1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vương phủ sủng thiếp - Giả Diện Đích Thịnh Yến (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      @tieutinhtinh mém tí nữa hôm nay ko đăng được rồi. Nãy cúp điện 2 3 lần luôn. Vừa đăng xong 5' là cúp tiếp á
      Hale205, tieutinhtinhxukem thích bài này.

    2. tieutinhtinh

      tieutinhtinh New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      5
      lan linh linh thích bài này.

    3. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Quéo quèo queo ^^
      == Chương 15 ==
      Tấn Vương đột nhiên trở về, làm cho toàn bộ Tấn Vương phủ chìm trong đêm tối đều thức tỉnh.
      Cùng lúc ánh sáng ở Lưu Xuân Quán, Tư Ý Viện, Tê Hà Các, Thính Tuyết Cư đề được thắp lên, cho đến khi Tấn Vươngtrở về Triều Huy Đường, toàn bộ hậu viện mới lần thứ hai yên lặng trở lại.
      Lưu Xuân Quán, Hồ Trắc phi căm giận mà tháo xuống cây trâm đầu mình, vứt mặt đất. Nàng ta vốn muốn lưu Tấn Vương lại ở Lưu Xuân Quán, nào biết Tấn Vương lại hoàn toànkhông để ý tới nàng ta, quay lưng liền rời .
      Tính tình Tấn Vương tuy lãnh đạm cứng nhắc, nhưng ít khi cho Hồ Trắc phi thể diện như hôm nay.
      cần đoán nữa, chắc chắn Tấn Vương nổi giận rồi.
      Đào Hồng qua đem cây trâm đất nhặt lên, rồi đến bên người Hồ Trắc phi mà khuyên nhủ: “Nương nương, điện hạ mới từ bên ngoài trở về, phong trần mệt mỏi, khẳng định là cần nghỉngơi thư giãn.”
      Hồ Trắc phi nghiến răng nghiến lợi : “ Đám canh cửa này làm ăn kiểu gì vậy hả, điện hạ hồi phủ thế nhưng cũng biết tới báo tin chút, làm hại bổn phi vội vàng theo qua, điện hạ coi trọng tiểu Quận chúa như vậy , khẳng định cho rằng bổn phi có làm tròn trách nhiệm làm mẹ.”
      Kỳ Hồ Trắc phi cũng cảm thấy chính mình thực oan uổng, ai muốn nuôi đứa con mình sinh ra ở bên cạnh chứ.Nhưng Vương phi tiện nhân kia tâm tư độc ác, thế nhưng từ giữa làm khó dễ khiến cho điện hạ hiểu lầm nàng ta, mới khiến cho tiểu Quận chúa ở viện độc lập như thế.
      Nhìn bề ngoài như là tiểu Quận chúa vẫn còn ở trong Lưu Xuân Quán, kỳ nội bộ đều biết ràng tại sao lại như thế, cái mà Hồ Trắc phi gọi là thịnh sủng vô song lập tức bị đánh tan, tất cả mọi người đều ràng rằng điện hạ vẫn minh thần võ, cũng phải bị nữ sắc hôn đầu.
      Hồ Trắc phi hận, hận thể đem Tấn Vương Phi ăn tươi nuốt sống, cũng thể giải rớt oán giận trong lòng nàng.
      “Tiểu Quận chúa nháo đêm cũng phải hai lần, Sở lương y cũng phải chưa từng tới xem qua, điều này dưới trong phủ đều biết, điện hạ sao có thể giận chó đánh mèo lên người Trắc phi được ạ.” Đào Hồng khuyên nhủ.
      “Nhưng ngươi đừng quên, tiện nhân kia am hiểu nhất là chuyện gây sóng gió, thọc đao sau lưng. Nhũ nương kia là ả ta nhét vào đó, còn biết ả khoe khoang công lao ở điện hạ như thế nào nữa đây, thuận đường còn ngáng chân ta, bổn phi còn muốnđem tiểu Quận chúa về đây đấy……”
      được, được đâu!” Hồ Trắc phi qua lại vài bước, hạ quyết tâm: “Mới vừa rồi nhũ nương kia gọi là gì? Bổn phi muốn thưởng cho nàng ta, còn muốn là phải trọng thưởngnữa. Mặt khác, cho người nhìn chằm chằm cái người kêu Thúy Trúc kia, tìm cơ hội đem con nô tài đấy đuổi ra ngoài. giờ điện hạ hồi phủ, cũng đừng cọ tới cọ lui, miễn cho mọc thêm chuyện nữa.”
      “ Vâng.”
      Dao Nương vội vàng tắm rửa lần, liền đội đầu tóc ướt về phía tiểu lâu.
      Gió ngừng, rồi lại tới mưa rơi. Mưa lại lớn, tí tách tí tách mà rơi, thời tiết rốt cuộc cũng oi bức như ban nãy nữa.
      Dao Nương dọc theo hành lang, rồi thẳng vào tiểu lâu. Tiểu Quận chúa ngủ rồi, đám người Tiền nhũ nương cùng Mục ma ma vẫn còn canh giữ bên.
      Trước chiếc nôi khắc Phúc Lộc Thọ được làm bằng gỗ tử đàn, phía tro chiếc màn bằng lụa mỏng. Cả gian phòng ngủ vẫn theo phong cách nhất quán của vương phủ, xa hoa nhưng hề mất vẻ sang quý vốn có.
      Tiểu Quận chúa tựa hồ ngủ cũng yên giấc, Dao Nương hành lễ với Mục ma ma xong, liền nghe thấy động tĩnh trong xenôi. Là loại thanh phát ra từ mũi, cổ họng có chút khò khè, thanh rất , nhưng bé lại có tỉnh giấc.
      Dao Nương biết đây là biểu của việc ngủ yên giấc, chắc là vẫn còn chỗ nào đó thoải mái rồi.
      Nàng qua nhìn chút là thấy được tiểu Quận chúa trong xe nôi lại bị người bọc lên tầng tã lót, nhịn được thở dài, đè thấp thanh : “Tiểu Quận chúa bị bao ngủ như vậy, khẳng định thoải mái.”
      Tã lót là Tiền nhũ nương bọc lên, tất cả trẻ con mới sinh ở triều Đại Càn này đều là làm như vậy, từ phải che kín như vậy, chân tay của đứa trẻ mới thẳng được, tại sao giờ gặp phải nhũ nương họ Tô này lại thích kén cá chọn canh chứ.
      Tiền nhũ nương chỉ cảm thấy Dao Nương là kén cá chọn canh, còn là cảm thấy nàng ta chính là nhằm vào mình, Tiền nhũ nương cũng có quên việc trước đây mình cùng Vương nhũ nương chèn ép đối phương như thế nào.
      Nhưng đây là cục diện chết cách giải, tiểu Quận chúa chỉ có , nhũ nương bên người lại có tới bốn người. Chờ tiểu Quận chúa dần dần lớn lên, nhũ nương bên người bé càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ lưu lại người, làm nhũ mẫu chân chính. Cho nên nếu chờ tới khi đối phương đứng vững gót chân mới đối phó bằng xuống tay sớm chút, đem đối phương chèn ép đến mức thể ở lại nữa.
      “ Trẻ con nhà nào lại phải cũng đều được nuôi như thế chứ, sao tới trong miệng Tô nhũ nương lại hình như là chúng tôi cố ý giày vò tiểu Quận chúa?” Tiền nhũ nương đúng đem ý nghĩ trong lòng chính mình ra, hết sức cảm thấy ủy khuất, nhìn về phía Mục ma ma: “Ma ma, nô tỳ cũng phải ngày đầu tiên hầu hạ tiểu Quận chúa, trước kia tiểu Quậnchúa cái gì cũng tốt cả, ngay cả Vương phi cùng Trắc phi đều khen nô tỳ cùng Vương tỷ tỷ nuôi tiểu Quận chúa tốt cơ mà, ăn được vừa béo lại chắc nịch. Chứng khóc đêm hầu như đứa trẻ nào cũng đều có thể bị, bản lĩnh của Tô nhũ nương xác rất lợi hại, vừa rồi cũng giúp làm giảm bớt chứng khóc đêm của tiểu Quận chúa. Nhưng cái này hề làm được gì cả, thể từ điểm này liền bỏ qua vất vả khổ lao của nô tỳ cùng Vương tỷ tỷ.”
      Những lời này nghe qua rất nhiều, nhưng kỳ cũng chỉ có hai cái ý mà thôi. là muốn Dao Nương chính là mèo mù vớđược con chuột chết, mới có thể đánh bậy trúng bạ như thế. Mặt khác cũng là kêu oan với Mục ma ma, thuận tiện lấy lui làm tiến Dao Nương có mục đích khác.
      Nếu là đổi thành đời trước có lẽ lúc này Dao Nương hoảng loạn đến mức biết nên làm sao, chỉ nghĩ phải giải thích cho mọi người hiểu là mình có loại tâm tư đó.Nhưng so với người khác, Dao Nương sống đời rồi nên làm điều đó nữa, trong tâm nàng vẫn có vài phần trấn định.
      Quan trọng nhất chính là Dao Nương tin tưởng Mục ma ma có phán đoán của mình.
      Lui vạn bước mà , tiểu Quận chúa như vậy có lẽ cũng phải ngày ngày hai, vì sao nàng lại thử biện pháp khác chứ?
      Dao Nương cũng đem lời mình muốn hết ra, so với ủy khuất đến có chút giả tạo là Tiền nhũ nương hiển nhiên thái độ ôn hòa của Dao Nương càng làm cho Mục ma ma thưởng thức hơn. Bất quá điều này cũng thể hoàn toàn khiến Mục ma ma quên vất vả của hai người Tiền nhũ nương thời giantrước, rốt cuộc vào trước là chủ chính là quan niệm thể quên được.

    4. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      15.2
      “ Làm theo lời Tô nhũ nương thử xem, thử lần cũng mất gì cả. Ngươi cùng Vương nhũ nương đối với tiểu Quận chúa có tâm như thế, ta cùng điện hạ đều nhìn thấy, để cho các ngươi vất vả uổng phí. Như vậy , gần đây ngươi cùng Vương nhũ nương cũng vất vả, buổi tối ngủ được, ban ngày còn phải canh chừng, đêm nay ngươi trở về nghỉ ngơi chút, ngày mai lại đến làm việc.”

      Sau phen trấn an của Mục ma ma, sau đó lại kêu Ngọc Thúy mời Tiền nhũ nương ấm ức rời . Bà nhìn Dao Nương cái, cho dù lời nào, Dao Nương cũng hiểu ý bà.Dao Nương gật gật đầu, duỗi tay vào trong xe nôi cởi tã lót người tiểu Quận chúa bỏ ra.

      Động tác nàng cực kì mềm , sau khi cởi bỏ tã lót, lại thuận đường mà nhàng mát xa tay cùng chân cho tiểu Quận chúa. Chắc nhờ thủ pháp mềm của nàng, cũng có thể là thích tã lót kia, tiểu Quận chúa cũng có tỉnh lại, mà là động hai cái liền ngủ thiếp . Lúc này đây bé ngủ sâu hơn, cũng phát ra thanh giật mình hay khò khè nữa.Tiểu Quận chúa cũng mệt mỏi, dù sao đối với đứa trẻ sơ sinh mà , khóc nỉ non cũng là việc cực kỳ hao phí thể lực.

      Thấy như vậy, Mục ma ma rốt cuộc nhàng thở ra hơi, đến bên cạnh ghế ngồi xuống.

      có tuổi, lại vẫn luôn căng thẳng thần kinh, giờ cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi. Bà nửa nhắm mắt ngồi ở chỗ kia, trong phòng thực an tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy. Dao Nương lặng lẽ liếc mắt xem xét bà cái, cũng chuyện, mà là ngồi xuống, lẳng lặng mà nhìn tiểu Quận chúa trong xe nôi. Ngọc Thúy pha ly trà cho Mục ma ma trở về, nàng ấy nhàng để tách trà xuống, định đứng lên gì đó lúc này Ngọc Yến từ ngoài cửa vào, bám vào bên tai nàng ấy mấy câu.

      Mục ma ma nhìn Ngọc Thúy liếc mắt cái, liền mang theo Ngọc Yến rời .

      Trong phòng chỉ còn lại có hai người Dao Nương cùng Ngọc Thúy.Ngọc Thúy giọng : “Hôm nay ta cùng Tô nhũ nương gác đêm, ngươi có thể ngủ trước, nếu tiểu Quận chúa đói bụng tỉnh lại, ta lại kêu ngươi là được.”Nàng ta chỉ chỉ ghế quý phi dưới cửa sổ phía nam, ghế trải bộ chăn đệm, hiển nhiên là có người chuẩn bị tốt trước đó. Trong phòng ra cũng có giường, nhưng giường này lại phải cho hạ nhân ngủ.Dao Nương : “Ngọc Thúy nương ban ngày cũng vất vả, hay là nương ngủ trước , ta cũng buồn ngủ.”Thấy Ngọc Thúy bất động, nàng cười cái: “Từ khi vào nơi này, mỗi ngày đều là ăn cơm cần làm việc, trong lòng luôn cảm thấy vô cùng bất an, giờ vất vả có việc để làm, cho nên cần phải làm hết sức mình mới đúng. Hơn nữa nương xem tóc ta còn ướt đây này, còn chưa có lau khô đâu, lúc này cũng ngủ được. chứ, cũng biết tiểu Quận chúa nửa đêm có thể tỉnh giấc hay , vẫn là Ngọc Thúy nương nghỉ ngơi trước .”Ngọc Thúy cũng cái gì nữa, đem đệm chăn trải tốt, liền nằm xuống nghỉ.

      ra mà , mấy ngày này nàng cũng vô cùng mệt mỏi.

      Trăng tàn treo chênh chếch, mưa đêm bắt đầu nỉ non rả rích.Màn đêm hạ xuống Tấn Vương phủ giống như là thần thú ở ngủ say, yên lặng lại tràn ngập uy nghiêm.Quy củ ở Tấn Vương phủ thập phần nghiêm khắc, sau khi lên đèn, nếu có việc gì, nghiêm cấm người ở trong phủ lang thang bên ngoài.

      Triều Huy Đường ở vị trí chính giữa Tấn Vương phủ, với ý nghĩa là trung tâm là chính. Lấy nó làm giới hạn, phân chia toàn bộ Tấn Vương phủ làm hai phần. Phía trước là Tiền viện Vương phủ, phân ra làm trung, đông, tây ba phòng. Trung phòng chính là nơi Tấn Vương xử lý chính vụ cùng những công liên quan đến đất phong, tiếp khách đãi tiệc cũng tại đây. Đồ vật ở hai bên phòng kia là dành cho môn khách Vương phủ, phụ tá, gia tướng, hộ vệ, cùng với Trường sử tư, nơi để xe ngựa, là nơi ở sau khi công trở về.Triều Huy Đường là nơi trung gian giữa Tiền viện cùng hậu trạch, chính là nơi Tấn Vương cư trú.

      là phòng nhưng kỳ nó chiếm diện tích vô cùng rộng. Khác với hậu trạch Vương phủ tú lệ, có phong cách lịch tao nhã, nơi này hoàn toàn là phong thái hoàng gia uy nghiêm. Thủ vệ sâm nghiêm, năm bước vọng gác mười bước trạm gác, ngày đêm đều có hộ vệ Vương phủ ngừng tuần tra.

      Đoàn người Mục ma ma vào nơi này, sớm có người ở ngoài cửa nghênh đón.

      Từ cửa hông tiến vào, đường tới phòng ngủ, mới vừa tới trước cửa, liền có mấy thái giám lên đón, đỡ bà vào trong.

      Tấn Vương trở lại Triều Huy Đường liền tắm rửa trước, lúc này mới từ phòng tắm ra tới. chỉ mặc thân trường bào màu đen, chân trần từ bên trong ra. nền gạch màu vàng trải tầng thảm mềm màu tím, Tấn Vương vạt áo nửa mở, lộ ra lồng ngực bóng loáng mà rắn chắc, tóc dài như mực dường như ướt dầm dề mà rối tung xõa vai cùng trước ngực, vẫn còn nước.

      Màu trắng nổi bật trong đêm tối, càng làm làn da Tấn Vương giống như dương chi bạch ngọc thượng đẳng nhất, lại mất hùng tráng của nam nhân, làm người vô pháp bỏ qua lực lượng to lớn dưới làn da kia.

      vào trước trường kỷ tùy ý ngồi xuống, liền có tiểu thái giám bước lên tới quỳ gối bên chân giúp lau chân.

      “Ma ma ngồi xuống .” Tấn Vương .

      Sau lời của , có thái giám dọn chiếc ghế lại đây, Mục ma ma cũng cự tuyệt, ngồi xuống ghế.

      Phúc Thành lấy cái khăn mềm tiến lên giúp Tấn Vương lau tóc, lau hai cái, Tấn Vương liền thấy phiền, vẫy vẫy tay bảo ông thối lui.

      Mục ma ma nhìn tiểu chủ tử nhà mình, tuy lớn lên thành nhân, nhưng vẫn thay đổi bản tính của ngày xưa, khi còn Tấn Vương cũng là thích để người lau như thế nhất. ngại phiền toái, cũng là thích có người nhích tới nhích lui ở đầu .

      “Nếu bị cảm lạnh tốt đâu.” Mục ma ma tươi cười hòa ái .

      Tấn Vương tuy vẫn là khuôn mặt lạnh, nhưng tinh mắt có thể thấy được biểu tình mặt mềm xuống ít,: “Làm ma ma lo lắng rồi.”

      Lời này có câu hai nghĩa, tức là biểu đạt quan tâm của chính mình, cũng là cảm ơn chuyện Mục ma ma chống đỡ tuổi già mà giúp Tấn Vương chăm sóc tiểu Quận chúa.

      Tuổi của Mục ma ma , hơn sáu mươi rồi. Năm đó Tấn Vương ra kinh, liền mang bà theo tới đây, vốn là muốn để bà ở bên cạnh dưỡng lão, nào biết đời như người nguyện, chuyện hậu viện Tấn Vương rảnh phân thân xử lý, chỉ có thể thỉnh Tôn đại Phật Mục ma ma này rời núi.

      Mục ma ma sống ở cung đình nhiều năm, bất quá chỉ là hậu viện Vương phủ, đối với bà mà , những ma quỷ quái sau lưng đó đều trốn thoát khỏi đôi mắt bà. Tấn Vương cũng cần bà làm gì, chỉ cần xem trọng tiểu Quận chúa là được, đến nỗi những người khác thích đấu như thế nào như thế nào đấu cùng những thứ râu ria khác mặc kệ .

      Bên ngoài có người tung tin Tấn Vương sát nghiệt quá nặng, mới có thể khiến năm nay hai mươi sáu mà dưới gối con. Lại có tin đồn phương diện kiacủa Tấn Vương có vấn đề, mới sinh được con trai.

      Tấn Vương tuy ngoài mặt để ý tới, kỳ vẫn là có chút để ý. Sát nghiệt cũng liền thôi , bảo vệ biên cương, nên tận trung cương vị công tác. Nhưng phương diện kia có vấn đề, có lẽ có mấy nam nhân thèm để ý cái này đâu.

      Đặc biệt ——Mục ma ma vỗ vỗ chân, cười : “Lo lắng cái gì, tuy ma ma là bộ xương già, nhưng bộ xương già này vẫn còn có chút tác dụng.”“Bệnh ở chân của ma ma còn tái phát ? Lần này Bổn Vương tuần tra đất phong, tìm được lang trung ở nông thôn, hiểu biết rất sâu đối với chứng phong thấp, lần này bổn Vương đem về, ngày mai liền lệnh khám cho ma ma lần thử xem.”

      Mục ma ma tiếng ‘Làm điện hạ lo lắng ’, dừng chút, mới lại : “Bộ xương già này quan trọng gì, có thể chữa khỏi hay quan trọng, dù sao bệnh này cũng phải năm hai năm. Nhưng ra con nối dõi điện hạ chính là việc quan trọng nhất nay, cuối cùng tiểu Quận chúa vẫn đủ, điện hạ vẫn còn thiếu tiểu công tử.”

      Nhắc tới việc này, khuôn mặt Tấn Vương nhịn được mà cứng đờ chút.

      Đổi làm người khác, tất nhiên phát được điều này, nhưng đối với người nhìn Tấn Vương từ đến lớn như Mục ma ma, làm sao mà nhìn ra chứ.

      Bà hiển nhiên có chút hiểu lầm, thở dài : “Nếu người nọ còn có thể mang đến cho điện hạ vài phần vui vẻ, điện hạ cần gì phải để ý có phải là người tốt hay . Tính tình này của điện hạ cũng nên sửa , nữ nhân đối với ngài mà , chẳng qua chỉ là công cụ sinh sản con nối dõi mà thôi. Những thứ râu ria, cần so đo quá nhiều.”

      Tác giả có lời muốn : →.→ Mục ma ma hiểu lầm.
      Last edited: 23/1/19

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tác giả cũng chơi trò spoil kìa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :