1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (6.2/110)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 3.3
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Lão gia cùng phu nhân theo lời vú Phùng là Trần Đức Thanh cùng mẹ Tô. Vú Phùng theo mẹ Tô gả cho Trần Đức Thanh vú cũng ở lại đây làm bảo mẫu, có thể vú là người nhìn Tô Ngưng Mi lớn lên.

      Tô Ngưng Mi cười : "Được rồi, ta nhớ kỹ", Nàng cũng muốn nhiều, với tính cách quật cường của vú khẳng định bà mua vật tư, nàng tính sau khi mua xong để người trực tiếp đem đến Phùng gia. Tô Ngưng Mi trở về phòng khoá trái cửa lại lập tức tiến vào gian.Chuyện xảy ra vừa rồi khiến nàng ý thức được nàng chỉ là vật hi sinh, có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào nên việc quan trọng nhất là phải nhanh chóng tu luyện, đem quyển Luyện khí cơ bản ra làm theo từng bước trong sách. Ngồi xếp bằng, 2tay đặt trước bụng, 2mắt nhắm lại, hơi thở tự nhiên, đây là tụ chân khí, muốn học tụ chân khí để dồn khí vào đan điền trước. Tô Ngưng Mi làm từng bước , ngồi xếp bằng 1giờ mà vẫn chưa cảm giác được gì; lại ngồi thêm 2giờ nữa mà vẫn như trước có phản ứng gì, đến khi nàng đứng dậy hai chân tê rần.

      Nàng khóc ra nước mắt, quả nhiên là vật hi sinh, nàng bất đắc dĩ đành nghỉ ngơi.

      Ngày thứ hai, Tô Ngưng Mi đem toàn bộ trang sức cầm cố được 7000 đến vạn. Ngày hôm trước mua vài thứ kia mất hết 500 vạn, giờ nàng chỉ còn ngàn 200vạn, nàng sợ máy phát điện năng lượng mặt trời của nước ngoài rất đắt. tìm Lục Yên cùng Lư Lan, với họ chuyện nàng muốn mua máy phát điện năng lượng mặt trời, tốt nhất là của nước ngoài; 2người kia liền gọi điện cho baba của mình. Ba Lục có quen biết người bán, đại khái 3 ngày sau lấy được hàng, cần 800 vạn. Tô Ngưng Mi liền để ba Lục đặt hàng sau đó đem 800vạn đưa cho ba Lục, nhờ ba Lục sau khi nhận hàng đưa đến nhà xưởng. Cúp máy xong, Tô Ngưng Mi trút ra hơi thổ nhõm. Hai người bạn tốt kia nhìn nàng tò mò: "Tiểu Mi, tự dưng ngươi mua thứ kia làm gì?"

      Tô Ngưng Mi trừng mắt nhìn các nàng, cười : "Tận thế sắp đến, chừng về sau rất cần đến. Đúng rồi, các ngươi cũng mau tồn vật tư, đề phòng vạn nhất "

      Lục Yên cười to, vỗ vai Tô Ngưng Mi phen: "Tiểu Mi, ngươi xem ngươi ngốc chưa kìa, mấy thứ này ngươi cũng tin sao, ta thấy ngươi nên tiêu tiền uổng phí, bằng ngươi để lại mà ra ngoài sống cuộc sống thoải mái ..."

      "Cũng phải tin tức nào cũng có thể tin được" Lư Lan phụ hoạ.

      Tô Ngưng Mi biết 2người bạn này tin, tự nhiên cũng mua đồ. Bất đắc dĩ nàng đành cùng bọn họ dạo 1 vòng sau đó theo 2người này trở về nhà. Tô Ngưng Mi tiếp tục mua vật tư như lò vi sóng, khí than linh tinh, cuối cùng còn mua chiếc Hummer H3, lại mua rất nhiều xăng, cơ bản là nghĩ gì mua nấy. tại nàng vẫn còn 200vạn chưa dùng hết, đồ ăn cũng tràn đầy. Còn lại bao nhiêu tiền nàng đều mua đồ ăn trực tiếm đưa đến Lục gia, Lư gia cùng Phùng gia, chọc cho 2người bạn cùng vú Phùng gọi điện thoại cười cười nàng.

      Ba ngày sau, ba Lục liền đem máy phát điện đến nhà xưởng. Còn lại hai ngày, Tô Ngưng Mi mỗi ngày đều ngồi trong gian luyện khí. có biện pháp a, ai bảo thể chất của nàng là vật hi sinh nên chỉ cần có thể tu luyện, việc gì ta cũng làm. Thời gian 2ngày nháy mắt qua, Hai ngày này Trình Dung vẫn luôn lo lắng, biết nàng ta từ đâu kiếm được chút tiền liền mua nhiều đồ ăn khiến trong nhà tồn bãi lớn.

      Ban đêm, Tô Ngưng Mi lại ngồi ở trong khôn gian vài giờ mới ra rửa mặt chải đầu. Lúc sau vì nàng có chút đói bụng liền xuống phòng bếp dưới lầu làm chút đồ ăn. Vừa mới đến cửa phòng bếp liền nghe thấy tiếng Trình Dung thất kinh truyền ra từ trong nhà bếp: "Ba, ngươi muốn làm cái gì??!!"
      --- ------ ------ ------ ------ ---------

      Chương 4.1
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Nghe thấy thanh thất kinh, lặng lẽ đến phòng bếp nhì qua khe cửa thấy lão ba tiện nghi ôm Trình Dung từ phía sau lưng, Trình Dung sắc mặt xanh mét, vừa sợ lại hoảng, vừa thẹn lại vừa giận.

      Tô Ngưng Mi khóe miệng cười cười, tươi cười hiểm, Trần Dức Thanh có cảm tình đối với Trình Dung, thường xuyên quấy rầy Trình Dung, có điều chưa từng hành động liều lĩnh như vậy.

      "A Dung, ta thích ngươi.....A Dung..." Trần Đức Thanh tay ôm thắt lưng Trình Dung, tay vén áo ngủ của Trình Dung lên, bàn tay mơn trớn từ đùi nàng mà lần lên phía . Tô Ngưng Mi nhìn nhanh từ bờ mông rắn chắc lên đến cần cổ trắng mịn của Trình Dung khỏi nuốt nước miếng ực phát. Quả nhiên là nữ chủ a, mặc quần áo trông cứng nhắc, nhưng khi cởi quần áo ra tuyệt đối là hàng cực phẩm.

      "Ba, ngươi tính làm cái gì, mau dừng tay lại, nếu ta gọi người" Trình Dung xáu hổ, nước mắt rơi đầy mặt, ra sức giãy dụa, càng chọc cho Trần Đức Thanh rên lên tiếng động tác tay lại càng thêm nóng vội. Trình Dung rơi lệ đầy mặt, Tô Ngưng Mi đứng xem ở bên ngoài hai mắt phát sáng lòe lòe.

      Trần Đức Thanh liếm bên tai nàng ta, lại mói như thào: "A Dung, ngươi đẹp, A Dung, ta ngươi,....."

      "Ba, ta là con cùa ngươi a...ba, ngươi làm vậy làm mẹ ta thất vọng. Ba, van cầu ngươi thả ta ra , ta...ta coi như việc này chưa từng xảy ra" Trình Dung bây giờ mới chỉ là nữ sinh yếy đuối, làm sao cự lại được sức lực của Trần Đức Thanh, nàng ta chỉ đành đau khồ cầu xin, hi vọng ta thả nàng ta ra.

      "Chúng ta dù sao cũng có quan hệ huuyeest thống, A Dung, về sau ta đối đãi tốt với hai mẹ con các ngươi." song, mặc kệ Trình Dung khóc lóc cầu xin, tay tự tháo thắt lưng chính mình.

      Trình Dung thấy vậy, biết cơ hội tới liền thưa dịp Trần Đức Thanh còn vội vàng tháo thắt lưng mà ngẩng đầu cắn ngụm vào vành tai của . Trần Đức Thanh bị đau liền buông lỏng Trình Dung ra. Trình Dung hoảng loạn lau nước mắt mặt, đá thẳng đầu gối lên hạ bộ ngóc đầu dậy của khiến đau đớn che hạ thể lại xoay người ngã xuống đất.

      Tô Ngưng Mi xem đến màn này liền vội vàng trốn ra mặt sau tủ lạnh. Vừa trốn xong liền nhìn thấy Trình Dung che mặt khóc chạy vội lên lầu.

      Tô Ngưng Mi thầm thất lạc (thất vọng + lạc lõng), chì thiếu chút nữa thôi là trinh tiết của nữ chủ còn là đáng tiếc a. Tình huống này cũng giống y đúc trong sách, chỉ cần là người nào có cảm tình với nàng ta. từng có quan hệ thâm mật với nàng ta đều là soái ca tài giỏi, bất quá đều chưa tiếp cận được nàng đều bị tách .

      Giống như Trần Đức Thanh, dù ngoài 40 nhưng được bảo dưỡng khá tốt nên thân hình cao lớn, cũng coi như tuấn. Chẳng qua là đén khi chết vẫn được nếm thử qua tư vị của Trình Dung.

      Trần Đức Thanh vẫn ôm hạ thể như cũ, thỉnh thoàng lại kêu lên vài tiếng aa, hiển nhiên vừa rồi Trình Dung xuống chân hề lưu tình.

      Sờ bụng đói biểu tình, Tô Ngưng Mi nghĩ nghĩ, thần khí thanh sảng vào nhà bếp. Lại thấy Trần Đức Thanh nằm nền liền làm bộ mặt kinh ngạc, mở to hai mắt nhìn: "Ba, ngươi...ngươi vì sao lại ngủ đất?"

      "Ta...ta cần thận bị ngã...." Trần Đức Thanh khẽ run run , vì muốn cho con nhìn ra điều gì kì lạ nên dám dùng tay ôm hạ thể mà chỉ đề lại đùi rời

      Tô Ngưng Mi nghẹn lời: "Ba, cái kia...có cần ta dìu ngươi đứng lên ?"

      Trần Đức Thanh run run hàm răng: "... cần...đẻ ta nằm nghỉ lúc...."

      Tô Ngưng Mi cũng quản , vui vẻ vào bếp lấy ra khối thịt bò xương làm bít tết, lại rót ly rượu nho thoải mái lên phòng khách hường thụ

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 4.2
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Đến khi Tô Ngưng Mi ăn xong, đem mâm bát xuống phòng bếp lúc này Trần Đức Thanh mới khẽ run run cố đứng lên, bước từng bước chậm rì rì ra ngoài.

      Tô Ngưng Mi thấy như vậy cười đến mức thấy mắt đâu: "Ba, có muốn ta dìu ngươi lên lầu ?"

      Mắt Trần Đức Thanh càng đen xuống như than: " cần...."

      Mắt xem nghiền, bụng cũng no, Tô Ngưng Mi khoan khoái lên lầu trở về phòng ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, Tô Ngưng Mi bị đánh thức bởi tiếng kêu thảm thiết trong phòng khách của Trình Văn Quân. Tô Ngưng Mi như cá chép lăn lộn mà đứng lên, mặc quần áo lung tung là tuất sam dưới là quần jeans vội vàng chạy xuống lầu. Nàng biết hôm nay chính là tận thế, vào 8h ngày hôm nay, bệnh độc thống nhất bùng nổ toàn thế giới. Người nào có kháng thể toàn bộ thân mình trở thành hoại tử nhân (mình tạm dịch là xác sống nhé); người có kháng thể trong người mà bị thương do bị xác sống cào, cắn hoặc trở thành xác sống hoặc được thức tỉnh dị năng, trở thành Dị năng giả. Chỉ có điều tỷ lệ trở thành Dị năng giả cũng vô cùng , chỉ khoảng phần vạn.

      Vọt xuống lầu, Trình Văn Quân che miệng hoảng sợ ngòi ở sofa nhìn chằm chằm vào cái tivi trước mặt, Trình Dung ở bên cạnh an ủi nàng ta, "Mẹ, đừng sợ, có việc gì đâu"

      Trần Đức Thanh ở bên cạnh sắc mặt cũng xanh mét, hiển nhiên cũng là bị kinh sợ khong hề . Tô Ngưng Mi giương mắt nhìn vào trong tivi liền thấy trong tivi huyết tinh khắp nơi, mà người chủ trì trong tay dù vẫn nắm chặt microphone nhưng cả người cũng huyết nhục mơ hồ; còn có mặt vài người như là phát thanh viên nhưng hốc mắt hãm sâu người cắn cắn, nhấm nhấm nuốt mướt cả khối thịt. Màn hình lay động chút, bên trong còn truyền đến những tiếng khóc, tiếng thét chói tai.

      Trình Văn Quân nắm chặt cánh tay Trình Dung, khóc như hoa lê đẫm mưa: "A Dung, rốt cuộc đây là xảy ra chuyện gì? Đều là giả đúng ? Sao....tại sao lại có chuyện như vậy? đáng sợ... " Trình Dung vỗ vỗ lưng nàng: "Mẹ, đừng sợ, có việc gì, đừng sợ...."

      Tô Ngưng Mi xem hình ảnh cũng cảm thấy ghe tởm khong chịu được. Cảm giác khi đọc sách so với tự mình trải qua những chuyện này khác biệt, nàng yên lạng ngồi vào sofa.

      Hôm nay vú Phùng nghỉ phép, là do Tô Ngưng Mi cho nàng đến cho nên bây giờ trong nhà họ Tô cũng chỉ còn 4 người. Tiểu khu nơi Tô Ngưng Mi xem như là tiểu khu của những người giàu có, đa số đều là phục thức lâu.

      Bên ngoài cửa sổ tiểu khu cũng truyền đến tiếng thét chói tai. Trần Đức Thanh sắc mặt khó coi đến cửa sổ nhìn ra bên ngoài, Tô Ngưng Mi cùng Trình Dung cũng theo sau nhìn rồi cũng qua cửa sổ. tại mới là sáng tinh mơ, bình thường 6-7h sáng cot rất nhiều người già rèn luyện thân thể. Bởi vì là khu của người giàu nên sáng sớm những người trẻ tuổi thức dậy làm nên trong tiểu khu tất cả đều là người già. Cũng cot vài người mẹ đem theo con tản bộ, còn bây giờ tất cả chỉ là mảnh huyết tinh.

      Chương 5.1
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Tô Ngưng Mi đứng lầu hai nhìn tình nhất thanh nhị sở, núi giả được kiến tu tinh mĩ rất khác biệt bây giờ lại là chỗ nằm của vài cỗ thi thể, mấy cỗ thi thể đều dưới tình trạng bị khai tràng phá bụng, huyết nhục mơ hồ, có thi thể nội tạng đều bị xác sống moi ra còn mảnh. Trong đó có người bị xác sống sinh đôi cắn đứt cánh tay mà vẫn còn sống, nhưng nước mắt đầy mặt, vừa vừa tru lên, mặt chỉ còn tuyệt vọng nồng đậm.

      Còn có mấy xác sống đại khẩu miệng to, tay xuất ra ruột, nội tạng mà ăn, khoé môi nhếch lên mang theo máu của khối thịt, nhìn ghê tởm vô cùng

      Cách đó xa có người mẹ bảo hộ đứa con mập mạp đáng của mình ở bên dưới thân mình. Vài cái xác sống người nàng cắn cắn người nàng ta, còn nàng ta còn hơi thở từ lâu nhưng vẫn gắt gao bảo hộ con dưới khuỷu tay, đứa bị doạ khóc lớn, trong miệng kêu mẹ mẹ, nhưng mẹ mãi mãi thể nghe được tiếng kêu của nữa. Tô Ngưng Mi nhì thấy cảnh đó trong lòng khó chịu vô cùng, cảm giác này rất chân , cùng thời điểm nàng đọc sách cảm thụ hoàn toàn bất đồng, nhìn thấy đứa bị vài xác sống lôi ra rồi cũng chết theo mẹ nó, Tô Ngưng Mi cũng nhìn được nữa, xoay người trở lại ngồi xuống sofa.

      Nàng hít hơi sâu, tại nàng có biện pháp gì có thể giúp được họ, đến bản thân nàng còn chưa tự bảo hộ được chính mình, dẫu đồng tình cũng chẳng có tác dụng gì, thậm chí nếu bây giờ nàng ra ngoài cũng chỉ còn con đường chết.

      Trình Dung và Trần Đức Thanh nhìn xong cũng đồng dạng sắc mặt trắng bệch, rốt cuộc cũng chịu được nữa trở lại phòng khách, ngồi xuống sofa. Trình Văn Quân vẫn khóc nức nở như trước, bên cạnh Trình Dung cũng ôm bờ vai an ủi nàng ta: "A Dung, tại bên ngoài tình huống như thế nào? Có phải cũng giống như trong TIVI ? " Trình Văn Quân gắt gao cầm lấy cánh tay Trình Dung, dường như chỉ cần Trình Dung trả lời là "đúng" nàng ta có thể ngất xỉu ngay lập tức.

      Nhìn thoáng qua mẹ kế nũng nịu, Tô Ngưng Mi thầm bìu môi, lúc ở giường cũng thấy nàng ta mảnh mai như vậy, ràng là giả vờ. Trình Dung yên lạng gật gật đầu, Trình Văn Quân lại bụm mặt lên khóc ôô.

      Trần Đức Thanh sắc mặt thoáng qua chút kiên nhẫn, nhíu nhíu mày: "Văn Quân, đừng khóc, tuy rằng việc nhi vậy, nhưng phải chúng ta vẫn sống tốt đó sao?" A Dung còn mua vư nhiều đồ ăn như vậy cũng đủ để chúng ta vượt qua đoạn thời gian rồi, ta tin tưởng quốc gia mặc kệ chúng tă, khẳng định tai nạn này sớm qua thôi." Tất cả mọi người đều trầm mặc, ở đây giờ chỉ còn mình lầm bầm lầu bầu.

      Trong khoảng thời gian ngắn chỉ còn nghe thấy tiếng khóc của Trình Văn Quân hoà cùng tiếng gào khóc thảm thiết ở bên ngoài.
      "Mẹ, được rồi, đừng khóc, ta phòng bếp làm chút đồ ăn" Trình Dung xong liền hướng về phía phòng bếp mà tới.

      "Ta hỗ trợ" Trần Đức Thanh cũng đứng dậy theo. Sắc mặt Trình Dung lại trắng bệch, buông xuống hai tròng mắt thoáng qua chút phẫn hận, nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua khiến nàng ta lại ghê tởm trận. Trình Dung cuống quýt kéo Tô Ngưng Mi ngòi sofa lại gần mình: "Tiểu Mi, ngươi cùng ta vào phòng bếp làm đồ ăn ." xong ngẩng đầu liếc Trần Đức Thanh cái, giọng điệu lạnh như băng: "Ba, cần ngươi hỗ trợ, Tiểu Mi có thể giúp đỡ ta." Tô Ngưng Mi căn bản nghĩ tới, ai nghĩ Trình Dung khí lực mạnh hơn dám kéo nàng vào phòng bếp.Mình dìa rồi đây,...hic hic bị bỏ rơi rồi...

      Chương 5.2
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam
      (từ chương này trở mình đổi cách gọi nha. Xác sống được đổi thành zombie nhé, mong mọi người thông cảm cho thay đổi nửa chừng của mình)

      Vào phòng bếp Tô Ngưng Mi có chút vô tình dựa vào cánh cửa nhìn Trình Dung bạn tới bạn lui. Vừa rồi xem màn kích thích thị giác kia nàng còn chưa có được xem nghiền. ngẩn người di động trong túi vang lên, Tô Ngưng Mi vừa lấy điện thoại ră thấy người gọi là Lục Yên. tại tận thế mới đến, thiết bị thông tin còn chưa bị tê liệt, đại khái là tuần sau các thiết bị điện tử như tivi, hệ thống cấp nước, internet đều bị tê liệt.

      Tô Ngưng Mi nhấn phim kết nối, bên trong lập tức vang lên tiếng mang theo tiếng khóc nức nở của Lục Yên: "Uy, Tiểu Mi, ta là Lục Yên, ô ô, tại sao lại như vậy a, bên ngoài có rất nhiều zombie, là khủng khiếp a" Sau đó Tô Ngưng Mi nghe thấy bên trong truyền đến tiếng của ba Lục: "Tiểu Yên ngươi đừng khóc, có lời cảm tạ với Tiểu Mi chưa?" Lúc này Lục Yên mới nghẹn ngào : "Tiểu Mi, cám ơn ngươi a, vậy mà mấy hôm trước ta còn cười chê ngươi, nếu nhờ ngươi cẩn thận nếu chỉ sợ cả nhà ta chống đỡ được mấy ngày, đồ ăn ngươi mua cũng đủ cho chúng ta kiên trì thêm đoạn thời gian dài..."

      Tô Ngưng Mi "Được rồi, Tiểu Yên, đừng khóc, về sau.... tốt..." nàng biết về sau chẳng những tốt, trái lại còn tồi tệ hơn. Khẳng định quốc gia quản bọn họ, chẳng qua khắp nơi thành lập căn cứ, người bình thường có thể đến căn cứ hoặc , nhưng nếu muốn căn cứ phải tự thân vận động. Căn bản Quốc gia đến tận cửa đón người. Ngâ, nàng sai lầm rồi, họ đón, chẳng qua tất cả những người được đón đều là những người có cống hiến với quốc gia hoặc người có quyền thế ngập trời.

      "Tiểu Mi, cảm ơn ngươi a" Lục Yên lại lời cảm tạ. Hiển nhiên Lục Yên bị doạ , lải nhải với Tô Ngưng Mi hồi lâu mới để cho ba Lục bên cạnh tắt máy điện thoại. Sau đó là Lư Lan, vú Phùng đều gọi điện tới cảm tạ Tô Ngưng Mi đem đồ qua, tắt điện thoại của vú Phùng, Tô Ngưng Mi thở dài.

      Lúc này Trình Dung cũng làm cơm xong, nấu nồi cháo gạo, sữa đậu nàng, tráng bốn quả trứng gà, lại nướng 4 điều lạp xưởng: "Tiểu Mi, hỗ trợ ta đem đồ ăn ra ngoài thôi"

      Tô Ngưng Mi bưng đồ ăn ra phòng khách bên kia, nhìn thấy Trình Văn Quân sờ lỗ tai Trần Đức Thanh nghi hoặc : "Đức Thanh, lỗ tai ngươi sao vậy? Sao lại bị xước da?"

      Sắc mặt Trần Đức Thanh có chút cứng nhắc: "Ngày hôm qua...ban đêm đứng dậy toilet... cẩn thận bị đụng"

      Trình Dung từ phía sau Tô Ngưng Mi ra nghe thấy câu kia, sắc mặt khó coi, bưng mâm nhanh.

      Bốn người yên lặng ăn bữa sáng, Trình Văn Quân u buồn ngồi sofa, cửa sổ sớm bị Trần Đức Thanh đóng chặt lại cách ly với tiếng khóc, tiếng thét chói tai ở bên ngoài, trong phòng yên tĩnh có chút quỷ dị.

      "Ta trở về phòng" Tô Ngưng Mi chuẩn bị trở về phòng vào trong gian luyện khí. Tận thế tiến đến, nàng lại có biện pháp tự bảo vệ mình, huống chi nàng lại là vật hy sinh che ở trước đầu sống ngọn gió. có người để ý đến nàng, nàng cũng yên lặng ở trong thế giới của bản thân. Trở về phòng, Tô Ngưng Mi lập tức khoá trái cửa phòng. Nhìn thấy laptop đặt ở đầu giường, nàng tính toán lên mạng xem chút tin tức xem internet gì về tận thế. Bật máy tính mở ra các trang web lại thấy toàn bộ đều có quan bái thiếp tận thế, nhưng lại chẳng có chút tin tức hữu dụng nào.
      "Thế giới này bị làm sao? Tận thế tiến đến, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
      "Ta ở tại XXX tỉnh XXX thị Xx phố XX tiểu khu 415, cả nhà ta đều thành zombie, ai tới cứu ta, cứu ta a...."
      "Cả nhà cần hoảng sợ, quốc gia khẳng định tới đón chúng ta..."
      "Của cải của ta đáng giá máy triệu, muốn thuê người bảo tiêu, ta ở tại..."

      Xem xong mấy bái thiếp vô dụng kia, Tô Ngưng Mi đóng máy tính bắt đầu tiến vào gian, trong gian linh khí tràn đầy, Tô Ngưng Mi vào nhà gỗ dựa theo tư thế ngồi trong Luyện khí công pháp. Nàng ngồi xuống hít thở tĩnh tâm, bắt đầu cảm ứng linh khí......

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 5.3
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      Có lẽ là do buổi sáng bị kích thích nên lần này Tô Ngưng Mi chỉ ngồi tĩnh toạ giờ liền cảm thấy có khác biệt so với lúc trước, dường như cảm giác được khí thể tiến nhập vào trong thân thể, trong có chút hôn trầm (hôn minh+ trầm) cũng trong nháy mắt được thanh minh (thanh sảng +minh mẫn) hơn rất nhiều. Loại cảm giác này rất kỳ diệu khiến nàng cũng cuối cùng nên diễn tả như thế nào, liền nhanh dựa theo công pháp đem linh khí dẫn vào cơ thể chạy theo hai điều kinh mạch trong cơ thể, để linh khí tắm đẫm hai điều kinh mạch.

      Tô Ngưng Mi lần lượt dẫn khí nhập thể mà có chút cảm giác mệt mỏi cùng thiếu thú vị nào. Thẳng đến khi ngoài cửa phòng vang lên tiếng bang bang, Tô Ngưng Mi mới chậm rãi mở mắt, phát gian lớn gấp đôi so với lúc trước. Nàng biết gian này cũng cot thể thăng cấp, thời điểm lần đầu tiên dẫn khí nhập thể gian cũng lớn lên theo. Sau khi đến Trúc Cơ kỳ mọi tài vật trong gian được ra triệt để.

      gian lớn gấp đôi so với lúc trước, xuất thêm mặt đất cái hồ nước trong suốt trông thấy cả đáy; bên trong còn có cá tôm bơi qua bơi lại. Tô Ngưng Mi biết đây chỉ là hồ nước bình thường, phải chờ đếm Trúc Cơ kỳ linh tuyền mới xuất .

      Ngoài cửa lại vang lên tiếng gỡ cửa: "Tiểu Mi, ra ăn cơm." Tô Ngưng Mi vội vàng ra khỏi gian, lên tiếng: "Tỷ, chờ chút ta ra". Mở cửa phòng ra liền thấy Trình Dung xinh đẹp đứng ở ngoài cửa, mặt mang theo cỗ vui mừng khó có thể che dấu. Tô Ngưng Mi có chút nghi hoặc: "Tỷ, xảy ra chuyện gì mà khiến ngươi cao hứng như vậy?"

      Trình Dung cười cười: " có việc gì, nhanh xuống lầu ăn cơm , cơm trưa ta làm xong rồi"
      theo Trình Dung xuống lầu, Tô Ngưng Mi nhìn người phía trước cả người đều tản ra tự tin cùng vui sướng, nàng lại cảm thấy có chỗ nào đó thích hợp, đến cùng phát sinh tình gì với Trình Dung?

      xuống lầu, bàn cơm bày đồ ăn: 4 bát cơm gạo, cà nước tôm viên, cá hấp Lư, du mạch xào tỏi, hoa lan tây thanh sao...

      Ăn cơm, Tô Ngưng Mi đứng bên cạnh cửa sổ nhìn thoáng qua bên ngoài lại phát bên ngoài căn bản có người sống nào mà chỉ toàn zombie du đãng.... Đúng vậy, tại tận thế vừa mới tiến đến, người bình thường trong nhà đều trữ đồ ăn trong vòng vài ngày, hơn nữa tai hoạ đến bất thình lình nên môi người ai dám ra ngoài; chờ thêm vài ngày nữa khi biết tầm quan trọng của đồ ăn rồi, mọi người có ai ngồi ở nhà chờ chết mà tất cả ra ngoài tìm kiếm đồ ăn.

      Nhíu mày nhìn zombie du đãng ở bên ngoài, Tô Ngưng Mi liền nghe thấy tiếng Trình Dung ở phía sau: "Mẹ, ngươi lên phòng cùng ta chút, ta có chuyện muốn noti với ngươi" Tô Ngưng Mi trong tâm vừa động quay đầu liếc cái nhìn Trình Dung liền thấy vẻ mặt che giấu nổi vui sướng của nàng ta.

      Lúc này tâm tình Trình Văn Quân vẫn vui như trước: "A Dung, có việc gì thể ở trong này sao?"

      Trình Dung kiên trì muốn lên lầu, Trình Văn Quân chỉ đành phải cùng Trần Đức Thanh đánh thanh tiếp đón liền theo lên lầu. Nhìn thấy bóng dáng hai người biến mất chỗ cầu thang, lại nhìn thấy Trần Đức Thanh đứng dậy toilet, Tô Ngưng Mi liền rón ra rón rén lên lầu, lặng lẽ đứng ở ngoài phòng Trình Dung, ghé lỗ tai vào cánh cửa phòng. Bên trong vang lên tiếng đè nén được vui sướng của Trình Dung: "Mẹ, ta muốn cho ngươi nghe chuyện, trước tiên ngươi cũng cần kinh hoảng......."
      --- ------ ------ ------ ------ ----

      Chương 6.1
      Editor: Thuỷ Nguyệt Lam

      lúc sau, Tô Ngưng Mi nghe thấy trong phòng, Trình Văn Quân cúi đầu kinh hô tiếng: "A a....A Dung, đây là có chuyện gì? Sao....Vì sao ngón tay ngươi có....đây là tia chớp ? Có phải Ta nhìn lầm rồi hay ?"

      Trình Dung lộ ra kích động cùng vui sướng vô hạn: "Mẹ, ngươi nhìn lầm, thời điểm buổi sáng hôm nay khi ta phát cái này cũng hoảng, đây hàng như là lôi dị năng. Trước kia ta xem tiểu thuyết cũng có tình huống này, tận thế tiến đến là thời điểm loài người thức tỉnh dị năng, có người là lôi dị năng, có rất nhiều phong dị năng, có rất nhiều hoả dị năng, có rất nhiều gian dị năng....Mẹ, rất thần kỳ phải ? Mẹ, tă còn muốn cho ngươi biết, ta còn có gian dị năng, ta là song hệ dị năng, có điều diện tích gian lớn, chỉ có vài mét vuông... Hẳn là có thể thăng cấp. Mẹ, ở tận thế có hai dị năng này là chúng ta có năng lực tự bảo vệ bản thân, chừng còn có thể có chút thành tựu trong nghiệp...."

      Rốt cuộc Tô Ngưng Mi vẫn nghe nổi nữa, nàng chỉ cảm thấy cả người trận rét run. Dù cho nàng cướp mất gian mà ban đầu nữ chủ nên có, ngăn trở nàng ta thành tu chân sao chứ? phải nàng ta vẫn thức tỉnh lôi dị năng cùng gian dị năng đó sao? Cùng hướng của kịch tình chẳng có biến hóa gì lớn.

      Đần độn trở về phòng, Tô Ngưng Mi ngồi xếp bằng trước hồ trong gian, chỉ cảm thấy từng trận đau đớn sau ót. Nàng cố gắng mấy ngày, đại khái hướng của kịch tình cũng có biến hoá gì, tận thế tiến đến, Trình Dung có lôi dị năng cùng gian dị năng, đây là phải có ý nàng là nữ vật hi sinh hạng nhất, sau này nhất định theo hướng của kịch tình bị đàn thú gian dâm đến chết hay sao?

      Gắt gao nắm chặt bàn tay, Tô Ngưng Mi đứng dậy đến nhà gỗ . tại nàng muốn khỏi động trận pháp biến dị lôi linh căn , đối với con đường tu chân sau này của nàng rất tốt, chừng còn có thể thay đổi vận mệnh, nếu cải biến xong để trận pháp kia đánh cho hôi phi yên diệt vẫn còn tốt hơn bị đàn thú kia gian dâm đến chết. Vào nhà gỗ , nàng rút trang giấy biến vàng từ trong luyện khí công pháp ra, mặt có viết cách khởi động trận pháp như thế nào. Tô Ngưng Mi nhìn hết trang giấy kia cả nửa giờ, cuối cùng vẫn ra khỏi nhà gỗ đến chỗ trận pháp, cắt vết ngóng tay, máu rơi xuống chỗ đất có màu vàng, lập tức trận kim quang sáng lên chói mắt, mặt đất là các loại chú trận pháp. Do dự sau, Tô Ngưng Mi vẫn dựa theo chữ viết trang giấy mà sải bước vào giữa trận pháp.

      vào, Tô Ngưng Mi cảm thấy cả người giống như hít thở thông, phía bầu trời vang lên từng trận oanh lôi. Tô Ngưng Mi vừa ngẩng đầu thấy vậy, cả người liền choáng váng, nàng thế nhưng lại thấy đạo oanh lôi hướng về phía nàng đánh thẳng xuống. Bản năng muốn chạy ra bên ngoài nhưng chân còn chưa kịp nâng lên cái tia chớp kia chạy vội tới trước mặt mà trực tiếp oanh lên đỉnh đầu của nàng.

      Lập tức quần áo nàng liền biến thành tro bụi, toàn bộ thân mình nàng cũng đen như mực, mái tóc đẹp của nàng giờ cũng bị đánh rối thành tổ chim. Tô Ngưng Mi chỉ cảm thấy toàn bộ cơ thể mềm nhũn run lên, đầu óc nàng thanh tỉnh dị thường, bên tai lại vang lên tiếng oanh lôi. Nàng khóc ra nước mắt, ai tới cứu nàng a, bị đánh xuống như vậy nàng chỉ còn nước hôi phi yên diệt. tờ giấy kia cũng có viết tiến vào trận pháp bị lôi đánh a, còn có người khổ bức như nàng sao? nghĩ như vậy, đạo lôi lại bổ xuống, toàn thân Tô Ngưng Mi chỉ còn tròng mắt có thể chuyển động lên xuống.

      Theo sau là đạo lôi thứ 3 thứ 4 liên tiếp đánh xuống, Tô Ngưng Mi còn cảm giác chính mình còn tồn tại hay , chỉ có đầu óc là còn hoạt động, nàng chỉ biết kiên trì, nàng biết còn bao nhiêu cái lôi đánh xuống nữa, nàng chỉ nghĩ nàng thể chết được, nếu chết tại đây bị hôi phi yên diệt, chừng còn thể đầu thai, Nàng tuy rằng thích xem tiểu thuyết thịt văn nhưng nàng còn chưa có hôn bao giờ, cho nên nàng nhất định thể chết được, tốt xấu gì cũng phải tìm người bạn trai để nàng tình nguyện trao thân nếm thử thịt có tư vị gì a...

      Chương 6.2

      Ôm tư tưởng như vậy Tô Ngưng Mi kiên trì, từng đạo lôi vang xuống đánh lên người nàng, lần lại lần, Tô Ngưng Mi nghĩ cái gì, chỉ nghĩ kiên trì, cắn răng kiên trì.

      biết qua bao lâu Tô Ngưng Mi mới giật mình còn thấy tiếng sấm bên tai nữa, nàng thành công rồi? Trong lòng Tô Ngưng Mi vui vẻ, rốt cuộc cả người chịu nổi nữa ầm ầm ngã xuống đất. Nằm mặt đất khong biết qua bao lâu nàng mới tìm lại được chủ động của bản thân, giật giật ngón tay, cả người vừa mỏi vừa đau, lại nằm thêm 1 giờ nàng mới miễn cưỡng đứng dậy. Nhìn xuống thân mình trống trơn Tô Ngưng Mi cười khổ, nàng có thói quen trần truồng, vẫn là nên ra ngoài mặc quần áo vào.

      đến phòng, nhìn thấy chính mình trong gương, bỗng nhiên Tô Ngưng Mi ngây ngẩn cả người, toàn thân nàng trắng nõn, mái tóc vừa đen lại vừa nhu thuận hoàn toàn giống với bộ dáng bị sét đánh. Nếu bị sét đánh vì sao quần áo người nàng bị hoá thành tro bụi? Cho nên vừa rồi đến cùng có bị sét đánh hay ? Mắt thường nhìn thấy kinh lôi kia là hay giả? Có phải tất cả đều là ảo giác của nàng? Tô Ngưng Mi phân vân , suy nghĩ hồi lâu Tô Ngưng Mi đột nhiên ngộ ra đạo, nàng cười cười; là hay giả có cái gì? phải nàng vẫn có thể thành công đó sao? Tu chân kiêng kị nhất chính là tâm ma, mà nàng như vừa nãy khác gì tâm ma chứ?

      Mặc quần áo đến nơi trắc linh căn trong nhà gỗ , hít sâu hơi bắt đầu đặt tay lên ông dẫn, thấy thứ xuất trong ống dẫn, mặt Tô Ngưng Mi cứng ngắc...

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :