1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương gia xấu xa cưng chìu thê tử bỏ trốn: Nương tử, nàng phải biết nghe lời - Thẩm Du (c95.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54: Tên nghiệt này quá thông minh rồi (4)

      Editor: Nana Trang

      Nhưng Giang Ngư Ngư lạ ngờ rằng, sau khi mở cơ quan tiếp tục lên đoạn đường tối, cuối cùng hai người đứng trước hồ sâu.

      Hồ sâu này quả thực là….

      Đường tối kia bảy rẽ tám chuyển, Giang Ngư Ngư sợ mình nhớ lầm phương hướng, nhớ lại hồi lâu, cảm thấy đây là hẳn thông qua phía sau núi của Vương phủ.

      Nơi tạo thẻ bài thân phận, là nơi này? Nhưng nàng từng lòng vòng ở sau núi mấy vòng rồi, nhưng lại tìm thấy bất kỳ vấn đề gì .

      Thiết kế nấp như vậy, xem ra là trọng địa, đừng tiểu “nha hoàn” có lai lịch là nàng, chừng ngay cả Hà Nguyêm cũng chưa từng qua nơi đó.

      Hách Liên Dạ mang nàng đến nơi này, là có dụng ý gì ?

      Vì cuộc sống tiêu dao sau này,nàng rất muốn điều tra chuyến, nhưng có nghĩa là nàng muốn mang người đàn ông hơn trăm cân này bơi qua hồ sâu kia! (1 cân là ½ kg, hơn 100 cân là hơn 50 kg đó.)

      “Vương gia tôi kỹ năng bơi của tôi tốt, là tôi chỉ xưng bá hồ nước sau nhà tôi thôi.”

      Bật cười mà ho tiếng , Hách Liên Dạ rất phối hợp hỏi , “Vậy hồ nước nhà lớn bao nhiêu?”

      “Rất lớn!” Giang Ngư Ngư kiêu ngạo , “Có thể nằm người đấy!”

      Nhưng nàng ràng xem trình độ phúc hắc của người nào đó, “Nếu như vậy, ta ôm từ phía sau, vậy cũng coi như là mình ở trong hồ nước trong nhà rồi.”

      “….”

      muốn ta ôm !”

      “…” nhảm!

      “Nhưng lúc nãy vứt bỏ nhiều loại kịch độc trí mạng như vậy, hao hết tâm tư mà kéo dài thời gian, nhất định là muốn đợi độc dược mãn tính có hiệu lực, bổn vương còn tưởng rằng…” Tiếng cười đột nhiên thấp xuống, ở trong đường tối vắng vẻ này, rất là ai muội, “ nỡ giết bổn vương.”

      “…” Giang Ngư Ngư gì, chỉ muốn giơ chân đá người.

      ra lúc nãy phải nàng nghĩ nhiều, mà y biết .

      Nhưng ai nở hả, nàng vừa tới cổ đại, lại có cơ hội rời khỏi vương phủ, cho nên nàng chỉ biết tìm mấy vị thảo dược làm thuốc độc hộ mệnh muốn phòng ngừa vạn nhất mà thôi.

      Nhưng tên nghiệt này lại làm chuyện gì xấu chết luyến tiếc, nàng chỉ bất ngờ lạm sát kẻ vô tội mà thôi, trong tay cố tình lại có thuốc độc thích hợp, đành phải phiền toái chút, kéo dài thời gian để chờ độc dược mãn tính phát tác, tránh cho y bị động kinh mà tiếp tục cởi quần áo, dự định “cùng ngủ” với nàng.

      Lúc trước khi nàng ăn miếng thịt bò khô lấy quần áo của y lau tay, chính là vì hạ độc.

      tại xem ra, lúc ấy tên nghiệt này đoán được nàng muốn làm cái gì rồi.

      Làm sao có thể có người có đầu thông minh lanh lợi như vậy!

      Y thông minh như vậy, câu nỡ giết bổn vương” khi nãy tám phần cũng là cố ý chọc giận nàng , đương nhiên, cũng có khả năng là y tự kỷ.

      Chỉ là mặc kệ y có tự kỷ hay tự kỷ, có việc đều ---------

      y phúc hắc quả thực là “oan uổng” cho y, y như thế, nên dụng hai chữ ‘ biến thái’ để hình dung!

      Cúi đầu nhìn xem, trong người tên nghiệt này có hai loại độc, tuy nhiên đều ảnh hưởng đến tính mạng. Nhưng sau khi hạ loại độc mãn tính này, loại độc hạ lúc trước khiến ch tay y xưng lên như cái bóng đèn, nàng tin y vội!

      Tìm khoảng đất khô ráo, Giang Ngư Ngư dứt khoát ngồi xuống, lau sạch tay, lục lọi trong túi lấy ra bao hạt dưa thảnh thơi ngồi ăn.

      Đồ ăn trong túi của nàng đủ để ăn ba ngày, xem ai có thể kéo dài ai!

      Xem ra, Hách Liên Dạ hề vội chút nào, y thản nhiên tới bên cạnh nàng tùy ý ngồi xuống, “tiểu nha đầu , lần này kéo dài thời gian, là vì muốn cùng bổn vương hưởng thụ thế giới hai người nhiều thêm chút sao?”

      “….” Bình tĩnh, y chỉ là làm chuyện biến thai danh xứng với thực mà thôi!

      Giang Ngư Ngư động đậy, tiếp tục ăn hạt dưa của nàng.

      Chương 55: Tên nghiệt này quá thông minh rồi (5)

      Editor: Tiên Tiên

      Beta: Nana Trang

      Mà người nào đó dĩ nhiên biết vẫn tiếp tục “ Biến thái”, giọng hơi chuyển, hỏi nàng vấn đề nhìn như rất bình thường. ‘Tiểu nha đầu , ta , trong phòng của ta có rất nhiều bí mật, chỉ muốn điều tra nơi chế tạo thẻ bài thân phận thôi sao?”

      Trong giọng của y có mang theo vài phần lười biếng chút để ý, làm như tùy ý hỏi, nhưng trực giác cho nàng biết, vấn đề này rất quan trọng.

      Trong phòng y, còn có bí mật gì sao?

      Nghiêm túc nhớ lại địa hình trong vương phủ. Giang Ngư Ngư xác nhận dưới vương phủ này khả năng còn có ám đạo khác. Nhưng phù hợp để xây dựng trụ sở bí mật, cũng chỉ có phía sau núi này thôi.

      cách khác, bí mật phòng của y, hẳn là căn cư thuộc chế tạo thẻ bài thân phận quan trọng nhất, những thứ khác e rằng chỉ là mật thất giấu bảo vật.

      Được, đánh cuộc phen!

      Suy xét chút, Giang Ngư Ngư hạ quyết tâm, gật đầu thừa nhận, “Đúng”.

      Giọng vừa dứt, nàng liền ý thức được, nàng đánh cuộc sai rồi.

      Bởi vì tên nghiệt trước mắt này đột nhiên mỉm cười.

      Kỳ thực y rất hay cười, nhưng nhiều lúc, nụ cười kia tuy đẹp nhưng lại mang theo hàn ý khiến người ta sởn gai ốc. Nhưng bây giờ, nụ cười của y lại mang theo hòa thuận vui vẻ tình cảm ấm áp, mặc dù vẫn rất phúc hắc mà tính toán, nhưng nụ cười kia thực là rất dịu dàng.

      “Vậy tốt, nếu chỉ vì chuyện này mà trà trộn vào vương phủ, xem ra phía sau cũng có chủ tử*, cho nên….” (chủ nhân sai khiến.)

      Kéo dài cuối, khiến cho bất an lại lần thứ hai ngưng đọng ở trong khí, kinh nghiệm tối hôm nay cho Giang Ngư Ngư biết, mỗi lần sau khi y dừng lại, lời ra đều là long trời lở đất.

      Quả nhiên-------

      “Cho nên, ta muốn bắt đầu thích nàng.”

      “…”

      Mười giây sau, ở trong lòng mặc niệm mười lần “bình tĩnh”, Giang Ngư Ngư hỏi y, “Nếu như tôi vì bí mật khác, kẻ chủ mưu sau lưng tôi là đối thủ mất còn của sao?”

      “Bổn vương chỉ có thể để sáng mai mới bắt đầu thích nàng.” Người nào đó hiển nhiên so với nàng bĩnh tĩnh hơn nhiều.

      “….” ra mặc kệ nàng chọn đáp án nào, đều là sai!

      Nhưng chênh lệch mấy giờ có gì khác nhâu chứ?

      Nhìn ra nghi hoặc của nàng, Hách Liên Dạ qua loa cười tiếng, “Bởi vì tối nay bổn vương phải đem người phía sau màn của nàng giải quyết trc~”

      “….”

      “Tiểu nha đầu, ta sớm cảnh cáo nàng, nên để cho ta cảm thấy quá hứng thú.”

      “…. ra Vương gia cũng biết, bị thích cực kỳ xui xẻo?” Giang Ngư Ngư rất muốn nghiến răng.

      sai.”

      “Bởi vì Vương gia có chút biến thái?”

      “Sai,” Đôi mắt đẹp lóe ra ý cười, thế nhưng giọng của y cực kỳ thản nhiên. “Bởi vì bổn vương cực kỳ biến thái.” (có thể là 49 gặp 50 :3)

      “….”@#$&*!!!

      Giang Ngư Ngư hoàn toàn bị đánh bại, xoay người liền mốn thuận theo đường cũ mà trở về.

      Nhưng chân còn chưa bước ra, Hách Liên Dạ kéo người lại, “ phải nàng cảm thấy hứng thú với nơi này sao?”

      xong, cũng chẳng quan tâm nàng có đồng ý hay , tay chân rất nhanh liền tìm ra mấy túi đồ ăn vặt ở người nàng để qua bên, mang theo nàng nhảy xuống hồ sâu.

      Đối phó người khác coi như lợi hại, nhưng so với y, giá trị võ lực của Giang Ngư Ngư gần như có thể cần tính, cho nên tránh cũng tránh được.

      Đáng giận hơn là lúc vào nước, hơn phân nửa trọng lượng thân thể của y đều dựa ở người nàng, “Bồn vương biết bơi.”

      “Vậy trước đây qua như thế nào?”

      “Dựa vào nội lực bế khí. Chỉ là hiên tại trúng độc, thể thúc giục quá nhiều nội lực.”

      “…” Giang Ngư Ngư lời nào, lấy ra giải dược nhét vào trong tay y.

      Nhưng sau khi ăn giải dược, người nào đó tiếp tục cầm tay nàng bơi lội…..

      tại y còn có thể tìm lý do gì?

      P/s: đoạn này mỗ ta có chút mơ hồ ak, vì sao ở dưới nước rồi mà còn mở miệng được??
      Last edited by a moderator: 10/5/15
      Abby, Chris, susu 1 thành viên khác thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 56: Tên nghiệt này quá thông minh rồi (6)

      Editor: Nana Trang

      Ánh mắt thuần lương trời sinh trừng trừng mắt y, có phần giống như bạn bị ức hiếp thở phì phì chất vấn, nhìn thấy bộ dạng đánh này của nàng, Hách Liên Dạ nhếch môi cười, thảnh thơi mà trả lời nàng, “ có biện pháp, bổn vương cực kỳ biến thái mà.”

      “….” tại nàng thậm chí hoài nghi, có phải tên nghiệt này có thể nghe thấy trong lòng nàng suy nghĩ cái gì hay , biết nàng bắt đầu gọi y là Hách Liên Dạ biến thái cố ý “trả thù” như vậy!

      Giang Ngư Ngư muốn nhịn , cổ tay khẽ lật, ngón tay lóe ra ánh sáng bạc, mặt lại cười ra hai cái lúm đồng tiền nho ngọt ngọt.

      là đáng .

      Nheo con ngươi nhìn nụ cười ngọt ngào lời chết người đền mạng của nàng, Hách Liên Dạ hề có động tác nào, cũng tính toán phản kháng trở lại.

      Giang Ngư Ngư cũng thèm quan tâm rốt cuộc là y phát ra, hay là lại giống như trước kia dấu thực lưc, khách khí mà vung tay đâm phát ----- Bốp!

      Cứng rắn đâm khi vào trong huyệt vị của y, lại nâng tay đâm thêm vài phát sau đó nàng kéo Hách Liên Dạ tự như cây cột thể di chuyển , bơi lên bờ.

      Tìm bao vải hồi lâu, người Giang Ngư Ngư cũng chỉ có hai mươi cây kim.

      Thôi, cứ như vậy , lần này tiện nghi cho y rồi!

      mạch đem tất cả ngân châm đâm lên người y, nhưng nàng coi như thủ hạ lưu tình, đâm vào những nơi đáng ngại cơ thể, cũng đâm vào huyệt đạo đau ngứa, cho nên ngân châm kia tập trung chỗ.

      hề giống con nhím chút nào!

      Giang Ngư Ngư đối với hiệu quả lần này rất hài lòng, “Thôi, coi như đây là con nhím sắp trụi!” Nàng thào mà an ủi chính mình.

      “con nhím” đạt tiêu chuẩn nào đó thể động, nằm im mặt đất, nghe vậy khỏi bật cười.

      Tuy mặt y cũng thể động đậy được, nhưng chút ý cười trong mắt cũng đủ để câu hồn người khác.

      Nhưng gương mặt nghiệt hại nước hại dân này, lại khiến cho Giang Ngư Ngư càng nhìn càng thấy hỏa lớn. Lúc đầu nàng muốn bỏ mặc y lại đây rời , nhưng tại nàng vẫn xuôi theo đường hầm trở về, chỉ ở ở trong phòng của y lấy mực nước, cầm bút quay lại vẽ tranh mặt y.

      thoáng chốc, con cáo mẹ có dáng người nhiên* xuất mặt Hách Liên Dạ (* gần giống lẳng lơ ý)

      Đúng, đích thực là mẹ, nhận thức tốt, bởi vì người con hồ ly có viết chữ ‘mẹ” to….

      Con hồ ly kia vẫn còn ném mị nhãn (ánh mắt quyến rũ), bên môi có cái bọt khí đối thoại, bên trong viết “Đáng ghét, người ta chính là biến thái đấy~~~~~~~”

      Ok, hoàn công!

      Lúc này cuối cùng Giang Ngư Ngư cũng thỏa mãn, hơi hơi thối lui chút, muốn thưởng thức “đại tác”* của mình, lại phát ánh mắt của người nào đó liên tục dừng ở người nàng chưa từng dời , ràng mặt bị vẽ đến loạn thất bát tao, nhưng y lại giống như cực kỳ thỏa mãn khoảng cách ban nãy của hai người, hài lòng cười đế mức có chút ám muội (* văn chương sách vở làm ra to tát rộng lớn lắm.”

      “….” @#%&!

      để ý tới y, mực nước trong vòng vài ngày tẩy được, mà y lại thể gặp người, đến lúc đó nhất định tới tìm nàng cầu giải dược!

      Thu thập xong đồ đạc, Giang Ngư Ngư làm mặt quỷ với y. Nàng thèm để ý đến tên nghiệt cổ quái kia nữa, lập tức xoay người nhảy xuống nước.

      Mới vừa nhảy xuống hồ, nàng liền bị nhiệt độ lạnh giá như băng này làm cho rùng mình cái.

      Tại sao hồ nước lại lạnh như vậy? Vừa rồi nàng vẫn còn cảm thấy nước có chút ấm mà!

      Xem ra lúc nãy Hách Liên Dạ ôm lấy nàng bơi qua, thầm truyền nội lực cho nàng, giúp nàng sưởi ấm.

      Sững sờ chút, ở trong hồ lạnh này cũng có thời gian cho nàng do dự, trong tay lại có ngân châm, nàng chỉ có thể ở huyệt vị chống rét xoa bóp vào cái, tiếp tục bơi lên trước.

      Lúc bơi đến nơi cuối cùng, trước mắt là đại môn màu đỏ có hoa văn trang sức phong cách cổ xưa.

      Cần phải gõ cửa? Hay là chuẩn bị kỹ càng, sau đó lại tiếp tục đến dò xét?

      Trong lúc do dự, bên tai chợt có kình phong thổi qua, bất thình lình ở cổ nàng có thêm thanh lợi kiếm (kiếm sắc bén).
      Last edited by a moderator: 10/5/15
      Abby, Chris, susu2 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 57. Tên nghiệt này quá thông minh rồi (7)

      Editor: NanaTrang

      "Người nào?" thanh giống như do người máy phát ra, từng chữ từng chữ cứng ngắc có chút cảm xúc thuộc về loài người. Nghe thấy lại giống như lợi kiếm màu bạc này, dày đặc hàn ý.

      "Vương phi tương lai của các ngươi ~ "

      thanh hoàn toàn nên xuất vào lúc này, cứ như vậy mà đột nhiên vang lên. Giọng của người mới tới mang theo ý cười, khẩu khí cũng vô cùng vui vẻ.

      Người chế ngự nàng ràng cực kỳ nghe lời, lập tức thu hồi trường kiếm, "Thuộc hạ ra mắt Vương phi."

      "..." Giang Ngư Ngư mạnh mẽ quay đầu lại, nghẹn họng nhìn trân trối Hách Liên Dạ có chút dị trạng kia.

      Vác gương mặt nghiệt sạch , Hách Liên Dạ tới, mắt phượng nhiễm ý cười vẫn xinh đẹp khiến người ta say mê như cũ, "Ban nãy , là bổn vương cường đại đến biến thái."

      "..." Giang Ngư Ngư cũng chẳng thèm so đo y có tự kỷ hay , "Bức vẻ mặt, tẩy như thế nào?"

      Trước kia Giang Ngư Ngư cũng phải là kẻ bịp bợm, cũng giỏi động võ, cho nên ngoài miệng lại Hách Liên Dạ, võ lực đánh lại Hách Liên Dạ, nàng đều có thể nhẫn, nhưng y thuật cũng bằng y, nàng thể bình tĩnh nữa rồi.

      Y thuật là điểm nàng vẫn lấy làm tự hào nhất, trong gia tộc, so với đồng lứa nàng là người giỏi y thuật Đông y nhất, vậy mà lại bại bởi Hách Liên Dạ, khiến cho nàng cảm thấy nàng làm xấu mặt toàn bộ Giang gia.

      Nheo con ngươi nhìn khuôn mặt nhắn suy sụp cảm xúc của nàng, Hách Liên Dạ cười khẽ tiếng, "Kỳ rất đơn giản."

      "..." Giang Ngư Ngư mạnh mẽ ngẩng đầu lên, bởi vì đây là thái độ khinh thường y thuật Giang gia, tức giận bắt đầu dâng lên trong lòng.

      ra tiểu nha đầu thực tức giận, chính là bộ dáng này.

      Nhìn con ngươi đen sáng trong của nàng nhiễm lên tầng tức giận, người nào đó bị nàng trừng mắt dường như tâm tình vô cùng tốt, rộng rãi cho nàng biết "bí mật" cuối cùng này ——

      "Bởi vì mặt ta có đeo tấm mặt nạ da người."

      xong, lại còn thuận tay vén góc của mặt nạ da người vốn cùng dạng với tướng mạo của y, chứng minh mình ngoa.

      Về phần bức họa hồ ly mặt dưới lớp mặt nạ da người... Xin miễn bàn!

      "..." Biến thái quả nhiên có biện pháp biến thái!

      bụng tức giận đột nhiên biến mất, Giang Ngư Ngư gì mà nhìn trời.

      Ở trong sơn động này, nàng đương nhiên thể nhìn thấy bầu trời, mà lúc này ngay cả đỉnh động nàng cũng nhìn thấy ——

      Bởi vì có gương mặt nghiệt xinh đẹp đến lóa mắt, gần như che khuất toàn bộ tầm mắt của nàng.

      Khuôn mặt kia cách nàng rất gần, ý cười trong đáy mắt giống như ngôi sao đầy trời, khiến cho nàng gần như có cách nào nhìn thẳng, hơn nữa ở góc độ như vậy, quả thực như sắp hôn xuống.

      Giang Ngư Ngư theo bản năng lùi về phía sau bước, thắt lưng cũng ngửa ra sau.

      Mà cánh tay của người nào đó sớm vòng qua eo của nàng, nàng vừa lui, đúng lúc ngã vào trong khuỷu tay của y.

      Hơn nửa người đều ở trong lòng y, Hách Liên Dạ lại vội mà hoàn toàn ôm cả người, nhướng mày, "Bổn vương vốn là muốn, trước khi cùng ngủ ôm ấp chút."

      "..." Giang Ngư Ngư bắt đầu cắn răng.

      "Dù sao chúng ta vẫn quen thuộc cho lắm." Người nào đó vẫn bình tĩnh mà tiếp.

      "..."

      "Ngủ say rồi ôm, phải càng thuận lý thành chương hơn sao?"

      "..." Nhịn nổi nữa rồi!

      Dù sao nơi này cũng là cổ đại, nàng quản gia quy của Giang gia nữa!

      Ai y thuật thể lấy ra đả thương người? đúng, nàng đây tính là vi phạm gia quy, trước mắt phải là người, mà là nghiệt biến thái!

      Giang Ngư Ngư trở tay kéo lấy tay y, "rắc" "rắc" hai tiếng, gọn gàng linh hoạt mà bẻ hai cánh tay của y ra. Lại lập tức bắt đầu hối hận năm đó nàng học y thuật học đến rất chăm chỉ, công việc bẻ tay người này, nàng làm được nhưng đối phương căn bản cảm thấy đau.
      Last edited: 19/5/15
      Abby, Chris, linhdiep172 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 58. Tên nghiệt này quá cường đại (8-)

      Editor: NanaTrang

      (chả bk sao chương này bà tác giả lại sửa thông minh thành cường đại nữa) ******

      Nhưng nhìn cánh tay của y như mì sợi thả ở bên người, cũng coi như có chút hả giận.

      Tên nghiệt này quá cường đại, cho dù hai cánh tay đều trật khớp, nhưng nàng vẫn hoài nghi y có biện pháp tự mình đem chúng nó trở về lại. Cho nên Giang Ngư Ngư trì hoãn mà lập tức xoay người nhảy vào hồ sâu.

      Nhưng mà ——

      "Phốc phốc" tiếng nhảy vào nước lập tức vang lên phía sau nàng, ngay cả thời gian quay đầu nàng cũng có, phía sau người đột nhiên có thân thể ấm áp dán lên.

      "Nước lạnh." Vang lên bên tai nàng, là thanh nhàng bâng quơ, nhưng nghe vào lại cảm thấy vô cùng dịu dàng.

      Tiếp theo, là nội lực ngừng làm ấm, khiến cho nhiệt đồ hồ nước lạnh giá này trở nên ấm áp.

      Tên nghiệt này, có đôi khi cũng đáng ghét cho lắm.

      Vừa mới nghĩ như vậy, nàng lại nghe thấy thanh của người nào đó vang lên bên tai, "Bổn vương là người có nguyên tắc, định ra quy củ, tuyệt đối thay đổi."

      Hiếm thấy y dùng loại khẩu khí mang theo dáng vẻ uy nghiêm của Vương gia để chuyện, nhưng câu đầu đuôi này, khiến cho người ta đầu mờ mịt.

      Nhưng mở mang trình độ biến thái của y, Giang Ngư Ngư cũng xem thường, tên nghiệt này đánh ra chủ ý gì?

      Giọng khẽ chuyển, Hách Liên Dạ đột nhiên khôi phục lại giọng điệu thường ngày, "Vốn có thể cầm lấy cánh tay của , nhưng hai cánh tay của ta đều trật khớp rồi, chuyện bất đắc dĩ, nên ta chỉ có thể dán lên người ."

      "Điều này cũng giống như ôm ."

      " cùng ngủ mới có thể ôm, quy cũ này thể thay đổi rồi."

      "Cũng may tục ngữ có , 'Mất bò mới lo làm chuồng gắn liền với thời gian muộn', đêm nay trở về liền cùng nhau ngủ, cũng tính là phá hỏng quy cũ."

      Dường như y cố ý mài người, câu lần, so với ngày thường dong dài rất nhiều. Lúc nghe xong câu cuối cùng, mặt của Giang Ngư Ngư đen triệt để.

      "Vừa rồi tôi bẻ cánh tay , là cố tình né tránh?"

      nghiệt này đúng, nàng hiểu khinh công, cho nên nhìn ra võ công của y rốt cuộc cao bao nhiêu, lúc nào cũng tính lệch!

      Mi dài hơi nhíu lại, dường như Hách Liên Dạ có chút vui, "Sao bổn vương có thể là người như vậy?"

      "..." Nàng trách lầm y?

      "Bổn vương cố ý chọc giận , đoán chắc bẻ cánh tay của ta."

      "..." Rốt cuộc đại não của tên nghiệt này cấu tạo bằng cái gì?

      Hách Liên đại biến thái! Về sau nàng tuyệt đối gọi y như vậy!

      Hai người bơi về bờ bên kia, Giang Ngư Ngư cước đá Hách Liên Dạ mới vừa lên bờ trở lại trong hồ, cũng phân tích vì sao y né tránh, cầm lấy đồ của mình đen mặt lao ra mật đạo.

      Mà ở bên khác của hồ sâu, nghe tiếng nước biến mất, suy đoán bọn họ hoàn toàn xa, có thanh mới dám bắt đầu chuyện.

      "Lãnh Mộc Đầu, ngươi , có phải ban nãy Vương gia của chúng ta xấu hổ ôm Vương phi hay , mới bậy bạ phen như thế?"

      Điều này hiển nhiên là bọn họ nghe thấy đối thoại ban nãy của Hách Liên Dạ, mới có suy đoán thiện lương như vậy...

      "..."

      "Nhưng mà cũng đúng, mặc dù Vương gia ngay cả tay nữ nhân cũng chưa chạm qua, nhưng ngài ấy phải là người bình thường, ngài ấy cường đại đại đến..." Người trong bóng tối đem hai chữ "biến thái" nuốt xuống, thanh thanh yết hầu, "Ngài ấy là Vương gia của chúng ta! Vương gia của chúng ta làm sao có thể xấu hổ?"

      "..."

      " là, tên Tiền Khiêm kia là người keo kiệt! Vương gia cấp cho nhiều bạc như vậy, lại còn bớt chỗ này ít bớt chỗ kia ít, như đến ngọn đèn trước cửa này chẳng hạn, thêm cái tim đèn cũng tiếc, ánh sáng này yếu như vậy, ta chẳng thể nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của Vương gia là như thế nào nữa, làm lỡ chuyện mất rồi!"

      "..."

      "Ta này Lãnh Mộc Đầu, ngươi có thể đáp ứng ta tiếng hay hả?"

      "..."
      Last edited by a moderator: 19/5/15
      Abby, Chris, linhdiep172 others thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 59. Bổn vương muốn bắt đầu thích nàng (1)
      Editor: NanaTrang


      "Vương gia , trong mấy người chúng ta ta là lão đại, ngươi phải nghe lời ta!" Trong bóng đêm người nọ cực kỳ đại gia* mà ‘ra lệnh’, "Ngươi đáp tiếng cho ta!" (*chỉ những người có tính kiêu ngạo, ở đây là ông này ra vẽ ý)

      "Lão đại."

      "..." Sau khi im lặng hơn phút, trong sơn động vang lên tiếng kêu la bi phẫn có lực —— "Mẹ nó!"

      —— ——

      Sau khi lao ra khỏi địa đạo, Giang Ngư Ngư vốn muốn trở về phòng của mình.

      Thậm chí trong lúc kích thích, ngay cả ý nghĩ muốn trực tiếp thu dọn hành lý rời khỏi vương phủ, tìm cơ hội núp nàng cũng nghĩ tới.

      Nhưng đứng trong sân, thân thể bị đêm gió thổi qua, cũng bình tĩnh lại rất nhiều.

      Trước kia nàng , tại sao trong vương phủ này lại hề đề phòng nghiêm ngặt, ngay cả tiểu tặc biết chút võ công cũng có thể xông vào.

      tại nàng hiểu, bởi vì đây là Tĩnh Vương phủ của Hách Liên Dạ!

      Tên nghiệt kia võ công cao cường đến thâm bất khả trắc*, trừ phi đại não có hố, nếu chẳng có ai chủ động trêu chọc nhân vật biến thái đến cường đại này. (* sâu lường được)

      Ở dân gian, chừng vẫn còn có người hoài nghi giống như nàng —— vương phủ này tuy lớn, nhưng chỉ cần nghiệt kia muốn biết, chỉ biến động thôi, có phải cũng thể chạy thoát khỏi tai y hay ?

      Tĩnh Vương phủ này, muốn rời khỏi dễ dàng, còn trở về, có thể rất khó khăn.

      được, thể .

      Giang Ngư Ngư ở trong phủ chuyển qua rất nhiều vòng, vì tìm hiểu tin tức, nàng chuyện rất nhiều với mọi người trong phủ, trong phủ bát quái lớn gì, nàng đều ràng hết.

      tại ở trong đầu hồi tưởng lại vòng, nàng tìm được nhân tuyển thích hợp, chạy đến phòng ở trong góc phía Đông vương phủ.

      Hoa tượng* Từ đại thúc là người trông coi hoa cỏ trong vương phủ này, mấy ngày này đệ đệ của người làm vườn cùng phòng tới, vì vậy Từ đại thúc liền chuyển đến trong căn phòng này, nhường giường lại cho đệ đệ của người cùng phòng. (thợ làm hoa)

      Từ đại thúc biết võ công, cho nên nàng muốn nấp vào trong phòng này, coi như dễ dàng.

      Ba phút sau, Giang Ngư Ngư đem toàn dụng cụ làm vườn trong phòng đều di chuyển vị trí, che khuất Từ đại thúc bị nàng điểm huyệt đạo lâm vào hôn mê, còn mình lại dịch dung thành bộ dạng của đại thúc, đến gian phòng khác nằm tấm ván gỗ dài.

      Sợ vài hoa non đắt tiền thụ hàn, lò lửa trong phòng này cực mạnh, khí nóng ấm áp hòa lẫn với mùi hương của các loại hoa, thoải mái khiến cho người ta buồn ngủ.

      ngủ!

      Dịch dung chỉ là vì để phòng ngừa vạn nhất, tên nghiệt kia quá cường đại, người trong vương phủ cũng quen với cường đại của y, nàng tin "nha hoàn" bỏ , y biết xấu hổ mà gióng trống khua chiêng điều tra!

      Giang Ngư Ngư đoán đúng nửa, "việc " như vậy, quả Hách Liên Dạ làm khoa trương.

      Chỉ là ——

      Vừa mới nằm xuống, mặc dù bên cạnh có tiếng động, nhưng nàng lại đột nhiên cảm thấy có gì đó ổn.

      Lập tức mở mắt ra, Giang Ngư Ngư muốn đạp người.

      Bởi vì người nào đó ngồi ở bên cạnh ván gỗ, chống càm, cười như cười mà nhìn nàng.

      "... Tiểu nhân ra mắt Vương gia!" Giang Ngư Ngư lập tức từ ván giường lăn xuống, giả bộ sợ hãi vấn an.

      Ngộ nhỡ tên nghiệt này chỉ biến thái, buổi tối khuya thực đến thăm Từ đại thúc sao?

      " cần đa lễ, " Hách Liên Dạ nâng người dậy, cười rất dịu dàng, "Qua đêm nay, nàng là người của bổn vương, cần gì phải hành lễ."

      "..."

      Vác gương mặt đầy râu, Giang Ngư Ngư nhất định phải thuyên chuyển có lý trí, mới có thể khống chế mình ném y ra ngoài.

      "... Vương gia, tiểu, tiểu nhân là đàn ông!"

      " sao, " Hách Liên Dạ cười càng "dịu dàng" hơn, "Người biến thái như bổn vương đây, làm sao có thể kiêng kị việc này."

      "..." Giang Ngư Ngư nhịn được, lật tay đâm ngân châm lên người y, "Tại sao có thể tìm tới nhanh như vậy hả!"
      Last edited by a moderator: 18/5/15
      Abby, Chris, inbeibe4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :