123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Đến bao giờ nam 9 ms hành động đây? Hóng

    2. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Hóng chương mới :))

    3. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Hậu viện nhiều nhưng na9 sạch nhé ^^

    4. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      == Chương 16 ==
      Tấn Vương gì.
      Mục ma ma đương nhiên cũng tiếp tục nhiều lời thêm nữa, dù sao bà cũng chỉ là nô tài, tuy có chút ỷ vào tình cảm lâu năm mà nhiều lời thêm hai câu, nhưng quá nhiều làm tiêu hao tình cảm ngày xưa.
      Trong tâm bà cũng ràng rằng tiểu chủ nhân nhà mình là người có tính toán, nếu làm sao mà khi có mẫu thân che chở mà còn có thể từ bên trong thâm cung chém giết tầng tầng lớp lớp kia để thoát ra ngoài được, cho đến khi trở thành phiên Vương trấn thủ phương.
      Sau đó hai người lại thêm vài lời, phần lớn đều là ít việc phát sinh bên trong hậu viện gần đây khi Tấn Vương ở trong phủ. Chính xác là đến chuyện của tiểu Quận chúa, Hồ trắc phi thậm chí là Vương phi, chung quy lúc trước Tấn Vương sở dĩ tách tiểu Quận chúa ra khỏi Lưu Xuân Quán, cũng vì nguyên nhân lớn nhất là bởi vì Hồ trắc phi lấy nữ nhi làm bè, nhiều lần lợi dụng tiểu Quận chúa mời sủng Tấn Vương, cũng dựa vào điều đó mà cùng Tư Ý Viện của Vương phi đánh nhau.
      Thấy thời điểm còn sớm, Tấn Vương tự mình tiễn Mục ma ma ra cửa. Nhờ vào bóng tối đậm đặc, Mục ma ma lặng lẽ trở lại Tiểu Khóa Viện, giống như mọi lần vậy.
      Tấn Vương trở lại nội điện, luôn thích có quá nhiều người bên cạnh cho nên cũng chỉ để Phúc Thành theo vào.
      Bộ dáng Phúc Thành hơn ba mươi tuổi, mặt trắng có râu, thân trường bào màu lục đậm. Ông ta cận thân hầu hạ Tấn Vương nhiều năm, coi như là tâm phúc số Tấn Vương. Bởi vì ông ta hầu hạ Tấn Vương từ đến lớn lên, tất nhiên là có vài phần tình nghĩa khác biệt so với người khác, cũng bởi vậy nên ông ta ở trước mặt Tấn Vương cũng tương đối được coi trọng.
      Nhìn ra được điều Mục ma ma khiến điện hạ chú ý, Phúc Thành do dự chút : “Điện hạ, lão nô cảm thấy ma ma rất có đạo lý, trong phủ này nên có thêm vị tiểu chủ nhân.”
      Nhưng ông ta cũng chỉ dám câu này mà thôi, có thể ở bên người các chủ nhân hầu hạ nhiều năm đều minh bạch đạo lý, vừa hai phải, quá gới hạn kịp hối hận. Chủ nhân dù sao cũng là chủ nhân, nô tài dù sao cũng chỉ là nô tài. Đặc biệt việc này lại đụng chạm đến cấm kỵ mà Tấn Vương muốn người khác nhắc nhất, cũng bởi vậy Phúc Thành chuyện cực kì cẩn thận.
      Tấn Vương gì, chỉ là ấn đường nhíu chặt thêm chút.
      đột nhiên nhớ tới nhũ nương vừa nãy kia, nơi trắng nõn và cao ngất dười vạt áo ướt đẫm kia.
      trận khô nóng quen thuộc trong cơ thể ùa đến, bất quá Tấn Vương sớm thành thói quen, chỉ là nhăn nhăn mày, liền bỏ qua nó.
      Tấn Vương trở về làm hậu viện Vương phủ náo nhiệt hẳn lên.
      Kỳ Tấn Vương cũng coi như là người thanh tâm quả dục, nữ nhân hậu viện của cũng nhiều lắm, nhiều năm như vậy cũng chỉ có Tấn Vương Phi, Hồ trắc phi, cùng với vị phu nhân năm đó Hoằng Cảnh Đế thưởng xuống hai khi ra kinh, cùng vị thị thiếp họ Phùng.
      Thời điểm khi Hồ trắc phi chưa vào cửa, hậu viện của Tấn Vương vẫn luôn thực bình lặng. Biên quan chiến nhiều, mà Tấn Vương làm phiên Vương cõi, tự nhiên phải có trách nhiệm chống cự ngoại tộc xâm lược đất nước, cho nên hàng năm phải lãnh binh ở bên ngoài, quanh năm suốt tháng rất khó trở về lần.
      Mục tiêu còn ở đây cần gì phải tranh chứ, mọi người tất nhiên đóng cửa lại mỗi người sống cuộc đời riêng. Nhưng từ khi Tấn Vương mang Hồ trắc phi về, Hồ trắc phi lại sinh hạ tiểu Quận chúa, chuyện đó như là chốt mở cho mọi thứ khác, khiến cho mạch nước ngầm trong hậu viện đầy buồn tẻ của Vương phủ chuyển động .
      Tấn Vương hồi phủ, ấn quy củ là phải gặp Tấn Vương Phi.
      Chuyện này hề liên quan gì đến việc thích hay , chỉ là do thân phận và địa vị nên họ phải cho nhau phần thể diện đó. Cho nên sáng sớm hôm sau, Tấn Vương liền tới Tư Ý Viện.
      Tấn Vương đến làm cho cả Tư Ý Viện đều lu bù lên, chỉ cần tinh mắt có thể thấy được khí vui mừng gương mặt hạ nhân của Tư Ý Viện. Chờ đến khi Hồ trắc phi, Đào phu nhân cùng Lý phu nhân tiến đến thỉnh an, có thể cảm giác ràng được hôm nay khí nơi này giống bình thường.
      mặt Đào phu nhân cùng Lý phu nhân lộ ra kính trọng, còn Hồ trắc phi lại khinh thường mà xuy tiếng.
      Sau khi được cho phép tiến vào vừa nhìn thoáng qua là họ có thể thấy Tấn Vương ngồi ngay ngắn ở chủ vị, còn có Phùng thị thiếp đứng ở bên cạnh lấy lòng.
      người Tấn Vương mặc áo gấm xanh thẳm, vạt áo cùng cổ tay áo đều dùng chỉ bạc thêu hoa văn phức tạp. Mái tóc đen đều đều được búi gọn đỉnh đầu, dùng kim quan được bện bởi ba sợi xích khảm lam ngọc quý hiếm giữ lại, càng tôn lên bề ngoài tuấn mỹ, mặt như quan ngọc, tuấn mỹ vô trù, giống như thần tiên.
      Mà Phùng thị thiếp đứng bên cạnh người mặc chiếc áo lụa màu Hoa hải đường, bên dưới là chiếc váy lụa màu thạch lựu, tóc búi kiểu Tùy Vân, cắm thúy bộ diêu bằng vàng có khảm hồng bảo thạch, như hoa như ngọc, đẹp sao tả xiết.
      Đặc biệt là xiêm y đối phương được làm cực kỳ vừa người, tay áo hẹp cùng eo được bó sát, hai luồng rung rinh trước ngực làm người ta cảm giác như sắp rơi ra khỏi áo
      Tiện nhân!
      Hồ trắc phi xiết chặt bàn tay trắng noãn dưới tay áo.
      Phùng thị thiếp này là năm trước Tấn Vương Phi nâng lên khi Hồ trắc phi lớn bụng, rằng bên cạnh Tấn Vương người quá ít, hậu viện quá mức vắng vẻ lạnh lẽo, nàng ta làm Vương phi phải có trách nhiệm. Kỳ là Tấn Vương Phi biết Lý phu nhân cùng Đào phu nhân chỉ là để trang trí mà thôi, vì để chèn ép bên phía Hồ trắc phi mà cố tình dựng lên cây thương.
      Phùng thị thiếp phụ trách nhiệm Tấn Vương Phi giao cho nàng ấy, mời sủng tới mức ngay cả Hồ trắc phi đều cam bái hạ phong, còn phải xấu hổ thay nàng ấy. Phàm là thời gian Tấn Vương ở trong phủ đều nhìn chằm chằm Hồ trắc phi, còn sử dụng mọi loại thủ đoạn, nhiều lần cùng Hồ trắc phi đối nghịch.
      Hồ trắc phi có hận ý với Tấn Vương Phi, nguyên nhân rất lớn là bởi vì Phùng thị thiếp này, đáng tiếc Phùng thị thiếp ỷ vào Tấn Vương Phi, tạm thời Hồ trắc phi làm gì được nàng ấy.
      Bởi thế mà nhìn bây giờ chút xem, ba người Hồ trắc phi còn phải trải qua thông báo mới có thể vào, mà Phùng thị thiếp sớm ở bên cạnh Tấn Vương hầu hạ.
      Gần quan được ban lộc, ai biết ả lẳng lơ này có thừa dịp người mà dùng thủ đoạn hồ li tinh nào để câu dẫn điện hạ hay chứ.
      Hồ trắc phi cảm thấy Tấn Vương Phi là thân phận Vương phi, nhưng lại là mệnh tú bà, chưa từng gặp vị Vương phi nào nạp người cho trượng phu mình nhiệt tình như thế. Sáng sớm liền cố ý tìm cơ hội để tiểu tiện nhân Phùng thị thiếp này giở trò làm bậy, cũng sợ bị ghê tởm hay sao.
      Mắt Đào phu nhân cùng Lý phu nhân lộ ra tia ai oán, nhàng hành lễ.
      Tấn Vương hơi giơ tay, ánh mắt thanh lãnh cho người ta cảm giác tựa hồ như có tiêu cự.
      Sau khi Hồ trắc phi hành lễ xong liền dựa vào bên cạnh Tấn Vương, định gì đó, lúc này Tấn Vương Phi từ bên trong ra tới.
      Tấn Vương Phi xuất làm khí trong sảnh tức khắc thay đổi, Đào phu nhân cùng Lý phu nhân vốn trộm nhìn Tấn Vương tức khắc thu liễm lên. Thậm chí Hồ trắc phi vốn tính toán làm ác nhân cáo trạng trước cũng phải ngừng lại làm cho mọi người cảm giác giống như là chuột thấy mèo.
      như thế thực ra cũng sai, thiếp thất thấy chính thất phải giống như chuột thấy mèo sao.Đương nhiên cũng có con chuột lớn gan như Hồ trắc phi.
      Nàng ta hành lễ với Tấn Vương Phi hành lễ cực kì có lệ.
      Trong sảnh đường thập phần an tĩnh, bọn nha hoàn mặc áo màu xanh động tác nhàng mà nối đuôi nhau vào, bày đồ ăn sáng ở bàn bát tiên tây phòng.
      Tấn Vương cùng Tấn Vương Phi dời bước, ngồi xuống trước bàn.
      Hồ trắc phi vốn là phải đứng ở bên, Tấn Vương gật đầu cái, Hồ trắc phi tức khắc cười đắc ý, ngồi xuống ghế .
      Nụ cười tất nhiên là khoe khoang nàng ta được sủng ái, cũng là cười cho Tấn Vương Phi cùng Phùng thị thiếp xem, đáng tiếc Tấn Vương Phi nhìn cũng chưa nhìn nàng ta cái. Nhưng Phùng thị thiếp lại thầm cắn chặt răng, hận thể xông lên đem nàng ta túm xuống khỏi ghế.
      Đương nhiên, đây chỉ là ảo tưởng mà thôi.
      Đào phu nhân, Lý phu nhân cùng Phùng thị thiếp ở bên hầu thiện.
      Ba người động tác nhàng vén tay áo lên, cầm thìa cùng đũa bạc phục vụ Tấn Vương cùng Tấn Vương Phi dùng thiện, nhìn ra được là rất quen thuộc rồi. Mỗi lần Tấn Vương từ bên ngoài trở về, đều trình diễn tiết mục như vậy, tất cả mọi người đều quen thuộc.
      So sánh với Đào phu nhân cùng Lý phu nhân quy củ Phùng thị thiếp này hầu thiện có rất nhiều động tác ngầm, mị nhãn bay loạn, sóng mắt lưu chuyển, dáng vẻ xinh đáng kia đặc biệt quyến rũ. Trong mắt Hồ trắc phi, bộ ngực căng phồng của ả lẳng lơ này chỉ thiếu điều nằm đè lên cánh tay Tấn Vương.
      ‘Điện hạ, ngài nếm thử cái này, là Vương phi cố ý sai người chuẩn bị vì ngài đó.’ thanh càng cần , lọt vào tai xương cốt đều phải mềm ba phần.
      Tấn Vương vẫn như thế, bất động như cũ mà thanh lãnh. Nhưng Hồ trắc phi lại tức giận đến liên tục nghiến răng nghiến lợi, khó mà nuốt trôi.
      Chờ ăn cơm xong, Tấn Vương dời bước sảnh đường uống trà, tuồng mới bắt đầu trình diễn.
      Tấn Vương Phi phong đạm vân khinh mà đề ra chuyện thêm hai nhũ nương ở Tiểu Khóa Viện, ở trong miệng nàng hai nhũ nương này tất nhiên là do nàng tỉ mỉ chọn lựa.
      Nàng dùng ngôn ngữ ngắn gọn, Tấn Vương như nghe, lại như nghe thấy.
      Hồ trắc phi tuy rằng gì, nhưng mặt đều là ủy khuất, giống như có điều khổ sở muốn lại thôi.
      Tấn Vương vẫn chưa gì về chuyện này, Tấn Vương Phi cũng là xong ngừng, Hồ trắc phi quăng mị nhãn cho người mù xem, trong lòng cực kỳ nghẹn khuất.
      Hai người Đào phu nhân cùng Lý phu nhân là yên lặng mà ở bên xem diễn, căn bản dám trộn lẫn bên trong.
      là tuồng, kỳ cũng rất thú vị, bởi vì châm chọc và dùng sắc bén cạnh khóe nhau lại thể dùng lời , chỉ có thể dùng những hành động, thậm chí dùng cách ăn mặc trang điểm, phương thức chém giết tiếng động để tổn thương tâm trí nhau.
      Tỷ như Đào phu nhân cùng Lý phu nhân sớm thất sủng, bản thân các nàng bày ra bộ dáng đẹp nhất để xuất ở trước mặt Tấn Vương, chủ yếu là mong đợi Tấn Vương có thể nhìn các nàng lần, chừng buổi tối tìm đến các nàng. Mà với Tấn Vương Phi mà , lời ý chỉ trích vừa nãy như là loại áp chế hình, tức là cảnh cáo Hồ trắc phi được quá giới hạn, cũng là khẳng định lại thân phận Vương phi của nàng.
      Còn Hồ trắc phi, nàng ta còn chưa ngu đến mức mà phản bác lời Vương phi . Nàng ta từng thử qua rồi, đổi lấy lại là ánh mắt lạnh lẽo của Tấn Vương. Tấn Vương là người thực chú trọng quy củ, ở trường hợp công khai thể hạ thể diện của Tấn Vương phi.
      Cho nên Hồ trắc phi thị uy thậm chí là giả bộ ủy khuất bất quá là cách tỏ thái độ mà thôi, như là cách kháng nghị nho của thị thiếp với chính thất. Cho dù trong lòng nàng ta hận thể giết chết Tấn Vương Phi mặt nàng ta cũng bày ra trước mặt Tấn Vương.
      Nhưng còn kẻ xưa nay thích gây chuyện như Phùng thị thiếp cũng biết điều mà có xông lên trước châm ngòi thổi gió, chung quy Phùng thị thiếp cũng phải kẻ ngu dốt, biết đạo lí hối hận kịp.
      Vì thế cái gọi là tuồng tiến hành cuộc chiến bình tĩnh, cho đến khi Tấn Vương buông chungtrà mà đứng lên.
      ‘Tất cả giải tán .’
      Theo từng tiếng cung tiễn điện hạ, Tấn Vương bước ra đại môn Tư Ý Viện.
      Chánh chủ đều rồi, ai còn nguyện ý ngốc tại sân khấu nữa chứ.
      Tấn Vương Phi ngay cả cũng muốn nhiều lời thêm câu, liền kêu Tử Yên đỡ vào nội thất.
      Hồ trắc phi thấy nàng ta làm lơ mà cảm thấy xấu hổ buồn bực, nắm chặt khăn trong tay, hừ tiếng, mang theo Đào Hồng cùng nha hoàn bà tử mênh mông mà .
      Đào phu nhân cùng Lý phu nhân yên lặng theo sau rời .
      Còn lại Phùng thị thiếp vào nội thất, khom lưng cúi đầu mà đấm chân cho Tấn Vương Phi. Trong lúc đó vẫn gì, nhưng cử chỉ này đều cho thấy trung thành, mong muốnVương phi cần từ bỏ nàng ấy.
      Vương phi làm sao có thể vứt bỏ nàng ấy đâu?
      Vũ khí, trước nay đều chê ít.
      Ngọc Thúy ngủ giấc đến hừng đông, thời điểm tỉnh lại còn có chút phát ngốc.
      Nàng ta nhớ tới tiểu Quận chúa, nhớ tới Tô nhũ nương, cũng nhớ tới tối hôm qua tựa hồ cũng có người đánh thức mình.
      Sao nàng ta lại ngủ mê đến thế chứ? ràng trước kia nàng ta rất là cảnh giác.
      Nàng ta theo bản năng từ trường kỷ ngồi dậy, mới vừa đứng dậy liền thấy Ngọc Yến đứng ở cách đó xa cười với mình.
      Ngọc Thúy tất nhiên có chút quẫn bách, xuống giường.
      Ngọc Yến : ‘Tỉnh rồi à? Mục ma ma ngươi mệt mỏi, cho đánh thức ngươi.’
      ‘Tô nhũ nương đâu? Tiểu Quận chúa ổn ?’
      ‘Tô nhũ nương à, nàng ấy về phòng nghỉ ngơi, tiểu Quận chúa thực tốt, ngủ đêm ngon giấc, nghe Tô nhũ nương ban đêm bú lần, lúc này để Tiền nhũ nương ôm cho bú.’
      Ngọc Thúy nhàng thở ra hơi, có chút phức tạp : ‘Tô nhũ nương này cũng thực là, sao lại kêu ta dậy chứ.’
      ‘ Để ngươi ngủ ngon còn muốn à?’ Ngọc Yến cười trêu ghẹo nàng ta.
      Mặt Ngọc Thúy ửng đỏ cùng nàng ấy cười đùa vài câu, mới có chút cảm thán : ‘ nhìn ra được nha, Tô nhũ nương này ra cũng là người thành .’ Nàng ta nhớ tới lời hôm qua của Dao Nương, còn có hành động đầy săn sóc của đối phương khi có đánh thức nàngtỉnh dậy.
      Ngọc Yến cười tủm tỉm, ‘Thành hay thành ai biết được, chúng ta cứ coi chừng kĩ càng là được.’
      ‘Cũng đúng.’
      Tác giả có lời muốn : Hồ trắc phi hình dung chuẩn xác a. →.→
      Last edited: 23/1/19

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tò mò bánh bao làm sao mà có lắm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :