của Nhã Nhã, chừng đây là kết quả của người đàn ông này.

      Nhưng cậu biết chuyện này được xảy ra.

      ***

      Trang Nhã Khinh ở bên ngoài đợi đến giữa trưa thấy Cố Triệt ra ngoài, điện thoại cũng gọi được. Chuẩn bị đến quán ăn trước mặt mua cốc mì ăn liền, tiếp tục đợi ở bên ngoài. Lúc vừa đưa tay vào túi xách của mình, Trang Nhã Khinh bỗng nhiên ngẩn người.

      Mình bị làm sao vậy? Đợi ở chỗ này làm gì? Chẳng lẽ Cố Triệt rồi sao? Chuyện như vậy làm sao có thể xảy ra? Mình mới gặp Cố Triệt có ba lần, cho nên dù cảm giác có khác thường, làm sao có thể vì gặp Cố Triệt mà làm ra loại chuyện ngu xuẩn như vậy được?

      Trang Nhã Khinh cảm thấy mình vớ vẩn đến tột cùng, chuẩn bị rời khỏi đây lại bị người khác chặn.

      Trang Nhã Khinh khinh thường nhìn ba người đàn ông trước mặt. Tại sao luôn gặp đám ruồi bọ như vậy, khiến tâm tình được tốt.

      Đối phương làm gì, Trang Nhã Khinh vòng qua bọn họ, tiếp tục con đường của mình. Nhưng bị chặn lại.

      "Người đẹp, nhanh như vậy làm gì?" người quay về phía Trang Nhã Khinh huýt sáo.

      "Đây là trước cửa quân khu lớn nhất, các muốn làm gì?" Trang Nhã Khinh chỉ vào nơi được canh phòng nghiêm ngặt kia, .
      "Quân khu lớn nhất sao? Đâu? Tại sao lại thấy nhỉ." Tiểu Hoàng nhìn theo tay của Trang Nhã Khinh, cái gì mà quân khu lớn nhất, chẳng qua chỉ là quân khu bình thường thôi.

      Ba người bọn họ bị lạc đường, lần đầu tiên đến nơi hẻo lánh như thế này, vốn muốn mở miệng chửi tục, nghĩ lại để cho bọn họ gặp được xinh đẹp như vậy.

      chừng chính là ông trời ban cho họ đó... Bồi thương cho việc để ba người của họ lạc đường, hoặc có thể , bọn họ lạc đường chính vì muốn gặp xinh đẹp này đó.

      Chậc chậc, dáng người rất đẹp. Làn da rất trắng, nhất định là rất mềm.

      "Đừng chạm vào tôi." Trang Nhã Khinh né bàn tay vươn về phía mình.

      "Chàng trai, đừng ầm ĩ, lát nữa người ở bên trong ra ngoài hỏng rồi." chủ của tiệm tốt bụng .

      Nhưng, lòng tốt lại bị biến thành lòng lang dạ sói, co chủ quán ăn còn phải chịu thiệt nữa. Người đàn ông kia chạm được vào Trang Nhã Khinh quay sang đạp đổ sạp hàng của người ta. "Con bà nó, mày nhiều như vậy làm gì?"

      "Cậu..."

      "Tại sao lại có thể làm được như vậy?"

      " có chút đạo lý nào."

      Những người xung quanh đều xông tới.

      "Các người cần lấy ít bắt nạt nhiều." Tiểu Hoàng nhìn thấy số người đối phương quá nhiều, cảm thấy có chút chột dạ. Con bà , tại sao người ở đây lại kỳ quái như vậy. phải ở bên nhìn là được rồi hả?

      Trái lại tâm tình của Trang Nhã Khinh lại rất tốt. Xem ra những người ở nơi này rất đoàn kết. Tất cả mọi người đều là hàng xóm, hỗ trợ lẫn nhau, như vậy tốt.

      "Chúng ta lấy nhiều địch ít sao? ràng chính là các ở đây ức hiếp người ta trước. Bây giờ còn đạp đổ sạp nhà người khác, chúng tôi muốn bắt các đến cục cảnh sát." Có người .

      Cục cảnh sát sao? Haha, lấy tội danh gì? Đạp đổ cái sạp, chuyện như vậy mỗi ngày đều có người làm , tại sao thấy bọn họ phải đến cục cảnh sát. Hơn nữa, chúng tôi cũng làm gì với kia."

      "Cậu..." Tại sao lại có thể vô lại như vậy chứ?

      "Xảy ra chuyện gì thế?" phân đội . Từ lâu nơi này còn xảy ra chuyện gì rồi. Hôm nay lại có người gây ầm ĩ ở đây sao? tốt.

      Tiểu Hoàng thấy những người tới, chân cũng nhũn ra. ngờ ở đây có quân nhân. Mẹ nó, cái loại quân khu gì mà có lấy bảng tên, vậy người khác làm sau có thể biết được. Ở chỗ bọn họ, trước cửa quân khu nhà người ta đều có bảng tên sáng chói, nhìn có biết bao nhiêu xa hoa. Chỗ này quá đơn sơ rồi. Bản thân làm sao có thể ngờ tới ở đây có quân khu.

      "Bọn họ ở đây đùa giỡn này, hơn nữa còn đá đổ sạp hàng của chị Cầm."

      Tôn Bính Nguyên nổi giận. Nơi đây vốn là vùng quân quan trọng, tất cả mọi thứ bên trong đều rất cơ mật, vì đảm bảo bí mật và an toàn cho nên mới ghi nơi này là quân khu. Nơi này rất hẻo lánh, bình thường đồ ăn ở chỗ bọn họ đa phần đều là những nông dân ở bên ngoài cung cấp, đôi khi nhớ đến những thứ gì khác, những người ở đây vui vẻ làm cho bọn họ, các loại bánh, còn ngon hơn những loại được bày bán bên ngoài. Cho nên tình cảm của mọi người cũng rất tốt, đều là người quen.

      ngờ hôm nay lại có người bắt nạt bọn họ? Vậy phải hỏi bọn họ có đồng ý hay rồi.

      "Ngang nhiên đùa giỡn con nhà lành, ức hiếp người dân, tội của các thành lập. Giải ."

      "Này, các người thể lạm dụng hình phạt riêng, tôi có thể kiện các người." Người ở giữa phản kháng.

      Tôn Bính Nguyên cười to. "Haha, các em, mọi người xem chúng ta có quyền hay ?" nhảm, quân khu của bọn họ là nơi được trang bị công nghệ cao nhất cả nước, huấn luyện nghiêm khắc nhất, chọn lựa nghiêm khắc nhất, quân nhân có nhiều tố chất nhất, là căn cứ địa có sức chiến đấu quan trọng nhất của quốc gia, hơn nữa gần như nắm giữ toàn bộ bí mật quân của quốc gia. Chỉ cần có người xông vào, đừng đến là côn đồ, ngay cả những người lãnh đạp cao cấp như Thị trưởng thành phố, bọn họ cũng có thể tiền trảm hậu tấu(1).

      (1)Tiền trảm hậu tấu có nghĩa là chém trước tâu sau (tiền: trước, trảm: chém, hậu: sau, tấu: tâu, thưa). Trong tiếng Việt thành ngữ tiền trảm hậu tấu thường dùng để chỉ những việc làm chờ đợi cấp , cứ làm, cứ hành động trước, xong xuôi mọi chuyện rồi mới báo cáo, thưa gửi.

      "Đương nhiên là có."

      "Mấy người, mấy người muốn làm gì?" Cuối cùng ba người cùng cảm thấy sợ hãi, biết là gặp được người nào rồi sao?

      "Làm gì? Giúp ba người thay đổi bản thân." Tôn Bính Nguyên , sau đó nhìn về phía Trang Nhã Khinh. Trong mắt để lộ ra cảm giác kinh ngạc, " , sao chứ?"

      Trang Nhã Khinh cười lắc đầu. " có việc gì, người nơi này rất nhiệt tình, mọi người cũng rất tốt."

      Xem ra tố chất của quân nhân nơi này giống quân nhân ở những nơi khác, có lẽ là do trải qua quá trình huấn luyện đặc biệt nghiêm khắc, nếu thể nào đạt tới trình độ này. Khí chất quân nhân của bọn họ phát ra từ trong nội tâm. Có người có thể giả dạng vẻ ngoài của quân nhân, nhưng suy cho cùng lại thể giả trang loại khí chất kia được.
      Last edited: 18/1/16
      thuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      63.7
      Cố Triệt là quân nhân ở đây sao?

      "Vậy tốt rồi." ta dẫn nhóm người đó rời .

      "." Trật tự theo khuôn mẫu, thanh vang dội.

      Trang Nhã Khinh phát Cố Triệt bước ra ngoài, cũng thấy sang bên cạnh, vì vậy gọi lên. "Cố Triệt." Giọng cũng lớn, nhưng Trang Nhã Khinh biết Cố Triệt có thể nghe được, bởi vì khả năng nghe của Cố Triệt phải tốt bình thường.

      Quả nhiên, Cố Triệt dừng lại, quay lại nhìn. Thấy Trang Nhã Khinh về phía bên kia.

      "Tại sao lại ở đây?"

      "Thấy lái xe về phía này nên theo." Trang Nhã Khinh .

      Tôn Bính Nguyên theo sau đúng là được mở rộng tầm mắt. dễ gì mới gặp được xinh đẹp, vốn muốn tìm cách phát triển mối quan hệ này, vậy mà xinh đẹp này lại quen biết quân trưởng.

      Vô cùng kinh ngạc, nhưng ta là quân nhân được huấn luyện chuyên nghiệp. Phân đội xếp hàng chỉnh tề, quay về phía Cố Triệt: "Chào quân trưởng."

      "Ừ, bọn họ làm sao vậy?"

      "Báo cáo quân trưởng, bọn họ là côn đồ, ức hiếp người dân ở đây và... này." Bao giờ mối tình đầu của mình mới xuất đây....

      "Đưa bọn họ đến cục cảnh sát là được rồi." Cố Triệt phân phó.

      ", quân trưởng."

      ra Cố Triệt cũng bất ngờ, lúc Trang Nhã Khinh theo kịp phát ra rồi. Trang Nhã Khinh cũng cố ý lặng lẽ theo dõi, như vậy muốn phát cũng được, nếu tính mạng của mất từ sớm rồi.

      biết vì sao, chỉ là muốn gặp Trang Nhã Khinh, muốn chuyện với . Cho nên mình mới làm như thấy. Mặc dù thời gian ở chung nhiều lắm, nhưng cũng biết chút về tính tình của Trang Nhã Khinh. Cho nên, điều làm cho Cố Triệt bất ngờ chính là, qua năm tiếng, vậy mà Trang Nhã Khinh vẫn còn ở bên ngoài, vẫn còn chưa . "Vậy chờ ở bên ngoài lâu rồi sao?"

      "Ừ, điện thoại của mở."

      "Ừ, ở bên trong thể mở điện thoại riêng."

      "À...Tôi biết. Tôi đói bụng, mời tôi ăn cơm ." Chợt phát ra Cố Triệt rất có phong cách, đặc biệt là dáng vẻ làm việc lúc phân phó thuộc hạ kia, vô cùng có khí thế nha.

      Trang Nhã Khinh quyết đinh đối mặt với cảm tình của mình với Cố Triệt. Vậy , người đàn ông này, muốn. Chỉ cần kết hôn, nhất định phải có được Cố Triệt.

      Kết hôn? Hình như người mình vẫn còn có hôn ước. Hình như cũng là họ Cố. Mình có duyên phận với người họ Cố.

      Bất kể vị hôn phu của là ai, hôn ước sao? Từ hôn là được. Ngay cả mặt cũng chưa nhìn thấy, ai biết người kia là loại dưa vẹo táo nứt gì, hoặc là nhân nhẩm có vấn đề gì , còn đủ loại vấn đề.

      Nếu quyết đinh, mình phải có hành động. Trang Nhã Khinh hẹn người khác ăn cơm bao giờ chưa?

      " xin lỗi, tôi còn chuyện phải làm, cho nên thể mời ăn cơm được rồi." Người đẹp mời, vậy mà Cố Triệt lại có thể từ chối lạnh lùng như vậy sao?

      "Có chuyện đến cần ăn cơm nữa sao?" ràng là muốn mời ăn cơm.

      Cố Triệt hơi lúng túng, giống như lời dối bị vạch trần vậy. " ăn rồi, tùy tiện ăn cái gì đó trong căn cứ, làm muộn thời gian."

      "Được rồi, vậy tôi đây." Trang Nhã Khinh mất hứng xoay người . chưa được mấy bước bỗng xoay người lại, phát Cố Triệt vẫn nhìn . Trang Nhã Khinh cười láu lỉnh. " phải cố ý trốn tôi chứ?"

      Cố Triệt nhìn sang bên cạnh, dám nhìn thẳng Trang Nhã Khinh. ", tôi trốn làm gì?"

      "Vậy sao lúc chuyện lại nhìn tôi? Hơn nữa tôi cũng tin lúc tôi theo phát ra, nhưng lại dừng lại mà thẳng vào trong." Đừng tưởng biết chuyện gì, dù có người ngốc nhưng vĩnh viễn thể là Trang Nhã Khinh được.

      "Được rồi, tôi mời ăn cơm." Cố Triệt rất bất ngờ, hiểu tại sao bỗng nhiên Trang Nhã Khinh lại đổi tính như thế, nhưng những thay đổi, còn lợi hại như thế.

      Làm được rồi."Như vậy mới đúng. Tôi từ xa đến đây, cũng làm hết chức trách của người chủ nhà, phải quá lịch rồi sao?"

      Cũng phải là gọi tới được ? Cuối cùng là Trang Nhã Khinh có ý gì đây?

      Cố Triệt có việc, nhưng trích ra chút thời gian vẫn có thể, cho nên cũng thể chọn nhà ăn trong thành phố được, vậy tìm hộ gia đình ở đây là được rồi.

      Nhìn chú và thím bận việc ngoài phòng bếp, cuối cùng Trang Nhã Khinh cũng biết được tại sao ngồi chỗ lại cảm thấy xấu hổ rồi. "Tôi vào giúp đỡ chút."

      " cần. vào giúp bọn họ dám lấy tiền đâu."

      "À..."

      Cố Triệt, kết hôn chưa?" Trang Nhã Khinh muốn tìm hiểu xem người ta kết hôn chưa, nếu là người thứ ba phá hoại gia đình người khác rồi.

      " có." Cố Triệt trả lời, sau đó lại . "Nhưng có vị hôn thê."

      "À... Vị hôn thê của như thế nào?" Chưa kết hôn, có vị hôn thê, vậy mình nên buông tay hay là tiếp tục kiên trì? Cướp vị hôn phu của người khác, có phải là bên thứ ba ? Bản thân ghét nhất chính là tiểu tam đó.

      " biết, chưa từng gặp." Cố Triệt cũng cảm thấy buồn cười, thậm chí mình còn chưa gặp vị hôn thê kia. Lúc trước, thời điểm phát mình có tình cảm khác biệt với Trang Nhã Khinh, nhưng cũng kịp thời thu lại rồi. chỉ bởi vì bạn thích , chỉ bởi vì có khả năng có bạn trai, mà còn vì có vị hôn thê.

      Cho dù cha mẹ khôn đồng ý hôn này, hơn nữa cũng cảm thấy hoang đường, nhưng nghĩ, nếu có hôn ước nhất định phải thực , đây là vấn đề trách nhiệm, mặc kệ nguyên nhân gì khác.

      Chính mình cũng từng thích , rất thích, có điều là lúc vừa mới quyết định thổ lộ với ấy ông nội cho biết, vị hôn thê.

      " biết sao?"

      "Đúng vậy, chưa từng gặp. biết lúc nhìn thấy vị hôn thê của tôi, ấy xinh đẹp hay đáng , dịu dàng hay hoạt bát nữa." Có lúc cũng từng nghĩ, có đáng khi vì vị hôn thê mình chưa bao giờ gặp mặt mà buông tha người người lòng. Nhưng trải qua thời gian, bản thân mình nghĩ, rốt cuộc vị hôn thê kia của mình nhìn như thế nào.

      "Nếu vị hôn thê của rất xấu, tính tình cũng xấu sao?" Trang Nhã Khinh phải là người chết. Bọn họ đều có vị hôn thê, nhưng chưa từng gặp mặt...

      "Đó là vị hôn thê của tôi, tương lai là vợ của tôi." Giọng điệu của Cố Triệt bỗng trở nên nghiêm túc hẳn, giống như là cho Trang Nhã Khinh, cũng là cho chính biết.

      "Nếu vị hôn thê của có người trong lòng, muốn gả cho sao đây? Tôi cũng muốn gả cho người đàn ông chưa từng gặp mặt. giống người cổ đại, lúc kết hôn mới có thể nhìn thấy sao?" Đây là Trang Nhã Khinh tranh thủ cơ hội cho chính mình.

      " biết. Nhưng tôi nghĩ mau được gặp thôi." Hình như ước hẹn là năm nay ấy mười tám tuổi gả vào cửa phải, nghe ông nội là sang năm rồi.

      "À..." Có phải mình nên buông tay rồi . thể hiểu được, cố chấp với người mình chưa từng gặp mặt như thế làm gì, hôn ước cũng phải do định ra, tại sao phải tuân thủ như vậy.

      "Đồ ăn xong rồi, hai người từ từ dùng nhé." Vợ chồng chú thím vui vẻ bưng bữa tiệc phong phú mà họ tự chuẩn bị lên ra cũng chỉ có vài món ăn thịt gà thịt lợn, còn có món tôm hùm.

      "Cảm ơn ạ." Cố Triệt .

      " cần cảm ơn, cần cảm ơn. Cơm ở đằng kia, hai người ăn xong tự mình qua đó lấy nhé, quấy rầy hai người nữa." Thím cười đáp, rồi ra ngoài với chú.

      "Bọn họ là những vị khách tốt."

      "Nhìn ra được mà."

      "Haiz..." Thím thò đầu vào với hai người. "Con tôm hùm kia là do tôi câu ở sông, rất thơm."

      "Vâng, cảm ơn thím." Lần này, người cảm ơn là Trang Nhã Khinh.
      Last edited: 18/1/16
      thuyt thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      63.8
      "Nhìn rất ngon."

      "Ăn cũng rất ngon." Cố Triệt xới thêm cho Trang Nhã Khinh bát cơm. "Đôi khi chúng tôi đều đến đây ăn cơm, mỗi lần bọn họ đều làm rất nhiều, đều lấy số thức ăn mà mình nỡ ăn ra, đôi khi trả tiền bọn họ còn nhận."

      "Vậy lát nữa chúng ta để tiền ở đây, rồi sau đó chuồn được ?" Trang Nhã Khinh đề nghị.

      "Được."

      Bình thường Trang Nhã Khinh rất kén ăn, thức ăn mà chú thím làm có cách nào so sánh được với những đồ ăn mà thường ăn, thức ăn của bọn họ còn là thức ăn của gia đình nông dân, còn thức ăn của đầy đủ mùi vị. Nếu bình thường, Trang Nhã Khinh hôm ăn. Nhưng hôm nay ăn thử chút, tuy được đẹp mắt nhưng mùi vị vẫn rất ổn.

      Thực phẩm ở nơi này là tự trồng, là thực phẩm tốt cho sức khỏe.

      "Mọi người rất may mắn." Trang Nhã Khinh .

      "Sao?"

      "Thức ăn ở nơi này rất tốt cho sức khỏe."

      "À...haha." Cố Triệt cười cười. Quả tốt hơn với thức ăn mua ở ngoài nhiều.

      " định cưới ấy sao?"

      "Ừ." Cố Triệt biết ' ấy' mà Trang Nhã Khinh là ai.

      "À..." Trang Nhã Khinh buồn bực ăn hai miếng cơm. " kia may mắn."

      Cố Triệt gì. Chính cũng cách nào đánh giá. chừng mới là người may mắn sao.

      "Tại sao lại đến đây?" thấy từ xa, cho nên trước khi đến đây, cũng ở nơi này rồi.

      "Á..." Trang Nhã Khinh hô lên. quên mất chuyện kia rồi. Haiz, hôm nay lại biết được chuyện các sư huynh gạt là gì rồi. Mình lại có thể quên được chuyện này, là...

      "Làm sao vậy?"

      " có chuyện gì, chỉ là quên chuyện thôi."

      "Chuyện quan trọng sao?"

      " có gì, sao cả." Dù sao bây giờ cũng có khả năng tìm thấy tiểu sư huynh, vẫn nên tập trung vào ăn cơm thôi. Có lẽ về sau mình thể bình tĩnh hòa nhã cùng ngồi cùng ăn cơm với như vậy nữa rồi.

      "Ừ. Buổi chiều có kế hoạch gì chưa?"

      "Về nhà."

      Sau khi ăn cơm xong, Cố Triệt đặt mấy trăm đồng lên bàn, rồi lặng lẽ chạy ra ngoài với Trang Nhã Khinh. Hai người đến sân cỏ, Trang Nhã Khinh thở phì phó. "Mấy trăm đồng có phải quá ít rồi ?"

      " , nhiều hơn họ trả lại, ít chút họ mới nhận."

      "Bọn họ rất giản dị."

      "Ừ."

      Trang Nhã Khinh tìm nơi nhìn có vẻ sạch chút rồi nằm xuống, nhìn bầu trời trong xanh, thuận tay ngắt cọng cỏ đuôi chó ngậm vào miệng. " có muốn nằm chút ?"

      "Vừa mới ăn xong."

      "Người ta vừa mới ăn xong có khả năng vận động mạnh mà, các chạy như vậy làm gì."

      "..." lại Trang Nhã Khinh, Cố Triệt ngồi xuống, nhưng nằm. Trang Nhã Khinh lôi kéo, đẩy nằm xuống bãi cỏ, cũng tiện tay ngắt cọng cỏ đuôi chó đưa cho .

      Cố Triệt nhận lấy, nghịch ở trong tay. Rất nhanh, cọng cỏ đuôi chó đó được bện thành chiếc nhẫn.

      Trang Nhã Khinh đoạt lấy, nghiên cứu chút, vẫn biết làm sao để làm thành. ngờ người đàn ông cao lớn thô lệch như Cố Triệt còn có thể làm những thứ đồ chơi này, hơn nữa còn làm rất đẹp. " làm sao?"

      "Ừ."

      "Đưa nó cho bạn của sao?"

      "Ừ."

      Bỗng nhiên, Trang Nhã Khinh gì nữa, giơ chiếc nhẫn đó lên, nhìn bầu trời thông qua chiếc nhẫn. "Nhìn cũng tệ." Trang Nhã Khinh lồng nó vào ngón tay mình, vậy mà rất vừa. "Vậy trả lại cho nữa."

      "Tùy ."

      "Cố Triệt, tôi cho biết... tuyệt đối nên "tùy' với con , nếu lúc họ bắt đầu 'tùy' dọa nười. Giống như con cũng thể ' được' với con trai. Nếu , người con trai đó lập tức chứng minh rốt cuộc ta có được hay ?"

      "Haha... Đây là danh ngôn gì?" Nghe qua rất kinh hãi.

      "Là tổng kết của tôi."

      "Của ? có nhiều kinh nghiệm như vậy sao?"

      "Nếu tôi bây giờ tôi ba bảy tuổi có tin ?" Cả hai kiếp của cộng lại, cũng khoảng ba bảy tuổi rồi.

      " tin."

      "Haha, tôi mười bảy."

      "Tôi tin."

      "Vậy có tin , những điều tôi vừa đều là ." Dứt lời, bỗng nhiên Trang Nhã Khinh xoay người lại, giạng chân ngồi người Cố Triệt, cúi đầu xuống nhìn .
      Last edited: 18/1/16
      thuyt thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      CHƯƠNG 64.1: vẫn còn là xử nam

      Cố Triệt ngờ Trang Nhã Khinh lại to gan như vậy, trong giây lát có phần mất hồn.

      Trang Nhã Khinh tựa đầu vào vai Cố Triệt, nở nụ cười xinh đẹp, nhân tiện thổi hơi vào tai .

      Hơi thở kia còn mang theo nhiệt độ của Trang Nhã Khinh khiến lòng Cố Triệt run lên, biết phải làm sao. Cố Triệt là người từng trải qua bao nhiêu mưa gió, có tình huống nào mà chưa gặp, từ trước đến nay đều có thể giữ được bình tĩnh, mặt đổi sắc, tình huống như bây giờ, có thể đây là lần đầu tiên gặp được.

      Bây giờ cơ thể mềm mại của Trang Nhã Khinh dính sát vào người , hai chân tách ra, cơ thể nghiêng về phía . Theo góc độ của gần như có thể nhìn cơ thể của Trang Nhã Khinh được miêu tả vô cùng sinh động. Những vật liệu may mỏng manh kia căn bản che được cơ thể tuyệt mĩ của Trang Nhã Khinh. Trùng hợp, Trang Nhã Khinh cũng ngồi lên bộ phận kia của .

      Hô hấp bắt đầu nặng nề. Cố Triệt bắt đầu thể khống chế chính mình. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện khác thường rồi.

      Từ trước đến nay Cố Triệt vẫn giữ mình trong sạch, trước kia có mến , nhưng, nhiều nhất cũng chỉ nắm tay đó thôi. Cho đến bản thân lớn hơn chút vào trường huấn luyện quân đội. Ở nơi này tuyển chọn vô cùng nghiêm khắc, cơ bản có người phụ nào có thể thông qua vòng sơ tuyển. Cũng có, nhưng vô cùng ít. Gần như mỗi ngày đều tiếp xúc với đàn ông.

      Huống hồ, cuộc sống sinh hoạt cá nhân của vô cùng điều độ, trước kia hoặc là ở quân khu, hoặc là ở nhà, có tới cũng là... cơ bản đến quán rượu, hoặc những quán đêm. Thỉnh thoảng cũng bởi vì bạn bè muốn hẹn gặp ở nơi đó.

      Bị phụ nữ tiếp xúc gần gũi như vậy, thân mật như vậy...Khiến Cố Triệt bắt đầu khống chế được chính mình.

      Lửa nóng trong lòng như bị đánh thức, Cố Triệt chỉ cảm thấy có loại cảm giác bất lực mạnh mẽ, nhưng nhiều hơn còn là cảm giác hưng phấn khó hiểu. Sức lực của toàn thân đều tập trung ở chỗ kia.

      Mặc dù Cố Triệt chưa từng chạm qua phụ nữ, nhưng cũng hiểu chuyện này. Cố Triệt biết, mình có phản ứng rồi. Trước kia đều bị thầy giáo và các em cười nhạo, vô năng. Nếu lớn tuổi như vậy, ngay cả nụ hôn đầu cũng chưa mất? cũng giải thích, dù sao mình tự biết là được.

      " ra, em cũng phải là tùy tiện." Trang Nhã Khinh lại thổi hơi vào tai của , sau đó cắn vào tai cái, lúc cắn xuống hơi mạnh. Lưu lại tai Cố Triệt dấu răng. "Nhưng mà, đối với số người, em mà tùy tiện phải người" Đây là quyến rũ sao? Đúng vậy, Trang Nhã Khinh dụ dỗ Cố Triệt.

      Trang Nhã Khinh cẩn thận phát thái dương của Cố Triệt xuất mồ hôi lạnh, cười haha. Xem ra Cố Triệt rất khổ sở.

      Cố Triệt cảm thấy, bản thân chịu được vết thương do đao chém là cấp thứ nhất, chịu được vết thương do súng bắn là cấp thứ hai, chịu thương vết thương do bom nổ là cấp thứ ba, bây giờ dùng lực nhẫn nại của mười cấp đau đớn cộng lại rồi.

      Hít sâu vài cái, tại sao Cố Triệt lại cảm thấy khí mà mình hít vào đều có mùi hương phát ra người Trang Nhã Khinh.

      Lúc Cố Triệt thất thần, bỗng nhiên Trang Nhã Khinh lại xuất ý tưởng, lén nhìn nội tâm của Cố Triệt. Những lời Cố Triệt vừa tin, nhưng cũng loại trừ khả năng Cố Triệt có bản lĩnh dối hạng nhất, cách tốt nhất là mình tự nhìn suy nghĩ trong lòng của đối phương. Cuối cùng muốn nhìn xem trong lòng Cố Triệt có mình hay mới là quan trọng.

      Bỗng nhiên Trang Nhã Khinh hôn lên môi Cố Triệt. Môi Cố Triệt hề mềm mại, mà ngược lại có chút lạnh lẽo và thô ráp, nhưng cảm giác hôn lên đó lại vô cùng thoải mái.

      đưa lưỡi thơm tho của mình ra nhàng liếm môi của Cố Triệt, khẽ miêu tả. Tìm kiếm từng kẽ hở , Tranh Nhã Khinh xấu xa hạ môi dưới của xuống, sau đó bất ngờ xâm nhập vào trong, rồi quấn quít chỗ với lưỡi của .

      Tiếng hít thở của Cố Triệt ngày càng nặng, nếm được vị ngọt ngào trong miệng Trang Nhã Khinh, cảm thấy đây là thức ăn ngon nhất thế giới này rồi.

      ăn đồ ngọt, nhưng đây chính là món điểm tâm tuyệt vời nhất, khiến nếm bao nhiêu cũng đủ.

      Đều đàn ông trời sinh biết làm những việc như thế này, năng lực học tập của CốTriệt lại mạnh như thế, rất nhanh học xong kỹ thuật hôn môi, bắt đầu chiếm lĩnh thế chủ động.

      Hôn đến khó dứt ra được, mỗi tế bào cơ thể đều vui vẻ kêu gào, tất cả năng lực suy nghĩ trong đầu đều dừng lại, trở nên trống rỗng, chỉ có thể căn cứ vào cảm giác của bản thân để thăm dò nơi xinh đẹp kia.

      Lúc này hai mắt vốn nhắm chặt của Trang Nhã Khinh bỗng nhiên mở ra, Huyết Nhan ở đầu cũng mở mắt ra. Nếu quan sát cẩn thận có thể phát rằng ánh mắt của Trang Nhã Khinh và Huyết Nhan rất giống nhau.

      Trang Nhã Khinh tập trung lực chú ý xâm nhập vào đầu Cố Triệt.

      Trang Nhã Khinh biết, ý thức phòng bị trong nội tâm của những người giống như Cố Triệt rất mạnh, đó là loại năng lực của bản thân chứ phải do cố ý làm. Bình thường, có ý tưởng xâm nhập hoàn toàn có khả năng, hơn nữa còn có khả năng bị phát . Cho nên Trang Nhã Khinh mới lựa chọn sử dụng phương thức như vậy.

      Trong đầu Cố Triệt rộng lớn mạnh mẽ như biển, gió lành lạnh, thấm vào lòng người. Nhưng Trang Nhã Khinh lại nhìn nghe được cái gì, có thể nhìn cũng chỉ là biển lớn mênh mông có thể nghe cũng chỉ là thanh sóng xô bờ, ngoại trừ những điều này, Trang Nhã Khinh có cách nào nghe được thứ khác.

      Trang Nhã Khinh tìm kiếm những điều mình muốn biết, nhưng dù có tìm kiếm như thế nào cũng tìm thấy.

      Tại sao có thể như vậy? Trang Nhã Khinh bỗng cảm thấy hô hấp hơi khó khăn, giống như bị cắn lại, ngực càng ngày càng ngột ngạt, Trang Nhã Khinh thể rời khỏi đó.

      Tại sao có thể như vậy? Đây là lần thứ hai Trang Nhã Khinh tự hỏi mình. Trang Nhã Khinh biết, người có ý chí mạnh mẽ dễ dàng nhòm ngó, nhưng suy cho cùng con người cũng có thời điểm ý chí bị dao động. Có người lúc sợ hãi ý chí mỏng manh nhất, có người lúc hưng phấn ý chí mỏng manh nhất, tóm lại là bị phân tâm.

      Cố Triệt hôn cách điên cuồng, đáng ra phải thành công chứ, nhưng bản thân chẳng những thành công, mà trái lại, thiếu chút nữa còn bị cắn ngược lại. Trang Nhã Khinh khó hiểu, hoàn toàn khó hiểu.

      Đương nhiên hài lòng với việc Trang Nhã Khinh phân tâm, Cố Triệt gậy ông đập lưng ông, cũng cắn cái lên môi dưới của Trang Nhã Khinh.

      Lúc này Trang Nhã Khinh mới nhiệt tình đáp lại.

      Ý loạn tình mê, có lẽ chính là giống như bây giờ vậy. Cố Triệt hôn lên cằm Trang Nhã Khinh, hôn lên xương quai xanh của , hôn lên cổ , qua lớp áo, hôn lên điểm kia.

      Cố Triệt đột nhiên ngẩng đầu lên, sau khi ý thực được mình làm chuyện gì, Cố Triệt đỏ mặt, vội vàng lùi người lại, ngã từ lên người Trang Nhã Khinh xuống. Đúng vậy, biết từ khi nào Trang Nhã Khinh lại thành người nằm bên dưới.

      xin lỗi.” Dám làm dám chịu, làm sai có gan thừa nhận, đây là tính cách của Cố Triệt.

      sao, là tôi quyến rũ . Cũng còn sớm nữa, tôi nên rồi.” Trang Nhã Khinh đứng dậy, phủi bụi người, thoải mái rời .

      Đây là nụ hôn đầu tiên của mình đó. Trong kiếp này, chính là nụ hôn đầu tiên của cơ thể này. Nhưng mà vừa rồi Cố Triệt lại chọn đúng thời điểm đẩy mình ra.

      Mặc dù thể nhìn được suy nghĩ trong lòng Cố Triệt, nhưng trải qua lần này, xem như Trang Nhã Khinh biết điểm, Cố Triệt vẫn còn là người đàn ông đơn thuần. Ngay cả hôn môi cũng ngây ngô biết làm như thế nào, haha, phải là xử nam chứ? phải vừa rồi cũng là nụ hôn đầu tiên của ấy chứ?

      Bỗng nhiên, tâm trạng của Trang Nhã Khinh giống như vén mây mù thấy mặt trời, toàn bộ những điều vừa rồi đều có giá trị.

      Cố Triệt nhìn bóng lưng của Trang Nhã Khinh, giống như có chút mất mát. tự chủ được, Cố Triệt xoa đôi môi vừa mới hôn Trang Nhã Khinh.

      Dưòng như phía bên đó còn lưu lại nhiệt độ và mùi hương của Trang Nhã Khinh.

      Gió nóng thổi vào người Cố Triệt, làm cho suy nghĩ của sáng suốt hơn rất nhiều, bắt đầu ảo não suy nghĩ lại chuyện qua của mình. ràng mình là người có vị hôn thê, làm sao có thể làm ra chuyện kia chứ? Vừa rồi tại sao lại... là.

      Dáng vẻ ảo não của Cố Triệt, giống như mình làm chuyện tội ác đầy trời. Vừa rồi, có phải làm tổn thương hai người phụ nữ cùng lúc ?

      Vừa , Cố Triệt vừa suy nghĩ. Suy nghĩ lại những lỗi mình mắc phải, sau đó mắng mình nên như vậy, nhưng lúc đó lại nghĩ tới đôi môi đẹp ngọt ngào của Trang Nhã Khinh, lại nghĩ tới cảm giác kỳ quái lúc nãy.

      Cuối cùng, Cố Triệt cho mình cái kết luận. Có lẽ lâu rồi mình có người phụ nữa nào, cho nên mới giống cậu bé như vậy. Đúng, nhất định là như vậy.

      hy vọng là vị hôn thê kia mau tới đây chút, có lẽ như vậy tốt hơn. Chuyện hôm nay cứ vậy , coi những chuyện làm chưa từng xảy ra. Nhưng phải nhớ kỹ, về sau phải cách xa Trang Nhã Khinh chút. Duy trì khoảng cách nhất định. Nếu ngày mình làm ra chuyện có lỗi với vị hôn thê.

      Trang Nhã Khinh lái xe, gió quất lên mặt, mái tóc dài cũng bay theo gió. Suốt dọc đường Trang Nhã Khinh suy nghĩ rất nhiều, có lẽ vừa rồi mình sai rồi.

      Cố Triệt dã ràng muốn kết hôn với vị hôn thê, mình nên làm người thứ ba. Cho nên, về sau nên duy trì khoảng cách nhất định với Cố Triệt. thế giới này vẫn còn nhiều đàn ông tốt mà, việc gì Trang Nhã Khinh phải treo cổ lên thân cây chứ? Đó là chuyện cực kỳ sáng suốt.

      Tình cảm mãnh liệt qua , hai người bắt đầu quá trình làm lạnh.

      “Báo cáo quân trưởng, lão quân trưởng tìm .” Tôn Bình Nguyên chạy tới, đứng nghiêm, chào theo nghi thức của quân đội.

      Cố Triệt sinh ra trong gia đình quân nhân, mấy thế hệ trong gia đình đều làm quân nhân. Nhưng cũng phải ngay từ đầu có thành tựu. Rất lâu trước kia, khi đó nhà họ Cố chỉ là gia tộc buôn bán. Nhưng vào thời điểm đó, sĩ nông công thương, thương nhân là người có địa vị thấp nhất. Cho dù quản lý cả gia tài, nhưng vẫn còn rất nhiều người coi thường. Con trai của nhà chọ Cố thích theo nghiệp thương nhân, sau đó lặng lẽ theo binh. Vào thời điểm kia, chỉ là binh lĩnh bình thường.

      Nhưng về sau, cũng biết trải qua bao nhiêu năm cố gắng, cơ bản nhà họ Cố đều có người nhập ngũ, về sau cũng có chút thành tựu ở thành phố C, trở thành người đứng đầu trong giới quân nhân.

      Mãi đến đời ông nội của Cố Triệt, tài hoa đến Yên Kinh, Yên Kinh trở thành chính quyền trung ương của quốc gia. Dần dần cũng trở thành người đứng đầu trong giới quân nhân cả nước. Mỗi nơi đều có người của bọn họ, bọn họ có thể điều động 70% quân đội trong cả nước, hoàn toàn xứng với câu ‘dưới người vạn người’. Gần giống với tướng quân cầm quân đội hùng hậu trong tay ở cổ đại, ngay cả Hoàng đế cũng phải kiêng kị ba phần.

      Nhà họ Cố chính là như vậy.

      Lão quân trưởng chính là ông nội của . Bậc cha chú có Cố Triệt là chú Cố Triệt, Cố Tử Tân nhập ngũ. Cha Cố Triệt là Cố Tử Mặc lựa chọn theo kinh doanh.

      Về phương diện buôn bán, Cố Tử Mặc cũng rất có thiên phú, Cố Tử Mặc thành lập công ty đứng thứ hai trong cả nước, thế giới cũng là doanh nghiệp đứng thứ ba mươi hai.
      Last edited: 18/1/16
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :