1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương gia xấu xa cưng chìu thê tử bỏ trốn: Nương tử, nàng phải biết nghe lời - Thẩm Du (c95.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 90.2: Vấn đề quay trở về đại

      Hách Liên Dạ lại nhìn ra được suy nghĩ trong lòng nàng, vỗ đầu nàng, "Nhớ nhà?"

      "Ừ." Ngư Ngư thành gật đầu, khó có được lúc ngoan ngoãn như vậy.

      "Ta cũng nhớ."

      "..." Ngư Ngư nháy mắt mấy cái, "Ở đây phải là nhà của sao?" Y phải là hoàng tộc của Nguyệt Loan quốc, sinh ra và lớn lên ở Kinh thành sao?

      nghiệt nào đó bình thản đáp, "Ta là ta nhớ nhà của nàng."

      "... nhớ nhà tôi làm gì..." Y cũng chưa từng gặp người nhà nàng mà.

      Quả Hách Liên Dạ chưa từng gặp người nhà của Ngư Ngư, ngay cả tên của họ cũng hề biết.

      Nhưng y ăn dấm chua của vài người trong đó.

      Người nào đó lại mơ hồ xuất dấu hiệu biến thành thùng giấm, nhưng khuôn mặt vẫn mang vẻ bình tĩnh, "Ta vẫn luôn muốn được thấy biểu ca của nàng."

      "Còn cả tiểu biểu ca của nàng."

      "Còn có cả đường ca, đám đường đệ của biểu ca nàng nữa."

      Hách Liên Dạ hề bình tĩnh bổ sung từng câu .

      ... Tại sao tiểu nha đầu này có nhiều người thân đến vậy, hơn nữa nghe ngoại hình của mỗi người đều xuất chúng cả, tất cả còn là những nam nhân tốt nữa.

      "..." Ngư Ngư nhanh chóng rót cho mình ly trà, cũng sợ giờ là mùa hè nóng bức, uống cạn hơi, sau đó mới nghiêm túc căn dặn y, "Lần sau nhắc tới bọn họ, đừng gộp chung… biểu ca đại nhân với bọn họ."

      Xuất cùng lúc với biểu ca đại nhân, áp lực quá lớn... Nàng thể hại bọn tiểu biểu ca được.

      Giọng điệu kính sợ của Ngư Ngư khiến Hách Liên Dạ có cách giả bộ bình tĩnh được nữa, hoàn toàn biến hình thành bình dấm chua.

      Được, rất tốt.

      Trong khoảng thời gian này tiểu nha đầu nhắc tới biểu ca mình, y còn tưởng rằng nàng thấy được cường đại của y, còn sùng bái biểu ca của nàng như vậy nữa.

      ngờ là y suy nghĩ nhiều rồi...

      Tiểu nha đầu này từ bắt đầu sùng bái biểu ca của nàng đến mức ăn sâu bén rễ rồi, xem ra y đối mặt quyết đấu với biểu ca của nàng lần vĩnh viễn thể thay đổi quan niệm của tiểu nha đầu này.

      Hách Liên Dạ là cổ nhân, y quen với chuyện người cường đại là biết võ công, cho nên trong khái niệm của y quyết đấu cũng bao gồm cả luận bàn võ nghệ.

      Nếu Ngư Ngư biết y suy nghĩ điều gì, nhất định nhét y vào chỗ sâu trong hang động phía sau núi, tránh cho bằng hữu của y ở bên ngoài phát ra...

      Quyết đấu cùng với biểu ca sao... Ý chẳng phải là Star Wars sao? Thực quá khác biệt rồi! Có tự cảm thấy mình thân là người Địa Cầu ?

      Hách Liên Dạ tuyệt đối phải kẻ ghen trong yên lặng, y nhìn vào địa đồ trước mặt, "Ta nhất định để nàng trở về, hơn nữa ta còn phải về cùng nàng."

      Y nhất định phải gặp được cái tên biểu ca kia của nàng, xem rốt cuộc thần thánh cỡ nào!

      Ngư Ngư thể ra trong lòng có mùi vị gì, nhưng nhắc nhở y, "Ôn Ngôn..."

      " có Ôn Ngôn gì hết," Hách Liên Dạ cười ngẩng đầu lên, "Tên đó chỉ là có cơ duyên có thể trường sinh bất tử mà thôi, có nghĩa là thần."

      Ngẫm lại cũng có chuyện như vậy. Ngư Ngư vừa kinh ngạc cũng vừa sùng bái Ôn Ngôn, tại khác là bao nhiêu.

      "Khi ta bái sư học võ, sư phụ có bộ võ công này của môn phái chúng ta có uy lực gấp mười lần, nhưng học lại rất chậm, thể chất tốt nhất định đến năm hai mươi lăm tuổi có thể độc bộ thiên hạ."

      "Nhưng ta đến năm mười sáu tuổi làm được." Người nào đó vô cùng bình tĩnh.

      Ngư Ngư trầm mặc nhẩm tính hai mươi lăm trừ mười sáu là bao nhiêu... Lần đầu tiên cảm thấy phép trừ hai số này cũng có thể đánh đố người khác.

      Nhưng Hách Liên Dạ vẫn cực kì bình tĩnh, "Thiên hạ này, có chuyện gì là bổn vương làm được."

      Ngư Ngư: "..."

      Mặc dù nàng rất muốn khinh bỉ khoác lác đáng xấu hổ của y chút, nhưng lại tìm được lời trả treo nào hay ho...

      nghiệt cường đại đến quá đáng nào đó xong thực lực của mình cười cười kéo tay Ngư Ngư, "Ta tin nàng là từ gian khác tới đây, sau đó để ta gặp được nàng, duyên phận của chúng ta chỉ ngắn ngủi như thế này đâu."

      Ngư Ngư: "..."

      Đây có thể là câu bày tỏ ít hoa mỹ nhất từ trước tới giờ của Hách Liên Dạ, thế nhưng câu đơn giản này lại khiến Ngư Ngư ngây ngẩn cả người lần nữa.

      Trước kia nàng chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân có thể gặp được cổ nhân vô cùng mê hoặc phúc hắc thập toàn thập mỹ, cũng vì quá cường đại cho nên dường như chỉ có hai chữ biến thái mới có thể hình dung cách ràng nhất.

      Nhưng nàng gặp được người như vậy.

      Hơn nữa vị cổ nhân đó lại vô cùng cưng chiều nàng, vì nàng mà tự tay xuống bếp, học cách chăm sóc người khác, y còn có thể biến đổi mỗi ngày theo cầu của nàng.

      Ngẫm lại cuộc sống trong mấy tháng này có phần khó có thể tin được.

      Đâu chỉ là muôn núi nghìn sông, giữa bọn họ còn có khoảng cách về gian vô cùng xa xôi quá mức ràng, nhưng cho dù như vậy bọn họ vẫn có thể gặp được nhau. Có lẽ duyên phận này quả do trời định.

      Đối với việc theo đuổi tiểu Vương phi của y, Hách Liên Dạ tin có chí ắt làm nên, cho nên cũng gấp gáp.

      Vì vậy y cũng ép Ngư Ngư phải trả lời ngay bây giờ, thấy nàng bắt đầu im lặng bình tĩnh tiếp, "Hơn nữa chuyện để nàng trở về nhà ta có chút manh mối. Chờ đến khi xác thực chính xác rồi ta báo lại cho nàng biết."

      Ngư Ngư chỉ có thể câm lặng nhìn trời, biết phải cái gì.

      Hách Liên Dạ có ưu điểm vô cùng cường đại là y chưa bao giờ mạnh miệng.

      Trong từ điển của y, "xác định" chính là đại biểu cho việc y nhất định thành công.

      Cho nên vấn đề khiến Ôn Ngôn phải phiền não hơn trăm năm, y rất nhanh giải quyết rồi sao...

      Tại sao tất cả những chuyện phiền não của người phàm, đến tay y lại thành cái dạng này?

      Vương gia quả biết cách biến mình thành kẻ biến thái, khiến người khác phải ngước nhìn...

      Ngư Ngư nhìn trời lúc lâu, sau đó mới nhớ tới mục đích tới đây tìm người để làm gì.

      Hách Liên Dạ tuyệt đối phải người dễ chuyện, nhưng Ngư Ngư bảo y làm cái gì y nhất định đồng ý.

      Đương nhiên, bảo y được tỏ tình y kiên quyết đồng ý...

      Cho nên khi có được đáp án chắc chắn, Ngư Ngư trở về báo lại cho Tiểu Trần Tử, bảo yên tâm, chờ đến thời gian sau cơm trưa, Hách Liên Dạ tới nhà lao Hình bộ chuyến.

      Hôm nay nhất định vị khách có rất nhiều thời gian.

      Ngư Ngư vừa tiễn bước Tiểu Trần Tử Hà thúc dẫn người khác vội vàng tới.

      Lần này, người tìm đến nàng là gã sai vặt của phủ Thượng thư, cũng là tâm phúc của Trình đại nhân.

      "... Lại cần ta trở về đọc Tam Tự Kinh, dỗ dành cha ta vui vẻ sao?" Ngư Ngư vừa nhìn thấy bộ dạng khổ sở của gã sai vặt, ruột cũng sắp quặn thắt lại rồi.

      Người thường căn bản hiểu công việc "học thuộc Tam Tự Kinh" kia "nguy hiểm" tới cỡ nào...

      Trình đại nhân vẫn cho rằng con nhà mình là kẻ vô dụng, lần trước Ngư Ngư dùng canh giờ đọc nửa câu đầu tiên của Tam Tự Kinh... Ừ, chính là ba chữ "Nhân Chi Sơ" kia, cũng khiến cho Trình đại nhân vui mừng đến mức ngậm miệng lại được...

      Cho nên Ngư Ngư vô cùng lo lắng đợi đến khi nàng "biểu diễn" đọc thuộc lòng xong, thuận lợi đọc nốt nửa dưới "Tính Bổn Thiện" ra.

      Biểu "uyên bác" đến như vậy, hại nàng bị lộ mất...

      Gã sai vặt lắc đầu, "Bẩm Cửu tiểu thư, lần này biết xảy ra chuyện gì, sau thời gian lâm triều khoảng thời gian dài lão gia mới trở về, hơn nữa từ khi xuống kiệu khuôn mặt trở nên đen lại, đây là lần đầu tiên tiểu nhân thấy lão gia tức giận đến như vậy."

      Lâu lâu ngoi lên comt ủng hộ Nana tỷ, sẵn cho Bối xin cái tem luôn a.

      Ặc... ặc, phải giờ ta ngửi thấy mùi dấm chua nồng nặc sau khi nghe Dạ ca biến thái bày tỏ nhung nhớ nhà Ngư Ngư, nhớ... biểu ca ngoài hành tinh của Ngư Ngư để chứng thực a. Cơ mà ta cực thích phong cách này của huynh ấy, vừa cường đại vừa biết cưng chiều làm người ta đỏ mắt, hazz Ngư Ngư là may mắn quá , được cái biến thái cường đại cưng chiều. (ta cũng muốn muốn a)

      *Lắc đầu nhìn trời* Mà mọi chuyện vốn là như vậy, vì quả nhiên biến thái với vô lương luôn là cặp tuyệt phối trời sinh làm người ta đau tim, phù... may mà ta chuẩn bị đủ tinh thần đâu. tò mò về biểu ca ngoài hành tinh cực kì thần bí của Ngư quá . biết mọi chuyện cuối cùng ra sao?

      Hắc hắc... Dù giờ Ngư động tâm nhưng cuộc sống ở đại vẫn quan trọng hơn, con đường truy thê của Dạ ca còn lắm gian nan. Bối chỉ muốn gửi đến ca câu thôi, đó là: Dạ ca, hãy cố gắng lên, nhanh nhanh chinh phục Ngư tỷ nào.

      Vẫn mong chương mới của tỷ từng ngày đấy. Ta luôn cùng mọi người lót dép dưới hố ủng hộ Nana tỷ.
      Chris thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 91.1: Có người muốn ngăn cản nàng lập gia đình

      Lúc lâm triều xảy ra chuyện gì? Nếu vậy khi Tiểu Trần Tử tới hẳn nên nhắc với nàng chứ.

      Ngư Ngư vẫn luôn rất thích Trình đại nhân nên tại khó tránh khỏi có bận tâm đôi chút, với Hà thúc tiếng, để ông báo lại với Hách Liên Dạ là nàng về nhà chuyến trước, sau đó cùng gã sai vặt của phủ Thượng thư vội vã quay trở về.

      Cửa thư phòng ở phủ Thượng Thư mở lớn, từ xa Ngư Ngư nhìn thấy bóng dáng của Trình đại nhân chắp tay sau đít tới lui trong thư phòng, sắc mặt vô cùng khó coi, lông mày nhíu chặt lại, hiển nhiên là nổi giận.

      Nhưng ngay khi nhìn thấy Ngư Ngư sắc mặt của ông hòa hoãn ít, vẫy vẫy tay với nàng, "Cửu nhi, đúng lúc cha có chuyện muốn với con."

      Là chuyện có liên quan đến nàng sao? Ngư Ngư nhanh bước vào thư phòng, kết quả câu đầu tiên của Trình đại nhân lại dọa nàng sợ hết hồn.

      "Cửu nhi, chuyện con biết y thuật..."

      Lúc này Ngư Ngư mới cảm thấy biểu của bản thân được tốt cho lắm.

      Trình đại nhân vẫn luôn cho rằng con mình là kẻ ngu dốt, vô dụng, nhưng bây giờ cái kẻ vô dụng này lại am hiểu y thuật? Học từ bao giờ?

      Huống hồ, y thuật cũng phải là thứ ngày ngày hai là có thể học được, tại sao lại lén học, ai dạy nàng, hơn nữa với chỉ số thông minh chỉ duy trì trong ba canh giờ... sao có thể học được y thuật phức tạp cơ chứ?

      Vấn đề này khó trả lời, nếu để ý bại lộ bí mật mình phải là Trình Ti Nghiên chân chính mất.

      Nhưng chuyện giải độc cho Hoàng hậu quả quá nóng vội, nàng cũng nghĩ tới điểm này.

      ra Trình đại nhân cũng có ý này, tại ông nổi nóng nên hoàn toàn cũng suy nghĩ được sâu xa.

      "Cứu Hoàng hậu sao chứ? Cửu nhi, nếu có người hỏi, con cứ là đêm đó là cha tìm con tới phải để giải độc cho Hoàng hậu, cũng giúp con đỡ bị kẻ khác xấu."

      Ngày hôm nay sau khi lâm triều, mấy người Từ đại nhân lại kỳ quái ngăn cản ông, hỏi con của ông có phải muốn gả vào Tĩnh Vương phủ hay sao, tại sao lại giúp giải độc cho đối thủ mất còn của Tĩnh Vương, có phải nghĩ lại cảm thấy vẫn là chức Thái tử phi tốt hơn, sắp sửa từ bỏ Tĩnh Vương, nên mới tới cứu Hoàng hậu nịnh nọt Thái tử.

      Cái rắm ấy! Con của ông y thuật cao minh, muốn cứu ai cứu, mắc mớ gì đến bọn họ!

      "Hừ, con của lão phu, muốn gả cho ai gả cho người đó!"

      Trình đại nhân qua rồi an ủi con , "Cửu nhi, con cứ mặc kệ những điều này , thích gả cho ai gả, nắm chắc được mục đích suy nghĩ lại, bất kể cuối cùng con chọn ai cha đều ủng hộ con!"

      Trình đại nhân biết hình tượng động kinh của Thái tử, cũng ngờ tới Thái tử lại có giao tình với Ngư Ngư, cho nên quả ông hiểu lầm rồi.

      Nhưng hiểu lầm hiểu lầm, ông vẫn giữ thái độ bảo vệ con , Ngư Ngư nghe vậy vô cùng cảm động.

      Mặc dù sống chung lâu, nhưng nàng cảm thấy Trình đại nhân là người cha tốt.

      Nàng rất nhớ đến người nhà ở đại, nhưng cũng muốn từ nay về sau được nhìn thấy Trình đại nhân nữa.

      Hách Liên Dạ y tìm cách để nàng được trở về....

      Ngư Ngư vừa nghĩ đến y, chợt nghe thấy giọng cùng với tiếng cười quen thuộc, "Sáng nay là ai nhảm thế?"

      Hiển nhiên, Hách Liên Dạ nghe được lời lúc trước của Trình đại nhân, biết sáng nay có người linh tinh gì đó rồi.

      Trong những lúc thế này, Trình đại nhân hiếm có dịp cảm thấy biến thái cũng là loại phẩm chất tốt đẹp...

      "Từ Đức Từ đại nhân."

      Hách Liên Dạ gật đầu, phân phó Hà Nghiêm đứng sau lưng, " tới nhà người này, ngày khác ta tới nhà ông ta ngồi chút."

      "Vâng."

      Hà Nghiêm thả thứ gì đó trong tay xuống, xoay người nhanh chóng rời , ... nghe ngóng xem Từ đại nhân này là ai .

      thể trách Hà Nghiêm... Có chủ tử biến thái như Hách Liên Dạ, hoàn toàn thiết để ý tới những triều thần ở trong triều đình...

      Ngư Ngư cảm thấy bất ngờ, " muốn tới nhà ông ta?"

      Mặc dù lấy danh tiếng của Hách Liên Dạ, sau khi xuất , chỉ e Hách Liên Dạ làm bất cứ điều gì Từ đại nhân kia cũng sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng rồi, nhưng với tính tình nóng nảy của Hách Liên Dạ, y cũng "lãng phí thời gian" làm loại chuyện này.

      thực chứng minh, Ngư Ngư quá coi thường Hách Liên Dạ rồi...

      nghiệt nào đó cười đến mức cực kỳ bình tĩnh, " cần thiết, ông ta nghe thấy tin tức này mỗi ngày đều chờ đợi trong lo lắng, ít nhất cũng phải nửa tháng ăn ngủ."

      Ngư Ngư: "..."

      Nàng sai rồi, nàng vẫn chưa nhớ kĩ mức độ biến thái của vị Vương gia này...

      Ngư Ngư sâu sắc kiểm điểm bản thân mình, Trình đại nhân lại hừ tiếng, "Nửa tháng? Vương gia thích đùa! Năm Vương gia mười lăm tuổi sớm được đưa ra khỏi cung, người ngoài vẫn chưa biết trong Tĩnh Vương phủ có ai, quản gia của quý phủ là Hà Túc ra ngoài làm việc suýt chút nữa bị Triệu gia lấn át, nếu nhờ Hà Nghiêm đuổi theo kịp thời, có thể bị tên tiểu tử Triệu gia kia tặng cho thêm vài đường roi nữa, sau khi ngươi nghe xong cũng chỉ 'À' tiếng. Tin tức này truyền , tiểu tử Triệu gia kia bị bệnh suốt cả năm! Đến bây giờ chỉ cần nghe thấy tiếng 'À' thôi run rẩy rồi!"

      Ngư Ngư: "..."

      Hách Liên Dạ khiêm tốn cười, "Đó là ai?"

      "...Con trai độc nhất của Tả tướng Triệu đại nhân! Là con trai duy nhất của !"

      Hách Liên Dạ gật đầu, " ra Tả tướng họ Triệu."

      Trình đại nhân: "..."

      Mãi cho đến khi ăn cơm trưa xong, nàng lên xe ngựa ngồi cùng với Hách Liên Dạ, chuẩn bị đến đại lao Hình bộ gặp tiểu cung nữ, Ngư Ngư vẫn im lặng gì.

      Nàng phải là người ở đây, nghe thấy truyền thuyết về Hách Liên Dạ cũng quá ít, cho nên mãi cho đến ngày hôm nay mới biết, ở cổ đại tồn tại của Hách Liên Dạ tương đương với họ của nàng ở đại...

      Lặng lẽ liếc nhìn nghiệt bên cạnh, tâm trạng của Ngư Ngư vô cùng phức tạp.

      Nhưng cũng bởi vì vậy, nàng càng hiếu kỳ hơn.

      đại, ngoại trừ họ ra, hoàn toàn ai dám chủ động tới tìm họ đại nhân... Cái tiểu cung nữ gì kia rốt cuộc là có bao nhiêu dũng khí mới ngu ngốc kiên quyết đòi gặp mặt Hách Liên Dạ cơ chứ?

      phải muốn để Hách Liên Dạ dọa nàng ta đến chết, mới có thể được chết cách thoải mái nhất đấy chứ...

      Hơn mười phút sau, cuối cùng Ngư Ngư gặp được cung nữ khiến nàng nảy sinh lòng hiếu kỳ vô cùng lớn suốt thời gian qua.

      Ánh sáng trong đại lao mờ ảo, Ngư Ngư vừa bước từ ngoài vào nên hai mắt nhất thời kịp thích ứng, còn chưa kịp thấy bộ dạng của cung nữ kia ra sao nghe thấy tiếng khóc nức nở, sau đó là chút nhút nhát e lệ, nhưng ràng là giọng nữ mang theo niềm vui bất ngờ, "Hoàng huynh! Muội… muội là Ngôn Ngôn..."

      Tất cả mọi người đều hóa đá.

      Ngôn Ngôn? Thập thất Công chúa mất tích hơn hai mươi năm, là muội muội ruột cùng mẹ của Hách Liên Dạ?

      Khác với muội muội của Phong Ngự Vũ, khi Công chúa Thập thất của Nguyệt Loan quốc mất tích mới chỉ được ba tuổi.

      Tuổi còn quá , dánh dấp vốn chưa hình thành nhất định, cộng với cách biệt 20 năm tuổi tác, chỉ riêng dung mạo cũng thể phán đoán được nàng ta là hay giả rồi.

      Hơn nữa việc máu nhận người thân ra cũng có tính khoa học, ở cổ đại có kỹ thuật giám định ADN, cho nên Hách Liên Dạ bị làm khó hay sao?

      Đương nhiên là !

      Nụ cười khuôn mặt y vẫn biến mất, cũng có hứng thú nghe người trước mặt thuật lại quá khứ, giọng vẫn vô cùng ôn hòa, " ra có bí mật, chỉ có hai người ta và Ngôn Ngôn cùng biết."

      Người nào đó vô cùng nhàn nhã, "Ngôn Ngôn có năng lực kì dị, là muội sợ bị hỏa thiêu."

      Mọi người: "..."
      Chris thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 91.2: Có người muốn ngăn cản nàng lập gia đình

      Ngư Ngư rối rắm nhìn trời, xem ra đổ thêm dầu vào lửa rồi... Thời tiết khô ráo thế này, thích hợp ăn hạt dưa.

      Cũng may nàng có mang theo bát thạch hoa quả tự làm...

      Ngư Ngư nghiêm túc chuẩn bị đồ ăn vặt xem cuộc vui, Hách Liên Dạ vẫn nhớ Ngư Ngư từng thạch hoa quả kia càng lạnh ăn càng ngon, cho nên cần Ngư Ngư , tự động cầm cái bát được bọc kín kia, dùng nội lực giúp hạ nhiệt, còn bình tĩnh phân phó Hà Nghiêm, "Nhóm lửa, thử ném vào xem sao."

      "Dạ." Hiển nhiên Hà Nghiêm quen nghe các thể loại mệnh lệnh biến thái của chủ tử nhà mình rồi, hai mắt chớp lấy cái, vững bước về phía trước.

      Đợi đến khi đứng trước mặt tiểu cung nữ tự xưng là Hách Liên Ngôn kia, còn quay đầu bình tĩnh hỏi, "Chủ tử, là lửa , lửa vừa hay lửa lớn?"

      Chủ tớ vô cùng tự nhiên thể lưỡng lự như khi trao đổi kĩ thuật nướng thịt vậy....

      Sắc mặt tiểu cung nữ có phần xanh xao, nhưng lại bị dọa đến mức cầu xin tha thứ, mở miệng với giọng hơi run run, " ra muội nhớ lắm chuyện lúc , nhưng nếu hoàng huynh muội như vậy, muội nhất định làm vậy."

      Lại vẫn giảo hoạt mình là Hách Liên Ngôn nữa.

      Hách Liên Dạ để ý đến nàng ta, cười trả lời Hà Nghiêm, "Lửa lớn , dù sao cũng phải ăn, cần sợ nướng lên bị cháy."

      "..." Tâm trạng Ngư Ngư vô cùng phức tạp nhìn vào mực nướng trong túi, biết từ nay về sau phải dùng thái độ gì để đối mặt với nó đây...

      Mùa đông ở cổ đại việc sưởi ấm trong phòng giam được quan tâm tới, đến mùa hè cũng chỉ đặt chậu than ở góc, cho nên đủ loại dụng cụ để đốt lửa ra đời.

      Hà Nghiêm nhanh chóng tạo cái lò lửa lớn, vô cùng bình tĩnh với tiểu cung nữ, "Mời."

      Giọng kia vô cùng khách khí giống như khoan nghênh khách quý tới nhà chơi vậy.

      Dưới cái nhìn soi mói đến mức nín thở của mọi người, tiểu cung nữ này lại đứng dậy, ngoan cố chùn bước về phía chậu than.

      Chuyện ngày hôm nay lớn như vậy, Thái tử... cũng chính là Tiểu Trần Tử đương nhiên có mặt, thấy màn này khẽ nhíu mi, ánh mắt bận tâm nhìn Hách Liên Dạ.

      dùng hình tượng Thái tử xuất biểu cảm mặt rất ít ỏi, tuy nhiên trong giờ phút này hoàn toàn mấy lo lắng biểu cảm của mình bị lộ.

      Bởi vì tất cả mọi người còn tâm tư quan sát làm gì, đều nóng lòng đến mức muốn mọc thêm đôi mắt nữa để nhìn tiểu cung nữ này, còn đôi khác dùng để quan sát Hách Liên Dạ.

      Y ngăn cản sao!

      Thực ra những kẻ làm ở Hình bộ rất ít tiếp xúc với Hách Liên Dạ, tuy nhiên với những lời đồn được nghe trong mấy năm nay bọn họ cũng hiểu được phong cách hành của y.

      Cho nên bất kể y năng bình tĩnh đến mức nào bọn họ cũng tin chuyện Thập Thất công chúa sợ bị lửa thiêu.

      đám người đều khẳng định đây là chiêu mà Hách Liên Dạ dùng để tiểu cung nữ kia phải lòi đuôi chuột, phương pháp đánh bậy đánh bạ của vị biến thái.

      Thế nhưng mặc dù mắt nhìn thấy tiểu cung nữ khẩn trương, lại lòi đuôi, về phía chậu than, tất cả mọi người đều ngồi yên được nữa rồi.

      Cho dù động tác có nhanh thế nào nữa, nhưng ngọn lửa vô tình, chỉ đốt cháy chút cũng để lại vết sẹo lớn, chẳng lẽ y sợ muội muội ruột của mình bị thương hay sao?

      Trước phản ứng của tiểu cung nữ, cả đám người bắt đầu có hành động, cảm thấy có lẽ nàng chính là Thập Thất Công chúa mất tích nhiều năm nay.

      Thấy tiểu cung nữ này sắp sửa bước chân vào chậu than, Tiểu Trần Tử nhìn được nữa, muốn sai người ngăn cản, tiểu cung nữ này lại đột nhiên như sụp đổ ngồi sững mặt đất, nước mắt bắt đầu tuôn rơi, "Cửu tiểu thư, người giữ lại mạng của ta, để cho ta chết mà!"

      Bị nhiều người vây xem như vậy, Ngư Ngư cảm thấy áp lực rất lớn.

      Nhiều ánh mắt cùng nhìn chằm chằm như vậy, khiến nàng có loại ảo giác giống như bọn họ muốn cướp giật đồ ăn của nàng...

      Cho nên Ngư Ngư ra dấu, quay lưng tiếp tục ăn...

      Hà Nghiêm vẫn rất trấn tĩnh, "Vương phi các ngươi cho xong , nàng nghe."

      Quần chúng: "..."

      Những người khác hóa đá, Hách Liên Dạ nín cười, nhưng tiểu cung nữ này lại như bị những lời này chọc thẳng vào trái tim, sắc mặt thoáng cái xám như tro tàn, "Cửu tiểu thư, người quản sống chết của ta hay sao..."

      Ngư Ngư thể thừa nhận diễn xuất của tiểu cung nữ này vô cùng xuất thần nhập hóa, nàng quay lưng lại nên nhìn thấy bộ dạng nàng ta, cũng thấy được nét mặt của nàng ta, nhưng vẫn có thể lay động đến tâm tình của nàng. Lời kịch này có lực công kích phải bình thường.

      Trong đại lao hoàn toàn im lặng.

      Trong mấy tháng gần đây, ai cũng biết cái vị thể chọc vào kia ở Tĩnh Vương phủ kia sủng ái Cửu tiểu thư đến mức nào, tiểu cung nữ này giả mạo Thập Thất công chúa có lẽ còn có đường sống, nhưng nếu dám vu oan giá họa cho Cửu tiểu thư Trình gia...

      Tưởng tượng đến cơn thịnh nộ của Hách Liên Dạ, tất cả mọi người đều cảm thấy rét mà run.

      Nhưng... nếu đây phải là vu oan, mà là sao?

      Ý nghĩ đáng sợ này xẹt qua trong đầu mọi người, cả đám người kinh hãi rùng mình cái, dám tiếp tục suy nghĩ thêm nữa.

      Qua hồi lâu, cuối cùng Ngư Ngư cũng ăn xong thạch hoa quả tự chế của nàng, lau tay sạch , xoay người lại... cầm quả đào vừa đưa tới bắt đầu ăn, tiểu cung nữ ngồi sững mặt đất lại bắt đầu mở miệng.

      Nàng ta nhìn chằm chằm đồ vật biến dạng tay Ngư Ngư, rất lâu sau đó mới cười khổ tiếng.

      "Là ta ngu ngốc nên mới tin vào lời hứa hẹn của Cửu tiểu thư..."

      Nàng ta biểu lộ nụ cười bi thảm, lại mở miệng, ánh mắt trở nên kiên định, "Cửu tiểu thư, A Nguyệt là người sợ chết, ban đầu do tham tiền mới nhất thời hồ đồ mà đáp ứng giúp người hạ độc, người lại bất chấp sống chết của A Nguyệt, A Nguyệt giúp người bảo vệ bí mật nữa."

      "Ban đầu là Cửu tiểu thư cầm theo bao thuốc bột đến tìm ta, để ta trộn vào trong thuốc giải của Hoàng hậu nương nương, lúc ấy Cửu tiểu thư có khắp thiên hạ này chỉ có mình nàng có giải dược, bởi vậy nàng mới có thể cứu mạng của Hoàng hậu, tiêu tan hiềm khích với Hoàng hậu nương nương khi trước, nương nương cũng ngăn cản nàng gả cho Thái tử điện hạ nữa."

      "Cửu tiểu thư , tâm tư của Tĩnh Vương gia bây giờ thay đổi, muốn tranh đoạt giang sơn, nàng theo Tĩnh vương từ nay về sau nàng là Vương phi, nếu như gả cho Thái tử điện hạ nàng là Thái tử phi, từ nay về sau... còn là Hoàng hậu."

      A Nguyệt năng đứt đoạn, lời này nghe ra cũng có phần hợp lý.

      Huống hồ điều kì quặc nhất chính là theo như lời đồn Cửu tiểu thư Trình gia tinh thông đủ cầm kỳ thư họa, lại là tiểu thư khuê các, nhưng theo như lời đồn chưa bao giờ đề cập đến chuyện nàng biết y thuật cả.

      Nhưng ngày đó phơi bày ra trước mặt, loại độc này toàn bộ Thái y viện đều giải được, vậy mà Cửu tiểu thư lại hoàn toàn giải được vô cùng nhàng.

      Là y thuật của nàng cao minh, hay do nhân duyên lấy được loại độc dược lợi hại, đúng lúc trong tay có thuốc giải mới xuất thần được như vậy?

      Cả đám người nghe thấy lời này lại dám thở, rất muốn nhìn xem mấy vị kia giờ xuất biểu cảm gì, nhưng đều dám ngẩng đầu lên.

      ra Ngư Ngư cũng rối rắm kém gì mấy người họ.

      Tại sao nhất định phải làm Hoàng hậu? Nàng vô cùng nghiêm túc hỏi, "Chẳng lẽ thức ăn trong cung rất ngon sao?"

      "Khởi bẩm Vương phi, mấy đầu bếp có tay nghề tốt nhất trong Ngự Thiện Phòng đều bị xách về vương phủ rồi ạ." Giọng Hà Nghiêm cứng ngắc đáp lại.

      Làm tâm phúc của Hách Liên Dạ cần phải có tố chất tâm lý như thế này...

      Bất kể ở trong hay ở ngoài vương phủ, bên cạnh đều là người của mình là chó là mèo đều được (ý cư xử như kẻ điên kẻ dại hay khóc lóc cười đùa), ở trước mặt người ngoài bất kể trong tình huống nào cũng đều phải bình tĩnh thong dong, toàn bộ vương phủ biến thái đều khiến người khác muốn hộc máu giữa đường.

      Ngư Ngư thấy đáng tiếc, " như vậy thức ăn của Hoàng cung cũng chỉ bình thường thôi."

      Chương 92.1: Thành thân mới là chuyện lớn

      Trong mắt tiểu Trần Tử thấp thoáng có ngọn lửa chớp động.

      Cướp đoạt đầu bếp nhà , còn ghét bỏ thức ăn trong cung...

      Chờ đấy, tối nay phải cướp sạch phòng bếp cùa Tĩnh Vương phủ!

      Khi xuất với hình tượng Thái tử, Tiểu Trần Tử chỉ mang theo bộ mặt lạnh vạn năm đổi, cho nên khi ánh sáng lửa xuất trong đáy mắt, trong mắt quan viên Hình bộ chính là dấu hiệu của nổi giận.

      ổn, Thái tử nổi giận rồi!

      Có người muốn nịnh hót Thái tử, nhưng lại sợ Hách Liên Dạ, câu đứt quãng, "Nhưng Thái... Thái tử...."

      Ngư Ngư chấn kinh, "Có liên quan gì đến ? Chẳng lẽ Thái tử có thể ăn?"

      Nàng rất chân thành mà dò xét Thái tử, có phần khó xử, "Nhưng đầu quá lớn, nhìn thịt có vẻ rất dai, như vậy nhai được..."

      , heo vừa tỉnh ngủ thò đầu từ trong ngực Hách Liên Dạ ra hít khí trời, dùng ví dụ thực tế để chứng minh sinh vật như thế nào mới ăn ngon…

      trong kinh thành có vài tin tức được truyền ra, nghe Tĩnh Vương phủ có con heo sủng vật vô cùng thần kỳ, nhưng khi tận mắt nhìn thấy nó...

      Bộ quần áo màu xanh, lưng đeo túi xách nho , nhóc con này khiến cả đám người phải trừng mắt đến mức có thể rớt ra ngoài bất cứ lúc nào.

      Bầu khí vô cùng quỷ dị, sắc mặt của Hà Túc - đệ đệ của Hà Nghiêm trầm xuống, vội vàng chạy tới.

      Trọng địa của Hình bộ đương nhiên thể ra vào tùy tiện, nhưng người của Tĩnh Vương phủ khắp cả kinh thành, , khắp tứ quốc cũng ai dám ngăn lại...

      Ai mà biết chủ tử của họ là người vô cùng biến thái!

      Dưới tình huống thông thường mà Hà Túc đều ở trong mật thất sau núi để trông giữ vương phủ, lần này chắc chắn phải có việc rất gấp mới ra ngoài.

      ai ngờ rằng trước đó kinh thành được dán kín rất nhiều tờ thông cáo, Ngư Ngư phải là Trình Ti Nghiên chân chính, chỉ sau vài ngày im hơi lặng tiếng có người ra tay.

      Điều phiền toái hơn chính là lần trước kẻ kia dán thông cáo khắp đường ngõ lớn ngõ , mặc dù số lượng nhiều nhưng Phong Minh nhiều nhất là thủ hạ, chỉ trong chớp mắt xé sạch toàn bộ thông cáo trong thành, chắc chắn để cho những dân thường kia nhìn thấy được những lời đó.

      Nhưng lúc này lại...

      Còn may là do thị vệ trong vương phủ đích thân báo tin, người nọ cho biết, giữa trưa nay vốn muốn hầm cách thủy con cá mới mua, kết quả khi mổ cá ra lại phát tờ giấy được cất giấu trong bụng con cá này.

      tờ giấy vạch trần Vương phi bọn họ phải là Trình tiểu thư chân chính.

      Lúc này là giữa trưa, biết có bao nhiêu con cá bị đụng tay đụng chân được mua rồi, tin tức tờ giấy chắc chắn được truyền ra ngoài.

      Giọng hồi báo của Hà Túc vô cùng thấp, tuy vậy Hà Nghiêm đứng gần đó vẫn có thể nghe thấy ràng đệ đệ mình cái gì, sắc mặt cũng trở nên khó coi hơn.

      Nếu lúc trước còn dễ, đại đa số mọi người nghĩ đến mượn xác hoàn hồn hay thuật dịch dung cao minh, cho dù có vỡ lở ra cũng chỉ cần dùng câu "vu oan giá họa" là có thể đối phó qua loa, nhưng bây giờ...

      tờ giấy còn đặc biệt ghi , nếu Trình Ti Nghiên bây giờ phải là kẻ giả mạo, nàng ta là thiên kim chưa bao giờ rời khỏi kinh thành, sao có thể học được y thuật còn cao minh hơn cả đám ngự y trong cung chứ.

      Ngày đó mười mấy Thái y đều ở trong cung, đều tận mắt chứng kiến y thuật tuyệt diệu của Ngư Ngư, chuyện này hoàn toàn có biện pháp khống chế.

      Hà Nghiêm và đệ đệ của mình đều cùng cảm thấy chuyện này vô cùng khó khắn.

      Nhưng sau khi Hách Liên Dạ nghe báo cáo của Hà Túc vẫn đeo nụ cười mặt, nụ cười kia còn có xu hướng nở rộ.

      Tâm tình của có vẻ rất tốt, vội trấn an Ngư Ngư, ngược lại còn đến trước mặt tiểu cung nữ trước đó còn chẳng muốn thấy mặt.

      Y thẳng tới chỗ của tiểu cung nữ kia, thậm chí còn ngồi xổm xuống, "Xem ra kẻ bất chấp sống chết của ngươi phải là Vương phi của bổn vương, mà là kẻ phái ngươi tới."

      "Ngươi vẫn chưa thoát khỏi nhà lao Hình bộ, vậy mà người kia thể tiếp tục chờ đợi được nữa, bắt đầu bước thứ hai trong kế hoạch của rồi, sợ chết thảm đây mà."

      "Cũng đúng, giờ là thời cơ tốt nhất để truyền tin tức Nghiên Nghiên là đồ giả mạo."

      Tiểu cung nữ ràng rất sợ y, cả khuôn mặt tái xanh rụt cả cơ thể lại, "Nô, nô tỳ hiểu Tĩnh Vương cái gì."

      Trong giọng tràn ngập khẩn trương e ngại, xem ra cũng có chút chột dạ.

      Tuy nhiên lần này Ngư Ngư còn muốn tán thưởng diễn xuất tốt của nàng ta nữa.

      Suy nghĩ vẫn chưa đủ chu đoán nha, tiểu cung nữ này bị lộ tẩy rồi.

      Quả nhiên đạt được đáp án thỏa mãn, Hách Liên Dạ liền đứng dậy, "Nhìn mặt ta ở khoảng cách gần như thế mà mặt đỏ sao? Xem ra là có người trong lòng rồi, hơn nữa còn quyết lòng với kẻ kia nữa đấy."

      Mọi người: "..."

      Phương pháp nghiệm chứng kiểu này... thể được điều gì.

      Càng khiến mọi người câm nín chính là bọn họ lại thể y mắc bệnh tự kỷ! Bởi vì những điều y ...

      Với gương mặt đó của Hách Liên Dạ, là đẹp quá mức chỉ có thể dùng hình ảnh điên đảo chúng sinh để hình dung ra, cho dù biết được đủ loại truyền thuyết khủng bố về y, hay trong lòng mặc niệm hàng trăm hàng nghìn lần y là kẻ biến thái, nhưng khi y đứng trước mặt ngươi cười cái…

      đám người lặng lẽ che tim mình, muốn nghĩ thêm nữa.

      nghiệt nào đó còn biết thu liễm lại, vẫn làm theo ý mình mà cười đến khuynh quốc khuynh thành, "Khó trách lại sợ chết đến như vậy, là vì người trong lòng của ngươi sao?"

      Hóa ra là nam nhân.

      Kẻ kia ở trong bóng tối, hiển nhiên lên kế hoạch vô cùng chặt chẽ chu đáo, tất cả những chiêu này đều công kích Ngư Ngư, nếu là nữ nhân ghen ghét Ngư Ngư cốt để được lòng của y cũng thôi , đằng này phạm vi quá lớn, thể xác định được thân phận của đối phương.

      Nam nhân...

      Hách Liên Dạ quay đầu, cười nhìn về phía Ngư Ngư, "Tiểu nha đầu, nàng từng kết thù với nam nhân sao?"

      Ngư Ngư vô cùng rối rắm, "Đoạt đồ ăn của người khác có tính ?"

      " tính," nghiệt nào đó vô cùng bình tĩnh, "Nàng còn đoạt mất lòng của ta đây này."

      Ngư Ngư: "..."

      Hà Nghiêm và Hà Túc luôn luôn làm vẻ vang cho vương phủ, khuôn mặt luôn đứng đắn nghiêm túc hề có bất cứ dấu hiệu nào muốn rơi lệ, nhưng trong lòng lệ lại thầm tuôn rơi.

      Vương gia à, đây đâu phải là thời điểm để tỏ tình đâu...

      Ngư Ngư phải là người thù dai.

      Thứ nhất nàng là kiểu người có thù báo luôn ngay tại chỗ, thứ hai... kẻ thù thể ăn...

      Cho nên nàng nghĩ ra.

      Nhưng Hách Liên Dạ có quan điểm, nàng đồng ý chút nào.

      Tại sao đàn ông nhắm tới nàng lại thể là tình địch của nàng? Đàn ông cũng có thể thích Hách Liên Dạ được cơ mà.

      Cho nên chờ cho đến khi đoàn người ra khỏi nhà lao Hình bộ, đến khi ngồi lên xe trở về vương phủ, Ngư Ngư rất chân thành tán thưởng, "Vương gia, phải có lòng tin với bản thân mình, dáng dấp của rất quyến rũ."

      " sao?"

      "."

      "Nhưng bổn vương vẫn cảm thấy đời này người có thể đảm đương nổi hai chữ 'quyến rũ' cũng chỉ có tiểu nha đầu nàng thôi," nghiệt nào đó thở dài, cảm thấy có chút bất lực," Chẳng lẽ là vì bổn vương quá mến nàng chăng?"

      " phải, vì Vương gia có chút tiết tháo nào." Giọng điệu của Ngư Ngư càng thêm thành khẩn chân thành.

      "Tiết tháo là cái gì?" nghiệt nào đó rất chăm chỉ học hỏi.

      Vấn đề từ ngữ của thời đại này có chút rắc rối để giải thích, cho nên Ngư Ngư qua loa, "Dù sao cũng thể ăn."

      Người nào đó khi chuyện với Ngư Ngư vẫn luôn giữ thái độ nghiêm túc, chưa bao giờ qua loa.

      Cho nên tại y vẫn tiếp tục 'nghiêm túc' trả lời đề tài này, "Nhưng bổn vương có thể ăn."
      Chris thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 92.2: Thành thân mới là chuyện lớn

      "..." Cái câu hề có chút tiết tháo này Ngư Ngư được nghe qua mấy lần rồi, cho nên sau khi nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc nàng cũng nghĩ ra được biện pháp đáp trả lại.

      Nàng rất thành khẩn khuyên y, "Vương gia, khi là đồ ăn nên có cảm giác của đồ ăn, xem những món ăn vặt này của tôi có cái nào mỗi ngày giơ tay bản thân ăn rất ngon ?"

      Nếu chỉ có như vậy mà bị Ngư Ngư hạ gục Hách Liên Dạ này phải là Hách Liên Dạ nữa rồi...

      Y vẫn rất bình tĩnh.

      "Nhưng những đồ ăn kia đều có thể ở cùng với nàng 12 canh giờ," người nào đó u uất thở dài, giọng điệu bất lực, "Nhưng bổn vương thể."

      Ngư Ngư: "..."

      Người bình thường... , tính cả những người ngoài hành tinh bình thường, có thể tìm được cơ hội thổ lộ từ trong lời vừa rồi sao?

      Ngư Ngư quả có loại xúc động muốn làm cuốn sách tổng hợp ghi chép, nếu ghi lại toàn bộ lời thoại của tên nghiệt này đến khi nàng trở về đại có thể xuất bản thành quyển bí kíp tình được rồi.

      Nhìn trời trong chốc lát, Ngư Ngư lặng lẽ lấy túi hạt đậu giòn ra, dùng sức cắn nát, nghe qua giống như ăn thịt người vậy.

      Nhưng cứ ăn mãi ăn mãi, vậy mà nhìn bộ dạng của nghiệt trước mặt vẫn khác gì so với lúc trươc, nàng bỗng nhiên muốn hỏi y.

      "Vương gia, kẻ kia ở trong bóng tối dám tùy tiện chọc vào , nhưng khi nhìn cách hành xử của người đó ràng là nhắm vào tôi. Nếu kế sách lần này lạ thành công, bước tiếp theo chừng người đó cố ý châm ngòi, tôi thực là đồ giả mạo, mà tất cả những điều này đều do an bài, anhkhông sợ kéo theo rắc rối hay sao?"

      "Ta chỉ sợ tiểu nha đầu mà ta thích ta thôi." nghiệt nào đó cười vô cùng thâm tình vô cùng chân thành, liên tục gật đầu chút chần chừ.

      "...Vương gia, tôi chính với đấy."

      "Tề gia trị quốc bình thiên hạ, trong đó tề gia đứng đầu, bổn vương muốn theo đuổi tiểu nha đầu mình thích, muốn thành thân cùng nàng, điều này mới là chính ."

      Ngư Ngư rất thành khẩn, "Nhưng Vương gia, trước câu này còn có chí công vô tư và tu thân nữa." Cho nên Vương gia phải loại bỏ tật xấu 'biến thái' trước .

      Đáng tiếc Ngư Ngư còn chưa xong, nghiệt nào đó bình tĩnh cười, "Trong lòng bổn vương chỉ có tiểu nha đầu, cần chí công vô tư nữa rồi, còn về tu thân, cũng tu xong rồi."

      Người nào đó mà mặt đỏ, còn trôi chảy như gió mây trôi, "Nếu để ta cho nàng xem thử nhé."

      Ngư Ngư: "..."

      Y muốn nàng xem cái gì?

      Mặc kệ chí công vô tư trước , tu thân đúng ra là tu dưỡng tính cách của bản thân, phải chải chuốt cho bản thân!

      Đúng lúc xe ngựa trở lại Tĩnh Vương phủ, Ngư Ngư nhảy xuống xe ngựa, để ý tới nghiệt có tiết tháo nào đó.

      Hà Nghiêm đuổi theo, "Vương phi, thuộc hạ nhớ ra kẻ nào từng kết thù chuốc oán với người rồi, là Tam hoàng tử Tề Hưng quốc, Thành vương Hạ Lan Đồ!"

      Ngư Ngư dừng bước, vẻ mặt mờ mịt, "Là ai vậy? Ta chỉ biết Hà Lan Trư và Hà Lan Đậu thôi)." (chắc ám chỉ heo Hà Lan và đậu Hà Lan :))

      "... là kẻ lúc trước ở đường suýt chút nữa làm trễ giờ mua vằn thắn của ngài ấy."

      "A, là ta à." Ngư Ngư chợt nhớ ra.

      Hà Nghiêm lặng lẽ lau mặt, quả nhiên chỉ khi liên quan đến ăn vương phi nhà họ mới nhớ ra...

      ra trọng điểm của chuyện đó vốn dĩ phải là vì làm trễ thời gian mua vằn thắn! Là Thành vương Hạ Lan Đồ của Tề Hưng quốc có mắt ở đường đùa giỡn Vương phi nhà họ, bị Vương phi đùa bỡn lại trận.

      Điều này cũng thôi , khi tham gia cung yến, Hạ Lan Đồ kia lại nảy ra suy nghĩ kì lạ muốn làm xấu mặt Vương phi, kết quả lại lần nữa bị Vương phi đùa bỡn, mất hết cả thể diện trước mặt sứ giả của bốn nước.

      Chỉ là... nghe Thành vương Tề Hưng quốc bụng dạ hẹp hòi, có thù tất báo, nhưng chỉ mới xảy ra chút chuyện như vậy mà ngay cả Vương gia nhà họ cũng sợ, to gan lớn mật muốn lật đổ Vương phi nhà họ sao?

      Dường như cũng thực tế cho lắm.

      Hách Liên Dạ cũng xuống xe ngựa, phân phó Hà Nghiêm, " gọi Dung công tử và sư đệ tới đây."

      Suýt chút nữa là quên mất hai người này rồi! Lúc này Hà Nghiêm mới nhớ tới, những kẻ hận thể giết được Vương phi còn có đám người núi kia!

      Nam tử áo trắng và sư đệ của cũng biết chuyện tờ giấy kia, trước đó họ chỉ cho rằng Ngư Ngư mất ký ức lúc trước, bây giờ xem ra...

      Biểu của sư đệ vô cùng quái dị, " phải là Trình Ti Nghiên? ... mượn xác hoàn hồn sao?"

      "Cứ cho là vậy ."

      Bọn sư đệ biết được quá nhiều, hoàn toàn thể giấu được bọn họ, cho nên Ngư Ngư cũng hào phóng thừa nhận, "Tôi tên là Giang Ngư Ngư."

      Ngư Ngư cũng luôn hiếu kì về chuyện đó, "Ban đầu Trình Ti Nghiên chết như thế nào?"

      "Bị ta dùng chưởng đánh chết." Nam tử áo trắng từ trước đến nay vẫn luôn ít lời vậy mà lại chủ động mở miệng, đương nhiên, trong giọng của vẫn biết được vui hay buồn.

      "Tại sao?"

      Ngư Ngư hiếu kì hỏi, nhưng nam tử áo trắng lại .

      Vẫn là sư đệ khéo léo hiểu lòng người ở bên cạnh , "Sư huynh còn chưa ăn no, câu chuyện này để ta kể tiếp cho."

      Mọi người lặng lẽ nhìn nam tử áo trắng 'chưa ăn no'...

      Bọn họ ở núi lâu ngày quá nên biết viện cớ khác sao...

      Tâm tình giờ của sư đệ vô cùng tốt, cũng quá mọn giấu diếm chuyện ban đầu.

      Bởi vì nghiêm túc mà . Hách Liên Dạ còn phải cảm tạ sư huynh, nếu nhờ sư huynh đánh chết Trình Ti Nghiên vị Giang tiểu thư này cũng xuất bên cạnh y!

      ra việc cũng rất đơn giản, Trình Ti Nghiên vẫn luôn thích nam tử áo trắng, tiếc rằng nam tử áo trắng để ý đến nàng ta, cho nên ngày đó nàng ta nhân lúc nam tử áo trắng xuống núi mình thầm hạ độc , muốn nhân cơ hội... chiếm đoạt nam tử áo trắng.

      Thuốc mà Trình Ti Nghiên lấy được là sản phẩm của Huyền Cơ lão nhân, mang từ núi xuống, hiệu quả vô cùng tốt, được hạ ở trong nước, mặc dù nam tử áo trắng uống nhiều nhưng tình huống lúc ấy cũng được lạc quan cho lắm.

      Cho dù sức mạnh của có lớn đến đâu cũng chỉ có thể gắng gượng chống lại lát, hết lần này tới lần khác Trình Ti Nghiên vẫn từ bỏ ý định, muốn cưỡng chế chiếm đoạt ... thành ra hai người liền đánh nhau.

      ra từ trước đến nay nam tử áo trắng vốn thích nàng ta, nhưng lại kiêng dè tình nghĩa su huynh muội đồng môn, cộng thêm việc sư phụ đối đãi vô cùng tốt với vị sư muội này, cũng muốn ra tay quá nặng, nhưng Trình Ti Nghiên biết nếu để lỡ cơ hội lần này nàng có khả năng thành công nữa, cho nên sau đó ra tay chẳng chút nương tình.

      Lúc này đúng với câu “ đầu chữ sắc có con đao”.

      Mọi người bị thiên lôi giáng xuống đầu hề , khóe miệng Ngư Ngư cũng run rẩy, " phải lúc trước đám người núi Dung Mô Mô học nội công, trước hai lăm tuổi thể gần nữ sắc, nếu thất bại trong gang tấc, còn dễ dàng bị nội công cắn trả, bị thương nghiêm trọng hay sao?"

      "Trình Ti Nghiên cũng biết điểm này."

      "Nàng ta còn...."

      "Nàng ta còn hi vọng toàn bộ võ công của sư huynh bị phế bỏ , có như vậy từ nay về sau nàng ta mới có thể muốn làm gì sư huynh huynh ấy cũng thể phán kháng." đệ bình tĩnh đáp.

      "..." Mọi người sắp bị thiên lôi đánh chết rồi.

      "Lần đầu tiên sư huynh trông thấy , còn tưởng rằng giả vờ, nên mới hỏi có đồng ý gả cho huynh ấy hay , nếu như Trình Ti Nghiên mất trí nhớ, nếu nghe được câu hỏi này nhất định thể tỉnh táo giả vờ được nữa."

      Hóa ra có chuyện như vậy. Tất cả mọi người nghe được đều liên tục gật đầu, sư đệ uống hớp nước, chuẩn bị tiếp chuyện của những kẻ ở núi kia, tại sao lại nhắm vào Trình Ti Nghiên buông tha.

      Nhưng ra điều mà Hách Liên Dạ muốn hỏi lại phải là những thứ này.

      Y mỉm cười, bỗng nhiên mở miệng, "Môn phái các người có phải có bốn phân đà?"

      Cho dù hờ hững như nam tử áo trắng, nhưng giờ mặt cũng biến sắc, sư đệ dứt khoát đứng phắt dậy, y làm sao biết được!
      Chris thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 93.1: Nàng có thể trở về nhà

      Đáp án rất đơn giản, bởi vì Hách Liên Dạ là kẻ biến thái...

      Những chuyện đời này chỉ có chuyện Vương gia y muốn biết, chứ có chuyện y thể biết.

      Muốn giấu diếm bí mật trước mặt y sao? Chờ cho ngươi trở thành người ngoài hành tinh rồi tính sau...

      Phản ứng của sư đệ và nam tử áo trắng cũng chính là đáp án tốt nhất, Hách Liên Dạ vô cùng hài lòng mỉm cười, quay đầu hỏi Ngư Ngư, "Tiểu nha đầu, ngày mai có muốn ra khỏi kinh thành ?"

      "Ngày mai?" Ngư Ngư cẩn thận nhíu mày, "Hình như được tốt lắm."

      Đúng đúng, tốt lắm!

      Sư đệ biết, với tính cách kia của Hách Liên Dạ bản thân có gì cũng vô dụng, tại chỉ có thể gửi gắm toàn bộ hi vọng lên Ngư Ngư thôi, chỉ cần Ngư Ngư muốn ra ngoài, Hách Liên Dạ nhất định yên phận ở lại kinh thành.

      Nhưng tuyệt đối thể để y tới trong bốn phân đà của môn phái được!

      Nhưng chứng minh... nghiệt phúc hắc cùng với vua ham ăn vô lương đều là những kẻ sống cùng trong thế giới với người thường...

      Hách Liên Dạ mỉm cười, vô cùng bình tĩnh giảng giải, "Yên tâm, dọc đường mua đồ ăn cũng rất thuận tiện."

      "A, vậy ngày mai xuất phát !" Trong nháy mắt Ngư Ngư thoải mái đáp ứng...

      Những người khác: "..."

      Sau khi bị sét đánh hóa thành đá, sư đệ vẫn chưa chịu buông bỏ, "Tĩnh Vương..."

      "Ta muốn để ngươi ." Bên cạnh bỗng nhiên có giọng trầm tĩnh mở miệng .

      Người chuyện là nam tử áo trắng.

      Hơn nữa còn nhìn vào Hách Liên Dạ ...

      Mặc dù giọng điệu nghe ra bình thường, nhưng nội dung sao nghe có phần u oán, khiến khóe miệng Hà Nghiêm sắp ngoác đến mang tai rồi.

      Ngư Ngư đến mức đó, nhưng nàng cũng rất ngạc nhiên.

      Vừa rồi nam tử áo trắng nhìn vào cái bát của !

      đúng là lần đầu tiên thấy chủ động đếm xỉa gì đến như vậy!

      Bốn phân đà của môn phái này rốt cuộc có bí mật gì quan trọng, có thể khiến cho nam tử áo trắng mất bình tĩnh đến như vậy?

      ra mặc dù trước kia nam tử áo trắng muốn thừa nhận thân phận này, nhưng vẫn là hoàng tử Vệ quốc, điều này vẫn thể thay đổi được.

      Nếu như phải hahwns thích Hách Liên Dạ, còn muốn phát triển quan hệ với y... dường như Hách Liên Dạ cũng đối xử với cũng kém máy.

      Ít nhất, cũng chưởng đánh bay .

      Tác phong của Hách Liên Dạ có chút biến thái, nhưng liên lụy đến người vô tội, nếu làm lớn việc này ảnh hưởng đến bang giao hai nước, kẻ chịu khổ vẫn chỉ có dân chúng mà thôi.

      Cho nên Hách Liên Dạ hết cách rồi?

      Đương nhiên là !

      nghiệt nào đó hề chịu áp lực nhìn nam tử áo trắng, cười đếnđộ vô cùng thân thiết, luôn miệng ra những tiếng mềm mại đến say lòng người, "Đừng lo lắng, ta ra ngoài đương nhiên cũng mang ngươi theo."

      Mọi người: "..."

      Nam tử áo trắng quả nhiên thẹn với khuôn mặt như trích tiên kia, lại bị sét đánh ngang tai, còn có thể bình tĩnh mắt đối mắt với Hách Liên Dạ.

      Nhưng nửa phút sau, ánh mắt của điều chỉnh phương hướng.

      , lúc này vẫn cúi đầu nhìn bát, mà là quay đầu nhìn về phía sư đệ của mình...

      Mặt sư đệ phẳng lặng như tờ giấy khổ lớn, bình tĩnh hỏi, "Huynh nhìn đệ làm gì?"

      " biết tiếp theo."

      Hiển nhiên, là kẻ bình thường vẫn luôn thận trọng lại có kinh nghiệm tình trường, nên nam tử áo trắng biết nên gì với Hách Liên Dạ, vì vậy cầu xin giúp đỡ của Sư đệ...

      Bình tĩnh xong câu này, cúi đầu xuống

      Nhưng lại nhanh chóng ngẩng đầu lên, "... Sư đệ, hôm nay mặt đệ quá lớn."

      Sư đệ hoàn toàn thèm để ý, sảng khoái khoát khoát tay, " cứ nhìn đỡ ."

      "... Che ánh sáng."

      Sư đệ nhìn ánh nắng gay gắt xung quanh, lại nhìn bóng bản mặt của mình chiếu bên người sư huynh... nghĩ nên bắt đầu hủy mặt của mình tốt hơn.

      Nhìn động tác của sư đệ tựa như chỉ có chữ "hủy" này mới xứng với ...

      Ngư Ngư vô cùng muốn biết, hằng ngày hai người bọn họ chung đụng với nhau khảo nghiệm thần kinh người như vậy, hay là bọn họ ở đường cong cứu nước, cố tình muốn mìn chết bọn họ, để cho bọn họ có cách nào tiếp tục chủ đề lúc trước...

      Dù sao nàng chịu nổi nữa rồi...

      Tất nhiên Hách Liên Dạ để Ngư Ngư chịu khổ, cho nên hiếm khi tốt bụng lần, với bọn sư đệ: "Các người lo lắng cho tánh mạng của người trong môn phái? ra lời đồn sai rồi, ta chưa bao giờ giết người cả."

      xong nhìn về phía Ngư Ngư, "Tiểu nha đầu, nàng có đúng hay ?"

      "Đúng đó, tay Vương gia chưa bao giờ dính máu cả."

      Bởi vì rơi vào tay y, sống chi bằng chết còn sướng hơn... Ngư Ngư ý thức được vấn đề này là cái hố, còn cảm khái trong lòng.

      Kết quả nghiệt nào đó cười vô cùng dịu dàng, nắm tay Ngư Ngư, "Cho dù tất cả mọi người đời này hiểu lầm ta, chỉ cần tiểu nha đầu ta thích hiểu ta là loại người gì, ta thỏa mãn rồi."

      Ngư Ngư nghiêm túc nhíu mày, "Vậy tôi có thể khiến Vương gia thất vọng rồi, tôi chỉ biết Vương gia là dạng người biến thái thôi."

      "Ý của nàng là, bổn vương là biến thái?"

      "Đúng vậy" Ánh mắt Ngư Ngư hết sức thành khẩn.

      "Biến thái giống ai?" Người nào đó khiêm tốn hỏi.

      "Vương gia ngài lại khiêm tốn rồi, có ngài làm mẫu, những người khác ngại mình biến thái." Ngư Ngư chân thành khen ngợi, hết sức khẳng định , " đời này chỉ có mình ngài mới biến thái như vậy."

      Người nào đó vẻ mặt hạnh phúc cười tiếng, " ra ta là độc nhất vô nhị trong lòng nàng, là người rất đặc biệt."

      Ngư Ngư: "..."

      Cái gì là siêu cấp đại phúc hắc? Ở đây có người sống này!

      Sư đệ nghe xong quả muốn chém người, đây là thời điểm thổ lộ ư, có phải ?

      ra sư đệ hẳn là hỏi, ở trong mắt nghiệt phúc hắc nào đấy còn có chuyện gì quan trọng hơn theo đuổi nương tử ?

      ra đúng là có...

      Chính là giúp nương tử chuẩn bị đồ ăn...

      Đối với lời thoại của Hách Liên Dạ và Ngư Ngư, người bình thường đều có dũng khí nghe... Ví dụ như Hà Nghiêm tại bỏ chạy rồi.

      Nếu ở thời điểm bình thường, sư đệ cũng sớm chạy , nhưng hôm nay lại cắn răng chịu đựng.

      ra sư đệ vẫn luôn đợi Hách Liên Dạ hỏi vài chi tiết về phân đà môn phái, cũng nhân cơ hội này cầu Hách Liên Dạ trao đổi chút điều kiện.

      Sư đệ phải là người có dã tâm, nhưng chuyện này có quan hệ quá lớn, cũng thể cẩn thận.

      Thế nhưng Hách Liên Dạ hoàn toàn muốn hỏi gì cả...

      Thân là phúc hắc thông minh đến sắp thành tinh, rất nhiều việc chính y có thể biết.

      Cho nên bình tĩnh mà xem ánh mắt tràn đầy hi vọng nhưng cũng cực kỳ khẩn trương của sư đệ, Hách Liên Dạ mang theo Ngư Ngư rời .

      "Bốn phân đà của môn phái nào, có bí mật gì quan trọng sao?"

      Chờ bọn họ xa, xác định sư đệ nghe thấy bọn họ chuyện, Ngư Ngư lập tức đặt câu hỏi.

      Hách Liên Dạ trả lời, chỉ cười kín đáo đưa cho nàng mảnh vải lụa.

      "Đây là?" Đường cong phức tạp vẻ mảnh vải, Ngư Ngư xem mà chóng mặt.

      "Địa đồ mông của heo ." Hách Liên Dạ cười cười, chỉ vào nơi trung tâm địa đồ," Nàng xem, vòng tròn rất này, nàng nhìn kỹ vào, trong vòng tròn ra vẽ bốn đường, chia vòng tròn ra làm bốn phần."

      Hình thể của heo rất ... Cho nên mông của nó, tổng cộng diện tích cũng có bao nhiêu tỉ lệ xích của bản đồ này rất , đường vẽ dày đặc, lấy đôi mắt của người bình thường có lẽ nhìn vào choáng, ắt hẳn nhìn ra được nội dung gì.

      Nhưng Hách Liên Dạ phải là người bình thường...
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :