123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      @daikanhim đúng đó bạn. Nhưng ẻm ko não tàn đâu, từ từ nghĩ nhiều thôi. Ai ở sau tán cây đây? ' ở đây sương khói mờ nhân ảnh' :yoyo12:
      gió đông bắc thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      mình đoán là vương gia nhà chúng ta :yoyo43::yoyo38::yoyo17:

    3. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Chúng ta cho tràng pháo tay nào :yoyo14:

    4. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      == chương 9 ==

      Chất vải đó, hoa văn đó sao quen mắt quá vậy? Dao Nương chỉ từng thấy người của Tấn Vương phi mà thôi.

      Tấn Vương Phi cực chuộng hoa hướng dương, xiêm y hay trang sức đều trang trí bằng hoa hướng dương. Dao Nương xuất thân cao, thấy nhiều khó tránh khỏi tò mò, từng nhịn được trong lén lút câu, lại chọc cho nha hoàn bên người Điệp Nhi nhạo báng.

      Điệp Nhi , hoa đó gọi là hoa bìm bịp, kêu hoa hướng dương, về sau đừng gọi như thế nữa, miễn cho ra làm người nhạo báng, chừng còn làm Vương phi tức giận.

      Từ đó về sau Dao Nương liền dám nhiều lời nữa, nhưng lại chặt chẽ nhớ kỹ những thứ này.

      Nhưng vì sao Vương phi phải đứng ở đó dò xét bên trong? Nàng ta là nữ chủ nhân của vương phủ này, tất cả những nơi trong Vương phủ nàng ta đều có thể tới, nên cũng cần phải giấu đầu giấu đuôi như thế chứ.

      Như vậy cũng chỉ có loại khả năng, Vương phi muốn để bên trong người biết nàng ta tới.

      Nhưng vì sao lại thế?

      Dao Nương đột nhiên nhớ tới đời trước sau khi nàng được sủng ái, Hồ trắc phi bị nàng chèn ép đến nghiến răng nghiến lợi, lần thẹn quá thành giận châm chọc nàng.Đối phương nàng là đứa ngốc, lại cam tâm tình nguyện ôm chân thối của Vương phi, có biết giờ mình được như vậy là nhờ phúc ai hay , về sau nhất định chết ở trong tay Tấn Vương Phi.

      Lúc đó nàng cũng có giữ lời này ở trong lòng, bởi vì nàng cảm thấy đối phương chính là người hận nên sinh oán, cố ý châm ngòi ly gián.


      Lúc trước nàng bị Hồ trắc phi tra tấn đến thống khổ chịu nổi, nên mới nảy sinh ý định bò lên giường chủ nhân để thoát khỏi những việc đó. Sau khi tình phát sinh, biên thành truyền đến cấp báo, Tấn Vương trực tiếp chạy đến biên thành, căn bản an bày cho nàng, mà nàng lại còn ở dưới ma chưởng của Hồ trắc phi.

      lúc Hồ trắc phi nhân đố kị sinh hận muốn vận dụng tư hình đối phó nàng, là Vương phi phái người tới cứu nàng, cũng cho nàng thân phận danh chính ngôn thuận, mà phải là khi bị người nhắc tới nàng chỉ là nha đầu bò giường

      Bởi vì những việc này, Dao Nương vẫn luôn cảm kích Tấn Vương Phi. Cho dù sau đó biết Tấn Vương Phi lợi dụng mình để tranh đấu cùng Hồ trắc phi, nàng cũng có tâm nghịch phản. Nàng vẫn luôn luôn nhớ ở thời điểm bản thân nàng bị lập ai tương trợ, là Tấn Vương Phi giang tay ra đỡ nàng, cũng vẫn luôn cho nàng thể diện ở trong phủ để nàng đứng lên.

      Mà người nam nhân nên cung cấp cho nàng những điều đó, kỳ lại là tên khốn kiếp chỉ lo ngủ mặc kệ hậu quả giải quyết hay chưa. Đây là ý nghĩ đời trước vẫn luôn chôn dấu ở trong lòng Dao Nương.

      Lúc này, mỗi dây thần kinh đều nhắc nhở Dao Nương rằng dường như mọi chuyện hề đơn giản như vậy.

      Nàng nhớ tới dị thường của Lưu ma ma khi ở Lâm Vân Huyện, nghĩ đến ánh mắt Thúy Trúc nhìn nàng, nghĩ đến góc áo mới vừa rồi chợt lóe tức , nghĩ tới mọi chuyện mình từng nếm trải đời trước, còn có những lời Hồ trắc phi ……

      Đột nhiên, có loại nhận thức làm nàng như rơi vào trong hầm băng, có lẽ từ lúc bắt đầu con đường của nàng bị người sắp xếp sẵn, cần biết nàng như thế nào, đều trốn thoát khống chế của đối phương.

      Cho nên mọi chuyện đều có thể giải thích, vì sao Lưu ma ma ân cần như thế, vì sao Thúy Trúc hận nàng như vậy, vì sao sau khi nàng đến Lưu Xuân Quán, ràng cái gì cũng có làm mà người bên cạnh Hồ trắc phi lại vẫn luôn khó xử nàng. Vì sao Vương phi biểu thập phần thương tiếc nàng, sau khi từ Lưu Xuân Quán cứu nàng trở về, lại vẫn đem nàng nhét vào bên người Hồ trắc phi làm hạ nhân. ràng nếu thương xót nàng, nên lưu nàng lại tại bên người nàng ta……

      Dao Nương nhớ tới ngao ưng ——

      Tấn Vương có con Hải Đông Thanh, là con chim cực lớn cực kì xinh đẹp lại hung mãnh làm cho người ta sợ hãi, cũng cho phép người ngoài thân cận, nhưng đối với Tấn Vương lại là thập phần dịu ngoan nghe lời.

      lần nàng thấy, nhịn được tò mò hỏi . Đó là lần đầu tiên nhiều lời như vậy với nàng, tuy rằng chỉ có vài câu, lại làm ký ức Dao Nương khắc sâu.

      Kỳ hình dung thế này cũng chuẩn xác, vừa chủ quan lại thiếu sót. Đều là lợi dụng đủ loại thủ đoạn mài giũa ý chí của đối phương, tàn phá cùng với áp bách, thẳng đến khi đối phương còn đường để , thẳng đến khi đối phương mất ý chí của mình, tất cả đều làm theo ý của chủ nhân.

      Dao Nương lạnh lẽo cả người, đột nhiên phát thế giới của mình hoàn toàn bị điên đảo.

      Mà những việc kế tiếp xảy ra, đều giống như đời trước tiến hành như vậy.

      Dao Nương cùng Thúy Trúc bị chọn trúng, những người còn lại người được thưởng năm lượng bạc, bị người dẫn rời vương phủ.

      Lý ma ma đem hai người Dao Nương đến Tư Ý Viện, Tấn Vương Phi cũng thêm gì, chỉ dặn các nàng phải hết lòng hầu hạ tiểu Quận chúa, rồi sai người đem hai người dẫn xuống.

      Sau khi hai người lui xuống, Tấn Vương Phi khen Lý ma ma, ánh mắt bà tồi. Tấn Vương Phi trời sinh tính thanh lãnh, có thể ra lời như vậy, đại biểu nàng đối với chuyện này thập phần vừa lòng.

      Mà vừa lòng này tự nhiên ứng ở người Dao Nương.
      Cho dù Tấn Vương Phi cũng xem như là kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người đẹp tuyệt vời như vậy. Nàng nghĩ rồi lại nghĩ, chỉ có thể dùng chữ ‘ đẹp tuyệt vời ’ này để hình dung, nếu từ khác chuẩn xác, cũng là quá mức bất nhã.

      ‘ Tạ ơn Vương phi khen ngợi, cũng là Lưu ma ma kia cơ duyên xảo hợp tìm được người, có thể làm Vương phi vừa lòng, cũng coi như là kia Lưu ma ma kiếp trước có căn tu.’

      ‘ Thưởng nàng.’Tấn Vương Phi cười tủm tỉm. biết nghĩ đến cái gì, trong đôi mắt phượng có tia sáng lưu chuyển, trong lúc nhất thời lại tăng thêm vài phần rực rỡ làm người ta thể nhìn thẳng

      ‘Truyền lời sang Lưu Xuân Quán, ngày mai đem người đưa qua.’

      ‘Vâng.’

      Lưu Xuân Quán, Hồ trắc phi nghe được hạ nhân truyền lời, lập tức đập hộp phấn mặt trong tay.

      Nàng ta mặc chiếc áo bó eo người, bên dưới là chiếc váy lụa màu tím và tóc búi kiểu trái đào, đeo nguyên bộ trang sức vàng ròng nạm hồng bảo thạch, có vẻ phú quý bức người, lại minh diễm vô song.

      khuôn mặt trái xoan tinh xảo, có lẽ do làn da quá trắng, nên đôi mày rậm cùng hàng mi đen dài trở nên cực kỳ rực rỡ khiến người dám nhìn gần. Giờ phút này, bên trong cặp mắt phượng quyến rũ kia tràn ngập lửa giận, bộ ngực no đủ do tức giận cũng phập phồng lên xuống.

      Hồ trắc phi cả người đều run rẩy, đập hộp xong phấn mặt tính, nàng ta lại đập đồ vật trang trí bàn, lại bị nha hoàn Đào Hồng từ phía sau giang tay ôm lấy.

      ‘Được rồi, các ngươi đều lui xuống .’

      Hai nha đầu bên hầu hạ, khi có hạ nhân tới truyền lời đều xuống. Đào Hồng lúc này mới với Hồ trắc phi: ‘ Nương nương, ngài tức giận đến như thế, đây phải là toại nguyện cho Tư Ý Viện bên kia sao.’

      Hồ trắc phi tức giận đến ngón tay đều run, môi cũng run, rồi bị hàm răng trắng tinh cắn chặt, tràn ra vết máu, đủ để chứng minh nàng ta giận đến mức nào.

      ‘ Con ả đó làm chuyện phải người làm mà, sao ả ta lại có thể……’

      Hồ trắc phi được nữa.

      Ngược lại là Đào Hồng thấy Trắc phi nhà mình giận thành như vậy, tự nhiên có chút thương hại nàng ta.

      Nàng thở dài trong lòng, an ủi: ‘ Dựa theo quy củ trong phủ, bên người tiểu Quận chúa nên có bốn nhũ nương. Vương phi làm như vậy khiến người khác thể bắt bẻ gì, nhưng nếu Trắc phi ngài ……’

      Lời kế tiếp, Đào Hồng nữa, Hồ trắc phi cũng hiểu là có ý gì.

      Nếu nàng bởi vì vậy sinh oán hận, chính là nàng đúng.

      Nhưng, đó có thể giống nhau sao?

      Kỳ Hồ trắc phi sở dĩ giận thành như vậy, riêng gì bởi vì Tấn Vương Phi nhét người vào bên cạnh nàng ta cách rành rành, còn là chuyện riêng tư khác nữa.

      Việc này người trong phủ biết nhiều lắm, cho dù biết cũng ai dám tùy tiện nghị luận. Cũng phải là sợ Hồ trắc phi biết cao hứng, mà là sợ dẫm chỗ đau vị kia.

      Nhắc tới cái này liền phải thêm chút, dựa theo lệ thường Vương phủ, nữ quyến trong phủ nếu sinh hạ con nối dõi, là cần tự mình cho bú. Giống như những người nhà phú hộ khác cũng đều như thế, chứ càng đừng đến Tấn Vương phủ trời sinh đống kim gạch ngọc quý vô song.

      Nguồn sữa của Hồ Trắc phi tắc sớm trước khi tiểu Quận chúa được sinh ra, vì sợ Vương phi ở giữa động tay chân, hại tính mạng mình, Hồ trắc phi còn đặc biệt thỉnh Tấn Vương, để mình sai người ở bên ngoài tìm người, cho tiểu Quận chúa vừa sinh ra liền có sữa bú.

      Theo lý thuyết dưới loại tình huống này, sau khi Hồ trắc phi sinh sữa hẳn là chảy ra, trực tiếp để Sở lương y bên kia kê đơn thuốc hồi sữa để uống, đem sữa áp trở về, cũng miễn cho bản thân về sau bị tội. Nhà giàu phú quý đều làm như thế. Nhưng Hồ trắc phi những làm như vậy, còn lệnh cho bà đỡ thông sữa cho mình, thậm chí còn uống vài thang thuốc giúp sữa nhiều.

      Lúc ấy cũng phải có hạ nhân đưa ra câu hỏi, nhưng Hồ trắc phi lại thập phần kiên trì. Vốn tưởng rằng do Hồ trắc phi này có phải xuất thân hèn hạ, nên muốn tự mình nuôi nấng tiểu Quận chúa, ai lại ngờ nàng ta cũng khhông phải ý đó, tiểu Quận chúa vẫn luôn để hai nhũ nương nuôi nấng.

      Lưu Xuân Quán từ xuống dưới mấy chục đầu người, tránh được có người để lộ tiếng gió.

      Người nghe tin khỏi nghi hoặc, Hồ trắc phi này hao hết tâm tư như vậy phải cho tiểu Quận chúa ăn, tính toán làm gì chứ? khỏi có người nghĩ tới mấy chuyện lục đục riêng tư của nhà giàu huân quý, hơn nữa trong phủ cũng có lới đồn Hồ trắc phi đến từ địa phương đàng hoàng, tự nhiên tránh được có người hiểu sai.

      Trong phủ lén đồn đến ồn ào huyên náo, Hồ trắc phi liều mạng giấu diếm cũng che giấu được, vì thế làm mấy người phụ nhân hậu viện nhìn ít chê cười.

      Hồ trắc phi vốn là vì việc xấu hổ này buồn bực vạn phần, Tấn Vương Phi đột nhiên sai người đưa tới thêm hai nhũ nương, nghe còn là hai người nhan sắc xuất chúng, mà trùng hợp là Tấn Vương ra ngoài môn tuần tra đất phong sắp trở về, đó là cho ai dùng, còn cần phải nữa sao?
      thể trách Hồ trắc phi hiểu sai, nếu là nhìn qua mắt nàng ta, Vương phi ràng là đưa tới vả mặt nàng ta. Hay là đem mặt mũi trong ngoài của nàng ta đều kéo xuống đất, làm trò cười trước mặt dưới cả phủ.

      Làm sao Hồ trắc phi có thể bực! hận đây!

      ‘ Ngoài mặt ả ta giả bộ thanh lãnh dính khói lửa nhân gian, kỳ chính là con tiện nhân lòng dạ ác độc ……’

      Hồ trắc phi tức giận mắng hồi, đột nhiên mày liễu nhăn chút, tay có ý thức mà đè đè vạt áo chỗ trước ngực. Vội vàng đẩy ra Đào Hồng, hướng gian trong mà .

      Ngay cả Đào Hồng cũng kêu hầu hạ.

      Đào hồng nhìn bóng dáng nàng ta, nhịn được lắc lắc đầu.

      Tâm tình của Tấn Vương Phi hôm nay thực tồi.

      Thời điểm Vương phi tâm tình tốt, bầu trời Tư Ý Viện đều sáng sủa hơn so với ngày thường chút.

      Thấy Vương phi tâm tình tốt, mấy người Tử Yên so ngày thường cũng hoạt bát hơn nhiều, lại thấy bên ngoài thời tiết tốt, liền khuyên nhủ Vương phi ra vườn dạo, luôn nghẹn ở trong phòng như vậy cũng tốt lắm.

      Tấn Vương Phi vui vẻ đồng ý, mang theo người vào trong vườn dạo.

      Giữa tháng tư xuân về hoa nở, trong vườn mảnh xanh um, khiến cho người ngắm tinh thần thoải mái.

      Tấn Vương Phi tản bước dạo vườn, lại đến bên cạnh ao cho cá ăn chút. Có người tới báo Hồ trắc phi Lưu Xuân Quán bên kia nổi trận lôi đình, giận thể át, Tấn Vương Phi tức khắc cười đến càng vui vẻ.

      Tấn Vương Phi vui vẻ, Chu ma ma liền vui vẻ.

      Với bà mà , chỉ cần có thể làm Vương phi nhà mình cao hứng, đó chính là tổ tiên nhà bà tích phúc ba đời. Bởi vì chuyện này, bà cố ý sai người mang cho hai bộ xiêm y cho qua Dao Nương, về phần đồ ăn cũng phá lệ ưu đãi.

      Loại việc này cần Tấn Vương Phi chủ động , Chu ma ma cũng tự mình làm được. Người có thể ở bên người các chủ nhân hầu hạ nhiều năm như vậy, có mấy người là nhân vật đơn giản, ít nhất cực kì giỏi trong việc nghiền ngẫm ý muốn của chủ nhân.
      Dao Nương nhìn đồ vật trước mặt, bên người là ánh mắt của Thúy Trúc tựa như dao nhìn nàng.
      Nàng tiễn tiểu nha đầu tới tặng đồ , trong lòng dâng lên trận mỏi mệt.

      Dao Nương cảm thấy đời trước mình sống là uổng phí, nhiều manh mối ràng như vậy, đời trước nàng lại chút cũng cảm nhận ra việc khác thường.

      Nàng đem xiêm y tiện tay để bàn dài đầu giường, sau đó nằm xuống giường.

      gian nhà ở lớn đặt hai cái khung giường, giường đều treo màn, sau khi Dao Nương lên giường liền đem màn thả xuống, cũng là muốn chặn lại ánh mắt của Thúy Trúc.

      Thấy bộ dáng đối phương khinh thường chuyện với mình, Thúy Trúc vừa tức vừa hận, quăng ngã đập đánh nửa ngày, mới nghỉ tay.
      Last edited: 23/1/19

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Huhu đọc đến đây thấy khổ thân Dao nương quá. n9 mau cứu vớt đời người ta !
      gió đông bắclan linh linh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :