1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      truyện hay quá

    2. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Mới 2 chương mà :yoyo53:
      nlinh5ting thích bài này.

    3. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Mình cần tìm người giúp beta. Nếu bạn nào hứng thú hãy trả lới trong chủ đề nhé, nhắn tin vào face mục lục cũng được. ^^
      Chương 3:

      Từ sau lúc Dao Nương xảy ra chuyện, Diêu Thành lại nghe lời Lý Thị như trước nữa.

      Từ trong nha môn trở về, nhìn thấy nương tử tức giận đến mức toàn thân run lên, đầy mặt đầy mũi đều là nước mắt. cảm thấy vô cùng tức giận, thét lớn kêu Lý Thị ra ngoài.

      Nhưng là, trị phần ngọn trị nổi phần gốc.

      Phàm là Yến tỷ nhi còn ở trong nhà ngày, phàm là Dao Nương còn ở Diêu gia, phàm là Lý Thị còn ở đây, bà lúc nào cũng muốn gây .

      Huệ Nươngô ô ngồi khóc ở giường, khóc vì tủi thân của mình, khóc vì bà bà cay nghiệt, khóc vì muội muội đáng thương.

      Diêu Thành đứng ở bên luống cuống tay chân, đau lòng nương tử, cũng thương xót em vợ, nhưng cũng thể đem nương cùng muội muội của đuổi ra ngoài. Diêu gia chỉ có là độc đinh, cha trước khi lâm chung dặn dặn lại kêu phải biết hiếu thuận nương, đưa muội muội xuất giá.

      " Huệ Nương, nàng đánh ta trận , hung hăng mà đánh ta trận, đừng ở đây tức giận bản thân. Đều là ta sai, đều do ta sai..."

      đại nam nhân như vậy lại ngồi xổm chỗ đó, ôm đầu ngừng thở dài. Ở bên ngoài cũng là bộ khoái uy phong lẫm liệt, bây giờ lại là bộ dạng như thế này. Nghiêm túc , Diêu Thành đối xử với Huệ Nươngrất tốt, nếu Huệ Nương thể sống cùng tới bây giờ.

      “ Nương chàng có lương tâm, muội muội chàng lại độc ác, các nàng tại sao lại làm vậy..." Huệ Nương khóc thương tâm gần chết.

      Muội muội của nàng, muội muội từ nghe lời hiểu chuyện của nàng, từ có gì cũng kêu tỷ tỷ, , mình có gì ăn ngon đều dành cho nàng ăn trước. Vì nàng xuất giá mà thêu cái khăn voan cho nàng, vụng trộm giấu hai tháng tiền thêu hà bao để mua lụa tốt cho nàng.

      ràng đại tẩu trong tối ngoài sáng lúc nào cũng khó xử muội ấy, muội ấy còn giấu giếm người trong nhà, nếu phải hôm đó nàng về nhà mẹ đẻ nghe được hai câu đầy ý của thím Mãn cách vách, còn biết rắng đại tẩu ngày ngày đều suy nghĩ muốn bán muội muội đổi lại giá tốt.

      "Huệ nương, đều là ta sai, đều là ta sai, nàng đừng khóc ..."

      Ngoài phòng, Huệ Nương khóc thành tiếng.

      Trong phòng, Dao Nương lệ rơi đầy mặt.

      *

      Diêu Thành dụ dỗ được lúc, mới dỗ được Huệ Nương.

      ân cần múc nước đến để Huệ Nương rửa mặt, Huệ Nương rửa sạch mặt, lại đem đầu tóc chải lần nữa. Trừ con mắt sưng đỏ lợi hại, tâm tình ngược lại bình phục ít, chính là mày liễu chưa giãn ra, hiển nhiên chuyện Dao Nương vẫn làm lòng nàng nặng nề.

      Diêu Thành thở dài hơi, ra ngoài phòng.

      Sắc trời cũng còn sớm, trong nhà lò lạnh nồi cũng lạnh, trước kia lúc còn chưa thành thân còn chưa cảm thấy gì, sau khi thành thân lại có Huệ Nương ôn nhu hiền lành mỗi ngày làm thức ăn ngon chờ , giờ Diêu Thành cảm thấy cảm giác này chịu nổi.

      Nghĩ tới chuyện vừa mới xảy ra, trong lòng chính là trận phiền muộn.

      Lý Thị là nương , nhi tử dù phiền muộn cũng thể đối với nương vênh mặt hất hàm sai khiến, nhưng Yến tỷ nhi ...

      Diêu Thành còn nhớ lúc mình vừa mới tiến vào cửa viện, có nhìn thấy rèm cửa tây sương phòng rung động.

      Tuổi còn mà tâm tư lại ác độc như vậy,tại sao lại gặp phải dạng muội muội tốt này chứ.

      vài bước đến trước cửa tây sương phòng , vỗ cửa sổ mà : " Ngươi ra cho ta, làm cơm !"

      Trong phòng thập phần yên tĩnh, lát sau, Yến tỷ nhi từ trong phòng chậm rì rì ra.

      "Ca, tẩu tử rảnh sao."

      Diêu Thành cười lạnh: " Tẩu tử ngươi mang thai Minh ca nhi, phải cho Hồng ca nhi ăn, hai đứa bé đều dựa vào nàng. Là bọn , ngươi còn muốn bắt tẩu tử mình làm cơm rồi chờ mời ngươi tới dùng à?"

      Yến tỷ nhi sắc mặt tốt : " phải là còn có Dao Nương..."

      Diêu Thành hét lớn tiếng: " Ngươi câm miệng cho ta, kêu ngươi làm cơm liền làm cơm !"

      Thấy ca ca giận thành dạng này, Yến tỷ nhi cũng dám lên tiếng nữa, đàng hoàng vào trong phòng bếp nấu cơm .

      Lý Thị tức giận đến mức trực tiếp đập cửa sổ phòng bên kia kêu bang bang, nhi tử lời này với nữ nhi còn phải cho bà nghe sao.

      Dù biết vậy tức giận cũng vô dụng, Diêu Thành xưa nay hiếu thuận nhưng khi tức giận lên, Lý Thị cũng dám chọc .

      Yến tỷ nhi cầm rau trong tay cắt cắt chút, rau còn tốt chút chốc lát bị nàng ta làm cho nát bấy. Thấy Diêu Thành vào nhà , Lý Thị len lén đến phòng bếp, vừa vào cửa liền gặp nữ nhi soàn soạt cắt đồ ăn.

      “ Ca con có mắng sai con đâu, đại nương món ăn đều nấu được, con con còn có thể làm gì!" Lý Thị vừa mắng, vừa qua đến bên người nàng ta.

      Yến tỷ nhi liền ném rau cắt nát trong tay, mặt mũi tràn đầy ủy khuất : "Nương, người nhìn chút ca mới vừa rồi quát tháo con. Nếu là lúc trước khi chưa cưới Tô Huệ Nương sao, nhìn chút từ khi nàng vào cửa, ca thành bộ dáng gì . la hét với con xong thôi, còn rống nương nữa."

      Lý Thị cũng tức giận, nhưng là thời nhi tử hướng về con dâu, dù ai cùng phải nén giận. Chỉ là nàng nén giận cũng với nữ nhi, đây phải là cho thấy nàng rất mất mặt sao.

      “Nữ nhi Tô gia ai tốt lành hết, nương hưu Tô Huệ Nương kia rồi cho ca con cưới vợ khác. Dù sao nhà mình thiếu chút tiền sính lễ này. Đến lúc đó nhất định hiếu thuận ngài, đem ngài thành lão thái quân mà hầu hạ, còn tốt hơn Tô Tuệ Nương kia suốt ngày cho ngài mặt mũi."

      Lý Thị liếc nữ nhi cái: " Con ít suy nghĩ loại ý tường này trong đầu cho nương , dù nương vừa lòng Tô Huệ Nương, nhưng nương còn phải nghĩ tới hai cháu trai ngoan của nương nữa. Cưới mẹ kế về, Minh ca nhi Hồng ca nhi còn nơi để sống sao? Con nha đầu này liền ít cái mẹ kế gây chuyện với con, suốt ngày ngũ lục."

      Yến tỷ nhi mím môi: "Cái này cũng được, kia cũng được, vậy người khi nào mới đuổi Tô Dao Nương chứ? Hai người kia ở nhà chúng ta tiếp ta lại tốn thêm bao nhiêu cơm đây. Quan trọng nhất là, có nàng ở trong nhà này, con làm sao khiến cho Trần An ca ca cưới con được?"

      Lý Thị bỏ lại món ăn trong tay, xoay người lại chọc ót nàng ta cái, mắng: "Mở miệng Trần An, ngậm miệng cũng Trần An, đến cùng là hạ mê hồn dược gì cho con, khiến cho con mê đến mất hồn mất vía rồi làm ra loại chuyện thất đức kia hả. Nương với ngươi, bớt cùng tiểu tử hư hỏng kia qua lại , đại nương suốt ngày cùng vài tên tiểu tử ở cùng chỗ, con đến cùng còn có muốn lập gia đình ?"

      Mấy tên tiểu tử bà , đều là con cháu của mấy người ở mấy con phố gần đây, cùng Yến tỷ nhi từ lớn lên cùng nhau. Yến tỷ nhi này từ tiểu chính là người tính tình nghịch ngợm, lại người quản giáo, thích cùng nhóm con đồng lứa chơi chung, lại thích cùng mấy dứa con trai chơi chung.

      " Nương, con về sau theo chân bọn họ chơi nữa, ngườ đến cùng là lúc nào mới đuổi Tô Dao Nương này , chờ hôn con cùng Trần ca ca được định ra, con liền ngoan ngoãn ở nhà đợi gả mà đâu cả ."

      " Đại nương loại lời này cũng biết xấu hổ!" Lý Thị gắt cái, chợt mặt mày ủ rũ : " Ta dù muốn cho nàng ấy , nhưng còn tẩu tử cùng ca con kìa… "

      xong, bà ngưng cái, lại : "Sáng mai ta Tô gia trước."

      Yến tỷ nhi lập tức vỗ tay cái, cười : "Nương, người thương con nhất!"

      Dao Nương luôn cảm thấy tấ cả những việc xảy ra ở đời trước, tựa như là giấc mộng.

      Nàng luôn có loại cảm giác chân thực, cho đến khi đại tẩu Chu thị như trong mộng đến Diêu gia lần nữa.

      Chu thị vừa vào cửa liền thẳng đến trong phòng đến .

      Phòng này là từ phòng lớn bên ngaoì ngăn ra chút, trước kia Dao Nương ở nơi này, mà là cùng Yến tỷ nhi ở tại Tây Sương. Từ sau khi phát sinh kiện kia, Huệ Nương cùng Diêu Thành liền cố ý cho hai mẹ con ở trong gian phòng này, ngăn gian phòng ra cho Dao Nương ở.

      Ánh sáng phòng này bằng gian ngoài, nhưng cũng kém, có cái cửa sổ . Dưới cửa đặt cái bàn gỗ, bên tường đặt cái khung giường. giường treo màn màu xanh đậm, chân giường đặt cái ngăn tủ cùng hai cái rương hòm. Tuy là đơn sơ chút, nhưng được thu dọn thập phần sạch , Dao Nương xưa nay là người chịu khó chịu làm.

      Nàng vừa dỗ Tiểu Bảo ngủ để thằng bé ở giường, chỉ nghe thấy sau lưng có động tĩnh, nghiêng đầu liền thấy Chu thị vào, mặt Dao Nương lúc này cứng lại cái.

      Chu thị mỗi lần nhìn thấy em chồng này, đều có loại xúc động nhịn được cảm thán.

      Nghiêm túc mà , người Tô gia diện mạo có ai quá nổi bật, cho dù là Tô Huệ Nương, cũng bất quá là phong thái thanh tú, mà hết lần này tới lần khác Tô Dao Nương này tựa hồ tập hợp tất cả ưu điểm của người Tô gia, quả thực liền giống là người Tô gia.

      đôi mắt quang mang liễm diễm tình, đôi nguyệt mi tô mà đậm, rất mũi cao đẹp, môi đào kiều diễm, hơn nữa kia thân da thịt thắng tuyết, Chu thị mỗi lần chứng kiến đều ghen tị đến mắt đỏ lên.

      Dung mạo chỉ là thứ hai, mấu chốt là kia thân phong lưu ý nhị. Mới nhìn thể ra, nhưng nhìn kỹ chìm đắm vào nó, dưới ành mắt của Chu thị nếu tướng mạo này làm tiểu thiếp cho nhà giàu lãng phí của trời cho mà.

      Mà Chu thị lần này hoàn toàn vì chuyện này mà đến.

      Nghĩ tới Hồ lão gia thưởng năm mươi lượng bạc cho người làm mai, mặt béo của Chu thị phá lệ cười đến sáng lạn.

      Cũng hiểu là ra chuyện này, em chồng nhất định tức giận, cho nên nàng ta là giả vờ giả vịt nhìn nhìn Tiểu Bảo ngủ say, khen vài câu này hài tử lớn lên là đẹp giống mẹ vậy, mới tiến đến bên cạnh Dao Nương.

      “ Dao nhi, muội dù sao cũng là nữ nhi Tô gia, cũng thể luôn ở tại Diêu gia được, còn ra thể thống gì nữa. Cha cùng nương đều nhớ muội, hay là hôm nay cùng đại tẩu về nhà thôi?"

      Dao Nương chán ghét người đại tẩu này từ tận đáy lòng, nhưng Chu thị nếu tiến vào cửa chính Tô gia, lại sinh cho Tô gia ba cháu trai, nàng vô cùng được kính trọng, cho dù trong nội tâm chán ghét, cũng thể biểu ra ngoài, dù sao trưởng tẩu như mẹ.

      Đây thực là ý tưởng kiếp trước của Dao Nương, cho nên đối với các loại hành vi ác liệt của Chu thị luôn phá lệ tha thứ, nhưng đời này nàng nhưng lại làm được điều này nữa. Bởi vì nàng biết , vô luận nàng khuất phục nhân nhượng như thế nào, khổ sở cầu khẩn như thế nào, đại tẩu nàng đều buông tha cho ý tưởng đem nàng bán đổi bạc.

      Mà trong nhà, cha tính tình cổ hủ sĩ diện, nương mặc dù thương nàng nhưng thể quản gia, đại ca là người tai mềm nghe lời vợ, cho nên Chu thị cơ hồ là nửa quản lý Tô gia.

      có người có thể cứu nàng, nàng chỉ có thể tự cứu.

      Nhớ mang máng kiếp trước bởi vì chính mình còn muốn cùng nàng bảo trì phần hòa thuận mặt, tin vào lời Chu thị cùng nàng về nhà, lại thiếu chút nữa làm hại Tiểu Bảo bị bọn họ đưa , mà chính mình cũng bị đánh ngất xỉu đưa đến chỗ Hồ lão gia gia kia làm tiểu thiếp.

      May mắn tỷ tỷ tỷ phu còn tới kịp lúc, mới cứu được nàng.

      Bởi vì chuyện này, khi đó huyên náo sôi sục, mà chuyện nàng chưa cưới sinh con cũng bị người truyền ra . Hồ lão gia ghi hận nàng, Tô gia sinh ra nữ nhi mất phụ đức, mang người muốn dìm lồng heo nàng. Là tỷ tỷ bức tỷ phu vận dụng quan hệ trong nha môn, lại dối rằng nàng là nô tài trong vương phủ, mới cứu được nàng thiếu chút nữa bị dìm lồng heo.

      Cho đến sau đó, cha cảm thấy nàng làm Tô gia mất thể diện, muốn nhận nàng nữa. Mẹ chồng tỷ tỷ cũng mượn cơ hội phát tác, dẫn đến nàng chỗ an thân, chỉ có thể vương phủ làm nhũ nương, mới phát sinh những việc sau đó.

      Nếu trời cao cho nàng cơ hội sống lại, nàng thể để cho chuyện xưa tái diễn, ít nhất cũng thể ngu ngốc bị Chu thị lừa .

      " Đại tẩu, Dao Nương làm Tô gia mất mặt, mặt mũi trở về."

      " Cái gì có mất thể diện hay , muội dù sao cũng họ Tô, cha cùng nương còn có ta cùng đại ca muội đều thương muội. Đại tẩu trước kia làm ầm ĩ mấy trận cũng là do lo cho muội, muội muội nương gia đụng phải dạng chuyện này, về sau biết làm sao đây? Đại tẩu trong lòng lo lắng lắm, gấp đến độ miệng mọc đấy mụn nước nè. Nhưng là tình phát sinh , chúng ta cũng cũng thể để ý cốt nhục thân tình phải hay ?"

      Chu thị rất cảm động, những mà Dao Nương bị nàng ta gạt lần làm sao có thể lại bị lần thứ hai, vô luận nàng ta như thế nào, chính là thể cùng nàng ta trở về, nàng cũng muốn lại bị dìm lồng heo lần nữa.
      Last edited: 28/10/17

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Mấy bọn ác này sao kinh tởm đến thế nhỉ, đọc mà ứa gan

    5. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Chương 4:

      ra mà , Chu thị cũng phải là người có tính nhẫn nại.

      Sở dĩ nhàng khuyên bảo Dao Nương chính là bởi vì năm mươi lượng bạc kia. Nhưng khi thấy em chồng tính tình xưa nay dễ lừa mà hôm nay dù vô luận khuyên thế nào cũng muốn cùng mình trở về, Chu thị liền tức giận.

      " Ta cho muội biết, muội muốn trở về tốt, muốn quay về cũng phải về. Hồ lão gia nhìn trúng muội, muốn nâng muội làm thiếp thứ tám của , người ta những chê muội thân thể trong sạch, còn nguyện ý muốn muội, đó là phần mộ tổ tiên Tô gia tỏa khói xanh, thức thời lúc còn chuyện đàng hoàng cùng ta trở về!"

      Đây mới là khuôn mặt của Chu thị, ác hình ác trạng, thô bỉ ương ngạnh, lúc trước cũng biết cha mẹ nàng là nhìn như thế nào mới nhìn trúng nàng ta, còn cưới nàng ta vào cửa làm thê tử của đại ca, thế cho nên huyên náo toàn gia được an bình.

      “ Chuyện này cha có biết ?"

      Chu thị đầu tiên là sững sờ, rồi sau đó sắc mặt châm biếm cười xem nàng: " Ta cũng nghĩ tới, muội còn học được uy hiếp nha? sợ với muội, ta đến chuyến này là đồng ý của cha rồi. Như thế nào? Muội còn coi mình là kim Bồ Tát, cả nhà dưới phải đem muội cúng vái sao? ! như muội bây giờ, gả cho Hồ lão gia làm tiểu thiếp, chính là kết cục bị đưa đến nông thôn gả cho lớp người quê mùa."

      Dao Nương ngờ chân tướng là như vậy, cả người phảng phất bị sét đánh giống nhau, sắc mặt trắng bệch.

      Trong lòng thống khổ lại khiếp sợ, nhưng nàng lại càng minh bạch. Nàng nghĩ lúc trước Chu thị đánh hôn mê nàng đưa đến Hồ gia, như thế nào liền thuận lợi như vậy, dù sao khi nàng chính là ở nhà.

      Về sau nàng được tỷ phu cứu trở về, nương nàng chuyện này là Chu thị mình làm, người trong nhà cũng biết, nàng cũng liền tin tưởng như vậy. Bây giờ nghĩ lại, bằng vào phụ nhân như Chu thị, như thế nào cũng thể đánh nàng ngất xỉu, còn gạt cả nhà đưa nàng ra ngoài.

      Nguyên lai là cả nhà đều biết , chừng còn có người giúp làm trợ thủ cho Chu thị, cũng liền nàng là cái ngu xuẩn , hận Chu thị hai đời.

      Chu thị đắc ý nhìn sắc mặt yếu ớt của em chồng, : " Muội đứng chậm chạp nữa, nhanh dọn dẹp chút theo ta." xong nàng ta liền duỗi tay kéo Dao Nương.

      Dao Nương ném ra nàng tay: " Tẩu đừng kéo muội, muội trở về đâu ."

      " Ta muội đúng là ngiười chưa thấy quan tài chưa đổ lệ có phải hay , muội nghĩ rằng ta hôm nay vì sao lại tới chỗ này, Huệ Nương vì sao trùng hợp như vậy ở nhà, mau nhanh theo ta..."

      Hai người ngươi đẩy ta kéo lôi kéo lên, Tiểu Bảo bị sợ tỉnh ở giường oa oa khóc lớn.

      Động tĩnh lớn như vậy, nhưng lại có người đến đây nhìn ngó, Dao Nương lòng dạ biết Chu thị lời này cũng có lừa nàng, tỷ nàng khẳng định là bị Lý Thị lừa rồi .

      Trong lòng nàng trận bi ai, trong tâm vừa sợ vừa giận, ngón tay sờ đến thứ cứng rắn gì đó, vô ý thức nắm lên liền vung hướng Chu thị, nghĩ bức lui nàng ta.

      Chu thị chỉ cảm thấy đau nhói, nhìn thấy mảnh huyết quang, lập tức thét lên tựa như heo bị thọc huyết.

      " Giết người, đổ máu rồi..." cuối cùng con mắt đảo vòng, người liền hôn mê bất tỉnh.

      Tô Huệ Nương xa xa chỉ nghe thấy trong nhà truyền đến trận rú thảm thiết, căng thẳng trong lòng, gấp rút bước nhanh hơn.

      Nàng cùng bà bà nhiều ngày lời nào, có ai nghĩ hôm nay bà bà lại phá lệ tươi cười đối với nàng, còn đưa tiền kêu nàng tiệm quan tài bên trong thành đông mua chút ít tiền giấy trở về, là ngày giỗ cha chồng sắp đến, muốn chuẩn bị đồ tế bái.

      Tô Huệ Nương vốn là nghi hoặc, thấy vậy cũng hoài nghi, chỉ nghĩ bà bà lười xa, cho nên mới phải cố ý muốn lấy lòng nàng, để nàng chuyến.

      Nhưng mà được nửa đường, nàng càng nghĩ càng cảm thấy ổn. Nơi này họ cũng phải là có tiệm quan tài, vì sao phải tốn sức chạy đến thành đông. Bà bà khi đó nàng thói quen là mua ở chỗ đó, so với nơi khác rẻ hơn vài đồng. Lúc đó Huệ Nương có nghĩ nhiều, dọc theo đường lại nghĩ bà bà xưa nay chú trọng thể diện, tuyệt đối vì vài đồng tiền mà yếu thế nhường nhịn nàng.

      Nàng vội vàng quay lại, nghĩ tới trong nhà gặp chuyện may .

      Vào cửa nhìn thấy người nắm đất, mà muội muội trước nay nhát gan của nàng bây giờ lại cầm trong tay cây kéo, bà bà ở bên lung tung la hét là giết người gì đó.

      “ Dao Dao”

      Dao Nương ném cây kéo, liền chạy tới bên người nàng: " Tỷ, tẩu ấy cứng rắn lôi kéo muội làm thiếp cho Hồ lão gia kia..."

      "Cho nên muội..."

      Tô Huệ Nương mặt trắng như tờ giấy, đầu óc lộn xộn, tất cả đều là muội muội giết người rồi.

      Lý Thị ở bên la ầm lên: "Tô Huệ Nương, ngươi mau đem muội muội đưa lên quan, nàng ấy thế nhưng giết người..."

      Tô Huệ Nương đủ loạn , bà bà còn ở bên cạnh thêm phiền toái, nàng hét lớn tiếng: "Ngài im lặng !" Liền kéo Dao Nương hướng bên giường: " Muội dọn dẹp chút, mau mang Tiểu Bảo , tỷ để tỷ phu đưa muội đến nông thôn trốn trước..."

      Dao Nương vừa muốn khóc lại muốn cười, nhịn được kéo tỷ tỷ cái, "Tỷ, muội có giết người..."

      " Nông thôn khẳng định là phải chịu khổ chút , nhưng mà so với bị tống giam đỡ hơn nhiều..." Tô Huệ Nương đột nhiên phản ứng lại, hỏi: " Muội cái gì? Muội có giết vậy, vậy nàng ta..."

      " Muội cầm cây kéo quơ nàng ta cái, nàng ta hình như thấy máu là choáng..."

      Dao Nương tuyệt đối có nghĩ tới, Chu thị thế nhưng lại sợ máu, trách được trong nhà phàm là giết gà giết cá, nàng ta đều tự mình hạ đao, mà đều là kêu người khác làm.

      Tô Huệ Nương đến bên cạnh Chu thị, duỗi tay ở trước mũi nàng a thử chút, lại ở trước ngực nàng ta sờ sờ, mới rốt cục xác định người có chết. Nàng thở phào nhõm, nhớ tới lời muội muội vừa mới , lập tức cỗ tức giận bốc lên trong lòng, bưng nước trà bàn bên cạnh lên giội lên mặt Chu thị.

      " Chu thị ngươi vậy mà muốn đưa Dao Dao làm thiếp cho người ta, ta cho ngươi biết, chỉ cần ta Tô Huệ Nương ở ngày, ngươi cũng đừng động này ý niệm trong đầu!" ( đây là Huệ Nương cứng rắn cảnh cáo nên mình dùng ta- ngươi nha)

      Chu thị cho là mình chết , tuyệt đối nghĩ tới lại còn sống. Tỉnh chút mới nhớ ra là mình sợ máu nên xỉu, cực kì nổi giận, muốn nhảy lên ầm ĩ gì đó, đột nhiên liền thấy Dao Nương quơ quơ cây kéo trong tay với nàng ta, nàng ta lập tức bị hù dọa chạy ra khỏi phòng.

      " Tô Dao Nương, ta để cho cha cùng đại ca ngươi tới thu thập ngươi, ngươi chờ đó cho ta!"

      Bỏ lại mấy lời hung ác này xong, Chu thị bỏ chạy .

      Thấy Chu thị sát vũ mà chạy, Lý thị cũng dám ở lại, thừa dịp loạn liền trở về nhà. Tỷ muội hai người đem trong phòng thu thập chút, lại đem Tiểu Bảo dỗ ngủ, mới ngồi xuống chuyện.

      Nghe xong muội muội kể, Tô Huệ Nương hơi có chút khó chịu : "Cũng coi như muội biết được quá muộn, lúc trước trong nhà là đối xử với tỷ như thế nào? Nếu phải tỷ và tỷ phu muội vừa nhìn liền hợp mắt chừng tại khôn biết sống thành dạng gì nữa. Ở trong mắt cha cùng nương, chỉ có đại ca mới là quan trọng nhất, tại có thêm Chu thị cùng mấy đứa Đông ca nhi, dù sao cũng có vị trí của chúng ta. Kỳ cũng có gì, chỉ cần nghĩ thoáng chút là được."

      Hồng ca nhi ở chính phòng kia bên cạnh khóc lên, Tô Huệ Nương bỏ lại vài lời này, liền vội vàng qua, lưu lại Dao Nương người ngồi trong phòng, yên lặng trầm tư.

      Lần này mặc dù tránh thoát được Chu thị tính kế, nhưng chuyện này vẫn chưa xong. Diêu gia này là ở lâu được , Tô gia bên cạnh kia biết thời điểm nào tìm đến cửa, chẳng lẽ kêu nàng như kiếp trước mà làm người hầu ở Tấn Vương phủ sao?

      Nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới bản thân kiếp trước chết minh bạch, Dao Nương trong nội tâm tràn ra cảm giác kháng cự.

      Nàng muốn lại Tấn Vương phủ, nhưng nàng lại nên chỗ nào?

      Trong thoáng chốc, nghe thấy bên ngoài lại truyền tới tiếng tỷ tỷ cùng Lý Thị gây gổ.

      Trước kia tỷ tỷ phải như vậy, là người có tính tình thập phần ôn nhu hiền lành, nhưng bây giờ vì nàng lại biến thành dạng này. Lý Thị dù gì cũng là mẹ ruột của tỷ phu, tỷ phu thể nào vì tỷ tỷ, ngay cả mẹ ruột mình cũng cần. Có lẽ chỉ cần nàng còn ở trong nhà này ngày, tỷ tỷ khả năng sống yên ổn qua ngày.

      Nàng thể ích kỷ chỉ lo chính mình, lại khiến cho cuộc sống của tỷ tỷ bị rối loạn được.

      Diêu Thành vừa bước vào cửa nhà, nhìn thấy chính là thê tử cùng lão nương khắc khẩu, trong nội tâm tràn đầy cảm giác mệt mỏi.

      Nhưng nghĩ đến chuyện trong lòng, vẫn nhẫn nại tính tình khuyên can hai người, lại kéo Huệ Nương vào trong phòng.

      "Huệ Nương, nàng còn nhớ Vương thẩm- mẹ của Đại Ngưu ? Chính là đại nương lúc trước đỡ đẻ cho nàng cùng Dao Nương đó." Diêu Thành đột nhiên .

      Huệ Nương biết vì sao nhắc tới chuyện này, nghi ngờ nhìn cái.

      “ Tỷ tỷ ruột của Vương thẩm làm người hầu ở vương phủ, mấy ngày hôm trước trở về chuyến, là Vương phủ cần nhũ nương. Vương thẩm lưu ý chút, liền giới thiệu Dao Nương cho tỷ tỷ, đối phương muốn gặp người lần, mới có thể quyết định chuyện này."

      Huệ Nương vốn là lẳng lặng lắng nghe, nghe xong liền bùng nổ .

      " Diêu Thành, chàng đây là muốn đuổi muội muội ta ?"

      Diêu Thành liên tục cười khổ: " nãi nãi của ta ơi, ta nào dám động này loại tâm tư. Chỉ là ta nghĩ, Dao Nương muốn tái giá, lại có Tiểu Bảo, nhà chúng ta có thể nuôi mẹ con họ hai năm, cũng thể nuôi cả đời. Nương ta thế nào nàng cũng biết , có chuyện còn muốn gây chuyện, huống chi là như bây giờ. Dao Nương ở Diêu gia sống cũng thoải mái, bằng lại đổi hoàn cảnh, có thể kiếm chút bạc. Về sau dù muội ấy tái giá, tích góp bạc vài năm, cũng có thể đặt mua phần gia nghiệp để nuôi lớn Tiểu Bảo sau này còn cho thằng bé cưới vợ."

      “ Nhưng mà..."

      Diêu Thành lời mềm giọng, tinh tế phân tích lợi và hại trong đó: "Kia vương phủ nhưng là nơi phú quý nhất, người hầu ở bên trong rất có thể diện, tiền công lại nhiều. Bên nhà mẹ đẻ nàng tình huống nào, lẽ nào nàng ràng sao, nhìn đại tẩu nàng hôm nay huyên náo như vậy, phỏng đoán quá hai ngày cha nương nàng liền tới cửa. nếu đến ngày đó, nhà ta căn bản có quyền ngăn cản, so với để như vậy, còn bằng Vương phủ, cũng là cách giải quyết."

      Huệ Nương có lên tiếng, hiển nhiên là có chút tâm động.

      Lúc này, cửa phòng trong đột nhiên bị đẩy ra, Dao Nương tới. khuôn mặ xinh đẹp của nàng tràn đầy kiên định: "Tỷ phu, muội nguyện ý ." Hiển nhiên ở bên trong nghe lâu.

      Huệ Nương đứng lên, gấp gáp la lên: " Dao Dao”

      Dao Nương cố gượng cười: " Tỷ tỷ, Dao Dao nguyện ý . Tỷ phu đúng, so với việc bị người đưa làm tiểu thiếp cho Hồ địa chủ, muội tình nguyện vào Vương phủ làm người hầu."

      " Nhưng..."

      " Dao Dao muốn gả người, vừa muốn đem Tiểu Bảo nuôi lớn, về sau nuôi dạy thằng bé sống qua ngày. thời có cơ hội kiếm bạc tốt như thế, muội làm nhũ nương vài năm, kiếm chút bạc về sau xuất phủ làm mua bán gì đó, cũng có thể dựa vào người khác mà nuôi lớn Tiểu Bảo."

      xong, nàng thoải mái nhìn Diêu Thành: "Tỷ phu, bên trong Vương phủ kia tiền công chắc là ít, nếu ít quá muội cũng ."

      Diêu Thành vội đáp: "Tỷ phu hỏi qua Vương thẩm, tiền công cực cao, tháng mười lượng bạc, còn chưa tính tiền thưởng."

      " Vậy cũng ít, năm 12 tháng, năm chính là trăm hai mươi lượng. Nhũ nương phải là công việc lâu dài, nhưng chỉ cần có thể làm năm, kiếm được những bạc này đủ cho muội mua cái sân , sau đó làm mua bán sống tạm ."

      Dao Nương tự mình lẩm bẩm, tựa hồ càng nghĩ càng kích động, nàng hưng phấn mà tiến lên kéo tay Huệ Nương: "Tỷ, tỷ xem chuyện tốt như thế, nhưng là ngàn năm có nha."

      Đều ra như thế, Huệ Nương cũng chỉ có thể đồng ý

      Kỳ xem xét tình huống trước mắt đây xác thực là lựa chọn tốt nhất, cần ở Diêu gia nhìn sắc mặt người khác, cần lo lắng bị đại ca đại tẩu bán làm tiểu thiếp cho người, còn có thể kiếm số lớn bạc.

      Ngoại trừ Tiểu Bảo.

      Nếu Dao Nương làm nhũ nương cho người ta, Tiểu Bảo nên làm sao bây giờ?

      Hiển nhiên khi có tình thế ép buộc, có nhiều thứ là thể dứt bỏ. May mắn Huệ Nương cùng Dao Nương là trước sau sinh sản, Huệ Nương sữa nhiều, có nàng ấy giúp đỡ chăm Tiểu Bảo, ngược lại lo hài tử có sữa ăn.

      tình nếu định ra, phải nhà Vương thẩm để người ta xem xét, ngàn đạo vạn, người ta nếu là nhìn trúng cũng là uổng công.

      Nhưng Dao Nương biết chuyến này , tình nhất định thành.

      Bởi vì kiếp trước thành .
      Last edited: 29/10/17
      Red Ruby, adamno1, Kimanh125763 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :