1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

vương bài triệu hoán sư: Nghịch thiên cuồng nữ - Lăng Vi Tuyết Thiến

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 145. Thần bí ma sủng (5)

      Editor: Tương Ly


      Thánh Khinh Hồng dừng bước, nàng rốt cục nguyện ý biết thân phận của , biết nàng thích người hoàng gia, nhưng cũng là người hoàng gia, sở dĩ liên tục chưa , là sợ nàng sau khi biết muốn có quan hệ với .

      "Ta là Ngũ vương gia Tần Thiên đế quốc." nhàn nhạt , đồng tử màu bạc chớp nhìn chằm chằm nàng, nàng chán ghét sao.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn chằm chằm vào , là người hoàng gia, nàng nhếch miệng, vì sao thân phận người nàng gặp phải đều là tôn quý, Mạc Tiêm Lương là vương gia, cũng là vương gia, nàng cùng vương gia rất có duyên nha.

      Thánh Khinh Hồng thấy nàng lời nào, lại quệt miệng, trong lòng có chút lo lắng, nhưng khắc sau, lãnh khốc giơ mặt lạnh lên, cường thế , "Ngươi có thể ghét bỏ bất kỳ vương gia trong thiên hạ, nhưng tuyệt đối thể ghét bỏ ta."

      Mộc Khuynh Cuồng phốc tiếng bật cười, có cần bá đạo như vậy hay .

      Thấy nàng cười, tâm Thánh Khinh Hồng rốt cục khẩn trương nữa, trước kia, cho tới bây giờ chưa từng bất an khẩn trương trước mặt bất kì nữ tử nào.

      "Ta rồi, ta ghét bỏ ngươi, cho dù tất cả mọi người ghét bỏ ngươi, ta cũng ." Mộc Khuynh Cuồng giơ lên khuôn mặt nhắn, mắt sáng ngời kiên định , đối nàng tốt, nàng như thế nào lại nhìn ra, nàng coi như người tri kỉ nhất, tín niệm nhất.

      Trong nháy mắt Thánh Khinh Hồng ngây người, trong lòng vui mừng như điên, dòng suối ấm áp chảy dọc cơ thể, lúc này, rất muốn bá đạo ôm nàng vào trong ngực, nhưng lại thể.

      muốn thay đổi hàn thể của mình, nhưng sư phụ rất khó thành công, nếu thất bại, cái thế giới này còn Thánh Khinh Hồng.

      lại dám thử, nếu như chết, ai chăm sóc nàng...

      " cần cảm động, người tốt với ta, ta nhất định đối xử tốt vô điều kiện." Mộc Khuynh Cuồng thấy Thánh Khinh Hồng chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, khỏi mở miệng trêu chọc , ghét bỏ nàng lớn lên khó coi, còn đối xử với nàng tốt như vậy, sao nàng lại ghét bỏ , cho dù tất cả mọi người chấp nhận , nàng cũng tiếp nhận .

      Thánh Khinh Hồng vài bước tới gần nàng, bên trong đôi mắt bạc ba quang mênh mông, khẽ mở môi mỏng, bá đạo , "Ngươi chỉ có thể đối xử tốt với ta."

      Mộc Khuynh Cuồng trừng , dám được voi đòi tiên, còn dám kiêu ngạo bá đạo như vậy, nhưng trong lòng nàng lại tức giận.

      "Thánh Khinh Hồng, ngươi đừng được voi đòi tiên." Nàng giơ khuôn mặt nhắn, hai tròng mắt nguy hiểm híp lại.

      "Làm sao bây giờ? Ta lại muốn như vậy." Thánh Khinh Hồng cố kỵ chút nào , gặp gỡ nàng, cảm giác mình càng ngày càng bá đạo.

      Mộc Khuynh Cuồng mấp máy môi, gặp gỡ , nàng thể giữ nổi bình tĩnh.

      "Về nhà, đêm nay ngươi ngủ ở nhà ta sao?" Nàng vừa vừa .

      "Đương nhiên, ngủ nhà ngươi, chẳng lẽ ta ngủ ngoài đường?" theo bên người nàng bất mãn .

      "Nếu ngươi muốn ngủ ngoài đường, ta cũng có ý kiến."

      "Ngươi muốn nguyện ý theo giúp ta cùng nhau ngủ ngoài đường, ta cũng vậy có ý kiến."

      "... . . ." Mộc Khuynh Cuồng lệ rơi đầy mặt, có người da mặt dày như hay a!

      Dưới ánh trăng mờ ảo, hai đạo bóng dáng tím lam ung dung bước , đột nhiên, Thánh Khinh Hồng lôi kéo ống tay áo Mộc Khuynh Cuồng, bên trong mắt bạc lóe tia nguy hiểm.

      "Hình như có người?" Hai mắt Thánh Khinh Hồng híp lại, giọng lãnh khốc xác định , cảm giác có sát khí.

      Đột nhiên, từ nơi xa người chạy tới.

      "Khuynh Cuồng, mau, mau... . . ." Mộc Phong che ngực, thân thể lảo đảo kêu lên.

      Hai tròng mắt Mộc Khuynh Cuồng trợn to, sắc mặt biến hóa, nhanh hướng về Mộc Phong chạy tới, "Gia gia, ngươi làm sao vậy?"

      CHƯƠNG 146. Thần bí ma sủng (6)

      Editor: Tương Ly


      "Khuynh Cuồng, có mai phục, đều là cao thủ cấp bậc Đấu Tôn, mau rời , lúc này rời thôi..." Sắc mặt Mộc Phong tái nhợt yếu ớt , vừa mới trở về viện liền bị vây giết, may là trốn thoát, những người kia ngay lập tức đuổi tới.

      Mộc Khuynh Cuồng nổi giận, trong đôi mắt tinh sáng tràn ngập sát khí, Mộc Thải Thanh, nàng ta thế nhưng đuổi tới Ác Ma đảo!

      "Phải cùng ." Mộc Khuynh Cuồng làm sao có thể bỏ lại Mộc Phong bị thương, hơn nữa nàng cảm giác nơi xa sát khí nhanh chóng hướng bọn họ vọt tới, cho dù tại nàng cũng còn kịp.

      Mộc Phong lắc đầu, ánh mắt khẩn cầu, "Khuynh Cuồng, nhất định phải sống sót tốt, vì Mộc gia mà sống, ngươi nhanh lên, ta còn có thể chống đỡ hồi."

      ", gia gia, ngươi trước tới bên cạnh nghỉ ngơi, ta sợ bọn họ." Mộc Khuynh Cuồng cắn răng kiên định , cho dù bọn họ là Đấu Tôn thế nào, nàng tại cũng là Đấu Tôn, nàng còn có lực lượng Triệu Hoán Sư, nàng cũng tin giải quyết được bọn họ.

      Thánh Khinh Hồng nhìn hai người bọn họ, lãnh khốc , "Hai người các ngươi đều đợi ở bên cạnh."

      "Thánh Khinh Hồng, ngươi đừng cậy mạnh." Mộc Khuynh Cuồng trừng , mặc dù biết là Đấu Thánh, nhưng lần này chỉ sợ rất nhiều cao thủ đến đây, mình ngăn cản hết được sao.

      "Tin tưởng ta." Thánh Khinh Hồng hướng nàng cuồng ngạo cười tiếng.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn cười có tia hoảng hốt, rồi sau đó gật đầu , đỡ Mộc Phong hướng về đường cũ tìm chỗ rất bí mật để ngồi xuống trước, "Gia gia, ngươi ngồi, ta giải quyết bọn họ."

      "Khuynh Cuồng, cẩn thận, bọn họ có rất nhiều người, ta phỏng đoán chỉ có nhóm này, bọn họ đều là Đấu Tôn đỉnh phong, chỉ sợ còn có người ngoài cấp bậc Đấu Thánh, ngươi cần miễn cưỡng." Mộc Phong cẩn thận dặn dò, bọn họ vất vả chứng kiến Mộc gia có hy vọng, cũng muốn tan vỡ.

      Mộc Khuynh Cuồng trịnh trọng gật đầu, mở ra gian giới chỉ, từ bên trong xuất ra bộ y phục màu đen thay vào, lại đem tóc cao cao buộc lên, lại mang theo mặt nạ màu đen quỷ dị, toàn thân cao thấp toát ra nồng đặc sát khí.

      "Gia gia, ngươi chờ ta trở lại." Mộc Khuynh Cuồng vỗ vỗ tay Mộc Phong, tung người hướng về Thánh Khinh Hồng bay , bóng dáng màu đen như quỷ mị hư vô ngã tư đường nhanh chóng xẹt qua.

      Thánh Khinh Hồng thân lãnh khốc đứng ở giữa ngã tư đường, chỉ trong chốc lát, chỉ thấy hơn mười đạo bóng dáng từ chỗ khác chạy tới, mặt đằng đằng sát khí, sau khi bọn họ chứng kiến Thánh Khinh Hồng, mười mấy người thân hình tựa như tia chóp nhảy bổ vào .

      "Ngươi có thấy lão già, còn có thiếu nữ mặt có khối bớt màu đỏ hay ." mặt những người này đều mang theo mặt nạ, hắc y nhân cầm đầu đến trước mặt Thánh Khinh Hồng trầm giọng hỏi.

      Trong hai tròng mắt màu bạc của Thánh Khinh Hồng lóe tà khí, lạnh lẽo , "Có thấy."

      "Bọn họ ở đâu?"

      "Địa ngục, bằng các ngươi địa ngục tìm !" Thánh Khinh Hồng lời lạnh như băng vừa rơi xuống, chỉ thấy ống tay áo màu lam của bay bay, đấu khí màu trắng bao phủ , theo hai tay động, đấu khí hóa thành vạn mũi tên đâm thẳng mười mấy người kia.

      Mọi người hít sâu hơi, rối rít phóng thích đấu khí màu đỏ, trong phút chốc, vốn là đêm đen nhánh bởi vì hai loại đấu khí trắng đỏ mà ngời lên mảnh sáng trưng, hai bên đường phố mọi người trốn ở trong nhà chẳng dám thở mạnh tiếng.

      Khóe miệng Thánh Khinh Hồng cười lạnh, thân hình vừa động chợt tiến vào giữa mười mấy người bọn họ, thiên giai đấu kỹ chiêu đón chiêu phóng xuất ra ngoài, bao lâu sau, đường phố vang lên đủ loại tiếng kêu rên, đấu khí ngừng chớp sáng.

      Đấu Tôn đối với Đấu Thánh, nếu như phải là đấu kỹ đặc biệt mạnh, vậy khẳng định thể nào thắng, huống chi đối thủ lại là Thánh Khinh Hồng thần bí khó lường.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 147. Thần bí ma sủng (7)

      Editor: Tương Ly


      Mộc Khuynh Cuồng mới vừa bay đến nửa đường liền cảm giác hai bên có người, nàng dừng thân hình, chỉ thấy hai bên đường xuất năm người, người đều tản ra cường đại sát khí.

      "Khuynh Cuồng, để cho ta và Phì Phì đối phó." Sửu Sửu ở trong gian ma thú , rồi bay ra, thân hình vừa động hóa thành đại bạch thử uy vũ.

      Phì Phì cũng từ gian ma sủng bay ra, thân thể tròn vù vù phút chốc hóa lớn, người tản ra rất nồng thổ nguyên tố.

      ", ba người chúng ta cùng nhau đối phó bọn họ." Bên trong mắt hẹp dài của Mộc Khuynh Cuồng lóe tia cười thị huyết, nàng biết đối phương là cao thủ đấu khí rất mạnh, nhưng tại, nàng là trung cấp Triệu Hoán Sư, chỉ cần bọn họ phải là Đấu Thánh, nàng liền sợ, coi như là Đấu Thánh, nàng cũng quá sợ.

      " tốt tốt, cho tới bây giờ ta còn chưa từng giết người, biết giết người là tư vị gì, ai bắt bọn họ khi dễ ngươi, ríu rít ríu rít... . . ." Phì Phì vỗ vội cánh, luồng sóng thổ nguyên tố hướng về người đứng hai bên đường dũng mãnh lao tới.

      Mười hắc y nhân bị thổ nguyên tố của Phì Phì khiến cho thân thể thối lui về phía sau, sắc mặt của bọn họ hơi đổi, dĩ nhiên là linh thú!

      "Hừ, xem tiểu gia hôm nay giết chết bọn họ!" Sửu Sửu nâng đầu nổi giận gầm lên tiếng, hai chân mạnh mẽ đâm tới năm người bên trái đường, toàn thân tản ra lấp lánh lôi nguyên tố, đồng thời, nó hé miệng, từng đạo tia chớp từ trong miệng nó phun ra, hình thành lần lượt thành lưới điện bao trùm những người kia.

      Bên trái năm hắc y nhân nhanh chóng phóng thích đấu khí bản thân, thế nhưng toàn bộ là Đấu Thánh.

      "Sửu Sửu, coi chừng!" Mộc Khuynh Cuồng lo lắng kêu lên, nếu như bọn họ là Đấu Tôn, nàng có thể thả Sửu Sửu đánh cuộc phen, nếu như là Đấu Thánh, nàng lại phải lo lắng.

      Bọn họ thế nhưng toàn bộ đều là Đấu Thánh, Mộc Thải Thanh vậy mà có thế lực cường đại như vậy, khó trách nàng ta dám phái người tới nơi này giết nàng.

      Sửu Sửu sợ hãi, hung mãnh cùng năm người kia triền đấu.

      "Mọi người coi chừng lưới điện của nó, con linh thú cũng dám kiêu ngạo như vậy, giết chết nó." người áo đen ở giữa cuồng ngạo mở miệng .

      "Chít chít chi... . . ." Sửu Sửu tức giận đại hống đại khiếu, từng đạo điện giật bay hướng bọn họ.

      Trong mắt năm hắc ý nhân tất cả đều là quang mang tàn nhẫn, thiên giai đấu kỹ hóa thành từng đạo lực lượng mạnh mẽ đánh về phía Sửu Sửu, mi Sửu Sửu nhíu lại sâu, lôi nguyên tố người càng tránh càng sáng, nó cố hết sức, dựa vào, những người này sao đều tu luyện biến thái như vậy.

      Phì Phì ríu rít phóng tới năm người kia, há mồm phun ra từng đạo công kích lực lượng thổ nguyên tố, Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn hai bên người, triệu hồi ra bọt khí đấu khí trong gian tinh thần, chỉ thấy từng đạo đấu khí như thải hồng mau chuẩn ngoan công hướng năm người đánh nhau với Phì Phì kia, cùng thời khắc đó, chính nàng cũng xông tới, sử xuất thiên giai đấu kỹ.

      Đối phương đều là Đấu Thánh, bọn họ tu luyện đồng dạng là thiên giai đấu khí, Mộc Khuynh Cuồng ở giữa mấy người bọn họ cố hết sức, bọt khí đấu khí của nàng đối với bọn họ cũng đưa đến bao nhiêu tác dụng.

      Năm người kia thấy Mộc Khuynh Cuồng xông tới, trong mắt đều cười trào phúng, cái Đấu Tôn nho cũng dám đến khiêu khích bọn họ, thực là muốn chết.

      Phì Phì thấy bọn họ công kích Mộc Khuynh Cuồng, vỗ hai cánh đem lực lượng của bọn họ toàn bộ quét lui, cánh nó thực rất cứng, vậy mà đều có thể chặn lại lực lượng Đấu Thánh bọn họ.

      "Con chim béo đáng chết này, lại dám chặn ta, giết ngươi." người trong đó nổi giận, lực lượng của bị Phì Phì phá, làm rất mất mặt.

      "Ngươi tên mập mạp chết bầm này, cút ngay cho ta, nếu giết ngươi." Phì Phì học người nọ giọng hung hãn quát, cho rằng chỉ có biết rống sao, nó cũng rống, nó thích nhất học người ta chuyện.

      CHƯƠNG 148. Thần bí ma sủng (8-)

      Editor: Tương Ly


      Mộc Khuynh Cuồng nhìn bộ dáng khả ái của Phì Phì, hung hăng xuất ra cái thiên giai đấu kỹ rồi nhìn về phía Sửu Sửu, lập tức liền chứng kiến màn làm cho nàng kinh tâm, chỉ thấy năm người kia đấu khí hợp thành đạo lực lượng hung hăng đánh về phía Sửu Sửu giương nanh múa vuốt.

      "Sửu Sửu, mau tránh ra." Mộc Khuynh Cuồng gắt gao hét lớn, phi thân phóng tới phía Sửu Sửu, con chuột ngốc này, đánh thắng sao chạy, còn muốn liều mạng chống lại, nó nếu dám gặp chuyện may, xem nàng có mắng chết nó .

      Sửu Sửu nhìn đến đạo lực lượng cường đại kia, mắt vàng chớp chớp, chít chít tiếng xoay người bỏ chạy, mắt thấy đạo lực lượng kia muốn đánh hướng nó, thân thể của nó chợt lóe chui vào dưới nền đất, thế nhưng đạo lực lượng vẫn hướng về địa phương chỗ nó chui hung hăng đánh xuống, trong phút chốc, đường rung núi chuyển, chỗ đó xuất cái hố to, bụi đất tung bay hồi.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn năm người bọn họ, trong mắt ánh sáng lăng lệ chợt lóe, đồng thời triệu hồi năm loại nguyên tố lực trong gian tinh thần, giây sau, năm loại nguyên tố lực hung hăng hướng về năm người kia công tới, đồng thời, nàng phóng thích nguyên tố lực trong gian tinh thần triệu hồi ma thú trong Phỉ Thúy sâm lâm.

      Theo hào quang của năm loại nguyên tố người nàng, chỉ thấy cách đó xa trong Phỉ Thúy sâm lâm vang lên hồi tiếng ma thú gào thét.

      Thánh Khinh Hồng khi tới liền chứng kiến Mộc Khuynh Cuồng triệu hồi ma thú, mặc dù nàng choàng bộ hắc y, mang theo tấm mặt nạ, nhưng biết đó là nàng, vừa mới còn lo lắng nàng đánh lại có thể dùng Triệu Hoán Sư lực lượng, dù sao Ác Ma đảo này có bao nhiêu người, nàng dùng cũng có người nào biết .

      Mà này chút ít hắc y nhân đến ám sát nàng, cũng để cho bọn họ chỉ có tới mà có lui!

      Từng đợt thú tiếng hô, làm cho cả Ác Ma đảo sôi trào, Phỉ Thúy Sâm Lâm đúng là rừng rậm rất rộng, bên trong ma thú từ cấp đến cấp mười sau khi cảm nhận được uy áp nguyên tố lực người Mộc Khuynh Cuồng phóng thích ra, nguyên đám hướng về vị trí của nàng vọt tới.

      Mà mười Đấu Thánh nghe tiếng ma thú tức giận rống, nhìn lại hướng Mộc Khuynh Cuồng toàn thân tản ra năm loại tia sáng trong sáng thuần khiết, nguyên đám trợn tròn mắt.

      Đây là Triệu Hoán Sư a!

      Dựa vào, vì sao lúc bọn họ tiếp nhiệm vụ, có ai cho bọn họ biết đối phương là Triệu Hoán Sư, nếu như vậy, bọn họ tuyệt đối nhận nhiệm vụ này.

      Hai mắt Mộc Khuynh Cuồng nguy hiểm nheo lại, ngừng phóng thích năm loại nguyên tố lực trong gian tinh thần, tiếng rống đinh tai nhức óc càng ngày càng gần, mặt đất cũng bắt đầu ngừng rung chuyển.

      Sửu Sửu đột nhiên từ trong đất chui ra, lúc nó chứng kiến xa xa từng bầy ma thú chạy tới, vỗ móng vuốt kêu lên, "Khuynh Cuồng a Khuynh Cuồng, ngươi cần phải sớm triệu hồi, tiểu gia vừa mới thiếu chút nữa bị bọn họ đánh chết, chít chít chi..."

      "Oa, chơi tốt, rất nhiều ma thú." Phì Phì vỗ cánh hưng phấn kêu lên.

      Mười Đấu Thánh nhìn hồi lâu, xoay người liền muốn rút lui, nhưng Thánh Khinh Hồng chặn lại đường của bọn họ.

      "Dám tổn thương người của ta, chỉ có kết cục, chết!" Toàn thân Thánh Khinh Hồng tản ra cỗ lệ khí bá đạo bén nhọn, vừa dứt lời, trong con mắt màu bạc ra quang mang thị huyết, hai tay huy động, chỉ thấy người tản ra hai loại đấu khí đen trắng, hai loại đấu khí càng ngày càng nhiều.

      Đấu khí hình thành mặt tường chặn lại đường của bọn họ, Sửu Sửu cùng Phì Phì nhìn nhau, hai tiểu gia hỏa phân biệt hai hướng bên trái phải ngăn trở đường của bọn họ, bên kia, Mộc Khuynh Cuồng triệu hồi ma thú cũng toàn bộ lao qua, chỉ thấy rậm rạp chằng chịt có ít nhất mấy trăm con, nguyên đám hung thần ác sát trừng mắt mười hắc y nhân kia.

      "Giết..." Mộc Khuynh Cuồng bay đứng người rơi nóc nhà, vung tay phải lên, khí thế cuồng ngạo lạnh lùng chữ.

      CHƯƠNG 149. Thần bí ma sủng (9)

      Editor: Tương Ly


      Tất cả ma thú gào khóc tiếng, hai chân hung ác phóng tới mười hắc y nhân.

      Tình cảnh thoáng chốc liền loạn cả lên, mười hắc y bị ma thú công kích thể tách ra, cả con đường thoạt nhìn hết sức mất trật tự, trong khí vị tanh của máu càng ngày càng đậm.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn hồi, tìm đúng Đấu Thánh vọt tới, nàng biết đám ma thú này chỉ có thể ràng buộc bọn họ, chính thức muốn giết bọn họ, chỉ có thể dựa vào chính nàng, dù sao những ma thú này phải là ma thú cao cấp, lực lượng cũng cường đại.

      Thánh Khinh Hồng thấy Mộc Khuynh Cuồng vọt vào, thân hình phiêu dật chợt lóe cũng xông vào trong đàn ma thú, dùng chiêu thức tàn nhẫn nhất nhanh nhất cay độc nhất đưa nguyên đám bọn họ đánh bại, lúc này giống như sát thần, bên trong đôi mắt bạc là sát khí bén nhọn.

      Sửu Sửu và Phì Phì thấy trợn mắt há hốc mồm, giữa ngã tư đường hai đạo bóng dáng lam tím ngừng qua lại, theo chiêu thức của bọn họ ra, liền có thể nghe được từng tiếng kêu rên.

      Mộc Khuynh Cuồng thực lực chống lại Đấu Thánh vẫn còn có chút cố hết sức, nhưng nàng dùng Triệu Hoán Sư công pháp, mặc dù thể lập tức giết chết đối phương, cũng có thể làm bọn họ liên tục lùi lại.

      Thánh Khinh Hồng nhìn Mộc Khuynh Cuồng đánh có chút khó khăn, người đột nhiên lóe ra đạo hào quang hắc sắc nguyên tố lực.

      "Ngao ô... . . ." đạo tiếng sói tru vang lên, chỉ thấy giữa trung đột nhiên xuất thân hình cự lang cao lớn, người cự lang còn có đôi cánh màu đen lấp lánh tỏa sáng, thoạt nhìn vô cùng uy vũ, toàn thân tản ra cỗ khí phách vương giả.

      Thánh Khinh Hồng phi thân rơi vào người hắc lang, lãnh khốc , "Hắc Bá, giết bọn họ."

      Hắc Bá chính là đầu cự lang hai cánh màu đen, nó gầm tiếng, duỗi ra móng vuốt sói khổng lồ hướng về những người kia, ầm ầm tiếng, mặt đất đều bị dựng lên, vài Đấu Thánh còn sống nhìn Hắc Bá thân hình khổng lồ bị hù dọa run rẩy, đây là quái lang gì, cấp bậc là gì , bọn họ thế nhưng chút cũng nhìn ra.

      " cần hủy thi thể của bọn họ, giữ lại còn hữu dụng." Thánh Khinh Hồng hai tay chắp sau lưng lãnh khốc .

      "Vâng, chủ nhân." Hắc Bá kiên định đáp, hai cánh vừa động, chỉ thấy vô số mũi tên đen lấp lánh tỏa sáng vây toàn bộ Đấu Thánh lại, mà ma thú khác sau khi Hắc Bá xuất , sớm bị uy áp người nó hù dọa toàn bộ thối lui về hai bên đường phố, đứng chỉnh tề, tựa hồ vô cùng sùng bái Hắc Bá.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn màn này ngốc rồi sững sờ, nhìn lại hướng cách đó xa, Thánh Khinh Hồng thân bá khí, , cũng là Triệu Hoán Sư?

      Đầu cự lang này là cấp bậc gì, nàng nhìn ra, nàng chỉ cảm thấy người nó có cỗ hắc ám sát khí rất cường đại.

      Hắc Bá mở miệng rộng khổng lồ như chậu máu, răng nanh giống như thanh chuôi trường kiếm sắc bén, vài vị Đấu Thánh rối rít xuất ra đấu khí màu trắng công tới người nó, nhưng đấu khí của bọn họ đối với Hắc Bá mà giống như gãi ngứa vậy, nó còn thoải mái kêu gào vài tiếng, rồi há mồm cắn hướng bọn họ, sau khi tiếng răng rắc răng rắc vang lên, có người thiếu tay thiếu chân, còn có người trực tiếp mất đầu.

      Mà từ đằng xa thập đại ác ma chạy tới nhìn tình cảnh thiếu chút nữa bị dọa ngất , thế giới này thế nhưng có ma thú mạnh mẽ như vậy, con sói lớn kia cho dù động thủ, đứng ở nơi đó toàn thân sát khí cũng có thể hù chết người.

      Sauk hi Hắc Bá như trận gió cuốn thổi qua, chỉ thấy mặt đất thi thể nằm ngổn ngang, còn có rất nhiều ma thú bị mấy người Đấu Thánh giết chết.

      "Trở về." Thánh Khinh Hồng hai chữ rơi xuống, Hắc Bá biến mất tại chỗ, giống như nó chưa từng xuất .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 150. Thần bí ma sủng (10)

      Editor: Tương Ly


      "Ngươi sao chứ!" Thánh Khinh Hồng bay đến bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng ôn nhu quan tâm hỏi.

      Mộc Khuynh Cuồng tháo mặt nạ xuống, kinh ngạc nhìn , nuốt nước miếng cái, "Ngươi, ngươi cũng là Triệu Hoán Sư?"

      "Ừ." Thánh Khinh Hồng nhìn bộ dáng ngơ ngác của nàng có chút buồn cười, cũng đúng, lúc mỗi người chứng kiến Hắc Bá đều khiếp sợ thôi, lúc trước nhìn thấy Hắc Bá cũng khiếp sợ, hơn nữa còn là nó chủ động muốn cùng khế ước, cũng biết nó đến cùng là ma thú cấp bậc gì.

      chỉ biết nó rất lười, đến thời khắc mấu chốt, nó tuyệt đối động thủ.

      "Vì sao ngươi cho ta biết a?" Mộc Khuynh Cuồng hé miệng , là Đấu Thánh, còn là Triệu Hoán Sư, trời ạ, rốt cuộc là mạnh cỡ nào, còn điều gì mà nàng biết hay ?

      "Ngươi vừa rồi có hỏi ta." Thánh Khinh Hồng học nàng mím môi ủy khuất .

      Mộc Khuynh Cuồng trừng , sau đó , "Cám ơn ngươi lại giúp ta."

      Thánh Khinh Hồng mất hứng, mặt như băng sương trừng mắt nàng, lạnh lùng , "Lần sau còn cám ơn, ta liền bịt miệng ngươi lại."

      "Thánh Khinh Hồng, ngươi có cần bạo lực như vậy hay !" Mộc Khuynh Cuồng mắt trợn trắng, dám bịt miệng của nàng sao!

      "Trời ạ, vừa rồi là loài sói biến thái nào thế!" Sửu Sửu lẻn đến vai Thánh Khinh Hồng tò mò hỏi, ngay cả nó cũng cảm thấy cỗ cường đại uy áp.

      "Cút ngay, cho phép ngươi chạm vào chủ nhân của ta." Đột nhiên đạo thanh uy thế mười phần vang lên ngã tư đường, Sửu Sửu run cái nhanh nhảy đến vai Mộc Khuynh Cuồng, nhếch miệng, bất mãn hừ hừ, có cần bá đạo như vậy hay nha.

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn bộ dáng Sửu Sửu phốc cười ra tiếng, rốt cục gặp được ma thú mạnh mẽ hơn nó !

      "Cười cái gì mà cười, lão tử về sau cũng lợi hại như nó, hừ hừ!" Sửu Sửu hướng Mộc Khuynh Cuồng nhe răng nghiến răng nghiến lợi .

      "Khuynh Cuồng, các ngươi sao chứ!" Lam Mị run rẩy chạy đến bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng, nhìn cũng dám nhìn Thánh Khinh Hồng, rốt cuộc lợi hại như thế nào, chính mình biến thái thôi , đến ma sủng cũng biến thái như vậy.

      Mộc Khuynh Cuồng hướng nàng lắc đầu, "Ta sao, nghĩ tới bọn họ đuổi giết tới đây."

      "Bọn họ đều là người Đấu Khí Thánh Đường." Đột nhiên có người trong thập đại ác ma mở miệng , những người khác nghe xong vẻ mặt liền ngưng trọng, người Đấu Khí Thánh Đường làm bọn họ rất cố kỵ , bọn họ so với Ác Ma đảo biết nổi danh gấp bao nhiêu lần, biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

      "Đấu Khí Thánh Đường!" Mộc Khuynh Cuồng kinh ngạc , Mộc Thải Thanh lại mời người Đấu Khí Thánh Đường tới, nàng nhếch môi cười lạnh, nàng ta tiêu bao nhiêu tiền, tại, hai nhóm người này toàn bộ chết, lại là Đấu Tôn và Đấu Thánh, chắc hẳn nàng ta lần này tổn thất rất lớn.

      Thánh Khinh Hồng ánh mắt sắc bén quét về phía thi thể đất, trầm mặc hồi, lạnh lùng , "Đem thi thể của bọn họ toàn bộ đưa trở về cho kẻ địch của ngươi."

      Mộc Khuynh Cuồng nhìn Thánh Khinh Hồng, cảm thấy phương pháp kia rất tốt, biết Mộc Thải Thanh và Mộc Thanh Lam nhìn thấy thi thể những người này có vẻ mặt gì.

      "Tốt, đem thi thể của bọn họ đóng gói toàn bộ đưa đến Lôi Lạc Đế Đô cho Mộc gia." Đáy mắt Mộc Khuynh Cuồng lóe tia tàn nhẫn.

      Thập đại ác ma nghe lời của bọn họ hai mặt nhìn nhau, hai người này... . . .

      Mộc Khuynh Cuồng để cho đám ma thú giải tán, rồi đưa Mộc Phong về tứ hợp viện, may là chịu thương quá nặng, có Thánh Khinh Hồng giúp chữa thương, lại ăn đan dược của Lam Mị, cho nên rất nhanh liền chuyển biến tốt hơn.

      "Ngươi dĩ nhiên là luyện dược sư?" Mộc Khuynh Cuồng mừng rỡ nhìn Lam Mị.

      Lam Mị sờ sờ mặt trơn mềm non mịn của chính mình, dương dương đắc ý cười , "Đó là đương nhiên, nếu ngươi cho rằng tất cả trú nhan đan đều hiệu quả như vậy sao, đây chính là ta dốc lòng nghiên cứu ra nha."

      CHƯƠNG 151. Ngươi ngu xuẩn (1)
      Editor: Tương Ly


      Mộc Khuynh Cuồng nghe nàng như vậy, lập tức lên chủ ý, "Vậy ngươi có thể dạy ta chế thuốc ?"

      Liên tục muốn học, nhưng tìm được cơ hội, tại Lam Mị xuất , nàng lại ở Ác Ma đảo đợi thời gian ngắn, vừa vặn có thể hướng nàng ấy học tập.

      "Tốt, ngươi thích, ta liền dạy ngươi." Lam Mị xinh đẹp cười , nàng còn sợ kỹ thuật chế thuốc của nàng thể truyền lại cho ai, tại rốt cục có thể truyền cho Mộc Khuynh Cuồng.

      Cùng ngày, Thánh Khinh Hồng cho người đến đem toàn bộ những thi thể kia chuẩn bị đóng gói đưa Mộc gia Lôi Lạc Đế Đô.

      "Thánh Khinh Hồng, chúng ta làm như vậy có đắc tội Đấu Khí Thánh Đường hay ?" Mộc Khuynh Cuồng nhíu mày , nhìn người tu luyện lợi hại tối hôm qua, nàng phát mình như cũ rất bé, khi nào nàng mới có thể đạt tới cảnh giới Đấu Đế, Đấu Thần nàng tại đúng là dám nghĩ.

      Hơn nữa rất nhiều người căn bản đột phá được Đấu Thần, người bình thường có thể đạt tới Đấu Đế coi như là cảnh giới cao nhất, sau đó theo đuổi đấu kỹ cao siêu, đấu kỹ ai lợi hại, người đó chính là cường giả.

      Nàng càng thêm hy vọng có thể triệu hồi ma thú cao cấp hơn, Mộc Thải Thanh mặc dù thua lần này, nhưng nàng ta chắc chắn chịu để yên.

      Thánh Khinh Hồng nhấp ngụm trà, mày kiếm cao gầy, khóe môi nhếch thành nụ cười miệt thị thiên hạ lãnh ngạo vui vẻ, trêu chọc , "Ngươi sợ cái gì, phải là có ta ở bên cạnh ngươi sao."

      Mộc Khuynh Cuồng trừng mắt nhìn , nàng và chính cơ mà, huống chi, có thể luôn bên cạnh nàng sao.

      Nghĩ như vậy, nàng ngẩn ngơ, nàng hy vọng luôn cùng sao, mặc kệ như thế nào, chính nàng đều phải cố gắng trưởng thành.

      "Những người kia hẳn người bỏ số tiền lớn Dong Binh Công Hội mời Đấu Khí Thánh Đường, nếu bọn họ chấp nhận nhiệm vụ, vậy phải chuẩn bị nhận thất bại, thua chính là thua, ngươi cần lo lắng, ta bảo vệ ngươi." Thánh Khinh Hồng nhìn nàng cười , phát cùng nàng chỗ, cười càng ngày càng nhiều.

      "Ta phải lo lắng cho mình, ta lo lắng bọn họ tiến công Ác Ma đảo, ngươi sợ Đấu Khí Thánh Đường tìm tới ngươi sao?" Mộc Khuynh Cuồng nhàn nhạt hỏi, nếu như bởi vì nàng mà liên lụy Ác Ma đảo và , nàng tự trách.

      Thánh Khinh Hồng nhếch khóe miệng lãnh khốc , "Chỉ cần thực lực mình mạnh, cần gì phải sợ bọn họ."

      Mộc Khuynh Cuồng tức giận lườm cái, cười nhàng , "Thực lực ngươi mạnh bao nhiêu?" Nàng tò mò thực lực của , là Triệu Hoán Sư cấp bậc bao nhiêu, cần nghĩ, khẳng định cao hơn nàng, nếu ma sủng của làm sao lại lợi hại như vậy, có thể đến cấp bậc thần thú hay ?

      "Khẳng định so với ngươi còn mạnh hơn." Mỗ nam tử lãnh diễm phi thường kiêu ngạo .

      "So với ta mạnh hơn, nhưng lần trước ngươi vẫn bị người ám toán." Mộc Khuynh Cuồng mới nể mặt , vạch trần vết sẹo của .

      Thánh Khinh Hồng mặt quả nhiên thối hoắc, bên trong mắt bạc lóe hàn quang, lần trước đích xác ngoài ý muốn, nếu lần trước bọn họ thành công, về sau tất nhiên cho bọn họ cơ hội, mặc dù lần trước trở về, người nên thu thập đều thu thập, nhưng cảm giác còn có người núp trong bóng tối.

      "Làm sao vậy?" Mộc Khuynh Cuồng thấy thần sắc thay đổi, cũng ngừng đùa.

      Nhìn vẻ mặt lo lắng của nàng, Thánh Khinh Hồng nhíu lông mày, nghiêm trang , "Ngươi rất quan tâm ta?"

      "Đương nhiên, ngươi là bằng hữu của ta mà!" Mộc Khuynh Cuồng nhìn cười.

      "..." Thánh Khinh Hồng mặt lạnh trừng trừng nàng.

      Thương thế Mộc Phong rất nhanh chuyển biến tốt hơn, bởi vì người Đấu Khí Thánh Đường xông vào Ác Ma đảo, người khác ở chỗ này hồi hoảng loạn, bắt đầu rời khỏi Ác Ma đảo, bởi vì bọn họ cảm thấy nơi này còn là địa phương an toàn.

      Mấy người Lam Mị cũng ngăn cản, nếu đặt ở trước kia, bất kỳ người tiến vào Ác Ma đảo mà muốn rời cũng phải dễ dàng như vậy.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      CHƯƠNG 152. Ngươi ngu xuẩn (2)


      Thánh Khinh Hồng thế nhưng rời , Mộc Khuynh Cuồng cảm thấy ngoài ý muốn, nàng nơi nào, cùng nơi đó, điều này làm cho nàng cảm giác tựa hồ trở về đoạn thời gian ở Phổ Đà trấn , mà nàng cũng đuổi .

      Mỗi lần nàng tu luyện còn có thể hướng thỉnh giáo, đều nhanh muốn thành nửa sư phụ của nàng.

      Mộc Khuynh Cuồng cùng Lam Mị học chế thuốc, nghĩ tới Thánh Khinh Hồng thế nhưng cũng biết chế thuốc, cái này làm cho nàng nhịn được cảm thán, người so với người khác nhau, cho nên nàng quyết định cố gắng tu luyện, tương lai nhất định phải vượt qua Thánh Khinh Hồng.

      "Này, ta hôm nay muốn dãy núi kia hái thuốc." Trong rừng rậm Phỉ Thuý, Mộc Khuynh Cuồng mới vừa tu luyện đấu khí ra, liền hướng ở chỗ xa dựa vào thân cây, giả bộ khốc nam tử .

      "Ta cùng ngươi." Thánh Khinh Hồng hướng nàng nhàn nhạt .

      "Tốt." Mộc Khuynh Cuồng cười , rồi sau đó cùng đến ngọn núi phía sau Ác Ma đảo.

      Mộc Khuynh Cuồng được Thánh Khinh Hồng cùng Lam Mị chỉ điểm, có thể luyện ra đan dược bình thường, nhìn đan dược mình luyện ra, nàng cảm thấy có cảm giác thành tựu, mà Sửu Sửu cùng Phì Phì cũng thành đối tượng thử đan của nàng.

      Cho nên mỗi ngày Sửu Sửu cùng Phì Phì có thể ăn được đan dược Mộc Khuynh Cuồng luyện ra, hai tiểu gia hỏa dần dần đem đan dược Mộc Khuynh Cuồng luyện ra coi như thức ăn.

      "Khuynh Cuồng a, ngươi chừng nào luyện ra cao cấp đan dược, ta muốn thăng cấp." Sửu Sửu ở trong gian ma thú lăn lộn, lăn qua lăn lại, kể từ chứng kiến Hắc Bá, nó liền thề, nhất định muốn tu luyện lợi hại như vậy, đúng, hẳn là so với nó lợi hại hơn mới được.

      Mộc Khuynh Cuồng tức giận , "Ta nhớ được ngươi thăng cấp giống dựa vào đan dược !"

      Sửu Sửu gào khóc khiển trách, "Ngươi cho rằng chỉ có các người cần đan dược thăng cấp, ma thú liền cần sao? Nếu là có nghịch Thiên cấp đan dược, oa , ta lập tức có thể thăng cấp đến thần thú, a ha ha... . . ."

      Nó bắt đầu ở trong ma thú gian mộng tưởng hão huyền, nghịch Thiên đan dược đây là vật người căn bản luyện được , trừ phi cửu phẩm cao cấp luyện dược sư.

      Chắc hẳn nhìn cả Tạp Duy Tư đại lục, cửu phẩm luyện dược sư cũng cực kì thưa thớt .

      Mộc Khuynh Cuồng nghe Sửu Sửu bên trong khát vọng, liền ở trong lòng hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ biện pháp lấy cho nó nghịch Thiên đan dược, như vậy nó chẳng phải là có thể tới thần thú cấp bậc, nếu là đến thần thú, nó có thể hóa thành người, hơn nữa lực lượng cũng trở nên gấp bội, đến lúc đó liền cần lo lắng những Đấu Thánh đó .

      "Khuynh Cuồng, ta cũng muốn nghịch Thiên đan dược, ta cũng muốn thăng cấp." Phì Phì cam lòng yếu thế , nếu là Sửu Sửu thăng cấp, nó thăng cấp, nó cảm thấy rất mất mặt.

      Sửu Sửu nghe lời của nó, bộ dáng ghét bỏ, "Tiểu Phì Phì, ngươi học ta."

      "Ta mới có học ngươi, ta cũng nghĩ thăng cấp như ngươi." Phì Phì vỗ vội cánh, bộ dạng cây ngay sợ chết đứng .

      Sửu Sửu nổi cáu, cái con chim mập này, học nó, còn dám kiêu ngạo.

      Bởi vì Thánh Khinh Hồng tiếp khách, Mộc Khuynh Cuồng hái rất nhiều cao cấp dược liệu, học hơn nửa tháng, Lam Mị nàng có thể thử luyện chút tiên cấp đan dược, bởi vì hỏa nguyên tố trong cơ thể nàng có thể đưa đến tác dụng phụ trợ rất tốt .

      Lam Mị thể hấp thu nguyên tố, chính là dựa vào thể chất hoả hệ của chính mình mới có thể chế thuốc, ở Tạp Duy Tư đại lục, chỉ có thể chất kim, hoả, mộc mới có thể chế thuốc.

      Lò luyện đan trong nội cung Lam Mị đều có sẵn , Mộc Khuynh Cuồng chỉ cần đem thuốc chuẩn bị tốt, lại dùng hỏa nguyên tố của mình ở trong lò đan bốc cháy, sau cùng dùng lực lượng đấu khí liền có thể luyện ra đan dược.

      Mộc Khuynh Cuồng cùng Thánh Khinh Hồng xách theo đống lớn dược liệu trở về phòng luyện đan ở Mị Cung , rồi sau đó mở sách chế thuốc Lam Mị cho nàng , căn cứ dược liệu tiên cấp đan dược bắt đầu chế thuốc.

      CHƯƠNG 153. Ngươi ngu xuẩn (3)



      Thánh Khinh Hồng yên tĩnh ngồi ở bên cạnh nhìn chằm chằm Mộc Khuynh Cuồng làm việc, nàng ngẫu nhiên hé lời hỏi chút dược tính dược liệu, bên trong phòng luyện đan chỉ có và nàng, đột nhiên cảm thấy, cuộc sống cứ như vậy trôi qua rất tốt, mặc dù oanh oanh liệt liệt, nhưng đơn giản cũng tốt, nếu có thể tiếp tục như vậy tốt.

      Độc trong cơ thể nàng nên làm sao bây giờ? phái người bốn phía hỏi thăm cao thủ giải độc, cũng để cho thủ hạ bệnh trạng của Mộc Khuynh Cuồng, nhưng nhận được tin tức đều là vô phương cứu chữa.

      Đột nhiên, con sâu màu trắng bò đến tay , Thánh Khinh Hồng híp híp mắt, đứng dậy đến bên cạnh Mộc Khuynh Cuồng, "Ta ra ngoài chuyến, bản thân mình tự chú ý chút."

      "A, vậy ngươi còn trở lại ?" Mộc Khuynh Cuồng ngẩng đầu, hai tròng mắt chỉ nhìn chằm chằm sách dược thảo trong tay.

      Thánh Khinh Hồng khóe miệng lộ ra nụ cười sung sướng, giọng ôn hòa mang theo từ tính mê người, "Ngươi hy vọng ta trở lại sao?"

      "Tùy tiện." Mộc Khuynh Cuồng già mồm , kỳ nàng rất hi vọng trở về, bởi vì nàng còn rất nhiều chuyện cần thỉnh giáo , đúng, chính là như vậy.

      "Ta đây." Thánh Khinh Hồng nhàn nhạt , tâm tình tốt rời .

      Chờ sau khi , Mộc Khuynh Cuồng mới ngẩng đầu nhìn phương hướng ly khai, chu mỏ cái, sau đó thu hồi ánh mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên, nàng cũng biết mình cao hứng cái gì, dù sao chính là vui vẻ.

      Mộc Khuynh Cuồng dựa theo phối liệu tiên cấp đan dược chuẩn bị tốt tất cả dược liệu, lại đập nát toàn bộ, cuối cùng bỏ vào trong lò luyện đan.

      Cất kỹ tất cả dược liệu, Mộc Khuynh Cuồng nhắm mắt lại phóng thích hỏa nguyên tố trong gian tinh thần trong lò đan, cho đến khi cảm giác được sức nóng, nàng mới mở mắt ra nhìn lửa thiêu đốt trong lò đan , nàng vận khởi đấu khí cấp bậc Đấu Tôn trong cơ thể, trong khoảng thời gian này mặc dù nàng liều mạng tu luyện, nhưng vẫn có đạt tới cảnh giới Đấu Thánh.

      Lúc đó, nàng suy nghĩ, có phải khi nàng đến cảnh giới Đấu Thánh , kỳ độc trong cơ thể lại phát tác lần?

      Mộc Khuynh Cuồng lắc đầu, tiếp tục vận khởi đấu khí chế thuốc, phát tác liền phát tác ! Cùng lắm nàng lại tiếp nhận lần thống khổ.

      Ngoài Ác Ma đảo, ba đạo bóng dáng màu đen cung kính đứng ở trước mặt Thánh Khinh Hồng.

      "Bên kia nhận được thi thể sao?" Thánh Khinh Hồng giọng bén nhọn hỏi, nghĩ tới người Mộc gia, loại xúc động muốn hủy diệt bọn họ, nhưng nghĩ tới Mộc Khuynh Cuồng lần trước cự tuyệt Mạc Tiêm Lương, vẫn có động thủ.

      "Chủ tử, bên kia nhận được, chỉ là chủ tử, lần này đúng là người Đấu Khí Thánh Đường, người vì sao chọc phải bọn họ?" Mặt Hắc Hổ tràn đầy lo lắng nhìn chằm chằm Thánh Khinh Hồng, tại sao lại có thể vì thiếu nữ mà đắc tội chỗ đó.

      "Chủ tử, chính là a, cái nha đầu kia có..." Hắc Ưng líu ríu, còn chưa hết, liền bị ánh mắt lạnh như băng của Thánh Khinh Hồng làm sợ, rụt cổ cái, ngoan ngoãn câm miệng.

      mặt Thánh Khinh Hồng lãnh diễm có bất kỳ vẻ mặt nào, giọng để bất luận kẻ nào dị nghị bá đạo , "Mộc Khuynh Cuồng là ranh giới cuối cùng của ta, các ngươi nên quên ban đầu là nàng giúp ta, cho nên các ngươi đối với nàng cũng như đối với ta."

      "A..." Hắc Hổ, Hắc Ưng, Báo Đen kinh ngạc mở to hai mắt nhìn chằm chằm Thánh Khinh Hồng, bọn họ luôn liên tục theo chủ tử, chưa từng gặp qua nữ tử nào nào khiến chủ tử để tâm như vậy.

      "Các ngươi tìm ta có chuyện gì?" Thánh Khinh Hồng quan tâm đến vẻ mặt khiếp sợ của bọn họ.

      Hắc Hổ mấp máy môi, vẻ mặt nghiêm túc , "Chủ tử, Mộc Quý Phi chứng kiến những thi thể kia liền giận dữ, chắc hẳn nàng rất nhanh lại phái người tới, hơn nữa nàng nhất định ở chỗ Đấu Khí Thánh Đường chút ít.”

      CHƯƠNG 154. Ngươi ngu xuẩn (4)

      Editor: Tương Ly


      "Chủ tử, Đấu Khí Thánh Đường chúng ta tương đối còn chưa thể chọc." Hắc Báo ho khan tiếng ngưng trọng .

      Thánh Khinh Hồng chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn về phía Ác Ma đảo, khóe miệng cười lãnh ngạo, chưa bao giờ muốn chọc Đấu Khí Thánh Đường, nhưng bọn họ muốn chọc nữ nhân quan tâm, vậy cũng đừng trách nhúng tay.

      "Người phạm ta, ta phạm người." ra tám chữ khí phách lại bén nhọn.

      Ba người Hắc Hổ tập thể trầm mặc, bọn họ quá hiểu chủ tử của mình, nếu hạ quyết tâm, đó là mười đầu bò cũng kéo trở lại.

      "Chúng ta biết rồi." Ba người kiên định đáp, lúc trước Mộc Khuynh Cuồng cứu Thánh Khinh Hồng, tại nàng gặp nguy hiểm, từ đạo nghĩa mà , bọn họ cần phải trợ giúp nàng, chỉ là giá này hơi lớn, phải đắc tội Đấu Khí Thánh Đường.

      Mộc Khuynh Cuồng rất may mắn, gặp gỡ chủ tử của bọn họ.

      Ba người bọn họ chưa từng thấy Thánh Khinh Hồng bải hộ người như vậy, coi nàng như mạng của vậy.

      " tra Mộc Thải Thanh nữ nhân này." Hồi lâu sau, Thánh Khinh Hồng mở miệng bí hiểm .

      Hai tròng mắt ba người Hắc Hổ liếc nhau, hướng Thánh Khinh Hồng khẽ gật đầu, rồi hướng về Ác Ma đảo bay .

      "Chủ tử, nương nương muốn gặp ngươi." Hắc Hổ thấy Thánh Khinh Hồng bỏ , vội vàng hô to, nhưng đáp lại chỉ có tiếng gió.

      "Ai, chủ tử rơi vào lưới tình." Hắc Ưng cợt nhả .

      Lông mày Hắc Báo nhíu lại, "Vậy phải làm sao bây giờ, vì nữ nhân, quên chuyện của mình."

      Vẻ mặt Hắc Hổ trầm ổn, biết chuyện Thánh Khinh Hồng quyết định ai cũng xoay chuyển được, về sau bọn họ chỉ có thể che chở Mộc Khuynh Cuồng tốt, chừng là nữ chủ nhân tương lai của bọn họ, chủ tử người những năm này, có nữ nhân cùng cũng tốt.

      " làm việc !" hướng Hắc Ưng và Hắc Báo trầm giọng .

      "Hắc Báo, lần này ngươi Lôi Lạc Đế Đô nha." Hắc Ưng hướng Hắc Báo nháy mắt cười .

      "Dựa vào, vì sao lại là ta , lần này ngươi ." Hắc Báo kéo căng gương mặt tuấn bất mãn .

      Hắc Ưng nghe tiếng, mặt đổi sắc cười , "Dù sao ngươi quen thuộc Lôi Lạc Đế Đô hơn ta."

      Hắc Báo cười lạnh, " Tiểu tử ngươi đáng chết, ta , lần này ngươi ."

      Hắc Ưng vừa muốn gì, Hắc Hổ mở miệng , "Hai người các ngươi cái đều ."

      "Lão đại, vì sao phải chúng ta đều phải ." Hắc Ưng và Hắc Báo kinh ngạc nhìn .

      Hắc Hổ liếc hai người bọn họ mỗi người cái, cười lạnh " Nếu các ngươi thích gây như vậy, nếu ta cho các ngươi nhiều thời gian gây , chẳng phải là có lỗi với các ngươi sao."

      "... . . ." Hắc Ưng và Hắc Báo lệ rơi đầy mặt, cuối cùng thể ngoan ngoãn Lôi Lạc Đế Đô thăm dò tin tức.

      Mộc Khuynh Cuồng đợi hồi lâu, nhìn trong lò đan hỏa sau khi lửa tắt, vội vã khai lò lấy thuốc, lập tức mấy viên đan dược màu lam xuất trong tay nàng, lúc này Lam Mị đến.

      "Lam Mị, ngươi mau tới xem chút, ngươi xem đan dược này như thế nào?" Mộc Khuynh Cuồng hưng phấn kêu lên, nàng vốn cho là đan dược này thành, nào biết được lại thành công.

      Lam Mị lắc lắc eo nhắn hướng về nàng chậm rãi đến, nàng cầm lấy viên màu lam đan dược tinh tế quan sát, "Khuynh Cuồng, ngươi là quá biến thái, chút liền thông hiểu, đây là nhị phẩm tiên cấp đan dược, bất quá còn có rất nhiều chỗ chưa tốt, màu ánh sáng này đủ sáng, vị thuốc ngửi thấy đủ thuần khiết, chắc hẳn công hiệu cũng ràng, lần sau thêm chút ít lửa hơn nữa, thành phần dược liệu thả nhiều chút, có lẽ tốt hơn."

      "Tốt, ta nhớ kỹ, đây là tiên cấp đan dược sao?" Mộc Khuynh Cuồng vui vẻ , nghĩ tới lần đầu tiên thử liền thành công, mặc dù còn có rất nhiều chỗ phải sửa, nhưng nàng cũng cao hứng.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      CHƯƠNG 155. Ngươi ngu xuẩn (5)

      Editor: Tương Ly


      "Ừ, chủ yếu là ngươi có nguyên tố lực, cho nên mới luyện ra đan dược cao cấp như vậy, nếu là người bình thường căn bản đạt được, rất nhiều Triệu Hoán Sư cũng là luyện dược sư biến thái, ai, nghĩ tới ngươi thế nhưng cũng là Triệu Hoán Sư, trời cao chiếu cố ngươi tệ." Lam Mị nhìn nàng cười nhạt , đại lục Tạp Duy Tư có thể có người thiên phú biến thái như nàng rất ít ỏi.

      "Đúng vậy, ta rất may mắn." Mộc Khuynh Cuồng lấy đan dược trong
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :