1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Trong mắt nàng, ta chỉ là kẻ có tiền. Bởi vậy mới phải giữ chứ.cho nàng nhiều rồi bỏ ta chạy lấy người sao???:yoyo67:
      Hale205-Thỏ- thích bài này.

    2. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      @levuong am hiểu tâm tư phụ nữ :dongcung2:
      Hằng Lê thích bài này.

    3. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      B ơi sao có số chương như chương 25 đọc được vậy? :-(
      -Thỏ- thích bài này.

    4. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      @Hiyoko Thỏ cũng ko xem được nha em, do là Thỏ chỉ tiếp tục post bên dưới topic này nên Thỏ cũng ko cách nào fix nó em ạ ! :4:
      saoxoayHiyoko thích bài này.

    5. -Thỏ-

      -Thỏ- Well-Known Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      1,124
      CHƯƠNG 28:

      Vừa nghe đến ngày mười lăm đó, Tấn Vương khỏi nhăn mày.

      Kỳ riêng gì Tấn Vương, chính Phúc Thành cũng tỏ ra có chút ít lo lắng: “Nếu , lão nô sai người chuyển lời từ chối?”

      Trầm ngâm chút, Tấn Vương lắc lắc đầu.

      Tấn Vương phi thích nhất là cảnh náo nhiệt như thế, gả cho Tấn Vương nhiều năm, đây cũng là lần đầu tiên nàng ta muốn ra mặt bày yến tiệc mừng sinh thần, về tình về lý đều nên chuyến.

      Nếu Tấn Vương quyết định, Phúc Thành tự nhiên gì thêm nữa.

      *

      Trăng sáng sao thưa, mặt trăng tròn vạnh sáng ngời như cái mâm bạc, chiếu sáng cả những vì sao lấp lánh bầu trời đêm.

      Trong Tư Ý Viện đèn đuốc sáng trưng, thỉnh thoảng có hạ nhân ra vào.

      Tính tình của Tấn Vương phi trước giờ thích náo nhiệt, đối với việc sắp đặt yến tiệc như này, có thể né tránh tận lực né tránh. Hiếm khi có dịp Vương phi muốn thiết yến như hôm nay, từ xuống dưới trong Tư Ý Viện đều mang khí vui mừng.

      Nếu Tư Ý Viện đưa tin, Hồ Trắc phi kéo theo đám người đến đương nhiên muốn mừng tuổi. Các nàng đến vào ban ngày, Tấn Vương phi cũng tự ra mặt tiếp đón, chỉ là thưởng bàn tiệc, để các nàng ăn xong liền tản .

      (Thỏ: phải chứ, gặp chụy chụy ăn cho sập cái Tư Ý Viện gì gì đó rồi… ưa thị vương phi này)

      Bọn người Đào phu nhân các nàng vẫn còn tốt, quen với diễn xuất của Vương phi, ngược lại là Hồ Trắc phi hận đến nghiến răng nghiến lợi, nghiêng đầu tiến về hướng Triều Huy Đường mà . Nàng ta vừa vừa oán hận Tấn Vương phi, đáng tiếc lại chọn thời điểm chính xác, Tấn Vương có ở Triều Huy Đường, nàng ta lại được quyền lên tiền viện, chỉ có thể ôm bụng tức mà về. Sau khi trở về liền mượn cớ phát tiết lên Thúy Trúc, như thế mới tạm yên

      Tấn Vương vừa từ tiền viện trở về, lập tức Tư Ý Viện.

      Từ khi Tấn Vương bước vào hậu viện, có người báo tin thẳng đến Tư Ý Viện. Chờ đến Tấn Vương bước vào phòng khách, liền gặp cả sảnh đường vàng rực, ở giữa bày chiếc bàn bát tiên, đủ các loại thức ăn trân quý và đẹp mắt, Tấn Vương phi đứng đợi từ lâu.

      Tấn Vương phi hiếm khi ăn vận thân xinh đẹp, áo khoác ngắn bên ngoài mỏng xuyên màu đỏ tường vi, bên trong là váy lụa dài thêu chỉ bạc, búi tóc tùy vân, tóc cài cây trâm phi yến ngậm châu bằng vàng ròng.

      Nàng ta vốn có thói quen bộc lộ hỉ nộ, ít khi nào ăn mặc chói mắt như thế này, vốn là mày nhiễm loại thanh đạm nay lại tươi đẹp hẳn lên, cũng tự thêm vài phân kiều mỵ.

      Nhìn thấy bộ dạng này của Tấn Vương phi, Tấn Vương cũng chỉ chau hai đầu lông mày, sắc mặt cũng hề bận tâm

      Chu ma ma lại khác, bà nam nhân đều cái đẹp, ai lại thích nữ nhân bên cạnh suốt ngày thanh đạm, lại phải tang cha. Màu đỏ tốt biết bao nhiêu, nhiều vui mừng, vương phi nhà ta lại có dung mạo tầm thường, phải mặc như thế khiến điện hạ ngây người sao.

      giống với Chu ma ma, Tấn Vương phi ngồi trước bàn kia nhịn được mà chắt chatyj đôi tay dưới tay áo, mặt chợt lóe qua chút nhẫn. Cho đến khi Chu ma ma từ phía sau nhàng đẩy nàng ta cái, Tấn Vương phi mới làm bộ đứng lên đón tiếp, cùng Tấn Vương tiến đến bàn ngồi.

      Trừ cả bàn đều là món ăn quý và ngon, còn có thêm hai bầu rượu.

      bình là rượu Tấn Vương hay uống, rượu tùng lao đựng trong bình bạch ngọc, bình còn lại là rượu quả vải.

      Rượu quả vải chính là rượu trái cây, là loại rượu dành cho quý nữ quý phụ uống trong những bữa yến tiệc, bình cũng mười lượng bạc, thế mà cung còn đủ cầu. Lúc này rượu quả vải được đựng trong chiếc bình ngọc lưu ly trong suốt, dưới ánh đèn là chất lỏng màu hổ phách, mang chút ánh sáng lấp lánh, khiến người ta thấy mỹ nhãn.

      Trong mắt Tấn Vương lại chút gợn sóng, Tấn Vương phi từ trước giờ hề uống rượu.

      Đại khái hôm nay hết sức cao hứng, Tấn Vương phi chẳng những bồi rượu cho Tấn Vương, còn tự mình rót cho mình ly, cũng chủ động hướng Tấn Vương mời rượu.

      Tấn Vương là loại người tuệ nhãn sáng như đuối, nghĩ tới lá thư thời gian trước từ Quốc công phủ gửi đến, chỉ sợ trong nội tâm của Tấn Vương phi cũng có chút mục đích. Lại thêm Chua ma ma bên cạnh ngừng ra hiệu cho Tấn Vương phi, làm Tấn Vương phi vẻ mặt cứng ngắc còn cố gượng cười, ánh mắt Tấn Vương lại lạnh thêm, tỏng nội tâm cười lạnh cái.

      siết chặt chén rượu, trầm mặc , đại khái là Tấn Vương quen lạnh lùng, Tấn Vương phi và Chu ma ma dường như cũng nhìn ra lãnh đạm trong mắt .

      Cũng là do trong tâm có biến, sơ sảy là chuyện đương nhiên.

      Chu ma ma đứng bên gấp gáp, hận thể đẩy Tấn Vương phi sang bên để thay nàng ta chuyện.

      Bà ta nghĩ, lấy lòng nam nhân của mình có quái gì phải ngại ngùng, phu thê chính là cũng thể, sao lại phải ngại cúi đầu với người ta.

      Đáng tiếc loại đạo lý Tấn Vương phi chưa từng hiểu được, có lẽ nàng hiểu, nhưng cũng chẳng muốn làm.

      Chỉ là tại nàng có việc chút tình riêng, thư từ bên kia phú Quốc công gửi qua, lại dò hỏi về việc con nối dõi.

      Kỳ đó cũng phải lần đầu Quốc công phủ dò hỏi chuyện này, năm nào cũng gửi đến vài lá thư, Tấn Vương phi có thể né tránh liền né tránh. Nhưng lúc này đây, Từ Quốc công lại chính mình lên tiếng, Tấn Vương phi nếu thể hạ sinh con nối dõi, bên tỏng phủ lại đưa tới nữ nhi Từ gia để thay nàng sinh nở.

      Thà đến thôi, đến Từ Quốc công lại làm chuyện tự hạ thấp giá trị của mình như thế. Mấu chốt chính là Từ Quốc công dự định đưa người của mình qua đây, là Từ gia thập tam nương.

      Nhắc tới thập tam nương này , phải nhiều chút.

      Từ Quốc công có thị thiếp, được sủng ái quá mức, năm ngoái vì người thiếp này, Từ Quốc công thiếu chút chuyện gọi là sủng thiếp diệt thê. Đến cùng là do xuất thân bất đồng, nháo vẫn là nháo, mặt mũi cũng có chút cố kỵ, nên là Quốc công phu nhân vẫn là Quốc công phu nhân, chỉ có điều, bên tỏng ngọt bùi cay đắng mỗi bà ta là ràng nhất.

      Người thiếp này vì Từ Quốc công sinh hạ hai trai , trong đó nữ nhi chính là thập tam nương. Từ khi thập tam nương được sinh ra liền được Quốc công thích, thậm chí đến con vợ cả là Tấn Vương phi cũng có chút bằng. Bất qua Tấn Vương phi so với thập tam nương lớn tuổi hơn ít, nên cũng tiện nháo lên hay làm ra mâu thuẫn gì, có thể là do Tấn Vương phi vì mối quan hệ của mẫu thân, cực kỳ chán ghét ở cùng với đứa con của sủng thiếp của cha, nên xem nàng ta là cái gai trong mắt cũng có gì quá đáng

      Cho nên Tấn Vương phi sao có thể chịu được cái đinh trong mắt xuất trước mặt, lại còn là tỷ muội chung chồng, nàng ta xưa nay chú trọng thể diện, chuyện này đối với nàng vô cùng nhục nhã. Hôm đó sau khi nhận được tin, Tấn Vương phi phát giận tại chỗ, sau đó Chu ma ma khuyên nàng nên cùng Tấn Vương thân cận, nàng thế nhưng lại dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt như lúc trước.

      Cũng vì thế hôm nay mới có yến tiệc

      Nàng cần đứa , cho dù nàng muốn như thế

      Trong nội tâm dâng sóng lớn mãnh liệt, mặt Tấn Vương phi là là thái độ nhu hòa cười : “Điện hạ, ngài uống ly . Phu thê ta thành hôn nhiều năm nay, đây lại là lần đầu tiên ngồi cũng chỗ nâng chén đối ẩm như này đấy”

      Tấn Vương cự tuyệt, yên lặng uống xong ly, mà Tấn Vương phi cũng lấy tay áo che mặt uống cạn ly rượu.

      Cứ như vậy, bên ăn, bên uống, hai người chuyện lại cự kỳ ít, ngược lại rượu càng uống nhiều. Dưới ánh đèn, hai gò má Tấn Vương phi ửng đỏ, đại khái là uống có chút say, dần dần cũng nhiều lời hơn.

      Bất quá phần lớn đều là nàng ta , Tấn Vương lại thêm lời nào.

      Bất tri bất giác, hai người uống xong hai bầu rượu.

      Trong đôi mắt trong trẻo của Tấn Vương nhiễm lên tầng mông lung, giống như khí trời sau cơn bụi Giang Nam, lại giống như sương dưới ánh trăng. khuôn mặt tuấn tú trắng nõn cũng nhiễm rạng mây hồng sắc, bớt nhiều phần lạnh lùng, thêm nhiều vài phần mê ly.

      Tấn Vương thế này thể chối bỏ tuấn mỹ, khiền người gặp người say, chắc hẳn thế gian này có người nào có thể cự tuyệt nam nhân này, đặc biệt là khi lấy tay chống cằm nhìn ngươi, khiến ngươi tự chủ được đắm chìm vào đáy mắt , quên mất hô hấp của chính mình.

      Tấn Vương phi cảm giác có người ở sau lưng mình chọc cái, mới thanh tỉnh lại. Ánh mắt nàng có chút phức tạp, bất quá chút phức tạp này rất nhanh biến mất, nàng rộ ra nụ cười hoàn mỹ, đứng lên, cúi người khẽ gọi: “Điện hạ, điện hạ….”

      Tấn Vương đáp lại nàng, mắt say lờ đờ, tựa hồ rất say.

      Tấn Vương phi lại gọi thêm tiếng.

      Phúc Thành trừng mắt nhìn, nghĩ chính mình nên tiến lên xem tình huống của Tấn Vương, liền nghe Chu ma ma : “Điện hạ nhất định là say rồi, vương phi nên dìu điện hạ vào trong nghĩ ngơi

      Tấn Vương phi thấy phải, sai Tử Yên giúp đỡ nâng điện hạ dậy, dìu vào phòng nghỉ ngơi

      Đến trước cửa phòng ngủ, Chu ma ma đem Phúc Thành ngăn lại: “Hôm nay Phúc nội thị liền nghỉ ngơi chút , có vương phi hầu hạ điện hạ, cần lo lắng”

      “Chuyện này…”

      Chu ma ma cười xấu xa: “Tình huống như thế, Phúc nội thị cũng thích hợp bên cạnh điện hạ đâu”

      , Tử Yên từ bên tỏng ra, cùng Chu ma ma kẻ xướng người họa kéo Phúc Thành dùng trà.

      Trong phòng ngủ chỉ còn Tấn Vương và Tấn Vương phí, người nằm giường, người lại đứng trước giường chần chừ tiến lên.

      Qua lúc lâu, Tấn Vương phi mới quyết hạ thủ, nửa khom người vươn tay cởi áo Tấn Vương. Nào biết ngón tay thon dài vừa chạm đến vạt áo, lại bị người kia bắt lấy.

      Xem tay người bắt lấy kia, còn ai ngoài Tấn Vương.

      Trong mắt Tấn Vương mảnh thanh minh, đâu còn chút men say nào.

      Sắc mặt Tấn Vương phi phút chốc trắng bệch, nàng khẽ há miệng, giương nụ cười gượng gạo: “Chắc điện hạ cũng nóng, thiếp hầu hạ người thay quần áo”

      Tấn Vương lạnh lùng nhìn nàng, đáy mắt lên nét mỉa mai.

      Tấn Vương phi giả vờ nhìn thấy, cúi đầu thay cởi xiêm y, lại bị Tấn Vương gạt ra.

      “Đến mặt mũi ngươi đều cần? nghĩ đến, thanh cao kiêu ngạo như ngươi, cảm giác mọi nam tử thiên hạ đều dơ bẩn nay lại có thể làm ra chuyện như vậy!”

      Tấn Vương từ tháp ngồi dậy

      Hơi thở có chút hỗn đỗn, vài lọn tóc từ thái dương rơi phủ bên má, giọng vang lên, sắc mặt lại còn đen tối, chất chưa nguy hiểm.

      Giọng của trong trẻo, lại mang theo chút tình tứ. Mà từ đôi môi mỏng đường viền nét đẹp tuyệt kia, mỗi chữ mỗi câu tuôn ra, đều lạnh như đá, như đnag ném mạnh vào mặt Tấn Vương phi, đem tất cả diễn xuất nãy giờ đều nghiền thành cặn bã

      Tấn Vương phi cũng giả vờ nổi nữa, cả người đều phát run. Nàng chật vật cúi thấp đầu, lưng mảnh mai như dây cung bị kéo căng, hồi lâu mới nỗ lực đứng thẳng dậy được

      “Nếu điện chán ghét như thế, vậy mời ngài trở về ” Nàng còn cố khắc chế, cũng là do giáo dưỡng từ , nếu hẳn là như mấy thôn phụ nông thôn chửi rủa .

      Kỳ , nếu có thể lựa chọn, Tấn Vương phi lúc này chỉ hận thể xông lên xé mát Tấn Vương.

      Đáng tiếc nàng thể.

      (Thỏ: ai như bà đâu bà ơi…)

      Tấn Vương hừ tiếng: “Thế nào? Là ngươi mởi bản vương đến, tại lại muốn lật mặt?”

      “Cuối cùng ngươi muốn thế nào?” Tấn Vương phi siết chặt tay, ánh mắt uy hiếp trừng trừng nhìn đối phương. Đáng tiếc lại là ngoài mạnh trong yếu, bạc nhược yếu kém chỉ rước về thân tức tối.

      Tấn Vương cười ha hả, tiếng cười tràn trề mỉa mai và khinh thường, đồng thời còn mang tầng lạnh băng oán hận.

      Chốc lát, đứng lên, liếc nhìn Tấn Vương phi đnag đứng trước mặt: “Hỏi bản vương muốn thế nào? Hẳn là nên hỏi chính ngươi muốn thế nào mới đúng? Có phải do Từ Quốc công thúc giục ngươi sinh con trai cho bản vương, nên ngươi mới học mấy cái thủ đoạn của Câu Lan Viên kia, xu xu nịnh nịnh, lại còn tiếp rượu bản vương. Từ Yến Như ngươi chẳng phải tự xưng mình thuần khiết thanh cao, muốn bản vương chạm vào ngươi? Bản vương liền chạm đến, để mình ngươi đợi! Như thế nào bộ dạng bây giờ lại đói khát khó nhịn như vậy, hận thể mở hết bắp đùi ra để bản vương sủng hạnh ngươi”

      Tấn Vương dùng từ ngữ cay độc ác liệt, bộ dạng này của Tấn Vương là hiếm thấy, tựa như có thâm cừu đại hận đội trời chung với Tấn Vương phi. Mà cũng đợi Tấn Vương phi chật vật yếu đuối, lại tung thêm cái búa tạ kết liễu:

      “Đáng tiếc, bản vương chán ghét ngươi”

      câu lãnh đạm, tựa như màng tới, lại tựa như sắc bén nhất, hung hăng đâm vào lòng Tấn Vương phi, máu tươi đầm đìa

      “Ngươi…”

      ---hết chương 28---

      Thỏ: Haizzz..ngẫm lại thế gian này tình là cái chi? Tìm đến ngôn tình bộ sủng ngọt nào đó để xoa dịu chút mất mát thực tại. Trong tình , kẻ biết trân trọng cứ dập dìu người đưa đón, người nâng niu sợ vỡ vụn mọi thứ lại đến kết cuộc thành. Các người xem? Tại sao có thể nhau 2 năm rồi mới tặng nhau câu " thấy và em hợp" ???? Thế cả tình cảm của mình là gì, thế những điều từ bỏ của mình là gì? Sai ở đâu chứ?!!! Nhân sinh tình ái - đủ cay độc!
      :th_44:
      Last edited: 10/4/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :