1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vương gia ly hôn đi - Lâm Thủy Các (163c+ 4 kết)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 71 – HUNG HĂNG ĐÁNH 1 TRẬN!

      Ko phải chứ! Lại nằm mơ, mà còn là xuân ~ mộng! Vì sao gần đây luôn làm mộng kỳ quái như thế, nằm mơ cũng thôi, còn phát ra thanh làm cho người ta nổi cả da gà như vậy!?

      Ngẫm lại, Tô Tần đánh cái rùng mình, chẳng lẽ là muốn tìm bất mãn!

      Tay ấn lên vai phải, vết thương nơi đó lần thứ 2 được người băng bó kỹ, ko còn cảm giác bỏng rát muốn thêu đốt, thay bằng thư thái mát lạnh, lại xoa đôi môi, đầu ngón tay tựa hồ còn có thể chạm được ôn nhu triền ~ miên.

      Ha hả ——————

      Khóe miệng thư thái tiếu ý lên, bất quá khi nàng nhìn thấy tro gương người của mình đầy dấu đóa đào đỏ tươi kia, vui sướng thoáng cái liền bị lửa giận tro nháy mắt xông lên diệt sạch.

      _ Nha nha, ngươi tên dâm trùng khốn kiếp! Đừng để cho ta tìm ra ngươi, ta tuyệt đối ko dễ dàng buông tha ngươi!- Tô Tần bộc phát ra 1 trận rống giận.

      _ Tiểu thư, ngươi làm sao vậy?- Hạnh nhi nghe được rống giận của nàng, vội vã từ bên ngoài vào.

      _ Ko có việc gì!- Tô Tần lập tức chỉnh sửa lại áo- Hạnh nhi, ngươi thấy Nốt Ruồi Đen đâu ko?

      Tiểu tử này từ đêm đó đến bây giờ cũng ko có xuất , mất tích sao!

      _ Này, tiểu thư, người còn ko biết a…- Hạnh nhi vẻ mặt ngượng nghịu.

      _ Chuyện gì xảy ra?- Chẳng lẽ xảy ra chuyện, ko phải kêu chạy trước rồi sao!

      _ vì cứu tiểu thư người, chính mình Lục Phiến môn tự thú…- Hạnh nhi có chút giọng - vương phủ hỏa là phóng, vì thế, Âu Dương tuần bổ liền đem bắt…

      _ Cái gì!- Tô Tần lập tức kinh hô- Đúng là đồ ngu ngốc!- Uổng phí nàng hi sinh lớn như vậy cứu , cư nhiên 1 chút cũng ko hiểu biết quý trọng!

      _ Tiểu thư, ngươi muốn đâu?- Hạnh nhi thấy nàng vô cùng lo lắng mặc vào y phục, sau đó hừng hực chạy ra ngoài, liền vội vàng hỏi.

      _ Lục Phiến môn!- Nha nha, nàng phải đến nơi đó cấp tên kia 1 cái tát, hảo đánh tỉnh !

      _ Ngươi vô cùng lo lắng như thế là muốn đâu!- Nhất mạch yếu ớt réo rắt thanh vang lên ở bên tai.

      Tô Tần ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy mỗ phúc hắc hầu tử chính nhàn nhã ở khúc quanh hành lang, 2 mắt lộ ra biếng nhác, nhàn nhạt liếc nhìn nàng, khóe miệng lên mỉm cười.

      Ngạch! Ko phải chứ!

      Tô Tần dưới đáy lòng khóc thét, nàng và có duyên đến thế sao! Nàng chân trước vừa mới ra môn, chân sau liền đứng ở ngay đây.

      Nàng thậm chí hoài nghi, có phải hay ko là ở ngay cái gian phòng sát vách phòng nàng, xuất đúng lúc như thế!

      _ Đừng kinh ngạc nhìn ta như vậy, ta ngụ ở sát vách phòng ngươi!- Tựa hồ có thể nhìn thấu tâm tư của nàng, Tư Mã Hằng trực tiếp trả lời nghi hoặc của Tô Tần.

      Ngạch ————————

      Lần này Tô Tần thực muốn khóc, người này giống như là sợ chính mình bỏ chạy, cư nhiên chạy đến nơi đây đặt 1 gian phòng, ở vương phủ hảo hảo ko chịu, chạy đến nơi đây chẳng lẽ là muốn coi chừng nàng sao!

      Xem ra là hạ quyết tâm muốn cùng mình hao tổn chơi 1 ván!

      _ Ha hả, khó có được Hằng vương gia tẫn trách như thế!- Tô Tần nở 1 nụ cười tươi, hướng đến- Như vậy Hằng vương gia, tiểu nữ tử bây giờ muốn Lục Phiến môn, ko biết vương gia có hay ko muốn cùng?

      Nha nha, nếu muốn xem chừng mình đến như vậy, nàng cũng ko thể phụ 1 phen “Tâm ý” của được, vật tẫn kỳ dụng tro mọi trường hợp luôn luôn đúng, đúng ko! (Cái gì có thể xài được triệt để cứ xài)

      _ Hảo! Bây giờ ta và ngươi là 2 con châu chấu bị trói chặt cùng 1 sợi dây, ngươi đến chỗ nào, ta dĩ nhiên là theo tới chỗ đó!- Khóe miệng khoái ý vung lên, tạo 1 cái nhếch mép đầy xấu xa nhưng vẫn đủ đầu độc nhân tâm.

      Tư Mã Hằng bán liếc khởi 2 tròng mắt, tro mắt quang hoa lưu chuyển, nụ cười kia lại có chút làm say mê mắt người xem.

      Tô Tần lúc này sửng sốt, tâm ko hiểu liền rạo rực thình thịch, nhìn thấy nụ cười đầu độc của , mặt của nàng cư nhiên có chút hơi nóng lên.

      _ A, tiểu thư, mặt của ngươi còn đau sao?- Hạnh nhi tới bên người nàng, nhìn thấy Tô Tần vẻ mặt đỏ ửng, có chút bận tâm hỏi.

      _ Nga, mặt còn chưa khỏe sao? Còn đau ko?- Nghe vậy, Tư Mã Hằng lúc này lại có chút nghiêm túc tiến sát vào mặt Tô Tần, vươn tay, nhàng mà vuốt ve, thần thái hơi khẩn trương.

      Run rẩy ——————

      Tay vừa mới xoa mặt của nàng, thân thể liền như là bị 1 cỗ điện lưu bắn trúng, sắc mặt ngày càng hồng hào, bên tai càng thêm 1 mảnh đỏ tươi.

      Tô Tần phản xạ có điều kiện lui về phía sau mấy bước, tránh được tay , biểu tình có chút mất tự nhiên, ánh mắt phiêu động nhìn chung quanh, cũng ko dám nhìn .

      Tư Mã Hằng tay cứ như vậy lăng ở giữa ko trung, nàng tránh tro 1 chốc kia, đáy mắt xẹt qua 1 mạt ko vui, mau liền chính cũng ko kịp cảm thấy được.

      Bầu ko khí dị thường quái dị, tựa hồ có chút cứng…

      _ Ta, ko có việc gì, chúng ta hay là trước !- Tô Tần vội vã đánh cái giảng hòa.

      Tạm thời trước đem cái loại cảm giác kỳ quái này quăng qua 1 bên, vẫn là trước nộp tiền bảo lãnh chuộc cái tên Nốt Ruồi Đen ngu ngốc kia mới là quan trọng!

      _ Cũng tốt…- Tư Mã Hằng thu tay, lần thứ 2 khôi phục như trước biếng nhác tà mị, căn bản nhìn ko ra bất luận cái gì cảm xúc.

      Còn nhiều thời gian, ko phải sao…

      Tô Tần vội vã tới trước cửa Lục Phiến môn.

      _ Uy, xin hỏi, Âu Dương tuần bổ của các ngươi có ở đây ko?- Tô Tần đứng ở ngoài cửa lớn, mặt mang tiếu ý lấy lòng.

      Ha hả, đều đánh người ko đánh người mang khuôn mặt tươi cười, nàng cố ý hạ thấp giọng cầu người như vậy, vị Âu Dương tuần bổ kia tổng ko phải ko biết điều cự tuyệt người từ ngàn dặm xa xôi tới chứ!

      Kết quả…

      _ Ngươi là ai, Âu Dương tuần bổ chúng ta cũng ko rảnh rỗi gặp người tùy tiện đâu!- Kết quả là đối phương quăng thẳng 1 câu này vào mặt nàng.

      _ Cái gì gọi là người tùy tiện!- Tô Tần lúc này sắc mặt có chút khó coi, đều ko phải ko đánh người mang khuôn mặt tươi cười sao, vì sao còn 1 bộ biểu tình “Ngươi ko phải là lão đại biến”!

      _ Vị huynh đài này, phiền phức ngươi vào thông báo 1 tiếng, Hằng vương gia tới- Tư Mã Hằng tay cầm chiết phiến, 1 bộ biểu tình “Ta chính là lão đại”.

      Nếu như ở cổ đại cái gì tro bóng tối vẫn có thể tỏa sáng như hào vang dù là người mù cũng hiểu được đạo lí này, ko sai, có 1 danh hào tuyệt đối vang dội chẳng khác gì “Giấy vạn năng thông hành”!

      Ko ngoài sở liệu, đương thời gian đối phương nghe được “Hằng vương gia” 3 chữ này, mặt lập tức đôi khởi ân cần cười.

      _ Hằng vương gia mời vào!- Ngay sau đó cúi đầu 90 độ cúc cung đúng tiêu chuẩn “Nhật Bản”, cung kính ý mời bọn họ tiến vào.

      Nha nha, đây là đối biệt đãi ngộ a, thế nhưng có phần cũng quá trắng trợn ! Tô Tần dưới đáy lòng cực độ khinh bỉ “Lục Phiến môn” 1 hồi!

      _ Chờ 1 chút!- Đúng lúc này, trước mặt bọn họ đột nhiên xuất 1 người mặc quan bào ———— lại là nữ tử!

      Sắc mặt như phù dung, mặt mày thanh tú, quỳnh mũi lăng môi, tóc đen được cột cao lộ diện mạo, bó bằng quan thao lam sắc, mặc quan bào bó sát người cùng sắc, ống hài cũng cùng sắc cao đến đầu gối.

      Vì sao Tô Tần lại có 1 bộ chớp mắt cũng ko thèm chớp, bởi vì đối phương mặc ràng là mặc nam trang, thế nhưng giữa trán lại tản mát ra khí hiên ngang của nữ tử.

      Nhìn nữ tử trước mắt 1 thân khí bừng bừng phấn chấn mặc nam trang, Tô Tần cảm thấy có câu thơ cổ rất chuẩn xác, hùng thỏ chân nhanh như sóc, thư thỏ mắt mơ màng, song thỏ cùng , an có thể phân ta là hùng thư!

      _ Âu Dương tuần bổ hảo!- Người vừa rồi dẫn bọn họ tiến vào lập tức lại cung kính đối nàng 1 cái thi lễ.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 72 – NGƯỜI VÀ QUAN HỆ THẾ NÀO?

      _ Nàng là Âu Dương tuần bổ, Âu Dương Phi!- Tô Tần kinh ngạc ko ngớt, đem Âu Dương Phi nhìn lại nhìn.

      Tô Tần từng nghe Nốt Ruồi Đen đề cập qua người này, khi đó Nốt Ruồi Đen đem hết sức thần thông quảng đại, nếu ko phải là đủ cơ linh, sớm bị vị kinh thành đệ nhất tuần bổ này cấp bắt được.

      Thế nhưng, mã có thất đề, người có thất đủ, luôn luôn linh hoạt như cá chạch Nốt Ruồi Đen ko nghĩ tới chính là cư nhiên bại ở tro tay của mình.

      Bởi vậy Nốt Ruồi Đen cho ra 1 cái kết luận như thế này —— mình so với mèo còn linh hoạt hơn, so với hồ ly còn giảo hoạt hơn, thẳng ra là 1 “Cọp mẹ”! 1 người sao có thể đối phó cùng lúc 3 loại động vật, là lực bất tòng tâm, vì thế thua tâm phục khẩu phục!

      Nha nha, nghe xong lời của , Tô Tần tức giận đến thẳng cắn răng! Nào có người ca ngợi người khác như thế!

      Vì thế, Tô Tần còn hung hăng đánh 1 hồi.

      Khi đó Nốt Ruồi Đen còn lớn tiếng kêu oan uổng, đây là khen chính mình, nào có người được khen, còn đánh người chứ!

      Tô Tần khi đó liền cực độ ko gì, nàng nhìn 1 cái từ xuống dưới chỗ nào cũng giống người nha, chỗ nào là giống động vật chứ, còn dám gọi là ca ngợi!

      Khi đó Tô Tần ở tro tưởng tượng, vị Âu Dương tuần bổ này hẳn là 1 nam tử cao lớn uy mãnh, thế nhưng, thực luôn luôn ngoài ý liệu.

      Nhìn lại vị tư thế oai hùng hiên ngang nữ tuần bổ này, Tô Tần cảm thấy, câu “Khăn trùm ko cho tu mi” dùng để hình dung nàng là chuẩn xác nhất!

      _ Bọn họ là ai?- Âu Dương Phi đến gần bọn họ, 2 mắt lại nhìn chằm chằm Tư Mã Hằng, giữa ánh mắt dò xét mang theo vài phần cảnh giác.

      Có lẽ là xuất phát từ cao thủ so cao thủ nên có cảm giác nhạy cảm, theo trực giác Âu Dương Phi thấy nam nhân trước mắt này ko hề đơn giản, dưới cặp kia biếng nhác như là che giấu tro hai mắt lộ ra vẻ quang mang lợi hại, ánh mắt tựa hồ có thể nhìn thấu tất cả làm cho nàng rất chán ghét, nàng ko thích nam nhân quá mức khôn khéo như vậy.

      Đồng dạng, Tư Mã Hằng cũng nhìn vị nữ tử giả nam trang đứng trước mắt này thậm chí là có chút hứng thú, 1 nữ tử phẫn thành nam trang hành tẩu tro phủ nha là chuyện kinh thiên, ko chỉ riêng là chuyện nàng là nữ tử, mà còn tiếng tăm lừng lẫy kinh thành đệ nhất bộ khoái, liền là nam tử cũng đều cảm thấy khâm phục.

      Bất quá, ko thích nữ tử cường thế như vậy, vẫn tương đối thích…

      Chuyển con ngươi nhìn về phía nha đầu bên cạnh cũng đồng dạng kinh ngạc, khóe miệng tiếu ý tro bất tri bất giác chậm rãi lên…

      _ Ngạch…- Tô Tần phát , từ lúc gặp mặt, 2 người kia ngoại trừ cùng xem xét đối phương, còn 1 loại thái độ giương cung bạt kiếm khẩn trương.

      Chậm rãi, tro ko khí có 1 luồng mùi thuốc súng lan tràn…

      Chẳng lẽ đây là tro truyền thuyết trời sinh đối địch!

      _ Vị này chính là Hằng vương gia, vương gia, vị này chính là Âu Dương tuần bổ chúng ta- Nhân gia trực tiếp bỏ quên tồn tại của Tô Tần, vì 2 người giới thiệu qua lại.

      Tô Tần bất đắc dĩ thở dài, ai kêu nàng là vô danh tiểu tốt, lại ko thể dùng danh hào Nhan Phi Tuyết, như vậy quá mức rêu rao, vì thế, nàng nay chỉ là 1 lính quèn!

      _ Nga, ra là Hằng vương gia a, thất kính thất kính! Ko biết vương gia lần này đến đây có việc gì sao?- Âu Dương Phi mặt từ thủy tới chung cũng ko có xuất 1 tia hay 1 điểm tâng bốc, tương phản, khi nàng nghe danh hào đối phương xong, đáy mắt lại xẹt qua 1 mạt chẳng đáng.

      Tô Tần đáy lòng trộm cười, xem ra Tư Mã Hằng người này ở bên ngoài cũng ko được người ưa lắm, mà nghe là vị ghét ác như thù kinh thành đệ nhất tuần bổ này, càng đối loại hoàng thân quốc thích này cười nhạt.

      _ Âu Dương tuần bổ…- Người bên cạnh thấy nàng đối vương gia thái độ hững hờ như vậy, có chút gấp, len lén lôi kéo vạt áo của nàng, lại rước lấy của nàng 1 cái lườm.

      Tô Tần lúc này lại đối vị nữ hào kiệt này vạn phần bội phục, có thể ko xem trọng địa vị của người khác ngoại trừ nàng, tại lại thêm 1!

      Tư Mã Hằng ko có vì của nàng lãnh đạm mà tức giận, chỉ là khẽ mĩm cười - Bản vương hôm nay là mang bằng hữu đến đây thăm hỏi.

      _ Vương gia muốn thăm hỏi là người phương nào?- Âu Dương Phi vừa nghe là đến có chuyện, thế là lập tức làm ra 1 bộ sắc mặt giải quyết việc công đến đối .

      Tư Mã Hằng như trước đạm đạm nhất tiếu- Chính là vị tiểu huynh đệ ngày hôm trước đến đây tự thú, tự xưng phóng hỏa thiêu hủy phủ vương gia kia!

      Nghe vậy, Tô Tần giật mình nhìn , đáy lòng nghi hoặc nhảy lên cao, vì sao biết kỹ càng tỉ mỉ như vậy, kỹ càng tỉ mỉ liền ngày cụ thể đều biết!

      Nhìn kia tự phụ tươi cười, mắt Tô Tần từ từ liễm khởi, xem ra nàng cần phải hảo hảo mà điều tra 1 phen…

      _ Nga, ngươi thế nhưng là cái hắc tiểu tử kia!- Tro giọng là khẳng định.

      _ Phải, chính là !- Tô Tần lập tức tiến lên- Thỉnh cầu Âu Dương tuần bổ có thể dàn xếp 1 chút, làm cho chúng ta vào thăm hỏi .

      Âu Dương Phi lúc này mới chuyển con ngươi nhìn đến Tô Tần, trước mắt xinh đẹp linh lung, mày liễu mắt tro đẹp, giữa mặt mày lại có 1 đạo giảo hoạt quang mang như ánh sáng ngọc tinh quang, làm cho người ta trước mắt sáng ngời.

      _ Ngươi quan hệ thế nào với ?- Âu Dương Phi hỏi.

      _ Nga, ta là bằng hữu của , bạn rất thân rất tốt! ngoại trừ ta ra liền ko còn có bằng hữu nào khác!- Tô Tần vội vàng - Vì thế, xin cho chúng ta gặp mặt 1 lần !

      Vì có thể thuyết phục Âu Dương Phi, Tô Tần lần thứ 2 phát huy hồi kỹ năng diễn dịch của mình, 2 mắt hơi có chút phiếm hồng, ánh mắt thành khẩn, đến sinh động, nàng thu song quyền (Giống như cầu nguyện đó), 2 mắt mang theo ánh nhìn cầu xin.

      Ngạch ————————

      Âu Dương Phi lần đầu tiên nhìn thấy nữ tử như vậy, tro mắt ràng có 1 chút giảo hoạt, nhưng ánh mắt khẩn cầu này lại làm cho người ta ko đành lòng cự tuyệt.

      _ Được rồi, các ngươi theo ta!- Cuối cùng nàng vẫn là gật đầu đáp ứng .

      _ Bạn rất thân, có bao nhiêu hảo?- theo phía sau Âu Dương Phi, Tư Mã Hằng hỏi Tô Tần.

      đối với đối phương mới theo từ tro miệng của nàng chạy ra kia, thập phần để ý, rất tốt, bạn rất thân…

      Bên tai ko ngừng vòng quanh những lời này, đáy lòng có 1 thanh đối với mình , đối với nàng mà , bạn rất thân rốt cuộc ý vị như thế nào! nhất định phải biết!

      _ Ngạch, cái kia, bạn rất thân chính là, ý tứ chính là so với sinh tử chi giao thiếu chút nữa, so với bằng hữu bình thường tốt hơn 1 chút!- Tô Tần 1 lòng chỉ muốn nhìn thấy Nốt Ruồi Đen ra thế nào rồi hung hăng đánh 1 trận, đối với sắc mặt cùng dụng ý của Tư Mã Hằng lúc này lại ko có để ý nhiều.

      _ So với sinh tử chi giao thiếu chút nữa, so với bằng hữu bình thường tốt hơn 1 chút…- Tư Mã Hằng ninh khởi chân mày, đây coi như là cái trả lời gì chứ!

      _ Như vậy, ta đối với ngươi mà , là cái loại bằng hữu nào?- Mặc dù biết hỏi như vậy có chút ngốc, thế nhưng, tâm luôn luôn ko nhịn nỗi.

      _ Ngạch…- Tô Tần căn bản ko nghĩ tới hỏi như vậy, thân thể sửng sốt, cước bộ chậm lại.

      Tư Mã Hằng ko chú ý tới khác lạ của nàng, đụng phải nàng, Tô Tần thân thể liền 1 cái lảo đảo, rồi rơi vào tro ngực của .

      _ Yaa…- Tô Tần vội vã xoay người, muốn xin lỗi, 1 mạt nhàn nhạt mùi vị đạo quen thuộc yếu ớt vòng vào giữa hơi thở.

      A ————————

      Vị đạo này, rất quen thuộc, tựa hồ ở nơi nào ngửi qua…

      Tô Tần chậm rãi túc khởi chân mày, đáy lòng lại nổi lên vô số dấu chấm hỏi, đến tột cùng là ở nơi nào ngửi qua đây?

      2 tròng mắt hé ra, chẳng lẽ là…

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 73 – VẬT TẪN KỲ DỤNG

      _ Uy, các ngươi có hay ko!- Âu Dương Phi tới lui lại đột nhiên phát người phía sau ko có động tĩnh, quay đầu nhìn lại lại phát bọn họ ôm nhau.

      _ , đương nhiên !- Tô Tần lập tức giãy khỏi , đuổi tới.

      _ Bạn thân rất tốt…- Tư Mã Hằng lặng yên nhớ kỹ, xem ra, cần phải xem kỹ vị “Bạn rất thân” tro miệng của nàng này.

      _ Nốt Ruồi Đen!- Tô Tần ở dưới 1 cái cửa lao thấy được Nốt Ruồi Đen nằm nghỉ ngơi, lập tức hỏa nổi giận đùng đùng chạy hướng cửa lao, thần tình có chút kích động.

      Tô Tần kích động là bởi vì thực ở tro phòng giam thấy được cái tên ngu ngốc kia, tro lòng dâng lên 1 cổ lửa giận, nàng muốn đánh tỉnh tên ngu ngốc này!

      _ Nữ nhân, là ngươi! Vết thương của ngươi như thế nào, bọn họ ko làm khó ngươi chứ!- nằm ở đống cỏ khô Nốt Ruồi Đen vừa nghe được thanh của nàng, lập tức như 1 con cá chép, xoay người nhảy lên, thấy là nàng xong, mặt lộ ra vui sướng, bước nhanh hướng cửa lao đến.

      Nốt Ruồi Đen kích động là bởi vì nhìn thấy Tô Tần còn bình yên vô đứng ở trước mặt của mình, xem ra nàng tựa hồ cũng ko tệ lắm!

      Nhưng mà, bọn họ tâm tư như vậy nhưng tro mắt người ở bên ngoài xem ra cũng ko phải là như vậy!

      _ Xem ra, bọn họ thực rất tốt!- Âu Dương Phi nhìn thấy biểu tình 2 người này, tro lòng thở dài, ko nghĩ tới Nốt Ruồi Đen lại còn có thể gặp được bằng hữu can đảm như vậy, bị tống vào nhà lao ăn cơm, còn nguyện ý đến xem .

      Lời này của nàng nghe tới tro tai Tư Mã Hằng lại là 1 ý tứ khác, khi nhìn thấy Tô Tần chạy về phía cái hắc tiểu tử kia, 2 tròng mắt liễm khởi, tro lòng nổi lên 1 loại tư vị ko thoải mái.

      Đương lúc Nốt Ruồi Đen 2 tay cầm chặt lấy cửa lao, cấp thiết hỏi thương thế của nàng, cái loại thần thái thân thiết này, làm cho cảm thấy tương đương chướng mắt.

      Lúc mọi người ở đây cho rằng này là 1 hồi cảnh cực kỳ cảm động gặp lại, vậy mà…

      _ Ái chà!- Nốt Ruồi Đen bị đau hô 1 tiếng, che đầu, ninh mi quát- Nữ nhân điên, ngươi làm gì tự nhiên lại đánh ta!

      Tô Tần ko khách khí chút nào cuồn cuộn nổi lên tay áo, kết kết vẫn còn cao hứng cho thêm 1 quyền nữa vào đầu .

      Lần này hành động của nàng làm cho Âu Dương Phi cùng Tư Mã Hằng rất lớn lấy làm kinh hãi, 2 người đều là vẻ mặt “Nữ nhân này cường hãn” biểu tình cùng lúc nhìn nhau liếc mắt 1 cái, đây là bọn họ lần đầu tiên ăn ý kể từ lúc gặp mặt.

      _ Ta ko đánh ngươi, chẳng lẽ còn muốn cảm tạ ngươi sao!- Tô Tần nhìn thấy người này liền 1 bụng hỏa.

      Đau đến nốt ruồi đen nước mắt đều ra, sờ sờ đầu, ủy khuất - Ta nhưng là vì ngươi mới tiến nhà tù, ngươi còn đối với ta hung như thế!

      _ Vậy ngươi hẳn là càng đáng đánh đòn hơn, uổng phí ta vì ngươi ko công trúng 1 mũi tên, cộng thêm tên quản gia thúi cùng hỗn đản kia cho 1 cái tát, ngươi nha nha cư nhiên ko nhìn thấy hi sinh lớn của ta, thế nhưng lại tự thú, ngươi đúng là tên chúa ngốc, nào có người nào ngốc giống ngươi như vậy tên, ko phải chuyện mình làm, ngươi tự thú cái rắm!- Tô Tần tức giận ngút trời tượng phóng pháo hoa như nhau, bùm bùm, đổ ập xuống quở trách 1 phen.

      Ngạch ————————

      Khi nàng như phóng chuỗi chuỗi pháo hoa, vang dội lại lưu loát ra liên tiếp nhũng lời mắng này xong, ngoại trừ Nốt Ruồi Đen cùng Tư Mã Hằng còn bảo trì trấn định, tro phòng giam những người khác cơ hồ chóng mặt, chỉ cảm thấy đỉnh đầu có rất nhiều sao vòng quanh.

      Âu Dương Phi vẻ mặt càng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn vị nữ tử hung hãn trước mắt này, liền biểu tình đều ngốc trệ

      _ Quá, quá suất!- Đột nhiên, nàng tựa hồ là theo tro mộng tỉnh lại, kích động nắm lên tay Tô Tần, vẻ mặt bội phục- Ngươi vừa là quá suất! Nhất là 1 quyền đánh Nốt Ruồi Đen rất tinh chuẩn, người ko tập võ chắc là ko đánh chuẩn như vậy!

      Tích mồ hôi ——————

      Lần này đổi lại Tô Tần thẹn thùng, nàng nhìn vị nữ tử trước mắt so với chính mình còn muốn kích động hơn, khóe miệng rút trừu, đây coi như là cái gì cùng cái gì a!

      _ 1 cái phi quyền vừa rồi của ngươi, rất tinh chuẩn, lực đạo lại đủ, có thể cho ta biết, ngươi đến tột cùng là thế nào làm được?- Âu Dương Phi vẻ mặt đột nhiên trở nên kinh ngạc, nắm chặt lấy Tô Tần thần tình lại là vô cùng kích động.

      Khe hở cửa lao chỉ hơi lớn hơn 1 nắm tay, nàng lại tro nháy mắt liền nhìn chuẩn ko sai, hơn nữa lực đạo cùng phương hướng ra quyền cũng phải nắm chặt tinh chuẩn mới có thể phát ra 1 quyền đủ lực như vậy, bởi vậy, chỉ là nhìn 1 quyền vừa rồi kia, Âu Dương Phi liền khẳng định, thân thủ tiểu nữ tử này tuyệt đối ko đồng nhất!

      Ngạch ———

      Tô Tần hết chỗ rồi, nàng là đến thăm tù, ko phải đến luận bàn võ nghệ có được ko, thế nào hảo hảo tích lại biến thành loại tình cảnh này.

      Bất quá, nhìn Âu Dương Phi ánh mắt kính phục như vậy, 2 mắt vừa chuyển, Tô Tần lập tức lại có 1 phen tính toán.

      _ Ha hả, Âu Dương tuần bổ quá khen, này cũng chỉ là 1 ít chút tài mọn mà thôi, đương nhiên, Âu Dương tuần bổ nếu như tâm muốn biết, ta cũng ko để ý cùng ngươi luận bàn 1 phen, bất quá…

      Mâu quang lại lần thứ 2 chuyển hướng về phía 1 bên cửa lao kia, Tô Tần bật cười- Bất quá, ta còn có 1 chút nho chuyện muốn làm phiền Âu Dương tuần bổ. . .

      Âu Dương Phi ghé mắt nhìn Nốt Ruồi Đen giữa nhà lao, hiểu ý cười - Ngươi là

      _ Ân, đúng vậy, cái tên ngu ngốc này căn bản ko phải là người phóng hỏa đốt Duệ vương phủ, lúc đó ta cùng 1 chỗ với , ta có thể phát thệ, ko có phóng hỏa, phóng hỏa chính là do người khác!- Tô Tần giơ lên tay bé, thề - Nếu như ta có nửa câu là dối, thiên lôi đánh xuống!

      Cổ nhân rất mê tín, cũng nặng tình nghĩa, bởi vậy đối thệ ngôn là thập phần coi trọng, đơn giản ko thề, nhất là thề độc, 1 khi nuốt lời, như vậy nhất định là trừng phạt độc nhất vô cùng tàn nhẫn!

      _ Hảo, tạm thời tin ngươi lần này, có thể ra ngoài trước, bất quá…- Âu Dương Phi dừng lại 1 chút- Bất quá, trước xét thấy có nhiều hành vi bất lương, nhất định phải có người vì đảm bảo mới có thể ra , hơn nữa người này còn phải là danh vọng cực cao!

      Nàng cũng biết, liền Nốt Ruồi Đen loại tên tiểu thâu tiểu sờ này chắc là ko ngốc đến nỗi Duệ vương phủ phóng hỏa, hơn nữa đời này căn bản cũng ko có người ngốc đến nỗi nhổ râu cọp!

      Đương nhiên, Âu Dương Phi vạn vạn cũng ko nghĩ ra, cái kẻ to gan lớn mật tro lòng mà nàng suy nghĩ, dám cả gan đến hang cọp để nhổ râu cọp, lúc này đứng ở trước gót chân của nàng!

      _ Này…- Tô Tần lúc này nhưng có chút khó xử, quay đầu nhìn lại, muốn đến người thích hợp nhất đảm bảo

      Tư Mã Hằng đơn mi vừa nhảy, 1 dự cảm chẳng lành lập tức xẹt qua tro lòng.

      _ Ha hả, Tam vương gia…- Tô Tần lập tức trộm cười, hướng đến.

      _ Để làm chi!- Nữ nhân này, quả là vật tẫn kỳ dụng a!

      _ Ha hả, Tam vương gia tính tình rộng rãi, thông tình đạt lý, tấm lòng nhân hậu, tiếng tốt của ngài truyền khắp kinh thành, như vậy vừa bao dung lại rộng lượng, nhất định cũng ko để ý nhiều đảm bảo 1 người …- Tô Tần đối với trát nha trát mắt, 1 bộ biểu tình “Ngài chính là lão đại”!

      +++

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 74 – MUỐN CẦU CẠNH !

      Tư Mã Hằng dở khóc dở cười, khi nàng muốn cầu cạnh thời gian, nàng làm 1 bộ nha đầu đáng như vậy, khi nàng ko thèm cần ngươi thời gian, nàng lại thành nữ nhân đáng ghét đến cực điểm, đối với , vô luận nàng là nha đầu, hay là nữ nhân, đều là như vậy có thể làm cho nảy ra hận…

      _ Ha hả, như vậy, ngươi là muốn cầu cạnh ta!- cũng là nhân cơ hội hòa nhau 1 ván .

      _ Ngạch…- Tô Tần vừa nhìn thấy kia phó sắc mặt, đáy lòng liền thở dài, ai, nhận mệnh , ai bảo là đại gia, mà ngươi muốn cầu cạnh !

      _ Như vậy vương gia là đáp ứng!- Tô Tần tự nhiên thấy tiếu ý nơi đáy mắt , cũng nghe hiểu lời ngoại của .

      _ Hảo, lần này coi như ngươi trước thiếu ta, ngày sau ta lại đòi lại đến!- Chiết phiến vừa thu lại, bỡn cợt cười.

      Ngạch ——————

      Cái gì gọi là trước thiếu, ngày sau lại đòi!

      Tô Tần bi ai phát , người này là đem 1 quả bom hẹn giờ trực tiếp ném cho mình, như vậy, nàng chẳng phải là nên ngày đêm đề phòng !

      Tư Mã Hằng tà mị cười, vòng qua Tô Tần còn ngẩn người, tới trước mặt Âu Dương Phi- Âu Dương tuần bổ, bản vương nguyện ý đảm bảo người này, ngươi xem có thể hay ko!

      _ Ha hả, Hằng vương gia làm người đảm bảo, ta há là ko thể mong muốn khác hơn!- Âu Dương Phi gật gật đầu, quay đầu hướng phía sau Nốt Ruồi Đen vẻ mặt mờ mịt - Tiểu tử ngươi có phúc phần, có thể gặp được bằng hữu can đảm như thế!

      _ Cái gì, cứ như vậy phóng ta ra sao!- Ở đường trở về, Nốt Ruồi Đen còn là ko thể tin được, Âu Dương Phi khinh địch như vậy phóng chính mình, đầu óc tro lúc nhất thời chuyển biến đột ngột.

      Ai ————————

      Tô Tần lại rất lớn thở dài, thẳng lắc đầu, vì tên ngu ngốc này, nàng thực là mệt mỏi, lần này là lỗ vốn mất sạch!

      _ Được rồi, ngươi cũng thôi, chúng ta bây giờ mỗi người 1 ngả, đây là tiền cho ngươi, trở lại hảo hảo làm người tốt, đừng động 1 chút là làm chuyện điên rồ!- Tô Tần quyết định cùng phân giới hạn, nếu ko, quỷ mới biết được nàng lại muốn vì người kia làm bao nhiêu chuyện lỗ vốn!

      _ Uy, miệng vết thương của ngươi, ko sao chứ?- Nốt ruồi đen nhìn bạc tro tay, lại nhìn 1 chút bả vai của nàng, áy náy xông lên đầu.

      _ Ko sao ư!- Tô Tần tức giận liếc 1 cái- Trước thụ chính là ngoại thương, bây giờ thụ lại là nội thương!

      Đúng vậy, nàng bây giờ nội thương nghiêm trọng!

      Trước là vì bị trọng thương, bây giờ lại vì thiếu tên Tư Mã Hằng phúc hắc này 1 thiên đại nhân tình.

      Vừa nghĩ tới biểu tình ngay lúc đó, nàng liền ức chế, cũng ko biết cái kia rốt cuộc muốn nàng thế nào trả nhân tình này! Vạn nhất đưa ra cầu rất hà khắc, nàng kia chẳng phải là đưa dê vào miệng cọp!

      Ngẫm lại liền phiền muộn! Đều là trước mắt người kia làm hại!

      _ Ngạch, kia, kia cùng lắm ta đem tiền trả lại cho ngươi, coi ta như làm công công đức!- xong, đem bạc Tô Tần cho mình lại đưa tới trước mặt nàng.

      _ Thực !- Tô Tần vừa nhìn thấy bạc lại trở về, 2 mắt lập tức phóng điện, vội vã thu hồi, trộm cười - Vậy ngươi nhưng ko cho nuốt lời nga!

      _ Ngươi đúng là thích tiền như mạng…- Tô Tần lời còn chưa dứt, phía sau liền lại vang lên 1 đạo thanh sẵng giọng.

      Ko cần quay đầu, Tô Tần cũng biết là ai tới!

      Thử hỏi, đời này ai dùng như vậy băng lãnh ngữ điệu chế ngạo nàng, ai như vậy chuyên quyền độc đoán, ngoại trừ , Tô Tần ko nghĩ ra ai!

      _ Ha hả, Duệ vương gia như thế nào nhàn nhã a, thế nào dạo tới Lục Phiến môn!- Tô Tần xoay người, ngoài cười nhưng tro ko cười hướng người phía sau hỏi.

      Nha, dạo cũng có thể ở Lục Phiến môn gặp được , nàng đúng là đủ xui xẻo!

      Tư Mã Duệ nhàn nhạt liếc nhìn nàng 1 cái, chuyển con ngươi nhìn về phía Âu Dương Phi phía sau Tô Tần- Âu Dương tuần bổ, bản vương gần đây nghe có người đến đây tự thú, mới là cái người phóng hỏa đốt vương phủ!

      Nghe vậy, Tô Tần cùng Nốt Ruồi Đen tro lòng đều là cả kinh.

      Ko xong!

      Tô Tần thầm hô to ko ổn, người này là tới tìm Nốt Ruồi Đen , phúc hắc nam dễ chuyện, thế nhưng tên khốn này khó mà a, vạn nhất đại gia 1 tâm tình khó chịu, muốn bắt Nốt Ruồi Đen, ko hay !

      _ Vì thế, bản vương hôm nay đặc biệt đến xem, đến tột cùng là hạng càn rỡ nào, dám gan lớn đến vương phủ của bản vương tác loạn!- ràng là lời đối Âu Dương Phi, mắt lại nhìn về phía Tô Tần đứng ở 1 bên.

      Tô Tần đối với cái loại này thái độ hận được thẳng cắn răng, nha nha, kia phó bộ dáng ràng chính là ở ngấm ngầm hại người, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe!

      _ Nga, Duệ vương gia tin tức nhưng ra cùng Hằng vương gia như nhau linh thông- Âu Dương Phi nghiêng mặt, nhìn Tư Mã Hằng từ phía sau ra, cười - Hôm nay Hằng vương gia cũng chính là vì việc này mà đến.

      _ Tam ca, ngươi thế nào…- Tư Mã Duệ tựa hồ có chút giật mình, nhìn Tư Mã Hằng hơi nhíu mày.

      _ Ta cũng vậy vừa mới nhận được tin tức, là người phóng hỏa đốt vương phủ bắt được, nên vội vàng dẫn theo Phi Tuyết đến nhận người- Tư Mã Hằng nhợt nhạt cười, tới bên người Tô Tần, chỉa về phía Nốt Ruồi Đen bên người nàng - Thế nhưng, vừa thấy mặt mới phát , căn bản là cái hiểu lầm, Âu Dương tuần bổ liền thả người.

      Lời vừa ra, mọi người, ngoại trừ Tư Mã Duệ, đều nhìn về .

      _ Hằng vương gia…- Tô Tần lúc này nhưng ra cảm thấy hình tượng của đột nhiên trở nên là cao đại, tro lúc nhất thời lại thành tư thái ngưỡng mộ nhìn Tư Mã Hằng.

      _ Đúng ko, Âu Dương tuần bổ!- Tư Mã Hằng cười xoay người hỏi Âu Dương Phi, kia tro mắt tiếu ý lại dẫn theo mấy phần sắc bén.

      Lần này mọi người cũng đều đem ánh mắt chờ đợi chuyển hướng về phía Âu Dương Phi, nhất là Tô Tần, cặp kia linh động tinh quang tro mắt cơ hồ có thể chói sáng, lòe lòe chờ đợi nhìn nàng.

      Ngạch ——————

      Cảm nhận được đại gia chờ đợi ánh mắt, Âu Dương Phi thái dương tích xuất 1 giọt mồ hôi hột.

      Bất quá, Âu Dương Phi vốn ko cho là Nốt Ruồi Đen ko làm chuyện ngu ngốc này, bởi vậy, nàng cũng rất tự nhiên đứng ở bên phe Tư Mã Hằng bọn họ.

      _ Đúng vậy, Duệ vương gia, kinh qua tỉ mỉ kiểm tra của ta, chứng thực chỉ là 1 hồi hiểu lầm, còn làm phiền Duệ vương gia uổng công 1 chuyến!” Âu Dương Phi dù sao ở tro quan trường lăn lâu như vậy, cũng đủ để học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm.

      Oa tắc! khốc!

      Tô Tần dưới đáy lòng hô to vạn tuế, nếu là có cơ hội, nàng nhất định phải hảo hảo mà cám ơn vị Âu Dương tuần bổ này, nàng là người siêu cấp tốt!

      _ Nga?!- Tư Mã Duệ chợt nhíu mày, nhìn nhìn bọn họ, lại nhìn 1 chút Tô Tần, nha đầu kia vẻ mặt vui mừng, 2 mắt tỏa ra sao Kim, mặt mang ý sùng bái nhìn Âu Dương Phi, còn kém ko 3 quỳ 9 lạy !

      Khóe miệng vung lên châm biếm, tro lòng hiểu .

      _ Bất quá, Duệ vương gia cứ yên tâm , ta nhất định đem hết toàn lực tập nã phạm nhân!- Nhìn thấy vẻ mặt của , Âu Dương Phi vội vã tiếp.

      ++++++

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 75 – NÀNG LÀ CỦA !

      _ Hừ, nếu là như thế, bản vương chờ tin tức tốt của ngươi!- Tư Mã Duệ đạm đạm nhất tiếu, xoay người tới bên người Tô Tần- Xem ra, lực ảnh hưởng của ngươi ko a, liền Âu Dương tuần bổ lừng lẫy tiếng tăm, ngươi cũng có thể quen biết, xem ra, vẫn là bản vương coi thường ngươi!

      _ A, đa tạ Duệ vương gia tán thưởng, chỉ là tiểu nữ tử còn chưa dám nhận có nhiều mị lực như vậy, ta chiếm được bất quá là nhờ 1 chữ “Lý”!- Tô Tần cười phản kích - Có lý khắp thiên hạ, vô lý nửa bước khó , ko biết tiểu nữ tử có đúng ko!

      Nghe vậy, Tư Mã Duệ 2 tròng mắt hé ra, lập tức lại liễm khởi, nhìn chằm chằm Tô Tần.

      _ Duệ vương gia, nếu như ko còn chuyện khác, thứ cho ta ko thể phụng bồi, cáo từ!- Tô Tần lười cùng lời vô ích, trực tiếp quăng cái liếc mắt, sau đó lôi Nốt Ruồi Đen còn sững sờ, nghênh ngang rời .

      _ Vậy ta cũng trước 1 bước, Lục đệ, cáo từ- Tư Mã Hằng giống như là kẹo mạch nha, Tô Tần tới chỗ nào cũng theo tới chỗ đó, đuổi cũng ko .

      _ Uy, nữ nhân, ngươi làm thế nào ra được Duệ vương phủ?- Nốt Ruồi Đen hỏi.

      _ Này sao ngươi nhiều quá vậy, ai, ta rồi, ngươi rốt cuộc sao còn chưa , đều ra khỏi nhà tù, thế nào còn lẽo đẽo theo ta a!- Tô Tần phát , Nốt Ruồi Đen theo bọn họ lâu cũng chưa có ý tứ muốn ly khai.

      _ Ta, ta…- Nốt Ruồi Đen mắt nhìn chằm chằm bạc tro tay nàng, tro mắt lộ ra ko muốn.

      _ Uy, ngươi nên ko phải là muốn lấy lại số tiền này !- Tô Tần lập tức cảnh giác- Ta nhưng cho ngươi biết, đây chính là phí vất vả của ta, tiền thuốc men, cộng thêm phí tổn thất tinh thần!

      _ Cái gì phí?- Nốt Ruồi Đen phát trước mắt đột nhiên xuất ra rất nhiều sao.

      _ Vậy ta tính cho ngươi nghe!- Tô Tần đơn giản cùng tính toán- Kia 1 mũi tên ở hộ viện, mấy đá của tên quản gia kia, còn thêm 1 cái tát của tên vương gia vô liêm sỉ kia, mấy cái này cộng lại tính toán kỹ ngươi phải đưa thêm bạc cho ta mới đúng!

      Nàng cũng còn chưa có tính tiền lãi với nhe!

      _ Vương gia vì sao phải đánh ngươi!- Nốt Ruồi Đen hỏi.

      _ còn chưa điều tra mà tin lời quản gia , nào là là ta phóng hỏa, còn ta cố ý hủy họa của , là bề tro tim thương nhất, thế là liền thưởng ta 1 cái tát!- Tô Tần dăm 3 câu liền đem ủy khuất chính mình chịu đựng, 1 lời mắng thẳng.

      _ bậy!- Nốt ruồi đen nghe vậy, tức giận nắm chặt nắm tay- tại sao có thể hắc bạch chẳng phân biệt được như thế!- làm vương gia như vậy sao!

      _ Lửa kia ràng là người khác phóng, ta và ngươi đều nhìn thấy người kia, nếu ko phải là ta, ngươi sớm bắt được ! Còn có, bức họa kia lại xảy ra chuyện gì, ngươi vì từ tro biển lửa mang họa của cứu ra ngoài, cánh tay đều bị hỏa thiêu bị thương, thế nào còn có thể đánh ngươi!- Nốt Ruồi Đen càng càng kích động, 2 mắt đều phải phun ra lửa.

      _ Ko có biện pháp, chỉ bênh người tro nhà, ta liền nửa câu đều nghe ko lọt!- Vừa nghĩ tới kia phó biểu tình “Ngươi chính là dối”, Tô Tần cũng ko hiểu con người có trái tim băng giá đó.

      Vì sao, thà rằng tín nhiệm người khác, cũng ko chịu tín nhiệm nàng 1 hồi!

      _ Hơn nữa khi đó ngươi ràng bị người bắn bị thương, chỗ nào còn có thời gian hủy họa của a!- Có thời gian cũng ko có khí lực!

      _ Ha hả, hình như, ngươi so với ta còn muốn kích động hơn, hình như bị thương, chịu đòn là ta phải! Tô Tần vỗ vỗ bờ vai của - Dù cho ngươi lại kích động, cũng ko chịu nghe đâu! Huống hồ tình cũng xảy ra, ngươi cũng vô dụng!

      Chẳng lẽ, có thể chịu để cho mình cấp đánh lại 1 cái tát sao!

      _ Xin lỗi…- Nốt Ruồi Đen cúi đầu, thanh có vẻ có chút tối đạm.

      _ Bỏ , đều qua, người còn muốn lấy lại tiền ko!- Tô Tần 1 bộ biểu tình “Tin ta”.

      _ Ngạch…- Nốt Ruồi Đen ko gì nhìn nàng, nữ nhân này, quả nhiên là thích tiền như mạng!

      _ Được rồi, đừng dùng cái loại ánh mắt này nhìn ta, ta cũng ko đáng ghét như vậy, kia những thứ này là cho ngươi, còn lại coi như là ngươi cho ta phí an ủi!- Tô Tần nhìn thấy vẻ mặt đau khổ, nở nụ cười, vẫn là chống ko lại bộ dạng tiểu thụ của , cho vài miếng vàng lá.

      _ Ko nên, ta ko lấy là ko lấy!- Nốt Ruồi Đen còn rất có cá tính, kiên quyết ko nhận!

      _ Là ngươi ko muốn nga, vậy ta thu hồi lại…

      _ Ngạch, hay là ta lấy 1 chút phí vất vả

      _ Ko phải ngươi ko lấy sao…

      Giữa bóng mặt trời chiều, 2 đạo bóng người cò kè mặc cả cứ kéo càng dài, ở sau lưng của bọn họ cách đó ko xa, đứng thẳng 2 người.

      Tư Mã Hằng lạnh lùng liễm khởi 2 tròng mắt, trắc nhìn về nam tử phía sau vẻ mặt suy ngẫm.

      ☆☆☆☆☆☆☆☆☆

      Gió lay động, buổi tối mang theo luồng gió quỷ dị, mỏng lạnh, tàn sát bừa bãi mà cuốn mọi thứ.

      A ————————

      Tro đêm khuya, 1 đạo tiếng kêu thê thảm phá vỡ vòm trời vắng vẻ.

      Quản gia toàn thân là máu, quỳ rạp mặt đất, 2 mắt mở lớn, hoảng sợ nhìn nam tử trước mắt đứng ngạo nghễ giữa lãnh nguyệt. (Ta nhớ ánh trăng mang theo chết chóc là trăng khuyết)

      _ Van cầu ngươi, buông tha ta, van cầu…- Bất chấp người lung tung vết thương, ko ngừng hướng dập đầu.

      Tư Mã Hằng câu dẫn ra khóe miệng, 2 tròng mắt lại là hàn băng khắc nghiệt, cười khẩy xem thường kẻ bò tới níu chân mình, chân vừa nhấc khởi, quản gia liền bị đá ra xa.

      A ——————

      Lại là 1 tiếng thê lương kêu la, quản gia thân thể liền đụng vào tường, phù 1 tiếng, lại phun ra ngụm máu lớn, ko còn khí lực bò lên, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin .

      _ Trước kia ngươi là dùng chân nào đá nàng, ân?- Tư Mã Hằng nhàn nhạt liếc nhìn , ngữ khí ôn hòa tựa hồ là hỏi nhất kiện chuyện rất bình thường, thế nhưng đáy mắt lại lưu chuyển ánh sáng sắc bén làm cho bất luận ai ở đây đều cảm giác được sát khí quỷ dị.

      Quản gia thống khổ ninh khởi chân mày, đáy mắt sợ hãi có tăng chứ ko giảm.

      _ Ko , như vậy ta chỉ còn cách đem 2 cái chân đều phế !- Tư Mã Hằng hừ lạnh 1 tiếng, 2 tròng mắt liễm khởi là phụt ra quang mang như đao phong lợi hại.

      Răng rắc ———————— 1 tiếng qua .

      _ A!!!!!!!!- Quản gia kinh khủng thê lương tiếng kêu bén nhọn xé rách màn đêm.

      Ngày thứ 2, lập tức có người ở ngoài cửa lớn Lục Phiến môn phát thi thể 1 người.

      ☆☆☆☆☆☆

      _ Cái gì, ngươi là người phóng hỏa đốt vương phủ tìm được, còn tự thú!- Đương lúc Tô Tần nghe được đoạn tin tức kinh người này, kinh hô nhảy dựng lên, ngơ ngác nhìn Âu Dương Phi trước mắt.

      Hôm nay có người quỳ gối trước cửa Lục Phiến môn, bên cạnh còn đặt thi thể quản gia, toàn thân cao thấp đều là vết thương, vết máu loang lổ, vô cùng thê thảm.

      Người tới tuyên cáo là quản gia bức bách , hợp mưu phóng hỏa thiêu phủ vương gia, sau đó giá họa cho Nhan Phi Tuyết, về sau quản gia bị người giết người diệt khẩu, lại ko biết là người nào ra tay, về sau người này giác ngộ, liền tới nha môn tự thú.

      _ Cứ như vậy!- Tô Tần nghe xong liền ngây dại, liều mạng chớp mắt, như là ko thể từ giữa tin tức khiếp sợ này phục hồi tinh thần lại.

      Này, này có phần cũng quá thần kỳ , chỉ đơn giản như vậy, vấn đề của nàng được giải quyết!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :