Vẽ mắt - Lâu Vũ Tình (10 chương + Kết thúc + 2 Phiên ngoại)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 6:

      Tôn Kiều Diễm nghĩ tới người đến gặp vào lúc này lại là Khúc Hải Tần chứ phải Khấu Quân Khiêm. cũng ngạc nhiên ngờ tiểu mỹ nhân đứng ngoài cửa kia lại xinh đẹp duyên dáng đến vậy.

      “Khấu Quân Khiêm biết tôi đến tìm ” Khúc Hải Tần lễ phép hỏi “Tôi có thể vào nhà ?”

      Tôn Kiều Diễm nhún nhún vai, dẫu biết hai người cũng có chuyện gì để nhưng nhìn đĩa xoài đông lạnh tay vẫn nghiêng người cho bé vào cửa.

      Nghe ấy có khả năng nhìn thấy hồn ma, lại thu nhận được ít hồn ma lai vãng, đến Khấu Quân Khiêm cũng bị làm cho tức chết, Khúc Hải Tần thực ước muốn được giống như .

      “Tôi muốn hỏi chuyện” Khấu Quân Khiêm từng ấy rất lợi hại vậy hỏi chắc chắn sai.

      hỏi ” Tôn Kiều Diễm biết rút từ đâu cái nĩa nhanh chóng nhấm nháp đồ ăn ngon. Có thức ăn việc gì cũng dễ giải quyết.

      “Tôi muốn hỏi, nếu bên cạnh ấy luôn có hồn ma theo sát liệu có ảnh hưởng gì ?”

      “Tất nhiên” Tôn Kiều Diễm cũng giông dài trực tiếp trả lời “ Người mang dương khí, ma mang khí, tiếp xúc ngắn ngày ảnh hưởng quá lớn nhưng nếu thời gian bên nhau càng lâu đối với ta mà tốt. Nếu bất lợi, vận thế sa sút, thậm chí còn có thể sinh bệnh tật, gặp nhiều xui xẻo nặng đổ máu. ”

      Cho nên nếu còn tiếp tục ở bên ảnh hưởng đến vận khí và sức khỏe của ư?

      có…biện pháp nào hay sao?”

      có” dương bất đồng muốn bị ảnh hưởng có khả năng đó.

      “Tôi hiểu rồi. . cảm ơn ” Sau khi có được đáp án Khúc Hải Tần đứng dậy cáo từ.

      Thấy như vậy Tôn Kiều Diễm cũng nhẫn tâm, tốt xấu gì cũng là cắn người miệng mềm.

      cũng đừng nghĩ nhiều, đều do ta tự nguyện, dù sao người này cũng chẳng có vận số đại phú đại quý gì”

      Khúc Hải Tần chỉ mỉm cười ko lên tiếng xoay người về nhà.

      Khấu Quân Khiêm tỉnh ngủ nấu cháo trong bếp. Mới sáng sớm cảm thấy toàn thân uể oải, đầu óc choáng váng, đến bệnh viện bác sĩ chắc là do cảm mạo. Ngày thường khỏe như trâu quanh năm suốt tháng rất ít khi bị bệnh, hiểu sao hai ngày nay lúc nào cũng cảm thấy buồn ngủ, chỉ muốn nằm ì giường làm bệnh nhân.

      “Để đó tôi làm cho nghỉ ngơi muốn đến giúp nhưng lại bị trừng mắt liền vội thu tay về.

      ngoan ngoãn ra phòng khách ngồi yên cho tôi, tránh xa vòi nước chút”

      nấu cháo xong, tự mình uống thuốc sau đó mới về giường nằm nghỉ. Ngay khi chuẩn bị vào giấc ngủ chuông cửa vang lên. từ ban công tầng hai nhìn thấy người ngoài cửa.

      “Khấu Quân Khiêm tỉnh dậy mau Diệp Dung Hoa đến tìm kìa” chạy nhanh vào phòng đánh thức dậy.

      ra mở cửa

      được” Khúc Hải Tần kiên quyết kéo dậy, tranh thủ giúp chỉnh trang lại đầu tóc lộn xộn “Nhanh lên, có dậy hay bảo”. Nếu bỏ lỡ ấy chắc chắn hối hận.

      “Dậy rồi đây…” Khấu Quân Khiêm mơ mơ màng màng xuống giường, được hộ tống xuống cầu thang, đến áo khoác cũng do mặc thêm cho “Hi! Dung Hoa” nửa thần chí của vẫn còn giằng co với chu công.

      “Nghe bị bệnh nên em đến xem tình hình thế nào” Diệp Dung Hoa nhìn hồi rồi “Trông sắc mặt kém quá”

      “Lâu lắm bị bệnh, thỉnh thoảng bị chút mới chứng minh ông trời công bằng chứ”

      Diệp Dung Hoa tức giận cười liếc mắt nhìn “Toàn điềm gở! khỏe về giường nằm em nấu canh chút mang lên phòng cho . ”

      “Cũng được” ngoan ngoãn về phòng, thái độ hết sức bình thản hoàn toàn coi là người ngoài. uống xong canh người ra mồ hôi. vào phòng tắm lấy khăn mặt giúp lau .

      “Canh em nấu rất ngon” đúng là nhìn lầm người, thực chính là mẫu phụ nữ đảm , được chăm sóc cảm giác…rất hạnh phúc.

      lộ vẻ mặt say mê, ngây ngô cười. bật cười “ mau ngủ

      Giúp đắp chăn, nhìn từ từ chìm vào giấc ngủ lúc này mới có thời gian đánh giá bài trí trong phòng. Liếc mắt cái bức vẽ trong góc phòng thu hút toàn bộ chú ý của .

      Đó chính là !

      đến bức vẽ cẩn thận quan sát. vẽ rất đẹp mỗi nét vẽ đều bộc lộ chính xác thần thái của , tinh tế, chuyên chú. Bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy đều cảm động. biết có tình cảm với mình, cũng bài xích cùng chuyện đương. Nếu tình cảm của như nước chảy thành sông, ở bên nhau cũng thể được. tin chắc chắn là người chồng, người cha tốt. Chỉ là luôn luôn tỏ thái độ ràng với , cho nên cũng biết phải làm thế nào. Nên như thế nào? Đây cũng là loại trực giác của phụ nữ cho rằng cũng phải thực , trong lòng dường như vẫn giữ lại vài phần tình cảm, thái độ hết sức bình thản. Cho đến ngày hôm nay khi nhìn thấy bức vẽ này có lẽ quá đa nghi chăng? ra trong mắt luôn luôn chỉ có mình .

      Hàng xóm ở đây đồn rằng sống cùng người phụ nữ khác. Nửa đêm họ thường xuyên nhìn thấy bóng hai người từ ngoài ban công. Mọi người sớm coi đôi nên trước mặt thường hay bóng gió, nếu phải có người khác chắc chắn bị ma ám, khuyên nên cẩn thận. bây giờ nhìn lại, phòng tắm chỉ có đồ của , các gian phòng khác cũng thấy đồ dùng của phụ nữ, đúng chuẩn chỗ ở của đàn ông độc thân.

      có thể khẳng định chung sống cùng ai, tất cả chỉ là lời đồn đại, càng làm cho con phố Khởi Tình này thêm phần ma quái. ngoái đầu nhìn người đàn ông ngủ say giường ôn nhu nở nụ cười. Trong khoảng thời gian Khấu Quân Khiêm bị bệnh, mỗi ngày Diệp Dung Hoa đều tới chăm sóc . Nếu phải mang canh dinh dưỡng đến cũng thay vào bếp làm thức ăn, được chăm sóc hết sức cẩn thận. Tuy rằng hiểu được vì sao nhưng Khấu Quân Khiêm có cảm giác giữa còn khoảng cách. đối với tốt đến nỗi có phần thụ sủng nhược kinh. Sau đó cũng khỏe lại, vào buổi chiều đột nhiên

      “Tháng sau là kỷ niệm 30 năm ngày cưới của ba mẹ em, chúng mình cùng nhau đến được ?”

      Cha mẹ kỷ niệm ngày cưới , phải cả gia đình tụ họp hay sao, lại mở lời muốn cùng lẽ…. . mở lớn mắt dám tin “Em. . ý của em là …. ”

      Có phải như vậy ? đồng ý ở bên ?Cho nên mới muốn ra mắt cha mẹ mình, muốn được họ cho phép, là như vậy sao?

      thẹn thùng cười“Đúng vậy! đồng ý ?”

      “Đương nhiên đồng ý” đồng ý đến thể đồng ý hơn. vui vẻ cười to, ôm chầm lấy . “Khụ… tay chút” người đàn ông thô lỗ này, ôm như vậy vài lần chắc bị nội thương mất.

      Sau khi tiễn Diệp Dung Hoa ra về, nhảy nhót muốn chia sẻ tin vui này với Khúc Hải Tần mới phát có trong phòng. hoài nghi về phòng ngủ tìm “Tiểu Tần”

      Bức vẽ hiểu sao lại lăn đến phía dưới chân bàn.

      Chậc!!!đây rồi. mở giấy vẽ ra lúc này mới từ từ thân.

      “ Tôi lại làm gì đắc tội với à?”

      Mỗi lần chọc tức giận đều trốn trong bức vẽ, tự cuốn mình lăn vào trong góc thèm để ý tới . Giận dỗi ý hệt trẻ con. Nhưng mà gần đây thực rất an phận, để khỏi ghét bỏ tất cả quần áo đều đem giặt sạch . Diệp Dung Hoa đến nhìn thấy toàn quần áo mới.

      có” cầm tất đến bên giường lặng lặng vào, sau đó thêm gì quay mặt sang bên.

      “Vậy sao phải trốn ?”

      “Diệp Dung Hoa mà nhìn thấy hiểu lầm” cho nên mỗi lần Diệp Dung Hoa đến đều cố ý tránh , còn đem giấu hết bức vẽ vào góc, tránh ấy hiểu lầm trong lòng có người khác.

      Khấu Quân Khiêm vuốt tóc , để chịu ủy khuất như vậy, phải trốn vào góc. Trước kia phát hóa ra lại biết nghĩ cho người khác đến như vậy khiến cho người ta thực đau lòng.

      “Tôi tìm cơ hội với ấy, từ sau cần tránh nữa” nỡ để chịu thiệt thòi.

      được” ngay lập tức phản đối “ cho rằng ấy can đảm như vậy sao? sợ dọa ấy chạy mất à?”

      “Nhưng mà… ấy muốn tôi đến nhà ấy, muốn giới thiệu tôi với ba mẹ mình” nếu có việc ngoài ý muốn tiếp theo bọn họ chính thức nhau. Nghĩ xa hơn chút, sau này bọn họ kết hôn chả nhẽ cứ như vậy trốn hay sao?

      giống như người nhà của , là phần thể tách rời. Tuy rằng thân phận đặc biệt nhưng Diệp Dung Hoa nên hiểu được sau này trong sinh hoạt của nhất định tồn tại của Khúc Hải Tần.

      sao cả, tôi tự giải quyết” .

      “Được” cũng truy vấn giải quyết thế nào, tín nhiệm để xử lý. ra mất mặt nhưng Khúc Hải Tần thông minh hơn rất nhiều, nếu cũng theo đuổi được Diệp Dung Hoa, khó trách chê chỉ được cái mẽ ngoài.

      “AAA Shit” từ ngày ở bên Diệp Dung Hoa, Khấu Quân Khiêm cảm thấy mình ít nhiều cũng bị ảnh hưởng. còn ăn tùy tiện như trước nữa, cảm thấy bản thân có khí chất hơn rất nhiều. Nhưng hôm nay lại phải ăn thô tục lần nữa.

      “Mẹ khiếp! chuyện gì vậy…a. a. a. a” tiếng mắng chửi giây lát chuyển thành kêu rên “ chậm chút đau quá!”

      “Thực xin lỗi” Lâm Giang thay mở cửa, cẩn thận dìu vào nhà.

      “Tôi phải về làm, mình sao chứ?”

      “Yên tâm! cứ về ” còn có tiểu Hải Tần đáng của chăm sóc cơ mà haha! Tuy nhiên điều này cần phải cho Lâm Giang biết.

      Đợi khách rồi Khúc Hải Tần mới thân.

      phải chỉ mua nước tương thôi sao? Làm sao lại biến thành như vậy?” chân bị bó thành to tướng thoạt nhìn rất đau đớn, bất giác nhăn mặt nhíu mày. Khấu Quân Khiêm cảm xúc nhất thời bộc phát, giơ tay vuốt ve hai hàng lông mày nhăn lại của , lại bị đẩy ra “ đứng đắn chút , rốt cuộc sao lại thành thế này?”

      “Cũng chẳng phải chuyện gì lớn. phải vừa mới bảo tôi ra cửa hàng của Lâm Giang mua nước tương sao? Lúc tôi đến, cúi đầu tìm tiền lẻ ngờ bên trong lại có cướp”

      vì giúp người ta nên bị thương?” theo tính tình của khả năng này rất lớn.

      “Như vậy tốt” ít nhất còn hùng, đổ máu vì chính nghĩa, cũng buồn như bây giờ. Nhưng là….

      “Tôi căn bản biết bên trong xảy ra chuyện gì, vừa vào cửa bọn cướp bị khống chế. bị đá văng con dao tay trúng cẳng chân tôi, vết thương khá lớn nhưng đến nỗi nghiêm trọng” vì thế ngoài ý muốn trở thành nạn nhân duy nhất trong vụ cướp này.

      vậy mà cũng được” còn tưởng rằng cùng Diệp Dung Hoa hẹn hò phải học được nhiều điều, ai ngờ khí chất người này lại kém như vậy đến phật tổ cũng cứu được.

      “Đến mua nước tương cũng bị vạ lây. Đen đủi quá!” cái hàng nước tương này phong thủy chắc chắn có vấn đề.

      Khúc Hải Tần vẻ mặt chợt cứng đờ.

      Người đàn ông thô lỗ như trâu này lại biết nhìn sắc mặt người khác, vẫn tiếp tục lảm nhảm

      “Bệnh còn chưa khỏi hẳn nay lại gặp họa đổ máu thế này. Gầy đây thực mẹ nó đen đủi!Ở đâu xem bói tôi phải sửa vận mới được”

      “Thực ra…chỉ cần tôi biến mất là được…” cúi đầu khẽ lẩm bẩm.

      “Sao cơ? gì tôi nghe ?”Khấu Quân Khiêm quoáy quoáy lỗ tai. Tự nhiên bé như muỗi kêu? cần khảo nghiệm thính giác của đâu nha.

      “Khấu Quân Khiêm bao h nghĩ rằng tồn tại của tôi có khả năng ảnh hưởng đến vận khí của hay ?”

      trừng mắt liếc cái quỷ gì vậy?”

      Quả nhiên nghĩ tới! cười khổ

      nghĩ gần đây toàn gặp chuyện xui xẻo có thể là do tôi hay sao? biết , chúng ta như bây h… khí ít nhiều cũng ảnh hưởng đến con người, có người ốm đau quanh năm, có người làm ăn lụi bại, có người…. ”

      “Được rồi, đừng nữa” đột nhiên quát “Chuyện này liên quan đến ! Chẳng phải luôn luôn ở tại căn phòng này. Trước kia tôi biết đến tồn tại của , cũng đâu có bị làm sao”

      “Lúc đó tôi dựa dẫm vào , tại giống như vậy nữa. Là đem tôi lưu lại, mỗi lần vẽ đều là dùng linh khí của nuôi dưỡng tôi, cho tôi hình thể, chừng chính cũng bị hao tổn phúc khí, dù sao cũng phù hợp với quy luật…. ”

      có chuyện đó” nghĩ ngợi lập tức phản bác.

      “Nếu thực là như vậy sao?” là hại , có còn muốn tiếp tục giữ lại nữa hay ?.

      “Tôi ko có khả năng đó, thế nào cũng vậy thôi”

      “Vì sao ko tin tôi, đây là Tôn…” Khúc Hải Tần còn muốn tranh cãi nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định của , đột nhiên hiểu ra, câu cũng thốt nên lời.

      Ra là như vậy? tôi vì chuyện đó mà vứt bỏ sao? Đây mới là tâm tư của . phải tin mà là thể thừa nhận, sợ khó chịu, tự trách.

      Tâm đột nhiêu đau xót, rất muốn khóc nhưng có nước mắt, muốn khóc cũng thể khóc được. Người đàn ông này dùng phương thức của mình che chở cho , đem che chắn dưới đôi cánh của . Cho dù tồn tại của có bao nhiêu ảnh hưởng đến , vẫn giữ lại, cả đời vận khí tốt cũng bận tâm. Nhưng nếu có ngày cần nữa, cũng có chỗ nào để kiên định bảo vệ , mạnh mẽ mà ôn nhu, làm cho hết sức cảm động.

      “Vì sao?” oán trách, vì sao để gặp sớm hơn?

      chưa từng gặp người đàn ông nào giống , dùng phương thức như vậy che chở . luôn luôn muốn đối mặt với tình cảm của mình, chỉ cho phép bản thân suy nghĩ làm thế nào giúp theo đuổi hạnh phúc mà muốn. Mỗi ngày trôi qua phát ra người đàn ông này ngày càng đáng . đành cố gắng áp chế suy nghĩ khác trong lòng. có người trong mộng, muốn theo đuổi Diệp Dung Hoa cho nên phải giúp …Nhưng mà lần lại lần, ở những thời điểm lơ đãng, luôn dùng hành động, lời làm cho động lòng. Nếu gặp sớm hơn, có lẽ thoải mái ra tình cảm của mình nhưng tại…. đến Diệp Dung Hoa, ngay cả khi ngã bệnh muốn thay nấu cháo cũng làm được còn có thể cái gì? chỉ có thể đem bản thân cuốn cuốn cuốn, lui về góc tường, để cho ai phát ra sau đó an tĩnh mà xem âu yếm, cười vui với người con khác. Vĩnh viễn được để ai biết.

      Nửa đêm, Khấu Quân Khiêm mơ mơ màng màng tỉnh dậy, vừa mở mắt…

      “Uống ngồi ngay ngắn bên giường câu nào chỉ sâu kín nhìn chăm chú.

      làm gì vậy?” nữa đêm ngồi bên giường , muốn dọa chết hay sao! Nếu phải trái tim được huấn luyện trở nên mạnh mẽ, nếu vừa tỉnh dậy liền thấy thực bị dọa đến mức đái ra quần.

      ngủ là việc của , tôi cũng đâu có gọi dậy”

      “Bị người khác nhìn chằm chằm như vậy ngủ được mới là lạ” hàng xóm tung tin nữa đêm trong nhà xuất bóng dáng của phụ nữ lúc lúc , trở về tổ của mình nghỉ ngơi, nửa đêm ở bên giường tới lui làm cái gì!

      “Tôi nghiên cứu khuôn mặt ngu ngốc của . biết , chẳng hiểu sao đầu năm nay người khôn khéo xuất rất nhiều, người ngu ngốc lại chẳng thấy đâu. ” cũng còn nhiều thời gian để nhìn nữa. Phụ nữ khi trong mắt đều tràn ngập tình ý, chỉ có kẻ ngốc mới hay biết gì, là ngốc muốn chết.

      “…” quên , nghĩ nhiều chỉ thêm đau đầu.

      lật người tiếp tục ngủ, lại …. ”Khấu Quân Khiêm tôi muốn ngủ giường” cầu bốc đồng của ngờ lại được dung túng.

      “Được” gãi đầu, ngoan ngoãn ngồi dậy, lấy gối chuẩn bị ra bên ngoài ngủ.

      cần như vậy, tôi ngủ bên cạnh cũng được, nhưng được gác chân qua đâu đấy”

      “Được” suy xét nhiều, khẽ dịch người qua bên, chưa được nửa giường gục đầu ngủ tiếp “Ngủ ngon”

      Chưa đến mười giây bên cạnh phát ra tiếng ngáy rất . Tên này đúng là đầu óc đơn giản, ăn ngon lại ngủ, chút phiền não cũng có. Khúc Hải Tần nhàng nở nụ cười, nằm qua bên phải mà nhàng gối lên bả vai . Khấu Quân Khiêm theo bản năng điểu chỉnh tư thế ngủ, trực tiếp đem kéo vào lòng miệng lẩm bẩm mấy lời vô nghĩa “Hải Tần ngoan nào…. ”

      nở nụ cười. Trong giấc mơ của sao? Như vậy là đủ rồi. Ít nhất ngay cả trong lúc ngủ mơ cũng quên . từng là con , có ai cùng trưởng thành. luôn mơ ước có em giống như búp bê tốt quá. nhất định rất chiều chuộng , toàn lực bảo vệ bị đàn ông xấu bên ngoài khó dễ. Rồi xuất thỏa mãn khát vọng của . thực rất sủng , đem toàn bộ ảo tưởng tình cảm dành cho em đều cho . tình đối với quá tốt, cho dù có Diệp Dung Hoa, cho dù tương lại có kết hôn, cũng vẫn vì mà giữ lại phần tình cảm, bất luận thế nào cũng nghĩ tới để rời xa mình.
      Cho dù…chỉ là em .

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 7:

      “Quân Khiêm, Quân Khiêm?”

      “Hả. . Hả?” Khấu Quân Khiêm giật mình bừng tỉnh, ánh mắt dại ra chuyển từ bàn ăn sang người con bên cạnh.

      nhìn chằm chằm đĩa sườn xào chua ngọt năm phút rồi đấy, có vấn đề gì sao?”

      , có!” nhanh chóng há miệng ăn luôn, lặng lẽ tiêu hủy chứng cớ.

      có tâm …” Diệp Dung Hoa nhìn . hôm nay giống mọi ngày, lúc nhíu mày, lúc thất thần giống như có tâm vậy.

      “Chắc vậy…”

      “Có thể cho em ?”

      “Chỉ sợ… thể”

      Sáng nay tỉnh dậy, ôm trong lòng thân thể yếu ớt, mềm mịn, bởi vì ôm rất thư thái khiến nhịn được mà cọ cọ chút. Khi mở mắt ra đập vào mắt là đôi môi đỏ mọng mê người, khuôn mặt ngủ hết sức ngọt ngào, tự chủ được mà hôn lên…

      chắc chắn là bị người ngoài hành tinh ám rồi, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, chạm môi còn chưa đủ còn đem đầu lưỡi với vào, nhưng thế còn ngây ngốc đáp lại. Hai người hôn nhau say đắm, hôn đến cả người nóng bừng, giật mình hoàn hồn nhanh chóng nhảy xuống giường chạy nhanh vào phòng tắm xối nước lạnh dập lửa.

      cũng hiểu lúc đó sao lại dễ dàng bị tác động như vậy. Cả ngày bất kể cật lực coi thế nào, trong đầu đều tự chủ được lên hình ảnh nụ hôn ban sáng, hơn nữa cảm giác còn rất thích thú.

      Khốn Khiếp! làm sao có thể say mê như vậy?

      thể được!

      hẳn phải cảm thấy xấu hổ, cảm thấy hối hận mới đúng, làm sao có thể cảm thấy ngon miệng, hợp với khẩu vị của , ăn còn muốn ăn thêm…

      Đồ hạ lưu! Khấu Quân Khiêm ngươi đúng là cầm thú—, ngay cả cầm thú cũng bằng.

      Đóa hoa thanh thuần như vậy mà người còn muốn nhúng chàm, vậy mà còn xem người ta như em mà bảo vệ! có trai nào giống như ngươi, mặt người dạ thú… mặt phỉ nhổ chính mình, mặt khác thể quên được cảm giác mềm mại của . Cả ngày giằng co giữa lý tính cùng thú tính, thần kinh nhanh chóng phân liệt.

      Mọi người xem việc này sao có thể kể cho Diệp Dung Hoa biết.

      “Sắc mặt nhìn được tốt lắm, cơm nước xong em đưa về phòng nghỉ ngơi nhé”

      cần” cả kinh chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

      “A?” bị đột nhiên cao giọng làm cho giật mình, Diệp Dung Hoa sững sờ nhìn

      “Sao tự nhiên lại kích động vậy?”

      Bởi vì Khúc Hải Tần còn trong phòng!

      muốn biến thân chính mình trốn dười gầm bàn nữa cho nên mỗi lần Diệp Dung Hoa đến đây đều để tránh ở trong phòng, lại kiên quyết đồng ý cho Diệp Dung Hoa biết đến tồn tại của . quả thích cảm giác lừa dối như vậy nhưng lại dám cãi lời .

      So với lừa gạt càng sợ làm Khúc Hải Tần mất hứng hơn.

      , phòng bừa bộn lắm cho nên…. ” giỏi dối nên chỉ nghĩ ra được lý do này thôi.

      phải giấu phụ nữ trong phòng đấy chứ?”

      “Hả?” linh cảm được sao? Hay do biểu quá ràng?

      “Em đùa thôi” Diệp Dung Hoa cười cười đứng dậy thu dọn bát đũa bàn nhưng chẳng may va vào cạnh bàn

      “A” vừa nghe tiếng thét theo phản xạ giơ tay ra đỡ, hoảng sợ chưa kịp định thần ngã ngồi đùi .

      Tự nhiên được mỹ nhân ngã vào lòng Khấu Quân Khiêm lúc đầu hơi sửng sốt sau khi lấy lại tinh thần mới phát tư thế của hai người hơi mờ ám. cơ hồ còn thấy được từng sợi lông mi của , cảm giác được hơi thở của , cơ thể mềm mại, nữ tính đủ để khơi gợi hóc môn giống đực…Những lúc như này chắc hẳn phải hôn môi? cũng có tránh như là ngầm đồng ý, là đàn ông chắc hẳn phải hiểu ý mà hôn xuống thế nhưng….

      “ A! đau quá chân của tôi” thảm thiết kêu lên, cả người đau đớn ngã ngồi ghế sô fa.

      “A! xin lỗi ” Diệp Dung Hoa vội vàng đứng dậy kiểm tra vết thương ở chân .

      biết miệng vết thương có bị hở ra nữa? hay mình đến bệnh viện kiểm tra xem thế nào?”

      lắc đầu, vẫn ngồi yên giả chết ghế.

      cần đâu!em đừng lo, lát là đỡ thôi”

      Diệp Dung Hoa đăm chiêu nhìn sau đó lặng lẽ thu dọn bát đũa vào bếp để rửa, sau khi xong việc quay ra lại hỏi lần nữa

      cần đến bệnh viện?”

      cần, em bận cứ làm việc của em

      “Vậy em sang nhà đồng nghiệp soạn giáo án, có việc gì gọi điện cho em”

      “Được, tạm biệt”

      Diệp Dung Hoa nhìn suy ngẫm vài giây, chăm chú đến nỗi làm chột dạ phải đứng lên mới dời . rồi mới ngồi dậy vẻ mặt đau khổ thở dài. Vì sao trong nháy mắt ấy lại chần chừ hôn xuống? trong đầu còn lên hình ảnh của người khác…. Trong giây lát hoàn toàn nghĩ nhiều, đến khi ý thức trở lại kêu lên chân đau. Ngay cả cũng cảm thấy hành vi của mình đáng đánh đòn nhưng là… phát bản thân muốn hôn . cũng biết có phát trong nháy mắt chần chừ, còn thương chân đau bất tiện, tối ngày mang cơm sang nhà trong khi đó lại nghĩ đến cảm giác khi hôn người khác, ở trước mặt đùa giỡ ngu ngốc…. lắc đầu thở dài, lết chân sắp tàn phế về phía phòng ngủ.

      “Hải Tần! Dung Hoa rồi còn ra ?”

      có tiếng trả lời, mở cửa vào thấy quấn chăn kín người thoạt nhìn giống hệt con sâu lông. Nhớ đến sáng nay khi hôn , cũng nằm ở vị trí đó.

      Ngừng! Mày là súc sinh!

      biết là đúng mà vẫn còn vương vấn mãi, đúng là có liêm sỉ. Trấn chỉnh lại đầu óc lúc mới đến xem xét. Khúc Hải Tần vẫn còn ngủ say. đưa tay vào trong chăn kéo bàn tay xem xét, chắc chắn đường vân tay vẫn rất ràng, chỉ là làm biếng thôi, lúc này mới an tâm đến, ngồi xuống bên giường lẳng lặng nhìn chăm chú. việc bộc phát ngoài ý muốn sáng nay, hẳn là còn nửa tỉnh nửa mê cho nên nhìn vẫn bình thường cũng có đuổi đánh , nhưng lương tâm thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Muốn khai với nhưng đủ dũng khí….

      Hại mặt mày hốc hác còn cướp nụ hôn đầu của , chỉ với hai điều này đủ lĩnh án tử hình hàng trăm lần. Mà tại chỉ cần nhìn gương mặt ngọt ngào say ngủ này cũng khiến tự chủ mà động lòng. Lúc phát hành vi của chính mình hôn trụ môi . làm gì vậy? Khấu Quân Khiêm trừng lớn mắt, kinh hãi lập tức lui ra nhất thời kịp thăng bằng cả người ngã khỏi giường va vào giá vẽ, dụng cụ rơi lả tả dưới đất, những thế còn rơi trúng chân đau của , đau đến nỗi chỉ muốn khóc thét lên.

      Khúc Hải Tần bị đánh thức liền tỉnh dậy, ngồi dậy hoang mang nhìn chật vật chịu nổi

      làm sao đấy?”

      Chả sao hết! trộm sắc bị báo ứng thôi.

      Đương nhiên thể cho biết. Hỏng rồi! có bệnh. lúc cần hôn hôn, khi nên hôn lại rung động hôn xuống, sao lại như vậy?

      Đối với Diệp Dung Hoa hôn xuống được, bản thân tiết ra loại bài xích. Còn với Hải Tần, chỉ nhìn cũng tựa như bị quỷ ám, chỉ muốn ôm , hôn , giống như nhìn thấy đồ ăn mình thích nhịn được muốn nuốt nó vào bụng.

      Đợi chút, thích?

      Giống như có sét đánh, trong nháy mắt tỉnh ngộ, Khấu Quân Khiêm khiếp sợ thể nhúc nhích, cả người dại ra. Khúc Hải Tần thấy vẻ mặt có vẻ mờ mịt, quan tâm tiến lại gần nhìn đánh giá “ sao chứ?”

      Đầu ngón tay vừa mới chạm đến, cả người như phải bỏng, kinh hãi né tránh sau đó lại ngốc nghếch va vào tủ quần áo tạo ra thanh rất lớn.

      gặp ma à?” phản ứng có phải quá khoa trương rồi .

      “Đúng vậy” quả gặp ma rồi, nếu sao có thể phát sinh chuyện như vậy… mất mặt.

      Khúc Hải Tần ánh mắt buồn bã, bàn tay dừng lại giữa trung, đáng tiếc Khấu Quân Khiêm vừa chịu đả kích mãnh liệt phát ra, mờ mịt đứng dậy lết chân nửa tàn phế tập tễnh ra ngoài. cần thời gian để bình tĩnh lại, tình hình như bây giờ bình thường, rốt cuộc gặp phải tình huống gì vậy trời. Hoàn toàn để ý bản thân bỏ như vậy có bao nhiêu tổn thương người khác.

      “Gặp ma sao…. ” Khúc Hải Tần tự lẩm bẩm khe khẽ.

      Từ khi nhận được mọi chuyện, bắt đầu thấy sợ hãi khỉ ở gần , đối với chỉ e tránh còn kịp. Sống đến từng này tuổi Khấu Quân Khiêm lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy.

      Rốt cuộc tình là cái gì?

      ai với , cũng có sách nào nhắc đến “Tình sét đánh” để cho tham khảo cho nên khi vừa gặp được Diệp Dung Hoa bị nụ cười ấm áp của làm cho cảm động. Mỗi lần nhìn thấy đều bị sắc đẹp của mê hoặc, nhìn chuyển mắt, nhìn đến ngây cả người. cho rằng đó chính là tình , vì thế mới điên cuồng theo đuổi. Sau đó khi đuổi đến nơi mới phát hóa ra có vui vẻ như vẫn nghĩ. Cảm giác giống như ngắt bông hoa đẹp, mỗi ngày đều ngắm nhìn, tự đáy lòng thích nhưng khi đói bụng thà lục tìm tủ lạnh tìm rau xà lách cũng nghĩ nuốt luôn bông hoa vào bụng. Hoa chỉ có thể nhìn từ xa mà thưởng thức. Diệp Dung Hoa cũng tựa như bông hoa kia vậy. Tình cảm này là thưởng thức, là ngưỡng mộ nhưng phải tình .

      Hoa, cho dù đem được về nhà chỉ có thể ngắm nhìn cũng cảm thấy đáng tiếc nhưng rau xà lách khác, là loại rau thực muốn ăn, nếu có được nhớ mãi quên, bẻ cổ tay tiếc nuối. So sánh như vậy có lẽ chẳng ra làm sao nhưng đây mới chính là tâm tư của lúc này. Diệp Dung Hoa xinh đẹp đối với loại thần thánh, khách quan hơn, 10 tên đàn ông đến 8 tên coi là người tình trong mộng nhưng nhất định phải lấy được về nhà bởi vì ngưỡng mộ chưa chắc là tình . Ngưỡng mộ cảm giác giống như là mơ vậy, còn tình thực có đẹp như vậy. Tình phải là thiên đường màu hồng mà chính là dòng suối bình lặng, chân , nhưng lại đến cách đột ngột báo trước. Nếu Khúc Hải Tần xuất , trong cảm nhận của , tình xa xôi kia có thể hạnh phúc, nhưng mà kịp, trong trái tim dòng suối khác nhàng lưu chuyển, bình lặng đến nỗi chính còn nhận ra.

      ấy khi cười rộ lên khiến tự chủ cũng cong khóe môi, lúc bi thương làm cho muốn đem ngực mình làm chỗ dựa cho . ràng hề nữ tính, mỗi khi ra ngoài đều phải xin phép, muốn được quan tâm, thấy vui vẻ phiền não, chuyện gì cũng muốn cùng chia sẻ, sợ tức giận, sợ vui, mọi chuyện đều theo ý , ghét bị lảm nhảm lại vì bỏ những thói quen của mình, luôn nghĩ bản thân còn có thể làm cho những gì…Tâm tình ràng cảm nhận được, tình sớm nảy sinh trong lòng chỉ là vẫn mơ mơ hồ hồ.

      có thể tưởng tượng bị Diệp Dung Hoa cự tuyệt nhưng thể hình dung nếu có Hải Tần như thế nào! Mất mặt! tự nhiên làm nên chuyện rối rắm này, bây giờ phải làm thế nào mới tốt đây?

      Lâm Giang đường về nhà qua trạm xe bus thấy Khấu Quân Khiêm vẫn ngồi ghế đợi, khi nhíu mày, khi thở dài, thắc mắc hiểu ta làm gì vì thế tiến đến hỏi thăm.

      “ Quân Khiêm trễ như vậy rồi còn ở đây là chi?”

      tinh thần suy sút, sống chết giương mắt lên, vừa vặn nhìn thấy nhãn hiệu tay đối phương “ Siêu thấm suốt đêm”

      “ Tôi muốn hỏi việc”

      “ Được! hỏi

      “Nếu gặp người, cảm thấy ấy rất thuận mắt, rất ngọt ngào, rất đáng , càng nhìn càng muốn ôm ôm ấp ấp, muốn gần gũi, muốn đặt giường làm cầm thú. Đây là ý gì?” muốn biết cần phải học hỏi người có kinh nghiệm quả sai.

      “ Đấy là cảm giác khi ! Tôi mỗi đêm nhìn Ninh đều như vậy”

      1 lời trúng phóc!

      “Cảm ơn chân thành trả lời, chậm trễ mua băng vệ sinh về nhà nữa, thuận buồn xuôi gió nhé” khoát tay tiếp tục trầm tư, ràng biết đáp án nhưng khi chính tai nghe thấy vẫn bị đả kích lớn.

      về sao?”

      Muốn tôi cùng với túi băng vệ sinh này hay sao? Khấu Quân Khiêm nhìn lại mình rồi nhìn người đàn ông với túi BVS trong tay….

      “Cũng được” vài 3 giây xóa bỏ chướng ngại tâm lý, cùng Lâm Giang về nhà. Nhìn thấy cửa nhà mình ngược lại hơi chần chờ.

      trước tôi còn có chút việc cần giải quyết, lát mới về. ”

      Lâm Giang nhìn cái có hỏi nhiều, xoay người về nhà. kỳ lạ! Quân Khiêm hỏi như vậy chắc chắn trong lòng ta có người mình thích, thích là cảm giác rất tốt đẹp mà sao trông ta lại bi thảm thế kia?

      Khấu Quân Khiêm ngồi trước cửa nhà tiếp tục buồn rầu.

      Nếu thích người thừa nhận là tốt nhất. Lúc trước làm chuyện ngu xuẩn chả nhẽ dám chịu trách nhiệm hay sao? Ngay cả cũng cảm thấy bản thân thực quá đáng, giống như đùa giỡn tình cảm của người khác vậy, nếu là Diệp Dung Hoa nhất định tức giận cho trận tàn phế. Nhưng như vậy cũng tốt, thản nhiên nhận sai, dũng cảm gánh vác cùng lắm tàn phế nốt chân kia thôi, có gì là thể giải quyết, chẳng qua vấn đề có chút phức tạp người thích lại còn tồn tại cõi đời này.

      Suy nghĩ tích cực hơn mà nếu có thể cả đời sống như thế này cũng tốt, là người rất dễ hài lòng nhưng nghiêm trọng là có thể tình nguyện. Lúc trước tích cực giúp theo đuổi Diệp Dung Hoa đến vậy chứng tỏ có ý với , ăn giấm, đau lòng, suy nghĩ, còn có thể tự động trốn muốn phá hư chuyện đương của . Về điểm này vẫn có thể tự thuyết phục bản thân rằng cũng sao, có thể nhìn thấy , sống cùng là tốt rồi, ít nhất còn có thể tự an ủi bản thân ngoài ở bên chỗ nào cũng được nhưng là làm thế nào để ra đây?Làm thế nào để cho biết kỳ thực , đến thèm để ý chết, thèm để ý hay , như vậy nghĩ sao?

      từng vì vận thế của mà suy nghĩ, khổ sở áy này, thiện lương như vậy nếu như biết tâm ý của thể đáp lại áp lực thế nào. Huống chi trước mắt thân thể chỉ có thể ở dưới mái nhà này như vậy giống như vừa thu giữ vừa ức hiếp , cũng muốn. Cho nên kết luận là phải người nhưng bản thân lại cho rằng mình người khác, về sau lại biến thành này mà ấy lại là con ma hơn nữa con ma ấy lại hề , cũng thể theo đuổi thậm chí thể cho biết…Làm thế nào cũng xong? hoàn toàn có dũng khí đối mặt với Khúc hải Tần.

      tại biết tâm ý của mình, thực rất khó che giấu, làm bộ có chuyện gì xảy ra. Nếu chẳng may vẻ mặt lộ say mê làm sao bây h? chẳng may…chẳng may cảm thấy phiền phức lại thể tránh mặt phải làm sao? Nhỡ đâu…

      suy nghĩ rất nhiều, chưa bao giờ đầu óc đơn giản của lại phải suy xét nhiều việc như vậy. Nhưng chuyện này liên quan đến , thể cẩn thận để ý nhưng kết quả chỉ làm cho vấn đề tầng tầng lớp lớp càng thêm phức tạp.

      về nhà nhưng vẫn chưa chịu vào.

      Khúc Hải Tần đứng ở ban công nhìn xuống, người đàn ông thà chịu giá lạnh, muỗi đốt cũng bước vào nhà trong lòng cảm thấy đau xót. biết ràng đó là vì . Là làm cho có nhà thể về.

      Tuy rằng giống như sinh vật đơn bào, não cũng có nhiều nếp nhăn nhưng thực tế chưa bao giờ coi là đồ ngốc, chẳng qua chỉ lựa chọn sống cuộc sống đơn giản mà thôi, muốn chuốc phiền phức vào người. có phản ứng thế này có lẽ nào nhận thấy điều gì?Nụ hôn sáng nay, hẳn là được nghĩ đến, nhưng lúc mơ mơ màng màng hôn , có cách nào đáp ứng cho dù lúc ấy trong mắt là Diệp Dung Hoa.

      từ đầu đến cuối luôn luôn ghét rạch ròi. Người là Diệp Dung Hoa, muốn là Diệp Dung Hoa, là tại tự mình đa tình, cho dù giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra với con người chính trực như cũng khỏi chột dạ cùng áy náy khi đối mặt với . muốn như vậy, là khiến khó xử, hại ngay cả đối gặp với cũng dám…

      Cuối cùng Khấu Quân Khiêm cũng quyết định vào nhà, bởi vì nếu vào chờ cửa bất kể muộn như thế nào. Khúc Hải Tần lúc này ngồi salon chơi với cún con làm bộ biết gì cả “ đâu vậy? trễ thế này rồi”

      “A`! tôi dạo loanh quanh chút”

      dạo? đưa tầm mắt xuống chân phải quấn đầy băng gạc của .

      “Này! đừng xem thường tôi nha” thấy dùng ánh mắt đó nhìn lập tức đưa ra kháng nghị.

      trợn trừng mắt lười muốn tiếp tục đề tài thiếu dinh dưỡng này.

      Khấu Quân Khiên vào phòng tắm tắm rửa sau đó lên giường chuẩn bị ngủ, cố ý để đèn đầu giường cho khỏi sợ hãi. tựa hồ muốn nghỉ ngơi, vẫn ngồi tràng kỷ luyện tập vẽ tranh.

      “Chúng ta chuyện chút, cho dễ ngủ”

      “Được thôi! chuyện gì?” tùy tiện đáp đầu cũng nâng lên.

      …. tôi hỏi làm thế nào mới có thể lấy lòng phụ nữ? ý tôi là bị động lòng bởi những việc như thế nào…”

      hỏi chuyện này làm gì? Chẳng phải giúp theo đuổi được Diệp Dung Hoa rồi sao?”

      Lúc đó là Diệp Dung Hoa còn tại người đến là , làm sao giống nhau kia chứ?

      “Đây là tôi ví dụ, nếu là sao…. . ”

      “Chỉ cần toàn tâm toàn ý với tôi, để tôi biết ta lòng là được” Phụ nữ thế giới đều giống nhau cả.

      “Nghe cũng khó lắm nhỉ” chuyện này có thể làm được.

      Khấu Quân Khiêm lại trộm liếc cái ra vẻ lơ đãng đề nghị “ có muốn ngồi giường cho thoải mái ?”

      Phòng chỉ có tràng kỷ, cứng như vậy sao mà ngồi, hơn nữa sáng quá cũng tốt, tuyệt đối phải có ý đồ xấu đâu nha…. tự mình tìm lý do biện giải.

      liếc mắt như có như nhìn rồi ngồi lên giường. Thấy tín nhiệm mình như vậy, hoàn toàn cảnh giác, hơi hơi chột dạ. Nhân cơ hội này muốn thử chút.

      tiếp tục làm bộ lơ đãng, như đơn thuần trò chuyện “ Hải Tần! thực hy vọng tôi và Diệp Dung Hoa đến với nhau sao?”

      “Là chính hy vọng, tôi chỉ thuận theo mà thôi”

      Quả như vậy, ngay cả tình là gì cũng biết mới đem tình thành ra như vậy….

      “Nhưng có nghĩ nếu tôi với ấy đến với nhau phải làm sao bây h? chuyện này người thường thể chấp nhận, ấy lại có gan lớn đến vậy…”

      Ách! Nghe qua có vẻ giống như uy hiếp vậy? giống như thể theo , nếu với Diệp Dung Hoa ở cùng nhau, liền có chỗ dung thân.

      Vì thế vội bổ sung vài câu” phải tôi cần , đừng hiểu nhầm, tôi chỉ cảm thấy như bây giờ cũng tốt, nếu ấy thể chấp nhận, tôi…có thể để ấy ra
      Buông tha Diệp Dung Hoa còn ai khác, với có thể cả đời bên nhau.

      Liệu có đông ý hay ?

      Khúc Hải Tần chút để ý vẫn vẽ linh tinh lên giấy “ có biết mình đấy?”

      Đó là Diệp Dung Hoa người mà cả đời khát vọng.

      “Tôi biết! dù sao nếu tôi cũng theo đuổi được ấy” vì sẵn sàng từ bỏ người trong mộng có gì đáng tiếc chứ?

      từ đầu đến cuối vẫn im lặng, cúi đầu, bóng tối che khuất gương mặt khiến cho nhìn biểu cảm của .

      Khấu Quân Khiêm chờ đợi có chút hoảng hốt “Được ? Nếu đồng ý ngay ngày mai tôi ràng với ấy…”

      cần”

      “Hả?” sửng sốt

      “Tôi cần, với ấy tốt đẹp như vậy, tôi sao cả”

      …. sao cả?” vẫn chưa hết sững sờ nhất thời đoán được ý tứ gì

      “ Cho dù ấy chấp nhận cũng … sao?

      khép lại tờ giấy, xuống giường, thong thả ra cửa, nhàng bỏ lại câu

      sao cả!Tôi tự mình biến mất”

      sao cả, tôi tự mình biến mất…biến mất.

      Khấu Quân Khiêm chập chạp tiêu hóa những lời này. tình nguyện biến mất cũng muốn ở cùng với ?

      Chỉ câu ngắn ngủi lại giống như nhát dao sắc bén đâm vào ngực đau đớn. muốn vui vẻ ở bên Diệp Dung Hoa lại cần chỉ hai người bọn họ bên nhau. cần…tình nguyện biến mất.

      Rất đau, đau đến chết lặng lại thể tiến lên hỏi , tại sao lại được?

      cự tuyệt thực tuyệt tình, sạch lưu loát.

      Khấu Quân Khiêm nhắm mắt lại.

      Hóa ra, tình chân chính có thể khiến cho người ta đau lòng đến vậy!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 8.1
      Edit: Aries92


      Cả buổi tối Khúc Hải Tần cũng trở lại phòng.

      Sáng sớm hôm sau thức dậy liền rời giường chuẩn bị ra khỏi nhà. Khúc Hải Tần ngồi cho chó ăn ở cửa ra vào nhìn hỏi

      đâu đấy?”

      Mỗi lần có việc ra ngoài đều trước với tiếng mà lúc này khác thường lời nào cầm chìa khóa cứ thế bước .

      ăn sáng với Diệp Dung Hoa” Khấu Quân Khiêm cố ý . muốn ở bên Diệp Dung Hoa. Được thôi! ! Dù gì cũng chẳng sao cả. thừa nhận làm như vậy thực ngây thơ cho nên lời vừa ra lập tức hối hận đỉnh mở miệng thêm gì đó.

      “Vậy à!” thấp giọng trả lời, tiếp tục quay ra chơi với cún.

      đúng là sao cả!

      buồn bực đem lời định nuốt trở lại trầm giọng

      “ Tôi chỉ lúc thôi, lâu lắm đâu”

      Đúng là muốn tìm Diệp Dung Hoa để chuyện ràng với . hiểu được tâm tư của mình tiếp tục sai lầm nữa. Tuy rằng Khúc Hải Tần có thể chấp nhận nhưng vẫn làm như vậy. Tình phải lựa chọn ăn cái ăn nước. Về phần Diệp Dung Hoa muốn đá, muốn đánh đều chấp nhận. Tất cả đều là lỗi của , là hiểu tâm ý của mình tùy tiện theo đuổi người ta, có bị oán hận, bị giết cũng được.

      với Diệp Dung Hoa hẹn nhau ăn sáng ở cửa hàng gần đấy. tới trước còn giúp gọi phần bánh rán cùng hồng trà.

      “Trong điện thoại bảo có chuyện muốn với em sao?”

      “À…ừ” nhìn nhìn hồng trà trước mặt căn nhắc nên uống trước rồi mới hay luôn. Nhiều khả năng chén hồng trà này bị hất lên mặt lắm chứ….

      “Hình như phải chuyện tốt” bằng vẻ mặt của nặng nề như vậy.

      Diệp Dung Hoa bật cười “ ! trước hay sau kết quả đều như vậy mà”

      “…” có phải ấy chuẩn bị sẵn vũ khí rồi ?

      muốn …. Kỷ niệm ngày cưới cha mẹ em lần này, chỉ sợ thể đến được…”

      có việc gì sao?”

      phải…” Khấu Quân Khiêm hít hơi “ Là về chúng ta… nghĩ rất lâu rồi, cảm thấy chúng ta vẫn nên làm bạn tốt hơn, có số việc trước đây hiểu cho nên…”

      “Cho nên tại hiểu rồi, nhận ra bẳn thân kỳ em?” Đối với hàm ý của những hiểu rất còn trực tiếp thẳng ra, ngược lại khiến bị dọa.

      phải em tốt. Ngược lại, em rất tốt, chính bởi vì quá tốt có đàn ông nào lại thích cho nên mới…em cũng biết giỏi ăn , em là người phụ nữ đầu tiên khiến rung động. Trước kia chưa từng có cảm giác này, tưởng rằng đó là tình nhưng về sau mới biết tình phải quá xa xôi mà là người sống ngay bên cạnh”

      “Ý rốt cuộc tìm thấy tình chân chính rồi?”

      chột dạ cúi đầu dám lên tiếng. Kế tiếp chắc đến phiên động thủ. . ?

      chuẩn bị sẵn tinh thần nhận lấy chén hồng trà trước mặt, ai ngờ….

      Cúi đầu, Diệp Dung Hoa cười ra tiếng cần làm động tác thấy chết sờn như vậy, em làm gì đâu”

      “Hả?”

      cảm thấy bị đùa giỡn? phẫn nộ? phát điên? Tu dưỡng có phải quá tốt rồi ?

      “Em thừa nhận trong lòng có chút thoải mái dù sao cũng là người tốt, em cũng có cảm tình với mới có thể cùng xây đắp quan hệ lâu dài nhưng mà…. ”

      Vì sao lại cảm thấy phẫn nộ?

      nghĩ là vì trong tiềm thức từ lâu phát cũng phải thực . Trong lòng vẫn còn giữ lại phần, có lẽ đúng như tình chính là loại độ ấm, nhìn thấy thành ý của nhưng cảm nhận đươc độ ấm thực . xem ra nhận được lòng hơn tưởng.

      Thực người luôn khát vọng thân cận, muốn càng gần gũi hơn với người ấy lúc nào cũng duy trì phong độ quân tử, ngay cả tay cũng chạm vào. ở trong lòng , lại ngay cả nụ hôn cũng chần chờ. nhìn ra trong mắt có ngọn lửa cuồng nhiệt thiêu đốt. Cũng bởi vậy hôm nay ra những lời này đoán ra từ lâu.

      “Tóm lại em sao, cũng cần áy náy”

      “Nhưng…chúng ta vẫn là bạn chứ?”

      nhíu mày hỏi lại “Tại sao ?”

      Tóm lại việc kết thúc cách bình thản như vậy khiến thể lý giải nổi. Có lẽ cho tới bh vẫn hiểu lòng phụ nữ. Tuy nhiên cũng muốn tìm tòi nguyên nhân vì sao mình lại bị hất nước vào mặt. muốn đem chuyện này cho Khúc Hải Tần nhưng nhìn bộ dạng sao cả của khiến tôn nghiêm của bị tổn thương dám với nửa lời.

      Đêm đó bị cự tuyệt, trong lòng khỏi tổn thương, cố ý để ý đến nữa, ra ngoài cũng thèm tiếng. phải ngốc cảm nhận được Khấu Quân Khiêm lãnh đạm, cũng chủ động đến gần , kéo dài khoảng cách phiền nhiễu .

      Lúc phát ra càng ngày càng trầm mặc, còn mang theo nụ cười ngọt ngào kể chuyện cho , còn nghe thấy tiếng cười trong veo của , lải nhải bắt làm việc lặt vặt. Thậm chí ban đêm cũng còn vào phòng ngủ nữa. biết nên làm thế nào. Có mấy lần cố lấy dũng khí bắt chuyện với lại bị thái độ lãnh đạm của mà kéo dài khoảng cách. phải người giỏi ăn , thiếu vẻ mặt sáng lạn của ngay cả chuyện cũng . biết nhưng vẫn muốn dùng phương thức này cự tuyệt .

      Cho đến tối hôm nay ở trong phòng đợi lâu cũng bước vào. cuối cùng cũng chào thua lẳng lặng mang gối ra ngoài ngủ. Trước đây có tư tưởng an phận cho nên có thể thản nhiên đối mặt với nhưng tại tâm tình của còn trong sáng như vậy nữa cho nên bắt đầu cảm thấy nam quả nữ nên ở cùng chỗ vậy nên cũng nên thức thời.

      Thấy tự giác ra phòng khách ngủ vẫn gì chỉ yên lặng trở lại phòng. cần cũng hiểu được muốn nhường phòng ngủ cho mình. Biết rất thích ngủ giường cho nên từ đó về sau gia tăng số lần giặt ga giường, đem ga giường giặt sạch , thơm tho phơi nắng cố gắng đổi lấy nụ cười ngọt ngào của .

      Trước kia rất dễ lấy lòng, tùy tiện làm việc gì nho cũng đủ khiến vui vẻ đắc ý giống như trẻ con nhưng mà gần đây cho dù có làm cái gì, cố gắng lấy lòng ra sao đều coi như thấy, ngay cả câu cũng với …. suy nghỉ cả buổi tối, mất ngủ cả buổi tối suy nghĩ rất nhiều chuyện trời vừa sáng nhìn cửa phòng vẫn đóng chặt rốt cuộc hạ quyết tâm thừa dịp ngủ say tìm Tôn Kiều Diễm.

      Lần trước là nhờ người khác trở về quá khứ, do số mệnh người kia quá lớn cho nên bị ảnh hưởng gì nhiều. Nhưng lần này khác nếu kiên trì muốn quay ngược thời gian tổn thất đến dương khí. Đây là Tôn Kiều Diễm cảnh báo . Sau đó hỏi có nhất quyết phải làm như vậy hay ?

      Muốn!

      Khấu Quân Khiêm chút do dự.

      Bất kể ra sao nhất định phải nghĩ biện pháp thay đổi vận mệnh của Hải Tần. Nếu người khác có thể lý nào lại thể.

      Chỉ cần có thể tiếp tục sống đời có mất vài năm tuổi thọ cũng sao, chấp nhận cũng quan hệ.

      Lần thứ hai trở lại nơi này đứng tại bến xe bus, chợt nhớ lại kiện mất mặt lần trước khỏi lắc đầu cười khổ. Nhìn xe bus đến lùi lại vài bước đứng nhìn mọi người lần lượt xuống xe trong đó có .

      ngẩng đầu nhìn , bốn mắt giao nhau liền coi như có việc gì quay chỗ khác, tiếp tục về phố Khởi Tình. nhận ra , có lẽ phải chưa từng tồn tại trong tâm trí .

      có nhận ra hay phải vấn đề lớn…. mấu chốt ở chỗ Chết tiệt! đến nhầm mốc thời gian.

      Chỉ trong giây ngắn ngủi cũng đủ cho nhìn thấy biển tên đồng phục của . Là đồng phục cấp hai. ràng muốn trở lại ngày chuẩn bị du lịch năm cấp ba như vậy mới có thể ngăn cản chuyện may…rốt cuộc sai ở công đoạn nào? Hoặc là…. chẳng lẽ đây là ý trời?

      Dù sao đến rồi nhanh chóng bước theo . mà về đến nhà ra ngoài nữa. ngẩng đầu nhìn lên tầng 2, nơi đó là nhà nhưng tại là của . khí mùi thức ăn bắt đầu lan tỏa xem ra đến bữa tối rồi. Nhìn đèn trong phòng đoán…xem ra ấy có ý định ra ngoài ăn.

      nhớ từng là con , gia đình cũng khá giả, ba mẹ đều lòng dốc sức cho nghiệp cho nên mình nhà ngay cả cơm cũng thèm ăn, cũng lười muốn nghĩ phải ăn món gì hoặc là để ý đến bữa ăn, có gì ăn nấy. Khó trách lại gầy như vậy nhất định dinh dưỡng được đầy đủ.

      càng nghĩ càng đau lòng bèn chạy nhanh ra đầu ngõ mua cho phần cơm hải sản. từng thích ăn cái này…tuy rằng bảy năm sau cửa tiệm đóng cửa. nhờ sinh viên làm thêm tại cửa hàng mang đến cho . Ra mở cửa khỏi kinh ngạc.

      “ Tôi đâu có đặt cơm”

      “Đây là gọi giúp , yên tâm ấy thanh toán rồi”

      bán tính bán nghi ký nhận rồi đem hộp cơm vào nhà.

      Lúc này mới từ sau bồn cây ra, nghĩ đến biểu cảm thỏa mãn của cảm giác so với chính mình còn vui sướng hơn. Hải Tần lúc đó nhìn ăn đến tắc dạ dày có phải cũng có loại tâm tình này?. bắt đầu hoài niệm về quá khứ của 2 người. có sở thích lên mạng tìm tòi món ăn ngon, những món này ngon lắm có điều chưa kịp có cơ hội thưởng thức nên muốn ăn rồi miêu tả cho xem….

      Ngủ mơ giật mình tỉnh lại Khúc Hải Tần khỏi kinh ngạc nhìn trần nhà. rất lâu rồi còn nghĩ đến chuyện này vì sao hôm nay lại đột nhiên về như lũ cuốn trong trí nhớ? Những việc này cố tình giữ sâu trong tiềm thức muốn nhắc đến, thậm chí thôi miên chính mình chuyện đó chưa từng tồn tại, sợ bản thân bị đơn tĩnh mịch làm cho đau lòng.

      thể quay trở lại, cơ hội trôi qua mất rồi.

      Nếu như trong cuộc sống xuất người như vậy, thầm quan tâm , thương tiếc . Mỗi tối vì mà chuẩn bị phần thức ăn, kèm tờ giấy “ Nhớ ăn cơm đúng giờ được quên” thậm chí mỗi ngày đều cho người đưa đến bữa sáng. Khoảng thời gian đó cơ hồ được nếm thử đủ ẩm thực cả ba miền Bắc- Trung- Nam, quả thực bị nuôi thành béo phì…những tưởng bản thân quên rồi nhưng kì thực nó vẫn luôn diện trong tâm trí. Cho nên mới theo bản năng giúp Khấu Quân Khiên đặt món y hệt như vậy, đem kí ức ngọt ngào, ấm áp đấy đặt cả người .

      Có người từng hao tâm tổn chí đối xử tốt với như vậy, mỗi ngày bữa ăn, mẩu giấy nhắn, bó hoa. ta còn

      từng bản thân cần điều gì cho đến khi phát trong lòng chỉ muốn được ở bên em xa rời, như dòng suối quẩn quanh. biết cảm giác này rồi cũng trôi nhưng vĩnh viễn quên cảm giác thương tràn ngập lúc này.

      Đời này chuyện lãng mạn nhất từng làm đó là em, tại vì đầu heo cho nên đến giờ mới phát em mới chính là người . Điều luyến tiếc nhất đó là thể chính miệng với em Hải Tần em. Trớ trêu thay, quá khứ của em , tương lai của lại có em. thể ở bên cạnh em, em nhất định phải chăm sóc tốt bản thân, biết ?

      tại những điều chắc em hiểu nhưng xin em hãy tin , bất luận thế nào cũng đừng du lịch tốt nghiệp, như vậy em mới có thể có tương lai. Cho dù vĩnh viễn được gặp em nữa cũng hy vọng em được bình an, tương lai của em nhưng chỉ cần em sống tốt là được rồi”

      còn rất nhiều, mỗi ngày đều viết cho đoạn. Mới bắt đầu chỉ cảm thấy ta kỳ lạ mỗi câu đều khiến thể lý giải nổi. Vì sao mỗi dòng thư lại tuyệt vọng như vậy?Giữa bọn họ ngay cả bắt đầu còn chưa có sao biết chấp nhận ? Bọn họ có tương lai?

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 8.1:
      Edit: Aries92

      trong đầu ngừng tưởng tượng nhiều khả năng như là ta bị mắc bệnh nan ý sống được bao lâu, hay gia cảnh tốt, tự ti nên chỉ có thể ngắm nhìn từ xa…. những tình tiết bi kịch trong phim ngừng xuất trong đầu .

      Bạn bè ta cố ý lạt mềm buộc chặt muốn thu hút chú ý của . Nhưng biết phải như vậy, cho đến cuối cùng cũng cho đáp án, làm cho lòng cứ thấp thỏm nhớ mong. Tuy rằng hiểu nhưng tin tưởng lòng thích , thậm chí còn cho biết là ai, tình cảm của luôn chôn sâu trong lòng. từng cảm tạ đời này có người như vậy, toàn tâm toàn ý chờ mong báo đáp, chân quan tâm .

      Trí nhớ khi mở ra, từng đoạn ký ức bị phong tỏa tưởng như lãng quên lần lượt về. nhớ tới từng câu , từng mùi vị thức ăn, thậm trí nhớ tới buổi tối trốn tránh …bỗng dưng cả người chấn động, trong nháy mắt giật mình kinh sợ hoàn toàn thể động đậy.

      ra là thế, ra là thế…. nhớ vì sao bản thân cứ lưu luyến mãi nơi này rời .

      biết người lo lắng chuẩn bị từng bữa ăn, mỗi ngày phong thư, đóa hoa cúc đưa đến cho là ai…Hóa ra phải mắc bệnh nan y, phải lạt mềm buộc chặt, từng câu từng chữ trong thư nào là đến sai thời điểm, thể cùng xuất …. rất nhiều năm về sau người kia nhìn oán giận “ Phụ nữ khó lấy lòng”

      cho “phụ nữ khó lấy lòng, ít nhất khó. chỉ cần tình, đóa hoa cúc, lời chân tình là đủ”

      Vì thế dùng hoa cúc lấy lòng , lên tâm tình của mình.

      Đồ ngốc này… trở về!

      Mặc kệ tổn thất tuổi thọ vẫn tìm Tôn Kiều Diễm mong muốn cảnh báo , muốn thay đổi vận mệnh của . Dùng mỗi dòng thư biểu đạt tâm ý, sau đó hơn lần nhắc nhở được du lịch…Chỉ cần có thể còn sống, bọn họ gặp nhau, có thể hưởng thụ tuổi thanh xuân, thưởng thức ẩm thực, trải nghiệm tình , tìm được người rồi kết hôn xây dựng gia đình trong khi vĩnh viễn biết được hy sinh những gì…

      Tên ngốc này …thực làm cho người ta đau lòng…. nhắm mắt lại giấu mặt trong lòng bàn tay.

      Vì sao đau đớn như vậy, vẫn lệ….

      sai lầm rồi, tại thể làm gì hơn, chính là uổng phí tâm cơ, cho rằng mình có thể thay đổi lịch sử, kỳ thực lịch sử sớm được quyết định, bọn họ đều thể chạy thoát khỏi bàn tay vận mệnh.

      bắt buộc phải chết, mặc kệ có trở lại bao nhiêu lần kết quả chung quy vẫn thay đổi….

      Bước về phía trước, Khấu Quân Khiêm hít hơi sâu , chuẩn bị tâm lý tốt mới mở cửa bước vào. Trong nhà hết sức yên lặng, quả nhiên biến mất. cả người dường như còn sức chống đỡ ngồi sững sàn nhà trong lòng là vui mừng hay lạc long….

      Như vậy tốt lắm ngoan ngoãn nghe lời du lịch, gặp chuyện may, xảy ra chuyện mà xuất hồn ai oán kêu “Khấu Quân Khiêm mau cứu tôi” ma nữ ngốc ngồi đây chê bai sinh hoạt của .

      Quả uổng công bận rộn vì .

      Tuy rằng thể ở lại quá khứ lâu hơn được nữa nhưng đời có câu “ sơn chuyển lộ chuyển” câu khác “có tiền có thể bắt quỷ đẩy cối xay” sưu tầm được các loại món ăn ngon cho thưởng thức, cảm nhận của lúc đấy quả thực hạnh phúc, mỗi món ăn lại viết thêm dòng cảm nghĩ, muốn trực tiếp với nhưng thể mở miệng, đành phải nhờ nhân viên chuyển đến cho mỗi ngày.

      Cứ như vậy cho dù còn ở đó vẫn nhận được quan tâm của , cho biết được có người vì mà nhớ thương trong lòng. Nếu gặp tai nạn giờ cũng 24 tuổi rồi? biết trở thành đại mỹ nhân mê đảo chúng sinh như thế nào, có biết bao nhiêu người theo đuổi, hạnh phúc, chỉ là trong trí nhớ của hề có . bình thường như vậy, cho dù có gặp mặt chưa chắc liếc nhìn đến cái.

      Như vậy cũng tốt chỉ cần hạnh phúc… ràng nghĩ như thế nhưng trong lòng tránh khỏi cảm thấy trống rỗng, trong phòng còn hình bóng của , cái j cũng thích hợp.

      Khấu Quân Khiêm trực tiếp nằm ngửa sàn tự giễu…. về sau cho dù có cởi chuồng chạy loanh quanh trong phòng, quần áo chất thành núi cũng có ai lảm nhảm ca thán nữa rồi…. .

      “Đứng dậy! sàn bao ngày chưa lau, bát đũa hôm qua ăn còn chưa dọn, muốn tôi mấy lần đây? Ăn xong thuận tay rửa bát chết hay sao? Còn đống quần áo sau ban công kia nữa, muốn tôi đổ muối lên ?”

      Ô…. kỷ niệm đẹp, hóa ra được nghe những lời dặn dò của lại hạnh phúc đến vậy.

      Hải Tần rất nhớ em….

      “Thở dài cái gi? Đứng lên mau”

      Hả?

      Người nào đó dùng mũi chân đá đá , trong phút chốc mở mắt ra như thể tin được trừng mắt nhìn người trước mặt rống lên

      “Sao vẫn còn ở đây?”

      Khúc Hải Tần liếc cái

      “ Bằng tôi biết đâu?”

      phải là…Khốn khiếp!!! vì sao nghe lời tôi, phải bảo được du lịch hay sao? Vậy mà vẫn cứ ?” tức chết .

      Đợi bình tĩnh lại mới lãnh đạm bảo tôi đừng bao h?”

      đó…” chợt ngừng lại chột dạ lên tiếng.

      bảo được tìm Tôn Kiều Diễm mà nghe, muốn sống nữa sao?”

      “Bởi vì …”

      “Vô dụng thôi, dù có làm gì đều thay đổi được đâu, ”

      chỉ muốn, , , , ”

      “Khấu Quân KHiêm chuyện của tôi cần nhúng tay vào”

      Chuyện của cần nhúng tay…. cho nên quan tâm của là dư thừa, lo lắng là dư thừa, tình …. cũng là dư thừa.

      lo chuyện bao đồng, cần. biết phũ phàng như vậy là muốn tiếp tục quay trở về làm chuyện điên rồ, tổn hại bản thân nhưng khi nghe những lời ấy vẫn chịu nổi.

      cho biết căn bản tham gia buổi du lịch hôm đó, cự tuyệt bạn bè hết lần này đến lần khác. Tuy rằng cũng hiểu chuyện gì xảy ra, cũng hiểu du lịch tốt nghiệp với tương lai của mình có quan hệ gì nhưng lại muốn phụ lời dặn dò của , thà rằng bị bạn bè oán trách.

      Qua nhiều ngày, vì ba mẹ nhiều năm công tác ít khi trở về, mình lủi thủi khỏi cảm thấy chán nản, vì thế quyết định về quê thăm ông bà.

      Mà địa điểm du lịch lại trùng hợp ở quê , bạn bè muốn nhờ làm hướng dẫn viên cho họ, tự nhiên có lý do cự tuyệt. Mà cố xẩy ra chính tại ngày hôm đó.

      dỗi hơi như vậy chi bằng đem đống quần áo kia giặt , cho tôi chỗ ở sạch chút là được rồi” xong Khúc Hải Tần xoay người về phòng quan tâm đến nữa.



      Nhìn bóng dáng quay lưng rất lạnh lùng. Bắt đầu từ khi nào đối với ngay cả chút cảm tình đều có, lạnh lùng để ý đến cảm nhận của . thừa nhận bản thân thực bị tổn thương nhưng lại thể mở miệng, sợ phải nghe thấy biến mất”



      Tâm tình phụ nữ sâu như biển cả, cho tới bây giờ đều có biện pháp, trước kia có hỗ trợ, mới có dũng khí theo đuổi Diệp Dung Hoa nhưng tại đối mặt với thái độ của ai dậy phải làm thế nào để lấy lòng , khiến nhìn có thể tươi cười chút.



      thực biết làm thế nào….

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 9.1
      Edit: Aries92



      Trưa hôm sau, Khúc Hải Tần ngồi ban công cảm nhận từng cơn gió ấm áp, chậu hoa cúc ban công cũng lay động theo gió. Hai hôm trước mang chậu cúc này về chẳng chẳng rằng đặt ban công, ai gì nhưng trong lòng hai người đều hiểu đó là vì muốn lấy lòng . ko biết thích hoa cúc là do rất nhiều năm trước từng tặng tiếc rằng ko chăm sóc kỹ để nó chết yểu.


      đứng dậy lặng lẽ nhìn xuống tầng dưới. Khấu Quân Khiêm ngồi giữa ban công vùi đầu giặt quần áo. bây giờ rất ngoan, mỗi ngày đều tự giác mang quần áo giặt chỉ có điều…giặt quần áo có cần phải mạnh tay như vậy ? Còn nữa quần gìean thể giặt chung với quần áo màu…


      kịp thời nhịn mở miệng nhắc nhở . thể biểu lộ quan tâm càng làm cho thêm lưu luyến. vô số lần nhắc nhở bản thân được đến gần .


      Giặt xong quần áo tiếp tục cầm cây lau nhà.


      Xong xuôi tiếp tục chuyển sang lau cửa sổ, đem vật dụng trong nhà lau đến sáng bóng sạnh . Đây phải tính cách của , trong lòng hiểu làm tất cả chỉ muốn lấy lòng , sợ vui, cố gắng làm những việc muốn làm. phải họ Khấu cũng tên Quân Khiêm nên phải đồ ngốc, tâm ý của sao có thể biết đến chứ?


      Tâm của luôn thể qua khuôn mặt. Ban đầu có thể hiểu nhưng vẫn cảm nhận được rất coi trọng , cho dù tổn thương chính mình cũng quản ngại, giảm thọ cũng bận tâm, thậm chí vì qua lại mong muốn thay đổi vận mệnh của , tình cảm đó còn dừng lại ở thiện lương, trọng nghĩa khí nữa rồi. Lòng sớm còn ở bên người Diệp Dung Hoa. chưa từng mong muốn như vậy…chỉ hy vọng được hạnh phúc, cho nên tận lực giúp .


      vậy mà thực lo lắng đến từng bữa ăn cho con ma. Những chuyện như vậy chỉ có kẻ ngốc nghếch như mới làm ra được. làm sao có thể so sánh được với Diệp Dung Hoa, những việc tưởng như bình thường mọi phụ nữ làm đươc còn thể, thậm chí gây biết bao nhiêu phiền toái cho ….


      “Ai yo đau quá…. ” Nghe tiếng thét đau đớn truyền đến chạy nhanh xuống lầu xem sao phát chậu cây gần cửa sổ vỡ tan tành.


      Kinh khủng như vậy sao! Đến việc này mà cũng gặp được.


      Khấu Quân Khiêm xoa xoa đầu gối chật vật đứng lên. Nhìn dáng khác thường của có vẻ như bị trẹo chân rồi. Chân phải bị thương chưa lành nay lại đến chân trái.


      Trong khi còn do dự biết có nên chạy lại đỡ hay tự mình đến cái bàn với lấy hộp thuốc, tự tháo miếng gạc thấm máu, thỉnh thoảng còn trộm liếc nhìn cái.


      Thấy như vậy thực giống như đứa trẻ muốn được làm nũng nhưng lại dám mở miệng sợ mẹ tức giận. quả thực kiến càng thêm đau lòng.


      “Để đấy tôi làm” kiềm chế được nữa, nhận lấy bông băng trong tay .


      Chỉ lần này thôi, được ?


      “Đầu heo! Sao có thể tùy tiện quấn như thế này? ” hướng dẫn thay băng liền tùy tiện quấn qua loa cho xong, khó tránh miệng vết thương lại lâu lành đến vậy. Nhìn động tác ôn nhu của , cảm giác giống lúc trước, mà lo lắng, vì mà lảm nhảm cằn nhằn. mê muội nhìn Khúc Hải Tần nghiêng người ngồi kế bên, gần đến nỗi có thể ngửi thấy mùi hương cơ thể . nhất thời ý loạn tình mê, trái tim đập mãnh liệt tự giác lại làm chuyện nên làm….


      mềm mại, ôm lấy so với trong tưởng tượng còn thoải mái hơn, nếu đặt ở dưới thân nhất định mất hồn, đôi môi mềm mại cảm giác vẫn thích như trước…. . …. là thích hơn trước… nhịn được tiếp tục nhấm nháp, ôm lấy thân thể mềm mại, hôn sâu triền miên, thưởng thức từng chút ngọt ngào trong miệng ….


      “Ưm…. ” rên khẽ lập tức kéo thần trí quay trở về…. đẩy nằm sofa từ lúc nào? Đầu còn đặt ở trước ngực , nếu giả vờ bị té có thuyết phục sao? Nhưng mà vật nam tính bừng bừng phấn chấn đặt ở giữa hai chân …. tư thế cầm thú như vậy….


      còn suy nghĩ nên giải thích thế nào hoặc là nhân lúc này tranh thủ bày tỏ lòng mình. Nhiều nhất có thể cho biết muốn cảm thấy áp lực, nhận lời hay cũng thành vấn đề.


      ra! Hải Tần rất…. ”


      Ba! ! !


      Hiễn nhiên cũng lo lắng biết nên đáp lại thế nào… bạt tai trực tiếp in .


      Hải Tần tại hoàn toàn để ý đến .


      Khấu Quân Khiêm biết mình sai cho nên mấy ngày nay cũng dám làm phiền . Tuy rằng nhiều lúc nghĩ lại giống như hề có ý định phản kháng. Hơn nữa… ràng cũng có phản ứng nha, nếu như thực thích ngay từ đầu rứt khoát kháng cự , cũng say mê đến nỗi quên chính mình.


      Nhưng lời vô sỉ đại loại như là “ Miệng cần những thân thể lại rất thành thực” lời thoại độc quyền của nam chính ngôn tình. phải người như vậy nên những lời đó càng thể ra.


      cho bạt tai phải sao?


      Phụ nữ nếu thực muốn, thích, thoải mái mới có thể đánh ! Mặc dù nghĩ cảm giác lúc đó thực tốt đẹp thực trân quý nhưng chỉ cảm thấy bị xúc phạm.


      giương ánh mắt ai oán nhìn Khúc Hải Tần, nhìn qua người đến nhìn cũng buồn liếc cái.


      bây giờ cả hai chân đều bị thương làm thế nào ra ngoài ăn? thực độc ác thực mặc kệ sống chết mà…


      Vẫn may còn có Tôn Kiều Diễm đến thăm, lúc biết tình trạng thảm hại của chỉ “chậc chậc” hai tiếng. Cuối cùng vẫn còn chút lương tâm đưa ăn, khám dù sao phòng khám cũng ngay đầu ngõ chỉ cách vài bước chân, rất thuận tiện.


      Chuyện tắm rửa mới là vấn đề lớn. Lúc trước bị thương chân cảm thấy phiền toái nay đến tận hai chân cùng lúc biết tắm rửa thế nào đây. Chật vật mãi mới tắm xong còn bị trượt chân đầu đụng sưng cục lớn.


      sao đấy chứ? ” giọng gượng gạo của Khúc Hải Tần vang lên, chút tình nguyện.


      sao! sao! đừng vào đây toàn là nước thôi” vội vàng ngăn cản . lúc lâu sau muốn lại thôi nhưng vẫn đứng bất động tại chỗ.


      Khấu Quân Khiêm vất vả lắm mới đứng dậy ra ngoài lúc này mới tiến đến, theo về phòng đưa quần áo cho thay.


      “Đúng rồi! sắp phải vẽ lại bức mới rồi đúng ? ” gần tháng rồi. thuận tay giữ chặt lòng bàn tay định xem…


      Khúc Hải Tần nhanh chóng rụt tay lùi lại mấy bước “ đừng động vào tôi”


      Tay dừng giữa trung, xấu hổ.


      “Tôi xin lỗi, tôi cố ý…. ”


      Hóa ra trong cảm nhận của trở nên hạ lưu như vậy rồi sao? Ngay cả đến gần cũng ghét thể chịu được….


      “Tóm lại tránh xa tôi ra chút khi nào cần tôi lạnh lùng xong quay người thẳng. Khoảnh khắc quay người đôi mắt hơi ánh nước. Nhìn vẻ mặt tổn thương của phải đau lòng…nhưng có thể làm được gì? hại thảm như vậy ngay cả vào phòng dìu cũng làm đc….


      Người đàn ông nay quả chính trực, vì cái tát của liền nhận mình bắt buộc , nhìn với bộ dạng ăn năn hối hận. Kỳ nếu muốn sao lại để cho trong ngoài đều hôn qua mới nghĩ đến phản kháng, thực thể đánh ! Lòng của chỉ e suốt cuộc đời này cũng biết được. nâng bàn tay nhìn những đường vân dần phai nhạt, miệng nở nụ cười, thực rất luyến tiếc ….


      “Tôi…tôi ra ngoài chút nhé”

      Tuy rằng nay Hải Tần còn để ý đến nữa nhưng vẫn theo thói quen báo cáo với . có hẹn chọn quà kỷ niệm cưới cho bố mẹ của Diệp Dung Hoa nhưng vào thời điểm nhạy cảm này nhắc đến tên Diệp Dung Hoa ở trước mặt khác gì tìm chết.

      Mặc dù có duyên làm người nhưng họ vẫn có thể là bạn, vẫn quan tâm đến nhau. Phòng khám kia cũng là do Diệp Dung Hoa giới thiệu đến chữa trị, cho nên giúp chọn quà tặng cũng nhận lời.


      “Chân thế nào rồi? ngại quá bị thương còn bắt ra ngoài”


      “Đỡ nhiều rồi” xoa bóp vài ngày cũng có thể lại bình thường, miệng vết thương chân phải cũng hồi phục chỉ cần chậm chút để miệng vết thương vỡ ra cơ bản có thể hoạt động bình thường, huống chi chỉ loanh quanh gần nhà.

      Diệp Dung Hoa và em giao ước, đảm nhiệm mua quà cho ba, em mua cho mẹ, dáng người của ông lại khá giống với . chọn lấy được bộ tây trang khá đẹp liền đưa cho thử cái này


      Mua quà xong, hai người tiện đường vào quán ăn gần đấy giải quyết bữa tối.


      Đồ ăn vừa mới đưa lên ngoài trời bắt đầu lác đác vài hạt mưa. Khấu Quân Khiêm vừa ăn ánh mắt tự chủ được liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng yên.


      Mưa rồi! Hải Tần sợ nhất là nước biết yên vị ở chỗ nào khô ráo hay chưa? thực thích nằm ở ban công tắm nắng ngỡ đâu ngủ quên kịp chạy vào nhà sao? . . . còn nữa hôm qua mới giặt quần áo với tính cách của chắc chắn chạy tới ban công thu quần áo sau đó cẩn thận bị dính mưa…. thậm chí phòng ngủ biết có bị dỉ nước khiến sợ hãi hay …những ý nghĩ này cứ lần lượt ra trong đầu .


      cũng biết ăn cơm cũng bạn mà thần chí để đâu đâu bất lịch nhưng thể khống chế được nhớ mong người ở nhà kia.


      ở nhà mình có sợ hay ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :