Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 27:
      Editor: lovesu

      “Tô Ngưng Mi, giới tính nữ, hai mươi mốt tuổi, năng lực biến dị giả...... Được rồi, đây là thẻ căn cước của .” Kiểm tra viên đưa cái thẻ màu đỏ cho Tô Ngưng Mi, “Đây là chứng minh thư thức tỉnh giả, khác với người thường, của người thường là màu đen. Thức tỉnh giả có thể dựa vào thẻ chứng minh thư này mỗi ngày lĩnh ba bữa cơm miễn phí, còn người thường mỗi ngày chỉ có thể lĩnh bữa cơm...... Được rồi, tiếp theo đưa ba lô của các người lại đây để kiểm tra chút, ừm...... Tốt lắm, bây giờ các người đến phòng bên cạnh ngồi chờ, nếu sau sáu tiếng có việc gì xảy ra lúc đó các người có thể vào trong căn cứ.” Kiểm tra viên đưa cái ba lô lớn ở trong tay cho Tô Ngưng Mi, lại : “Sau khi vào căn cứ nếu có cái gì hiểu, có thể đến sảnh tuyên bố, ở đó cái gì cũng có...... Được rồi, tiếp theo.”

      Đám người của Tô Ngưng Mi, báo lên căn cứ, Tô Ngưng Mi là năng lực biến dị giả, Hàn Bảo là dị năng giả hệ thủy, Tưởng Nhật và Tưởng Nguyệt là dị năng giả hệ phong, Tô Hạo là dị năng giả hệ băng, Tô Quốc Mai là gian dị năng giả, Liên Cẩn Viên là dị năng giả hệ hỏa, về phần dị năng chữa khỏi của Mục Tiểu Nghiên đương nhiên là lén giấu .

      Đoàn người của các có bảy dị năng giả, cũng đủ để người khác ghen tị rồi.

      Cả bọn rất nhanh liền hoàn thành việc đăng ký và kiểm tra, có binh lính tiến lên đưa bọn họ đến dãy các căn nhà gỗ ở bên ngoài căn cứ, những căn nhà gỗ này vừa mới được xây lên, bên trong trống rỗng, may mắn cũng coi như sạch .

      Tô Ngưng Mi từ trong ba lô lấy ra miếng vải lớn đặt ở mặt đất, lôi kéo ông ngoại Tô và bà ngoại Tô ngồi xuống, “Ông ngoại, bà ngoại hai người ngồi xướng ......” Lại lấy thức ăn và nước uống ra, để cho mọi người lót bụng.

      Ông ngoại và bà ngoại hiển nhiên là thở dài nhõm hơi, đoạn đường này có bao nhiêu nguy hiểm cần , cũng may mọi người đều có thể bình an. Đoạn đường này hai người già phải chịu nhiều khổ cực phen, nhìn càng thêm già, đầu tóc bạc, sắc mặt cũng có chút tốt.


      Những người khác cũng đều tự tìm vị trí ngồi xuống, Liên Cẩn Viên tìm cái góc ngồi xuống, có vẻ như lại nằm ngủ. Tô Ngưng Mi thực lực của người này, cũng dám gấp gáp đuổi , chỉ có thể tùy ý theo.

      Đoạn đường này mọi người đều mệt mỏi, nhắm mắt nghỉ ngơi. bao lâu, đám người của Trình Dung và Trần gia đến, sắc mặt của Vu Hạo Tĩnh có chút khó coi, vẻ mặt của Trình Dung khi nhìn cũng tốt đẹp gì. Nhưng mà người của Trần gia lại do dự có nên chào Tô Ngưng Mi tiếng hay , dù sao đám người của Trần gia chỉ còn lại có Trần Tráng Tráng là dị năng giả hệ thủy, nhưng khi nhìn thấy Liên Cẩn Viên liền đánh mất ý niệm này, bọn họ đều kiến thức được người đàn ông này xấu tính đến mức nào.

      Sáu tiếng rất nhanh liền trôi qua, lúc đám người vào thả bọn họ ra ngoài cũng mười giờ đêm.

      Đoàn người của Tô Ngưng Mi chuẩn bị ra ngoài, vị binh lính chỉ vào Liên Cẩn Viên ngồi ở trong góc, “Đây phải là đồng đội của các người sao? Nhanh chóng đánh thức ta , đợi lát nữa cửa của căn cứ đóng lại, ta vào được ......” xong, vị binh lính kia đến trước mặt của Liên Cẩn Viên, đưa tay đẩy đẩy , muốn đánh thức dậy. Kết quả, tay còn chưa có đụng đến người của Liên Cẩn Viên, thân hình của vị binh lính kia bị văng ra tới bốn năm thước, làm trận tro bụi bay lên.

      Vị binh lính kia bị ngã đến mơ màng, may mà thân thể tệ, bị văng xa ra như vậy cũng có việc gì, đứng lên vỗ vỗ bụi bậm ở người, lại sờ sờ đầu, “Kỳ quái ......”

      Liên Cẩn Viên cũng tỉnh lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn vị binh lính kia cách đó xa, cả người đều tản ra hơi thở chớ đến gần.

      Tô Ngưng Mi do dự, mở miệng : “Liên Cẩn Viên, đến giờ, phải ra ngoài.”


      Liên Cẩn Viên quay đầu nhìn về phía Tô Ngưng Mi, tia lạnh như băng trong mắt dần dần biến mất, lúc này mới đứng dậy vỗ vỗ tro bụi ở người, nhanh về phía Tô Ngưng Mi.

      Đoàn người ra khỏi căn nhà gỗ, lái xe vào trong căn cứ. đám người ai cũng quen thuộc với căn cứ, hơn nữa lúc này hơn nửa đêm căn bản biết nên đâu, đường chỉ có ánh sáng lờ mờ tỏa ra từ ngọn đèn. Căn cứ bị quân khu khống chế, cho nên toàn bộ căn cứ có khả năng có khách sạn tư nhân, mọi người đành phải dừng xe ở nơi hẻo lánh, ở trong xe ngủ đêm.


      Đại khái có thể đêm nay là đêm mà mọi người có thể bình an ngủ sau khi tận thế đến.

      Ngày thứ hai trời vừa sáng, Tô Ngưng Mi và Hàn Bảo xuống xe ở chung quanh hỏi vị trí của sảnh tuyên bố, sau đó trực tiếp lái xe đến sảnh tuyên bố.

      Ở đại sảnh tuyên bố có tấm bảng màu đen lớn đó có ghi quy định ở căn cứ.

      Căn cứ được xem như thế giới tự thành, còn chính phủ, toàn bộ căn cứ đều do quân khu khống chế, bên trong có ba loại người, người của quân khu, thức tỉnh giả và người thường. Thức tỉnh giả ngày có thể dựa vào chứng minh thư của mình lĩnh ba bữa cơm, người thường chỉ có thể lĩnh bữa.

      Mặc kệ đồ ăn mỗi ngày là cái gì, nhưng có thể khẳng định điều đó là bữa cơm căn bản đủ để người trưởng thành ăn no.

      Tiền thông dụng ở căn cứ là tấm phiếu đen, mặt khác còn có loại tiền thông dụng khác đó là tinh hạch, hai ngày trước vừa mới được thông qua, bởi vì tinh hạch có thể trợ giúp thức tỉnh giả thăng cấp dị năng, cho nên căn cứ quyết định đưa tinh hạch trở thành loại tiền thông dụng. viên tinh hạch cấp tương đương với hai tấm phiếu đen, viên tinh hạch cấp hai tương đương với năm mươi tấm phiếu đen, tinh hạch cấp ba tương đương với năm trăm tấm phiếu đen, tinh hạch cấp bốn tạm thời vẫn chưa xuất . Đương nhiên đây là giá của tinh hạch zombie, tinh hạch của thú biến dị có giá gấp đôi so với tinh hạch của zombie.


      Mặt khác căn cứ còn có các công tác khác, người thường đều có thể nhận việc, tuy rằng đồ ăn nhiều lắm, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng duy trì sinh kế. Người thường còn có thể ra ngoài săn zombie lấy tinh hạch đổi phiếu đen.

      Căn cứ còn có tuyên bố nhiệm vụ, như thu thập vật tư, săn thú biến dị….. những nhiệm vụ này đều là do thức tỉnh giả tự động tham gia, bức bách mọi người. Bất quá ngẫu nhiên cũng chút nhiệm vụ mang tính cưỡng chế, cầu thức tỉnh giả phải tham gia. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành phần thưởng cơ bản đều là đồ ăn hoặc tinh hạch.

      Cuối cùng mỗi tháng người thường cần phải giao hai viên tinh hạch cấp cho căn cứ, còn thức tỉnh giả mỗi tháng cần giao mười viên tinh hạch cấp cho căn cứ. Nếu , bị đuổi ra khỏi căn cứ.


      cơ bản quy định chỉ có như vậy.

      Nhìn nhìn màn hình lớn sảnh tuyên bố có đủ các loại nhiệm vụ, Tô Ngưng Mi đến nơi khác nhìn giá nhà.

      Nơi này là vùng ngoại thành, phần lớn đều là nhà lầu bình thường, nhưng cũng chỉ có thức tỉnh giả và người của quân khu hoặc là người nhà của những người này được ở, người thường chỉ có thể ở phía bắc căn cứ dựng lều mộc mà sống, điều kiện tuy có chút vất vả, nhưng so với ở bên ngoài lo lắng hãi hùng tốt hơn nhiều, ít nhất buổi tối còn có thể ngủ giấc an ổn.

      tại căn cứ mới thành lập được hơn tháng, phòng ở còn rất nhiều, Tô Ngưng Mi tìm được căn nhà lầu cổng sân, cao ba tầng, và có khoảng mười mấy căn phòng, còn thêm tiền viện và hậu viện, cũng đủ để mọi người ở. Nhìn nhìn giá phòng, phải có ngàn tấm phiếu hoặc là năm trăm viên tinh hạch zombie cấp .


      Sau khi tận thế đến, trong gian của Tô Ngưng Mi cũng có hơn mấy ngàn viên tinh hạch zombie cấp , đủ để mua căn nhà lầu này.

      đến quầy ở sảnh tuyên bố, Tô Ngưng Mi thuyết minh ý đồ đến đây, người phụ nữ mặc quân trang là người phụ trách mua bán nhà phòng, lập tức cười : “ gì đây xin mời trình chứng minh thư và giao phiếu đen hay tinh hạch cho tôi......”

      Tô Ngưng Mi từ trong ba lô lấy ra năm trăm viên tinh hạch zombie cấp , lại đưa chứng minh thư của mình ra giao cho người phụ nữ ở quầy. Người phụ nữ kia quẹt thẻ, thu tinh hạch, đưa cuốn sổ và chìa khóa cho Tô Ngưng Mi, cười : “ Tô, đây là chứng nhận bất động sản và chìa khóa của , xin hãy nhận lấy. Còn có đây là bản đồ, vị trí căn nhà của được đánh dấu đó.”

      Tô Ngưng Mi nhận lấy hết mọi thứ quay đầu bước .

      Đoàn người đến vị trí được đánh dấu bản đồ, rất nhanh tìm thấy số nhà, căn nhà lầu này cũng coi như mới vừa xây, sau khi dừng xe ở trước cửa, đoàn người liền mở cửa vào.

      Trong căn nhà lầu này có đầy đủ đồ đạc, chính là có chút bụi bậm, mọi người tiêu phí hết buổi sáng mới có thể dọn dẹp chỉnh đốn căn nhà sạch .


      Nhìn Liên Cẩn Viên ngồi ở sofa, Tô Ngưng Mi có chút hiểu người đàn ông tuấn tú này nghĩ cái gì, thực lực cường hãn nhưng lại muốn theo tên quỷ xui xẻo. tại cuối cùng là kêu rời hay vẫn tiếp tục giữ lại. Dù sao đây cũng là thịt văn, Tô Ngưng Mi sợ trong sạch của mình khó giữ được...... Nhưng người này thực lực cường đại, lại giúp cứu đám người ông ngoại và bà ngoại, còn đưa cho tinh hạch của thú biến dị cấp ba, tại đúng là khó quyết định......

      Suy nghĩ hồi lâu, Tô Ngưng Mi quyết định tùy ý người đàn ông này, dù sao có tọa trấn, Vu Hạo Tĩnh cũng dám tùy ý đến cửa cướp tinh hạch. Càng thêm quan trọng là cũng là người tu chân, ở trong tiểu thuyết ràng chỉ có mình Trình Dung là người tu chân, nếu có người tu chân xuất vậy có nghĩa là hướng của câu chuyện thay đổi.

      Kỳ để cho Tô Ngưng Mi tò mò là, người này tu vi ít nhất vượt qua Trúc Cơ, ở thời kỳ đại thiếu thốn linh khí như vậy, ta tu luyện như thế nào? gian để ăn gian cũng chưa tu luyện nhanh bằng , chẳng lẽ cũng giống như có thể dùng cái gì đó để ăn gian?

      suy nghĩ đột nhiên Liên Cẩn Viên lắc mình đến bên cạnh , trong nháy mắt liền đè lên sofa, cúi đầu trói chặt lấy môi của , vươn đầu lưỡi nhàng ở trong miệng liếm.

      Mẹ nó, cầm tinh con chó a, mỗi lần đều đè lên liếm ! Nội tâm của Tô Ngưng Mi nghẹn khuất muốn chết, người này trước mặt người ngoài bày ra bộ dáng khốc soái bá đạo, kết quả lúc ở riêng với liền trở thành tên lưu manh, đến cùng có cần phải vô lại như vậy a.

      Tô Ngưng Mi chút suy nghĩ, muốn động động ngón tay phóng ra vài tia sét, kết quả phát tay của lại cử động được!! Vừa nhấc mắt liền nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của Liên Cẩn Viên, Tô Ngưng Mi liền biết khẳng định là động tay động chân, trong lòng oán hận mắng tiếng, vất vả đợi đến lúc miệng được thả ra, lập tức há miệng mắng: “Tên lưu manh chết tiệt mau cút ra, cầm tinh con chó có phải hay , cứ hễ có người liền nhảy lên đè người ta!”

      Liên Cẩn Viên làm sao có thể nghe lời của , lại cúi đầu cắn cắn cái cổ trắng nõn của , mặt khác bàn tay cũng chịu ngồi yên, vụng trộm luồn vào trong quần áo của Tô Ngưng Mi, bàn tay có chút lạnh lẽo khiến người của Tô Ngưng Mi nổi lên tầng da gà.

      Bàn tay to ở ngực của vừa xoa vừa nhéo, sau nửa ngày Liên Cẩn Viên rốt cục cũng thỏa mãn ở trình độ này, phen cởi bỏ cái áo lông dê và bên áo ngực của Tô Ngưng Mi ra, chuẩn xác cúi đầu ngậm lấy viên bồ đào ở ngực của liếm liếm.

      Tô Ngưng Mi hoảng, đây chính là phòng khách, nếu có người ra liền có thể nhìn thấy, muốn mất mặt như vậy. thấp giọng : “Liên Cẩn Viên, đủ, cẩn thận để người khác nhìn thấy.”

      Liên Cẩn Viên hô hấp bắt đầu dồn dập, hiển nhiên nghe lọt lời của Tô Ngưng Mi, đưa tay cởi bỏ bên áo ngực còn lại, bàn tay giữ bên ngực no đủ, miệng lại ngậm lấy viên bồ đào khác liếm liếm.

      Tô Ngưng Mi vừa tức vừa thẹn, vô ý thức cử động tay, phát ngón tay thế nhưng có thể cử động, liền phóng ra tia sét, lập tức đánh vào đầu của Liên Cẩn Viên, Liên Cẩn Viên liền mơ màng. đợi tỉnh lại, Tô Ngưng Mi sửa soạn lại quần áo chạy về phòng của mình.
      1012, Hale205, honglak5 others thích bài này.

    2. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 33:
      Editor: lovesu

      Khang Tiểu Tĩnh ôm bụng đến bên cạnh Vu Hạo Tĩnh, sắc mặt đỏ bừng, hàm răng khẽ cắn môi, muốn lại thôi. Vu Hạo Tĩnh kiên nhẫn nhìn ta cái, “ muốn gì? Có việc gì cứ thẳng!” Khang Tiểu Tĩnh thầm cắn răng, mặt lộ ra vẻ thẹn thùng, ta ghé ngồi vào bên cạnh Vu Hạo Tĩnh giọng : “ Vu, em...... Bụng của em có chút thoải mái, muốn...... Muốn giải quyết chút, theo giúp em được ? Chị Dung ngủ, em cũng thể biết tốt xấu đánh thức chị ấy.” Ý của ta là, nếu theo giúp tôi, tôi liền đánh thức thiên hạ mà thương nhất để theo giúp tôi.

      Vu Hạo Tĩnh nhìn thoáng qua Trình Dung ngủ say bên cạnh đống lửa, chung quy vẫn sợ Khang Tiểu Tĩnh đánh thức người mà để đầu quả tim thương, gật gật đầu, “Mau thôi, tôi với .”

      Khang Tiểu Tĩnh bỗng nhiên tiến gần đến khuôn mặt của Vu Hạo Tĩnh, đôi mắt đen láy nhìn Vu Hạo Tĩnh chớp mắt, “ Vu, cám ơn .”

      Vu Hạo Tĩnh chỉ cảm thấy hơi thở mềm của người con phả tới, mắt sáng ngời sâu thẳm làm cho tâm của hung hăng nhảy lên chút, vội vàng lùi về sau, nghĩ dù sao cũng là con , khẩu khí cũng mềm vài phần, “Được rồi, mau thôi.”

      Khang Tiểu Tĩnh giọng ừ tiếng, đứng dậy, khóe mắt nhanh chóng liếc nhìn Trình Dung ngủ say cái.

      Dưới sang của đóm lửa, Tô Ngưng Mi nhìn đắc ý và ngoan độc được giấu trong ánh mắt của Khang Tiểu Tĩnh, trong lòng bỗng có chút bất an, chuyến lần này chắc xảy ra chuyện gì .

      Mắt thấy Vu Hạo Tĩnh và Khang Tiểu Tĩnh xa, bất an trong lòng Tô Ngưng Mi càng lúc càng lớn, giọng với Tô Hạo ở bên cạnh : “ họ, em giải quyết chút.”

      Tô Hạo giọng : “Có muốn với em hay ?”

      Tô Ngưng Mi lắc đầu,“ cứ ở đây thủ , em tự mình là được.”

      “Vậy em cẩn thận chút.”

      Tô Ngưng Mi đứng dậy về phía mà Khang Tiểu Tĩnh và Vu Hạo Tĩnh . Khang Tiểu Tĩnh hình như ngượng ngùng muốn ở nơi gần mọi người, cho nên gần như cùng Vu Hạo Tĩnh hơn mười thước về phía trước, Tô Ngưng Mi đến khi chỉ còn cách bọn họ khoảng mười thước liền ngừng lại.Trốn ở phía sau cây đại thụ, mở thần thức ra.

      đến trung kỳ của Trúc Cơ, phạm vi thần thức của cũng được mở rộng thêm mấy thước.

      Bởi vì tu luyện, thị lực của trở nên tốt hơn, chẳng sợ ở nơi tối đen như mực cũng có thể nhìn thẩy õ ràng Khang Tiểu Tĩnh và Vu Hạo Tĩnh cách đó xa. Khang Tiểu Tĩnh ngồi xổm xuống ở phía sau cây đại thụ, giải quyết, Tô Ngưng Mi thậm chí có thể nghe thấy tiếng giải quyết của ta. Vu Hạo Tĩnh đứng ở cách Khang Tiểu Tĩnh hai thước, nghe thấy thanh đó Khang Tiểu Tĩnh hình như có chút ngượng ngùng, đẩy đẩy mắt kính ở mũi, ánh mắt đảo quanh để xua tan xấu hổ của mình.

      Tô Ngưng Mi nhàng thở ra, xem ra Khang Tiểu Tĩnh lần này đúng là đến đây để giải quyết, là quá đa tâm, định xoay người trở về, liền nghe thấy tiếng hô của Khang Tiểu Tĩnh, tiếp theo sau đó Tô Ngưng Mi thấy Khang Tiểu Tĩnh nhắc quần lên chạy vọt đến bên cạnh Vu Hạo Tĩnh, cả người đều nhảy dựng lên, ôm cổ , hai chân gắt gao ôm chặt lấy thắt lưng của Vu Hạo Tĩnh.


      Tô Ngưng Mi gì, tình huống gì đây!

      “Có ...... Vu, có rắn......” Thanh của Khang Tiểu Tĩnh run run rẩy rẩy, hai cánh tay ôm cổ Vu Hạo Tĩnh càng dùng sức, bô ngực no đủ gắt gao dán lên miệng của Vu Hạo Tĩnh, “ Vu, vừa rồi em...... Em thấy cái gì đó dài dài trườn lên chân của em, làm em sợ muốn chết, anhVu~.”

      Rắn? Tô Ngưng Mi càng thêm hết chỗ , Khang Tiểu Tĩnh tìm cớ cũng biết tìm cái cớ nào tốt hơn chút sao, bây giờ là mùa đông lớn như vậy chỗ nào có rắn a. tại rốt cuộc cũng hiểu, rất ràng! ra Khang Tiểu Tĩnh muốn giải quyết là , muốn câu dẫn Vu Hạo Tĩnh cũng . Chẳng qua Khang Tiểu Tĩnh cũng có thông minh, biết cảm tình mà Vu Hạo Tĩnh dành cho Trình Dung, còn dám biết sống chết nhào vào trong lòng của Vu Hạo Tĩnh.

      Khang Tiểu Tĩnh bị dọa thanh có chút phát run, ta nghiêng đầu, miệng vô ý thức ghé vào bên cạnh lỗ tai của Vu Hạo Tĩnh, miệng thở ra nhiệt khí phun ở lỗ tai của Vu Hạo Tĩnh, có chút ngứa, “ Vu, em sợ nhất là rắn......”

      Khang Tiểu Tĩnh mặc dù có đầu óc nhưng cũng biết được chính sách tại dụ dỗ là, giả bộ làm tiểu bạch.

      Vu Hạo Tĩnh biết vì sao lại cảm thấy người khô nóng, trong đầu lại dần dần lên cặp mặt đem sâu thẳm vừa rồi của Khang Tiểu Tĩnh ở bên cạnh đống lửa, chỉ cảm thấy tâm bang bang nhảy lên. Hai tay chịu khống chế ôm chặt lấy thân hình mềm mại gắt gao quấn quanh ở người , hô hấp càng ngày càng dồn dập, mạnh mẽ áp thân hình của Khang Tiểu Tĩnh lên cây đại thụ, tay đè lấy đầu của Khang Tiểu Tĩnh, miệng lập tức đè ép lên ngậm lấy môi của Khang Tiểu Tĩnh, trằn trọc mút.


      Này...... Chuyện gì xảy ra? Tô Ngưng Mi trừng mắt ngây ngốc nhìn hai người đàng triền miền cách đó xa. Vu Hạo Tĩnh bị làm sao vậy, phải trung thành với Trình Dung nhất sao? Tại sao tại lại cùng Khang Tiểu Tĩnh làm loại chuyện này? Hơn nữa trong sách lại có xuất việc này, trong sách Vu Hạo Tĩnh cũng chỉ có người phụ nữ là Trình Dung, có chuyện gì đó thích hợp ở đây.

      Nhìn hai người kia quấn quít lấy nhau ở phía xa, Khang Tiểu Tĩnh ừ tiếng, Vu Hạo Tĩnh dời khỏi miệng của ta, chuyển qua cắn cổ, Khang Tiểu Tĩnh thở dốc, kích động : “ Vu...... Vu, làm sao vậy? A, Vu đừng hôn ở nơi đó, đừng...... Vu thể làm chị Dung thất vọng, a a...... Vu, ừ ừ......” Rất nhanh, Khang Tiểu Tĩnh bởi vì dục vọng rên rỉ ra thành tiếng.


      Vu Hạo Tĩnh dường như có nghe thấy thanh của Khang Tiểu Tĩnh, bàn tay to vói vào trong quần áo của Khang Tiểu Tĩnh, nhàng xoa bóp bộ ngực của ta. Cuối cùng lại vội vàng nén được kéo quần của Khang Tiểu Tĩnh xuống, lại kéo quần xuống, thả ra tiểu đệ đệ của mình, khẩn cấp vào trong cơ thể của Khang Tiểu Tĩnh.

      Khang Tiểu Tĩnh thỏa mãn ừm tiếng, hai chân càng gắt gao quấn chặt lấy thắt lưng của Vu Hạo Tĩnh, thuận theo cây gậy lớn của Vu Hạo Tĩnh dùng sức bắt đầu chuyển động, trong miệng thấp giọng kêu lên,“A...... Vu, giỏi, làm em thoải mái...... A a, ừ ừ......”

      Vu Hạo Tĩnh đặt Khang Tiểu Tĩnh ở phía sau thân cây, dùng sức ra vào.....

      Tô Ngưng Mi thậm chí có thể nghe thấy tiếng ‘phách phách phách’, thu hồi thần thức, trở về. Mục đích của Khang Tiểu Tĩnh xem ra rất đơn giản, chính là câu dẫn Vu Hạo Tĩnh, sợ là lúc ở căn cứ Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh ngay cả ngủ cũng tách ra, Khang Tiểu Tĩnh có cơ hội ra tay, nên lúc này mới thừa dịp ra ngoài làm nhiệm vụ lân này ra tay. Xem ra Khang Tiểu Tĩnh là triệt để hận Trình Dung, chẳng qua làm cho Tô Ngưng Mi là, Vu Hạo Tĩnh làm sao có thể lại mắc câu? Quên , chỉ cần Khang Tiểu Tĩnh gây ra chuyện gì lớn, muốn làm gì để cho bọn họ làm .


      Trở lại đống lửa, thanh Tô Ngưng Mi bỏ cành khô cẩn thận đánh thức Trình Dung nằm ở bên cạnh, Trình Dung mở đôi mắt mông lung buồn ngủ, nhìn vòng xung quanh, phát thấy Vu Hạo Tĩnh, ta than thở tiếng, quay người sang hỏi Tô Ngưng Mi ngồi ở đống lửa, “Tiểu Mi, em có nhìn thấy Vu ở đâu ?”

      Tô Ngưng Mi muốn giờ phút này lại náo ra chuyện gì, lắc đầu, “ biết.”

      Trình Dung ngồi dậy, lấy chiếc áo bành tô khoác vào người, ngồi dậy sờ sờ bụng, ta kéo kéo Trấu Bái ở bên người, “ Trâu, tỉnh tỉnh, bụng của em thoải mái, có thể theo giúp em giải quyết chút hay .”


      Trâu Bái tỉnh lại, ngồi dậy, kéo qua Trình Dung qua hôn lên trán ta cái, “Bảo bối, nhanh thôi.”

      Hai người đứng dậy về phía của Vu Hạo Tĩnh và Khang Tiểu Tĩnh, Tô Ngưng Mi vốn định gọi bọn họ lại, nhưng mà nên cái gì? Chẳng lẽ Khang Tiểu Tĩnh ở bên kia giải quyết cho bọn họ ? Cái này phải càng làm cho bọn họ khả nghi hơn sao. Quên , dù sao Khang Tiểu Tĩnh cách bọn họ rất xa, hai người chắc hẳn đến mức xa đến như vậy để giải quyết.

      bao lâu, lúc Tô Ngưng Mi yên tâm, xa xa bỗng nhiên truyền đến tiếng la ầm ĩ cực kỳ bi thương của Trình Dung. Tất cả mọi người ở quanh đống lửa đều tỉnh lại, có người lập tức cầm cây đuốc về phía đó.

      Chờ mọi người đều tới, liền thấy Vu Hạo Tĩnh và Khang Tiểu Tĩnh quần áo hỗn độn đứng ở gốc cây đại thụ, Khang Tiểu Tĩnh vẻ mặt hồng hồng do cao triều, còn mang theo chút dục vọng còn chưa hết. Vu Hạo Tĩnh vẻ mặt xin lỗi, nhìn chằm chằm Trình Dung thương tâm, “Dung Nhi, ...... cũng biết chuyện gì xảy ra, thực xin lỗi, Dung Nhi......”

      Mọi người vừa nhìn thấy đều biết xảy ra chuyện gì.

      Trình Dung oán hận trừng mắt nhìn Khang Tiểu Tĩnh cái, chỉ vào Vu Hạo Tĩnh thương tâm : “ Vu, tại sao lại đối xử với em như vậy? Tại sao lại thương tổn em? Nếu ...... Nếu cảm thấy hứng thú với dâm nữ như vậy, vì sao lại có thể làm chuyện đó với dâm nữ!”

      Nghe thấy hai chữ dâm nữ, mặt Khang Tiểu Tĩnh lui ra ở phía sau của Vu Hạo Tĩnh lộ ra chút điên cuồng, nhìn Trình Dung khóc thê thảm ra nụ cười châm chọc.

      Trình Dung khóc thê thảm, quay đầu nhào vào trong lòng của Trâu Bái, “Ô ô, Trâu, tại sao có thể như vậy, Vu vì sao lại đối xử với em như vậy, vì sao......”

      Trâu Bái an ủi vỗ vỗ bả vai của Trình Dung, “Dung Nhi đừng khóc, em vẫn còn có , cả đời của đều làm cho em thương tâm, nếu em khó chịu, để giúp em giết bọn họ.”


      Trình Dung ô ô ô khóc vài tiếng, bỗng nhiên ngẩng đầu lau nước mắt, lôi kéo Trâu Bái trở về, “Thôi, coi như em lầm là được, chúng ta bây giờ còn có nhiệm vụ, Trâu, chúng ta thôi.” xong quay đầu nhìn về phía mọi người,cúi mình, “Thực xin lỗi mọi người, đánh thức mọi người dậy.”

      ta xong, liền lôi kéo Trâu Bái trở về, nhìn đến Vu Hạo Tĩnh vẻ mặt áy náy.

      Khang Tiểu Tĩnh thân mình rụt lui, nhàng ôm cánh tay của Vu Hạo Tĩnh, khóc : “ Vu, thực xin lỗi, thực xin lỗi, đều là em tốt, thực xin lỗi, em nên kêu theo giúp em, thực xin lỗi, ô ô ô...... Vu, nhanh chuyện với chị Dung , rằng là em câu dẫn ......”


      Vu Hạo Tĩnh sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cũng biết chính mình vừa rồi là bị cái gì, nhưng ràng là chủ động trước, tại cũng thể biết tốt xấu giận chó đánh mèo Khang Tiểu Tĩnh. hừ lạnh tiếng, bỏ ra cánh tay của Khang Tiểu Tĩnh, nhanh về phía đống lửa, lưu lại Khang Tiểu Tĩnh người hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn .

      Có người đành lòng nhìn bộ dáng như vậy của Khang Tiểu Tĩnh, mở miệng : “ Khang mau chóng trở về thôi......”

      “Cám ơn......” Khang Tiểu Tĩnh nhìn người nọ lộ ra nụ cười thiện ý, bước trầm trọng trở về.


      Mọi người cũng theo sau đó trở về đống lửa, Tư Huy trầm trọng phê bình ba người Vu Hạo Tĩnh, Khang Tiểu Tĩnh và Trình Dung. Trình Dung vẻ mặt trắng bệch nghiêm túc xin lỗi, Khang Tiểu Tĩnh cũng cam lòng yếu thế, nước mắt lưng tròng tiếng thực xin lỗi.

      Tư Huy vô cùng đau đầu, vẫy vẫy tay, “May mắn cũng có làm mấy thức biến dị gì đó chú ý, được rồi, tại người nào nghỉ ngơi tiếp tục nghỉ ngơi, người nào gác đêm tiếp tục gác đêm......”

      P/s: Ta post trước chương mới này lên cho các nàng nào theo dõi truyện này đến chương bây giờ, khoảng tuần sau ta thay bài post này bằng chương cũ mất ^^
      Tôm Thỏ, Hale205, linhdiep177 others thích bài này.

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Tks nàng nhìu nhìu, iu nàng ghê:yoyo52::yoyo19::038::038:
      lovesu thích bài này.

    4. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 28
      Editor: lovesu

      Trở lại trong phòng, Tô Ngưng Mi bình phục lại tâm tình của mình, lúc này mới từ mắt mèo nhìn thoáng ra bên ngoài, phát người đàn ông kia còn ở trong phòng khách, thấy như vậy mới thờ phào nhõm, thầm với mình rằng về sau tuyệt đối thể ở mình cùng người này, bằng nhất định trong sạch khó giữ được a!

      Tô Ngưng Mi khóa trái cửa lại, trực tiếp vào trong gian, mấy ngày nay vội vàng chạy ngược chạy xuôi với mọi người, luôn luôn dám vào trong gian. Lúc này vừa tiến vào liền phát giá nho ở phía sau nhà gỗ kết đầy trái, nặng trĩu cả giàn. Những cây ngô cũng trưởng thành, làm cả phiến ruộng nhuộm tầng xanh vàng, còn có những loại rau dưa mà mấy ngày trước vừa mới gieo trồng giờ đây cũng có thể thu hoạch, Tô Ngưng Mi vội vàng vận dụng linh khí trong cơ thể thu hoạch hết ngô, nho và rau dưa.

      Tô Ngưng Mi sau khi thu hoạch xong, lại tìm ít các hạt giống đậu khác nhau như: đậu phộng, đậu đỏ, đậu xanh, đậu tương….để gieo trồng, mặt khác lại trồng thêm ít hạt giống trái cây mà mình thích ăn như: dưa hấu, dâu tây….. Linh khí trong cơ thể rất nhanh liền tiêu hết còn mảnh, lúc này mới ngồi xếp bằng xuống bắt đầu vận hành đại chu thiên, chờ linh khí trong cơ thể được lấp tràn đầy, liền tiếp tục bắt đầu gieo trồng hạt giống, cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Ra khỏi gian, mở cửa liền nhìn thấy dì cả Chu Thu Tâm, “Tiểu Mi, tại có nước ấm, con mau chóng tắm rửa cái , bằng đợi lát nữa có.”

      Căn cứ nghiên cứu ra loại thiết bị có thể lọc sạch nguồn nước bị ô nhiễm, cho nên trong khu dân cư ở căn cứ buổi tối đúng năm giờ được cung cấp nước và điện. Nước chỉ được cung cấp trong hai tiếng, còn điện đến mười giờ ngừng lại.

      Tô Ngưng Mi cám ơn dì cả, tìm quần áo của mình rồi nhanh chóng tắm rửa cái, kết quả vừa mới tắm xong ra ngoài liền thấy Liên Cẩm Viên sắc mặt đen như than đứng ở trước cửa phòng tắm. Tô Ngưng Mi giật mình nhảy dựng lên, theo bản năng trốn vào trong phòng tắm, cũng nghĩ đến đôi chân dài của Liên Cẩn Viên nhanh nhẹn chen theo vào, còn thuận tay khóa cửa lại.


      Sắc mặt của Tô Ngưng Mi thay đổi, phòng bị nhìn Liên Cẩn Viên, hung tợn : “ nếu dám khi dễ tôi, tôi liều cái mạng già này cũng muốn đồng quy vu tận với !”

      Liên Cẩn Viên sắc mặt càng đen, thanh lạnh như băng ,“Tôi khiến cho chán ghét đến như vậy sao?”

      “Vô nghĩa!” Tô Ngưng Mi tức giận , “Có người phụ nữ nào thích bị người khác ép buộc!”

      cho là tôi nguyện ý!” Liên Cẩn Viên quay mặt sang chỗ khác, “Hương vị người của đối với người tu chân mà quả thực là mĩ vị khó có thể kháng chịu được, tôi cũng cố gắng hết sức để khắc chế chính mình rồi có được hay !”

      Mẹ nó, quả thực cho rằng chính mình là chó sao, cái gì mà cố gắng hết sức để khắc chế! Lời này khiến Tô Ngưng Mi ở trong lòng suy nghĩ lại. : “ khi như vậy, liền ít tiếp xúc với tôi phải tốt hơn nhiều sao, hay là tự mua căn nhà khác mà ở, tội gì phải ở cùng chỗ với tôi như vậy.”

      ngửa đầu chuyện khiến cho hơi thở phun lên mặt của Liên Cẩn Viên, Liên Cẩn Viên có chút hoảng hốt, lại nhịn được cúi đầu muốn hôn môi của Tô Ngưng Mi. Tô Ngưng Mi hét lớn tiếng, đấm đánh vào ngực của Liên Cẩn Viên, Liên Cẩn Viên chú ý bị đánh lùi về sau vài bước, thấy Tô Ngưng Mi nổi giận đùng đùng, sắc mặt của Liên Cẩn Viên rốt cục trầm xuống mở cửa ra khỏi phòng tắm.

      Tô Ngưng Mi nhàng thở ra, nhanh chóng chạy tới phòng khách. Người của Tô gia đều ngồi ở trong phòng khách, nhìn thấy Tô Ngưng Mi, bà ngoại Tô nhìn vẫy vẫy tay, “Tiểu Mi, mau tới đây, ngồi ở bên cạnh bà ngoại.” Tô Ngưng Mi nghe lời qua ngồi xuống, chuyện phiếm với bà ngoại Tô.

      Bà ngoại Tô bà nhìn đứa cháu có dung mạo giống với con út của mình, hốc mắt có chút đỏ, “Ai, nếu mẹ của con còn sống tốt biết mấy......”


      Ông ngoại Tô hừ tiếng, “ tại thế giới đều như vậy, sống so với chết còn thống khổ......” Ông ngoại Tô tuy rằng như vậy, nhưng Tô Ngưng Mi vẫn là có thể nhìn thấy gương mặt của ông ngoại Tô lên chút tưởng niệm.

      Tô Ngưng Mi muốn ông ngoại và bà ngoại thương tâm như vậy, ngồi ở sofa ở giữa ôm lấy hai người già, cười : “Ông ngoại, bà ngoại có con cùng với hai người, hai người yên tâm chỉ cần có con ở đây, nhất định để cho hai người sống cuộc sống giống như khi chưa có tận thế.” Xem ông ngoại và bà ngoại đầu tóc bạc, tâm lí của Tô Ngưng Mi có chút dễ chịu.


      Bà ngoại Tô vỗ vỗ tay của Tô Ngưng Mi, cười : “Nha đầu này, chỉ cần có thể nhìn thấy con tìm được người đàn ông tốt, bà ngoại cũng có thể yên tâm.”

      “Bà ngoại, bà bừa cái gì vậy......”

      Dì cả ngồi ở bên cạnh cười : “Bà ngoại con chính là hi vọng có thể nhìn thấy con hạnh phúc......”

      Mọi người ở sofa đều nở nụ cười.

      Tô Ngưng Mi đỏ mặt, “Được rồi, ông ngoại bà ngoại con làm cơm, mọi người chờ chút, hôm nay con làm bàn ngon cho mọi người.”


      Hàn Bảo ngồi ở sofa : “Chị Tiểu Mi, chúng ta ngay cả dụng cụ nấu ăn cũng có, hơn nữa chỉ có gạo, có rau thịt, nếu tùy tiện ăn chút để lót dạ là được.”

      Tô Ngưng Mi cười cười, tùy tay lấy ra cái lò vi ba, “Vài ngày trước đó chị thức tỉnh gian dị năng......”


      Tưởng Nhật và Tưởng Nguyệt kinh hỉ : “Chị Tiểu Mi, ra chị cũng có gian dị năng a.”

      “Đúng vậy.” Tô Ngưng Mi dối cũng nháy mắt, “Lúc trước khi còn ở Tô trạch lần cùng đám người của Trình Dung đến siêu thị để thu thập vật tư, bị đám zombie vây quanh, sau đó bị zombie cào trúng, nghĩ đến liền thức tỉnh gian dị năng.”

      Bọn người Hàn Bảo đều biết đến chuyến mà Tô Ngưng Mi , sắc mặt có chút khó coi, Tưởng Nhật : “Chị Tiểu Mi coi như là trong họa được phúc, đúng rồi, chị Tiểu Mi, trong gian của chị có nguyên liệu nấu ăn gì? Em muốn ăn gà, muốn ăn thịt nướng, muốn ăn cá......”

      Được, chị làm cho mọi người.” Tô Ngưng Mi xong cầm lấy lò vi ba về phía phòng bếp, suy nghĩ, từ trong gian lấy ra vài quả táo và dưa hấu, “Đây là khoảng thời gian trước chị thu thập được, mọi người cứ ăn , nếu hư hết.” Tưởng Nhật vô cùng phấn khởi cầm lấy trái cây, lại tìm con dao bổ dưa hấu ra, “ lâu ăn, lâu ăn......”

      Tô Ngưng Mi mỉm cười nhìn mọi người cười đùa chuyện, trong lòng là trận ấm áp, lúc này mới cầm lò vi ba về phía phòng bếp, chú ý đến ánh mắt có chút phiền chán ở lầu hai.

      tiếng sau mọi người đều được ăn bàn đầy món ăn nóng hầm hập, mùi cơm chín thơm ngào ngạt, trứng sốt cà chua, trứng gà chiên, tương thịt bò, gà hầm khoai tây, thịt nướng, cà tím kho tàu, thịt khô xào rau hoa, cuối cùng còn có tô canh xương, phân lượng đều rất đầy đủ.

      Mọi người đều hưng phấn thoải mái ngồi ăn cơm chiều, Liên Cẩn Viên xuống lầu, Tô Ngưng Mi suy nghĩ chút liền kêu Tô Hạo bưng đồ ăn lên, sau đó lại lấy toàn bộ tinh hạch zombie ở trong gian ra, tại chỉ có Tô Hạo, Tô Quốc Mai, Mục Tiểu Nghiên là dị năng giả cấp , Hàn Bảo, Tưởng Nhật và Tưởng Nguyệt đều là đến cấp hai. Chờ sau khi Tô Hạo bưng mâm xuống, Tô Ngưng Mi cách sử dụng tinh hạch cho mọi người, cuối cùng lấy viên tinh hạch của thú biến dị cấp ba ra, : “Viên tinh hạch này ai trước đến cuối kỳ cấp hai liền để cho người đó dùng......”

      Mọi người tỏ vẻ chính mình cố gắng, Tô Ngưng Mi nhìn thoáng qua mâm đồ ăn đặt ở bàn thủy tinh, hỏi: “ họ, ta chưa ăn?”


      Tô Hạo : “Gõ cửa mãi nhưng có người mở, liền bưng xuống.”

      Tô Ngưng Mi a tiếng, : “Mọi người mau nắm chặt thời gian tu luyện, dù sao chúng ta có đồ ăn có tinh hạch cho nên cũng cần phải vội vã ra ngoài đánh zombie, nhanh chóng tăng cấp bậc của mình lên. Mặt khác lúc tu luyện kiêng kị nhất đó là có người quấy rầy, cho nên dì cả các người trăm ngàn lần cần gõ cửa, chẳng sợ đến giờ ăn cơm cũng thể kêu bọn họ, sau khi tu luyện kết thúc bọn con tự động ra ngoài ăn. Trong phòng bếp con bỏ đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, cũng đủ để mọi người ăn trong thời gian dài.”


      Chu Thu Tâm gật gật đầu, “Dì biết, dì quấy rầy các con.”

      Lúc này mọi người mới trở về phòng nắm chặt thời gian tu luyện, Tô Ngưng Mi cũng trở về phòng vào trong gian.


      Tô Ngưng Mi vào gian dùng linh dịch và nho để ủ vài bình rượu nho, cuối cùng ánh mắt nhìn về cung điện có phong cách cổ xưa ở phía xa xa, suy nghĩ cái, cả thân người đến bên trong cung điện. Tầng thứ nhất trong cung điện chính là phù triện, nơi vẽ bùa, tầng thứ hai là nơi để luyện chế đan dược, tầng thứ ba có các loại pháp bảo, đáng tiếc nhìn tu vị tại của căn bản thể khống chế được pháp bảo.

      Tô Ngưng Mi ở giá sách của lầu lấy ra quyển sách, là sách về cách vẽ bùa pháp cơ bản nhất. Bên trong có vài cách vẽ các lá bùa cấp thấp, Tô Ngưng Mi chần chờ chút, quyết định chính mình thử vẽ bùa. Cầm sách vào phòng vẽ bùa ở lầu . Bên trong có cái bàn lớn cổ xưa bằng gỗ lim, cái ghế bằng gỗ lim, bên cạnh có cái ngăn tủ cũng bằng gỗ lim, mở ngăn tủ ra bên trong đều là những tấm bùa màu vàng còn chưa được sử dùng.


      Tấm bùa màu vàng cũng được chia thành cấp thấp, cấp trung và cấp cao.

      Lấy tấm bùa cấp thấp ra, Tô Ngưng Mi đến cái bàn, đặt quyển sách và lá bùa ở mặt bàn, bản thân mình ngồi xuống. dựa phương pháp vẽ ở trong sách, đem linh khí tụ lại ở đầu ngón tay, dựa theo hình vẽ hỏa phù ở trong sách mà làm.

      Vẽ được nửa Tô Ngưng Mi liền tiếp tục nổi, linh khí trong cơ thể còn.


      Theo lý thuyết, tại linh khí trong cơ thể của gấp mười lần so với tấm hỏa phù cấp thấp, nhưng lại thể vẽ thành công. nhớ được ở trong tiểu thuyết giải thích rằng, bản thân của lá bùa cấp thấp có linh khí nhiều, sở dĩ tu sĩ Trúc Cơ thể vẽ được bùa là bởi vì trong quá trình vẽ bùa linh khí tiêu hao rất nhiều cho nên linh khí trong cơ thể nhanh chóng đủ để vẽ lá bùa cấp thấp. ngắn lại đó là, chỉ có đạt đến tu vi Kết Đan mới có thể vẽ được bùa cấp thấp, đến tu vi Nguyên có thể vẽ được bùa cấp trung, tu vi Hóa Thần có thể vẽ được bùa cấp cao.

      Theo lẽ đó, luyện đan cũng giống như vậy.

      Tô Ngưng Mi suy sút cầm lá bùa vẽ thất bại ở trong tay vo thành cục ném vào trong góc, ai, đến khi nào mới có thể đến Kết Đan kỳ a. Xem ra cũng chỉ có cách chờ đến Kết Đan kỳ rồi lại đến đây lần nữa, miếng thịt lớn như vậy cũng chỉ có thể nhìn mà có thể ăn, rất khó chịu. Đột nhiên lại nghĩ đến Liên Cẩn Viên, hỏa phù trong tay của thoạt nhìn rất giống bùa cấp cao, chẳng lẽ đạt đến tu vi Hóa Thần?

      Sau đó Tô Ngưng Mi lại tiếp tục rối rắm về việc vẽ bùa, bắt đầu ở trong gian tu luyện. Lần này là qua mười ngày, cũng ra ngoài dù chỉ lần, người ở bên ngoài cũng lại đây tìm .

      Mười ngày sau, Tô Ngưng Mi nhìn thấy rượu ở trong gian gần như ủ xong, đổ đầy hơn mười bình thủy tinh mang ra ngoài. Vừa ra, liền nhìn thấy mọi người đều ngồi ở trong phòng khách, ngờ Liên Cẩn Viên thế nhưng lại ở đó, trò chuyện với bà ngoại Tô.

      “Bà ngoại, người nhà của con đều ở thành phố B, con trở về thăm bọn họ, bọn họ sống rất tốt, thành phố B cũng thành lập căn cứ, cho nên con cũng có gì để lo lắng.” Liên Cẩn Viên cười tủm tỉm trả lời.

      Nhìn thấy Tô Ngưng Mi từ lầu xuống, Liên Cẩn Viên nhàn nhạt liếc mắt quét nhìn cái, tiếp tục chuyện với bà ngoại Tô. Bà ngoại Tô nhìn thấy Tô Ngưng Mi, liền vội vàng vẫy vẫy tay với , “Tiểu Mi, con ra ngoài, bà lo lắng cho con muốn chết, con ở trong phòng hơn mười ngày cũng biết đói, con đứa này.”


      Ông ngoại Tô trừng mắt nhìn bà ngoại Tô cái, “Bà già này, Tiểu Mi phải là tu luyện sao, làm sao có thể tùy tiện quấy rầy cháu nó!”

      Tô Ngưng Mi ôm hơn mười bình rượu nho đến trước sofa, đặt toàn bộ rượu nho cầm ở trong tay lên mặt bàn thủy tinh, lúc này mới cười : “Bà ngoại, đừng lo lắng, con là tu luyện, trong phòng cũng có ít thức ăn nên bị đói. Đúng rồi, ông ngoại bà ngoại, đây là rượu nho mà lúc con nhàn rỗi làm ra, hai người mỗi người bình, con ủ cũng nhiều lắm, hai người mỗi ngày uống chút đối với thân thể rất có lợi.” Vì linh dịch rất có ích đối với cơ thể của người cho nên pha nó vào trong rươu nho, như vậy mỗi ngày uống chút rất có lợi với thân thể.

      Trừ bỏ thức tỉnh giả, những người khác đều được phát hai bình rượu nho, ngay cả Tô Vũ cũng ngoại lệ, Tô Vũ liếc mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái, giọng cám ơn.

      Dị năng của Hàn Bảo, Tưởng Nhật và Tưởng Nguyệt vẫn là trung kỳ cấp hai, Tô Hạo, Tô Quốc Mai, Mục Tiểu Nghiên rất nhanh lên đến cấp hai. Cấp lên cấp hai rất dễ dàng, nhưng cấp hai lên cấp ba lại dễ dàng như vậy, càng về sau càng khó khăn hơn.

      Chu Thu Tâm làm cơm chiều xong, liền kêu mọi người ăn cơm. Tô Ngưng Mi thừa dịp vẫn còn nước ấm trước vội vàng tắm rửa cái, lại thuận tiện đem quần áo mặc trong mười ngày qua giặt sạch, sau đó chạy lên ban công lầu phơi quần áo.

      Sau khi phơi quần áo xong, Tô Ngưng Mi vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy tình cảnh ở trong hộ gia đình đối diện.

    5. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 29:
      Editor: lovesu

      Phòng của Tô Ngưng Mi đối diện với đường, vừa khéo mặt đối mặt với ban công của nhà đối diện, nhìn xuyên qua ban công thấy được tình huống ở trong phòng. Giờ phút này trong phòng trình diễn màn kích tình, dĩ nhiên là 3P hai nam và nữ, khẩu vị nặng a, Tô Ngưng Mi chậc chậc hai tiếng, dáng người của hai người đàn ông này đúng là tệ, dáng người của người phụ nữ cũng rất nóng bỏng với làn da tinh tế.

      Khoan , ba người này, Tô Ngưng Mi đột nhiên mở to hai mắt nhìn, thể nào, đây phải là Trình Dung Vu Hạo Tĩnh và Trâu Bái sao. Vu Hạo Tĩnh và Trâu Bái đem Trình Dung trở thành nhân của bánh quy kẹp ở giữa hai người, hai chân của Trình Dung ôm chặt lấy thắt lưng của Vu Hạo Tĩnh ở phía trước, Vu Hạo Tĩnh hai tay nâng lấy mông của Trình Dung, Trâu Bái đứng ở phía sau Trình Dung di chuyển ra vào, hai tay cũng nhàn rỗi, xuyên qua dưới nách của Trình Dung vừa xoa vừa bóp hai bầu ngực của Trình Dung ở phía trước.

      Trình Dung ôm đầu của Vu Hạo Tĩnh, vẻ mặt đỏ hồng, miệng vô ý thức rên rỉ, khiến cho động tác của hai người đàn ông càng nhanh thêm.

      Tô Ngưng Mi nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, chẳng qua chỉ mới trôi qua có mười ngày kể từ lần trước ? Vu Hạo Tĩnh thế nhưng đồng ý 3P? Quả thực là kỳ tích a, nhớ được trong tiểu thuyết tuy rằng Trình Dung lên giường với rất nhiều người đàn ông, nhưng chưa từng có 3P.

      Tô Ngưng Mi ngửi thấy mùi ngon, phía dưới vang lên tiếng cậu cả Tô Quốc Khánh kêu xuống ăn cơm, “Tiểu Mi, con làm gì vậy, mau xuống ăn cơm thôi!”


      Lúc này Tô Ngưng Mi mới thu hồi tầm mắt, hoang mang rối loạn xuống lầu, “Cậu cả, con bây giờ liền xuống.”

      xuống lầu, Tô Ngưng Mi có chút chột dạ, dù sao vừa rồi nhìn màng 3P khẩu vị nặng a.

      Chu Thu Tâm giúp kéo ghế ra, “Tiểu Mi, mau ngồi xuống ăn cơm .”

      Vừa thấy vị trí kia Tô Ngưng Mi có chút rối rắm, vừa vặn ngồi ở bên cạnh Liên Cẩn Viên, nhưng mà trước mắt chỉ có vị trí đó còn trống, Tô Ngưng Mi cũng thể vô duyên kiếm cớ đổi chổ với người khác, cho nên chấp nhận ngồi xuống, quay đầu liền nhìn thấy Liên Cẩn Viên vẻ mặt cười như cười nhìn chằm chằm .

      Tô Ngưng Mi cũng đáp lại bằng vẻ mặt cười như cười, lúc này mới bắt đầu ăn cơm.

      Sáng sớm ngày thứ hai đoàn người đều đến nơi lĩnh thức ăn ở căn cứ, Tô Ngưng Mi lúc này mới biết mỗi ngày mọi người đều phải đến nơi này lĩnh đồ ăn, dì út Tô Quốc Mai giải thích : “Tiểu Mi, mấy ngày nay con đều tu luyện, chúng ta mỗi ngày đều đến căn tin lĩnh đồ ăn trở về, kỳ trong nhà thiếu thức ăn, nhưng mà như vậy dễ làm cho người khác chú ý, cho nên mỗi ngày mọi người căn tin lần.”

      “Dì út, con biết, hôm nay con tu luyện, đợi lát nữa chúng ta cũng nhau lĩnh đồ ăn, sau đó cùng nhau tham quan xung quanh căn cứ, từ khi đến căn cứ còn biết tình huống ở bên ngoài là gì. Hơn nữa tinh hạch cũng gần hết, ngày mai bắt đầu ra ngoài đánh zombie.”

      Trong khoảng thời gian này toàn bộ tinh hạch mà có được đều dùng để mua phòng và tu luyện, còn lại nhiều lắm, ngày mai bọn họ nhất định phải ra ngoài đánh zombie lấy tinh hạch.

      Đoàn người đến căn tin của căn cứ, là căn tin nhưng ra là nhà xưởng hoang phế lớn, bên trong có rất nhiều nồi cháo loãng bốc lên hơi nóng, mặt khác bên bày biện nhiều lồng hấp, bên trong đều là bánh bao nóng hổi, bánh mì và bánh bã đậu.

      Thức tỉnh giả có thể lĩnh chén cháo loãng, cùng với hai loại bánh trong ba loại: bánh bao, bánh mì, bánh bã đậu. Người thường chỉ có lĩnh chén cháo loãng cùng với miếng bánh bột ngô, đãi ngộ khác biệt vô cùng ràng. Có rất nhiều người lĩnh đồ ăn xong đều đến góc ngồi xổm xuống ăn, ăn cẩn thận, cuối cùng ngay cả bột bánh ở các đầu ngón tay cũng bị liếm sạch. Tô Ngưng Mi trầm mặc, ngay từ đầu còn có gian cho nên căn bản biết cảm giác đói khát là như thế nào, lại càng biết sợ hãi là cảm giác gì.

      Xem những người ở xung quanh, Tô Ngưng Mi yên lặng lĩnh phần ăn của mình, mọi người cũng lĩnh đồ ăn tìm chỗ trống ngồi xuống. Liên Cẩn Viên cũng lĩnh đồ ăn ngồi xuống ở phía đối diện Tô Ngưng Mi, Tô Ngưng Mi nhíu mày, người này phải người của hương vị khó có thể kháng cự sao, vậy còn cách gần như vậy để làm, có khuynh hướng thích bị ngược . Liên Cẩn Viên uống ngụm cháo loãng, cắn ngụm bánh bột ngô, lại liếc mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái, Tô Ngưng Mi bị nhìn đến sởn gai óc, cúi đầu bắt đầu ăn cháo.

      ăn, bên tai đột nhiên truyền đến thanh nhàng dễ nghe,“ hai, mau tới đây, nơi này còn chỗ trống.”

      Tô Ngưng Mi ngẩng đầu, liếc mắt cái liền nhìn thấy có mái tóc màu đỏ lôi kéo người đàn ông thanh tú đến bên cạnh Tô Ngưng Mi, nhanh nhẹn ngồi xuống. kia lại kéo kéo quần áo của người đàn ông, “ hai, mau ngồi xuống ăn a. hai, khối bánh mì này cho , em ăn chén cháo loãng và cái bánh bao là no rồi.” ấy xong liền lấy khối bánh mì ở trong chén của mình đưa đến trong chén của người đàn ông, người đàn ông có chút vô thố, “Em à, cần, ăn no.”

      tóc đỏ bĩu môi, “ khẳng định là chưa ăn no...... Được rồi, mau ăn , đừng nữa.” xong, liền uống ngụm cháo loãng ô.

      Người đàn ông thanh tú tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Tô Ngưng Mi, ngẩng đầu nhìn Tô Ngưng Mi xin lỗi cười cười. Tô Ngưng Mi , cúi đầu tiếp tục ăn.

      tóc đỏ rất nhanh liền ăn xong, quay đầu nhìn về phía Tô Ngưng Mi, kéo kéo quần áo của , cười : “Xin chào, tôi tên là Chu Dao dị năng giả hệ thổ, ngày hôm qua vừa mới đến căn cứ, đây là của tôi Chu Dương, xin hỏi tên gì, đến căn cứ vào lúc nào, ai, mấy ngày nay tôi chỉ có thể chuyện với hai thôi tôi sắp buồn đến chết rồi......”

      Chu Dao Chu Dương? Tô Ngưng Mi vội vàng ngẩng đầu lên đánh giá bọn họ cái, nghĩ đến thế nhưng gặp phải bọn họ.

      Chu Dao Chu Dương cũng là nhân vật đầu mối chính trong sách, Chu Dao và giống nhau đều là vật hi sinh nữ phụ, tính tình nguyên bản đơn thuần đáng , là dị năng giả hệ thổ, sau này bởi vì nam chủ nguyên văn xuất liền thích ta, kết quả nam chủ vô tình thương hại , Chu Dao hắc hóa ác độc, khắp nơi gây phiền toái cho nữ chủ, cuối cùng bị zombie vây công chết. Về phần Chu Dương, Tô Ngưng Mi ha ha cười lạnh hai tiếng, ở trong sách, Chu Dương và Tô Ngưng Mi cũng gặp nhau ở căn cứ thành phố G, chẳng qua Chu Dương chỉ là người thường, đối mặt với Tô Ngưng Mi cũng là người thường vừa thấy , để ý đến vận mệnh bi thảm của nhiều lần bị luân gian, vẫn như cũ , muốn cùng chỗ với . Kết quả...... lần ra ngoài đánh zombie, Chu Dương bị zombie cào trúng thức tỉnh dị năng hệ tinh thần.


      Sau đó, Tô Ngưng Mi suy nghĩ chút, khi đó tình cảm của và Trình Dung xuất khe nứt nho , kết quả Trình Dung biết được Chu Dương thức tỉnh dị năng hệ tinh thần, lập tức cả ngày ở trước mặt Chu Dương lắc lư qua lại. Chu Dương bởi vì chính mình trở thành dị năng giả, dần dần có chút khinh thường Tô Ngưng Mi là người thường, dần dần bị Trình Dung thanh thuần và mị lực vô đối hấp dẫn, cuối cùng hai người thuận lý thành chương lăn lên giường.

      Ha ha, tiện nhân chính là già mồm cãi láo. Tô Ngưng Mi dưới đáy lòng cười ha ha hai tiếng, quay đầu nhìn Chu Dao lộ ra nụ cười tươi, “Xin chào, tôi tên là Tô Ngưng Mi, ừm, để tôi đoán thử xem, hẳn chưa tới hai mươi tuổi ? Tôi hai mươi mốt, có thể kêu tôi là chị Tiểu Mi.”

      Trong văn Chu Dao tuyệt đối là em tốt, đối xử với Tô Ngưng Mi cũng tốt lắm, biết hai của mình cùng chỗ với Tô Ngưng Mi cũng tình chúc phúc cho bọn họ. Cuối cùng biết hai thế nhưng cùng Trình Dung pha trộn chỗ tức chịu được, thậm chí đoạn tuyện quan hệ em với Chu Dương......

      Tô Ngưng Mi đột nhiên có chút tác tác giả nghĩ như thế nào, làm sao có thể viết ra quyển tiểu thuyết như vậy. ràng trong nội dung tác phẩm tính cách của những nữ phụ cũng kém, cuối cùng đều vì thành toàn cho nữ chủ mà bị tác giả làm cho cặn bã hóa.

      Chu Dương cũng ngại ngùng chào Tô Ngưng Mi cái, Tô Ngưng Mi nhìn cười yếu ớt.

      Tuy rằng kịch tình trong sách là như vậy, nhưng Tô Ngưng Mi biết chính mình thích người đàn ông giống như vậy, cho nên tình huống này thành lập. Đương nhiên bởi vì biết kịch tình, nên nửa điểm hảo cảm với người đàn ông này, vì ngại có muội giấy Chu Dao ở đây nên cũng quá mức lạnh lùng với .

      Muội giấy Chu Dao hiển nhiên hưng phấn, “Chị Tiểu Mi, chị đoán chuẩn, em năm nay hai mươi, về sau em kêu chị là chị Tiểu Mi......” Chu Dao rủ rỉ rù rì .

      Tô Ngưng Mi lại giới thiệu bạn tốt và người nhà cho Chu Dao, Chu Dao hưng phấn : “Chị Tiểu Mi, em ở nhà số xxx đường xxx, còn chị sao? Về sau chúng ta có thể cùng nhau làm nhiệm vụ đánh zombie.”

      Tô Ngưng Mi số nhà của mình cho muội giấy.

      Chu Dương ở bên cạnh luôn luôn vụng trộm đánh giá Tô Ngưng Mi, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Tô Ngưng Mi, mặt của Chu Dương có chút đỏ.

      Liên Cẩn Viên lạnh như băng nhìn người đàn ông biểu cảm thẹn thùng ở phía đối diện, cả người đều tản ra hơi thở tôi rất muốn giết người này, đừng tới gần. Chu Dao rốt cục cũng cảm nhận được hơi thở lạnh như băng của Liên Cẩn Viên, ngẩng đầu liếc mắt nhìn cái, có chút sợ hãi, nhìn Tô Ngưng Mi lè lưỡi, cười : “Chị Tiểu Mi, em về trước, ngày khác lại đến tìm chị.” xong liền lôi kéo Chu Dương còn thẹn thùng mất.


      Sát khí người của Liên Cẩn Viên lúc này mới thu liễm lại, lạnh buốt liếc mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái.

      Tô Ngưng Mi có chút mạc danh kỳ diệu, muốn hỏi người đàn ông này vì sao lại vô duyên vô cớ phóng thích sát khí, đột nhiên nghe thấy Chu Dao a tiếng, vội vàng ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy được Chu Dao đụng phải Trình Dung ở trước cửa căn tin. Trình Dung bị Chu Dao đụng phải liền lui về sau vài bước, ngã vào trong lòng của Vu Hạo Tĩnh. Chu Dao vội vàng tiến lên, sốt ruột : “ gì ơi, sao chứ, tôi phải cố ý.”

      Trình Dung lắc lắc đầu, thân mình có chút run run, cười : “ trách , là tại tôi cẩn thận, được rồi, Vu chúng ta vào lĩnh đồ ăn .”

      Xem thân hình loạng choạng của ta, Tô Ngưng Mi cười nhạo tiếng, sợ là làm 3P quá lố, cả cũng đều run rẩy.

      suy nghĩ, Tô Ngưng Mi bỗng nhiên cảm nhận được tinh thần của Liên Cẩn Viên dao động có chút bình thường ở phía đối diện, ngẩng đầu nhìn qua, phát trong tay Liên Cẩn Viên nắm vật gì đó giống như ngọc phiến, lúc này ngọc phiến nát, nhìn chằm chằm miếng ngọc phiến kia sắc mặt trầm làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

      Người này bị gì vậy?

      Liên Cẩn Viên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái lộ ra vẻ mặt phức tạp, bỗng nhiên đứng dậy đến bên cạnh Tô Ngưng Mi, ôm chặt lấy , cúi đầu liền hôn miệng của .

      Đầu của Tô Ngưng Mi liền bùm tiếng nổ tung, mẹ nó, người đàn ông này bị cái gì vây, trước mặt nhiều người như vậy, ta làm sao hôn liền hôn!! nên tin tưởng nhân phẩm của người này, nên tin tưởng ở trong thịt văn có người bình thường!!!

      suy nghĩ, Liên Cẩn Viên cũng vội vàng buông ra, cúi đầu ở bên tai của : “Trong nhà của xảy ra chút chuyện, phải chạy về thành phố B để xử lý chút, em chờ , trở về.”


      xong lại ngẩng đầu nhìn ông ngoại Tô và bà ngoại Tô sợ đến ngây người cười : “Ông ngoại, bà ngoại con có việc phải về nhà chuyến, rất nhanh trở về, hai người yên tâm cọn chịu trách nhiệm với Tiểu Mi. Ông ngoại, bà ngoại, cậu cả, dì, cậu út, dì út, con trước......” xong lại thâm sâu nhìn thoáng qua Tô Ngưng Mi đứng ngây người, nhanh chóng rời khỏi, lưu lại đám người còn trợn tròn mắt.
      Tôm Thỏ, omomatic, 101211 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :