1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vương gia ly hôn đi - Lâm Thủy Các (163c+ 4 kết)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 61 – VƯƠNG GIA TRỞ VỀ!

      _ Ngoan, đến uống thuốc…- Lại là đạo thanh ôn nhu kia.

      Sau đó 1 cỗ thấm lạnh lưu dịch đụng phải bên môi, thế nhưng Tô Tần thực quá mệt mỏi, vừa mới trải qua 1 hồi chữa trị rất đau nhức, đau đến nỗi nàng nhúc nhích ngón tay cũng ko có khí lực.

      Đúng lúc này, 1 loại rất mềm mại gì đó đụng chạm tới môi của nàng, mềm mại tựa như là kẹo đường, mang theo vị ngọt ngào hướng môi của nàng kéo tới.

      Giữa mềm mại, tựa hồ có 1 đường linh xà, linh hoạt cạy khai hàm răng nàng đóng chặt, nhanh chóng tiến vào, sau đó 1 cỗ thấm lạnh hơi cay đắng lưu dịch chảy vào tro miệng của nàng.

      là khổ——————

      Tô Tần từ ko thích uống thuốc, 1 chút cay đắng cũng làm cho nàng khó chịu, lúc nãy nàng vừa mới giãn ra chân mày, lại lần 2 hai xiết chặt, muốn nhắm lại miệng.

      Hàm dưới căng thẳng, miệng lại lần thứ 2 bị ép mở.

      Tựa hồ là ko muốn làm cho nàng nhắm lại, cái linh xà kia càng thêm linh hoạt đảo qua tro miệng của nàng mỗi 1 chỗ, tựa hồ phi thường lưu luyến mỗi 1 chỗ tro miệng nàng, động tác linh xà ngày càng kịch liệt, Tô Tần cảm giác ko khí tro lồng ngực đều bị hút hết rồi.

      Ân ——————

      Giữa mông lung, nàng cúi đầu thở ra 1 tiếng, mềm yếu vô lực, tựa hồ còn hơi điểm kiều ~ giận dữ…

      Hờn dỗi!!!!!!

      Cái từ này chợt lóe , Tô Tần lập tức cảm thấy 1 đạo tia chớp bắn trúng não bộ, nàng bỗng nhiên mở 2 mắt ra!

      Đây là ————————

      Nhìn chung quanh, ko có người, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ bằng gỗ chỉ thấy 1 mảnh bầu trời xanh thẳm———— trời sáng!

      Chẳng lẽ vừa rồi chỉ là mộng!?

      Tô Tần nghiêng đầu, nhìn nhìn vai, nơi đó mũi tên bị người rút ra, vết thương cũng được xử lý băng bó rất tốt, nhìn nhìn lại cánh tay, tổn thương nơi đó cũng như nhau, đều được người băng bó xử lý rất tốt.

      Tay vô ý thức xoa đôi môi, nơi đó vẫn là 1 mảnh ôn nhuận, hơi có chút phù thũng.

      Tro lòng giật mình, cảm giác hơi cay đắng nơi cổ họng kia lần thứ 2 tự với mình, vừa rồi tuyệt đối ko phải là mộng!

      Như vậy, đến tột cùng là ai?

      Là ai đến giúp nàng băng bó vết thương?

      Nếu tới, lại vì sao ko thân? ( thân sớm quá làm gì còn truyện ta dịch nữa! Đố các tình , nhân vật bí lần này là ai? Gợi ý: Là người mà ko ai ngờ tới nhất, theo ta thấy nv nam nào tro truyện cũng bí mật hết á…- Milk)

      Chính lúc suy nghĩ, ngoài cửa sài phòng đột nhiên vang lên 1 trận gấp gáp hữu lực tiếng bước chân.

      Phanh ————————

      Đại môn bị người dùng chân đá văng ra, cường liệt dương quang bắn thẳng tiến vào, Tô Tần nheo mắt lại, nhìn thấy ở giữa ánh sáng vựng đứng 1 nam nhân lửa giận ngút trời.

      1 cỗ gần bạo phát lửa giận vây quanh thân hình cao lớn của , hé ra mặt lặng im như ngọc là bão tố mây đen rậm rạp bao phủ.

      _ Nhan Phi Tuyết!!!- Gầm thét rống giận theo tro miệng của nhảy ra.

      Tư Mã Duệ!

      Tô Tần trừng lớn song mắt nhìn nam nhân đứng ở trước mặt tràn ngập thịnh nộ này.

      Nhìn thấy 2 tròng mắt sóng dữ cuồn cuộn của kia, vừa nhìn lại phía sau, đứng phía sau chính là quản gia, vẻ mặt tiếu ý hiểm, Tô Tần 1 thanh tro lòng lộp bộp vang lên.

      Ko tốt!

      Này là phản ứng đầu tiên của nàng, thân thể lập tức hướng phía sau xê dịch.

      Tư Mã Duệ trán lồi ra gân xanh, chân hướng phía trước bước tới.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 62 – BỊ HÃM HẠI!

      _ Ngươi…ngươi, trở về…- Tô Tần chưa từng thấy qua Tư Mã Duệ thịnh nộ như vậy, nín nửa ngày, ra khỏi miệng thế nhưng chỉ có mấy chữ này.

      _ Nhan Phi Tuyết, ngươi làm tốt lắm!- Tư Mã Duệ hung hăng nhìn chằm chằm nàng, lửa giận ngút trời địa chất hỏi- Ko nghĩ tới, ngươi cư nhiên lớn gan đến nỗi phóng hỏa đốt vương phủ của bản vương!

      Ai ————

      Tô Tần tro lòng thở dài, vốn chính là muốn giải thích tình ko này, mà vị đại gia này lại là vị chủ nhân chuyên quyền độc đoán, 1 khi nhận định chuyện gì, mặc cho ngươi cửu đầu trâu cũng kéo ko trở về!

      Bất quá, nàng Tô Tần cũng là tính tình như vậy, là nàng làm, nàng thừa nhận, ko phải nàng làm, đừng mơ tưởng ép nàng nhận tội!

      Nàng đứng lên, ko sợ đón nhận con ngươi tràn ngập lửa giận của , tâm bình khí hòa - Tư Mã Duệ, đây ko phải là ta làm!

      Nàng cảm thấy Tư Mã Duệ mặc dù ngoan cố, nhưng cũng ko đến mức là loại người ko thể lý lẽ, trước lúc kết tội chí ít cũng phải nghe biện giải của nàng chứ!

      Vậy mà…

      _ Nhan Phi Tuyết!- Tư Mã Duệ nghe xong lời của nàng, chẳng những ko có bớt giận, trái lại ngày càng phẫn nộ, 1 phen nhéo khởi cổ áo của nàng, hung hăng - Thế nào! Dám làm ko dám chịu sao! Ko nghĩ tới ngươi mang thù như vậy, vì trả thù bản vương cư nhiên dùng thủ đoạn thấp hèn như thế, ngươi quả nhiên là 1 bãi rỉ ra, đỡ ko nổi tường, ko có thuốc nào cứu nổi!

      _ Buông tay!- Tô Tần nghe xong, giơ lên tay phải hung hăng đem tay túm hạ, bởi dùng sức quá độ, vết thương vai phải lần thứ 2 bị rách, đau đớn như châm đâm vào tro xương cốt, tro lúc nhất thời, thái dương toát ra rất nhiều mồ hôi hột.

      Tô Tần cắn răng chịu đựng, lăng là ko có ở trước mặt của lộ ra nửa điểm vẻ thống khổ, nàng lạnh lùng - Được rồi, Tư Mã Duệ, ngươi dựa vào cái gì vũ nhục nhân cách của ta! Ta cho ngươi biết, ta cho tới bây giờ đều là 1 ko 2, ta đây ko phải là ta làm, là ko phải ta làm, chớ đem toàn bộ đều đổ lên đầu ta!

      Muốn vu oan giá họa sao!

      Tô Tần đối với bảo thủ tính tình thực rất chán ghét, tự mình nghĩ cái gì liền là cái đó, biện giải của nàng ở tro mắt của cũng chỉ là nguỵ biện!

      _ Ko phải ngươi, vậy ngươi vì sao lại ở chỗ này!- Tư Mã Duệ liễm khởi con ngươi, lạnh lùng - Hay là , Nhan đại tiểu thư ngươi lúc mộng du chính mình vào vương phủ của bản vương! Sau đó phóng 1 cây đuốc! Lại chính mình vào sài phòng này! Nhan Phi Tuyết, ngươi cho là bản vương là người ngu ngốc sao!

      Nghe vậy, Tô Tần ngây ngẩn cả người, nha nha, vòng tới vòng lui, vẫn là ko thèm tin chính mình, ko trông coi chính mình có thần chí thanh tỉnh hay ko, đều nhận định là chính mình phóng cái chuôi hỏa này!

      _ Tư Mã Duệ, ta cho ngươi biết, con chuột cùng mèo còn có khói ở hậu viện là ta phóng, thế nhưng hỏa tro thư phòng ta ko phóng, coi như là muốn phạt, ta cũng muốn phạt cam tâm tình nguyện, nhưng hỏa ta ko phóng, ta cũng tuyệt đối ko chịu tiếng xấu thay cho người khác! Bắt trộm phải bắt tang, có chứng cứ gì hỏa là ta phóng!

      _ Ngươi! Hảo, rất tốt, ngươi muốn chứng cứ đúng ko! Hôm nay bản vương để ngươi tâm phục khẩu phục!- Tư Mã Duệ cầm tranh cuộn tro tay triển khai- Đây là chứng cứ!

      _ Này, bức họa này làm sao lại biến thành như vậy!- Tô Tần nhìn họa trong tay , mắt tăng trừng lớn.

      Là bức họa kia, làm sao lại phôi thành bộ dáng như vậy, nàng nhớ ở trước lúc chính mình hôn mê, bức họa này còn hảo hảo nằm mặt đất, thế nào chỉ chớp mắt vài cái lại thành bộ dáng sứt mẻ ko chịu nổi!

      1 đạo lãnh quang lên, Tô Tần nhìn thấy quản gia đáy mắt chợt lóe lên lãnh.

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 63 – DỰA VÀO CÁI GÌ!

      Phiền phức tới!

      Tô Tần lập tức ý thức được mình bị người vu oan!

      _ Ngươi quả nhiên nhận biết bức họa này!- Tư Mã Duệ trong mắt lộ ra ánh mắt lợi hại- Ngươi cho bản vương, họa vốn phải là ở trong thư phòng của bản vương, thế nào tới trong tay của ngươi! Vì sao tới trong tay của ngươi, nàng lại thành bộ dáng như vậy!

      A ——————

      Đương lúc tranh cuộn triển khai, Tô Tần trong lòng giật mình!

      Nữ tử trong họa hé ra tú lệ mặt bị người dùng đao hoa được hoàn toàn thay đổi, đao phong lợi hại, từng đạo vết đao đều như cố tình thể người hủy họa nhất định đối người trong bức họa kia hận thấu xương.

      Như vậy tình liền rất đơn giản, đời này người đối nữ tử trong họa hận thấu xương, trong mắt người đời, ngoại trừ nàng —— Nhan Phi Tuyết, còn có thể là ai!

      Nhìn lại vẻ mặt của , 1 bộ biểu tình “Chính là ngươi làm”!

      Lần này liền thở dài đều ko cần, ko ngờ sớm như thế đem mình xử tử hình! Nàng kia còn có gì biện giải nữa!

      Tô Tần cũng sinh khí, nàng đứng ở trước mặt của , ngẩng đầu lên- Tư Mã Duệ, ngươi đừng ăn lung tung, tùy tiện lấy bức họa liền vu oan người khác, ta ko phải ta làm, là ko phải ta làm, hôm nay ta toàn bộ ở chỗ này, ngươi tin cũng được, ko tin cũng được, phải chính là ta làm, ta nhận, ko phải ta làm, đánh chết ta cũng ko nhận! Ta xin cáo…

      Ba! ——————

      Lời còn chưa dứt, 1 tiếng thanh vang dội chụp vang, má trái Tô Tần kết kết dán lên 1 cái tát.

      Phanh ——————

      Lại là 1 tiếng vang lớn, thân thể của nàng ko chịu nổi cái tát bất thình lình, bị ném tới tường, mũi cùng tường làm cái thân mật “Ân cần thăm hỏi”, sau đó ngã mặt đất.

      A!!!!

      Tô Tần nhịn ko được hô lên, che chảy máu mũi, nàng khiếp sợ nhìn về phía Tư Mã Duệ.

      Ko thể tin được lại vì 1 bức họa đánh nàng, hung hăng đánh nàng!

      _ Ngươi đánh ta!- Nước mắt có chút ko giấu nổi ở tro hốc mắt đảo quanh, thanh có chút tối câm- Ngươi cư nhiên đánh ta!

      Dù cho nàng có đùa dai phóng con chuột cùng mèo tiến vương phủ, dù cho nàng là cố ý chỉnh 1 chút , kia thế nào!

      _ Bản vương đây là thay phụ thân của ngươi giáo huấn ngươi ko nên thân nữ nhi!- Tư Mã Duệ lạnh lùng nhìn nàng.

      Nữ nhân này hận cũng thôi, vì sao liền Tư Vũ cũng ko chịu buông tha!

      Như vậy nguyền rủa Tư Vũ, Tư Vũ làm gì có tội!

      Dựa vào! 1 đến vấn đề này, Tô Tần càng 1 bụng cơn tức!

      Nha nha, cũng ko cố đồng môn chi nghĩa, ko để ý mặt mũi của phụ thân Nhan Phi Tuyết mà hưu Nhan Phi Tuyết, còn có tư cách gì thay phụ thân Nhan Phi Tuyết đến đánh nàng!

      Tối trọng yếu nhất là, đánh là nàng ———— Tô Tần! dựa vào cái gì đánh nàng!

      _ Lục đệ!- Tư Mã Hằng đột nhiên xuất ở cửa, ngạc nhiên hô lên- Ngươi điên rồi!

      vội vã đến, nâng dậy Tô Tần, ôn nhu hỏi- Ngươi ko sao chứ?

      Mắt của ở lúc đảo qua má trái Tô Tần, đột nhiên liễm khởi, đáy mắt lên 1 mạt lãnh lệ.

      Tô Tần đẩy ra tay , cắn chặt răng, nhịn xuống vai truyền đến trận trận đau nhức, ngẩng đầu lên nhìn Tư Mã Duệ, cố gắng đem nước mắt khóa ở đáy mắt.

      _ Ngươi dựa vào cái gì đánh ta, lại có tư cách gì thay phụ thân đến đánh ta! Đừng quên, ta và ngươi ko có bất cứ quan hệ nào, Tư Mã Duệ vương gia đại nhân!- Tô Tần cười lạnh.

      _ Ngươi…- Tư Mã Duệ 1 ninh mi, vừa mới muốn mở miệng, lại bị nàng cắt ngang.

      _ Ngươi, ngươi cái gì!- Tô Tần chợt nhíu mày, lãnh mi - Ta cho ngươi biết, ta cho dù là hận nữ nhân này, cũng tuyệt đối ko làm chuyện nhàm chán như thế, loại này chỉ có bọn đạo chích mới làm, ta đây mà thèm, cũng ko rảnh làm!

      Nàng là Tô Tần, nàng có kiêu ngạo của nàng, kiêu ngạo của nàng ko cho phép nàng ở trước mặt nam nhân này biểu ra bất luận cái gì mềm yếu, tuyệt đối ko!

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 64 – GIÀ MỒM ÁT LẼ PHẢI!

      _ Tư Mã Duệ, có lẽ lúc trước Nhan Phi Tuyết đích xác làm sai, nhưng bắt đầu từ 1 tát này, Nhan Phi Tuyết liền ko bao giờ của nợ ngươi 1 chút nào nữa!- Tô Tần tiểu vung tay lên, quyết tuyệt .

      Đúng vậy, nàng muốn thay Nhan Phi Tuyết cùng ân đoạn nghĩa tuyệt, từ nay về sau, thế giới của , nàng ko tham dự nữa!

      _ Ngươi…- Tư Mã Duệ chưa từng thấy qua Tô Tần quật cường như vậy.

      Đạo lớn hồng thông chưởng ấn kia ở khuôn mặt nhắn của nàng, phá lệ bắt mắt.

      Nhìn thấy mạt quật cường kia nơi đáy mắt của nàng, đạo kia ám thương, nơi đáy lòng có chút kích thích, tâm bắt đầu hơi có chút dao động, làm như có 1 chút cứ như vậy mà hối hận…

      Trước đây nàng là vậy mảnh mai, như hoa lê tro gió run lẩy bẩy, làm cho người ta thương tiếc, thế nhưng bây giờ nàng lại như thay đổi thành 1 người khác, quật cường, giảo hoạt, còn mang theo 1 chút tiểu thông minh, kiêu ngạo như loại hoa hồng mang theo mình gai nhọn.

      Đây hết thảy đều là tính tình mà Nhan Phi Tuyết trước đây chưa từng có, vì sao, 1 người có thể tro 1 đêm, thay đổi tính tình, đến tột cùng là cái gì cải biến nàng?

      Hay là chưa bao giờ tâm nhìn kĩ nàng, nàng là trước đây cố tình ngụy trang, như vậy bộ dáng này mới là bộ mặt của nàng!

      _ Lục đệ, ngươi bình tĩnh 1 chút!- Tư Mã Hằng ngăn cản - Ta tin ko phải Phi Tuyết làm, nhất định ở đây có hiểu lầm!

      _ Có hiểu lầm hay ko, trong lòng nàng ràng nhất!- Tư Mã Duệ mắt nhìn chằm chằm Tô Tần, đối Tư Mã Hằng - Nhân chứng vật chứng đều ở đây, nàng còn có thể thế nào nguỵ biện!

      _ Nhân chứng vật chứng?- Tư Mã Hằng nghi ngờ nhìn họa mặt đất, lại nhìn 1 chút Tư Mã Duệ- Đây là có chuyện gì?

      _ Tam vương gia, để tiểu nhân tường tận bẩm báo…- Quản gia vẫn đứng ở phía sau Tư Mã Duệ bước lên, hướng Tư Mã Hằng sâu khom người chào, giọng .

      _ Ngươi?!- Tư Mã Hằng lãnh mi 1 điều, đáy mắt cấp tốc xẹt qua 1 đạo lợi hại quang mang, lập tức lại khôi phục bất cần đời biếng nhác.

      _ Dạ phải, những thứ này đều là tiểu nhân đêm qua tận mắt nhìn thấy, Nhan Phi Tuyết từ cửa sau trộm chạy vào vương phủ, phóng hỏa thiêu thư phòng vương gia, xuất phát từ đố kị, nàng còn muốn đem bức họa của vương gia vẽ hủy thành bộ dáng như này…

      xong cung kính đem họa theo tro tay Tư Mã Duệ nhận lấy, triển khai đưa cho Tư Mã Hằng nhìn.

      Đương lúc Tư Mã Hằng ánh mắt quét đến vài đạo hoa vết hung tàn mặt nữ tử kia, đáy mắt lên 1 mạt chẳng đáng.

      _ Hừ, như vậy, những thứ này đều là ngươi nhìn thấy cùng nghe thấy!- Tư Mã Hằng lạnh lùng liếc nhìn quản gia, ngữ khí băng lãnh mà ngay cả Tư Mã Duệ cũng hơi có chút giật mình, quay đầu lại nhìn .

      _ Tam ca, ngươi…

      _ Hừ, Lục đệ, đây là cái ngươi gọi là nhân chứng vật chứng?- Tư Mã Hằng buồn cười chỉ chỉ quản gia cùng họa tro tay , tro mắt là chẳng đáng- Nếu như vậy, kia cũng có phần hơi quá, liền chỉ bằng vào 1 mình người này liền kết luận là Phi Tuyết làm, ko chỉ có quá mức độc đoán, hơn nữa cũng ko công bằng!

      _ Thế nhưng, Hằng vương gia, điều này xác thực đều là tiểu nhân tận mắt nhìn thấy, tiểu nhân dám thề với trời, tiểu nhân theo như lời đều là , tuyệt vô hư ngôn, nếu có nửa câu dối, thiên lôi đánh xuống!- Quản gia xong giơ tay lên, lấy kỳ thành tâm.

      Tư Mã Hằng ko có trả lời, chỉ là lạnh lùng nhìn.

      Quản gia bị ánh mắt sẵng giọng kia của làm kinh hồn táng đảm, vội vàng cúi đầu, đóng chặt miệng, ko dám nhiều lời nữa.

      _ Lục đệ, ta chỉ hỏi ngươi 1 câu, ngươi muốn xử trí như thế nào?- Tư Mã Hằng nhàn nhạt đưa mắt thu hồi, nhìn về phía Tư Mã Duệ.

      _ Nếu tình xảy ra, nhiều lời vô ích, bản vương bây giờ chỉ là muốn 1 câu của nàng, 1 câu thành tâm xin lỗi!- Tư Mã Duệ nhìn về phía Tô Tần, - Chỉ cần nàng thành tâm hướng bản vương xin lỗi, bản vương chuyện cũ bỏ qua!

      Tô Tần hung hăng trừng liếc mắt 1 cái, ngươi nha, đánh ta 1 cái tát, tại thế nhưng lại làm ra 1 bộ dạng người tốt!

      Này đơn giản là đánh 1 cái tát, lại cho khỏa đường ăn điển phạm! (Help! Help, ta ko hỉu)

      Thấy Tô Tần ko có động tĩnh, Tư Mã Duệ hết sức tức giận, cố tình cho nàng 1 cơ hội, là chính nàng ko quý trọng, vậy đừng trách giải quyết công bằng theo lẽ!

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      CHƯƠNG 65 – NGUYÊN LAI Ở CHỖ NÀY!

      _ Hừ, ngươi rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt, kia bản vương cũng chỉ còn cách hảo đem ngươi giao cho Lục Phiến môn, để cho bọn họ hảo hảo mà giáo huấn ngươi cái gì là lễ nghĩa liêm sỉ!- Tư Mã Duệ cầm lấy tranh cuộn, bỏ qua trường bày, cất bước chuẩn bị ly khai.

      Xoay người tro nháy mắt, 1 trận gió mát mang theo thanh linh hoạt nhàng mà đung đưa ra.

      A ————————

      Tô Tần ngây ngẩn cả người 1 chút, chuyển con ngươi nhìn lại, linh hoạt Tư Mã Duệ treo 1 vật, thoáng 1 cái nhìn lại, lại ngạc nhiên mắt của nàng.

      Đó là —————— ngọc linh lung!

      Ko sai, kia lộ ra bên hông chính là vật mà nàng thiên tân vạn khổ tìm “Ngọc linh lung”!

      Nha nha, có lầm hay ko a!

      Nàng tìm nửa ngày, nguyên lai lại là ở ngay đây, Tô Tần lúc này cảm giác là khóc ko ra nước mắt, đây là việc nàng ko nguyện ý nhất nhìn thấy .

      Nàng cùng Tư Mã Duệ ko còn lời nào để , thà rằng chính mình tìm, cũng ko nguyện cầu , cho nên mới có hiểu lầm cùng phiền phức hôm nay.

      cùng với nàng giống như là băng với hỏa, tổng là ko thể cùng tồn tại, trước đó băng hỏa ko hòa hợp, hơn nữa bây giờ ko để ý xanh đỏ trắng đen đánh chính mình 1 cái tát, nàng cùng người này xem như là kết nghiệt!

      Thế nhưng bây giờ…

      _ Chờ 1 chút!- Tô Tần kêu .

      Tư Mã Duệ dừng bước, nghiêng nửa mặt, chờ đợi lời của nàng.

      Tô Tần bước đến trước mặt , giơ lên cằm kiêu ngạo, cố gắng đem tầm mắt cùng ngang hàng, nguyên tắc của nàng, thua cái gì cũng ko thể thua khí thế!

      _ Thế nào, nghĩ thông suốt?- Tư Mã Duệ nhàn nhạt hỏi.

      _ Ta ko cần nghĩ cũng hiểu rất !- Tô Tần câu dẫn ra khóe miệng, đồng dạng cười lạnh- Ko giống ngươi, nhắm mắt tắc nhĩ, chuyên quyền độc đoán, bảo thủ!

      _ Đây là xin lỗi của ngươi!

      _ Sai, ta chưa từng nghĩ tới mình có chỗ nào ko đúng, bởi vì ta căn bản chưa từng làm, ta ko biết mình phải vì chuyện ko làm nào mà hướng ngươi xin lỗi!

      _ Ngươi…

      _ Ta rồi, theo ngươi đánh ta 1 cái tát kia bắt đầu, ta Nhan Phi Tuyết liền cùng ngươi lại ko liên quan gì, vì thế, làm phiền ngươi đem đồ thuộc về ta trả lại cho ta!- Tô Tần xong vươn tay, chỉ chỉ “Ngọc linh lung” bên hông .

      Tư Mã Duệ cúi đầu nhìn, ngẩng đầu về sau, nhìn nàng- Ngươi cái này?

      _ Phải, đây là đồ của ta, bây giờ chúng ta ko liên quan gì, ta nghĩ vương gia cũng nên vật quy nguyên chủ !

      Tư Mã Duệ ko gì, chỉ là nhìn chằm chằm nàng, tựa hồ phải đem nội tâm của nàng nhìn thấu.

      _ Uy, ngươi thực điếc sao, ta đưa cái ngọc linh lung này trả lại cho ta!- Tô Tần ko thích loại này ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, tựa hồ muốn bát ~ khai mặt nạ của nàng, thấy cái gì!

      Mặt khác, cái loại ánh mắt này làm cho nàng nhớ lại mỗ cái tên nam nhân đáng ghét mà lại có điểm ngốc kia! (Là chuột ngốc kia!)

      _ Hảo, ta đem nó trả lại cho ngươi!- Tư Mã Duệ cởi xuống ngọc linh lung đeo bên hông- Bất quá…

      _ Bất quá cái gì, ngươi có thể hay ko đem lời cần đều duy nhất xong 1 lần!- Tô Tần cực kỳ chán ghét người khác chuyện luôn luôn phân nửa, lưu phân nửa, cổ nhân đều như thế chậm rãi quá !

      Thực cấp chết người!

      _ Ngươi biết ý vị này là có nghĩa gì ko?- đột nhiên hỏi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :