1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

VỢ CHỒNG ĐỒNG LÒNG - Mục Yên (36)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]

      Chương 34:


      Lúc Diệp Bội ra cửa trường học thấy Diêu Cẩn đứng ở nơi đó, cười dịu dàng.

      "Diêu Cẩn." tới bên cạnh , đưa tay nắm lấy tay , Diệp Bội ngẩng đầu cười , "Em biết ngay tìm đến em đấy."

      Lúc này chiều cao Diêu Cẩn cao hơn Diệp Bội cái đầu, thế nhưng chính là thoạt nhìn chênh lệch chiều cao ở người hai người cũng đặc biệt hài hòa, nâng mặt của Diệp Bội lên, Diêu Cẩn hôn xuống ở trán của , giọng : "Cứ để cho chúng ta cùng nhau đối mặt ."

      "Được." Nụ cười của Diệp Bội chưa từng dễ chịu như vậy, bắt đầu sống lại, bọn họ cũng biết nạn như vậy, cũng nghĩ tới rốt cuộc đối mặt như thế nào, nhưng lúc đến giống như cái gì cũng liên quan, "Em tin tưởng chúng ta thuận lợi, đúng ?"

      "Đúng, ." Diêu Cẩn giơ tay lên đặt ở đầu Diệp Bội, này là người mà mình muốn bảo vệ đời, nhưng đời trước theo mình chịu khổ, đời này theo mình hoảng sợ, ngày nào đó để cho hưởng thụ được hạnh phúc vĩnh viễn.

      Tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên ở gần đấy, gương mặt có tính lừa gạt của Trang Ninh xuất ở trước mặt hai người. Lúc này ta cười đến vui vẻ, híp mắt nhếch miệng giống như là gặp được chuyện vui hay nhất toàn thế giới, vỗ tay xong, Trang Ninh chỉ thấy động tác của hai người đều ngừng lại, biết làm thế nào : "Thế nào, sao tiếp tục nữa, tôi còn muốn nhìn, mới vừa rồi các người thú vị như thế, nhanh lên chút á."

      Diêu Cẩn lôi kéo Diệp Bội đến phía sau , trong mắt chứa tức giận: "Trang Ninh, có chuyện gì có thể thẳng, cần thiết quái gở như vậy."

      "Em quái gở chỗ nào." Trang Ninh bĩu môi, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt, " Diêu, vẫn có thành kiến đối với em coi như thôi, nhưng hôm nay em ràng có làm chuyện gì, tại sao phải đối với em như vậy?"

      Trang Ninh vừa khóc, dẫn đến người qua gần đấy cũng liếc mắt nhìn nhiều hơn, đều cảm thấy là hai người Diêu Cẩn và Diệp Bội làm chuyện gì tốt với Trang Ninh. Dĩ nhiên, đây chỉ là vì Trang Ninh khóc thút thít mà cũng bởi vì bộ dạng Trang Ninh có tính lừa gạt, ai cảm thấy Trang Ninh là người xấu gì đó.

      Mà Trang Ninh vừa khóc, khiến trong lòng Diêu Cẩn lại phiền não chút, có điều chuyện này là tuyệt đối thể nào cứ hạ màn kết thúc như vậy, nhìn Trang Ninh, Diêu Cẩn bắt đầu nhíu mày: " , từ vừa mới bắt đầu tôi xem thành em , nếu như làm chuyện khiến tôi bất mãn. Nhưng chuyện lại đến nông nỗi này, cảm thấy tôi tha thứ sao? Chỉ sợ bản thân cũng hiểu, hai phe chúng ta cảm thấy có phe nhất định phải thất bại."

      Cho tới bây giờ Diêu Cẩn phải là người rất hung hăng, chỉ là thích tiếp xúc với người khác, thích có phụ nữ nhích lại gần bên cạnh mình, cho nên mới vẫn luôn mình. Nhưng ở thời gian đời trước, Trang Ninh là được Diêu Cẩn xem là người phụ nữ gần gũi nhất ngoại trừ mẹ và Diệp Bội, có điều thể ngờ là kết quả như vậy.

      Diệp Bội vẫn luôn nắm tay Diêu Cẩn, rất muốn mở miệng, nhưng cũng hiểu chuyện này vẫn cần Diêu Cẩn tự mình ra mặt. Bọn họ đều là cá thể độc lập, tuy rằng có lúc cần dựa vào nhau nhưng nếu như có chuyện đều gánh chịu thay đối phương, vậy cũng lâu dài.

      " Diêu, cần phải như vậy sao? Em quá kém như vậy sao, để cho đối với em như vậy?" Nước mắt của Trang Ninh rơi xuống, nhưng lại cảm thấy phá hư vẻ đẹp của ta chút nào, ngược lại có vẻ rất là điềm đạm đáng .

      Diêu Cẩn cười cười: " kém hoặc tốt có bất cứ quan hệ gì với tôi, còn nữa, nếu như muốn ra tay, vậy ra tay , chúng tôi bị nắm mũi dẫn suốt." Giống như đời trước vậy.

      Diêu Cẩn xong câu kia bèn dẫn theo Diệp Bội rời .

      Sau lưng Trang Ninh nhìn bóng dáng hai người rời ,ánh mắt từ từ trở nên kinh khủng, cuối cùng hung tợn mở miệng: "Tôi tuyệt đối để cho các người hạnh phúc tiếp như vậy nữa, tuyệt đối ."

      "Diêu Cẩn." Diệp Bội xoay người nhìn người bên cạnh, "Trang Ninh dễ dàng buông tay như vậy."

      " hiểu ." Diêu Cẩn gật gật, "Cho nên dù ta xảy ra chuyện gì cũng chuẩn bị sẵn sàng rồi, thành vấn đề."

      "Tốt."

      Sau đó, giống như theo hai người
      [​IMG]

      chương 35

      , thời đại này hiệu suất con người vẫn rất tốt, lúc này tới, cũng chỉ vài chục phút người tới đủ.

      Trong phòng họp, đám "Người cũ" nhìn hai đứa mười mấy tuổi hai mặt nhìn nhau ngồi ở ghế bà chủ. Bởi vì bọn họ cũng nhận ra cho nên cũng hoàn toàn là làm ra phản ứng gì, thậm chí có người thầm suy nghĩ có phải chủ Vận Y đổi người rồi hay .

      Mười lăm vị trí, bây giờ ngồi đầy mười bốn vị trí, chỉ còn lại vị trí trống bên tay trái Diệp Bội, mà rất dễ nhận thấy có thể ngồi ở vị trí này địa vị của người đó cũng quá thấp. Mà đây cũng giống như là cho chủ Vận Y cảm giác đòn đón đầu.

      Có lẽ là cảm thấy còn chưa cần phải quản lý nhiều, Diêu Cẩn cầm quyển sách ngồi bên cạnh ở Diệp Bội cúi đầu xem, thỉnh thoảng thầm với người bên cạnh.

      "Bà xã, lần này chỉ xem em rồi, cũng muốn xem dáng vẻ bà xã đại nhân phát uy chút."

      Nghe Diêu Cẩn lời đứng đắn, Diệp Bội tức giận : " lại sợ người khác là mặt trắng ư, chuyện gì cũng là em ra mặt." như vậy, ra ở trong lòng của Diệp Bội vẫn rất vui vẻ, tuy là người đàn ông to lớn rất tốt, nhưng mà người đàn ông bé rất hợp ý, đặc biệt là hợp ý Diệp Bội.

      Mặt trắng , Diêu Cẩn châm chước cái từ này, ánh mắt liếc nhìn tới sách liên quan về Thế Kỷ mới tới nay địa vị người phụ nữ càng ngày càng cao tay, thậm chí thông tin có thể mình đảm đương phía, khẽ ở bên tai Diệp Bội: "Mọi người đều , sau lưng người đàn bà thành công nhất định có người đàn ông yên lặng ủng hộ, liền làm người đàn ông kia thôi."

      "Xì", Diệp Bội vẫn thể nào kiềm chế, bật cười, sống lại lần cũng phải là có lợi, ít nhất là càng ngày càng biết nhiều mặt khác của Diêu Cẩn mà lúc trước cũng chưa từng có loại trải nghiệm này, đẩy đẩy cánh tay Diêu Cẩn: "Được rồi, lại cần , vừa em nhịn được muốn cười."

      Diệp Bội vừa xong, cửa phòng họp lại mở ra, người phụ nữ mặc đồ công sở xuất ở trước mặt mọi người, tuy rằng tới trễ cũng là người cuối cùng đến, nhưng dì ta lại biết ngượng chút nào, thoải mái mở miệng: " xin lỗi các vị, tôi tới muộn, thế nào, hôm nay có chuyện gì ?" Vừa người phụ nữ vừa đến vị trí thuộc về chính mình, kéo ghế ra ngồi xuống, mà vào trong lúc này, dì ta cũng có nhìn cái tới phía bà chủ.

      Diệp Bội ngồi thẳng người, gõ bàn cái, vẻ mặt cười như cười: "Dì , hôm nay có phải dì có chuyện hay , nếu sao đến bây giờ mới xuất ?" Giống như đối phương cũng biết Diệp Bội, Diệp Bội cũng biết đám người kia, ngoại trừ người này có lẽ là địa vị khác biệt. Dì ta lại luôn chạy đến nhà họ Diêu, cũng vì vậy mà Diệp Bội biết dì ta.

      Lời Diệp Bội cũng khiến đối phương phản ứng lại, lúng túng quay đầu, lúc thấy Diệp Bội cười cười: "Ai u, dì là ai chứ, ra là Bội Bội. Thế nào, sao mẹ con tới để con đến công ty."

      "À." Đôi tay Diệp Bội đan nhau, thân dựa lưng vào ghế ngồi, ý cười khóe môi càng ngày càng sâu, "Dì , dì con còn tưởng rằng dì mới là chủ Vận Y đấy. Dì xem chút dáng vẻ của dì mới vừa rồi, con còn tưởng rằng chỉ có chủ mới có quyền lợi đến trễ, sau đó còn có thể xem những người khác."

      "Làm sao lại thế." Có thể là ý nhạo báng trong giọng Diệp Bội quá nặng, Lưu khoát tay áo, "Bội Bội con cũng quá nặng, mới vừa rồi là dì có chuyện, cho nên mới trễ như vậy mới đến, nhưng dì tuyệt đối phải là cố ý. Về phần xem lại tính là vậy, dì nào có tư cách xem người khác chứ."

      "Ồ ~" Giọng điệu Diệp Bội khẽ lên cao, bộ dáng cho tới bây giờ mới ràng, gật đầu cái, "Con hiểu, ra là con hiểu lầm dì , sớm mà." Diệp Bội chăm chú nhìn cặp mắt đối phương, cho đến đối phương chịu nổi quay mặt qua mới cười cười . ra, mẹ Diêu và mẹ Diệp cũng coi là chậm chạp ở phương diện khác, con Bạch Nhãn Lang (sói mắt trắng) như vậy ở bên cạnh vậy mà thời gian dài thế cũng có chú ý tới.

      [​IMG]
      Chương 36:
      Editor: trang bubble ^^

      "Dì ," Diệp Bội cúp điện thoại nhìn người đàn bà, cười đến rất vui vẻ, "Có chuyện con muốn hỏi chút, biết dì có thể cho con câu trả lời hài lòng hay ?"

      Tuy là Lưu cảm thấy hiểu ra sao đối với thái độ Diệp Bội, nhưng dì ta vẫn cảm thấy ở trước mặt dì ta cũng chỉ là đứa con nít mà thôi, cũng có gì đáng lo, cười : "Con , chỉ cần là dì có thể trả lời dì nhất định cố gắng trả lời con."

      "Ha ha, dì cần khẩn trương, ra cũng phải là chuyện lớn gì đâu, chỉ là người của con điều tra được vào khoảng thời gian này trong tài khoản của dì có khoản tiền bạc lai lịch, hơn nữa còn là mức , cho nên chỉ muốn hỏi chút số tiền kia rốt cuộc là ai gửi tới trong tài khoản của dì?" Tay phải Diệp Bội chống cằm, trừng mắt nhìn đối phương.

      Chẳng qua là Lưu hiển nhiên nghĩ Diệp Bội lại bình tĩnh như vậy, chỉ thấy dì ta vèo đứng lên, có thể là vì quá gấp còn cẩn thận đụng đổ cái ghế sau lưng, con ngươi từ từ co rúc lại: "Con biết tin tức này từ nơi nào, phải là giả chứ?"

      "Làm sao có thể." Diệp Bội cười khẽ, "Dì , năm nay con 16 rồi, phải sáu tuổi, thiệt hay giả con còn phân được. Vốn là con cũng để ý khoản tiền kia của dì, nhưng lại là gửi tới vào trước lúc Vận Y gặp chuyện may, dì cảm thấy con ngốc đến nổi thèm để ý sao?"

      "Ha ha, ha ha." Lưu cười gượng, "Bội Bội, nguồn vốn ngân hàng phải dễ tra như trong tưởng tượng của con, cho nên tin tức này nhất định là giả. Dì chính là người lâu năm của Vận Y, sao có thể làm chuyện hủy hoại danh dự công ty, cho nên thể nào đâu."

      Diệp Bội lắc đầu: "Xem ra dì chính là coi con như sáu tuổi rồi, con có thể thiệt cho dì biết. Con có em trai lại rất mạnh ở phương diện này, hơn nữa dì biết ra có lúc sức mạnh của Internet là rất lớn." Diệp Bội trưởng thành, Điền Hạo Hạo cũng trưởng thành, nhưng mà bây giờ cậu phải gọi là Điền Hạo Hạo rồi, mà gọi là Diệp Hạo. biết vì sao, kể từ sau khi theo đến Thành phố H cậu cũng rất thích nghiên cứu máy tính, đặc biệt là lập trình.

      Bị vạch trần như vậy chỉ có Lưu , mấy người khác cũng có chút kinh ngạc toàn bộ. Lúc mới vừa rồi bọn họ vẫn còn lo lắng chủ bị Lưu mê hoặc, nhưng bây giờ tình huống lại hoàn toàn khác nhau, giống như là trái ngược với mọi người, bị hạn chế biến thành Lưu .

      Lưu tiện tay cầm lấy cây viết bên cạnh, nắm chặt, trong mắt lóe lên kinh ngạc và sợ hãi còn có chính là tàn nhẫn, nhìn Diệp Bội cười đến rất vui vẻ, trong lòng dì ta càng thêm tốt, vừa đúng bên cạnh dì ta còn có cặp sách, dùng đôi tay cầm đống sách kia lên, rồi nhanh chóng ném tới Diệp Bội bên cạnh, sau đó lại định xoay người mở cửa chạy ra khỏi phòng họp.

      Sức phản ứng của Diêu Cẩn cũng coi như rất nhanh, đứng lên đẩy ra đống sách bay tới kia, nhưng mà bởi vì sách là quá nhiều, chỉ chốc lát là sắp đập vào người Diệp Bội, xoay người bèn bảo vệ Diệp Bội ở phía dưới, vèo vèo toàn bộ đống sách kia đến người Diêu Cẩn.

      Diệp Bội đẩy Diêu Cẩn ra, tức giận : "Làm sao cái gì cũng chắn chứ, may đây là sách, nếu là cái khác làm sao bây giờ?"

      "Được rồi, nổi giận mà." Diêu Cẩn xoa tóc Diệp Bội, " đây chỉ là phản ứng theo bản năng mà thôi, hơn nữa em cũng chỉ là sách mà thôi phải sao, vẫn là đuổi theo người trước ." Đối với Diêu Cẩn mà đây đúng là phản ứng theo bản năng, giống như lúc động đất đời trước, nếu phải là khi đó đập xuống chính là cốt thép vậy khi đó chết cũng có thể chỉ là mình Diêu Cẩn.

      " là tức chết em rồi." là Diệp Bội biết làm sao đối với Diêu Cẩn, "Em với bao nhiêu lần, cần cắm đầu cắm cổ làm việc, xảy ra chuyện làm thế nào?" xong nước mắt Diệp Bội liền rớt xuống, ngay cả chính cũng hiểu
      thuyt thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      trang ninh that la ghe gom.dung la con gian danh hoai ko chet

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :