1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      @Anhdva lúc thỏ edit thề....bỏ ngang, nhảy qua chương 31 đọc xem sao :))) ai dè....
      @Hằng Lê động khẩu động thủ động hết chị ơi :058:

      @saoxoay ra Tấn Vương lúc này vẫn là kép dưới thôi nàng ơi...phải cảm thông ổng lắm :059:

    2. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      CHƯƠNG 31.1:

      Nghe thanh kẽo kẹt vang lên, Phúc Thành ngồi dựa ngửa bậc tam cấp, đột nhiên giật mình.

      Có thể là do ngồi lâu quá, chân cẳng của ông có chút linh hoạt, lúc đứng lên còn mém té ngã. Vẫn là Tấn Vương duỗi tay nâng đỡ, mới đứng vững lại được

      Thỏ: giống cảnh trong Em Mưa ahihi

      “Điện hạ” Phúc Thành cười cười ngượng ngùng.

      Tấn Vương gật gật đầu, yên lặng đem theo theo đường cũ đêm qua đến mà rời Tiểu Khóa Viện

      Nhìn điện hạ nhà mình no đủ tinh thần cùng ánh mắt cũng giãn ra, khẳng định là tâm xác hòa hợp rồi, liền hỏi: “Điện hạ, có cần chuyển Tô nhũ nương rời khỏi Tiểu Khóa Viện ?” Rốt cuộc chuyện hầu hạ cha và hầu hạ nữ nhi, thể lẫn lộn được nha.

      Nghe được lời này, Tấn Vương chần chừ lát, sau đó mới : “Tạm thời chưa cần”

      Phản ứng của Tấn Vương khiến Phú Thành có chút giật mình, chẳng lẽ điện hạ tính ăn quàng quẹt mỏ sao? dùng biểu tình thập phần kinh ngạc nhìn đến Tấn Vương, mong nhìn ra thêm manh mối nào đó.

      Khó được lúc tâm tình đương tốt của Tấn Vương bị phá hư, làm Tấn Vương lại nhớ đến bộ dáng bị ép buộc hầu hạ vào tối qua của tiểu nhũ nương kia.

      Dao Nương ủy khuất cầu xin khiến Tấn vương thể lý giải, chỉ vì mong đừng đoạt ấy thân thể mình, nàng tình nguyện vất vả dùng những biện pháp khác mà hầu hạ , cũng muốn dính lấy mình.

      Nàng là thủ tiết? Chẳng lẽ là vì tên nam nhân chết kia mà thủ thân nhủ ngọc hay sao

      Nghĩ đến điều đó, tâm tình Tấn Vương càng kém, lại càng cho Phúc Thành sắc mặt tốt.

      Bất quá vốn là tên mặt lạnh, tâm tư Phúc Thành lại người, cũng phát bất thường. Chủ tử hai người thừa dịp sắc trời chưa sớm, đường yên lặng tiếng động mà trơ về Triều Huy Đương.

      *

      Tấn Vương rồi, Dao Nương ngồi ngốc giường chút, cùng đứng dậy.

      Nàng đem toàn bộ chăn nệm đều đổi hết, nhìn bên ngoài sắc trời cũng lờ mờ, liền lặng lẽ đem đồ đến giếng nước giặt giũ.

      Dãy nhà phía sau có người, lúc này hãy còn sớm, tất cả mọi người còn chưa dậy

      Dao Nương lấy nước từ giếng, đem chăn ngâm sạch, còn có hai kiện áo lót bị Tấn Vương túm lấy đem lao thân thể. Đem hết tất cả quăng vào thau nước, hương vị kia vẫn còn nhạt nhạt nơi chóp mũi.

      ràng có ai ở đây, nàng vẫn cảm thấy mặt đỏ tai hồng, đem những chỗ bị dính bẩn kia giặt sạch , lại lấy bồ kết xoa lên. giặt, có người đến.

      Là Vương bà tử và Triệu bà tử.

      Người ở phòng bếp luôn thức dậy sớm nhất, bởi vì còn phảm làm cớm sáng cho mọi người, chứ mà dậy trễ biết đến bao lâu hạ nhân mới có cơm ăn.

      Thấy Dao Nương ngồi giặt đồ bên giếng, hai người đều bị giật mình.

      “Tô nhũ nương, sao dậy sớm vậy?”

      Sớm là việc, cái chính là đồ vật mà Dao Nương giặt đến người mù cũng phải biết, tự nhiên khiến người ta kinh ngạc. Ai đời mới sáng sớm lại giặt chăn nệm.

      Dao Nương đỏ mặt, nhất thời tìm thấy lý do.

      Chuyển sang trong mắt đối phương, lại thành muốn lại thôi, đều là phụ nhân với nhau, mỗi tháng đều có mấy ngày tiện, vô tình làm dơ đệm chăn cũng phải chuyện gì hiếm lạ, tất cả đều hiểu

      Triệu bà tử bật cười : “Ngươi cũng là, giặt lúc nào được, lại cố tình sớm như vậy”

      Vương bà tử xem mồm : “Ngươi dùng nước lạnh giặt sạch đâu, chờ bếp nóng, ta lấy cho ngươi chút nước ấm”

      Hai người mở cửa phòng bếp, nhanh tay làm việc bên trong. Chỉ chút sau, Hương Thảo và Hương Hương cũng đến, hai người thấy Dao Nương sớm như vậy giặt chăn đệm cũng lấy làm kinh ngạc

      Dao Nương cảm thấy mình đúng là nên giặt chăn nệm vào lúc này mới phải, đúng là lạy ông tôi ở bụi này. Nhưng , nàng chỉ có thể mặc kệ những ánh mắt kinh ngạc ở đó, tiếp tục giặt. Bọn nha đầu Hương Thảo còn muốn giúp nàng giặt, đều bị nàng cự tuyệt.

      Có thể người khác biết, nhưng nàng lại nghĩ đến việc để cho người khác giặt các loại đồ vật này, nàng liền cảm thấy ổn.

      vất vả giặt xong, Triệu bà tử còn giúp nàng vắt khô. Thứ này lớn quá, mình Dao Nương có khả năng

      “Thời tiết này tốt, nửa buổi sáng xong”

      Dao Nương cảm tạ Triệu bà tử, lúc này mới về phòng.

      Mà lúc này cũng tới thời điểm, Tiểu Khóa Viện dần náo nhiệt.

      Suốt buổi sáng Dao Nương như người mất hồn, thẳng đến khi Hương Thảo đển tìm nàng.

      Bởi vì Hương Thảo tìm Dao Nương có việc cần , Dao Nương liền cùng Ngọc Thúy qua, rồi theo nàng đến phòng mình.

      “Tô nhũ nương, việc tỷ muốn làm ta hỏi thăm qua, ta có biểu ca ở trong phủ ngựa chỗ Đương mã phu. cứ mỗi hai tháng về nhà lần, huyện Hồng Nguyên cũng quá xa Lâm Vân, trở về tiện thể mang giúp đồ cho tỷ cũng khong quá khó khăn.|

      Dao Nương có chút kinh hỉ: “Cảm ơn muội, Hương Thảo. chỉ là như vậy có phiền toái người ta ?’

      Hương Thảo thèm để ý mà xua tay: “ có gì phiền, bất quá là tiện tay giúp chút mà thôi. Lại , tỷ là nhũ nương của tiểu quận chúa, chỉ bằng tiếng ra, cũng khối người muốn đến nhận giúp việc này”

      Hương Thảo cho là đúng, Dao Nương lại có chút quen.

      Bởi vì đời trước nàng cũng từng nhờ người chuyển đồ về nhà, lại thấy ai có thể hỗ trợ. Suy cho cùng cũng là do nàng thân với mấy người, cũng lại thêm do nhân duyên của nàng trong phủ tốt, mọi người tránh né nàng như rắn rết, ai nguyện ý cùng nàng giao tiếp. Vẫn là sau này làm thiếp của Tấn Vương, Vương phi lại nguyện ý cho nàng chút mặt mũi, hạ nhân bên dưới mới nịnh bợ nọ kia.

      nghĩ tới đời này nàng thành nhũ nương của tiểu quận chúa, liền có nhiều người giúp nàng như vậy, khỏi khiến Dao Nương cảm thán thế vô thường.

      Cảm thán là chuyện, Dao Nương cũng cảm thấy có gì đó sai sai trong này. Có lẽ cũng do kiếp trước nàng dựng thân bất chính, chỉ vì mình được chút sủng ái nên bọn hạ nhân mới nịnh bợ, kỳ trong nội tâm bọn họ vẫn là tháy nàng chính là hồ ly tinh dùng thủ đoạn lên giường chủ tử. Đối với nàng đều là khinh bỉ và chán ghét.

      --con tiep--
      Last edited: 28/4/18

    3. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      CHƯƠNG 31.2

      Còn bây giờ hẳn là lối tắt , cũng là dựa vào đôi tay chính mình để nuôi sống bản thân.

      “Đúng rồi, Tô nhũ nương, ta quên với tỷ. Chiều nay Chu Thăng ca chuyến, nếu như tỷ có đồ gì cần mang về mau chuẩn bị ” Tiếng của Hương Thảo đánh vỡ trầm tư của Dao Nương.

      Dao Nương phục hồi tinh thần lại.

      Nàng dự đoán được gấp như vầy, nhưng nghĩ đến người ở nhà có thể nhận được đồ của mình chỉ sau hai ngày nữa, cũng thấy cao hứng theo. Nàng vội chuẩn bị, Hương Thảo sua bữa trưa quay lại tìm nàng, xong cũng về phòng bếp.

      Dao Nương thu dọn túi đồ, sau đó còn nghĩ đến nghĩ lui xem còn muốn gửi thêm gì về.

      Nàng chỉ còn mười lăm lượng bạc, nàng định gửi về hết, còn có mấy bộ xiêm y mà Tấn Vương ban thưởng nàng, nàng và vóc người của tỷ tỷ khác nhau lắm, chắc chắn tỷ tỷ có thể mặc vừa. Hai bộ xiêm y đó đều là vải tốt, mặc ra ngoài chơi hoặc thăm người thân đều có thể.

      Còn có hai bộ y phục nàng may cho Tiểu Bảo, là vải nàng may cho tiểu quận chúa còn dư lại, Mục ma ma cho nàng, nàng liền may y phục cho Tiểu Bảo.

      Xuyên qua lần, nên nàng đều chuẩn bị tốt hết cả.

      Nhưng nàng vẫn cảm thấy đủ, hận thể lấy hết đồ của mình ra mà gửi về, như vậy mới thấy yên tâm.

      Chờ đến giờ dùng cơm trưa, thấy tiểu quận chúa ngủ rồi, Dao Nương và Ngọc Yến xin nghỉ tìm Hương Thảo, nhờ nàng dẫn mình đến gặp người giúp mang đồ kia.

      Hương Thảo dẫn theo Dao Nương đến bên hông cửa lớn vương phủ, Chu Thăng sớm chờ ở đó.

      tuổi cũng quá lớn, bộ dáng chừng hai mươi, bẩm sinh làn da ngăm đen, thân hình cao lớn chắc nịch, vừa thấy là biết người thành .

      Thời tiết nóng nực, lại ngay giữa trưa, người này cũng biết tìm chỗ tránh nắng, cứ đứng phơi dưới mặt trời, từ xa thấy mồ hôi đầm đìa.

      Hương Thảo hướng Dao Nương cười bất đắc dĩ, chạy đến: “Chu Thăng ca, sao huynh đứng đây, có phải đợi lâu rồi ?”

      Chu Thăng lau mồ hôi cái, cười với Hương Thảo, : “ lâu đâu, ta vừa mới đến thôi. Ta sợ các muội nhìn thấy, nên dám di chuyển. Đúng rồi, đây là Tô nhũ nương à?” Nhìn về Dao Nương đến chỗ , Chu Thăng chần chờ .

      Trong mắt lên tia kinh diễm.

      Dưới ánh mặt trời, làn da Dao Nương trắng nõn trong sáng, tỏa ra cảm giác sáng bóng bắt mắt. Chu Thăng quanh năm lăn lộn nơi chỉ toàn nam nhân, nữ nhân có thể nhìn thấy trừ bỏ mấy bà tử thô kệch chính là nha đầu làm chuyện nặng nhọc, nơi nào gặp qua nữ tử như vầy.

      đến vẻ ngoài của đối phương, làn da trắng nõn nà kia cũng đủ làm Chu Thăng thấy kinh diễm. Đó là loại mềm mịn, non mịn mà chưa tiếp xúc qua bao giờ.

      Chờ đối phương đến gần, nhìn thấy mặt, càng khiến Chu Thăng mặt đỏ tai hồng mà gục đầu xuống đất, may mắn trời nóng, hẳn cũng ai nghĩ đến mặt đỏ.

      “Tô nhũ nương, đây là Chu Thăng ca”

      Dao Nương cười : “Chu đại ca, phiền huynh”

      phiền, phiền chút nào, chút cũng phiền đâu” Chu Thăng ha ha cười ngây ngô. “Muội muốn mang cái gì về, đưa cho ta, ta nhất định giúp muội đem về” vỗ ngực cam đoan.

      Dao Nương đem tay nải trong tay đưa cho , liền : “Cũng có gì nhiều, chỉ là chút bạc, còn có vài bộ xiêm y”

      Nàng đem địa chỉ Diêu gia kỹ càng, xác định Chu Thăng nhớ kỹ, mới yên tâm.

      là, cảm ơn Chu đại ca nhiều, đây là chút bạc, coi như mời huynh uống trà”

      Chu Thăng hốt hoảng từ chối: “ được đâu, Tô nhũ nương đừng khách khí, cần đâu” , lại sợ Dao Nương lại đưa bạc qua, liền ôm tay nải chạy mất.

      “Tô nhũ nương yên tâm, nếu người nhà muội có chuyển gì, ta nhất định mang về đây” rất xa, mới hướng về phía này phất tay

      Mắt Dao Nương nhìn theo lúc chạy , quay đầu lại với Hương Thảo: “Vị Chu địa ca này ra là người tồi nha”

      “Chu Thăng quả là người tốt, tỷ biết đâu nhé…”

      *
      Lần đó Dao Nương được Tấn Vương thưởng, liền muốn mời mọi người trong Tiểu Khóa Viện uống rượu

      Nàng cũng tổ chức, mà chỉ đem bạc cho Mạc bà tử, nhờ bà ta hỗ trợ sắp xếp, thời gian chính là hôm nay.

      Buổi chiều, phòng bếp chuẩn bị mọi thứ.

      Chờ đến giờ cơm tối, trừ bỏ Vương nhũ nương và Tiền nhũ nương làm việc, cùng với Mục ma ma thích nơi ồn ào, mọi người trong Tiểu Khóa Viện ai có thể tới đều tới.

      Lúc này ánh trắng chiếu sáng khắp nơi, mặt trăng tròn như cái mâm treo bầu trời cao. Trước sân của dãy nhà phía sau đèn đuốc sáng trưng, khoảnh sân bày ba bàn tròn.

      Món ăn thập phần phong phú, phần lớn đều là dùng thức ăn buổi chiều , chỉ có thịt và đồ uống là dùng bạc của Dao Nương mua thêm. Vì vậy, Dao Nương cho mười lăm lượng những cũng chỉ tiêu có mười lượng, số dư Mạc bà tử đưa lại cho nàng. với nàng ra ngoài kiếm tiền dễ, lại có nam nhân bên người, lại còn con ở nhà, có thể tiết kiệm chừng hay chừng ấy.

      Dao Nương tuy ngoài miệng gì, kỳ trong lòng rất cảm động.

      Hôm nay mấy bà tử ai là uống rượu, nhóm tiểu nha đầu khác còn chưa tính, Dao Nương ra là chủ nhà nhưng cũng bị bắt uống mấy chén.

      Dao Nương vốn tửu lượng tốt, bất quá cũng chỉ uống có mấy chén, liền có chút đứng vững rồi.

      Nàng vội lấy cớ rời , dù sao cũng ăn no.

      Từ cửa hông ra phía trước, bất đồng với náo nhiệt phía sau nhà, nơi này lại thập phần an tĩnh. Dao Nương vốn định múc nước tắm gội, nhưng nghĩ đến náo nhiệt ở dãy nhà phía sau, chỉ sợ mình làm giảm hứng thú của mọi người. Lại thêm nửa bồn nước vẫn còn sạch, là nàng mới vừa đổi vào lúc chiều, vì thế nàng liền dùng nước lau sơ qua người, thay đổi xiêm y khác liền lên giường nằm.

      Mơ mơ màng màng ngủ chút liền bị khát mà tỉnh. Nàng xuống giường lê đôi giày thêu, mơ mơ màng màng đến bên cạnh bàn uống nước.

      Mới vừa uống được hai ngụm, liền bị người ôm lấy từ phía sau.

      Nàng xoay đầu nhìn liền thấy khuôn mặt tuấn tú của Tấn Vương, cơn buồn ngủ tức khắc biến mất

      “Điện hạ, điện hạ, sao ngài lại tới đây?”

      “Muốn đến, đến thôi”

      “Ngài xem lúc này đêm khuya thanh vắng, ngài vẫn nên trở về nghỉ ngơi …”

      Lời tiếp theo, lại tự động bị hành động của Tấn Vượng dọa cho tắt ngúm.

      Tấn Vương thế mà lại đến bên giường, ngồi xuống, nghiễm nhiên mang bộ dạng chủ nhân.

      Dao Nương nhìn vài lần, cũng nhịn được: “Điện hạ, hôm qua là có nguyên nhân, nô tỳ mới có thể… Hơn nữa, hôm qua cũng hứa rồi, chỉ lần đó, ngài thể chuyện giữ lời hưa…”

      xong lời cuối, trong giọng của nàng thậm chí còn mang theo nức nở

      Cũng phải. Cả ngày hôm nay trong lòng Dao Nương chỉ suy nghĩ mỗi việc này, cảm thấy cái dây chuyền mà Tấn Vương đeo cho nàng, khẳng định là buông tha nàng.

      Quả nhiên!

      Tấn Vương nhướn đôi lông mày “Bổn vương có đồng ý sao?”

      Dao Nương ngẩn ra, nghĩ nghĩ, : “Ngài tuy chưa đồng ý qua, nhưng nô tỳ qua với ngài, ngài lúc ấy lên tiếng” chuyện chính là đồng ý, đây là bản tính của Tấn Vương, cũng là nhận thức của Dao Nương.

      Sóng mắt Tấn Vương lóe lóe: “Bổn vương chuyện, tức là đồng ý”

      Dao Nương kinh ngạc ra mặt.

      Này là phong cách của lưu manh mà, sao lại chơi ăn gian như vậy!

      ===hết chương 31===

      Nhật ký Thỏ con:

      Hôm nay nghe tin người quen dưới quê bị bệnh, đau đầu, ói mửa, nhập viện đêm, hôm sau thấy mù bên mắt. :yoyo13: nghĩ thấy bản thân mình quá may mắn (tạm thời còn may mắn). tháng trước cũng nằm vật vã trong bệnh viện, cũng đau đầu, ói, rồi chuyển thẳng lên Gia Định, người cắm đầy ống truyền, 1 ngày 2 chai giảm đau vô thẳng máu, lại thêm 3 cử thuốc giảm đau, chụp CT, chụp MRI, đo điện não, rút tủy sống các thứ...uống thuốc nhiều đến tưởng như say goodbye với dì cả luôn rồi :020: haizzzz...thời buổi này bệnh về não rất nhiều, mong các thí chủ hãy vì sức khỏe mà suy nghĩ và quan tâm bản thân, thức khuya làm gì tận 2,3h sáng, ngủ sớm dậy sớm để thấy việc còn hít thở được khí mới là niềm vui chân chính, học hành cày bừa, đến lúc ngã bệnh nằm xuống chẳng có gì quan trọng hơn tánh mạng mình... :th_60:
      Last edited: 28/4/18

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Giữ lời à? Có no bụng K?
      Chơi ăn gian à? Miễn có thịt là được. Haha.
      Lúc này suy nghĩ của sói và sắc nữ đạt được thống nhất chung rồi nhũ nương ơi . Tối nào cũng tắm rửa sạch rồi lên giường nằm chờ thế nhé! Hehe
      meomeoni-Thỏ- thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương , em nên gọi Phúc Thành là ông thay vì vì PT lớn tuổi, còn câu chuyển Dao nhũ nương ra khỏi tiểu Khoá viện (ý là Dao nương lúc này là thiếp của Tấn vương)
      Em sửa lại nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :