1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vẻ đẹp quyến rũ - Điểm Tâm Sáng (27) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21:

      Ta bày cho Phạm Đông Ly đưa mấy bình rượu cho ~*******************~chú Phạm, ra, tôi cũng chỉ là người môi giới. Là mẹ tôi đưa tôi đến nhà họ Phạm, tôi biết bà nghĩ gì, mặc kệ là vì tình cảm trước kia hay là tương lai sống chung, những chuyện này đều rất cần thiết.

      Chú Phạm rất thích rượu, tôi biết từ lâu. Về phần thím Phạm, người tặng quà cho bà trước tết hay sau tết đều rất nhiều, trong đó cũng có rất nhiều loại thủy sản mới lạ, đặc sản ở quê, mọi thứ tôi đều mua ít, tôi vẫn bảo Phạm Đông Ly mang qua như cũ.

      Về phần vị phó giáo sư này miễn chút cực khổ, tôi còn chưa tỏ thái độ gì, ấy cười tươi như hoa hỏi tôi muốn quà năm mới là gì. Tôi vỗ vào tay ấy cái bộp, nhíu mày hỏi ấy có cần tiền mừng tuổi hay .

      Về phần kết quả kẻ giả heo ăn thịt hổ như ấy, kẻ hèn nộp khí giới giao động chính là tôi, tôi bị ăn sạch sành sanh từ trong ra ngoài.

      Dù Phạm Đông Ly với tôi là cuộc tuyển chọn kết thúc, nhưng tài liệu vẫn chưa được công bố, cũng bốn tháng rồi, vừa đúng lúc tôi thi chứng chỉ kế toán.

      Đây phải lần thi thử, chủ nhật này tôi phải ngồi xe buýt mình đến chỗ thi, Phạm Đông Ly cũng có xe, nếu tôi bảo ấy tặng cho tôi, chắc ấy từ chối đâu nhỉ.

      Gần đây ấy xã giao rất nhiều, mấy lần tôi tới chỗ ấy cũng thấy rất nhiều người, chỉ là mọi người thường cuộc sống có bốn chuyện vui lớn --- hạn hán lâu lại gặp mưa, nước ngoài gặp người quen cũ, đêm động phòng và được đề tên bảng vàng.

      Chức danh giáo sư của ấy dù vẫn còn treo chữ phó, nhưng cũng chỉ là chuyện trong tên gọi thôi.

      Kết thúc cuộc thi, ra khỏi trường thi, thời gian vẫn còn sớm, môn pháp lý kinh tế và kế toán cơ sở cũng chỉ là lựa chọn thêm, cho nên cũng tốn nhiều thời gian.

      mình tôi cũng có chuyện gì làm, nên tìm đại quán cà phê ngồi uống.

      Ngồi ở đó nửa tiếng, tôi chuẩn bị ra về.

      thấy chiếc bàn gần cửa ra vào nhất, hai người ngồi đó đều là người tôi quen.

      Giang Tá và Tưởng Phong.

      Tôi chau mày, cũng định tới chào hỏi, tôi cong khóe miệng ra về.

      Cơm tối tôi ăn đại ở đâu đó, rồi mới về chung cư.

      Dù hôm nay thi hai môn, nhưng cũng rất mệt. Tôi ngủ hơi sớm hơn bình thường
      [​IMG]
      Christrangtrongnuoc thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22:

      Kết thúc khóa học, hơn chín giờ tối. Năm thứ hai cần tự học buổi tối, hai buổi chiều và buổi tối cuối tuần này tôi đều phải lên Sàn Ba Mẫu, là tốn công.

      Cuối tháng năm, gió đêm lành lạnh, rất thoải mái. Về chung cư, đứng dưới lầu có thể thấy ái đài nho . Tôi cong khóe miệng, trong phòng có mở đèn, ấy ở đây.

      Mấy tuần này, ấy đều ở nhà tôi, tôi cũng còn ý nghĩ trả lại cái phòng này, là vẫn muốn làm dáng trước mặt ba tôi, hai là lòng tôi rất thích chỗ này.

      Sau khi tắm rửa xong, tôi thấy Phạm Đông Ly làm việc máy vi tính, dựa vào ghế salon đọc sách. Tôi tới bên cạnh ấy, ấy để sách xuống, cười vỗ vỗ đầu tôi.

      "Sao em sấy tóc."

      "Bây giờ em chưa muốn ngủ, để vậy cho nó khô." Tôi híp mắt nhìn ấy vuốt tóc tôi.

      "Ngày mai có nhiều khóa ?"

      Tôi suy nghĩ, "Buổi sáng có tiết hết, còn buổi chiều rảnh."

      Thấy tôi cúi đầu nhìn vào cuốn sách ấy đọc, liền kéo tôi vào ngực mình.

      ấy nhìn tôi lật trang, chau mày , "Để đọc cho em nghe."

      Tôi gật đầu, tìm vị trí thoải mái nhất trong lồng ngực ấy, tựa đầu vào cổ ấy.

      "Howm - dollovetheeLet - mecount - the - ways. llovethee - tothedepthand - breadthand - height.

      Tôi nhắm mắt lại, mười bốn dòng thơ của Browning phu nhân.

      Em như thế nào? Để em đếm . Lòng em vô cùng sâu sắc, rộng lớn, cao cả---như tồn tại của Thượng Đế và Thần Ân mà em tìm kiếm.

      Em đến độ, như ánh nắng và ngọn nến mỗi ngày phải bổ khuyết cho nhau. Em mù quáng, như những người đàn ông đấu tranh vì chính nghĩa; em chân thành, giống như bản thân cúi đầu trước những lời ca ngợi.

      Em như tín ngưỡng từ của bản thân; em với tấm lòng nhiệt tình, như những ngày thường trải qua nỗi chua cay.

      Em , như bù đắp lại ái mộ của em dành cho Thánh giả. Em như hơi thở của bản thân, nụ cười và nước mắt --- nếu như Thượng Đế ban cho em cái chết, khi chết em vẫn muốn ......

      Quyển này là thơ của Browning phu nhân, là quyển sách lần trước mà tôi mua ở nhà sách.

      Khẩu ngữ của Phạm Đông Ly giống với khẩu ngữ của người bản xứ, giọng rất thấp, giống như những lời thủ thỉ bên tai.

      Khi ấy còn chưa đọc xong, tôi liền đến gần hôn ấy. ấy chỉ ngẩn người chút, nhưng lấy lại tinh thần rất nhanh.

      ấy vứt sách qua bên, sau đó tay nâng mông tôi, tay còn lại nâng cổ tôi lên.

      "Ừ......." Tôi nhíu mày, ngồi như vậy rất khó chịu, ngẩng cổ rất mệt.

      Phạm Đông Ly khẽ cười, vỗ mông tôi, để hai chân tôi dạng ra đùi ấy.

      Dưới ánh đèn, quần áo ấy bị gió đêm thổi nên hơi xốc xếch, cổ áo mở ra, sau khi hôn môi ấy hồng hồng, rất hấp dẫn.

      Tôi ngăn cánh tay ấy lần mò vào trong áo bra,"Cửa sổ còn chưa đóng."

      " biết.'' ấy ngừng lại, hôn tôi cái rồi mới đứng dậy.

      Tôi nhìn ấy đóng cửa sổ, suy nghĩ chút, sau đó cởi hết quần áo ra, chui vào chăn.

      Sau lúc ồn ào, cơ thể ấm áp đến gần tôi, Phạm Đông Ly để tôi nằm người ấy, bàn tay di chuyển xuống sống lưng, vuốt ve mông tôi, cắn tai tôi, " biết nghe lời."

      Mặt tôi nóng lên, hai tay chống lên ngực ấy, tóc hơi ướt, tán hai bả vai.

      Gần đây Phạm Đông Ly rất thích gặm tai tôi, chơi trò đếm số. Lần đầu tiên ta đề nghị tôi hiểu. Cuối cùng ấy nỗ lực thực hiên, kiên nhẫn dạy dỗ, làm hết trách nhiệm của người thầy.

      "Hôm nay là ngày 26 tháng 5, vậy 2, 5, 6, nhớ.

      Nước quệt vào mặt ấy, ướt hơn cả lúc đầu. ấy vén tóc tôi lên, nhìn vào mắt tôi.

      Tôi để hai chân mình vòng qua hông ấy, gì, sau khi hôn môi tôi, ấy lần nữa di chuyển trong cơ thể tôi.

      Đến cuối cùng biết đếm tới số bao nhiêu, ấy ngày càng tiến vào sâu hơn.

      ấy lên đỉnh làm cho tôi ra tiếng, chỉ biết ôm cổ ấy chặt, thở dốc mạnh.

      Ngủ trong xe của Phạm Đông Ly chút, xe tới lớp.

      ấy vỗ đầu tôi, "Đến rồi."

      Hôm nay ấy có tiết, sáng nay phải là chuông báo thức điện thoại đánh thức tôi, mà là ấy.

      Tầng hầm dưới đất có rất nhiều học sinh, phần lớn là người xe đạp.

      Tôi chuẩn bị mở cửa xe bị ấy kéo lại, ấy mỉm cười nhìn tôi. Tôi bất đắc dĩ phải ôm cổ ấy, hôn vào mặt ấy.

      "Tan học gọi cho ."

      "Được." Tôi cười cười, xuống xe.

      Bốn tiết buổi sáng đều là những tiết có liên quan tới tài vụ và kế toán, mặc dù đối với tôi bây giờ, cũng khó, nhưng cũng có số vấn đề cần quan tâm.

      Tôi để bút xuống, day day trán. Tóc còn để xõa, tối hôm qua hồ đồ như vậy, ướt hết cả tóc, buổi sáng tôi phải vội vã gội đầu.

      Ngồi kế tôi là người ban tự học, tiết này cũng là tiết Human Resourse, Đại Nhất ngủ chung phòng với bốn bạn nữ, ngoại trừ Giang Tá và Chương Tiểu Hữu, người khác bây giờ phân ban, còn liên lạc với chúng tôi nữa.

      "Trần Cẩn, bây giờ bạn ở đâu đây?"

      Tôi chau mày, tôi với người bên cạnh này bình thường cũng quen biết gì, tôi cười cười, "Bây giờ mình ra ngoài ở."

      ta tỏ vẻ hiểu ra, sau đó tìm đề tài để chuyện với tôi.

      Chỉ là tôi hơi nhạy cảm, cảm
      [​IMG]
      ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23:

      Phạm Đông Ly muốn thuê người, ~*******************~ nhưng ra tôi vẫn cảm thấy rườm rà, mặc dù nó tiết kiệm đấy, nhưng thuê người lắp đặt thiết bị cho căn nhà mới mua, mà bọn họ chưa có kinh nghiệm về lắp đặt gì cả, biết chuyện gì, nên thể mặc cả, mọi thứ phải nghe theo lời công nhân. Nếu xảy ra tình huống ăn bớt vật tư, chắc chắn tôi cũng biết được.

      Căn nhà nhất định làm tốn ít tiền tiết kiệm của Phạm Đông Ly, tôi biết dù ấy giàu có, nhưng nhìn cách ăn mặc hằng ngày của ấy, ra xã hội cũng phải là kẻ có tiền, chẳng qua tôi vẫn muốn cái gì tiết kiệm được tiết kiệm.

      Phạm Đông Ly thấy dáng vẻ suy tư của tôi mấy ngày nay, vậy còn tìm ấy hỏi về chuyện sửa sang. Sau khi biết được suy nghĩ của tôi, ấy liền cười to.

      ấy ôm tôi vào lòng, chậm rãi với tôi: cũng phải là mắc, chúng ta cũng đâu có thời gian mua đèn, ống nước, dây điện, hay xi măng,....

      Chuyện lắp đặt thiết bị chúng tôi đều giao cho người được bạn của Phạm Đông Ly giới thiệu, lúc trước ta vẽ bản vẽ lắp đặt, sau lại nhận được giới thiệu của đám bạn Phạm Đông Ly.

      Lần lắp đặt thiết bị này chính là giao cho ta làm, bằng kinh nghiệm trang trí nội thất nhiều năm của ta, kèm theo thợ sửa ống nước, thợ gạch, công nhân sơn sửa ban công, nên chắc chắn biết nên mua cái gì, mua ở đâu.

      Chúng tôi cũng cần lo lắng mình bị hố, đều là bạn bè, sau khi xong việc chỉ cần họ liệt kê cái hóa đơn là được.

      "Còn có chuyện gì làm em nặng lòng hay , bà quản gia của , đều lòng báo cáo." ấy trêu ghẹo .

      Tôi thấy hơi có lỗi, Phạm Đông Ly làm việc luôn có chuẩn bị, tôi lo lắng thái quá rồi.

      "Chờ hết tuần này, dẫn em chọn gạch men nha?" Phạm Đông Ly vỗ đầu tôi.

      Tôi gật đầu, tháng sáu có chuyện gì làm, cũng khá rảnh, nghĩ đến nhà mình được lắp ráp cẩn thận, trong lòng tôi rất vui mừng.

      Lời đồn ngày càng ít , hình như là thấy người trong cuộc quan tâm tới.

      Sau này, chuyện này chuyển thành chuyện: ấy rốt cuộc là ? Hay là ấy làm ?

      Cơm nguội nấu hồi chiều gần thiu, nhưng có người nào nấu lại, truyền mùi tới trước cửa.

      Hình như Giang Tá còn rất có tinh thần trinh thám, suy nghĩ cẩn thận đúng là có manh mối.

      Phần lớn học sinh của Phạm Đông Ly đều biết được quan hệ của tôi và ấy, chỉ là còn phần chưa biết.

      Cái gọi là tình bạn vượt cấp, chắc phải là cố ý, những người rãnh rỗi có chuyện gì làm, đặc biệt là nữ sinh, khi ngồi chung với nhau, thường đủ thứ chuyện, bạn, tôi, ta, chuyện có thể được đều tám hết.

      Quan hệ giữa tôi và Phạm Đông Ly, chầm chậm truyền tới lớp tôi, người nghe được cũng chỉ biết sơ sơ, phần trong mớ tin tức đó thôi.

      Cũng biết thêm bớt thế nào, mà cuối cùng biến thành điều cấm kị nhất ở Trung Quốc này.

      Cụ thể là người nào đổi trắng thay đen, bây giờ thể ràng rồi, chỉ là cuối cùng cũng xác định được đại khái là do đâu truyền tới.

      Mấy người Giang Tá, đều là người dứt khoát, nghĩ chắc chắn là mấy tên mà các ấy gọi là mấy xiên côn trùng, nhất định là tên thanh niên xấu hổ lúc trước, cầm đầu bang tiện nam.

      Chỉ là bọn họ cũng phải là Thu Lưu, cũng phải là bạn bè thân quen của tôi, hơn nữa chuyện này cũng ảnh hưởng gì tới tôi.

      Hơn nữa bị chó cắn cái, chẳng lẽ bạn phải cắn lại con chó sao?

      Chủ nhật, tôi theo Phạm Đông Ly chọn gạch men, sứ, từ tường gạch đến nền gạch.

      Tôi suy nghĩ lâu mới quyết định, tường dùng gạch men, còn sàn
      [​IMG]
      ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      hương 24:

      Nghỉ hè về nhà, ~*******************~ thân phận chính thức của tôi trở thành vị hôn thê của Phạm Đông Ly. ra chúng tôi trước với nhau rồi: quyết định trước, tục lệ hôn lễ của người Mãn rất phiền phức và hơi kì quái.

      Cũng làm gì nhiều, chỉ mời người lớn hai nhà ăn chung bữa cơm, sau đó đặt sinh lễ, những thứ sính lễ này cũng là cho chúng tôi dùng thôi. Mẹ tôi cũng đòi hỏi nhiều, chỉ số thứ. Sau khi bà biết Phạm Đông Ly mua nhà và sữa chữa, càng hài lòng với ấy hơn.

      Hai tháng hè này, bà đều qua nhà họ Phạm chơi, thỉnh thoảng còn trông coi nhà mới giúp chúng tôi, cầu số thứ với Đổng. Giống như cửa nhà phải ng mu đỏ, vì phong tục của Trung Quốc là 'khai môn hồng', còn cửa phòng dùng màu đen.

      Nhìn công nhân sơn sửa trước mặt mình, bà còn có thể kiểm tra xem trần nhà có phải góc 90 độ , cầm cây thước ước lượng mặt tường có phẳng hay , hay chỗ lồi chỗ lõm.

      Ngày càng thấy bà cười nhiều hơn, tâm trạng cũng bình thản hơn trước. Bà còn biết kéo tôi dạo phố mua quần áo, thậm chí còn muốn uốn tóc, ngày càng trẻ ra.

      Người lớn của nhà họ Phạm vẫn đối xử với tôi rất tốt, chỉ là khi đính hôn, tôi trở thành con dâu của nhà họ Phạm, nên họ đối đãi với tôi như người trong nhà, hơi khác hơn trước kia chút thôi.

      Nhà mới lắp đặt thiết bị, chờ sơn tường, lắp đường dây điện xong, để nhà ở thoáng mát hơn, chúng tôi chuẩn bị chuyển về đây sống.

      Trước khi kết thúc học kì tôi trả căn phòng ở thành phố.Bây giờ đối với chuyện tôi sống chung với Phạm Đông Ly, ba mẹ tôi còn ý kiến gì nữa.

      Nhưng mẹ vẫn nhắc nhở tôi: bây giờ còn học, phải chú ý chút.

      ra mẹ tôi cũng cần lo lắng, vì ở phương diện này Phạm Đông Ly luôn tuân thủ các biện pháp an toàn.

      Sách kế toán sơ cấp tôi xem kĩ rồi, tháng mười đăng kí, sau đó tháng năm năm sau bắt đầu thi, còn dư thời gian cho tôi củng cố kiến thức.

      Trình độ đánh đàn cổ của tôi lên cấp 8, giáo lén với tôi, tôi cần đến câu lạc bộ học nữa.

      Lúc rãnh rồi có thể tới tìm ấy, ấy cho tôi mượn đàn, có thể tiết kiệm phần chi phí rất lớn.

      Mặc dù đàn cổ có tác dụng tĩnh tâm, nhưng tôi thỉnh thoảng tôi cũng tìm nghe các ca khúc cổ điển được thích, nhờ giáo viên giúp tôi đánh, sau đó tự mình đàn lại, Phạm Đông Ly cũng rất thích nghe.

      Chức ấy cao lên, nhưng giáo trình lại được giảm bớt, buổi chiều cũng cần dạy nữa, chỉ thỉnh thoảng dạy lớp.

      Có lúc tôi tan học sớm, ấy vẫn còn giảng bài, tôi lén từ cửa sau vào lớp, im lặng ngồi ở cuối lớp.

      ấy dạy tiếng nước ngoài, hình thức chỉ chênh lệch nước ngoài, trong tiết hầu như ai cũng từng bị gọi, hoặc mấy đối thoại với nhau, hoặc về chủ đề nào đó, nội dung rất gần với bài thi.

      phần học sinh của ấy cũng biết tôi nên lúc tan học, tôi đứng chờ Phạm Đông Ly ở cửa, dù bọn họ tấp nập ra ngoài, cũng
      [​IMG]
      ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      ChrisPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :