1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương gia xấu xa cưng chìu thê tử bỏ trốn: Nương tử, nàng phải biết nghe lời - Thẩm Du (c95.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 67. Thân phận của Giang Ngư Ngư (2)
      Editor: lactinhpham
      Beta: NanaTrang

      Chỉ là khuôn mặt tại của nàng, vừa xinh lại đẹp, nhưng so với tên nghiệt Hách Liên Dạ có dung mạo bậc này, cũng chỉ có thể tính là người qua đường. biết lần đánh giá về Cửu tiểu thư Trình phủ kia, có yếu tố khoe khoang hay .

      Giang Ngư Ngư yên lặng vội chuyện, cũng tính giải thích phen. Nàng sắp có vị trí Thái tử phi, tại sao còn có thể chạy đến Tĩnh Vương phủ này.

      Hà thúc trông cậy Giang Ngư Ngư có phản ứng bình thường, tầm mắt run rẩy dừng ở người Hách Liên Dạ.

      Lúc này Thái tử và Vương gia như nước với lửa, xuất của Cửu tiểu thư rất đáng nghi. Vất vả lắm Vương gia mới động tâm, nhưng hình như thích nhầm người rồi, vậy phải làm sao mới tốt đây!

      Ở trong bầu khí quỷ dị lộ ra chút khẩn thương, đôi môi xinh đẹp hơi cong lên, Hách Liên Dạ đột nhiên nhoẻn miệng cười, “Tiểu nha đầu, xem ra muốn lấy cưới nàng về nhà, trước tiên còn phải chơi đùa với vài người.”

      “Nàng , nên giết vị hôn phu của nàng trước, hay là trói cha của nàng lại bắt đến đây trước, để cho ông ta gả con cho ta?”

      “……” Hai việc nay, đúng là “trò chơi”!

      Hà thúc rối rắm biết phải làm thế nào, đột nhiên vô cùng hi vọng Giang Ngư Ngư có thể biểu “kinh diễm” như khi vừa mới vào phủ, tiếp tục thắng Vương Gia lần nữa, miễn cho Vương gia có hành động gì đó quá khích.

      tại Giang Ngư Ngư rất bình tĩnh.

      Bởi vì trong vương phủ có ai biết khuôn mặt này của nàng, nàng ngờ rằng chính chủ của thân thể này lại có nhiều ràng buộc với Hách Liên Dạ như vậy. Chỉ là tại, nàng dự định lợi dụng thân phận mới này chút.

      “Vương gia sợ tôi ghi hận chuyện hủy hôn, cố tình trà trộn vào Vương phủ trả thù sao?”

      sợ.”

      “Vì sao?”

      Mắt phượng xinh đẹp đột nhiên cong lên, Hách Liên Dạ thờ ơ cười , “Bởi vì tại nàng vốn cũng thích ta.”

      “….” ra y biết ! “Vậy sao lại muốn kết hôn với tôi?”

      “Sao đột nhiên lại biến thanh đần thế này,” đưa tay vỗ vỗ đầu nàng, động tác kia mau lẹ căn bản Giang Ngư Ngư thể tránh thoát, Hách Liên Dạ cười cưng chìu, “Đương nhiên là bởi vì bổn vương thích nàng.”

      “…..” Giang Ngư Ngư buồn bực.

      Cửu tiểu thư phải bị đánh bại nhanh như vậy chứ? Hà thúc rối rắm nhìn Giang Ngư Ngư, trong mắt đều là tha thiết chờ mong.

      Giang Ngư Ngư hề khiến cho ông thất vọng, sau khi im lặng vài giây, bỗng nhiên , “Vương gia, bằng chúng ta đánh cược . Về việc hôn này, ai thắng nghe lời người đó.”

      đánh cược.” Thẳng thắn cự tuyệt như đinh đóng cột, ngay cả nửa giây do dự cũng có.

      “Vương gia sợ thua tôi?” Giang Ngư Ngư cố ý khiêu khích y.

      ngờ Hách Liên Dạ lại thản nhiên thừa nhận, “Đúng, bổn vương sợ thua nàng.”

      Khóe miệng Hà thúc co rút kịch liệt, yên lặng từ giường đứng lên, ra ngoài, gọi người kêu Hà Nghiêm tới.

      được rồi, chuyện này thể để cho mình ông chịu kích thích , ông muốn kéo theo người xuống nước !

      Giang Ngư Ngư cũng bị câu trả lời của Hách Liên Dạ làm cho trở tay kịp , im lặng lát , đành phải tiếp tục khích y , “ Đường đường là Tĩnh Vương gia , vậy mà lại có dũng khí đánh cược cùng với từng bị hủy hôn sao ?”

      Hà thúc hít ngụm khí lạnh , lời này … có chút nặng rồi !

      Hách Liên Dạ hiếp mắt lại , tròng mắt đen tối nhìn ra cảm xúc như thế nào , trong nháy mắt , Giang Ngư Ngư tưởng y nổi giận .

      Nhưng y lại đột nhiên nghiêng người lại đây , “ Quả có dũng khí , thua được cưới nàng , tiền cược nặng như vậy , bổn vương đánh nổi .”

      “….”

      “ Huống hồ…” thanh của y đột nhiên đè cực thấp , dường như hỏi nàng, “ Tiểu nha đầu , nàng là Cửu tiểu thư Trình gia gì đó sao ?”

      “…” Bởi vì câu “đánh cược nổi” kia của y mà xuất cảm xúc khác thường , tại đều bị tràn đầy khiếp sợ thay thế .

      Tuy cách ăn ở của nàng kỳ quặc , nhìn quả giống tiểu thư khuê các chút nào , nhưng tư tưởng nơi này tương đối đối lập với thời cổ đại bảo thủ , nơi này cũng thịnh hành tiểu thuyết xuyên qua . Vậy sao y lại dùng giọng điệu bình tĩnh như thế nghi ngờ thân phận của nàng ?

      Có đôi khi , nàng cảm thấy đầu óc của tên nghiệt này quá thông minh , phải cấu tạo của người bình thường .

      Chỉ là bất kể khiếp sợ thế nào , cuộc đánh cuộc này , nàng nhất định phải đánh .

      Giang Ngư Ngư ngọt ngào cười tiếng , “ Thế nhưng ngay cả dũng khí đáng cược với tôi cũng có , tôi ngờ đó .”

      “…” Những lời này có cách nào phản bác được , họ tiếng , Hách Liên Dạ phì cười gật đầu , “ Được rồi , bổn vương đánh cược .”

      Vỗ vỗ tay , vẻ mặt Giang Ngư Ngư thuần lương nhìn y , “ Quy tắc rất đơn giản , chúng ta đổi giới tính lẫn nhau , người nào giả trang giống hơn coi như người đó thắng .”

      “ …” Hà Nghiêm vừa mới cất bước tiến vào muốn trốn chạy , tại sao Hà thúc lại đột nhiên gọi đến đây !

      Còn Hà thúc lại nhất định phải có người chịu khổ cùng mình , gắt gao giữ chặt lại , cho chạy trốn .

      chú ý đến hai thủ hạ tâm phúc động chạm với nhau , Hách Liên Dạ cũng khó mà giữ bình tĩnh , khóe miệng hơi co giật .

      Y còn tưởng cuộc đánh cược này chính là cái loại trò chơi phong cách “ giả quả táo” kia. Tiểu nha đầu vô lương này rất thông minh , nhưng y cũng có đủ gian trá , phần thắng của y chắc hẳn cũng lắm đâu nhỉ .

      Nhưng mà đổi giới tính lẫn nhau này …

      “ Tiểu nha đầu , trò chơi này có chút khó xơi .”

      Giang Ngư Ngư chớp chớp đôi mắt to thần lương lần thứ hai , “ Ngay cả chuyện giả thành nương Vương gia cũng dám làm sao ?”

      Tiếc là phép khích tướng này dùng được , Hách Liên Dạ mỉm cười gật đầu , lấy làm tiếc , “ Quả thể giả trang , bởi vì bổn vương rất có mị lực đàn ông .”

      “….” Giang Ngư Ngư xem người nào đó tự kỷ , tiếp tục giả bộ thuần lương , “ rất có mị lực đàn ông ?” Vẻ mặt nàng tò mò như bé cưng tưởng là .

      “ Đúng vậy .”

      “ Ừ …” Khuôn mặt nhắn lộ ra thần thái nghiêm túc suy nghĩ , Giang Ngư Ngư xoa cằm , “ như vậy , mị lực của Vương gia ít nhất phải gấp đôi những người đàn ông bình thường ha ?”

      “ Ừ .” Hách Liên Dạ “ khiêm tốn” thừa nhận .

      “ Vậy là lợi hại !” Giang Ngư Ngư “ sùng bái” tán thưởng , ánh mắt sáng lóng lánh hỏi y , “ Vậy Vương gia nhất định là nghe qua câu này rồi nhỉ? nữa của đàn ông là đàn bà !”

      “ Mị lực của vương gia gấp đôi đàn ông bình thường , hai cái nữa …xem ra mị lực của Vương gia có thể như người phụ nữ rồi .”

      “…” Khóe miệng Hách Liên Dạ co rút , phát ra cũng có ngày mình rớt xuống hố sâu thế này .

      Giang Ngư Ngư vẫn còn thuần lương vô tội mà nhắc nhở : “ Vương gia thành nương , nhất định là rất đẹp đó !”

      đùa , so sánh mức độ vô lương , nàng mới thua người ta đâu .

      Đến cuối cùng , Hách Liên Dạ còn lời nào để , chỉ có thể đồng ý …giả trang thành nương .

      Nhưng trò chơi còn chưa bắt đầu , Giang Ngư Ngư lại , “ Nếu giả tràn phải giả sao cho giống , thể mặc bộ y phục này được .”

      Bởi vì ánh mắt hồn nhiên kia , khuôn mặt thận trọng nhìn có chút ngớ ngẩn thà , nàng rất nghiêm túc , “ Bởi vì tôi là người chuyên nghiệp .”

      “…” Hà Nghiêm và Hà thúc nâng đỡ lẫn nhau đứng ở bên .

      Tuy rằng Vương phi của bọn họ có mấy lần có lương tâm rồi , nhưng tại sao nàng vừa như vậy , bọn họ lại có chút tin tưởng chứ ?

      Đều là vị bộ dáng vô tội lừa chết người đền mạng kia .

      Sắp phải đối mặt với “vận rủi” mặt trang phục nữ , Hách Liên Dạ cũng gấp buồn bực , Giang Ngư Ngư cầm bộ trang phục màu hồng phấn diễm lệ đưa cho y , y cũng vội thay , vẫn đứng nguyên lại chỗ nhìn Giang Ngư Ngư , xem ra tâm tình có vẻ vô cùng tốt .
      Last edited by a moderator: 26/5/15
      Abby, Chrismattroiden2810 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 68. Nhìn người trong lòng của bổn vương

      Editor: TiEu Hy Hy

      Beta: NanaTrang

      "... nhìn cái gì vậy?" Tuy rằng vừa mới thắng y lần nhưng Giang Ngư Ngư đối với phúc hắc của y vẫn vô cùng đề phòng.

      "Nhìn người trong lòng của bổn vương."

      "..." Giọng điệu thản nhiên bình tĩnh này của y khiến cho Giang Ngư Ngư cảm thấy mặt mình thậm chí có chút hồng.

      Nàng xấu hổ cái gì chứ, tên nghiệt này những lời buồn nôn như vậy, người đỏ mặt phải là y mới đúng!

      Mỗi lần nàng bị y trêu chọc đến thể được gì, gương mặt hại nước hại dân kia càng cười đến càng mê người hơn, tựa hồ tâm tình rất tốt.

      Giang Ngư Ngư muốn để cho y tiếp tục đắc ý, liền hỏi: "Hai chuyện này có liên quan với nhau sao?" Sắp phải chơi 'trò chơi' rồi, sao lại nhìn nàng ở trong lúc này.

      "Đương nhiên là có liên quan." Người nào đó vừa dịu dàng lại cưng chìu cười tiếng: "Nhìn càng nhiều bổn vương càng muốn kết hôn với nàng, vì nàng, cho dù bổn vương có mặc trang phục nữ cũng ngại.''

      "..."Lần này khí nóng ‘ầm ầm’ xông thẳng lên đỉnh đầu. Giang Ngư Ngư hoàn toàn thể bình tĩnh được nữa rồi.

      hỏi y, tại sao vòng, ngược lại là nàng cho y cơ hội lời buồn nôn lần thứ hai.

      "Tôi thay quần ào." Ôm lấy bộ quần áo nam mới tinh Hà Nghiêm vừa mới tìm được, Giang Ngư Ngư chạy về hướng phòng của mình.

      Nha đầu kia thẹn thùng?

      Hiểu ra được vì sao gương mặt nhắn kia lại đỏ lên, tâm tình của Hách Liên Dạ vô cùng tốt, khóe môi hơi nhếch lên, cầm bộ váy diễm lệ tới sau bình phong.

      Hách Liên Dạ mang theo nụ cười mặt, giống như cọm rơm cuối cùng đè sập lạc đà. Rốt cục Hà thúc cũng kiên trì được nữa mà trong mắt bắt đầu ngấn lệ.

      Vương gia của ông hơn hai mươi rồi... cuối cùng cũng động tâm rồi, đây chuyện tốt! Bọn họ cần phải tiếp tục lo lắng Vương gia có đời sau nữa, nhưng chuyện đương của Vương gia... sao lại đến giống như khảo nghiệm thần kinh người vậy, thế này khiến cho bọn họ muốn sống nữa đấy!

      Mặc quần áo cổ đại có chút phiền phức, bảy tám phút sau, cả hai người chuẩn bị ‘trao đổi giới tính’, thay xong y phục của mình.

      Giang Ngư Ngư thân nam trang như là tiểu thư sinh tuấn tú, kỳ thực có gì để xem, về phần Hách Liên Dạ...

      Vì sao màu hồng tươi đẹp sặc sỡ có chút thô tục khi mặc lên người y lại có thể nghiệt mê hoặc người như vậy?

      Các nương có nhan sắc đẹp đến đâu mặc bộ nữ trang này đều cảm thấy có chút thô tục, nhưng mặc ở người Hách Liên Dạ lại hề có chút hiệu quả buồn cười nào, ngược lại lại tôn lên khuôn mặt mị hoặc xinh đẹp kia, đẹp đến nỗi dụ người ta vào tình cảnh phạm tội.

      nên nên, cái này khiến cho người ta thể bình tĩnh rồi.

      Hà Nghiêm và Hà thúc ôm lấy trái tim nhảy loạn, đều quyết định về sau khi chọn y phục cho Vương gia nhà bọn họ, nhất định phải ngàn vạn lần cần phải nghiêm khắc trấn giữ, thể để cho Vương gia tiếp tục mặc những y phục màu mè này nữa.

      Ngay cả hỷ phục cũng phải đổi thành màu sắc thanh đạm!

      được, lúc thành thân nhất định phải mặc y phục may mắn cát lợi, hỷ phục đỏ thẫm nhất định phải mặc!

      Vậy... Dù sao Vương gia của bọn họ cũng đặc lập độc hành quen rồi, đầu tân lang có cần cũng phải che khăn voan đỏ hay ?

      Bằng ngày đó Vương gia vừa mới lên đài, khách mời lập tức bị mê hoặc đến nổi từng người ‘bịch bịch’ té xỉu, vậy hôn lễ làm sao tiếp tục được nữa?

      Tâm tư của hai người bọn họ càng rối rắm càng xa vời, Gian Ngư Ngư nhìn người trước mắt, cũng có hơi rung động.

      Nếu như nàng cũng có khuôn mặt như vậy, nàng bao giờ soi gương nữa, miễn cho chính mình bị khuôn mặt của mình mê hoặc.

      Đem cái suy nghĩ quẫn người này ném sang bên. Giang Ngư Ngư thanh lọc yết hầu, dời tầm mắt ra khỏi người Hách Liên Dạ: “Được rồi, bắt đầu thôi.”

      tại là đàn ông, Giang Ngư Ngư đương nhiên phải chủ động.

      chút do dự, nàng duỗi tay ra sờ lên tóc của Hách Liên Dạ.

      ra lần đầu tiên gặp mặt, nàng muốn làm như vậy. Nàng vẫn luôn tò mò, sờ lên mái tóc này có mượt như tơ gấm hay .

      Hách Liên Dạ cũng né tránh, chỉ là cười hơi có chút nhíu mày: “Tiểu nha đầu, nàng thích tóc của ta?”

      Giang Ngư Ngư rất có dáng của đại gia liếc y cái, lỗ mãng , “Bây giờ nương! Có nương nào bị sờ tóc lại như vậy?”

      “...” Gương mặt xinh đẹp cứng đờ.

      “Hà Nghiêm! cho nàng biết nương bình thường nên có phản ứng gì!”

      Hà Nghiêm bi phẫn, dựa vào cái gì lại bảo , có biết gì đâu, là đàn ông mà!

      Nhưng khi ánh mắt của Hách Liên Dạ quăng về phía hai người bọn họ, Hà Nghiêm chỉ có thể im lặng rơi lệ.

      phải tự mình đến, chẳng lẽ phải tìm nương tới làm mẫu, để cho có thêm người nhìn thấy dáng vẻ mặc nữ trang của chủ tử sao?

      Khẽ cắn môi, Hà Nghiêm đành phải cắn răng dậm chân, cỗ tay khẽ lật, xoat người, “Đáng ghét~~~~~~”

      “...” Hách Liên Dạ đột nhiên cảm thấy dạ dày có chút khỏe.

      Làm như đứa bé thành thiện lương an phân, nhìn Hà Nghiêm bi phẫn như vậy, Giang Ngư Ngư tất nhiên phải an ủi , “Rất tốt, rất sinh động.”

      “...” hy sinh là đáng giá! Hà Nghiêm cảm thấy cực kỳ vui mừng.

      “Mà biểu ra vẻ ngượng ngùng mà nương nên có.” Giang Ngư Ngư bình tĩnh nửa câu sau ra.

      “...” Tường đâu rồi? muốn đập đầu vào tường!

      Hà Nghiêm rơi lệ chạy , Giang Ngư Ngư lập tức nhìn về phía Hách Liên Dạ, “Hách Lien nương, tới phiên rồi.”

      “... Hách Liên nương?” Giọng giương cao, có chút nguy hiểm.

      “Bây giờ nương.” Giang Ngư Ngư bình tĩnh nhắc nhở, “Đương nhiên, nếu nguyện ý cũng có thể kêu Hách Liên đại thẩm.”

      “...”

      Nên đến phiên y “biểu diễn”, Hách Liên Dạ nhớ lại “làm mẫu” ban nãy của Hà Nghiêm, lại cảm thấy dạ dày thoải mái...

      “Bổn vương thua.” Cực kỳ thản nhiên, y thừa nhận mình có cách nào làm ra điệu bộ khủng khiếp như thế.

      Thắng lợi tới rất bất ngờ, Giang Ngư Ngư sửng sốt vài giây, mới giật mình vui mừng mà nhảy dựng lên, “Vậy hủy bỏ hôn ước, Vương gia hẹn gặp lại~” Vấn đề hôn giải quyết, ăn bữa tiệc lớn chúc mừng nào!

      tại nàng rất muốn tìm người để chuyện, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, ở cổ đại này, người nàng quen thuộc nhất lại chính là Hách Liên Dạ.

      Người này phải kiên quyết loại bỏ, bởi vì tìm thấy người thích hợp cho nên đêm hôm đó, nàng quyết định tìm họ của mình.

      Nàng là vì ngoài ý muốn mới xuyên , nhưng nàng tuyệt đối có năng lực tự do xuyên qua thời .

      Nhưng nàng hoài nghi họ của nàng có.
      Last edited by a moderator: 31/5/15
      AbbyChris thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 69. Thiếu gia ta chính là ông trời ban cho ngươi (1)

      Editor: TiEu Hy Hy

      Beta: NanaTrang

      Bởi vì lão ca là người ngoài hành tinh… A

      nh họ của nàng giống như đại gia, Giang Ngư Ngư tin chắc họ của nàng lên trời xuống đất có gì là làm được…

      Nhưng phương thức triệu hoán kia… họ sợ nhất là ầm ĩ, hơn nữa gọi lớn tiếng quá, chừng lại đưa tới bạn hữu ngoài hành tinh khác, cho nên phương pháp la to này, cơ bản thể dùng.

      Do dự chút, Giang Ngư Ngư liền tới mảnh đất trống phía sau núi vương phủ, yên lặng mà nhìn lên trời sao.

      họ mạnh mẽ như vậy, nhất định cảm nhận được ý niệm mạnh mẽ của nàng nhỉ?

      Giang Ngư Ngư từ sợ trời sợ đất, lại khác với những người trong gia tốc, nhắc tới vị họ vừa thần bí lại thần kỳ kia, cũng chỉ có thể yên lặng mà lùi lại đến góc vẽ vòng tròn, ngoan thể ngoan hơn.

      Cho nên sợ họ xuất bất cứ lúc nào, bộ dáng tại của Giang Ngư Ngư chính là vô cùng nhu thuận, hơn nữa tuyệt đối phải là giả bộ ngoan hiền, mà là thực

      màn như vậy, khiến cho người nào đó ngạc nhiên.

      "Ôi? Thiếu chút nữa là ta dám nhận quen rồi đấy, tại sao lại thành như thế?" Trong khí chợt vang lên thanh trêu đùa.

      Nhìn người vừa mới xuất , Giang Ngư Ngư nhất thời mờ mịt trong chốc lát, "..."

      " nhận ra rồi hả?" Người mới tới rất bất mãn mà sáp khuôn mặt tuấn tú qua, cố ý phụng phịu , "Qủy hẹp hòi, thế nào thiếu gia ta đây cũng là ân nhân cứu mạng của , sao lại quên ta nhanh như vậy hả?"

      "Sao lại xuất ở đây?" Nhìn người đàn ông trước mắt, sau đó lại nhìn lên bầu trời, Giang Ngư Ngư huyền ảo mà suy nghĩ, lẽ người này chính là thủ hạ ngoài hành tinh của họ sao?

      Lại tiếp, lúc nàng tỉnh lại ở trong hồ, cảm thấy mình sắp bị chết đuối, trong lúc chìm quá lâu có chút khí lực bò lên, nàng cũng từng cầu cứu họ, sau đó người đàn ông này lại xuất .

      Tuy rằng nguyên nhân "cứu" nàng lên bờ nguyên vô cùng tồi tệ, nhưng nàng có thể sống sót, quả cũng là vì có .

      Nhìn thấy vẻ mặt này của Giang Ngư Ngư, người mới tới cũng vui vẻ, "Qủy hẹp hòi, nhìn kinh hỷ kìa."

      xong liền tái mặt lại, nghiêm túc , "Đúng, sai, đoán đúng rồi, thiếu gia ta đây chính là chủ tử mà ông trời ban cho . Nào, đến đây hầu hạ chủ tử của ăn khuya!"

      Giọng điệu đại gia cà lơ phất phơ này vô cùng đáng đánh đòn, Giang Ngư Ngư cũng khách khí, cước bay ra, trực tiếp đá bay .

      Người đàn ông lập tức tránh ra,"Qủy hẹp hòi, vẫn có mắt như thế, thiếu gia ta đây ngọc thụ lâm phong, lại đặc biệt dẫn theo bao ăn, vậy mà còn dám đá ta ~"

      Vừa nghe có ăn, Giang Ngư Ngư lập tức thay đổi sắc mặt, " lâu gặp, gần đây có khỏe ?"

      Vứt mấy cái bao đồ lớn ở lưng mình sang bên, người đàn ông xem thường nàng, "Rất truy cầu, nghe thấy được ăn ánh mắt lại sáng lên như vậy, xem thiếu gia ta…. Ối ối ối, đó là đùi gà ta ăn khuya, phải là để cho ăn! Buông đùi gà kia ra… Ta, ta liều mạng với !"

      Nhân sinh ăn hóa, kỳ chính là điểm truy cầu ấy… Ừm.

      Vì "trả thù" Giang Ngư Ngư cướp đùi gà, người mới tới đoạt lấy mấy bao đồ ăn vặt vốn muốn tặng cho Giang Ngư Ngư. Mấy phút sau, hai người ôm đống đồ ăn, khinh bỉ nhìn đối phương.

      thể cướp của Giang Ngư Ngư, người đàn ông rất tán thành mà lắc đầu, “Rất bình tĩnh rồi, xem ta này, chỉ tượng trưng cướp mấy bao, chứ ra thiếu gia ta thèm để ý đến chút đồ ăn này... Lúc gặm đùi gà kia có thể xoay người sang chỗ khác hay ! muốn thèm chết ta hả!”

      “...” Giang Ngư Ngư gì lại khinh bỏ liếc cái, đều là người thích ăn vặt, nàng vẫn rất hiểu tâm tình của ... Cho nên nàng tương đối thiện lương mà xoay người sang chỗ khác.

      Phía sau, thanh yếu ớt người đàn ông có chút ai oán, “Quỷ hẹp hòi, nhớ ta sao?”

      “Nhớ , là Tiểu Trần Tử nha ~”

      “...” Lúc cho nàng biết tên của mình, phải là họ Trần, chỉ là... thôi .

      Dù sao cũng thể ra tên , như vậy cũng tốt.

      Tiện tay mở bọc giấy ra, cúi đầu nhìn, liền ném bọc giấy cho Giang Ngư Ngư, “Cho , vẫn còn nóng lắm, hãy ăn .”

      Mùi trứng ngào ngạt vô cùng quen thuộc, sau khi Giang Ngư Ngư mở bọc giấy ra, lại sửng sốt.

      Phía sau, truyền đến giọng dương dương tự đắc của đàn ông, “Thế nào, cái này chắc giống với bánh trứng gì đó ở quê nhà của nhỉ? Thiếu gia ta tìm người làm đấy!”

      Ngự trù trong cung quả nhiên tầm thường, nàng chỉ biết ăn biết làm, vài ngày nghiên cứu với đầu bếp trong vương phủ, cũng biết phải làm bánh trứng như thế nào.

      Giang Ngư Ngư hề khách khí mà cắn ngụm mỹ vị lâu được ăn này, quay đầu nhìn người mới tới.

      Dáng dấp của “Tiểu Trần Tử” này ra rất tuấn, tiêu chuẩn này rất uy nghiêm, nhưng lúc nào cũng khăng khăng treo nụ cười cà lơ phất phơ mặt, hơn nữa người lại tùy tiện mặc bộ quần áo bằng vải thô, nhìn như là gã côn đồ giang hồ nghèo túng vậy.

      tại, “Tiểu Trần Tử” lại bày vẻ mặt khiêm tốn và lắc đầu, “Quỷ hẹp hòi, tuy rằng thiếu gia ta thiên sinh lệ chất, quen được người ta thưởng thức, nhưng nên nhìn chằm chằm ta như trông trộm vậy, ta nhịn được mà thu lại thứ ăn xem như là phí thưởng thức!”

      “...” Giang Ngư Ngư thèm để ý đến bộ dạng giả ngây giả dại của , trực tiếp hỏi , “ là người trong cung?”

      Ngưng hương lần trước nàng dùng là cướp được từ người của tên này, có thể mang theo độc chỉ có người trong cung mới có ở người, người này những là người ở trong cung, tám mươi phần trăm thân phận vẫn tính là thấp.

      “...” Thân phận đột nhiên bị vạch trần, người đàn ông trầm mặc vài giây.

      Giang Ngư Ngư để ý tới , cúi đầu tiếp tục ăn bánh trứng.

      Người đàn ông cúi đầu nhìn bộ quần áo bằng vải thô của mình, đột nhiên buông tiếng thở dài, “Ta biết ngay mà, là vô dụng, cho dù ta che giấu như thế nào, cũng che được quý khí trời sinh~~~”

      “...” Lần đầu tiên Giang Ngư Ngư có ý nghĩ muốn ném thức ăn trong tay vào mặt ai đó, nhưng lại vì trong tay có những thứ khác có thể đập người.

      Người đàn ông còn vô cùng cảm khái mà nhìn Giang Ngư Ngư, “Quỷ hẹp hòi, người giống như ta có hào quang bắn ra bốn phía muốn sống cuộc sống khiêm tốn, tại sao lại khó như vậy chứ?”

      Giang Ngư Ngư: “...”

      “... Ta cho nghe nhiều câu buồn nôn như vậy, tại sao ném cái bánh trứng qua đây chứ!” Người đàn ông nổi giận.

      “... Cái này phải là cho tôi sao?”

      tại thiếu gia ta thèm ăn, được sao!” Người đàn ông đúng lý hợp tình .

      “...” Vì để cho lổ tai có thể được thanh tịnh chút, do dự hồi lâu, Giang Ngư Ngư vẫn lưu luyến mà rời mà đưa miếng bánh trứng cuối cùng qua.

      “Cắt, quỷ hẹp hòi keo kiệt!” Người đàn ông khoát tay chặn lại, “Nếu muốn ăn, về sau mỗi ngày ta mang tới cho ăn.”

      Sau đó tiếp tục đoạt lại để cho mình ăn? Giang Ngư Ngư đối với lời hứa hẹn này giữ vững thái độ hoài nghi.

      “Quỷ hẹp hòi,” Giọng của người đàn ông đột nhiên trầm xuống, “Về thân phận của ta... có thể coi ta như là bằng hữu bình thường có được ?”

      Vẻ mặt Giang Ngư Ngư thuần lương mà nháy mắt mấy cái, “Mẹ ...”

      “Dừng!” Người đàn ông vừa nghe thấy “Mẹ nhức đầu, lúc trước sau khi “cứu” nàng ra khỏi hồ, chính là bị hai chữ “Mẹ ” kia lừa gạt, hơn nữa còn tổn thất cực kỳ nghiêm trọng!

      Lúc ấy bọn họ chỉ có con gà nướng, sau khi “Mẹ ...” hai cái đùi gà lập tức bị nàng cướp ! hề chừa lại miếng nào cho cả!
      Last edited by a moderator: 31/5/15

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      A nay la ai z ta???

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 70. bằng theo ta hồi cung

      Editor: lactinhpham

      Beta: NanaTrang

      Suy nghĩ lúc, người đàn ông đưa ra năm ngón tay, “Nếu so đo với thân phận của ta, ta mời ăn năm cái đùi gà!”

      giống như Giang Ngư Ngư, biết ăn cũng biết làm. Cái khác dám , chứ kỹ thuật nướng đùi gà này tuyệt đối là hạng nhất, ngay cả ngự trù trong cung cũng thua kém tiêu chuẩn của .

      Đưa mắt nhìn thiên hạ, chưa từng đặc biệt vì ai mà xuống bếp, cho nên việc “hối lộ” này, cũng coi như là tác phẩm lớn.

      Nhưng khuôn mặt của Giang Ngư Ngư lại nghiêm chỉnh, chính nghĩa mà , “Chỉ là mấy cái đùi gà…..”

      “Mười cái!”

      “Chỉ là….”

      Người đàn ông nổi giận, “Hai mươi cái, thể nhiều hơn nữa!”

      “Thành giao!” Khuôn mặt xinh lập tức cười ngọt, nghĩ đến lại có thể hưởng thụ mỹ vị, Giang Ngư Ngư cười đến mức hai mắt đều sáng lấp lánh.

      ra truy cầu điểm này!” Người đàn ông lại bắt đầu khinh bỉ nàng, “Hai mươi cái chân gà cao hứng như vậy, ta cho biết, nướng đùi dê mới là tuyệt mỹ!”

      Ngay tức khắc, ánh mắt phát sáng chuyển sang đây.

      Ngự trù trong cung nướng đùi dê, nàng có chút tò mò có hương vị gì đây.

      “Muốn ăn rồi hả? Ngày mai ta mang đến cho .”

      Người đàn ông lại lục lọi túi ám trong ống tay áo, ném cho nàng thứ gì đó, “Này, tặng cho .”

      Đó là sợi dây chuyền, sợi dây tơ tằm màu đỏ cực kỳ sáng ở phía dưới cùng, cùng với bông tai phỉ thúy màu xanh biếc sáng long lanh, mà bông tai này phải là kiểu dáng có ngụ ý Cát Tường bình thướng, mà là… chân gà điêu khắc bằng phỉ thúy.

      “Độc đáo chứ? Tự tay ta vẽ bản vẽ, tìm thợ làm ra, kỷ niệm “ chân duyên phận” của chúng ta.” “…..”

      Khóe miệng Giang Ngư Ngư co rút, rất chân thành , “ rất có phẩm vị đấy.”

      Người đàn ông bất mãn liếc nàng, “Tất cả mọi người đều khen ta như vậy, thể đổi từ mới sao?”

      “……”

      Giang Ngư Ngư chẳng ư hử gì mà thay đổi đề tài, “Làm sao tìm được tôi?”

      đường gặp được.”

      Hả? Sau khi vào Tĩnh Vương phủ, trừ bỏ người mang mặt nạ kia “bắt cóc” mang ra ngoài lần, chỉ có buổi sáng nàng dạo phố cùng Hà Nghiêm thôi.

      “Vậy sao đến bắt chuyện với tôi?” Giang Ngư Ngư có chút đề phòng.

      Người nọ ở trong cung, hơn nữa vừa khéo là người đối địch với Hách Liên Dạ, cho nên ở trước mặt Hà Nghiêm mới xem như quen biết nàng?

      Chỉ là đối với trình độ biến thái của Hách Liên Dạ, người đối địch với y, chắc hẳn là ít.

      Vẻ mặt người đàn ông chỉ tiếc rèn sắt thành thép, “Vấn đề đơn giản như vậy mà cũng phải hỏi, đáp án phải ràng rồi sao?”

      Khóe miệng co rút, Giang Ngư Ngư dựa theo phong cách chuyện của mà phỏng đoán, “Bởi vì thiếu gia rất chói mắt, nếu ở đường chào hỏi tôi rước lấy toàn bộ đố kỵ của phụ nữ trong kinh thành, đây là bảo vệ tôi?”

      Người đàn ông gật đầu hài lòng, “Trẻ con dễ dạy.”

      “….” Giang Ngư Ngư nói gì, tiếp tục ăn đồ ăn. Món ăn hắn mang đến, còn có mấy loại hoa quả hiếm thấy, đều là của các nơi ́ng nạp vào trong cung, Giang Ngư Ngư cũng hỏi nhiều, vùi đầu vào ăn.

      Nhìn thời gian, hắn cũng nên trở về rồi, cả đêm nay phần lớn đều bày ra vẻ mặt tươi cười, lúc này bỗng nhiên hiện lên một chút phiền chán cùng mệt mỏi.

      Quay đầu nhìn quỷ hẹp hòi kia vẫn còn ăn nho, bất chợt hắn có chút hâm mộ.

      Khi còn bé, lý tưởng của hắn chính là ăn ngủ, ngủ ăn, mở mắt ra lại có một bữa ăn ngon, nhưng bây giờ, cuộc sống đó đã biến thành như bây giờ.

      “Quỷ hẹp hòi, trong cung có nhiều đồ ăn ngon hơn, bằng theo ta hồi cung .” Hắn làm như chút để ý hỏi.

      Mang quỷ hẹp hòi này vào cung chắc hẳn hắn sẽ đến mức buồn chán như thế này, có cơ hội thì chuồn ra cung đổi gió. Có điều nếu mang nàng tiến cung, hắn còn phải cẩn thận giấu kín thân phận, bằng sẽ còn thú vị nữa rồi.

      .”

      “Tại sao? Sợ trong cung quan hệ bè phái phức tạp hả? Yên tâm , ta cam đoan ai dám bắt nạt .”

      “Cho dù là vậy cũng , trong cung thú vị, tôi thích gặp ai cũng đều phải quỳ lạy.”

      Người đàn ông sửng sốt, “Chẳng lẽ ở Tĩnh Vương phủ cần phải quỳ?”

      cần.”

      “Nhìn thấy Thập… Tĩnh Vương gia cũng cần?” Nhìn thấy Giang Ngư Ngư gật đầu, hắn càng thêm kinh hãi, “Tại sao?”

      Do dự trong chốc lát, Giang Ngư Ngư đành phải trung thực mà trả lời hắn, “Có lẽ là do tôi thành thật.”

      “…” Vốn muốn hỏi nữa, nhưng tai lại nghe thấy có tiếng bước chân đến gần, người đàn ông biến sắc, “Quỷ hẹp hòi, ta trước đây, ngày mai lại tới tìm .”

      Nhìn bóng lưng hắn bay vút rời , Giang Ngư Ngư nhún vai, mặc dù gọi được họ ngoài hành tinh của nàng, nhưng lại có được rất nhiều đồ ăn ngon. Chỉ là về hôn sự của nàng và Hách Liên Dạ, nàng cũng đã quyết ̣nh chủ ý rồi.

      Ôm một đống đồ ăn vặt chưa ăn hết, nàng tìm Hách Liên Dạ.

      Lúc Giang Ngư Ngư trở lại, Hách Liên Dạ đứng ở trước cửa phòng ngủ đợi nàng.

      Thấy trong tay nàng có thêm một đống đồ ăn vặt thuộc về trong phủ này, hơn nữa trong đó có mấy bao mở ra nhưng vẫn chưa ăn hết, rõ ràng là thuộc về đồ vật trong cung. Nhưng y lại hỏi gì hết, chỉ giúp nàng ôm một ít, cười nhắc nhở: “Tiểu nha đầu, đã đến lúc cùng ngủ rồi.”

      “Vương gia, ăn nói lung tung là phá hỏng danh tiết của người khác đấy.” Hiện tại đã biết thân phận thực của mình, Giang Ngư Ngư liền lợi dụng điểm này, đem quy củ tiểu thư khuê các bày ra.

      “Tiểu nha đầu, giả mạo ngữ khí của người khác nói chuyện, là sẽ lộ tẩy đấy.” Hách Liên Dạ cười bắt chước ngữ khí của nàng.

      “Vương gia, đây là ý gì?”

      “Ý chính là…” Y nhíu mày cười nhìn nàng, “Nghe nói Cửu tiểu thư Trình gia tài mạo song tuyệt, thi từ ca phú mọi thứ đều tinh thông, nói vậy… đối với thơ của đại thi nhân Lưu Diễn chắc vô cùng biết rõ nhỉ?”

      “…” Giang Ngư Ngư im lặng nói, người này quá phúc hắc!

      Nếu y bảo nàng ngẫu hứng ngâm một bài thơ, vậy thì nàng có thể bắt chước thể thơ ̉ ở hiện đại, tùy tiện lấy một bài thơ cũng có thể ứng phó. Nhưng y lại ́ tình chỉ ̣nh tên tác giả, nàng vừa tới ̉ đại bao lâu, cái tên Lưu Diễn này, ngay cả nghe nàng cũng chưa từng nghe qua!

      Hiện tại nàng có hai con đường có thể lựa chọn, một là giả ngu làm bộ mất trí nhớ, chiêu này tuy là được sử dụng nhiều rồi, nhưng cũng cực kỳ thực dụng.

      Nhưng hiện tại Hách Liên Dạ muốn cưới nàng, một người “ngốc” rồi còn “mất trí nhớ”, làm sao có quyền quyết ̣nh hôn nhân đại sự chứ?

      Ôi, biện pháp này thể dùng.

      Vậy một lựa chọn khác chính là…

      Khuôn mặt đột nhiên nghiêm túc lên, Giang Ngư Ngư lạnh lùng hừ một tiếng.

      Bộ dáng của nàng thiên về xinh đẹp vui vẻ, nhưng lại bị ánh mắt sạch sẽ kia “liên lụy”, cả khuôn mặt liền lộ ra chút ngây thơ chưa thoát, giống như một đứa trẻ xinh đẹp.

      Cho nên bộ dáng nghiêm mặt hừ lạnh kia, hề có chút cao ngạo nào, ngược lại giống như một bạn nhỏ giận lẫy vậy.

      Hách Liên Dạ bật cười ho nhẹ một tiếng, phối hợp hỏi, “Tiểu nha đầu, nàng ở đây hừ cái gì thế?”

      “Trong lòng Vương gia biết rõ.” Giọng nói còn lạnh như băng.

      “Hả? Hay là… nàng giận ta ́ tình bịa đặt danh hiệu Lưu Diễn lừa nàng?”

      Y thật sự lừa nàng, nơi này căn bản có vị thi nhân kia.

      Nàng dễ dàng bị lừa như thế, vậy cũng nghĩ đến trình độ siêu cấp phúc hắc này.

      thừa nhận cũng phủ nhận, Giang Ngư Ngư tiếp tục hừ lạnh.

      Dáng vẻ này rất đáng , Hách Liên Dạ thực sự cũng đành lòng để cho nàng căng thẳng thêm nữa, cuối cùng vỗ vỗ đầu nàng, bật cười nói, “Được rồi được rồi, vòng vo với nàng nữa, Lưu Diễn là thi nhân nổi danh nhất trong lịch sử Nguyệt Loan quốc, chỉ cần là người đã từng đọc sách, đều đã đọc qua thơ của ông ấy.”
      Last edited by a moderator: 3/6/15
      Chris, windlove_9693Elise Tuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :