1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương phi! Nàng háo sắc!!! - conangcatinh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      *Chương 20: Khăn Gói Tiến Cung

      Tiếu Nhiên Phủ!

      Ngày hôm sau.

      Tiểu Hoan dậy từ sáng sớm như những ngày thường ở Lăng Phủ, việc đầu tiên nàng cần làm là mở rộng quan hệ, tìm hiểu và làm quen hạ nhân trong phủ. Ở đây rất nhiều người, mà ngày đầu tiên thể nào giao tiếp hết, nên chỉ chào hỏi quan tâm những vị liên quan đến công việc cần học hỏi.

      Có thể vì tin tức truyền miệng trong phủ rất nhanh và nhạy bén, nên chỉ đêm, ai biết nữ nhân lạ mặt này lợi hại biết bao nhiêu, dưới điều rất sùng bái và hâm mộ cùng giúp đỡ nàng. Rất nhanh, Sở Hoan Hoan có thể làm món ăn buổi sáng bắt mắt mang cho vị 'chủ sai vặt' mới.

      Đứng trước cửa phòng Hàn Khiết Luân, Sở Hoan Hoan dù muốn nhưng bắt buộc phải gõ cửa, đồng ý trong hai tháng làm sai vặt thực đúng quy tắc. Nàng là người luôn đúng chữ tín.

      "Vào " Giọng có phần bực tức, lại lại trong phòng hề chú ý đến nhân vật mà cho hạ nhân tìm kiếm. Mới sáng sớm chạy đến phòng chẳng thấy nàng đâu, cho người tìm chưa có tin tức gì, phủ như vậy, tìm người cũng chẳng xong, đáng giận!

      Vẫn lên tiếng, đặt thức ăn xuống bàn Sở Hoan Hoan đứng sang bên, hình như kẻ này tức giận, mà giận có liên quan gì nàng? Cứ để khi đói tự dùng, nhiệm vụ nàng chỉ mang đến, ăn hay do .

      Cảm thấy muốn làm gì đó để dời chờ đợi, Hàn Khiết Luân hậm hực ngồi xuống dùng đũa gắp đồ ăn, biết do tức giận có khẩu vị hay muốn tìm chỗ phát hỏa, đập mạnh bàn đứng dậy quát.

      "Ngươi nấu cho người ăn hay cho...." thanh dần đến mất hút. Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của nàng mà thốt được những lời còn lại. Thôi xong, có phải vừa rồi ... làm hình tượng bị hạ thấp hơn nữa ? Vì sao lại là nàng?

      "Ăn được?" Giọng hững hờ như chuyện bình thường xảy ra, nhưng vào tai Hàn Khiết Luân chính là khi dễ nàng. Thực tức giận vì thấy bóng hình nàng đâu làm khó chịu, nên đâu để ý là nàng hay hạ nhân khác?

      "Ăn được, tất nhiên là ăn được" hai lời, ngồi xuống cầm đũa ăn cách nhanh chóng và sạch . Tiểu Hoan bên cạnh cũng cảm thấy ngạc nhiên. Chẳng phải mọi người thích ăn nhạt hay sao? Nàng cố tình cho thêm muối vào, vậy mà vẫn ăn ngon lành hết sạch như vậy? Thông tin nàng nhận được mấy phần chính xác đây? nghi ngờ!

      Buổi Trưa

      "Hoan nhi,Hoan nhi...." Sợ làm nàng thêm xa cách, lần này tự mình tìm người, hết mấy nơi mà vẫn chưa gặp được, chẳng phải mới đến hay sao?Thế mà có thể lợi hại khiến khổ cực tìm kiếm như thế.

      thầm than thở, từ lúc nào tự mình tìm nữ nhân? Đây là lần đầu. Trước kia rất khó chịu khi bị nhóm nữ nhân dùng để trang trí đeo bám, còn bây giờ? Chính muốn tự đeo bám, có phải hay là báo ứng?

      Tiếng cười đùa từ phía xa truyền đến, hình như là ở hậu viện? Nên qua đó nhìn thử, biết đâu may mắn có thể gặp được nàng? Nghĩ như vậy Hàn Khiết Luân nhanh chóng tìm đến nơi, và điều chứng kiến hết sức...ngạc nhiên.

      Nàng từ khi nào có thể giáo hóa bọn hạ nhân ngày thường nhút nhát, bây giờ cười đùa tự nhiên còn nhóm lại chơi đá cầu mây? Mặc dù ít , nhưng quan sát thiếu, hạ nhân vương phủ này rất quy cũ, luôn luôn dám làm bất cứ điều gì, hay hành động thái quá khiến nhìn đến, cứ như muốn tồn tại giảm tối thiểu.

      "Hoan nhi" Chạy đến bên cạnh Sở Hoan Hoan mà để ý đến nét mặt thoáng xanh ngắt của những hầu nữ quỳ xuống. rất có tố chất khiến người khiếp sợ, cho dù vẻ mặt vui vẻ cũng có thể nhanh chóng mang bão tố đến =.=!

      "Có việc gì?" vui vẻ lại có người phá đám, mất hứng mới là lạ. Kìa nhìn , mọi người có mặt ở đây ngoài trừ nàng, ai mà mang vẻ mặt như bị mãnh thú đàn áp? Có thể tiếp tục chơi nữa được sao?

      " có gì, chỉ là thấy nàng thôi" Đổi ngược lạnh nhạt của nàng, luôn dùng thái độ lấy lòng chút e ngại, cho dù có người khác. lợi hại của thương nhân luôn giúp da mặt dày đến đối thủ =.=!

      " chơi nữa, ta làm bữa trưa" ngày bốn bữa, đó là quy tắc. tại cũng còn hứng nữa, Sở Hoan Hoan tìm lý do cách xa tên này chút cho thoải mái, cứ như nàng bị đeo xiềng xích vậy, đau đầu,hai tháng? Hai tháng đó.

      "Được được, ta cùng nàng" Sở Hoan Hoan bước , Hàn Khiết Luân vẻ mặt lấy lòng được nhanh chóng thay nghiêm khắc liếc nhìn bọn hạ nhân vẫn quỳ gối. Dám tranh đoạt người với ? Hừ...Có phải trước giờ hiền từ quá rồi ? Chưa cho ăn đòn, nên ai cũng chẳng sợ? Phủ tay dứt khoát rời , bám theo nữ nhân kia mới quan trọng.

      Mọi người liếc nhìn nhau, vị Tam Vương Gia này thực là Thỏ khi có vị tiểu thư kia thôi, trước mặt bọn họ vẫn là 'Bá Vương' thay đổi. Cũng may lần này sinh khí, lần sau nên cẩn thận chút.

      ___________________________________

      Khách điếm!

      "Ngươi biết nhiệm vụ của mình rồi chứ?" Quay lưng về nữ nhân quỳ, Nam Cung Dân nhìn thoáng qua cửa sổ ánh mắt trông về nơi xa xăm vô định. Khi biết tin Lăng Lạc Nhân phải dự tuyển phi, cấp tốc sai người tìm Kiều Thái Nhiên thân tại Tướng Phủ trở về.

      "Thuộc hạ hiểu" Nhiệm vụ là vào cung tham gia thi tuyển. Nàng có biệt tài đó dịch dung, ba năm mình tại tướng gia mà hề bị phát , nay được triệu hồi dùng thân phận nhưng ít ai có thể biết.

      "Ngươi chuẩn bị , có gì ta cho người liên lạc" Kiều Thái Nhiên rời , Nam Cung Dân thở dài, cố gắng để nàng trúng tuyển, nhưng tất cả phải tùy vào duyên số.

      _____________________________________

      Lăng Gia!

      Vui vẻ được bao nhiêu? tại Lăng Lạc Nhân lại phải chuẩn bị lên đường tiến cung dự thi tuyển phi gì đó. Dù muốn, nhưng Lăng Mẫu vẫn cách nào khác, lệnh vua khó cãi, nhưng lệnh hoàng hậu còn khó cãi hơn. Đành chấp nhận nhìn con thân rời , cầu nguyện cho nàng mọi việc điều ổn.

      Thu dọn những thứ cần thiết Lăng Lạc Nhân cùng Dương Tinh Linh lên đường, chỉ tháng thôi mà, xem như du lịch nhìn cổ đại thế nào. Tuy có chút lo lắng, nhưng nàng tin vào tài năng và thực lực của mình...chắc chắn dễ dàng trúng tuyển=.=

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      *Chương 21: Theo Bước Mỹ Nhân

      Kinh thành hôm nay nhộn nhịp hẳn lên. Lăng Lạc Nhân cảm thấy khó chịu trong người, ngồi kiệu từ khi rời phủ tới giờ gần canh giờ mà vẫn chưa đâu đến đâu. đại có kẹt xe, cổ đại cũng có nha, là kẹt kiệu á. Nhìn số lượng khủng nối nhau vào cửa thành mà cảm thấy choáng.

      Cảm giác ngồi mà chẳng yên thế này cứ như bắt nàng uống thuốc đắng. Chỉ có ba ngày ra thông báo, thế mà nữ nhân ở đâu ra nhiều vậy? Có lần chơi với Tiểu Hỉ, tìm người cũng chả thấy. Điều này chứng tỏ, cái tên mặt lạnh Hàn Lãnh Thiên kia có sức hút ghê gớm.

      Chẳng quan tâm thêm nữa, lấy từ tay nải ra những gói bánh ngọt Tiểu Hỉ chuẩn bị sẵn trước khi lên đường ăn. , thời đại nào cũng phải biết hòa nhập, nếu thiệt thòi chỉ là bản thân.

      No nê, ngáp cái dài nghiêng người ngủ. Kích cỡ kiệu tuy phải lớn, nhưng đích thân hoàng hậu tặng quả là thoải mái. Rất nhanh, nàng tiến vào mộng đẹp, mặc cho bên ngoài thanh tăng hay giảm.


      ********

      Đến khi giật mình thức dậy vì cú hạ kiệu hoành tráng, Lăng Lạc Nhân ngơ ngác mở màn che ra. Trước mắt khung cảnh rực rỡ bởi ánh sáng phát ra từ chiếc lồng đèn đủ màu sắc. Cảnh tượng tráng lệ, hơn hẳn những hình ảnh náo nhiệt tivi. Đúng là mở mang tầm mắt@.@

      Dương Tinh Linh bước đến đỡ nàng, chiếu theo thời gian này nàng ngủ ba canh giờ, thảo nào cả người lại ê ẩm như vậy. Quan sát xung quanh, hình như đây là tiểu viện dành cho các tú nữ dự thi phải?

      Ngó những mỹ nữ hoa lệ trước mắt, mặc dù tất cả điều che khăn, nhưng có thể nhìn ra được nét mỹ lệ khuynh thành. thầm cười trộm trong lòng, Lăng Lạc Nhân càng thêm khẳng định, chỉ cần liếc đến các nàng ấy, cái tên mặt lạnh kia cũng chết ngất vì ngộ độc nhan sắc =.=!

      Từng người được an bài tiểu viện , vì số lượng rất đông, nên mỗi người chỉ được phép mang theo nha hoàn tùy thân duy nhất. Để đảm bảo độ công bằng, những tiểu viện này được xây cất nối liền nhau, kết thành vòng tròn to lớn, có vài trăm căn. Chính giữa khoảng rộng, trồng rất nhiều cây và hoa cỏ. Đường lớn có lối dẫn ra viện đến nơi dự thi.

      Thể lệ cuộc thi vào sáng mai có thông báo, tại mọi người được dẫn vào căn phòng tham gia cuộc sơ tuyển .Vì đây là nội quy trong cung, khi vào rồi, kết thúc hai vòng đầu người thua cuộc lập tức trở ra, và tất cả được canh phòng nghiêm ngặt, tránh tình trạng mâu thuẫn.

      Sau khi phê chuẩn những tú nữ được qua vòng sơ tuyển là 462 người, tất cả được thái giám dẫn bốc thăm nhận phòng, đó là cách công bằng phân biệt bối cảnh, tránh tình trạng hối lộ được lợi.

      Tiểu Viện Lăng Lạc Nhân cũng như những căn khác, sạch thoáng mát. Cảm giác nàng lại rất đói bụng, bất ngờ cung nữ cùng thái giám vào, tay là những món ăn thơm phức, làm bụng nàng trận kêu gào, hoàng cung cũng chu đáo .

      Dùng bữa tắm rửa xong thoải mái, vì ngủ cả ngày nên giờ chẳng thể chợp mắt được. Lăng Lạc Nhân cùng Dương Tinh Linh xem xét hoàn cảnh xung quanh, ít ra cũng nên tìm hiểu nhà xí ở đâu,để tiện bề lại http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif

      _____________________________________


      Mang tâm trạng lo sợ, Tư Đồ Ngọc lại lại trong phòng. Điều gì làm người kiêu ngạo như vậy mang vẻ lo âu tự tin? Chẳng hùng nào qua được ải mỹ nhân rồi, là Dương Tinh Linh chứ còn ai vào đây?

      Biết rằng nàng vào cung với vai trò là nha hoàn, nhưng với nhan sắc thế kia, chừng có thể trúng tuyển. Dù biết là thuộc hạ Hàn Lãnh Thiên, từ sâu trong tâm vẫn mang nỗi bất an vô hình nào đó.

      được, ít ra cũng phải tận mắt nhìn thấy nàng, cho dù hoàng cung nghiêm ngặt, cũng ngại mà tìm vào. Ánh mắt hồ ly khẽ khép, xem ra đến lúc diện kiến ba trong bảy đệ nhất cao thủ mỹ nam tứ quốc Hoàng Gia Hàn Tộc rồi.
      Lại thở dài trong lòng, đường đường bát vương gia Bắc quốc, chỉ vì nữ nhân mà có thể làm tất cả. Tấm lòng như thế, nàng ấy có xem vào phân lượng nào ? Chỉ cần đừng bài xích cảm thấy mắn lắm rồi.

      "Mỹ nhân, nhớ nàng" Khi chưa xem trọng nữ nhân nào, trái tim Tư Đồ Ngọc luôn trong sáng, chỉ biết tận dụng tài trí vào chuyện quốc gia đại . tại tất cả chỉ còn lại hình bóng người ngự trị, là...vào lưới tình đau khổ.

      Quyết định xong liền cho người chuẩn bị vào cung diện thánh, hành trang mang theo là nỗi nhớ về nữ nhân làm tổn hao tinh thần. Ít ra lần này cần phải nghĩ cách gì đó để thu hoạch chút lợi ích, trừ khi đối diện với Dương Tinh Linh, bất kỳ ai cũng có cách ứng phó.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      *Chương 22: Diện Thánh

      Hoàng cung

      Cuộc tuyển phi ra thông báo chỉ trong vài ngày như thế có ba mục đích. Thứ nhất, tránh tình trạng các nước khác nhận được tin lại có ý đồ nhờ vụ việc này tạo nên phiền toái. Thứ hai, thời gian càng ngắn, số lượng người tham gia ít. Thứ ba có thể tra ra tung tích của những nhân vật thần bí mình trong bóng tối.

      mặt chú trọng vào cuộc thi, mặt khác tăng cường giám sát theo dõi hành tung những người xuất minh bạch, nhất định trong thời gian tháng, tuyển được vương phi như ý, còn có những thu hoạch bất ngờ khác.

      "Sắp xếp ổn thỏa?" Hàn Ngôn Duẫn hề ngăn cản kế hoạch tuyển phi lần này, muốn Phượng Kỳ thất vọng, phần giúp tìm nữ nhân cho đệ đệ, phần khác nhờ vụ việc này có thể nắm được, có bao nhiêu người muốn gây bất lợi cho Nam Việt.

      " thành vấn đề, tại chỉ chờ kết quả" Hàn Khiết Luân tự tin vào tài trí của mình, muốn nhanh chóng sắp xếp xong mọi việc để còn về bên cạnh Sở Hoan Hoan.C hỉ mới cách xa ngày, cảm thấy chút sức lực làm việc rồi, chắc thời gian tới cần đem nàng theo bên cạnh mới yên tâm được.

      "Duẫn, chàng thấy Lạc Nhân có thể trúng tuyển ?" vấn đề này Phượng Kỳ quan tâm nhất, bỏ ra biết bao công sức như vậy, chỉ mong mình có thêm người bạn thân thiết. Vừa ánh mắt liếc nhìn sang Hàn Lãnh Thiên, còn nếu như được như ý, xem ra nàng nên trốn đến biên cương nhặt lá đốt để hết quảng đời còn lại =.=!

      "Ta nghĩ ngoài khả năng" Nhìn vẻ mặt lo sợ của thê tử, Hàn Ngôn Duẫn thương giúp nàng trấn định. là ai? Là hoàng đế đó. Muốn để mọi người tâm phục khẩu phục vị vương phi này, cần phải dùng chút thủ đoạn, nếu ....khó hơn lên trời.

      "Vấn đề này ta có dự kiến, cứ để mọi việc diễn ra bình thường" Im lặng đến giờ, Hàn Lãnh Thiên mới mở lời. Mọi việc điều nằm trong vòng kiểm soát của , với lại cũng là cơ hội duy nhất đối với Lăng Lạc Nhân, bất kỳ giá nào chỉ được thành công được sai sót.


      Chỉ câu giúp được Phượng Kỳ cùng Hàn Ngôn Duẫn thở phào nhõm, mọi việc chắc chắn có gì trở ngại, tại chỉ còn chờ đợi kết quả của tháng sau, cùng những tin tức mật báo.

      __________________________

      Sáng sớm Dương Tinh Linh đem đến cho Lăng Lạc Nhân tờ thông báo thể lệ cuộc thi. Nhìn vào những nét thẳng thẳng cong cong mà đôi mắt muốn đờ ra, đơn giản nàng biết chữ!

      Qua hồi lý luận thâm sâu vi diệu của nha đầu Linh Linh, nàng cũng biết được nội dung chính cần quan tâm.

      Cuộc thi được chia làm ba vòng, vòng thi tài, vòng hai thi sắc, vòng ba do nhị vương gia ngự giá thân lâm.

      Vòng gồm: Cầm, Kỳ, Thi, Họa các nàng trổ tài thể khả năng của mình. Thời gian mỗi đề là nén nhang, kết quả do các chủ khảo lựa chọn, người duyệt cuối cùng chính là đương kim hoàng thượng vĩ đại.

      Nếu trong quá trình dự thi, tú nữ nào tham gia hoặc đến đúng giờ, bị hủy tư cách tú nữ, chờ vòng hai kết thúc có thông báo, cùng những người bị loại rời khỏi. Trong lúc dự thi, tất cả phải che mặt, đó là quy định.

      Vòng hai thi sắc: Cái tên cũng như thể lệ, chọn lựa về nhan sắc. Tú nữ thể nét đẹp của bản thân cùng vũ điệu tự do, kết quả các vị giám khảo chọn, cuối cùng do hoàng hậu quyết định. Những người thông qua, chính thức bước vào vòng cuối cùng.

      Bấy nhiêu thôi, tự tin Lăng Lạc Nhân tăng lên rất nhiều lần, chỉ cần nàng tham gia, bị loại là thể sai đâu được rồi? tháng..rất nhanh qua nha, được về lại nhà thôi.

      Vẻ mặt hạnh phúc trơ trẽn đó khiến Dương Tinh Linh hoài nghi, tiểu thư, vì sao những nữ nhân kia rất muốn trúng tuyển? Mà người lại muốn bị loại? Phải chăng người thích vương gia?

      thầm tiết rẻ, chính nàng cũng dám nghĩ nhiều, mọi việc chỉ cần nghe theo sắp đặt của chủ nhân, nhiệm vụ cho phép bản thân chen vào.

      ______________________________

      "Tham kiến bệ hạ,Tự Hoàng vạn tuế" Tư Đồ Ngọc tranh thủ buổi chầu triều yết kiến, nếu muốn mọi việc thuận lợi tốt nhất dùng cách quang minh chính đại để tiếp xúc, phần tránh được nghi kị, cũng có thể xem là tỏ thái độ của mình.

      "Bát Vương Gia khách khí, trẫm tiếp chu đáo,thất lễ" Điều này cũng ngoài dự đoán của Hàn Ngôn Duẫn, vì lý do gì dùng cách xuất như thế?Nhất định trong chuyện này đó điều gì đó khó đoán.

      "Chẳng hay còn hơn hai tháng nữa đến Hội Tứ Quốc, Bát Vương Gia vì sao đến trước thời điểm?" Nếu có mục đích là điều khó tin, nhưng nhanh chóng biết được, chỉ cần có thời gian.

      "Tự Hoàng khách sáo, Đồ Ngọc vì tham luyến vẻ đẹp nơi Nam Quốc, nên tranh thủ mở rộng tầm nhìn. Nhưng trước tiên phải ra mắt cho đúng lễ" Phủ sạch tất cả hành tung mình bấy lâu, bất quá tại đơn giản đến để tìm người, chứ ngoài ý gì khác.

      "Người quá lời, trẫm cho người bày tiệc tiếp đãi, mong Bát Vương Gia có thể lưu lại hoàng cung, cho trẫm tỏ lòng hữu lễ giữa hai nước" Ý ngoài lời, nếu muốn biết nguyên nhân, chỉ có thể giữ chân Tư Đồ Ngọc lại. Kiểm soát được mọi việc mới có thể dễ dàng ứng biến.

      "Tạ Tự Hoàng, Đồ Ngọc nguyện tuân theo" Chẳng phải là ý muốn của sao? Xem ra Hàn Ngôn Duẫn cũng phải kẻ tầm thường có thể vây vào. Chỉ tiếc là mục đích đến đây là việc cá nhân, bọn họ có nghi ngờ cũng chẳng liên quan.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      *Chương 23:Cuộc Thi Tài

      Sáng nay vất vả mới lấy lại tinh thần, số là Lăng Lạc Nhân vẫn còn chìm trong mộng đẹp, bị Dương Tinh Linh kéo thức dậy, bảo rằng hôm nay có lệnh thông báo các tú nữ đến để phân định ngày dự thi do số lượng người nhiều.

      Rất may ngày dự thi của nàng là ba ngày sau. Vì thế, sau khi kết thúc, những nàng có lượt thi hai ngày sau điều cấp tốc chuẩn bị tiết mục, và tình hình là... thanh bất đồng từ các loại Cầm cứ vang mãi hề ngừng nghỉ.

      Thi đàn thôi mà, ai đàn giỏi thắng. Đàn ở đại có những loại như piano, ghita, còn ở đây dùng Cầm Cổ. Có điều, Lăng Lạc Nhân với mấy thứ đó thuộc họ hàng. Nên tại, tư thế rất thoải mái nhàn hạ mà ăn uống. Người ta tuyển vợ chẳng liên quan gì tới nàng, với lại, nàng cũng dám vượt quá mức tự cho mình tài giỏi hơn những nữ nhân khác. Nên cái gì quan trọng cứ làm, cũng như nhanh chóng lấp đầy cái bụng đói meo chẳng hạn.

      "Tiểu thư, đây là đàn của người, vì sao chuẩn bị khúc nhạc cho ba ngày sau?" Thấy Lăng Lạc Nhân chút bận tâm đến, trong lòng Dương Tinh Linh thầm nghĩ, có lẽ cầm nghệ đối với tiểu thư thành vấn đề, cho nên nàng mới lạc quan đến như vậy?

      "Ta... quen thứ đó" Vòng vo làm gì? thẳng cho xong, nàng thực chưa bao giờ đụng đến những thứ đó, chuẩn bị? Chuẩn bị gì đây? Chuẩn bị tra tấn người khác bằng những thanh nổi da gà? Mất mặt lắm, thà bỏ cuộc hơn.

      "Tiểu thư..người..." Khóe môi khẽ giật, Dương Tinh Linh sắp tin vào tai mình nữa, tiểu thư biết đàn? Vậy ...thi như thế nào được đây?Xem ra, ngày tận cùng của mạng này sắp hết hạn rồi, nàng thầm cầu phúc cho mình. Tiểu thư, người rất có bản lĩnh sát nhân vô ảnh huyết nha.

      " những thế, Kỳ Thư Họa,ta điều... biết" thanh dần khi nhìn đến sắc mặt càng ngày càng tái xanh của Dương Tinh Linh, người dự thi là nàng mà? Vì sao nha đầu này còn khẩn trương hơn thế kia?

      " sao, chỉ cần người ổn là được" Nuốt nước mắt vào trong lòng,tiểu thư ổn còn nàng sắp xong rồi đây, vương gia mà trách tội, quãng đời tiếp theo cần bước nữa rồi =.=!

      "Đừng bận tâm nữa, bất quá cùng ta trở về gia trang thôi, nào ngồi xuống ăn " Cố gắng đánh lạc hướng nha đầu này, chẳng phải có tới vài trăm người cũng bị loại sao? Đâu chỉ mình nàng mà lo lắng như vậy?

      Nhưng bất an trong lòng Dương Tinh Linh hề giảm mà lại tăng dần, có lẽ nên xin chỉ thị xem sao, biết đâu vương gia có kế hoạch? Làm ơn đừng bắt nàng cứ thấp thỏm như thế, làm trái tim bé phình to vì sợ hãi =.= !

      ******

      Ba ngày sau....

      "Tiểu thư, người ăn thử món này xem" Sáng sớm Dương Tinh Linh gọi Lăng Lạc Nhân dậy, mà chờ nàng tự mình thức. Sau đêm gần như mất ngủ, chính mình cuối cùng cũng có thể thở phào nhõm. Vương gia bảo chỉ cần trong cuộc thi tài, cố gắng để tiểu thư đến dự, có cách ổn thỏa. Tảng đá trong lòng cuối cùng cũng an ổn mà vứt , tâm trạng tốt nên nàng cũng nghĩ đến những vấn đề kia nữa.

      "Linh Linh, nàng ổn chứ?" Mới hai ngày trước tinh thần xuống dốc trầm trọng, thế mà hôm nay lại như sinh long hoạt hổ, chẳng lẽ nàng làm nha đầu này tổn thương thái quá đến nỗi như thế?

      "Tiểu thư, ý người là sao?" Vẫn ổn mới có thể hầu hạ được chứ? Có phải lộ điều gì khiến nàng nghi ngờ? thể nào, tiểu thư có võ công, hành tung nàng cẩn thận như thế làm sao có thể bị phát ?

      "Ta dự tuyển...nàng có thất vọng?" Ai mà muốn chủ nhân của mình bước tiến cao? Vấn đề là nàng thể làm những gì có trong khả năng, có trách cũng chỉ trách Phượng tỉ cứ ra sức thuyết phục mới có ngày hôm nay.

      " sao, tất cả theo người" Là dối, mọi việc vương gia điều làm chủ, nàng chỉ việc bên trợ giúp thôi. Cái này cũng chỉ là bất đắc dĩ, ai bảo nàng trung thành đến như vậy =.=

      "Tỷ muội tốt" Đứng dậy bắt lấy vai Dương Tinh Linh, Lăng Lạc Nhân cảm động. Ít ra ai cũng đối tốt với nàng , vì chữ danh vọng mà bỏ rơi vì phú quý mà xa lánh, thực rất cảm động.

      "Dạ,tiểu thư" Trong lòng Dương Tinh Linh cảm thấy trận cắn rứt, được tiểu thư xem là tỷ muội, đằng sau nàng lại giúp vương gia thực kế hoạch. Xem như chức vương phi là đền đáp , sau này cũng được phần sám hối.

      bên thi diễn những thanh lắng đọng lòng người, bên hai nàng vẫn nhiệt tình ăn uống, màng những thứ xảy ra, chỉ là trong lòng mỗi người có suy nghĩ riêng.

      Lăng Lạc Nhân : Vương phi? Mới cần, biết đâu cái tên mặt đá kia nhận ra, rồi đem tội danh lấy áo mà xử, có ngốc mới quan tâm cái địa vị xa vời đó, với ta mỹ thực luôn hấp dẫn hơn mỹ nam =.=!

      Dương Tinh Linh: Chẳng biết vương gia làm thế nào mới ổn thỏa, nhưng khi người khẳng định chắc chắn tốt, chỉ chờ đề tài tiếp theo nên tìm món gì nấu để dời chú ý của tiểu thư đây=.=!

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 24: Nàng thông qua ?

      Thời gian vẫn cứ trôi, các đề thi tiếp tục diễn ra, mỗi đề tài cách nhau ba ngày. Sau cuộc thi Cầm, những người được chọn tiếp tục vào Họa. Cuộc thi này chọn trăm bức tranh xuất sắc nhất, để tiếp tục đề thi Kỳ (cờ). Năm mươi người thắng tiếp tục vào Thư. Đề tài đưa ra bảy câu đối,nếu tú nữ nào nhanh chóng trả lời chính xác và hay nhất, hoàn thành bước tiếp vào vòng hai. Cũng đồng nghĩa những người còn lại bị loại.

      *******

      "Linh Linh..." Trong thời gian ở tại tiểu viện, Lăng Lạc Nhân hết ăn rồi lại ngủ, nếu cứ tiếp tục như thế đến hết cuộc thi này, nàng chắc chắn nhanh chóng trở thành con sâu lười biếng hoạt động.

      Cũng hơn nửa tháng trôi qua, theo lời Dương Tinh Linh, hôm nay chính là ngày thông báo kết quả vòng , những người tiếp tục dự thi được đích thân hoàng thượng ngự bút nhận danh. Nàng rất muốn đến xem thế nào, nhưng vì sao tìm mãi chẳng thấy nha đầu kia đâu?

      "Tiểu thư, người tìm ta?" Cũng may về kịp,suýt nữa xong rồi.Thở trong lòng, Dương Tinh Linh vừa nhận được tin báo từ vương gia, thuyết phục tiểu thư đến khán đài nghe kết quả. Chỉ là lúc trở về giữa đường gặp ' hồn' nên bị chậm trễ chút,đến nơi nghe tiếng gọi, làm nàng có tật giật mình =.=!

      "Linh Linh, chúng ta xem mỹ nhân " Thực tò mò vì biết bao nhiêu người được vào vòng hai. Cái tên mặt đá kia có lôi cuốn kỳ diệu nào, khiến nữ nhân phải thi nhau tranh giành lấy? Ừm, cũng công nhận rất xinh đẹp =.=!

      "Thực ? Vậy ta giúp tiểu thư thay đổi y trang, nhanh thôi" Rất may mắn, cần dùng lời lẽ gì để thuyết phục vẫn đạt được cầu mong muốn, có phải đó là thiên định cho mối lương duyên này?

      "Ơ..ta.." Chỉ biết ngạc nhiên vì hành động của đối phương, chỉ cần đến xem chút thôi mà? Có gì cần phải chỉnh chu đến như vậy? Dù gì cũng che mặt, trang điểm làm gì thêm phiền phức? là...nha đầu này rất thể diện cho chủ nhân.

      *****

      nhanh thôi, đúng là nhanh thôi. Công suất làm việc của Dương Tinh Linh phải rất đạt chỉ tiêu. Chỉ trong thời gian khắc (15 phút) biến nàng thành nữ nhân khác lạ, đến cả bản thân cũng có thể chút nữa nhận ra.

      Chưa kịp để Lăng Lạc Nhân tự kỉ với vẻ ngoài dễ nhìn của mình, sánh với cơn lốc, Dương Tinh Linh vội vã kéo nàng đến khán đài. Nơi này tập hợp tất cả tú nữ, có người vẻ mặt tự tin, cũng có người hết sức đau thương, chờ đợi kết quả từ kim khẩu đế hoàng.

      "Kiều Thái Nhiên" Lời vừa thốt, tất cả ánh mắt điều hướng về nữ nhân đầu tiên được bước vào vòng hai, đứng bên cạnh Lăng Lạc Nhân. Cũng như những người khác, nàng nhìn sang, bất chợt thấy được, từ trong ánh mắt có nét u buồn khó tả, rồi vội vàng biến mất trong tích tắc. Chẳng phải nàng ta đến dự thi chính vì kết quả này sao? Thế nào lại phảng phất cảm giác thích thú?

      Những tên nhân vật kế tiếp cứ được nêu lên, nhưng Lăng Lạc Nhân nghe được gì, cứ mãi đuổi theo suy nghĩ của riêng mình, đến lúc xung quanh im lặng vì hồi hợp cho nhân vật thứ bảy, người cuối cùng thắng trong vòng , bản thân mới lấy lại cảm xúc tiếp tục theo dõi.

      "Lăng Lạc Nhân" thanh vang đều.

      "Hả?" Hình như ai đó mới vừa gọi tên nàng phải? Ánh mắt nhìn lên, là...hoàng thượng gọi? phải gọi, mà đọc danh những tú nữ trúng tuyển vòng , nhưng tên cuối cùng vừa nghe chính là...là nàng?

      phải chứ? Nàng đâu có thi, vì sao trúng tuyển? Chẳng lẽ ai đó tên trùng? Có nhầm lẫn nào rồi. Làm ơn, tốn công sức cũng được hưởng lợi? Mà cái lợi này đối với nàng rất kích về tinh thần, xin đừng khiến trái tim yên lành,bỗng nổi trận lo âu như thế =.=!

      Chưa bình ổn được cảm giác trong lòng, trước mặt hai vị thái giám cung kính mời nàng cùng sáu vị còn lại bước lên khán đài. Như người chẳng thể kiểm soát bản thân, nàng sánh thi thể linh hồn nghe sai khiến.

      "Nàng rất tài hoa, ta khâm phục" Lời vừa chính là Kiều Thái Nhiên. Trong các tú nữ, nàng chú ý nhất cũng chính là 'Lăng Lạc Nhân' cầm kỳ thư họa, tài nghệ nào hơn người. Nữ nhân được Nam Cung Dân chú trọng đơn giản.

      "Ta?" Dùng ngón trỏ chỉ vào mũi mình, Lăng Lạc Nhân hết sức ngỡ ngàng, có sao? Nàng lợi hại đến như vậy? Kể cả bản thân còn chưa phát , mà người khác lại khai phá nhanh đến thế? Tìm quá cao siêu ?

      Lại thêm ngạc nhiên khiến nàng khó tiêu hóa, chẳng biết việc gì diễn ra. Dường như có bàn tay vô hình nào đó sắp đặt tất cả, là ai?Phượng Tỷ? Nhưng nhiều người như vậy,muốn qua mặt cũng rất khó khăn. Cần có sợi dây nào đó giúp nàng kết nối lại tất cả.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :