VỀ VINH HOA - MỘC THỦY DU (UPDATE Chương 41) - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      :yoyo44: cảm động...ing tks nàng ta cố gắng. Vì lí do cá nhân nên truyện ra rất rất chậm, mấy nàng thông cảm nha

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      mới đọc được cái văn án thôi. nhưng mà tui nhịn được. tui tò mò biết người sống trong thân thể của nữ 9 là ai?????????

    3. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      Uhm cũng may có người tò mò a, có tò mò mới theo ủng hộ ta được :yoyo60:
      Mikovu thích bài này.

    4. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      Chương 17: Tính toán


      Tiểu Đinh gật đầu : " đến đây, khi ta tới đây cũng vừa vặn lúc bọn họ tới, có mấy bà tử nhanh chóng tiến lên dẫn đường cho họ, có lẽ bây giờ họ tới sân viện của phu nhân rồi ."


      Thiên Dao vừa nghe lời này, lập tức xoay người hướng tiểu viện của Kim thị bên kia đến, Tiểu Đinh lại bước lên phía trước ngăn lại nàng : "Ngươi, ngươi vội vàng như vậy là muốn đâu thế? Đây là đồ mang đến cho viện nào thế, ta giúp ngươi cầm ."


      "Tránh ra!" Thiên Dao liếc mắt nhìn , quát khẽ câu.


      Tiểu Đinh ngượng ngùng mà dừng bước chân, cũng quản nàng quát thế có cái gì đúng sai, mặt như trước là mang theo ý tứ lấy lòng cười: "Ngươi đừng tức giận , ta với nương của ta, để sau này bà đừng phân cho ngươi nhiều lắm." Tiểu Đinh đến câu này, vụng trộm nhìn sang xem xét sắc mặt của Thiên Dao cái, thấy mặt nàng mang biểu tình trầm tư, nghĩ rằng nàng là suy nghĩ tới lời vừa rồi của mình, nhất thời tăng thêm can đảm, liền tiếp: "Nương của ta tuy là người có chút hay mang thù với người khác, kỳ lòng dạ của bà phải là xấu, ngày thường nếu bà có cái gì đó khó nghe, ngươi cũng đừng để ở trong lòng, nếu cảm thấy có gì ủy khuất, ngươi cứ tới đây với ta, ta..."


      "Câm mồm!" Thiên Dao bỗng nhiên hét lớn tiếng, rồi lập tức liền gì nữa, mà sắc mặt nàng cũng giận dữ, hai gò má đỏ lên, mắt hạnh trừng trừng, lông mi nhước cao lên! Nàng vừa mới nãy vẫn luôn suy nghĩ là mình nên qua chỗ Kim thị sau, trước đó nên tìm Hồng Trù, hay là trực tiếp hướng chính đường đến, vì thế trong lòng cũng để ý đến Tiểu Đinh cón đứng đó, sau đó mới phát giác bên người lại có con ruồi cứ mãi kêu ong ong ong, cũng biết là cái gì, nên nàng càng cảm thấy phiền lòng. Sau đó vừa định thần lại nghe, nghĩ tới thế nhưng lại nghe thấy mấy lời chịu nổi, nàng lại ngước mắt nhìn lại, thấy Tiểu Đinh bộ dáng chuyện thế kia lén lút, thể ra bộ dáng hèn hạ đáng khinh, ánh mắt còn ngắm tới ngắm lui, biểu giống như hai người trong lúc đó có tư tình bình thường! Nàng nhất thời cảm thấy vừa thẹn vừa giận, lại biết rằng có ai khác nghe được hay , lập tức liền chỉ vào mũi mắng: "Ngươi tự cho ngươi là cái cái gì mà có cái gì tư cách ở ta trước mặt này nọ! Cái gì mà ta chịu ủy khuất gì đó của bà ta lại với ngươi, ngươi muốn ở đây cho ràng hai!"


      Tiểu Đinh sửng sốt, nghĩ tời vừa mới xong thái độ của nàng vẫn còn tốt, như thế nào bỗng nhiên liền tức giận đến như vậy chứ, vì thế khỏi lại hai bên xung quanh người nàng xem xét, vừa vặn nhìn thấy có hai vú già từ con đường đối diện bên kia tới, mà hai người đó còn hướng bên này nhìn qua! nhất thời cảm thấy trong lòng mất hứng, mặt ngượng ngùng cười : "Ta chính là nghĩ muỗn giúp ngươi chút, đâu có làm cái gì khiến cho ngươi tức giận như vậy chứ, mà chuyện ngươi bị điều đến phòng giặt quần áo là do ý tứ của phu nhân. Mà nương của ta lại là quản của phòng giặt quần áo phòng, ta hảo tâm giúp ngươi cầu tình, ngươi còn cho dù có nhận lấy, cũng cần đối ta tức giận quát lớn như thế!"


      Vừa nghe lời này, Thiên Dao nhìn lại cao thấp đánh giá vài lần, cho dù nàng có là kẻ khất cái hay là tên ngốc cũng hiểu được rằng, nếu lần này nàng nhận phần ân tình này của , về sau chừng muốn nàng lấy cái gì đó để đổi lại. Thiên Dao nghĩ, liền nâng cằm lên, rất là khinh thường cười: "Tốt nhất ngươi nên thu hồi lại hảo tâm đó của ngươi , ta cần! Còn có, đừng theo ta nữa, nếu đừng trách ta khách khí!"


      "Ngươi ——" bị Thiên Dao trực tiếp cự tuyệt như vậy, mà hình như hiểu sai trong đó còn là lời cảnh cáo đối với nữa, Tiểu Đinh nhất thời cảm thấy nhịn được, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt của nàng lúc này, tuy là vẻ mặt tức giận, nhưng lại so ban đầu dáng vẻ của nàng lúc nào cũng thể quy quy củ củ ràng là hấp dẫn người khác hơn rất nhiều. Khuôn mặt này, biểu cảm này, mang lại loại xinh đẹp câu nhân, mặc dù nóng giận, lại hấp dẫn khiến người khác muốn tới gần!


      Tiểu Đinh vẫn đứng đấy nhìn theo thân ảnh của Thiên Dao từ từ biến mất khỏi tầm mắt, trong lòng có chút cam lòng mà đứng yên ở đó, sau đó tự giác xoa xoa hai tay, trong đầu hồi tưởng lại bộ dáng và vẻ mặt của Thiên Dao vừa mới nãy, càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy ngứa ngáy! năm nay là hai mươi tư tuổi, như người khác có gia đình con cái, mà từ ở trong phủ này làm việc vặt, mà ban đầu cũng có đối tượng đính hôn, cho nên việc hôn nhân của hơn phân nửa là từ trong phủ tìm người phù hợp, nay tuổi của cũng là đến lúc nên lập gia đình.


      Nguyên bản thời điểm đầu năm mới, Tiểu Đinh cùng Lại ma ma tới việc này, muốn cho Lại ma ma trực tiếp đến gặp phu nhân cầu cho . Lúc trước Lại ma ma cũng hiểu được bản thân con trai mình mắt nhìn người cũng sai, Thiên Dao tuy là bên ngoài mua vào, nhưng vừa mới vào phủ được làm việc trong phòng của phu nhân, sau đó lại được điều đến Tĩnh Nguyệt hiên, mà chỉ thời gian ngắn sau lên tới vị trí đại nha hoàn. Hơn nữa ngày thường mọi chi phí ăn mặc chi tiêu của Nhậm Uyển Hoa đều do nàng quản lý, vài năm lại đây, trong tay nàng cũng quản ít tiểu nha hoàn. Lại sau đó phu nhân cùng đại tiểu thư cũng rất coi trọng Thiên Dao, nếu Thiên Dao theo con trai mình, phải đến lúc đó làm cho ở trong phủ cũng tương đương với chức vị tiểu quản sao, còn bản thân Thiên Dao ở trước mặt phu nhân mấy câu dễ nghe mọi chuyện càng thuận lợi!


      Chính là nghĩ tới, ngày đó xảy ra chuyện Thiên Dao cáo trạng Lại ma ma, bởi vậy chuyện tốt của Tiểu Đinh còn chưa kịp , liền trực tiếp thất bại . Nhưng mà chính vẫn vẫn chưa từng hết hy vọng, khó khăn đợi hơn nửa năm, cảm thấy ngay lúc đó sai biệt lắm việc phai nhạt, lại nghe Thiên Dao nay bị phạt đếnphòng giặt quần áo bên này làm việc nặng. Tiểu Đinh nhất thời cảm thấy đó là cơ hội xoay chuyển cục diện, cho nên hôm nay nhất thời xem xét kỹ, liền việc vội vàng lại đây.


      Mặc dù lúc nãy từ khi vừa thấy, Thiên Dao cũng chưa từng cho sắc mặt hòa nhã, nhưng như thế lại càng làm cho càng nhớ thương nàng hơn . đứng tại kia cân nhắc hồi xem lúc nữa như thế nào cùng nương của hảo hảo về chuyện này, nghĩ tới chợt nghe tiếng Lại ma ma từ phía sau gọi tiếng: "Ngươi như thế nào lại tới đây thế?"


      Tiểu Đinh vừa quay đầu lại, ra là lão nương nhà , liền cười cười tiến lên : "Vừa đúng lúc có chút rảnh rỗi, con tới đây xem chút, kiện áo choàng của con hôm trước khâu lại xong chưa?"


      Lại ma ma hai mắt nhíu lại, cao thấp đánh giá vài lần, tiếp theo lên tiếng: "Ngươi phải là tới xem cái đồ tiểu tiện nhân kia ! Ta cho ngươi biết, ngươi tốt nhất sớm từ bỏ cái ý nghĩ ở trong đầu kia cho ta, ta cho dù có chết, cũng đáp ứng ngươi việc này!" Lại ma ma xong nhìn , xoay người liền hướng phòng giặt quần áo đến.


      Tiểu Đinh đứng đó trơ mặt ra, lúc sau suy nghĩ chuẩn bị sẵn đống lời tốt, sau đó nghiêm mặt đường theo vào phòng giặt quần áo. Khi Lại ma ma vào, tiểu Thanh liền với bà là Thiên Dao vừa mới đem chăn mành của phu nhân đưa qua viện của phu nhân rồi, Lại ma ma vừa nghe, lập tức phát tác: "Nàng ta làm sao mà biết chăn, mành của phu nhân có ở đây, là ngươi với nàng ta sao ? Toàn là lũ ngu dốt, ngươi đem lời của ta coi như gió thoảng qua tai sao!"


      Tiểu Thanh bị dọa đến có chút hoảng, lắp bắp : "Là, là Hồng Trù tỷ tỷ, lại đây muốn , cho nên..."


      "Hồng Trù sớm như vậy lại đây lấy mành làm cái gì! Phải chăng là ngươi cùng cái đồ tiểu tiện nhân kia thừa dịp ta có ở đây liền kết hợp với nhau dối sao!" Lại ma ma ràng chính là tin, xong liền quay qua nhìn ý hỏi hai vú già đứng bên cạnh, cái vú già trong đó cũng là cười cười : "Ta vừa mới bụng đau, nên nhà xí, biết việc này đâu."


      người khác cũng : "Ta lúc ấy ở trong phòng sửa sang lại này nọ, mới ra, ha, đại tẩu tử ngươi hội cùng tiểu Thanh cái gì đó, hồi nữa đến hỏi Hồng Trù nương chẳng phải biết, trái phải phải là biết sao."


      Lại ma ma chán nản, bà ta cũng phải là biết Hồng Trù cùng với tiểu tiện nhân kia quan hệ rất tốt, tại nếu bà ta lầm hai người qua lại giao hảo rất tốt, bà nếu qua hỏi, làm tốt bị quở trách. Tiểu Đinh nhìn thấy như vậy, chạy nhanh lôi kéo lão nương nhà : "Nương, con có kiện việc gấp càn với người, chúng ta trước tiên vào phòng rồi tiếp."


      Lại ma ma biết làm gì khác, đành phải đem chuyện này nuốt xuống, sau đó nghiêm mặt, vào phòng.


      Tiểu Thanh nhàng thở ra, cảm kích nhìn kia hai vú già cái, hai vú già bên kia cũng có nhìn nàng, chỉ vội vàng lo lắng đến cuộc sống của mình, cũng thừa thiếu hai câu. Chính là im lặng hồi, các bà chợt nghe Lại ma ma vừa mới trong phòng kia bỗng nhiên truyền ra chút động tĩnh, nghe kỹ lại hình như là Lại ma ma mắng cái gì, chính là rất nhanh thanh lại xuống nghe .


      "Nương, ngươi trước đừng nóng giận, trước hết nghe ta hảo hảo a." Tiểu Đinh đầu tiên là yên lặng để cho Lại ma ma phát tiết chủi bới hồi, sau đó xem xét thấy lão nương nhà mình có chút bình tĩnh lại, mới nghiêm mặt lại, lại giọng tiếp: "Nương,người còn nhớ Tiểu Vinh , chính là tên sai vặt hay theo lão gia, cùng với con quan hệ khá thân thiết."


      "Đương nhiên nhớ , với ngươi vào phủ làm việc là cùng thời điềm mà, kết quả người ta đều được làm việc bên người lão gia, đâu có như ngươi chứ!" Nhắc tới việc này, Lại ma ma lại cảm thấy sinh khí.


      "Này phải bởi vì so với con khôn khéo hơn nhiều hay sao." Tiểu Đinh có chút bất mãn câu, nhưng tiếp theo lại : "Bất quá con phải này, tiểu vinh năm trước phải mới đón dâu sao, người thú chính là nha hoàn bậc hai trong phòng phu nhân hay sao, kêu Thúy Lăng gì đó, nương cũng biết mà."


      "Ân, ta nghe phu nhân lúc ấy cho của hồi môn thưởng bộ đồ trang sức bằng bạc, còn có vải dệt sa tanh cái gì, dễ có đến mười món a, mặt khác còn cho hai mươi hai lượng bạc nữa đó!” Lại ma ma đầu tiên là trừng mắt nhìn Tiểu Đinh cái, sau đó mới gật gật đầu, giống như lơ đãng câu, chính là kia trong giọng cũng giấu được mang theo vài phần hâm mộ.


      Tiểu Đinh vừa thấy việc này đến đúng ý , vội vàng tiếp: "Kỳ điểm ấy này nọ tính cái gì, nương ngươi có biết , riêng là Thúy Lăng tự bản thân nàng ta cũng có tiền tiết kiệm nữa, còn có gần trăm lượng bạc đâu! Đấy là nàng ta mới ở chỗ phu nhân làm chưa đến ba năm, liền kiếm được nhiều bạc như vậy, ngài ngẫm lại, Thiên Dao nàng nhưng là trước kia ở chỗ phu nhân kia làm được gần ba năm, xong sau đó lại đến chỗ đại tiểu thư cũng được ba năm, nàng lại là tổng quản trong việc ăn mặc chi phí của đại tiếu thư nữa, này tính toán xuống dưới, là nàng kiếm được bao nhiêu bạc chứ. Nương, người tự ngẫm lại này, tất cả nha hoàn trong phủ này, tuổi thích hợp xứng với con, có thể tìm thấy ai so với nàng tốt hơn sao? Nếu là ra bên ngoài tìm, chớ con tìm thấy người có nhiều đồ cưới này nọ, có bộ dáng đáng như thế, liền chỉ chỉ cần tìm cái người gia thế trong sạch, cũng phải tốn ít tiền lễ hỏi rồi. Hơn nữa sau khi lấy rồi, con còn phải xem xét giúp nàng ta tìm cái chuyện gì làm, bằng thể nuôi phải!"


      .
      Mikovu, Hương ThảoPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. Linh nhi

      Linh nhi Active Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      177
      Chương 18: Thoáng qua


      Lại ma ma tựa hồ có chút động tâm, nhưng mà vẫn còn chút hoài nghi xem xét nhìn lại con bà ta sau đó hỏi: "Thúy Lăng kia với ngươi thân thiết tới mức nào, làm sao mà ngươi biết việc này?"


      Tiểu Đinh hắc hắc cười liền : "Hai ngày trước, ta cùng Tiểu Vinh ngồi uống rượu với nhau, là cẩn thận lỡ miệng ra."


      Lại ma ma lườm lại mắng: "Chắc phải là hù ngươi , mới làm chưa tới ba năm, thế nào mà kiếm được nhiều bạc như vậy chứ! Cho dù là đại nha hoàn trong phòng phu nhân, tháng tiền tiêu vặt hàng tháng cũng chỉ có hai bạc, tuy ngày thường cũng có chút tiền thưởng, nhưng là đến mức có nhiều như vậy. Hơn nữa, mặc dù nàng ta cũng là người tiết kiệm, nhưng trong nhà nàng ta còn có lão nương thủ tiết nữa (có lẽ là bà mẹ ở góa), mỗi tháng đều tốn thêm chút chi phí sinh hoạt là thể thiếu được."


      "Nương, người tại sao lại hồ đồ như vậy, người ở trong phủ này làm nhiều năm như vậy, chẳng lẽ còn biết trong đó phúc lợi nhiều hay ít hay sao! Nào là ngày lễ ngày tết tiền thưởng , ngày thường nếu là việc gì qua tay, có thể thu vào bao nhiêu cũng có được nữa là. Còn nữa, các nàng là theo ở bên người phu nhân, coi như là nửa quản , nếu có ai có cái gì cần nhờ vả phu nhân, nhất thời ở trước mặt phu nhân thể mọi chuyện, cũng phải là trước tiên đều muốn tìm nha hoàn bên người của phu nhân hay sao. Này năm ba trăm sáu mươi năm ngày, người thử tính xem có bao nhiêu là việc, đây là tích tiểu thành đại a!"


      Nghe Tiểu Đinh vừa như vậy, Lại ma ma ở trong lòng cân nhắc phen, cũng hiểu được có chút đạo lý, vì thế lại thêm vài phần tâm động.


      Tiểu Đinh tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, tiếp: "Ta biết là nương đối với chuyện trước kia, trong lòng đối Thiên Dao thoải mái, kỳ nếu phải vì kiện kia, trong lòng người so với ta còn thấy vừa lòng hơn!"


      Lại ma ma hừ tiếng, chuyện, Tiểu Đinh nhìn lên, biết là làm bà ta động lòng, liền hạ thấp thanh tiếp theo khuyên nhủ: "Ta biết Thiên Dao tính tình có chút quật cường, bất quá bởi vì nàng tại là nha hoàn bên người đại tiểu thư, cũng xem như thể diện của đại tiểu thư, ngài là trừng phạt được mắng thể. Nhưng nếu thành của thành con dâu của ngài, tình huống có điểm bất đồng, đến lúc đó để cho nàng hầu hạ ngài, phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa (chuyện hiển nhiên) hay sao! Ngài ngày thường dù có muốn nặng hai câu, cho dù là Thiên Vương lão tử cũng xen vào được phải sao!"


      Lại ma ma nâng mắt lên xem xét Tiểu Đinh, rốt cục mở miệng câu: "Ngươi nhưng ra có chút nhìn xa trông rộng đấy."


      Tiểu Đinh cười cười: "Ta lúc này phải cũng vì nương mà suy nghĩ sao, người lớn tuổi như vậy rồi, còn ở trong phòng giặt quần áo này ngày ngày bận rộn, ta nghĩ tìm con dâu sớm chút để hầu hạ người, vì nương chia sẻ chút mệt nhọc, sớm ngày thư thái."


      Lại ma ma nghe xong lời này cảm thấy thông suốt, nhưng bà ta theo trong lỗ mũi hừ tiếng khinh thường. Bà ta tuy là gặp động tâm, nhưng vẫn có chút cam lòng, còn nữa vì việc này, bà ta phải đến trước mặt phu nhân cúi đầu cầu xin, bằng nếu để cho quản trong phủ chiếu theo danh sách thượng chỉ xứng ( biết dùng từ gì thay thế, ai biết chỉ dùm ta nha, tks), việc này chắc được đồng ý. Nhưng là muốn cho bà ta vì cái nha đầu chết tiệt kia cúi đầu, trong lòng bà ta lại biết là cái tư vị gì, hơn nữa trừ bỏ cầu phu nhân ra, bà ta còn thể thiếu được phải đánh tiếng chút với quản trong phủ, như thế tình mới có thể thuận lợi được.


      Tiểu Đinh thấy lão nương nhà mình chậm chạp chứ cũng gì, trong lòng sốt ruột, nghĩ nghĩ, lại : "Nương, chuyện tốt là có đợi người, trước mắt trong phủ những tiểu tử đến tuổi thích hợp hôn phối, cũng chỉ có mình ta. Ta có thể nhìn ra được chuyện tốt này, chẳng lẽ những người khác cũng giống ta cũng nhìn ra sao. Nương, khối thịt béo như này nếu để cho những người khác cướp mất, đến lúc đó là hối hận cũng kịp! Chúng ta nên nhanh tay sớm làm trước mọi việc mới là đúng đắn nha!"


      Lại ma ma rốt cục giương mắt, kiên nhẫn câu: "Tốt lắm, ta biết, việc này ta định đoạt. Ngươi còn mau trở về, cẩn thận người ta thấy ngươi trốn việc, lúc đó lại bị phạt tiền lương tháng này , thế có mà uống gió Tây Bắc, rồi lúc ấy đừng có đến bắt bà già này nghĩ cách!"


      Tiểu Đinh thấy lão nương nhà mình có vẻ xuôi, tâm tình cuối cùng thả lỏng, có việc gì cười : "Ta trở về ngay đây, trở về ngay đây, kia nương, việc này nhi tử trông cậy ngài đó!"


      ...


      Thiên Dao còn chưa vào sân viện của Kim thị, liền thấy bên trong viện có mấy nha hoàn bận rôn lại lại, dù chưa đến mức ồn ào, nhưng ràng có thể thấy là so với ngày thường náo nhiệt hơn ít. Nàng lặng lẽ vào, tùy tay giữ chặt lại tiểu nha hoàn tới hướng này hỏi: "Hôm nay phu nhân có khách tới thăm phải ?"


      Tiểu nha hoàn kia thấy người hỏi là Thiên Dao, mặt hơi kinh ngạc, nhưng lập tức liền gật đầu cười : "Đúng vậy, chính là phu nhân Tống gia cùng công tử lại đây bái phỏng, cho nên hôm nay mọi người làm việc đều hết sức cẩn thận."


      Quả nhiên là đến, Thiên Dao nâng mắt lên, hướng về phía chiên liêm cửa phòng (chắc là tấm vải che trước cửa phòng) hoa đỏ thẫm nhìn tới, hận thể trực tiếp nhìn thấu tấm mành kia, nhìn xem cảnh tượng bên trong lúc này là như thế nào! Nàng đứng đó xem xét hồi lâu, mãi cho đến khi tiểu nha hoàn đó phải , nàng mới thu hồi ánh mắt, lại hỏi câu: "Trước mắt có những ai ở bên trong?"


      "Ngoài Tống phu nhân cùng Tống công tử, còn có phu nhân cùng đại tiểu thư nữa thôi." Tiểu nha hoàn xong, lại quay đầu hỏi câu: "Thiên Dao tỷ tỷ, tỷ đến đây lúc này là có chuyện gì?"


      "Nga, ta lại đây tìm Hồng Trù, là mang đồ tới cho nàng ấy, nàng ấy trước mắt ở đâu?"


      "Hồng Trù tỷ tỷ ở ngay tại trong phòng đầu kia." Tiểu nha hoàn xong liền xem xem Thiên Dao cầm gì trong tay, nhận ra đó là đồ trong viện này, liền cười : "Thiên Dao tỷ tỷ là tới đưa tấm mành giặt sạch rồi sao, giao cho muội là được, lúc nữa chờ Hồng Trù tỷ tỷ ra, muội bảo cho tỷ ấy."


      " cần, ngươi cứ làm việc của ngươi ." Thiên Dao lắc lắc đầu, xong lướt qua nàng, hướng nơi đó đến.


      Tiểu nha hoàn ngẩn người, có chút nghi hoặc nhìn vài lần, sau bỗng nhiên nhớ tới mình còn có việc cần làm, liền nhanh chóng làm tiếp.


      Nguyên lai Thiên Dao nghẹn trong lòng cỗ khí, nhưng đến khi tới cửa bước chân của nàng cũng có chút chần chờ lại, trong lòng hiểu sao liền sinh ra vài phần khẩn trương. Khi Thiên Dao đứng do dự tại cửa, vài nha hoàn đứng trước cửa phòng của Kim thị cũng nhìn nàng, tính là tiến lên ngăn đón nàng, nhưng đợi các nàng tiến lên làm gì đó Thiên Dao lại chủ động ngừng lại. Trong đó tiểu nha hoàn mặt mày thanh tú liền cười hỏi câu: "Thiên Dao tỷ tỷ muốn tìm ai? Để muội kêu giúp hộ cho."


      Nhưng nàng ta vừa lời đó ra xong, tiểu nha hoàn mặc váy màu hồng phấn nhất thời tiến lên vỗ nàng : "Ngươi kêu cái gì, biết hôm nay có khách quý ở đây sao, vạn nhất làm kinh động tới khách nhân, đến lúc đó nếu phu nhân có phạt ngươi, ngươi cũng đừng lôi có kéo theo chúng ta cùng bị phạt đấy!"


      Thiên Dao thu hồi lại mấy suy nghĩ lộn xộn trong đầu, liếc mắt nhìn qua các nàng, đều là mấy nha hoàn tam đẳng mà thôi, trước kia mỗi khi các nàng ấy thấy nàng, chớ phải là dùng sức nịnh bợ lấy lòng nàng sao, nào dám vô lễ cùng làm chậm trễ nàng như vậy chứ. Bất quá trước mắt nàng cũng có tâm tư cùng vài cái tiểu nha đầu so đo cái gì, chần chờ hồi, Thiên Dao muốn mở miệng, bỗng nhiên lúc này lại nhìn thấy Hồng Trù xốc rèm cửa lên ra, vẻ mặt vui hướng vài cái tiểu nha hoàn thấp giọng quở trách : "Mấy người các ngươi ở đây ồn ào cái gì, bên trong đều nghe được thanh ! biết có khách ở đây sao!"


      "Là Thiên Dao tỷ tỷ lại đây, lại đứng ở kia chuyện, cho nên chúng muội mới hỏi có chuyện gì ." Nha hoàn mặc váy màu hồng phấn lập tức liền đem trách nhiệm đổ lên người Thiên Dao. Thiên Dao nhíu nhíu mày, khinh thường thèm chấp nhặt cùng nàng ta, nàng đưa mắt nhìn nàng ta cái rồi thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn về phía Hồng Trù : "Ta lại đây đưa đồ cho ngươi." Nàng xong liền ý bảo về tấm mành giặt ở trong tay.


      Hồng Trù có chút ngoài ý muốn, hôm qua thời điểm nàng gặp Thiên Dao, lúc đó bộ dạng của Thiên Dao buồn quan tâm đến ai, mà nàng ở bên cạnh bao nhiêu lời khuyên giải an ủi, nhưng câu có lẽ nàng ta cũng nghe thấy . Cuối cùng ngay cả nàng đều có chút phiền chán, liền đơn giản tính để ý tới nàng ấy mấy ngày, thả làm cho nàng tự cái suy nghĩ cẩn thận. Cũng ngờ được rằng, thế mà mới qua đêm, Thiên Dao nhưng lại tới đây,mà lại còn mang theo đồ giặt sạch từ phòng giặt quần áo tới, mặt nàng ta nhìn cũng thấy có cái gì cam lòng hay phẫn hận.


      "Thế nhưng ngươi lại vội vàng đưa tới đây, ta còn tính là buổi chiều qua đó lấy." Hồng Trù nghĩ đến Thiên Dao là tới làm lành, tất nhiên thể cho nàng ta mặt mũi, vì thế vừa nghe thấy lời Thiên Dao, liền cười tới đón lấy vật trong tay nàng, sau đó lại giao phó cho tiểu nha hoàn mặc váy hồng khi nãy tiếng: "Tiểu Điệp ngươi tới đây, đem tấm mành này mang tới sương phòng phía tây bên kia, kêu Từ ma ma nhớ treo lên."


      Tiểu nha hoàn kêu Tiểu Điệp kia có chút cam tâm tình nguyện, muốn lên, sau đó đưa tay lên, lại : "Hình như Từ ma ma giờ có ở sương phòng phia tây đâu."


      "Vậy tìm xem ." Hồng Trù vui câu, tiểu nha hoàn này, thực thể so sánh với nàng cùng Thiên Dao thời điểm mới vào phủ đâu, mặc kệ sai các nàng làm cái gì, đều thiếu được từ chối phen.


      Tiểu Điệp chỉ còn biết đáp lời vâng dạ, lại bất mãn liếc nhìn Thiên Dao cái, giống như trách nàng tại sao ở phía sau mà lại tới đây, hại nàng ta còn phải chạy lung tung chuyến. Thiên Dao rảnh mà quan tâm tiểu tâm tư của nha hoàn này, từ lúc Hồng Trù ra ngoài này, nàng liền vẫn cân nhắc xem nên tìm cái cớ gì, có thể làm cho nàng vào trong phòng kia . Còn đợi nàng nghĩ ra biện pháp, Hồng Trù liền đối với nàng tiếp: "Vất vả ngươi chuyến tới đây, nhưng là vừa vặn hôm nay ta lại rảnh, phu nhân hôm nay có khách quý tới, ta phải ở lại đây hầu hạ, thể ở lại chuyện với ngươi, khi nào rảnh rỗi ta tìm ngươi chuyện sau ."


      Hồng Trù xong, lại đối nàng cười có lỗi, sau đó liền xoay người muốn vào trong phòng. Thiên Dao khẩn trương, tâm loạn lên, liền nghĩ rằng giờ lấy cớ gì cũng cần, nàng liền trực tiếp vào có thể làm sao, trước kia lúc đó chẳng phải ngày ngày lại đây, chưa từng bị khó xử như vậy!


      Nhưng mà nàng mới đuổi kịp hai bước, nghĩ tới mành lại bị xốc lên, lập tức chỉ thấy nam tử người mặc nguyệt sắc trường bào, dung mạo tuấn tú, thần thái thanh nhàn từ bên trong ra!


      Mấy nha hoàn khi nãy còn ngồi ở lan can phía trước đều đứng lên, vội vàng cúi đầu khoanh tay, quy củ đứng ở kia, nhưng là mỗi người đều lặng lẽ nâng lên mắt, vụng trộm ngắm vị công tử trẻ tuổi mới từ bên trong ra này.


      Thiên Dao trong lúc nhất thời ngây người, giật mình đứng tại chỗ, lăng lăng nhìn hướng phía mình tới! quả thực so với trước kia càng thêm tuấn tú, cũng cao hơn chút, đường nét mặt so với ba năm trước đây trưởng thành hơn, thân thể cường tráng hơn ít, duy nhất thay đổi chính là đôi mắt mang vẻ u buồn, vẫn như trước là làm cho nàng nhìn hiểu, nhưng lại bị hấp dẫn.


      Ngay khi đến cách nàng chỉ có hai bước, Thiên Dao khẩn trương giơ giơ lên khóe miệng, chính là còn chờ nàng lộ ra nụ cười, chỉ thấy Tống Ôn Quân lại nhìn chớp mắt theo bên người nàng qua!


      Sao lại thế này? ! Nàng sửng sốt, cứng ngắc quay đầu, đuổi theo thân ảnh của xa, thế này mới phát giờ phút này đường bước chân có chút nhanh, hơn nữa theo phía sau còn có bà tử, nàng nhận ra bà tử kia là Kim thị, quản bên người nương nàng. Chỉ thấy bọn họ hướng phía cửa viện đên, nhưng bà tử kia bỗng nhiên bước đến gần Tống Ôn Quân đằng trước, sau đó dẫn hướng về sân tây sườn rồi qua.


      .


      ——*——*——*——
      Mikovu, Hương ThảoPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :