1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

vương bài triệu hoán sư: Nghịch thiên cuồng nữ - Lăng Vi Tuyết Thiến

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 157. Ngươi ngu xuẩn (7)

      Editor: Tương Ly


      Đại lục Tạp Duy Tư lớn như vậy, Mộc Khuynh Cuồng cũng tin có chỗ cho nàng dung thân, thể lấy thân phận Mộc Khuynh Cuồng, nàng còn có thể lấy thân phận Sát để sống.

      "Khuynh Cuồng, ngươi lưu lại, mặc kệ như thế nào, chúng ta luôn luôn bảo vệ ngươi." Lam Mị nắm tay của nàng , thập đại ác ma các nàng cũng phải dễ trêu, tại sao có thể để cho ngoại nhân xâm nhập Ác Ma đảo của bọn họ.

      Mặc dù thập đại ác ma bọn họ cũng phải cường giả vô cùng lợi hại, có tên Ác Ma đảo, kia đều là đảo chủ bọn họ lưu lại, nhưng kể từ vài thập niên trước đảo chủ muốn bế quan liền còn xuất nữa, cũng biết còn sống thế giới này hay , cũng may những năm này, cũng có người nào dám tới xúc phạm Ác Ma đảo.

      "Hừ, những người kia để Ác Ma đảo chúng ta vào mắt, thực cho rằng Ác Ma đảo chúng ta dễ bắt nạt phải ?" nam nhân trung niên tức giận vỗ bàn.

      "Đúng vậy, để chúng ta vào mắt."

      "Khuynh Cuồng, ngươi ở lại đây !" Thường Thanh Thiên khuyên nàng, bọn họ mặc dù cùng nàng phải quá thân thiết, nhưng đều thưởng thức nàng.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn bọn họ lắc đầu, " được, ta phải ."

      Nàng lưu lại, nơi này nhất định hồi chém giết rất lớn, nàng , có thể làm trận giết chóc này diễn ra, nàng sao có thể bởi vì chính mình mang tai nạn tới cho người khác, nàng muốn nợ bọn họ.

      "Khuynh Cuồng, bằng như vậy ! Ngươi ở Ác Ma đảo trốn , những người kia phát ngươi, dĩ nhiên rời , ta tin tưởng bọn họ vẫn cố kỵ danh tiếng đảo chủ chúng ta dám phá hủy nơi này." Lam Mị đột nhiên kiều cười rộ lên, nếu để nàng , ở bên ngoài có ai giúp nàng, nàng người làm sao bây giờ.

      Hắc Sát khiêu mi , "Lam Mị đúng, Ác Ma đảo chúng ta có rất nhiều chỗ thân.”

      "Như vậy được , Khuynh Cuồng, trước hết ngươi trốn rồi sau."

      "Có chỗ trốn sao?" Mộc Khuynh Cuồng nháy mắt, nếu như có chỗ trốn, nàng tránh chút cũng tốt.

      "Đương nhiên là có, dù sao đảo chủ chúng ta ly khai, bằng ngươi đến chỗ của , chỗ đó núp rất tốt, tuyệt đối an toàn." Lam Mị cười .

      Cứ như vậy, Mộc Khuynh Cuồng theo mười người bọn Lam Mị đến chỗ ở đảo chủ Ác Ma đảo, đó là thạch thất xây dưới lòng đất.

      "Khuynh Cuồng, ngươi cứ đợi ở chỗ này cần ra, bọn họ tìm được ngươi, ngươi yên tâm , chúng ta giúp ngươi chiếu cố tốt gia gia ngươi." Lam Mị vỗ bả vai Mộc Khuynh Cuồng an ủi.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn thạch thất, nơi này quét dọn rất sạch , cái gì cần có đều có.

      Mặc dù có chỗ trốn, Mộc Khuynh Cuồng vẫn quên tu luyện, bất kể như thế nào hôm nay nàng nhất định phải đột phá Đấu Thánh.

      Trong rừng rậm, nàng ngừng hấp thu năng lượng tự nhiên trong thiên địa, theo năng lượng tiến vào trong
      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 159: Ngươi cái kẻ ngu xuẩn này (9)

      Editor: lamnguyetminh


      Bản thân Mộc Khuynh Cuồng cũng cảm giác được đụng phải thứ gì đó lạnh như băng, nàng bị đông lạnh đến chết lặng, sau đó đau đớn vơi chút, tại nàng chỉ muốn còn đau nữa, thân thể đông cứng cứ đông cứng !

      Thánh Khinh Hồng nhìn khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn của nàng, gương mặt lãnh diễm (lạnh lẽo + diễm lệ) tràn đầy lệ khí, rồi ôm nàng cùng nhau xuống hồ Hàn Băng.

      "Sao ngươi cũng xuống thế?" Thân thể bị đông cứng của Mộc Khuynh Cuồng hơi rụt rụt, nàng cảm giác thân thể ngâm ở trong nước thân cứng ngắc chết lặng, mất mọi cảm giác, nhưng đúng là còn đau như trước nữa.

      Thánh Khinh Hồng ôm nàng ngồi ở ven hồ Hàn Băng, ấn đầu của nàng dán vào lồng ngực , lạnh lùng ngạo mạn : "Ta mà xuống, nàng ngã vào trong nước, đến lúc đó đau chết cũng thể hô hấp mà chết."

      "Thánh Khinh Hồng, ngươi tốt." Mộc Khuynh Cuồng ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt đặc biệt người , cười yếu ớt .

      "Cho nên nàng phải nhớ kỹ, về sau chỉ được đối xử tốt với riêng ta, biết chưa!" Nam nhân nào đó liền rèn sắt khi còn nóng, vô cùng bá đạo .

      Mộc Khuynh Cuồng tặng hai chữ 'Đáng ghét'.

      Thánh Khinh Hồng nhíu mày, bây giờ nàng là người bệnh nên so đo với nàng nữa.

      "Còn đau ?" Im lặng hồi lâu, Thánh Khinh Hồng cúi đầu hỏi Mộc Khuynh Cuồng ở trong lòng, trái tim như bị siết chặt.

      Mộc Khuynh Cuồng trả lời , bởi vì nàng ngất rồi.

      "Khuynh Cuồng..." Thánh Khinh Hồng phát bất thường, nhàng nâng đầu nàng lên, chỉ thấy mặt nàng chảy máu đen quỷ dị, nhìn vẻ kỳ lạ đó, căm tức hồi, bốn phía đằng đằng sát khí, nên giúp nàng thế nào đây.

      lẳng lặng nhìn nàng, đột nhiên cúi đầu hôn lên đôi môi tái nhợt có chút máu của nàng, nghĩ, đời này chỉ có mình nàng, phải là nàng thương, lấy. Mộc Khuynh Cuồng mất cảm giác, dĩ nhiên cũng biết nụ hôn đầu tiên của mình bị nam nhân nào đó đoạt mất rồi.

      Thánh Khinh Hồng hôn nàng lát liền buông ra, vươn tay vuốt mặt nàng, bá đạo : "Mộc Khuynh Cuồng, về sau nàng chính là của ta."

      Nhìn vết máu mặt nàng, đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm, cũng tin có ai có thể giải được độc tố trong cơ thể nàng, nếu là do người của đại lục Tạp Duy Tư hạ độc đương nhiên có biện pháp giải độc.

      Lần này Mộc Khuynh Cuồng hôn mê đúng ba ngày, ba ngày sau, khi nàng vừa tỉnh lại hét ầm lên.

      "Làm sao vậy?" Thánh Khinh Hồng thấy nàng tỉnh, khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy dịu dàng, ôm nàng bay ra khỏi hồ Hàn Băng.

      "Lạnh quá !" Mộc Khuynh Cuồng run rẩy cả người, loại băng lạnh ấy giống như thấm đến tận xương tủy.

      Thánh Khinh Hồng nhìn dáng vẻ đó của nàng rất là đau lòng, sau đó siết chặt nàng vào trong lòng, cũng ngâm mình theo suốt ba ngày, thân thể của hình như trở nên ấm áp rồi. Sư phụ , thân thể tính lạnh của chỉ có thể ngâm mình tháng lần, ngâm nhiều hơn tổn thương đến bản thể, nhưng bây giờ thể quản nhiều như vậy.

      "Còn lạnh ?" tay Thánh Khinh Hồng ôm eo nàng, tay còn lại xoa tay của nàng.

      Mộc Khuynh Cuồng ngừng chui vào trong lòng , ngờ thân thể của lại biến thành ấm áp như vậy.

      " khá hơn nhiều rồi."

      Thánh Khinh Hồng ôm nàng bay ra khỏi động tuyết, chạy về phía đảo Ác Ma, đến Tứ hợp viện của nàng, và nàng cùng nhau chui vào trong chăn, ôm chặt nàng vào trong lòng.

      "Thánh Khinh Hồng, ngươi chiếm tiện nghi của ta." Mộc Khuynh Cuồng có chút sững sờ, vậy mà chui hẳn vào trong chăn, thân thể hai người dính sát vào nhau, hình ảnh này hình như rất mập mờ.

      Thánh Khinh Hồng khẽ nhếch mày rậm, nghiêm trang : "Lần trước nàng từng nhìn qua thân thể của ta, tiện nghi của ta sớm bị nàng chiếm rồi."

      "Ngươi giở trò lưu manh!" Mộc Khuynh Cuồng sưng mặt lên hung hăng quát, nàng vẫn là hoàng hoa khuê nữ đó, tại sao có thể chui vào cùng cái chăn với nàng chứ.

      Chương 160: Ngươi cái kẻ ngu xuẩn này (10)

      Editor: lamnguyetminh


      Thánh Khinh Hồng nháy mắt với nàng, trong con ngươi màu bạc lóe lên chút ánh sáng tà ác, "Nàng có biết như thế nào mới gọi là giở trò lưu manh ?"

      Đôi mắt lạnh của Mộc Khuynh Cuồng hung hăng chọc khoét , coi nàng là kẻ ngốc à, bộ dạng ôm nàng chui vào trong chăn này của phải là giở trò lưu manh sao!

      " tại ngươi đúng là vậy đó."

      " đúng." Thánh Khinh Hồng lắc đầu , sau khi thấy nàng híp mắt lại, tiếp: "Cởi y phục mới gọi là giở trò lưu manh, vừa rồi ta cũng đâu có cởi y phục của nàng, sao gọi là giở trò lưu manh chứ?"

      "Ngụy biện, Thánh Khinh Hồng, ngươi xuống cho ta."

      Mộc Khuynh Cuồng căm tức nhìn , ràng là ăn vạ mà. Nào biết Thánh Khinh Hồng nghe xong lời này của nàng, chẳng những xuống mà ngược lại còn ôm nàng càng chặt hơn, ép tới Mộc Khuynh Cuồng sắp thở nổi.

      "Đồ ngốc, nếu như ta xuống ai sưởi ấm cho nàng đây." Giọng dịu dàng tới cực điểm của Thánh Khinh Hồng vang lên bên tai nàng.

      Mộc Khuynh Cuồng nghe xong liền động đậy nữa, đầu vùi vào lòng , thân thể đúng là rất ấm áp, tại nàng tuyệt lạnh chút nào.

      "Ngủ giấc ngon, tỉnh dậy tốt thôi, hử?" Thánh Khinh Hồng thổi khí nóng ở bên tai nàng, dịu dàng .

      Mộc Khuynh Cuồng cảm thấy lỗ tai ngưa ngứa, mặt đỏ lên khó hiểu, đây là lần đầu tiên nàng dựa gần vào nam tử như vậy, thân mật ở cùng chỗ như vậy, chỉ là trong lòng nàng cũng hề có chút phản cảm, ngược lại còn hơi thích vòng ôm ấm áp của . Có Thánh Khinh Hồng ở bên cạnh, nàng cảm thấy rất an tâm, chỉ lát ngủ rồi.

      Thánh Khinh Hồng chớp mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn ở trong lòng, sau khi cảm giác được thân thể của nàng khôi phục nhiệt độ bình thường, mới hơi yên tâm, cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.

      Mộc Khuynh Cuồng ngủ thẳng đến nửa đêm liền tỉnh lại, nàng cảm thấy toàn thân bị trói buộc, giật mình nhớ ra nàng ở trong lòng Thánh Khinh Hồng, nàng dè dặt ngẩng đầu, mượn ánh trăng bên ngoài nhìn gương mặt tuấn tú gì sánh nổi ở trước mặt, có loại cảm giác nên lời.

      Nhìn chút, lòng của nàng đột nhiên nảy lên, còn cảm thấy gò má hơi nóng, hai tay hai chân của quấn quít lấy nàng, giống như nàng là cây đại thụ, còn là dây leo, như vậy hình như quá mức thân mật, hoàn toàn vượt qua tình bằng hữu rồi.

      "Tỉnh sao?" Giọng trầm thấp của Thánh Khinh Hồng vang lên trong căn phòng an tĩnh.

      "Ừ, ta đói bụng." Giọng của nàng mang theo chút nũng nịu.

      Thánh Khinh Hồng nghe được nàng đói bụng, lập tức ngồi dậy, đắp kín chăn mền giúp nàng, bá đạo : " cho phép bước xuống, ta tìm thức ăn cho nàng." lướt nhanh, bởi vì sợ nàng đói bụng.

      Mộc Khuynh Cuồng ngoan ngoãn nằm ở trong chăn, mặt nở nụ cười ngọt ngào, trong lòng là nồng đậm ấm áp.

      Thánh Khinh Hồng để cho Mộc Khuynh Cuồng chờ quá lâu, biết nấu cơm, liền gọi Lam Mị làm đồ ăn ngon cho Mộc Khuynh Cuồng.

      Trong đầu Mộc Khuynh Cuồng toàn là khuôn mặt lãnh diễm của Thánh Khinh Hồng bay qua lượn lại, đột nhiên Thánh Khinh Hồng đẩy cửa vào.

      "Ngươi cần bê đến đây, để tự ta xuống ăn." Mộc Khuynh Cuồng nhanh chóng ngồi dậy từ trong chăn, bây giờ khí lực toàn thân trở lại, vừa rồi còn vận khí, tại nàng khôi phục hoàn toàn bình thường.

      Thánh Khinh Hồng vốn định đút cho nàng, thấy nàng cố ý bước xuống, cũng bắt buộc.

      Lúc ăn cơm, Mộc Khuynh Cuồng cố gắng tìm đề tài để , chính là hề đề cập tới chuyện nàng bị trúng độc, cho đến khi cơm nước xong xuôi, lúc nàng biết nên cái gì, Thánh Khinh Hồng mới giống như cười như nhìn chằm chằm nàng, nụ cười kia khiến sống lưng nàng hơi cứng ngắc.

      "Ngươi cứ nhìn chằm chằm ta làm cái gì!" Mộc Khuynh Cuồng cố ý lạnh mặt .


      CHƯƠNG 161. Có loại ăn ý gọi là ngầm hiểu lẫn nhau (1)

      Editor: Tương Ly


      "Vì sao chuyện trúng độc cho ta biết?" Rốt cuộc Thánh Khinh Hồng hỏi nàng, đừng tưởng rằng nàng chuyển đề tài hỏi.

      Mộc Khuynh Cuồng mấp máy môi, đột nhiên cười sảng khoái, "Ta còn tưởng chuyện gì, tại độc của ta sao hết."

      " ." Vẻ mặt Thánh Khinh Hồng nghiêm túc nhìn nàng chằm chằm.

      " tại ta sao." Mộc Khuynh Cuồng vỗ vỗ ngực , lần này nàng thăng cấp Đấu Thánh, lần sau thăng cấp Đấu Đế còn biết là lúc nào, Đấu Đế và Đấu Thần là hai cảnh giới khó khăn nhất, chắc hẳn đoạn thời gian rất dài nữa, nàng bị kỳ độc này hành hạ.

      Trừ phi nàng thăng cấp Triệu Hoán Sư, bất quá nếu thăng cấp Triệu Hoán Sư, cho dù bị kỳ độc hành hạ, nàng cũng rất vui vẻ.

      Mộc Khuynh Cuồng muốn để lo lắng, lấy hiểu biết của nàng đối với , nếu cho biết, nhất định bốn phía tìm y giúp nàng.

      Nàng nợ rất nhiều, tại muốn lại nợ thêm nữa.

      Thánh Khinh Hồng cười lạnh nhìn nàng chằm chằm, "Ta sớm biết độc của nàng, còn muốn giấu giếm ta?"

      Mộc Khuynh Cuồng giật mình, kinh ngạc nhìn , làm sao biết được?

      "Khuynh Cuồng, chúng ta là bằng hữu, bằng hữu nên giúp đỡ lẫn nhau, ngươi cần gì phải giấu giếm ta!" Vẻ mặt bi thương u oán trừng mắt nhìn nàng, giống như nàng làm sai điều gì đó rất nghiêm trọng.

      Mộc Khuynh Cuồng cắn cắn miệng, khẽ cúi thấp đầu, rồi lại ngẩng đầu ánh mắt sáng rực nhìn , "Thánh Khinh Hồng, ta muốn nợ ngươi quá nhiều, ngươi cần lo chuyện của ta."

      "Ta muốn trông nom, nàng làm gì được ta." Mặt Thánh Khinh Hồng lạnh nhạt , ở sâu bên trong đôi đồng tử màu bạc mang theo nồng đậm sủng ái, nàng nhìn ra thích nàng sao, hay là cố ý giả ngốc.

      Nếu nàng nguyện ý giả bộ, theo nàng giả bộ.

      "Lòng ta yên, luôn có cảm giác thiếu nợ ngươi." Mộc Khuynh Cuồng thản nhiên , nàng muốn thiếu người này, tuyệt nguyện ý, như vậy nàng cảm thấy tự tại.

      Thánh Khinh Hồng cười mà như nhìn nàng, " yên?"

      Mộc Khuynh Cuồng gật đầu, trong lòng vẫn suy nghĩ, dường như nàng thiếu rất nhiều.

      " như vậy, ta cho nàng cơ hội đền đáp, nàng tới làm thiếp thân thị vệ bên cạnh ta !" Thánh Khinh Hồng nâng chung trà lên hớp cái bí hiểm cười , như vậy có thể luôn dẫn theo nàng bên người.

      Mộc Khuynh Cuồng nghe xong, lắc đầu như trống bỏi, nếu nàng bên cạnh , chẳng phải là mang đến rất nhiều phiền toái cho sao, tại nàng vô cùng biết , nàng chính là phiền toái lớn.

      Ở bên cạnh ai, mang đến cho người đó rất nhiều phiền toái.

      "Nàng xem biển của nàng , căn bản giống như thiếu ta, cho nàng làm thị vệ, ngươi ngay lập tức muốn." Thánh Khinh Hồng cố ý dùng biện pháp khích tướng.

      Sao Mộc Khuynh Cuồng lại biết dùng phép khích tướng, nàng mới vừa muốn mở miệng, Thánh Khinh Hồng nhanh hơn nàng mở miệng trước, "Nàng sợ mang đến nguy hiểm cho ta sao? Nàng ở Ác Ma đảo cũng mang đến nguy hiểm cho nơi này, ta nhớ nàng có thể cải trang, bằng bên cạnh ta, như vậy nàng cũng thấy bất an trong lòng."

      Nghe lời này của , Mộc Khuynh Cuồng chớp mắt, đề nghị này của dường như sai.

      "Nàng hãy suy nghĩ kỹ, ta ép buộc nàng." Thánh Khinh Hồng mỉm cười .

      Mộc Khuynh Cuồng chớp mắt nhìn chằm chằm gương mặt có thể mê hoặc thiên hạ trước mặt, dụng tâm, làm sao nàng lại biết.

      "Ta xem xét." Mộc Khuynh Cuồng thản nhiên , nếu quả rời khỏi Ác Ma đảo, nàng cũng phải lấy thân phận mới, thay vì trôi giạt khắp nơi, bằng tìm địa phương có thể tin cậy tu luyện tốt.

      Thánh Khinh Hồng biết nàng có chút động tâm, liền mở miệng , " ngủ !"

      CHƯƠNG 162. Có loại ăn ý gọi là ngầm hiểu lẫn nhau (2)

      Editor: Tương Ly


      Mộc Khuynh Cuồng ồ tiếng đến giường, Thánh Khinh Hồng cùng qua.

      "Ngươi tới đây làm gì?" Nàng leo lên giường, thế nhưng cũng theo tới đây, nàng lập tức đưa tay ngăn lại.

      Thánh Khinh Hồng bá đạo ngồi ở bên giường, dõng dạc , "Đương nhiên là ngủ."

      Mộc Khuynh Cuồng nuốt nước miếng cái, khóe miệng ngừng co quắp, da mặt người này là vô địch thiên hạ, người nào có thể so sánh.

      "Ngươi ngủ phòng bên cạnh." Mộc Khuynh Cuồng chỉ chỉ cửa, có biết nam nữ thụ thụ bất thân hay .

      " , bên cạnh khẳng định sạch , ta phải ngủ ở chỗ này." Thánh Khinh Hồng rất có chừng mực bò lên giường, sau đó còn rất biết xấu hổ , "Nàng yên tâm, ta làm loạn, bất quá nếu nàng muốn ta làm loạn, ta la to, tùy nàng chà đạp."

      "... . . ." Mộc Khuynh Cuồng kinh ngạc đến ngây người nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú lãnh diễm, có cần tự kỷ như vậy hay !

      muốn nàng trở thành cái gì, nàng mới làm loạn, cho là rất có sức quyến rũ sao, mặc dù rất có sức quyến rũ, nhưng Mộc Khuynh Cuồng nàng phải loại người thấy nam nhân đẹp bổ nhào tới.

      Thánh Khinh Hồng thấy nàng còn lời nào để , liền kéo chăn chui vào, tại thân thể ấm áp, tất nhiên muốn thân cận với nàng nhiều hơn, nếu về sau rất ít có cơ hội.

      Mộc Khuynh Cuồng cảm thấy thất bại, thế nhưng ngủ, nàng nhìn nhìn bên ngoài, bóng đêm mảnh đen nhánh, còn phòng bên cạnh có ai ngủ, tại muốn dọn dẹp, phỏng chừng khi xong trời sáng, cuối cùng nàng cũng rất có khí phách co người chui vào trong chăn, dù sao hai người bọn họ vốn nằm ngủ cùng tấm chăn, bây giờ cũng chẳng sao.

      Thánh Khinh Hồng thấy nàng nằm xuống, khóe miệng cười vì gian kế thực được, rồi duỗi hai tay ra ôm nàng vào trong lòng.

      "Ngươi, ngươi làm cái gì!" Mộc Khuynh Cuồng cảm giác được động tác của liền lạnh lùng , nàng biết ngay là an phận.

      "Ta sợ nàng lạnh, cho nên giúp nàng sưởi ấm, ngoan ngoãn ngủ ! Yên tâm, ta là chính nhân quân tử." Trong bóng đêm Thánh Khinh Hồng cười , dường như tâm tình vô cùng tốt.

      Mộc Khuynh Cuồng nghe như vậy cuối cùng cũng có lên tiếng, nàng tin tưởng nhân phẩm của , ăn no, hơn nữa rất trễ, nàng liền an tâm ngủ.

      Ngày hôm sau, Mộc Khuynh Cuồng xuống mật thất nơi ở của đảo chủ Ác Ma đảo, nàng cần yên tĩnh suy nghĩ, đến cùng có muốn làm thị vệ bên cạnh Thánh Khinh Hồng hay , kỳ đáy lòng nàng có chút điểm muốn cùng .

      Nàng cứ suy nghĩ mà biết trong lòng nàng có hạt lặng lẽ này mẩm.

      Nghĩ thông suốt, mặt Mộc Khuynh Cuồng cười sảng khoái, lúc nàng vừa muốn rời , cũng biết đụng phải đâu, đột nhiên hồi thanh ầm ầm truyền đến, nàng xoay người nhìn lại, chỉ thấy ở phía xa thạch bích nứt ra đường .

      Mộc Khuynh Cuồng tới, bên trong tường đá có hộp gỗ , do dự hồi, nàng cũng lấy ra.

      Nàng nghe Lam Mị , đảo chủ Ác Ma đảo biến mất vài thập niên, ai biết sống hay chết, từng là Đấu Đế đỉnh phong đại lục Tạp Duy Tư, lại tu luyện xuống Đấu Thần, có được bộ đấu kỹ rất đặc biệt, lúc trước bởi vì danh vọng của đại lục, cho nên người bình thường dám có ý đồ với Ác Ma đảo.

      Mở cái hộp ra, bên trong có vài cuốn sách.

      Mộc Khuynh Cuồng ngồi ở ghế lấy quyển thứ nhất ra, nhìn xuống quyển sách, mặt nàng đều là kính nể, đây là tự truyện đảo chủ Ác Ma đảo viết, cũng chính là lịch trình cả đời của , bên trong như thế nào từ người bị người khác xem thường, từ từ tu thành cường giả đại lục.

      Nhìn những dòng chữ này, Mộc Khuynh Cuồng càng thêm kiên định, nàng cũng buông tha, nàng cũng muốn tu luyện thành cường giả.

      CHƯƠNG 163. Có loại ăn ý gọi là ngầm hiểu lẫn nhau (3)

      Editor: Tương Ly


      Sau khi xem xong tự truyện của đảo chủ Ác Ma đảo, Mộc Khuynh Cuồng cầm lấy cuốn bút ký thứ hai, đoán chừng để lâu, mặt tích đầy tro bụi, tay nàng nhàng phủi bụi, ba chữ ràng xuất ở trước mặt nàng.

      Phần Thiên quyết, cái tên khí phách.

      Từ ba chữ này, dường như Mộc Khuynh Cuồng có thể nhìn thấy đảo chủ Ác Ma đảo trước kia là người hùng tâm tráng chí, người có khát vọng to lớn, làm sao có thể lấy được cái tên khí phách như vậy.

      Mở quyển sach ra, bên trong chữ viết chằng chịt, chỉ nhìn tờ, Mộc Khuynh Cuồng liền bị hấp dẫn sâu, bộ này đấu kỹ rất đặc biệt, là đảo chủ Ác Ma đảo chính mình sáng lập.

      Những hàng chữ giới thiệu phi thường ràng, như thế nào tu luyện đấu kỹ, nên chú ý cái gì, tu luyện xong có uy lực như thế nào.

      Chỉ là, chính cũng có tu luyện qua bộ đấu kỹ này, đây chỉ là nghiên cứu ra, người muốn học nhất định nguy hiểm.

      Người tu luyện thành sau này nhất định nổi danh đại lục, nhưng nếu tu luyện gặp sai lầm, kia phải là đốt thiên mà là đốt chính mình.

      Mộc Khuynh Cuồng nuốt nước miếng cái, nàng nên tu luyện, hay là tu luyện?

      Do dự hồi, nàng quyết định vẫn là mang bộ bí quyết Phần Thiên này , chỉ cần là đồ có thể trợ giúp nàng, nàng đều muốn nhận lấy.

      Dù sao đảo chủ Ác Ma đảo mang , kia lên là có toan tính lưu cho những người khác, nếu hôm nay nàng nhìn thấy nó, vậy coi như có duyên phận.

      Mộc Khuynh Cuồng thu toàn bộ tự truyện và bí quyết Phần Thiên của đảo chủ Ác Ma đảo vào gian giới chỉ, lại nhìn về hướng cái rương còn lại, bên trong còn có hai cuốn tập, quyển là sách chế thuốc, mặt Mộc Khuynh Cuồng vui mừng, vẫn còn có bảo bối như vậy.

      Đương nhiên cũng thu vào gian giới chỉ, cuối cùng còn có quyển sổ, Mộc Khuynh Cuồng mở ra, thế nhưng lại tới con đường tu luyện dưỡng sinh, ý sách đại khái là theo đuổi cảnh giới trường sinh bất lão.

      Cuối cùng nàng nhìn thấy phong thư, do dự, nàng nhanh chóng mở ra.

      Trong thư đảo chủ Ác Ma đảo viết cho người tìm được cái rương này, muốn theo đuổi cảnh giới trường sinh bất lão, cho nên ly khai Ác Ma đảo, ly khai Tạp Duy Tư đại lục, này người có thể có được cái rương chính là người hữu duyên với , đồ vật bên trong tùy ý xử lý, Ác Ma đảo cũng là của , trong phong thư còn có cái chìa khóa.

      Mộc Khuynh Cuồng xem hết thư, mặt tất cả đều là kinh ngạc, rồi cầm chìa khóa đến địa phương theo lời trong thư, ở tường lục lọi lúc, nàng cắm chìa khóa được chế tạo từ đá vào tường, thanh ù ù bắt đầu vang lên, chỉ thấy mặt tường lại tự động mở ra thạch thất nào đó.

      chút gì do dự, Mộc Khuynh Cuồng cầm lá thư vào bên trong, sau khi nàng nhìn thấy tình cảnh bên trong, khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm, nơi này căn bản chính là cái kho tiền.

      Chỉ thấy bên trong chất đầy từng rương kim tệ kim quang lấp lánh, còn có rất nhiều tảng đá kỳ quái, còn có chút binh khí.

      Mộc Khuynh Cuồng nghĩ tới Minh Dương lão nhân đảo chủ Ác Ma đảo để toàn bộ tài phú cả đời có được để ở tại chỗ này, dường như tu luyện cao như vậy, phỏng đoán tiền tài coi như vật ngoài thân, theo đuổi nữa.

      Nàng từ tự truyện của giữa có thể thấy được, muốn tu luyện cảnh giới cao hơn, muốn trường sinh bất lão, cho nên mới to gan ra để tìm, chỉ là rời Tạp Duy Tư đại lục nơi nào, chẳng lẽ thế giới này ngoại trừ Tạp Duy Tư đại lục còn có những đại lục khác hoặc địa phương nào khác.

      Mộc Khuynh Cuồng cũng có hứng thú gì với những thứ kim tệ kia, nàng về hướng địa phương để binh khí, những thứ này ngược lại hấp dẫn nàng, đến nay, nàng cũng món binh khí bên người.

      CHƯƠNG 164. Có loại ăn ý gọi ngầm hiểu lẫn nhau (4)

      Editor: Tương Ly


      Đủ loại binh khí đều có, ngược lại Mộc Khuynh Cuồng biết chọn loại nào, lúc này Sửu Sửu cùng Phì Phì chạy ra.

      "Hai người các ngươi cảm thấy cái nào tốt?" Nàng đem vấn đề vứt cho Sửu Sửu và Phì Phì.

      Sửu Sửu và Phì Phì trừng mắt nhìn, đột nhiên, hai vị này đồng thời hướng tới thứ gì đó mặt đất, "Khuynh Cuồng, lấy cái này !"

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn lại, đó là cái roi cuộn tròn thả màu đen mặt đất.

      "Vật này được ?" Mộc Khuynh Cuồng cầm lấy roi màu đen cao thấp quan sát hỏi.

      "Tốt, roi này tràn đầy Hắc Sát khí, rất xứng đôi với ám nguyên tố cả ngươi nha." Sửu Sửu nháy mắt .

      "Ám nguyên tố có Hắc Sát khí rất cường đại, roi này giết người nhất định rất lợi hại." Phì Phì như có điều suy nghĩ .

      Mộc Khuynh Cuồng nghe bọn họ như vậy, hơn nữa nàng cảm thấy roi này rất nhàng, mang theo cũng vô cùng tiện, liền quyết định chính là nó, binh khí khác nàng cũng muốn, nàng cũng phải là người tham lam.

      Ra khỏi thạch thất, nàng lập tức tìm đám người Lam Mị, sau đó lại cầm thư cho bọn họ xem, sau khi bọn họ mười người xem qua tin, toàn bộ nhìn về phía Mộc Khuynh Cuồng.

      "Đảo chủ." Mười người cung kính kêu lên.

      Mộc Khuynh Cuồng mím môi nháy mắt, khoát tay , "Ta phải là đảo chủ các ngươi, các ngươi toàn bộ cầm bảo bối trong thạch thất phân ra , ta chỉ muốn cây roi đen này, còn có vài cuốn sách mà đảo chủ các ngươi để ở trong rương nữa, các ngươi có ý kiến gì hay ?"

      "Đương nhiên , đảo chủ , ai lấy được cái rương chính là người hữu duyên với , thập đại ác ma chúng ta sinh sống vài thập niên ở chỗ này, chúng ta cũng qua đảo chủ thạch thất, nhưng chưa từng phát cái rương, kia giải thích chúng ta phải là người mệnh định, cho nên những thứ đó đều là của ngươi." nam nhân trung niên đến trước mặt Mộc Khuynh Cuồng nhàn nhạt .

      Bọn họ có thể đợi ở chỗ này được đảo chủ chiếu cố, hơn nữa rất nhiều thứ tu luyện cũng là đảo chủ dạy bọn họ , đảo chủ ra lệnh cho bọn họ cho tới bây giờ chỉ có phục tùng, tuyệt đối có bất kỳ ý kiến gì.

      "Vật kia ta muốn mang a." Mộc Khuynh Cuồng cười hắc hắc .

      "Khuynh Cuồng, ngươi là đảo chủ của chúng ta, ngươi xem đảo chủ tiền nhiệm ." Lam Mị lôi kéo tay Mộc Khuynh Cuồng vui vẻ cười , nghĩ tới nàng thế nhưng là người đảo chủ mệnh định.

      Mộc Khuynh Cuồng khoát tay, "Ta thể, tại ta còn có phiền toái chưa thể giải quyết, ta phải ly khai Ác Ma đảo."

      "Tại sao phải rời , chúng ta phải tốt lắm sao, ngươi trốn trong thạch thất kia là được." Lam Mị lông mày cau lại, tại sao lại phải , tại nàng rất nở bỏ được nàng .

      "Ta và Thánh Khinh Hồng cùng rời , các ngươi tốt hơn, về sau ta trở lại gặp các ngươi." Mộc Khuynh Cuồng cười nhàng nhìn mười người bọn họ, tại nàng có tư cách phụ trách quản lý Ác Ma đảo, chỉ biết dẫn đến phiền toái.

      Mọi người thấy nàng tâm ý quyết, tự biết nhiều cũng vô ích, hơn nữa nàng theo Thánh Khinh Hồng, bọn họ tựa hồ thay đổi yên tâm, dù sao biến thái kia so với bọn họ lợi hại hơn.

      "Thánh Khinh Hồng, ta nguyện ý theo ngươi." Sau khi Mộc Khuynh Cuồng về nhà tìm được Thánh Khinh Hồng cười nhàng .

      Thánh Khinh Hồng thân hoa phục màu lam đứng ở sân , mực chờ nàng trở lại, nghe lời của nàng, nghiêng người nhìn về phía nàng, cười đến vô cùng mê người đáp, "Tốt."

      Chỉ có chữ, nhưng lại bao hàm rất nhiều thứ, chỉ cần nàng nguyện ý, luôn luôn che chở nàng.

      Mộc Khuynh Cuồng đứng ở nơi đó nhàng cười, hai mắt sâu nhìn chằm chằm đối phương, hai người cần nhiều liền có thể nhìn ra mọi thứ từ ánh mắt của đối phương, bởi vì có loại ăn ý gọi ngầm hiểu lẫn nhau.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 165. Có loại ăn ý gọi ngầm hiểu lẫn nhau (5)

      Editor: Tương Ly


      Mộc Khuynh Cuồng chưa từng vui vẻ như vậy, lúc này chỉ cảm thấy tất cả mây đen đều bay mất, chỉ còn lại ánh mặt trời rực rỡ.

      Tương lai, nàng còn sợ, nàng cố gắng bước con đường, con đường thuộc về chính nàng.

      "Gia gia, người trở về Lôi Lạc Đế Đô !" Mộc Khuynh Cuồng tìm được Mộc Phong , nàng thể dẫn cùng , nếu bại lộ hành tung.

      Mộc Phong nhìn Thánh Khinh Hồng, lại nhìn Mộc Khuynh Cuồng chút, mặc dù muốn cùng nàng tách ra, nhưng cũng tình cảnh tại, "Tốt, ngươi nhất định phải bảo trọng, Thanh Vân tông chúng ta chờ ngươi trở lại."

      "Tốt, ta nhất định trở về." Mộc Khuynh Cuồng chắc chắn.

      Buổi chiều, Thánh Khinh Hồng mang theo Mộc Khuynh Cuồng lặng yên tiếng động rời khỏi Ác Ma đảo, Mộc Khuynh Cuồng thân nam trang màu đen, đầu tóc đen buộc cao ở sau ót, mặt mang theo mặt nạ da người xinh đẹp, cho nên lúc này, nàng giống như nam tử tuấn mỹ, nhưng đứng ở bên cạnh Thánh Khinh Hồng, coi vào đâu.

      Thánh Khinh Hồng trực tiếp mang Mộc Khuynh Cuồng đến vương phủ của .

      Mộc Khuynh Cuồng tới đế đô Tần Thiên, đối với nơi này cũng quá xa lạ, vào vương phủ của Thánh Khinh Hồng, nhìn cảnh sắc bên trong, nàng trừng mắt, người này thực biết hưởng thụ, ở đây căn bản chỉ xa hoa tinh xảo, ngược lại còn rất hoa lệ, cả tòa đại viện giống như thế ngoại đào nguyên, cảnh sắc chọc người.

      Nhìn vương phủ, Mộc Khuynh Cuồng chỉ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, làm cho nàng giống như phải thân ở trong vương phủ, mà là tòa nhà rất bình thường.

      "Hắc Hổ, nàng gọi Thánh Cuồng, về sau là thiếp thân thị vệ của ta." Thánh Khinh Hồng mang Mộc Khuynh Cuồng tới trước mặt Hắc Hổ, Hắc Hổ chỉ là thị vệ bên người mà còn là quản gia của vương phủ, có thể ở vương phủ, trừ ra, Hắc Hổ có quyền lợi lớn nhất.

      Hắc Hổ nhìn nhìn Mộc Khuynh Cuồng, trầm ổn cười , "Mộc tiểu thư, rất cảm tạ ngươi lúc trước cứu vương gia chúng ta, hoan nghênh ngươi tới vương phủ."

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn về phía Thánh Khinh Hồng, lần đầu tiên nàng gặp mặt người này, thế nhưng biết thân phận của nàng.

      "Người nhà." Mỗ nghiệt nhấp ngụm trà ung dung .

      "Tiện tay mà thôi đáng giá nhắc tới." Mộc Khuynh Cuồng có bất kỳ kiêu ngạo, chỉ là sảng khoái cười.

      Hắc Hổ sững sờ, khó trách chủ tử lại thích nàng, cỗ khí chất lạnh nhạt kiêu ngạo người nàng đúng là làm cho người ta thưởng thức.

      Thánh Khinh Hồng sợ nàng mệt mỏi do gấp rút lên đường, liền dẫn nàng nghỉ ngơi, gian phòng của nàng ngay cạnh phòng của , đây là cố ý an bài, như vậy mới có thể gần quan hưởng lộc.

      Hắc Hổ đối với điểm tâm tư này của chủ tử lại biết, đối với Mộc Khuynh Cuồng rất cung kính, đối đãi với nàng như nữ chủ nhân vương phủ.

      "Này, phải ngươi để ta nghỉ ngơi sao, ngươi làm gì mà còn ở trong phòng ta?" Mộc Khuynh Cuồng nhìn Thánh Khinh Hồng đứng ở bên cạnh nàng nhíu mày , chẳng lẽ muốn nhìn nàng ngủ.

      Thánh Khinh Hồng nhìn nhìn nàng, dõng dạc , "Nơi này cũng là phòng của ta, bởi vì tất cả vật trong vương phủ đều là sở hữu của ta." Còn ngươi cũng là của ta, chỉ là những lời này ra.

      "Vậy tại ta ." Mộc Khuynh Cuồng làm bộ phải xuống giường.

      Thánh
      [​IMG]

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :