1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương gia xấu xa cưng chìu thê tử bỏ trốn: Nương tử, nàng phải biết nghe lời - Thẩm Du (c95.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10: giây giết chết vương gia (7)


      Editor: Lạc Long Quân (Chúc)

      Beta: Trang


      Vương gia của bọn họ, chỉ biết khiến cho người ta ức chế, khiến cho người ta hộc máu…

      Mặc kệ là ở Tĩnh vương phủ này hay là ở trong cung, Hách Liên Dạ hoàn toàn đều là nhân vật chính, tất cả mọi người đều bận rộn về việc của y, sớm quên mất Giang Ngư Ngư vừa mới xuất ngày hôm nay luôn rồi.

      Thậm chí nàng “đại nghịch bất đạo” ăn mất bữa trưa của Hách Liên Dạ, còn ngồi vào chỗ ngồi chỉ dành riêng cho y cũng có ai thèm chú ý quan tâm tới.

      Nhưng chỉ vì câu vô cùng đơn giản của Hách Liên Dạ, nàng lập tức trở thành tiêu điểm của ánh mắt mọi người…

      cần phải học quy củ, trực tiếp đưa đến phòng của ta luôn .”

      “…” ‘răng rắc răng rắc’ chuyển động cái cổ cứng ngắc, Hà Nghiêm nhìn theo tầm mắt của chủ tử, hóa đá khi phát ra người chủ tử chính là Giang Ngư Ngư.

      Đề tài bị cắt ngang lúc trước lại vòng về trong đầu, đạo sấm sét ‘răng rắc’ đánh xuống, Hà Nghiêm tiếp tục cảm thấy cái thế giới này đúng là quá huyền ảo rồi.

      Cái giọng điệu rất khoái trá, rất nhiệt liệt hoan nghênh này là gì vậy hả?

      Chẳng lẽ Vương gia hoan nghênh nữ nhân đến trong phòng của ngài ấy sao?

      Cho dù tiểu nương này có hơi ngốc nghếch chút, hơn phân nửa chính là người hầu trung thành, nhưng thủ hạ trung thành với Vương gia cũng ít à nha! Cần gì phải tìm nữ nhân “nguy hiểm” như vậy chứ?

      Chẳng lẽ… là vì tạo ra cơ hội, lần thứ hai bị nàng chọc “giận” đến “thổ huyết”?

      Vậy cần đến nàng cũng được nha! cũng có thể huấn luyện để chống đối chủ tử à!

      Mỗi ngày có thể tiếp cận mỹ nam tuyệt sắc như thế, nhưng Giang Ngư Ngư lại tỏ ra hưng phấn, nàng hơi cau mày lại, nuốt thức ăn ở trong miệng xuống, lúc này mới nghiêm túc hỏi tổng quản vương phủ. “Thức ăn ở bên đó có ngon ?”

      Ừm, nàng là người rất có chức nghiệp theo đuổi đó nha…

      “…” Hà thúc cũng bị sét đánh.

      Sau lúc lâu mới run rẩy vươn ngón tay ra, “ theo Vương gia, có đồ ăn ngon…”

      “Bá” tiếng, đôi mắt của Giang Ngư Ngư sáng lên lập tức bay tới chỗ của Hách Liên Dạ, có đồ ăn ngon!

      Đôi mắt của Hà Nghiêm cũng thần tốc liếc đến người của Hách Liên Dạ, Vương gia, người cần phải cẩn thận!

      Nhưng Hách Liên Dạ vẫn luôn luôn cẩn thận lại dường như phát ra vậy, phân phó xong xuôi còn keo kiệt bày ra nụ cười khuynh thành với Giang Ngư Ngư: “Được rồi, về sau theo ta.”

      Giọng của y rất đặc biệt, ngữ điệu nhã nhặn mà mềm mại, mỗi chữ giống như nốt nhạc bay nhảy, cho dù là câu vô cùng bình thường, nhưng nếu được thốt ra từ miệng y đều mang theo ma lực làm cho người ta phải say mê.

      Ngay cả giọng cũng dễ nghe đến thế, đúng là mỹ nam cực phẩm.

      Nhưng Giang Ngư Ngư lại biết, nam nhân này phải chỉ là phúc hắc “ hiểm”, mà ngay cả giá trị vũ lực cũng rất đáng sợ, cả người y và cụm từ “dịu dàng vô hại” hề có chút liên quan nào.

      Lúc vừa mới bắt đầu “trò chơi”, cái cảnh y nhảy lên cành cây cách nhàng kia vẫn còn khắc sâu ở trong đầu nàng.

      cần đề khí cần thời gian chuẩn bị, thậm chí ngay cả động tác chỉa mũi chân xuống đất rất bé cũng có, ngay cả bụi đất dưới chân cũng có bị quấy nhiễu đến, xem ra đối với người khác, quả thực là y đột nhiên được khí nâng lên, vô cùng nhàng chậm chạp “bay” lên cây.

      Giang Ngư Ngư biết cũng hiểu khinh công, nhưng lại hiểu rằng thể năng loài người có giới hạn, bay lên giống như trích tiên như thế, kỳ tỏ sức mạnh gì sánh được, loài người kia gần như có thể đạt tới đỉnh của vũ lực.

      Người như vậy, làm sao có thể có “nỗi niềm khó ” chứ, giống như bị người khống chế vậy?

      Giang Ngư Ngư vẫn quên vẻ mặt hớn hở lúc nãy của Triệu công công và tiếng hoan hô ở phía Tây vương phủ, đương nhiên, nàng muốn cũng quên có cách nào quên được, bởi vì thời gian nàng ăn bữa cơm này ngắn, mà tiếng hoan hô chúc mừng ở phía Tây vương phủ thế nhưng vẫn chưa ngừng lại.

      Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

      Thái y bắt mạch ra, thân thể của Hách Liên Dạ vẫn là bệnh cũ, tuy rằng ói ra máu, nhưng tính là bệnh nặng thêm, chỉ cần điều dưỡng giống như bình thường là được.
      Last edited: 20/3/15
      lonkon95, Abby, Winter3 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11. giây giết chết Vương gia (8-)

      Editor: Lạc Long Quân (Chúc)

      Beta: Trang



      Thấy Hách Liên Dạ có ý trách tội người nào, thậm chí còn muốn lưu lại Giang Ngư Ngư này làm nha hoàn, lá gan của Triệu công công cũng to ra.

      "Vương gia, trong cung..." muốn lấy cớ hồi cung để thoát khỏi nơi nguy hiểm này, miễn cho lát nữa tâm tình của Hách Liên Dạ vui lại muốn trị tội .

      Nhưng mới vừa mở đầu, Hách Liên Dạ cắt đứt , "Về chuyện của Tây Uyển..."

      "Vương gia thứ tội!" Chân của Triệu công công nhũn ra, lập tức lại quỳ xuống mặt đất.

      Oan uổng quá, trong cung phải là có ý thúc giục Tĩnh Vương gia về chuyện Tây Uyển, dù sao chuyện Tây Uyển, rất...rất hao phí thể lực, Vương gia mới vừa nôn ra máu xong, làm sao có thể chịu đựng dày vò như thế này?

      Nâng cánh tay bạch ngọc lên, Hách Liên Dạ lại "yếu ớt" ho khan vài tiếng, "Mấy ngày nay bổn vương thể quan tâm đến Tây Uyển, vừa hay, ngươi để cho các nàng chuẩn bị chút."

      Cái giọng điệu xoi mói này khiến cho Triệu công công sửng sốt, sau đó lập tức phản ứng lại kịp, cũng phải thôi, nên chuẩn bị rồi, với điều kiện của Vương gia, đương nhiên là có tư cách mắt cao hơn đầu, cho dù tỉ mỉ chuẩn bị nhưng nhất định có thể vào được mắt của Vương gia!

      Từ khi hai chữ "Tây Uyển" này bắt đầu xuất , Hà thúc nghe hiểu bọn họ cái gì, Hà Nghiêm lại cho là mình hiểu.

      Kéo dài thời gian đó thôi!

      Lần “thổ huyết” này, thân thể của Vương gia suy yếu, ít nhất cần phải có ba bốn ngày xen vào chuyện của Tây Uyển!

      Nhưng nghĩ như vậy, lại nghe thấy giọng của chủ tử nhà mình vang lên ——

      "Hà Nghiêm, dẫn nàng đến Tây Uyển chọn người." Ngữ khí vô cùng bình tĩnh tự nhiên.

      "Vương gia?" Kinh hãi cất cao giọng hỏi sắc bén đến chói tai, Hà Nghiêm cảm thấy tiếng kêu của mình nhất định giống như con gà mái bị người ta nhổ lông.

      Nhưng bất chấp khí chất, ngay cả tâm tư quỳ xuống dập đầu cũng có, "Vương gia, ngài, ngài..."

      Ngài phải ở trong thời điểm mấu chốt như vậy, hồ đồ chứ!

      Còn Hách Liên Dạ ngay cả nhìn cũng nhìn vào , chỉ vào Giang Ngư Ngư tiếp tục phân phó, "Người do nàng ấy chọn lựa, đợi đến lúc chuẩn bị thỏa đáng đưa đến đây."

      Triệu công công kích động cực kỳ, liên tục đồng ý, hoàn toàn cảm thấy đây là làm khó dễ, còn cảm thấy được ánh rạng đông ngay tại trước mắt.

      nương này mặc dù có chút cổ quái, nhưng nhìn vào cách ăn mặc là biết, là nha đầu chưa trải qua việc đời, nếu như người mà ngay cả cửa ải này nàng cũng qua được*, cách vô lễ, các chủ tử trong cung cũng dám đưa đến trước mặt Vương gia a! (* cái đoạn này, từ “người” là chỉ các nương ở Tây Uyển á)

      Y cao hứng, Hà Nghiêm lại nóng nảy. Chỉ có Triệu công công ở chỗ này có muốn thêm mấy câu cũng tiện.

      lúc rối rắm, nhìn thấy chủ tử nhà mình đột nhiên liếc mắt đến đây cái.

      Ánh mắt của Hách Liên Dạ vô cùng xinh đẹp, đuôi mắt dài hơi nhếch lên, chỉ cái ánh mắt tuỳ ý thôi chứa phong tình vô tận, khiến trái tim của người ta phải nhộn nhạo.

      Dù sao Hà Nghiêm cũng ở bên y lâu, lại là đại nam nhân, còn đến mức bị ánh mắt này làm cho mặt đỏ tim đập, thế nhưng ánh mắt quen thuộc này lại làm cho chợt tỉnh táo lại.

      Đây chính là chủ tử mà hiểu , bày mưu nghĩ kế, chủ tử có gì là làm được, nếu cảm thấy hành vi của chủ tử kỳ quái, vậy nhất định là hiểu được thâm ý trong hành vi của chủ tử!

      Ổn định lại tư tưởng, với Giang Ngư Ngư sớm đứng lên, " nương, mời."

      Dẫn Giang Ngư Ngư rời khỏi tiểu viện này, lại nhanh chóng chạy về thư phòng, Triệu công công vội vả hồi cung phục mệnh sớm rời , tại trong thư phòng đều là người nhà, cho nên Hà Nghiêm vội vàng mở miệng, "Vương gia, ngài muốn.."

      Tổng quản Hà thúc còn ở lại vẫn hiểu ra sao, "Vương gia, Tây Uyển mà ngài ..." Là cái toà phế trạch (chỗ ở hoang vắng) ở phía tây vương phủ kia sao?

      Trong gian nhà đó có ai ở nha! Aizz, đúng, hình như vài ngày trước có người dọn dẹp tòa nhà kia, cũng có thể là có người chuyển vào đó.
      Abby, Chrisbetrang thích bài này.

    3. betrang

      betrang Active Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      147
      2 chap này hk hấp dẫn lắm:yoyo67:

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 12: giây giết chết Vương gia (9)

      Editor: Lạc Long Quân (Chúc)

      Beta: Trang

      Mấy ngày nay ông vẫn luôn chiếc cố lo lắng chuyện Vương gia chịu ăn cơm, cũng xem thử hàng xóm sát vách là người nào.

      Hà Nghiêm cũng rảnh giải thích với Hà thúc, vội vàng hỏi Hách Liên Dạ, "Vương gia, ngài nghi ngờ vị nương kia?"

      "Thời điểm nàng ấy xuất trùng hợp." Hách Liên Dạ xong trong ánh mắt mang theo ý cười, thậm chí trong giọng còn có chút vui mừng.

      Bất quá Hà Nghiêm khẩn trương, chú ý đến dị trạng của chủ tử nhà mình.

      "Nhưng nếu như quả nàng ta có vấn đề, ngài để cho nàng ta Tây Uyển chọn người, phải là..."

      Nâng tay cắt đứt lời của thủ hạ khẩn trương, tầm mắt chuyển về phía Giang Ngư Ngư vẫn còn đứng trong viện, trong mắt Hách Liên Dạ lên ánh sáng thậm chí có thể là hưng trí dạt dào: "Để cho nàng ."

      Cho dù chỉ vì chuyện Tây Uyển bị người ta sắp đặt vào, với trí thông minh của tiểu nha đầu kia, cũng ngốc đến nỗi cứ thế mà trực tiếp chọn ra chủ tử đứng sau màn, y muốn nhìn thử xem, tại trong tình huống như vậy, tiểu nha đâu kia xử lý ra sao.

      Hà Nghiêm vẫn thể hiểu nổi chủ tử suy tính cái gì, nhưng cảm thấy đây nhất định là vấn đề về chỉ số thông minh của mình.

      hề dong dài, vội vã chạy hoàn thành nhiệm vụ nhìn Hà thúc đứng ở bên vẫn còn mờ mịt lập tức kéo ông ta heo, "Lão ngài vẫn nên theo ta nhìn xem chút!"

      Cho nên vài phút sau, Giang Ngư Ngư theo Hà thúc và Hà Nghiêm đến tòa nhà ở phía tây vương phủ.

      Còn chưa vào cửa, Giang Ngư Ngư ngửi thấy mùi hương.

      Cẩn thận phân biệt, đây là mùi hương hoa hòa với hương son phấn, phân tích ra mùi hương này có thể khiến cho con người ta sảng khoái, cũng giống như tất cả mọi người dùng nước hoa ở trong gian kín vậy, đủ loại mùi thơm trộn lẫn với nhau, ngửi thấy có chút nhức đầu.

      Tức giận nhìn cửa chính màu đỏ thẫm kia, Hà Nghiêm cau mày lại, chuẩn bị dẫn người vào cánh cửa lại "chi nha" tiếng tự mở ra.

      "Hà đại ca!" Hơn mười tiểu nương ăn mặc như nha hoàn ra, giòn giã tiếp đón, còn mang theo giọng điệu lấy lòng cách ràng.

      Người hầu của những hộ nhà giàu đều có trang phục thống nhất, nhưng kiểu dáng và màu sắc y phục các nàng mặc lại hề giống nhau, nhìn thấy có chút kỳ quái.

      Bất quá luận về dung mạo, các nàng tuyệt đối là thượng thừa, vượt xa tiêu chuẩn nha hoàn của những nhà bình thường.

      Ai là đại ca của các ngươi hả! Hà Nghiêm rất muốn trợn tròn hai con mắt, muốn chuyện với những nha hoàn này, nhìn Giang Ngư Ngư "ngốc nghếch" đứng bên cạnh, vươn ngón tay ra chỉ chỉ, "Vương gia phân phó, từ nay về sau...người được chọn vào vương phủ do nàng quyết định."

      "Ba" tiếng, ánh mắt của đám nha hoàn lập tức chuyển hướng, ban nãy Giang Ngư Ngư bị các nàng xem như là khí, tại lại trở thành tiêu điểm ánh mắt của mọi người.

      Giang Ngư Ngư mờ mịt nhìn về phía Hà Nghiêm, chọn người để làm gì?

      Ngay cả điều này cũng cho nàng nàng làm sao biết nên tuyển theo tiêu chuẩn nào?

      Nhưng cần Hà Nghiêm trả lời, đám nha hoàn cho nàng biết đáp án.

      "Để nàng chọn? Hà đại ca, vị này chính là..."

      Có thể thấy được, trong lòng của những người này xem Giang Ngư Ngư là kẻ địch, nhưng bởi vì biết thân phận của nàng cho nên dám thể địch ý cách quá ràng.

      "Có quyền lựa chọn ai hầu hạ Vương gia trước, địa vị của vị nương này ở trong vương phủ rất đặc biệt nhỉ..." Có nha hoàn cơ trí bóng gió đặt câu hỏi.

      Tại sao trong vương phủ lại đột nhiên xuất trẻ tuổi!

      "..." Ý trong lời này...Giang Ngư Ngư cảm thấy mình bị sét đánh rồi.

      Tổng quản Hà thúc nhìn quen cuộc sống thanh tâm quả dục của Hách Liên Dạ, nhất thời vẫn kịp phản ứng.

      Cái gì mà hầu hạ, cái gì mà trước hả...Khoan !

      Đây...Đây là những người ở Tây Uyển này, đều là chuẩn bị đưa cho Vương gia thị tẩm sao!

      Hà thúc hoàn toàn choáng váng, nhanh chóng quay đầu lại nhìn về phía Hà Nghiêm.
      lonkon95, AbbyChris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: nhongw thông minh

      Hà Nghiêm buồn bã nhìn lại, nếu lão ngài cho rằng như thế nào hả? Vì sao Vương gia ngài lại giận dỗi ăn cơm như thế?

      ăn cơm làm sao có sức hả? Mà ngay cả sức cũng , … làm ăn được gì?

      Như thế càng tốt, ban nãy nghe thấy tiếng hoan hô ở Tây Uyển à? Chính là vì các nàng hay tin, biết Vương gia nhất định dùng cơm, sau đó cũng nhấy định theo lời dặn dò của đám người trong cung, tuyển người thị tẩm!

      Số lượng nữ nhân trong Tây Uyển hề ít, bởi vì các thế lực trong cung đều muốn khống chế Vương gia. Nếu Vương gia tham luyến nữ sắc, tất nhiên bị những lời thầm bên gối của bọn họ làm cho ảnh hưởng đến, có thể nhét người vào trong Tĩnh Vương phủ thêm cài cái cơ sở ngầm cũng tốt.

      Cho nên những người có thân phận đại thần trong các phe phái có thể sánh vai với Tĩnh Vương phủ, tất cả đều đưa thiên kim tiểu thư chưa xuất giá đến đây.

      Cho nên mới nảy sinh cục diện như bây giờ, bên trong Tây Uyển này đều là thiên kim của các nhà trọng thần trong triều.

      Biết Vương gia hay xoi mói, bọn họ chỉ đưa đến những người xinh đẹp nhất, con vợ cả có thể tranh danh phận, con vợ lẽ có thể làm thiếp.

      Cái gì, ngươi những quần thần kia vì tiền đồ mà quan tâm đến hạnh phúc của con mình, bắt ép bọn họ đến đâysao?

      Bình tĩnh nào, Vương gia của chúng ta có thân phận gì, dung mạo ra sao, có cơ hội biết bao người xông đến cướp đoạt chứ! thấy đám nha hoàn này ai nấy đều vội vã ra nghênh đón ư? Nếu phải chủ tử dặn dò các nàng các nàng ấy dám sao!

      Chỉ khổ cho Vương gia, lẽ nào sau này khó thoát khỏi vận xui?

      Nếu làm gì bây giờ, chẳng lẽ tạo phản sao?

      Vương gia đúng là có thực lực tạo phản, nhưng vì vài nguyên nhân, mặc du Vương gia hứng thú với ngôi vị hoàng đế, nhưmg vẫn muốn tìm cơ hội tạo phản lần, để đám người trong cung kia nhốn nháo phen.

      Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để tiến hành tạo phản chính là tuyệt đối được làm tổn hại đến lê dân bách tính, ví dụ như uy hiếp thẳng vào cung chẳng hạn.

      Hơn nữa tạo phản là chuyện lớn, lại còn bị ghi vào sử sách, dù thế nào cũng nên tìm lý do sao cho được chứ!

      Ngươi có từng nghe lý do vì bảo vệ trong sạch của bản thân, để đám nữ nhân “chà đạp” mà tạo phản chưa? Viết vào sử sách như thế há chẳng phải là muốn cho kẻ khác cười nhạo hay sao.

      Haizz! Hà Nghiêm than ngắn thở dài ở trong lòng hồi lâu, cuối cùng ánh mắt lại rơi đến người Giang Ngư Ngư.

      Vương gia đúng, vị tiểu nương kia hơn phân nửa là có vẫn đề, còn muốn xem xem nàng ta chọn thiên kim nhà ai thị tẩm trước!

      Giang Ngư Ngư bị sét đánh đến choáng váng.

      ra nàng biết Hách Liên Dạ luôn luôn theo con đường trong sáng, nhưng cũng cảm thấy vận mệnh của y quá thảm thương.

      Nào có ai bằng lòng trở thành ngựa đực, bị kẻ khác xây cả hậu viện đầy nữ nhân, cưỡng ép phải sủng hạnh từng người !

      Cứ cho là trong đầu chỉ toàn những ooxx, nhưng nếu như phải đối mặt với tình hình này, cũng khỏi cảm thấy bi ai nhỉ!

      Hơn nữa, thoạt nhìn mỹ nam Vương gia kia rất bài xích chuyện này phải.

      Nhưng vì sao y thẳng thừng cự tuyệt? Chẳng lẽ vì địa vị Vương gia này của y chưa vững chắc? Người cường đại như vậy lẽ nào lại có địa vị?

      Tạm thời vẫn chưa biết nguyên nhân, nhưng Giang Ngư Ngư cảm thấy trong cái rủi có cái may, chuyện này cũng coi như khso giải quyết.

      Giang Ngư Ngư thấy Hà Nghiêm nhìn mình bằng ánh mắt cổ quái bèn lên tiếng giới thiệu, “Tôi là Giang Tiểu Cửu, nhà hoàn vừa vào Vương phủ”

      Khi còn ở đại, nàng sống trong đại gia tộc đông đúc,trong nhà có ít chị em, họ chị họ đều có cả, nàng là người thứ chín, người trong nhà đều gọi nàng là Tiểu Cửu, người ngoài gọi nàng là Cửu tiểu thư.

      Còn cái tên Giang Ngư Ngư này là khi nào nàng có thẻ bài thân phận nắm trong tay, sau khi rời khỏi vương phủ được tự do tự tại mới dùng đến, cho nên tại nàng muốn để lộ tên , thuận miệng bịa ra cái tên.
      Last edited by a moderator: 23/3/15
      lonkon95, Abby, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :