Chương 7.2
Tựa hồ cảm giác được cảm xúc của người trong lòng, Long Kí Vân gì nữa, chỉ ôm chặt hơn, giống như muốn đem nàng khảm vào thân thể của mình, mặc kệ có bao nhiêu mưa gió, đều thay nàng chống đỡ.
Tô tướng gia từ phía sau tới cửa, tuyệt đối phải chỉ đơn giản là đến ăn cá như vậy, khẳng định là có vài lời với nữ nhi, mà thê tử trầm mặc khác thường cũng làm cho càng thêm xác nhận điều này.
Hậu cung, chỉ sợ lại nổi gợn sóng.
**** **** ***** **** ***** **** *****
“Mẫu hậu, có việc gì sao?”
Quốc mẫu của Đại Nghiệp hoàng triều tao nhã mỉm cười, ngón tay và dài xếp thành hình hoa bưng lên ly trà xanh trước mặt, nhàng thổi giãn ra phiến lá bập bềnh ở mặt, vân đạm phong khinh : “Người thông minh giống như Vân Nhi, phải lo lắng chỉ có người muốn động đến .”
“Nhưng, mẫu hậu phái người truyền chỉ a.” Thái tử vẫn là cảm thấy thực nỡ, vương đệ tuy rằng rất ít tức giận, nhưng cả đời nổi giận cũng rất đòi mạng, cũng muốn còn chưa có lên ngôi vị hoàng đế bị đệ đệ dùng võ lực chèn ép, bắt đầu thành công nửa là tốt, nhưng bắt đầu mà bị hư mang đến bóng ma cả đời.
“Nếu như vậy, hiền lành tiến cung sao?” Hoàng hậu tuyệt cho rằng mình làm sai, cực kỳ đương nhiên.
“Mẫu hậu, ngài chơi với lửa.”
“Ta là mẫu thân của các ngươi.” Hoàng hậu có sợ hãi .
Thái tử vẫn lo lắng suy nghĩ. “Vạn nhất gặp chuyện may làm sao bây giờ?”
“Cùng lắm liền cưới thêm người thôi.” Thập phần cho là đúng.
Thái tử nhấp mím môi, cảm thấy cần phải ra, “Chỉ sợ hậu viện của vương đệ bị châm lửa.” Gần đây lời đồn đãi trong kinh thành nhiều lắm, sắp nhịn được muốn Tấn vương phủ ở lâu xem diễn .
“Nếu ngay cả lửa trong hậu viện nhà mình đều diệt được, có thể chấp chưởng binh quyền của Đại Nghiệp hoàng triều sao?”
Đây căn bản là hai việc liên quam! Nhưng dám ra miệng, theo tuổi càng lúc càng lớn, sớm hiểu được cùng nữ nhân đạo lý căn bản là chuyện cố hết sức cũng thu được kết quả tốt, hơn nữa đối tượng lại là mẫu hẫu.
Ngay tại lúc hai mẫu tử người nhàn nhã người lo lắng, Long Kí Vân được nữ quan cấp cao nhất của Phượng Tường cung mời vào cung.
“Đây hình như phải đường Phượng Tường cung.” thản nhiên mở miệng, dưới chân sớm chậm lại cước bộ. Lúc vào cung có cảm giác xấu, tại loại cảm giác này càng ràng.
“Hoàng hậu đến Xuân Hoa cung của quý phi nương nương.” Nữ quan hổ là tâm phúc bên cạnh hoàng hậu, đổi sắc mặt đối đáp trôi chảy.
Cho dù lòng có nghi hoặc, nhưng Long Kí Vân cũng ngừng tiếp tục về phía trước. Thôi được, mặc kệ phía trước chờ là cái gì, cẩn thận ứng phó là được.
Kết quả hoàng hậu có ở Xuân Hoa cung, thậm chí chưa có tới.
Long Kí Vân quay đầu đến hỏi nữ quan mời mình, nhưng đối phương sớm thấy bóng dáng, lập tức xác định chuyện này cùng mẫu hậu thoát được quan hệ, cùng quý phi nương nương mỉm cười với cũng có quan hệ chặt chẽ.
Hậu cung quả nhiên chiến hỏa mạnh mẽ, chẳng qua, đối với phương pháp mẫu hậu quăng mình ra rất có ý kiến
Làm quốc mẫu, nàng làm được người người ca tụng, nhưng làm mẫu thân, thể thừa nhận, nàng cùng phụ hoàng giống như thích những trò đùa quái đản.
Vợ chồng vợ chồng, biết là chồng ảnh hưởng vợ, hay là vợ ảnh hưởng chồng, nhưng bọn họ thể nghi ngờ là đôi tuyệt phối.
“Tấn vương, ngươi lâu chưa vào trong cung thỉnh an, ngày gần đây khỏe ?” Quý phi vẫn xinh đẹp như trước nhàn nhã mở miệng như việc nhà.
“Đa tạ nương nương nhớ, nhi thần tốt lắm.”
Hai người khách sáo hết sức, bóng hình xinh đẹp từ bên ngoài vào.
Quý phi lập tức lúm đồng tiền như hoa, nâng tay lấy khăn che đậy môi đào : “Xem, thực khéo, hôm nay Hoa nhi vừa vặn ở trong cung, còn làm hoa sen tô[1] sở trường, nếu Vương gia đến, đừng ngại cũng ăn chút.”
Mắt thấy thể thoát thân, Long Kí Vân cũng chỉ buồn cười : “Vậy quấy rầy nương nương.”
“ có, Hoa nhi, còn mang qua cho Tấn vương?”
Mặt Phạm Nguyệt Hoa cụp xuống, cầm cái đĩa tinh xảo tới, nhàng đặt bên tay trái của , “Vương gia, mời.”
“Đa tạ.” cỗ hương thơm nhàn nhạt bay vào mũi, hoa sen tô trong cái đĩa phối hợp cùng nhau lẫn vào trong cơ thể, lại làm cho Long Kí Vân có chút tâm thần xong, khỏi thầm kêu nguy rồi.
“Vương gia, ăn nhiều chút.” Quý phi cười khuyến khích.
“Uh.” gắp khối điểm tâm, chậm rãi từ từ thưởng thức, trong đầu mau chuyển động, tại phải chạy nhanh thoát thân, nếu chừng liền té ngã xuống cống ngầm, mới vừa được đến lòng thê tử, lúc này nếu xảy ra cố, chỉ sợ đời này đều lưu được nàng.
Phạm Nguyệt Hoa đứng ở bên cạnh sợ hãi hỏi: “Ăn ngon ?”
“Nga, ăn ngon lắm.” bảo trì mỉm cười, tâm cũng rất lo lắng, mấy khẩu điểm tâm xuống bụng, càng ổn, thứ này, sợ là bỏ thêm vị.
“Đây là trà hạt sen do thần nữ tự tay pha, mời Vương gia dùng.”
thầm kêu khổ trong lòng, mặt cũng lộ vẻ gì, bình tĩnh tự nhiên, “Đa tạ.”
Thân là đệ tử hoàng tộc, đan dược giải độc tất nhiên là có, nhưng xuân dược độc, muỗn giải cũng giải được, duy nay hết sức, chỉ có thể nhanh chóng rời .
Lúc đưa ly trà qua, đột nhiên cái vô ý đánh nghiêng, đổ nước trà đầy thân .
Vẻ mặt Phạm Nguyệt Hoa sợ hãi, liền cầm khăn tay của mình lau lên, “Vương gia, thực xin lỗi….. Ta giúp ngài lau……”
“ cần!” Này sao có thể là giúp lau, quả thực là dụ dỗ!
“Hoa nhi, mang Vương gia đến phía sau thay quần áo .” Quý phi hợp thời đánh gãy đoàn hỗn loạn kia.
“ cần, nhi thần hồi phủ thay.”
“Nào có chuyện như vậy, người bên ngoài còn tưởng Vương gia ở nơi của bản cung bị ngược đãi gì.”
Quả là ngược đãi cả hai phương diện tinh thần cùng thân thể! Long Kí Vân vừa cố nén phát tác, vừa hết sức dấu vết tránh né trêu chọc cố ý lại như vô tình của Phạm Nguyệt Hoa
“Nhi thần liền thất lễ.” Tất cả bất đắc dĩ chỉ có thể lưu lại, cũng hiểu được khảo nghiệm lớn hơn nữa ở phía sau.
theo Phạm Nguyệt Hoa đến gian phòng trống sau điện, vẫy tay ra hiệu cho cung nữ lui xuống, lại nghĩ lúc nàng đột nhiên đến cạnh cửa lại ra sức đóng cửa lại.
tình quả nhiên phức tạp !
Nhưng biết là, khi cùng với dục vọng bản thân kéo co, giãy dụa phủ nhận, liều lĩnh xông ra cung, người chú ý nhất được cung nữ dẫn dắt vào cung, cũng chậm rãi mà đến Xuân Hoa cung.
**** **** ***** ***** ****** ****
Long Kí Vân giống như gió thổi vào Tấn vương phủ, vẻ mặt bối rối khó được.
“Vương phi đâu?”
“Bẩm Vương gia, Vương phi chưa trở về.”
Thanh cất cao. “Chưa trở về?!”
“Vâng, chưa trở về.”
“ có khả năng, vừa rồi người thủ vệ ràng nàng hồi phủ!”
“Nô tỳ thấy Vương phi.”
thị vệ chạy tới hồi bẩm, “Vương gia, Vương phi vừa mới về phía chuồng ngựa.”
~~~~~
[1]Hoa sen tô: ta biết cụ thể món này làm từ gì, chỉ biết đây là món điểm tâm xốp giòn, có hình như hoa sen