Chương 98: Sử dụng thần thủ hộ
"Lời của tiểu hài tử sao có thể coi là , phu quân ta có chút hài hước, cũng có ác ý." Mắt thấy lửa giận của Phong Dạ Hàn có xu hướng cao lên, Ngạo Tình vội vàng lên tiếng hoà giải.
Hoàng Phủ Tòng Dung nhanh chóng an bài tôi tớ dọn bữa tối cùng chỗ nghỉ ngơi cho mọi người.
Bởi vì do Hoàng Phủ Tử Khiên, Hoàng Phủ Tòng Dung chủ động tìm Phong Dạ Hàn cùng Ngạo Tình, hàn huyên phen, rất nhanh mở máy hát.
Hoàng Phủ Tòng Dung là thủ lĩnh Lang Gia tộc. Bọn là hậu duệ của Hoàng tộc Tây Vực Lang Gia, cũng vì tầm bảo mà đến, nhưng mục tiêu của bọn hơn, chỉ muốn tìm về chí bảo của bổn tộc là Lam Tinh Linh để cứu tính mạng của người trong tộc nay. Bởi vì từ hai trăm năm trước Tây Vực bị thiên tai, người hoàng tộc Tây Vực Lang Gia liền dời khỏi ngọn núi nơi Tây Vực Lang Gia sinh sống, trong vòng trăm năm, cuộc sống của tộc nhân trôi qua bình an vô . Sau đó biết thế nào, phần lớn người trong tộc mắc phải quái bệnh, đủ loại quái bệnh. Sau lại nghe các lão giả trong tộc , hoàng tộc bọn họ có thể bởi vì trăm năm trước ban cho nữ tử biết vu thuật từ bên ngoài đến cái chết mà bị nguyền rủa, chỉ có chí bảo Lam Tinh Linh của hoàng tộc mới có thể giải trừ ma chú, khiến tộc nhân lần nữa có cuộc sống mới.
Vì vậy, Hoàng Phủ Tòng Dung là thủ lĩnh Lang Gia tộc liền mang theo vài tùy tùng tới tìm bảo, đường Hoàng Phủ Tử Khiên bởi vì ham chơi trong sa mạc mà bị lạc mất phương hướng, vừa vặn đụng phải đám người Phong Dạ Hàn. Lại trùng hợp gặp phải bão cát sa mạc, Hoàng Phủ Tòng Dung liền dẫn người đến cứu.
đúng là chuyện xưa làm cho người ta nghe thấy có chút yên.
Lang Gia hoàng tộc kể từ sau khi xuống dốc, liền lòng an ổn sinh sống, cũng có bất kỳ dục vọng chiến tranh nào. Chỉ là, nơi Lang Gia tộc chiếm cứ núi Lang Gia là nơi dễ thủ khó công, bên là sa mạc tử vong, bên là nơi hay sảy ra cát chảy, cho nên Tứ Quốc muốn cá lớn nuốt cá bé, cũng có tâm vô lực, thể làm gì khác đành mặc kệ nó. Mà ở núi Lang Linh cách núi Lang Gia xa, lại là căn cứ Lang Gia minh. Theo Âu Dương Trường Phong hồi báo, gần trăm năm nay tộc Lang Gia xác thực an phận thủ thường, cũng có nửa phần dấu hiệu nhúng tay vào chiến trường. Mà bên trong tộc xác thực cũng xuất ít bệnh trạng kỳ dị, đủ làm thủ lĩnh của bọn họ đóng cửa lo lắng đoạn thời gian.
Việc này Hoàng Phủ Tòng Dung giống như rất thẳng thắn, bất quá có đúng hay còn phải chờ xem.
Cùng Hoàng Phủ Tòng Dung chuyện xong, Phong Dạ Hàn liền dắt Ngạo Tình trở lại gian phòng của họ. Ở khúc quanh u, hai người nghe được chút tiếng vang, lập tức lặng lẽ dừng lại, nín thở ngưng thần nghe lén.
ra là Lạc Sơ Hàn cùng Công Tôn Vũ Hiên chuyện, quả nhiên là cấu kết với nhau làm việc xấu. Để cho hai người khiếp sợ là chuyện bọn họ còn dính đến chuyện tình năm đó của An Lam Dung. ra An Lam Dung cùng Tả Thừa Tướng Úy Trì Tùng của Thuần Vu quốc là thanh mai trúc mã, Úy Trì Tùng vì tiền đồ của mình tiếc đem hồng nhan tri kỷ đưa đến hoàng thất Túc Nguyệt quốc làm gian tế, thầm cấu kết Đại Thần trong triều, thêm với lời bên gối, Phong Kình Thiên nhất thời bị sắc đẹp mê hoặc tâm trí, hạ lệnh truy giết tận đối với Lăng gia cùng Lãnh gia. Trong tối phái ra đội ám kiêu, ngoài sáng lại phái Bách Lý Vinh Tướng quân phụ trợ. Mà người của An Lam Dung bí mật sưu tầm Phượng Hoàng Kiếm phổ, nhưng thu hoạch được gì. Bách Lý Vinh Lâm lại thầm cứu mẫu thân Ngạo Tình là Lăng Sơ Hạ.
Như thế xem ra, năm đó Lãnh gia tránh được kiếp chỉ sợ cũng là do tai mắt của Lãnh gia tại các nước. Mà Khổng Tước Sơn Trang Lạc Nam chỉ sợ có dính tới nước, hoặc là bị nước kiềm chế.
"Dạ Hàn, ta muốn tìm Sở Mộc Hi chuyến." Ngạo Tình cảm thấy phải xác minh lại phỏng đoán trong lòng mới có thể theo đầu mối thấy được ngàn mối quan hệ rắc rối của Tứ quốc.
"Nàng cảm thấy Sở Mộc Hi cho nàng biết sao?" Phong Dạ Hàn biết ý tưởng của Ngạo Tình, chỉ sợ nàng lần này uổng công chuyến.
"Nếu chàng theo ta ?" Ngạo Tình biết phương diện này Phong Dạ Hàn có chút thích, thể làm gì khác đành thỏa hiệp.
Phong Dạ Hàn nghẹn lời chút, dù sao cũng bị hiểu lầm rồi, vậy cùng thôi.
Vậy mà, Sở Mộc Hi cũng rất thẳng thắn, giấu diếm gì mà ra hết với Ngạo Tình.
ra quả nhiên Khổng Tước Sơn Trang ở trong phạm vi khống chế của Sở Mộc Hi. Mà lần tỷ võ cũng là ngụy trang, cũng chỉ vì Sở Mộc Hi lôi kéo thế lực giang hồ trợ lực thôi. Nhưng hình như hiệu quả lớn
"Ngươi cam kết gì với Lạc Nam?" Ngạo Tình muốn biết là cái gì hấp dẫn khiến Khổng Tước Sơn Trang có thể xưng bá phương cúi đầu xưng thần.
"Khi thiên hạ thống nhất làm nước phụ thuộc, phải cống nạp cho chính quốc." Sở Mộc Hi sảng khoái .
Phong Dạ Hàn bỗng dưng nheo mắt phượng, làm cho người ta nhìn ra tâm tư của .
"Chẳng qua nay xem ra, sợ rằng chỉ có thể trở thành con cờ bị vứt bỏ rồi." Sở Mộc Hi thâm ý nhìn Ngạo Tình, trong mắt hề che giấu say đắm.
Ngạo Tình chịu nổi ánh mắt đó của Sở Mộc Hi, vội vàng lôi kéo Phong Dạ Hàn ra.
"Chủ tử, thuộc hạ !" Vô Trần hiểu được tại sao chủ tử nhà mình lại thẳng thắn như thế, lúc này đại chuẩn bị nhiều năm chỉ sợ thất bại trong gang tấc rồi.
Sở Mộc Hi khẽ thở dài cái, mới : "Đối với ta mà , Vật là biến số. Đối với Phong Dạ Hàn mà , Vật chính là nửa cái mạng của . Cùng quan trọng như nhau, ta muốn Vật khó xử. Hơn nữa có Vật ở đây, Phong Dạ Hàn liền nắm chắc hơn ta năm phần." Chỉ có thể trách mình lúc trước quá dễ tin người, đầu tiên nên tìm Vật về.
"Chủ tử, bằng chúng ta đem Bách Lý tiểu thư đoạt lại?" Vô Trần tất nhiên có thể hiểu được, chỉ bởi tâm ý chủ tử người Bách Lý Ngạo Tình, chỉ bằng long khí người Bách Lý Ngạo Tình cùng Phượng Hoàng Kiếm phổ, cũng đủ để cho chủ tử mười phần nắm chắc việc nhất thống thiên hạ.
"Cõi đời này thứ khó khống chế nhất chính là lòng người." Nhất là lòng của Vật sớm hoàn toàn bị Phong Dạ Hàn chiếm . lại làm sao nghĩ đoạt lại nàng.
Vô Trần thêm nữa, lui tới bên. Nhìn chủ tử yên lặng châm trà, nâng chén, thưởng thức, động tác rất ưu nhã, chỉ là mang theo cỗ đơn cùng chua xót nên lời.
Từ phần bản đồ kho báu lấy được chỗ Công Tôn Vũ Hiên có thể thấy được chút mấu chốt.
Thiên cẩu nuốt mặt trời, thiên địa nhất tuyến, cát bụi tung bay, Tây Vực thất thủ.
Bốn câu thời gian mà bảo tàng Tây Vực có khả năng xuất . Mà theo dân gian truyền lưu, chưa tới ba ngày nữa chính là thời cơ tiến vào hoàng cung Tây Vực mất tích tốt nhất. Mà cũng từ Hoàng Phủ Tòng Dung chứng . Theo sách sử Hoàng thất bọn ghi lại, quả đúng như thế.
Mọi người thể làm gì khác hơn là kiên nhẫn chờ đợi, chỉ là ai tính toán thế nào cũng chỉ có trời mới biết.
"Tiểu thư, sao người chút lo lắng gì vậy?" Băng Tâm lại nhịn được hỏi.
Xác thực, từ sau khi xuống dưới thạch thất, Ngạo Tình cơ hồ là tuỳ theo tự nhiên có chút chí tiến thủ, ban ngày ăn uống no đủ liền cùng Phong Dạ Hàn dắt tay nhìn bích họa điêu khắc thạch thất, ban đêm hai người khanh khanh ta ta, có chút nào để tâm tới chuyện về bảo tàng. Mà thái độ giống vậy còn có Sở Mộc Hi, ngoài thời gian ăn cơm thời gian còn lại đều chơi cờ cùng với Hoàng Phủ Tòng Dung, ván cờ, hai người chém giết vô thanh vô sắc( có thanh, màu sắc), nhưng nếu là người có lòng vẫn xem hiểu ván cờ hai người hung hiểm cỡ nào.
"Kết cục định, thắng bại phân, cần gì phải suy nghĩ dư thừa" Ngạo Tình tiếp tục cùng Phong Dạ Hàn chơi cờ tự mình phát minh ra. Sau khi Phong Dạ Hàn thua hai bàn, lập tức chuyển bại thành thắng, Ngạo Tình cơ hồ là liên tiếp thua trận, tái chiến lại thua.
Editor: Hạ Tiểu Phong
Chương 99: Song Long thứ ở riêng
Phong Dạ Hàn ở bên thấy cái miệng nhắn của Ngạo Tình nhếch lên cao, là đắc ý.
Băng Tâm thấy tiểu thư mình chút liền dừng lại, cho dù có việc cũng thể hỏi, tránh cho tai vách mạch rừng (*).
(*) tai vách mạch rừng: dù có giữ bí mật đến đâu khả năng tiết lộ vẫn có thể xảy ra.
Cho đến ngày thứ ba, Hoàng Phủ Tòng Dung mang theo mọi người cùng nhau ra khỏi thạch thất (động đá), quả nhiên thấy cảnh tượng giống như ghi lại, hoàng hôn làm trời đất cùng màu hợp thành đường, cát bụi tung bay mịt mù, mặt trời lặn dần, xa xa chân trời nổi lên vòi rồng san bằng đất, cuốn tất cả dừng lại nơi phía tây bầu trời.
Chỉ sau thời gian uống ly trà, mặt trời hoàn toàn bị Thiên Cẩu cắn nuốt, phía tây loáng thoáng tách ra vầng hào quang vàng óng, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sáng.
Mê Thất Hoàng cung, có người la hoảng lên.
Hoàng Phủ Tòng Dung ngẩn ra, vội vàng mang mọi người tiến vào bên trong cửa đá.
Nhưng mà, tất cả mọi người vừa mới bước vào lâu, đột nhiên vang lên tiếng nổ lớn, khói dầy đặc tràn ngập cả lối , mọi người bị phân tán lạc mất nhau.
Ngạo Tinh vẫn nắm tay Phong Dạ Hàn nên bị phân tán. Mà Băng Tâm nắm chặt vạt áo của Ngạo Tình nên cũng bị rơi xuống. Còn Băng Lam trước lúc tiến vào liền dùng sợi dây trói cổ tay mình và Băng Tâm, tự nhiên cũng có lạc. Nhưng ngược lại bốn người Xuất Nguyệt thấy đâu. Ngạo Tình nhớ lại theo hai kiếm Đan Phượng Triều Dương reo vang phát ra ánh sáng nhìn thấy địa hình Tây Vực. Dựa vào trí nhớ, bốn người Ngạo Tình dễ dàng tránh thoát cơ quan thông đến trung tâm của hoàng cung -Tàng Bảo Các.
Cùng lúc đó Hoàng Phủ Tòng Dung cùng Hoàng Phủ Tử Khiên, Sở Mộc Hi và Vô Trần, vừa tiến vào.
Ba bên nhìn nhau cười, đều tự hiểu thâm ý trong mắt mình.
Trở lại năm ngày trước, khi Ngạo Tình tìm Sở Mộc Hi để giải tỏa nghi vấn, lúc trở về, bên trong còn có thêm người —— Hoàng Phủ Tòng Dung.
im lặng lấy ra quyển sách phủ đầy bụi từ trong ngực, đưa cho Ngạo Tình.
ra tất cả ghi chép bên trong đều là những cống hiến của tổ tiên Lăng gia 300 năm nay vì thủ hộ hoàng cung Tây Vực.
Ba trăm năm trước, hoàng cung Tây Vực mới được thành lập, tổ tiên Lăng gia chính là Khai Quốc Nguyên Thần (người có công lớn dựng nước). Cho nên đến thời nay Lăng gia vẫn là Thủ Hộ Thần của hoàng cung Tây Vực. Bảo vật gia truyền của Lăng gia chỉ có Phượng Hoàng Kiếm, mà còn có thần công thiên hạ vô song gọi là Long Thần công, mà nội công Ngạo Tình học chính là Long Thần công.
Hai trăm năm trước, bởi vì Tây Vực gặp thiên tai trước nay chưa từng có ——vòi rồng bão cát. Cả Tây Vực gặp phải liên tiếp ba tháng bão cát, thiếu chút nữa hoàng cung bị nhấn chìm trong bão cát. Lúc này Hoàng thất Tây Vực mới quyết tâm dẫn bộ tộc di chuyển. Mà Lăng Gia là Thủ Hộ Thần của Tây Vực nên đảm đương vấn đề sinh sống của cả bộ lạc. Vì vậy Lăng gia bắt đầu tranh giành quyền lực ở Phụng Thiên lục địa, trở thành chuyên gia buôn bán, bí mật đem tiền bạc, lương thực về Tây Vực.
Sau này Lăng gia gặp nạn, lúc này mới cắt đứt liên lạc giữa Tây Vực với Phụng Thiên lục địa.
Ban đầu, Lăng Sơ Hạ dùng tánh mạng bảo vệ Phượng Hoàng Kiếm phổ cùng nội công tâm pháp, đối với Long thần công cũng hiểu . Sau này Ngạo Tình cũng luyện tâm pháp, bất tri bất giác trong cơ thể tích tụ hai cổ Long thần công, Hỏa Long thần công cùng Băng Long thần công.
ra , Long thần công bao gồm ba loại là Hỏa Thần Long, Băng Thần Long, còn có Huyết Thần Long. Hỏa Long cùng Băng Long đều là Thủ Hộ Thần của Huyết Long nhất tộc. Mà Tử Diệu Thạch là tổ tiên hoàng thất Tây Vực ~bởi vì thể chất ~đặc biệt, nên luyện thành ~ba loại Long thần công, sau nhiều năm chết trong cơ thể lưu lại ít đồ vật. Long thần công có năng lượng khổng lồ, người sở hữu Long thần công có khả năng hủy thiên diệt địa. Đồng thời nó cũng là tai họa!
Vậy mà hôm nay chỉ có Ngạo Tình và Hoàng Phủ Tòng Dung lĩnh hội Long thần công, cho nên Ngạo Tình là người cực kì quan trọng. Có thể tạo ra cũng có thể hủy diệt.
Mấy người nghiên cứu cách mở Tàng Bảo Các, từ bốn phương tám hướng truyền đến những tiến vang lớn.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Có sét đánh?" Băng Tâm kêu lên.
" giống!" Ngạo Tình lắc đầu, nằm xuống đá cẩm thạch lát mặt đất, cẩn thận nghe, quả nhiên, là thứ gì đó sụp xuống, trong tiếng vang xen lẫn tiếng người lộn xộn.
"Xem ra bọn họ phá hư cửa cung, nơi này chẳng mấy chốc sụp xuống rồi!" Thời khắc mấu chốt Hoàng Phủ Tòng Dung kết luận.
Vừa mới xong, trận xương mù từ bốn bề xông vào mũi, mặt đất rung chuyển mạnh mẽ.
" ổn!"
Ngạo Tình và Hoàng Phủ Tòng Dung đồng thời lên tiếng.
Sắc mặt Ngạo Tình trầm xuống, lôi kéo Phong Dạ Hàn liền chạy về phía cửa đường hầm lúc tới, "Chạy mau!"
Đáng tiếc vẫn là chậm bước, tiếng nổ càng ngày càng gần, cả đường hầm tràn ngập bụi mù cùng cát đá, loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng ầm ầm của vách tường vỡ vụn, trong đường hầm luồng khí gay gắt xông lên mũi, còn mang theo cỗ khí độc.
" theo ta!" Hoàng Phủ Tòng Dung quyết định nhanh, ra lệnh.
Mang theo mọi người chạy đến cửa bên hông vách đá, trong cơ thể xuất ra quán chú Huyết Long đánh vào cái chìa khóa bên cửa động trong khe hở, ‘ba’ tiếng, cửa được mở ra.
Đoàn người tránh ở bên trong, cho đến khi cơn chấn động dừng lại, lúc này Hoàng Phủ Tòng Dung mới chậm rãi ra nguyên nhân xuất cơn chấn động mạnh đó.
ra là do tổ tiên của trước khi rời , đề phòng người khác dòm ngó tài sản Tây Vực, liền thiết kế số cơ quan bên trong hoàng cung, còn chứa ít khí độc. Vừa mới nãy chấn động trong cơ quan trụ cột, từ đó dẫn đến toàn bộ cơ quan phát động.
Sau chuyện này, muốn lần nữa thuận lợi tiến vào Tàng Bảo Các sợ rằng là chuyện thể nào, vì theo tin tức tìm kiếm được, ban đầu Hoàng thất Tây Vực chỉ lưu lại duy nhất lối bí mật thông đến Tàng Bảo Các. Vậy mà lối bí mất này bản đồ Hoàng thất Tây Vực có ghi chú gì, Phượng Hoàng Kiếm phổ cũng có ghi lại.
Theo suy luận của Ngạo Tình và Hoàng Phủ Tòng Dung, muốn thông đến mật đạo có hai cơ hội, là trở về đường cũ, bắt đầu từ sư tử đá trước Tàng Bảo Cát, nơi đó phải có cơ quan vào trong; hai là từ đường hầm trở về, tới bức tường phía Tây của hoàng cung Tây Vực, nơi đó có năm cửa động vào trong.
Sau khi mấy người thương nghị, quyết định chia làm hai lối. Sở Mộc Hi và Vô Trần theo Hoàng Phủ Tòng Dung, mà Hoàng Phủ Tòng Dung cũng phái vài tên tùy tùng theo nhóm Ngạo Tình.
Ngạo Tình vừa dò đường, cũng quên trò chuyện với tùy tùng Thúc Phương của Hoàng Phủ Tòng Dung về tình hình gần đây của Lang Gia tộc.
Theo Thúc Phương miêu tả, bên trong Lang gia tộc sợ rằng có bệnh truyền nhiễm. Nhưng qua lời kể của Thúc Phương Ngạo Tình cẩn thận phân tích chút bệnh trạng, xem chừng có thể tìm ra nguyên nhân.
Theo như lời Thúc Phương , những bệnh này phần lớn vì bị đau mắt hột, kết sỏi, bệnh phổi, trĩ dẫn đến bệnh. Những chứng bệnh này ở sa mạc mà đều là chút bệnh tật thông thường.
Bởi vì Sa Mạc là vùng khô hạn, thiếu nước, ban ngày nhiệt độ cao, dễ khiến cơ thể người mất nước, mà nước đối với người mà là quan trọng nhất. Cho nên, tình trạng lâu dài dẫn đến các chức năng bị rối loạn. rối loạn này cộng với cơ thể bị thiếu dưỡng khí, dẫn đến xuất các triệu trứng bệnh, tỷ như khát nước, xương sống thắt lưng đau đớn, xương cổ đau đớn, nghiêm trọng dẫn đến bị loét dạ dày, huyết áp lên cao,ảnh hưởng đến tiết ra của insulin* làm xuất nhiều bệnh trạng khác .
*insulin: loại kích thích tố do tuyến tụy tiết ra có thể xúc tiến hình thành tinh bột trong cơ và gan của cơ thể động vật, từ đó điều tiết hàm lượng đường và máu trong cơ thể. Insulin bị giảm sẻ gây ra bệnh tiểu đường.
Chương 100: tạo thế chân vạc
Ngoài ra, ở khu vực sa mạc có bão cát, trong khí có chứa những hạt li ti, những thứ này làm tổn hại đến hệ hô hấp của con người rất lớn. Dễ dàng dẫn tới thở khò khè và dị ứng, còn có bệnh mắt hột. ra bệnh mắt hột là loại bệnh truyền nhiễm mạn tính, kết mạc sung huyết, mặt ngoài thô ráp, giống như hạt cát, từ từ đóng lại, làm bên trong mí mắt dầy cộm, ảnh hưởng nghiêm trọng tới thị lực.
Người của hoàng tộc Tây Vực trải qua Đại Thiên Tỷ, điều kiện hoàn cảnh cùng ăn uống xảy ra biến hóa cực lớn, năng lực thích ứng của thân thể nhất thời tiếp thụ nổi, từ đó làm cho khắp nơi cơ thể xuất bệnh trạng, chẳng có gì lạ.
Nhưng nhìn Hoàng Phủ Tòng Dung cũng phải loại người tin tưởng mệnh trời, vì sao cũng tin những cái được gọi là nguyền rủa ... lời đồn. Hay là có dụng ý khác, chỉ là ngụy trang thôi?
Ngạo Tình đem những nguyên nhân bên trong và nhân tố bên ngoài toàn bộ phận tích cho Thúc Phương nghe, Thúc Phương nghe vậy cực kì sửng sốt. Liên tục ngừng nhất định đem những lời này truyền lại cho ngự y, hi vọng có thể trợ giúp.
Đoàn người bất tri bất giác sâu vào, cuối cùng tới ngõ cụt của đường hầm, ba mặt lấp kín bằng tường, còn lối . Nhìn thấy ràng trước mặt có hai Thạch Hổ(Hổ đá), người cũng có bất kỳ cơ quan nào.
Ngạo Tình khỏi nghĩ tới màn lúc trước Hoàng Phủ Tòng Dung rót vào khe hở Huyết Long thần công. Nếu dấu vết gì khác, xem ra chỉ có thể tạm thời thử lần.
Vì vậy, nàng hóa chân khí Hỏa Long trong cơ thể rót vào trong miệng Thạch Hổ bên trái, khi đó lại có cỗ lực đàn hồi mãnh liệt cắn trả đến người nàng. Lúc này, Ngạo Tình phát máu trong cơ thể điên cuồng lên, theo huyết dịch lưu động, giống như hội tụ thành ngàn vạn lưỡi dao sắc bén róc xương lóc thịt, đau nhức gay gắt.
Tình huống đúng! Ngạo Tình phát hai cổ chân khí Thần Long trong cơ thể ngừng xé rách thân thể của nàng, muốn đem nàng xé rách thành hai nửa. Trong óc ngừng lên màn hai Long tận lực hỗn chiến, đấu đến ngươi chết ta sống.
"Ngạo nhi, nàng rốt cuộc thế nào?" Phong Dạ Hàn liều mạng giữ lấy Ngạo Tình, vẫn như cũ có kết quả. Sở Mộc Hi nhanh chóng tới giúp tay, hợp lực mới đem Ngạo Tình la hét định trụ lại.
Lý trí Ngạo Tình vừa khôi phục, nhanh chóng điểm mấy huyệt vị thân mình, lúc này mới khiến mình tỉnh táo lại. Đôi mắt đỏ tươi trong veo vẫn còn lưu lại hai cỗ lệ khí.
Ngạo Tình đưa mắt ra hiệu cho Băng Tâm hoảng sợ bên cạnh, Băng Tâm ngẩn ra, lập tức lắc mình đến bên cạnh Thúc Phương, định trụ Thúc Phương. Thúc Phương chưa kịp hiểu gì bị định trụ.
" làm cho nghe thấy!" Ngạo Tình bảo Băng Lam động thủ, Băng Lam lập tức từ ống tay áo rút ra hai cây kim châm, hướng Thúc Phương xuống tay.
Ngạo Tình nhìn Phong Dạ Hàn cùng Sở Mộc Hi ở hai bên, lưu luyến hồi.
Phong Dạ Hàn cùng Sở Mộc Hi bị cái nhìn này của Ngạo Tình làm cho kinh hãi, trong lòng ngập tràn lo sợ.
"Ngạo nhi, ngươi làm sao vậy?"
"Vật , sợ!"
Hai người dứt lời, hai hàng nước mắt trong suốt của nàng chảy xuống.
"Hàn, Hi, cần ngắt lời của ta. Ta chỉ sợ là được. Ta trúng độc, là Nhã Nhã hạ độc Long Tiên Thảo. Chính là nhằm vào Long thần công trong cơ thể ta. Trước đó ta thấy Hoàng Phủ Tòng Dung dùng chân khí rót vào khe hở, liền muốn thử lần, nghĩ tới vẫn mắc bẫy của , kích thích Long thần công trong cơ thể cắn trả làm độc tính phát ra. Tin tưởng ta, Hoàng Phủ Tòng Dung mới là người mà hai người nên đề phòng, sâu lường được. Mà nay, ta chỉ có thể đem hai luồng chân khí này đưa vào cơ thể hai người, về phần tại sao, các ngươi về sau biết." xong lời cuối cùng, hơi thở của Ngạo Tình rất yếu ớt rồi.
"Mau. . . Mau. . ." Thời gian còn nhiều, Ngạo Tình bảo hai người tĩnh tọa, ngưng thần đem hai cổ thần công trong cơ thể phân liệt rót vào trong cơ thể của bọn .
Mới vừa truyền xong, Ngạo Tình liên tục nôn ra máu đen, bất tỉnh nhân .
Ban đầu Ngạo Tình ở Ma động cứu Nhã Nhã sau đó vẫn luôn làm bạn cùng nàng, mà khi đó người Nhã Nhã lại có mùi thơm đặc biệt, đó chính là Long Tiên Thảo. Ngay từ lúc này, Nhã Nhã liền bắt đầu hạ độc cho Ngạo Tình, lặng yên tiếng động, lúc ở khách điếm Tây Vực, Ngạo Tình ngừng nôn mửa, mà nàng ràng biết đây phải là triệu chứng mang thai, nhưng lại phát ra vấn đề gì, sau cũng nghĩ nữa. Hôm nay, nàng rốt cuộc nghĩ thông suốt chân tướng trong đó.
ra, Nhã Nhã sớm chết rồi, ban đầu Dung Hi thấy phần mộ của Vật , chính là nơi chôn cất Nhã Nhã 8 tuổi.
Nhã Nhã giả là quân cờ do sư thúc Ngạo Tình tạo ra. Mấy năm sống chung, lâu ngày sinh ra tình tỷ muội. Nhã Nhã lúc ban đầu nỡ ra tay. Nhưng phần lớn nữ nhân cảm tính cao hơn lý tính. Thời điểm cùng Dung Hi hưởng tuần trăng mật, nàng phát Dung Hi cũng thực hạnh phúc như mặt, luôn tâm niệm Ngạo Tình. Lần đầu tiên bọn họ cá nước thân mật, Dung Hi khi tình loạn còn gọi tên Ngạo Tình, điều này lập tức hủy điểm mấu chốt của Nhã Nhã. Vì vậy, bắt đầu từ khi đến thăm Ngạo Tình ở Túc Nguyệt quốc, lửa ghen của nàng ấy cũng cách nào ngừng lại, thậm chí tiếc lợi dụng tiểu sinh mệnh trong bụng. Vì hủy tình địch nghìn, tiếc tự tổn hại tám trăm. Kết quả là áy náy rồi tự sát.
năm sau, Phụng Thiên đại lục bắt đầu chinh phạt. Trải qua ba năm, Phong Dạ Hàn cùng Sở Mộc Hi mỗi người phương, cùng nhau nắm giữ Phụng Thiên đại lục. Đồng thời, tại núi Lang Gia
_Tây Vực Lang Gia tộc ở nơi này trong vòng bốn năm, bằng tài phú kiếm được từ hoàng cung Tây Vực mất tích, lính cường ngựa tốt, thống nhất Tây Vực, chiếm cứ phương.
Nhưng trước khi Ngạo Tình tiến vào tìm kiếm hoàng cung Tây Vực mất tích cũng truyền thư bằng chim cho Âu Dương Trường Phong, để cho lập mưu, làm cho cả Lang Nha minh chuyển sang hoạt động bí mật, tùy thời chuẩn bị chống cự Hoàng Phủ Tòng Dung tiến công. Vậy nên, trong lúc Phong Dạ Hàn cùng Sở Mộc Hi vội vàng chinh chiến, Hoàng Phủ Tòng Dung liền vụng trộm phái tử sĩ ý đồ lần đánh hạ Lang Nha minh, đáng tiếc lúc đến nơi, sớm người núi trống. Vì vậy, Hoàng Phủ Tòng Dung bất đắc dĩ mới trầm mặc nhìn hai hổ cắn nuốt Phụng Thiên đại lục, mắt thấy, tay lại thể động. Bởi vì mỗi khi muốn thầm sử dụng lực lượng chuẩn bị tham dự chiến tranh trong hoàng tộc đều xảy ra chút chuyện lớn , Hoàng Phủ Tòng Dung biết là Lang Nha minh làm chuyện tốt, nhưng lại thể kiêng kỵ. Đối với việc phân chia Phụng Thiên đại lục tốt đẹp, chỉ có thể chùn bước. biết, đó là cảnh cáo của Phong Dạ Hàn.
Như thế, đại lục Phụng Thiên liền tạo thành thế chân vạc. Như hy vọng ban đầu của Ngạo Tình khi đem hai cỗ thần công truyền cho Phong Dạ Hàn cùng Sở Mộc Hi, mục đích là vì Phong Dạ Hàn cùng Sở Mộc Hi dùng băng hỏa tương dung, cùng nhau ngăn lại khuynh hướng ngày càng cường đại của Tây Vực, giữ vững an bình của Phụng Thiên đại lục.
Trong vòng bốn năm, Ngạo Tình vẫn ngủ say trong động băng núi Yên Vụ. Bốn năm như ngày, mỹ nhân lẳng lặng nằm nơi đó, ngũ quan tinh xảo, nước da tuyết trắng, cho dù xa xa liếc nhìn cái, cũng làm người ta thể dời mắt. Quá đẹp!
Phong Dạ Hàn và Sở Mộc Hi cùng nhau vào trong động, lại xa xa đứng cách giường băng năm thước. Bởi vì giường băng nàng nằm chịu nổi long khí của bọn họ.
"Nghĩ kĩ chưa?" Sở Mộc Hi lạnh lùng lên tiếng hỏi.
"Ta chưa từng do dự!" Phong Dạ Hàn cảm kích nhìn Sở Mộc Hi, nhàn nhạt câu: "Cám ơn!"
Last edited by a moderator: 18/7/16