1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      @Bạch Tiểu Ngọc OMG, chuyện này mình ko biết. Trước khi mình edit search thử rồi mà ko thấy ai edit nên mình mới làm. Với lại xin lỗi bạn trước nha, vì mình làm rồi , ko thể drop mà bỏ truyện đc, như vậy mình thấy có lỗi lắm. :yoyo44:

    2. Bạch Tiểu Ngọc

      Bạch Tiểu Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      527
      Tại mình đăng blog cá nhân, khó mà tìm thấy GG. ^^ ra mình cũng có ý bảo bạn drop, đây là truyện dịch, mình cũng thể cấm bạn dừng edit được, mình nhắn trước để bạn biết cũng có người edit giống truyện bạn dịch, để bạn suy nghĩ xem có nên dịch tiếp hay , để tránh sau này gặp trường hợp gây nhau tốt lắm.

      tại bạn quyết định dịch tiếp, mình cũng có ý kiến gì ngoài trừ chúc hố bạn đông khách. ^^

      Mà hai bọn mình cùng nhau vừa ý bộ, cũng coi như là duyên phận. ^^ Có rảnh mình thường qua cmt thanks ủng hộ hố của bạn.

      Blog cá nhân của mình đây, có thời gian qua chơi nhé!
      Last edited by a moderator: 4/12/17

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chào bạn @Bạch Tiểu Ngọc, nếu bình thường bạn edit forum và quảng cáo trang bạn ok, nhưng do bạn edit trùng truyện với forum nên cho phép mình xóa link dẫn về nhà bạn kẻo làm editor buồn hoặc editor đọc truyện của bạn ảnh hưởng văn phong riêng của bạn ấy gây ra những hiểu lầm đáng tiếc ko hay.
      Trân trọng

    4. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      @Bạch Tiểu Ngọc cam ơn lời chúc của bạn. Mình câu này mong bạn đừng buồn nha. Dù sao cũng trùng truyện, bạn đưa link vô đây luôn mình thấy hơi ngại bạn ơi. Với lại mình thấy như vậy ko tôn trọng forum cho lắm. Mong bạn thông cảm

    5. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      == Chương 17 ==
      Thức suốt đêm, sau khi trở về phòng Dao Nương liền ngủ mất.
      Ngủ chưa được bao lâu bị tiếng đập cửa đánh thức.
      Tiếng đập cửa dồn dập, Dao Nương mơ mơ màng màng đứng dậy mở cửa. Còn chưa đến trước cửa đột nhiên chợt nhớ, vội trở về mặc áo ngoài vào, lại đem tóc dài rối tung vai tùy ý búi lên ở sau đầu xong xuôi rồi mới mở cửa.
      Từ khi vào Tiểu Khóa Viện này, Dao Nương chưa từng thay đổi kiểu tóc khác, đều là búi lên búi quy quy củ củ như thế này.
      Nàng ra mở cửa, người gõ là Lục Nga.
      chỉ có Lục Nga, còn có nhị đẳng nha hoàn Lưu Xuân Quán- Thu Cúc.
      mặt Thu Cúc tràn đầy ý cười, phía sau là tiểu nha đầu bưng cái khay.
      mặt khay phủ tấm vải đỏ, thể đoán được bên dưới là gì.
      ‘Đây là Trắc phi nương nương thưởng cho Tô nhũ nương.’
      Sau khi vào phòng, cùng với lời của Thu Cúc là hành động bóc khai tấm vải đỏ của tiểu nha đầu. đó có hai thỏi bạc, vòng ngọc chất nước tồi, cùng cây trâm mạ vàng.
      Dao Nương có chút bối rối muốn từ chối, Thu Cúc lại cười : ‘Trắc phi ít nhiều nhờ có Tônhũ nương, lần này Trắc phi ăn ngon ngủ tốt, suy nghĩ rất nhiều biện pháp nhưng đều trị hết chứng nháo đêm của tiểu Quận chúa, vẫn là Tô nhũ nương có bản lĩnh, giúp Trắc phi nương nương giải quyết được phiền não.’
      ‘Đây là bổn phận của Dao Nương.’
      Thu Cúc gật gật đầu ’Nếu Tô nhũ nương ở nghỉ ngơi, nô tỳ cũng tiện quấy rầy nữa,bây giờ trở về để phục mệnh cho Trắc phi nương nương.’
      ‘Thu Cúc nương thong thả.’
      Dao Nương tiễn đám người Thu Cúc đến ngoài cửa, vừa lúc gặp phải Thúy Trúc trở về phòng.
      Thúy Trúc hình như rất thích ra vào Lưu Xuân Quán nên tự nhiên biết Thu Cúc, biết nàng ấylà nha hoàn được thích ở trước mặt Hồ trắc phi, giờ lại thấy nàng ấy nnói cười với Dao Nương, còn có cái gì nữa đâu. Nàng ta dám bày thái độ với Thu Cúc nên phảinén giận mang oán hận mà trừng mắt nhìn Dao Nương cái.
      Dao Nương giống như hề phát , sau khi tiễn đối phương , liền về phòng đóng cửa lại.
      Nàng ngồi vào trước bàn, nhìn đồ vật bày bàn.
      thể , trong phủ Tấn Vương này đối với hạ nhân xác rất hào phóng, chỉ mấy thứ đồ vật như vậy ít nhất giá trị cả trăm lượng bạc, chiếm đến hơn nửa năm tiền công của Dao Nương.
      Nhưng bạc lại ít quá, chỉ có hai mươi lượng thôi, vòng ngọc cùng trâm vàng tuy đều là thứ tốtnhưng do chính là thứ tốt nên mới đổi được bạc.
      Dao Nương cầm trâm vàng lên, quả nhiên nhìn thấy ở chỗ khuất có ký hiệu của Tấn Vương phủ. Loại đồ vật được chế tạo bên trong Vương phủ như thế này dù là toàn bộ Tấn Châu cũng chưa có nhà nào dám thu, cách khác mấy thứ này chỉ có thể tự đeo, còn đổi bạc đừng hòng.
      Nếu có thể đổi bạc toàn bộ, Dao Nương thậm chí có xúc động muốn rời khỏi Vương phủ ngay lập tức.
      Bởi vì nàng có thể cảm giác được hậu viện này dù chỉ là lời sắc bén thôi phải người như nàng có thể ứng phó được, hơn nữa ngày hôm qua thấy Tấn Vương, Dao Nương phát bản thân còn sợ so với tưởng tượng.
      Rốt cuộc là sợ cái gì kỳ nàng cũng ràng được nhưng lại rất ràng việc muốn tránh xa , càng xa càng tốt.
      Sau chuyện thưởng đồ, Dao Nương cũng ngủ được nữa. Thừa dịp hôm nay thời tiết tốt, vậy nàng liền giặt đồ bẩn của ngày hôm qua thôi .
      Tiểu Khóa Viện này, là bận cũng bận đấy, nhàn cũng quá nhàn, dù sao cũng chỉ là bận rộn chung quanh tiểu Quận chúa thôi. Ở dãy nhà sau kia lúc này chính là thời gian náo nhiệt, mấy ma ma sai vặt ngồi ở dưới bóng râm, vừa làm việc vặt trong tay, miệng còn nhàn hạ. Có hai tiểu nha hoàn khác ngồi ở dưới mái hiên, trong tay cầm kim chỉ thêu thùa, thường thường còn cười đùa trận.
      Dao Nương nghe các nàng chuyện, vừa giặt đồ ở bên cạnh giếng, cảm giác thời gian trôi qua quá nhanh.
      Nhưng cũng có ma ma ỷ vào tuổi lớn, tư lịch lâu hơn so Dao Nương, hỏi han tình huống nhà nàng. Dao Nương giảm giảm né né, dệt ra câu chuyện xưa mà cho các bà.
      Vừa nghe thời điểm Dao Nương mang thai trượng phu mất, nhi tử trở thành đứa bé mồ côi từ trong bụng mẹ, mọi người đều thể ra khuôn mặt thương hại. Từng người vài câuan ủi, chủ yếu là để Dao Nương bớt buồn sầu.
      Trước đây chưa từng xuất tình huống như thế này, có lẽ từ cái lúc mà Mục ma ma chấp nhận để Dao Nương hầu hạ bên cạnh tiểu Quận chúa là cho mọi người tín hiệu.
      Là loại tín hiệu Dao Nương chính là người nhà rồi.
      Nếu là người nhà, mọi người chuyện cũng còn gì mà cố kỵ nữa, thậm chí bởi vì trước đó Thúy Trúc tỏ ra khá là hoạt bát, tránh được có người vài lời chế nhạo nàng ta.
      Cũng có lẽ là muốn lấy lòng Dao Nương, hoặc cũng có thể là nhìn Thúy Trúc thực thuận mắt, các nàng nghị luận Thúy Trúc là nịnh bợ người ở Lưu Xuân Quán như thế nào, miêu tả các loại biểu cảm a dua rất sống động. Ví dụ đến chuyện Thúy Trúc nịnh bợ ma ma họ Mao, ma ma kia chính là người hai mặt. trắng ra là chính là thấy có chỗ lợi liền dựa lên, thời điểm cầu làm việc, liền trở mặt biết người.
      ‘Các ngươi cứ đợi , có ngày nàng ta bị mắc mưu cho xem.’ ma ma .
      ma ma khác cười trêu ghẹo người vừa : ‘Còn phải bởi vì lần trước người ta cầm mâm đậu phụ vàng chia cho ngươi, ngược lại đem cho Mao ma ma bên Lưu Xuân Quán, nên giờ ngươi trù ẻo nàng ta à.’
      ràng chỉ là đùa thôi, ma ma kia cũng phải là người ẩu tả, vừa xấu Thúy Trúccòn quên đề cao Dao Nương: ‘Ai bởi vì đĩa đậu phụ vàng mà tức giận chứ? Lão bà đây nhìn quen bộ dáng nàng ta kia nhảy nhót lung tung thôi, nhìn Tô nhũ nương người ta , sao có thể giống nàng ta chứ.’
      Sao giờ việc này lại liên quan tới mình?
      Dao Nương nghĩ như vậy, đột nhiên thấy tất cả mọi người đều biến sắc. Theo tầm mắt mọi người nhìn qua, lại thấy Thúy Trúc tới.
      Mặt Thúy Trúc xanh mét, trong đôi mắt tràn ra phẫn hận, tức giận đến cả người đều phát run.
      hay cho đám lão bà ăn no rảnh rỗi xấu người khác ha, lúc nhận quà biếu của ta sao thấy thái độ này hả? Đồ vật đều chận được miệng các ngươi, các ngươi cũng quá tham lam mà……’
      Lời này chính là cố ý gây hấn mà, nó cũng coi như loại công kích người khác rồi, thoáng chốc mấy ma ma đều thẹn quá thành giận mà đứng lên cùng Thúy Trúc cãi nhau. Cho dù Thúy Trúc là người đanh đá, nhưng người chống lại vài người, nàng ta cũng phải đối thủcủa họ, cuối cùng bị tức mà khóc chạy.
      ‘Nhìn , nhìn cái nết na của nàng ta ! người mệnh làm nha đầu mà lại thích làm dáng vẻ đại tiểu thư kìa, hở chút là nhờ người giặt đồ, lấy nước, bưng cơm là sao, cầm chút đồ ăn vặt liền muốn sai khiến mọi người. Ai thích mấy thứ đồ ăn đó của nàng ta chứ, còn phải vì mọi người đều cố kỵ mặt mũi lẫn nhau mà muốn cùng nàng ta so đo sao. Nhưng nàng ta lại khác, quay ngược lại trả đũa!’ Ma ma vừa mới xấu Thúy Trúc vừa vỗ bà, vừa căm giận .
      Qua lời bà ấy vừa như vậy, lại thành tất cả đều là do Thúy Trúc sai rồi.
      Kỳ đúng hay sai người Thúy Trúc xác có rất nhiều điểm khiến ngườikhác lên án bằng sao mọi người lại như vậy sau lưng nàng ta.
      Dao Nương muốn dính líu vào loại tình này nhất, vừa hay xiêm y cũng giặt xong rồi, sau khi đem xiêm y phơi lên, liền vội vàng rời .
      Mà bên kia, Thúy Trúc vừa tức vừa giận lại cảm thấy vô cùng mất mặt.
      Nàng ta tuy là do nô tỳ sinh, nhưng từ chưa từng chịu đựng chuyện tức giận như thế này. Đặc biệt từ khi vào Vương phủ, vẫn luôn cảm thấy mọi chuyện thuận lợi, đầu tiên là nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim, sau đó lại bị người chèn ép bài xích, giờ lại bị mấy ả ma ma già chỉ vào cái mũi mắng như vậy, Thúy Trúc chưa từng phải chịu nhiều như thế .
      Nàng ta tại hận chết cái nơi này, tất nhiên muốn lại ở trong Tiểu Khóa Viện nữa. Nàng ta thẳng ra sân, định tìm dì mình là Tào ma ma tìm chủ ý, xem có thể giúp nàng ta tìm cơ hội cho mấy ma ma đó cái giáo huấn hay .

      Mới vừa bước ra khỏi viện, bị nha hoàn tên Mai Chi ở Lưu Xuân Quán gọi lại.

      “Thúy Trúc tỷ, tỷ đâu vậy? có chuyện gì hả?”

      Gần đây Thúy Trúc cùng Mai Chi khá là thân thiết, Mai Chi là nhị đẳng nha hoàn Lưu Xuân Quán, tuổi lớn, ở thời điểm tham ăn nhất, Thúy Trúc thường thường lấy ít đồ ăn vặt qua đó, cũng là đem tiểu nha đầu này ngụm lại ngụm kêu tỷ tỷ.

      Kỳ Thúy Trúc tính toán rất đơn giản, bản thân nàng ta nếu là do Vương phi an bài lại đây để phân sủng, dĩ nhiên là muốn đem việc này làm tốt. Xong việc những bay lên được cành cao mà chừng còn có thể được Vương phi nhìn với con mắt khác.

      Nàng ta mới đến, hề có căn cơ, nên đương nhiên phải thu mua hai người hữu dụng làm cơ sở ngầm. Tỷ như là điện hạ khi nào tới Lưu Xuân Quán, điện hạ thích cái gì mới có thể giúp nàng ta từ trung gian mà tìm được cơ hội.

      Mai Chi này chính là người Thúy Trúc muốn lung lạc nhất.

      mặt Thúy Trúc treo nước mắt, ràng chính là bị người khi dễ. Thấy đối phương lời nào, Mai Chi lên giữ chặt tay nàng ta : “Là có người khi dễ tỷ sao?”

      Thúy Trúc ít lần cùng Mai Chi chuyện bị người chèn ép ở Tiểu Khóa Viện, cho nên Mai Chi cũng biết chút nội tình.

      có gì.” Thúy Trúc đưa tay lau nước mắt, dù sao nàng ta lớn tuổi hơn Mai Chi, làm sao có thể biết xấu hổ ở trước mặt tiểu nha đầu khóc lóc chứ. Kỳ nàng ta cũng lớn hơn so với Mai Chi bao nhiêu, chẳng qua cũng chỉ mới mười tám mà thôi.

      “ Tỷ như vậy sao có thể có gì. Hôm nay muội cũng có gì để làm, hay là tỷ vào phòng muội ngồi lát , muội trò chuyện cùng tỷ?”

      Thúy Trúc nghĩ nghĩ, nàng ta quen với việc hung hổ khí thế, nếu ra ngoài như thế này chừng bị người nghị luận, liền gật gật đầu.

      Hai người cùng vào phòng Mai Chi.

      Mai Chi là nha hoàn nhị đẳng, chỗ ở đương nhiên rộng rãi bằng Thúy Trúc, gian phòng chung bày bốn cái khung giường, Mai Chi ở cái giường gần trong tường.

      Trong phòng có ai, chắc là đều làm việc hết rồi.

      Mai Chi đóng cửa, mời Thúy Trúc ngồi xuống trước bàn, rót ly trà cho nàng ta.

      Nhìn ra được bộ dáng Thúy Trúc có chút chật vật, trang điểm mặt đều lem hết, Mai Chi lại mang bồn nước tới, để Thúy Trúc rửa mặt. Thúy Trúc rửa sạch mặt lại uống trà, tức khắc cảm thấy bạn tốt Mai Chi này uổng công quan hệ.

      Cứ như vậy tâm tình bình ổn xuống, sau đó liền tố khổ với Mai Chi.

      Sau khi nghe xong, Mai Chi tự nhiên cùng chung kẻ địch giúp nàng ta mắng mấy ma ma kia hồi, rồi sau đó có chút lo lắng sốt ruột mà nhìn nàng ta, : “Thúy Trúc tỷ, ngươi đừng chê ta lắm miệng. Ngươi là vào phủ làm nhũ nương, các nàng chèn ép ngươi như vậy, công việc này có lẽ có khả năng làm nữa.”

      Đây chính là là cái mà Thúy Trúc sợ nhất. Với nàng ta mà , nàng ta vốn là tính toán kỵ lừa tìm mã, vừa làm nhũ nương, vừa quên làm chút chuyện khác. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó nàng ta vẫn luôn muốn dính bên cạnh tiểu Quận chúa.

      Đáng tiếc giờ Tô Dao Nương đột nhiên ngoi đầu, lấy tư thái thế thể đỡ đứng vững vàng gót chân, so với hai nhũ nương khác, nàng ta lại thiếu phần yếu tố ‘vào trước là chủ’, bên cạnh tiểu Quận chúa có vị trí của nàng ta.

      “Thúy Trúc tỷ tỷ có bộ dạng xinh đẹp như vậy, làm nhũ nương là đáng tiếc.” Mai Chi có chút cảm thán .

      Tất nhiên rồi, Thúy Trúc cũng cho rằng như vậy!

      Đủ loại nguyên nhân đan chéo vào, nàng ta nhất thời xúc động mà kéo tay đối phương:

      “ Muội muội tốt, ngươi nhất định phải giúp giúp tỷ tỷ.”

      Mai Chi kinh ngạc, khó hiểu: “Ta chỉ là cái nha đầu có thể giúp tỷ được cái gì.”

      Thúy Trúc đưa lỗ tai qua rất nhiều, sắc mặt Mai Chi càng biến sắc.

      Thúy Trúc lại : “ Muội muội tốt, nếu muội giúp ta, ta nhất định quên ân tình này, đến lúc đó nhất định cũng giúp ngươi.”

      “ Chuyện này…… Muội……”

      “Chẳng lẽ muội cũng muốn làm nha hoàn cả đời sao?”

      Ai nguyện ý làm nha hoàn cả đời chứ!

      Hầu hạ bên cạnh các chủ tử, tuy là hạ nhân, đãi ngộ kém gì tiểu thư nhà giàu . Nhưng tới tuổi rồi lại phải thả ra ngoài gả chồng, người cao thấp giống như các nàng, nếu có chủ tử làm chủ tìm hôn tốt lại cam lòng bị gả cho gã sai vặt hay mã phu gì đó, sống cuộc sống nghèo khổ, tựa hồ chỉ có đường ra duy nhất chính là leo lên cành cao mà thôi.

      “Chúng ta hợp tác hỗ trợ lẫn nhau.”

      Tác giả có lời muốn : Tấn Vương: Ân hừ, phu quân chết hử? Tiểu Bảo là con mồ côi từ trong bụng mẹ hử?Dao Nương: QAQ, khóc chít chít, vốn dĩ chính là chết, ai biết ngươi là từ đâu nhảy ra tới
      Last edited: 23/1/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :