Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa - Arnaldur Indriđason (45c)(Trinh Thám)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      40





      Erlendur mong là Einar ở nhà. Từ nhà Katrín, họ đến ngay căn hộ của ta ở Stóragerdi. Lúc đó là buổi trưa và đường rất đông đúc. đường , Erlendur gọi cho Sigurdur Óli để kể lại tình hình. Họ cần phải hỏi người dân về chỗ trú của Einar, tìm bức ảnh của ta để đăng lên báo đài cùng với thông báo ngắn. Họ thỏa thuận là gặp nhau ở Stóragerdi. Khi Erlendur đến đó, ông ra khỏi xe và Elínborg lái xe . Erlendur chờ lát Sigurdur Óli đến. Căn hộ nằm dưới tầng hầm của ngôi nhà ba tầng với cửa chính mặt đường. Họ nhấn chuông và gõ cửa nhưng có ai trả lời. Họ thử cánh cửa ở bên và phát ra Einar thuê nhà của người chủ của trong số những căn hộ đó, người về nhà ăn trưa nhưng vẫn sẵn lòng xuống dưới với họ để mở cửa căn hộ của người thuê nhà. Người chủ rằng mình nhìn thấy Einar mấy ngày nay, có thể là cả tuần, rằng ta là người kín đáo, và ông ta phàn nàn gì về Einar cả. ta luôn trả tiền nhà đúng hẹn. Ông ta thể tưởng tượng được là cảnh sát muốn gì ở Einar. Để tránh mọi suy đoán, Sigurdur Óli rằng gia đình Einar bặt tin về ta và họ cố gắng tìm kiếm xem ta có thể ở đâu. Ông chủ nhà hỏi xem họ có lệnh khám nhà . Họ có, nhưng xin cái sau. Hai người xin lỗi ông ta khi ông này mở cửa và họ bước vào nhà. Tất cả các rèm cửa đều kéo xuống, do đó trong nhà khá tối. Đó là căn hộ rất . phòng khách, phòng ngủ, nhà bếp và phòng tắm. Thảm trải sàn ở khắp nơi trừ nhà tắm và nhà bếp, hai chỗ này có vải sơn lót sàn. chiếc ti vi kê ở phòng khách, cái ghế sô pha đặt trước cái ti vi. khí trong phòng rất oi bức. Thay vì kéo các rèm cửa ra, Erlendur bật đèn trong phòng khách để quan sát hơn.

      Họ nhìn chăm chăm vào những bức tường rồi lại nhìn nhau. Những bức tường chi chít những từ mà họ thấy ở nhà Holberg, viết bằng bút bi, bút dạ và cả sơn phun. Ba từ mà Erlendur từng giải nghĩa được lúc này trở nên ràng với ông.

      TÔI LÀ ÔNG TA

      Trong nhà có rất nhiều báo và tạp chí, cả tiếng Iceland và tiếng nước ngoài, những cuốn sách khoa học chất thành đống khắp nơi sàn phòng khách và phòng ngủ. Những album ảnh lớn cũng được xếp thành đống. Trong bếp có rất nhiều giấy bọc đồ ăn mang xa.

      “Cương vị người cha,” Sigurdur Óli trong lúc đeo đôi găng tay cao su. “Chúng ta bao giờ chắc chắn về điều đó ở Iceland chưa?”

      Erlendur bắt đầu nghĩ về các nghiên cứu di truyền. Trung tâm Ngiên cứu Gen gần đây bắt đầu thu thập các dữ liệu y học về tất cả những người Iceland, trong cả quá khứ và tại để đưa vào cơ sở dữ liệu chứa đựng thông tin về sức khỏe của toàn quốc. Nó được kết nối với cơ sở dữ liệu di truyền học, trong đó gia đình của mỗi người dân Iceland được truy về tận thời Trung cổ; họ gọi đó là việc thành lập quỹ gen của người Iceland. Mục đích chính là để phát ra cách thức chuyển giao của những bệnh di truyền, nghiên cứu chúng theo khía cạnh di truyền và tìm ra cách chữa chúng, kể cả những bệnh khác nữa nếu có thể. Người ta rằng với tư cách là quốc gia đồng nguyên và có những cuộc hôn nhân hợp chủng, Iceland được coi là phòng thí nghiệm sống cho các nghiên cứu di truyền. Trung tâm Nghiên cứu Gen và Bộ Y tế, hai cơ quan cấp phép cho cơ sở dữ liệu, đảm bảo rằng người bên ngoài nào có thể xâm nhập vào cơ sở dữ liệu và đề ra hệ thống mã hóa phức tạp cho các dữ liệu, hệ thống này thể bị bẻ khóa.

      lo lắng vì trách nhiệm làm cha của mình sao?” Erlendur hỏi. Ông cũng đeo xong đôi găng tay cao su và bước cách cẩn trọng vào phòng khách, ông cầm lấy album ảnh và xem qua. Cuốn album cũ.

      “Mọi người luôn rằng tôi bao giờ giống bố tôi hoặc mẹ tôi hoặc bất kỳ ai trong gia đình.”

      “Tôi cũng luôn luôn có cảm giác ấy,” Erlendur .

      “Ý ông là sao?”

      “Rằng thằng con hoang.”

      “Rất vui vì ông lấy lại được khiếu hài hước của mình,” Sigurdur Óli . “Gần đây ông hơi xa cách chút.”

      “Khiếu hài hước nào cơ?” Erlendur .

      Ông xem qua cuốn album khác. Đó là những bức ảnh đen trắng cũ. Ông có thể nhận ra bà Katrín trong số bức ảnh. Vậy người đàn ông là Albert và ba đứa con, ba người con trai của họ. Einar là đứa bé nhất. Có những bức ảnh được chụp nhân dịp Giáng sinh và kỳ nghỉ hè, rất nhiều trong số đó là những bức chụp nhanh ba cậu bé đường phố hoặc ở bàn ăn, mặc áo len đan có trang trí hoa văn mà Erlendur nhớ là có từ hồi cuối những năm 1960. Hai người của Einar để tóc dài. về sau những đứa trẻ lớn hơn và tóc dài hơn, chúng mặc vest với ve áo rộng và giày đen đế cao. Katrín để tóc lượn sóng. Những bức ảnh lúc này có màu. Tóc Albert bắt đầu ngả hoa râm. Erlendur tìm Einar và khi ông so sánh những đặc điểm của ta với hai trai cùng bố mẹ, ông có thể thấy ta trông khác họ khá nhiều. Hai người có những đặc điểm nổi bật của bố mẹ, đặc biệt là người cha. Còn Einar là con vịt con xấu xí.

      Ông bỏ cuốn album cũ xuống và lấy lên cuốn mới hơn. Những bức ảnh trông như được chụp bởi Einar, chụp chính gia đình mình. Chúng kể lại câu chuyện dài lắm. Dường như Erlendur chìm đắm vào dòng đời của Einar khi ông biết người vợ của ta. Ông băn khoăn biết chúng có phải là ảnh chụp trong tuần trăng mật của họ . Họ khắp Iceland, đến Hornstrandir. Cả Thórsmork Herdubreidarlindir nữa. Đôi lúc họ đạp xe đạp. Đôi lúc họ lái chiếc ô tô cũ méo mó. Những bức ảnh cắm trại.

      Erlendur nghĩ là chúng được chụp vào giữa những năm 1980.

      Ông xem qua cuốn album, rồi lại đặt nó xuống và lấy lên cuốn mà ông nghĩ là mới nhất. Trong cuốn đó ông thấy giường bệnh với dây dợ cánh tay và mặt nạ oxy mặt. Đôi mắt bé nhắm nghiền và xung quanh bé có rất nhiều thiết bị. bé dường như được chăm sóc đặc biệt, ông dừng lại chút trước khi xem tiếp.

      Erlendur giật mình khi chuông điện thoại đột ngột reo. Ông để cuốn album xuống mà gấp nó lại. Người gọi là Elín và bà ta rất kích động.

      ta ngồi với tôi sáng nay,” bà ta ngay.

      “Ai cơ?”

      trai của Audur. Tên ta là Einar. Tôi cố gắng liên lạc với ông. ta chuyện với tôi và kể cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện, người đàn ông tội nghiệp. ta mất con , cũng giống như Kolbrún. ta biết nguyên nhân cái chết của Audur. Đó là căn bệnh trong gia đình của Holberg.”

      “Bây giờ ta ở đâu?” Erlendur hỏi.

      ta rất đau khổ,” Elín . “ ta có thể làm điều gì đó ngu ngốc đấy.”

      “Ý bà là sao, ngu ngốc ư?”

      ta chuyện đó kết thúc rồi.”

      “Chuyện gì kết thúc cơ?”

      ta , chỉ là nó hết rồi thôi.”

      “Bà có biết ta đâu ?”

      ta rằng mình quay trở về Reykjavík.”

      “Đến Reykjavík sao? Ở đâu? ta có ám chỉ là ta làm gì ?”

      ,” Elín , “ gì cả. Ông phải tìm ta trước khi ta làm điều gì ngu ngốc. ta cảm thấy vô cùng tồi tệ, người đàn ông tội nghiệp. Chuyện đó kinh khủng. Rất kinh khủng. Lạy Chúa, tôi chưa bao giờ thấy chuyện nào như thế.”

      “Chuyện gì?”

      ta trông rất giống bố mình. Đó là hình ảnh phản chiếu của Holberg và ta thể sống với ý nghĩ đó. ta thể. Sau khi nghe chuyện Holberg làm với mẹ mình, ta rằng mình là tù nhân trong chính cơ thể mình. ta rằng dòng máu của Holberg chảy trong huyết quản của mình và ta thể chấp nhận chuyện đó.”

      ta đến điều gì?”

      “Như thể là ta căm ghét chính bản thân mình lắm,” Elín . “ ta rằng mình còn là mình trước kia nữa mà người khác, và ta tự đổ lỗi cho mình vì tất cả những chuyện xảy ra. Tôi có thế nào chăng nữa ta cũng nghe.”

      Erlendur nhìn xuống cuốn album, nhìn vào nằm giường bệnh.

      “Tại sao ta lại muốn gặp bà?

      ta muốn biết về Audur. Tất cả về Audur. Con bé như thế nào, nó chết ra sao. ta rằng tôi là gia đình mới của ta. Ông từng nghe thấy điều tương tự chưa?”

      ta có thể đâu nhỉ?” Erlendur và nhìn đồng hồ.

      “Vì Chúa, hãy tìm ta trước khi quá muộn.”

      “Chúng tôi cố hết sức,” Erlendur định chào bà ta lại cảm thấy Elín còn điều gì muốn . “Sao? Bà còn chuyện gì nữa ?” ông hỏi.

      ta trông thấy ông khai quật Audur lên,” Elín . “ ta phát ra nơi tôi sống và theo chúng ra đến nghĩa địa và nhìn thấy ông lấy cái quan tài ra khỏi ngôi mộ.”






      41





      Erlendur phát lệnh tìm kiếm Einar. Những bức ảnh của ta được gửi đến các đồn cảnh sát ở Reykjavík và những thị trấn lớn, các thông cáo được gửi đến giới truyền thông. Erlendur cầu rằng người đàn ông phải được yên, nếu có bất kỳ ai nhìn thấy ta phải liên lạc với ông ngay lập tức và được làm gì khác cả. Ông chuyện ngắn gọn với Katrín - người biết con trai mình ở đâu. Hai người con còn lại ở cùng bà. Bà cho họ nghe . Họ cũng biết về nơi ở của em trai mình. Albert ở trong phòng khách sạn Esja cả ngày, ông gọi hai cuộc điện thoại, cả hai đều gọi đến cơ quan của ông ta.

      tấn bi kịch kinh hoàng,” Erlendur lẩm bẩm trong khi quay về văn phòng. Họ tìm thấy dấu vết nào trong căn hộ của Einar cho thấy ta ở đâu. Ngày hôm đó trôi qua và họ chia nhau công việc. Elínborg và Sigurdur Óli chuyện với vợ cũ của Einar trong khi Erlendur đến Trung tâm Nghiên cứu Gen. Các tòa nhà mới của Trung tâm nằm đường West Country bên ngoài Reykjavík. Đó là tòa nhà năm tầng với an ninh nghiêm ngặt ngay từ cửa ra vào. Hai nhân viên an ninh gặp Erlendur tại tiền sảnh rộng lớn. Ông thông báo trước là mình đến và bà giám đốc của Trung tâm cảm thấy hơi khó chịu khi buộc phải chuyện với ông trong vài phút.

      Giám đốc là trong số những người sở hữu công ty, nhà di truyền học phân tử Iceland, từng học ở và Mỹ, người đấu tranh cho ý tưởng đưa Iceland trở thành cơ sở cho những nghiên cứu gen, từ đó phục vụ cho việc sản xuất thuốc. Sử dụng cơ sở dữ liệu, tất cả những tài liệu y học trong toàn quốc được tập trung lại và các thông tin y tế được xử lý giúp nhận dạng những rối loạn về gen.

      Bà giám đốc chờ Erlendur trong văn phòng, đó là người phụ nữ tầm năm mươi tuổi tên là Karítas. Vóc người bà mảnh mai hơn so với lúc xuất ti vi với mái tóc ngắn đen tuyền và nụ cười thân thiện. Bà ta hiểu Cục điều tra hình cần gì ở công ty của mình. Karítas mời Erlendur ngồi. Khi ông nhìn lên những bức tường được trang trí bằng nghệ thuật đương đại của Iceland, ông thẳng với bà rằng có số điểm nghi vấn có ai đó đột nhập vào cơ sở dữ liệu và lấy những thông tin cực kỳ có hại.

      Ông biết đích xác là mình gì nhưng bà dường như hiểu điều đó rất . Bà cũng vòng vo, và Erlendur cảm thấy nhõm vì điều đó. Ông trông chờ điều ngược lại. thông đồng yên lặng.

      “Chuyện này rất nhạy cảm bởi dữ liệu cần phải được bảo mật,” bà ngay khi Erlendur xong, “và đó là lý do tại sao tôi phải cầu ông giữ chuyện này bí mật hoàn toàn giữa chúng ta. Chúng tôi biết có truy cập trái phép vào cơ sở dữ liệu. Chúng tôi cho điều tra nội bộ vấn đề này. Các nghi vấn của chúng tôi hướng đến nhà sinh học, nhưng chúng tôi thể chuyện được với ta vì dường như ta biến mất khỏi mặt đất vậy.”

      “Là Einar sao?”

      “Đúng, là ta. Chúng tôi vẫn thiết kế cơ sở dữ liệu, nên chúng tôi muốn ra rằng mã khóa có thể bị bẻ và người ta có thể tự do tung tăng trong đó. Ông cũng hiểu điều đó mà. Mặc dù trong thực tế, đó phải là vấn đề mã khóa.”

      “Tại sao các bà trình báo với cảnh sát về vụ việc?”

      “Như tôi , chúng tôi muốn tự giải quyết chuyện đó. Đó là rắc rối của chúng tôi. Người ta tin tưởng rằng thông tin trong cơ sở dữ liệu bị di chuyển hoặc bị sử dụng sai mục đích hoặc đơn thuần là bị đánh cắp. Cả cộng đồng cực kỳ nhạy cảm về vấn đề này, có thể ông biết, và chúng tôi muốn tránh cuồng loạn của đám đông.”

      cuồng loạn của đám đông ư?”

      “Đôi khi có vẻ như cả nước chống lại chúng tôi vậy.”

      ta bẻ được mật mã à? Tại sao vấn đề lại nằm ở mã khóa?”

      “Ông làm như chuyện đó liên quan đến vấn đề do thám vậy. , ta bẻ mật mã. thực là như vậy. ta làm chuyện đó bằng cách khác.”

      “Cách nào?”

      ta lập ta dự án mà ai cho phép. ta giả mạo các chữ ký, kể cả của tôi. ta giả vờ là công ty nghiên cứu việc chuyển giao gen của căn bệnh ung thư được phát ra trong vài gia đình ở Iceland. ta lừa cả ủy ban bảo mật thông tin - hình thức của cơ quan quản lý cơ sở dữ liệu. ta lừa cả hội đồng đạo đức khoa học. ta lừa cả chúng tôi ở đây.”

      Karítas ngừng lát và nhìn đồng hồ. Bà đứng lên ra bàn và gọi thư ký để hoãn cuộc họp trong vòng 10 phút rồi ngồi xuống với Erlendur.

      “Đó là động lực học cho đến lúc này,” bà ta .

      “Động lực học ư?” Erlendur hỏi lại.

      Karítas nhìn ông trầm ngâm. Chuông điện thoại trong túi Erlendur bắt đầu reo. Ông xin lỗi và nghe điện thoại. Người gọi là Sigurdur Óli.

      “Đội pháp y khám xét căn hộ của Einar ở Stóragerdi,” ta . “Họ vẫn chưa tìm thấy gì ngoại trừ việc Einar được cấp giấy phép sử dụng súng cách đây khoảng hai năm.”

      giấy phép sử dụng súng ư?”

      “Nó vẫn còn trong danh sách của chúng ta. Nhưng đó chưa phải là tất cả. ta sở hữu khẩu súng ngắn và chúng tôi phát ra nòng súng ngắn dưới gầm giường.”

      nòng súng ư?”

      ta cưa cái nòng ra. Đôi khi người ta làm thế. Để bắn mình được dễ dàng hơn.”

      có cho là ta có thể nguy hiểm ?”

      “Khi chúng ta tìm ra ta,” Sigurdur Óli , “chúng ta cần tiếp cận cách cẩn thận. Chúng ta thể đoán được ta làm gì với khẩu súng.”

      ta khó có thể giết được ai với khẩu súng đó.” Erlendur , ông đứng lên và quay lưng lại với Karítas để giữ bí mật cho câu chuyện.

      “Tại sao ?”

      ta có thể dùng nó,” Erlendur hạ thấp giọng. “Với Holberg. nghĩ thế sao?”

      “Tôi thực biết.”

      “Gặp lại sau nhé!” Erlendur và tắt máy, sau đó ông lặp lại lời xin lỗi trước khi ngồi xuống.

      “Đó là quy trình cho đến lúc này,” Karítas lại phần vừa dở. “Chúng tôi xin những nhà chức trách cho phép thực dự án nghiên cứu, giống như trường hợp của Einar, nghiên cứu chuyển đổi gen của căn bệnh cụ thể. Chúng tôi được cung cấp danh sách được mã hóa tên của những người bị bệnh hoặc những người có thể mang mầm bệnh và so sánh nó với cơ sở dữ liệu về phả hệ được mã hóa. Sau đó chúng tôi có thể tạo ra loại cây phả hệ được mã hóa.”

      “Giống như cái cây nhắn gửi.”

      “Sao cơ?”

      có gì, bà cứ tiếp .”

      “Ủy ban bảo mật thông tin giải mã danh sách với tên của những người mà chúng tôi muốn nghiên cứu, cái mà chúng tôi gọi là nhóm mẫu, gồm cả bố mẹ và người thân, và từ đó chúng tôi có danh sách những người tham gia với số chứng minh thư của họ, ông hiểu ?”

      “Và đó là cách mà Einar lấy được tên và số chứng minh thư của bất cứ ai có bệnh trong gia đình những người ấy.”

      Bà gật đầu.

      “Tất cả những điều này đều được thực ở ủy ban bảo mật thông tin à?”

      “Tôi biết ông muốn tìm hiểu sâu đến đâu. Chúng tôi hợp tác với các bác sĩ và rất nhiều cơ sở khác nữa. Họ trình tên của những bệnh nhân lên ủy ban đó, ủy ban này mã hóa tên và số chứng minh thư rồi gửi đến Trung tâm Nghiên cứu Gen này. Chúng tôi có chương trình về phả hệ chuyên dụng, chương trình này sắp xếp các bệnh nhân thành từng nhóm dựa mối quan hệ giữa họ. Sử dụng chương trình này, chúng tôi có thể chọn ra những bệnh nhân có thể cung cấp những thông tin thống kê tốt nhất cho việc tìm kiếm các rối loạn gen cụ thể. Sau đó chúng tôi cầu các cá nhân trong nhóm này tham gia vào nghiên cứu. Ngành di truyền học rất có ích trong việc kiểm tra xem liệu có ai bị mắc căn bệnh di truyền , nó còn có ích trong việc chọn ra mẫu tốt, và là công cụ tuyệt vời trong việc tìm kiếm các rối loạn gen.”

      “Tất cả những gì mà Einar cần phải làm là giả vờ tạo ra mẫu và mã hóa cái tên, tất cả được hỗ trợ bởi ủy ban bảo mật thông tin.”

      ta dối chúng tôi rồi sau đó ta bỏ .”

      “Tôi có thể hiểu được chuyện này gây khó khăn cho các bà đến thế nào.”

      “Einar là trong những người đứng đầu ở đây và là trong những nhà khoa học giỏi nhất của chúng tôi. người đàn ông tuyệt vời. Tại sao ta lại làm chuyện đó?” Bà giám đốc hỏi.

      “Con ta chết,” Erlendur . “Bà biết chuyện đó sao?”

      ,” bà ta trả lời và nhìn ông chằm chằm.

      ta làm việc ở đây bao lâu rồi?”

      “Hai năm.”

      “Chuyện đó diễn ra trước đấy cơ.”

      “Con ta chết thế nào?”

      bé bị căn bệnh thần kinh do di truyền. ta là người mang bệnh nhưng biết về căn bệnh đó trong gia đình mình.”

      nghi vấn về gen đằng nội ư?”

      Erlendur trả lời. Ông cảm thấy mình đủ.

      “Đó là trong số những vấn đề liên quan đến loại cơ sở dữ liệu di truyền học này. Các căn bệnh có xu hướng nhảy ra khỏi cây phả hệ cách ngẫu nhiên và sau đó lại ra khi ít ngờ đến nó nhất.”

      Erlendur đứng lên. “Và các bà giữ tất cả những bí mật này. Những bí mật xưa cũ của mỗi gia đình. Những bi kịch, nỗi đau và cái chết, tất cả đều được sắp xếp và phân loại máy tính. Những câu chuyện về các gia đình và số phận mỗi cá nhân. Những câu chuyện về bà, và về tôi. Các bà giữ toàn bộ trong bí mật và có thể lấy nó ra bất cứ khi nào bà muốn. Jar City của cả cái đất nước này.”

      “Tôi hiểu ông gì,” Karítas . “ Jar City ư?”

      , tất nhiên là ,” Erlendur rồi ra.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      42





      Khi ông quay về nhà buổi tối hôm đó, vẫn chưa có tin tức gì về Einar. Gia đình ta tề tựu lại bên nhau. Albert rời khách sạn vào buổi chiều và quay về nhà sau cuộc điện thoại đầy xúc động với Katrín. Vợ chồng hai người con đầu cũng ở đó và vợ cũ của Einar cũng đến. Elínborg và Sigurdur Óli chuyện với ta trước đó nhưng ta rằng mình thể biết được Einar ở đâu. ta liên lạc gì với nửa năm rồi.

      Eva Lind về nhà sau Erlendur lát và ông kể cho con bé nghe toàn bộ quá trình điều tra. Những dấu tay ở nhà Holberg phù hợp với vân tay của Einar trong nhà ta.

      Cuối cùng ta cũng đến gặp bố mình và dường như giết ông ta. Erlendur cũng với Eva Lind về Grétar, giả thuyết lớn nhất về biến mất của gã là gã tống tiền Holberg theo cách nào đó, có thể là bằng những bức ảnh. Dựa những chứng cứ mà họ có, Erlendur nghĩ rằng rất có thể Grétar chụp những bức ảnh lật mặt Holberg, thậm chí là những vụ hiếp dâm ai biết và có thể bao giờ lộ ra. Bức ảnh ngôi mộ Audur cho thấy Grétar biết chuyện gì xảy ra và có thể kiểm chứng điều đó, và rằng gã thu thập tin tức về Holberg, có khả năng là để tống tiền .

      Hai bố con chuyện đến đêm khi những hạt mưa rơi đập vào cửa sổ và những cơn gió lại rít lên liên hồi. Eva Lind hỏi bố tại sao ông cứ xoa ngực mình, gần như là bản năng vậy. Erlendur cho con biết về những cơn đau mà ông thường cảm thấy, ông đổ lỗi cho cái đệm cũ nhưng Eva Lind cầu ông gặp bác sĩ. Ông hào hứng với ý tưởng đó chút nào.

      “Ý bố là sao? Bố khám bác sĩ ư?” Con bé và Erlendur ngay lập tức thấy hối hận vì ra chuyện đó.

      có gì đâu,” ông .

      “Hôm nay bố hút bao nhiêu điếu thuốc?”

      quan trọng đâu con.”

      “Thôi , bố bị đau trong ngực, bố hút thuốc như cái ống khói vậy, lại chẳng đâu ngoại trừ bằng xe, sống toàn bằng đồ ăn nhanh chiên lên, và còn từ chối khám bệnh nữa! Rồi sau đó bố ném vào mặt con những lời lăng mạ vì lối sống của con cho đến khi con phải khóc hu hu như đứa trẻ. Bố nghĩ chuyện đó là bình thường à? Bố có bị điên đấy?”

      Eva Lind đứng đó, nhìn chằm chằm như thần sấm xuống người bố ngập ngừng dám ngẩng lên mà chỉ ngượng ngùng nhìn xuống sàn nhà.

      “Bố kiểm tra nó,” cuối cùng ông .

      “Kiểm tra nó! Bố có cược là bố khám ?!” Eva Lind quát lên. “Lẽ ra bố phải làm điều đó từ lâu rồi mới phải. Đồ nhút nhát.”

      “Bố ngay trong sáng ngày mai mà,” ông và nhìn con .

      “Thế còn được,” con bé .

      Erlendur chuẩn bị ngủ điện thoại reo. Sigurdur Óli báo với ông rằng cảnh sát nhận được trình báo về vụ đột nhập vào nhà xác ở Barónsstígur.

      “Nhà xác ở Barónsstígur,” Sigurdur Óli nhắc lại khi thấy Erlendur gì.

      “Ôi, lạy Chúa,” Erlendur rên rỉ. “Và sao?”

      “Tôi biết,” Sigurdur Óli . “Họ vừa mới gọi cho tôi và tôi rằng liên lạc với ông. Họ biết gì về động cơ đột nhập. Có thứ gì khác ngoài những xác chết dưới đó ?”

      “Tôi gặp cậu ở đó,” Erlendur . “Đưa cả ông bác sĩ pháp y đến đó nữa,” ông thêm và đặt điện thoại xuống.

      Eva Lind ngủ trong phòng khách trong lúc ông mặc áo khoác và đội mũ rồi nhìn đồng hồ. quá nửa đêm. Ông đóng cửa nhàng để làm con thức giấc, rồi lao xuống cầu thang và lên xe.

      Khi ông đến nhà xác, có ba xe cảnh sát đậu ở đó. Ông nhận ra xe của Sigurdur Óli và ngay khi bước vào tòa nhà ông thấy ông bác sĩ rẽ ở khúc cua, bánh xe của ông ta rít mặt đường nhựa. Mặt ông ta ánh lên vẻ hung dữ. Erlendur nhanh xuống hành lang với cảnh sát và Sigurdur Óli ra khỏi phòng phẫu thuật.

      “Hình như mất thứ gì,” Sigurdur Óli khi thấy Erlendur lao xuống hành lang.

      cho tôi biết chuyện gì xảy ra,” Erlendur rồi vào phòng phẫu thuật với . Những chiếc bàn phẫu thuật trống rỗng, tất cả các tủ đều đóng và có dấu hiệu đột nhập ở đó.

      “Có dấu chân khắp sàn nhà ở đây nhưng bây giờ chúng khô gần hết rồi,” Sigurdur Óli . “Tòa nhà được nối với hệ thống báo động, hệ thống này gọi đến trụ sở của công ty an ninh và họ liên lạc với chúng ta cách đây 15 phút. Dường như tên trộm đập vỡ cửa sổ phía sau và luồn tay qua để mở khóa. phức tạp lắm. vừa bước vào tòa nhà là hệ thống báo động reo lên. có đủ thời gian để làm gì cả.”

      “Có thể đủ lắm chứ,” Erlendur . Ông bác sĩ đến chỗ họ và ràng là vô cùng khó chịu.

      “Đứa quái quỷ nào lại đột nhập vào nhà xác chứ?” ông ta .

      “Holberg và Audur đâu?” Erlendur .

      Ông bác sĩ nhìn Erlendur.

      “Có việc gì liên quan đến vụ giết Holberg sao?” Ông ta hỏi.

      “Có thể đấy,” Erlendur . “Nhanh, nhanh, nhanh nào!”

      “Họ để các xác chết trong phòng này,” ông bác sĩ và đưa họ đến cái cửa mà ông ta mở ra.

      “Những cánh cửa này luôn luôn khóa à?” Sigurdur Óli hỏi.

      “Ai đánh cắp các xác chết làm gì chứ?” Ông ta cắt ngang, nhưng chợt đứng khựng lại luôn khi nhìn vào căn phòng.

      “Thế còn bây giờ sao?”

      mất rồi,” ông bác sĩ như thể là tin vào mắt mình, ông ta nhanh đến phòng lưu trữ, mở cánh cửa khác và bật đèn.

      “Chuyện gì vậy?”

      “Quan tài của bé cũng mất rồi,” viên bác sĩ đáp. Ông ta hết nhìn Sigurdur Óli lại quay sang Erlendur. “Chúng tôi làm cái quan tài mới cho bé. Ai lại làm chuyện này cơ chứ? Ai lại có thể vô lương tâm như thế?”

      “Tên ta là Einar,” Erlendur , “và đó phải là vô lương tâm đâu.”

      Ông rồi quay . Sigurdur Óli theo ngay sau ông và họ nhanh ra khỏi khu nhà xác.






      43





      đường Keflavík có nhiều xe cộ vào đêm hôm đó và Erlendur lái nhanh hết mức mà chiếc xe ô tô Nhật bé mười năm tuổi của tôi có thể được. Mưa tuôn như trút xuống kính chắn gió làm cái cần gạt kịp làm việc, và Erlendur nghĩ lại lần đầu tiên ông đến gặp Elín cách đây mấy ngày. Cứ như thể là cơn mưa bao giờ chấm dứt vậy.

      Ông bảo Sigurdur Óli cầu cảnh sát Keflavík phải cảnh giác và phải đảm bảo rằng lực lượng hỗ trợ ở đó luôn trong tình trạng sẵn sàng. Họ cũng phải liên hệ với mẹ của Einar và cảnh báo bà ta về những việc gần đây. Ông muốn lái xe thẳng xuống nghĩa địa với hy vọng rằng Einar ở đó cùng với thi thể Audur. Ông chỉ có thể nghĩ được rằng Einar có ý định đưa em trở về ngôi mộ của mình.

      Khi Erlendur đỗ xe lại ở cổng nghĩa trang Hvalsnes, ông thấy xe của Einar ở đó với cửa bên ghế lái và cửa sau mở. Erlendur tắt máy, bước ra trời mưa và nhìn vào xe của Einar. Ông căng tai ra nghe nhưng chỉ thấy tiếng mưa ào ào xuống đất. có gió. Ông nhìn thẳng lên bầu trời đen kịt. Từ xa Erlendur có thể thấy luồng ánh sáng lối vào nhà thờ và khi nhìn quanh nghĩa địa, ông thấy ánh sáng hắt ra từ chỗ ngôi mộ của Audur. Hình như có thứ gì đó chuyển động chỗ ngôi mộ.

      chiếc quan tài bé màu trắng.

      Ông thận trọng tiến lại gần và bước rón rén đến chỗ người đàn ông mà ông nghĩ là Einar. Ánh sáng mạnh phát ra từ chiếc đèn xách tay mà người đàn ông mang theo và đặt nó xuống đất bên cạnh cái quan tài. Erlendur chầm chậm vào bên trong luồng ánh sáng. ta ngẩng lên và nhìn chằm chằm vào mắt Erlendur. Erlendur nhìn thấy bức ảnh của Holberg khi còn trẻ và nghi ngờ gì về giống nhau giữa họ nữa. Trán ta thấy và hơi tròn, lông mày rậm, mắt híp, xương gò má cao khuôn mặt gầy và răng hơi nhô ra. Mũi ta hẹp và môi cũng thế, nhưng cằm lại rộng và cổ dài. Họ nhìn vào mắt nhau thoáng.

      “Ông là ai?” Einar hỏi.

      “Tôi là Erlendur. Tôi thụ lý vụ Holberg.”

      “Ông ngạc nhiên vì trông tôi rất giống ông ta phải ?”

      “Có vài điểm giống nhau nhất định,” Erlendur đáp.

      “Ông biết là ông ta cưỡng hiếp mẹ tôi,” Einar .

      “Đó phải là lỗi của ,” Erlendur .

      “Ông ta là bố tôi.”

      “Đó cũng phải là lỗi của .”

      “Ông nên làm thế này,” Einar và chỉ tay vào cái quan tài.

      “Tôi thấy mình phải làm như vậy,” Erlendur . “Tôi phát ra rằng bé chết vì cùng căn bệnh giống như con .”

      “Tôi đặt bé lại đúng nơi của mình,” Einar .

      “Được thôi,” Erlendur , chầm chậm đến cái quan tài. “Chắc chắn là muốn để cái này vào ngôi mộ nữa,” Erlendur lấy ra cái cặp màu đen mà ông để trong xe từ lúc rời khỏi nhà người sưu tầm.

      “Cái gì vậy?” Einar hỏi.

      “Căn bệnh,” Erlendur đáp.

      “Tôi hiểu...”

      “Đó là mẫu sinh học của Audur. Tôi nghĩ chúng ta phải trả lại nó cho bé.”

      Einar nhìn vào cái túi rồi nhìn sang Erlendur, biết phải làm gì. Erlendur tiến đến gần hơn cho đến khi ông đứng cạnh cái quan tài, nó ngăn họ làm hai bên, và ông đặt cái túi xuống đó rồi chầm chậm quay trở lại chỗ đứng lúc trước.

      “Tôi muốn được hỏa táng,” Einar đột nhiên .

      có cả cuộc đời để sắp xếp việc đó,” Erlendur .

      “Ờ phải, cả cuộc đời,” Einar , bỗng nhiên lên giọng. “Đó là cái gì? cuộc đời là cái gì khi con người ta mới lên bảy tuổi? Ông có thể cho tôi biết ? Đó là loại cuộc đời nào?”

      “Tôi thể trả lời điều đó,” Erlendur đáp. “ có mang theo súng trong người ?”

      “Tôi chuyện với Elín,” Einar , lờ câu hỏi của ông. “Có thể ông biết. Chúng tôi về Audur. Em tôi. Tôi biết bé nhưng tôi biết rằng đó là em tôi cho đến mãi về sau này. Tôi thấy ông mang em tôi ra khỏi ngôi mộ. Tôi có thể hiểu Elín khi bà ấy cố gắng tấn công ông.”

      “Làm sao mà biết về Audur?”

      “Từ cơ sở dữ liệu. Tôi tìm ra những người chết vì chiều hướng đặc biệt của căn bệnh này. Lúc đó tôi biết rằng tôi là con trai của Holberg và Audur là em tôi. Về sau tôi mới phát ra điều đó. Tôi hiểu ra khi hỏi mẹ tôi.”

      ta nhìn Erlendur.

      “Sau khi phát ra mình là người mang mầm bệnh.”

      “Làm thế nào có thể liên kết Audur và Holberg lại?”

      “Qua căn bệnh. Chiều hướng của nó. U não là bệnh hiếm.”

      Einar yên lặng lát rồi bắt đầu , cách có phương pháp và có chút lạc đề hay ủy mị nào, về những gì mà ta làm, như thể là ta chuẩn bị điều đó. ta bao giờ lên giọng mà chỉ bằng giọng trầm đều, đôi khi hạ thấp xuống thành tiếng thầm. Mưa rơi xuống đất, rơi lên cái quan tài và thanh trống rỗng ấy vang vọng trong tĩnh lặng của đêm. ta mô tả lại việc con mình bất ngờ ốm khi mới lên bốn tuổi. Căn bệnh rất khó chẩn đoán và nhiều tháng trôi qua cho đến khi bác sĩ kết luận đó là bệnh thần kinh hiếm gặp. Người ta nghĩ rằng đó là bệnh di truyền qua gen và xuất ở gia đình. Nhưng điều đặc biệt là nó hề xuất ở gia đình của cả mẹ và bố ta. Nó là chệch hướng hoặc là khuynh hướng khác mà các bác sĩ thể giải thích được, trừ khi có xảy ra đột biến.

      Họ rằng căn bệnh ở trong não của đứa trẻ và có thể giết con bé trong khoảng hai năm. Sau đó là giai đoạn mà Einar thể mô tả cho Erlendur biết.

      “Ông có con ?” Einar hỏi.

      “Hai,” Erlendur đáp. “ trai .”

      “Chúng tôi có con bé,” ta , “và chúng tôi chia tay khi con bé qua đời. hiểu sao gì có thể giữ chúng tôi lại bên nhau trừ nỗi buồn, những kỉ niệm và đấu tranh trong bệnh viện. Khi chuyện đó kết thúc, cuộc sống của chúng tôi dường như cũng chấm dứt luôn. Chẳng còn gì nữa.”

      Einar dừng lại và nhắm mắt. Cơn mưa chảy thành dòng khuôn mặt ta.

      “Tôi là trong những người đầu tiên làm cho công ty mới,” sau đó ta . “Khi cơ sở dữ liệu được thành lập, dường như tôi được trở lại cuộc sống này. Tôi thể chấp nhận câu trả lời của bác sĩ. Tôi cần phải tìm ra lời giải thích. Tôi lấy lại niềm say mê trong việc tìm ra cách thức mà căn bệnh truyền sang con mình. Cơ sở dữ liệu y tế được kết nối với cơ sở dữ liệu di truyền học, và hai cơ sở này có thể được xử lý cùng nhau. Nếu ông biết mình tìm kiếm điều gì và bẻ được mã khóa, ông có thể thấy căn bệnh nằm ở đâu và có thể truy tìm ngược lại trong cây phả hệ. Ông thậm chí còn có thể nhìn thấy những chệch hướng. Những chệch hướng như tôi chẳng hạn. Và cả Audur nữa.”

      “Tôi chuyện với bà Karítas ở Trung tâm Nghiên cứu Gen,” Erlendur , băn khoăn biết nên thế nào cho Einar hiểu. “Bà ấy kể cho tôi nghe chiêu thức sử dụng để lừa họ. Tất cả những điều này đều rất mới với chúng tôi. Người ta hiểu đích xác những việc khoa học có thể làm với các thông tin thu thập được. Những nội dung mà nó chứa đựng và những gì các có thể đọc được từ đó.”

      “Tôi bắt đầu nghi ngờ số điều. Bác sĩ của con tôi đưa ra giải thuyết là đó là căn bệnh di truyền qua gen. Lúc đầu tôi nghĩ rằng mình cứ đơn giản chấp nhận chuyện đó và tốt hơn hết là nên làm như thế. Rồi tôi bắt đầu nghi ngờ mẹ tôi. Tôi lừa bà để lấy mẫu máu. Cả bố tôi nữa. Tôi thể tìm ra dấu hiệu gì của bệnh. Cả hai mẫu. Nhưng tôi lại tìm ra căn bệnh trong tôi.”

      xuất triệu chứng nào ư?”

      “Rất ít,” Einar , “Tôi gần như mất khả năng nghe ở bên tai. Có khối u ở gần dây thần kinh nghe. Lành tính. Và tôi có những dấu da nữa.”

      “Café au lait?”

      “Ông biết về chuyện đó. Tôi nghĩ mình có thể bị nhiễm bệnh thông qua biến đổi gen. đột biến. Nhưng tôi lại nghĩ là có lời giải thích khác hợp lý hơn. Cuối cùng tôi đến chỗ cơ sở dữ liệu và lấy tên của vài người mang bệnh mà có thể mẹ tôi có mối liên hệ nào đó. Holberg là trong số họ. Bà với tôi cả câu chuyện ngay khi tôi tra hỏi bà với những mối nghi vấn của mình. Bà giữ yên lặng về vụ cưỡng hiếp ấy suốt bao nhiêu năm. Mà tôi lại chưa bao giờ bị ghét bỏ vì thân phận của mình. Ngược lại. Tôi là con út,” ta như giải thích. “Đứa con bé của bố mẹ.”

      “Tôi biết,” Erlendur .

      “Nghe điều đó mới hay ho làm sao!” Einar hét lên trong bóng đêm tĩnh mịch.

      “Tôi phải là con trai của bố tôi; bố ruột của tôi hiếp mẹ tôi; tôi là con trai của kẻ hiếp dâm; ông ta truyền cho tôi những gen đồi bại, chúng làm hại đến tôi nhiều mà lại giết chết con tôi; tôi có người em chết vì căn bệnh tương tự! Tôi vẫn chưa thể chấp nhận được tất cả chuyện đó, vẫn chưa thể hiểu được chuyện đó. Khi mẹ cho tôi biết về Holberg, cơn thịnh nộ trong tôi bùng lên và tôi chỉ vồ lấy nó. Ông ta là kẻ đáng ghê tởm.”

      bắt đầu bằng cách gọi điện cho ông ta.”

      “Tôi muốn nghe giọng của ông ta. phải tất cả những thằng con hoang đều muốn gặp bố mình sao?” Einar , môi nở nụ cười khẩy. “Thậm chí chỉ là lần duy nhất trong đời.”






      44





      Cơn mưa dần dần ngớt và lúc này tạnh hẳn. Chiếc đèn tỏa ra luồng ánh sáng mặt đất và nước mưa, lúc này nước chảy thành từng dòng xuống lối mòn cạnh những ngôi mộ. Họ đứng yên bất động, đối diện nhau, với cái quan tài ở giữa, nhìn vào mắt nhau.

      “Ông ta hẳn phải sốc lắm khi nhìn thấy ,” cuối cùng Erlendur . Ông biết cảnh sát đường đến nghĩa địa và ông muốn tận dụng thời gian mình có với Einar trước khi ồn ào kéo đến. Ông cũng biết rằng gần như chắc chắn Einar mang vũ khí. thấy dấu hiệu của khẩu súng nhưng ông có thể cảm thấy là ta có nó. ta luồn bàn tay vào trong áo khoác.

      “Ông nên nhìn thấy khuôn mặt của ông ta lúc đó,” Einar . “Giống như Holberg vừa mới trông thấy bóng ma trong quá khứ vậy, và bóng ma đó chính là bản thân ông ta.”

      Holberg đứng ở cửa ra vào nhìn người đàn ông bấm chuông, ông ta chưa từng nhìn thấy người đàn ông này trước đây nhưng vẫn nhận ra khuôn mặt đó ngay lập tức.

      “Chào bố!” Einar bằng giọng mỉa mai. ta thể che giấu cơn giận dữ.

      là ai?” Holberg , thực ngạc nhiên.

      “Tôi là con trai ông,” Einar đáp.

      “Chuyện này là thế nào... là người gọi điện cho tôi sao? hãy để cho tôi yên. Tôi biết . bị mất trí rồi.”

      Họ có chiều cao và vẻ bề ngoài giống nhau, nhưng điều làm Einar ngạc nhiên nhất là khi thấy Holberg già nua và ốm yếu đến thế nào. Khi ông ta , tiếng khò khè phát ra từ sâu trong phổi sau nhiều năm hút thuốc. Mặt ông ta xám xịt, gầy gò với vết nhăn nheo thâm quầng dưới mắt. Mái tóc bẩn màu xám bết chặt lấy da đầu. Làn da quắt queo. Những ngón tay vàng vọt, lưng hơi còng xuống, đôi mắt màu và vô hồn.

      Holberg định đóng cửa nhưng Einar khỏe hơn nên đẩy ông ta vào nhà. ta ngửi thấy cái mùi ngay lập tức, giống như mùi của ngựa vậy, nhưng còn tệ hơn thế.

      “Ông để thứ gì trong đây thế?” Einar hỏi.

      ra khỏi đây ngay,” giọng Holberg the thé khi ông ta quát Einar và ông ta quay trở vào phòng khách.

      “Tôi có tất cả mọi quyền để ở đây,” Einar , nhìn quanh thấy cái giá sách và cái máy tính ở góc phòng. “Tôi là con trai ông. Đứa con hoang tàn của ông. Tôi có thể hỏi ông điều được , thưa bố? Ông có cưỡng hiếp người phụ nữ nào khác ngoài mẹ tôi ?”

      “Tôi gọi cảnh sát đấy!” Tiếng khò khè càng trở nên hơn khi ông ta hét lên.

      “Có ai đó phải làm điều đó lâu rồi,” Einar .

      Holberg do dự.

      muốn gì ở tôi?” Ông ta .

      “Ông biết chút gì về những chuyện xảy ra và đó chả phải là việc của ông. Ông thể vô tâm hơn với những chuyện đó. Tôi có đúng nhỉ?”

      “Khuôn mặt đó...” Holberg thể hết câu. Ông ta nhìn Einar với đôi mắt màu lúc lâu cho đến khi ông ta hiểu những gì mà Einar . Einar thấy Holberg ngập ngừng, thấy cái ông ta băn khoăn trước những điều mình vừa mới .

      “Tao chưa từng cưỡng hiếp ai trong đời mình cả,” cuối cùng Holberg . “Đó là lời bịa đặt trắng trợn. Chúng tao có đứa con ở Keflavík và mẹ nó buộc tội tao cưỡng hiếp ả ta, nhưng ả bao giờ có thể chứng minh điều đó. Tao chưa bao giờ bị buộc tội hết.”

      “Ông có biết chuyện gì xảy ra với con mình ?”

      “Tao nghĩ rằng nó chết từ khi còn bé rồi. Tao chưa bao giờ liên lạc với nó hay mẹ nó. Chắc chắn là mày hiểu điều đó. Con ả kiện tao tội hiếp dâm, mẹ kiếp!”

      “Có lẽ ông biết về cái chết của đứa trẻ trong gia đình mình chứ?” Einar hỏi.

      “Mày đến chuyện gì?”

      “Có đứa trẻ nào bị chết trong gia đình ông ?”

      “Tất cả những chuyện này là sao?”

      “Tôi có biết vài trường hợp trong thế kỷ này. trong số đó là em ông.”

      Holberg nhìn Einar chằm chằm.

      “Mày biết gì về gia đình tao? Làm cách nào...?”

      trai ông, hơn ông hai mươi tuổi, chết cách đây mười lăm năm. Con ông ta chết năm 1941. Lúc đó ông mới mười tuổi. Hai em ông được sinh ra cách nhau quá xa.”

      Holberg gì và Einar tiếp.

      “Căn bệnh ấy nên chết cùng với ông. Đáng lý ông nên là người cuối cùng mang mầm bệnh, ông là người cuối cùng trong dòng họ. kết hôn. có con. gia đình. Nhưng ông lại là kẻ hiếp dâm! tên hiếp dâm khốn nạn và bệnh hoạn!”

      Einar ngừng và nhìn chằm chằm vào Holberg với đôi mắt căm hờn.

      “Và bây giờ tôi là người mang bệnh cuối cùng.”

      “Mày đến chuyện gì vậy?”

      “Audur bị bệnh từ ông. Con tôi bị bệnh từ tôi. Chỉ đơn giản có thế. có trường hợp bị bệnh mới nào trong gia đình này kể từ khi Audur chết, ngoại trừ con của tôi. Chúng tôi là những người cuối cùng.”

      Einar di chuyển đến gần hơn, cầm lấy cái gạt tàn nặng bằng thủy tinh và xoay nó trong tay.

      “Và bây giờ kết thúc.”



      ***



      “Tôi bao giờ đến đó để giết ông ta. Chắc hẳn Holberg nghĩ rằng mình trong mối nguy hiểm lớn. Tôi biết tại sao tôi cầm cái gạt tàn lên. Chắc là tôi chuẩn bị ném vào ông ta. Có thể tôi muốn tấn công ông ta. Holberg di chuyển trước, ông ta tấn công và bóp cổ tôi nhưng tôi đánh vào đầu ông ta khiến ông ta ngã ra sàn nhà. Tôi làm điều đó mà nghĩ ngợi gì. Lúc đó tôi bị kích động mạnh. Lúc trước khi đến, tôi băn khoăn biết cuộc gặp của chúng tôi kết thúc thế nào, nhưng tôi chưa bao giờ lường trước chuyện đó. Chưa bao giờ. Ông ta đập đầu vào cạnh bàn rồi ngã xuống sàn và bắt đầu chảy máu. Tôi nhìn xung quanh, thấy mẩu giấy và cái bút chì nên viết lại rằng “Tôi là ông ta”. Đó là điều duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra sau khi tôi gặp ông ta ngoài cửa. Rằng tôi là ông ta. Rằng tôi là người đàn ông đó. Và người đàn ông đó là cha tôi.”

      Einar nhìn xuống dưới đáy mộ.

      “Trong đó có nước,” ta .

      “Chúng tôi thu xếp chuyện đó,” Erlendur . “Nếu có súng, hãy đưa nó cho tôi,” Erlendur đến gần Einar nhưng ta có vẻ gì là quan tâm.

      “Những đứa trẻ là những triết gia. Có lần con tôi hỏi tôi trong bệnh viện, “Tại sao chúng ta lại có mắt hả bố?” Tôi rằng có mắt chúng ta mới nhìn được.”

      Einar ngừng lại. “Con bé sửa lời tôi,” ta như với chính mình. Einar nhìn Erlendur. “Con bé rằng nó để chúng ta có thể khóc.”

      Sau đó dường như ta đưa ra quyết định.

      “Ông là ai nếu phải là chính mình?” ta .

      “Bình tĩnh nào,” Erlendur .

      “Lúc đó ông là ai?”

      “Mọi chuyện ổn cả thôi.”

      “Tôi nghĩ những chuyện này có thể xảy ra theo chiều hướng này, nhưng bây giờ quá muộn.”

      Erlendur thể hiểu được ý ta.

      “Mọi chuyện qua rồi.”

      Erlendur nhìn ta qua làn ánh sáng.

      “Nó kết thúc tại đây,” Einar .

      Erlendur nhìn thấy Einar lấy khẩu súng ra khỏi áo khoác và hướng nòng về ông khi ông tiến lại gần hơn. Erlendur dừng lại. Trong ánh đèn, Einar quay cái nòng súng ngược lại và chĩa vào tim mình. ta làm điều đó rất nhanh. Erlendur tiến đến bên ta, quát lên khi ta làm thế. tiếng súng vang lên. Trong khoảnh khắc tai Erlendur ù . Ông lao mình sang phía Einar và cả hai ngã nhào xuống nền đất.






      45





      Có lúc ông cảm thấy như linh hồn bỏ mặc mình và chỉ có cơ thể trống rỗng còn tồn tại, ông nhìn đăm đăm vào bóng tối với đôi mắt vô hồn.

      Erlendur ngồi bờ ngôi mộ và nhìn xuống Einar nằm cạnh đó.

      Ông cầm lấy chiếc đèn, chiếu xuống và thấy rằng ta chết. Sau khi đặt đèn xuống, ông bắt đầu hạ chiếc quan tài xuống đất. Ông mở nó ra trước, đặt cái bình vào trong rồi đóng nắp lại. Ông phải cố gắng lắm mới hạ được chiếc quan tài mình, ông tìm thấy cái xẻng mà người ta để lại đống đất gần đó. Sau khi làm dấu thập quan tài, ông bắt đầu xúc đất lên, và mỗi lần tiếng sỏi đất nặng nề đập vào cái nắp trắng với thanh sâu, trống rỗng, ông lại thấy lòng đau nhói.

      Erlendur cầm lấy cây cọc trắng bị gẫy nằm bên cạnh ngôi mộ, cố gắng đặt nó vào đúng chỗ và dùng hết sức mình để nâng tấm bia đá lên. Ông làm nốt công việc nghe thấy tiếng những xe cảnh sát đầu tiên và tiếng người gọi khi họ vào trong nghĩa địa. Sigurdur Óli và Elínborg gọi ông. Những con người được chiếu sáng bởi đèn pha của xe tạo thành những cái bóng khổng lồ trong đêm tối. Ông thấy mỗi lúc nhiều ngọn đuốc đến gần mình.

      Ông thấy Katrín và ngay sau đó Elín. Katrín nhìn ông đầy thắc mắc và khi bà nhận thấy chuyện gì diễn ra, bà lao người về phía Einar, gào khóc và ôm lấy người con trai, ông muốn ngăn bà lại. Ông thấy Elín quỳ xuống bên bà. Ông nghe thấy Sigurdur Óli hỏi xem ông có ổn và thấy Elínborg cầm khẩu súng ngắn rơi xuống đất lên. Ông thấy các cảnh sát khác đến và những ánh đèn flash của máy ảnh từ xa trông như ánh chớp.

      Ông nhìn lên. Trời lại bắt đầu mưa, nhưng hình như mưa hạt hơn.

      Einar được chôn cất bên cạnh em mình ở nghĩa trang Grafarvogur. Đó là lễ tang bí mật. Erlendur gặp Katrín, ông kể cho bà nghe về cuộc gặp gỡ giữa Einar và Holberg. Erlendur rằng tự vệ nhưng Katrín biết rằng ông cố gắng xoa dịu nỗi đau của mình.

      Trời vẫn mưa nhưng những cơn gió mùa thu giảm dần. Mùa đông đến nhanh với băng giá và bóng tối. Erlendur thích điều đó.

      Vì con cứ khăng khăng mực, cuối cùng ông cũng khám bác sĩ. Ông bác sĩ rằng cơn đau trong ngực ông là do cái sụn sườn bị tổn thương, có thể đó là do ông nằm ngủ cái đệm quá tệ và thiếu vận động.

      ngày, bên nồi thịt hầm sôi sùng sục, Erlendur hỏi Eva Lind xem nên chọn tên gì cho đứa trẻ nếu sinh ra . rằng mình muốn bố đưa ra vài gợi ý.

      “Bố muốn gọi con bé bằng cái tên gì?” hỏi.

      Erlendur nhìn con .

      “Audur,” ông đáp. “Bố nghĩ gọi nó là Audur là hay nhất.”


      [1] Café au lait: Là tên gọi của loại cà phê sữa pha theo kiểu Pháp. Trong y học, người ta dùng thuật ngữ này để chỉ triệu chứng dưới da xuất những vết đốm hoặc bớt màu cà phê sữa (gọi tắt là Dát cà phê sữa).
      [2] Yuppie là từ chỉ lớp người trẻ tuổi, sống vào khoảng thập niên 1980 ở Mỹ. Họ chủ yếu sống ở thành thị, có nghề nghiệp ổn định và thích tiêu tiền cho bất cứ thứ gì mình thích.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :