Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. naughtygirl_35

      naughtygirl_35 New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      9
      mình rất thích đọc truyện mạt. mình ủng hộ bạn hết mình :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      lovesu thích bài này.

    2. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      Đọc truyện này thích a nam phụ Hạ Hầu Thần hơn!!!

    3. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 26:
      Editor: lovesu

      Liên Cẩn Viên bỗng nhiên ngăn Tô Ngưng Mi lại, cúi đầu hôn môi của , lại duỗi đầu lưỡi ra ở đôi môi mềm mại của liếm liếm, dùng đầu lưỡi mở đôi môi của , tiếp theo đó đưa đầu lưỡi vào, hương vị ngon ngọt của làm cho Liên Cẩn Viên lưu luyến quên, hầu như sắp khống chế được chính mình. Tô Ngưng Mi thẹn quá hóa giận, đối với người đàn ông này tuy rằng có phản cảm gì, nhưng cũng có nghĩa là nguyện ý bị người ta cưỡng hôn như vậy, huống chi xung quanh còn có người, chừng ngồi xem diễn.

      Giơ hai chân lên, Tô Ngưng Mi mạnh mẽ đá về phía hạ thân của Liên Cẩn Viên. Liên Cẩn Viên hình như sớm có chuẩn bị, nhanh chóng lấy tay chặn hai chân của Tô Ngưng Mi lại, thậm chí dùng đùi của mình mở hai chân của Tô Ngưng Mi ra, thân mình cũng theo đó đè xuống, nháy mắt tư thế của hai người bỗng trở nên ái muội.


      Tô Ngưng Mi khó thở, toàn thân cũng nhúc nhích được, chỉ còn lại răng nanh là có thể cử động, hề nghĩ ngợi, mở miệng cắn xuống, trong miệng lập tức truyền đến mùi máu tươi nhàn nhạt. Thế nhưng Liên Cẩn Viên căn bản để ý đến đầu lưỡi bị thương, tiếp tục ở trong miệng của Tô Ngưng Mi mút, trong miệng của hai người đều truyền đến mùi máu tươi nhàn nhạt. Tô Ngưng Mi tức chịu được, ưu thế về sức mạnh ở trước mặt người đàn ông này lại biến mất.

      Liên Cẩn Viên hiển nhiên vẫn chưa thỏa mãn với tiến độ này, tay cố định hai tay của Tô Ngưng Mi, tay khác luồn vào cái áo khoác lông dê ấm áp của Tô Ngưng Mi, chính xác sai bắt lấy bên ngực của , miệng hôn từ hai má di chuyển xuống cổ.

      Miệng của Tô Ngưng Mi rốt cục cũng được thả ra, hung tợn thấp giọng : “Đồ lưu manh, đừng ép tôi dùng sét đánh !”


      Nhưng căn bản Liên Cẩn Viên để ý tới , cúi đầu ở cái cổ trắng nõn của cắn cắn, lại sờ sờ hạt đào ở bầu ngực của , tiếp tục dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê ngắt nhéo, đầu óc của Tô Ngưng Mi trống rỗng, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng lên, hai tay bị Liên Cẩn Viên cố định vô ý thức cử động vài cái, đạo tia sét từ tay của vọt ra, đánh vào đầu của Liên Cẩn Viên.

      Liên Cẩn Viên bỗng chốc bị đánh đến tỉnh mộng, sửng sốt hồi lâu, Tô Ngưng Mi vội vàng thừa dịp lúc còn ngẩn ngơ dùng sức đẩy ra, ôm chăn nhảy xuống xe. Lúc này Liên Cẩn Viên lắc đầu hoàn hồn, mạnh mẽ nhìn chằm chằm Tô Ngưng Mi đất ôm chăn, vẻ mặt khó tin, “ dám dùng sét đánh tôi?”

      Tô Ngưng Mi ôm chặt chăn nhìn Liên Cẩn Viên vết thương cũng có, trong lòng thở phào, bất quá vẫn căm tức nhìn , “ xứng đáng, đồ lưu manh chết tiệt.”


      Người đàn ông này đến cùng đạt tới cấp bậc nào, dùng pháp thuật lôi điện để tấn công thế nhưng nửa điểm cũng làm bị thương.

      Nghe xong lời này, Liên Cẩn Viên hừ hừ hai tiếng quay mặt qua sang chỗ khác, ở mặt lau cái, vừa mới bắt đầu chẳng qua chỉ muốn đùa chút. Lại nghĩ rằng sau khi hôn lại dừng được, mùi vị linh khí người của cùng với hương vị xử nữ ngon ngọt làm cho thiếu chút nữa khống chế được.

      Tô Ngưng Mi ôm chăn xoay người đến chiếc xe Benz, lấy chăn che kín thân hình nhìn xung quanh. Lần này Liên Cẩn Viên cũng có quấn quít lấy , nằm ở nóc xe ngủ.

      bao lâu, cách đó xa truyền đến thanh ầm ầm của chiếc xe, Tô Ngưng Mi ngẩng đầu nhìn qua, ở phía xa xa quốc lộ xuất hai chiếc xe. Thấy đám người và đoàn xe, hai chiếc xe đó ngừng lại, theo đó có sáu người đàn ông xuống. Lúc này, rốt cục xong việc Trình Dung sắc mặt hồng hào từ xe xuống, người chỉ mặc cái áo khoác lông dê màu trắng, bộ ngực nổi lên, mái tóc đen xõa dài ở vai, bộ dáng thanh thuần làm cho ánh mắt của sáu người đàn ông kia đều tập trung lên người của ta, ánh mắt lộ ra vẻ tham lam dâm tà.


      Phát ý đồ của mấy người đàn ông đó, Vu Hạo Tĩnh hừ tiếng che ở trước mặt Trình Dung. Mấy người đàn ông này vừa thấy liền biết dễ chọc, ở tận thế mà cả người có thể sạch như vậy, tinh thần cũng vô cùng tốt, hiển nhiên đều là cao thủ, Vu Hạo Tĩnh muốn nổi lên xung đột chính diện với bọn họ.

      Trong đó có người dáng vóc khôi ngô dị thường, thân cao gần 1m9 cường tráng đến trước mặt Vu Hạo Tĩnh, “Người em, người phụ nữ ở phía sau cũng tệ, thế nào, đưa cho vài người em chúng tôi chơi đùa chút, dùng thùng nước khoáng và nửa bao gạo to đến đổi.”

      Trình Dung vừa nghe xong sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi, làm cho tức giận là chính mình thế nhưng trị giá chỉ có thùng nước khoáng và nửa bao gạo.


      Buổi sáng đoàn người của Vu Hạo Tĩnh chiến đấu cả ngày, trong cơ thể căn bản còn tinh thần lực, nếu cùng mấy người đàn ông này cứng rắn chiến đấu, chỉ sợ bất lợi cho bọn họ. “Vị này, đây là vợ của tôi, cho nên xin mời các cần làm cho tôi khó xử.”

      Người đàn ông kia nghe xong những lời này, cười ha ha lên, vỗ vỗ bả vai của Vu Hạo Tĩnh, “Người em, phụ nữ như quần áo, huống chi tại là thời đại nào? Chỉ cần có thực lực nghĩ muốn dạng phụ nữ nào mà có?”


      Khang Tiểu Tĩnh ở trong xe bỗng nhiên nhảy xuống, chỉ vào vị trí của Tô Ngưng Mi nhìn mấy người đàn ông kia : “Các vị đại ca, chị Dung của tôi làm sao có thể sánh bằng người phụ nữ ở nóc xe kia, người phụ nữ kia bách chiến bách thắng, công phu ở giường rất cao, công phu bằng miệng lại càng có người theo kịp, cam đoan có thể hầu hạ các vị đại ca dục tiên dục tử.”

      Vài người đàn ông đều nhìn về phía Tô Ngưng Mi, diện mạo của Tô Ngưng Mi giống với vẻ thanh thuần của Trình Dung, thoạt nhìn vô cùng diễm lệ, lúc lúc ở dưới ngọn lửa, vẻ diễm lệ của Tô Ngưng Mi thoạt nhìn càng thêm câu hồn người. Quả nhiên vài người đàn ông đều lộ ra vẻ kinh diễm, trong đó có hai người đàn ông về phía Tô Ngưng Mi.

      Tô Ngưng Mi ở nóc xe thầm mắng tiếng, gạt bỏ tấm chăn ở người nhảy xuống, bất quá chỉ trong thời gian có vài giây đến trước mặt Khang Tiểu Tĩnh, cái tát đánh vào mặt của Khang Tiểu Tĩnh, “Tiện nhân, cho chuyện bậy bạ khua môi múa mép ngậm máu phun người.” Khang Tiểu Tĩnh bị tát ngã văng ra năm sáu thước, cả người đập vào khối ngăn cách bằng đá ở quốc lộ, phun ra ngụm máu tươi.

      Tất cả mọi người bị tốc độ và sức mạnh của làm cho sợ hãi, hai người đàn ông kia cũng do dự có tiếp tục tới. Tô Ngưng Mi lạnh như băng liếc mắt nhìn mấy người đàn ông kia cái, lại lần nữa về nóc xe. Mấy người đàn ông kia đại khái biết được Tô Ngưng Mi có song biến dị sức mạnh và tốc độ thể trêu chọc, lại nhìn về phía Trình Dung ở phía sau Vu Hạo Tĩnh.

      Trình Dung cũng hừ tiếng, phất tay cái đạo tia sét đánh vào mặt đường, mặt đường lập tức ra cái hố cháy đen.

      Được rồi, lôi điện dị năng này, bọn họ cũng muốn mạo hiểm sinh mạng của mình mà muốn Trình Dung, chỉ đành phải quay đầu nhìn về phía Khang Tiểu Tĩnh ngã ở bên đường. Bộ dáng của Khang Tiểu Tĩnh cũng tệ, mấy người đàn ông kia lại vài ngày ăn thịt, chỉ có thể kéo Khang Tiểu Tĩnh đến nơi tối tăm.

      Khang Tiểu Tĩnh tuyệt vọng nhìn Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh, “Chị Dung, Vu, cứu cứu em.”

      Trình Dung muốn xông lên cứu Khang Tiểu Tĩnh, Vu Hạo Tĩnh lại nhìn ta lắc lắc đầu, giọng : “Dung Nhi, tại tinh thần lực của chúng ta còn chưa có khôi phục, thể trêu chọc bọn họ, quên chuyện này .”


      “Nhưng mà......” Trình Dung nhìn về phía Vu Hạo Tĩnh, sốt ruột : “Tiểu Tĩnh là đồng đội của chúng ta a, thể cứ như vậy vứt bỏ em ấy quan tâm.”

      Vu Hạo Tĩnh ôm Trình Dung, “Dung Nhi, muốn em bị thương, với , bất luận kẻ nào đều quan trọng bằng em, chỉ cần em tốt, người của toàn thế giới đều chết cũng sao, chỉ cần em sống tốt......”

      Trình Dung cảm động hai mắt ướt đẫm nước mắt rưng rưng nhìn Vu Hạo Tĩnh, “ Vu, đối với em tốt.”


      Khang Tiểu Tĩnh tuyệt vọng nhìn hai người ôm nhau, vài người đàn ông kéo ta đến bên trong rừng cây ở bên cạnh quốc lộ.

      Tô Ngưng Mi nhìn thoáng qua Khang Tiểu Tĩnh tự làm bậy thể sống, có nửa điểm đồng tình với ta.

      Rất nhanh, ở nơi tối tăm kia truyền đến tiếng kêu rên thống khổ của Khang Tiểu Tĩnh, cùng với thanh va chạm của cơ thể ‘phách phách’.

      Sáu người đàn ông đem Khang Tiểu Tĩnh tra tấn đến hừng đông, lúc này mới thỏa mãn về xe, ăn vài thứ rồi lái xe rời . Trình Dung nhìn thấy bọn họ rời , vội vàng chạy đến rừng cây ở bên cạnh quốc lộ, nhìn thấy Khang Tiểu Tĩnh cả người trần truồng, dính đầy màu trắng của tinh dịch và toàn thân có chỗ nào có vết thương. ta che miệng cúi đầu la lên tiếng, nước mắt cũng theo đó chảy xuống, “Tiểu Tĩnh, thực xin lỗi, đều là lỗi của chị, Tiểu Tĩnh thực xin lỗi, thực xin lỗi, ô ô......”

      Khuôn mặt Khang Tiểu Tĩnh sưng to lên vẻ ác độc, lát lại khôi phục như bình thường, “Chị Dung, em trách chị......”


      Trình Dung vội vàng đứng dậy, “Tiểu Tĩnh, em đợi chút, chị lấy quần áo lại đây.”

      Tô Ngưng Mi mặc kệ tình huống ở bên kia, đánh thức đám người ông ngoại bà ngoại, cậu dì, họ em họ ở xe dạy ăn chút thức ăn liền chuẩn bị khởi hành.

      Nhìn Liên Cẩn Viên ở nóc xe, Tô Hạo hỏi, “Em họ, người này làm sao bây giờ?”

      cần phải quan tâm đến ta, trực tiếp lái xe là được.”


      Tất cả mọi người đều lên xe, hai chiếc xe về phía thành phố G. Ở xe, Tô Ngưng Mi đem thức ăn và nước khoáng còn lại toàn bộ đưa cho dì út Tô Quốc Mai, cười : “Dì út, tại dì có gian dị năng, mấy thứ này toàn bộ đều để ở trong gian của dì , mọi người chỉ để lại ít cho bữa trưa là được, con nghĩ rằng buổi chiều là có thể đến căn cứ.”

      xong lại quay đầu nhìn về phía Mục Tiểu Nghiên, “Tiểu Nghiên, đến căn cứ trừ bỏ người nhà thể ở trước mắt của bất luận người nào lộ ra dị năng của em biết ?”

      Mục Tiểu Nghiên gật gật đầu, sợ hãi : “Chị họ, em biết.”


      thêm vài giờ xe liền đến thành phố G, zombie ở thành phố G ít hơn so với các thành phố khác, lại thêm ba tiếng nữa đoàn người mới đến căn cứ ở trong nội thành thành phố G. là căn cứ, kỳ chính là xây bức tường phòng hộ ở vùng ngoại thành, bức tường phòng hộ cao đến bốn năm thước.

      Ở trước cửa căn cứ có vài người mặc quân trang đứng thẳng tắp, còn có đài kiểm soát, có nam nữ mặc quân trang đứng ở phía sau đài kiểm soát, hàng ngũ dài nhận phiếu đăng ký, kiểm tra.

      Đám người Tô Ngưng Mi từ xe nhảy xuống, lập tức có binh lính lên phía trước, “ xin lỗi, xe của các người phải tạm thời dừng ở bên cạnh, chờ thông qua loạt kiểm tra xe mới có thể vào.”


      Tô Ngưng Mi nhìn người binh lính kia cười cười, “Cám ơn , chúng tôi biết.”

      Đem hai chiếc xe dừng lại ở vị trí mà binh lính kia , Liên Cẩn Viên vẫn như trước còn ngủ, Tô Ngưng Mi lười đánh thức , mọi người cứ như thế đứng xếp hàng ở phía sau đội ngũ.

      theo đó còn có Trình Dung, Ngô Thần, còn có người của Trần gia cũng đều lái xe lại đây, theo thứ tự dừng xe ở phía sau hàng ngũ.

      Việc kiểm tra này vô cùng chậm, đầu tiên phải đăng ký tên tuổi giới tính, cuối cùng phải vào căn phòng màu đen ở bên cạnh sáu giờ để quan sát xem có bị lây nhiễm bệnh độc , nếu có lúc đó mới có thể đ vào căn cứ. Chờ kiểm tra đến đám người của Tô Ngưng Mi, Liên Cẩn Viên rốt cục cũng tỉnh lại, thấy bọn người của Tô Ngưng Mi nhận kiểm tra, vội vàng chạy tới phía sau Tô Ngưng Mi. Vị binh lính ở bên cạnh biết bọn họ là cùng nhóm nên cũng có ngăn cản.

      P/s: Vâng Viên là chuẩn lưu manh :yoyo14:
      Tôm Thỏ, 1012, Abby7 others thích bài này.

    4. naughtygirl_35

      naughtygirl_35 New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      9
      tuyệt quá
      lovesu thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Thích nhất cá luu mà manh ấy.....hào quang cuả nữ 9 quá hoang tưởng rồi...mới có 1 đứa ảo tưởng sức mạnh....hazz bị hại chẳng ai thương tiếc....
      lovesunaughtygirl_35 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :