1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương Bài Hãn Phi, Manh Phu Dưỡng Thành (189/225c) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Ngữ Mặc
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 34: Tiểu nhân khó chơi.


      Sau khi bà dì họ Vệ đáp ứng cầu của Thủy Lung, binh lính liền cởi trói cho Điền Vân Hoảng hôn mê.

      Bà dì Vệ thị này thương con trai thương đến tận đáy lòng, coi chừng nâng niu và che chở. Thấy người được thả ra bà vội vàng chạy lạy ôm vào lòng, cũng quan tâm thân hình bé của mình bị Điền Vân Hoảng đè ép khó chịu. Than tiếng đau lòng ‘Hoảng Nhi của mẹ.’ Muốn kiểm tra vết thương cho Điền Vân Hoảng lại sợ bị đau. Nước mắt như hạt châu ngừng rơi xuống.

      Mọi người nhìn thấy xong, cũng có chút thay đổi ấn tượng đối với bà. Bất kể bà ta có tính tình giảo hoạt, tráo trở đến chừng nào, bà ta vẫn là người mẹ, đối với con cái thương hết mực cũng giống như những người mẹ khác mà thôi. giống Điền Bích Tương, tai vạ ập xuống đầu chỉ lo cho bản thân của mình, thậm chí còn hoài nghi đứa con có phải thuộc về mình hay .

      Thủy Lung bỗng nhiên hỏi: “Ngươi ở bên ngoài còn có chỗ nào ở ?”

      Bà dì họ Vệ  khàn giọng lắp bắp : “ có.”

      Bây giờ, bà ta dám tự nhiên đem gia sản của Thủy Lung trở thành đồ của bà ta nữa, nếu bỏ phủ quận chúa, đất ruộng và các cửa hàng cả nhà bọn họ đúng là chút tài sản gì hết.

      Lúc này, bà dì họ Vệ mới hối hận thôi.

      Mấy cửa hiệu ban thưởng dưới danh nghĩa của Thủy Lung cũng có người quản, bọn họ chờ lấy tiền là được. Bởi vì hết thảy đều rất dễ dàng nắm vào trong tay, Điền lão gia cũng tài buôn bán chỉ biết há miệng chờ ăn. Lúc trước, nghĩ tới mở thêm vài cửa hàng để làm ăn, nếu cũng có rơi vào trạng như ngày hôm nay, chẳng có chỗ để đặt chân.

      Thủy Lung nghe xong có chút bất ngờ, chỉ là trong nháy mắt: “Phía tây nam, cửa hàng son phấn ở ngã tư đường, cho ngươi.”

      Chỗ của cửa hàng này được tốt cho lắm, mua bán ế ẩm, mỗi tháng kiếm được cũng có bao nhiêu tiền. Nhưng đối với người giờ có chỗ để ở như bà dì họ Vệ mà , chẳng khác gì nhặt được bánh bao từ trời rơi xuống, mừng còn kịp lí nào lại chê bai. Vội vàng đối với Thủy Lung ngàn ân vạn tạ, luôn miệng ngớt, chỉ sợ nàng đổi ý thu hồi lại lời .

      Thủy Lung : “Đừng có vui vẻ quá sớm. Nếu chuyện đó làm xong...”

      Bà dì họ Vệ vội vàng : “Bạch đại tiểu thư yên tâm, tiện phụ nhất định làm tốt, tiện phụ có bản lãnh gì, nhưng bản lãnh khóc của tiện phụ, ở thành Kỳ Dương tiện phụ xưng thứ hai, có ai dám xưng thứ nhất.”

      Bạch Thiên Hoa bĩu môi, thầm nghĩ: Cái bản lãnh này cũng có thể trở thành hùng hào kiệt gì.

      Thủy Lung gật đầu, Vệ thị vừa đỡ vừa ôm Điền Hoảng Nhi dẫn ra ngoài. Điền Bích Tương vội vã theo sau, được nửa đường bị binh lính đánh cho chân xiêu vẹo, té mặt đất khóc thảm thiết.

      Bà dì họ Vệ giật mình, quay đầu lại. Nhìn thấy tình cảnh bi thảm của Điền Bích Tương, bị hù dọa choáng váng, đứng yên tại chỗ. Miệng run run, biết cái gì đó với Thủy Lung.

      Thủy Lung nhìn ra được ý muốn của bàta , mở miệng trước: “Ngươi còn có khả năng bảo toàn chính mình và con trai.” Thấy vẻ mặt của bà giãy dụa, nàng tiếp: “Muốn cứu thêm , cũng được, cửa hàng son phấn kia cần lấy.”

      Bà dì họ Vệ sửng sốt, do dự hồi lâu, sít sao nhìn chằm chằm Điền Bích Tương liếc cái, cắn răng quay đầu .

      Điền Bích Tương là hạng người gì, bản lãnh như thế nào bà hiểu rất . Nếu vì mà buông tha cho cửa hàng son phấn, bọn họ cả nhà ba người nhất định chết đói ở đầu đưỡng xó chợ.

      Điền Bích Tương thấy thế, cáu giận mắng chửi: “Mụ la sát! Mụ điên! biết xấu hổ, đồ tiện nhân! Ông đây biết ngươi lòng dạ rắn rết, hôm nay, ông đây rơi vào hoàn cảnh này, nhất định là do cưới phải Tang Môn Tinh [1] như ngươi.”

      Bà dì họ Vệ nghe xong, thân mình run lên, kéo Điền Vân Hoảng bước chậm, khóc sướt mướt làm cho người thương xót.

      “Ba thước vải trắng này đừng bỏ phí, cho dùng .” Thủy Lung đối với binh lính cầm khay bưng vải trắng .

      Lúc này, binh lính lôi kéo Điền Bích Tương giãy dụa chịu , đáng tiếc hai chân của bị đánh vô cùng đau đớn, chống lại nổi sức lực cường tráng của binh lính, lập tức thấy mình bị bắt buộc treo cổ tự tử chết, sợ đến nỗi mặt mũi xanh mét, thanh như cổ họng gà trống: “Bạch đại tiểu thư tha mạng! Tiểu nhân có nhược điểm của đại phu nhân, tiểu nhân cũng có thể giúp đại tiểu thư làm việc.”

      Thủy Lung hơi hơi nhíu mày, nháy mắt đối với binh lính ra dấu.

      Điền Bích Tương thấy Thủy Lung tạm thời tha mạng cho , vội vàng : “Mấy tháng trước, phải đại tiểu thư tiêu diệt Hắc Thủy bang sao? Ngày đó, tiểu nhân rời khỏi nhà, ngẫu nhiên thấy nha hoàn Phương Vân của đại phu nhân giao lá thư cho người lạ mặt. Tiểu nhân sớm vừa lòng đại phu nhân, thầm nghĩ, bọn họ cẩn thận, bí mất như vậy chắc chắn là chuyện lớn, cho nên thừa dịp Phương Vân chú ý, liền đem người nọ đánh xỉu cướp lá thư kia, phát bên trong là ngân phiếu ngàn lượng hoàng kim. Còn có viết ngày sinh của đại tiểu thư, tướng mạo, hướng của tiểu thư.”

      Điền Bích Tương thấy vẻ mặt của Thủy Lung hề biến đổi, cũng đoán được nàng suy tính chuyện gì, lại cẩn thận : “Sau khi cướp lá thư tiểu nhân có để lộ chuyện đó ra ngoài, xem như giúp đại tiểu thư thoát kiếp nạn.”

      có lòng tham với ngân phiếu ngàn lượng hoàng kim đâu. Còn có lo sợ đại phu nhân sau này giở trò, thầm nghĩ, có được nhược điểm này của đại phu nhân, về sau có tha hồ vơ vét của cải của đại phu nhân, hay là làm khó dễ bà ta cũng đều được.

      “Ghê tởm!” Bạch Thiên Hoa sắc mặt trầm giống như nước mực, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, có thể thấy được bị tức giận .

      Điền Bích Tương nhìn thấy sợ tới mức dám thêm, cõi lòng đầy hy vọng nhìn Thủy Lung.

      Thủy Lung cũng nghĩ tới còn có chuyện này, cũng có ngạc nhiên, đối với Điền Bích Thủy : “Đem lá thư đưa đây.”

      Điền Bích Tương vội vàng đáp lời, chạy vào bên trong, bao lâu ra đem thư giao cho Thủy Lung. Bề ngoài lá thư vẫn mới như trước, có thể thấy Điền Bích Tương giữ ‘nhược điểm’ này của đại phu nhân rất cẩn thận, kỹ lưỡng.

      “Đệ biết nét chữ của đại phu nhân.” Bạch Thiên Hoa chủ động lên tiếng. Xưng hô châm chọc gọi Vệ thị là đại phu nhân, đủ để cho mọi người thấy được tình cảm dành cho đại phu nhân dần phai nhạt.

      Thủy Lung đưa thư cho .

      Bạch Thiên Hoa thô lỗ mở lá thư ra, cẩn thận quan sát chữ ở bên trong lá thư, lâu liền hừ lạnh, cắn răng mắng: “ là ghê tởm!”

      Lá thư này có phải của đại phu nhân, quá ràng.

      Thủy Lung thấy Bạch Thiên Hoa có ý định buông lá thư xuống, cũng có đòi lại, đối với bộ dạng nịnh nọt của Điền Bích Tương lãnh đạm : “Ngươi có biết nên làm như thế nào ?”

      Điền Bích Tương được tha mạng, vui vẻ cười tươi rói, vội vàng cúi đầu khom lưng, : “Tiểu nhân hiểu được, đại tiểu thư an tâm, tiểu nhân nhất định xung quanh thành Kỳ Dương đem chuyện xấu của đại phu nhân phanh phui ra hết, khi nào đại tiểu thư muốn tố cáo đại phu nhân, tiểu nhân cũng có thể ra mặt làm chứng, chỉ cầu đại tiểu thư có thể tha mạng cho tiểu nhân.”

      Thủy Lung phất tay cho rời .

      Điền Bích Tương thỏa mãn hỏi: “Đại tiểu thư, người xem? Tiểu nhân trừ bỏ phủ quận chúa cũng có chỗ nào để ...” còn chưa xong liền bị ánh mắt lạnh như băng của Thủy Lung dọa nín bặt, ánh mắt như cười như , như lạnh lại giống như lạnh đâm vào da thịt làm cho run lên. Sao còn dám mở miệng cầu xin càng nhiều? Sau chuyện nịnh bợ Thủy Lung, lại càng oán giận bà dì họ Vệ.

      Bà dì họ Vệ thấy phía sau, trong lòng thở ra nhõm, lại thấy giúp bà đỡ Điền Vân Hoảng, căm tức liếc cái, tiếp tục cẩn thận đỡ con .

      Bạch Thiên Hoa chờ hai người xa, mới hoàn hồn, đối với Thủy Lung : “Tỷ, tỷ cứ như vậy buông tha cho bọn sao?”

      có trừng phạt mà buông tha, giống phong cách làm việc của Thủy Lung.

      Thủy Lung nhíu mày khẽ cười, với : “Ngươi cảm thấy ta làm như vậy là rất sao?”

      “Lẽ nào tỷ phải muốn bọn họ chết?” Bạch Thiên Hoa đem lời ở trong lòng ra hỏi.

      Thủy Lung : “Chưa tới tội của bọn họ có đáng chết hay , giết bọn họ ta cũng có được lợi ích gì. Nhưng tương lai của bọn họ, sống còn đau khổ hơn là chết.”

      Vợ chồng hòa thuận, con cái bất hiếu, từ giàu trở thành nghèo, cùng đại phu nhân kết thù kết oán, có đủ các loại nguyên nhân làm cho tương lai của bọn nhấp nhô.

      “Huống chi...” Thủy Lung bao giờ đồng tình với kẻ có thù với mình, cười yếu ớt đối với Bạch Thiên Hoa nguyên nhân buông tha bọn họ: “Có lúc, tiểu nhân vừa khó đối phó hơn so với người thông minh, lại khó chơi nhất.”

      Nàng hy vọng bà dì họ Vệ có thể lật tẩy bộ mặt giả dối của đại phu nhân, nhưng nàng tin tưởng bản lãnh tiểu nhân của cả nhà bà dì có khả năng làm cho Vệ thị sống được yên ổn thời gian.

      Bạch Thiên Hoa cái hiểu cái gật đầu, cũng có cầu xin tha thứ cho Vệ thị, suy nghĩ giống như để ở nơi khác.

      gao gắt siết chặt lá thư trong tay, hai hàng lông mi buông xuống che nửa con ngươi, ánh mắt đen thùi giống như hạ xuống quyết định.



      ---oOo---



      [1] Người xui xẻo, sao chổi.
      lan đỗ thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Ngữ Mặc
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 35: Nửa đêm đột kích


      Giải quyết xong chuyện cả nhà của bà dì họ Vệ, Thủy Lung cho đám nô tỳ cần thiết cho về quê, chỉ giữ lại ít người trông chừng, quét dọn trong ngoài phủ.

      Bạch Thiên Hoa đem tấm hoành phi đập vỡ, cũng hủy hoại luôn xà nhà.

      Sau khi Thủy Lung nhìn thấy, nhàng : “Tiền sửa chữa lại xà nhà cùng trang hoàng lại đại trạch ngươi lo.”

      Bạch Thiên Hoa nghe xong, trợn mắt lên nhìn, kinh ngạc : “Xà nhà do đệ làm hư, đệ bỏ tiền ra sửa là đúng. Nhưng tại sao đệ còn phải trả tiền trang hoàng đại trạch?”

      Thủy Lung vòng hai tay trước ngực, lười nhác dựa vào cánh cửa, yếu ớt cười : “Nơi này ta là được.”

      Bạch Thiên Hoa há mồm thở dốc, tính tình nóng nảy thể ở trước mặt Thủy Lung bộc phát được, chỉ biết dẫu môi làm nũng, ai oán : “Tỷ, tỷ vừa thu được nhiều tiền như vậy, trang hoàng lại cả phủ đệ này cũng chẳng nhằm nhò gì, có cần mọn như vậy .”

      Thủy Lung lười biếng nâng lên mí mắt: “Ta muốn làm ăn lớn, bạc chỉ chê ít, ai chê nhiều.”

      Phượng Nhãn Quả là báu vật có hai trong thiên hạ, cho dù Trưởng Tôn Vinh Cực đồng ý bán, giá cả cũng rẻ đâu.

      Bạch Thiên Hoa lại Thủy Lung, cũng muốn tranh chấp với nàng, kêu Hướng Dương dẫn người đến sửa chữa, đối với Thủy Lung cười : “Tiền trang hoàng cho phủ đệ giao cho đệ lo cũng được, nhưng mà cũng phải giữ lại cho đệ chỗ ở.”

      xong cũng đợi Thủy Lung trả lời, tự mình tìm góc viện vừa ý, đánh dấu thuộc về Bạch Thiên Hoa .

      Mộc Tuyết che miệng cười khẽ, với Thủy Lung: “Tam thiếu gia là đáng .”

      Thủy Lung cười khẽ, trong giọng ràng có dung túng: “Ngươi phát rất khó ưa sao?”

      Thời gian chầm chậm trôi qua, lúc mặt trời xuống núi, hai khu viện phía đông của phủ quận chúa cũng được dọn dẹp xong. Đặc biệt giữ lại để cho Thủy Lung và Bạch Thiên Hoa ở tạm. Còn những chỗ khác cần ít thời gian nữa mới sửa chữa xong.

      Nửa đêm, Thủy Lung mới vừa tắm rửa xong, khoác chiếc áo ngủ voan mỏng, đến giường cũng có dự định muốn ngủ, mà ngồi xuống khoanh chân luyện công. Quyển công pháp vô danh mà Phượng Ương đưa rất thích hợp với nàng, nhưng hình như có vật cản thể đột phá được, cản trở con đường tới của nàng. Có lẽ cần phải có Phượng Nhãn Quả, vật cản mới được loại bỏ.

      Nếu như trong phòng có người ngoài, chắc chắn phát đỉnh đầu của Thủy Lung có làn khói trắng mỏng bốc lên, khuôn mặt ở trong khói trắng mông lung , có chút biến đổi. Khuôn mặt chất phác khô khan, da thịt vàng vọt trở nên nhạt chút. Chấm đen ở ấn đường giống như vết bẩn cũng trở nên xinh đẹp, sáng tỏ hơn nhiều. Nhưng những biến đổi này rất nhoi, phải thay đổi đến nỗi rệt, e rằng rất ít người có thể phát .

      đạo thân ảnh xanh biếc như con thoi xẹt qua ở trong phủ quận chúa, cho dù là lướt qua ngay trước mặt, cũng ai nhìn được, tốc độ quá nhanh làm cho người ta có cảm giác như mình bị hoa mắt, chỉ thấy cái bóng dưới ánh trăng.

      “Ở bên cạnh.” Tiếng bay bỏng thanh nhã lại lộ ra vẻ lười biếng, trắng trợn nỉ non trong đêm tối.

      Nam tử mặc màu lam bào, im hơi lặng tiếng đứng ở cành cây mảnh khảnh, tóc đen bay theo gió, ánh trắng chiếu sáng làm lộ ra dung mạo của . Dung mạo chung linh dục tú [1], liếc mắt cái cũng giống như thấy được bức tranh hoàn mỹ mà ông trời phác họa, sóng mắt đung đưa, gợn sóng liễm diễm có thể cắn nuốt hồn phách con người.

      Nam tử hơi nghiêng về phía trước, giống như tiếp cận khí ngửi được cái mùi gì đó, liền nhìn chằm chằm về căn phòng còn sáng đèn ở phía đông.

      Trong phút chốc, ngọn cây chút chuyển động nào, nam tử dung mạo như tiên cũng biến mất, giống như giấc mộng huyền ảo, hoa trong gương, trăng dưới nước.

      Trong phòng.

      Ánh nến nhàng lay động, giống như gió lướt qua, làm người ta chú ý.

      Nhưng mà ai biết được, phải gió thổi tới, mà là nam tử dáng người cao gầy đứng đó.

      Nam tử áo làm im lặng đứng nhìn nữ tữ ngồi giường. Sương mù mông lung che được thân thể thướt tha dưới lớp xiêm y mỏng manh kia, da thịt non mịn như như dưới lớp áo càng làm cho người ta rối loạn thần trí. Đáng tiếc, nữ tữ phát , vẫn như cũ đắm chìm trong việc luyện công, vẻ mặt điềm tĩnh lộ ra hỏi thở nhẫn nhịn tham muốn, kết hợp với bộ dáng quần áo mỏng manh của nàng, trái lại càng quyến rũ chết người.

      Thủy Lung chuyên tâm vận chuyển nội lực bên trong cơ thể, đột nhiên cảm giác được luồng hơi thở vừa xa lạ lại vừa quen thuộc đến gần, còn chưa có phản ứng, bộ ngực cùng môi bị tập kích.

      Đôi môi mỏng lạnh ngắt dán lên môi nàng, sít sao, bướng bỉnh lại nghiêm túc, đồng thời cũng có chút ngây thơ, cẩn thận.

      Bàn tay đẹp đẽ của nam tử nhàng cầm lấy ngực nàng, động tác thăm dò thử.

      Thủy Lung mở hai mắt, bình tĩnh nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô song của nam tử, ở sâu trong đáy mắt lạnh thấu xương như sông băng lại lên ngọn lửa tức giận nóng rực.

      “Trưởng . Tôn. Vinh. Cực!”  Đôi môi hoạt động, đột nhiên gọi ra tên húy của nam tử này, cũng vô tình tạo điều kiện cho cái lưỡi của nam tử chui vào trong dò xét, đầu lưỡi hai người khéo léo đụng chạm, dòng điện tê dại tiến vào trong đáy lòng cả hai.

      Bất kể là Thủy Lung hay là Trưởng Tôn Vinh Cực, đều là người chưa từng trải, thân mình trẻ tuổi chịu nổi trêu chọc.

      Đôi mắt Trưởng Tôn Vinh Cưc tối sầm lại, động tác thăm dò dịu dàng bỗng nhiên trở nên kịch liệt. Cặp mắt híp lại cực kỳ xinh đẹp cũng rất nguy hiểm, giống như sư tử vồ mồi. Ánh mắt hung tàn, tỉnh táo lại nóng bỏng chăm chú nhìn vào con mồi, để cho con mồi có cơ hội chạy thoát.

      khí bị cắn nuốt, lưỡi mềm mại quấn quít, đầy đặn bị nắm giữ.

      bình tĩnh của Thủy Lung cùng phản ứng nhạy cảm mà non nớt của thân thể trở thành hai cực đối lập. Tay cực nhanh lấy dao găm từ dưới gối, đâm vào bên gáy của Trưởng Tôn Vinh Cực. Cảm giác thấy có chút phản ứng, môi lưỡi linh hoạt chống cự xoẹt hàm của , làm cho rùng mình tê dại.

      Trong nháy mắt tê dại làm cho Trưởng Tôn Vinh Cực mất thời cơ, dao găm lạnh băng để vào bên gáy , nếu gần thêm chút nữa chắn chắc cắt vào da thịt.

      Tròng mắt nhu hòa của Thủy Lung híp lại, con người sáng bóng như lửa như băng, băng lửa giao hòa vào nhau liễm diễm, môi cũng hoạt động, giọng mềm mại: “Đem móng vuốt và miệng của ngươi buông ra, nếu ...” Động tác cầm dao găm của nàng chút mềm .

      dòng máu tươi chảy từ cổ Trưởng Tôn Vinh Cực về phía dao găm, nhiễm đỏ dao găm, mùi máu tươi hòa lẫn với mùi hương thơm nhạt, tạo thành mùi thơm ngọt ngấy.

      Trưởng Tôn Vinh Cực nhìn chằm chằm Thủy Lung, vẻ mặt ngây thơ, mê mẩn, buông môi của nàng ra, thanh trầm thấp quyến rũ: “Vì sao ngươi làm ta bị thương, ta muốn giết ngươi lại càng muốn buông ngươi ra, chê ngươi, ghét ngươi, lại còn cảm thấy ngươi rất đáng ...” Tay sờ lên mí mắt kinh ngạc chớp chớp của Thủy Lung, nỉ non : “Còn thấy ngươi rất... dễ thương.”

      “Điều này chứng tỏ ngươi biến thái.” Thủy Lung thu hồi vẻ kinh ngạc trong đáy mắt, giọng mềm nhưng lời xấu xa.

      Trưởng Tôn Vinh Cực nhìn chằm chằm đôi môi hoạt động của nàng, nghe giọng êm ái nhưng lời xấu xa, để tay lên ngực tự hỏi: Tại sao lại cảm thấy rất đáng ? Vì sao lại cảm giác nàng dễ thương đến như vậy chứ? Rất muốn chọc ghẹo nàng, ngắm kỹ phản ứng của nàng, có đúng là vẫn khiến cho mình thích?

      Thích?

      cũng có thích đồ vật này nọ, cũng có hứng thú, nhưng cũng có lúc lâu giống như thế này sao?

      Cảm giác đau đớn làm cho Trưởng Tôn Vinh Cực hoàn hồn, cũng thèm nhìn xem dao găm dí sát vào cổ, vẫn như cũ nhìn chằm chằm Thủy Lung.

      “Còn chịu lấy móng vuốt [2] của ngươi ra.” Thủy Lung nhìn chăm chú vào trước ngực mình.

      Trưởng Tôn Vinh Cực cũng nhìn xem tay của mình, bất ngờ cảm thấy da thịt trong lòng bàn tay rất thoải mái. chẳng những buông tay ngược lại còn dùng sức nhéo nhéo, ánh mắt bất ngờ thâm sâu hơn, với Thủy Lung: “Ngươi rất đặc biệt, có chỗ nào làm cho ta ghét, ngược lại còn làm cho ta cảm thấy thoải mái.” (。_°☆\(- – )



      “Ta nên cảm thấy vinh hạnh sao?” Đôi mắt Thủy Lung cười cong như nguyệt nha, ánh mắt dài xinh đẹp che dấu hàn quang ở bên trong, dao găm trong tay nhanh chóng cắt qua.

      Đúng như trong dự kiến của nàng, Trưởng Tôn Vinh Cực bị dao hung ác đâm chết. Nhưng mà lúc tránh né qua bên bị dao cắt , lưu lại vết máu đỏ tươi làn da trắng nõn.

      Nếu chết, ai cho nàng Phượng Nhãn Quả đây?

      Thủy Lung nhàng huýt gió cái: “Cái vòng cổ đặc biệt phải ?” Chớp chớp đôi mắt nhìn Trưởng Tôn Vinh Cực cười khẽ , mà tay chân sử dụng võ công, chiêu chiêu sắc bén chút lưu tình, ngay cả chiêu thức vô sỉ nhất chính là dùng chân đánh lén vào chỗ ấy của nam nhân mà nàng cũng áp dụng.

      Trưởng Tôn Vinh Cực nhìn vẻ mặt của nàng, hỏi ngẩn người. Ở cổ đau đớn rất , nghe nàng câu đơn giản như vậy thôi lại cảm thấy ngọt ngấy, trái tim đập bình thường bỗng dưng lại đập mạnh lên, nhảy nhót tung tăng.

      Dường như vẻ mặt của hơi cười nhợt nhạt, gặp chiêu phá chiêu, Thủy Lung càng cho chạm, càng phải chạm vào những chỗ mẫn cảm của nàng. O(〜 ̄^ ̄O#)

      Khoảng thời gian sau hai người mới chịu ngừng, nguyên nhân là vì Thủy Lung bị Trưởng Tôn Vinh Cực đè xuống, tay chân đều có cách nào cựa quậy được.

      “Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?” Thủy Lung thở hổn hển hỏi.

      Trưởng Tôn Vinh Cực nhìn nàng, giống như mới nhớ ra mục đích mình đến, liền : “Đến đè ngươi.” 囧

      thản nhiên, an nhàn, chút xấu hổ cũng có. Trong ánh mắt có chút dục vọng, nhưng dục vọng rất tự nhiên trong suốt, có **** tà. Đơn thuần, bá đạo lại cố chấp làm cho người ta buồn cười ngớt, nhưng thể thừa nhận người có mị lực mười phần mười. (¯﹃¯)



      Thủy Lung ngẩn người, sau đó nở nụ cười, nhíu mày : “Ngươi hiểu ?”



      --- Lời của tác giả ---

      Đừng hiểu lầm Trưởng Tôn Vinh Cực là người tùy tiện, cũng đừng hiểu lầm Thủy Lung là người có nhiều kinh nghiệm. Hai người này đều là hàng giá song sạch. Nhưng mà Thủy Lung là người đại, trước kia từng huấn luyện học tập về phương diện này lí thuyết. Về phần Trưởng Tôn Vinh Cực... ha ha ha! vì sao mà biết? Chương sau !!! (‾▿‾) (/‾▿‾)/



      ---oOo---


      [1] Chỉ tụ hợp thiên địa chi linh khí , uẩn dục ra ưu tú nhân tài.

      [2] Bàn tay. :3 Tay của sắc lang a ~~~

      Ps: Dạo này sức khỏe tốt cho nên mỗi ngày ta chỉ cố gắng làm xong chương thôi ^____^ Cám ơn mọi người ủng hộ!!! Nếu khỏe hơn ta làm 2 chương trong ngày.
      lan đỗ thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <!--[if gte mso 9]><xml>
      <w:WordDocument>
      <w:view>Normal</w:view>
      <w:Zoom>0</w:Zoom>
      <w:TrackMoves/>
      <w:TrackFormatting/>
      <w:punctuationKerning/>
      <w:validateAgainstSchemas/>
      <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
      <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
      <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
      <w=DoNotPromoteQF/>
      <w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
      <w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
      <w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
      <w:Compatibility>
      <w:BreakWrappedTables/>
      <w:SnapToGridInCell/>
      <w:WrapTextWithPunct/>
      <w:UseAsianBreakRules/>
      <w=DontGrowAutofit/>
      <w:SplitPgBreakAndParaMark/>
      <w:EnableOpenTypeKerning/>
      <w=DontFlipMirrorIndents/>
      <w:-OverrideTableStyleHps/>
      </w:Compatibility>
      <m:mathPr>
      <m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
      <m:brkBin m:val="before"/>
      <m:brkBinSub m:val="--"/>
      <m:smallFrac m:val="off"/>
      <m=DispDef/>
      <m:lMargin m:val="0"/>
      <m:rMargin m:val="0"/>
      <m=DefJc m:val="centerGroup"/>
      <m:wrapIndent m:val="1440"/>
      <m:intLim m:val="subSup"/>
      <m:naryLim m:val="undOvr"/>
      </m:mathPr></w:WordDocument>
      </xml><![endif]-->

      <!--[if gte mso 9]><xml>
      <w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="false"
      DefSemiHidden="false" DefQFormat="false" DefPriority="99"
      LatentStyleCount="371']
      <w:LsdException Locked="false" Priority="0" QFormat="true" Name="Normal"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="heading 9"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index 9"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="toc 9"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Normal Indent"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="footnote text"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="annotation text"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="header"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="footer"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="index heading"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="35" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="caption"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="table of figures"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="envelope address"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="envelope return"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="footnote reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="annotation reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="line number"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="page number"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="endnote reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="endnote text"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="table of authorities"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="macro"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="toa heading"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Bullet"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Number"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Bullet 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Bullet 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Bullet 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Bullet 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Number 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Number 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Number 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Number 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="10" QFormat="true" Name="Title"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Closing"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Signature"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="Default Paragraph Font"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text Indent"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Continue"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Continue 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Continue 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Continue 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="List Continue 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Message Header"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="11" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Salutation"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Date"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text First Indent"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text First Indent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Note Heading"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text Indent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Body Text Indent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Block Text"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Hyperlink"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="FollowedHyperlink"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="22" QFormat="true" Name="Strong"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="20" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Document Map"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Plain Text"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="E-mail Signature"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Top of Form"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Bottom of Form"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Normal (Web)"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Acronym"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Address"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Cite"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Code"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Definition"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Keyboard"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Preformatted"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Sample"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Typewriter"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="HTML Variable"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Normal Table"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="annotation subject"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="No List"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Outline List 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Outline List 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Outline List 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Simple 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Simple 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Simple 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Classic 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Classic 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Classic 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Classic 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Colorful 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Colorful 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Colorful 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Columns 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Columns 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Columns 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Columns 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Columns 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Grid 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table List 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table 3D effects 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table 3D effects 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table 3D effects 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Contemporary"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Elegant"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Professional"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Subtle 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Subtle 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Web 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Web 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Web 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Balloon Text"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="Table Grid"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" UnhideWhenUsed="true"
      Name="Table Theme"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" Name="Placeholder Text"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="1" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" SemiHidden="true" Name="Revision"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="34" QFormat="true"
      Name="List Paragraph"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="29" QFormat="true" Name="Quote"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="30" QFormat="true"
      Name="Intense Quote"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" Name="Light Shading Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" Name="Light List Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" Name="Light Grid Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" Name="Dark List Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" Name="Colorful List Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="19" QFormat="true"
      Name="Subtle Emphasis"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="21" QFormat="true"
      Name="Intense Emphasis"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="31" QFormat="true"
      Name="Subtle Reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="32" QFormat="true"
      Name="Intense Reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="33" QFormat="true" Name="Book Title"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="37" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" Name="Bibliography"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" SemiHidden="true"
      UnhideWhenUsed="true" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="41" Name="Plain Table 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="42" Name="Plain Table 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="43" Name="Plain Table 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="44" Name="Plain Table 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="45" Name="Plain Table 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="40" Name="Grid Table Light"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46" Name="Grid Table 1 Light"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51" Name="Grid Table 6 Colorful"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52" Name="Grid Table 7 Colorful"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="Grid Table 1 Light Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="Grid Table 6 Colorful Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="Grid Table 7 Colorful Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="Grid Table 1 Light Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="Grid Table 6 Colorful Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="Grid Table 7 Colorful Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="Grid Table 1 Light Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="Grid Table 6 Colorful Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="Grid Table 7 Colorful Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="Grid Table 1 Light Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="Grid Table 6 Colorful Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="Grid Table 7 Colorful Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="Grid Table 1 Light Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="Grid Table 6 Colorful Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="Grid Table 7 Colorful Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="Grid Table 1 Light Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="Grid Table 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="Grid Table 3 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="Grid Table 4 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="Grid Table 5 Dark Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="Grid Table 6 Colorful Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="Grid Table 7 Colorful Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46" Name="List Table 1 Light"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51" Name="List Table 6 Colorful"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52" Name="List Table 7 Colorful"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="List Table 1 Light Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="List Table 6 Colorful Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="List Table 7 Colorful Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="List Table 1 Light Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="List Table 6 Colorful Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="List Table 7 Colorful Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="List Table 1 Light Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="List Table 6 Colorful Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="List Table 7 Colorful Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="List Table 1 Light Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="List Table 6 Colorful Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="List Table 7 Colorful Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="List Table 1 Light Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="List Table 6 Colorful Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="List Table 7 Colorful Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="46"
      Name="List Table 1 Light Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="47" Name="List Table 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="48" Name="List Table 3 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="49" Name="List Table 4 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="50" Name="List Table 5 Dark Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="51"
      Name="List Table 6 Colorful Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="52"
      Name="List Table 7 Colorful Accent 6"/>
      </w:LatentStyles>
      </xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
      <style>
      /* Style Definitions */
      table.MsoNormalTable
      {mso-style-name:"Table Normal";
      mso-tstyle-rowband-size:0;
      mso-tstyle-colband-size:0;
      mso-style-noshow:yes;
      mso-style-priority:99;
      mso-style-parent:"";
      mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
      mso-para-margin-top:0in;
      mso-para-margin-right:0in;
      mso-para-margin-bottom:10.0pt;
      mso-para-margin-left:0in;
      line-height:115%;
      mso-pagination:widow-orphan;
      font-size:11.0pt;
      font-family:"Calibri","sans-serif";
      mso-ascii-font-family:Calibri;
      mso-ascii-theme-font:minor-latin;
      mso-hansi-font-family:Calibri;
      mso-hansi-theme-font:minor-latin;
      mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
      mso-bidi-theme-font:minor-bidi;}
      </style>
      <![endif]-->
      Chương 36: Rất thích

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] 

      Edit: Ngữ Mặc
      Beta: Quảng Hằng

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] 

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Hiểu.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực nhìn vô đôi mắt giống như chứa cuồng phong của nàng, có thể cuồn cuộn cuốn bay lòng người.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung cười mà .

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Dáng vẻ thong dong lạnh nhạt này kết hợp với đôi mắt khẽ híp lại, tràn đầy ý cười lạnh rét thấu xương, ràng là bị người ta chèn ép nhưng lại làm cho người ta có cảm giác nàng mới là người nắm quyền chủ đạo. Cao quý, thanh nhã nhưng lên vênh váo hung hăng.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Loại khí chất này rất dễ dàng khơi dậy dục vọng chinh phục của nam nhân.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Nhưng mà, khi nam nhân quyết định muốn chinh phục đối phương, nắm lấy đối phương, thực tế rơi vào trong cạm bẫy của đối phương, biết từ khi nào bản thân bị đối phương chinh phục.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung thấy ánh mắt của Trưởng Tôn Vinh Cực có biến đổi, căn bản có ý định che giấu, trong đôi mắt như có hai ngọn lửa cực nóng, có thể làm da thịt bị bỏng, sắc bén làm cho người ta có cách nào trốn tránh.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung hiểu được ánh mắt này đại biểu cho cái gì, nhưng mà nàng để cho Trưởng Tôn Vinh Cực ‘đè’ nàng.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Ngươi suy nghĩ làm như thế nào?” Thủy Lung nhanh chậm hỏi.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Hai tay của nàng vẫn bị Trưởng Tôn Vinh Cực giữ ở đỉnh đầu, hai chân bị áp chế, thể xoay người tìm đường sống. Cho dù thân thể của nàng bị đè ép, nhìn xem hai lần đánh nhau lần trước với Trưởng Tôn Vinh Cực đủ để chứng minh, tại, nàng phải là đối thủ của Trưởng Tôn Vinh Cực.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực cúi đầu xuống, khuôn mặt của cách khuôn mặt của nàng tới 3cm. Khi chuyện Thủy Lung có thể cảm nhận được hơi nóng từ phả ra, : “Hôn môi của ngươi, vuốt ve thân thể của ngươi, sau đó lại làm chuyện đó...”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] kéo tay của Thủy Lung tiến về phía đũng quần của mình, giọng vẫn lười biếng như trước, thanh khàn khàn, ngữ điệu chút xấu hổ : “Tiến vào thân thể của ngươi.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Đừng là cổ đại nữ tử, cho dù là phần lớn nữ tử ở đại, nghe thấy kiểu thổ lộ trực tiếp như thế này, cũng nhịn được mà cảm thấy xấu hổ.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Nhưng mà Thủy Lung là cái quái thai, bị liệt vào danh sách ‘nữ tử cảm thấy xấu hổ’, nàng nhíu nhíu mày, lãnh đạm lắng nghe.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Ngón tay mềm mại bị chính mình cầm lấy đụng vào bên dưới đũng quần, khiến cho Trưởng Tôn Vinh Cực nhớ lại cảm giác ngày hôm đó, nhìn chằm chằm vào đôi mắt thâm u lại sắc bén của nàng, cúi đầu xuống : “Lại cứng lên, bởi vì ngươi.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Đó là lí do mà ngươi nửa đêm nửa hôm chạy sang đây, muốn ta chịu trách nhiệm giải quyết nó, hay là súng lục thăng cấp, phục vụ đầy đủ cho ngươi?” Thủy Lung ngoắc ngoắc ngón tay, lời nghe ra được là vui hay giận.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Ôi.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực nhàng hít vào hơi, thanh khàn khàn: “Lần trước ta biết, trở về tự mình xem sách, biết.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Ta thể câu: Huynh đệ, ngươi bộc trực thành khẩn.” Thủy Lung .

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực : “Cho nên ta mới tới ‘’ ngươi.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Lông mi cuốn đen của Thủy Lung nhàng phe phẩy như đôi cánh bướm, làm cho con ngươi đen như Hắc Diệu Thạch lúc lúc , ánh sáng liễm diễm giống như ánh sáng loang loáng phản xạ của đầm nước. Nàng khẽ nhíu mày, nghiêm túc khuyên nhủ: “Huynh đệ, ngươi thể vừa mới hiểu tình dục, liền chạy tới tìm huynh đệ mình để thí nghiệm.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Ngươi phải là huynh đệ của ta, ngươi là nương tử của ta.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Là vị hôn thê.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Ta có bắt ngươi làm thí nghiệm.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Vậy ngươi đem móng vuốt của ngươi thu hồi lại .”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực chẳng những thả lỏng, ngược lại còn nắm chặt, hai mắt chăm chú nhìn vào Thủy Lung, : “Ta cứng, chứng tỏ ta muốn ‘’ ngươi. Ta chỉ cứng đối với mình ngươi, chứng tỏ ta chỉ muốn ‘ mình ngươi.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Đêm đó ở Xuân Ý lâu, Trưởng Tôn Vinh Cực cảm thấy biến đổi sinh lý của mình rất kỳ quái, sau khi rời tìm bộ sách về xem. lúc sau mới hiểu được, cuối cùng cũng hiểu được những biến đổi sinh lý kỳ quái đó của mình gọi là tình dục, nguyên nhân sinh ra tình dục của người nào đó là vì động tình đối với người khác, biện pháp giải quyết duy nhất đó chính là giao hoan. [1]

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Từ trước đến nay, Trưởng Tôn Vinh Cực là người luôn dựa vào tâm tình làm việc, biết, cái cái ý nghĩ tìm Thủy Lung xuất trong đầu, vì thế người liền chạy tới phủ quận chúa.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“ tốt, hình như ngươi có nghe ta chuyện.” Thủy Lung có tức giận, ngược lại hàng mi run rẩy.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực cũng hiểu vì sao khi đối mặt với Thủy Lung, giống như hết sức giống như bình thường. Từ trước đến nay, null']hắn thích quan tâm những chuyện bên ngoài, nhưng hết lần này tới lần khác lại cẩn thận chú ý tới biến hoá dù chỉ rất nhỏ của Thuỷ Lung. Giống như bây giờ, thấy hai hàng lông mi của nàng run rẩy, ngay cả độ cong run run cũng gần như thấy rõ, khiến trái tim như đập lỗi nhịp, một cảm xúc xa lạ dâng lên, loại cảm xúc này gọi là… thương tiếc.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']“Ta có nghe.” Trưởng Tôn Vinh Cực . Lúc Thủy Lung nâng mi lên, đôi mắt của hai người nhìn thẳng vào nhau, tiếp: “Ta vẫn còn cứng, chứng tỏ ta vẫn còn muốn ‘’ ngươi.”

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung trợn mắt xem thường.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, nàng cũng chưa bao giờ gặp phải loại người có tính cách như Trưởng Tôn Vinh Cực. Võ công bí hiểm, bình thường lạnh nhạt, nhìn như vô tình hung ác, thỉnh thoảng lại ngây thơ đơn thuần giống như đứa con nít, nhưng thực chất bên trong lại buông thả lại chuyên chế che giấu được.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Cái này giống như đứa cầm thần binh vô song ở trong tay, quan tâm đạo đức luân lý trói buộc, coi ánh mắt của người ngoài nhìn mình, chỉ làm việc dựa theo tâm tình, nguy hiểm gì sánh bằng.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] có gặp phải người như vậy, nhưng từng gặp qua sinh vật tương tự như vậy.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Kiếp trước, Thủy Lung từng nuôi con sư tử trắng hiếm thấy, ngoại trừ Thủy Lung ra, nó luôn lạnh nhạt, hung tàn và lười nhác nằm dưới đất, chẳng thèm để ý tới bất kì người nào khác. Chỉ khi nào ở trước mặt Thủy Lung, nó mới gầm rú làm nũng.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Mặc dù, nó tự nhận nó có làm nũng. =D

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Nếu như Trưởng Tôn Vinh Cực đem so sánh với con thú cưng như sư tử trắng, biết có phản ứng gì đây? :)]]]]]~

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Tạm thời chuyện này, lại Trưởng Tôn Vinh Cực sau khi phát Thủy Lung ngây người, trong lòng thoải mái cho lắm. Đôi mắt nguy hiểm của híp lại, liền cúi đầu hôn lên môi của nàng. Hôn thử cái mới biết, thích cái cảm giác vừa mềm mại vừa nóng bỏng này.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] thích hôn nàng.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Tại sao lại hết lần này đến lần khác lại thích nhiều thứ của người như vậy?

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thích trêu chọc nàng, thích nhìn nàng cười, thích nhiệt độ cơ thể của nàng, thích phản ứng của nàng, thích mùi thơm riêng cơ thể của nàng. tại lại thích hôn môi nàng, thích sờ làn da của nàng, còn thích nằm người của nàng, thích cảm giác hoàn toàn nắm giữ lấy nàng...

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực giật mình kinh ngạc.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] thích nàng có phải nhiều lắm hay ?

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Nhiều cái thích cộng lại, có phải đại biểu rằng rất thích nàng?

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Vì sao thích nàng nhiều như vây?

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực hiểu, nhưng cũng có tính toán tiếp tục tìm tòi, suy nghĩ cẩn thận. chỉ dựa vào cảm giác mà làm, thích chính là thích, thích hôn nàng, vậy hôn nàng là được rồi.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Nụ hôn của rất nóng, rất bá đạo. Lại mang theo chút ngây ngô mãnh liệt, cũng có chút kỹ xảo nào hết.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Song, chính phần sôi nổi ngây ngô, lại bá đạo tự nhiên, còn dễ làm người ta cảm nhận được cảm xúc mạnh mẽ của hơn là bất cứ loại kỹ xảo nào. hấp dẫn chết người.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung cảm thấy đầu lưỡi của mình bị cuốn lấy có chút đau, đối phương cũng có cho nàng thời gian để thở, giống như hận thể đem nàng nuốt vào trong bụng vậy.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Tuy là phương diện này Thủy Lung từng được huấn luyện ở kiếp trước, nhưng đều là lý thuyết. Thực hành ít lại càng ít, hơn nữa, thân thể của kiếp này rất mẫn cảm, bị nam nhân cuồng nhiệt khiêu khích, khó tránh khỏi bị mềm nhũn ra.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung trợn mắt nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của người nào đó gần trong gang tấc.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Dung mạo hết sức xinh đẹp, vượt qua giới hạn nam nữ, mở mắt giống như linh trong núi, mở mắt giống như tiên trong tranh. Lúc này, tóc đen dài rơi vãi giường, lờ mờ bao phủ khuôn mặt , đôi mắt càng có vẻ sáng rực lên, gao gắt nhìn chằm chằm nàng. Đôi mắt sạch làm cho người ta chán ghét như nồng đậm dục vọng, sắc bén bá đạo tập trung vào người nàng, bất cứ khi nào cũng có thể nhào bổ vào ‘ăn’.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Nhìn ánh mắt này, Thủy Lung bỗng nhiên nhớ tới lần đầu tiên gặp Trưởng Tôn Vinh Cực, khi đó ánh mắt cũng như thế này, trong suốt khôn cùng giống như trời xanh biển rộng. Cất giấu hàng ngàn hàng vạn gọn sóng cùng gió lớn. Trong nháy làm cho nàng có cảm giác như... tim đập rất nhanh.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] là vị hôn phu danh nghĩa của nàng, nàng hiểu lại để ý.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Chẳng qua, nếu như làm ****, coi như có khả năng tùy tiện.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Thủy Lung của kiếp trước, sớm bị huấn luyện viên J truyền thụ cái định luật khắc sâu vào linh hồn ----- Chỉ cùng người mình nhất làm ****.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'] khi làm ****, người kia chính là người nàng để ý, là ngưởi của nàng – Thủy Lung.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Từ xưa đến nay, hải tặc thích cùng người khác chia sẻ những thứ thuộc về mình.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Bản thân Thủy Lung là thủ lĩnh của hải tặc, khi nàng nhận định chắc chắn thứ đó thuộc về mình, nó chỉ thuộc về mình nàng.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Trưởng Tôn Vinh Cực?

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Bây giờ còn được.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']Đôi mắt Thủy Lung bình tĩnh giống như vùng biển yên tĩnh chút gió, yên lặng tràn ngập mối nguy hiểm.

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';']---oOo---

      font-size: 16.0pt; line-height: 115%; font-family: 'Times New Roman','serif';'][1] Chuyện đó đó :v :v :v :v ngại quá sao đây trời ~

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Ngữ Mặc
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 37: Dạy chồng Từ thuở còn thơ


      Quần áo đơn bạc dễ dàng bị kéo mở ra, lộ ra da thịt nõn nà non mịn, dưới ánh nến lờ mờ, phát ra quầng sáng xinh đẹp, mượt mà như ngọc, làm cho người ta tâm viên ý mãn. [1]

      Da thịt của Thủy Lung vô cùng tốt, khác hẳn với màu da khuôn mặt của nàng, chỉ đơn giản nhìn màu da cơ thể của nàng, e rằng nam nhân trong thiên hạ này ai có thể chống cự lại mê hoặc này. Miễn là người thông minh, khi chính mắt nhìn thấy hai khác biệt này, nhất định hoài nghi khuôn mặt là giả. Nhưng mà người trong thiên hạ nhìn thấy cơ thể của Thủy Lung, ít nay càng ít.

      Ngón tay của Trưởng Tôn Vinh cực xẹt qua sau tai của Thủy Lung, có phát dấu vết mang mặt nạ da người.

      “Đây là hình dạng của ngươi à?” hỏi.

      Căn phòng mờ tối, huân hương [2] mờ mờ ảo ảo bay lơ lửng có khả năng giúp cho người ngủ ngon, khi Trưởng Tôn Vinh Cực chuyện, giọng được đè thấp, thanh khàn khàn kết hợp với hoàn cảnh như thế này càng làm cho lòng người bị mê hoặc.

      “Ừ.” Đôi mắt của Thủy Lung có gợn sóng, giống như phiến lá non rơi xuống mặt hồ yên tĩnh, tiếng động tạo nên nhưng gợn sóng lăn tăn, tiếng động vô thanh vô tức [3] mà lại phù hợp, làm cho tâm hồn của người ta hiểu vì sao lại rung động: “Ngươi chê?”

      Trưởng Tôn Vinh Cực lắc đầu.

      Câu hỏi của phải có ý chê nàng, chỉ vì muốn đối mặt với khuôn mặt giả tạo của nàng thôi, trong lòng loại xúc động, muốn tìm hiểu nhiều về con người của nàng.

      Vấn đề liên quan đến dung mạo rất nhanh bị giải quyết khi đôi môi của Trưởng Tôn Vinh Cực bao phủ lên môi nàng, gặm nhắm đôi môi của người nằm dưới thân của , cảm giác ăn bao nhiêu cũng thấy đủ. ràng bình thường thích bị người khác đụng vào người của , nhưng giờ khắc này lại có khát vọng dán chặt vào thân mình của người nằm bên dưới .

      Thủy Lung bị hôn môi gần như muốn nghẹt thở, tránh được phải quay đầu tránh né.

      Động tác rất này lại rước lấy hài lòng của Trưởng Tôn Vinh Cực, bàn tay trống nắm lấy hàm dưới của nàng, dùng sức cắn vào môi nàng giống như trừng phạt, hương vị hôn môi ngọt ngào pha lẫn với mùi tanh nồng của máu, thanh nhàng trầm thấp lại dung túng : “Ngoan, đừng nhúc nhích.”

      Nếu như người khác chống lại , bị trừng phạt tuyệt đối là cái cắn môi nặng như vậy đâu, tay nắm hàm dưới trực tiếp bẻ gãy cổ người dám chống đối lại .

      Mặc dù hành vi là dung túng đối phương, nhưng lời vẫn bốc đồng khủng bố hề thay đổi: “Nếu lại nhúc nhích nữa, ta liền đem xương cốt chịu an phận của ngươi tháo ra từng khúc.”

      Thủy Lung trừng mắt nhìn.

      Nàng ràng biết thể khiêu khích nam nhân chìm đắm trong tình dục, nhất là loại nam nhân bá đạo, bốc đồng như tên Trưởng Tôn Vinh Cực này.

      Tóm lại, phải làm sao mới có thể thoát thân?

      Thủy Lung híp mắt nhìn Trưởng Tôn Vinh Cực, vươn đầu lưỡi liếm vết thương ở khóe miệng bị cắn, đuôi mắt chợt lóe lên cái phong tình nổi bật rồi biến mất, khiến con ngươi của Trưởng Tôn Vinh Cực phải chăm chú nhìn, giống như con thú đực động dục hung hãn bổ nhào vào người nàng.

      Lần này hôn môi Thủy Lung có né tránh, dù có trốn nàng cũng trốn thoát. có tránh né, Thủy Lung thay đổi bị động thành chủ động, môi cùng lưỡi quấn quýt với Trưởng Tôn Vinh Cực, đầu lưỡi linh hoạt giống như tinh câu dẫn người, kịch liệt càn quét trong khoang miệng của Trưởng Tôn Vinh Cực.

      Hai chân bỗng nhiên bị cái gì đó mở ra chen vào, cảm xúc đặc biệt ràng.

      Ánh mắt Thủy Lung chợt lóe, “Ngô”. thanh uyển chuyển mà trầm thấp, ở trong gian yên tĩnh chỉ còn lại tiếng thở dốc nghe rất ràng.

      Thân thể của Trưởng Tôn Vinh Cực cứng ngắt, sau đó mang theo thái độ bá đạo cho phép người khác chống lại, càng tới gần hơn.

      Thủy Lung thừa dịp lơ đễnh, buông đôi môi của ra, hai tay vòng qua cổ , hơi dùng sức thân mình kề sát vào tai , giọng mềm mại, hơi thở nóng bỏng, đôi môi ướt át khi chuyện vô tình chạm vào lỗ tai trắng như ngọc của : “Khó chịu ?”

      Trưởng Tôn Vinh Cực giọng mũi càng nồng đậm : “Ừm.”

      Bất ngờ, Thủy Lung nhìn thấy bên mép lỗ tai đỏ ửng lên, đôi mắt nghiêng qua nhìn, đúng lúc chống lại đôi mắt nóng rực của Trưởng Tôn Vinh Cực, ánh mắt kia rất khủng bổ như muốn đem nàng ăn vào trong bụng, cũng thể thừa nhận gợi cảm đến cực hạn rồi.

      Thủy Lung sợ hãi, giọng vẫn như cũ chậm rì rì: “Vì cái gì cứ mực muốn ‘’ ta?”

      Lúc này là thời điểm nam nhân đặc biệt buông lỏng, cũng là lúc sử dụng thuật thôi miên dễ dàng gây ảnh hưởng đến đối phương nhất.

      Nàng muốn biết Trưởng Tôn Vinh Cực là cố ý làm nhục nàng, hay là đơn thuần như vậy.

      Trưởng Tôn Vinh Cực bất mãn, tình cảm mãnh liệt dâng trào lại đột nhiên ngừng lại, nhìn đến ánh mắt mềm mại đáng nhưng lạnh lùng trong trẻo của nàng, nghe giọng ôn nhu, nhàng chậm chạp của nàng, ngờ lại có chán ghét, thậm chí còn chút thỏa mãn ở trong lòng, giận dỗi cắn môi của nàng cái, : “Ta thích ngươi, vì ngươi động tình, cho nên muốn ngươi.”

      thực tế, lí do của cũng đơn giản như vậy, bá đạo như vậy, tự do phóng khoảng như vậy, còn làm rất tự nhiên.

      Vừa xong, tay của liền kéo, áo ngủ phong phanh của Thủy Lung liền bị người nào đó xé rách hoàn toàn. Chỉ cần nhàng xông về phía trước chút, hai người liền phá bỏ tầng cấm kỵ cuối cùng.

      Nếu phải phản ứng của Trưởng Tôn Vinh Cực ngây ngô, nhìn lời và cách làm việc của , chỉ sợ mọi người đều nghĩ rằng tên thân kinh bách chiến.[4]

      được.” Giọng Thủy Lung vẫn như cũ mềm mại, lại mang theo độc đoán đáng tin.

      Bất ngờ, Trưởng Tôn Vinh Cực ngoài ý muốn có mạnh mẽ xông tới, vẻ mặt bất mãn híp lại đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, mồ hồi người chảy xuống, quét qua quai hàm xinh đẹp, rớt xuống khuôn mặt Thủy Lung.

      Trong nháy mắt trái tim Thủy Lung bị lỗi nhịp, cẩn thận quan sát Trưởng Tôn Vinh Cực, thể thừa nhận đẹp quá mức, làm người khác phát bản thân bị sắc đẹp của mê hoặc, mất hồn. Nhưng cũng có ảnh hưởng đến suy nghĩ của Thủy Lung, dáng vẻ của nàng dịu dàng lại mất kiên nhẫn, từng chữ : “Quỳ thủy [5]của ta tới, thể làm.”

      Con ngươi của Trưởng Tôn Vinh Cực thắt chặt lại, dục vọng mãnh liệt hòa với lửa giận tạo thành hỗn hợp bực bội nồng nặc, đôi con ngươi hình như có bích quang lưu chuyển, màn giường bị khí thế của làm cho lay động, dường như sắp bị tán vụn.

      Đừng Trưởng Tôn Vinh Cực người chưa từng có kinh nghiệm, là nam nhân sau khi bị trêu chọc cho động tình, lại nghe bên nhà quỳ thủy tới, thể làm, đều bừng bừng tức giận mà thôi.

      “Ngươi cố tình.” Trưởng Tôn Vinh Cực ‘thân thiết’ nhìn chằm chằm Thủy Lung, giọng khàn khàn lại lộ ra nguy hiểm lớn.

      Từ trước tới nay, có ngốc, thậm chí còn thông minh khiến người khác phải kinh sợ. Chỉ có chuyện muốn biết, chứ có chuyện biết được, lời này tuyệt đối có cường điệu hóa. Chỉ cần thuộc hạ ở bên cạnh lâu, đều tận mắt nhìn thấy chuyện này.

      Ngay từ đầu, bị tình cảm làm cho mê muội, có hành động tìm hiểu Thủy Lung, có nghĩa là biết Thủy Lung ngụy trang.

      Chẳng qua là, Trưởng Tôn Vinh Cực, bản thân cũng cảm thấy ngờ, ràng là tức giận, vậy mà vẫn còn cùng nàng nhảm nhiều như vậy, có trực tiếp ra tay giết nàng?

      Thủy Lung yên lặng nhìn bộ dạng tức giận của , bỗng nhiên nét mặt cười tươi như hoa, mặt mày tràn đầy vẻ ôn nhu, vỗ về, ngửa đầu lên vươn lưỡi ra liếm liếm chóp mũi của Trưởng Tôn Vinh Cực, nhàng : “Đừng tức giận nữa, bây giờ thể làm, lần sau hãy .”

      Ôn nhu, điềm tĩnh như vậy, hành động vô cùng thân thiết, lời im lặng vuốt ve người khác, làm cho Trưởng Tôn Vinh Cực ngẩn ngơ, sững sờ. Cơn giận dữ cũng biết biến mất từ khi nào, thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa, thậm chí còn có... chút luống cuống tay chân.

      sờ sờ chóp mũi của mình, lúc bình tĩnh trở lại, phát chính mình ở ngoài phòng, quần áo mất trật tự bị gió thổi, dục vọng còn chưa có tiêu tan.

      “...” ra ngoài khi nào?

      Trưởng Tôn Vinh Cực cẩn thận nhớ lại ---

      “Ta mệt mỏi, ngươi .” Đôi mắt của nữ tử híp lại, nhưng trong đầu vẫn nhớ tới mấy lời an ủi. Ngay sau đó, chính có ý thức làm theo lời nàng .

      Trưởng Tôn Vinh Cực xoay người vào trong phòng, nửa đường dừng lại, xoay người ra ngoài, chưa được mấy bước lại ngừng. tới lui mấy lần, vẻ mặt của càng ngày càng lạnh xuống, cúi đầu nhìn ‘tiểu đệ’của nhà mình, môi thào: “Nhưng ta còn khó chịu nha.”

      Trong phòng.

      Thủy Lung nằm ở trong chăn mềm, lầm bầm lầu bầu: “ là huynh đệ của Bạch Nha sao?”

      Bạch Nha, thú cưng mà kiếp trước nàng nuôi, con sư tử trắng.

      Nàng còn nhớ, mỗi lần Bạch Nha phát cáu với nàng, nàng hôn cái mũi của nó, vuốt ve lông cho nó, sau đó an ủi nó vài câu, ngay lập tức làm cho Bạch Nha gầm gừ biến thành con cừu .

      Nếu Trưởng Tôn Vinh Cực biết, hành động Thủy Lung làm với hoàn toàn giống như dành cho con vật cưng như sư tử trắng, sợ rằng phản ứng của hoàn toàn khác biệt nha.



      ---oOo---


      [1] Vừa lòng thỏa ý.

      [2] Khói thơm.

      [3] Im hơi lặng tiếng.

      [4] thân kinh bách chiến thân trải qua trăm trận đánh. Người từng trải.

      [5] Kinh nguyệt = dì cả mẹ =D
      lan đỗ thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Ngữ Mặc
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 38: Vượt quá giới hạn
       

      “Lung tỷ tỷ, buổi tối ngày hôm qua có sao ạ?” Mộc Tuyết bên chải tóc cho Thủy Lung, bên hỏi thăm.

      Trưởng Tôn Vinh Cực công lực uyên thâm, thoáng liền biến mất. Vì vậy mà hành động của chút nào kiêng nể, ở trong viện của Thủy Lung lại chả thèm náu. Bị người giỏi khống chế thú như Mộc Tuyết phát cũng là chuyện bình thường.

      Thủy Lung lắc đầu, ý bảo có chuyện gì.

      Mộc Tuyết thấy vậy cũng hỏi thêm, chỉ im lặng chải tóc cho nàng, lát sau tiếp: “Du Ngôn truyền tin đến, rằng mọi chuyện thành công.”

      Tin tức này làm cho khóe môi của Thủy Lung câu dẫn ra nụ cười, : “ với Du Ngôn, tiếp tục ở Hắc Giao sơn phát triển nghiệp của Hắc Thủy bang giúp ta.”

      “Lung tỷ tỷ, tỷ muốn giúp Hắc Thủy bang hay sao?” Mộc Tuyết vốn nghĩ rằng, Thủy Lung chỉ đem Hắc Thủy bang làm quân cờ, sử dụng xong liền vứt bỏ.

      “Hải tặc là vốn của ta.” Thủy Lung cười khẽ.

      Mộc Tuyết tự nhiên tin, chỉ xem nàng chơi mà thôi.

      ngày trôi qua, việc trang hoàng phủ quận chúa cũng chậm rãi hoàn thiện. Mấy ngày nay, Bạch Thiên Hoa cũng định cư ở lại trong phủ quận chúa, mãi cho đến khi phủ tướng quân truyền tin tức, kêu được bỏ bê chuyện học hành, mới kết thúc mấy ngày thong dong kế tiếp của , Bạch Thiên Hoa nhõng nhẽo muốn Thủy Lung cùng tới Quốc Tử Giám học chung với .

      Quốc Tử Giám là học viện của hoàng gia, người có thể vào đó học chỉ có con cháu trong hoàng thân quốc thích còn có con của các vị đại thần. số nhân vật có chức quan, còn lại là nhân tài được tuyển chọn kỹ càng, theo cách của đại gọi là học sinh mũi nhọn.

      Khi Thủy Lung và Bạch Thiên Hoa tới, sắc trời còn sớm, nhưng trong lớp học của Quốc Tử Giám có vài đệ tử cầm sách đọc.

      “Bạch đại tiểu thư?”

      người kinh ngạc lớn tiếng kêu lên.

      Thủy Lung và Bạch Thiên Hoa xoay người nhìn lại, chỉ thấy Tứ hoàng tử ở trước mặt tới gần bọn họ, khuôn mặt tuấn tràn đầy tươi cười.

      Thanh kêu lớn khi nãy của cũng thành công đưa tới chú ý của mọi người ở xung quanh, tò mò nhìn từ đầu đến chân Thủy Lung, kinh ngạc, chán ghét, e ngại, vân..vân mọi ánh mắt phức tạp. Rất nhanh, chung quanh liền vang lên tiếng chuyện khe khẽ.

      Tứ hoàng tử ràng cũng phát , biến hóa do chính mình dẫn tới, thấy Thủy Lung hề có dấu hiệu tức giận, vẻ mặt cũng tự nhiên hơn chút, đối với Thủy Lung cười : “Kể từ buổi chia tay hôm đó,  ta luôn mong chờ Bạch đại tiểu thư đến Quốc Tự Giám tụ họp.” Lại nhìn sang Bạch Thiên Hoa, tươi cười càng thêm vui vẻ, cũng có chút hương vị chế nhạo: “Sớm nghe Bạch đại tiểu thư là người tỷ tỷ rất thương đệ đệ, lúc này đến Quốc Tử Giám học, sợ rằng vẫn là vì lo lắng cho Bạch tiểu đệ đúng ?”

      “Tứ hoàng tử, chuyện khách sáo chút. Gọi ta là Bạch Thiên Hoa, Bạch công tử, Bạch thiếu đều được, nếu có chuyện gì đừng gọi ta là Bạch tiểu đệ.” Bạch Thiên Hoa bất mãn nhe răng trách móc, nhưng trong giọng có kiêu căng ngạo mạn, coi trời bằng vung như ngày xưa.

      Tứ hoàng tử cũng thấy có thay đổi, thầm nghĩ: Mấy ngày nay đúng là kỳ lạ, Bạch Thủy Lung thay đổi , ngay cả Bạch Thiên Hoa vốn là thằng nhãi được người khác xem trọng cũng bắt đầu thay đổi, còn có Vũ vương và Phương Tuấn Hiền giống như cũng có thay đổi, hết thảy ngàn vạn lí do đều có liên quan tới nhân vật tên là Bạch Thủy Lung.

      Suy nghĩ trong đầu ngừng biến hóa, thế nhưng gương mặt chút thay đổi, cười : “Tốt, tốt, tốt, tuổi còn mà nóng tính quá .”

      Tứ hoàng tử cầm đầu, cùng Thủy Lung và Bạch Thiên Hoa vào trong thư viện, thư đồng theo ngay bên cạnh. Thư đồng của Thủy Lung dĩ nhiên là Mộc Tuyết, còn thư đồng của Bạch Thiên Hoa là Hướng Dương, còn về phần Tứ hoàng tử, người bồi đọc của là tam công tử của Lễ bộ thượng thư.

      Trong thư viện, trừ bỏ Thủy Lung còn lại đều là nam tử.

      Như thế cũng đủ để nhìn ra được Thủy Lung khác với bọn họ

      Mặc kệ trước kia Thủy Lung có bao nhiêu tàn bạo, hung tàn thành tánh, nhưng tài hoa của nàng ai có thể khinh thường. Chỉ bằng năng lực của nàng liền có thể tranh thủ được nhiều ưu ái đặc biệt. Tiểu thư khuê các bình thường thể tùy ý ra khỏi cửa, càng thể đến Quốc Tử Giám học. Nhưng mà Bạch Thủy Lung có thể, vả lại mọi người muốn luyện thành thói quen, cho nên có ai lên nửa câu phản đối.

      Lúc này Thủy Lung mới tới, mang đến ít thuận lợi.

      Ba người tùy ý ngồi xuống, Tứ hoàng tử liền kiếm chủ đề để tán gẫu, mới được mấy câu liền đem đề tài chuyển lên người Thủy Lung.

      “Mấy ngày trước, Bạch đại tiểu thư làm ít chuyện lớn nha.” Tứ hoàng tử miệng cười tủm tỉm : “ tại thành Kỳ Dương mọi người đều bàn tán.”

      Thủy Lung biết đến kiện phủ quận chúa, cũng có đáp trả, lười biếng nghe .

      Tứ hoàng tử cũng vì vậy mà mất thích thú, miệng ngớt: “Chuyện phủ quận chúa vừa mới ầm ĩ ra ngoài, người ngoài đều Bạch đại tiểu thư độc ác, nhưng ai biết được mấy chuyện đó lại là trò quỷ của Bạch đại phu nhân. Haiz ~ Ta này, Bạch đại phu nhân bình thương danh tiếng cũng rất tốt, té ra lại là loại người giả nhân giả nghĩa.” Lúc , ánh mắt cẩn thận quan sát biểu tình khuôn mặt của Thủy Lung và Bạch Thiên Hoa. Kinh ngạc phát , Thủy Lung có phản ứng cũng là chuyện bình thường, vậy mà Bạch Thiên Hoa cũng có phản ứng gì nhiều.

      Xem ra, Bạch Thiên Hoa quyết tâm theo Bạch Thủy Lung rồi sao?

      Tứ hoàng tử nhìn ra đầu mối này, ánh mắt chuyển động, bỗng nhiên giọng đối với hai người : “Bạch đại tiểu thư cũng biết mấy ngày hôm trước, Vũ vương huynh bí mật vận chuyển quân tư lại bị người phá hỏng.”

      Thủy Lung cười khẽ: “Biết.”

      Tứ hoàng tử nhíu mày: “Nhìn dáng vẻ của Bạch đại tiểu thư, hình như rất vui vẻ?” ra muốn câu: Hình như ngươi có chút hả hê, cười nỗi đau của người khác.

      Khóe miệng của Thủy Lung vểnh lên, lười biếng : “Vậy mà cũng bị ngươi nhìn ra.”

      Tứ hoàng tử bị nghẹn lời, trong lòng kinh ngạc ngớt. Bạch Thủy Lung còn lưu luyến, si mê Vũ vương huynh? Xem ra, mặc kệ nàng có thay đổi như thế nào, lòng dạ lạnh lùng, vô tình, vẫn có biến đổi, lúc đầu si mê, lưu luyến người ta. Đến cuối cùng, .

      Tứ hoàng tử làm bộ bất đắc dĩ thở dài: “Vũ vương huynh vì chuyện này mà bị phụ hoàng phê bình trận, mấy ngày liên tiếp đều buồn rầu vui, nếu thể lấy công chuộc tội, sợ là...”

      còn chưa dứt lời, chỉ dùng đôi mắt hàm chứa ý nghĩ sâu xa nhìn Thủy Lung.

      Vẻ mặt Thủy Lung có chút thay đổi, cười khẽ : “Chuyện này đơn giản thôi, tìm cách bù lại số quân tư bị cướp là được.”

      Tứ hoàng tử hỏi: “Bạch đại tiểu thư làm sao biết số quân tư kia bị cướp?”

      Thủy Lung cười mà , phải nàng vô tình lộ ra, mà là cố ý lộ ra.

      Tứ hoàng tử bị nàng nhìn chòng chọc biết vì sao lại có chút sợ hãi, chung quy cảm thấy phải bắt được nhược điểm của Thủy Lung, ngược lại là bị rơi vào bẫy của Thủy Lung. Xấu hổ ho khan tiếng, bỗng nhiên : “Ta còn nghe , gần đây quan hệ giữa Bạch đại tiểu thư cùng Võ vương hoàng thúc cực kỳ tốt.”

      tới chuyện này, sắc mặt Thủy Lung có chút biến hóa.

      Từ đêm đó tạm biệt, nàng và Trưởng Tôn Vinh Cực có liên lạc, trừ bỏ đêm hôm đó bị Trưởng Tôn Vinh Cực đánh úp, ban ngày ở bên ngoài, hai người cũng có ở chung với nhau, bị người ngoài nhìn thấy cũng là chuyện bình thường.

      Tuy nhiên , từ đầu đến cuối hai người cũng có phá vỡ cấm kỵ kia. Nhưng Trưởng Tôn Vinh Cực giống như con thú mới nến thử mùi vị của thịt, ngày thường biểu thanh tâm quả dục, thỉnh thoảng lại táy máy tay chân, buông tha bất kỳ cơ hội ‘ăn thịt’ nào.

      Người ở bên ngoài nhìn vào, tự nhiên thấy hai người ở chung rất tốt.

      “Phải, rất tốt.” Thủy Lung từ từ , vẻ mặt biếng nhác.

      Ở chung mấy ngày, nàng cũng nắm giữ được bảy, tám phần tính tình của Trưởng Tôn Vinh Cực, chỉ có chuyện nàng hài lòng chính là, nhắc tới chuyện mua bán Phượng Nhãn Quả với Trưởng Tôn Vinh Cực, có được câu trả lời thuyết phục.



      ---oOo---
      lan đỗ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :