Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 10
      Editor: lovesu
      Mới vừa ra khỏi phòng liền nghe thấy cách vách truyền đến thanh ừ ừ a a, Tô Ngưng Mi quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng bên cạnh khép chặt, bĩu môi, bây giờ là tận thế, mà bọn họ vẫn còn có tinh lực làm chuyện này.

      xuống lầu, đèn trong phòng khách sáng trưng, Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh ngồi song song ở sofa cười cười, Vu Hạo Tĩnh nghiêng đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn Trình Dung, Trình Dung rũ đầu xuống, bên tóc đen vén ở sau tai, lộ ra cái cằm trắng nõn tinh xảo, má mang theo màu hồng nhàn nhạt đỏ ửng, Vu Hạo Tĩnh trong lòng rung động, thấp giọng :“Dung Nhi, em đẹp......”


      Vu......” Trình Dung đầu cúi càng thấp, khuôn mặt càng đỏ.

      Tô Ngưng Mi nhìn nghiền, còn muốn tiếp tục nhìn, chân cẩn thận đụng phải cầu thang, phát ra thanh . Hai người lập tức quay đầu lại, Tô Ngưng Mi nhếch khóe miệng cười cười,“Hai người cứ tiếp tục, em đói bụng, muốn phòng bếp làm chút đồ ăn .”

      nghĩ tới hai người phát triển nhanh như vậy, hai người quen biết chỉ mới có hai ngày, giờ tình chàng ý thiếp, chậc chậc...... Tô Ngưng Mi nghĩ, nhìn chớp mắt vào phòng bếp. ở trong gian mặc dù có ít đồ ăn, nhưng đặt ở đó là muốn dự trữ cho sau này, đương nhiên là muốn tiêu hao đồ ăn bên ngoài.

      Chiên hai quả trứng, lại nấu thêm ít cơm, Tô Ngưng Mi liền ôm tô ra phòng khách ngồi ăn. Trong phòng khách hai người kia khôi phục lại dáng vẻ bình thường, tán gẫu về việc dị năng. Thấy Tô Ngưng Mi, Trình Dung lo lắng hỏi: “Tiểu Mi, hai ngày nay em ở trong phòng làm cái gì vậy? kêu em cũng lên tiếng trả lời, làm chị sợ muốn chết.”

      Tô Ngưng Mi miệng cắn nửa trứng chiên, đầu cũng nâng lên, miệng vừa ăn vừa ràng: “Hai ngày nay mệt quá, nên ngủ chút ngờ nằm xuống liền ngủ mạch hai ngày hai đêm.”

      Xem Tô Ngưng Mi toàn thân sạch , trong lòng Trình Dung có chút bất mãn, trước khi tận thế ta hỏi mượn tiền để mua đồ dự trữ, đồng ý. vất vả hỏi Trần Đức Thanh muốn ông ta đưa ta mấy vạn, toàn bộ đều mua thức ăn nước uống, nước tinh khiết cũng chỉ có mười thùng mà thôi, nước sớm bị cắt, người lại có thể sạch như vậy, hiển nhiên là tắm qua. Dùng nước tinh khiết để tắm rửa tiêu hao, Trình Dung mắt lộ ra bất mãn, nhìn Tô Ngưng Mi ăn lấy ăn để, Trình Dung há miệng thở dốc, rốt cục vẫn gì.

      Ăn cơm xong, nước trong phòng bếp sớm bị cắt, Tô Ngưng Mi cũng điên lấy nước tinh khiết rửa chén, chỉ dùng khăn lau sạch chén.

      chuẩn bị trở về phòng tiếp tục tu luyện, Trình Dung lại gọi ,“Tiểu Mi, em ngày mai có muốn cùng chị và Vu tiếp tục thanh lý các tầng lầu tìm nguyên vật liệu ?” Hai ngày nay hai người luôn luôn đến các tầng lầu thanh lý zombie, cũng lấy được ít đồ ăn.

      Tô Ngưng Mi lắc đầu,“Mấy ngày nay em ......” nghĩ muốn mau chóng tu luyện đến Trúc Cơ.

      Trình Dung gật đầu, tiếp tục chuyện.

      Tô Ngưng Mi trở về phòng, chuẩn bị tiến vào trong gian tiếp tục tu luyện, di động bỗng nhiên vang lên, lấy ra nhìn thấy đây là dãy số xa lạ, ấn phím nghe,“Alô......” Phía bên kia lại nghe thấy ai lên tiếng. Tô Ngưng Mi lại alô vài tiếng, đầu bên kia vẫn có người trả lời, muốn cúp điện thoại, bên trong lại vang lên giọng già cỗi mang theo chút thương tâm,“Tiểu Mi, ông ngoại đây.”

      Tô Ngưng Mi ngẩn ra, hiển nhiên nghĩ tới người Tô gia gọi điện thoại cho mình. Mẹ Tô từ khi gả cho Trần Đức Thanh, Tô lão gia tức giận đến muốn chết, cuối cùng quyết định đoạn tuyệt quan hệ cha con với mẹ Tô, về sau còn có nửa phần quan hệ nào. Bất quá kế thừa trí nhớ của Tô Ngưng Mi, theo trí nhớ của Tô Ngưng Mi biết được, từ lúc cho đến khi Tô Ngưng Mi trưởng thành từng có ông lão và bà lão thường xuyên quan tâm . Tô Ngưng Mi đoán, hai người kia chỉ sợ là ông ngoại Tô và bà ngoại Tô.

      Nghĩ đến đây, trái tim của Tô Ngưng Mi liền mềm nhũng, giọng mang theo vài phần nhàng cùng kinh hỉ,“Ông ngoại, ông và bà ngoại có khỏe ?”

      “Ừ, tất cả đều tốt, con vẫn ở tại nhà mà mẹ con mua sao?” Ông ngoại Tô đối với cháu ngoại kỳ rất để ý, từ liền cho người theo để chú ý quan tâm cháu ngoại , Tô lão gia tính tình quật cường, ra ông có dự định nhận thức Tô Ngưng Mi, nghĩ tới tận thế đột nhiên đến, làm cho Tô lão gia trở tay kịp, bà ngoại Tô vài lần khuyên nhủ, Tô lão gia lúc này mới gọi điện cho Tô Ngưng Mi.

      “Ông ngoại, con vẫn ở nơi cũ, ông ngoại, mẹ con qua đời, bốn năm trước mẹ con còn nữa.” Tô Ngưng Mi nức nở , nghĩ đến mẹ Tô qua đời, trái tim của Tô Ngưng Mi liền đau.

      Bên kia lâu có tiếng , qua hồi lâu mới nghe được tiếng Tô lão gia thở dài,“Ông biết, Tiểu Mi, bây giờ ở nơi đó con sống có tốt ?”

      Tô Ngưng Mi :“Ông ngoại ông yên tâm, trước khi tận thế đến con có mua nhiều đồ ăn nước uống, cũng đủ để con sống được trong đoạn thời gian, ông ngoại, các người bên kia có khỏe ? Có ăn uống đầy đủ ?”

      “Đều có, con yên tâm . Tiểu Mi, con ở bên đó cố kiên trì đoạn thời gian, ông cho cậu và họ của con qua đó đón con......” , điện thoại đột nhiên im lặng. Tô Ngưng Mi nhìn thoáng qua di động, phát có tín hiệu, sợ là các thiết bị truyền thông đều bị tê liệt .

      Tô Ngưng Mi nhíu mày, vừa rồi nghe ông ngoại hình như muốn cậu và họ của qua đón . nhớ trong nguyên tác là việc này chưa xảy ra bao giờ, Tô Ngưng Mi và Tô gia đoàn tụ là ba năm sau trong căn cứ, khi đó Tô gia bị những người ủng hộ Trình Dung chèn ép thê thảm, cuối cùng kết cục của Tô gia cũng tốt, tất cả đều chết.

      Nhớ tới đây Tô Ngưng Mi có chút đau lòng, che ngực, hơi thở cũng bắt đầu hỗn loạn, thầm tiếng tốt, tu chân kiêng kị nhất chính là cảm xúc dao động, bằng rất dễ dàng biến thành tâm ma. Cuống quít, Tô Ngưng Mi nghiêng mình vào gian, ngồi xếp bằng xuống, chế trụ dòng linh khí di chuyển nhanh trong cơ thể, ổn định lại tâm tình, đem linh khí chậm rãi dẫn vào huyệt đan điền. Cứ tiếp tục như thế hồi lâu linh khí trong cơ thể mới xem như được ổn định, Tô Ngưng Mi lại tiếp tục vận hành đại chu thiên, làm cho linh khí gột rửa kỳ kinh bát mạch.

      Lại ở trong gian tu luyện hai ngày, đói bụng liền ăn chút bánh mì và bánh bích quy. Cuối cùng vẫn là lo lắng mấy người Trình Dung hoài nghi lúc này mới ra ngoài cầm đống thức ăn nước uống vào trong phòng, cho mọi người biết mấy ngày nay ra khỏi phòng, cần quấy rầy .

      Trần Đức Thanh nhìn thấy dáng vẻ của Tô Ngưng Mi, tức giận ,“Tốt tốt, con ở trong phòng làm cái gì? Ngày mai liền cùng bọn A Dung ra ngoài thu thập nguyên vật liệu, bằng những thứ đồ ăn này sớm hay muộn bị con ăn sạch hết.”

      Tô Ngưng Mi liếc cái,“Ba, chẳng lẽ những đồ ăn này ba đụng chạm đến à?”

      Trần Đức Thanh tức giận đỏ mặt tía tai,“Ba mày phải dị năng giả, tao nếu có sớm ra ngoài thu thập nguyên vật liệu! Mày đứa này sao lại chuyện như thế, tao là ba mày, có ai như mày cùng ba tranh luận như vậy ?”

      Tô Ngưng Mi mặc kệ ông ta, người này sớm hay muộn đều gặp báo ứng, cần ra tay. Ôm đồ ăn trở về phòng, Tô Ngưng Mi đem cửa khóa lại liền bắt đầu điên cuồng tu luyện. có biện pháp, ai bảo phải nữ chính, có hào quang của nữ chính, tốc độ tu luyện đương nhiên lợi hại bằng nữ chính, nhớ được nữ chính trong nguyên tác chính vì là trong gian linh khí dư thừa chỉ cần ba ngày liền đạt tới Trúc Cơ, tốc độ khủng bố tới cỡ a.

      Trong phòng khách, Trần Đức Thanh nhìn thoáng qua sắc mặt có chút khó coi của Trình Dung, dịu dàng :“A Dung, Tiểu Mi gần nhất cũng biết bị làm sao, tính tình trở nên cổ quái, con đừng so đo với nó.”

      Trình Dung lạnh lùng nhìn ông ta cái, chuyện.

      Rúc vào trong lòng của Trần Đức Thanh Trình Văn Quân có chút vừa lòng, nhàng nhíu mày,“A Dung, ba con chuyện với con sao con lại trả lời? có lễ phép.”

      Trình Dung lúc này mới cúi mắt nhàng ừ tiếng, bên Vu Hạo Tĩnh nhìn ra tâm tình Trình Dung tốt, nhìn ta cười : “Dung Nhi, chúng ta lên ban công hít thở khí .”

      --------

      Trong gian Tô Ngưng Mi tu luyện đến quên mình, mỗi ngày lúc đói bụng làm chút thức ăn ngay tại trong gian, trong gian cái gì cũng có, máy phát điện bằng năng lượng mặt trời cũng sớm được lắp ráp, trong gian là thế giới thu , phía còn có mặt trời . Bởi vì ở trong đây có linh khí, đồ ăn thiêu, Tô Ngưng Mi lần đều làm đồ ăn cho nhiều ngày, lúc đói chỉ cần để trong lò vi ba hâm nóng chút là có thể ăn.

      Vừa mới bắt đầu mọi người còn lên gọi , Tô Ngưng Mi cũng trả lời lại hai tiếng, cũng chỉ là làm cho mọi người cần quấy rầy , sau đó liền người để ý đến nữa, tùy ý để ở trong phòng.

      Tô Ngưng Mi chỉ lo tu luyện, qua vài ngày sau lại ra ngoài, lấy chút thức ăn nước uống trở về phòng, cũng làm cho người ta nhìn thấy được sống rất tốt, nếu có việc gì cần phải gõ cửa phòng .

      Cứ như thế tháng trôi qua, tình huống bên ngoài Tô Ngưng Mi cũng ràng, cũng biết bọn Trình Dung như thế nào, bất quá mỗi lần ra ngoài đều có thể nhìn thấy Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh sống rất tốt, nửa điểm có chuyện xảy ra đều có, Tô Ngưng Mi vội vàng tu luyện, cũng mặc kệ hai người họ tình chàng ý thiếp.

      Tô Ngưng Mi lúc này đến luyện khí kỳ sau, đây là lúc đột phá lên Trúc Cơ quan trọng nhất, thể có nửa điểm phân tâm.

      Tô Ngưng Mi đối với việc như thế nào để đột phá tới Trúc Cơ cũng hiểu biết gì nhiều, chỉ có thể dựa theo quyển công pháp lần lượt vận hành linh khí, cứ như thế tuần trôi qua, vẫn là có tiến triển gì, khỏi có chút nóng nảy, quýnh lên linh khí trong cơ thể liền có chút khống chế được, Tô Ngưng Mi cuống quít ổn định lại tinh thần, thầm mắng mình, gấp gáp thể làm nên chuyện lớn, cần phải từng bước từ từ rồi đến.

      Nghĩ như vậy , trong lòng cũng bình tĩnh lại, suy nghĩ cái gì nữa, đầu óc mảnh trống , chính là dựa theo bản năng làm cho linh khí gột rửa kinh mạch, rồi đột nhiên, tựa hồ cảm thấy có cái gì đó giống với lúc bình thường, thân thể rất nhàng, từ từ nhắm hai mắt hình như cũng có thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh, ở trong hồ nước có những con cá con tôm bơi qua bơi lại, mặt đất là thảm cỏ xanh mượt...... Tất cả đều trở nên ràng như vậy.

      Tô Ngưng Mi mạnh mẽ mở hai mắt, sắc mặt lộ vẻ vui mừng, thành công, rốt cuộc cũng thành công đột phá tầng Luyện Khí, trải qua bốn mươi ngày, rốt cục cũng đạt tới Trúc Cơ.

      Đạt tới Trúc Cơ liền có thể có được thần thức, vừa rồi nhắm mắt lại vẫn có thể nhìn thấy cảnh vật chung quanh là do thần thức, chẳng qua thần thức của còn chưa có lớn, phạm vi bao trùm rất , bất quá chỉ là vài mét vuông mà thôi. Phải làm cho tu vi tăng lên, thần thức mới có khả năng cũng tăng theo.

      tại đạt tới Trúc Cơ, Tô Ngưng Mi mới coi như yên tâm được chút, sau Trúc Cơ có thể học tập các loại công pháp khác nhau, vậy có được bùa hộ mệnh càng lớn.

      Tô Ngưng Mi đứng lên, lúc này mới phát gian toàn bộ ra ở trước mặt , xem ở phía xa xa ngọn núi cao có tiên khí lượn lờ, dòng suối uốn lượn, ruộng cây thuốc mênh mông, mạch khoáng và linh tuyền có tiên khí lượn lờ, cùng với tòa nhà hùng vĩ, khỏi nhoẻn miệng cười, rốt cục, rốt cục có tiền vốn để tự bảo vệ mình.

      Lúc này gian có thể được coi là thế giới được thu .

      cũng vội vã nghiên cứu những thứ ở phía xa xa kia, đầu tiên là ở bên cạnh hồ nước tắm rửa cái, thay đổi quần áo. tại mười ngày ra ngoài, nên bây giờ phải ra ngoài chút, miễn cho mọi người đều cho rằng chết ở trong phòng.

      Nghiêng mình vào trong phòng, thế nhưng lại nghe thấy bên ngoài phòng khách truyền đến vài thanh xa lạ. Bởi vì đạt tới Trúc Cơ, thính lực, thị lực của cơ thể đều được tăng cường lên.

      Mở cửa, Tô Ngưng Mi đứng ở cầu thang nhìn xuống phía dưới lầu, phát có vài người rải rác ngồi trong phòng khách, có nam có nữ, người đều có chút bẩn, mang theo mùi máu tươi. Người ngồi ở trong phòng khách cũng nghe được tiếng động ở lầu, đều quay đầu lại nhìn về phía Tô Ngưng Mi.
      Last edited: 2/5/15
      1012, phuongvutyty, Trâu9 others thích bài này.

    2. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      tiep tuc di nang
      thank nang nhieu
      co gang edit nha!
      Trâulovesu thích bài này.

    3. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 11
      Editor: lovesu
      Trình Dung cũng theo mọi người ngẩng đầu nhìn qua, khắc khi thấy Tô Ngưng Mi, hô hấp khỏi dừng lại. Chỉ thấy Tô Ngưng Mi đứng ở cầu thang mái tóc đen huyền, khuôn mặt trắng nõn, hai má có nhàn nhạt hồng nhuận, người là chiếc áo lông màu đen, phía dưới là chiếc quần jeans màu xám, dáng vẻ thế nhưng so với tháng trước nhìn còn muốn khỏe mạnh xinh đẹp hơn, Trình Dung sắc mặt có chút biến đổi, trong lòng cũng có chút bất bình, ta liều chết liều sống ở ngoài thu thập nguyên vật liệu, còn lại ở nhà ăn ngon, bảo dưỡng đến xinh xắn đẹp đẽ, cho dù là ai trong lòng đều thoải mái.

      đợi Trình Dung mở miệng , có mái tóc xoăn màu đỏ ngồi bên cạnh quay đều về phía Trình Dung, hàm ý : “Chị Dung, đây chính là em của chị kêu Tô Ngưng Mi sao? Làm như chính mình là đại tiểu thư hào môn trước kia bằng? Tận thế đến, mọi người cần phải chiều theo ý ta, ràng thân có sức mạnh nhưng lại chịu ra ngoài thu thập nguyên vật liệu, mỗi ngày ở nhà hết ăn lại nằm!”

      Trình Dung vội vàng kéo có mái tóc màu đỏ,“Tiểu Tĩnh, đừng nữa...... Em của chị được nuông chiều từ , sợ tại là chưa quen thôi......”

      Tô Ngưng Mi giận dữ mà cười, từng bước xuống cầu thang, đến sofa ngồi xuống, nhìn tóc đỏ hất cầm lên,“ là ai? chạy đến trong nhà tôi mà còn chỉ trích tôi? Đầu óc bị bệnh .”

      tóc đỏ nghe vậy, giận dữ, giương nanh múa vuốt hướng về phía Tô Ngưng Mi bổ nhào qua, bị Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh kéo lại. Trình Dung liếc mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái, xin lỗi: “Tiểu Mi, em cũng đừng nóng giận như vậy, những người này đều là hộ gia đình ở trong tòa nhà, trước đó vài ngày khi chị thanh lý các tầng lầu mà quen biết nhau, đều là thức tỉnh giả, này là Khang Tiểu Tĩnh, hệ thổ dị năng giả.” Lại chỉ về phía tóc ngắn bên cạnh Khang Tiểu Tĩnh,“Còn đây là Hàn Bảo, hệ thủy dị năng giả.” Lại chỉ về phía đối diện có hai người con trai trưởng thành giống nhau như đúc,“Còn đây là hai em song sinh, Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt, đều là hệ phong dị năng giả.”

      Cuối cùng còn lại người đàn ông trung niên, người đàn ông kia đợi Trình Dung giới thiệu, nhìn về phía Tô Ngưng Mi ,“ Tô, tôi gọi là Tôn Văn Ninh, cũng là năng lực biến dị giả giống , về sau mời chỉ giáo nhiều hơn.”

      Tô Ngưng Mi yên lặng gật đầu, mấy người này đều là nhân vật trong tác phẩm, vừa rồi đối với gây là Khang Tiểu Tĩnh - người ủng hộ Trình Dung đến ngu muội, trong tác phẩm Hàn Bảo hình như có quan hệ gì với Trình Dung, lúc sau cùng Trình Dung tách ra, còn cả của hai em song sinh-Tưởng Nhật hình như là thích Hàn Bảo, cuối cùng vì cứu Hàn Bảo mà bị đàn zombie bao vây tấn công mà chết, về phần người đàn ông trung niên này rất giống với Trần Đức Thanh đều đối với Trình Dung có suy nghĩ an phận, cuối cùng bị nam chính giết chết. Mấy người này đều có người thân, chỉ còn lại chính mình.

      Bọn họ giống như vừa mới thu thập nguyên vật liệu trở về, người dính đầy vết máu, mang theo mùi hương hôi thối, trong phòng khách rải rác bày ít đồ ăn.

      Khang Tiểu Tĩnh rốt cục bình tĩnh lại, hung hăn trừng mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái, quay đầu nhìn mọi người : “Thức ăn này là chúng ta từ bên ngoài cực khổ thu thập, tôi nghĩ đem chia đều cho vài người chúng ta, còn về cái người ngồi ăn bát vàng khiến cho ta tiếp tục đói bụng .”

      Trình Dung có chút khó xử, nhìn thoáng về phía Khang Tiểu Tĩnh,“Tiểu Tĩnh, đừng như vậy, Tiểu Mi mấy ngày nay là có chút thoải mái, về sau có thể cùng chúng ta thu thập nguyên vật liệu, Tiểu Mi, có đúng ?” Câu cuối cùng là ngẩng đầu hỏi Tô Ngưng Mi .

      Tô Ngưng Mi chính là ha ha cười lạnh hai tiếng, chuyện.

      Vu Hạo Tĩnh bỗng nhiên vỗ tay, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, lúc này mới đẩy gọng kính vàng mũi : “Tốt lắm, đừng cãi nhau nữa, trong khoảng thời gian này những nguyên vật liệu ở gần đây chúng ta thu thập hết, bây giờ chúng ta nên ra bên ngoài xa chút để thu thập nguyên vật liệu, rẽ ở bên phải tiểu khu, ở phía trước mấy trăm thước chính là siêu thị Gia Nhạc Phúc, vừa khéo mấy ngày hôm trước chúng ta có được chiếc xe vận tải, dùng để đựng nguyên vật liệu là thể nào tốt hơn. Khoảng thời gian này những đám zombie trong tiểu khu chúng ta có thể coi như thanh lý gần hết, chính là ở phía bên ngoài tiểu khu cũng biết là tình huống gì, ngày mai ai muốn cùng siêu thị thu thập nguyên vật liệu?”

      Mọi người đều muốn , Tô Ngưng Mi cũng giơ tay,“Ngày mai tôi cũng .” Chủ yếu là nhớ bên cạnh siêu thị có cửa hàng bán hạt giống, gian của hoàn toàn mở ra, có rất nhiều nơi có thể gieo trồng, về sau quan trọng nhất chính là đồ ăn, tại muốn dự trữ nhiều loại lương thực cũng có gì là tốt, huống chi còn muốn đem kho hàng của siêu thị Gia Nhạc Phúc bỏ vào trong gian, mấy thứ này đều là càng nhiều càng tốt.

      Siêu thị Gia Nhạc Phúc cách tiểu khu xa, thường xuyên dạo, đường rất quen thuộc, vị trí trong siêu thị cũng nắm , đợi đến khi tiến vào siêu thị nắm chắc có thể tránh những người này mà vào kho hàng thu thập.

      Nghe thấy Tô Ngưng Mi cũng muốn , Khang Tiểu Tĩnh khinh thường bĩu môi, “Thiên kim tiểu thư như cũng muốn ra ngoài giết zombie, đừng tưởng rằng thức tỉnh năng lực là lợi hại lắm, năng lực biến dị giả đều là cặn bã nếu so với dị năng giả......”

      Lời này vừa ra, người đàn ông trung niên Tôn Văn Ninh đều tức giận đến sắc mặt liền thay đổi. Tô Ngưng Mi nhìn Khang Tiểu Tĩnh liếc mắt cái, ngón tay mảnh khảnh sờ về phía mặt bàn thủy tinh nhân tạo, ngón tay cái cùng ngón trỏ nhàng nắm góc bàn, góc bàn lập tức ‘rắc’ tiếng gãy ra, Khang Tiểu Tĩnh ngay tức khắc sắc mặt liền thay đổi.

      Trình Dung cuống quít hoà giải,“Tốt lắm, Tiểu Tĩnh, đừng nữa, Tiểu Mi rất lợi hại, bây giờ mọi người đều là người nhà, đừng cãi nhau. tại cũng sớm, đem đồ ăn chia xong liền có thể nhanh chóng trở về nghỉ ngơi, sáng mai lại tập hợp ở đây.”

      Lúc chia đồ ăn Khang Tiểu Tĩnh như thế nào cũng chịu đem đồ ăn chia cho Tô Ngưng Mi, nhưng lại chia cho Trần Đức Thanh và Trình Văn Quân. Tô Ngưng Mi cũng để ý, ở trong gian đồ ăn rất nhiều, còn có thể ăn được các loại rau xào, cho nên đối những thứ như bánh bích quy mì ăn liền căn bản có hứng thú.

      Nhưng Hàn Bảo có diện mạo hoạt bát đáng lại đem mì ăn liền chia đưa cho Tô Ngưng Mi hai bao, tiếp theo lại đưa hai chai nước khoáng cho ,“Đây này, chị ăn , cần để ý tới lời của Tiểu Tĩnh.”

      Tô Ngưng Mi cười cười, tiếng cám ơn, nhận lấy mì ăn liền và nước khoáng.

      bao lâu, mọi người liền trở về nhà của mình. Khang Tiểu Tĩnh ở tại lầu 6, Tưởng Nhật và Tưởng Nguyệt ở tại lầu 8, Hàn Bảo ở tại lầu 18, bất quá Tưởng Nhật muốn đưa Hàn Bảo trở về mới yên tâm, Tôn Văn Ninh ở tại lầu 20.

      Bầu trời rất nhanh liền tối, nước và điện đều bị cắt, trong nhà cũng có ngọn nến nào, mọi người tùy tiện ăn vài thứ rồi trở về phòng.

      Tô Ngưng Mi trở về phòng, vào gian. Trước lúc tận thế có mua rất nhiều hạt giống, Tô Ngưng Mi tìm chút hạt giống bắp lấy ra, bắp là lương thực phụ, tỉ lệ trưởng thành rất cao, dự định trồng thử xem. Ở phía sau nhà gỗ lại làm mảnh ruộng, đem hạt giống bắp gieo xuống mặt đất, sau đó lại rải lên lớp đất mỏng. Đối với việc nhà nông tuy rằng biết nhiều, nhưng đại khái cũng biết nên làm như thế nào.

      Mới vừa rồi khom người, Tô Ngưng Mi liền cảm thấy mệt mỏi, nhìn mảnh ruộng ở dưới chân, Tô Ngưng Mi bỗng nhiên nghĩ ra ý tưởng, gian này phải cùng ý niệm của bản thân tương thông sao, biết có thể hay chỉ cần suy nghĩ cái liền ra mảnh ruộng khác. Ôm thái độ muốn thử lần, Tô Ngưng Mi phát thế nhưng lại thành công, cách đó xa liền xuất mảnh ruộng khác, lại dùng ý niệm đem hạt giống bắp toàn bộ gieo xuống, Tô Ngưng Mi liền phát linh khí trong cơ thể còn nhiều lắm, lại ngồi xuống bắt đầu tu luyện, sau khi vận hành đại chu thiên, Tô Ngưng Mi liền cảm thấy linh khí trong cơ thể càng thêm dư thừa, hình như so với lúc trước tu luyện cũng thoải mái hơn rất nhiều.

      Tô Ngưng Mi kinh ngạc, nghĩ tới làm như vậy lại có thể gia tăng tốc độ tu luyện, là quá may mắn, về sau liền có thể bên gieo trồng lương thực bên tu luyện.

      Nhìn thời gian còn sớm, Tô Ngưng Mi ra ngoài gian dự định trước toilet sau lại nghỉ ngơi, ngày mai mới có tinh thần thu thập nguyên vật liệu. suy nghĩ, Tô Ngưng Mi lại nghe thấy bên tai truyền đến thanh tinh tế, hình như là ở trong phòng bên cạnh truyền đến.

      Phòng bên cạnh là của Trình Dung, Tô Ngưng Mi suy nghĩ, đem thần thức phóng ra, trong phòng có người, Tô Ngưng Mi lại đem thần thức hướng về phía ban công trong phòng, liền nhìn thấy cảnh làm cho người ta phun máu mũi.

      Ở ban công là cái cửa sổ bằng thủy tinh dày sát đất, Vu Hạo Tĩnh ở phía sau ôm lấy cơ thể của Trình Dung, đem Trình Dung áp mặt kính của cửa sổ, ngực của Trình Dung đều bị cửa kính làm cho thay đổi hình dạng.

      Trong phòng Tô Ngưng Mi xem đến trợn mắt há hốc mồm, thẳng cho đến khi linh khí trong cơ thể còn bao nhiêu, lúc này mới thu hồi thần thức. biết nếu phải bởi vì đạt tới Trúc Cơ, chỉ sợ có thể nghe chứ nhìn được cảnh thịt ở phòng bên cạnh. nghĩ tới hai người này lại phát triển nhanh chóng như vậy, bất quá hơn tháng cùng bọn họ ở chung, hai người đều tiến lên cảnh thịt có khẩu vị nặng như thế này. Bất quá nữ chính đúng là mệnh tốt, chỉ cần là người đàn ông của ta liền chỉ có dáng người đẹp, thân thể cường tráng, làm việc đó cũng là số , tùy tiện làm đến hai tiếng cũng có gì lạ.

      Ý còn chưa toilet, sau đó Tô Ngưng Mi liền trở về gian. tại đều là ở trong gian ngủ, vì trong gian có linh khí, đối với thân thể là tốt vô cùng.

      giấc ngủ đến hừng đông, Tô Ngưng Mi lúc này mới trở về phòng.

      tại là mùa thu, khí lạnh làm cho người ta có chút chịu nổi, Tô Ngưng Mi biết tận thế đến, có hai mùa biến đổi đặc biệt nghiêm trọng, mùa hạ nóng đến dọa người, mùa đông có thể đem người đông chết.

      Bên trong mặt chiếc áo lót lông dê dày, bên ngoài lại mặc thêm chiếc áo lông khác, phía dưới cũng mặc y chang như vậy, Tô Ngưng Mi mới hài lòng ra phòng.

      Trình Dung, Trần Đức Thanh, Trình Văn Quân dùng bữa, bất quá chỉ là ít bánh mì và mì ăn liền cùng với số đồ ăn linh tinh. Tô Ngưng Mi ăn cái bánh mì lại uống chút nước, liền im lặng ngồi ở sofa chờ những người khác đến.

      Những người khác còn chưa đến, lại nghe thấy ngoài cửa sổ bỗng nhiên truyền đến thanh tràn đầy tinh lực,“Trần Đức Thanh, tao là ba của mày đây, mau xuống dưới đón tao, NND* , ai đem cửa khóa hết lại......”

      NND: Bà nội mày

      Last edited: 2/5/15
      1012, kabi_ng0k, phuongvutyty9 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      may dai gia cuc pham lai keo nhau den roi.........co chuyen hay a nha
      1012 thích bài này.

    5. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 12
      Editor: lovesu
      Sắc mặt mọi người trong nhà đều trở nên khó coi, đặc biệt là vẻ mặt của Trần Đức Thanh càng khó coi hơn, Tô Ngưng Mi khẽ hừ tiếng, đối với đám người bên nội, thế nào thích bọn họ được, trước kia bởi vì mẹ Tô còn sống, toàn bộ người nhà nội mỗi lần thấy đều hết sức ân cần, chẳng qua Tô Ngưng Mi biết bọn họ thường xuyên xấu ở phía sau lưng với Trần Đức Thanh, đề tài trọng điểm đều là tiền tiền tiền!

      Mọi người đều đứng dậy về phía bên ngoài cửa sổ nhìn, cửa sổ phòng khách đối diện với cửa lớn, có thể thấy ràng ở phía dưới có chiếc xe cộng cộng dừng ở trước nhà, nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh liền thấy đám người đứng ở đó. Tô Ngưng Mi nhớ được dượng út Nghiêm Giang Sơn chính là tài xế lái xe công cộng.

      Tiểu khu được thanh lý, chỉ còn có vài zombie lãng vãng, nghe thấy giọng của ba Trần Đức Thanh- Trần Đại Hoa, tất cả đều khàn giọng gào thét bổ nhào vây quanh chiếc xe công cộng. Từ trong chiếc xe lập tức bay ra số quả cầu lửa tiêu diệt hết số con zombie nhào tới.

      Giọng của Trần Đại Hoa truyền đến lỗ tai của mọi người lầu nghe ràng,“Trần Đức Thanh, mày cái thằng nhóc mau xuống dưới mở cửa cho tao, mày cái đứa con bất hiếu này! Đồ chó chết, đồ......”

      đợi ông ta tiếp tục mắng, Trần Đức Thanh nghiến răng nghiến lợi la lên: “Đừng mắng nữa, ba, con ngay bây giờ xuống mở cửa!” Dứt lời, lật đật chạy xuống lầu mở cửa, lát sau bên ngoài cửa liền vang lên giọng đầy tinh lực của Trần Đại Hoa, “Mẹ mày, sớm cho mày phải đón mọi người, mày lại , làm hại chúng tao liều chết liều sống chạy tới đây, trong nhà có đồ ăn ? Mau lấy ra tao sắp đói chết rồi!”

      theo sau, là đám người rộn ràng nhốn nháo, Tô Ngưng Mi nhìn lướt qua, tám người, đúng là người cũng thiếu. vào đầu tiên là Trần Đại Hoa cùng với mẹ của Trần Đức Thanh- Lưu Phượng Lan, theo phía sau là hai đứa trẻ trai nhìn khoảng bảy tám tuổi, tiếp đến là chú Trần Đức Dương, dì Thích , chú Nghiêm Giang Sơn, út Trần Tiểu Liên. Còn hai đứa trẻ kia, bé trai gọi là Trần Tráng Tráng là con của Thích và Trần Đức Dương, bé là con của út và chú Nghiêm Họa Họa. Toàn bộ người nhà này từ xuống dưới đều rất bẩn, cho dù lúc này là mùa lạnh nhưng vẫn có thể nghe thấy mùi hôi thối bốc lên.

      Tô Ngưng Mi bức bối liếc mắt nhìn Trần Tráng Tráng cái, đứa bé trai này là đứa trẻ coi ai ra gì, rất biết chọc tức người khác, về phần đứa bé cũng phải là đứa trẻ ai cũng có thể trêu chọc được.

      Những người tự nhiên coi đây chính là nhà mình, bắt đầu ở xung quanh tìm thức ăn, đồ ăn ở phòng bếp và phòng khách sớm bị họ ăn sạch, bình thường những thứ đồ ăn được phân đều được đặt ở trong phòng riêng của mỗi người, vài người thế nhưng tự nhiên xông vào phòng của đám người Tô Ngưng Mi bắt đầu tìm thức ăn. Phòng của Tô Ngưng Mi cho tới bây giờ đều được khóa lại, hoàn toàn lo lắng gì, còn về phần những đồ ăn thức uống trong phòng của người khác đều bị đám người nhà nội lấy hết ra, đám người ở trong phòng khách ăn như hổ đói, chỉ có Nghiêm Giang Sơn ngượng ngùng đứng ở bên cạnh sofa, nuốt nước miếng nhìn Trần Đức Thanh xin lỗi,“ hai, thực xin lỗi, Tiểu Liên bọn họ rất đói bụng.”

      Mọi người đều là mấy ngày chưa ăn được gì, ra trong nhà còn có chút thức ăn, nhưng lại bị Trần Đại Hoa dấu , ông ta thế nhưng chỉ để mình mình ăn no, sau này mọi người đều chịu nổi nữa, lúc này mới lái xe đến nơi ở của Trần Đức Thanh. Đám người bọn họ, dựa vào hệ hỏa dị năng của Trần Đức Dương và năng lực biến dị của Nghiêm Giang Sơn mới coi như an toàn đến nơi.

      Mặt khác Trần Tráng Tráng là hệ thủy dị năng giả.

      Tô Ngưng Mi ngồi ở sofa nghẹn họng liếc mắt nhìn đám người ăn như chó điên, bộ dạng của đám người lớn còn có chút kiêm dè, trong khi đó hai đứa trẻ giống như người điên ăn lấy ăn để thức ăn ở trong tay mình, ngốn đầy cả miệng, ràng nhét thức ăn được nữa, còn muốn dùng sức tiếp tục.

      Nghiêm Họa Họa cướp lấy thanh socola, chuẩn bị bỏ vào trong miệng, Trần Tráng Tráng lại cướp lấy, hung tợn trừng mắt nhìn Nghiêm Họa Họa,“Đây là của tao, mày làm được cái gì, còn muốn ăn, cẩn thận mày ăn chết!”

      Nghiêm Họa Họa khuôn mặt nhắn bẩn thỉu đờ đẫn, đôi mắt tức giận trừng mắt nhìn Trần Tráng Tráng. Ngồi ở bên Trần Tiểu Liên đột nhiên nổi bão lên, cái tát đánh lên mặt của Trần Tráng Tráng, hung tợn mắng: “Cái đứa mất dạy này, em họ so với mày hơn, mày nhường em chết sao!”

      đợi cha mẹ của Trần Tráng Tráng là Trần Đức Dương và Thích phản ứng lại, Trần Tráng Tráng gào khóc bắn ra cái bóng nước đánh vào đầu của Trần Tiểu Liên, lại nhảy hướng về Trần Tiểu Liên, đối với út của mình vừa đánh vừa mắng, “ dựa vào cái gì đánh tôi, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì......”

      Xem này màn ầm ĩ trước mắt, sắc mặt của mấy người Tô Ngưng Mi biến đổi, Tô Ngưng Mi nhịn được xoa xoa thái dương.

      Trần Đức Thanh tức giận đến sắc mặt đều xanh mét,“Mấy người nháo nhào cái gì, còn mau dừng lại, ba, đây là cái gì!!”

      Trần Đại Hoa hét lớn tiếng,“Đều cho tao dừng lại, bây giờ tao đem thức ăn phân ra.....”

      Trình Văn Quân giọng ôn nhu vang lên,” Ba, những thứ này là do A Dung và Hạo Tĩnh liều chết thu thập, mọi người ăn còn chưa tính, còn lại ít nên để lại cho A Dung.”

      Trần Đại Hoa tức giận : “Ai cho hai mẹ con mày ở đây chuyện? Đây là nhà của con tao, tin tao kêu con tao đem hai mẹ con mày quăng ra ngoài đường!”

      Vu Hạo Tĩnh đẩy đẩy cái kính mũi, giọng lạnh như băng: “Bác Trần, thỉnh tự trọng.”

      “Mày là ai? Còn dám tao, ở đây chỗ nào đến phiên người ngoài như mày......”

      “Tất cả đều câm miệng cho tôi!” Tô Ngưng Mi giận dữ, cái tát vỗ vào mặt bàn thủy tinh công nghiệp, cái bàn theo thanh của mọi người mà vỡ ra. Thanh nổ vang lên, tất cả mọi người đều im lặng, tất cả người của Trần gia đều ngốc lăng lăng nhìn , chỉ có Trần Tráng Tráng còn nhưng lá gan lại lớn, hét lên: “ là người xấu, dọa đến tôi.” xong, lại bắn ra bóng nước về phía Tô Ngưng Mi.

      Tô Ngưng Mi mặt lạnh lùng lắc mình tránh né bóng nước, ánh mắt nhìn chằm chằm đám thân thích bên nhà nội, :“Đây là phòng ở của tôi, phiền toái các người biến , nơi này chào đón các người!” Phòng ở được thanh lý trong toàn nhà này rất nhiều, Tô Ngưng Mi muốn cùng đám người như vậy ở cùng chỗ.

      Trần Đại Hoa sắp bảy mươi tuổi nhưng bộ dáng thoạt nhìn chỉ mới hơn năm mươi, sức khỏe tràn đầy, trước khi tận thế ông ta cũng chỉ biết ăn uống hưởng lạc, cái gì cũng quan tâm, con cháu của Trần gia đều là Lưu Phượng Lan chiếu cố lớn lên, so với Trần Đại Hoa sức khỏe tràn đầy Lưu Phương Lan chỉ hơn ông ta năm tuổi lại nhìn có vẻ già hơn, tóc bạc cả đầu, vẻ mặt đầy nếp nhăn, hành động đều khẽ run run.

      Lúc này nghe thấy lời của Tô Ngưng Mi, Trần Đại Hoa nhướng mày, chỉ thẳng vào Tô Ngưng Mi mắng: “Mày tốt gì cũng là cháu của Trần gia, thế nhưng lại muốn đuổi ông nội mày ra ngoài? Tin hay tao kêu cha mày đuổi mày ?” tại tận thế đến, con cháu của mình đều là dị năng giả, ông ta mới cần ở đây e ngại đám người ở đây.

      Tô Ngưng Mi nhếch khóe miệng cười lạnh hai tiếng,“Ông nội? Tôi họ Tô, tôi là người của Tô gia, phải Trần gia, còn có ông có muốn nhìn hay tên ai viết giấy chứng nhận bất động sản? Đừng cho là tôi biết ông căn bản thích người cháu này, những lời lúc trước ở trước mặt ba tôi tôi nhớ rất ràng, trước đây nếu phải vì tiền của mẹ tôi nên mới nể mặt tôi sao?”

      “Chứng nhận bất động sản viết tên mày như thế nào, mẹ nó, tại là tận thế, ai mạnh người đó mới là lão đại......” Trần Đại Hoa xong liền hướng dưới đất nhổ nước miếng.

      Tô Ngưng Mi mặt trầm xuống, vài bước đến trước mặt Trần Đại Hoa.

      Xem đôi mắt đen láy hơi trầm xuống của Tô Ngưng Mi, Trần Đại Hoa trong lòng hơi lo lắng, bất quá nhớ tới con cháu và con rể của mình đều là dị năng giả, ông ta liền còn sợ nha đầu trước mặt, lập tức trừng mắt nhìn,“Mẹ nó, mày nhìn cái gì mà nhìn!”

      Tô Ngưng Mi lười lại cùng ông ta lời vô nghĩa, phen kéo lấy cổ áo của ông ta, xem lời của ông ta ra gì, cứng rắn kéo ông ta về phía cửa nhà. Trần Đại Hoa sắc mặt liền đỏ bừng, trong miệng mắng liên tục, “Trần Đức Thanh mày con rùa này, nhìn xem cha mày bị con của mày lôi này, mày chết rồi hả? Còn có ranh con Trần Đức Dương còn chạy lại ngăn cản nó!”

      Tất cả mọi người bị màn này làm cho sợ hãi, Trần Đức Dương và Nghiêm Giang Sơn lên phía trước ngăn cản, đáng tiếc lại Tô Ngưng Mi chặn lại. phen đẩy bọn họ ra, Tô Ngưng Mi đem Trần Đại Hoa hướng về phía bên ngoài cửa ném, ngăn ở trước cửa, lúc này mới nhìn đám người Trần gia ở trong phòng:“Đều cút hết cho tôi!”

      Thế nào Trần Đại Hoa vẫn là cha của Trần Đức Thanh, giờ phút này Trần Đức Thanh sắc mặt khó coi cực kỳ,“Tiểu Mi, những người này đều là người nhà con, con đem bọn họ đuổi là ý tứ gì?”

      có ý tứ gì, dù sao trong nhà cũng thể chứa nhiều người như vậy, bên ngoài cũng phải có chỗ ở. Chú, dì, út, dượng phiền toái các người đều ra ngoài, con nhớ phòng 304 được thanh lý, chỗ đó cũng đủ để mọi người ở.” Tô Ngưng Mi tuyệt đối cùng đám người như vậy ở chung chỗ.

      Trần Đức Thanh bất đắc dĩ, cũng chỉ cách khuyên bảo người nhà của mình.

      Cũng may những người Trần gia đều Tô Ngưng Mi lúc này còn là thiên kim đại tiểu thư dễ lừa gạt nữa, đều yên lặng theo Trần Đức Thanh ra ngoài, lầu 3. lâu sau Trần Đức Thanh trở lại, theo ở phía sau là Trần Đức Dương và Nghiêm Giang Sơn.

      đợi Trần Đức Thanh mở miệng chuyện, Nghiêm Giang Sơn ở phía sau mặt xin lỗi : “Tiểu Mi, vừa rồi xin lỗi, tính tình của ông tốt, con cũng đừng trách ông......” Thấy Tô Ngưng Mi thèm nhìn , lại ngượng ngùng : “Chú và Đức Dương nghe các con lát nữa muốn ra ngoài thu thập vật tư, chú và Đức Dương cũng là thức tỉnh giả, muốn cùng . Tiểu Mi con yên tâm, về sau đồ ăn của bọn họ do chú và Đức Dương phụ trách, phiền toái đến các con.”

      Trần Đức Dương ở phía sau vẻ mặt có chút đồng ý, bất quá nhìn thoáng qua vẻ mặt biểu cảm của Tô Ngưng Mi liền cứng rắn đem những lời muốn nuốt vào.

      Trình Dung cảm kích nhìn Tô Ngưng Mi cái, tình huống vừa rồi ta đứng ra cũng tốt, dù sao ta và mẹ cũng là người ngoài.

      lâu sau, Khang Tiểu Tĩnh, Hàn Bảo các đều đến .

      Trình Dung giới thiệu Trần Đức Dương và Nghiêm Giang Sơn cho bọn họ, là muốn cùng ra ngoài thu thập vật tư, mọi người chuẩn bị thỏa đáng liền xuất phát.
      1012, phuongvutyty, Trâu9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :