Chương 089.2:
Khi Vũ Nhạc trở lại Thánh Đức, lại phát ra chỗ ở của họ di chuyển. Sau cuộc khiêu chiến tân học viên, phòng ở của sáu người chuyển từ nhà trệt sang độc viện riêng ở phía sau. Vì mấy người Mộc Ngư về sớm hơn nàng chút nên thu thập xong toàn bộ. Lúc này, năm người ngồi ghế lớn, nhìn thấy Vũ Nhạc, lập tức kích động chen lên hỏi: “Tiểu thư, người trở lại rồi, như thế nào? Có mang đồ ăn ngon về ?”
Vũ Nhạc bật cười: “Các ngươi đó, chỉ có biết ăn thôi, đây, cầm lấy !” Dứt lời, bàn trà lập tức xuất đủ loại thức ăn ngon đẹp mắt. Các nương ào ào tiến lên, ăn biết mệt, lâu sau Cung Tuyết mới rảnh nhìn về phía Vũ Nhạc: “Tiểu thư, vừa rồi Tử Luyến mới tới báo cho chúng ta, ngày mai chính thức tiến vào luyện tháp địa ngục.”
“Ừm, biết rồi, hình như lúc chúng ta tiến vào học viện vẫn chưa từng thực huấn luyện, xem ra, các nàng có vẻ chú trọng việc luyện tập thực chiến.” Vũ Nhạc vuốt cằm, ngẫm lại từ lúc các nàng tiến vào học viện, ngoại trừ tự mình tu luyện chính là ngừng luyện tập thực chiến, căn bản có cái gọi là hình mẫu lời và công việc.
“Ừm, muội cũng thấy thế, có điều, luyện tháp địa ngục này có vẻ rất tàn khốc. Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.” Mộc Ngư nghĩ tới trước kia, vẻ mặt chờ
mong nhìn Vũ Nhạc.
"Đó là đương nhiên, may mà kaafn này cho phép tác chiến tổ đội, đồ ăn của mọi người mấy ngày nay chuẩn bị tốt, cho nên các muội cần nghĩ ngợi gì cả." Thời đại này có gian Linh giới đúng là vô cùng thuận tiện!
"Vâng, chúng ta cũng chuẩn bị ít, ở trong gian cũng lo mấy thứ này bị hư hết, cho nên mấy ngày nghỉ này mọi người cố hết sức vơ vét đồ ăn vặt khắp nơi." Quả Nhiễm cũng là người tham ăn, lần này trừ việc vui chơi, lại càng có hình tượng ăn uống.
"Được rồi. Đêm nay mọi người nghỉ ngơi tốt , ngày mai chuẩn bị tu luyện." Vũ Nhạc ngáp cái, chơi đùa nhiều ngày như vậy nên nghỉ ngơi tốt mới được, "Ta ngủ trước đây, các muội cũng nên nghỉ sớm chút."
"Vâng tiểu thư." Mấy người Quả Nhiễm chơi đùa chút, cũng dứt khoát tắm rửa ngủ, ngày mai, chính thức bắt đầu tu luyện...
Cái gọi là luyện tháp địa ngục, tên cũng là nghĩa, huấn luyện bên trong tàn khốc như ở địa ngục. Luyện tháp chia thành mười tầng, mỗi tầng đều có vị trấn thủ, người tiến vào ngoại trừ phải xông qua tầng tầng chướng ngại, còn phải đánh bại người trấn thủ, mới có thể tiến vào tầng tiếp theo, cứ như thế tiến lên tầng cao nhất.
Sau khi sáu người Vũ Nhạc tiếng vào, tháo Luyện ngục chính thức đóng lại, lập tức cả ngọn đèn cũng tắt phụt. Mỗi người tiến lên tầng, đến tầng thứ mười có mười ngọn đuốc rực sáng, khi đó mới biểu thị thông qua, lúc đó chốt cửa mới mở. Sau khi hiểu tất cả các quy tắc và giới hạn, sáu người nối đuôi nhau tiến vào, chờ đợi chiến đấu.
Năm thứ nhất, tháp Luyện Ngục thắp sáng đến tầng thứ hai. Trong vòng năm này, nghe sáu người trước sau bị thương vô cùng nghiêm trọng, may có Cung Tuyết và Vũ Nhạc tinh thông y thuật nên cuối cùng thoát khỏi khiếp nạn, bình an vượt qua.
Năm thứ hai, tháp Luyện Ngục thắp sáng tới tầng thứ năm. Thời gian hai năm trôi qua cực nhanh, thực lực của Vũ Nhạc thăng tiến tới đỉnh Kỳ Tử Hoàng, thực lực của năm người còn lại cũng đạt tới sơ kỳ và trung kỳ Tử Hoàng. Tiến bộ thần tốc, thể làm người khác kinh ngạc.
Năm thứ ba, tháp Luyện Ngục trực tiếp thắp sáng tới tầng thứ chín. Thực lực của Vũ Nhạc đạt tới đỉnh kỳ Tử tôn. Năm người còn lại cũng đạt tới đỉnh Kỳ Tử Tông, thuận lợi có thể tiến vào sơ kỳ Tử tôn. Trong năm thứ ba này, công phu luyện dược của Vũ Nhạc cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trực tiếp từ sơ kỳ tấn thăng lên luyện dược sư cao cấp, khi luyện linh đan dược, xác xuất thành công đạt tới 90%. May mà sáu người chăm chỉ luyện tập, cũng nghĩ tới dùng đan dược đề tăng thực lực, vì chỉ có huấn luyện thực mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Cuối năm thứ tư, tầng cuối cùng của tháp Luyện Ngục thắp sáng. Ngoại trừ các giáo viên của học viện Thánh Đức thở phào nhõm, sáu người Vũ Nhạc mệt mỏi ngã xuống đất. Bốn năm, dùng bốn năm thời gian, cuối cùng Vũ Nhạc thăng cấp thực lực lên tới Tử Đế, tuy chỉ là trung kỳ, nhưng nàng tin tưởng bao lâu nữa đạt tới đỉnh phong. Thực lực của năm người còn lại cũng đạt tới sơ kỳ Tử Đế. Sáu người đồng thời vào cảnh giới Tử Đế, biết cứ như vậy ra ngoài làm lóa mắt bao nhiêu người đây?
Sau khi nghỉ ngơi vào ngày, cánh cửa luyện ngục chính thức vì các nàng mở ra. Ngoại trừ đệ tử Thánh Đức nghênh đón, Vũ Nhạc nhìn thấy trong đám người bóng hình quen thuộc. Thời gian bốn năm, đủ để Vũ Nhạc từ lột xác biến thành thiếu nữ hào quang chói mắt, cũng làm cho vị thiếu niên tuấn dật bất phàm kia trưởng thành nam nhân chín chắn. Hai người ôm nhau chút, nàng với : "Ta nhớ chàng." Mà lại với nàng: "Đó là tất nhiên."
Hai người thâm tình ôm nhau, nháy mắt trở thành tiêu điểm chủ ý của toàn bộ đệ tử Thánh Đức, ngay cả đám người Tử Luyến cũng che dấu ánh mắt kinh dị, người nam nhân tuấn mỹ này bỗng dưng xuất , là ai?
Chỉ có Vân Linh viện trưởng tới bên cạnh hai người trêu chọc cười: " tưởng tượng được Cung chủ Tử Minh Cung cũng tới Thánh Đức của ta, đúng là khách quý khách quý!"
Trời ơi, cư nhiên là Cung chủ Tử Minh Cung? Kia chính là Cung chủ Tử Minh Cung trong truyền thuyết thần long thấy đầu thấy đuôi ư? trẻ tuổi quá tuấn mỹ, chẳng lẽ là người thương của Vũ Nhạc? Trách được, thiếu nữ này từ lúc mới nhập môn chói sáng như vậy, có người đàn ông như vậy, nàng có thể khác sao?
Thiên Duật Dạ nghe tiếng nghị luận sóng sau cao hơn sóng trước, cúi đầu chào Vân Linh: "Mạo muội quấy rầy, mong Viện trưởng thứ tội."
"Ha ha, sao sao. Hai người các ngươi gặp nhau từ khi nào? Sao ta lại biết?" Vân Linh dường như bỏ sót điều gì, vẻ mặt tiếc nuối hỏi.
Last edited by a moderator: 24/1/15