Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Woa....woa......a 9 lên sàn quẩy nhoa.......
      lovesu thích bài này.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      hóng nam 9 quá, lần trước chỉ xuất chợp nhoáng, chưa gì hết, lần này chắc theo chị Mi luôn ha
      lovesucuong thích bài này.

    3. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 23:
      Editor: lovesu
      Trình Dung cũng muốn cùng Tô Ngưng Mi nhận thức, mọi người đều khẩn trương nhìn chằm chằm con mãng xà màu đen kia, lúc này đám zombie ở phía sau cũng đuổi kịp, chậm chạp lắc lư chạy về phía các , đám người thường ở phía sau đều buông tha cho việc lái xe mà chạy trốn tứ tán.

      Trình Dung nhìn chằm chằm con mãng xà lớn màu đen kia, giọng : “ Ngô, làm phiền dẫn người đối phó với đám zombie kia, còn con mãng xà màu đen này hãy giao cho chúng tôi, hơn nữa bọn Tiểu Mi chắc hẳn cũng đủ sức đối phó với con thú biến dị này. Chú Tôn, chú chạy về phía bên phải, hấp dẫn lực chú ý của nó, những người còn lại dùng dị năng tấn công nó. Nhất định phải đánh chính xác chút, tinh thần lực của chúng ta còn dư được bao nhiêu.”

      Ngô Thần nhàng gật đầu, xoay người ra lệnh cho thủ hạ của mình đối phó với đám zombie đuổi theo. Tôn Văn Ninh cũng bắt đầu chạy về phía bên phải có người, con mãng xà màu đen kia nhìn thấy có người cử động, cái đuôi to lớn vung lên quét qua, Tôn Văn Ninh đành phải chạy vòng vo né tránh, cũng ngờ đến thân hình con mãng xà màu đen to lớn kia linh hoạt quay vòng, cái miệng to lớn cắn về phía Tôn Văn Ninh, Tôn Văn Ninh trong lúc nguy hiểm né tránh được, nhưng nước miếng của con mãng xà lại xuống người của Tôn Văn Ninh.

      Lúc này, các loại dị năng khác nhau tới tấp đánh về phía con mãng xà. Mọi người đều nghĩ rằng Tô Ngưng Mi là năng lực biến dị giả, cho nên Tô Ngưng Mi cũng có hành động nào, nhìn những loại dị năng khác nhau đánh về phía con mãng xà. Trong đó lôi điện dị năng của Trình Dung lợi hại nhất, đánh vào người con mãng xà tuy rằng đủ để cho nó chết, nhưng cũng tạo ra vết thương . Con mãng xà màu đen lớn triệt để bị chọc giận. Há cái miệng to lớn cắn về phía Trình Dung. Lúc này tinh thần lực của Trình Dung tiêu hao hết, sắc mặt trắng bệch nhìn cái miệng rắn to lớn càng ngày càng gần, ta muốn chạy, nhưng hai chân lại giống như rễ cây cắm chặt xuống đất, căn bản chạy được.

      Cái miệng to lớn của con rắn cách Trình Dung chỉ có thước, Trình Dung tuyệt vọng nhắm mắt lại, cho rằng sinh mạng của mình cứ như vậy mà kết thúc. Nhưng lúc thân thể lại bị người nào đó đẩy , ta mở to mắt liền nhìn thấy cảnh tượng làm cho ta khiếp sợ, Trâu Bái người đàn ông mà ta luôn luôn chán ghét giờ phút này đứng ở vị trí lúc nãy của ta, bây giờ muốn trốn thoát còn kịp nữa rồi, con mãng xà ngụm ngậm lấy Trâu Bái, cái đầu to lớn hất cái, cả người Trâu Bái đều bị quăng ra mười thước, cả người đầy vết máu, nhúc nhích, cũng biết sống hay chết.

      Con mãng xà trườn về phía Trân Bái cả người đầy vết máu, hiển nhiên muốn buông tha cho . Mọi người đều vội vã thi triển dị năng đánh về phía mãng xà, hi vọng có thể kéo dài thời gian. Tô Ngưng Mi cũng nắm chặt thanh đao chạy về phía con mãng xà, biết chính mình phải đem hết toàn lực đối phó với con mãng xà màu đen này, bằng tất cả bọn họ qua được cửa ải này, nhớ đến trong sách có miêu tả con mãng xà lợi hại đến như vậy. chỉ nhớ được trong sách bởi vì gặp phải con mãng xà lớn này mà tất cả mọi người đều chết, lại nhìn tình huống ở trước mắt, hi vọng lớn.

      Con mãng xà bị mọi người hợp lại công kích, liền buông tha cho Trâu Bái, bắt đầu điên cuồng vung đuôi, khiến mặt đất rối loạn, xe bị đuôi nó vung trúng bay .


      Trình Dung nhìn Trâu Bái cả người đầy vết máu ở phía xa, chỉ cảm thấy ánh mắt vô cùng chua xót, kéo thân mình vô lực về phía Trâu Bái.

      Thể lực của đám người vây đánh con mãng xà sắp cạn kiệt, vài người tinh thần lực còn mảnh, đều vội vàng rời khỏi chiến trường. Tô Ngưng Mi cũng sắp kiên trì nổi. Lúc do dự có nên sử dụng pháp thuật lôi điện tấn công hay , bóng người chạy tới, tốc độ rất nhanh, trong tay nắm cây kiếm toàn thân màu đen, kiếm đánh vào người mãng xà, người con mãng xà màu đen lập tức xuất vết thương lớn máu chảy đầm đìa, đau đến toàn thân của con mãng xà vặn vẹo, đuôi bắt đầu vung loạn ở mọi nơi.

      Lúc này mọi người mới thở phào nhõm, nhìn về phía thân ảnh đột nhiên xuất , là người đàn ông mặc áo màu đen, mái tóc màu đen ngắn, lớn lên nhìn rất tuấn tú, người sạch , trong tay nắm trường kiếm toàn thân màu đen. Giờ phút này nhìn con mãng xà nằm vặn vẹo mặt đất.

      Người đàn ông này? Tô Ngưng Mi chớp chớp mắt, người này phải là người đàn ông ngày hôm qua gặp ở trạm xăng sao? Tình tiết ở trong sách căn bản có xuất người đàn ông này, đừng đây là nam chủ đột nhiên thân? Tô Ngưng Mi lung tung suy đoán, bất quá vận khí của Trình Dung đúng là tốt, mặc kệ gặp phải nguy hiểm gì đều có thể vô thương mà vượt qua, những người đàn ông mến ta người nào người nấy cũng rất đẹp trai.


      Người đàn ông kia cũng chuyện, tay cầm cây kiếm màu đen tấn công về phía con mãng xà, người con mãng xà liền xuất những vết thương lớn máu chảy ngừng, đau đến con mãng xà lăn lộn mặt đất.

      Hình như Tô Ngưng Mi còn ngửi được mùi lưu huỳnh nhàn nhạt, chỉ sợ thân của cây kiếm kia có thoa lên ít lưu huỳnh. Chẳng qua là người đàn ông này đến cùng là ai, tại sao lại lợi hại như vậy, bọn họ đánh nửa ngày cũng nhất định làm cho con mãng xà này bị thương, mà mỗi nhát kiếm của người đàn ông này lại có thể làm cho người con mãng xà xuất vết thương, hơn nữa bộ dạng của lại giống như chơi đùa.

      Mọi người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông này, hình như người đàn ông này cũng bắt đầu cảm thấy thú vị, lấy ra tấm lá bùa màu vàng quăng về phía con mãng xà. Cùng với lá bùa mà Tô Ngưng Mi thấy lần trước giống nhau như đúc, lá bùa bay đến người con mãng xà lập tức bốc cháy, lửa cháy càng lúc càng lớn, toàn bộ người con mãng xà lúc này chìm trong biển lửa, con mãng xà ở trong đám lửa vặn vẹo thân hình, phát ra tiếng kêu ngập tràn đau đớn, làm cho đám người xung quanh rùng mình cái.


      Người đàn ông lại xoay người ném lá bùa về phía đám zombie, trong nháy mắt đống zombie bị tiêu diệt. Đám người càng thêm kinh hãi, người đàn ông này đến cùng là ai, tại sao lại lợi hại như vậy.

      bao lâu, con mãng xà kia bị đốt thành tro bụi, người đàn ông đưa tay vào lớp tro bụi, từ bên trong lấy ra hạt châu màu đen to hơn nắm tay.

      Mọi người đều nhìn về phía hạt châu lớn màu đen, Trình Dung cách đó xa cũng giống như vậy ánh mặt đầy khát vọng nhìn tinh hạch của con mãng xà, suy nghĩ, đỡ Trâu Bái tựa vào lan can, đến trước người đàn ông mặc áo đen kia, nhìn cười : “ gì ơi, cám ơn , ân cứu mạng suốt đời khó quên.”

      Người đàn ông tuấn tú nhìn chằm chằm Trình Dung vài lần, mi vũ gian* mang đầy vẻ lãnh ngạo, nhíu mày, “ nên quên .”


      “Ơ?” Trình Dung ngẩn ra, hiển nhiên là nghĩ loại tình huống này xảy ra.

      Vu Hạo Tĩnh tiến lên đỡ Trình Dung, “Dung Nhi, em có việc gì là tốt rồi.” Dứt lời, quay đầu nhìn người đàn ông kia : “Cám ơn , chỉ là......” liếc mắt nhìn hạt châu màu đen to lớn nằm ở trong tay của người đàn ông cái,“ biết có thể đưa cho chúng tôi hạt châu này hay ? Chúng tôi có thể dùng đồ ăn đến đổi.”
      Đám người bọn họ vì tinh hạch của con mãng xà biến dị này mà tiêu hao rất nhiều khí lực, con mãng xà này là bọn phát , cũng là bọn họ chủ động tấn công, vì tinh hạch trong đầu của nó. Dị năng Dung Nhi ở cuối kỳ cấp hai, có viên tinh hạch của con mãng xà này, Dung Nhi có thể đột phá cấp hai, cho nên viên tinh hạch này bọn họ nhất định phải có được!

      Người đàn ông tuấn tú cười cười, giơ lên hạt châu màu đen lớn trong tay, “Các người muốn cái này?”
      Vu Hạo Tĩnh gật đầu, “Đúng vậy, chúng tôi có thể dùng vật tư đến đổi, chỉ cần chúng tôi có, cho .”

      Người đàn ông nhìn hạt châu đen ở trong tay, “Tôi đổi!” xong, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tô Ngưng Mi ở bên cạnh, nắm hạt châu màu đen từng bước qua, cúi đầu đánh giá Tô Ngưng Mi. so với Tô Ngưng Mi cao hơn cái đầu, liền hơi hơi cúi thân mình xuống nhìn chằm chằm Tô Ngưng Mi.

      Tô Ngưng Mi bị nhìn đến sợ hãi, nhịn được nắm chặt thanh đao, “ muốn làm gì!”

      Người đàn ông bỗng nhiên đưa tay, ngón tay thon dài sờ về phía cổ của Tô Ngưng Mi, lại nhanh chóng thu tay trở về, “À, ra là thế.” xong liến bắt lấy cổ tay của Tô Ngưng Mi, cầm trong tay hạt châu màu đen nhét vào trong tay của Tô Ngưng Mi, “Cho .”

      Tô Ngưng Mi ngẩn ra nhìn hạt châu màu đen ở trong tay, còn chưa kịp phản ứng đến cuối cùng có chuyện gì xảy ra. vừa rồi vô cùng khiếp sợ, cho rằng người đàn ông này có thể thấy được vòng cổ phỉ thúy mà giấu, nghĩ tới người đàn ông này lại đột nhiên đưa cho tinh hạch của con mãng xà, tuy rằng cũng rất muốn, nhưng trước mặt nhiều người như vậy cho , đây phải là muốn hãm hại sao?

      Trình Dung nhìn tinh hạch ở trong tay Tô Ngưng Mi nhàng thở ra, người đàn ông này khó đối phó, nhưng Tô Ngưng Mi lại dễ dụ dỗ hơn. Trình Dung chỉ Trâu Bái, với Hạo Tĩnh: “ Vu, đỡ Trâu lên xe được ? Em lại chuyện với Tiểu Mi về tinh hạch.”

      Vu Hạo Tĩnh cau mày liếc mắt nhìn Trâu Bái cả người đầy vết máu cái, rốt cục vẫn gật đầu, về phía Trâu Bái.

      Trình Dung cũng tới trước mặt Tô Ngưng Mi, nhìn cười cười, “Tiểu Mi, nghĩ tới chúng ta lại gặp nhau ở đây. Đợi lát nữa cùng đên căn cứ thành phố G .”

      Tô Ngưng Mi a tiếng, nắm chặt hạt châu màu đen trong tay, ý đồ của Trình Dung cũng quá ràng, đúng là coi là đứa ngu sao.

      “Tiểu Mi, hạt châu màu đen này rất quan trọng đối với chị, chị dùng đồ ăn đến đổi có được ?”

      Tô Ngưng Mi cười : “Hạt châu này đối với em cũng rất quan trọng, hấp thụ nó, dị năng có thể thăng cấp, cho nên, chị thử xem em có nên đổi hay ?”

      Sắc mặt của Trình Dung liền trở nên khó coi, ta nghĩ đến Tô Ngưng Mi cũng biết công dụng của tinh hạch, nhưng lại ra trước mặt nhiều người như vậy. Thiếu úy Ngô Thần nghe thấy vậy, lập tức kích động muốn lại hỏi ngay, nhìn thấy người đàn ông ngồi đỉnh xe Benz ở phía sau Tô Ngưng Mi liền dừng bước lại. Người đàn ông này vừa nhìn thấy là biết nên chọc vào, vẫn là chờ rồi mới đến hỏi Tô.

      Vu Hạo Tĩnh sau khi đỡ Trâu Bái vào xe, thấy tình huống ở bên này, chạy tới đứng ở bên người Trình Dung, “Tiểu Mi, tinh hạch này chúng tôi nguyện ý dùng vật tư đến đổi.”

      Khang Tiểu Tĩnh ở bên cười nhạo : “Tô Ngưng Mi tôi khuyên vẫn nên đưa tinh hạch này cho chị Dung , vốn con mãng xà này là chúng tôi phát trước, cho dù có người đàn ông kia hỗ trợ, chúng tôi sớm hay muộn cũng tiêu diệt con mãng xà này.”

      Người đàn ông ngồi ở xe nhíu mày, trào phúng : “Chỉ bằng các người mà cũng mơ tưởng tiêu diệt con mãng xà cấp ba kia?”

      Cấp ba? Trong sách ràng là con mãng xà cấp hai, khó trách con mãng xà vừa rồi lại khó đối phó đến như vậy. Lúc này Tô Ngưng Mi cũng có suy nghĩ gì khác, ném hạt châu màu đen trong tay vào trong ba lô, “Xin lỗi, hạt châu này cũng rất quan trọng đối với tôi, hơn nữa hạt châu này là này cho tôi, các người nếu muốn đến như vậy hãy thương lượng với ta .” Sau khi xong hề để ý tới đám người này nữa, ngược lại về phía đám zombie bị tiêu diệt lấy tinh hạch, tuy rằng đều là zombie cấp , nhưng tinh hạch cấp đối với dị năng của Tô Hạo, dì út và em họ vẫn có ích, cho nên cũng ngại thu thập nhiều chút.

      Mi vũ gian: ở giữa hai lông mày

      1012, Abby, HY LAC9 others thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Wow wow, nam 9 oách quá, còn tặng quà cho chị Mi nữa chứ, tks nàng nhé, tớ chờ chương mới lâu lắm rồi đó
      lovesu thích bài này.

    5. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 24:
      Editor: lovesu


      Trình Dung cắn cắn môi, liếc mắt nhìn Tô Ngưng Mi cái, lại đẩy Vu Hạo Tĩnh đỡ ta ra, “ Vu, xem Trâu , ấy vì cứu em mà bị thương nặng như vậy, chuyện tinh hạch em giải quyết.”

      Vu Hạo Tĩnh nhìn thoáng qua người đàn ông áo đen ngồi ở nóc xe, gật gật đầu, lên xe chăm sóc Trâu Bái. Trình Dung tiến lên vài bước đến phía dưới xe Jeep, ngửa đầu nhìn về phía người đàn ông áo đen, mái tóc đen huyền có chút hỗn độn dính vào khuôn mặt trắng nõn của ta, khuôn mặt tinh xảo lớn gần bằng bàn tay dính ít máu, thoạt nhìn vô cùng đáng thương, “ gì đây, tôi rất cần tinh hạch của con thú biến dị kia, tôi...... Tôi nguyện ý dùng tất cả mọi thứ đến đổi.”

      Chậc chậc, làm ra bộ dáng đúng là câu hồn người, Tô Ngưng Mi vuốt cằm ở phía xa xem diễn. Ngẫm lại cũng nên, tại bọn Hàn Bảo còn chờ ở phía trước, trời tối đen như mực, phải nhanh chóng tìm bọn họ mới được, kêu Tô Hạo và Tưởng Nguyệt lại, Tô Ngưng Mi thúc đẩy bọn họ lên xe Jeep, ngẩng đầu nhìn người đàn ông ở nóc xe la lên: “Ông à, ngồi ở nóc xe của xe khác , tôi phải .”


      được, em bây giờ thể !” Trình Dung bỗng nhiên lên tiếng, “ gì ơi, còn chưa có trả lời câu hỏi của tôi, viên tinh hạch kia......”

      Tô Ngưng Mi xì cười ra tiếng, ngẩng đầu nhìn người đàn ông ở nóc xe, “Này, ông gì ơi, cuối cùng có đồng ý hay ? nghe thấy con người ta điều kiện gì của ta cũng đáp ứng hết sao, nguyện ý dùng ‘tất cả’ mọi thứ đến đổi viên tinh hạch mà cho tôi.” còn cố ý nhấn mạnh hai chữ tất cả, chọc cho Trình Dung đỏ bừng mặt lên.

      Người đàn ông ở nóc xe bĩu môi, “Tôi thèm, tôi ngại bẩn. mau chóng lái xe , đừng nhiều nữa, trễ chút, tính mạng của bạn bè và gia đình bảo đảm được.”

      Sắc mặt của Tô Ngưng Mi và Trình Dung đồng thời thay đổi, Trình Dung là thẹn quá thành giận, Tô Ngưng Mi là bị dọa, “ có ý gì?”

      Người đàn ông a tiếng,“Bọn họ gặp phải đám zombie.”


      Tô Ngưng Mi thầm mắng tiếng, nhanh chân nhảy lên xe Jeep, nhìn Tô Hạo ngồi ở chỗ tay lái : “ họ, mau lái xe, đám người ông ngoại gặp nguy hiểm.”

      Tô Ngưng Mi ngồi ở trong xe, nhìn sắc trời bên ngoài càng ngày càng tối dần , nỗi lo lắng sợ hãi trong lòng theo đó cũng lớn lên, nghĩ tới đường gặp Trình Dung, đụng phải mãng xà biến dị, tiếp theo sau đó bọn Hàn Bảo lại chạm phải đám zombie, tuy rằng có chút khác biệt, nhưng hướng của kịch tình cũng gần giống như trong sách. Khác nhau duy nhất chính là cấp bậc của con mãng xà và người đàn ông bây giờ còn ngồi xổm ở nóc xe, người đàn ông kia cuối cùng có phải nam chính hay ? nhớ trong sách rằng sau khi nam chính gặp Trình Dung liền lập tức bị ta hấp dẫn, gần như là nhất kiến chung tình, mà người đàn ông ở nóc xe hiển nhiên là có hứng thú gì với Trình Dung.

      suy nghĩ, cửa sổ xe ở bên cạnh vang lên tiếng cộc cộc, Tô Ngưng Mi kéo cửa sổ kính xuống liền nhìn thấy người đàn ông tuấn tú ở trước mặt , “Mở cửa sổ xe lớn ra chút, tôi muốn vào.”

      Tô Ngưng Mi nghĩ lợi hại như vậy, chừng lát nữa có thể giúp đỡ mọi người, lập tức yên lặng kéo toàn bộ cửa sổ xe xuống, người đàn ông nhanh nhẹn từ cửa sổ xe chui vào. Tô Ngưng Mi nhìn thoáng qua sườn mặt đẹp mắt của người đàn ông, hỏi: “ tên là gì?”


      “Liên Cẩn Viên......”

      Liên Cẩn Viên? Tô Ngưng Mi ngạc nhiên, sau đó lại dùng sức nhíu mày suy nghĩ, hình như ở trong sách có cái tên này a? Nhìn người đàn ông này lợi hại như vậy chắc hẳn phải là người qua đường, chẳng lẽ kịch tình bắt đầu thay đổi?


      Xe của Tô Ngưng Mi vừa mới , Vu Hạo Tĩnh liền nhảy từ trong xe xuống đến bên cạnh Trình Dung, “Dung Nhi, làm sao bây giờ? Liền như vậy buông tha cho vên tinh hạch kia?”

      Trình Dung nắm chặt nắm tay, nhìn chiếc xe Jeep dần dần biến mất trong bóng đêm, “ thể buông tha, dị năng của em đến kỳ cuối, phải dùng viên tinh hạch kia để đạt đến cấp ba, bằng biết phải chờ tới khi nào mới có thể đột phá, thôi, chúng ta phải đuổi kịp bọn họ, có cơ hội để chúng ta lấy viên tinh hạch kia.” Viên tinh hạch này cho dù phải trộm ta cũng phải trộm cho bằng được. Trước khi tận thế ta có thể làm loại chuyện này, nhưng tận thế đến, thế giới bây giờ là cá lớn nuốt cá bé, ta cũng phải Trình Dung trước kia, vì mẹ, vì người đàn ông- tình của ta, ta phải thay đổi, phải mạnh hơn!

      “Dung Nhi, vậy đám người của mẹ em sao? Bọn họ vẫn còn ở trong thôn.”

      Trình Dung quay đầu nhìn về phía Khang Tiểu Tĩnh, “Tiểu Tĩnh, phiền em về thôn với đám người mẹ chị tiếng, theo quốc lộ là có thể đuổi kịp bọn chị.”


      Khang Tiểu Tĩnh gật đầu,“Em biết, chị Dung chị mau đuổi theo đám người của Tô Ngưng Mi , nhất định phải lấy được viên tinh hạch kia.”

      Trình Dung ừ tiếng liền cùng Vu Hạo Tĩnh lên xe, Trâu Bái và Tôn Văn Ninh ngồi ở xe hôn mê bất tỉnh. Trình Dung ngồi phía sau chăm sóc Trâu Bái, Vu Hạo Tĩnh từ kính xe thấy ánh mắt Trình Dung nhìn Trâu Bái trong lòng liền vô cùng khó chịu, hình như có dự cảm Dung Nhi bao giờ thuộc về mình nữa.

      Chờ bọn Trình Dung vừa , Ngô Thần cũng vẫy tay ý bảo mọi người mau đuổi kịp, còn muốn hỏi chút về chuyện tinh hạch, cũng thể liền cứ như vậy mà bỏ qua.

      Đoàn người Tô Ngưng Mi ở phía trước bao lâu, liền thấy đám zombie cách đó xa, số lượng ít nhất cũng hơn trăm. Nhìn thấy nhóm người bị đàn zombie tầng tầng vây quanh, tâm của Tô Ngưng Mi liền lạnh chút, mở cửa xe nắm chặt thanh đao trong tay liền chạy nhanh qua, Tô Hạo và Tưởng Nguyệt cũng theo đó xuống xe, chạy về phía đám zombie.

      Đám zombie bắt đầu xoay người về phía bọn Tô Ngưng Mi......


      Tô Ngưng Mi dần dần cảm thấy có chút mệt mỏi, do dự có nên dùng pháp thuật lôi điện tấn công hay , liền phát bên người có cái gì đó bay qua, đầu của con zombie ở trước mắt lập tức bị cây nhũ băng đâm thủng, ngay sau đó đám zombie ở xung quanh bỗng nhiên cháy lên ngọn lửa lớn. Tô Ngưng Mi quay đầu nhìn thoáng qua, người đàn ông tên Liên Cẩn Viên dùng bùa chú giúp đỡ .

      Tô Ngưng Mi ở trong lòng thở phào nhõm hơi, lại tiếp tục vung thanh đao ở trong tay lên.

      Có Liên Cẩn Viên trợ giúp, rất nhanh đám zombie bị tiêu diệt sạch , Tô Ngưng Mi liếc mắt cái liền nhìn thấy chiếc xe Benz ở bên trong, bọn Hàn Bảo cũng từ phía xe nhảy xuống, thấy bọn họ bị thương, trong lòng Tô Ngưng Mi nhàng thở ra. Hàn Bảo chạy tới, ôm cổ Tô Ngưng Mi, “Chị Tiểu Mi, làm em sợ muốn chết, may mắn chị đuổi theo kịp, bằng bọn em sắp kiên trì nổi.”

      Tô Ngưng Mi vỗ vỗ bả vai của Hàn Bảo, “ có việc gì là tốt, chúng ta phải tiếp tục , ở nơi đây an toàn.”


      Ở đây có zombie xuất chắc hẳn ở gần đây có thôn làng, nếu cứ tiếp tục ở nơi này khẳng định an toàn, về phía trước thêm chút lại tính tiếp.

      Mọi người lên xe, lại thêm vài tiếng, chỉ còn chút nữa là qua mười giờ đêm, lúc này Tô Ngưng Mi mới mọi người dừng xe lại, ở tại chỗ nghỉ ngơi, sáng mai lại tiếp tục . Lộ trình còn lại nhiều lắm, ở cuối quốc lộ chính là thành phố G, may mắn ở thành phố G có căn cứ, cho nên zombie có lẽ ít chút, nếu có gì bất ngờ xảy ra giữa trưa ngày mai đám người bọn họ có thể đến được căn cứ.

      Dừng xe, đoàn người tùy tiện ăn vài thứ liền nghỉ ngơi, Tô Ngưng Mi trèo lên nóc xe gác đêm, hôm nay mọi người đều mệt mỏi cả ngày. Về phần người đàn ông kêu Liên Cẩn Viên kia từ khi leo lên xe chìm vào giấc ngủ, ngủ cho đến tại cũng chưa tỉnh.


      giúp Tô Ngưng Mi rất nhìều, thực lực của cũng mạnh mẽ vô cùng, Tô Ngưng Mi tự nhiên đuổi , thậm chí ước gì người này có thể theo mình. cũng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi , nhưng tại phải là thời điểm tốt.

      Bọc chăn lại nhìn bốn phía xung quanh, Tô Ngưng Mi liền nhìn thấy ở phía sau có vài chiếc xe chạy lại, sắc mặt liền có chút khó coi, phải là đám người Trình Dung kia đuổi theo , bây giờ nếu muốn trốn cũng trốn kịp.

      Mấy chiếc xe ở phía sau ngừng lại, đám người từ xe bước xuống, đúng là bọn người Trình Dung, còn có đám người của Trần gia cùng nhóm binh lính và Ngô Thần.

      Tô Ngưng Mi vờ như nhìn thấy, suy nghĩ cửa xe ở phía dưới bị mở ra, Liên Cẩn Viên từ xe xuống, nhanh nhẹn đến bãi đất trống bên ngoài quốc lộ nhặt đống củi trở về, tay lật lên, khối thịt ba chỉ liền xuất ở trong tay của , tiếp theo đó là thớt, dao, nước khoáng, các loại gia vị cứ theo đó xuất .

      gian dị năng, Tô Ngưng Mi kinh ngạc.


      Liên Cẩn Viên ở trong bóng tối đem khối thịt ba chỉ cắt ra thành từng miếng, lại nêm lên đó các loại gia vị, rồi lấy nhánh cây đâm xuyên qua miếng thịt. Ngón tay giật giật, ngọn lửa liền xuất ngón tay, đốt cháy đám củi ở mặt đất, Liên Cẩn Viên nhàn nhã ngồi nướng xiên thịt.

      Đám người Trình Dung thường xuyên nhìn về phía Liên Cẩn Viên.

      Liên Cẩn Viên tỉnh, thần kinh buộc chặt của Tô Ngưng Mi rốt cục cũng thả lỏng ra chút, nửa vùi vào ở trong chăn nằm nóc xe nhìn cảnh sắc xung quanh. Bên kia Trần Đức Thanh sắc mặt khó coi cất bước qua, theo ở phía sau là Trình Văn Quân vẻ mặt nhu nhược, Trần Đức Thanh đến ở phía dưới chiếc xe, nhìn Tô Ngưng Mi ở nóc xe , “Tiểu Mi, con sao chứ?”

      Tô Ngưng Mi nhíu mày, “ có việc gì, như thế nào, ba có việc tìm con?”


      Trần Đức Thanh liếc mắc nhìn cái người đàn ông ngồi nướng thịt ở bên cạnh, nuốt nước miếng cái, : “Ba nghe A Dung về chuyện xảy ra hôm nay...... Tiểu Mi, con cẩn thận bị người xấu lừa gạt, có số đàn ông thích lừa con , con cần phải chú ý, đừng tưởng rằng ta đem tinh hạch cho con nghĩa là con, chừng chỉ muốn có thân thể của con thôi.”

      Tô Ngưng Mi tức giận nở nụ cười, nhà ai ba những lời này, Trần Đức Thanh này đúng là càng ngày càng ghê tởm. nghĩ nghĩ, theo trong túi lấy ra viên tinh hạch lớn mà ném vào trong gian đưa tới trước mặt của Trần Đức Thanh, lại thú vị ác ý liếc mắt nhìn cái Trình Văn Quân ở phía sau ông ta, “Thế nào, có phải hay muốn cái này?

      Ánh mắt của Trần Đức Thanh sáng lên, đưa tay muốn lấy viên tinh hạch trước mắt, “Dù sao con giữ cũng vô dụng, còn bằng đưa cho A Dung để cho chị ấy thăng cấp.”

      Tô Ngưng Mi nhanh chóng đưa tay về, trào phúng : “Ba, ba đối với đứa con có nửa điểm cùng huyết thống với ba tốt, người khác biết còn nghĩ rằng ba muốn lên giường với ta.”

      “Con bậy bạ gì đó!” Sắc mặt của Trần Đức Thanh thay đổi, Trình Văn Quân phía sau nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Tô Ngưng Mi, “Tiểu Mi, cơm có thể ăn bậy, nhưng thể lung tung, con làm sao có thể làm ô uế thanh danh của ba và chị con như vậy.”

      “Ô uế?” Tô Ngưng Mi cười lạnh, ra khỏi tấm chăn đứng thẳng người lên, nhìn xuống hai người ở phía dưới, trong bóng đêm, ánh mắt sâu thẳm đến dọa người, “Trình Văn Quân, bà thực cho rằng người đàn ông này bà? Bà có biết hay ông ta sớm muốn lên giường với con của bà. Lúc trước khi còn ở Tô trạch, ông ta hết sờ lại ôm lại cắn con của bà, bà thực nghĩ rằng lỗ tai ông ta ngày đó là đụng bị thương? Bà ngay cả vết thương bị cắn và bị đụng cũng phân biệt được? Vết thương đó chính là do con thanh thuần khả ái của bà cắn mà tạo ra.”
      1012, Abby, phuongvutyty9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :